1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Có Độc - Dịch Ngũ (VIP từ chương 67)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 61: Vợ chồng thảo luận đêm khuya
      Edit: Trâm Trâm


      Ôm nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, Vân Trạm lâu có ngủ say như vậy. Mở mắt ra vừa động thủ, phát Ôn Noãn Noãn ở bên cạnh, rồi đột nhiên đứng dậy, kêu lớn: "Người đâu."

      "Vương gia, ngài tỉnh rồi?" Trầm Minh đứng chờ ở bên ngoài giường lập tức cất bước nhanh đến trước giường, hướng Vân Trạm khom người. Vài tên thái giám khác tự cầm đèn, múc nước, chờ đợi phân phó.

      "Vương phi đâu?" Vân Trạm lạnh lùng hỏi.

      "Cửu ca, huynh dậy rồi?" Nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới, ngồi ở gian ngoài cùng cung nữ chuyện Ôn Noãn Noãn nghe được thanh bên trong lập tức phân phó cung nữ tiếng, sau đó đến, liền nghe được tìm kiếm mình.

      "Noãn Noãn, có phải ta ngủ lâu hay ? Trời tối rồi." Vân Trạm nhìn thấy nàng, ngữ khí lập tức ôn nhu xuống dưới, sau đó để cho Trầm Minh giày mặc quần áo cho .

      " muốn chạng vạng tối." Ôn Noãn Noãn cười , "Sau khi huynh rời giường đợi chút là có thể dùng bữa tối."

      Vân Trạm súc miệng rửa mặt xong cung nữ bưng chén canh táo đỏ đậu đỏ hầm nhừ đến.

      Ôn Noãn Noãn nhận lấy chén canh táo đỏ đậu đỏ còn ấm để lên bàn, : "Huynh ngủ từ lúc giữa trưa đến giờ, bụng nhất định rất đói, nên huynh ăn trước chén canh này , chờ chút phòng bếp đưa bữa tối đến." Nàng rời giường lâu, phòng bếp đưa canh táo đỏ đậu đỏ hầm nhừ cùng điểm tâm tới. Lo lắng đến thời tiết dần dần trở nên lạnh, nàng liền cho người mang đến cung Thấm Nhã cái bếp lò để ở trong góc sáng sủa, chuyên dùng để hâm nóng giữ ấm thức ăn.

      Vân Trạm ngồi vào bên cạnh bàn, dùng thìa khuấy hai cái, rồi múc muỗng đưa tới bên miệng."Như thế nào ngọt như vậy?" hỏi, còn chưa từng ăn qua canh táo đỏ đậu đỏ ngọt quá như vậy.

      "Là đường đỏ, đường đỏ bổ huyết ích khí, kiện tỳ khai vị, muội thả ít vào." Ôn Noãn Noãn ngồi vào bên cạnh , cười híp mắt hỏi, "Ăn ngon?"

      "Noãn Noãn, quá ngọt, sau này bỏ ít chút." Vân Trạm , tùy tay đem thìa canh táo đỏ đậu đỏ mình ăn nữa đưa tới bên miệng nàng.

      Ôn Noãn Noãn nếm nếm, : "Cũng được, phải quá ngọt. Muội mỗi lần đều thả nhiều đường như vậy, ca ca muội bọn họ cũng đều quá ngọt, chỉ là nam nhân các người đều thích ăn ngọt gì đó."

      Nàng bắt đầu kể chuyện cũ thường ngày của bảy huynh trưởng cho Vân Trạm nghe, đem chén canh táo đỏ đậu đỏ cảm thấy quá ngọt kia ăn xong rồi.

      Bên trong này có bỏ chút cỏ linh chi tinh hoa dịch!

      Ôn Noãn Noãn cười ha hả nhìn , cảm thấy mình lén lút điều trị thân thể như vậy, tăng cường khả năng miễn dịch, thân thể nhất định hoàn toàn hồi phục.

      Bởi vì Vân Trạm ăn chén canh táo đỏ đậu đỏ, Ôn Noãn Noãn liền sai người đem bữa tối đến chậm tý. Mới vừa lên đèn bọn họ mới bắt đầu dùng bữa, dùng xong thiện, hai người đều phấn chấn tinh thần.

      " nhàm chán, trong hoa viên đen thui, có gì đáng xem." Ôn Noãn Noãn , hai người ăn xong bữa tối liền bắt đầu tản bộ tiêu thực.

      "Trước kia ở nhà muội vào lúc này làm gì?" Vân Trạm hỏi, nắm tay nàng về phía trước. Phía trước, hai tên thái giám hai cung nữ mang theo lồng đèn mỡ đường, phía sau là Trầm Minh cùng Hồng Lăng Lục La.

      " cơ bản, Đại bá phụ Nhị bá phụ, thúc thúc của muội, còn có bốn ca ca nữa, thường đem sổ sách đến sân xem. Bữa sáng mọi người ăn riêng, trước giữa trưa ăn ở ngay tại tiền viện, ở bên kia hậu viện ngay tại sân Xuân Huy viện lão tổ mẫu bên kia ăn. Cả nhà hội tụ ở phía sau phòng khách ăn chung bữa tối, sau đó chuyện ban ngày, thời gian còn sớm từng người lần lượt quay về phòng riêng của mình nghỉ ngơi. Muội tại có năm đứa cháu, lớn nhất bảy tuổi, nhất vẫn chưa tới tuổi, mọi người thích quay quanh các cháu vui đùa. Tam điệt là con trai thứ của đại ca muội, bốn tuổi, đúng là thời điểm dễ thương đáng nhất, mọi người thích nhất là đem nó chọc cho oa oa khóc thét lên."

      Ôn Noãn Noãn hưng phấn mà ngừng, nàng nhớ kiếp trước cũng từng kể với những chuyện này, dường như rất có hứng thú như đối với nhà mẹ đẻ của nàng.

      "Nhà muội đại gia đình ấm áp, cha nghiêm, mẹ hiền, huynh đệ tỷ muội hòa thuận thương lẫn nhau. Ta mơ hồ nhớ những chuyện lúc ta ba tuổi, hoàn toàn khác hẳn nhà muội." Vân Trạm đột nhiên .

      "Ồ, rất nhiều người đều nhớ chuyện của chính mình lúc ba tuổi. Nhà của muội là bình dân, nhà huynh là hoàng tộc, đương nhiên có thể giống nhau." Ôn Noãn Noãn kinh ngạc , nàng là xuyên việt nữ, nàng có trí nhớ từ khi ra đời, là cái ngoại lệ lớn.

      "Ta nhớ , bên cạnh ta, đại đa số thời gian luôn ở cạnh ta là ông nội, ta nhớ phụ hoàng, nhưng nhớ mẫu hậu rất đẹp, ăn mặc xiêm y hào hoa phú quý, thường xuyên có người hướng mẫu hậu hạ bái. Mẫu hậu rất ít ôm ta. Ta mặc dù có huynh đệ tỷ tỷ, nhưng ta chỉ nhớ tứ hoàng huynh."

      Vân Trạm nhớ lại , "Vào đêm, khi ta bị lạnh tỉnh lại, phát bốn phía đen thui, y phục người đều bị người ta lột sạch. Ta bắt đầu kêu khóc, nhưng biết vì sao, yết hầu của ta đau dữ dội, kêu ra tiếng. Ta chạy khắp nơi, hy vọng tìm được người. Lúc trời sáng, hai người áo xanh ở phụ cận qua, phát ta, liền đem ta mang về." Thanh ám trầm tối tăm.

      Ôn Noãn Noãn khẩn trương ôm cánh tay lo lắng : "Huynh bây giờ có thể chuyện, nhất định là bọn họ trị khỏi cho huynh."

      "Ừ, bởi vì ta thân phận của mình, bọn họ liền đem ta thu làm học trò." Vân Trạm vừa , ngữ khí có chút lạnh lẽo. Rốt cuộc là phát hay , tại cảm thấy đó là nghi vấn, đáng tiếc người của sư môn toàn bộ bị giết chết, tại chút manh mối cũng có.

      "Cám ơn trời đất, huynh cuối cùng được cứu rồi." Ôn Noãn Noãn cúi đầu , cực lực che giấu tâm tình đau thương của mình.

      Kiếp trước, thân thể nàng càng ngày càng kém, ít thời gian ra ngoài vương phủ, Vân Trạm càng ngày càng kể nhiều chuyện cho nàng nghe, nàng mới biết được rất nhiều chân tướng.

      Khi đó là thái tử điện hạ, nhưng người để ý đáp lại là xem như hạ nhân mà sai vặt. Chỉ cần mình là hoàng thái tử, bị đánh.

      Thời điểm lớn thêm chút liền bị lựa chọn trở thành đối tượng thí nghiệm độc dược, cuối cùng may mắn còn sống, cũng đạt được thishc của người thử độc, trở thành đệ tử thân truyền kiêm trợ thủ của người đó.

      lòng dạ độc ác, khi sư diệt tổ, mười chín tuổi năm ấy thành công đem sư phụ của cùng nhiều môn nhân toàn bộ giết bằng thuốc độc!

      dựa vào trí nhớ tìm được đường vào kinh thành, trước là tìm được phủ đệ thị vệ Tần quốc công đủ nghiêm ngặt, thông qua Tần quốc công gặp được hoàng thái hậu. người có đủ các loại vết thương, nhưng vừa sinh ra được bảo tồn tốt. Dựa vào thiên tính mẹ con giữa hoàng thái hậu cùng , dựa vào tướng mạo dung hợp tiên hoàng cùng hoàng thái hậu, hai bàn tay trắng thành công trở về hoàng tộc, khôi phục thân phận của mình.

      Mười tám năm trong quá khứ đó, sống như sống ở địa ngục giữa trần gian, tâm lý của hoàn toàn vặn vẹo. với vẻ bề ngoài ôn hòa tuấn mỹ, gạt được tín nhiệm của đồng môn, nội tâm của hung tàn bạo ngược, cùng sư phụ của giống nhau như đúc!

      có địa vị song Vương cao quý, tại sao còn phải lại ở giang hồ? bảo là muốn tra năm đó ai đưa từ hoàng cung canh gác nghiêm ngặt trộm , ai muốn muốn sống được chết xong.

      giết rất nhiều người giang hồ, với đủ các loại lý do, có cùng nàng, thậm chí còn tự mình sử dụng thủ đoạn gì, có khi lại .

      Nàng vốn dĩ còn đồng tình với , nhưng càng ngày càng hiểu , nàng sợ hãi, sau đó tiêu cực chết , muốn tiếp tục sống ở bên cạnh .

      Sống lại lần nữa, lần này nàng tuyệt đối lùi bước, nàng muốn bảo vệ , dùng hết khả năng của mình làm giảm bớt giết chóc, chậm rãi làm cho thẳng tam quan của !

      ○○○

      Vân Trạm đến mình bị người cứu liền nữa, nhanh chóng đem đề tài chuyển hướng lên người Ôn Noãn Noãn. Kỳ , ấn tượng trong có chỉ là được chiếc thảm màu đỏ dưới dẫn dắt của lão thái giám , đến cuối, quỳ xuống dập đầu với nam tử mặc hoàng bào đài cao đồ sộ, sau đó lại bị dẫn dắt đến bên người kia, bị ôm vào trong ngực. Rất nhiều người quỳ xuống, tung hô Hoàng Thượng vạn tuế, hoàng thái tử thiên tuế cái gì.

      Bắt đầu từ lúc đó, mọi người bên cạnh đều gọi là thái tử điện hạ, ngay cả người thân cận nhất như tứ hoàng huynh cũng gọi là thái tử. nhớ tứ hoàng huynh qua, thái tử, đệ chính là hoàng đế tương lai, ta là thần tử trung thành nhất của đệ.

      Vật đổi sao dời, tứ hoàng huynh của trở thành hoàng đế, thành thần tử của ta. Cuối cùng tứ hoàng huynh có quên chút tình huynh đệ khi còn bé, trừ bỏ ngôi vị hoàng đế, ta đối với cần gì cứ lấy, muốn tiền ta liền cho tiền, giúp đỡ điều tra kiện mất tích năm xưa.

      Nhớ tới hoàng đế, đôi môi mỏng của khỏi mím thành đường thẳng, nếu phải bạn tốt của hoàng đế là Đỗ thần y nghiệm chứng người có kịch độc nan giải, cho dù giải trừ hết cũng thể khôi phục triệt để là do thân thể từ tổn thương quá nghiêm trọng, hoàng đế há có thể sủng ái tin tưởng , tùy ý bồi dưỡng thế lực như vậy?

      Hoàng gia từ xưa đến nay chỉ có quân thần, có huynh đệ chân chính!

      "Cửu ca, Cửu ca, huynh có thấy buồn cười ?"

      Bên tai nghe được tiếng Ôn Noãn Noãn vui vẻ cười hỏi, phục hồi tinh thần lại, cười : "Buồn cười."

      Ôn Noãn Noãn phát vừa rồi thất thần, gắt giọng: "Huynh thuật lại chút lời muội mới vừa ."

      Vân Trạm tuy rằng phân tâm nhớ lại những chuyện trong quá khứ, nhưng vẫn nghe được Ôn Noãn Noãn chuyện, nhân tiện : "Thất ca tức giận Lục ca viết bài tập số học nhanh hơn mình, Lục ca nhìn trộm bài tập của phía dùng bút viết vớ vẫn bài tập, đem 1 thay đổi thành hai, đem hai đổi thành ba, kết quả bị Nhị bá phụ của nàng nhìn thấu bút tích kì lạ, hung hăng đánh cho trận vào mông."

      Ha ha ha ha, những câu chuyện thú vị như thế này cũng chỉ xuất ở huynh đệ trong dân gian mà thôi. Huynh đệ hoàng gia tất cả đều có người hầu hạ bên người, nhà vệ sinh đều có thái giám theo, căn bản khả năng làm loại chuyện tẻ nhạt mờ ám này.

      " ra huynh nghe nha." Ôn Noãn Noãn cười , " phải tất cả chữ tăng thêm nét bút sau bị ca ca nhìn ra được. Thất ca khi đó vờ biết, lại muốn bóp méo đáp án tính toán ra, cũng suy nghĩ chút kiểu chữ bình thường."

      Cùng tiểu Lục quan hệ tốt nhất với tiểu Thất ra cũng làm loại tình này nha!

      Vân Trạm cười , "Muội còn , đó là lúc ca ca sáu tuổi mới làm loại chuyện như vậy, đoán chừng bây giờ nhớ tới cũng cảm thấy xấu hổ."

      "Huynh sai." Ôn Noãn Noãn cao hứng phấn chấn , "Có đôi khi Lục ca, Thất ca cãi nhau, Lục ca mượn chuyện này cười , sau đó hai người liền đánh nhau."

      " đánh nhau?" Vân Trạm tin hỏi.

      "Làm sao có thể, hai người đó là rèn luyện thân thể." Ôn Noãn Noãn , "Đại bá phụ muội , nhà của muội cho phép thư sinh sức tay trói gà chặt, cho nên Ngũ ca, Lục ca, Thất ca đều biết cưỡi ngựa, biết đánh nhau, biết xem sổ sách tính toán."

      "Đương nhiên, tuyệt đối phải đánh nhau giống như người trong giang hồ, cái loại đó chết người." Ôn Noãn Noãn kéo bàn tay Vân Trạm . Bàn tay có chút lạnh, rất ràng cho thấy khí huyết đủ.

      "Thế hệ phụ thân muội, tình cảm huynh đệ rất tốt, thế hệ huynh đệ tỷ muội của muội tình cảm cũng rất tốt." Vân Trạm , bắt lấy tay ấm áp bé của nàng. cố ý muốn kết hôn với nàng ngoại trừ có hứng thú đặt biệt đối với nàng còn khát vọng gia đình ấm áp của nàng.

      Tương lai, nếu có thể, cùng Noãn Noãn có mấy người con, Noãn Noãn đem các con dạy giống như huynh đệ tỷ muội Ôn gia tương thân tương ái chứ ?

    2. Trang thái

      Trang thái Well-Known Member

      Bài viết:
      237
      Được thích:
      3,973
      Truyện này drip rồi hay sao ạ ?

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 62: Huynh đệ tỷ muội tình thâm
      Edit: Trâm Trâm


      Tiêu Dao vương Vân Trạm đưa thư mời đến, Triệu vương gia, Tần quốc công, Tĩnh Di công chúa, Trữ Lăng công chúa bốn nhà dồn dập cho hồi , cũng ước định sẵn thời gian.

      Triệu vương gia hơn sáu mươi tuổi, rất sớm hồi , mỗi ngày ông ta chỉ ở trong vương phủ ngắm đủ loại hoa, chơi đùa với chim, ngày ngày trôi qua vô cùng rãnh rỗi. Ông ta nhận được thư mời của cháu lập tức cao hứng, với cháu ngày nào ông ta cũng có thể đến được, cho nên hai bên liền định ngày mười ba tháng chín, Tiêu Dao vương cùng Vương phi tới thăm lão Vương gia cùng lão Vương phi.

      Hoàng đế cho Vân Trạm hai mươi ngày ngày phép, Vân Trạm hai mươi ngày sau tân hôn cần lên triều, vì thế cùng Ôn Noãn Noãn mang theo lễ vật phong phú đến Triệu vương phủ bái kiến phu thuê lão Vương gia và ở mười ba ngày.

      Lão Vương gia thuở người yếu nhiều bệnh, có chánh phi, sườn phi và thị thiếp, lại còn sinh năm người con trai. Lão Vương gia dung mạo bình thường nhưng sức vóc và tinh thần còn khoẻ mạnh, thân mình gầy gò, thê thiếp ba người quan hệ cũng kém. Bọn họ hoan nghênh Tiêu Dao vương cùng Vương phi đến, nhiệt tình khoản đãi bọn , còn thân thích nên thường xuyên qua lại.

      Lão Vương phi nhìn Ôn Noãn Noãn xong rồi thẳng với Vân Trạm là có phúc, tiểu vương phi tuổi trẻ tướng mạo xinh đẹp có tri thức hiểu lễ nghĩa lại ôn nhu nhàn thục.

      Sau khi trở về, Vân Trạm hướng Ôn Noãn Noãn , mặc kệ hoàng thúc thân mình suy nhược hoặc là giả suy nhược, tóm lại ông ta đời này rất là nhàn hạ.

      Ôn Noãn Noãn lập tức thuận theo hy vọng tương lai cũng có thể giống Triệu hoàng thúc tránh xa các cuộc đấu tranh giành quyền lực, hy vọng bọn họ đến lúc già cũng nhàn hạ như hoàng thúc. Kiếp trước nàng cùng Triệu vương gia Triệu vương phi lui tới rất vui vẻ, biết cả nhà bọn họ bo bo giữ mình rất vững, nàng rất là hâm mộ.

      Khóe miệng Vân Trạm chỉ mang theo ý cười nhàn nhạt mà hề trả lời nàng.

      Ôn Noãn Noãn ở kiếp trước sống cho đến chết cũng biết, Vân Trạm có dã tâm đoạt vị hay . Có điều nàng nhìn rất ràng, Vân Trạm cơ hồ có cơ hội thành công. Bởi vì hoàng đế đăng cơ gần bảy năm, đủ lông đủ cánh, Tần quốc công cũng bắt đầu né tránh mũi nhọn. Nếu có nhiều ích lợi hơn thế, cho dù Vân Trạm từng được tiên hoàng chiếu lệnh thiên hạ là hoàng thái tử, bọn họ cũng nâng đỡ Vân Trạm.

      "Cửu ca, nhà mẹ muội trừ bỏ có ít tiền ngoài ra quyền thế, tại sao huynh nhất định phải lập muội làm chánh phi?"

      Ôn Noãn Noãn ngước mặt lên chăm chú dò hỏi."Huynh hoàn toàn có thể thu muội làm thị thiếp, cưới thiên kim hầu phủ khác." cưới nàng là để lơ là chú ý của hoàng đế? phải, bởi vì nàng luôn tin linh hồn chính mình thấy nghe được là , đối với nàng mến đến mức độ cố chấp.

      "Ha ha, bởi vì ta thích nuôi heo con nghịch ngợm." Vân Trạm cười ha hả xoa bóp gương mặt nàng , "Mau mau béo lên để ta có thể véo cho thỏa thích.”

      Cung nữ bọn thái giám nhìn phu thê bọn họ trêu đùa, lập tức nhanh chóng cúi đầu mũi nhìn miệng, miệng nhìn tim, tựa như người đầu gỗ.

      Ôn Noãn Noãn bị véo kêu toáng lên: " ra là huynh muốn cưới heo con làm vợ à?"

      Ỷ vào cưng chìu nàng, nàng hướng tới nhe răng trợn mắt, "Chẳng may muội béo đến đứng dậy nỗi có phải bị thất sủng hay khôn?."

      "Chỉ cần muội vẫn là muội, huynh thất sủng muội." Vân Trạm vỗ vỗ má của nàng , đôi mắt nhìn nàng đầy thâm tình.

      Nàng bị nhìn gương mặt trắng nõn bỗng nổi lên mảng đỏ, xấu hổ đến nhàng quay mặt, gắt giọng: "Huynh đúng là khéo miệng."

      Vân Trạm mỉm cười, si ngốc nhìn nàng càng thấy gương mặt nàng xinh đẹp.

      ○○○

      Mỗi tháng vào mồng , mười lăm là ngày các mệnh phụ phu nhân có cấp bậc cao trong triều đình tiến cung yết kiến hoàng thái hậu hoàng hậu. Rạng sáng ngày mười lăm, Vân Trạm cùng Ôn Noãn Noãn liền thức dậy để các thái giám cung nữ trang điểm thay y phục mắc triều phục vào, dùng qua loa ít đồ ăn sáng, ngồi vào kiệu liễn song song nhau vào hoàng cung. Vân Trạm trực tiếp bái kiến hoàng huynh, sau đó mới đến hậu cung, mà Ôn Noãn Noãn cùng các mệnh phụ phu nhân khác vào bái kiến hoàng thái hậu, hoàng hậu.

      Cửa lớn hậu cung còn chưa mở, trước cửa cung có hai mươi mấy cỗ kiệu thứ bậc giống nhau, đội kiệu của nhất phẩm Vương phi đến, màu vàng hơi đỏ của kiệu liễn xuất đại diện cho hoàng tộc, các cổ kiệu khác dồn dập nhường vị trí cho kiệu liễn màu vàng hơi đỏ.

      Trong kinh thành, trước mắt chỉ có hai vị Vương phi, vị là Triệu vương phi, còn lại là vị Tiêu Dao vương phi vừa mới thành thân được mười ngày, được Hoàng Thượng sắc phong là nhất phẩm Thục nghi phi.

      Những cỗ kiệu từ bên ngoài đến đều được phép tiến vào hoàng cung, các mệnh phụ đua nhau xuống kiệu bắt chuyện. Kiếp này Ôn Noãn Noãn cũng quen biết với những mệnh phụ này, kiếp trước nàng bởi vì sợ hãi, mãi đến tận cửa cung mở mới xuống kiệu, trọng sinh trở về nàng ra hiệu cho Hồng Lăng, Lục La đỡ nàng xuống kiệu liễn.

      Sau khi xuống kiệu liễn, vẻ mặt dịu dàng về phía nhóm mệnh phụ, sau đó đứng lại mỉm cười với họ

      Những mệnh phụ đương nhiên dám để tôn quý Tiêu Dao Vương phi bị mất mặt lặp tức có người tới trước mặt tươi cười hỏi: "Tham kiến Tiêu Dao vương phi nương nương."

      Bà ta vừa , hướng Ôn Noãn Noãn nghiêng người thi lễ. Tiêu Dao vương phi là mệnh phụ nhất phẩm!

      "Phu nhân, ngài là..." Ôn Noãn Noãn khẽ khom người đáp lễ. Đây chính là phu nhân của Lễ bộ Thượng thư, chính nhị phẩm cáo mệnh phu nhân.

      "Thiếp là nương tử của Lễ bộ Thượng thư Hà thị, tham kiến Vương phi nương nương." Bà ta , bà ta hơn bốn mươi tuổi phúc hậu người quý phụ lại hướng về Ôn Noãn Noãn thi lễ lần thứ hai.

      Ôn Noãn Noãn vội vã nâng hai tay bà ta dậy cười , "Phu nhân miễn lễ."

      Biết cách đối mặt với mệnh phụ xuất thân cao quý cũng làm lay động vẻ cao quý của Vương phi.

      Các phu nhân có mặt nhìn thấy thế, liền sôi nổi tới chào.

      "Ta còn trẻ tuổi biết quá nhiều biết lễ nghĩa, về sau có chỗ nào thất lễ, xin chư vị phu nhân thông cảm nhiều hơn." Ôn Noãn Noãn vừa , vừa hướng tới các phu nhân xung quanh khẽ khom người.

      Tiểu vương phi trẻ tuổi tươi cười thân thiết ngọt ngào, cử chỉ tao nhã hào phóng, phần đông quý phụ sôi nổi hoàn lễ, đối với vị Vương phi vốn dĩ xuất từ gia đình thương gia bình thường thấp hèn này có chút thiện cảm hơn.

      Thuận lợi làm quen, Ôn Noãn Noãn bắt đầu cùng các phu nhân chuyện trò, chỉ chốc lát sau, kiệu liễn của Triệu Vương phi cùng đến. Triệu vương phi rất là thích Ôn Noãn Noãn, sau khi xuống kiệu lôi kéo nàng chuyện, giới thiệu các mệnh phụ mà bà quen biết với nàng.

      Kiệu liễn của hai vị công chúa cũng đến liền ngay sau đó, tuy rằng Vân Trạm cùng Ôn Noãn Noãn chưa thăm viếng các nàng, nhưng thiệp mời đưa đến cũng ước định thời gian, cho nên bọn họ đối với Ôn Noãn Noãn đặc biệt khách sáo hoà nhã.

      "Ầm ầm ..." Cửa cung nặng nề được bọn thái giám cùng nhau mở ra, các vị phu nhân lập tức dựa theo cấp bậc bộ tiến vào Chiêu Dương cung bái kiến Hoàng hậu nương nương.

      Hoàng hậu nương nương mặc thân triều phục đẹp đẽ sang trọng ngồi ngay ngắn ở ghế phượng , khuôn mặt đoan trang uy nghi, cung nữ thái giám vây quanh bên người.

      "Thần thiếp bái kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế." Hai vị nhất phẩm Vương phi dẫn phần đông mệnh phụ hướng hoàng hậu phúc thân.

      Lưu hoàng hậu ngồi ngay ngắn ở ghế phượng, gật đầu : "Các phu nhân bình thân." Sau đó, bà bắt đầu phân phó các cung nữ sắp xếp chỗ ngồi, nhóm nhất phẩm, nhị phẩm cáo mệnh phu nhân đều được thưởng chỗ ngồi.

      Mọi người cùng Lưu hoàng hậu hàn huyên, thái giám bước vào bẩm báo thời gian, Lưu hoàng hậu ngắm nhìn bốn phía , "Chư vị, tập trung cùng bổn cung đến yết kiến Thái Hậu nương nương." Vừa , bà ta vừa đứng lên ra ngoài điện.

      Vương phi công chúa các phu nhân sôi nổi đứng dậy, theo Lưu hoàng hậu tiến vào bái kiến hoàng thái hậu nương nương.

      Hoàng thái hậu ở trong Từ Ninh cung, sau hồi chào hỏi nhóm các mệnh phụ triều đình, quan hệ thân lần lượt xin cáo lui, nhóm Vương phi công chúa lưu tại Từ Ninh cung làm bạn cùng hoàng thái hậu.

      "Noãn Noãn." Hoàng thái hậu mỉm cười hỏi Ôn Noãn Noãn, "Gần đây thân thể của Trạm nhi có khoẻ ?" Nhiều ngày gặp, bà cảm thấy sắc mặt Ôn Noãn Noãn sau hôm tiến cung kính trà đến nay có gì thay đổi.

      "Hồi mẫu hậu nương, thân thể Vương gia rất tốt." Ôn Noãn Noãn đứng dậy thi lễ .

      "Tình hình gần đây của Trạm nhi..." Hoàng thái hậu dừng chút, ân cần , "Trạm nhi gần đây tâm tình như thế nào, khẩu vị ra sao? Buổi tối ngủ có được hay ?" Bà ta tuy rằng cố gắng duy trì vẻ ôn nhu hiền từ khuôn mặt, nhưng trong mắt vẫn là để lộ tia nôn nóng.

      "Mẫu hậu, gần đây cảm xúccủa Vương gia cũng có gì thay đổi, mỗi ngày cùng nhi thần dùng bữa. Nhi thần phát huynh ấy có chút kén ăn, liền bảo phòng bếp nấu cơm cẩn thận chút, làm thức ăn huynh ấy thích ăn cố gắng hết sức làm ra mùi vị khác. Huynh ấy ngủ sớm dậy sớm, buổi tối ngủ cũng rất an ổn." Ôn Noãn Noãn cung kính đáp trả. Nàng biết, hoàng thái hậu phi đặc biệt hiểu được tình trạng thân thể của Vân Trạm, lòng lo lắng cho .

      "Ăn ngon ngủ ngon, lại có kiều thê bên cạnh bồi bạn chắc là Trạm nhi mập thêm chút." Hoàng thái hậu cười , đối câu trả lời của nàng rất là hài lòng.

      Chỉ chốc lát sau hoàng đế hạ triều, cùng Vân Trạm đến đây bái kiến hoàng thái hậu. Hoàng thái hậu cùng Lưu hoàng hậu nhìn thấy Vân Trạm đều có chút cao hứng, bởi vì hai người đều cảm thấy sắc mặt của Vân Trạm hồng nhuận hơn so với trước kia, hai gò má cũng đầy đặn hơn rất nhiều. Tuy rằng hai người đều rất hài lòng xuất thân của Ôn Noãn Noãn, nhưng nếu là Vân Trạm chọn, thân thể của Vân Trạm cũng có chút vấn đề, bây giờ nhìn nàng hầu hạ rất tốt, coi như là lòng chấp nhận nàng.

      "Mẫu hậu, hoàng tẩu, đại tỷ, nhị tỷ." Vân Trạm hướng về mẫu hậu sau đó hướng hoàng hậu hai vị công chúa chào, bên khác Ôn Noãn Noãn cũng hướng hoàng đế hành lễ lời vạn phúc."Trạm nhi." Hoàng thái hậu nở nụ cười hướng về Vân Trạm vẫy vẫy tay.

      "Mẫu hậu." Vân Trạm hiểu ý, đến bên cạnh bà cúi người xuống.

      Hoàng thái hậu đưa tay sờ sờ mặt , gật gù , "Ừ, màu da so với trước kia hồng nhuận bóng loáng ít, hai má vuốt cũng có thịt, Trạm nhi, xem ra mấy ngày nay con rất hạnh phúc mỹ mãn."

      Bà ta xoay mặt hướng hoàng đế : "Mộc nhi, nếu trong triều công việc nhiều lắm, con cho phép Cửu hoàng đệ con nghỉ ngơi đến giữa tuần tháng mười như thế nào? Bọn họ là phu thê tân hôn, con phải thông cảm chút." Hoàng đế có tục danh chữ Mộc, tại cũng chỉ có hoàng thái hậu mới có thể xưng hô như vậy.

      Lưu hoàng hậu lập tức che miệng cười : "Hoàng Thượng, mẫu hậu có ý chỉ, ngài còn tiếp chỉ?"

      Hoàng đế lập tức nở nụ cười, hướng hoàng thái hậu khom người chắp tay : "Mẫu hậu có lệnh, nhi thần dám nghe theo."

      đứng dậy hướng Vân Trạm : "Cửu hoàng đệ, đệ đến mười lăm tháng sau hãy bắt đầu vào triều."

      "Nhi thần đa tạ mẫu hậu nhân từ. Thần đệ đa tạ Tứ hoàng huynh." Vân Trạm thoát khỏi vòng tay vuốt ve trìu mến của hoàng thái hậu, hướng về hoàng thượng nghiêm trang khom người.

      Hai vị công chúa che miệng cười, Tĩnh Di công chúa lôi kéo Ôn Noãn Noãn : " Trước đây quan hệ giữa Tứ hoàng đệ cùng Cửu hoàng đệ là


      thân mật nhất . Ta mơ hồ còn nhớ , lúc Tứ hoàng đệ bế Cửu hoàng đệ vẫn chưa tới tuổi Cửu hoàng đệ người huynh ấy, ướt đẫm cả người. Ban đầu Tứ hoàng huynh còn la inh ỏi, sau đó ôm mấy lần lại thành thói quen."

      Hoàng đế cùng Vân Trạm kém nhau bảy tuổi, khi đó nàng chín tuổi, là đại công chúa đương triều, lớn hơn hoàng đế tuổi.

      Hoàng đế lập tức cười ha hả: "Khi đó Cửu hoàng đệ mới bốn tháng, lúc đó là giữa hè, cái mông có quấn tã, cho nên tiểu liền trực tiếp ở người ta."

      còn nhớ rất , khi đó bộ dạngcủa Cửu hoàng đệ trắng trẻo mập mạp tựa như em bé nhân sâm trong truyền thuyết, thích nhất là trêu đùa cậu nhóc này. Bởi vì là con trai trưởng của hoàng hậu nên rất được chiều chuộng, người trong cung làm sao dám để cho ta ôm, mỗi lần ta ôm, có rất nhiều người vây quanh, chỉ lo lắng ta sẩy tay đem Cửu hoàng tử tôn quý làm rơi mặt đất.

      Vân Trạm nghe được trưởng tỷ cùng Tứ hoàng huynh của mình chuyện lúc của mình, lúng túng kêu lên, "Đại hoàng tỷ, Tứ hoàng huynh!" Gương mặt trắng nõn nổi lên phiến đỏ ửng.

      cũng có vẻ mặt ngây thơ như vậy sao?

      Ôn Noãn Noãn lập tức sợ ngây người. Đời trước, hình như nàng vẫn chưa hoàn toàn hiểu phu quân của mình.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 63: Êm ái khuyên giải
      Edit: Trâm Trâm






      Ngày mười lăm tiến cung yết kiến hoàn thành viên mãn, Ôn Noãn Noãn trong lòng thập phần vui vẻ, trước khi rời khỏi hoàng cung, Vân Trạm lần thứ hai dẫn nàng đến Thọ Khang cung ở chốn hậu cung vắng vẻ bái kiến Ôn Quý thái phi nương nương.



      Ở lãnh cung vắng vẻ Ôn Quý thái phi nhìn thấy bọn họ đến đây liền rất là cao hứng, ra lệnh cung nữ rót trà mang điểm tâm ngon lên, lôi kéo Ôn Noãn Noãn ngồi ở bên cạnh mình chuyện.



      Vân Trạm cho Ôn Quý thái phi biết chuyện của bà ta với hoàng đế xong rồi, chỉ cần cho hoàng thái hậu hiểu, phái người Lĩnh Nam bên kia thông báo cho Thập tam hoàng đệ Tề vương, bảo dâng tấu chương lên thỉnh cầu hoàng đế có thể phụng dưỡng đấng sinh thành trong tuổi già.



      Ôn Quý thái phi cười dừng được rất tốt, Ôn Noãn Noãn kiếp trước tích phúc đức, nên kiếp này có được vị phu quân tốt ôn nhu săn sóc.



      Ôn Noãn Noãn nghe bà ta khỏi hoài nghi bản thân mình, hay là kiếp trước nàng tầm mắt hẹp, lòng dạ hẹp hòi, lại có ý định chủ động tìm hiểu , cho nên bỏ lỡ nhân duyên trời ban? Mặc kệ tương lai xảy ra chuyện mà nàng thể tiếp nhận được, chí ít kiếp này, có rất nhiều chuyện có làm, nàng phải cố gắng, tích cực xâm nhập nội tâm của , hiểu con người của nhiều hơn. Nàng nhiều lần quan sát dựa vào ít, nàng lại tiến dần dần quan sát sắc mặt , bọn họ có thể phu xướng phụ tùy, đến đầu bạc răng long.


      Bữa tối Ôn Noãn Noãn ngừng gắp thức ăn cho Vân Trạm cười híp mắt : Thái Hậu nương nương hy vọng huynh có thể béo thêm chút, cho nên muội phải phụ trách nuôi béo huynh.



      Vân Trạm bởi vì nàng đối với nhiệt tình như vậy, trong lòng cực kì sung sướng, cũng cố gắng đút nàng. Hai người đút lẫn nhau, bất tri bất giác ăn được hơn phần ba so với bữa tối bình thường.



      "Dạ dày của muội muốn nổ tung luôn rồi. Cửu ca, chúng ta ra ngoài tản bộ tiêu cơm . Hồng Lăng, Lục La, Trầm Minh, các ngươi chưa ăn cơm chiều nên các người tranh thủ ăn nhanh , ăn xong rồi mới theo hầu hạ chúng ta." Nàng phân phó, tiếp nhận khăn lau miệng Hồng Lăng đưa tới,sau đó vịn bàn đứng dậy.



      Vân Trạm cũng hiểu được hôm nay ăn rất ăn no, liền ném khăn lau miệng đứng dậy, cùng nàng dạo ra phía ngoài vòng.



      nhóm cung nữ cùng thái giám khác theo bọn họ ra khỏi Thấm Nhã cung, Hồng Lăng cùng Lục La cùng đám thái giám cung nữ lần lượt dùng cơm.



      "Cửu ca, vì sao mẫu hậu đặc biệt quan tâm đến sức khoẻ của huynh vậy? Vuổi chiều còn cố ý mời Đỗ thần y bắt mạch cho huynh." Lúc tản bộ Ôn Noãn Noãn ra vẻ kinh ngạc hỏi, "Muội cảm thấy huynh có chút gầy, trừ bỏ điểm đó có vấn đề gì nha?"



      Hôm nay sau giữa trưa, hoàng thái hậu truyền Đỗ thần y đến Từ Ninh cung.



      Đỗ thần y là ông lão tuổi hơn sáu mươi, tóc đen bóng, tinh thần minh mẫn, nghe dân gian ông ta là đệ nhất thần y. Tại sao ông ta lại chạy đến kinh thành làm thái y cho hoàng đế? Đến tận lúc này Ôn Noãn Noãn rốt cuộc biết, ra hoàng đế còn chưa đăng cơ trước kia cũng vi phục dạo chơi, cùng thần y đụng phải. Hoàng đế có đại ân với thần y, lại dùng bút tích chép tay của các thái y của các triều đại trong hoàng cung làm mồi dụ, vì thế thần y ỡm ờ bán đoạn nửa cuối cuộc đời.



      Đỗ thần y bắt mạch cho Hoàng Thượng Vương gia cùng với các vị nương nương khác rất bình thường. Khi ông ta bắt mạch cho nàng và Vân Trạm sắc mặt hoàng thái hậu và hoàng thượng đều vô cùng khẩn trương.



      Đỗ thần y mạch tượng của Vân Trạm cũng giống như trước, bất quá so với trước khá hơn chút. Ông còn mạch tượng của bình thường thân thể rất khỏe mạnh.



      Ở kiếp trước nàng tin nhưng tại ư, nàng đoán ông ta lặng lẽ về mạch tượng của Vân Trạm với hoàng đế và hoàng thái hậu.


      Trong cơ thể của Vân Trạm tích lũy độc tố phức tạp, trong cơ thể của nàng cũng dần dần lắng đọng độc tố rồi.



      Nàng cho là mình có thể thăm dò thử bí mật của từ hôm nay thần y bắt mạch, xem nguyện ý tự mình với nàng bao nhiêu.


      Nàng thất vọng rồi, Vân Trạm ngắm nhìn bốn phía, giống như có nghe được, còn chỉ vào cây hoa hải đường ở bên trái phía trước hoa viên cách đó xa : "Noãn Noãn, muội xem, hai ngày trước có rất nhiều nụ hoa còn chưa nở này, hôm nay nở ra rất nhiều."


      kéo nàng đến trước cây hoa hải đường, hái đóa hoa hải đường đặt búi tóc của Ôn Noãn Noãn khoa tay múa chân hồi, sau đó tiếc nuối : "Chỗ này thích hợp."


      Ôn Noãn Noãn vừa định để cho muội cầm tay , liền đem đóa hoa hải đường kia ném vào dưới gốc cây. Nàng đành phải tiếc nuối sờ sờ búi tóc của chính mình cười khổ : "Ngày mai muội cho Hồng Lăng tháo trang sức đầu xuống bớt." Hôm nay bởi vì tiến cung, đầu nàng châu ngọc vờn quanh, người ngọc bội leng keng.



      " Ừ, ngày mai huynh lấy đóa hoa xinh đẹp nhất hoa tươi nhất mang cho muội." Vân Trạm nhìn nàng đưa tình .



      "Cửu ca, tứ ca huynh từng hộc máu, suy yếu thiếu chút nữa... Có phải huynh bắt đầu bệnh từ lúc đó, làm cho mẫu hậu bọn họ lo lắng? Giang hồ rất nguy hiểm, huynh xuất hành nhất định phải mang nhiều thị vệ võ nghệ cao cường chút " Ôn Noãn Noãn lo âu , tức giận chút nào tìm cách từ trong miệng lời ra .


      "Noãn Noãn..." Phát nàng bắt lấy chuyện chẩn mạch để hỏi Vân Trạm thể làm gì khác hơn , "Lúc còn huynh lưu lạc chốn giang hồ, thân mình bên ngoài bị đả thương bên trong bị trúng độc, mấy năm gần đây vẫn luôn tu dưỡng. Muội đừng quá lo lắng, xem huynh bây giờ phải là đều tốt sao?"



      "Noãn Noãn, phía trước hòn giả sơn có hồ cá, chúng ta cho cá ăn ." vừa , hướng gã thái giám khoát tay chặn lại. Tên thái giám kia nhanh chóng chạy lại cúi đầu, sau đó chạy chậm rời hoa viên.



      Ôn Noãn Noãn theo về hướng hồ cá bên cạnh hòn giả sơn, thất vọng lầm bầm: "Cửu ca, ở trong lòng huynh nghĩ muội vẫn là con nít có phải , cho nên huynh muốn để cho muội lo lắng cho huynh, cái gì cũng nguyện ý cùng muội?" Khỏe mạnh ở chỗ nào chứ? Thân thể của huynh cũng y như con người huynh, trong ngoài đồng nhất.


      "Làm gì có? Giang hồ cũng phải là nơi tốt đẹp gì, bao nhiêu bao nhiêu người phải đổ máu chết chóc, cho muội biết muội hiểu ngược lại muội càng lo lắng cho huynh." Vân Trạm đành xuống nước dỗ dành nàng , "Muội cũng biết bên người huynh có rất nhiều thị vệ, ra ngoài có nhiều nguy hiểm."



      "Nhưng mà, muội là thê tử, muội rất muốn hiểu phu quân của mình." Nàng buồn bực .



      "Muội muốn hiểu ta?" Ngoài ý muốn, nâng nặt nàng lên nhìn thẳng vào mắt nàng, dường như muốn nhìn ra chân thành trong lời của nàng. Nàng muốn hiểu , hay người nhà của nàng muốn tìm hiểu về mưu đồ chính trị của ?



      "Cửu ca, huynh là phu quan của muội, muội đương nhiên muốn hiểu con người của huynh." Ôn Noãn Noãn lập tức lộ ra nụ cười chân thành hồn nhiên sáng lạng, "Huynh là phu quân kiếp này của muội, muội đương nhiên muốn biết toàn bộ con người huynh." bại lộ bản tính sớm chút, nàng cũng tiện tìm biện pháp ứng đối sớm chút.


      "Huynh là người nham hiểm độc ác, trong ngoài bất đồng là tiểu nhân hiểm đen tối, muội có tin hay ?" Vân Trạm nửa nửa giả, mặt lộ ra nụ cười ấm áp như gió mùa xuân.



      Ôn Noãn Noãn lập tức che miệng cười : "Cửu ca, huynh chọc muội cười có đúng ? huynh là Song Vương, là hậu duệ của tiên hoàng, hưởng quyền thế vinh hoa, Hoàng Thượng cùng Thái Hậu tin tưởng sủng ái, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, cần gì phải ngụy trang. Cái gì trong ngoài bất đồng muội tin."



      "Vậy à..." Vân Trạm mỉm cười , "Nếu huynh là người tiểu nhân xảo trá, muội đối với huynh thế nào?"



      Ôn Noãn Noãn cười giảo hoạt đáp: "Cùng vật, mỗi người có cách nhìn khác nhau. Người thân bằng hữu của Cửu ca tất nhiên Cửu ca là thông minh, còn kẻ thù tất nhiên Cửu ca hiểm xảo trá. Muội là thê tử của Cửu ca, tất nhiên Cửu ca cơ trí hơn người."



      "Ha ha ha ha, Noãn Noãn, muội luôn có thể làm cho ta hài lòng." Vân Trạm ha ha cười , "Noãn Noãn, nếu như ta là kẻ giết người chớp mắt sao?"



      "Chỉ cần huynh giết người đáng giết cứ giết thôi." Ôn Noãn Noãn cố gắng nhìn từ góc độ của người ở thời đại này trả lời câu hỏi của đem quan sát của mình dựa vào cái thời đại này nhìn .



      "Nếu huynh giết người vô tội sao?" Vân Trạm hỏi tiếp, mặt tựa tiếu phi tiếu, hai mắt đen thâm thúy giống như nhìn thấy đáy.



      Ôn Noãn Noãn mím môi nghĩ trong chốc lát, ngẩng đầu nghiêm túc ; "Vương gia, ngài là Vương gia đương triều, tuy huynh có quyền lực tùy ý xử tử vô số người, nhưng như vậy..."



      Nàng dừng chút, dũng cảm ra những lời mà trong kiếp trước nàng cũng "Muội chán ghét giết người vô tội lung tung, nếu huynh giết người vô tội lung tung, lương tâm muội bất an, nếu huynh mực giết lung tung vô tội, muội thể chịu đựng được, càng ngày càng cách xa huynh. Người xưa có dạy, khuyên can phu quân là trách nhiệm của thê tử, muội làm được chính là thất trách. Phu thê vốn là thể, huynh phạm sai lầm chính là muội phạm sai lầm, muội có sai, muội liền ăn ngủ yên. Thiện ác hữu báo, huynh gặp báo ứng muội cũng phải gặp báo ứng. Có đôi khi, có lẽ báo ứng rơi ở người huynh, mà là ở người thân bên cạnh huynh." Nếu như đối với nàng cố chấp giống như kiếp trước, vì nàng hơi thu tay lại chút sao?



      "Thiện ác hữu báo, nhân quả báo ứng. Noãn Noãn, muội tin phật?" Vân Trạm kinh ngạc dò hỏi. Phật giáo, Trước đây tôn giáo được truyền từ phía tây Đông Hán, ở vùng Trung Nguyên rất là truyền lưu.



      "Hơi tin chút, dù sao đều là khuyên người hướng thiện, tin chút cũng sao." Ôn Noãn Noãn khẩn trương , "Cửu ca, huynh là Vương gia dưới người vạn người, sinh tử vận mệnh của rất nhiều người nằm trong tay của huynh, nhưng huynh hãy nghĩ lại , tìm chỗ khoan dung mà độ lượng."



      "Noãn Noãn, muội đây là khuyên can huynh sao?" Vân Trạm với vẻ trầm tư, , "Vì sao huynh cảm thấy, đây là lời thục nữ trưởng thành ? Noãn Noãn, , những câu này phải là trưởng bối dạy muội đấy chứ?" Ở Ôn gia, dạy dỗ nàng nhiều nhất hẳn là Phượng Linh lão quận chúa? Bà ấy rất sớm nhìn quyền thế phú quý.



      Ôn gia cao từ xuống dưới hi vọng Noãn Noãn đối với nảy sinh tình cảm, càng hi vọng cùng có quan hệ thông gia. Đúng vậy, thân phận của rất khó xử, rất nhiều người đều lo lắng có dã tâm soán ngôi đoạt vị, hoặc là chờ hoàng thái hậu hoăng thệ, hoàng đế ra tay xử lý . Theo biết, kinh thành nhiều khuê nữ thiên kim quý tộc đều có tình ý với , năm nay hai mươi ba, sớm vượt qua quy tắc nam tử hai mươi mốt tuổi lập gia đình, nhưng vẫn gia tộc nào chủ động đưa ra lời đề nghị kết thông gia với hoàng đế và hoàng thái hậu. Bọn họ đều lo lắng bị liên lụy!


      Ôn Noãn Noãn lập tức đâm lao phải theo lao, lã chã chực khóc nhìn , "Cửu ca, huynh nghe theo khuyên của muội sao? Muội chỉ muốn sống cuộc sống bình an vui vẻ thôi."



      "Noãn Noãn, muội gả cho ta, ta cho muội cuộc sống vui vẻ hạnh phúc" Vân Trạm đáp lời.


      Phía sau, thái giám lấy thức ăn cho cá nhanh chóng mang thức ăn cho cá ăn đến : "Vương gia, Vương phi, thỉnh sử dụng." Vân Trạm cùng Ôn Noãn Noãn vừa vừa chuyện, bất tri bất giác đứng ở hồ cá bên cạnh hòn giả sơn.



      Hồ cá trong Vương phủ nuôi rất nhiều cá quý giá sặc sỡ lộng lẫy, từng con từng con được nuôi đến vừa mập vừa lớn, chậm rãi bơi lội, đuôi xòe ra đặc biệt xinh đẹp rực rỡ.



      Vân Trạm hốt lên nắm mồi hướng về giữa ao rãi xuống, mặt nước trong nháy mắt dập dờn lên vô số sóng gợn. Nhóm cá lộng lẫy phát nước gợn chấn động cùng thức ăn, nhanh chóng lội tới tranh đoạt thức ăn.



      "Noãn Noãn, muội đúng là thê tử hiền lành." quay mặt lại cười híp mắt , "Huynh nhận lời khuyên của muội."



      Ô, sao?



      Ôn Noãn Noãn kinh ngạc vui mừng nhìn , "Cửu ca, chúng ta phải học tập Triệu hoàng thúc Triệu hoàng thẩm, làm Vương gia cùng Vương phi thanh nhàn được ?" Trong lòng nàng cũng có tin tưởng thuận miệng hứa hẹn, bởi vì là người mặt ngoài bình dị gần gũi chiêu hiền đãi sĩ, còn bên trong giỏi nhất làm chuyện xấu.



      "Được, tương lai chúng ta học hỏi bọn họ." Vân Trạm cười cam kết.
      Thanhha, vanlactamviem, Phong Vũ Yên10 others thích bài này.

    5. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Tem tem........:yoyo53::yoyo53:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :