Phu quân của ta là gian thần - Lưỡng Khỏa Tâm Bách Thảo Đường - DROP

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lon bia

      lon bia Well-Known Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      442
      :yoyo51: tks mọi người ủng hộ, ngày nào vô thấy cmt của mọi người là mình rất vui, các nàng rảnh cứ vào 8 với mình nha.

      Thêm 1 việc nữa là do mình bận nên tiến độ truyện hơi chậm mà truyện cũng còn dài nên tuyển thêm editor cho bộ này. Bạn nào có hứng thú edit chung với mình liên hệ chị Hằng Lê nha. Welcome các bạn :yoyo19:
      lyly, susu, caoduong 1 thành viên khác thích bài này.

    2. Hân nhi 2608

      Hân nhi 2608 Well-Known Member

      Bài viết:
      133
      Được thích:
      3,244
      Zui quá mất

    3. lon bia

      lon bia Well-Known Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      442
      ★ Chương 24 ★
      Cường đạo cần cù
      Edit: Lon Bia


      bé bỗng nhiên mở mắt, con ngươi màu đen giống như biển sâu thấy đáy.


      gì cả, chỉ là có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Đại Hôi, sau đó từ đất nhảy lên cái, nhanh chóng chui vào trong rừng cây, thấy bóng dáng.


      Tốc độ của bé đặc biệt rất nhanh, thậm chí ngay cả Đại Hôi cũng đuổi kịp.


      Tiểu Sắc Vi o(╯□╰)o, mắt cũng thèm nhìn tới nàng nha, người khác xuyên phải là tùy tiện cứu người liền có được thủ hạ dưới trướng dốc lòng vào sinh ra tử sao... Tuy rằng nàng cũng nghĩ như vậy, nhưng mà tốt xấu gì cũng phải nhìn nàng cái chứ ...


      Liên ca nhi nhìn đến khi bé cổ quái đó biến mất mới thoáng cảm thấy yên tâm, bởi vì hai người hứa hẹn hôm nay cùng nhau thám hiểm điền trang, cho nên lại tiếp tục cưỡi Đại Hoa Đại Hôi xuất phát, vẫn là Liên ca nhi tương đối cẩn thận tại chỗ bé cổ quái kia vừa nằm để lại ba cục đá. # Ám hiệu của A Phúc lão sư dạy #


      Ngay lúc hai đứa tiếp tục hành trình thám hiểm, bên kia các vị phụ huynh cũng thương lượng nên xử lý đám cường đạo như thế nào.


      A Phúc mặt vuông mở miệng trước: "Giết hết ."


      Ba mươi tên cường đạo run lẩy bẩy, chen chúc co cụm lại với nhau.


      Thất lắc đầu : " được, dọa Tiểu Vi."


      Lời Thất vừa làm cho trong lòng tất cả cường đạo ở đây đều đồng loạt lóe lên tia hi vọng, quả nhiên là phụ nữ dễ mềm lòng.


      Ngay sau đó liền nghe thấy bà : "Vẫn là ta chịu vất vả chút, đem bọn họ ra ngoài hẻm núi rồi giết."


      "Đại nhân tha mạng! Chúng tôi chỉ cướp bóc giết người, chúng tôi là cường đạo tốt." Đoàn người sợ đến choáng váng, quay qua phía lão Quách lưng gù van xin.


      Từ đầu đến cuối lão Quách đều mở miệng, nhìn ngồi ở vị trí chủ nhà, bộ dáng nhã nhặn, vừa nhìn thấy giống như thư sinh, những tên cường đạo theo bản năng cầu cứu .


      Lão Quách mang vẻ mặt thương xót chúng sinh, mở miệng mắng Thất A Phúc: "Lãng phí! Xa xỉ! Trời mùa đông lạnh lẽo săn thú rất khó khăn, Đại Hoa Đại Hôi có thể ăn được, ngươi đem ba mươi người này băm ra dùng muối ướp làm thành thịt khô, ai cũng thể nhìn ra, có thể tiết kiệm được biết bao nhiêu đồ ăn."


      Tiểu Nghiêm vốn ngồi bên chơi đùa với móng tay xem náo nhiệt, lúc này nghe lão Quách vậy, lập tức nhớ tới, trong ngục giam tiền triều phổ biến nhất là hình phạt thịt khô ... Mẹ nó lúc ấy bà còn muốn biết tên nào biến thái vậy, tại nghe thế, đích thị là lão Quách nghĩ ra, đúng là tên ác quan!


      Vạn Tài vì muốn gây loạn thêm nên ngồi trong góc, nghe bọn họ như vậy, nghĩ rằng, người nhà Tiểu Vi quả thích đùa, vậy mà cũng có thể trấn áp bọn cường đạo, kỳ chung sống biết bọn họ đều là người tốt.


      Bất quá bọn cường đạo điểm cũng cảm thấy bọn họ là người tốt, lão Quách vừa xong, trực tiếp dọa đám này cường đạo muốn điên luôn rồi, chen lấn nhau hô: "Hãy để chúng tôi sống, chúng tôi vì sống sót cái gì cũng có thể làm, chúng tôi còn đặc biệt có thể chịu đói..."


      "Ta thấy như vầy , dù sao điền trang tại chỉ có vài người, trước hết để cho bọn họ thử xem, nếu làm xong lại làm thịt khô, hơn nữa có vận động sau này làm thịt khô cũng dai hơn, chắc hơn." Tiểu Nghiêm lười biếng mở miệng . Sau khi vận động rồi mới làm thịt khô cũng dai hơn, chắc hơn


      đám cường đạo vốn là hoàn toàn xem nữ nhân mặt có vết sẹo này, nhìn vào trong cả đám người này bà thoạt nhìn rất yếu đuối mỏng manh, lúc này nghe bà vừa , tam quan đều đảo điên, cái gì gọi là có vận động sau này làm thịt khô cũng dai hơn, chắc hơn, ngươi quả nhiên từng ăn... Nhóm người mình rốt cuộc đến địa phương kinh khủng nào thế này?


      Vì thế chủ nhân điền trang cùng với những người khácn tới thăm hỏi gặp mặt kết thúc mỹ mãn, cả nhà đều vui ư? Vạn Tài trực tiếp được vinh dự thăng làm quản gia, sắp xếp cho những "nô tài" làm việc, tuy rằng mắt ông nhìn được tốt, nhưng mà vẫn hổ là lão bộc của đại gia tộc, sắp xếp công việc rất gọn gàng ngăn nắp, mỗi người hề nhàn rỗi, suốt ngày đều bận rộn làm việc, đến khi làm xong, nhóm cường đạo đáng thương đều mệt nằm sấp hết, Vạn Tài chia thức ăn cho bọn họ cũng đặc biệt kém, là bánh ngô thô sơ cộng thêm dưa muối mốc meo.


      Cũng phải là Vạn Tài cố ý, ông cùng Liên ca nhi sống trong tộc được dễ dàng, lúc ăn cũng là mấy thứ này, ông còn lo lắng lão Quách ông lãng phí.


      Nhóm cường đạo ăn thức ăn kém chất lượng, mà nhà Tiểu Sắc Vi được ăn những món ăn Tiểu Nghiêm chỉ huy cường đạo làm cơm, thơm ngào ngạt.


      Lúc ăn cơm Liên ca nhi theo quy củ lời nào, trái lại nhà Tiểu Sắc Vi khi ăn cơm đều là vừa ăn vừa giao lưu, để tăng thêm tình cảm.


      Cho nên khi Tiểu Sắc Vi tới chuyện hôm nay gặp được bé kia, Liên ca nhi vẻ mặt nghiêm túc bổ sung.


      Kết quả những người lớn đều xem như là đứa đùa vui, cái gì mà mặt mọc đầy vết sẹo giống như vảy cá, dáng dấp giống Thất , thần bí, đùi bị thương rất nghiêm trọng, chạy còn nhanh hơn Đại Hôi ... Cực kì phù hợp cho câu chuyện cổ tích thần thoại.

      Hai đứa ra ngoài điền trang, chơi đùa thỏa thích, nên sức tưởng tượng cũng phong phú hơn rất nhiều # phụ huynh từ cổ chí kim cho đến phụ huynh ngày nay đều giống nhau như đúc, hoàn toàn hề tin lời của trẻ con TvT #.


      Kỳ cũng thể trách bọn họ, A Phúc nghe được lời Tiểu Vi và Liên ca nhi , sau bữa cơm liền tới ngoài bìa rừng dạo vòng, nhìn thấy ký hiệu Liên ca nhi làm, nhưng mà cũng có vết máu gì cả, ngay cả ông cũng tra ra dấu vết nên đương nhiên tưởng là đứa vui đùa.


      Lúc này vừa mới thu xếp ổn thỏa, lại bắt đầu quan tâm # đứa lại bắt đầu mê sảng làm sao bây giờ #.


      Mà bên kia sau ngày mệt mỏi nhóm cường đạo đều ngủ say, chỉ có Thứ Quy với mái tóc đuôi sam xinh đẹp còn tỉnh.


      Thứ Quy là người dân Đột Quyết bình thường, lúc trước đến đầu quân cho Cáp Tề, chứ phải vì đến điền trang cho làm công cho người khác, quan sát Cáp Tề, tuy rằng huyết thống thuần khiết nhưng mà Cáp Tề là người nghĩa khí, hơn nữa cha của Cáp Tề là Cáp Ba, là thủ lĩnh của đội kỵ mã ở Dụ Cố Sơn (là nhóm cướp mà trước kia Thất cứ nhớ mãi quên muốn đến đó để đánh cướp đó!) , cho nên Cáp Tề xem là do vận khí tốt nên thu phục được Thứ Quy, thực tế là Thứ Quy tỉ mỉ chọn lựa Cáp Tề.

      tại, Thứ Quy còn chưa giúp được Cáp Tề làm trận đại oanh oanh liệt liệt, lại bị bắt ở điền trang làm cu ly, đây là chuyện mà tuyệt đối muốn làm.


      nghĩ ngợi, chuẩn bị đánh thức Cáp Tề ngủ say.


      Cáp Tề ngủ say như chết, hôm nay là ngày mà mệt mỏi nhất từ trước đến giờ, phải làm vô số việc nhà , còn là người duy nhất bị đánh rất thảm... Bởi vì là thủ lĩnh, chuyện gì cũng có người khác làm cho . Lúc tu sửa lại tường đất ngoài sân, chỗ đứng là thoải mái nhất, ánh mặt trời chiếu tới, ngay lúc đó Vạn Tài tới lấy roi đánh cái rồi mắng: " được lười biếng."


      Vạn Tài đánh rất có tư thế, quản gia Uất gia chính là như thế, rất hung hãn.


      Cáp Tề biết tại sao bị đánh, cam lòng đổi chỗ với người trước mặt. Kết quả lát nữa Vạn Tài lại tới nữa, lại đánh roi lên Cáp Tề ..."Đến phiên ngươi !"


      Cáp Tề thực muốn điên rồi, "Nãy ngươi vừa mới đánh ta mà!"


      Vạn Tài vẻ mặt nghiêm túc mắng: "Đừng tưởng rằng mắt ta tốt, ta vừa mới đánh người phía trước cái, sau đó mới đánh ngươi."


      Lúc này Cáp Tề dám đổi chỗ nữa, mọi người đều chờ Vạn Tài đến đánh người thứ ba, người thứ ba là Tiểu Cường làm việc trộm cũng nơm nớp lo sợ .


      Quả nhiên lát sau Vạn Tài tới, lại đánh Cáp Tề roi, đắc ý : "Thiếu chút nữa bị các ngươi lừa, đổi vị trí !"


      Cáp Tề quả thực muốn gào khóc: "Vẫn là ta!"


      Tóm lại Cáp Tề xui xẻo phải vượt qua ngày hết sức đau khổ, dám phản kháng đối với lão mù, sợ là khảo nghiệm của vợ chồng Hắc Cuồng Phong...


      Cho nên dù Thứ Quy đẩy lâu cũng đánh thức được , khẽ cắn môi dùng thanh sắt rỉ lúc làm cỏ hôm nay nhặt được chọc chọc Cáp Tề, đúng lúc đâm trúng miệng vết thương bị đánh ba roi hôm nay, "A..." Cáp Tề tiếng thét chói tai còn chưa phát ra, liền bị Thứ Quy che miệng lại, hoảng sợ mở mắt, cố gắng giãy dụa.


      "Thủ lĩnh là tôi." Thứ Quy buông tay, ngay sau đó : "Thủ lĩnh, chẳng lẽ ngươi muốn mỗi ngày ở đây làm cu ly sao? Tôi có cách để trốn thoát, nhưng mà phải cần thủ lĩnh hỗ trợ."


      Cáp Tề hôm nay là ngừoi bị ngược đãi thảm nhất, vừa nghe có thể trốn , gật đầu như giã tỏi, gỉ mắt trong mắt cũng bị kích động đến ứa ra.


      "Tôi đào địa đạo, tổ tiên của tôi là truyền nhân của Lỗ Ban..." Thứ Quy vẫn chưa hết liền thấy Cáp Tề ứa nước mỉm cười, vẻ mặt kích động hỏi: " ra Thứ Quy cũng có huyết thống của người Hán, chừng chúng ta còn có quan hệ thân thích."


      Thứ quy (T_T): Thủ lĩnh, trọng điểm phải là cái này ... Em ngươi mới là huyết thống người Hán, ngươi nhìn cái đuôi sam xinh đẹp của ta ... Đây là cách dùng tu từ khoa trương, có hiểu hay , có thể để ta hết hay ...


      "Thủ lĩnh, tại phải lúc nhận người thân, tóm lại tôi có biện pháp đào địa đạo để mọi người có thể trốn chạy ra ngoài, nhưng mà cần mọi người phối hợp, chuyện này chỉ có thủ lĩnh mới có thể làm được, ngài chỉ cần..."


      Thủ lĩnh tuy rằng hơi ngu xuẩn, nhưng vẫn rất nghĩa khí, nghe xong lời Thứ Quy , cố nén mệt mỏi và toàn thân đau nhức, đánh thức những người khác, thu được đống oán giận, sau đó công bố kế hoạch trốn thoát khỏi điền trang.


      Những người này tuy rằng trước kia là cường đạo, bữa đói bữa no, nhưng mà tự do hơn so với tại, có người quản, thỉnh thoảng cướp trận, ăn bữa no nê, thoải mái và thong thả, so với việc làm cu ly, đương nhiên vẫn là thích cuộc sống của cường đạo hơn.


      "Từ hôm nay trở , chúng ta mỗi đêm nửa nhóm người cùng Thứ Quy đào đường hầm, nửa nhóm người nghỉ ngơi, để bị nghi ngờ, ban ngày mọi người hãy càng ra sức làm việc."


      Vì thế đêm đó nửa nhóm người cố nén vất vả theo Thứ Quy đào đường hầm, người nhiều lực lượng lớn, Thứ Quy cũng khoác lác, dưới chỉ đạo của Thứ Quy, quá nửa đêm, mười lăm người đào được đoạn đường hầm khá lớn đủ để nhóm người chui vào.


      Ngày hôm sau trời vừa sáng, Vạn Tài liền tới gọi bọn họ dậy làm việc, những người đào đường hầm vừa mới nằm xuống, dưới đất còn có chút bùn mới, tuy mắt Vạn Tài tốt nên nhìn thấy, nhưng cũng dọa bọn Thứ Quy hoảng sợ, thiếu chút nữa thất bại trong gang tấc, phải nghĩ biện pháp xử lý những vết bùn.


      Vạn Tài trước giờ ở Uất gia bị khi dễ áp bức, hôm nay xoay mình trở thành chủ nhân, càng thêm tích cực áp bức đám cường đạo, cực kỳ hăng hái.


      Cảnh vật xung quanh điền trang ngày tốt hơn, bức tường cao bên ngoài được tu sửa, chỉ tu sửa mà còn xây cao thêm, nhìn từ xa lại càng có khí thế, cỏ dại xung quanh cũng được nhô , ruộng đất rộng lớn cũng được cày xới, chỉ đợi đến mùa xuân gieo hạt, tóm lại là cảnh tượng hết sức phồn thịnh tươi tốt , điều duy nhất tốt chính là nhóm cường đạo càng ngày càng gầy, thủ lĩnh Cáp Tề gầy giống như chỉ cần cơn gió ngang qua cũng có thể thổi bay, bước cũng vững...


      Bởi vì Cáp Tề thân là thủ lĩnh muốn động viên thủ hạ đoàn kết nhất trí trong hoàn cảnh khó khăn gian khổ này, quả thực là hao hết tâm tư, đem bánh ngô mình để dành được cho thủ hạ ăn , buổi tối lúc rửa chân còn tự mình giúp đỡ thủ hạ rửa, thủ hạ khi đào đường hầm bị toạc da chảy máu, thậm chí sợ bẩn giúp đỡ hút máu... tuy rằng chỉ là thủ lĩnh của nhóm cường đạo, nhưng giờ khắc này, thương thuộc hạ còn hơn cả tướng quân chính quy của quân đội thương lính còn như con mình.


      Thứ Quy vốn là chỉ là muốn lợi dụng thủ lĩnh, nay cũng bị nghĩa khí của Cáp Tề cảm động, mỗi đêm liều chết liều sống đào đường hầm, về phần những đất bùn, bọn họ mỗi ngày vào buổi sáng lúc ra ngoài làm việc, mỗi người phân công mang bao ra ngoài lựa chỗ xa đổ .


      Nhìn thấy Cáp Tề ốm thành như vậy, Vạn Tài rốt cuộc cũng tự kiểm điểm, có phải mình quá đáng lắm ? Nhưng mà ông cũng đâu sắp xếp nhiều việc như thế, ông làm giống như lúc khi còn ở tại Uất gia, quản gia sắp xếp công việc cho người khác thế nào, ông cũng sắp xếp như thế ấy, rất quá đáng sao?


      Lương tâm của Vạn Tài trỗi dậy cho bọn họ nghỉ làm nửa ngày.


      Giữa trưa liền có thể về nghỉ.


      Điều này làm cho bọn Thứ Quy vui sướng muốn điên rồi, bởi vì hôm nay đúng lúc là ngày cuối cùng, dựa theo phán đoán Thứ Quy, đào thêm hai ngày liền là có thể đào ra tới giao lộ của hẻm núi, nhưng mà hôm nay Vạn Tài hào phóng cho nghỉ nửa ngày, là ông trời cũng giúp bọn họ! Thần linh phù hộ!


      Tinh thần bọn họ càng thêm hăng hái, xế chiều hôm nay toàn bộ cường đạo cùng nhau đào, cùng nhau chạy trốn, rời khỏi cái nơi quỷ quái này.


      Mà Tiểu Sắc Vi sau lần trước gặp bé kì quái kia, cũng gặp ai khác, người lớn cũng tin, cho nên rãnh rỗi liền mang theo Đại Hoa Đại Hôi vòng vòng xung quanh điền trang, muốn tìm ra bé kia, chứng minh mình đúng.


      Kết quả tìm thấy, nàng tìm được đống bùn đất vô cùng tươi tốt, trước đó cũng chưa từng thấy, giống như đột nhiên xuất vậy. Lại có thể cùng chơi với Liên ca nhi cái trò giống như hồi còn ở tiểu viện trong thị trấn # đất sét cao su phiên bản cổ đại #, nàng hưng phấn gọi Liên ca nhi tới, quyết định hai người cùng nhau nặn bùn.


      Tiểu Sắc Vi và Liên ca nhi ở phía chăm chú nặn bùn ... Bọn Thứ Quy ở dưới đất cách đó xa cố gắng đào đường, Thứ Quy còn chút sức lực nào, nhưng mà nghĩ tới thủ lĩnh Cáp Tề, bạn chết vì tri kỷ, cảm thấy chính mình sắp mệt chết, những vẫn muốn trước khi chết tiếp tục đào thêm nhát nữa, mọi người đều bị thủ lĩnh cảm động đến, cũng mang theo khát vọng ước mơ, dành hết sức lực để đào, nhưng dù như vậy, hiệu suất cũng cao hơn trước, bởi vì bọn họ quả thực quá mệt quá cực khổ.


      Mà Tiểu Sắc Vi và Liên ca nhi vui vẻ chơi bùn đến trưa, đứng dậy duỗi tay duỗi chân, lúc chuẩn bị về nhà ăn cơm cơm, khoảnh đất trước mặt bỗng nhiên chuyển động, đầu tiên là cây gậy nhô lên, sau đó thêm nhiều cây gậy nhô lên, cuối cùng, xuất cái đầu... Tiếp lục sau đó xuất thêm nhiều cái đầu... Đây là muốn chơi trò đập chuột chũi sao?
      Last edited: 26/10/15

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Rồi xông, tiêu lũ , bị tiểu vi xem là chuột mà đập chắc thăng sớm quá. Chia buồn !
      lainguyet73lon bia thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      That la chiu khong noi voi truyen nay..de thuong lam sao... Den ca tho phi ma cung dang yeu nua....thanks nang
      lon bia thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :