1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Phu Quân Là Thái Giám Tổng Quản - Thanh Đình (196c và 20PN)*ĐÃ HOÀN*

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 70: Công tử đặc biệt
      Editor: Mèomỡ
      (http://bjchjpxjnh.wordpress.com/)

      “Tiểu thư, bên ngoài gió lớn như vậy, đại phu người thể trúng gió .” Tiểu Nhụy vội vàng .


      Cầu Mộ Quân có chút phát điên, kiên nhẫn :“Nhưng có ngày nào có gió đâu, ta rất khỏe, em xem, đau chút nào.” Nàng vừa , còn vỗ vỗ cái gáy.


      Tiểu Nhụy bị nàng dọa cho hoảng sợ, vội vàng chạy tới giữ chặt tay nàng :“Tiểu thư, sao người lại giống trẻ con vậy, được lộn xộn!”


      ta sao, em cho ta ra ngoài ta lại vỗ!” Cầu Mộ Quân bĩu môi .


      “Được rồi được rồi, nô tỳ giúp người, vòng là phải về đấy.” Tiểu Nhụy còn cách nào khác chỉ phải thỏa hiệp.


      Bên ngoài, mặt trời có chút nóng, Cận Nhi miễn cưỡng che cho nàng, Tiểu Nhụy đỡ nàng ra ngoài cửa.


      Hít thở khí mới mẻ bên ngoài, tâm tình Cầu Mộ Quân vốn phiền muộn lập tức vui vẻ.

      Bước chân bất giác trở nên nhàng, lại luôn bị Tiểu Nhụy lôi kéo bắt nàng chậm lại.


      Dưới ánh nắng tươi sáng, hai con chim có lông xanh ở hót càng lớn. Cầu Mộ Quân đến dưới lồng chim trêu đùa chúng.


      “Hắc, ngờ quý phủ Đoàn tổng quản ngươi còn giấu đại mỹ nhân, mau mau, nàng là ai!”


      giọng mềm mại truyền đến, Cầu Mộ Quân nghiêng đầu nhìn về phía giọng truyền đến, chỉ thấy Đoàn Chính Trung tới bên này, bên cạnh là vị công tử môi hồng răng trắng.

      Công tử kia nhìn nàng chằm chằm, càn rỡ đánh giá nàng từ đầu đến chân.


      mau, nàng là ai?” Công tử thấp hơn Đoàn Chính Trung kia lại kéo Đoàn Chính Trung đến trước mặt Cầu Mộ Quân .


      Thần sắc Đoàn Chính Trung có chút vui, nhìn nàng :“Sao ngươi lại ra ngoài?”


      “Ta thể ra ngoài sao?” Thần sắc Cầu Mộ Quân so với lại càng tốt.


      Đoàn Chính Trung nhìn nàng nữa, với Cận Nhi:“Dìu phu nhân trở về phòng .”


      Cầu Mộ Quân còn chưa kịp gì, chợt nghe công tử bên cạnh :“A? Nàng chính là phu nhân của ngươi, người muốn làm phụ…… muốn tiến cung – tiểu thư Cầu gia sao?”


      Đoàn Chính Trung gì, công tử kia lập tức nhảy đến trước mặt Cầu Mộ Quân, vỗ mạnh vào bả vai của nàng :“Người có chí! Làm nữ nhân nên như vậy! Ta cho ngươi này, tuy rằng Đoàn thái giám này tốt, nhưng ông già kia còn tệ hại hơn nhiều. Tính tình tốt làm gì, còn cho ngươi tự do. Tuy rằng hai người các ngươi thể sinh con, nhưng Đoàn thái giám tuổi trẻ hơn ông già kia, tính cách cũng tốt hơn chút, hơn nữa quan trọng nhất là –”


      Công tử vô cùng hưng phấn mà :“Ở Đoàn phủ tự do hơn hoàng cung, muốn làm gì cũng được, còn có thể chạy ra ngoài chơi, tốt !” Công tử còn hoa chân múa tay vui sướng.


      “Hử –” Đoàn Chính Trung “hử” tiếng, công tử dừng lại hành động quá khích,“Hắc hắc” cười hai tiếng, lùi về đứng bên cạnh .


      Cầu Mộ Quân nhìn về phía Đoàn Chính Trung, rất muốn biết…… Công tử đặc biệt này từ đâu đến.


      Biểu tình Đoàn Chính Trung thực nghiêm túc, nhìn nàng :“Vết thương còn chưa lành, đừng ra bên ngoài chạy loạn.” Sau đó lại chuyển ánh mắt đến Cận Nhi :“Phu nhân có chuyện gì, hỏi tội ngươi”
      mal thích bài này.

    2. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 71: Thân phận công tử
      Editor: Mèomỡ
      (http://bjchjpxjnh.wordpress.com/)

      Biểu tình Đoàn Chính Trung thực nghiêm túc, nhìn nàng :“Vết thương còn chưa lành, đừng ra bên ngoài chạy loạn.” Sau đó lại chuyển ánh mắt đến Cận Nhi :“Phu nhân có chuyện gì, hỏi tội ngươi”


      Cả người Cận Nhi run lên, đáp:“Vâng, lão gia.”


      Cầu Mộ Quân định nhưng nhìn thấy ánh mắt bức người của Đoàn Chính Trung, những lời muốn lại nghẹn trở về. Chỉ thấy kéo công tử nhắn kia, xoay người tránh ra.


      Công tử quay đầu hô:“Đoàn phu nhân, lần khác lại đến tìm ngươi chơi đùa!” Vừa dứt lời, bị Đoàn Chính Trung túm trở về.


      Cầu Mộ Quân nhìn bóng dáng hai người bọn họ, trong lòng có cảm giác nên lời, biết cảm giác này là gì, chỉ là thoải mái.


      Lúc này Tiểu Nhụy nhìn phía trước :“Tiểu thư, em cảm thấy vị công tử kia là lạ?”


      Cầu Mộ Quân nghe xong lời của nàng, cũng nhìn bóng dáng vị công tử kia: Xinh xắn, lanh lợi, giống nữ nhân…… Nữ nhân?


      Cầu Mộ Quân hoảng sợ, nhớ lại giọng người kia lúc chuyện, bộ dáng kia, cùng với làn da vô cùng mịn màng kia nữa…… phải là nữ nhân là gì?


      Đoàn Chính Trung sao có thể cùng nữ nhân? Hơn nữa nàng ta gọi là Đoàn thái giám, cũng phản ứng. Cho dù nàng chống đối , cũng dám trực tiếp gọi là Đoàn thái giám!


      Cầu Mộ Quân quay đầu hỏi:“Cận nhi, em biết nàng ta ?”


      Cận Nhi trả lời:“Phu nhân, nô tỳ biết nhưng mấy trước lúc nô tỳ vừa mới vào Đoàn phủ gặp lần, đó là ba tháng trước, ở ngoài cửa lớn cầm chiếc khăn tay là muốn gặp lão gia. Lão gia vừa thấy khăn tay kia liền ra ngoài, sau lão gia lại cùng rời phủ, đến buổi chiều lão gia mới mình trở về.”


      Cải trang thành nam nhân, chút sợ hãi đại tổng quản quyền khuynh hướng dã*, thậm chí xưng Hoàng Thượng là lão già, bộ dáng hồn nhiên rực rỡ……


      *Quyền khuynh hướng dã: nắm quyền lực dân chúng lẫn triều đình

      Cầu Mộ Quân nghĩ nghĩ, đột nhiên nhớ tới câu của nàng: ‘ muốn làm phụ……’, nàng chỉ nửa liền đổi thành ‘nguyện ý tiến cung – tiểu thư Cầu gia’, vậy lúc đầu nàng định cái gì?


      Đáng lẽ nàng phải là ‘ muốn làm phi tử của Hoàng Thượng – Cầu gia tiểu thư, Hoàng Thượng…… phụ…?


      Cầu Mộ Quân hoảng sợ, nghĩ tới: phụ hoàng ta!


      Nàng là con của Hoàng Thượng, Công chúa Sanh Dung!


      Công chúa Sanh Dung, mười bảy tuổi, là con nhất của Hoàng Thượng, được Hoàng Thượng lẫn Hoàng Hậu thích, đáng tùy hứng, thích nhất chơi đùa……


      Tất cả lời đồn đãi đều tương tự với nữ nhân vừa rồi.


      Nghĩ tới thân phận của nữ nhân ở cùng Đoàn Chính Trung, lòng Cầu Mộ Quân có chút yên, liền về phòng.


      “Sao công chúa Sanh Dung lại đến đây?” Nhìn thuốc được Tiểu Nhụy mang đến trước mặt, Cầu Mộ Quân lẩm bẩm.


      “Tiểu thư, người kẻ nữ phẫn nam trang kia là đương kim Công chúa Sanh Dung?” Tiểu Nhụy hỏi.


      “Ta đoán thôi.” Cầu Mộ Quân .


      “Nhất định là vậy rồi, ngay cả mấy người Vương phu nhân cũng lão gia thường xuyên cùng Sanh……” Tiểu Nhụy nửa, cuống quít bưng kín miệng.
      mal thích bài này.

    3. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 72: Đồn đãi
      Editor: Mèomỡ
      (http://bjchjpxjnh.wordpress.com/)

      “Nhất định là vậy rồi, ngay cả mấy người Vương phu nhân cũng lão gia thường xuyên cùng Sanh……” Tiểu Nhụy nửa, cuống quít bưng kín miệng.


      Cầu Mộ Quân cảm thấy nàng khác thường, ngẩng đầu hỏi:“Vương phu nhân các nàng cái gì?”
      Tiểu Nhụy cười :“Chưa cái gì, tiểu thư nhanh uống thuốc .”


      “Em mà ta uống.” đối phó được Đoàn Chính Trung, nhưng Tiểu Nhụy nàng vẫn có thể.


      Tiểu Nhụy quả nhiên nhăn mặt :“Tiểu thư người……”


      Chiêu này quả nhiên có hiệu quả, Tiểu Nhụy lập tức :“Được rồi, nô tỳ cũng chỉ là khi hầu hạ ở bên nghe được mấy người Vương phu nhân với phu nhân, lúc đó tiểu thư người gả đến Đoàn phủ cho nên biết.”


      Cầu Mộ Quân hỏi:“ cái gì?”


      “Các nàng lão gia cùng Công chúa Sanh Dung quan hệ giống bình thường. Ở trong cung, người Công chúa Sanh Dung thích nhất chính là lão gia, cũng nghe lời lão gia nhất, ngay cả Hoàng Thượng cũng luôn để cho lão gia quản nàng. Hơn nữa khi Công chúa Sanh Dung mười sáu tuổi, Hoàng hậu muốn tuyển Phò mã cho nàng, nhưng nàng còn chưa thèm nhìn mặt dọa Phò mã bỏ chạy, còn cả đời này cần Phò mã, cho nên……” mặt Tiểu Nhụy lộ vẻ khó xử, biết nên tiếp thế nào.


      Cầu Mộ Quân nhìn nàng, ý là nếu nàng chịu bỏ qua.


      Tiểu Nhụy rốt cục :“Cho nên trong cung rất nhiều người đoán Công chúa và lão gia ra có quan hệ, còn rất nhiều thái giám từ tiến cung, hoạn sạch , về sau còn có thể bình thường, chừng lão gia là hoạn sạch, liền…… liền……” Tiểu Nhụy đỏ mặt : “là nam nhân thực .”


      Cầu Mộ Quân bị nàng dọa sợ.


      Nam nhân thực ? Đoàn Chính Trung? phải thái giám ?


      Này…… Chuyện này cũng quá kinh người?


      Tiểu Nhụy tiếp:“Tiểu thư người đừng để ý đến lời đồn đãi bên ngoài. Lão gia là thái giám hay là thái giám giả người cũng phải biết, sao có thể có quan hệ với Công chúa, đều là người khác nhàm chán bừa, người……”


      Tiểu Nhụy nửa kinh ngạc nhìn Cầu Mộ Quân, Cầu Mộ Quân cũng kinh ngạc nhìn nàng.


      “Tiểu thư người……” Tiểu Nhụy nhìn ánh mắt của nàng, vẻ mặt càng kinh ngạc.


      Cầu Mộ Quân lắc lắc đầu, :“Ta biết……”


      “Người cùng là vợ chồng, phải Cận Nhi lúc trước lão gia ngủ ở trong phòng người sao?” Tiểu Nhụy thể tin được .


      “Đúng là ngủ trong phòng ta, nhưng…… Nhưng ta cũng biết.” Cầu Mộ Quân trả lời.


      “Người…… Chưa thấy qua?”


      Cầu Mộ Quân lại lắc đầu,“Chưa……”


      Hai người hai mặt nhìn nhau.


      thể nào, thể nào, chính là thái giám. tàn bạo, ngoan độc, chấp nhận người ta xấu , ghét nhất bị người khác là thái giám, cổ quái lại biến thái. Mỗi ngày còn ăn ngưu tiên lư tiên (1), còn dùng phấn thơm…… Người … người bình thường nào như vậy chứ?” Cầu Mộ Quân .


      Hai người trầm mặc, hồi lâu, Tiểu Nhụy :“Nhưng…… vẫn cho người thấy qua.”


      Đúng vậy, chưa thấy qua. Dù là phu thê, dù đồng sàng cộng chẩm (2), nàng vẫn chưa bao giờ thực thấy cởi hết quần áo.


      (1)Ngưu tiên, lư tiên: là dương vật và tinh hoàn của giống trâu và lừa
      (2)Đồng sáng cộng chẩm: Chung chăn chung gối, Đầu ấp tay gối.
      mal thích bài này.

    4. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 73: Thái giám giả
      Editor: Mèomỡ
      (http://bjchjpxjnh.wordpress.com/)

      Đúng vậy, chưa thấy qua. Dù là phu thê, dù đồng sàng cộng chẩm, nàng vẫn chưa bao giờ thực thấy cởi hết quần áo.


      Cầu Mộ Quân hoàn toàn thể chấp nhận khả năng này. sao có thể phải thái giám, làm sao có thể là giả? tiến cung tám năm, thời gian tám năm, trong cung điều tra ra sao? Làm sao có thể dễ dàng để thái giám giả ở lại trong cung?


      “Tiểu thư, mau uống thuốc.” Tiểu Nhụy nhắc nhở.


      Lúc này Cầu Mộ Quân mới nhớ đến thuốc còn chưa uống, mất hồn mất vía bưng bát thuốc đưa đến bên miệng, trong lòng vẫn nghĩ chuyện Đoàn Chính Trung.


      “Tiểu Nhụy –” Cầu Mộ Quân uống nửa, đột nhiên buông bát .


      “Thái giám có bộ dáng như thế nào?”


      “A?” Tiểu Nhụy lại lần nữa đỏ mặt, lắp bắp :“Cái này…… Này nô tỳ cũng biết, phải là cái kia bị cắt sao?”


      Cầu Mộ Quân nghĩ thấy cũng đúng, ngay cả nàng thành thân còn lớn hơn Tiểu Nhụy tuổi – Đoàn phu nhân cũng biết, Tiểu Nhụy là tiểu nương làm sao có thể biết được.


      Nàng cái hiểu cái , nhưng ‘nơi đó’ của thái giám rốt cuộc trông như thế nào nàng cũng biết. Vốn dĩ nữ tử trước khi xuất giá đều có người cho, nhưng nàng giống. Nàng là gả cho Đoàn Chính Trung, gả cho thái giám, mẹ dạy nàng chuyện nam nữ phải đổ thêm bi thương sao?


      Nghĩ vậy, Cầu Mộ Quân đột nhiên đứng lên, từ giường xuống.


      “Tiểu thư, người làm gì vậy? Thuốc còn chưa uống xong!” Tiểu Nhụy cũng theo nàng dựa vào giường hỏi.


      Cầu Mộ Quân lục lọi mấy thứ, lôi cái rương sơn hồng ra.


      “Ta nhớ trong đồ cưới của ta có ‘tị Hỏa Đồ’ ¹, ta lấy ra nhìn xem.” Cầu Mộ Quân xong, lại đến trước bàn bên cạnh lấy từ ngăn kéo ra chùm chìa khóa.


      Chỉ thấy nàng lục đến tận đáy, tìm ra mấy quyển sách rồi cuống quít mở ra. Tiểu Nhụy cũng nhìn qua, lập tức mặt đỏ tai hồng, vội nhắm tịt mắt lại.


      Cầu Mộ Quân cũng có chút ngượng ngùng gấp lại, nhưng lại nghĩ mình có chồng dường như có gì thể nhìn, lại mở ra xem.


      Tuy rằng đỏ mặt, mồ hôi chảy ròng ròng, nhưng biểu tình mặt Cầu Mộ Quân lại rất trịnh trọng, giống như nhìn từ phú cao thâm. Trong lòng khỏi nhớ lại chuyện lúc trước


      Nàng nhớ đến lúc nàng ở cùng Đoàn Chính Trung.


      Đêm tân hôn, để nàng cởi áo, nàng sợ tới mức dám cởi quần . Tuy bị đá cước, nhưng lại để cho nàng cởi quần, cuối cùng vẫn mặc quần ngủ. Sau đó, cùng nàng ôm nhau mà ngủ, nàng dám nằm quá gần , cũng có cố ý dán sát thân thể của vào gần nàng, cho nên nàng cũng biết gì…… Sau đó, có sau đó, nàng cùng tiếp xúc thân mật nhất chỉ có lần đó.


      Cho nên đến bây giờ, nàng chẳng biết gì hết.


      “Ngươi làm cái gì vậy?”


      giọng truyền đến, làm cho nàng sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ra cuống quít quay đầu lại, chỉ thấy Đoàn Chính Trung từ cửa vào.


      …… làm gì hết!” Cầu Mộ Quân ném quyển sách xoay người lại vội vàng chắn trước cái rương, cố gắng chuyện bình thường.


      [ Tị hỏa đồ ]: cái gọi là tị hỏa đồ chính là đông cung họa ^^
      mal thích bài này.

    5. PHUONGLINH87^^

      PHUONGLINH87^^ Well-Known Member

      Bài viết:
      4,455
      Được thích:
      6,078
      Chương 74: Bắt quả tang
      Editor: Mèomỡ
      (http://bjchjpxjnh.wordpress.com/)

      …… làm gì hết!” Cầu Mộ Quân ném quyển sách xoay người lại vội vàng chắn trước cái rương, cố gắng chuyện bình thường.


      Đoàn Chính Trung nhìn ra khác thường của nàng, dần dần chuyển ánh mắt nhìn tới cái rương phía sau nàng, chậm rãi đến bên giường.


      “Ngươi có chuyện gì à?” Cầu Mộ Quân dám để cho tới quá gần, vội đứng lên hỏi, còn lặng lẽ đá cái rương xuống gầm giướng.


      Đoàn Chính Trung nhìn dưới chân nàng, hỏi:“Đó là cái gì?”


      “Đồ mẹ ta cho ta.” Cầu Mộ Quân lập tức trả lời, cảm thấy mặt nóng giống như bị đốt vậy.


      Đoàn Chính Trung vẫn nhìn cái rương phía sau nàng, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể qua xem.


      Cầu Mộ Quân chịu nổi uy hiếp như vậy, tiến lên đứng ở trước mặt , ngăn trở tầm mắt :“Ngươi tới rốt cuộc là có chuyện gì?”


      Tiểu Nhụy bên giường lập tức nhân cơ hội đóng rương, đá về phía trong cùng.


      Đoàn Chính Trung nhìn chằm chằm vào cái thùng nữa, :“Lấy bộ quần áo bình thường ngươi hay mặc đưa cho ta, còn có trang sức ngươi hay đeo nữa.”


      Cầu Mộ Quân kỳ lạ :“Làm gì?”


      “Cho ta là được.” Đoàn Chính Trung muốn giải thích nhiều.


      Cầu Mộ Quân nghi ngờ nhìn , ánh mắt cũng cho nàng cự tuyệt, làm cho nàng vừa buồn bực, vừa phải đến tủ quần áo nghe lời lấy ra bộ quần áo màu hồng nhạt đưa cho .


      “Còn nữa?” Đoàn Chính Trung hỏi.


      “Còn cái gì? Trang sức ở ngăn tủ này.” Cầu Mộ Quân đáp.


      Đoàn Chính Trung vòng qua nàng, tự mình đến mở ngăn tủ ra. Trong chốc lát, lấy từ ngăn tủ ra cái yếm hồng nhạt cùng tiết khố màu hồng, làm cho thần sắc Cầu Mộ Quân vừa mới có điểm dịu lại lần nữa đỏ mặt.


      Ngay cả quần áo trong cũng lấy, rốt cuộc muốn làm cái gì?


      “Trang sức đâu?” Đoàn Chính Trung lại hỏi.


      Cầu Mộ Quân đến trước bàn trang điểm, mở cái hộp gỗ đàn hương chạm trổ tinh xảo, cầm mấy thứ thường đeo đưa cho .


      Đoàn Chính Trung cầm lấy trang sức, nhìn đầu nàng, rút cây trâm con bướm đầu nàng xuống.


      “Này……” Cầu Mộ Quân còn chưa xong, Đoàn Chính Trung xoay người ra cửa, khi tới gần cửa nhìn bát thuốc bàn, quay đầu :“Thuốc còn chưa uống xong?”


      Cầu Mộ Quân nghĩ nghĩ, trả lời:“ chuẩn bị uống.”


      Đoàn Chính Trung sờ sờ chén thuốc, :“Để đun nóng lại uống.” xong liền cầm quần áo trang sức của nàng ra ngoài.


      Mạo hiểm qua, Cầu Mộ Quân cuối cùng thở dài nhõm hơi, nhưng vẫn đoán ra được vì sao muốn lấy quần áo cùng trang sức của nàng.


      đến mức muốn lấy bán chứ?


      Còn có trâm gài tóc con bướm của nàng, là sinh nhật nàng mười tám tuổi, mẹ bỏ số tiền lớn mời sư phụ ở Dương Châu làm riêng cho nàng. Lúc đầu nàng còn tiếc cài, ngày xuất giá mới cài.

      Về sau ở Đoàn phủ cũng tháo xuống, ngờ cứ như vậy bị cầm , cũng là làm gì.


      Quay đầu nhìn về phía giường, để cho Tiểu Nhụy đóng cửa phòng lại, lại lôi rương màu đỏ ra, sửa sang lại những thứ trong rương rồi khóa lại, để về chỗ cũ.


      Thấy nàng xem, Tiểu Nhụy hỏi:“Tiểu thư, xem tẹo như vậy người có hiểu ?”


      Mặt Cầu Mộ Quân hơi hơi phiếm hồng, :“Dù sao nam nhân bộ dạng đều như nhau, là thái giám khác mỗi chỗ đó thôi.”


      Tiểu Nhụy vừa nghe, cảm thấy có lý, gật gật đầu hỏi:“Vậy lão gia rốt cuộc có phải thái giám hay , có quan hệ thể cho ai biết với Công chúa hay ?”


      “Lời này thể lung tung!” Cầu Mộ Quân vội ,“Dù để người ngoài hay người trong phủ nghe thấy được đều tốt.”


      Tiểu Nhụy gật đầu :“Vậy nô tỳ về sau .”


      “Đúng rồi, nô tỳ hâm nóng thuốc.”


      cần, cần.” Cầu Mộ Quân :“Ta khỏi rồi, cần uống thuốc nữa đâu.”
      mal thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :