Phu quân của ta là gian thần - Lưỡng Khỏa Tâm Bách Thảo Đường - DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Nửa đêm rồi mà đọc truyện cứ cười khúc khích ấy
      lon bia thích bài này.

    2. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Truyêkn đúng bá đạo từng hạt gạo lun....chịu ko nổi

    3. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      bạn TV xuyên mà, sao k để bạn người lớn tí đc k. trẻ con k chịu đc ý, thấy đống đất lạ thế mà nghi ngờ, và bây giờ còn nghĩ ra trò đập chuột...

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 25
      Edit: Vicky Dao

      Trong nháy mắt khi hít thở được bầu khí trong lành ở bên ngoài, Thứ Quy mừng đến chảy nước mắt, lệ rơi đầy mặt, mà nhóm cường đạo lục đục chui ra ngoài cũng mừng đến rơi nước mắt, chỉ hận thể lập tức ôm nhau ăn mừng.

      Bên ngoài Bắc Phong, là mùi vị của tự do.

      Bên ngoài lạnh lẽo, là mùi vị của tự do.

      Bên ngoài bùn nhão, là mùi vị của tự do.

      Bên ngoài ánh nắng, là mùi vị của tự do.

      Mà lúc này chuyện Thứ Quy muốn làm nhất là ôm lấy thủ lĩnh Cáp Tề, với câu: Quả nhiên phụ tấm lòng của ngài!

      Sau đó lại nghe được giọng ngọt ngào trong trẻo thuần thục tiếng Đột Quyết của bé hỏi thăm: “Thúc thúc thắt bím tóc, các người chơi trò gì vậy?”

      Bởi vì Tiểu Sắc Vi và Liên ca nhi muốn học ngoại ngữ, tại ở trong thôn trang lại có sẵn đối tượng để luyện tập, cho nên thường xuyên ở cùng chỗ trò chuyện, cũng coi như là quen thuộc. Tiểu Sắc Vi cảm thấy bản thân mình bây giờ rất tốt, lúc đầu cho rằng ngoại ngữ rất khó , ngờ rằng có người để luyện tập lại có hiệu quả tốt như vậy, tại cơ bản hằng ngày nàng khi dùng từ nàng đều , cũng có thể nghe hiểu được.

      Lúc này rốt cuộc thủ lĩnh Cáp Tề suy yếu cũng thò đầu ra ngoài. còn chưa kịp cảm nhận được niềm vui to lớn này, lại giống như thủy triều nhanh chóng lui lại.

      Cố gắng vất vả ngày đêm, giờ khắc này giống như tan thành bọt nước.

      Cáp Tề liếc mắt nhìn Thứ Quy lâu.

      Trong mắt Thứ Quy lên mâu thuẫn, cuối cùng vẫn là tung người nhảy lên…. muốn bắt tiểu nương này, khổng thể để cho hai đứa phá hủy thành quả ngày đêm khổ cực của bọn họ

      Nhưng mà Thứ Quy lại bởi vì thể lực chống đỡ nổi ngã xuống trước mũi chân của Tiểu Sắc Vi, chỉ là thiếu bước, thiếu bước nữa là có thể đẩy ngã được con bé rồi!

      Ta phải cố gắng thêm chút nữa, nghĩ tới tất cả mọi người ngày đêm ngủ nghĩ vất vả cực nhọc, Thứ Quy giẫy giụa muốn đưa tay bắt lấy Tiểu Sắc Vi, bé trước mắt này chính là con của vợ chồng Hắc Cuồng phong, bắt được nàng chính là bắt được hy vọng…..Lúc này thân thể của lại lơ lửng bay lên.

      Tiểu Sắc Vi nhàng đem thúc thúc thắt bím tóc nhấc lên, vứt xuống lưng của Đại Hoa, cười :” Để cho Đại Hoa cõng người về nhà, người quá mệt mỏi rồi.”

      Khi thân thể của Thứ Quy tiếp xúc với bộ lông xù da hổ, cả người đều cứng ngắc.

      Mà cõi lòng đầy hy vọng của thủ lĩnh Cáp Tề cùng với tất cả nhóm cường đạo ngay lúc nhìn thấy tiểu nương ba tuổi lại có thể dễ dàng nhấc lên người trưởng thành như Thứ Quy quăng lên lưng hổ, tất cả đều tuyệt vọng….Con mẹ nó hổ danh là con của vợ chồng Hắc Cuồng phong.

      Lúc này trong nháy mắt cũng thể bản lĩnh, ngay lúc Tiểu Sắc Vi còn tò mò nhìn “Địa đạo”, Liên ca nhi thổi lên cái còi A Phúc cho có công dụng trình báo, trong chương trình học được trang bị, ngay lập tức Thất và A Phúc đều chạy tới.

      Có lẽ con người ta khi tuyệt vọng, tiềm năng liền bộc phát.

      Thủ lĩnh Cáp Tề lại cũng muốn té lên té xuống vậy mà lại có thể hô to tiếng: “Chạy!”, trong lúc nhất thời tất cả các cường đạo còn trong đường hầm đều liều mạng chạy lên phía trước.

      A Phúc nhìn thấy cảnh tượng này, cũng có đuổi theo, mà là với Liên ca nhi:” Ngươi đưa Tiểu Vi trở về trước, tối nay chúng ta về.”

      Giữa hai người, ràng nhìn thấy Tiểu Sắc Vi có giá trị sức mạnh cao, nhưng Liên ca nhi làm cho người ta lại có cảm giác kiên định tin cậy.

      Vì vậy Thứ Quy lại bị Liên ca nhi người mà được cho là kiên định tin cậy nhân lúc Tiểu Vi xoay người dùng sức đẩy ngã mặt đất rồi, bị té muốn hôn mê còn chưa , còn bị Liên ca nhi cố ý dùng chân đạp cước! Đại Hoa là của ta và Tiểu Vi, ngươi đừng hòng mơ tưởng chạm vào.

      “Làm sao mà thúc thúc thắt bím tóc lại té đất rồi.” Tiếu Sắc Vi nghe được tiếng động quay đầu lại hỏi.

      Liên ca nhi lý trí hùng hồn trả lời:” muốn ở lại, bảo chúng ta trước.”

      Thứ Quy hôn mê nằm mặt đất, ngón tay ngừng co rút….

      Còn lại nhóm cường đạo ở mặt đất nhìn Đại Hoa Đại Hôi cõng hai tiểu hài tử lúc la lúc lắc rời , trong ánh mắt của họ có hâm mộ sâu. Lại ngẩng đầu nhìn đến vợ chồng của Thất ở trước mặt….Bọn họ cảm thấy muốn bò cũng có khí lực.

      Cách đó xa lắm là A Phúc ngồi trước mặt bọn họ, dùng nhánh cây vẽ đường, lành lạnh mở miệng :” Dù sao sống ở trong điền trang cũng cần gì nhiều, lại phải nuôi thêm những ngươi này chỉ lãng phí lương thực thêm, như vậy cứ giết hết ở trong này , đúng lúc ở gần kế bên thung lũng, vứt ra bên ngoài chút dấu vết cũng có.”

      Thất lắc đầu :” được, dù sao bọn cũng từng bồi Tiểu Vi chuyện phiếm, hay là chúng ta đem bọn họ ra ngoài rồi hãy giết.”

      A Phúc:” Nếu đừng lãng phí, băm ra, dùng muối ướp, giữ lại cho Đại Hoa Đại Hôi ăn dần.”

      Thất :” Ờ, câu này sao nghe quen quá, lúc trước trong chúng ta ai từng qua rồi?”

      A Phúc:” Đúng vậy, lúc trước bọn người này bọn có thể chịu được đói, có thể làm việc, cho nên mới tha cho bọn họ mạng, nghĩ tới, ngươi nhìn bọn xem đứng mà cũng xong, lại ăn rất nhiều, sớm biết như vậy giết còn tốt hơn.”

      A Phúc và Thất nghiêm túc thương lượng.

      Mà những người nằm dưới đất kia vốn dĩ còn hơi sức, ban ngày làm cu ly, buổi tối phải đào hầm, ngày đêm ngừng nghĩ, cơ bản lúc này bọn cường đạo đều như đèn cạn dầu, chút khí lực cũng còn, ràng đều nghe được tiếng gió từ trong thung lũng vọng ra, nhưng đối với bọn dù có bò cũng tới được.

      Nhưng mà sau khi nghe được những lời của A Phúc và Thất , có tiểu cường đạo liều mình bò đến nhìn giống như có kỳ tích thân thể quỳ rạp mặt đất từ từ….từ từ…chống đỡ đứng dậy, đây quả giống như người vượn Bắc Kinh trong quá trình từ từ đứng thẳng lên, hình ảnh vui buồn lẫn lộn vô cùng cảm động.

      cố gắng chống đỡ thân thể quỳ xuống gào khóc :” Đừng giết ta, tài nấu nướng của ta rất giỏi, ta nấu cơm, ta ăn vụng thức ăn, với lại ta có thực phẩm, ta có cất giấu kho thực phẩm.”

      Tiểu Cường đạo mạnh mẽ nhanh chóng cổ vũ cho những tiểu cường đạo khác, tất cả đều nổ lực cố gắng đem thân thể mình đứng lên, chen lấn đến phía trước quỳ xuống:” Ta chăn nuôi, ta chăn nuôi là số , nhà ta còn có đàn dê, nhất định mang tới.”

      “Ta biết xây nhà, ta biết nơi nào có loại gỗ tốt nhất.”

      “Ta biết trồng rau, đừng giết ta, ta có hạt giống…”

      Thủ lĩnh Cáp Tề cũng đột nhiên kích động như mấy người kia, nhưng mà đứng nổi nữa, cho nên đổi thành hình thức quỳ lạy đầu rạp xuống đất:” Còn có, còn có Thứ Quy, Thứ Quy có thể đào đường hầm, Thứ Quy làm nông cụ, Thứ Quy đào kênh nước, Thứ Quy làm thau chậu…”

      Thất nhịn được lên tiếng hỏi:” Vậy còn ngươi làm được việc gì?”

      Lão nhị cường đạo Cáp Tề bị tra hỏi trực tiếp, mặc dù là con lai nhưng lại đẹp trai bằng phụ thân của , nhưng mà cũng chưa từng phải chịu qua khổ cực, có sở trường gì, quả có, nhưng mà thấy Thất chăm chú nhìn , kiên trì : ”Ta, ta biết Thứ Quy làm được cái gì.”

      Nhìn thấy dáng vẻ kiên nhẫn của Thất , Cáp Tề hoảng sợ vội :” Đừng giết ta, ta còn có tiền, ta có chỗ cất giấu rất nhiều tiền, chúng ta cần tiền, cần các người cho ăn cơm, tự bản thân chúng ta có, chúng ta chỉ làm việc, cái gì cũng cần.”

      Lần này đúng là làm cho lão nhị Cáp Tề biết hoảng sợ là gì, lúc trước chỉ đánh bậy bạ mà bị bắt, còn ôm tâm lý may mắn, nhưng mà lúc này là do bọn cùng nhau cố gắng làm việc ngày đêm, là gây họa có ý thức, làm cho từ cảm giác hưng phấn cực độ bỗng chốc rớt thẳng xuống đáy cốc, cả người đều được tốt.

      Vì vậy dựa theo những lời thà của những người này, Thất cùng với A Phúc liền phá hủy cả hang ổ cường đạo , cầm về những gì mà bọn .

      Điền trang lập tức trở nên giàu có, chủ yếu nhất giờ là nhóm cường đạo này vô cùng ngoan ngoãn, tận dụng hết các sở trường vốn có, ở trong trang viên có bò dê gà vịt, có đất trồng rau, có phòng mới, còn có vô số đường hầm….Bởi vì sau đó Tiểu Vi cùng với Liên ca nhi dạo vòng xung quanh, liền phát Thứ Quy quả là nhân tài hiếm có.

      Những đường hầm được đào này vô cùng thoải mái, con người có thể lại dễ dàng còn , còn cần phải nín thở, trong nháy mắt làm cho người mà ngay cả khi bản thân còn sống làm gì cũng nhớ Tiểu Sắc Vi lại nghĩ tới những trận đánh dưới đường hầm….Mầm móng của cách mạng xâm nhập vào tận xương tủy, cần phải nghĩ đến cũng nhớ được.

      Vì vậy dưới đề nghị của Tiểu Sắc Vi, nhóm cường đạo này mỗi ngày thay phiên nhau đào đường hầm, bất quá cần phải đào lén lút nữa, ban ngày ban mặt cũng có thể đào, rất là hạnh phúc có phải hay !! ︿( ̄︶ ̄)︿

      Đông qua Xuân tới.

      Phía bên ngoài nhìn vẫn giống như điền trang trước đây, nhưng dưới lòng đất có vô số đường hầm, thông gió tốt, đất đai lại rộng, còn có nguồn nước nối tiếp, cổng ra vào nhiều, lối ra cũng nhiều, chỉ có thể trốn tránh, còn có thể mai phục, sợ phóng hỏa, sợ nước ngập, còn có số cạm bẫy nguy hiểm….

      Đợi đến tập thể các phụ huynh tham quan vòng xong thấy Tiểu Sắc Vi chỉ huy hoàn thành địa đạo, tất cả sợ ngây người.

      Các phụ huynh lại suy nghĩ chút, Tiểu Sắc Vi là đứa vô cùng lười, làm cái gì cũng chủ động làm, học tập muốn nhàng, nhưng khi con bé cảm thấy hứng thú, nghĩ muốn chơi trốn tìm (lúc trước là nàng như vậy), các phụ huynh liền đồng ý, vậy mà lại có thể cái địa đạo giống như mê cung. Hứng thú là chuyện tốt, xem ra sau này muốn dạy đứa này học tốt phải dùng chút phương pháp.

      Nhưng mà chuyện trước mắt này, người luôn tin tưởng vào thực lực của sức mạnh là Thất và A Phúc đều im lặng, trong lòng lại vô cùng tự hào, hổ danh là con bảo bối của cha (nương), quá lợi hại có đúng .

      Quý phi Tiểu Nghiêm tự tin ưỡn bộ ngực to lên, vô cùng thông mình, giống ta.

      Tể tướng lão Quách dựng thẳng bộ lưng còng lên, ánh mắt vui mừng, hiểm như thế, rất tốt.

      Nội tâm Liên ca nhi cũng vô cùng kiêu ngạo, bởi vì địa đạo này có nhiều nơi có phục kích là do ý kiến của đưa ra! Ha ha ha! Đây là thế giới trong lòng đất, là do cùng Tiểu Vi hai người cùng nhau suy nghĩ xây dựng ra, nhớ tới liền có cảm giác giống nhau. Trước kia là hai người chỉ cùng nhau chơi bùn nặn lên thành trì, tại hai người lại có thể tạo ra tòa thành ngầm dưới lòng đất, cảm giác này tốt, Liên ca nhi tự hỏi mình, bước tiếp theo phải nên làm gì…..

      Lão bộc Vạn tài cũng sợ ngây người, giờ cũng cảm thấy tự tin hơn rất nhiều, cho dù là mắt ngày càng mờ, chuyện nhìn đúng hướng, nhưng mà thanh lại rất to, lớn tiếng cảm thán :” tại cho dù là quân đội lớn đánh tới chúng ta cũng sợ, ngay lập tức chúng ta có thể trốn liền!”

      Tiếng của vừa dứt, liền nghe được tiếng tiểu cường đạo Ô Lạp vang lên, người này là con lai sáng sớm ở hẻm núi kiểm tra dấu vết bánh xe, giờ giữ chức bảo vệ cho điền trang, ở cửa hẻm núi canh chừng.

      thở hổn hển chạy vào hoảng sợ :” xong rồi, có rất nhiều quân lính đánh tới đây, chúng ta phải chạy mau thôi!”

      Mọi người đồng loạt nhìn đến Vạn Tài….Ngươi chính là miệng quạ đen có phải ?

      Lão Quách rất bình tĩnh (trước kia từng gặp qua, thời điểm cùng Hoàng đế bàn bạc việc khi thái giám vào cũng bẩm báo như vậy…..) bình tĩnh mở miệng :” Cụ thể là tình hình như thế nào, chậm rãi xem.”

      Tiểu cường đạo bị bình tĩnh của lão Quách trấn tĩnh, bình ổn cảm xúc lại, mở miệng :” Bắt đầu từ ở khe núi đến chiếc xe ngựa, ngồi bên trong đó chắc là mấy gia đình giàu có trong thị trấn có gia nhân cùng với ông chủ, ông chủ kia là người hơi béo, mũi có rất nhiều thịt, còn có nốt ruồi đen, nghe câu, hai người các ngươi vào nhặt xác, các người còn lại cùng với ta ở bên ngoài đợi, chẳng qua vừa mới xong đội kỵ mà chậm rãi tới, lập tức giết chết bọn họ, sau đó đoàn kỵ mã liền đánh vào đây, hình như là muốn tới cứu Cáp Tề……Bây giờ bọn họ ở hẻm núi….Nhưng mà chờ ta xong chừng vào đến đây……Các ngươi xem!!!!”

      Lão Quách o(╯□╰)o: dài dòng là căn bệnh cần phải sửa…..

    5. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      có chuột bạch để tiểu vi và liên ca nhi chơi đánh trận giả rồi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :