1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói - Độ Hàn X (HOÀN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 233 : Đào nhi lột da trắng nõn nà (ba)

      Hoàn toàn để ý nàng giãy giụa, trực tiếp đến giường.

      Bàn chân ngừng đụng thứ gì đó, rầm rầm, rải đầy đường.

      giườn chất đầy khay ngọc thúy trân châu, cũng thương tiếc đẩy xuống giường.

      Nhặt cái mền sa tanh đỏ thẫm lên, giai nhân giận dữ vùng vằng, cong, bắt, gặm, cắn, toàn bộ dùng tới, cuối cùng vẫn là chống cự nổi bị lột sạch.

      Võ công của thái tử gia cao đáng ghét.

      Đáng thẹn nhất chính là, thường để thừa lực đem đối phó nàng.

      ''Nương tử, chúng ta đầu giường cãi nhau cuối giường hòa ! !" Đế Tuấn tuyên cáo tiếng, cánh tay đè lại nàng, cởi xuống trường bào mới mặc lên bao lâu, giày bay lên cao, đông chiếc tây chiếc.

      ở rừng vàng biển bạc, Kỳ Trân Dị Bảo ở dưới, hai người thẳng thắn gặp nhau.

      người giận dữ, người cười nghiêm trang.

      ''Ai muốn cùng ngươi cuối giường hòa, mau tránh ra, thả ta ." Tốn hơi thừa lời, nàng dùng sức đấm ván giường, cạch cạch vang dội.

      ''Nương tử, ăn giấm lung tung là hành động tốt, huống chi lại cùng cá xưng đối thủ.'' Kiên nhẫn khuyên giải , thanh của mặn mà cũng giấm cay tương xứng.

      ''Người nào ghen? Ai là đối thủ, ngươi thấy? Vì sao lại ràng như vậy?'' Nàng thừa nhận mình cố tình gây , vừa nghĩ tới đem toàn bộ màn kia in sâu trong lòng, nàng lập tức muốn giết người.

      "Vi phu xác thực thấy, nàng biết, gần đây mắt ta tốt, ngừng nháy mắt, cho nên bỏ qua chút gì đó cũng lạ.'' Cắn chết, chính là xức miệng, cũng phải là lần đầu biết nàng, cơ bản cũng tin nàng khoan hồng độ nào.

      Chương 234 : Đào nhi lột da trắng nõn nà (tứ)

      Nương tử nhà có tư thái nữ nhi bình thường, cũng động chút là đa sầu đa cảm, học được bộ thơ nào.

      Chỉ khi nào nổi giận, uy lực kinh người, nếm thử khó quên.

      ''Nương tử, bộ dáng bây giờ của nàng đẹp mắt, tóc dài như thác nước, da trơn nhẵn, mặt mày mắt mũi, ngũ quan tinh xảo, lộ ra tướng vượng phu.'' (Vượng phu : chỉ phụ nữ có chồng có nhan sắc tài năng, chung là đẹp.) , bộp thanh thanh thúy vang lên, bàn tay đánh cái mông, cợt nhả của làm người khác tức điên, cố tình để tỏ lòng mình giỡn, thủy chung còn có mặt oa nhi, tốc độ chậm lại, chỉ sợ nàng nghe , tiến tới bên tai, nhấn mạnh từng chữ, ''Còn có cái mông rất tròn, ràng điềm báo sớm sinh quý tử, người khác muốn được so sánh với nàng, vấn đề là so sánh được sao?''

      Đây được gọi là khích lệ sao?

      đời có loại nịnh hót này sao?

      Vì sao người bị nghe lại biết vui, lửa tức giống như được tưới thêm dầu cho vọt cao hơn.

      Nàng cắn răng, ''Ngươi để cho ta đứng dạy, chúng ta từ từ chuyện.''

      ''Trước khi hạ hỏa, vi phu có lời hay nào để .'' chính là người oan uổng, vẫn làm tâm nhìn nửa mắt, bị chịu khổ đối đãi như thế, oan đây nè.''Ta đây có hơn trăm biện pháp tốt, có thể khiến người ta vui vẻ trong thời gian ngắn nhất, gồm miệng cười vui vẻ, công hiệu bổ dương tráng cường, nương tử nhất định phải thử chút.''

      Nàng theo động tác của rên lên chút.

      Liều mạng cắn môi, nhìn căm hận.

      "Côn đồ, lần nào đến đều chiêu này, ngươi làm vạn loại thuốc, lần nào thử cũng linh.'' Thời điểm hai người cãi vã, vẫn trương to lớn như thế, gần như xé tan nàng.

      ''Nàng thích là tốt, vi phu sợ cực khổ.'' tiến tới hôn lên môi nàng, đầu lưỡi mập mờ liếm cái, lại lập tức lùi về.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 235 : Đào nhi lột da trắng nõn nà (năm)

      Nàng khẽ cắn.

      Mở ra kích động điên cuồng của , trả thù động tác nho vừa nãy.

      chuyện đến đây chấm dứt, hoàn toàn tiến hành xuống.

      kích tình nguyên thủy nhất do chỗ sâu nhất dẫn dắt, nàng ép buộc mình nhìn nóng bỏng của , nhưng cuối cùng cũng lạc lối trong ánh mắt thâm thúy của , quên mất tất cả.

      Nàng nhắm mắt, hổn hển thở, mồ hôi chảy xuống bên.

      Ngay cả vì sao lại ăn dấm cũng quên mất.

      Vào giờ phút này, chỉ có mà thôi.

      hài lòng, nhưng cũng lên vẻ lúng túng, mỹ nam kế phải lúc nào cũng có tác dụng.

      Chỉ là may, cổ nhân bằng được ta, vợ chồng gây gổ, quả nhiên vẫn phải là hạ hỏa ở cuối giường.

      Tiêu Duy Bạch và các vị trại chủ xếp hàng quỳ gối trước cửa nhà gỗ.

      Sau khi bọn họ đưa quà tặng xong, thủy chung cũng rời quá xa, sau khi chờ dụ dỗ được chị dâu, tâm tình lão đại tốt lên, gọi bọn họ đến khen ngợi mấy câu gì đó/

      Vì vậy khi Tiểu Bắc ra ngoài tìm bọn họ cũng lập tức tới.

      Khi hiểu được....... nào biết.

      Bảy người vây quanh rương gỗ, ánh mắt nhìn thẳng trần truồng ngủ say.

      Dĩ nhiên phải bị sắc đẹp mê hoặc.

      thực tế, từ lão đại đến lão thất như bị chậu nước đá dội từ đầu đến chân lạnh thấu tim.

      Mục đích hôm nay tới chính là nịnh chị dâu.

      Bởi vì biết nàng thích gì, mỗi người tản ra, vơ vét dị bảo quý hiếm của mình, đem cả sơn trại, vật chơi đùa, vật liệu may mặc, đồ trang sức quý hiếm, đồ dùng đáng tiền, chủng loại chẳng phân biệt được, toàn bộ được đưa tới.

      Cái rương gỗ này là hàng hóa trong cái đám lên núi hôm qua, còn chưa kịp kiểm tra.
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 236 : Đào nhi lột da trắng nõn nà (sáu)

      Căn cứ theo lệ, rương khóa cẩn thận như vậy, bên trông tất nhiên là đồ tốt.

      Thời gian quá ngắn, nhiều người tham dự tặng quà, biết đứa nào đem nó đến.

      Kết quả xảy ra bi kịch kinh khủng ngoài dự đoán.

      Bọn họ nịnh hót thành, búa hung hăng vỗ vào đùi ngựa.

      Chị dâu rất tức giận, lão đại bị thương rất nặng, chờ chiến tranh trong phòng kết thúc, nên đến phiên bọn họ chịu lửa giận của Tiêu đại gia.

      là khủng khiếp!

      Tối qua mới bị phạt tại nơi này suốt đêm, lần này biết như thế nào.

      Tiêu Duy Bạch có loại kích động muốn chạy.

      Từ ánh mắt những người khác, nhìn thấy có khát vọng đồng dạng.

      Nhưng là, tại chạy, lão đại nhất định giận càng thêm giận, uy lực vô cùng kinh khủng.

      Chỉ đành nhắm mắt, quỳ gối, trao đổi bằng ánh mắt, tìm kế sách.

      thanh Mộ Lăng mơ hồ truyền đến, mỗi người đều rụt cổ lại.

      Tiểu Nam và Tiểu Bắc tránh xa, thân (trốn) dưới cây già ở cửa viện, ăn điểm tâm, cũng xem náo nhiệt, có dục vọng nhúng tay chõ mõm vào.

      ''Nữ nhân vào giả bộ trong rương hại chúng ta?'' Lão nhị thừa dịp tìm nguyên nhân, ai cũng cam lòng bị hại chết như vậy.

      ''Nhóm hàng này ngày hôm qua, là huyện phòng chân núi Duyên Bình giữ phái quan binh hộ tống đến Châu Phủ để hiếu kính, nghe ở đâu tới vị Vương gia, kim chi ngọc diệp." Lão tứ phụ trách đám người tấn công, đồ mang lên liền giao cho lão Lục xử lý, chỉ phụ trách đánh cướp, mặc kệ xử lý.

      ''Phi, lão đại của chúng ta mới là kim chi.'' Tiêu Giác Lăng nhận được ánh mắt bén nhọn do huynh đẹ tố cáo, đầu tiên là rất chân chó lớn tiếng khoe lão đại...

      Chương 237 : Đào nhi lột da trắng nõn nà (bảy)

      Sau đó mới cười hề hề giọng, ''Mấy vị ca ca minh giám, hôm qua nhóm hàng này quá nhiều đồ, lão đại chúng ta lại lên núi, nhân thủ trong ngoài đủ, vì vậy liền để người kiểm kê ra ngoài, nào có nghĩ đến, đoàn người sáng nay tạm thời nổi ý, tặng quà cho chị dâu, ta có thời gian kiểm tra lại.''

      Ai có thể tiên đoán được trước, trong đống núi vàng núi bạc, lại còn cất giấu mỹ nữ.

      Tặng nữ nhân như lễ vật cũng ly kì.

      Nhưng loại rương quà này lần đầu tiên nhìn thấy.

      Khó lòng phòng bị.

      Vì vậy trở tay kịp.

      ''Đợi lão đại giày vò tam gia xong, huynh đệ nhớ, ngay đêm xuống núi tìm, tìm tới Trương Ngọc Nhân, đem lão này vào hầm cầu cho chết chìm, trước khi đẩy mạnh vào, thay ta đạp mấy cái.'' thanh Tiêu Hoàng Diệp đau thương, khóc ra nước mắt, mỗi vẻ mặt đều có vẻ tức cười như thế.

      Tiêu Duy Bạch chợt khoát tay, ý bảo mọi người yên lặng, ''Các người nghe, bên trong như còn tiếng.''

      Quả nhiên, trong nhà gỗ mới huyên náo liền im ắng, thanh của nàng và đều biến mất thấy.

      Trầm mặc hồi lâu.

      thanh nữ nhân hết sức đè nén nhàng truyền đến, rất rất nhạt, nhưng vẫn trốn thoát được tai của mấy vị Tiêu gia.

      Võ công của bọn họ vốn thấp, lại đem sức lực tập trung ở đây, làm bộ nghe thấy cũng khó.

      ''Ặc, lão đại giống như ở đây...'' Lão tứ lúng túng gãi ót, tối qua bị buộc ở chỗ này cả đêm, vô cùng bội phục với năng lực ở phương diện khác của Tiêu đại gia, cư nhiên bây giờ vẫn còn thể lực, quả muốn lạy mấy cái, cơi như thần, "Lão đại uy vũ!"
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâu thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 238 : Đào nhi lột da trắng nõn nà (tám)

      "Chị dâu là người tốt." Lão ngũ tiếp lời, thấy mấy người nghe hiểu, tốt bụng giải thích, "Các ngươi suy nghĩ chút, lão đại chúng ta phải là rất giận sao? tại chị dâu xả thân diệt hỏa, đợt lát nữa sau khi hô mưa gọi gió sau, cả người sung sướng, cũng tìm đến chúng ta gây phiền toái.''

      Lão thất phụ họa gật đầu, ''Ngũ ca sai, ra ngẫm lại chúng ta nhiều chất cũng coi là tốt bụng làm chuyện xấu, tặng lễ đưa ra chuyện may, phải là tội đáng chết đó?"

      "Đến lúc nào rồi, còn có tâm tình bát quái!" Tiêu Duy Bạch chỉ tiếc rèn sắt thành thép, đầu ngón tay chỉ chỉ, ''Tất cả im hết cho ta, có lời gì tới phía sau núi , các ngươi sợ lửa lão đại đủ lớn, còn tưới thêm dầu.''

      Mấy người cúi thấp đầu xuống, thêm gì nữa, vểnh tai chờ đại chiến nhà bên kết thúc.

      Kịch liệt lay động, phập phồng, đâm thủng, buông thả, hai tiếng thở dốc dần dần bình phục lại.

      Mộ Lăng mỏi mệt vô cùng, tinh thần vẫn còn tệ, sững sờ nhìn xà ngang, bên điêu khắc hoa văn cổ phức tạp, mỗi chi tiết cũng có thể làm cho người ta hoa mắt rất lâu.

      ''Nương tử, nàng có cần ngủ lát ?'' Đế Tuấn vung tay lên ngăn trở ánh mắt của nàng, giọng hỏi thăm.

      ''Phu quân, chàng giải quyết người ngoài cửa trước . Bảy vị tại chủ đợi cũng lâu rồi.'' Mới tiến hành thời khắc mấu chốt, nàng với , cũng làm được nghe được.

      tại tốt rồi, lại bị người ta nghe được.

      Nhớ tới chuyện như vậy, nàng đỏ mặt cũng muốn rỉ máu.

      '' phải nàng muốn cùng ta ra sao?'' hôn chóp mũi nàng cái, vành tai và tóc mai chạm vào nhau, bỏ được ra.

      "Ta ngượng ngùng." Nàng thừa nhận da mặt mình mỏng, cần thời gian dài mới bình phục được.

      ''Nương tử, vấn đề kia, nàng còn tức sao?''

      Chương 239 : Đào nhi lột da trắng nõn nà (chín)

      Thời cơ đến, Đế Tuấn quyết định bắt đầu giải thích, ''Tiêu Duy ngu mà , là kẻ hồ đồ, biết tính khí của ta, cũng cố ý đưa 'đồ' này đến, trong đó tám phần là có chút hiểu lầm, đợi vi phu hỏi chút, trở về hồi báo nương tử.''

      ''Thôi , lời này có ý nghĩa gì tốt mà hỏi... Cũng là ta phản ứng quá độ, cẩn thận quá mức, hỏa khí lên nên cái gì cũng để ý, phu quân tha lỗi.'' Hồi tưởng lại, nàng thấy kinh hãi, nàng chưa bao giờ nghiêm túc cân nhắc nếu có đối thủ cạnh tranh xuất , mình phản ứng như nào.

      Quỷ thần xui khiến thử qua lần, cũng gián tiếp cho nàng cơ hội nhìn thẳng mình.

      Cũng phải nguyên nhân là nhìn nữ nhân mặc quần áo, nàng nhất thời có cách nào khống chế được tâm tình ác liệt lan tràn.

      Đối chiếu đoạn thời gian này, tình cảm của nành dành cho tăng lên đến độ cao có biện pháp nào để hình dung, tha cho nửa điểm dị vật, ngăn trở chính giữa.

      Thở dài tiếng, vẻ mặt nàng đầy vẻ u sầu, ''Phu quân, ngày kia, chàng trở lại thừa kế ngôi vị hoàng đế, nếu đem tất cả tâm cho ta được, vậy dằn lòng thả ta... Làm hoàng đế, tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, từ cổ tới kim, đều là như thế. Từ được sinh ra, ta dưỡng thành thói quen chiếm đoạt, học được rộng lượng, cần trông chờ có ngày ta cải biến, trơ mắt nhìn chàng và người khác ở chung chỗ mà thờ ơ.''

      Trong nháy mắt khuôn mặt xanh mét, ngũ quan dữ tợn vặn vẹo, chỉ là may có thể khống chế tính khí, có phát tác.

      Nàng cố gắng kiềm lại hoảng loạn trong lòng, cố trấn định cười nhạt, ''Chuyện này là khách quan, tồn tại , chúng ta cũng làm bộ thấy được, nó liền mất tích, phu quân, ta cảm thấy mấy lời này trước, cũng tốt hơn sau này phải bổ sung giải thích.''
      Last edited by a moderator: 1/10/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 240 : Đào nhi lột da trắng nõn nà (mười)

      mở to mắt cúi xuống, chăm chú nhìn nàng, ''Nàng nghĩ như thế nào?''

      Trừ bỏ cánh tay của nàng, sức lực như muốn bóp nát xương cốt của nàng.

      " muốn như thế nào.'' Chỉ là trước tiểu nhân sau quân tử, tránh cho có ngày xuất tình trạng nàng , nàng nhẫn nhịn làm ra cái chuyện vô cùng đáng sợ.

      Nàng còn chưa kịp nhập Đại Tuyết Sơn gả cho Đế Tuấn.

      Nhưng thân nàng bản lãnh, cùng với lãnh trong xương thỉnh thoảng hơn kém ở nguyên chỗ đó, tiếng động núp, bình thường nhìn như có sóng gió, chỉ khi nào bị xúc phạm, lực lượng chất chứa mới bộc phát ra, uy lực lớn khó thu phục.

      Nàng cố chấp ý tưởng lúc ban đầu.

      Tốt hợp tốt tán, trước khi kết cục tất cả đều có xu hướng thể đảo ngược được, ngưng, cười cười rời .

      "Tốt." đáp chữ, nước đôi lập lờ.

      xong, cũng giải thích, nhấc chân ra bên ngoài.

      Lúc này, ngược lại đến lượt nàng ôm cánh tay , chưa hết mà còn muốn , để lại nàng mình đoán tâm ý.

      ''Chàng chỉ chứ tốt?'' Nhếch cái miệng nhắn, nàng sợ lạnh trừng mắt về phía .

      Đế Tuấn nhắc tới chuyện như vậy liền nổi giận, nhưng thời điểm nàng đề cập tới chuyện đấy nội hỏa cũng .

      Luôn tránh, căn bản nó cũng phải là biện pháp tốt giải quyết vấn đề.

      ''Còn chưa đủ?'' Hai ánh mắt từ từ nhìn lên, sâu thăm thẳm.

      ''Vậy ta coi như chàng đồng ý.'' thanh nàng cứng rắn, ý vị khiêu khích nồng đậm.

      Nàng cũng biết nên như nào, liền muốn đối ngịch với , có lẽ chỉ có lúc chọc cho kích động, mới có tia cơ hội theo dõi ý tưởng chân chính của .

      Nó đối với nàng rất quan trọng, cũng quyết định sau khi Tứ Xuyên, chọn lựa lối .

      "Đồng ý cái gì? Ta có cam kết qua.'' Người khác cười lạnh.

      Chương 241 : phu quân là hắc lang ()

      Nàng nhìn chăm chú, dở khóc dở cười, còn có chút chua xót, ''Nhưng ràng ngươi mới được?''

      Tình trạng ổn, xong lời này, mũi của nàng cũng cay cay, nước mắt trong hốc mắt dâng lên, ngay cả tầm mắt cũng nhìn .

      Hai mắt bỗng nhiên khắp chặt, thở ra hơi, rồi từ từ mở mắt, đột nhiên gục mặt xuống, miệng nở cụ cười lấy lòng, chớp chớp mi mắt ba cái, ''Nương tử ngoan, nương tử tốt, vi phu chưa cái gì, đây là dựa theo ý của nàng, muốn làm trái, ngược lại chọc nàng vui.''

      Mu bàn tay hơi thô lỗ giúp nàng lau nước mắt, ''Khóc cái gì, có gì mà khóc, nàng hiểu lầm rồi.''

      ''Nhưng ngươi mới được, là ngươi .'' lại biến thành bộ dáng quen thuộc, tâm tình của nàng cũng buông lỏng, sau đó nước mắt cũng dâng lên nữa, giống như chuỗi ngọc trai bị đứt rơi xuống dưới, biết tưởng nàng bị uất ức to lớn.

      ra là do... sợ.

      biến sắc biến sắc (thay đổi sắc mặt).

      Đừng xem là bộ dáng thiếu niên chưa trưởng thành, nhưng phong cách lại có thể thay đổi theo ý nguyện, thay đổi qua lại.

      muốn nâng ngươi lòng bàn tay, chính là như mộc xuân phong, mỗi lỗ chân lông đều lộ ra thoải mái, nhưng khi nào lộ ra tính khí, vậy đối với đôi mắt tròn đáng lập tức bị ánh sáng chà xát thương tiếc, làm người ta sợ.

      Ngươi bình thường kia chịu được đau khổ lúc lạnh lúc nóng.

      Nàng kiên trì tới bây giờ nên mới hỏng mất, cũng coi là tồi.

      cầm tay nàng, mắt to vô tội nhìn nàng cẩn thận chu đáo, ''Xuất giá tòng phu, có hiểu hay ?''

      Lắc đầu, mặt chữ hiểu nhưng hiểu muốn biểu đạt cái gì.

      ''Xuất giá chính là nữ nhi gả cho người khác, tòng phu chính là phải nghe lời của trượng phu.''
      Last edited by a moderator: 1/10/15
      Trâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :