1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Của Ta Là Quyền Thần - Cửu Lam (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phiêu Phiêu Trong Gió

      Phiêu Phiêu Trong Gió Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      976
      Chương 23:

      Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

      Lại Kỷ Dao vừa xuống xe ngựa, liền chạy thẳng vào trong nhà.

      Liêu thị ở chỗ Kỷ Nguyệt, nhìn thấy nhị nữ nhi, nhịn được quở trách: "Dao Dao, rốt cuộc là con đâu? Nguyệt Nhi bị thương, con thấy bóng dáng đâu, làm ta sợ chết khiếp, suýt chút nữa cho người ra ngoài tìm con."

      Kỷ Dao thành : "Con sợ xảy ra chuyện, tìm Hầu gia giúp đỡ."

      "Hả?" Liêu thị cảm thấy nữ nhi rất kỳ lạ, "có thể có chuyện gì xảy ra, còn tìm Hầu gia. Con sao có thể làm phiền người ta như vậy? Vậy có tìm được ?"

      "Tìm được rồi, Hầu gia tỷ tỷ tiến cung, con liền trở về."

      Liêu lắc lắc đầu: "Cũng may mà Hầu gia độ lượng, có so đo, còn nghe ngóng giúp con, con phải cảm ơn người ta cho tốt."

      "Nữ nhi biết rồi ạ."

      Liêu thị : "Con ở cùng với Nguyệt Nhi, nương còn có chút chuyện."

      "Vâng."

      Đợi mẫu thân rời khỏi, Kỷ Dao liền hỏi tỷ tỷ.

      Kỷ Nguyệt cũng che dấu: "Là kế sách của Tạ đại nhân, sau đó Hoàng Thái hậu biết tỷ bị thương, miễn cho tỷ phải tiến cung nữa, nếu sợ rằng đến bây giờ còn chưa trở về..."

      hổ là Thủ phụ đại nhân tương lai, nghĩ ra kế này.

      Tỷ tỷ vừa phải tiến cung ngay, cũng có thể kéo dài thời gian, đúng là nhất cử lưỡng tiện. Xem ra y đúng là rất thích tỷ tỷ, mới có thể hao tâm tổn sức như vậy, nếu sao phải mạo hiểm đối đầu với Hoàng Thái hậu, xen vào việc này?

      Nhưng mà, tỷ tỷ có thích Tạ Minh Kha ?

      Nếu như lưỡng tình tương duyệt còn tốt, mặc dù Tạ gia có Nhị phòng đáng lo ngại, tương lai nhất định là ngươi sống ta chết, nhưng cuối cùng vẫn là Tạ Minh Kha đại thắng, phất lên như diều gặp gió, nếu như tỷ tỷ gả cho y, so với tiến cung tốt hơn nhiều.

      Kỷ Dao thăm dò: "Tạ đại nhân ba lần bốn lượt trợ giúp, có phải là bởi vì thích tỷ tỷ hay ."

      "Cái gì..." Kỷ Nguyệt ngờ nàng đột nhiên như vậy, vội đáp, "Y vì chuyện ở chùa Bạch Mã mới tương trợ, muội nghĩ đâu vậy?"

      Nàng mới nghĩ linh tinh đâu, Kỷ Dao cười híp mắt: "Tỷ tỷ, tỷ cảm thấy Tạ đại nhân là người thế nào?"

      Lúc đầu nàng ấy có chút oán giận Tạ Minh Kha, nhưng y cứu nàng ấy hết lần này tới lần khác, sớm hòa nhau rồi, nghĩ tới ánh mắt ôn hòa của nam nhân ngày hôm nay, Kỷ Nguyệt đỏ mặt, trách mắng: " nương gia sao có thể hồ ngôn loạn ngữ, còn linh tinh nữa, tỷ tha cho muội."

      Tỷ tỷ tức giận rồi.

      Tỷ tỷ là người tính tình nội liễm, sợ rằng muốn ra suy nghĩ trong lòng, Kỷ Dao kéo tay áo nàng ấy lắc lắc: "Được rồi, tỷ tỷ, muội nữa, tỷ nghỉ ngơi ." Buông màn giúp Kỷ Nguyệt, lại nhìn lượt xung quanh xem có muỗi , " con cũng có, tỷ tỷ bị muỗi đốt."

      Lời khéo léo, làm Kỷ Nguyệt vui vẻ nhếch khóe miệng.

      Muội muội này ấy à, đúng là hết cách với nàng!

      Kỷ Dao dỗ tỷ tỷ xong, liền lui ra ngoài.

      Gặp Kỷ Đình Nguyên ở cửa.

      "Đại muội muội sao rồi?"

      "Ngủ rồi," Kỷ Dao , " bị thương, là giả vờ đó, vì sợ vẫn còn phải tiến cung."

      Biện pháp của Tạ Minh Kha đúng là hữu dụng, nhưng vết thương này cũng thể cứ giả vờ mãi được, cũng phải có lúc khỏi hẳn chứ, đến lúc đó Hoàng Thái hậu triệu kiến, phải làm sao? Kỷ Đình Nguyên cau mày: " biết Hoàng Thái hậu nghĩ như thế nào, yên lành, sao phải làm khó Nguyệt Nhi?"

      Phải nhắc nhở ca ca chút, Kỷ Dao đảo mắt:"Thái hậu có lẽ là nhìn trúng tỷ tỷ, muốn tỷ ấy ở mãi trong cung."

      "Sao muội ấy có thể ở mãi trong cung được..." Kỷ Đình Nguyên ngừng lại, nương ở trong cung ra ngoài, chỉ có ba con đường, là làm phi tần của Hoàng thượng, là làm Thái tử phi, còn con đường nữa là làm cung nữ, hầu hạ chủ tử! Nhưng phụ thân và mình đều làm quan, Kỷ Nguyệt thể nào và cung làm cung nữ được, vậy chỉ còn hai con đường.

      trán Kỷ Đình Nguyên đổ mồ hôi lạnh.

      "Ca ca, huynh nghĩ cái gì?" Kỷ Dao giả bộ biết, nhìn chằm chằm Kỷ Đình Nguyên đặt câu hỏi.

      Kỷ Đình Nguyên phất phất tay: " có gì."

      Muội muội còn quá , muốn thương lượng với muội ấy về chuyện này, ta phả cho phụ thân, mẫu thân biết.

      Kỷ Đình Nguyên lập tức tới chính phòng.

      Đợi Kỷ Chương trở về, ba người ngồi xuống cùng nhau thương lượng.

      Liêu thị : "Tuyệt đối để Nguyệt Nhi tiến cung, ta mặc kệ cái gì mà Hoàng thượng, Thái tử, bất kể là con đường nào, Nguyệt Nhi mà tiến cung, chúng ta liền thể gặp nữ nhi được nữa! Lão gia, ông nhanh chóng tìm cách để Nguyệt Nhi gả ."

      Kỷ Chương cũng phát sầu, lại trong phòng: "Ta nghĩ, có thể tuỳ tiện chọn được hay sao? Tưởng công tử lần trước thành, Từ lục công tử cũng thành, đến nay chuyện tình cấp bách, càng thể chó cùng..." suýt nữa thành chó cùng dứt giậu, ông vuốt mồ hôi ở hai bên tóc, "vạn nhất chọn sai người, cũng làm lỡ dở chuyện chung thân đại của Nguyệt Nhi!"

      Cái này được, cái kia được, Liêu thị lau nước mắt: "Vậy phải làm sao mới tốt?"

      "Có lẽ được chọn lựa quá khắt khe," Kỷ Chương thở dài, "ví dụ như gia thế, có thể thấp chút, gia cảnh cũng cần phải giàu có..."

      Liêu thị nghe thấy trong lòng chua xót, cắn răng : "cũng thể xứng đôi với Nguyệt Nhi được, đáng tiếc thể lại tìm Thẩm phu nhân, bà ấy giao tiếp rộng, quen biết nhiều người," rồi lại như lăng trì mà liếc nhìn nhi tử , "đều là do con tốt!"

      Kỷ Đình Nguyên nhướng mày: "Thẩm phu nhân có thể tìm được con rể tốt hay sao? Còn bằng dựa vào con, nương người yên tâm, con nhất định chọn thay cho muội muội người thập toàn thập mỹ."

      "Con thực có thể tìm được?"

      "Nương xem con là kết bạn như hay sao? Người đợi tin tức là được." Kỷ Đình Nguyên vỗ ngực bảo đảm.

      Liêu thị nhìn ta giống dối, liền tạm thời tin tưởng.

      Nhưng đến Thẩm gia, sáng sớm ngày thứ hai Liêu thị liền bảo Chu ma ma mua chút hoa quả, còn có lá trà, điểm tâm, đích thân mang đến Thẩm gia, dự định bồi tội.

      Vốn dĩ ngày đó nên , nhưng sợ Thẩm phu nhân quá mức tức giận, nên đợi bà ấy tiêu giận chút.

      Nhưng ai ngờ, Thẩm phu nhân nhìn thấy bà vẫn giống như trước đây, tươi cười tiếp đón: "Ôi chao, sao lại khách sáo như vậy? Còn mua đồ, đúng là tốn kém."

      Có chút đúng, Liêu thị hồ nghi: "Còn phải Kỷ Đình Nguyên nhà ta..."

      "Kỷ công tử làm sao?" Thẩm phu nhân kỳ quái, "có quan hệ gì tới sao?"

      Vậy mà bà ấy lại biết?

      Liêu thị nghẹn lời, nếu chuyện này bà phải đích thân ra, có chút khó khăn, chính là lúc này, Thẩm Nghiên xuất : "Kỷ phu nhân, người tới rồi! Đều là con tốt, lần trước con nên làm đổ rượu của Kỷ công tử, đổ ra đầy đất, làm bẩn đình viện, người trách con chứ?"

      Đúng là đổi trắng thay đen, ràng là nhi tử của bà làm đổ rượu của Thẩm Nghiên, lại bị ả ta ngược lại, nhưng Liêu thị cũng hiểu tâm tư của Thẩm Nghiên, ả ta giấu diếm Thẩm phu nhân, ra.

      Tiểu nương này tốt biết bao, trong lòng Liêu thị nghĩ, nếu như đổi thành người khác, sớm hận nhi tử đến chết rồi.

      Bà lập tức trả lời: "Nào có, là nhất thời cẩn thận, Nguyên Đình tính khí cũng tốt, còn vì chuyện đó mà con, con đừng để trong lòng."

      Sao có thể để trong lòng?

      Thẩm Nghiên than thở, ngày đó ngay cả cái chết ả ta cũng nghĩ tới, bởi vì tuyệt tình của Kỷ Đình Nguyên, nhưng sau đó ả ta hiểu ra, là ả ta tự mình thích Kỷ Đình Nguyên, Kỷ Đình Nguyên lại thích ả ta, sao có thể ép buộc? lại cũng là do ả ta sai, cho nên mới giấu mẫu thân, ra, sợ phá hỏng mối quan hệ của hai nhà.

      Thẩm phu nhân nghe thấy Liêu thị nhắc tới Kỷ Đình Nguyên, biết được nữ nhi thích ta, liền liếc nhìn nữ nhi cái, cười : "Nghiên Nhi từ trước tới nay đều ngang bướng, sao bà còn giúp nó được cơ chứ? Đến đến đến, vào trong ngồi, bên ngoài quá nóng."

      Thẩm gia bọn họ có tiền dùng băng, trời ngày hè, trong phòng vẫn mát như ngày xuân.

      Thẩm phu nhân vì nữ nhi mà dò hỏi Liêu thị: "Nhắc tới Kỷ công tử, hình như vẫn mãi mà chưa định thân?"

      "Đừng nhắc nữa," Liêu thị , "mỗi lần ta nhắc tới chuyện đó, nó liền chạy mất tăm mất tích, ta cũng dám gây họa cho nương nhà nào."

      Thẩm phu nhân nghe vậy cảm thấy buồn cười, tính cách Kỷ Đình Nguyên đủ trầm ổn, thường ở bên ngoài gọi bạn gọi bè, nhưng được cái thông minh, biết cách thay đổi theo tình thế, ngược lại nữ nhi còn , còn có thể đợi thêm vài năm nữa, chừng đến lúc đó Kỷ công tử cũng muốn thành thân.

      "Sao lại mang hai nương tới?"

      Liêu thị thở dài: "Nguyệt Nhi bị thương ở chân, đường gặp phải ngựa điên, Dao Dao ở cùng tỷ tỷ."

      "Chuyện xảy ra khi nào?" Thẩm phu nhân vô cùng kinh ngạc, "ta đều biết."

      "Chính là ngày hôm qua, bà biết là bình thường, vốn là chuyện ngoài ý muốn."

      "Có nghiêm trọng ?"

      " nghiêm trọng, đại phu có xem qua, nằm hai tháng là khỏi."

      Thẩm phu nhân thở phào: "Vậy tốt."

      Vì hổ thẹn với Thẩm Nghiên, lại thêm, chuyện lần trước với Tưởng gia thành, sau đó Liêu thị vẫn là ngại dám nhắc chuyện với Thẩm phu nhân muốn bà lưu ý tìm giúp chàng rể cho Kỷ Nguyệt.

      Ngược lại Thẩm Nghiên biết tin Kỷ Nguyệt bị thương, ngày hôm sau lại tới thăm hỏi.

      Hai tỷ muội đều rất kinh ngạc.

      Thẩm Nghiên biết hai tỷ muội nghĩ gì, liền với Kỷ Dao: "Đó là chuyện của ta với ca ca muội, ta muốn mất người bạn như muội." Ả ta đặt hộp thức ăn lên bàn, " ta mua ở Thiên Vị Trai, có bánh đậu xanh, bánh xốp hoa sen, bánh mã đề, cũng đáng giá, cái này muội và Nguyệt Nhi tỷ có thể nhận ?"

      đợi Kỷ Dao chuyện, Kỷ Nguyệt cười : "Đa tạ muội, Thẩm nương, ta và Dao Dao đều thích ăn."

      Vừa rồi Thẩm Nghiên chuyện rất thấu tình đạt lý, mặc dù Kỷ Dao muốn ả ta có liên quan gì tới ca ca nữa, nhưng Thẩm Nghiên hành xử như vậy, thực thể cự tuyệt được.

      Cũng chỉ có thể thuận theo tự nhiên, nên làm, nên , nàng đều tận sức rồi, cũng có biện pháp nào tốt hơn cả.

      Sau khi Thẩm Nghiên thăm hai tỷ muội xong, liền rời khỏi Kỷ gia.

      Từ đại môn ra, trực diện nhìn thấy Kỷ Đình Nguyên.

      Nam nhân trẻ tuổi hiển nhiên là trở về từ nha môn, mặc quan phục màu xanh lá cây, trước ngực có thêu cò trắng, thần thái phần chấn, nhưng vừa nhìn thấy ả ta, cả khuôn mặt liền trầm xuống, lạnh giọng : "Ngươi tới đây làm gì?"

      Biểu tình giống với lúc đánh đổ vò rượu của ả ta, vô cùng đáng sợ, Thẩm Nghiên rụt người lại, muốn chạy , nhưng trong lòng lại thích nam nhân này, làm ả ta nhẫn nhịn chịu đựng loại hàn khí đập thẳng vào mặt này, cười khẽ: "Ta nghe Nguyệt Nhi tỷ tỷ bị thương, cho nên tới thăm tỷ ấy."

      Da mặt đúng là dày hơn cả tường thành, Kỷ Đình Nguyên : "Sau này ngươi cần tới nữa."

      Thẩm Nghiên : "Vì sao? Kỷ phu nhân cấm ta tới đây, còn có Nguyệt Nhi tỷ tỷ, Dao Dao cũng là ta được tới." Ả ta tươi cười càng sáng lạn, "Kỷ công tử, sau này còn gặp."

      xong, liền rời , sát qua người ta.

      Cánh mũi ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt, Kỷ Đình Nguyên cau mày, thầm nghĩ, đúng là chưa từng gặp qua nương nào biết xấu hổ như vậy, cự tuyệt rồi, còn dám nhảy nhót ở trước mặt ta!

      Chính là người như vậy, còn muốn gả cho người ta?

      ta nhấc chân vào nhà.

      lúc cả nhà Kỷ gia phát sầu vì chuyện chung thân đại của Kỷ Nguyệt, ở chỗ Hoàng Thái hậu cũng động chút tâm tư.

      Kế hoạch ngày đó bị hủy, mặc dù bắt được chủ nhân của con ngựa, nhưng tra tra lại chỉ là chuyện ngoài ý muốn, cuối cùng đành thôi, Hoàng Thái hậu lại có dự định muốn tuyển phi cho Hoàng thượng.

      Gần đây tâm ý của Hoàng thượng có chút chuyển biến, Thái Hậu nhìn ra manh mối, bà vẫn luôn cảm thấy Hoàng Quý phi là giả bộ ngây thơ, kỳ thực là kẻ tâm cơ thâm trầm, mà nay Thái tử bị phế, trong lòng Hoàng Quý phi nhất định rất sốt ruột, nếu lại xuất người có thể tranh sủng với ả, đến lúc đó nhất định lộ bộ mặt , làm cho Hoàng thượng chán ghét.

      Mẫu thân được sủng ái, đương nhiên nhi tử cũng thất sủng theo, liền có năng lực cạnh tranh với Thái tử nữa!

      Hoàng Thái hậu giọng phân phó Thái giám bên người.

      "Đợi Kỷ nương dưỡng thương xong, liền chọn nàng ta, những nương khác, ngươi phải nhìn cho , nhất định phải kiều diễm xuất sắc, vạn dặm mới có . Nhớ kỹ, được lộ ra tin tức, trước tiên để họa sĩ vẽ xong đưa ta xem qua rồi ."

      Bà muốn đánh cho Hoàng Quý phi trở tay kịp.

      Thái giám lĩnh mệnh.

      Vì chuyện của Kỷ Nguyệt, Tạ Minh Kha rất chú ý đến chuyện ở trong cung, mấy ngày nay ở Đông cung giảng bài cho Thái tử, sau khi giảng xong cũng rời ngay, Tống Diệm thầm vui mừng, cho rằng Tạ Minh Kha nguyện ý đầu quân cho ta, liền thường xuyên uống trà cùng y. Thực ra Tạ Minh Kha chỉ muốn lợi dụng khoảng thời gian đó, phân phó Lý Ngọc thăm dò tin tức.

      Hôm nay quả nhiên là có thu hoạch.

      Cách màn kiệu, Lý Ngọc : "Nghe Thái hậu nương nương thích xem tranh, mấy ngày nay có rất nhiều họa sĩ vẽ tranh mang tới Từ Tâm Điện."

      "Tranh gì?"

      "Điểm kỳ quái chính là, tranh này người khác chưa từng được xem, cũng nghe thấy Thái hậu nương nương bình phẩm xấu đẹp, nếu là trước đây, nếu là danh họa hoặc chữ đẹp, đều nhịn được mà ban thưởng."

      Vậy phải danh họa, Tạ Minh Kha nghĩ, có thể giống với bức tranh lần trước y thấy ở trong đình, là tranh vẽ các nương.

      Nếu đoán sai, Hoàng Thái hậu muốn tuyển phi cho Hoàng thượng.

      Mà những phi tử đó, nhất định có Kỷ Nguyệt ở bên trong.

      Lần trước nàng ấy tránh được kiếp, lần này, y phải làm sao để giúp nàng ấy đây? Tạ Minh Kha nhắm mắt suy nghĩ.

      Khi kiệu đến ngõ Bách Phúc, y phân phó Lý Ngọc: "Ngươi tới Kỷ gia xem xem, Kỷ công tử có ở nhà ?" Dù sao Kỷ Nguyệt cũng là nương, tiện gặp mặt, liền muốn gặp Kỷ Đình Nguyên chút.

      Lý Ngọc lĩnh mệnh.

      Kỷ gia chính là ở bên trong ngõ này, Lý Ngọc trở về rất nhanh, bẩm báo: "Kỷ công tử có ở trong nhà, nghe ở Xuân Phong Lầu."

      Cách cũng xa, Tạ Minh Kha cho kiệu phu nâng kiệu tới Xuân Phong Lầu.

      Tửu Lầu này nổi tiếng trong Kinh thành vì rượu ngon, là địa điểm mà nhiều công tử thích tụ tập, Kỷ Đình Nguyên thường xuyên tới đó, lúc này mời vài vị công tử cùng nhau uống rượu, còn mời nhạc công kéo bài trợ hứng. Ở dưới lầu, cũng có thể nghe thấy tiếng cười sang sảng của ta, Tạ Minh Kha ngẩng đầu lên nhìn, mi tâm hơi nhíu lại.

      Chủ tử rất ít khi tới những nơi như thế này, trừ những trường hợp thể thoái thác, Lý Ngọc nghĩ, rốt cuộc là đại gì, mà hôm nay nhất định phải đến đây?

      nghĩ ngợi, Tạ Minh Kha bước lên cầu thang.

      Lý Ngọc vội vàng theo sau.

      Đợi khi đến lầu hai, Tạ Minh Kha còn chưa mở miệng, thấy có vị công tử ngồi cùng bàn với Kỷ Đình Nguyên kêu lên: "Đó phải là Tạ đại nhân hay sao?"

      Tài danh của Tạ Minh Kha nổi tiếng khắp Kinh thành, rất được các quan viên trẻ tuổi và học sĩ ngưỡng mộ, đều xem y là tấm gương sáng, nhìn thấy tất nhiên là nhận ra. Công tử kia vừa kêu lên, dẫn tới những người khác đều nhìn tới, trong đó gồm có cả Kỷ Đình Nguyên, đầu tiên Kỷ Đình Nguyên có chút kinh ngạc, sau đó nhanh chóng đứng lên, về phía y.

      "Tạ đại nhân, ngài có hẹn tới Xuân Phong Lầu sao?"

      " phải," Tạ Minh Kha đáp, "Ta nghe ngươi ở đây, cho nên tới xem."

      Lời này làm cho đám công tử hâm mộ ước ao.

      vị Tô công tử : "Tán Minh, ngươi cư nhiên quen biết Tạ đại nhân, sao với chúng ta? Sớm biết như vậy, hôm nay liền mời Tạ đại nhân cùng nhau uống cho thống khoái."

      Kỷ Đình Nguyên lại nghĩ, ta mới gặp qua Tạ Minh Kha mấy lần, cũng tính là có giao tình, bị Tô công tử kia như vậy, ngược lại giống như ta cố ý giấu diếm vậy, liền giải thích: "Chỉ là có duyên gặp mặt vài lần, ta dám mời ngài tới."

      "Vậy sao?" Mọi người tin, Tô công tử : "Bất kể như thế nào, nếu Tạ đại nhân tới, liền mời ngài ngồi cùng bàn với chúng ta, ta kính ngài ly trước."

      Gã rót rượu cho Tạ Minh Kha.

      Tạ Minh Nha nhấp thử chút: "Tửu lượng của ta tốt, xin hãy thông cảm."

      Ai dám gì thêm nữa, có vị Lý công tử trêu ghẹo: " bằng mời Tán Minh uống thay, chính là ngàn chén say đấy."

      Kỷ Đình Nguyên đáp: "Cũng phải là được," liền rót ly rượu, "ai muốn kính rượu Tạ đại nhân, đều tới đây ."

      Mọi người đều cười ầm lên.

      khí vô cùng náo nhiệt, mọi người nâng ly cạn chén, vung quyền chơi tửu lệnh, trong lầu đầy ắp tiếng cười của những người đàn ông trẻ tuổi, Tạ Minh Kha nhìn Kỷ Đình Nguyên ly lại ly uống cạn, khuôn mặt cũng đỏ lên tý nào, khỏi nghĩ tới Dương Thiệu, uống rượu cũng rất hào sảng, biết hai người này ai uống lợi hại hơn?

      nghĩ ngợi, chỉ thấy Tô công tử kia bịch tiếng làm rơi ly rượu, ánh mắt nhắm nghiền, đổ rạp xuống bàn.

      Đó là vị công tử cuối cùng rồi.

      Những người khác sớm bị Kỷ Đình Nguyên hạ gục, có người được gã sai vặt nâng về nhà, có người say tới mơ mơ hồ hồ, tự mình lời say.

      Khó có khi Tạ Minh Kha nhìn thấy cảnh tượng như thế này, cũng có chút hứng thú.

      "Ngươi sao rồi?" Y hỏi Kỷ Đình Nguyên.

      Kỷ Đình Nguyên đáp: " sao."

      Gương mặt của Kỷ Đình Nguyên vẫn rất trắng.

      Tạ Minh Kha đánh giá ta chút: " say?"

      " say, chính là uống no quá, trướng bụng khó chịu." Kỷ Đình Nguyên đứng lên, nhìn ra bên ngoài cửa sổ cái, chỉ thấy bầu trời tối om rồi, sắp giờ hợi, khẽ cười : "Tạ đại nhân là có lời muốn với ta sao?" uống rượu lại đến Xuân Phong Lầu, tin là y chỉ tới xem .

      "Xuống lầu rồi ."

      Hai người rời khỏi Xuân Phong Lầu, đến nơi yên tĩnh.

      Tạ Minh Kha : "Hôm nay ta đến gặp ngươi, là muốn nhắc nhở ngươi chuyện, e rằng Thái Hậu nương nương muốn tuyển phi cho Hoàng thượng, Kỷ nương cũng nằm trong đó."

      Nếu là trước đây, Kỷ Đình Nguyên rất kinh ngạc, nhưng vì đoán ra nên ta tỏ ra rất bình tĩnh: "Đa tạ đại nhân, lần trước sau khi muội muội vào cung, chúng ta liền có chút đoán ra. Hôm nay ngài cũng thấy rồi, ta mời vài vị công tử, chính là muốn chọn vị hôn phu cho muội muội." xong lại có chút sáng kiến, "Tạ đại nhân ngài uống rượu, ắt nhìn thấy tình hình ràng hơn, theo như ngài thấy, vị công tử nào xứng đôi với muội muội nhà ta?"

      Tạ Minh Kha sững sờ.

      "Tô công tử gia thế tốt, lại có công danh người, nhưng làm người lại quá khéo đưa đẩy. Lý công tử xuất thân hàn môn đương nhiệm chức viên ngoại lang Lễ bộ, lại là con , có tài có mạo, Chu công tử..." kể ra lần lượt từng người, lại nhìn Tạ Minh Kha, "Tạ đại nhân, ngài xem?"
      Last edited: 3/1/20
      thongminh123, Phuongphuong57500, dhtt12 others thích bài này.

    2. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Liệu có tự mình đề cử k?

    3. Phiêu Phiêu Trong Gió

      Phiêu Phiêu Trong Gió Well-Known Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      976
      Chương 24:

      Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

      Đại khái đây là câu trả lời khó nhất trong cuộc đời của y.

      Thần sắc Tạ Minh Kha lãnh đạm: "Ta cũng chỉ gặp mấy người đó lần đầu tiên, thực khó mà nhìn ra ưu khuyết điểm của họ, ngươi vẫn là tự mình định đoạt ."

      Y gật đầu: " còn sớm nữa, cáo từ."

      Kỷ Đình Nguyên vốn dĩ còn muốn hỏi thêm hai câu, kết quả Tạ Minh Kha cứ như vậy rời , liền chỉ có thể dõi mắt nhìn y rời .

      Bóng đêm vắng lặng, có ồn áo huyên náo như ban ngày, chỉ nghe thấy tiếng của vài loài côn trùng, vô cùng yên tĩnh.

      Tạ Minh Kha ngồi trong kiệu, lại cảm thấy có chút phiền muộn nên lời, loại cảm giác này y rất ít có, y đời suông sẻ, ngoài việc mẫu thân mất sớm ra, gần như có tiếc nuối gì, có thể là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, nhưng giờ khắc này, trong lòng lại có cảm giác giống như bị mèo cào.

      Là bởi vì nghe thấy Kỷ Đình Nguyên muốn tuyển phu cho Kỷ Nguyệt hay sao?

      Mấy vị công tử vừa rồi bàn rượu, thực ra y có chú ý tới, có hai người nổi trội hơn cả, rượu phẩm (cách uống rượu và hành xử sau khi say rượu) tốt, lời văn nhã, xem trang phục của bọn họ, có thể nhìn ra gia thế tệ, nhưng khi Kỷ Đình Nguyên hỏi ý kiến của y, y lại thể ra lời.

      Đây là vì sao?

      Tại sao y lại biết?

      Tạ Minh Kha hạ mi mắt, nhưng mà, Kỷ Nguyệt, nàng ấy nghĩ như thế nào...

      Vậy mà y lại có cảm giác khó mà có thể nảy sinh người y, cảm giác nắm chắc.

      .........................

      Chiều tối ngày hôm sau.

      Kỷ Đình Nguyên từ nha môn trở về liền trực tiếp tới chỗ Kỷ Nguyệt.

      Tối hôm qua, nghĩ nghĩ lại, khó mà chọn lựa, ta nghĩ vẫn là hỏi ý kiến của muội muội xem sao, xem muội ấy thích ai.

      Kỷ Dao cũng ở đó, nàng ngắt hoa Hải đường mang tới, cắm hoa, bởi vì tỷ tỷ "bị thương" thể xuống giường, nên nàng hái hoa để cho tỷ tỷ đỡ buồn.

      lúc cười , Kỷ Đình Nguyên tiến vào.

      "Ca ca," Kỷ Nguyệt hơi ngồi dậy, "sao lại tới vào giờ này?"

      "Đến xem muội," Kỷ Đình Nguyên ngồi ở mép giường, nhìn muội muội cái, nhìn gần thấy làn da của muội muội trắng mịn, như tuyết như ngọc, đôi đồng tử sáng như nước mùa thu, càng xem càng thấy mấy công tử tối hôm qua chẳng ra làm sao, nhưng thời gian cấp bách, tiện kéo dài thêm nữa, "Nguyệt Nhi, ca ca có lời muốn hỏi muội, đừng trách ca ca lỗ mãng."

      Kỷ Nguyệt sửng sốt, chậm rãi : "Ca ca muốn hỏi điều gì?"

      "Muội thích nam tử như thế nào?"

      Kỷ Nguyệt đỏ mặt: "Ca ca!"

      Cái kéo trong tay Kỷ Dao cũng suýt bị rơi, thầm nghĩ có thể hỏi trực tiếp như vậy sao? Ca ca đúng là muốn ăn đòn, tỷ tỷ còn chịu cho nàng xem tỷ ấy có thích Tạ Minh Kha hay , sao có thể trả lời loại câu hỏi như thế này.

      Quả nhiên Kỷ Nguyệt cau mày: "Ca ca, huynh như vậy là đứng đắn."

      "Ta là vì tốt cho muội." Kỷ Đình Nguyên cũng rất bất đắc dĩ, mặc kệ Kỷ Dao còn ở bên cạnh, phải nhanh chóng đem chuyện này quyết định cho xong, " cho muội biết, muội còn gả cho người khác, sớm muộn gì cũng phải vào cung làm phi..."

      Mặc dù Kỷ Nguyệt tự có suy đoán, nhưng nghĩ tới chuyện này lại ràng tới như vậy: "Ca ca sao lại như vậy? Hoàng Thái hậu có hành động gì hay sao?"

      "Đúng vậy, hôm qua Tạ đại nhân cho huynh biết, tin tức vô cùng xác thực, Hoàng Thái hậu bắt tay chuẩn bị rồi."

      Tạ Minh Kha gặp ca ca hay sao? Ngón tay Kỷ Nguyệt nắm chặt lại.

      Kỷ Dao đứng ở bên cạnh nghe, cũng có động tác gì, cho tới khi Kỷ Đình Nguyên , "cho nên tối hôm qua huynh có mời và vị công tử tới Xuân Phong Lầu uống rượu, chính là muốn chọn người trong đó, nếu muội ra muội thích loại người như thế nào, ca ca có thể chọn thay muội người hợp ý, đợi thời cơ thích hợp, mời ta tới nhà, Nguyệt Nhi, muội xuất sắc như vậy, bất luận là nam tử nào cũng đều mến muội, chuyện này liền thành công rồi."

      ta tiếp: "Tạ đại nhân cũng ở đó, huynh cũng hỏi thử ý kiến của ngài."

      Rốt cuộc Kỷ Dao nhịn được nữa: "Tạ đại nhân trả lời như thế nào?"

      Nhìn thấy nhị muội muội nhìn chằm chằm vào mình, Kỷ Đình Nguyên : "Muội còn , tham gia vào làm gì? Đợi muội lớn lên rồi, ca ca bảo đảm tìm người như ý nguyện của muội."

      Ý nguyện cái gì?

      Đúng là mắt mù, rể hiền gần ngay trước mắt, thế mà lại phóng mắt tìm kiếm trong đám hồ cẩu bằng hữu của huynh ấy, còn hỏi thăm ý kiến của Tạ Minh Kha, Kỷ Dao đặt kéo xuống, nhanh chóng bước tới trước giường:"Rốt cuộc Tạ đại nhân gì?"

      Kỳ lạ, hỏi cái này làm gì? Kỷ Đình Nguyên cau mày, khi ánh mắt rơi xuống khuôn mặt của Kỷ Nguyệt, lại phát ra ánh mắt của muội ấy dường như rất chăm chú. ta : "Tạ đại nhân ngài nhìn ra ưu khuyết điểm của bọn họ, để huynh tự ra quyết định."

      Tạ Minh Kha này!

      phải là y thích tỷ tỷ hay sao, sao nhân cơ hội đó với ca ca? Nếu như vậy, phải tất cả đều như ý rồi hay sao.

      Kỷ Nguyệt buông mi mắt xuống, thần sắc khó dò.

      "Nguyệt Nhi, muội mau cho huynh biết ," Kỷ Đình Nguyên , "chuyện này rất gấp, bắt buộc phải có kết quả."

      "Toàn bộ do ca ca làm chủ," Nàng ấy , "muội cũng biết mình thích loại nam tử như thế nào."

      Kỷ Đình Nguyên nghe xong, hơi nghẹn ở trong cổ họng, muốn trách cứ, nhưng lại nỡ: "Muội nghĩ cho kỹ, ngày mai huynh lại tới, nếu vẫn biết, huynh liền tự mình làm chủ." xong liền đứng dậy rời .

      Kỷ Dao đuổi theo ra ngoài kéo người lại: "Ca ca, huynh đừng gấp, lại đợi thêm chút, có lẽ có bước ngoặt, dù sao tỷ tỷ bị thương, Thái Hậu nương nương cũng biết, nhanh như vậy." Nàng cảm thấy người như Tạ Minh Kha nếu động tâm, nhất định ngồi yên thờ ơ mà nhìn!

      Kỷ Đình Nguyên liếc xéo nàng: "Lại là thần tiên báo mộng cho sao?"

      "Đúng đó!" Kỷ Dao chớp chớp mắt, "ca ca, huynh tin muội lần ."

      " ?" Kỷ Đình Nguyên , "vậy cho muội ba ngày, xem xem có bước ngoặt gì , sau đó huynh thương lượng chuyện này với phụ thân mẫu thân, nhanh chóng để Nguyệt Nhi thành thân."

      Ba ngày...

      Cũng được, dù sao nàng cũng có biện pháp để ca ca thay đổi chủ ý.

      Kỷ Dao gật gật đầu.

      thực tế, cần đợi tới ba ngày.

      Ngày thứ hai, Kỷ gia liền có khách tới.

      Liêu thị kích động chạy tới phòng của Kỷ Nguyệt: "Nguyệt Nhi, Tạ đại nhân tới...vậy mà ngài lại thỉnh cầu nương, muốn xin được gặp con lần, đúng là kỳ quái, nương hỏi ngài lí do tại sao, ngài có chuyện muốn thương lượng với con."

      "Nguyệt Nhi, con có muốn gặp hay ?"

      Kỷ Nguyệt sửng sốt, trong đầu ra lời ngày hôm qua của ca ca.

      Tạ Minh Kha đến nhất định là có chuyện gì đó? Nhưng mà, y hoàn hoàn có thể với ca ca, sao nhất thiết phải gặp mặt nàng ấy?Nhưng Kỷ Nguyệt vẫn : "Mẫu thân, xin hãy cho con và ngài ấy gặp mặt."

      Phẩm hạnh của Tạ Minh Kha ra sao, Liêu thị tự nhiên là tin tưởng, chỉ là trong lòng đầy nghi vấn: " nam nhân như ngài ấy, rốt cuộc có chuyện gì mà phải thương lượng với con?"

      Kỷ Nguyệt : "Gặp mặt mới biết được."

      "Cũng đúng, nương sai hạ nhân rời ." Liêu thị nhìn khuôn mặt thanh lệ của nữ nhi, nghĩ tới lần trước Tạ Minh Kha tới phủ làm khách, trong lòng đột nhiên có loại dự cảm, có chút mong đợi khó thành lời, loại mong đợi đó làm bà cảm thấy có chút kích động, vỗ vỗ bả vai nữ nhi, "đến lúc đó con và Tạ đại nhân hảo hảo thương lượng."

      "Đa tạ mẫu thân." Kỷ Nguyệt gật đầu.

      Đợi đến khi Liêu thị rời , Kỷ Nguyệt ngồi từ giường dậy, liếc nhìn bản thân mình trong gương, tâm tình có chút phức tạp.

      Nàng ấy nghĩ tới câu hỏi lần trước của muội muội, vậy "Tạ đại nhân thế nào", lúc đó nàng ấy ngại đáp lời, bởi vì ngay lúc đó, nàng ấy cũng hiểu , cho đến ngày hôm qua, ca ca lại nhắc tới ngài, nàng ấy mới phát ra mình rất muốn biết ý kiến của Tạ Minh Kha...

      Hôm nay y muốn gặp nàng, biết gì.

      Liêu thị nhanh chóng điều hết những hạ nhân ở quanh sương phòng của Kỷ Nguyệt rời , Kỷ Nguyệt đổi bộ váy sam, chải lại tóc chút, tới cửa phòng đợi.

      Quả nhiên nhìn thấy Tạ Minh Kha đến.

      Dưới mái hiên, nương mặc váy sam màu xanh nhạt, bay bay như tiên, giống như muốn đạp gió rời , mấy ngày gặp, nàng ấy lại gầy hơn chút, có lẽ là vì lo lắng sợ hãi.

      "Kỷ nương." Y tiến tới, "hôm nay mạo muội bái kiến, xin đừng trách tội."

      Loại chuyện này, là lần đầu tiên y làm, hoang đường đến mức chính bản thân y cũng tin. Y vậy mà có thể ở trong nhà người khác, với trưởng bối trong nhà muốn đơn độc gặp mặt nương nhà họ.

      Nhưng mà, nương này lại đồng ý.

      Trong lòng y cảm thấy vui mừng.

      "Tạ đại nhân cần như vậy, nếu có ngài, sợ rằng nay ta vẫn hãm sâu trong đầm lầy." Kỷ Nguyệt chân thành , "cho nên mẫu thân mới đồng ý." Nàng ấy dừng lại chút, "Tạ đại nhân, ta nghe ca ca , ngài vì chuyện tuyển phi trong cung mà tới?"

      "Đúng vậy, Kỷ đại nhân biết, ta liền nhiều lời nữa, chỉ là...Hoàng Thái hậu trời sinh ngang ngược kiêu ngạo, nếu là chuyện mà bà quyết định, sợ rằng từ thủ đoạn, cho dù ngươi có định thân, cũng khó mà tránh được."

      Kỷ Nguyệt chấn động.

      "Hơn nữa chuyện định thân rồi cũng truyền ra ngoài, bất kể là gia đình nào cũng định thân và thành thân ngay trong vòng tháng. Nếu như trong khoảng thời gian đó có gì bất trắc, nên làm thế nào? Gia đình ngươi cũng thể thúc giục, nếu như nhà trai biết được ý đồ của Kỷ gia các người, có mạo hiểm mà cưới ngươi hay ? Những thứ này, từng nghĩ qua hay chưa?"

      Đúng là nàng ấy chưa từng nghĩ tới, cho dù là ca ca cũng vậy, cho rằng chỉ cần chọn vị hôn phu cho nàng ấy là xong.

      Đúng thế, người kia là Hoàng Thái hậu, chỉ cần bà hạ lệnh, hoặc là tùy tiện câu ra ngoài, có gia đình nào nguyện ý kết thân sao? Chỉ sợ rằng dù có định thân rồi cũng bị từ hôn!

      Sắc mặt nàng ấy có chút trắng bệch.

      ra Tạ Minh Kha tới nhắc nhở nàng ấy.

      "Đa tạ đại nhân, chuyện này ta nhất định thương lượng với người nhà." Trong lòng Kỷ Nguyệt cảm thấy tuyệt vọng rồi, nếu như thực có biện pháp, nàng ấy liền vào cung, như ý nguyện của Thái hậu.

      thế nào cũng là phi tần, chỉ trừ được gặp mặt người nhà, cũng phải là quá thê thảm, dù sao nàng ấy ở đâu cũng có thể trôi qua, chỉ cần nhẫn nhịn chút.

      Thấy lông mi của nàng ấy nhàng lay động, Tạ Minh Kha : "Kỷ nương..."

      Giọng đó dường như có chút khác lạ, Kỷ Nguyệt ngẩng đầu nhìn y.

      "Nàng có người trong lòng chưa?" Y hỏi.

      Kỷ Nguyệt sửng sốt, biết tại sao y lại hỏi như vậy, có phải y cảm thấy nếu có người trong lòng, vậy vào cung cũng có gì vướng bận, hay là y có biện pháp nào khác?

      Nàng ấy lắc đầu.

      Gánh nặng trong lòng Tạ Minh Kha như được giải thoát, nàng ấy có người trong lòng, vậy dễ giải quyết.

      "Nếu như nàng nguyện ý, gả cho ta," Y , "bất kể Hoàng Thái hậu có giở thủ đoạn như thế nào, ta đều có thể bảo đảm bình an cho nàng."
      Last edited: 3/1/20
      thongminh123, Phuongphuong57500, dhtt13 others thích bài này.

    4. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      Bày tỏ rồi, ahihi.

    5. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Hóng đôi này dã man!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :