1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Có Độc - Dịch Ngũ (VIP từ chương 67)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Ax, @thienbinh2388 bạn hỏi câu khó trả lời quá. Ý bạn là sao? :th_109::th_109:

    2. Banashi

      Banashi Member

      Bài viết:
      86
      Được thích:
      74
      Thấy tên truyện này cũng hiếu kì biết nội dung thế nào. nay có bạn làm nên rất là cám ơn ah.
      Ngược nhưng đừng ngược từ đầu đến cuối là được òi...
      Tĩnh Nhu thích bài này.

    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Mình rất thích a n9. Mong chg mới của bạn

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 52: Tân vương phi kính trà
      Edit: Trâm Trâm

      Tân nương Ôn Noãn Noãn trang điểm thay quần áo, cùng Vân Trạm dùng bữa ăn sáng phong phú ngay tại gian ngoài tẩm cung, sau đó trang điểm lại chút, lại hỏi Hồng Lăng Lục La, nàng muốn đem những lễ vật tiến cung toàn bộ chuẩn bị đầy đủ hết.

      "Xin nương nương xin yên tâm, lễ vật chuẩn bị sẵn toàn bộ." Hồng Lăng . Hoàng gia tôn quý, quy tắc cũng nhiều, giữa hậu phi hoàng tử công chúa nhất định ganh đua so sánh lẫn nhau, nếu Vương phi tặng lễ vật qua loa làm cho mọi người lưu ý, cho nên đêm qua, nàng và Lục La suốt đêm ngủ, cùng hai nữ quan do Tiêu Dao vương phái đến ngừng kiểm tra cẩn thận số lễ vật sắp tặng cho chư vị hoàng tử công chúa, sau đó tự mình ở đó canh giữ.

      Nghe các nàng chuẩn bị xong, Ôn Noãn Noãn tới với Vân Trạm đứng chờ : "Thiếp chuẩn bị xong rồi, chúng ta tiến cung ." Nàng muốn theo cùng nhau tiến cung yết kiến bà bà hoàng thái hậu, hoàng đế bá bá, tẩu tử hoàng hậu, để kính trà cho bọn họ.

      "Đừng lo lắng, nàng được sinh ra trong dân gian, lại chưa từng được nữ quan dạy nghi trong cung, cho dù có sơ sẩy chút, mẫu hậu, hoàng huynh và hoàng tẩu ta cũng so đo." Vân Trạm ôn nhu an ủi nàng, khuôn mặt tuấn dật lộ ra nụ cười trấn an nàng

      " Vâng." Ôn Noãn Noãn gật gật đầu. Nàng được Vân Trạm vô cùng sủng ái với lại thân phận đặc thù của , nàng có chỗ nào làm ổn, hoàng thái hậu hoàng thượng và ngay cả hoàng hậu đều chọn nhìn thấy.

      ○○○

      Nhất phẩm Vương phi ngồi kiệu tám người khiêng đến cửa chính hậu cung ngừng lại, hậu cung thái giám nâng đến cái ghế gọn làm kiệu cho Ôn Noãn Noãn ngồi lên , vẫn liên tục khiêng nàng đến Từ Ninh cung.

      Đại khái là đứa con trai bảo bối của bà thành hôn, hoàng thái hậu ở trong Từ Ninh cung cũng treo vài tú cầu đỏ thẫm. thân trang phục lộng lẫy hoàng thái hậu ngồi ngay ngắn ở ghế phượng, đương triều hoàng hậu ngồi ở bên trái phía dưới của bà ta chung quanh đứng năm người tuổi đều nhau, còn có hai phu nhân trẻ tuổi đầu đầy châu ngọc xiêm y đắt tiền.

      "Mẫu hậu, Cửu hoàng đệ cùng Cửu đệ muội tiến cung có phải là hơi trễ quá ?" phụ nhân trẻ tuổi trẻ uyển chuyển , nàng đứng ở bên người hoàng thái hậu, thoạt nhìn nàng ta cùng hoàng thái hậu rất là thân cận.

      "Tĩnh Di, bọn họ mới tân hôn thôi, ngươi cũng thông cảm bọn họ chút." Hoàng thái hậu đầy thâm ý, mặt lộ ra nụ cười ôn nhu hiền hoà.

      Mọi người nghe, đều nhìn nhau cười, sau đó bắt đầu nghị luận về đồ cưới của Tiêu Dao vương phi, con của của gia đình thương gia bình thường mà đồ cưới phong phú đến như vậy, tương lai nếu tiểu công chúa xuất giá, đồ cưới ít hơn so với đồ cưới của nàng phải mất hết thể diện hoàng gia sao.

      Hoàng thái hậu bình tĩnh : "Thương nhân họ Ôn năm đó được Phượng Linh quận chúa nhắm trúng, liều lĩnh nhất quyết đòi gả há chẳng lẽ là hạng người hời hợt? Ba người con cũng là thương nhân của bà ấy đương nhiên sao có thể kém? Bảy cháu trai của bà cũng là những nhân vật xuất chúng. Ôn gia đồng tâm hiệp lực kinh thương mấy chục năm, đương nhiên có thể dành cho con của hồi môn phong phú có thể kéo dài đến mười dặm rồi."

      Người ngoài thấy phần ba đồ cưới quả là Tiêu Dao vương đưa sính lễ qua, còn có hoàng gia ban cho, còn có quà cưới của Hà Hầu phủ, Vân Tả thị lang phủ, nhưng bà xem qua toàn bộ danh sách đồ cưới của Ôn Noãn Noãn khỏi hơi khiếp sợ, hoàng gia gả con cũng có hơn cái đám cưới này, Ôn gia trước kia quả quả nhún nhường khiêm tốn rồi.

      "Hoàng hậu, ngươi có từng gặp qua các huynh trưởng của Vương phi chưa? Bọn họ và hoàng đệ chung đụng như thế nào?" Hoàng thái hậu xoay mặt hỏi hoàng hậu ngồi ở bên tay trái. Hoàng Thượng vào triều bận rộn, rảnh lại đây cho em dâu kính trà.

      Hôm qua cùng hoàng đế ra ngoài cung tham gia hôn lễ, Lưu hoàng hậu hướng hoàng thái hậu cung kính khom người , " Khởi bẫm mẫu hậu, ba huynh đệ Ôn gia đưa Vương phi xuất giá, bộ dạng đều rất tuấn, nhất là lúc tươi cười làm người khác cảm thấy thoải mái. Cửu hoàng đệ cùng bọn họ vừa chuyện, giống như quen biết từ trước" huynh đệ Ôn gia

      Thông qua cuộc hôn lễ này, những người nhìn thấy kì cũng biết, huynh đệ bọn họ vốn dĩ có hơi mập chút ít, nhưng năm nay liên tiếp chuẩn bị cho hôn lễ, bọn họ bao gồm cả phụ thân của bọn họ đều gầy vòng, kết quả dung mạo so với trước kia tuấn hơn rất nhiều, khí sắc nhìn cũng hăng hái hơn trước kia.

      Nhớ tới mật hàm mà thủ hạ truyền tới, hoàng thái hậu có chút hoài nghi, con của bà cũng bởi vì thân mật ấm áp của gia đình họ Ôn này nên mới muốn kết hôn với tiểu muội Ôn Noãn Noãn nên mới cố ý cùng với huynh đệ Ôn gia lui tới.

      Lại nhớ tới sáng nay, nữ quan mang theo khăn lạc hồng từ Tiêu Dao vương phủ trở về cung, abf nhịn được thầm thở dài sâu, con trai của bà.....

      "Thái Hậu nương nương, Tiêu Dao vương gia mang Vương phi tiến đến yết kiến." Ở phía trước chính điện Từ Ninh cung gã thái giám cao giọng bẩm báo.

      Mọi người lập tức xoay mặt nhìn về phía ngoài điện, chỉ thấy nam tử tuấn mỹ mặc áo mãng bào màu tím nhạt dẫn theo nương mặc quần áo bằng lụa đỏ chậm rãi vào đại điện.

      Tiêu Dao vương gia mặt như quan ngọc, mày cong xéo lên như muốn chạm vào tóc mai, hai mắt sáng sủa phấn khởi, tươi cười ôn hòa tuấn nhã.

      Tiêu Dao vương phi da thịt trắng noãn, tươi đẹp như bức tranh, đôi môi hồng như hoa đào khóe miệng nhộn nhạo ôn hòa cười khe khẽ. Mặc dù tuổi tác còn , nhưng khí độ ung dung nghi thái vạn phương, giống như được công chúa hoàng tộc được bồi dưỡng trong cung nhiều năm.

      Hai cung nữ nhanh chóng đem hai cái bồ đoàn bọc vải lụa đỏ bày biện ở trước mặt hoàng thái hậu.

      "Con bái kiến mẫu hậu. Mẫu hậu, con đến chậm, xin ngài thứ tội." Vân Trạm mang theo Ôn Noãn Noãn đến trước mặt hoàng thái hậu vén áo choàng lên quỳ gối bồ đoàn

      Ôn Noãn Noãn khẽ nâng làn váy, hai đầu gối quỳ vào cái bồ đoàn đầu dập sâu vào cái bồ đoàn khác : "Con dâu bái kiến mẫu hậu nương nương, mẫu hậu nương nương thiên tuế thiên thiên tuế."

      Hoàng thái hậu xét lại chút thần sắc nhi tử thấy hai tròng mắt ôn nhuận, đáy mắt đều có ý cười lưu động, liền biết giờ phút này trong lòng rất cao hứng, liền cười : "Mẫu hậu năm đó cũng là giống các con, sao có thể trách các con tới muộn?"

      Giờ phút này, gã thái giám bưng chung trà làm bằng ngọc lưu ly đỏ, cung kính đến trước mặt Ôn Noãn Noãn quỳ xuống, giơ khay lên, "Vương phi nương nương xin mời người kính trà cho Thái Hậu nương nương."

      Ôn Noãn Noãn hai tay cầm lấy chung trà làm bằng ngọc lưu ly, giơ lên cao, cung kính : "Mẫu hậu nương nương, mời uống trà."

      Hoàng thái hậu tiếp nhận trà, nhấp hai ngụm coi như tượng trưng nhân tiện : "Rất ngoan, nếu con gả cho con trai của ta, vậy con chính là hoàng gia phu nhân. Con phải tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc, hiếu kính bà bà, tôn trọng tỷ muội nhà chồng, nhanh chóng khai chi tán diệp cho hoàng gia ta." xong, bà kêu cung nữ ở bên người lại bưng cho Ôn Noãn Noãn cái hộp đàn gỗ.

      Ôn Noãn Noãn dùng hai tay tiếp nhận, khấu tạ hoàng thái hậu, sau đó nàng đem hộp đàn gỗ được hoàng thái hậu ban thưởng giao cho Hồng Lăng ở phía sau mình. Lần này biết hoàng thái hậu là nghĩ như thế nào mà có ban thưởng cung nữ. Nàng lấy hộp gấm từ khay trong tay Lục La, cầm hai tay giơ lên : "Mẫu hậu, đây là con dâu tự tay chọn lựa, hy vọng mẫu hậu thích." Nàng ở trong nhà đợi gả, nhiệm vụ trọng yếu nhất chính là làm ít vớ đai lưng.... nhưng trải qua chút kiểm nghiệm của mọi vẫn là dám cầm khoe ra ngoài, đành phải tìm cách khác.

      Hoàng thái hậu tiếp nhận mở ra nhìn xem, lập tức nở nụ cười: "Rất tốt, lễ vật của con rất hợp với tâm ý ai gia." Trong hộp gấm là pho tượng Phật Như Lai bằng phỉ thúy.

      "Cám ơn mẫu hậu thích." Ôn Noãn Noãn lập tức thở phào nhõm. Phật giáo bắt đầu lưu truyền ở vùng đất đai rộng lớn Trung Nguyên, hoàng gia đều xây dựng tổ miếu thờ để cung phụng, cho nên nàng chọn cho hoàng thái hậu là Phật Như Lai bằng phỉ thúy.

      Vân Trạm giúp đỡ nàng đứng dậy đến trước mặt hoàng hậu : "Đây là hoàng tẩu của ta, đương kim Lưu hoàng hậu, cũng là biểu tỷ của ta." hướng tới hoàng hậu khom người thở dài, : "Tiểu đệ để hoàng tẩu đợi lâu, xin hãy hoàng tẩu thứ lỗi."

      Hoàng hậu dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, đoan trang khẽ khom người hoàn lễ, lời hai ý nghĩa : "Bản thân hoàng tẩu lại hy vọng hoàng đệ nên tới muộn thêm chút nữa."

      Chờ cung nữ đem bồ đoàn tới bên này, Ôn Noãn Noãn quỳ xuống, đem chén trà thứ hai dùng hai tay nâng lên, : "Thần thiếp bái kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương thiên tuế thiên thiên tuế."

      Tiểu Vương phi thanh mềm mại non mềm, nghe thôi cũng cảm thấy thoải mái.

      Hoàng hậu liền cười tiếp nhận chung trà lưu ly đỏ uống ngụm, : "Muội là thê tử của đệ đệ, có thể kêu Bổn cung hoàng tẩu. Em dâu đoan trang thục nhã, thua thục nữ của nhà cao cửa rộng chốn kinh thành. Bổn cung vui mừng, nếu ngày sau đệ muội có rảnh hãy thường tiến cung đến đây chơi, chúng ta chuyện tán gẫu với nhau."

      Ôn Noãn Noãn khom người , "Hoàng tẩu thích thần thiếp quả là phúc khí của thần thiếp."

      Hoàng hậu gật gật đầu, ban cho Ôn Noãn Noãn trọn bộ trang sức bằng phỉ thúy, Ôn Noãn Noãn lập tức đưa tặng hoàng hậu sợi chuỗi dạ minh châu màu hồng kích cỡ khoảng bằng ngón tay út.

      Ôn Noãn Noãn đứng dậy, Vân Trạm liền dẫn nàng sang gawph tỷ tỷ ruột của mình là Tĩnh Di, hai vị trưởng công chúa này gả ở kinh thành. Đại nhị em dâu bái lễ và trao lễ vật lẫn nhau.

      Vân Trạm giới thiệu đến bốn hoàng tử và vị công chúa, Ôn Noãn Noãn hướng tới bọn họ khom người thi lễ, xưng hô điện hạ, sau đó dâng lễ vật Ôn gia chuẩn bị tỉ mỉ.

      Giữa trưa, hoàng thái hậu ban thưởng tiệc rượu, Hoàng Thượng lại đây bái kiến hoàng thái hậu, cùng mọi người đồng tịch. Vân Trạm dẫn Ôn Noãn Noãn kính trà cho , Hoàng Thượng lại tặng cho bộ trang sức tinh xảo hoàn mỹ và ba mươi bảy kiện lụa được tiến cống từ ngoại bang.

      Sau giữa trưa, hoàng thái hậu mệt mỏi, cho mọi người đều tự tan . Vân Trạm liền dẫn Ôn Noãn Noãn tản bộ ở ngự hoa viên, sau đó lại chuyển đến Thọ Khang cung trong trẻo lạnh lẻo. Lúc này đây cùng Ôn Noãn Noãn chia ra nữa, mà cùng nhau vào bái kiến phi tử mà tiên hoàng sủng ái nhất, Ôn Quý thái phi nương nương.

      Ôn Quý thái phi sai người dâng trà, Ôn Noãn Noãn liền đứng dậy bưng trà giúp bà, xem như tận lực hiếu thảo. Từ xưa đến nay, giữa đích và thứ, sang quý và đê tiện luôn phân biệt rất rạch ròi, cho dù là hoàng tộc, trước mặt người ở bên ngoài đều là tôn quý, ở trong hoàng tộc thân phận cao thấp cũng vẫn là phân rất .

      Ôn Quý thái phi sắc mặt rất tốt, hề có chút buồn bực vì bản thân được mời đến Từ Ninh cung uống trà con dâu, bà cười tủm tỉm đem khối long văn ngọc bội đưa đến trước mặt cho Ôn Noãn Noãn , đó chính là Hoàng Thượng ban thưởng cho, lần trước quên cho nàng , lúc này đây thể lại quên.

      Ôn Noãn Noãn len lén liếc nhìn Vân Trạm chút, biết có ý kiến gì với miếng Long Văn ngọc bội đại biểu cho hoàng đế này?

      Vân Trạm rất bình tĩnh thay Ôn Noãn Noãn nhận lấy khối long văn bội kia rằng tạ ơn hoàng thượng.

      Ôn Quý thái phi cười mỉm, sau đó sắc mặt lại nghiêm túc, thở dài: "Nháy mắt hơn mười năm, Cửu hoàng tử cũng đến tuổi thành thân. Thái Hậu nương nương là hạnh phúc, trước mặt có hai đứa con trai, đám con dâu, chỉ có ta độc canh giữ ở Thọ Khang cung này, nhìn ánh trăng sáng treo bầu trời mà nhớ nhung về hoàng nhi ở Nam Cương hoang vắng." xong bà thổn thức thôi.

      Ôn Noãn Noãn tuy rằng rất là đồng tình, nhưng nhớ kỹ lời của lão tổ mẫu, tuyệt đối can dự vào chuyện riêng trong hoàng tộc.

      Ôn Quý thái phi rút ra khăn lụa cúi đầu khẽ lau khóe mắt, Ôn Noãn Noãn đành phải khuyên bà đừng quá mức bi thương, sau này nàng thường xuyên tiến cung đến thăm bà.

      Ôn Quý thái phi thở dài thở ngắn, đưa mắt nhìn phía Vân Trạm, : "Quân tử nên giúp người khác thành công, Bổn cung tuy phải quân tử nhưng cũng là biết thời biết thế thúc đẩy cuộc nhân duyên mỹ mãn. Thế nhân đều thiện hữu thiện báo, biết phần thiện tâm này của Bổn cung khi nào được hồi báo."

      Ý của bà muốn nhắc đến chuyện nàng cùng Vân Trạm gặp mặt ở ngự hoa viên là có phần công lao của bà? Nên tại bà muốn hồi báo sao?

      Ôn Noãn Noãn rất là bất an.

      Vân Trạm cười ha hả : "Ta tìm thời gian thích hợp đề nghị với Hoàng thượng, Thập tam đệ Tề vương trưởng thành, các huynh trưởng cần lo lắng còn quá , thể phụng dưỡng tốt Ôn quý thái phi nương nương nữa. Thái Hậu mấy năm nay có con cháu hầu hạ quanh người, trong lòng đề cao nhất là tình mẹ thương con, nếu Quý thái phi nương nương lấy chân tình cảm động Thái Hậu nương nương thành toàn cho mẹ con được trùng phùng."

      đây là hứa hẹn, giúp Ôn Quý thái phi cầu tình, để bà đến đất phong của con trai bà mà dưỡng lão.

      Mặt Ôn Quý thái phi lộ vẻ vui sướng, "Tiêu Dao vương ôn hòa hiền đức cả triều đều biết, hôm nay gặp lại mới biết danh bất hư truyền."

      Bà cười nhìn Ôn Noãn Noãn : "Noãn Noãn, tuy rằng nửa đời nhốt tại trong cung này nhưng cũng là rất biết nhìn người, con chớ phụ tấm chân tình của Tiêu Dao vương đối với con."

      " ai cả đường ." Ôn Noãn Noãn gật đầu , , " rất đúng." Nàng vừa , vụng trộm nhìn phía Vân Trạm. Đây cũng là chuyện khác hẳn với kiếp trước.

      Vân Trạm nháy mắt liền nhận thấy được Ôn Noãn Noãn trộm nhìn , thoải mái chuyển về hướng nàng, nhìn nàng mỉm cười.

      Ôn Noãn Noãn lập tức xấu hổ đến cúi đầu, hai gò má ửng hồng, tim đập giống như nổi trống.

      Ôn Quý thái phi là người từng trải, đương nhiên biết trong lòng Ôn Noãn Noãn , liền bỡn cợt : "Tân nương tử xấu hổ rồi." Vân Trạm vì nàng sử dụng ít mưu thủ đoạn, tại rốt cục đạt được hồi báo mà mong muốn.

      Ôn Noãn Noãn lập tức xấu hổ đến hận thể mặt đất đột nhiên xuất cái hang, để cho nàng chui vào.

      Nhìn thấy nàng mặt đỏ tai hồng, lộ vẻ thẹn thùng, trong lòng Vân Trạm dâng lên đến đắc ý cùng thỏa mãn lạ thường. Trời xanh phụ lòng người, nhìn trúng rốt cục nàng ấy cũng động lòng vì .

      Chạng vạng, Vân Trạm cùng Ôn Noãn Noãn đến Từ Ninh cung lời từ biệt với hoàng thái hậu, hoàng thái hậu đáp ứng, bọn họ liền ngồi kiệu ghế ra ngoài cung, sau đó người cưỡi ngựa người ngồi kiệu, quay về Tiêu Dao vương phủ.

      Hoàng gia quy củ rất nhiều, ngoại nhân ra vào hoàng cung dứt, trừ bỏ mồng mười lăm triều đình cho phép mệnh phụ phu nhân tiến cung thăm viếng hoàng hậu hoàng thái hậu, Ôn Noãn Noãn về sau muốn vào cung yết kiến, cũng phải trình bái thiếp trước. Sau này nhiệm vụ chủ yếu của nàng chính là hầu hạ Tiêu Dao vương tốt, vì khai chi tán diệp.


      Nàng có thể hầu hạ tốt , nhưng nàng có thể giúp khai chi tán diệp sao?

      Đây cũng là dấu hỏi lớn ở kiếp trước!
      vanlactamviem, PhongVy, Phong Vũ Yên16 others thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      ☆, Chương 53: Ngược trong dịu dàng
      Edit: Trân Trân

      Ôn Noãn Noãn cùng Vân Trạm trở lại Tiêu Dao vương phủ chân trời mặt trời phía tây chỉ chừa lại chút ánh sáng mờ cuối cùng. Cửa phủ mở rộng ra, thị vệ giữ cửa cùng gia đinh cung nghênh đón Vương gia Vương phi quay về phủ. Kiệu của Vương phi dừng ở trước tiền viện,

      Lục La đưa tay đỡ Ôn Noãn Noãn ra ngoài, sau đó phía sau nàng và Vân Trạm vào Vọng Hà điện ngồi ở đại điện.

      Vân Trạm ngồi bàn gỗ ở chính điện, lưng dựa ghế lớn khắc bốn móng rồng ý bảo Ôn Noãn Noãn ngồi ở bên cạnh cái ghế khắc hoa mẫu đơn ở phía trước dãy ghế khắc hoa gấm.

      Các cung nữ thái giám bọn người hầu nối đuôi nhau mà vào, sắp hàng theo thứ tự ở đại điện. Ôn Noãn Noãn nhìn đến hai gã quản lý và quản đồ cưới của nàng cũng đều ở trong đó.

      "Khởi bẩm Vương gia, Vương phi nương nương, người đều đến đông đủ." gã nam tử trung niên có hơi mập môi để râu cá trê hơn 40 tuổi .

      Vân Trạm gật đầu, xoay mặt nhìn về hướng Ôn Noãn Noãn : "Noãn Noãn, vị này là Đại tổng quản của vương phủ Lý Dương, về sau nàng có chuyện gì chỉ cần phân phó ông ta." Lý Dương là Đại tổng quản của phủ, do hoàng thái hậu ban cho , ông ta đối với luôn cung kính, và đem vương phủ quản lý rất tốt, tất cả người hầu trong phủ điều phân biệt được thân phận lớn làm quá phận của mình, ngại cho ông ta cách thời gian liền thông báo tin tức cho hoàng thái hậu.

      Ôn Noãn Noãn nhìn Lý Dương : "Ta mới đến đây, hiểu quy củ của kinh thành cùng vương phủ, nếu có điểm nào sơ sót mong Lý Đại tổng quản chỉ điểm nhiều hơn." Vừa , nàng vừa lễ phép mỉm cười, gật đầu cái.

      Lý Dương nghiêng người thi lễ với Ôn Noãn Noãn: "Vương phi nương nương quá khiêm tốn rồi." Ngày hôm qua ông ta cùng ba huynh đệ Ôn gia tiếp xúc phát tính tình bọn họ đều rất tốt, phỏng chừng Vương phi nương nương phải là người ngạo mạn điêu ngoa, hôm nay bái kiến, quả nhiên Vương phi trẻ rất ôn hòa, vì thế ông hy vọng hiền lành nhẫn của nàng, có thể chịu đựng nhiều tật xấu của Vương gia.

      Vân Trạm dùng ánh mắt ám chỉ Lý Dương, Lý Dương lập tức kêu lên ba người ma ma trung niên :

      "Vương phi nương nương, Ngọc Lan, Ngọc Liên là cung nữ quản việc vặt vãnh ở hậu viện, Ngọc Mai là quản lý khố phòng ở hậu viện." Ba vị này cũng là hoàng thái hậu ban tặng, hoàng thái hậu cực kì quan tâm đến Tiêu Dao vương gia.

      Ba người quản nghiêng người thi lễ với Ôn Noãn Noãn. Ôn Noãn Noãn ôn hòa đưa tay : "Sau này ta còn phải làm phiền ba vị quản . Hồng Lăng, Lục La, các ngươi bái kiến ba vị . Tần ma ma, Triệu ma ma, nếu ba vị có gì dặn dò, các người cứ nghe theo lời dạy của ba vị mà làm." Nàng giới thiệu nha hoàn hồi môn mà mình cho các quản

      Ba quản luôn miệng : " dám nhận, hầu hạ Vương phi là thuộc bổn phận của chúng tôi."

      "Ngọc Lan , Ngọc Liên , Ngọc Mai ." Hồng Lăng Lục La từ phía sau Ôn Noãn Noãn tới hành lễ ba vịcô trước. Tần ma ma và Triệu ma ma cũng hướng ba vị hành lễ.

      Chờ Ôn Noãn Noãn giới thiệu người hầu hồi môn theo nàng với quản sựcô , sau đó Vân Trạm tiếp tục : "Lý Đại tổng quản, bổn vương ở vương phủ ngươi phải hầu hạ Vương phi chu đáo, bất luận kẻ nào dám mạo phạm Vương phi cũng như thất lễ đối với Vương phi nghiêm trị tha!" Người hầu trong phủ phần lớn đều do hoàng thái hậu ban tặng, có người còn vốn có thân phận thấp. Ôn Noãn Noãn đến từ gia đình thương nhân bình thường ở trong mắt bọn họ thuộc loại người hạ đẳng, lo lắng khi mình ra ngoài làm việc thời điểm, bọn họ nô tài khi dễ chủ, chuyện khi dễ Ôn Noãn Noãn.

      Lý Dương nhanh chóng khom người : "Tiểu nhân tuân mệnh." Ông ta từ thị vệ nào đó bên kia biết được, Vương gia dùng chút thủ đoạn đen tối mới có thể ép cưới được Vương phi vào tay của mình, điều này đủ để chứng minh Vương gia đối với Vương phi có bao nhiêu để ý.

      "Lưu Nham." Vân Trạm kêu lên.

      Lưu Nham đứng ở sau lưng nhanh chóng chuyển tới trước mặt , khom người nghe lệnh.

      " Chọn cho bổn vương tám đến mười sáu thị vệ cơ trí nhất theo bảo vệ Vương phi, về sau khi nàng ra ngoài phủ, cho bọn họ ngoài sáng lẫn trong tối bảo vệ an toàn cho vương phi." Vân Trạm ra lệnh. Thời điểm ở vương phủ nàng thể ra khỏi phủ nhưng thời điểm ở trong phủ nàng nhất định tìm cách trốn ra ngoài kinh thành dạo, cho nên chi bằng an bài thị vệ trước cho nàng đề phòng bất trắc.

      Mệnh lệnh cho Đại tổng quản nghe nàng phân phó, đe dọa mọi người trong phủ tuyệt đối được vô lễ với nàng mặt khác đặc biệt lựa chọn thị vệ riêng bảo vệ nàng khi ra ngoài vương phủ.

      Ôn Noãn Noãn nghe phân công gia nhân làm việc nàng mừng rỡ thôi, chuyển mắt mỉm cười nhìn về hướng , nụ cười ôn nhu sáng lạn. Đời trước, cũng giới thiệu gia nhân trong Vọng Hà điện này, chỉ là cũng đặc biệt nhắc đến chuyện chuẩn bị thị vệ cho nàng. tại muốn chọn những thị vệ giỏi nhất cho nàng, những vậy mà còn muốn bọn họ bất kể sáng tối theo bảo vệ nàng ràng chuẩn bị cho nàng mặc nam trang khi xuất môn dạo phố.

      Kiếp này, vẫn là , nhưng sao lại trở nên có ý tốt khoan hồng độ lượng đến như thế? Là bởi vì quá trình bọn họ quen biết nhau giống với đời trước?

      Lòng của nàng nhộn nhạo như mặt hồ, con mắt sáng rực rỡ có tình ấm áp chảy xuôi bên trong đó.

      ○○○

      Nha hoàn Hồng Lăng Lục La cùng với thái giám Trầm Minh hầu hạ chủ nhân rửa mặt chải đầu xong lui về phía sau ra ngoài tẩm cung, Ôn Noãn Noãn ngồi thẳng ở bàn trang điểm vừa chải vuốt lại vài sợi tóc dài, chờ Vân Trạm lại đút cho nàng độc dược.

      Vân Trạm từ gian ngoài bưng ly trà đến bên người Ôn Noãn Noãn đưa cho nàng , "Hai ngày này thời tiết có chút nóng, nàng uống ly trà này xong rồi nghỉ ngơi, đề phòng nửa đêm nàng khát nước lại phải xuống giường tìm." có vẻ rất quan tâm tiểu kiều thê.

      Ôn Noãn Noãn chậm rãi ngẩng đầu hỏi: "Vương gia khát nước sao?" Ngày hôm qua dùng lý do này hôm nay cũng dùng lý do này, ngày mai cũng dùng lý do này sao? Ngày mai trước mặt nàng uống chén nước để xem dùng lý do gì để kêu nàng uống nữa.

      "Hãy gọi ta là Cửu ca." Vân Trạm mỉm cười , "Ta bởi vì khát nước mới ra gian ngoài uống trà, thuận tiện bưng cho nàng ly."

      "Cám ơn Cửu ca." Ôn Noãn Noãn cười thản nhiên, tiếp nhận ly trà bằng sứ trắng, chậm rãi đem nước trà kia uống vào, sau đó , "Có phải do muội uống quen nước ở kinh thành nên muội cảm thấy nước này có chút chua chua." xong, nàng còn cố ý chép miệng cái, giống như hồi tưởng lại mùi vị của nước trà.

      "Có lẽ vậy." Vân Trạm vẻ mặt bình tĩnh , "Nếu nàng cảm thấy quen về sau ta cho người đến vùng núi Miên Long Sơn gần đây lấy nước suối từ cho nàng dùng"

      Ôn Noãn Noãn vội vàng : " Chàng đừng xa xỉ như thế, coi chừng tương lai bị người đời kiêu xa hoang dâm." Cơn giận dữ hay ban thưởng của hoàng gia, đều như hổ gần nhà, khó có thể đề phòng!

      "Noãn Noãn quả nhiên hiền lành, biết khuyên phu quân tiết kiệm." Vân Trạm cười , đem chung trà đặt ở bàn trang điểm, "Sắc trời còn sớm, chúng ta nghỉ tạm ." xong, cất bước đến bên giường.

      Ôn Noãn Noãn đem lược buông xuống, đứng dậy theo , cùng mỗi người bên nằm xuống giường.

      Vừa bỏ áo khoác lên phía sau giường, Ôn Noãn Noãn liền bị đặt ở dưới thân.

      "Noãn Noãn"

      gọi tên của nàng đầy tình tứ, triền miên kéo dài, đôi môi mỏng giống như chuồn chuồn lướt nước chạm vào cái trán trắng như tuyết của nàng rồi xuống đôi mày lá liễu cong cong rồi xuống tới lông mi vừa dài vừa cong đôi môi tiếp tục trượt xuống đĩnh mũi thon gọn, lướt qua hai gò má đầy đặn.

      "Noãn Noãn, hôm nay ta quên căn dặn phòng bếp đem ba bữa ăn của nàng tăng gấp đôi. Nàng rất gầy cần ăn nhiều mới có thể mập." cắn lỗ tai của nàng, thầm khe khẽ.

      Lúc chuyện hơi ấm toàn bộ phun lên lỗ tai lên mặt và lên má của nàng, nàng cười duyên tránh né, "Đừng như vậy, muội nhột quá. Thôi, muội thích dáng người giờ của muội hơn, muội thích ăn đến béo tròn lên đâu." Nàng đối với dáng người giờ của mình rất hài lòng, đương nhiên muốn thay đổi thành béo ú, càng muốn trở nên gầy như que củi giống trước khi chết ở kiếp trước.

      ", nàng mập mới xinh đẹp." liếm vành tai mượt mà của nàng ngữ khí mười phần cố chấp.

      thích nàng mập mạp, cho nên kiếp trước bên cho nàng dùng độc dược, bên liều mạng làm cho phòng bếp làm thức ăn ngon cho nàng?

      Ôn Noãn Noãn đúng là biết gì. Thân thể của nàng bị chuốc độc, tinh thần thiếu chút nữa bị hành hạ đến hỏng mất làm sao nàng có thể béo được?

      "Noãn Noãn, ta thích nàng trắng trẻo mập mạp," vừa vừa hôn lên đôi môi hồng phấn mê người tựa như hoa đào của nàng đầu lưỡi chui vào trong hàm răng quấn lấy cái lưỡi đinh hương của nàng trêu chọc.

      " Ừ..." Biết vừa rồi uống độc dược mà độc dược này cùng với kịch độc người có tác dụng tương khắc nên nàng ngoan ngoãn dịu dàng nghênh hợp với , nuốt toàn bộ nước bọt ..

      Trong khoảng gian khép kín của chiếc giường, dần dần tràn ngập mùi vị động tình của cơ thể, tứ chi của hai người quấn quít lấy nhau, thần chí Ôn Noãn Noãn nhanh chóng mơ hồ, cuối cùng ngủ mê mang.

      "Noãn Noãn, Noãn Noãn..." nhàng vuốt ve đôi gò má được bao phủ bởi màu đỏ ửng của nàng, thấy nàng bất tỉnh nhân , liền lấy ngón tay vừa điểm điểm vừa vuốt ve ngũ quan của nàng, giống như dùng ngón tay phác hoạ, đem dung mạo của nàng khắc sâu vào trong lòng mình.

      Đôi mắt khép hờ vuốt ve nàng, bởi vì nàng giãy dụa mà nửa vai lộ ra ngoài áp đôi má vào gương mặt của nàng, cọ nhè , đôi môi lưu luyến ở vai nàng.

      thích nàng, thích hơn cả những gì tưởng tượng, cho nên trước tiên bắt đầu điều chỉnh thể chất của nàng. muốn dùng thủ pháp ôn nhu nhất hy vọng nàng có thể thừa nhận được. Nếu chẳng may độc người đến cuối cùng vẫn thể giải trừ được, lúc chết, nàng cũng nằm ở bên cạnh bồi bạn . Noãn Noãn, thê tử quý của ....

      kéo chăn mỏng đắp lên người cả hai rồi sau đó ôm thân thể thơm tho mềm mại của nàng vào trong lòng sau đó nhắm mắt lại, nửa đêm tỉnh lại liền bắt mạch cho Ôn Noãn Noãn chút, xem nàng có xuất các triệu chứng khác thường gì rồi mới tiếp tục ngủ. Lúc rạng sáng, đột nhiên bật dậy ôm ngực nhíu mày thở hổn hển, sau đó vội vàng xuống giường, vội vàng mặc bộ trung y mỏng manh vào người rồi chạy .

      Sáng sớm, sương thu tựa như tấm màn mỏng bao phủ toàn bộ kinh thành, Hồng Lăng Lục La mang theo bốn cung nữ đến, nhìn cánh cửa tẩm cung mở liền cùng nhau vào.

      Lúc này, Vân Trạm có mặt ở đây, an vị ở bàn bên ngoài phòng, trong tay bưng cái bát bằng sứ trắng, từng hớp từng hớp uống chén thuốc có màu đen kịt. Thái giám bên người sửa sang lại bàn trang điểm của Vương phi đem số bình sứ trắng bằng men xanh thu vào thùng màu nâu.

      "Vương gia." Các cung nữ cùng nhau hướng Vân Trạm khom người thi lễ.

      "Vương phi vẫn chưa tỉnh." Vân Trạm , thanh có chút khàn. Hồng Lăng Lục La nghe, đều cảm thấy tinh thần tốt.

      Vương gia rất sủng ái Vương phi !

      Tân hôn đúng là nhiệt tình như lửa nha, hy vọng thân thể Vương phi có thể chịu được.

      Các nàng nhìn lẫn nhau, đều hiểu ý mỉm cười.

      "Các ngươi về sau có việc gì đặc biệt đừng làm phiền Vương phi ngủ, khi nào nàng tỉnh kêu các ngươi các ngươi hãy vào. Còn nữa, phái người đến phòng bếp tiếng, về sau thức ăn ngày ba bữacủa Vương phi phải chuẩn bị đa dạng, số lượng phân chia hợp lí, buổi sáng cùng buổi chiều đều phải làm những món ngọt mới lạ, tự động bưng đến Vương phi trước mặt." Vân Trạm lạnh mặt ra lệnh, người tản ra khí đen.

      " Dạ, Vương gia." Hồng Lăng Lục La cùng các cung nữ vội vàng lên tiếng trả lời.

      Vân Trạm khoát tay tay, ý bảo các nàng ra ngoài. Hồng Lăng Lục La thấy thế, liền bưng chậu nước rửa mặt cùng với bốn cung nữ lui ra ngoài.

      "Trầm Minh." Vân Trạm trầm tư hồi , , "Phái người đến phòng giamngoài kinh đô tìm vài tử tù trẻ tuổi, khoẻ mạnh dù nam hay nữ đều được."

      Trầm Minh thấp giọng : "Tiểu nhân tuân mệnh." chỉ lần nhận được lệnh loại này của Tiêu Dao vương gia, cũng biết công dụng của những tử tù này, chỉ là trước đây đều sử dụng tử tù nam nhưng tại sử dụng thêm tử tù nữ là bởi vì Vương phi.

      Trầm Minh thu thập xong cái rương gỗ màu nâu lui ra ngoài, trong chốc lát liền dẫn theo hai thái giám bưng hộp đựng thức ăn bước vào, cùng nhau bày lên bàn.

      Vân Trạm cứ ngồi đó chờ đợi như thế. Đột nhiên, đứng dậy, : "Vương phi tỉnh rồi, ngươi bảo Hồng Lăng Lục La bước vào, thuận tiện cho người đem đồ ăn sáng của Vương phi đưa tới." xong, liền nhanh vào tẩm cung.

      Cất bước đến bên trong giường, Ôn Noãn Noãn tỉnh lại, kêu lên, "Có ai ? Người đâu." Nàng cảm thấy đầu váng mắt hoa, dạ dày đôi khi vặn lên từng cơn đau xót, ngực còn có chút nặng nề.

      Nàng cùng hệ thống hạnh phúc số mười ba trao đổi qua, nó là Vân Trạm đút cho là hai loại độc dược hỗn hợp, có nhiều hơn nửa là hợp chất hoá học vô hại, có thể thông qua thân thể bài tiết ra ngoài nhưng số còn sót lại kết hợp với chất khác tạo thành hỗn hợp độc tố mới, bắt đầu trích tụ lại ở trong thân thể nàng.

      Khi thân thể của ngươi đến cực hạn ta đưa ra cảnh báo khẩn cấp, còn trước đó, ngươi nguyện ý chịu ngược là chuyện của ngươi, ta chỉ phụ trách ghi lại các loại cảm xúc luỹ thừa của ngươi. Hệ thống số mười ba bình tĩnh lãnh khốc cảnh cáo nàng.

      Hệ thống, ngươi vô tình... Ôn Noãn Noãn tuy rằng đầu choáng váng mắt hoa, nhưng bắt đầu lo lắng mình có nên dùng năng lượng hạnh phúc đổi giải dược chân chính hay .
      vanlactamviem, PhongVy, Phong Vũ Yên13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :