1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Có Độc - Dịch Ngũ (VIP từ chương 67)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phương Viio

      Phương Viio Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      44
      ☆, Chương 57: Ngày thứ ba lễ lại mặt

      Ngày thứ ba lại mặt, còn gọi là Quy Ninh, tân nương và chú rể cùng nhau đem lễ vật về nhà , tục lệ hôn nhân này được lưu truyền từ thời cổ đến nay.

      Vào ngày thứ ba sau tân hôn, Vân Trạm cùng Ôn Noãn Noãn dùng xong đồ ăn sáng sau đó ngồi ở phía trước Vọng Hà điện, nghe Đại tổng quản về lễ vật ông ấy chuẩn bị cho phu thê họ trong lễ lại mặt.

      Nhìn sắc trời còn sớm, hai người liền chia làm hai, mỗi người ngồi vào cái kiệu lớn tám người khiêng, thị vệ cùng cung nữ tạo thành đội vây quanh đằng trước kiệu lớn tiến đến Noãn Hinh Viên ở ngoại ô kinh thành.

      Ba ngày trước dân chúng kinh thành được nhìn thấy hôn lễ xa hoa của Tiêu Dao vương đệ đệ của Hoàng Thượng, hôm nay, mọi người lại được nhìn thấy tiêu dao Vương gia cùng Vương phi mang theo lễ vật phong phú cùng với đoàn thị vệ nô tỳ uy phong hướng cửa đông kinh thành ra ngoài, trong lòng ai cũng hâm mộ.

      Bên Noãn Hinh Viên sớm chuẩn bị xong, chờ phát đội ngũ của bọn họ sắp đến bên này, lập tức mở rộng cửa phủ ra đốt pháo nghênh đón.

      Người dân ở vùng phụ cận điều sớm biết được khu vườn đẹp đẽ này là đồ cưới của vương phi Tiêu Dao vương, mấy ngày nay các huynh trưởng của Vương phi đều ở bên trong, chờ Vương phi ngày thứ ba lại mặt.

      Vương gia Vương phi cùng đội ngũ thị vệ và nô tỳ đến ,hai cỗ kiệu lớn hoa lệ màu hạnh hoàng(*) trước sau dừng ở trước cửa lớn Noãn Hinh Viên.

      (*)màu vàng hơi đỏ

      Sáng sớm ba huynh đệ Ôn gia chờ ở cửa lớn, lập tức đến trước mặt kiệu lớn cúi đầu sâu thi lễ, : "Cung nghênh Vương gia." Xung quanh hàng xóm vây lại xem náo nhiệt cũng sôi nổi khom người nghênh đón Vương gia đương triều.

      Thái giám vén màng kiệu ra, Vân Trạm đầu đội mũ kim quan người mặc áo dài màu tím đỏ, bên hông có tấm ngọc bội bạch ngọc, từ bên trong kiệu bước nhanh ra ngoài, lần lượt đỡ từng người dậy, cười như gió xuân, "Đại ca Tam ca Tứ ca, chúng ta là người nhà, về sau cần phải gọi ta là Vương gia ." biết vì sao rất thích cùng huynh đệ Ôn gia chuyện, nhất là khi biết được bọn họ nguyện ý vì Noãn Noãn cống hiến toàn bộ gia sản.

      Ôn Noãn Noãn được Hồng Lăng Lục La dìu tới, hướng tới ba vị huynh trưởng chân thành cúi người "Đại ca, Tam ca Tứ ca." Vừa , khuôn mặt nhắn được trang điểm nhạt vừa biểu lộ cảm xúc kích động, hai mắt trong suốt ngập nước.

      "Vương phi nương nương." Ba huynh đệ Ôn gia vội vàng hướng nàng hành lễ. Tiểu muội của bọn họ hôm nay là nhất phẩm Vương phi nương nương, bọn họ phải hướng nàng hành lễ.

      "Đại ca Tam ca Tứ ca mau miễn lễ miễn lễ." Ôn Noãn Noãn thấy thế, ngừng bận rộn đưa tay đỡ bọn họ dậy. Ca ca của nàng, nàng cần bọn họ tỏ ra xa cách với nàng.

      Ôn Đại lập tức nghiêm túc : "Nương nương, quốc lễ lớn hơn gia lễ, thể bỏ, nhất định phải nhớ kỹ." hy vọng tiểu muội bởi vì bọn bỏ qua chi tiết hành lễ nhặt này mà bị các quý phụ phu nhân kia lôi ra bàn tán.

      "Noãn Noãn, muội tại sao khóc, hay là phu quân muội khi dễ muội, chờ chút đại ca thay muội đòi lại công bằng? Muội muội ngốc, hôm nay muội lại mặt, rơi lệ là điềm xấu , ngoan đừng khóc nữa."

      Sau khi thực xong tất các các nghi lễ, liền thân thiết hướng Vân Trạm đưa tay , "Nhị muội phu, mời vào bên trong." Noãn Noãn tiểu muội mặt khí sắc tệ, trong mắt cũng điểm gì u buồn, xem ra lúc nàng tiến cung bái kiến hoàng thái hậu bà bà(*), hoàng đế, hoàng hậu phải chịu ủy khuất.

      (*)bà bà: mẹ chồng


      Ba huynh đệ Ôn gia trái phải cùng Vân Trạm vào cửa, Ôn Tứ liền cùng Ôn Noãn Noãn vai kề vai bước vào. Mọi người trong Vương phủ vào cửa theo thứ tự, đồng thời đem lễ vật Vương gia Vương phi mang tới toàn bộ đặt thềm đá chánh phòng Noãn Hinh Viên chờ phân phó.

      "Noãn Noãn, ba ngày gặp, tứ ca huynh cũng nhận ra muội. Muội lại biến thành thục nữ xinh đẹp, quả thực huynh cách nào tin tưởng được, ngày xưa cái nha đầu hoang dã nào còn đòi mặc nam trang ra bên ngoài dạo phố, ngờ hôm nay lại có thể trở thành Vương phi tôn quý."

      Ôn Tứ cười . Ôn Noãn Noãn đầu đội mũ phượng treo châu sáng như ánh mặt trời, mặc người cung trang Loan Phượng hoa lệ màu vàng nhạt, đôi tay khoác gấm lụa, khí độ ung dung sang trọng, cử chỉ đoan trang hiền thục, mặc cho ai cũng thể nhìn ra nàng ba ngày trước vẫn là con của gia đình thương dân bình thường.

      "Tứ ca!" Ôn Noãn Noãn thẹn thùng , "Muội vẫn là Ôn Noãn Noãn, là muội muội ruột của huynh thôi."

      "Ha ha, huynh đây là khen muội nha. Tiểu muội, ngày hôm qua tiến cung thế nào, trong hoàng cung quy củ rất nghiêm chứ? Muội phải thận trọng từ lời đến từng việc làm, đừng gây thêm phiền toái cho Vương gia và bản thân muội." Ôn Tứ dặn dò. Trong cung nữ nhân người nào là đèn cạn dầu, bọn họ lo lắng nhất là tiểu muội đơn thuần bị những người đó lợi dụng.

      "Tứ ca, muội biết, tổ mẫu lúc trước mỗi ngày đều nhắc tới, lỗ tai của muội nghe đến nổi muốn xuất vết chai." Ôn Noãn Noãn cười hì hì , "Hoàng cung thể so với nhà khác, muội cần mỗi ngày đều tiến cung thỉnh an hoàng thái hậu bà bà." Vương phi cùng các mệnh phụ nhà quyền quý của triều đình mỗi tháng mồng mười lăm, ngày lễ ngày tết tiến cung yết kiến hoàng thái hậu hoàng hậu, thời điểm khác hoàng thái hậu hoàng hậu cho đòi phải tiến cung. cơ bản, chỉ cần Vân Trạm có chuyện gì, ở mặt ngoài cuộc sống Vương phi của nàng ngày qua ngày rất hạnh phúc.

      Nghe nàng sống được vui vẻ như vậy, Ôn Tứ lập tức biết, Vân Trạm đối nàng rất sủng ái, ít nhất ở trong vương phủ làm cho nàng có cuộc sống tự do tự tại.

      "Ngày thứ hai tiến cung, muội thấy mẫu ?" Ôn Tứ thấp giọng hỏi, "Lão tổ mẫu rất quan tâm nàng." tuy rằng cũng rất quan tâm Quý thái phi nương nương, nhưng quan tâm tiểu muội hơn, lo lắng tiểu muội tiến cung sau đó cùng Quý thái phi thân cận quá, đắc tội đến mẹ chồng là hoàng thái hậu.

      Ôn Noãn Noãn nghe xong, liền kể cho Ôn tứ chuyện Vân Trạm đặc biệt dẫn nàng Thọ Khang cung chuyện với Ôn quý thái phi.

      Ôn Tứ nghe xong lập tức nở nụ cười, " mẫu tự mình , muội cũng tiết kiệm nhiều việc." Đắt thái phi nương nương hổ là từng oai phong cõi hậu cung, thuận nước đẩy tuyền cũng có thể tạo ra ân huệ nhân tình, để nhi tử ruột của Hoàng thái hậu ra thay nàng chuyện. Vân Trạm vốn có thể thèm nhìn nàng, lại có thể nguyện ý, thuyết minh ai cả đường .

      Ha ha, thực nhìn ra, tiểu muội Noãn Noãn của mình có ưu điểm gì, mà say đắm nàng như thế. Hy vọng đây phải là rung động nhất thời, hy vọng tình cảm của đối với tiểu muội là tình cảm kiên định.

      Trong đại sảnh Noãn Hinh Viên hai cái ghế vị trí chủ nhân ai ngồi, Ôn Noãn Noãn và Vân Trạm cùng ba huynh đệ Ôn gia ngồi chung ở hai bên ghế ngồi sơn son uống trà, bọn người hầu trong vương phủ đem từng lễ vật trình lên, quản người hầu cao giọng đọc danh mục quà tặng của Vương phi, mời đại diện Ôn phủ là ba huynh đệ Ôn gia xem qua.

      "Phượng Linh lão quận chúa, quải trượng phúc lộc thọ đầu phượng bằng gỗ đàn hương xanh cây, Đông hải dạ minh châu mười viên, nhất phẩm tổ yến bốn hộp, Phúc Thọ gấm hoa kéo tơ hai cuộn."

      "Ba vị lão gia, tượng vàng thần tài cao thước mỗi người pho, giấy Tuyên Thành thượng hạng mười xấp."

      "Ba vị phu nhân, kim ngọc như ý mỗi người cây, vòng tay vàng ròng mỗi người chiếc, vòng tay ngọc thượng đẳng mỗi người chiếc, vải tơ vinh hoa phú quý mỗi người hai cuộn."

      "Bảy vị cữu gia, giấy bút nghiên thượng đẳng mỗi người bộ, thỏi vàng như ý mỗi người hai nén, tranh chữ cổ vài bộ."

      "Ba vị thiếu phu nhân, đồ trang sức vàng ngọc bộ, tơ lụa mới hai cuộn."

      "Năm vị tiểu thiếu gia, chuỗi vòng cổ ngọc hoàng kim mỗi người hai cái, thỏi vàng thi đậu Trạng Nguyên mỗi người ba đôi."

      Vương phủ Đại tổng quản Lý Dương theo gợi ý của Vân Trạm Ôn Noãn Noãn chuẩn bị lễ lại mặt phong phú, Ôn phủ lão phu nhân, ba vị lão gia ba vị phu nhân, bảy vị thiếu gia ba vị thiếu phu nhân, còn có năm tiểu tiểu thiếu gia, ai cũng có lễ, có quên bất kỳ người nào.
      (Viio: nhà lắm của, nhà tặng hồi môn nhiều, khiến beta em đây cũng chết mệt vì ngồi dịch đống này:th_19:)

      Ôn Đại phái người đem lễ vật dời đến phòng trống ở hậu viện trước, chờ ba người bọn quay về Trữ Dương đem toàn bộ mang về.

      Bây giờ cách yến hội còn sớm, mọi người liền ngồi ở đại sảnh uống trà cắn hạt dưa chuyện phiếm.

      Vân Trạm cười hướng Ôn Tứ : "Tứ ca, ta nghe lão tổ mẫu bọn họ định tháng chín năm nay cho huynh cưới vợ , tiểu đệ vô lễ, đảo loạn chuyện tốt của huynh, lúc này hướng huynh bồi tội." Vừa , hướng tới Ôn Tứ chắp tay cái.

      Ôn tứ vội vàng : "Đâu có đâu có, ngươi khẳng khái trượng nghĩa, giúp chúng ta đòi Noãn Noãn từ nhà biểu bá phụ Hầu phủ, cả nhà chúng ta đều vô cùng cảm kích." Tuy rằng tiểu muội Noãn Noãn vẫn là rời bọn họ đến kinh thành, nhưng lần này hoàn toàn giống, Ôn gia là vui vẻ đưa nàng xuất giá trong vinh dự.

      "Ngày Tứ ca thành thân, nếu là ngày đó ta bận gì, thông báo ta trước có lẽ ta có thể mang theo Noãn Noãn uống ly rượu mừng của huynh." Vân Trạm nhìn Ôn Noãn Noãn cái sau . Ôn Tứ là ca ca ruột của Noãn Noãn, Ôn Tứ cũng từng đưa tay giúp , tự nhiên so với những người khác trong Ôn gia quan trọng hơn chút.

      Ôn Tứ lập tức mừng rỡ, "Muội phu khi nào có rảnh, thỉnh thông báo trước tiếng, nhà của ca ca định ngày tốt." Ba huynh đệ Ôn gia bày ra ba cái vẻ mặt tươi cười, liên tiếp vuốt cằm. Vân Trạm người muội phu này đúng là đối rất tốt với Noãn Noãn, Noãn Noãn cuộc đời này gả cho uổng công.

      "Cái này hả..." Vân Trạm dừng chút.

      Bốn huynh muội Ôn gia lập tức vội vàng nhìn phía .

      Ha, bốn ánh mắt chỉ có tương tự, mà ngay cả biểu tình mong đợi cũng điều giống nhau!

      Uống ngụm bích loa xuân trà, Vân Trạm chậm rãi : "Ta phải làm việc cho hoàng thượng, có đôi khi hành tung bất định, cho nên thời gian cũng khó xác định. Tứ ca kỳ hôn lễ cần đặc biệt chờ riêng mình ta và Noãn Noãn, tránh việc làm chậm trễ ngày gả đẹp của tứ tẩu tương lai."

      Huynh muội Ôn gia lập tức có chút thất vọng rồi, bất quá bọn lần này đều biết, dùng tên giả Chiến Vân ở giang hồ lại là nghe lệnh hoàng đế.

      Trêu cợt huynh muội Ôn gia chút, Vân Trạm tâm tình tốt, tiếp tục chuyện trò vui vẻ.

      Mọi người ở đại sảnh trò chuyện, gần trưa, quản Noãn Hinh Viên tiến đến bẩm báo, tiệc rượu chuẩn bị đầy đủ.

      Ôn đại ca đứng dậy chắp tay : "Nhị muội phu, mời vào chỗ. Hôm nay tiểu muội lại mặt, ngươi cần phải uống vài chén."

      "Hôm nay nếu say về." Ôn Tứ cười ha hả : "Muội phu hôm nay phải chú rể, cần lo lắng uống say thể động phòng."

      Ôn Tứ lời mới vừa dứt, Ôn Noãn Noãn liền đá mũi giầy của chút gắt giọng: "Tứ ca..." hai gò má trắng nõn ửng hồng, giống như ánh bình minh chiếu vào, tô thêm cho dâu vài phần quyến rũ.

      Tiểu muội nhà chúng ta thành người nhà chồng, bắt đầu đau lòng cho phu quân rồi cơ đấy.

      Huynh đệ Ôn gia đột nhiên thổn thức. Tiểu muội của bọn mới vừa tròn mười lăm tuổi, nếu như phải Hầu phủ kia tình đặc biệt nhà như thế nào cũng muốn giữ nàng đến mười bảy tuổi, đến tuổi muộn nhất mà đương triều quy định nữ tử xuất giá mới để cho nàng xuất giá.

      lúc tiệc rượuÔn Đại mặt dày : "Tiểu muội muội ta mong manh yếu đuồi với lại còn tuổi, muội phu trong ngày thường hãy che chở nhiều hơn." Đại muội tử nhà phải nuôi đến mười bảy tuổi mới xuất giá.

      Ôn Tứ nghiêm trang , "Đại ca rất đúng, muội phu, ngươi phải thương Cửu nhà ta nhiều." Phụ nữ tuổi sinh đẻ dễ, ở bên ngoài thường xuyên nghe mẫu thân tuổi sinh sản cuối cùng xác hai mạng. phải buồn lo vô cớ, lo lắng cho bản thân Noãn Noãn.

      Vân Trạm thiếu chút nữa bị rượu sặc cái. Loại việc vợ chồng việc này, bọn họ là nam tử cũng khó được ra miệng? Nếu có hiểu lầm là, bọn họ bảo nên tiết chế chớ đem thân thể muội muội họ làm đến hư hỏng. Ặc, huynh trưởng trân trọng muội tử cũng trân trọng quá mức rồi!

      Bởi vì Noãn Hinh Viên có nữ quyến, Ôn Noãn Noãn liền cùng bọn họ ngồi cùng bàn, nghe bọn họ chuyện, nàng xấu hổ đến sắp chui vào dưới đáy bàn .
      Last edited by a moderator: 19/4/16
      vanlactamviem, PhongVy, emilia17 others thích bài này.

    2. Halinh0814

      Halinh0814 Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      94
      Hóng chương mới
      Phương Viio thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 58
      Edit: Trâm Trâm

      Đêm thứ tư sau tân hôn

      Dựa theo tập tục, ngày thứ ba lại mặt tân nương tử đều cùng chung tình cảnh là thể ở nhà mẹ đẻ qua đêm, trước khi mặt trời lặn xuống núi phải trở lại nhà chồng. Lúc xế chiều, mọi người chuyện phiếm trong tiểu hoa viên, gã thái giám lại kề tai cùng Trầm Minh, sau đó Trầm Minh đến trước mặt Vân Trạm khom người , "Khởi bẩm Vương gia, thời gian còn sớm, ngài và Vương phi nương nương nên khởi hành quay về Vương phủ."

      Vân Trạm nhìn sang sắc trời, do dự chút liền gật đầu : "Ngươi sắp xếp ."

      Trầm Minh khom người : " Dạ, Vương gia." Vung cái phất trần trong tay cái, xuống thông báo cho thái giám khác, thái giám kia lập tức cung kính khom người nhanh chóng đến tiền viện truyền lệnh.

      Ôn Noãn Noãn rất là muốn rời xa các huynh trưởng mà , nhưng quy tắc này từ xưa đến nay, kiếp trước nàng về lại mặt, khi trở về Hầu phủ, cũng vào khoảng thời gian này rời quay về Vương phủ.

      "Đại ca, Tam ca, Tứ ca, ngày mai đến Vương phủ của ta ngồi lát nhé? Các huynh vẫn chưa dạo xem cảnh đẹp trong hoa viên Vương phủ của ta." Vân Trạm nhiệt tình mời mọc. Noãn Noãn luyến tiếc các huynh trưởng của nàng quay về Trữ Dương như vậy, mà gần đây có nhiều ngày phép, bằng mời bọn họ ở lại Vương phủ cho huynh muội bọn họ có nhiều thời gian gặp nhau.

      Ở kiếp trước của nàng, căn bản cũng có mời Hầu gia, Hầu phu nhân đến Vương phủ, ở kiếp này, có tình hơn.

      Ôn Noãn Noãn lập tức hướng tặng nụ cười sáng lạng. thích xem nàng cười, nàng hay dùng cười để cảm tạ .

      Nàng chủ động hướng mỉm cười đưa tình, liền lập tức ngắm nàng đáp lại, khóe miệng treo nụ cười tao nhã ấm áp.

      Đôi vợ chồng son này là, trước mặt các huynh trưởng lại liếc mắt đưa tình.

      Nhìn thấy cảm tình giữa muội muội và muội phu giống như thêm mỡ trong mật, trong lòng ba huynh đệ Ôn gia rất là cao hứng. Ôn Đại hắng giọng cái : "Sắc trời còn sớm, các người trở về , đừng làm trễ thời gian quay về Vương phủ." Tập tục truyền thống có đôi khi rất là quan trọng, nếu có thể giữ được chút nào hay chút ấy vậy.

      "Đại ca, Tam ca, Tứ ca, các huynh ngày mai đến Vương phủ làm khách có phải hay ?" Ôn Noãn Noãn dò hỏi, trong mắt tràn đầy mong đợi.

      Ôn Đại gật đầu : "Nếu muội phu mời, ngày mai các huynh đến quý phủ làm khách. Ngày kia, các huynh mới khởi hành quay về Trữ Dương. Noãn Noãn, người trong nhà vẫn chờ các huynh trở về."

      Ôn Tứ ôn nhu an ủi Ôn Noãn Noãn : "Muội đừng quá buồn, mấy ngày tới là ngày Ngũ ca, Lục ca, Thất ca thi hương, nếu bọn họ thi đỗ Cử nhân, phỏng chừng đầu xuân năm sau vào kinh thi, đến Ôn Hinh viên để ở tạm, đến lúc đó, các huynh muội lại có thể đoàn tụ."

      Tiểu Ngũ, tiểu Lục, tiểu Thất của Ôn gia tuổi cũng kém với Noãn Noãn bao nhiêu, lúc trước thường rất thân mật, nhất là tiểu Thất, hai người chỉ kém hai tháng, trước đây thoạt nhìn tựa như bào thai song sinh.

      Ôn Noãn Noãn nghe , đau buồn lập tức tản rất nhiều. Nàng nhớ đời trước, bởi vì nàng bị Hầu phủ cướp , Ôn gia vẫn liên tục cố gắng muốn nàng quay về, tạo quan hệ khắp nơi, Ngũ ca Lục ca, Thất ca hoàn toàn bỏ qua kì thi hương nên có ai có đủ tư cách để vào kinh thi. Về phần sau đó, khi nàng chết, Vân Trạm mỗi đêm đều lải nhải đối với di thể của nàng, nhưng hề về tình hình nhà mẹ nàng.

      Trầm Minh lại qua nhắc nhở Vân Trạm nên lên đường. Ba huynh đệ Ôn gia cung tiễn Vân Trạm cùng Ôn Noãn Noãn lên kiệu lớn tám người khiêng, dưới tiền hô hậu ủng của đoàn quân hộ tống, trở lại kinh thành về Tiêu dao Vương phủ.

      Ôn Noãn Noãn xuyên qua mành sa nhìn ra phía ngoài, trong lòng bất giác so sánh kiếp trước với kiếp này. Cho tới bây giờ, ngoài việc nàng gả cho Vân Trạm, rồi bị Vân Trạm bắt đầu hạ độc giống như kiếp trước, những chuyện khác đều thay đổi, Vân Trạm đối với toàn bộ Ôn phủ đều thân cận. Cả đời này, cũng lại nghĩ tới chuyện hoàn toàn lập nàng, làm cho nàng chỉ có thể dựa vào mình nữa chứ?

      Hệ thống, ta tại có bao nhiêu năng lượng hạnh phúc? Nàng dùng ý niệm hỏi hệ thống hạnh phúc số mười ba kí kết khế ước với linh hồn của mình.

      Còn khoảng dưới 2735 năng lượng hạnh phúc. Hệ thống hạnh phúc số mười ba , hôm nay nàng hạnh phúc nhiều, nhưng đau lòng cũng nhiều, nhưng năng lượng hạnh phúc tăng nhiều hơn giảm, nhưng tóm lại là ngày hạnh phúc, năng lượng hạnh phúc tăng hơn hai trăm so với hôm qua.

      Ngươi có loại thuốc nào để tăng cường thể chất con người hay ? Nàng dò hỏi.

      Rất nhiều loại. Nhưng phù hợp với thời đại này còn có trăm loại, nếu ngươi là vì tăng cường thể chất ta đề nghị ngươi đổi phá bích linh chi tinh hoa dịch, nhân sâm áp súc dịch,tinh hoa phong hoàng tương, mã vĩ tùng phá bích tùng hoa phấn.

      phải loại của thời đại này, có món gì tốt hơn nhưng người ở đây sử dụng hiệu quả hơn nhân sâm, linh chi, phong hoàng tương ? Ôn Noãn Noãn hỏi.

      Vitamin tổng hợp điều chế đúng tỉ lệ, dung dịch TSG dùng để uống, HDEE tổng hợp, RSLF cũng có dược hiệu hơn tinh hoa áp súc dịch... Hệ thống hạnh phúc số mười ba trong nháy mắt tuôn ra tên hai mươi mấy loại thuốc, Ôn Noãn Noãn nghe xong trợn tròn mắt há hốc mồm.

      Loại nào rẻ nhất? Ý của ta là, loại nào hiệu quả tốt? Sợ nhất là khi cần nhưng năng lượng hạnh phúc lại bị thiếu. Ôn Noãn Noãn khẩn trương hỏi.

      Những loại thuốc thuộc về thời đại này, thuộc về thế giới này siêu đắt, ngươi đổi nổi đâu. Hệ thống hạnh phúc số hệ mười ba số thẳng. Ngươi vẫn nên đổi mấy loại dược vật như phá bích linh chi, tùng hoa phấn , thế giới này có cỏ linh chi nhân sâm, chỉ là công nghệ chế tạo giống nhau, hiệu quả tăng 60%.

      Thế nhân đều cỏ linh chi là tiên thảo, phá bích linh chi cũng là tinh chất của linh chi.
      Hệ thống, nên đổi như thế nào? Và sử dụng ra sao? Ta hy vọng lén lút bỏ vào trong thức ăn của , còn muốn khi ăn lại biết đó là gì. Ôn Noãn Noãn . Nàng rất yên tâm về kỹ thuật kê đơn thần kỳ của hệ thống, nàng cần chính là đầu lưỡi Vân Trạm nhạy bén với dược liệu nhưng phân biệt được mùi vị của dược tề cỏ linh chi.

      1305 năng lượng hạnh phúc đổi lọ dung dịch 500 ml tinh chất phá bích linh chi. Hệ thống kiêu ngạo , Có thể cung cấp hai người các ngươi sử dụng trong nửa năm. Chỉ cần ngươi tới gần khoảng cách thước, bổn hệ thống có thể trực tiếp đem dung dịch tinh chất linh chi này hòa lẫn vào trong thức ăn của , cam đoan bị phát .

      Ôn Noãn Noãn lập tức mừng rỡ thôi, : Tốt, ta đổi lọ, trước cứ để nguyên trong gian của ngươi, sau đó mỗi ngày sớm muộn gì cũng cho ăn, tăng cường năng lực miễn dịch của bản thân .

      Nàng cùng hệ thống thần biết quỷ hay tăng cường thể chất của , khiến cho hoài nghi gì.

      Mỗi ngày ngươi cũng phải ăn. Hệ thống lập tức dặn dò. Ôn Noãn Noãn nghe theo, hạnh phúc lũy thừa ghi lại liền thể ngưng hẳn, sau đó tìm mục tiêu thu thập chút.

      Ừ. Ôn Noãn Noãn trong lòng liên tục gật đầu. Nàng may mắn sống lại, lần này nàng rất quý trọng bản thân xem tính mệnh như châu báo.

      ○○○

      Tiểu thái giám bưng tới hai chén trà mật, Vân Trạm xoay người cầm lên ly, sau đó đến bên người Ôn Noãn Noãn chải đầu, : "Noãn Noãn, uống chén trà mật, dưỡng dung nhan."

      Ôn Noãn Noãn cười tủm tỉm tiếp nhận, uống hơi cạn, sau đó đến bên tiểu thái giám bưng ly trà, bưng lên ly khác , " Mỗi ngày phải để cho người có địa vị cao quý như Vương gia bưng trà cho người có địa vị thấp như muội, làm muội ngại quá. Hôm nay muội cũng kính trà cho Vương gia nhé."

      Trong lòng nàng thầm: Hệ thống, nhanh lên, dung dịch tinh hoa linh chi thảo.

      Hệ thống: làm xong.

      Vương gia, Cửu ca? Nàng đem chén trà đưa tới đôi môi đỏ tự nhiên của , mắt long lanh ánh nước, càng làm cho đôi mắt đẹp đến mê người, khóe miệng nhếnh lên tạo thành nụ cười ngọt ngào.

      (Ôn Noãn Noãn: O(∩_∩)O khà khà ~ Kỹ thuật này thần biết quỷ hay, nếu đây là độc dược, ta nhất định là cao thủ hạ độc lợi hại nhất thiên hạ . )

      Vân Trạm ngắm nhìn sóng mắt sáng long lanh của nàng lưu chuyển, kiều nhan xinh đẹp, nụ cười như hoa, bắt lấy tay nàng chậm rãi đem ly trà mật kia uống vào.

      Thái giám nha hoàn hầu hạ bên người họ đều cúi đầu giống như bài trí. Vân Trạm phân phó bọn họ lui ra, bọn họ liền nối đuôi nhau mà ra, người cuối cùng còn đóng cửa phòng ngủ lại.

      Ôn Noãn Noãn vuốt mái tóc dài cất bước đến bên trong giường, cỡi bỏ áo khoác ngoài, bỏ đôi dép lê ra, lên giường long phượng chui vào làm ổ ở cạnh tường.

      Vân Trạm kiên nhẫn tới, cởi áo khoác máng lên móc áo, thổi tắt ngọn nến lên giường, nằm nghiêng ở bên người Ôn Noãn Noãn.

      "Noãn Noãn, tình cảm của các huynh muội nàng tốt." Vân Trạm nghiêng người với nàng, tay gối đầu, tay nắm lấy mái tóc dài của nàng thưởng thức.

      "Vâng, nhà của muội nam tử nhiều, nữ tử ít, gia đình muội chỉ có hai , tất cả người trong nhà đều xem như bảo bối, sủng ái giống như nhau, các huynh trưởng từ luôn được dạy dỗ là phải chăm sóc các muội muội, cho nên các huynh trưởng sủng nhất là muội đó. Nhớ trước đây, muội ở trong phủ làm loạn, đòi ra ngoài, khi đó đại ca, nhị ca vẫn là các thiếu niên, nhưng vẫn chút do dự ôm muội xuất môn dạo phố. Lúc muội lớn chút, bọn họ liền cho muội mặc quần áo của thất ca, thay phiên mang muội cùng thất ca chơi, gặp người còn muội là tiểu Thất. Sau lại bị người khác phát , mới muội là tiểu Cửu."

      đến các huynh trưởng, Ôn Noãn Noãn nhịn được nức nở. Nàng lập gia đình, các ca ca cũng thể đối đãi với mình giống như trước, tình huynh muội sợ dần dần xa cách.

      Vân Trạm gợi lên thương tâm của nàng, lập tức an ủi, "Noãn Noãn, đừng thương tâm, ta nhất định mang muội quay về Trữ Dương tham gia hôn lễ của Tứ ca muội." đời này, khi gả nữ nhi xa, bình thường đến cuối đời cũng đều thể về nhà mẹ đẻ.

      "Cửu ca, cám ơn huynh." Ôn Noãn Noãn nghẹn ngào , trong lúc nhất thời tìm thấy khăn mặt, nàng liền kéo cao chăn lau nước mắt.

      "Noãn Noãn, sau này khi huynh ra ngoài làm việc, có lẽ mang theo muội, cùng muội du sơn ngoạn thủy, muội có chịu ?" chậm rãi xoay người nằm đè lên người nàng, hai tay đặt ở má của nàng , đôi mắt sáng nhìn trong đêm tối ngắm nhìn hơi nước trong suốt trong đôi mắt của nàng.

      "Huynh dẫn ta ra ngoài du sơn ngoạn thủy?" Ôn Noãn Noãn quả thực dám tin, hai mắt mở to.

      Kiếp trước, xuất môn liền đem nàng ở trong phủ, mà nàng lại thích cùng các quý phụ kinh thành thảo luận trang sức xiêm y, nhà ai đám hỏi, lão gia nhà ai lên chức, phu nhân nhà ai trừng phạt di nương và các loại đề tài nhàm chán khác, chỉ có thể cách thời gian mặc nam trang dạo kinh thành. Nhưng mà, có lần bị người phát , nắm được cán buộc tội Tiêu dao Vương trị gia nghiêm, Vương phi phóng đãng kềm chế, làm tổn thương uy nghiêm của hoàng gia, hơn nữa về sau thân thể của nàng càng ngày càng kém, liền trừ bỏ mồng , mười lăm cùng ngày hội tiến cung yết kiến hoàng thái hậu, hoàng hậu, liền hề ra ngoài Vương phủ, cho đến khi chết .

      " Ừ, ta biết muội rất khát vọng xuất môn, chỉ bất hạnh là thân con thể ra khỏi cửa, tại muội gả cho ta, mà ta lại thường xuyên xuất môn, ta đương nhiên mang muội xuất môn vui chơi chút." vừa , vừa chậm rãi cúi đầu hôn lên đôi má phúng phính của nàng, đôi môi tựa như hai cánh hoa đào, đem nàng làm như gốm sứ tinh xảo dễ vỡ, giống như dùng sức chút cũng làm nàng bị thương.

      "Cửu ca..." Ôn Noãn Noãn kích động đưa tay vòng ở cổ của , chủ động ngẩng đầu hôn lên đôi của , nhiệt tình khiêu khích , mút nước bọt của vào.

      bị nhiệt tình của nàng dọa, lập tức đáp lại kịch liệt, nhắm hai mắt lại cảm thụ tình ý của nàng.

      Bọn họ hôn lẫn nhau đến khi hít thở thông mới đột nhiên tách ra."Noãn Noãn ..." Mặt vùi vào cổ của nàng thở hổn hển.

      "Cửu ca, huynh luôn luôn đối với muội như vậy có được ?" Ôn Noãn Noãn thở hồng hộc hỏi. Nàng lại cảm thấy cơn mê muội quen thuộc.

      ", huynh chăm sóc muội tốt, cho muội trắng trẻo mập mạp giống như ở nhà." thở hổn hển hồi đáp, nhàng điểm huyệt ngủ người nàng.

      "Cửu ca..." Ôn Noãn Noãn cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm, lời dừng lại, nháy mắt tiến vào mộng đẹp.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 59: Cuộc sống hàng ngày của Vương phi
      Edit: Trâm Trâm

      Sáng sớm, Ôn Noãn Noãn tỉnh lại, cảm giác cả người có chút mệt mỏi, sờ sờ cái trán còn có chút sốt . Nàng có kêu người, mà là trực tiếp liên lạc cùng hệ thống hạnh phúc số mười ba. Hệ thống số mười ba :

      Ngày hôm qua điểm huyệt ngủ của ngươi, trực tiếp cho ngươi ngủ. Tình trạng cơ thể ngươi hôm nay tốt hơn hai lần hạ độc trước ít, đợi cho hỗn hợp độc tố bên trong trong cơ thể ngươi đạt tới trình độ nhất định, ta nhắc nhở ngươi đổi thuốc giải độc. Vì bảo đảm tính mạng của ngươi ta đề nghị ngươi trước tiên đổi Vạn Linh Đan trong hệ thống giang hồ.]

      Ồ, Vạn Linh Đan có khả năng giải hết độc dược? Ôn Noãn Noãn kinh ngạc hỏi. Nếu như vậy, nàng nhất định phải đổi, sau đó trực tiếp nhét vào trong miệng Vân Trạm.

      thể. Trong hệ thống giang hồ Vạn Linh Đan kỳ chỉ là loại dược đan có thể giải trừ, giảm bớt rất nhiều độc dược mà thôi. Giải độc cần quá trình, cho dù là người sử dụng thuốc giải độc tốt nhất WLX, tiêm vào cơ thể con người cũng cần bốn giờ mới có thể dung hoà phần lớn độc tố. Hệ thống

      Thế à, thôi, ta vẫn là từng bước thôi. Ôn Noãn Noãn . Ngươi căn cứ vào hỗn hợp độc tố trong cơ thể ta, đổi phần thuốc giải trước . Dù sao cũng phải cẩn thận thể để cho năng lượng hạnh phúc trống trơn.

      Đổi đợt trị liệu Vạn Linh Đan cần 895 năng lượng hạnh phúc. Hệ thống nghỉ trong chốc lát , ;

      sản xuất ra, để trong kho nguyên liệu dự trữ. Vừa , nó vừa đem cái bình sứ trắng nút gỗ bọc vải đều* hiển thị trong đầu Ôn Noãn Noãn.( vải điều: vải có màu đỏ)

      Dự trữ dược đan cứu mạng, trong lòng Ôn Noãn Noãn buông lỏng rất nhiều, nghỉ ngơi trong chốc lát, nàng chậm rãi ngồi dậy, kêu lên: "Người đâu."

      Rất nhanh, Hồng Lăng cùng Lục La mang theo bốn cung nữ nhanh chóng vào."Nương nương, ngài tỉnh, thân thể cảm thấy thế nào?" Hồng Lăng nhanh nhẹn đem màn hồng sa che lại và vài bức màn được mạ vàng, tới bên mép giường dò hỏi, tiện tay lấy quần áo treo móc áo ra phủ thêm cho Ôn Noãn Noãn.

      Ôn Noãn Noãn dò hỏi: "bây giờ là giờ nào rồi?" Bởi vì tẩm cung có nhiều tầng màn che, nàng nhìn ra sắc trời bên ngoài.

      " giờ Thìn rồi." Hồng Lăng , "Vương gia luôn mãi dặn dò chúng nô tỳ, chỉ cần bên ở ngoài chờ đợi người tỉnh lại."

      Lục La cùng cung nữ thân hình khá tốt bưng tới chén nước."Nương nương, người súc miệng trước ." Hồng Lăng nhận chén nước từ trong tay cung nữ kia .

      Trong tay cung nữ khác bưng chậu súc miệng ngồi xổm ở bên chân Ôn Noãn Noãn.

      Ôn Noãn Noãn tiếp nhận chén nước trà súc miệng, đem nước súc miệng phun vào bên trong chậu . Lặp lại hai lần, nàng đem chén trả lại cho Hồng Lăng, rồi cho cung nữ này lui ra.

      Hồng Lăng đem chén trà đặt ở bên trong khay cung nữ thứ nhất, Lục La bưng chén trà trong tay lên , "Nương nương, đây là trà mật ong, Vương gia có dặn là người nhất định phải uống hết."

      "Vương gia đâu?" Ôn Noãn Noãn tiếp nhận trà dò hỏi.

      "Vương gia mới vừa rồi còn ở bên ngoài tẩm cung luyện võ, chờ người ngủ dậy cùng ăn sáng, đột nhiên có cấm vệ quân tìm ngài, ngài liền dẫn theo Trầm công công cùng vài thị vệ rời , buổi trưa trở về."

      Hồng Lăng cười trả lời, "Nương nương, Vương gia mới cưới lại còn bận rộn như thế, biết về sau thời gian vào triều bận bịu hơn nữa ra sao đây." Nàng nghe Hoàng Thượng phê duyệt kì nghỉ cho Vương gia, Vương gia nửa tháng cần vào triều.

      "Hoàng Thượng trọng dụng tài năng của ngài." Ôn Noãn Noãn mỉm cười , cúi đầu bắt đầu uống trà mật ong còn ấm.

      Bên trong này ngoại trừ mật ong còn có độc đúng ? Nàng cẩn thận dò hỏi.

      Đúng. Ngươi uống trước, chờ lúc ta cho ngươi dùng Phá bích linh chi hoa dịch. Hệ thống .

      cũng là, nếu trà mật ong này cẩn thận bị người ta uống phải làm sao? Ôn Noãn Noãn chậm rãi uống xong chén trà mật ong kia, đem chén trà đưa lại cho Hồng Lăng, trực tiếp xỏ giày xuống giường.

      Tôn ti trật tự ở xã hội phong kiến rất nghiêm khắc, hoàng cung vương phủ đặc biệt tôn nghiêm hơn, có mấy chuyện hạ nhân dám ăn vụng đồ của chủ nhân. Hệ thống bình tĩnh hồi đáp.

      Xác thực là như vậy.

      Ôn Noãn Noãn cất bước ra khỏi giường, nha hoàn cung nữ bắt đầu hầu hạ nàng rửa mặt chải đầu thay y phục, sau đó đến gian ngoài ngồi xuống. Gian ngoài, hai thái giám bưng đồ ăn sáng tới cho nàng, thấy nàng ra liền nhanh chóng xếp đặt lại rồi lui ra ngoài.

      Cháo trân châu đen nóng hổi*, hoa văn tinh xảo màu sắc đẹp mắt, canh gạch cua nấu cùng yến mạch mỏng mà trong suốt...

      Ôn Noãn Noãn cười lắc đầu : "Nhiều như vậy ta làm sao ăn hết? thực đem ta nuôi thành heo."

      "Nương nương, Vương gia rất sủng ái và nuông chiều người." Lục La cười hì hì .

      " Ừ." Ôn Noãn Noãn khẽ gật đầu, cầm đũa lên bắt đầu dùng cơm.

      Có độc hay ?

      Nàng mỗi lần ăn liền dò hỏi hệ thống chút. Hệ thống xem xét thức ăn trong miệng nàng : độc, độc, độc...

      Ôn Noãn Noãn rất là yên tâm. Nhiều đồ ăn như vậy nàng nhất định ăn hết, đồ ăn hết nhất định bưng về nhà bếp được các nô tỳ làm việc ở nhà bếp phân chia ra ăn, cho nên nàng rất lo lắng Vân Trạm bỏ độc vào thức ăn của nàng, sau đó liên luỵ tới người vô tội.

      Sau khi ăn no được tám phần, nàng mỉm cười , "Hôm nay canh gạch cua nấu cùng yến mạch có mùi vị rất đặc biệt, bên trong lọ sành còn hơn phân nửa cháo, các ngươi bưng xuống tự mình xử lý ."

      Đồ ăn cùng cơm của chủ nhân hoàn toàn cùng đẳng cấp với hạ nhân, các thái giám cung nữ chê liền để bọn họ chia ăn hết. Trước kia ở Ôn phủ, nàng điều đặc biệt xuống phòng bếp làm ít đồ ăn ngon cho Hồng Lăng và Lục La.

      Hồng Lăng, Lục La dặn dò thái giám cùng cung nữ bắt đầu dọn dẹp bàn, sau đó hỏi Ôn Noãn Noãn, có muốn ra ngoài tẩm cung dạo chút hay .

      quý phu nhân nếu quá mức tham vọng, ôm đồm nhiều quyền lực vào mình cuộc sống vô cùng nhàn hạ. Ôn Noãn Noãn cho dù ở kiếp trước, cũng đoán được Đại tổng quản Lý Dương cùng ba quản có thể là người của hoàng thái hậu hoặc là hoàng đế, nên hoàn toàn hề can thiệp vào chuyện quản lí Vương phủ của bọn họ. Kiếp này, chuyện quan trọng nhất đối với nàng là tự mình giải quyết hết phiền toái, giải trừ độc dược người Vân Trạm, tìm cách vợ chồng cùng chung sống hạnh phúc, trước mắt có tâm tư quản lý việc trong Vương phủ.

      "Xuân Lệ, ngươi phái người đến với Ngọc Liên tiếng, nhờ bà ấy đưa hai phần thiếp mời, phần cho Giang Hầu phu nhân, phần cho phu nhân lễ bộ Tả thị lang, hỏi hai vị phu nhân này ngày kia có rãnh hay , có rãnh rỗi mời đến Vương phủ của ta làm khách." Nàng phân phó.

      Nàng tuy rằng thích cùng các quý phụ phu nhân giao thiệp với nhau, nhưng làm Vương phi đạt tiêu chuẩn, nàng phải cùng các quý phụ giao tiếp. Hầu phu nhân cùng Tả thị lang phu nhân đều là biểu bá mẫu của nàng, nên nàng bắt đầu xã giao với hai người họ trước. Kiếp trước nàng cũng dặn dò như vậy, sau đó đưa đến chỗ của quản Ngọc Liên hậu viện vương phủ. Nàng nghĩ phải làm cái gì, để người trong phủ quá mức xem thường người Vương phi này, chỉ cần kiềm chế ba vị quản là được

      "Vâng." Cung nữ Xuân Lệ khom người chào, sau đó nhanh chóng rời .

      Ôn Noãn Noãn mang theo nha hoàn cung nữ đến vườn ngự uyển ở Thấm Nhã viên thưởng thức kim ngư trong hồ cá, chỉ chốc lát sau Xuân Lệ cùng Ngọc Liên cùng nhau tới.

      "Nô tỳ thỉnh an nương nương, nương nương thiên tuế, thiên thiên tuế ." Ngọc Liên khom người thi lễ .

      "Liên mau bình thân." Ôn Noãn Noãn ôn nhu , đưa tay ý bảo Ngọc Liên đứng dậy. Nàng hôm nay chờ chính là bà.

      "Tạ nương nương thiên tuế." Ngọc Liên đứng thẳng dậy , "Nô tỳ nghe Xuân Lệ nương nương muốn mời phu nhân của Giang Hầu phủ và phu nhân của Vân Tả thị lang?"

      Ôn Noãn Noãn khẽ gật đầu, " Bọn họ đều là biểu bá mẫu, là trưởng bối của ta, nhưng đối với lễ nghi tại, ta tiện đến quý phủ bọn họ viếng thăm trước được, đành phải mời bọn họ đến đây ôn chuyện cũ chút."

      Bọn họ đều là mệnh phụ triều đình, chỉ là thân phận nay của nàng là nhất phẩm Vương phi, là con dâu của hoàng thái hậu, so với cấp bậc của bọn họ cao hơn rất nhiều, lần đầu tiên liền chủ động qua thăm viếng làm mất thân phận.

      "Nô tỳ hiểu ý của nương nương, nương nương, nô tỳ đề nghị người bắt đầu kết giao với quý phụ phu nhân trước, trước tiên thăm viếng các trưởng bối Vương gia ở kinh thành, sau đó bắt đầu kết giao quý phu nhân." Ngọc Liên khom người .

      Ôn Noãn Noãn vội vàng : "Cảm tạ chỉ bảo. Ta mới bước chân vào giới quyền quý, nên vẫn chưa hiểu hết phép tắc cùng quy cũ của họ, kính nhờ chỉ điểm ta nhiều hơn." Vừa , nàng vừa hướng tới Ngọc Liên hơi hơi cúi đầu.

      Ngọc Liên rất hài lòng Ôn Noãn Noãn khiêm tốn cẩn thận, cung kính với Ôn Noãn Noãn: "Nương nương, thân thích của Vương gia ở kinh thành kỳ nhiều lắm, người có tư cách để ngài bái kiến là Triệu vương gia, Tần quốc công, Trữ Lăng công chúa, Tĩnh Di công chúa. "

      Bà bắt đầu giới thiệu thân phận bốn người này , Noãn Noãn tuy rằng biết rồi, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe.

      Triệu vương gia là đệ đệ của tiên hoàng, thân thể suy nhược, tiên hoàng lo lắng ông ta liền ở lại kinh thành, ở đất tiên hoàng ban tặng ở vùng lân cận kinh đô, là đất chưa sử dụng đến của ông ta. Vương phi của ông ta là con của nhà thư hương thế gia(*) vài cậu em vợ cũng là người hi sinh cho sách. Ông có năm người con, ngoại trừ trưởng tử, các con trai đều tới đất phong(**) .

      (*) dòng dõi nho học, chỉ người có học

      (**) đất đai được vua chúa phong kiến phong cho chư hầu.

      Tần quốc công Lưu Triệu Thần, là đệ đệ ruột của hoàng thái hậu, cậu ruột của Tiêu dao vương, Thái Phó, Binh bộ thượng thư, sinh ra hai người con trai và ba người con , trưởng nữ đó là đương kim hoàng hậu.

      Tĩnh Di công chúa là hoàng thái hậu sinh, Trữ Lăng công chúa là hoàng thái hậu nuôi dưỡng ở bên cạnh công chúa. hoàng tộc xưa nay sinh con trai dễ dàng, sinh con khó khăn, tiên hoàng đặc biệt cưng chiều hai vị công chúa này, đều đem gả hai vị công chúa này ở kinh thành.

      Ôn Noãn Noãn sau khi nghe xong liền mỉm cười : "Liên , người có thể chuẩn bị bốn phần lễ vật làm mất thân phận đôi bên mà còn đúng lễ nghĩa hay ? Ta hỏi ý kiến của Vương gia, để xem ngài ấy có thời gian nào rảnh , nhờ ngài ấy cùng ta thăm viếng hoàng thúc, cùng hai vị công chúa tỷ tỷ."

      Ngọc Liên liền vội vàng khom người , " Hầu hạ nương nương là thuộc bổn phận của nô tỳ. Chỉ là Triệu vương gia, Tần quốc công và hai vị công chúa đều là người có thân phận tôn quý, nô tỳ cần phải bàn bạc với Ngọc Lan, Ngọc Mai để định ra lễ vật."

      Ngọc Liên là nữ quan trong cung huấn luyện ra, há có thể biết tặng lễ vật gì cho người nào sao? Ôn Noãn Noãn biết Ngọc Liên đây là sợ làm cho hai người khác bất mãn, nên bình thản , "Vậy kính nhờ Liên thay ta với Lam , Mai tiếng, ta cũng làm phiền hai vị rồi."

      Nàng ngẫm nghĩ rồi : "Ta nhớ bên trong của hồi môn của ta có hộp phổ trân châu lớn, nếu ba vị thích, lấy xỏ thành dây chuyền lắc tay hay cái gì đó . Nếu thích làm thành vòng trang sức, mài thành phấn. Dùng phấn trân châu dưỡng nhan rất tốt."

      Hợp phổ trân châu vốn có giá trị sang quý, thường được dân gian truyền tụng rằng 'Nắm được trong tay, giá trị hơn vàng'

      Ngọc Liên liền vội vàng khom người , "Vô công bất thụ lộc, nô tỳ làm sao dám nhận ban thưởng của nương nương?"

      Ôn Noãn Noãn hoà nhã : "Liên , ta xuất thân từ gia đình thương nhân bình thường, hiểu lễ nghi nhà làm quan, sau này còn phải nhờ ba vị chiếu cố nhiều hơn, chút lễ mọn này thay cho tấm lòng ta, xin Liên nhận lấy, cũng thay cho Lan , Mai nhận lấy."

      Ở kiếp trước, của hồi môn của nàng là sau khi Ôn phủ biết được ban hôn mới vội vàng đưa tới, khi đó nàng kết hôn được tháng. Khi đó có nghi lễ long trọng đưa của hồi môn, hơn nữa của hồi môn cũng thua xa, phong phú bằng tại. Đời này, nàng muốn dùng tiền tài hối lộ các trước, lại lợi dụng Vân Trạm đối với nàng cưng chìu chậm rãi thu phục các . Các có lẽ là người của hoàng thái hậu, nàng cũng cầu các trung thành bao nhiêu với nàng, chỉ mong bọn họ đừng bỏ đá xuống giếng.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 60: Vợ chồng đặt biệt tính toán
      Edit: Trâm Trâm

      Gần tới buổi trưa, Ôn Noãn Noãn thấy Vân Trạm vẫn chưa đến, liền dặn dò hai cung nữ tìm người hỏi chút. Chỉ chốc lát sau, Vân Trạm mang theo thái giám cùng thị vệ vào Thấm Nhã cung.

      mặt của ôn hoà trước sau như , nhưng Ôn Noãn Noãn phát sâu trong ánh mắt của đầy tối tăm, theo phía sau bên người là thái giám Trầm Minh sắc mặt tái nhợt thân thể lọm khọm, liền đoán được tâm tình tốt.

      "Cửu ca." Nàng cười nghênh đón, mặt tràn ngập vui sướng khi nhìn thấy .

      "Noãn Noãn, muội thức dậy khi nào, thân thể cảm thấy như thế nào?" Vân Trạm mỉm cười nhìn về phía nàng, tối tăm trong mắt mơ hồ nhanh chóng tán .

      "Giờ Thìn ba khắc." Ôn Noãn Noãn hướng tới làm cái mặt quỷ, rất nhanh sau đó nghiêm túc , "May là mẹ chồng của muội là Hoàng thái hậu thiên tuế, ở tại trong cung nên cần muội phải thức khuya dậy sớm, nếu sớm bị coi là con dâu lười hầu hạ mẹ chồng chu đáo."

      Vân Trạm nghe nàng đùa, tối tăm trong mắt tản còn mảnh. cười : "Muội đều luôn đùa như thế này để làm lão tổ mẫu vui vẻ sao?" Cũng chỉ có gia đình đặt nặng về phép tắc, gia đình hòa thuận mới có thể nuôi dưỡng ra người có tính cách đáng như thế này.

      "Đúng vậy, thải y ngu thân (*) mà." Ôn Noãn Noãn chút để ý , lại sát thân thể , nàng lập tức ngửi được mùi thuốc đắng thoang thoảng, thậm chí còn có mùi máu gay mũi. Trong lòng nàng trầm xuống, muốn bắt đầu làm loại chuyện đó?

      (*)thải y ngu thân: truyền thuyết thời Xuân Thu có lão Lai tử, rất hiếu thuận, 70 tuổi còn mặc quần áo sặc sỡ đủ màu, giả làm con nít hay khóc nhè chọc cha mẹ cười. Sau thành điển cố hiếu thuận cha mẹ.

      http://www.cohanvan.com/Tu-hoc/nang-cao/3---nhi-thap-tu-hieu/02hithainguthan

      "Cửu ca, huynh bị thương?" Nàng ngẩng đầu nhìn sắc mặt của , lúc này mới phát sắc mặt hơi có chút xám trắng.

      "Noãn Noãn, mũi của muội lợi hại ." Vân Trạm tán dương, xoay người về hướng chính điện Thấm Nhã. Ôn Noãn Noãn liền theo dò hỏi: "Cửu ca, huynh phải bị thương chứ, muội nhớ lúc huynh ở Vọng Xuân tửu lâu gần nhà muội, hình như huynh có biết chút võ công, lẽ huynh cùng người trong giang hồ có kết giao."

      Nàng dài dòng : "Huynh cho muội xem vết thương của huynh chút được ? Đừng làm cho muội lo lắng." Nàng hy vọng quan tâm tỉ mỉ chu đáo của mình có thể hoá giải u trong lòng .

      Bọn họ ở phía trước, Trầm Minh vẫn liên tục khom người len lén thở hơi dài nhõm, bước nhanh đuổi theo. Người khác hâm mộ được hầu hạ bên cạnh Tiêu Dao Vương gia, chỉ có chính mới biết hầu hạ Vương gia áp lực bao lớn.

      Vân Trạm vào ngồi chính điện, lộ ra cỗ tay trái quấn vải trắng : "Huynh tìm thị vệ luyện kiếm, cẩn thận bị kiếm làm cổ tay bị thương, chỉ cần bôi ít thuốc mỡ. Noãn Noãn, muội đừng lo lắng, người tập võ bị thương ngoài da ít là chuyện bình thường như cơm bữa."

      Sao dùng kiếm mà phải bị thương ở tay phải? Ta thấy giống như cắt mạch lấy máu!

      Ôn Noãn Noãn oán thầm trong lòng, mặt tràn đầy lo lắng, "Cửu ca, huynh là Vương gia, học chút võ để cường thân kiện thể là được rồi, đánh nhau với thị vệ làm cái gì."

      Nàng nhàng nắm cổ tay trái lên, bên tra xét bên lo lắng : "Cửu ca, giang hồ rất nguy hiểm, huynh tuyệt đối phải cẩn thận, đừng giống lúc ở Vọng Xuân tửu lâu lần đó, đem mình xông vào trong nguy hiểm như thế. Thị vệ trưởng Lưu Nham rất lợi hại, huynh cứ để cho làm chuyện loại này." Bởi vì Vân Trạm lần trước ở Ôn Hinh viên có ngầm , nhận mệnh lệnh của hoàng đế dùng tên giả lăn lộn giang hồ, cho nên người khác là thể khuyên rửa tay làm.

      "Ta biết, Noãn Noãn." Vân Trạm bị nàng lải nhải trong lòng tràn ngập ấm áp, đôi mắt nhìn về phía nàng cũng tràn đầy tình cảm ấm áp.

      Ôn Noãn Noãn lập tức phân phó cung nữ, đến khố phòng lấy nhánh nhân sâm ngàn năm mang đến phòng bếp, đưa cho phòng bếp hầm thuốc bổ cho Vương gia.

      Vân Trạm vội vàng ngăn cản : "Noãn Noãn, uống loạn thuốc đại bổ tạo ra tác dụng hoàn toàn ngược lại. Huynh chỉ bị chút vết thương này, làm sao cần dùng nhân sâm ngàn năm để bồi bổ? Muội dặn phòng bếp hầm chút táo đỏ chúng ta cùng uống."

      Canh táo bổ huyết an thần bồi dưỡng dạ dày kiện tỳ, nữ nhân phải uống nhiều. Mùa thu đông, nên mời Đỗ thần y đến Vương phủ chuyến, lập ra phương thuốc và thức ăn để bồi bổ cho Noãn Noãn và .

      "Muội quên nhân sâm là thuốc, thuốc thể ăn bậy, bổ sung thuốc bằng bổ sung thức ăn." Ôn Noãn Noãn gật đầu , lập tức phân phó cung nữ kia đến phòng bếp dặn dò chút. Mấy ngày tới mỗi khi Vương gia Vương phi dùng cơm đều có thêm canh táo đỏ, canh đậu đỏ, bánh táo đỏ đậu đỏ.

      Cung nữ lĩnh mệnh xuống, thái giám bưng nước ấm lên đến, Ôn Noãn Noãn tự mình vắt khăn vải lau mặt lau tay cho .

      Vân Trạm rất thoải mái hưởng thụ, mặt trước sau đều tràn đầy nụ cười.

      "Cửu ca, sáng nay muội có tìm Liên , muội vốn định mời Hầu phu nhân cùng Lễ Bộ Tả thị lang phu nhân vào phủ ôn chuyện, Liên cho muội biết trước tiên phải kính cẩn thăm hỏi trưởng bối thân thích trong kinh thành. Huynh thấy thế nào ? Muội phân phó Liên cùng Lan , Mai chuẩn bị lễ vật cho Triệu Vương gia, Tần quốc công, Tĩnh Di công chúa, Trữ lăng công chúa."

      Nàng ôn nhu dò hỏi. Kiếp trước, ít nhất nàng cùng chung sống hai năm, hai phần ba thời gian đều ở kinh thành. Chỉ là thân phận của đặc biệt, kiêng kị cùng các đại thần kết giao, thân thể nàng càng ngày càng trở nên kém, nên về sau cơ bản cũng ra khỏi Vương phủ, hay cùng nhóm mệnh phụ triều đình lui tới.

      "Phải." Vân Trạm ngoài ý muốn nhìn nàng chút, , "Noãn Noãn, muội dần dần bắt đầu giống như Vương phi chân chính."

      nghĩ rằng nàng còn , ai chỉ điểm nghĩ tới mở rộng giao tiếp với các phu nhân, nghĩ tới nàng dự định bắt đầu giao tế từ người Hầu phu nhân, Lễ Bộ Tả thị lang phu. Hai vị phu nhân này ở kinh thành có giao tế cực rộng ở triều đình, từ các người đó, mang theo nàng kết giao với các quý phụ phu nhân khác, chỉ là hy vọng nàng cùng bọn họ thâm giao, sợ nàng trở nên giống như các người đó trèo cao lấy lợi ích làm mục tiêu tối thượng.

      "Noãn Noãn, muội nên biết huynh vốn có thân phận gì, cho nên, muội đừng cố gắng tìm các phu nhân lui tới, đừng làm cho hoàng thượng hiềm nghi. Mây mưa, hay sấm chớp đều là hoàng ân, ta có được danh hiệu Song Vương, muội cũng là là nhất phẩm cáo mệnh Vương phi, đừng chủ động kết giao cùng người khác. Triệu hoàng thúc bên kia vài lần sao, còn về Tần quốc công trừ lễ tết ra, cố đừng qua lại giao hảo. Hai vị hoàng tỷ, muội cũng đến thăm vào lễ Tết tốt hơn."

      Tần phủ Quốc công nay vị hoàng thái hậu, vị hoàng hậu, tiền triều hậu cung đều có thế lực, đương kim hoàng thượng có thể là nhờ phe của Tần quốc công nâng đỡ lên ngôi!

      Ôn Noãn Noãn rất nhu thuận gật đầu, nghe Vân Trạm dạy. Vân Trạm vốn là hoàng thái tử, là con ruột của hoàng thái hậu, Tần quốc công là cậu ruột của , mà từ khi Tần quốc công gả con cho đương kim hoàng đế đến giờ vẫn chưa có con, hoàng đế đương nhiên kiêng kị nếu cùng Binh bộ thượng thư Tần quốc công có quyền thế nay giao hảo thân thiết.

      "Cửu ca, huynh cùng muội thăm viếng bọn họ sao? Muội làm vãn bối cùng đệ muội lần đầu tiên đến gặp mặt bọn họ, có huynh cùng là được." Ôn Noãn Noãn hỏi, đem khăn vải cung nữ đem tới để vào trong chậu gỗ, ngồi vào bên cạnh .

      " , đây là nhận thân, sao huynh có thể mang theo muội thăm hỏi bọn họ." Vân Trạm mỉm cười , "Huynh viết bốn lá thư, phái người đưa đến đó." Thư trước người đến sau, chỉ cần hai bên đều có rảnh có thể thăm hỏi.

      Trong lúc bọn họ chuyện, thái giám cung nữ đem bữa trưa dọn lên. Vân Trạm dẫn Ôn Noãn Noãn ngồi vào vị trí. Ôn Noãn Noãn nhìn thức ăn đầy bàn, : "Cửu ca, huynh lệnh cho phòng bếp làm ít chút được ? Quá nhiều rồi, hai người chúng ta vốn cũng ăn hết." Bốn món ăn nguội, mười hai món thức ăn nóng, sau này lại thêm vài món canh, ràng là bàn tiệc mười người ăn, quá lãng phí.

      Vân Trạm nghe nàng đúng, quay sang thái giám đứng hầu bên cạnh : "Trầm Minh, phân phó phòng bếp, sau này ngày ba bữa của ta và Vương phi có thể giảm số lượng thức ăn xuống ít, số lượng thích hợp là tốt."

      "Vâng." Trầm Minh lập tức xoay người ra lệnh cho tiểu thái giám, tiểu thái giám lập tức lui ra ngoài truyền lệnh.

      Cung nữ bới cơm cho hai người, hai vợ chồng bắt đầu dùng bữa. Vân Trạm thường tự mình đứng dậy gắp thức ăn, chất đầy trong bát của Ôn Noãn Noãn

      "Noãn Noãn, huynh hy vọng đến lễ mừng năm mới, có thể nuôi muội trắng trẻo béo tròn trở lại." cười tủm tỉm .

      "Trắng trắng tròn tròn như con lợn con ư?" Ôn Noãn Noãn gắt giọng, cố ý gắp hai miếng tỏi đặt ở trong chén , "Cửu ca, kén ăn là thói quen xấu, kén ăn làm cho thân thể hấp thu dinh dưỡng cân đối. Tỏi là thức ăn tốt, có thể ngăn ngừa rất nhiều bệnh, nếu huynh thích ăn nuốt vào ."

      Kiếp trước rất ghét ăn tỏi, lúc nấu mì nước chỉ cho phép thả hành được thả tỏi vào, phòng bếp sắc tỏi đều cố gắng thái miếng lớn chút, tiện cho lựa ra.

      Mới ở ăn chung vài bữa cơm, nàng nhìn ra kiêng ăn?

      Khẽ nhíu mày gắp miếng tỏi lên, Vân Trạm bỏ vào trong miệng trực tiếp nuốt vào, sau đó lập tức kẹp khối xương sườn kho bỏ vào trong miệng để giảm bớt hương vị tỏi.

      vẫn là rất chán ghét ăn tỏi, Ôn Noãn Noãn lập tức quyết định, xem có thể thay đổi hương vị tỏi nhưng làm mất dinh dưỡng có trong nó hay .

      Nàng dùng thìa múc muỗng canh gà đưa tới bên môi : "Cửu ca, đến đây, uống ngụm canh gà ." Đồng thời, nàng vội vàng liên hệ hệ thống, bảo nó thả linh chi tinh hoa dịch vào.

      Vân Trạm liền uống canh gà trong thìa của nàng, hệ thống đồng thời đáp lại Ôn Noãn Noãn: thả vào

      Ôn Noãn Noãn trong lòng dương dương đắc ý: Đầu lưỡi của chàng có nhạy cảm đến đâu, hay chàng có cảnh giác cao đến mức nào chăng nữa, cũng ngăn được ta bỏ thuốc cho chàng uống!

      Trong lòng nàng cao hứng, vì thế nụ cười mặt càng phát ra rực rỡ. Vân Trạm nhìn nàng đột nhiên đặc biệt vui vẻ, cho rằng nàng là bởi vì mình ăn hết thức ăn mà nàng đưa đến nên làm nàng cao hứng, vì thế chỉ cần là nàng gắp cho liền ăn, bất tri bất giác có ăn vài miếng tỏi mà mình căm ghét.

      Vợ chồng vui vẻ ăn qua bữa trưa, vai kề vai chậm rãi tản bộ trong hoa viên phía sau Thấm Nhã cung. Trong chốc lát sau, Vân Trạm , "Chúng ta trở về phòng ngủ trưa ." xong, liền dẫn Ôn Noãn Noãn hồi cung.

      "A, buồn ngủ nha. Muội muốn nghĩ ngủ giấc rồi." Ôn Noãn Noãn che miệng lại ngáp cái.

      Vì thế, hai người bọn họ liền ngủ trưa, các thái giám cung nữ hầu hạ ở gian ngoài. Lúc Ôn Noãn Noãn thức dậy, phát bên trong phòng mảnh tối tăm. lẽ ngủ đến tối chứ ? Nàng ngượng ngùng nghĩ.

      Ngủ ở bên trong giường Ôn Noãn Noãn nhìn thấy Vân Trạm còn ngủ, liền nhàng ngồi dậy, từ bên trong người trở mình qua. Nàng đoán có lẽ cắt mạch lấy máu, cho nên ngủ đặc biệt say.

      Nàng rón ra rón rén bước xuống giường, sau đó xoay người nhìn , cũng hề phát . Ôi, xem ra chỉ là cắt mạch lấy máu mà còn làm thí nghiệm độc dược, còn lấy ít máu, thân thể bị tổn thương.

      đến gian ngoài, Ôn Noãn Noãn nhìn thấy Hồng Lăng, Lục La cùng bốn cung nữ đều thêu hoa cùng thái giám của Vân Trạm ngồi ở bên ngoài ghế phơi nắng. Bọn họ thấy nàng khoác áo khoác ra, sôi nổi đứng dậy.

      "Suỵt, đừng lớn tiếng, Vương gia còn nghỉ ngơi." Ôn Noãn Noãn đưa ngón tay lên miệng, thấp giọng ngăn cản bọn họ.

      Bọn họ hiểu ý khom người thi lễ, thấp giọng : "Nương nương."

      Hồng Lăng thấp giọng phân phó: "Xuân Lệ, nhanh bưng chén nước tới cho nương nương. Lục La, vào đem hộp trang điểm của nương nương chuyển ra."

      Xuân Lệ lĩnh mệnh ra ngoài, Lục La lặng lẽ tiến vào bên trong phòng dọn hộp trang điểm của Ôn Noãn Noãn ra, Hồng Lăng liền ở bên ngoài bắt đầu chải đầu cho Ôn Noãn Noãn.

      "Trầm công công." Ôn Noãn Noãn hỏi Trầm Minh đứng ở bên. là công công luôn theo Vân Trạm gần đây, chỉ cần Vân Trạm ở Vương phủ, đều theo.

      "Nương nương." Trầm Minh vung phất trần cái, đến trước mặt Ôn Noãn Noãn đứng cung kính.

      " Sao cổ tay trái của Vương gia lại bị thương vậy?" Ôn Noãn Noãn lừa , "Ta nhớ Vương gia võ nghệ cao cường, người bình thường đả thương được chàng."

      Trầm Minh biết Vương phi đối với Vương gia hiểu bao nhiêu, cúi đầu do dự chút rồi mới hồi đáp: "Nương nương, Vương gia , là khi cùng thị vệ luận võ vô ý bị cắt phải."

      Ừm, là Vương gia .

      Ôn Noãn Noãn lập tức biết mình đoán lầm, Vân Trạm tiếp tục nghiên cứu độc dược người , chỉ có như thế, còn làm thí nghiệm ở người sống.

      Đáng chết, hệ thống hạn chế nàng, thể cho người khác biết tồn tại của nó, nếu nàng có thể khuyên đừng làm loại chuyện tổn đức ác độc này. Giải dược, chỉ cần làm cho nàng hạnh phúc, rất dễ dàng đạt được!

      Nàng nhíu mày sâu.
      Mimhe, vanlactamviem, Phong Vũ Yên12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :