1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Có Độc - Dịch Ngũ (VIP từ chương 67)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 64: Vương gia siêu sủng
      Edit: Trâm Trâm

      Beta: Thanh Thúy


      Trừ bỏ vài điều tiếc nuối nào đó, tình cảm của đôi phu thê trẻ giống như thêm đường vào mật, bọn họ thăm hỏi người thân thích, người thân cũng vì bọn họ mà thêm cao hứng.


      Chớp mắt, thơi gian nghỉ tân hôn của Vân Trạm kết thúc, mỗi ngày ,Vân Trạm bắt đầu dậy sớm vào triều, buổi sáng bồi đế Vương xử lý công vụ ,dùng bữa trưa với phải hoàng đế, buổi chiều quay về phủ. quay về phủ tr ước tiên s ẽ tới gặp Noãn Noãn, sau đó thư phòng của mình, hoặc là Tập Tư viện. Theo như , thư phòng của vương phủ ở tiền viện để xử lý công việc của triều đình, Tập Tư viện là nơi chuyên môn dùng để xử lý chuyện trong giang hồ.


      cho Ôn Noãn Noãn, ở thư phòng có rất nhiều sách, nàng thích cứ lấy mà xem, còn nếu hài lòng có thể sai người ra ngoài mua thêm. Ở góc phía tây hoa viên là Tập Tư viện, bởi vì nơi đó chuyên môn xử lý chuyện giang hồ,nên có chút tối tăm, bên đó chỉ có ít hồ sơ trong giang hồ có đồ vật gì, vì vậy muốn nàng đến đó.


      "Cửu ca, là Hoàng Thượng cho huynh che giấu thân phận lang bạc sao?" nằm giường, Ôn Noãn Noãn tựa trong ngực dè đặt dò hỏi. Nàng bắt đầu bước vào cuộc sống như vòng luẩn quẩn của .


      "Hiệp khách trong giang hồ dùng võ nghệ vi phạm lệnh cấm, là chuyện mà từ trước đến nay làm triều đình đau đầu. Bọn họ là có tổ chức có tiền tài, thích tụ tập nhiều người gây chịu quản giáo, hoàng huynh cố tình áp chế bọn giang hồ, cho nên để cho ta điều tra cẩn thận các loại thế lực trong giang hồ, kiềm chế trói buộc bọn họ thể để cho họ cùng triều đình đối nghịch."


      Vân Trạm vừa giải thích, vừa dùng tay ôm thân thể mềm mại của nàng, tay kh ác bắt lấy những lọn tóc phân tán bả vai nàng. Nàng sau khi tắm, tóc dài mềm mại như tơ lụa, tản ra mùi hoa quế nhàn nhạt, nhè ôn nhu, như quấn vòng quanh tim của , khuấy động tâm tình của . Tiểu nha đầu này, vốn là nuôi nàng là để làm bạn tìm niềm vui, muốn đối với nàng coi trọng nhưng càng ngày càng coi trọng nàng, cũng khát cầu càng ngày càng nhiều.


      "Vậy, huynh cực khổ. Muội nghe đại ca nhị ca bọn họ thường , nhà của muội thời điểm đóng thuế, trừ bỏ phải đóng thuế do quan phủ lập ra, còn phải nộp lên ít phí bảo kê qua đường." Ôn Noãn Noãn , "Là muội , nhà của muội nộp thuế cho triều đình, tại sao còn phải nộp cho người khác phải là quan phủ, phải mệnh quan triều đình."Vì vậy theo nàng, giang hồ trừ bỏ việc bình thường là đánh nhau, chính là chuyên môn làm trái pháp luật. Vân Trạm là thành viên của giai cấp thống trị, nhất định là thể khống chế thế lực giang hồ.


      " giao phí bảo hộ, nhà muội thường xuyên có người đến phá tiệm, có tổ chức lưu manh ở số nơi ngay cả quan binh cũng muốn chọc vào." Vân Trạm thản nhiên .


      " còn sớm, ngủ . Thời tiết dần dần chuyển lạnh, muội ngày mai phân phó quản , tìm loại vải tốt may cho muội quần áo mùa đông." phân phó xong, đem ôm Ôn Noãn Noãn ở trong lòng mình nhét vào trong chăn.


      "Nhà của muội sớm may cho muội mấy chục bộ quần áo mùa đông, muội cần may thêm, ngày mai muội sai người làm cho huynh."


      Ôn Noãn Noãn theo chui vào chăn, "Cửu ca, mùa đông có phải rất lạnh cho nên tất cả hạ nhân trong vương phủ đều may thêm hai bộ quần áo mùa đông hay , mặt khác còn được phát chút ngân lượng mua than? Muội nghe kinh thành mùa đông rất lạnh." Nhà mẹ nàng ở Trữ Dương phía nam kinh thành, so Vĩnh An nghiêng về bắc phương kinh thành ấm áp hơn.


      "Huynh biết, chuyện trong vương phủ đều do Lý Đại tổng cùng ba vị quản lý. Nhà muội làm thé nào? Muội cần có thể dặn dò bọn họ, để dưới vương phủ tăng quần áo mùa đông cùng ngân lượng mua than. Muội là Vương phi, c ác vi ệc nội vụ trong phủ muội nghĩ thế nào làm như thế ấy, bọn họ nhất định nghe lời muội." Vân Trạm vừa , vừa vươn tay thay Ôn Noãn Noãn đắp chăn kín người, sau đó nằm xuống.


      "Cửu ca." Ôn Noãn Noãn ngước mặt hướng mỉm cười ngọt ngào.


      Vân Trạm hiểu ý, bắt đầu hôn trán nàng, mày, hai gò má, ở hai cánh hoa đào đầy đặn khéo léo hôn lên như chuồn chuồn đạp t nước chút, sau đó : "Ngoan, ngủ ."


      Ôn Noãn Noãn mạnh mẽ bắt được môi hung hãn hôn, nhưng đầu lưỡi gỡ ra, đột nhiên đành nhếch đôi môi mút vào hai cái, sau đó nàng mới " Ừ" lên tiếng trả lời nằm xuống ngoan ngoãn nhắm mắt lại. Đại khái phát liên tục hạ độc khiến thân thể của nàng phản ứng rất lớn, tại cách hai ba ngày sau mới hạ độc, mà chỉ cần có hạ độc trong trà mật ong cùng nàng hôn mãnh liệt triền miên.


      Vân Trạm cụp mắt nhìn đỉnh đầu của nàng, sắc mặt trở nên cổ quái, trong đôi mắt từ từ ánh lên cái nhìn oán giận ngập trời.


      lâu sau, nghe được hô hấp của nàng mềm mại đ ều đặn, biết nàng ngủ say, vội vàng đứng dậy, ở huyệt Hắc Điềm của nàng điểm cái, sau đó xuống giường nhanh chóng mặc áo khoác vào.


      Gian ngoài, cung nữ thái giám gác đêm thấy ra, liền vội vàng khom người thấp giọng : "Vương gia."


      Mặt lạnh lùng lời, thẳng ra ngoài.


      Hai gã thái giám nhìn nhau cái, trong đó gã bước nhanh theo.


      ○○○


      Ôn Noãn Noãn ngủ giấc đến sáng sớm. Mở mắt ra, nàng nghi ngờ nhìn người bên cạnh, người bên cạnh nàng biết rời từ lúc nào. Hôm nay tại sao mình ngủ say như vậy, từ khi bắt đầu vào triều, đến giờ thái giám ở bên ngoài giường thấp giọng gọi, sau đó bọn họ cùng nhau thức dậy.


      "Người đâu." Nàng kêu lớn, xuống giường mặc áo khoác vào cất bước ra khỏi giường.


      "Nương nương, ngài tỉnh rồi." Hồng Lăng đến. Nhìn thấy Ôn Noãn Noãn đứng ở trong phòng ngủ, lập tức phân phó người bên ngoài cùng nhau bước vào.


      Lục la cùng bốn cung nữ nối đuôi nhau tiến vào, bắt đầu hầu hạ nàng rửa mặt trang điểm thay quần áo.


      "Hồng Lăng, Vương gia thức dậy khi nào mà ta nghe được chút động tĩnh gì?" Ôn Noãn Noãn dò hỏi. Vân Trạm cùng thái giám cung nữ động tĩnh , nàng nghe được động tĩnh gì, bị đánh thức.


      "Nương nương, Vương gia hôm nay tự mình dậy từ sớm, sau đó trực tiếp rời giường, có quấy nhiễu đến ngài." Hồng Lăng vừa , bắt đầu giúp Ôn Noãn Noãn rửa mặt chải tóc. Từ lúc nàng ở nhà đến khi được gã vào vương phủ, Vương gia liền phân phó, ở tẩm cung Vương phi buổi tối có tám cung nữ thay phiên gác đêm, các nàng chỉ cần ban ngày hầu hạ tốt Vương phi là được.


      "Nương nương, khí sắc của người gần đây tệ, màu da so với trước cũng hồng hơn ít." Trước bàn trang điểm, Hồng Lăng lưu loát chải đầu cho Ôn Noãn Noãn, miệng hỏi, "Hôm nay chải đầu búi tóc cao ngài thấy thế nào?"


      "Tùy ngươi, nhưng đừng cho ta mang nhiều trang sức, những cái kia như trước là được." Ôn Noãn Noãn cười . Hồng Lăng tay rất khéo, tóc của nàng cơ bản đều là nàng ấy chải.


      Hồng Lăng rất nhanh chải đầu búi tóc cho Ôn Noãn Noãn xong, chỉ cắm búi tóc cái hoa trâm hình con bướm và hai đóa hoa lụa mỏng màu hồng.


      "Lục La, ngươi tìm ba người quản đến đây, ta có việc mời." khi Ôn Noãn Noãn ăn đồ ăn sáng bắt đầu phân phó.


      Rất nhanh, Ngọc Mai, Ngọc Lan, Ngọc Liên ba vị vào Thấm Nhã cung, hướng tới Ôn Noãn Noãn ngồi ngay ngắn ở ghế dựa lớn khắc hoa khom người thi lễ, "Nương nương."


      Ôn Noãn Noãn lập tức : "Ba vị miễn lễ, Xuân Hỉ, Xuân Yến, Xuân Lệ, mau dọn chỗ ngồi cho cho ba vị ." Ngay lập tức, các cung nữ đưa ghế dựa đến mời ba vị quản ngồi.


      "Tạ vương phi ban thưởng ghế ngồi." Ba vị quản lại hướng tới Ôn Noãn Noãn tạ ơn, sau đó mới ngồi xuống.


      Ôn Noãn Noãn liền bắt đầu hỏi tình hình người làm trong phủ. Ba vị cho rằng nàng muốn chính thức tiếp quản công việc nội bộ trong phủ, đều biết Vương gia cưng chìu nàng như thế nào, dám chần chờ, bắt đầu hướng nàng bẩm báo công việc nội bộ trong phủ do mình quản lý cho nàng.


      Ôn Noãn Noãn lắng nghe, sau khi nghe xong cười : "Ba vị , ta cũng am hiểu công việc quản lý. Vương gia các ngươi và Lý Đại tổng quản cùng nhau quản lý vương phủ gọn gàng ngăn nắp, ta liền nhàn hạ, xin ba vị tiếp tục quản lý. Nếu theo thông lệ hàng năm vương phủ đều phân phát quần áo mùa đông cho người hầu, vậy cứ tiếp tục duy trì , ta chỉ nghĩ nên phát cho bạn họ thêm ít ngân lượng mua than. Mùa đông đến, kinh thành trong mùa đông nhất định rất lạnh."


      Ngọc Liên cười : "Nương nương nhân từ, do nương nương phân phó, nhóm nô tỳ nhất định làm theo."


      Ôn Noãn Noãn gật đầu, sau đó xoay mặt hướng Ngọc mai , người chuyên môn quản lý kho , "Mai , ta muốn làm cho Vương gia vài bộ quần áo lông, người từ trong kho chọn ra ít da tốt, đưa cho phòng thêu thùa may vá cho Vương gia. Khố phòng nếu có da hạng hai cũ kỹ , ngươi cũng nhất tịnh lựa ra . Ừ, nếu ba vị hoặc là các cung nữ ghét bỏ, lấy ."


      Vân Trạm nắm giữ chức tam phẩm thường rất c ó nhi ều bổng lộc , còn có hai vùng đất phong, cái có ruộng phì nhiêu ngàn ngàn mẫu, ở kinh đô và vùng phụ cận còn có khối đất vua ban cho nho , nhà mẹ nàng còn mua cho nàng đất ruộng ở vùng ngoại ô kinh thành để thu tô thuế. Nàng dám , của cải của vương phủ càng để lâu càng nhiều.


      Ôn Noãn Noãn khẳng khái như vậy, ba vị mừng rỡ, trăm miệng lời khen nương nương mặt hiền từ thiện tâm, bọn họ thay bọn người hầu trong quý phủ cảm tạ nương nương.


      Ôn Noãn Noãn tin chắc có tiền có thể bắt quỷ đẩy cối xay, lần trước ba vị giúp đỡ nàng chuẩn bị đưa lễ vật cho Lục vương gia Tần quốc và hai vị công chúa, đặc biệt phù hợp thân phận của đôi bên, nàng sau khi trở về liền thưởng cho các . Ba vị lần này thấy nàng mặt liền nở nụ cười vui mừng, bởi vì các từ người nàng thu được lợi ích. Nếu Chủ nhân bí mật dành cho các những món đồ tốt, chủ nhân trước đây đ ã với các nàng, sau người nếu như bị điều tra ra liền ổn.


      Cứ như vậy giải quyết việc xong, Ôn Noãn Noãn liền mời các trở về, mang theo Hồng Lăng, Lục La cùng bốn cung nữ thư phòng Lưu Cảnh của Vân Trạm. Vương phi nếu quản công việc, tháng ngày rất thanh nhàn, nàng chỉ là thay đổi lượng lớn gạo.


      Thư phòng của Tiêu dao vương có thị vệ gác, đại khái Vân Trạm trước đó có cùng bọn thị vệ qua, bọn họ nhìn thấy Ôn Noãn Noãn liền sôi nổi chào hỏi, ai cũng hề ngăn cản Ôn Noãn Noãn vào.


      Thư phòng Vân Trạm rất lớn, thậm chí vượt qua thư phòng của Ôn Ngũ ,Ôn Lục, Ôn Thất cùng dùng chung thư phòng, hai mặt bên tường phía tây bắc đặt giá sách bằng gỗ lim, giá sách bày đầy sách, phía nam Đa Bảo trong ô đặt các loại đồ cổ bằng ngọc, trung tâm phòng đặt cái bàn gỗ lim sơn màu đỏ, bàn dài chỉ có văn phòng tứ bảo.


      Ôn Noãn Noãn có thấy hồ sơ vụ án gì đó, nàng để cho bốn cung nữ đứng ở bên ngoài, chính mình mang theo Hồng Lăng ,Lục La bước vào thư phòng, thẳng đến giá sách.


      Nàng ở giá sách tìm kiếm thời gian, chỉ tìm được hai bản sơn thuỷ. Nàng cầm sách ra thư phòng, với thị vệ gác thư phòng : " hai cuốn sách này ta mượn, Vương gia trở về các ngươi nhớ cho người biết tiếng." Vừa , nàng vừa đưa sách trong tay mình cho bọn họ xem.


      " Dạ, nương nương." Bọn thị vệ nhanh chóng đáp ứng.


      Sau giữa trưa, Vân Trạm liền biết, bữa tối trở lại Thấm Nhã cung,.Ôn Noãn Noãn bắt đầu cuộc sống hàng ngày trong cung.


      "Noãn Noãn, ngày kia là ngày Hưu Mộc, huynh nghĩ, huynh dắt muội ra phố dạo. Thư phòng của huynh có sách gì thích hợp cho muội xem." hướng Ôn Noãn Noãn .


      Chế độ nghĩ ngơi kéo dài từ tiền triều, quan viên mỗi năm chỉ có ngày nghĩ ngơi, cái ngày được gọi là "Hưu Mộc" .


      "Huynh dẫn muội dạo đường phố?" Ôn Noãn Noãn dám tin hỏi, trong lòng nhịn được kích động.


      Vân Trạm gật đầu : " Đúng, muội đổi xiêm y mộc mạc chút , mang theo hoặc là hai nha hoàn ." nhớ Ôn Noãn Noãn có hai nha hoàn trung thành bên người.


      Ôn Noãn Noãn tươi cười : "Cửu ca, huynh rất hiểu muội" Kiếp trước sao nàng lại nhìn thấy ưu điểm của chứ? Kiếp trước mắt của nàng là bị mù mà!

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 65 cải trang dạo phố vui vẻ

      Edit: Trâm Trâm
      Beta: Thanh Thúy

      Hôm nay là ngày Hưu Mộc- ngày nghĩ phép của quan viên, sáng sớm, Ôn Noãn Noãn mơ mơ màng màng cảm giác môi bị cắn đau, tay liền vung lên.


      " Đau." Nàng lập tức nghe được tiếng kêu rên.


      Cắn đau?


      Nàng nhanh chóng tỉnh táo lại, tiểu nhân cáo trạng trước : "Cửu ca huynh làm sao có thể thừa dịp muội ngủ mà cắn muội? Huynh xem, huynh đem muội dọa tỉnh lại."


      Chống ở thân thể nàng Vân Trạm chỉ chỉ mặt mình vệt móng tay hồng hồng, bất đắc dĩ giễu cợt : "Muội là móng vuốt mèo nhỉ, sắc bén quá." Nàng mơ mơ màng màng vẫy tay, mảnh móng tay bén nhọn vừa vặn xẹt qua mặt , ở mặt của để lại vệt màu hồng.


      Ôn Noãn Noãn lập tức đem tay giơ lên trước mặt , vẻ mặt quả quyết : "Vương gia, cái móng vuốt này mạo phạm ngài, xin ngài cứ tuỳ ý xử trí ."


      Bàn tay của nàng trắng noãn bóng loáng, ngón tay thon dài trắng noãn, móng tay đầy đặn trong suốt, Vân Trạm thấy lập tức bắt lấy ngón tay nàng, đưa tới miệng khẽ cắn chút, cười : "Bổn vương trước tiên trừng phạt phen, về sau lại trừng phạt tiếp."


      "Từng ngón từng ngón xuống." Ôn Noãn Noãn cười duyên . Kiếp trước , thủ pháp ép buộc của nàng tuy rằng biến thái chút, nhưng chưa từng để tứ chi nàng tàn tật.


      "Từng ngụm từng ngụm ăn luôn." Vân Trạm , "Giống như thế này." Vừa , đem ngón tay nàng ngậm trong miệng giống như trẻ con mút vào, hàm răng cắn ngón tay nhàng, tựa như nghiến răng.


      "Huynh, háo sắc!" Ôn Noãn Noãn khẽ cười, thẹn thùng mặt dần dần xuất vệt đỏ ửng .


      Ánh mắt thâm thúy vủa Vân Trạm dừng ở khuôn mặt nhắn xinh đẹp giống như ánh bình minh của nàng, khỏi ngây ngốc. May mắn chiếm được nàng, nếu còn biết nàng có mị thái mê người xinh đẹp như vậy.


      A, vẫn thể nha...


      Trong lòng thở dài tiếng, vỗ vỗ khuôn mặt nhắn của nàng : "Nên rời giường rồi, con heo lười , sáng hôm nay chúng ta dạo phố, dùng bữa trưa ở bên ngoài, xế chiều đến thư cục mua sách." Vừa , rất nhanh từ người nàng xoay người xuống dưới đứng dậy rời giường, bắt đầu gọi thái giám cung nữ

      bên ngoài bước vào hầu hạ rửa mặt thay quần áo.


      Vân Trạm ở bên, Ôn Noãn Noãn mặc quần áo ngủ bên trong giường đứng dậy theo sau bắt đầu rửa mặt, sau đó ngồi vào trước bàn trang điểm.


      "Hồng Lăng, hôm nay búi tóc cho ta đơn giản, sử dụng cây trâm cài đầu mộc mạc nhất." Ôn Noãn Noãn vui vẻ rạo rực , "Ăn sáng xong Vương gia mang ta dạo phố. Ngươi cùng Lục La chút nữa trở về thay quần áo trước kia của các ngươi sau đó cùng chúng ta ra ngoài." Hồng Lăng Lục La từ lúc là nha hoàn hồi môn đến vương phủ, liền mặc quần áo cung nữ thống nhất trong vương phủ.


      Hồng Lăng Lục La nghe các nàng cũng có thể ra ngoài vương phủ, lập tức cao hứng.Các cung nữ khác đặt biệt hâm mộ các nàng, các nàng có thể cùng Vương gia Vương phi dạo phố, đáng tiếc mình và nha hoàn hồi môn bên người vương phi giống nhau, Vương phi mặc dù đối với mình tốt, nhưng cũng thân cận.


      Hồng Lăng phụ trách trang điểm cho Ôn Noãn Noãn, còn Lục La phụ trách mở rương tìm quần áo, sau đó tìm ra bộ màu sắc mộc mạc hình thức rất đơn giản giành cho thiếu phụ mặc mang ra.


      Vân Trạm rửa mặt xong sau ra ngoài trước, mà là đến bên cạnh Ôn Noãn Noãn quan sát.


      cười : "Muội trời sinh quyến rũ, cần có trang sức vàng, trang phục đẹp ,cũng xinh đẹp như tiểu nương tử." Ôn Noãn Noãn đầu cắm hai cây trâm ngọc, đóa hoa màu vàng nhạt, thùy tai đeo khuyên tai trân châu, mặc người bộ váy màu trắng có điểm sắc xanh nhạt, bên là áo cánh thêu xanh nhạt, hai cổ tay cái gì cũng có , thoạt nhìn sai biệt lắm cùng bình thường giống phụ nhân.


      Ôn Noãn Noãn thẹn thùng : "Vương gia người trong xương cũng lộ ra khí chất hoàng tộc, ăn mặc quần áo bình thường vào trong dân gian cũng là hạc trong bầy gà." Vân Trạm thừa kế ưu điểm về dung mạo của tiên hoàng cùng Thái Hậu, mặc đơn giản cũng cực kỳ tuấn mỹ, hai mươi ba năm là Vương gia tôn quý có cuộc sống trong hoàng tộc đặc thù uy nghi, trừ bỏ người mù người ngốc, ai cho là là quý công tử thế gia.


      Nàng chỉ chỉ bạch ngọc đầu Vân Trạm người mặc áo tơ lụa màu lam, đai lưng bằng gấm Vân Cẩm màu xanh đậm : "Huynh hôm nay ra ngoài trang phục có phải quá sang trọng hoa lệ hay ? Đổi cái khăn buộc đầu thư sinh . Vân cẩm giá trị nghìn vàng, phải người bình thường có thể sử dụng, thắt lưng của huynh tốt nhất đổi cái khác ."


      Vân Trạm nghe xong lời của nàng lập tức mệnh lệnh thái giám hầu hạ của tìm cho cái khăn buộc đầu thư sinh đến đây, thẳng tay đem đai lưng cởi xuống, kêu gã thái giám khác chọn lại cho cái đai lưng làm bằng vật liệu bình thường chút.


      ○○○


      Vĩnh An thành hướng vào kinh đô là thành phồn hoa bật nhất. Trong thành đông đúc khu phố buôn bán hai bên cửa hàng san sát, đường ngựa xe như nước, người đường qua lại sát vai, khẩu địa phương các nơi chỗ nào cũng có.


      "Cửu ca, kinh thành rất phồn hoa, so với Trữ Dương thành lớn hơn nhiều lần." Ôn Noãn Noãn khoa trương , ánh mắt nhìn bốn phía. Đời trước, Vân Trạm cũng mang nàng dạo phố hơn hai lần, cũng là mặc trang phục bình dân.


      "Noãn Noãn, muội thực ngốc, đây là kinh thành." Vân Trạm mỉm cười , "Người kinh thành dân số rất đông, thế gia quý tộc gần ngàn hộ, văn võ bá quan hơn vạn, có thể phồn hoa sao? Nếu kinh thành hoang phế, đây làm sao được gọi là triều đại lớn..."


      kể hồi, đồng thời phát mình vẫn sơ sót chi tiết , đó chính là Ôn Noãn Noãn cầm bức hoạ nguệch ngoạc tới đụng vào , lúc chuyện cùng vẫn dũng ngữ kinh thành rất chuẩn. Hồng Lăng Lục La theo nàng vào kinh còn cố gắng học khẩu kinh thành, mà nàng từ khi đến kinh thành lại hoàn toàn có chướng ngại về ngôn ngữ? Được Phượng Linh quận chúa dạy? Phượng Linh lão quận chúa ở Trữ Dương thành hơn năm mươi năm, ngôn ngữ vẫn mang khẩu kinh thành.


      "Muội biết rồi, biết rồi mà. " Ôn Noãn Noãn nhịn được vừa , "Bên kia vây quanh rất nhiều người, chúng ta xem chút." Nàng nghe được tiếng chiêng trống cùng thanh ủng hộ, đoán chừng là mãi võ.


      Đột nhiên Vân Trạm trầm mặc kéo nàng về hướng bên kia, theo phía sau bọn họ hai gã thị vệ dám chần chờ, bước nhanh về phía trước.


      "Các vị, nhường chút, nhường chút." Bọn họ lớn tiếng hét, đẩy đám người kia ra.


      Kinh thành khắp nơi điều là quý nhân, vốn dĩ mọi người vây xem bị người hét lớn phải nhường chỗ, quay đầu nhìn xem liền nhanh chóng nhường ra lối .


      Mở đường là hai vị thị vệ mặc đồ đen bên đai lưng có đeo ngọc bội, chủ nhân của bọn đôi phu thê trẻ tuổi, phía sau còn có đôi nha hoàn theo, rất ràng đôi phu thê này đến từ hộ gia đình quan lại.


      Nam tử trẻ tuổi đầu đội khăn thư sinh màu lam, mặc người cẩm bào màu lam, bên hông đeo cái đai lưng màu đen. Khuôn mặt quý khí tuấn mỹ, hơi có chút gầy, nụ cười ôn hòa nho nhã.


      Tiểu phu nhân da thịt trắng noãn, mặt mày như tranh vẽ, dung nhan xinh đẹp lộ ra chút tính trẻ con, thoạt nhìn vẫn chưa tới mười sáu mười bảy tuổi. Nàng tính cách vẻ hoạt bát, đôi mắt linh động nhìn quanh bốn phía chút cũng giống phu nhân nhà quan lại rụt rè cùng kiều.


      Mọi người vây quanh xem xiếc khỉ. Nghệ nhân xiếc khỉ là người trung niên, nhìn thấy phía trước có quý nhân đến xem cuộc vui, lập tức kêu lên: "Quý nhân đến, cúi chào." lôi kéo ba cái sợi giây thừng trong tay, ba con khỉ mặc trang phục màu đỏ lập tức đứng thẳng lên, quay mắt về phía Vân Trạm Ôn Noãn Noãn ôm quyền chấp tay.


      "A Đại A Nhị A Tam, biểu diễn xếp la hán cho các quý nhân xem chút , cuối cùng xếp thành hình Kim Kê Độc Lập." Nghệ nhân xiếc khỉ hét lớn. Ba con khỉ lập tức con thứ hai nhảy lên lưng con khỉ thứ nhất con khỉ thứ ba nhảy lên lưng con khỉ thứ hai chỉ lưng chân và tay dựng thành mái che nắng, biểu diễn xếp la hán cùng Kim Kê Độc Lập.


      Mọi người cười lớn nhiệt liệt vỗ tay, cầm rổ từ trái qua phải bắt đầu xin tiền thưởng. Người xem xiếc khỉ có người thưởng hay hai đồng. tới trước mặt Vân Trạm Ôn Noãn Noãn, tươi cười đáng : "Công tử kim an, phu nhân vạn phúc." xong, nàng nhìn Vân Trạm cùng Ôn Noãn Noãn.


      Bị hầu tử chọc cười lên cười xuống Ôn Noãn Noãn, lập tức : "Có thưởng, có thưởng." Trong giang hồ này làm xiếc dầm mưa dãi nắng kiếm ăn cũng dễ dàng, nàng nghĩ chỉ có chút bạc nên liền cho.


      gã thị vệ lấy túi tiền từ người lập tức nắm khối bạc vụn hướng tới rỏ tay thiếu nữ bỏ vào.


      thanh bạc lập tức phát ra ào ào làm cho nụ cười của càng thêm rực rỡ. Nghệ nhân xiếc khỉ nghe thanh cũng biết lần này thưởng ít tiền, lập tức lớn tiếng thét: "Cám ơn quý nhân ban thưởng lớn, đến đây nhóm hầu nhi, lại cho các quý nhân xem biểu diễn chút."


      Vừa , vừa lôi kéo sợi dây, hầu tử lập tức lộn nhào qua giây thừng còn liên tục lộn mèo.


      Con khỉ này biểu diễn xong, nghệ nhân xiếc khỉ lập tức cho nó mấy viên đậu phộng, sau đó con khỉ khác xoay người giống con khỉ trước bị té ngã. Ba cái con khỉ thay phiên biểu diễn, thậm chí cầm lấy gậy gộc làm bộ biểu diễn đánh nhau.


      Tuy rằng nàng xem qua xiếc khỉ, nhưng Ôn Noãn Noãn lần này vẫn như cũ nhìn xem rất vui vẻ, trước khi rời chút do dự bảo thị vệ lại thưởng hai khối bạc vụn khối tiền đồng. Đối với nàng mà chút tiền , nhưng đối với cha và con xiếc biểu diễn khỉ mà có thể duy trì kế sinh nhai, cho nên nàng ở Trữ Dương thành khi cũng thường xuyên làm tán tài đồng tử.


      đường xem qua vài người mãi võ, Ôn Noãn Noãn liền đem toàn bộ túi tiền thị vệ mang theo đều thưởng hết.


      Vân Trạm cười ha hả tùy ý nàng tiêu tiền, còn : May mắn chuẩn bị đầy đủ, người cũng nang theo chút ngân lượng, nếu bọn họ ngân lượng mua sách cũng có.


      Biết là có tiền, Ôn Noãn Noãn thử dò xét , " Cửu ca, có phải muội ra tay rất hào phóng ? Thực xin lỗi, hôm nay làm cho huynh tốn tiền nhiều quá."


      Vân Trạm thèm để ý : "Muội vui vẻ là được rồi, ít bạc thôi mà."


      "Cửu ca..." Ôn Noãn Noãn cảm động nhìn , "Muội phát huynh là người tốt."Khà khà, trọng sinh trở lại làm sao nàng đối với Vân Trạm sinh ra cảm giác tốt đẹp như vậy chứ ?


      "Ha ha ha ha, Noãn Noãn, miệng muội thực ngọt." Được nàng chính miệng là người tốt Vân Trạm lập tức nở nụ cười, tiểu thê tử của người có nhiều điểm đáng ngờ, có đôi khi rất khôn khéo, nhưng vẫn có khi rất hồn nhiên.


      dạo buổi sáng, đến buổi cơm trưa bọn họ liền chọn tửu lâu cao cấp dùng cơm. Trong lúc cơm có hai cha con đến hát rong, Ôn Noãn Noãn thưởng ít đồng tiền, chỉ là trong lúc hát ánh mắt nữ hát rong luôn đặt người Vân Trạm trong lòng là khó chịu. Nữ hát rong khắp nơi gặp qua vô số người chẳng lẽ nhìn ra bọn họ là vợ chồng, ánh mắt lại hề có chút phép tắc?


      Chờ nữ hát rong rời , Ôn Noãn Noãn lập tức áp vào bên cạnh Vân Trạm hỏi: "Cửu ca, nữ hát rong này như thế nào?"


      "Bình thường, so được với cơ ca hoàng cung." Vân Trạm chân tướng .


      "Sắc đẹp của nàng ta như thế nào?" Ôn Noãn Noãn truy vấn.


      Vân Trạm nghe xong liền nhìn phía nàng, nghi ngờ : "Nàng ta, sắc đẹp của nàng ta có liên quan gì đến ta, nàng ta bán nghệ bán thân."


      Ôn Noãn Noãn bĩu môi, hỏi, "Huynh nghe hiểu rằng ta hỏi điều này là có nguyên nhân sao?" Nàng muốn cho biết nàng thích , hy vọng dần dần thổ lộ tình cảm đối với nàng, hết tất cả bí mật.


      Vân Trạm lập tức bỗng nhiên hiểu ra: "Chẳng lẽ muội ghen?" Đột nhiên mặt mày hớn hở, khuôn mặt tuấn giống như gió mùa xuân lướt qua, tràn ngập ấm áp ôn hoà.


      "Huynh xem?" Ôn Noãn Noãn cười tủm tỉm , "Cửu ca, muội vẫn chưa quên lời hứa của huynh đối với muội nha."


      từng hứa rằng, cuộc đời này chỉ có mình nàng là nương tử.


      " ra Noãn Noãn của huynh là bình dấm chua." Vân Trạm mỉm cười , "Muội yên tâm, Cửu ca huynh nhất ngôn cửu đỉnh, quyết định rồi đổi ý."


      Hoàng huynh đối phó nữ nhân kinh nghiệm rất phong phú, nữ nhân chú ý ngươi, để ý ngươi điều đó lên trong lòng nàng có ngươi, nữ nhân đối với ngươi hứng thú lạnh lùng, nếu phải lạt mềm buộc chặt lên trong lòng nàng ấy vốn hề có ngươi. Noãn Noãn bắt đầu để ý nữ nhân khác nhìn vài lần, điều này ở trong lòng nàng có .


      Tình cảm thế này, ngàn vàng cũng thể mua!

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Đợi Vân Trạm tự đưa bí mật ra cho Noãn Noãn...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :