1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói - Độ Hàn X (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 242 : phu quân là hắc lang (hai)

      sợ làm phiền, giải thích tỉ mỉ.

      Nhìn cái bộ dáng tức cười, nàng nhịn nửa ngày cũng nhịn được nữa, ''Cái này tự nhiên ta hiểu, cần ngươi phân tích.''

      Khóe mắt nàng vẫn còn nước mắt, vừa khóc vừa cười, bộ dáng điên rồi.

      Đều là do hại.

      ''Nương tử, nàng gả cho ta, vi phu cho nàng hai lựa chọn, đao đâm vào ngực ta, xong hết mọi chuyện, ai nợ ai; hoặc là buông ra tất cả, vui vẻ gả làm thê tử cho ta, làm hết sức khiến mình vui vẻ, đưa cuộc sống của nàng cho ta.'' Tìm cái khăn, nhàng giúp nàng lau nước mắt, để cho nước mắt chảy tùy ý, ''Lúc đó nàng do dự gả cho ta, bây giờ lại rối rắm với thân phận của vi phu, cùng với khả năng xuất phản bội, đây đúng là vô nghĩa.''

      Hỏng bét.

      Hình như là bị dạy.

      Nhưng mà bộ dáng khuyên ngăn của , khiến nàng vui vẻ, có nổi tia phản bác.

      '' có lời để rồi? Đầu lưỡi bị cắn rớt?" Bất đắc dĩ sờ sờ lỗ mũi, Đế Tuấn như tên trộm cầm bàn tay mềm của nàng, ''Từ cổ chí kim, vô số hoàng đế, nhưng làm hoàng đế như thế nào, lại có định số tuyệt đối, vi phu ngồi lên ngai vàng là có hay , vi phu thể dự đoán được, nếu tránh được, phải do tự mình quyết định con đường tương lai.''

      Chỉ cần muốn, bất luận kẻ nào cũng có cách nào để ép buộc được.

      cho rằng nàng đều biết, nhưng ngờ, trong lòng nàng vẫn còn rất nhiều lo lắng.

      Quá khứ là do khinh thường phát .

      Từ nay về sau, làm như thấy, ''Được rồi, lau mặt chút, chúng ta ra ngoài.''
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 243 : phu quân là hắc lang (ba)

      cười như gió nước chảy, dịu dàng vuốt tóc nàng, ''Bên ngoài có đám người đợi, người nào tặng quà khích bác ân ái vợ chồng ta, đợi vi phu giúp nàng hả giận.''

      xuất trong cửa phòng trong nháy mắt, huynh đệ Tiêu gia cùng tư thế, rủ bả vai, đầu cúi thấp, dừng như nghênh đón khiêm nhường.

      Mặc dù sắc mặt tốt, nhưng cũng giống hôm qua, bộ dáng đánh đối mặt trực tiếp dẹp người.

      Xem ra còn có khoan nhượng rất lớn.

      Tiêu Duy Bạch là người lớn tuổi nhất, cũng là người thực tế trông coi Hoàng Đường Sơn, nên đương nhiên đứng trước, nhìn vào ánh mắt đùa giỡn thân thiện của .

      ''Huynh đệ chúng ta là muốn tặng chị dâu chút son phấn, có ý tứ gì khác, về phần cái rương kia, là điều ngoài ý muốn.'' thông minh lựa chọn giải thích với nàng, mắt hồ ly chân thành long lanh.

      ''Chị dâu, ta oan uổng, cái rương này là hôm qua mới bị kéo lên núi, ta có mang kiểm tra, cho rằng làm rương rất tốt, liền đem tặng chị dâu, giả bộ bầy biện ít vật kiện, nào biết bên trong có giấu hạt gieo họa, người đại lượng tính tiểu nhân, nhất định tha thứ cho ta.'' Tiểu Hàn Nam hô thiên thưởng địa, may dáng người đáng , tuổi cũng lớn, làm mấy động tác mất mặt như này cũng xem là đột ngột.

      Bây giờ là thời kì cực kì, vì tính mạng, trốn tránh trách nhiệm, mấy vị huynh trưởng khác cũng khi dễ , lại thu được đồng tình khi giả bộ nai tơ.

      Còn lặng lẽ giơ ngón tay cái lên với , khen phản ứng nhanh.

      ''Ta rất cảm kích món quà mà các người đưa tới, làm sao lại trách các người, các vị huynh đệ mời đứng lên, các người khách khí quá rồi.'' Mặc dù chưa hiểu tiền nhân hậu quả, nàng nên lựa chọn bỏ qua quá khứ.

      Chương 244 : phu quân là hắc lang (tứ)

      Nàng tính, quên lôi kéo tay áo của phu quân, muốn há mồm.

      Nếu mấy người này vẫn thấp thỏm yên.

      nhìn Tiêu Hàn Nam, như cười như .

      Tiểu tử tốt, chơi non à?

      Nhiều ưu điểm người học, lại học cái này, còn cố tình làm nũng với vợ của .

      Có thể nhẫn nại nhưng thể nhẫn nhục.

      Gặp lá gan lớn, nhưng mà chưa có gặp qua dám làm trò với vợ quý nhất của mình ở dưới mi mắt mình.

      Tốt! ! Rất tốt! ! !

      ''Ngươi...'' Chỉ vào mũi của Tiêu Hàn Nam, Đế Tuấn lười biếng phân phó, ''Gia muốn kiểm tra công phu của ngươi có tụt lùi , A Nam mập hơn bé rất nhiều, hay là sau khi lên núi, có ai dạy dỗ, say tình với thanh sắc, nghe còn cưới hai vợ, sai chứ?''

      Thất trại chủ mồ hôi lạnh, ''Gia, oan uổng, oan uổng lớn, phải là ta muốn cưới hai vợ, mà là hai vợ buộc ta thành thân... tin người hỏi mấy vị ca ca, năm ngoái ta bị trói đưa vào động phòng.''

      Sáu vị huynh trưởng có lương tâm quay mặt cười.

      Rất vui nhìn thấy Đế Tuấn đem tất cả tập trung người Tiêu Hàn Nam.

      Về phần ra tay cứu, căn bản là việc thể.

      thêm dầu mỡ là bọn họ rất có nghĩa khí rồi.

      ''Gia mặt kệ cái này, A Nam cưới hai vợ là , lên cân cũng là , gia chỉ muốn kiểm tra công phu của ngươi, thế nào? Ngay cả đến quyền lợi này cũng có? '' Tròng mắt trừng trừng.

      Tiêu Hàn Nam nhất thời co cổ lại, giọng xin khoan dung, ''Lão đại phân phó, A Nam nghe lệnh.''

      Hôm nay trốn thoát, đứng lên dũng cảm 'thấy việc nghĩa hăng hái làm', kết quả chịu khổ các huynh đệ vứt bỏ, bọn họ còn có tâm tình cười đứng bên xem kịch vui, nếu phải người mình còn có nhược điểm lão đại nắm trong tay, tám phần cần thêm dầu mỡ ồn ào lộn xộn rồi.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 245 : phu quân là hắc lang (năm)

      Ai bảo là người duy nhất đón dâu, còn là nam nhân 'may mắn' cưới hai vợ lần.

      Bọn họ thăng bằng lâu, ô ô ô, lần này cuối cùng cũng bắt được cơ hội.

      ''Rất tốt.'' Đế Tuấn gật đầu thỏa mãn, ngón tay chỉ phương hướng cửa chính sơn trại, ''Bắt đầu từ bây giờ, trước khi mặt trời lặn xuống núi, người phải toàn lực ứng phó, chạy mười lần, mỗi lần mang thảo tỉnh tâm dưới chân núi cho ta, cần tươi mới nhất, cách nào làm thuốc, nếu thất bại, cần làm lại.''

      Tiêu Hàn Nam muốn ngửa mặt phun huyết.

      Mười lần.

      Lão đại muốn làm khoái mã để tập luyện sao?

      Thảo tỉnh tâm chỉ có sinh trưởng ở mảnh chỗ suối nước, sau khi loại cỏ này bị lấy xuống, khô héo cực nhanh, trong vòng nửa canh giờ, căn bản dược liệu hoàn toàn biến mất.

      Chạy liên tiếp mười lần? Còn mang về thảo tỉnh tâm làm tin, nhiệm vụ này nhìn như đơn giản, muốn hoàn thành, cũng phải là khó khăn bình thường.

      Còn có thời gian hạn định cuối cùng, muốn hoàn thành trước khi mặt trời lặn.

      Nếu hoàn thành, biết lão đại còn muốn lấy chiêu trò gì trừng phạt .

      được, tuyệt đối thể lạc, nếu cuộc sống sau này biết sống sao.

      Trời ơi, bắp chân của .

      Nhưng thể , chỉ sợ câu oán trách cũng dám có.

      Người phát mệnh lệnh trước mặt Tiêu Hàn Nam là Đế Tuấn, thất huynh đệ Tiêu gia từng đồng tâm thề, uống máu ăn thề, có thể sống vì chết vì bỏ tất cả, đó là tín ngưỡng duy nhất, thể làm trái.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 246 : phu quân là hắc lang (sáu)

      yên lặng xoay người, lưu lại chuỗi ánh mắt u ám, nhấc chân chạy nhanh như điên.

      Tiêu Duy Bạch nhìn đúng thời cơ, bộ mặt nịnh hót cười, hình dáng xoa xoa tay xấu xa mãnh liệt, ''Lão đại, cơm trưa chuẩn bị xong rồi, có ít mĩ vị Hoàng Đường Sơn, người và chị dâu nếm thử trước? Chúng ta từ từ chờ lão Thất đưa thảo tỉnh tâm tới.''

      Đế Tuấn chỉ tay, ''Các người dùng cái gì chất đầy phòng, là muốn gia sống núi nữa đúng ? Được, ta lập tức bảo người dọn đồ, chuẩn bị xuống núi.''

      ''Đừng đừng... lão đại, người hiểu lầm, mới vừa , chính là lễ vật tặng chị dâu, chút lòng thành, thành bất kính.'' Lão nhị tới trước cười làm lành, chỉ sợ Đế Tuấn phủ mông cái lách người, ''Mấy năm gặp, cuối cùng có cơ hội khiến người tới Hoàng Đường Sơn, năm nửa năm, các huynh đệ nào để chịu người rời .''

      ''Nương tử gia thích tô son điểm phấn, đeo vàng đội bạc, càng ghét hơn cổ đổng đầy phòng, khắp nơi bảo quang nhấp nháy, chói cả mắt.'' cảm kích, càng học cách biểu đạt khi nhận quà.

      Tiêu Đào cũng tức giận, ''Chị dâu thích, ta gọi người chuyển là được, vì chút chuyện này, đáng để lão đại tức giận.''

      Đế Tuấn gật đầu hài lòng, khôi phục vẻ mặt ôn hòa, ôm eo nàng, ý bảo Tiêu Duy Bạch dẫn đường, '' thôi, ăn cơm, ta bỗng nhiên thấy đói.''

      Từ đầu đến cuối, đều nhắc đến nữ nhân trần truồng trong rương.

      Sáu vị Tiêu gia cũng có việc gì trêu đùa nhớ lại chuyện vui.

      Tạm thời vượt qua nguy cơ, thuận lợi thể tưởng được.

      Chỉ là cái người Tiêu Hàn Nam đáng thương, vì cẩn thận biểu đạt sai, còn bị phạt chạy đường núi, từ xuống, từ dưới lên, khắc nghỉ.

      Người mang tin tức của Linh Đế cuối cùng cũng tìm được thị vệ thầm bảo vệ thái tử.

      Chương 247 : phu quân là hắc lang (bảy)

      Nhưng đáng tiếc, ba ngày trước trúng kế kim thiền thoát xác của thái tử gia, lại càng khó xác định phương vị chuẩn xác của điện hạ.

      Hơn hai trăm tên cao thủ cẩn thận lần theo dấu vết, mỗi ngày đều trôi qua kinh hồn bạt vía.

      Ông trời phù hộ, ngàn vạn lần đừng để chủ tử xảy xa chuyện.

      Nếu , bọn họ, từ xuống dưới, từ lớn đến , bị bệ hạ đao chém rơi.

      Vòng qua sáu quan Hoàng Đường, đội thị vệ cuối cùng cũng thầm xâm nhập vào điểm dừng chân đầu tiên, huyện Duyên Bình.

      Chỉ ý của Linh Đế vừa đến, Trương Ngọc Nhân vừa vui vừa sợ, cũng nghe thái tử gia ở gần đây, vả lại hành tung , khuôn mặt già nua ranh mãnh của ông ta rất nhiều nặng nề, ''Trộm cướp Hoàng Đường Sơn hung hăng ngang ngược từ trước, tồn tại lâu, to gan làm loạn, ngay cả cống phẩm ngự dụng cũng tranh giành, nếu bị bọn họ phát tung tích thái tử trước, tất nhiên làm hại.''

      ''Hoàng thượng có nghĩ qua, đặt biệt hạ chỉ, mời các châu phủ phối hợp với thái tử dẹp bỏ phiến loạn, sau đó, có hai ngàn tinh binh đến, còn đây là vệ đội được phái ra từ trong ngự lâm quân.'' Những chuyện tình ràng, cũng ngại mà , gia tăng lòng tin ở những chỗ này.

      Nhiền năm trừ phiến loạn, bọn giặc càng lớn mạnh, quan viên địa phương lại càng ngày càng sợ.

      Còn chưa khai chiến, tinh thần thua xa.

      mặt đại nhân còn toàn sầu lo, ''Hạ quan có chuyện lo lắng khác, Đại hoàng tử cũng ở trong huyện Duyên Bình, địa phương nho , chốc lát có tới hai vị kim chi ngọc diệp, các vị thị vệ đại nhân, hạ quan có chút thấp thỏm.''

      Ông ta hàm hồ, nhưng người biết chuyện ở trường lập tức trong lòng hiểu .

      Tuy Đại hoàng tử là người nhiểu tuổi nhất trong các vị kim chi ngọc diệp, lại xuất thân thấp hèn, cuộc đời này vô duyên với đế vị.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 248 : phu quân là hắc lang (tám)

      Thân là Linh Đế trường tử, cuối cùng lại rơi vào cái huyện thành nho , phải nhận được chiếu được hồi kinh.

      Xưa nay Đại hoàng tử thích nhắc tới thái tử điện hạ, ngay cả buổi lễ sắc phong thái tử, quan viên huyện Duyên Bình chuẩn bị quà tặng cũng phải lặng lẽ tặng, nếu cẩn thận bị Đại hoàng tử biết được, tất nhiên là trừng phạt.

      Trong lòng thoải mái, mọi người nhìn trong mắt.

      Bình thường phải thêm chút kiêng kị, cũng liền qua .

      Nhưng lần này bản thân thái tử tới.

      Tranh giành của huynh đệ, khó tránh khỏi lan đến quan viên vô tội.

      Đến lúc đó, đứng bên ai đều khó lấy lòng.


      là thiên tử tương lai.

      người khác là phiên vương chiếm cứ địa phương.

      Đơn giản gọi là cuộc chiến của cường long và địa cầu xà.

      Lấy nhãn lực của mọi người, đúng là nhìn ra bên nào có ưu thế.

      Trong khoảng thời gian ngắn tìm được hành tung của thái tử, hành động trừ phiến loạn lại oanh liệt tiến hành.

      Đại hoàng tử Tử Hi Khang biển nhiệt tình ngoài dự đoán.

      Xuất người, xuất lực, bày mưu tính kế, chạy trước chạy sau, phối hợp mật thiết.

      Nội trong mười mấy ngày tụ tập được đội quân nhân được trang bị hoàn mỹ, mang theo vật liệu lớn, hùng dũng tới dưới chân núi, đánh trống hô hào.

      Trải qua nghiên cứu cẩn thận, bọn họ quyết định là lực lượng phòng giữ mạnh nhất.

      Thất bại lâu dài, tính khinh thường bị quần chúng dẫm dưới chân, quân nhân cần cuộc thắng lợi lấy tinh thần.

      bộ áp giáp màu bạc của Hi Khang, hoa văn tổ hợp ra địa đồ hoa lệ, tướng mạo tầm thường, khí khái hùng hừng hực, quá ba mươi lăm tuổi, đuổi lui cái non nớt, mới vừa ra nam tử thành thục cơ trí trầm ổn.

      tìm được tung tích thái tử, đương nhiên thay mặt chỉ huy.

      Chương 249 : phu quân là hắc lang (chín)

      Buổi trưa canh ba, hoàng đạo giờ lành.

      Chính là thuật sĩ tắm rửa thay quần áo tính toán ba ngày ba đếm mới bói qua quẻ thắng lợi.

      Hi Khang chậm rãi giơ tay lên, trọng lực vung xuống.

      Đây là mệnh lệnh thứ nhất hạ xuống của người chỉ huy tạm thời.

      Tiến công.

      Ngay tại lúc đó, trong cơ quan thứ sáu đối diện trước mặt trại Quảng Thủy, Đế Tuấn và bảy vị trại chủ , dáo dác nhìn nhau, tinh kì phấp phới.

      ''Lão đại, người đúng là thần, quân nhân đúng là hướng về phía đị bàn của lão tứ.'' Trại Đông Lưu của lão tam ở tại trung gian mấy tòa núi, tạm thời có gì nguy hiểm, thời điểm khi người khác bận rộn vì công việc, còn nhàn rỗi, an bài xong tuần thú, mình lại kiếm cớ nương nhờ bên cạnh Đế Tuấn, bám sát.

      Tiêu Duy Bạch trấn thủ chủ phong, trừ phi trạm kiểm soát rách hết, mới đến phiên ra tay, cho nên cũng rảnh rỗi, bên cạnh Đế Tuấn xem náo nhiệt, ''Tiếng vang lần này rất lớn, sau vòng công kích, ba vòng mưa tên, hắc hắc, sau đó phái người thu thập trở lại, lần này đủ lên trận.''

      Đế Tuấn lười biếng ôm đầu cười, tập trung tư tưởng tĩnh tâm suy nghĩ chút, chợt há to mồm ngáp cái.

      ''Phu quân, thế nào?'' Lăng hiểu binh pháp, xem coi náo nhiệt, có hiểu bày binh bố trận.

      '' có gì vui, xem bộ dáng Hi Khang lĩnh quân, lấy cái tính tình rất thích lĩnh công, quyết chịu buông bỏ cơ hội lập công, chiếm đoạt soái vị, cho Trương Ngọc Nhân cơ hội xuất tay.'' Khí thế vẫn phải có, đáng tiếc phần lớn là hoa giá tử, người trong nghề nhìn cái, lập tức cười đến rụng răng.

      Tác chiến ở vùng núi, lại còn đem bình nguyên ra đối chọi, thế nào lại trực tiếp phái kỵ binh xông lên, như vậy còn chết nhanh hơn chút.

      Còn chưa xem kẻ địch ở chỗ nào, liền hướng người trong sơn trại bắn tên.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :