Chương 238 : Đào nhi lột da trắng nõn nà (tám)
"Chị dâu là người tốt." Lão ngũ tiếp lời, thấy mấy người nghe hiểu, tốt bụng giải thích, "Các ngươi suy nghĩ chút, lão đại chúng ta phải là rất giận sao? tại chị dâu xả thân diệt hỏa, đợt lát nữa sau khi hô mưa gọi gió sau, cả người sung sướng, cũng tìm đến chúng ta gây phiền toái.''
Lão thất phụ họa gật đầu, ''Ngũ ca sai, ra ngẫm lại chúng ta nhiều chất cũng coi là tốt bụng làm chuyện xấu, tặng lễ đưa ra chuyện may, phải là tội đáng chết đó?"
"Đến lúc nào rồi, còn có tâm tình bát quái!" Tiêu Duy Bạch chỉ tiếc rèn sắt thành thép, đầu ngón tay chỉ chỉ, ''Tất cả im hết cho ta, có lời gì tới phía sau núi , các ngươi sợ lửa lão đại đủ lớn, còn tưới thêm dầu.''
Mấy người cúi thấp đầu xuống, thêm gì nữa, vểnh tai chờ đại chiến nhà bên kết thúc.
Kịch liệt lay động, phập phồng, đâm thủng, buông thả, hai tiếng thở dốc dần dần bình phục lại.
Mộ Lăng mỏi mệt vô cùng, tinh thần vẫn còn tệ, sững sờ nhìn xà ngang, bên điêu khắc hoa văn cổ phức tạp, mỗi chi tiết cũng có thể làm cho người ta hoa mắt rất lâu.
''Nương tử, nàng có cần ngủ lát ?'' Đế Tuấn vung tay lên ngăn trở ánh mắt của nàng, giọng hỏi thăm.
''Phu quân, chàng giải quyết người ngoài cửa trước . Bảy vị tại chủ đợi cũng lâu rồi.'' Mới tiến hành thời khắc mấu chốt, nàng với , cũng làm được nghe được.
tại tốt rồi, lại bị người ta nghe được.
Nhớ tới chuyện như vậy, nàng đỏ mặt cũng muốn rỉ máu.
'' phải nàng muốn cùng ta ra sao?'' hôn chóp mũi nàng cái, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, bỏ được ra.
"Ta ngượng ngùng." Nàng thừa nhận da mặt mình mỏng, cần thời gian dài mới bình phục được.
''Nương tử, vấn đề kia, nàng còn tức sao?''
Chương 239 : Đào nhi lột da trắng nõn nà (chín)
Thời cơ đến, Đế Tuấn quyết định bắt đầu giải thích, ''Tiêu Duy ngu mà , là kẻ hồ đồ, biết tính khí của ta, cũng cố ý đưa 'đồ' này đến, trong đó tám phần là có chút hiểu lầm, đợi vi phu hỏi chút, trở về hồi báo nương tử.''
''Thôi , lời này có ý nghĩa gì tốt mà hỏi... Cũng là ta phản ứng quá độ, cẩn thận quá mức, hỏa khí lên nên cái gì cũng để ý, phu quân tha lỗi.'' Hồi tưởng lại, nàng thấy kinh hãi, nàng chưa bao giờ nghiêm túc cân nhắc nếu có đối thủ cạnh tranh xuất , mình phản ứng như nào.
Quỷ thần xui khiến thử qua lần, cũng gián tiếp cho nàng cơ hội nhìn thẳng mình.
Cũng phải nguyên nhân là nhìn nữ nhân mặc quần áo, nàng nhất thời có cách nào khống chế được tâm tình ác liệt lan tràn.
Đối chiếu đoạn thời gian này, tình cảm của nành dành cho tăng lên đến độ cao có biện pháp nào để hình dung, tha cho nửa điểm dị vật, ngăn trở chính giữa.
Thở dài tiếng, vẻ mặt nàng đầy vẻ u sầu, ''Phu quân, ngày kia, chàng trở lại thừa kế ngôi vị hoàng đế, nếu đem tất cả tâm cho ta được, vậy dằn lòng thả ta... Làm hoàng đế, tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, từ cổ tới kim, đều là như thế. Từ được sinh ra, ta dưỡng thành thói quen chiếm đoạt, học được rộng lượng, cần trông chờ có ngày ta cải biến, trơ mắt nhìn chàng và người khác ở chung chỗ mà thờ ơ.''
Trong nháy mắt khuôn mặt xanh mét, ngũ quan dữ tợn vặn vẹo, chỉ là may có thể khống chế tính khí, có phát tác.
Nàng cố gắng kiềm lại hoảng loạn trong lòng, cố trấn định cười nhạt, ''Chuyện này là khách quan, tồn tại , chúng ta cũng làm bộ thấy được, nó liền mất tích, phu quân, ta cảm thấy mấy lời này trước, cũng tốt hơn sau này phải bổ sung giải thích.''
Last edited by a moderator: 1/10/15