1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói - Độ Hàn X (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 250 : phu quân là hắc lang (mười)

      Từ dưới lên, sau khi khoảng cách hao tổn uy lực mũi tên, rơi vào trong trại Quảng Thủy, người bị thương, ngược lại trở thành đại lễ dâng tặng đến cửa nhà.

      Tiêu Lâm Tùng chỉ cần tổ chức người nhặt lên, là có thể cầm sử dụng.

      Đến lúc đó, mũi tên chuyển cái, từ hướng xuống, mượn đất che đậy, lên giết mấy người.

      ''Phu quân có tính toán gì, cần đánh nhau với nhóm người kia sao?'' Mặc dù danh nghĩa Hoàng Đường Sơn là trộm cướp vào nhà, thực tế Đế Tuấn cố ý an bài, đánh nhau cùng quân nhân, thương tổn đến bên, đều là tổn thất.

      Sờ sờ tóc của nàng, Đế Tuấn nhìn chăm chú nàng cái như có thâm ý, lại chuyển sang người khác, ''Tiêu Duy Bạch, truyền lời gia , hỏa lực sáu trại mở ra, thu tất cả bận tâm, dám đến phạm người, sát, sát, sát.''

      Tiêu Duy Bạch ngẩn người chút.

      Chờ khi hiểu được hàm ý đại biểu sau lời , lập tức con ngươi đỏ bừng, giống như hưng phấn của con dã thú được thả, ''Tuân lệnh.''

      Hy vọng ngày hôm nay, phải ngày ngày hai.

      Trước Đế Tuấn cũng cho phép bọn họ nghỉ ngơi lấy sức, thực lực lớn mạnh, tận lực tránh đụng độ cùng quan phủ.

      Huynh đệ trong sơn trại đều là thân hỏa, chỉ đành hướng về nương tử nhà mình phát tiết.

      Hôm nay, cuối cùng đạt được mệnh lệnh loại bỏ lệnh cấm, sao có thể kiềm chế được tâm tình kích động đây.

      Nếu có khả năng, Tiêu Duy Bạch muốn đánh đại đao, giúp ngăn địch.

      ''Phu quân, ta nghe lầm chứ, chàng sư nhiên lại hạ sát lệnh, kể từ đó, sáu trại Hoàng Đường SƠn và quân nhân dưới núi tất nhiên khó tránh số mạng chém giết, điều này có lợi với chàng sao.'' Đưa bàn tay bé , sờ trán của , sau khi xác định phát sốt, nàng mới chau mày đặt câu hỏi.


      Chương 251 : đêm kích tình tại đỉnh núi ()

      ''Chơi vui.'' Đây có nên coi là đáp án ưu tú nhất ?

      Mộ Lặng trừng mắt cái.

      Vẻ mặt đau khổ, ngoan ngoãn , ''Thời cơ của Hoàng Đường Sơn đến, nhờ vào đó nháy mắt trở thành thế lực dân gian lớn nhất nước Mạc Thương, thể khinh thường, tự nhiên cũng có chuyện khuyến khích, dến lúc đó ta tự có chỗ dùng.''

      là nô lệ của vợ, tuyệt đối là vậy.

      Nếu , ánh mắt nàng biến đổi, liền thao thao bất tuyệt phun hết phương pháp trong lòng ra mà chưa từng với ai? Vả lại biết gì đó.

      Làm cho người kinh hãi.

      '' thể sao?'' thanh quá nhàng, gò má xinh đẹp của nàng khiến người ta mất hô hấp.

      Nhưng cũng bỏ qua nguy hiểm cất giấu trong đó.

      cười khô khốc tiếng, cực thức thời lấy lòng, ''Lời của nương tử, vợ chồng nhất thể, có chuyện gì thể chia sẻ cùng nàng? Thực ra ra cũng rất đơn giản, lần trước vi phu qua rồi, nếu ổn định hòa bình lâu dài, trong nước Mạc Thương tuyệt đối được quá thái bình, tại Hoàng ĐƯờng Sơn vẫn chưa đủ mạnh, sau khi phụ hoàng tự tay diệt uy hiếp bị cất giấu, nơi này cầm cự được lâu, trước đó, ta phải tìm thời cơ, giúp bọn họ lớn mạnh chút.''

      ''Vì vậy ngươi liền tự mình chỉ huy trận này?'' Hơn nữa còn giúp Hoàng Đường Sơn đánh quan binh, cho mình là Tả Hữu Hổ Bác sao?

      ''Nếu như là lời của Hi Khang, Tiêu Duy Bạch có thể hoàn thành, vi phu xem náo nhiệt là được.'' Ai có rảnh rỗi làm chuyện nhàm chán như vậy. ''Chỉ là, quan viên Trương Ngọc Nhân có con trai trong nhà, ngược lại là kì tài khó có, đánh giá chúng ta chút, lại bình luận phen.''

      cần , tám phần là ý niệm động vô kì tài, muốn nhận cho mình.

      Chương 252: Đêm kích tình đỉnh núi (hai)

      cần phải , tám phần lại là động tới ý niệm tiếc tài của , muốn nhận cho mình dùng rồi.

      Mộ Lăng nghĩ, đột nhiên bất cười: “Chàng phải vì thiết kế thu phục con trai của Thái Thú mới gây ra trận chiến lớn như vậy chứ?”

      Có lẽ người khác thể nhưng với Đế Tuấn đúng là khó .

      Nàng tin tưởng ánh mắt làm cho bị thương.

      Xét thấy ngày trước khi lại, Đế Tuấn cũng nguyện để ý việc phản bác: “Cũng là trong những nguyên nhân, nhưng cũng là thuận tiện mà thôi, chiếm thiên thời, địa lợi, tốt hơn có thể được chút nào hay chút đó.”

      Nếu là thương nhân, vậy là thương nhân tốt nhất đời này, việc lớn việc , tính toán chi li bỏ sót.

      Mộ Lăng đứng lên, quyết định trở về phòng tìm chuyện khác làm, nếu mà cùng Đế Tuấn tán gẫu nữa, nàng thể hộc máu.

      Trước khi rẽ vào khúc quẹo mất bóng dáng, đột nhiên nàng quay đầu lại, kỳ quái đặt câu hỏi: “Phu quân, trước khi chúng ta thành thân, có phải chàng cũng trái qua phải lại tính toán chỗ tốt, tranh thủ đạt được lợi ích tối đa nhất đúng ? Ngoại trừ ta ở mặt ngoài này, chàng còn kiếm được thứ khác sao?”

      Đế Tuấn trả lời với tốc độ nhanh.

      Trình độ phản ứng cũng miễn, thẳng: “ tại có, tương lai sinh nhiều đứa chút, cũng được bù đắp lại rồi… Lăng , tối nay chúng ta phải tiếp tục cố lên nha, vi phu coi trọng nàng.”

      ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, hăng say, chợt cảm thấy trận gió sau tai, vội cúi đầu trốn chút, chiếc giày bay qua đỉnh đầu, đoan đoan chính chính nện mặt Tiểu Bắc.

      ………

      Đường lên núi chỉ có mấy đường như vậy, dọc đường phần lớn đều là vách đá san sát, chỉ cần thủ vệ lập kiểm soát ở nơi hiểm yếu, dù là nhiều quan quân tới nữa cũng sợ.

      Nhiều người, cũng phải có đường cho bọn xông lên a.

      Nếu xếp thành từng đội qua, trực tiếp thay đổi thành bia ngắm cho đạo tặc núi, muốn bắt liền bắt, muốn sống, trực tiếp đóng đinh ở phía xa.
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâu thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 253: Đêm kích tình đỉnh núi (ba)

      Ngươi tới ta kiên trì mấy ngày, quan quân tổn thất nghiêm trọng, lui trở về giữ núi, bày mưu tính kế khác.

      Đế Tuấn chỉ chờ xem tình hình cuộc chiến hai ngày, thấy vật muốn, cũng còn tâm tình nữa, trở về làm ổ ở trong phòng gặm dưa hấu ướp đá giải nóng.

      bên có Mộ Lăng hầu hạ, thỉnh thoảng trộm hương cái, thảnh thơi cực kì.

      Bảy huynh đệ Tiêu gia đều có chuyện phải làm, om sòm ở bên người, Đế Tuấn cũng vui vẻ thanh tĩnh, có tâm tư liền dẫn Mộ Lăng ra phía sau núi mò mẫm dạo.

      Nhiều năm đến nhưng vẫn quen thuộc bên cạnh cất giấu niềm vui thú, đường tiện tay hái xuống vài loại quả tên, trực tiếp nhét thẳng vào trong miệng nàng, có chua ngọt, có chát đắng, mặc kệ mùi vị như thế nào, Mộ Lăng đều phải nuốt xuống, nếu dùng miệng đưa xuống.

      Người này, bá đạo từ trong xương cuối cùng cũng dần dần ra, Mộ Lăng giọng oán trách, cũng có ý tứ phản đối.

      Mỗi khi cũng chỗ với Đế Tuấn, Tiểu Nam Tiểu Bắc cũng theo, tâm tình của nàng cũng tốt hơn, vô cùng buông lỏng, phấn khởi, giống như trở về mấy ngày ban đầu mới quen biết.

      phải là bộ dáng của hòa thượng, tóc đen rậm rạp, cương quyết tận gốc, dưới ánh mặt trời phản xạ ra khỏe mạnh sáng bóng.

      may là lúc nhìn nàng vẫn là nét mặt ôn hòa, vẻ mặt thiếu niên khác gì trẻ con, tràn ngập thương cưng chiều.

      Mục đích của bọn họ hôm nay là ngọn núi cao nhất Đường Hoàng Sơn, mà bên kia địa hình chót vót, vách đá dựng thẳng đứng, công phu tốt căn bản là leo lên được.

      Mới được nửa, đột nhiên Mộ Lăng cảm thấy bụng đau đớn, lục phủ ngũ tạng đều như bị lật khuấy lên, chân khí rối loạn, cách nào khống chế được.

      Nàng ôm bụng, ngã quỵ thiếu chút nữa ngã nhào cái, mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu từng giọt từng giọt tuôn ra, nương theo khuôn mặt chảy xuống nhụy hoa của hoa dại bên đường.

      “Lăng , kinh nguyệt nàng tới sao?” Đế Tuấn vẻ mặt phớt tỉnh hỏi.

      có.” Nặn hai chữ ra từ trong kẽ răng, vào giờ phút này, nàng cũng chỉ có thể sử dụng ánh mắt để diễn tả việc biết nên khóc hay nên cười.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 254: Đêm kích tình đỉnh núi (bốn)

      có.” Nặn hai chữ ra từ trong kẽ răng, vào giờ phút này, nàng cũng chỉ có thể sử dụng ánh mắt để diễn tả việc biết nên khóc hay nên cười.

      Trời, có thể khôi hài hơn chút được , nếu như phải là thân thể khó chịu, khẳng định Mộ Lăng lại biết bị trêu chọc ngửa tới ngửa lui rồi.

      Khoa trương vỗ vỗ ngực, Đế Tuấn chắp tay trước ngực, liên tục bái trời: “Ta còn tưởng rằng tháng này lại thất vọng nữa rồi, may mắn phải, còn có hi vọng, ta tiếp tục trông mong.”

      Chuyện đứa , đạt được trong tay khẳng định là buông xuống được.

      Trong lòng Mộ Lăng có chuẩn bị, cũng lười so đo với .

      cơn đau tăng lên, cuối cùng nàng cũng ra, đôi môi tái nhợt hàm răng cắn chặt, đầu óc cũng giống như dần dần hôn mê .

      “Nương tử đừng sợ, vi phu cõng nàng , đỉnh núi nhanh chóng thấy.” Nửa ngồi, đỡ nàng lên lưng, Đế Tuấn chạy cực nhanh trong đường núi, thân thể cực kỳ vững vàng, tận lực làm giảm nỗi khổ sở của nàng.

      bay nhảy vách đá như gương sáng, giữa đám sương mù, Mộ Lăng giống như sinh ra cánh, nơi mà người phàm cách nào bay tới được.

      Dưới thân thể nàng là vực sâu vạn trượng, bị sương mù dày đặc che giấu, biết trong đó che giấu nguy hiểm như thế nào.

      Chỉ là, Mộ Lăng hồn nhiên phát ra, thân thể xinh đẹp áp sát vào sau lưng Đế Tuấn, hai người giống như sớm hòa làm thể, tuy hai mà .

      Hai người Lăng bay lượn, sau mấy lần tung người, lên thẳng mây xanh, vững vàng leo lên đỉnh núi cao nhất Hoàng Đường Sơn.

      Đế Tuấn cõng thêm người, thể lực hao tốn cực lớn, tóc mai cũng rịn ra tầng mồ hôi.

      “Nương tử, há mồm.” tiện tay nhét viên thuốc vào trong miệng nàng, đổi tay ôm ngang, để cho nàng dựa vào ngực, thoải mái hơn chút.

      Viên thuốc vào miệng lập tức tan ra, mùi hương nồng đậm, chảy vào trong bụng, chỉ cảm thấy nóng rực phen, thân thể rất nhanh liền cảm thấy ấm áp hòa hợp.

      cỗ hơi thở cường đại kinh người chậm rãi xuất trong kì kinh bát mạch…
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 255: Đêm kích tình đỉnh núi (năm)

      cỗ hơi thở cường đại kinh người chậm rãi xuất trong kì kinh bát mạch, cũng theo mạch máu, hội tụ về phía đan điền.

      “Thiếu Lâm đại hoàn đan, dược hiệu tốt nhất trong khắc này, cho nương tử ăn, tăng lên vài phần công lực.” cười ha hả ôm thân thể gầy ốm, mềm nhũn, hơi có vẻ đơn bạc, nhìn mãi chán nụ cười dù là tái nhợt mất sắc cũng cảm thấy đáng , làm cho người ta có hôn cũng dấy lên dục vọng.

      Mộ Lăng nhất thời kinh hãi.

      lâu sau mới nhớ tới kích động.

      Nàng ăn đúng là kỳ dược danh chấn võ lâm sao?

      Nghe chế luyện cực kỳ dễ, dù là người Trung Nguyên cũng còn mấy người có cơ duyên có thể ăn.

      ngờ loại phúc phân này lại có thể rơi vào người nàng.

      Đế Tuấn, đến cái này cũng chịu cho nàng.

      Nàng nước mắt lưng tròng nhìn , nhất thời đau bụng cũng quên .

      Đế Tuấn là nam nhân tuyệt khống chế dục vọng của mình, bình thường Mộ Lăng quyến rũ còn tam ngũ khi(1) nghĩ ra cớ xông lên.

      (1) Tam ngũ khi (三不五时): nghĩa là thường xuyên.

      Mà bộ dáng của nàng bây giờ, ánh mắt sạch trong suốt như nai con mới sinh sung bái nhìn , mắt sáng trong, thủy quang màu vàng khẽ lưu chuyển, sinh động mê người, giống như tiếng động : hôn nơi này, hôn nơi này, nhanh lên chút, nhanh lên chút.

      Cho nên lập tức hôn cái, từ mặt hôn đến hai bên môi mềm mại, dưới lòng bàn chân gập ghềnh cũng cản được nhiệt tình như lửa này. Nếu phải giờ phút này thân thể Mộ Lăng thoải mái, nhất định y theo khát vọng trong lòng, muốn làm gì làm phen.

      Dù sao ở chỗ này cũng có khả năng có thể có người lên quấy rầy vợ chồng bọn họ ân ái, Đế Tuấn khẽ hài lòng, càng ngày càng bội phục mình.

      Trong nháy mắt Mộ Lăng toàn thân cứng ngắc.

      Hiệu lực của đại hoàn đan phát tác, trong cơ thể lại có cỗ lực lượng lãnh quỷ dị xuất , cùng chống đỡ.

      Nàng lúc nóng lúc lạnh, nửa thân thể nhiệt độ thiêu đốt, nửa khác lại như rơi xuống đầm băng, khó chịu có cách nào dùng lời hình dung được.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 256: Đêm kích tình đỉnh núi (sáu)

      Cố tình Đế Tuấn chơi chưa đủ nghiện, thừa dịp thân thể nàng cực kỳ suy yếu, phản ứng kịp, thậm chí ngay cả đầu lưỡi cũng đưa vào, mút vào lật khuấy, mặt hạnh phúc.

      Mộ Lăng đến hơi sức dùng lực đẩy ra cũng có, bị động tùy hấp thu hương thơm trong miệng, đầu óc hôn mê, cách nào suy tư.

      Trong lúc hoảng hốt, tia thanh tỉnh đột nhiên tới, thừa dịp thời gian khôi phục tự do ngắn ngủi, nàng tức giận thở hổn hển : “ đúng, chàng đừng náo, vừa rồi sơn đạo chàng cho ta ăn quả dại là quả gì?”

      Trừ lúc đánh nhau bị thương, gần như là nàng hề sinh bệnh.

      Lúc này đột nhiên cảm thấy khó chịu mới hiểu rằng hết sức quỷ dị.

      Còn có Đế Tuấn vô cùng khẩn trương của nàng, nhìn thấy thân thể nàng khó chịu, lại lựa chọn lập tức trở về sơn trại mà là mạo hiểm tiếp tục leo núi, đến đỉnh núi còn híp mắt làm chuyện xấu.

      Muốn hoài nghi mới là chuyện khó.

      Đế Tuấn nhàng liếm khóe miệng cái, vẫn còn lưu luyến mùi vị ngọt ngào vừa rồi, làn da mát rượi cùng với khuôn mặt bầu bĩnh đỏ bừng của nàng, lần nữa áp lên đôi môi bao giờ chán kia.

      “Tiểu Lăng , là phu nhân quá thông minh, đến chuyện này cũng thể gạt được nàng.”

      Gián tiếp thừa nhận, chuyện này chính xác là xuất phát từ điều khiển của .

      Mộ Lăng trợn trắng mắt, với nam nhân bất hảo nhà nàng chút biện pháp cũng có, nàng sớm nên nghĩ đến là giở trò xấu động tay động chân.

      “Chàng nhìn người ta ngày ngày trôi qua quá thuận lợi, cho nên mới nghĩ biện pháp gây lên trò đùa quái đản đó sao?” Che miệng lại, phòng ngừa lại lại gần điên cuồng công kích hôn, nàng giận giữ kháng nghị.

      “Nương tử yên tâm, đau bụng chỉ là lúc, đợi đến khi vào bên trong, vi phu cùng nàng ngâm ôn tuyền đỉnh núi này, rất nhanh đau nữa.” Đến lúc đó nhất định nàng ở yên trong lòng của , mị nhãn như tơ, thoải mái nằm thẳng hừ hừ (1).

      (1) Ý ở đây là đến lúc đó Mộ Lăng híp mắt lại chỉ còn đường thẳng, thoải mái nằm thẳng rên hừ hừ )))))

      Đầu Mộ Lăng chôn vào trong ngực , lười muốn nhìn Đế Tuấn làm quái gì nữa, thôi thôi, nàng cũng lạ, ăn cái giừ trước biết hỏi chút.

      Chương 257: Đêm kích tình đỉnh núi (bảy)

      Tạm thời cho là ngã lần khôn hơn chút, sau này để tâm nhiều chút là được.

      ………

      Vòng qua đống đá lộn xộn, chính là chỗ trống trải đất bằng phẳng, cây rễ, gió lạnh đỉnh núi sắp cuốn người lên giữa trung.

      Đế Tuấn dùng phần lớn cơ thể giúp Mộ Lăng ngăn gió, để ý trêu chọc nữa, dưới chân gia tăng tốc độ, vùi đầu về hướng trung tâm đỉnh núi, từ dốc thấp lao lên, tòa huyệt động gắn liền với núi đột nhiên xuất , trải qua trăm ngàn năm phơi gió, chỗ cửa động giống như cái miệng khổng lồ, răng gãy mở lớn, nghênh đón những vị khách hiếm có.

      Đế Tuấn ôm Mộ Lăng trực tiếp vào.

      cỗ hơi thở sặc mũi, chạm mặt đánh tới.

      sớm nhắc nhở nàng che mặt, vẫn chưa yên tâm dùng tay giúp nàng bịt kín, nhưng lại trực tiếp làm cho Mộ Lăng gần như hít thở thông.

      Trong bóng đêm, hồi lâu, rốt cuộc cỗ khí mát mẻ trân quý thay thế cảm giác khó chịu trước đó.

      Ngọn gió kia cực kì mát mẻ, còn mang theo mảnh vỡ của vụn băng, đánh lên mặt có chút đau, cũng đồng thời làm cho người ta lên tinh thần.

      Phong cảnh nơi này cực kỳ đặc biệt, gió, nước, núi, đá cũng cực kì đặc biệt, theo lý thuyết địa phương bất ngờ như thế căn bản là thể tồn tại ôn tuyền.

      Có khi tạo hóa thích để chút kì tích ở nhân gian, thỉnh thoáng khiến người có tuệ nhãn(1) phát ra, đầu tiên là trố mắt, sau đó chính là than thở.

      (1) Con mắt tinh tường

      Ở nơi trung tâm sơn động có đầm màu trắng ngà, cuồn cuộn từ dưới đất nhô ra.

      Tay của người thăm dò vào, thoáng cảm thấy nóng nhưng lại vô cùng thoải mái.

      Đế Tuấn đặt nàng ở khối đá lớn nhô ra bên mép nước, như tên trộm lôi kéo áo bào của Mộ Lăng , ngay cả áo lót quần lót cũng bỏ qua, thẳng đến khi thấy toàn bộ thân thể mềm mại hoàn toàn lộ ra ở trước mắt, mới thỏa mãn phát ra tiếng cười trầm thấp.

      Dưới kháng nghị giọng của Mộ Lăng , cũng cởi bỏ tất cả đồ người mình.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :