★ Chương 23 ★
Những vị "khách" đầu tiên của điền trang
Điền trang thấy xa lắm nhưng cả đoàn người lại tốn khá nhiều thời gian, khi đến nơi, sắc trời mờ tối.
Quả nhiên giống như lão hán kia , điền trang lớn như vậy, thế mà có người, trống , chuyện có tiếng vang vọng lại.
Cũng may Thất và A Phúc rất giỏi giang mau lẹ tay chân, nhanh chóng thu dọn được hai gian phòng, ở tạm qua đêm hôm sau tính tiếp.
Bọn họ vốn có kế hoạch muốn xa cho nên chuẩn bị thiếu lương khô, vừa vặn buổi tối có thể ăn.
Múc nước giếng nấu nồi nước cho Tiểu Sắc Vi rửa mặt sạch và ngâm chân, sau đó cho nàng lên giường ngủ.
Liên ca nhi cũng khó có khi được trải nghiệm hưởng thụ người khác giúp rửa mặt, đứng thân thể cứng ngắc, mặt bị bàn tay thô kệch của Thất thô chà đỏ, nhưng mà trong lòng lại ấm áp.
Nhà Tiểu Sắc Vi chuẩn bị đồ đạc rất phong phú, có thể mang đều mang, đệm chăn cái gì cũng có.
So sánh với Liên ca nhi liền thấy rất khó coi, nhưng mà A Phúc bố trí chỗ ngủ, sắp xếp cho Liên ca nhi ngủ cùng Tiểu Sắc Vi, bởi vì ban đầu Liên ca nhi thấp hơn Tiểu Sắc Vi, người cũng gầy hơn, tuy rằng bây giờ cao hơn, nhưng mà so với Tiểu Sắc Vi luôn có cảm giác bé yếu hơn khó hiểu, lại nghe được Vạn Tài về trải nghiệm chuyện tè dầm của , A Phúc cơ bản liền xem như đứa .
Liên ca nhi nghe được mình có thể ngủ cùng Tiểu Vi, vốn là mặt bị chà xát hồng nay lại càng hồng hơn, có thể rỉ ra máu...
Thất và Tiểu Nghiêm, Tiểu Sắc Vi, Liên ca nhi bốn người ở phòng, phòng kia dành cho A Phúc, lão Quách, Vạn Tài.
Buổi tối đầu tiên, chỉ có thể an bài như vậy.
Đại Hoa Đại Hôi lông dày, nên quen nằm ở trong sân.
Liên ca nhi nằm tấm đệm dày giường, nghe gió bên ngoài thổi ào ào, chỉ có cảm giác hạnh phúc, đại khái chính là như vậy.
Lúc ngủ, và Tiểu Sắc Vi nằm giữa, bên cạnh là Thất , bên cạnh Tiểu Sắc Vi là Bát di.
Thất rất nhanh ngáy vang, hơn nữa tiếng rất lớn, lát sau, Bát di cũng ngáy lên, trong đêm đen, Tiểu Sắc Vi mở to mắt, cảm nhận được Liên ca nhi chưa ngủ, đưa tay vỗ vỗ vai : " phải sợ, nương ta rất lợi hại, có thể đánh tất cả người xấu, ngủ ."
Liên ca nhi vốn cho là mình ngủ được, ở nơi xa lạ, nghe tiếng ngáy khò khò, nhưng mà rất nhanh sau đó, liền bị tiếng ngáy lây nhiễm, cũng thiếp , vang lên tiếng ngáy đều đều, mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, lộ ra lúm đồng tiền , biết mơ cái gì...
Ngay lúc đoàn người tiến vào mộng đẹp, nhóm gồm 30 cường đạo Đột Quyết từ từ thầm vào.
Trời tối, trăng.
nhóm cường đạo Đột Quyết, trong đó có sáu người lai, ở đại con lai rất đẹp, nhưng mà ở triều đại này, dù là triều đại coi trọng vẻ bề ngoài, nhưng đối với con lai lại cực kỳ xem thường, bất luận là người Hán hay là người Đột Quyết.
Cho nên đây là chi lai tạp cường đạo Đột Quyết rất kém cỏi, bởi vì đầu lĩnh Cáp Tề cũng là con lai (chính bởi vì lai quá kém, vợ chồng Hắc Cuồng Phong đều thèm quan tâm chăm sóc, lúc này bọn họ lại dẫn xác tới, ha ha ha).
Cha Cáp Tề là thủ lĩnh người Đột Quyết, có rất nhiều huynh đệ xuất sắc, nhưng mà ở Đột Quyết, tình huynh đệ phụ tử tương đối nhạt nhẽo, con cái đến khi trưởng thành đều phải tự kiếm đường mưu sinh. Cho nên thành lập đội cường đạo, nhưng bởi vì thân phận con lai, cũng thể chiêu mộ được những người giỏi về dưới trướng. Cũng may Cáp Tề giỏi về tìm hiểu tin tức, thường tập kích bất ngờ những vụ , cũng là duy trì đội cường đạo của mình.
Phía trước thành công lúc nào cũng là con đường đen tối dài dằng dặc, Cáp Tề nhận được tin tức, Uất gia trang có con em quý tộc muốn đến ở, cẩn thận phái thủ hạ tìm hiểu tin tức trước, quả nhiên có người đến, nhưng lại mang theo rất nhiều thứ, dấu vết bánh xe rất sâu, đất đai khô hạn rắn chắc cũng bị lún xuống để lại dấu vết.
nhóm 30 người cũng có người cao to cường tráng, ngược lại rất khó coi, nếu mỗi người tay cầm cái chén, ngồi ở đường, nhìn chẳng khác nào đệ tử Cái Bang sơ cấp.
Bọn họ ngay ngắn có trật tự tới gần thôn trang, bởi vì tường vây bên ngoài đều sụp, cho nên liền có thể trực tiếp vào, dám đốt đuốc, đám chỉ có thể sờ soạng hướng tới gần nơi có thanh.
Đột nhiên thanh giọng : "Thủ lĩnh, ta đụng phải tấm da lông xù hảo hạng, quả nhiên là đứa nhà có tiền, tấm da tốt như vậy lại tùy tiện để ở trong sân."
"Ta cũng đụng phải tấm, nhưng mà rất đau tay, tấm da này hơi cứng, lông cũng rất dài, nhưng lại rất ấm." Giọng của thủ hạ khác vang lên.
... Rống... Rống...
... Ngao ô... Ngao ô...
... A... Cứu mạng... A... @##¥%¥%¥...
Trong phòng Vạn Tài bị giật mình tỉnh, sợ tới mức cả người phát run, giọng mở miệng : "Ta nghe được bên ngoài giống như có người."
A Phúc trở người, qua loa : " có gì đâu, Đại Hoa Đại Hôi đến nơi ở mới, hoạt động chút thôi mà."
Vạn Tài nhìn người bên cạnh quả thực rất bình tĩnh, ngừng thôi miên chính mình, có việc gì có việc gì, liền nghe được tiếng hô to: "Chân của ta..." Hoảng sợ nhanh chóng chui vào chăn, vỗ ngực mình : " có việc gì, có việc gì, ta nhìn thấy gì hết."
Ngày thứ hai vừa rạng sáng, các phụ huynh liền thức dậy làm việc.
Liên ca nhi ngủ hơi trễ, lúc này còn chưa tỉnh, Tiểu Sắc Vi bình thường thích ngủ nướng, lúc này ngọt ngào ngủ say, những người lớn cũng muốn làm kinh động bọn trẻ.
Chờ bọn họ tỉnh lại, mặt trời lên cao.
Sau đó liền phát trong nhà có thêm rất nhiều người.
Lão Quách bên giúp Tiểu Sắc Vi chải đầu, bên giải thích: "Những người này là nô tài của sơn trang, tối hôm qua biết chúng ta tới rồi, suốt đêm chạy tới, con nhìn bọn họ xem, mỗi người đều mang đôi mắt thâm quầng."
Tiểu Sắc Vi dùng ánh mắt xinh đẹp liếc Cửu bá bá cái, trước kia lúc phụ thân dạy ngoại ngữ bắt cường đạo Đột Quyết, bày đặt lừa gạt trẻ con nữa.
Nhìn thấy đôi mắt của Liên ca nhi ánh lên hâm mộ, Thất cũng xung phong nhận lấy việc giúp chải đầu, trước kia khi lão Quách chưa tới, đều là bà giúp Tiểu Vi chải tóc, đó chính là lý do bà nhung nhớ việc chải tóc.
Rất nhanh Liên ca nhi hối hận, cảm thấy mỗi lần chải, có cảm giác tóc ít thêm mười phần, tuy rằng động tác của bà rất điềm đạm, động tác " nhàng", nhưng mà lực vẫn rất lớn, làm rụng đống tóc.
Vốn là Liên ca nhi còn có chút hâm mộ Tiểu Sắc Vi, lúc này chỉ còn tràn đầy đồng tình, nhất định là Tiểu Vi phải chịu đựng nhiều, mình nhất định phải học giỏi chải tóc, về sau chải cho Tiểu Vi.
Cho bọn ăn điểm tâm xong, liền cho hai đứa trẻ mang theo Đại Hoa Đại Hôi ra ngoài chơi, tình cảnh kế tiếp thích hợp cho thiếu nhi xem, vẫn nên doạ hai đứa .
Thủ lĩnh Cáp Tề mang theo thủ hạ của mình bị Đại Hoa Đại Hôi chơi đùa suốt cả đêm, cảm giác kia quả thực ...
Lúc này nhìn thấy hai con cự thú vô cùng dễ dàng bị hai đứa mang , mà trước mặt còn lại hai nữ nhân, người lưng gù, người nam nhân dáng người , lại muốn rục rịch hành động.
Cáp Tề dùng ánh mắt đầy ý tứ nhìn Thứ Quy bên cạnh, Thứ Quy gật đầu hiểu ý, chợt trở người đứng lên, muốn bắt nữ nhân gần mình nhất (Thất ) # trình độ chọn con tin quả ... #, nghĩ tới ngay lúc này lại xuất điều bất thường.
Lão bộc Vạn Tài thở hổn hển từ bên ngoài vào, trong tay ôm mảnh gỗ thô đưa cho Thứ Quy, mở miệng : "Thất , cái này cho ngươi."
O(╯□╰)o...
Bọn cường đạo cùng các phụ huynh nhà Tiểu Sắc Vi đều 囧, Vạn Tài thúc ngươi đến chỉ làm loạn thêm.
Thứ Quy phản ứng kịp với chuyện gì xảy ra, nhưng mà trong tay bỗng có thêm vũ khí, mặt nở nụ cười điên cuồng tà quái, giơ mảnh gỗ lên đánh về phía Thất .
Sau đó chỉ thấy trong tích tắc, Thất từ bên hông rút ra cây thiết côn lớn, "bịch" tiếng, tay Thứ Quy tê rần, mảnh gỗ rớt xuống dưới vỡ thành mảnh vụn...
A Phúc mặt vuông phi thân tới, nhấc Vạn Tài qua bên.
Lúc này nhóm cường đạo mới chợt có phản ứng, trong nháy mắt nhớ ra, mặt vuông nam nhân dáng người + nữ nhân mặt đen môi dày = vợ chồng Hắc Cuồng Phong khắc tinh của cường đạo, mẹ ơi... Thủ lĩnh Cáp Tề muốn chết quách cho xong, những người khác nghe tới vợ chồng Hắc cuồng phong trốn còn kịp, vậy mà nửa đêm ngủ lại mang theo thủ hạ của mình đưa tới cửa...
Lúc này Vạn Tài mới kịp phản ứng, hoảng sợ nhào tới ôm Thứ Quy kêu to: "Làm ta sợ muốn chết, làm ta sợ muốn chết! A Phúc, làm ta sợ muốn chết."
O(╯□╰)o...
Vạn Tài, ông mù à ... thấy tiểu cường đạo Thứ Quy cả người cứng đơ bím tóc cũng dựng hết lên rồi sao?
Vì thế vốn là lão Quách chuẩn bị những thủ đoạn đẫm máu, kết quả bởi vì sợ vợ chồng Thất , bọn cường đạo mồm năm miệng mười tranh nhau khai báo.
"Chúng tôi nhận được tin tức điền trang có con em quý tộc đến, cho nên đến mai phục trước."
"Vừa mới tiến vào liền bị hai con cự thú bắt lại!"
"Chúng tôi tổng cộng có 30 người."
...
Tiểu Sắc Vi và Liên ca nhi ăn no, theo Đại Hoa Đại Hôi chạy ra khỏi điền trang.
Đại Hoa Đại Hôi cũng rất hưng phấn, trước kia lúc còn ở huyện, thể mỗi ngày đều tung tăng vui vẻ chạy ra ngoài chơi.
"Điền trang lớn như vậy tất cả đều là của mình ngươi, Liên ca ca lợi hại nha." Tiểu Sắc Vi cưỡi người Đại Hôi, với Liên ca nhi cưỡi Đại Hoa bên cạnh.
ràng vốn là chuyện xấu, bị tộc trưởng dùng cái điền trang hoang vắng đổi tất cả gia sản, nhưng mà giờ khắc này nghe Tiểu Sắc Vi vừa , lại cảm thấy đây là chuyện rất tốt.
Liên ca nhi mặt lộ ra nụ cười ngượng ngùng, so với lúc ở Uất gia cả người u ám hoàn toàn khác nhau.
"Ngươi xem nơi này lớn như vậy, có người nào sao? Thực kỳ quái."
Liên ca nhi giải thích: "Lão hán kia là do sợ bọn cường đạo, mọi người đều dọn hết."
"Ừ, ta vốn cho là chúng ta có rất nhiều bạn mới, ngờ chỉ có hai người chúng ta." Tiểu Sắc Vi vừa dứt lời, bỗng nhiên liền nghe thấy Liên ca nhi lớn tiếng gọi.
"Tiểu Vi, nguy hiểm, đừng qua."
Nhưng mà lúc Liên ca nhi hiển nhiên muộn, Tiểu Vi cưỡi Đại Hôi, nhanh chóng tới, phía trước là cánh rừng, mà ngay đó có bé nằm, bé chân bị thương, đổ máu ào ào ... Đại Hôi chính là nghe được mùi máu tươi, chạy vội tới đây.
"Bạn ấy chỉ té xỉu, sao cả." Tiểu Sắc Vi từ người Đại Hôi nhảy xuống, từ trong túi áo lấy ra nắm vụn thuốc, xoa lên miệng vết thương bé kia, máu nhanh chóng dừng chảy, bé kia hình như có cử động, sau đó ngẩng đầu lên.
Liên ca nhi tuy rằng sợ hãi nhưng vẫn kiên quyết đứng bên cạnh Tiểu Vi, lúc này nhìn thấy gương mặt kia, hoảng sợ nắm chặt tay Tiểu Vi, hận thể lập tức chạy .
"Ngươi, ngươi cảm thấy nàng ta rất đáng sợ sao?" Liên ca nhi hoảng sợ .
Tiểu Sắc Vi nhìn chăm chú vào mặt bé, mặt nàng dường như giăng đầy vết sẹo dài, môi rất dầy, mắt cũng , khuôn mặt dẹp dẹp... o(╯□╰)o đây phải là khuôn mặt của Thất và Bát di hợp lại sao?