1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Có Độc - Dịch Ngũ (VIP từ chương 67)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      @LạcLạc: Nhờ em nha.
      Chương 42: Vân Trạm thâm tình.
      Editor: Tĩnh Nhu.

      Vân Trạm mang Ôn Noãn Noãn rời khỏi Từ Ninh cung, ánh mắt ôn hào : "Noãn Noãn, ta sai người đưa nàng sang chỗ Quý thái phi sau đó nàng hãy theo Hầu phu nhân quay về Hầu phủ. Ngày mai, đại ca và tứ ca của nàng đến Hầu phủ gặp nàng. Qua vài ngày nàng hãy theo họ quay lại Ninh Dương thành.""

      Ôn Noãn Noãn ngẩng mạnh đầu dám tin hỏi: "Đại ca và tứ ca của ta? Bọn họ… Có phải bọn họ đến Tiêu Dao vương phủ tìm ngươi? Ngươi an bài cho họ đến Hầu phủ sao? Chẳng lẽ đây chính là kế hoạch của ngươi?"" Ôn gia ở kinh thành vốn có nhân mạch, nàng bị Hà hầu phủ cưỡng ép mang , dưới tình huống thúc thủ vô sách như vậy hy vọng duy nhất của họ chính là giao tình với Tiêu Dao vương Vân Trạm.

      "Ừ." Vân Trạm gật đầu, khóe miệng nở nụ cười ấm áp, "Ôn gia phi thường để ý nàng, thậm chí muốn dùng tất cả tài sản chỉ để đổi lấy tự do của nàng."

      Ôn tứ - Ôn Hiểu Trí, người có giao tình với nhiều nhất. Ôn đại – Ôn Hiểu Nhân, gia chủ đời kế của Ôn gia. Hai người bọn họ ngày đêm thúc ngựa để đến được kinh thành trước khi Ôn Noãn Noãn đến. Bọn họ lập tức đến Hầu phủ mà lại đến Tiêu Dao vương phủ cầu kiến .

      Bọn họ lo lắng mình là người , lời thể vào gặp Vương gia được. Mà xác thực như thế, thị vệ trước cửa vương phủ thu tiền của họ cũng chỉ là có lệ mà thôi. Vì thế họ liền thay phiên nhau chờ bên ngoài vương phủ cho đến khi gặp được .

      Rốt cục họ cũng chờ được đến lúc xuất , vừa thấy mặt liền trực tiếp quỳ xuống cầu giúp đỡ, chỉ cần có thể giúp Ôn Noãn Noãn rời khỏi Hầu phủ họ nguyện ý dâng ra toàn bộ tài sản của Ôn gia.

      đương nhiên cần tài sản của họ, điều muốn chính là…

      Được đến câu trả lời khẳng định của Vân Trạm, Ôn Noãn Noãn kích động dùng hai tay che miệng, nước mắt tự chủ chảy xuống: "Tổ mẫu, đại bá phụ, đại bá mẫu, nhị bá mẫu, cha, nương… các ca ca."Nàng gọi tên bọn họ, cảm giác hạnh phúc như thủy triều cuồn cuộn dâng lên trong lòng nàng.

      Đinh, đối tượng thu thập Ôn Noãn Noãn cảm nhận được trân trọng mãnh liệt của gia đình, Hệ thống hạnh phúc số 13 nhận được 3000 năng lượng hạnh phúc, hạnh phúc nhân đôi là 10. Do lần đầu tiên nhận được 10 điểm hạnh phúc nhân đôi trong lần, hệ thống tặng thưởng thêm 1000 năng lượng hạnh phúc. thanh tuyệt vời của Hệ thống hạnh phúc số 13 đột nhiên vang lên trong đầu Ôn Noãn Noãn, sau đó còn để trong đầu nàng lên vô số đóa hoa đỏ được tung lên rơi xuống.

      Từ lúc Ôn Noãn Noãn sống lại cho đến giờ, chưa bao giờ chỉ trong lần mà nhận được 10 điểm hạnh phúc nhân đôi, có thể thấy được lúc này trong lòng Ôn Noãn Noãn hạnh phúc biết bao. 10 điểm hạnh phúc nhân đôi tương đương 3000 năng lượng hạnh phúc, còn được hệ thống thưởng thêm 1000 điểm.

      Lúc trước Ôn Noãn Noãn còn lo lắng sau khi vào kinh nàng thể tích lũy năng lượng hạnh phúc nữa, thậm chí bị trừ hết, nghĩ tới tình hình có thể xoay chuyển, năng lượng hạnh phúc có thể tăng nhanh như vậy.

      "A, hu hu~~ tốt quá, ta có thể về nhà." Ôn Noãn Noãn do kích động nên năng lộn xộn, nước mắt rơi ướt cả hai bàn tay nàng, từng giọt theo cổ tay rơi xuống.

      Hồng Lăng, Lục La cũng kích động : "Nhị tiểu thư, chúng ta có thể về nhà." Các nàng cũng giống nhị tiểu thư đều thích Hầu phủ, cũng thích hoàng cung mặc dù tráng lệ nhưng sâm nghiêm u ám này.

      Vân Trạm nhìn Ôn Noãn Noãn, trong lòng cũng khỏi nhộn nhạo. Ôn gia, quả nhiên có tồn tại quan trọng trong lòng nàng.

      rút từ trong tay áo ra chiếc khăn trắng, đưa đến trước mặt Ôn Noãn Noãn, ôn nhu : "Mặt nàng khóc giờ nhìn như con mèo vậy, mau lau khô ."

      Ôn Noãn Noãn cảm kích nhận khăn tay đưa, lau khô nước mắt mặt mình sau đó ngẩng đầu : "Đa tạ." Lần này nàng là tình cảm tạ giúp đỡ nàng và người nhà nàng.

      "Nàng lau sạch , giờ nhìn càng giống con mèo." Vân Trạm nở nụ cười nhìn Ôn Noãn Noãn vẫn còn khóc thút thít, tay cầm lại chiếc khăn tay nhiễm son đỏ cùng nước mắt, tay trái nâng gương mặt nàng, tay phải cầm khăn tỉ mỉ giúp nàng lau hết vêtson bị dính lên mặt.

      Làn da Ôn Noãn Noãn cực kỳ trắng noãn, Hầu phu nhân vì để cho nàng càng lộ nét thanh xuân của mình mà chỉ nha hoàn giúp nàng thoa ít son môi màu hồng đào. Lúc này nàng khóc, lại dùng khăn lau lung tung, vô tình lại khiến soi môi dây lên mặt mình.

      "Lần đầu tiên thấy nàng như thế này đó. Noãn Noãn, nàng là đẹp." Vân Trạm thấp giọng , nhàng lau mặt cho nàng, giống như sợ rằng chỉ cần mình hơi lỡ mạnh tay làm trầy làn da noãn nà của nàng vậy.

      Trong lòng Ôn Noãn Noãn rất là khẩn trương, lông mi đen dài giống như cánh bướm khẽ run run. Hai má nàng lên rặng mây đỏ, nhìn chậm rãi giúp nàng lau sạch vết son mặt.

      Hồng Lăng, Lục La nhìn bọn họ sau đó nhìn nhau khẽ cười. Tiêu Dao vương tuyệt đối lòng với nhị tiểu thư của các nàng, nếu bất chấp ý nguyện của Hoàng đế và Thái hậu mà muốn cưới nhị tiểu thư làm chánh phi.

      Đội trưởng đội thị vệ - Lưu Nham – nãy giờ vẫn trầm mặc sau lưng Vân Trạm hơi cúi đầu, gương mặt đen thui thường co rúm lại vài cái. Chỉ có mới biết được, Tiêu Dao vương gia tốn bao tâm tư vì Ôn nhị tiểu thư, sau lưng động tay chân bao nhiêu lần!

      "Noãn Noãn. Nàng có bằng lòng gả cho ta làm chánh phi ? Tuy rằng ta nhận lời thỉnh cầu của người nha nàng, giúp nàng bị rơi vào tay hoàng huynh, nhưng những đều ta với hoàng huynh đều là lòng."

      Hai mắt Vân Trạm thâm tình nhìn nàng, "Lần đầu tiên gặp nàng, nàng lúc đó khiếp đảm như tiểu bạch thỏ, mà ta trong mắt nàng lại là con sói xám. Lần gặp thứ hai của chúng ta ở Tiết Nguyên Tiêu, dưới ánh đèn, nàng vận y phúc cao quý đoan trang, xinh đẹp động lòng người. biết vì sao, ta thấy nàng tim như ngừng đập vài nhịp, nàng lại trốn tránh ta. Lần thứ ba chúng ta vô tình gặp lại nhau ở ngoại ô Ninh Dương thành, nàng tìm kiếm gì đó trong nhóm các công tử trẻ tuổi, nàng nhìn thấy ta nhưng ta lại cứ ngây ngốc nghĩ rằng nàng tìm ta.

      Lần thứ tư chúng ta vẫn vô tình gặp lại, nàng mặc nam trang mình dạo phố, nàng ràng nhìn thấy ta nhưng lại giả vờ thấy, ta muốn gọi nàng nàng lại cố ý lánh . Noãn Noãn, ta làm sai điều gì, vì sao nàng lại tránh ta như tránh rắn rết vậy chứ?" bất đắc dĩ hỏi, gương mặt tràn đầy nét thống khổ.

      "Ta, ta…" Ôn Noãn Noãn ấp a ấp úng, quay mặt trốn tránh ánh mắt của . Nàng cũng thể đời trước mình vốn là chánh phi của nhưng lại bị ngược chết, sau khi sống lại mới muốn cùng có bất kỳ quan hệ dây mơ rễ má nào.

      "Ta tiếc bại lộ thân phận, bái phỏng tổ mẫu của nàng, hy vọng có thể gần quan được ban lộc chinh phục trái tim nàng, nhưng mà nàng vẫn như cũ đối với ta hờ hững."

      "Sau khi việc cần làm của ta ở Ninh Dương thành kết thúc, ta tính rời , hảo hảo suy nghĩ kỹ lại chút, nghĩ tới chúng ta lại ngẫu nhiên gặp nhau lần thứ năm ở đường."

      "Noãn Noãn, lần đó, nàng cho ta chút chờ đợi nào." muộn phiền , phảng phất như lên án nàng vô tình.

      Tiêu Dao vương gia si tình như thế, nhị tiểu thư vì sao lại phụ chứ?

      Hồng Lăng, Lục La đứng sau lưng Ôn Noãn Noãn, bị từng lời thâm tình của làm cho cảm động, khỏi khiển trách tiểu thư của mình vì sao có thể làm tổn thương vị vương gia tuấn mỹ thâm tình như vầy chứ.

      Lưu Nham lúc này khóe miệng cũng co rút. Vương gia lúc đó bề bộn nhiều việc, bên vừa thay Hoàng thượng làm việc, bên đều động nhân lực thay mình mưu lợi. Ôn nhị tiểu thư bị vị vương gia như thế này coi trọng hay ho chút nào.

      từng lời của , Ôn Noãn Noãn lập tức cảm thấy bất an. Bởi vì cho tới bây giờ, hiểu của Vân Trạm đều rất bất thường. Nếu người nhà nàng biết được đối với nàng dụng tình như thế, tuyệt đối tám phần đem nàng gả cho .

      "Ông trời nhất định ban cho ta cơ hội này." Vân Trạm tiếp tục . "Đại ca cùng tứ ca nàng chạy đến kinh thành tìm ta, khẩn cầu ta cứu nàng ra khỏi Hầu phủ. Chỉ là khi đó quá chậm, Hà hầu phủ muốn với hoàng huynh là Hầu phủ muốn hiến mỹ nữ, ngay cả thời gian cũng ước định xong."

      Thị vệ trưởng Lưu Nham biết giữ im lặng là vàng, tuyệt đối được với kẻ nào rằng sau khi Vương gia biết được hành tung của huynh đệ Ôn gia, vẫn liên tục kéo dài để cho Hầu phu nhân được vào cung gặp Quý thái phi nương nương. Sau đó mới giả vờ như vừa trở lại kinh thành, tình cờ gặp được huynh đệ Ôn gia bên ngoài phủ.

      "Noãn Noãn, nàng thích ra ngoài dạo, nghe qua thân phận xấu hổ của ta. Hoàng huynh sâu sắc nhận được ân điển từ mẫu hậu ta, vẫn luôn đối với ta có chút áy náy. đăng cơ được bảy năm, uy nghiêm càng nặng, ta thể trực tiếp nổi lên va chạm với . Muốn từ trong tay đoạt lại nàng, ta chỉ có thể với nàng là ta nhìn trúng."

      Vân Trạm kích động , "May mắn nàng phản bác ta nếu ta liền phạm vào tội khi quân. Việc đến nước nàng, Noãn Noãn, nàng đối với ta dụng tâm chút được ? Ta biết cầu của Ôn phủ đối với phu quân tương lai của nàng, ta có thể đồng ý với nàng, giữa chúng ta tuyệt đối có người thứ ba, cuộc đời này chỉ có ta cùng nàng bạc đầu giai lão."

      Hồng Lăng, Lục La lập tức kinh hỷ vạn phần, chỉ có đều các nàng là nha hoàn thể lung tung, nhưng trong lòng liên tục thúc giục nhị tiểu thư thỏa mãn tâm nguyện của Vương gia.

      Lưu Nham cũng lập tức động dung, Vương gia là tâm sao?

      Ôn Noãn Noãn nghe xong trong lòng liền thở dài, khẽ gật đầu. tuy rằng hiểm hại người, tuy rằng từng ngược đãi nàng, nhưng là sau khi nàng chết chỉ có thê tử là nàng. Trời cao cho nàng sống lại nhưng vì sao còn để nàng lâm vào vũng bùn như kiếp trước chứ?

      Hoàng mệnh thể trái! Tuy rằng thánh chỉ chưa được ban xuống, nhưng Hoàng thượng cùng Thái hậu đều đồng ý cuộc hôn nhân này, Ôn phủ và nàng làm sao có thể từ chối. Hơn nữa, người khác biết được còn có thể đồn thổi là do nàng muốn trèo cao hơn nữa, vọng tưởng trở thành sủng phi của Hoàng đế, muốn trở thành Ôn Quý phi thứ hai.

      Thấy nàng gật đầu, Vân Trạm vạn phần vui sướng ôn nhu : "" Noãn Noãn, ta đối tốt với nàng." Gương mặt tràn đầy gió xuân, hai mắt ôn hòa lưu động nhè phát ra tình ý với nàng.

      Ôn Noãn Noãn buông làn mi, che giấu bất đắc dĩ trong ánh mắt mình. Lúc đầu cũng đối với nàng tốt nhưng sau đó lại dần dần bộc lộ bản tính, sau đó nữa nàng sống trong thống khổ. Hy vọng lần sống lại này cánh bướm có thể dùng nhiều sức, giúp từ bỏ bớt bản tính hung bạo, giúp nàng có thể nhận nại àm sống bên cạnh .

      Nhìn nhìn sắc trời, Vân Trạm : ''Chúng ta Thọ Khang cung thôi, giờ này chắc Quý thái phi cùng Hầu phu nhân ở đó uống trà đợi tin tức."

      Ôn Noãn Noãn lặng lẽ gật đầu.

      Từ sau khi vào kinh thành, nàng giống như con rối, tùy ý người khác bài bố, tuy rằng rất nhiều chuyện còn giống với kiếp trước nhưng nàng vẫn lập lại vận mệnh y như kiếp trước.

      Mặc kệ , giờ nàng có 4000 năng lượng hạnh phúc, để phòng ngừa sau này bị trừ hết, nàng trước tiên nên đổi món đồ giúp nàng "Thoát thân trăm phần trăm."

      ○○○

      Vân Trạm có vẻ rất quen thuộc với hậu cung, mang theo Ôn Noãn Noãn theo con đường hoa khác quay lại Thọ Khang cung. "Vương gia thiên tuế." Thái giám gác trước cửa Thọ Khang cung nhìn thấy họ liền chạy lên hành lễ.

      "Ôn mẫu phi quay lại chưa?" dò hỏi.

      "Hồi bẩm Vương gia, Quý Thái phi nương nương cùng Hầu phu nhân gần nửa canh giờ trước quay lại." Tiểu thái giám nơm nớp lo sợ hồi đáp.

      Vân Trạm nghe vậy liền với Ôn Noãn Noãn:"" "Ôn mẫu phi là góa phụ của Tiên hoàng, ta thể thường xuyên tới đây bái kiến bà. Ta vào, nàng đem chuyện hôm nay báo lại cho bà biết tiếng, bà biết ứng đối như thế nào." Loại nữ nhân thông minh xảo trá như Ôn Quý thái phi phỏng chừng rất nhanh đoán được tình là như thế nào, sau đó lấy chút ân huệ nho này hướng cầu tình.

      Ôn Noãn Noãn nghe xong liền khẽ gật đầu sau đó vào Thọ Khang cung.

      "Noãn Noãn." Vân Trạm đột nhiên gọi nàng lại.

      Ôn Noãn Noãn dừng bước xoay người đối mặt .

      Vân Trạm do dự chút mới : "Cho dù gả cho ta, nàng cũng có thể thường xuyên về nhà mẹ đẻ cùng người thân đoàn tụ. Nếu nàng thích nhìn thác đổ, ta có thể dẫn nàng du sơn ngoạn thủy."

      Điều này kiếp trước chưa từng nha.

      Ôn Noãn Noãn nghe xong liền rất kinh ngạc, sau đó môi nở nụ cười phi thường sáng lạn.

      Có lẽ vận mệnh tương lai của nàng thống khổ như đời trước nữa.
      Last edited: 2/1/16
      vanlactamviem, PhongVy, Phong Vũ Yên20 others thích bài này.

    2. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      @LạcLạc
      Cái tựa chương này ta hiểu nên để nguyên, mn ai hiểu chỉ dùm với T^T

      Chương 43: miêu hơi hơi manh

      Editor: Tĩnh Nhu

      "Nga, chuyện này lại có thể xảy ra sao? Con cùng Tiêu Dao vương quả đúng là có duyên." Nghe Ôn Noãn Noãn kể lại, Ôn Quý thái phi bưng ly trà trầm ngâm trong chốc lát rồi : "Con cùng với các huynh trưởng trở về Ninh Dương thành sao?"

      Ôn Noãn Noãn gật đầu : "Tiêu Dao vương ngày mai đại ca và tứ ca đến Hầu phủ bái kiến biểu bá phụ và bá mẫu sau đó mang con trở về nhà. Hoàng Thượng tìm Lễ bộ thượng thư để bàn việc nghị thân, biểu bá phụ hẳn cũng rất nhanh đưa con quay về Ninh Dương thành." Cha mẹ nàng vẫn khỏe mạnh, nàng thuở cũng phải nuôi tại Hầu phủ, Hầu phủ căn bản thể thay thế cho nhà mẹ đẻ của nàng được.

      "Con người giống như tên." Ôn Quý thái phi tụe tiếu phi tiếu liếc nhìn Hầu phu nhân: "Bất quá nếu con gả cho Tiêu Dao vương, vẫn có thể thường xuyên tiến cung bầu bạn với ta." Tay chân Tiêu Dao vương mau, nhanh như vậy cầu được đồng ý của Hoàng Thượng và Hoàng thái hậu.

      Hầu phu nhân hoàn toàn bị tình phát triển trệch đường rây này làm cho ngây người. Bà vẫn cho rằng Hầu gia muốn đưa Ôn Noãn Noãn vào cung làm phi tần, tuy rằng cảm thấy có chút ổn nhưng đây phải chuyện bà có thể phản đối, nghĩ tới Ôn Noãn Noãn cuối cùng lại bị Tiêu Dao vương chọn trúng.

      Tiêu Dao vương tại mặc dù rất được lòng Hoàng Thượng, nhưng khi Hoàng thái hậu hoăng thệ, biết lúc đó Hoàng Thượng và Tiêu Dao vương như thế nào… Bất quá cũng quan hệ gì, bé này phải do Hà hầu phủ nuôi lớn, nếu Tiêu Dao vương làm ra tình gì khiến Hoàng Thượng nổi giận cũng giận chó đánh mèo Hầu phủ, càng liên lụy đến nhà mẹ đẻ của bà.

      Hầu phu nhân suy nghĩ xong liền đứng dậy với Ôn Quý thái phi:" Quý thái phi nương nương, canh giờ còn sớm, thần phụ nên dẫn Noãn Noãn xuất cung." Vừa bà vừa khom người.

      Ôn Quý thái phi nghe vậy cũng vuốt càm : "Bổn cũng biết." Dừng chút, bà cầm tay Ôn Noãn Noãn : "Noãn Noãn, bức thư này khi nãy ta vừa viết, vài ngày nữa con hãy mang theo nó về Ninh Dương thành, ta ta giao cho Tổ mẫu của con."

      Chỉ qua phía tay nải màu vàng được đặt bàn, bà cảm khái: " bốn mươi năm rồi, ta giống như chưa lần viết thư cho nhà mẹ đẻ." Thời điểm năm mói, mẫu thân và các huynh đệ đều viết thư cho bà, chỉ là bà tức giận đưa bà đến ăn nhờ ở đậu ở Hầu phủ nên mới trả lời thư của họ. Dần dần, mỗi năm bà chỉ có thể thu được lễ vật cùng phần tin tức thăm hỏi khách sáo từ nhà mẹ đẻ.

      "Dạ ." Ôn Noãn Noãn tiến lên nhận lấy phong thư hình chữ nhật bị bao bố đè lên nhét vào trong ống túi.

      Hầu phu nhân thấy Ôn Quý thái phi giao phó xong liền phúc thân: "Quý thái phi nương nương, thần phụ xin cáo lui."

      Ôn Noãn Noãn cũng làm lễ vạn phúc: " , Noãn Noãn cáo lui."

      "Ừ trở về . cần làm lỡ thời gian." Ôn Quý thái phi chậm rãi cúi đầu uống trà.

      Chờ bóng dàng Hầu phu nhân và Noãn Noãn biến mất trước của Thọ Khang cung, khóe miệng duyên dáng của bà gợi lên chút ý cười. Tiêu Dao vương Vân Trạm từng bước tìm cách, rốt cục cũng đem con bé lừa tới tay. Mà con bé vốn muốn tiến cung phỏng chừng giờ phút còn cảm kích giúp nàng thoát khỏi vận mệnh làm hoàng phi đâu. Nha dầu ngốc Noãn Noãn, bị nam nhân như vậy nhìn trúng biết là may mắn hay bất hạnh của nàng đây.

      lâu sau khi quay lại Hầu phủ, Hầu phu nhân và Ôn Noãn Noãn liền dùng bữa tối. Các nàng dùng chưa xong thấy Hầu gia đến trước của viện.

      Hai vợ chồng già này nhất định thảo luận chuyện xảy ra trong hoàng cung lúc chiều, nàng là đương thích hợp ở lại đây.

      Ôn Noãn Noãn thức thời, đem cơm ăn nhanh sau đó liền bảo no, muốn trở về phòng nghỉ ngơi.

      Hầu phu nhân hỏi han hai câu sau đó sai nha hoàn đưa Ôn Noãn Noãn đến chánh phòng.

      Sau khi Ôn Noãn Noãn , Hầu gia cho toàn bộ gia nhan trong phòng lui xuống, rồi mới hướng Hầu phu nhân hỏi: "Tình huống hôm nay thế nào?" Cái này có liên hệ với việc Hầu phủ có thể được Hoàng Thượng trọng dụng hay .

      Hầu phu nhân thở dài, đem tình sau khi tiến cung nhất nhất kể cho Hầu gia nghe sau đó : "Hầu gia, Hoàng Thượng có thể hay oán hận chúng ta an bài thời gian tốt hay ?"

      Vốn dĩ đều rất tốt, các nàng ở hoa viên "bất ngờ gặp gỡ" hoàng đế, hoàng đế đối với Noãn Noãn nhất kiến chung tình, kết quả sau khi Tiêu Dao vương thỉnh an Thái hậu xong lại vô tình gặp gỡ hoàng đế và Noãn Noãn. Tiêu Dao vương vẫn luôn ái mộ Noãn Noãn vì thế liền cầu Hoàng Thượng thành toàn cho và Noãn Noãn.

      Người trong kinh thành đều biết đến Tiêu Dao vương là con trai trưởng duy nhất của Tiên Hoàng và Hoàng thái hậu, từ lúc ba tuổi được sắc phong làm thái tử. nếu phải mất tích cách kỳ bí, ngôi vị hoàng đế thế nào cũng đến được tay của Hoàng Thượng. Hoàng Thượng chịu ân sâu nuôi dưỡng của Hoàng thái hậu, lại lớn hơn Tiêu Dao vương tám tuổi vì vậy mà luôn coi trọng Tiêu Dao vương, với lại còn cảm thấy áy náy từ tận đáy lòng với Tiêu Dao vương, phỏng chừng trừ bỏ ngôi vị hoàng đế, còn lại chỉ cần Tiêu Dao vương muốn, Hoàng Thượng luôn đáp ứng. Tiêu Dao vương tại muốn nữ nhân, Hoàng Thượng làm sao mà lại thuận ý .

      Hầu gia vuốt râu cẩn thận lắng nghe, nghe bà hỏi xong liền lắc đầu cười: "Đúng là suy nghĩ của phụ nhân. Noãn Noãn là do chúng ta cưỡng ép giành được từ Ôn gia, lão phu sao dám đưa nàng vào hậu cung để nàng gây phiền toái chứ? Lão phu chỉ là thay người khác làm ác, chịu tội thay người ta thôi. Kế hoạch thực thi thuận lợi rồi, Hầu phủ chúng ta cứ chờ được Hoàng Thượng trọng dụng ."

      Hầu phu nhân lập tức ngây ngẩn cả người, "Hầu gia, ngài có ý định đưa Noãn Noãn nhập cung sao?"

      "Dĩ nhiên là ." Hầu gia : "Hoàng Thượng vốn nhìn trúng Noãn Noãn cho vị trí Tiêu Dao vương phi, đây chỉ là thử xem Noãn Noãn có đủ tư cách thôi. Về phần trong lòng Hoàng Thượng suy nghĩ thế nào chúng ta thể đoán bừa được."

      Hầu phu nhân mạwc dù là cao thủ trạch đầu, nhưng vẫn bị lời này của ông làm cho hồ đồ: "Hầu gia, trong kinh thành các vị tiểu thư khuê tú đủ tuổi lại chưa đính hôn có trăm người, thiên kim trong cả nước lại nhiều đếm xuể, Hoàng Thượng vì sao lại chọn trúng Noãn Noãn, còn muốn để nàng làm Tiêu Dao vương phi?" Hoàng Thượng là muốn thành toàn cho tình của Vương gia và thương nhân nhi nữ, làm cho Vương gia thiếu nhân tình của sao?

      "Chân tướng trong việc này chúng ta thể tùy ý phỏng đoán" Hầu gia đến đây liền đứng lên: "Phu nhân nghỉ ngơi , ta đến thư phòng đây." Hầu phu nhân sớm hoa tàn ít bướn, mười năm nay ông tiến vào phòng của bà.

      Hầu phu nhân đối với chuyện này sớm chết lặng, đứng dậy khẽ khom người: "Hầu gia thong thả, nghỉ ngoi sớm. Thời tiết dần nóng bức, Hầu gia nhớ chú ý thân thể." Lão sắc quỷ, tuyệt đối là muôn đem di nương trẻ đẹp nào đó triệu đến thư phòng hầu hạ !

      Hầu gia vuốt cằm, cứ vậy rời . Lúc trước khi còn ở nhà chờ tin tức, hắc y thị vệ đến truyền khẩu dụ của chủ nhân : Hầu gia muôn ngàn lần được để lộ bí mật giữa bọn họ, nếu xong hắc y thị vệ liền làm động tác kiếm chém ngang đầu.

      Đây là cảnh cáo cùng uy hiếp!

      Trong lòng hiểu được, tự nhiên cho phu nhân và các con của mình chân tướng của việc này, chỉ rằng ý của Thánh thượng thể phỏng đoán.

      Khí chất và dung mạo bây giờ của Noãn Noãn bằng Ôn Quý thái phi lsuc mười lăm mười sáu tuổi, nàng làm sao mà có thể chiếm được toàn bộ tình ý của vị đó? Sớm biết như thế này, ông hẳn làm như năm xưa, đem Noãn Noãn khi còn ở trong tả về Hầu phủ nuôi nấng. Ai, cơ hội khó khăn mà có lại được…

      ○○○

      Biết được đại ca và tứ ca ngày mai đến bái phỏng, Ôn Noãn Noãn hưng phấn ngủ được. Nàng liền chuyện với Hệ thống hạnh phúc số 13, hỏi nó tình huống năng lượng hạnh phúc nhân đôi và năng lượng hạnh phúc hôm nay của nàng.

      Hôm nay nhất định là ngày hạnh phúc, bởi vì nàng xuất tình huống đạt được 10 điểm hạnh phúc lũy thừa trong cùng lần, đạt được lượng lớn năng lượng hạnh phúc.

      Nàng vừa hạnh phúc nghĩ vừa kiểm tra số liệu được truyền đến trong đầu.

      Bởi vì phải tiến cung bái kiến Qúy thái phi, cảm xúc xấu 1, trừ 5 năng lượng hạnh phúc.

      Phát bị Quý thái phi an bài "bất ngờ gặp gỡ" hoàng đế, cảm xúc xấu nhân đôi 1, trừ 19 năng lượng hạnh phúc.

      Bị hoàng đế liên tục bức vào cung, cảm xúc xấu nhân đôi 5, trừ 526 năng lượng hạnh phúc.

      Bị Hoàng thái hậu lạnh nhạt, cảm xúc xấu nhân đôi 2, trừ 4 năng lượng hạnh phúc.

      Di, vì sao chỉ có xuất có bốn lần cảm xúc xấu nhân đôi? Mà có cái nào là liên quan đến Vân Trạm nữa chứ?

      Ôn Noãn Noãn dám tin, tỉ mỉ xem kỹ lại từ đầu đến cuối, hệ thống ghi nhận từ lúc Vân Trạm xuất chỉ xuất cảm xúc xấu nhân đôi, vậy mà còn xuất hạnh phúc nhân đôi!

      Vân Trạm xuất , giúp giải vây, Ôn Noãn Noãn tha hương gặp cố tri, hạnh phúc nhân đôi 1, nhận 3 năng lượng hạnh phúc.

      Vân Trạm trước mặt Hoàng thái hậu ôn hòa khéo léo chu toàn, cự tuyệt những người phụ nữ khác, Ôn Noãn Noãn vừa lòng, hạnh phúc nhân đôi 1, nhận 10 năng lượng hạnh phúc.

      Trường hợp đặc biệt: Vân Trạm truyền tin tức của người nhà cho Ôn Noãn Noãn, bời vì Ôn Noãn Noãn cao hứng cùng cảm nhận được tình cảm thương vô bờ của người nhà.

      Vân Trạm hứa hẹn nhất thế đôi nhân, Ôn Noãn Noãn tìm được hảo phu tế, hạnh phúc nhân đôi 1, nhận được 3 năng lượng hạnh phúc.

      Đợi chút, tìm được hảo phu tế là sao chứ? Nếu như là hảo phu tế kiếp trước nàng phải tự sát rồi. Chẳng lẽ giờ bản năng của nàng cho rằng là người chồng tốt sao?

      Ôn Noãn Noãn ôm đầy bụng nghi hoặc nhưng lại nghĩ ra được câu trả lời, liền tiếp tục xem tiếp.

      Vân Trạm hứa hện để Ôn Noãn Noãn thường xuyên về thăm nhà mẹ đẻ, rảnh rỗi dẫn du sơn ngoạn thủy, trong lòng Ôn Noãn Noãn cao hứng, hạnh phúc nhân đôi 3, nhận được năng lượng hạnh phúc 35.

      Lại có ba cái hạnh phúc nhân đôi nữa! Mới chẳng bao lâu, Vân Trạm vậy mà lại có thể làm cho nàng cảm thấy hạnh phúc nhiều thế này…

      Biết tinh thần và thể xác của đều có bệnh, tam quan vặn vẹo nghiêm trọng, vậy mà nàng vẫn cho rằng là hảo phu tế, còn cảm thấy hạnh phúc, chẳng lẽ tương lai phát sinh việc nàng thèm để ý tới những đều xấu ?

      Chỉ hy vọng cánh bướm vỗ mạnh hơn chút, đem các hành vi ác liệt mà sắp áp dụng với nàng đều toàn bộ quạt rớt hết!

      Hệ thống, ta muốn đổi hai cái chạy thoát thân trăm phần trăm. Ôn Noãn Noãn .

      Hai cái chạy thoát thân trăm phần trăm cần bốn ngàn năng lượng hạnh phúc, bạn có chắc muốn đổi? Hệ thống hạnh phúc số 13 : Ấn trước tình hình, tôi đề nghị bạn nên dùng hết năng lượng hạnh phúc của mình.

      Đổi hay đổi? Nếu đổi, lỡ Vân Trạm giống như kiếp trước có nhiều cảm xúc xấu xuất , năng lượng hạnh phúc tại bị trừ hết, nhưng mà lỡ như tổ mẫu xuất tình huống khẩn cấp mà nàng lại còn năng lượng hạnh phúc chẳng phải có họa lớn sao?

      Ôn Noãn Noãn do dự mãi mới quyết định nghe theo hệ thống, trước chỉ đổi cái thoát thân trăm phần trăm, còn thừa lại 3422 năng lượng hạnh phúc để đó đề phòng.

      ○○○

      Sáng hôm sau, Hà hầu đường hồi phủ, bên trong phủ có người chờ, lúc này con trai Vân Đạm bồi khách nhân trò chuyện.

      Ông vừa bước vào, hai nam tử trẻ tuổi liền tiến lên cung kính chào: "Chất nhi Ôn Hiểu Nhân/Ôn Hiểu Trí bái kiến biểu bá phụ."

      Sớm biết rằng hôm nay họ đến, Hầu gia liền cười lớn: "Hiểu nhân, ngươi là đại tôn tử của mẫu, Hiều Trí là lão tứ, lão phu nhớ nhầm là thế phải ? Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín Trung Hiếu, mẫu đối với các ngươi kỳ vọng quả a."

      Ôn Hiểu Nhân cười đáp: "Biểu bá phụ trí nhớ tốt, đối với bảy huynh đệ như tiểu bối đều nhớ kỹ trong lòng."

      "Bọn chất nhi sau khi vào kinh, bởi vì có chút việc quấn thân nên thể tới bái kiến biểu bá phụ sớm hơn, quả bất hiếu, mong biểu bá phụ thứ lỗi." vừa lại vừa khom người thi lễ. Ôn gia huynh đệ đều giống nhau, khuôn mặt trắng trẻo hiền lành, chẳng qua bởi vì là lão đại, lại sớm tiếp xúc với sản nghiệp liền bất tri bất giác có tia uy nghiêm của huynh trưởng, cũng bởi vì sớm tiếp xúc với nhiều ngươi nên so với các huynh đệ cũng chuyện khéo léo hơn.

      Hầu gia vươn hai tay đỡ , vẻ mặt từ ái : "Bá phụ làm sao có thể trách hai ngươi chưa, các ngươi đều bận việc, cần bận tâm tới bá phụ đâu. Các ngươi còn nhớ đến đây bái phỏng, bá phụ thấy cao hứng trong lòng rồi."

      Bọn họ cứ lá mặt lá trái hàn huyên với nhau, Hà hầu phủ cần về phòng thay y phục, dặn dò Vân Đạm tiếp tục chiêu đãi họ sau đó liền rời khỏi đại sảnh.

      Qua hồi lâu, Hà hầu thay bộ thường phục quay lại, còn dẫn theo Noãn Noãn và Hầu phu nhân đến. Ôn gia huynh muội hơn hai mươi ngày gặp, vừa gặp lại khỏi có chút cay cay nơi khóe mắt.

      hầu uyển chuyển khuyên bảo: "Bá phụ vốn muốn mời Noãn Noãn đến Hầu phủ ở vài ngày, an ủi tấm lòng nhớ mẫu của ta, nghĩ tới ngũ nhi hiểu nhầm ý, đối với mọi người trong Ôn phủ có chút vô lễ, mong Hiểu Nhân Hiểu Trí thay ta thỉnh tội với mẫu đại nhân."

      Thấy ông nhắc tới lão tổ mẫu, Ôn Hiểu Nhân liền hiểu thời thế tiếp lời: ''Tổ mẫu từ sủng ái nhất là Noãn Noãn,ấu khi Noãn Noãn rời liền ngã bệnh, mỗi ngày đều nhắc tên nàng, chúng ta hy vọng có thể mau chóng đón tiểu muội trở về khiến tổ mẫu được cao hứng."

      Hầu gia lập tức giả bộ hổ thẹn: "Bá phụ chỉ lo cho tình cảm tưởng nhớ mẫu của mình lại quên tuổi tác mẫu cao, thể nào chịu nổi chuyện cốt nhục chia lìa. Nay vì tưởng niệm cháu mà khiến bà sinh bệnh, bá phụ có lỗi lớn. Các ngươi xem thế này được , hôm nay sắc trời còn sớm, trước hết cứ ở lại đây nghỉ ngơi, ngày mai hãy dẫn Noãn Noãn quay về."

      Ôn gia hai huynh đệ liền chặp tay, tán dương Hầu phủ hiểu đại nghĩa, trung hiếu nhân từ. Ôn Noãn Noãn cũng đứng hướng Hầu gia nơi cảm ơn.

      Bọn họ cứ dối trá khách sáo nhau hồi đem hành trình ngày mai định ra xong.
      Last edited: 10/1/16
      vanlactamviem, PhongVy, Phong Vũ Yên12 others thích bài này.

    3. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      @LạcLạc : Nhờ em.

      Chương 44: Ôn Noãn Noãn về nhà.

      Editor: Tĩnh Nhu

      Bởi vì huynh đệ Ôn gia ở lại Tiêu Dao vương phủ liền từ chối lời mời ở lại của Hầu gia, sau khi dùng bữa tối liền từ biệt mọi người cùng Ôn Noãn Noãn để quay về Tiêu Dao vương phủ. Trước khi bọn họ cũng từ chối việc chuẩn bị xe ngựa cho Ôn Noãn Noãn, Noãn Noãn chỉ cần thu thập ít hành lý là được, Tiêu Dao vương chuẩn bị sẵn chiếc tứ mã thoải mái, buổi sáng mai họ cùng thị vệ do Vương gia phái tới hộ tống xe ngựa đưa Noãn Noãn quay về Ninh Dương thành.

      Ôn Noãn Noãn nghe thế liền cảm thấy cảm động. Vân Trạm vì nàng mà cân nhắc rất chu đáo. Người này cho tới bây giờ đều như thế, chỉ khi nào ngoại nhân khi dễ nàng mới trở nên điên cuồng, còn bình thường trừ bỏ đôi khi lên cơn tổn thương nàng còn lại vẫn luôn đối tốt với nàng.

      Nàng hơi hạ ánh mắt nhìn về phía Hầu gia, kiếp trước thời điểm nàng gả cho Vân Trạm, Hầu gia vì tham ô làm tròn trách nhiệm mà bị thu hồi chức quan cũng như tước vị, Hầu phủ bị tịch biên, cả nhà bị biếm làm thứ dân. Riêng ngũ thiếu gia Vân Đạm bị sung quân đến Bắc Cương nghèo khổ trở thành binh lính bình thường, biết điều này cho hy vọng hay làm tuyệt vọng.

      ○○○

      Buổi sáng thứ hai, Ôn Hiểu Nhân Ôn Hiểu Nhân cùng Ôn Hiểu Trí cưỡi ngựa, theo sau là chiếc xe tứ mã màu lam và hai chiếc xe ngựa bình thường. Xa phu điều khiển xe ngựa đều là các trung niên nam tử, còn lại thủ hộ xe ngựa là bốn hắc y thị vệ.

      Ôn Noãn Noãn cùng Hồng Lăng, Lục La tối qua thu thập xong hành lý, khi người ở tiền viện đến thông báo, lập tức mang theo nha hoàn bà tử chuyển hành lý ra ngoài. Người nhà nàng nghĩ sau khi đến kinh thành giống của nàng từ nay về sau bao giờ có thể trở về nhà nữa, vì vậy khi nàng đều mang theo toàn bộ quần áo trang sức mà bình thường nàng thích, tại tự nhiên đều phải mang về.

      Nàng đến trước mặt Hầu phu nhân lúc này đứng chờ nàng dưới mái hiên trước chánh phòng, kính cẩn : "Bá mẫu, Noãn Noãn từ khi vào Hầu phủ vẫn luôn được người chiếu cố chỉ điểm, hôm nay Noãn Noãn phải quay về mong người nhận của Noãn Noãn lạy." Vừa nàng vừa cúi sâu người làm lễ vạn phúc.

      Hầu phu nhân tiến lên đỡ Ôn Noãn Noãn, vẻ mặt tươi cười: "Noãn Noãn, tuy rằng con đến Hầu phủ chưa được nửa tháng, nhưng bá mẫu xem con như con giá của mình. Bá mẫu dưới gối có con hiếu thuận, bình thường luôn cảm thấy đơn, tương lai con gả đến kinh thành vạn lần đừng quên nên thường đến thăm bá mẫu nha." Làm việc ác đều là Hầu gia cùng Vân Đạm, nữ nhân hậu viện như nàng dĩ nhiên có dính líu gì a.

      "Bá mẫu có lệnh, Noãn Noãn nhất định tuân theo. Bá mẫu, Noãn Noãn rồi, về sau lại đến bái kiến người." Ôn Noãn Noãn vừa mặt vừa lộ ra tươi cười.

      Hầu phu nhân tử nữ, lại được trượng phu sủng ái. Đúng là rất đau khổ. Bất kể là kiếp trước hay kiếp này, trong lòng Hầu phu nhân biết đối với nàng là thiện hay ác nhưng quả chưa từng bạc đãi nàng, đưa nàng tiến cung cũng là do phân phó của Hà hầu, nàng chỉ là người đáng thương nơi nương tựa, tương lai còn bị Hầu gia liên lụy mà bị cách chức làm thứ dân.

      Kiếp trước sau khi Hà hàu phủ gặp chuyện may, Vân Trạm từng cao hứng khi nhắc đến kết cục của từng người trong Hầu phủ.

      hầu bởi vì kịch biến đó mà u uất qua đời, những đứa con của ông ta đều trở thành người nghèo khổ.

      Nhà của đẻ của Hầu phu nhân bởi vì là đại thế gia, của hồi môn của bà liền được nhập vào thành tài sản của Hầu phủ, còn những thứ khác đều bị tịch thu vào quốc khố.

      Hầu phu nhân ra là người có cuộc sống tốt nhất sau khi Hầu phủ xảy ra biến cố, bà chịu ủy khuất ở biệt viện vài thập niên, sau khi Hà hầu thất thế, liền mạnh mẽ đem phần lớn di nương cùng nha hoàn bán lấy tiền, chỉ chừa lại bà, con dâu và con của nàng cùng vài nha hoàn bà tử để hầu hạ. Bà dùng số tiền đó để nuôi nấng con dâu cùng cháu trai xem như bảo vệ cho huyết mạch của nhi tử bà.

      Lúc này Ôn Noãn Noãn còn cảm thán, nữ nhân nha cần phải nắm vững kinh tế, có được nhất nhi bán nữ, nếu có nửa điểm quyền lực. Cho nên nàng mới đem phần tư đồ cưới của mình đưa cho Hồng Lăng, Lục La, để các nàng bị khi dễ khi về nhà chồng.

      ○○○

      Ôn Noãn Noãn cùng Hồng Lăng, Lục La bước lên xe tứ mã, toàn bộ hành lý của các nàng đặt ở hai xe phía sau, Ôn gia huynh đệ mang theo các thị vệ do Vân Trạm phái tới bắt đầu lên đường.

      Lúc tới trong lòng họ nóng như lửa đốt, khi về tâm tình bình ổn hơn nhiều. Xe ngựa do Vân Trạm đưa tới có tốc độ cực nhanh. Khoảng cách từ kinh thành với Ninh Dương thành là khoảng hai mươi ba, hai mươi bốn ngày đường, đoàn người bọn họ chỉ tốn mười ngày đến nơi.

      Khi xe ngựa vững vàng dừng lại trước của lớn Ôn gia, Ôn tứ cao giọng : "Chúng ta trở lại, mau bẩm báo lão phu nhân và các vị lão gia phu nhân khác." Vừa vừa tung người xuống ngựa.

      "Đại thiếu gia."

      "Tứ thiếu gia."

      Vài gia đinh trông cửa kích động tiến lên nghênh đón hai vị thiếu gia, người dẫn ngựa, người nhanh như chớp chạy vào trong phủ bẩm báo.

      Xa phu vừa đặt ghế kê chân xuống, Hồng Lăng liền từ trong xe ngựa chui ra ngoài, nhanh chóng xoay người đỡ Ôn Noãn Noãn xuống xe.

      Ôn tứ hướng bốn thị vệ cũng xuống ngựa chấp tay : "bốn vị đại ca cực khổ, mời mọi người vào phủ uống trà nghỉ ngơi."

      Thị vệ cầm đầu liền ôm quyền : "Tứ công tử mau đưa nhị tiểu thủ vào phủ thôi, các vị đường xóc nảy chắc cũng mệt mỏi rồi." có thể xem như là trong những tâm phúc của Tiêu Dao vương dĩ nhiên biết chủ nhân để tâm rất nhiều tới vị tiểu thư này.

      Ôn tứ gật đầu, nhanh đến bên cạnh Ôn Noãn Noãn thúc giục: "Noãn Noãn, mau lên, tổ mẫu ngày đêm nhứo muội đến ngã bệnh." Vừa vừa nhanh chóng mang Ôn Noãn Noãn tiến vào trong phủ.

      Ôn đại mời nhóm thị vệ vào phủ, bọn thị vệ được dặn dò kỹ lưỡng phải bảo vệ tốt Ôn nhị tiểu thư liền cự tuyệt, đem dây cương đưa cho gia đinh Ôn phủ sau đó theo chân Ôn đại tiến vào Ôn phủ. Ba chiếc xe ngựa cũng được đưa vào trong, tháo dỡ hành lý xuống.

      Ôn đại lão gia ở trong phủ, nghe vậy liền chạy vội ra ngoài thềm đá trước cửa chính sảnh. Nhìn thấy Ôn Noãn Noãn vội vã vào phủ, tay ông liền vuốt râu vẻ mặt tươi cười.

      "Đại bá phụ." Ôn Noãn Noãn kích động kêu lên, bước nhanh lên thềm đá hướng ông cúi người. Ôn đại lão gia là Ôn phủ đại gia trưởng, nếu như đồng ý của ông ai cũng dám ra điều kiện dâng toàn bộ tài sản Ôn gia.

      "Noãn Noãn trở về là tốt rồi." Ôn đại lão gia đưa tay nâng Ôn Noãn Noãn dậy, nhìn nàng : "Con gầy rồi."

      Chỉ hai câu trở về là tốt rồi, con gầy rồi làm Ôn Noãn Noãn lệ nóng doanh tròng. Cuộc đời này người thân đối xử với nàng tốt, nàng nhất định để họ thương tâm.

      Ôn đại lão gia thương tiếc , "Con ở bên người chịu khổ. tại mau chút quay về hậu viện , chuyện khác chúng ta sau. Bà nội, bá mẫu và nương của con còn chưa biết tin con trở về, mỗi ngày cảm xúc luôn tốt. Bà nội con gần đây thể cốt tốt, mẹ con ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt."

      "Dạ đại bá phụ." Ôn Noãn Noãn hai mắt đẫm lệ nghẹn ngào , trực tiếp dùng cổ tay áo lau nước mắt.

      Nghe được những lời dạt dào tình cảm này, nàng liền hướng Ôn đại lão gia làm lễ vạn phúc, sau đó dẫn Hồng Lăng, Lục La về thẳng hậu viện. Hành lý tùy thân của nàng tất nhiên có người thay nàng mang về Lan Tâm viện.

      ○○○

      Ôn Noãn Noãn trước ánh mắt nhìn trừng trừng của mọi người mà còn phải bảo trì hình tượng đoan trang, cho nên chỉ có thể bước nhanh chạy, mà tin tức nàng hồi phủ có năm tám gia đinh chạy vào hậy viện báo cáo với các phu nhân.

      Nàng nhanh tới Xuân Huy viện, kiểng chân nhìn nhóm nha hoàn bà tử chào đón nàng, kích động hô: "Nhị tiểu thư trở lại! Nhị tiểu thư trở lại!"

      Nha hoàn đứng ở trước cửa cũng lớn tiếng kêu lên: Lão phu nhân, nhị tiểu thư đến đây thăm ngài."

      Ôn Noãn Noãn cơ hồ vọt vào trong đại sảnh Xuân Huy viện, nhìn thấy hai nha hoàn nâng đỡ lão tổ mẫu ra phòng khách, nghẹn ngào : "Bà nội, cháu về rồi." Vừa nàng vừa bổ nhào đến trước mặt lão phu nhân.

      "Noãn Noãn, Noãn Noãn của bà…" Ôn lão phu nhân kích động ôm đứa cháu vóc dáng muốn cao hơn mình vào lòng, cả người run rẩy.

      "Bà nội, cháu trở về, cháu rốt cục trở về." Ôn Noãn Noãn ôm lấy lão phu nhân lệ như suối tuôn trào.

      Hơn tháng gặp, lão tổ mẫu tóc trắng phau, khuôn mặt tiều tụy rất nhiều.

      "Trở về là tốt rồi, Noãn Noãn, con trở về là tốt rồi. Bà nội nhớ con muốn chết." Ôn lão phu nhân run giọng .

      "Lão phu nhân, thân thể ngày gần đây tốt, mau ngồi xuống , nhị tiểu thư trở lại mọi người có thể ngồi xuống từ từ trò chuyện được rồi." Đại nha hoàn Tử Quyên bên người lão phu nhân khuyên nhủ.

      Ôn Noãn Noãn vội vàng từ trong lòng lão phu nhân đứng dậy, vừa đỡ bà vừa : "Bà nội, bà mau ngồi xuống rồi chúng ta từ từ ." Vừa , nàng vừa đỡ lão phu nhân về phía ghế ngồi ngồi xuống.

      đại nha hoàn khác nhìn tổ tôn các nàng đều chảy nước mắt, chạy nhanh phân phó tiểu nha hoàn lấy nước ấm cùng khăn mặt đến. Nàng nhúng ướt khăn sau đó đưa cho lão phu nhân và Noãn Noãn, ôn nhu : "Lão phu nhân, nhị tiểu thư lau mặt . Nhị tiểu thư trở về là việc vui, mọi người đừng khóc nữa cẩn thận lại bị thương thân mình." Ôn phủ rất lớn, từ tiền viện đến hậu viện Xuân Huy viện có khoảng cách khá xa, nhị tiểu thư đường nhanh tới đây, trán đều toát mồ hôi.

      Ôn lão phu nhân cùng Ôn Noãn Noãn đều cầm lấy khăn lau mắt mình sau đó đưa lại.

      "Bà nội, cháu bình an vô trở về, bà đừng khóc nữa." Ôn Noãn Noãn , từ trong lòng lấy ra phong thư bao bằng tơ lụa vàng được cất riêng trước khi xuống xe ngựa: "Đây là Quý Thái phi nương nương trong cung viết riêng cho bà."

      Ôn lão phu nhân lập tức mừng rỡ: "Đay con viết cho ta sao? Nàng tại thế nào, ở trong đó vẫn còn thư thái chứ?" Bà hỏi, vội vàng tiếp nhận thư Ôn Noãn Noãn đưa tới.

      " khí sắc cũng tệ lắm, được bảo dưỡng vô cùng tốt, nhìn chỉ mới ba mươi bốn mươi tuổi thôi. Chỉ là bởi vì năm xưa được Tiên hoàng ân sủng nên đắc tội với Hoàng thái hậu, nay mình canh giữ Thọ Xương cung, có chút tịch mịch." Ôn Noãn Noãn kể hết tình mà nàng biết.

      ""Đứa này, lúc còn trẻ rất hiểu chuyện, biết chừa đường sống cho bản thân, phải biết rằng vật cực tất phản, thịnh cực tất suy. Nay Tân hoàng cầm quyền, nhưng lúc trước cũng chịu ít khó khắn do con gây ra, cũng trách ta dạy tốt nàng." Ôn lão phu nhân giận dữ , cảm xúc có chút trầm xuống.

      ""Bà nội, phải lỗi của bà, là do Hà hầu phủ cưỡng đoạt ." Ôn Noãn Noãn an ủi bà.

      Ôn lão phu nhân nghe cháu như thế liền lập tức có chút tin.

      Đại nha hoàn bên người – Tử Quyên mang tới cái tráp tinh xảo, đem bảo bối bên trong thận trọng đưa cho lão phu nhân. Ôn lão phu nhân nhận lấy, nhàng đeo kính lên.

      Tử Quyên lo lắng lão phu nhân nhìn thư xong thương tâm vội vã phân phó tiểu nha hoàn thay nước và khăn mặt dùng.

      Ôn lão phu nhân cẩn thận coi thư, lát sau khóe mắt liền đẫm lệ, miệng nhàng thút thít sau đó nước mắt cuồn cuộn rơi.

      Ôn Noãn Noãn lo lắng cầm lấy khăn mặt lau nước mắt cho bà, còn lấy kính mắt bị nhòe lệ xuống lau dùm rồi mới đeo lại giúp bà.

      Trong thời gian này, các vị phu nhân và thiếu phu nhân của Ôn phụ còn có vài vị thiếu gia ở tiền viện lục tục tới, người thân gặp mặt nhau lại trận kích động làm nước mặt rơi.
      Last edited: 17/1/16
      vanlactamviem, PhongVy, Phong Vũ Yên19 others thích bài này.

    4. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      Khụ khụ, tình hình là do tuần này và tuần sau là tuần làm việc cuối trước khi nghỉ Tết của ta, công việc rất ư là bận nên xin thiếu nợ mọi người. Tuần sau nữa (a.k.a đầu tháng 2) ta up trả nợ và up chương mới luôn lượt hé. Mong mọi người thông cảm nhoa. Đa tạ các tỷ muội gần xa nhiều nhiều. :yoyo26::yoyo26::yoyo26:
      Tôm Thỏ, thienbinh2388, Alice Huynh3 others thích bài này.

    5. Tĩnh Nhu

      Tĩnh Nhu Well-Known Member

      Bài viết:
      62
      Được thích:
      551
      @LạcLạc : Nhờ em.
      Hehehehe, trả nợ mn đợt . Mai ta up chương tiếp theo nha. :) :)

      Chương 45: Ôn phủ bàn chuyện gả nữ nhi.

      Editor: Tĩnh Nhu

      Người thân đoàn tụ, gương mặt ai cũng tràn đầy vui vẻ đặc biệt chính là Ôn lão phu nhân cùng ba vị phu nhân. Mọi người tụ tập tại chính sảnh nghe Noãn Noãn kể lại chuyện sau khi nàng đến kinh thành, Hầu gia bá đạo vô sỉ, Hầu phu nhân đơn khuê phòng, Hoàng đế từng bước ép buộc, Vân Trạm khẩn cấp cứu người, Hoàng thái hậu khinh thị vui….

      Mọi người nghe Ôn Noãn Noãn kể chuyện xảy ra tại hoàng cung, gương mặt ai cũng trở nên trắng bệch đầy vẻ khẩn trương.

      Tiêu Dao vương nhưng là hậu duệ quý tộc của Tiên hoàng, là thiên chi kiêu tử, lại có thể nguyện ý hứa hẹn cả đời đôi nhân với Ôn Noãn Noãn sao? giống Thượng Quan đại thiếu gia, nếu có thể thuyết phục Hoàng thái hậu cam chịu để Noãn Noãn trở thành Vương phi, tuỏng lai dĩ nhiên có thể đứng ra đối đầu với các phe phái để bảo vệ Noãn Noãn. Người duy nhất có thể phá hư cam kết là chính !

      "Nga, Tiêu Dao vương như vậy?" Ôn Tam phu nhân dám tin hỏi lại lần nữa. Lần trước khi mọi người đến Tiêu Dao vương còn cho rằng nếu Noãn Noãn ái mộ tất nhiên chỉ có thể làm cơ thiếp cho . nghĩ tới cư nhiên cũng Noãn Noãn, để ý tới vấn đề môn đăng hậu đối, cố ý muốn thành thân với Noãn Noãn để nàng làm chánh phi, còn đồng ý cả đời này chỉ có mình Noãn Noãn. Mắc kệ có thể giữ vũng được hứa hẹn này hay , nhưng có thể để cho có thân phận nữ nhi thương hộ thành Vương phi của , điều này chỉ có thể là chân ái.

      "A nương, chính là thế với ta, Hồng Lăng và Lục La đều nghe được." Ôn Noãn Noãn cúi đầu thẹn thùng . Lúc này đây, trong lòng nàng quả chút xao động cùng ngọt ngào.

      Ánh mặt mọi người liền đổ dồn về phía Hồng Lăng, Lục La đứng sau lưng Noãn Noãn.

      Lục La nhìn sang Hồng Lăng sau đó Hồng Lăng phúc thân miệng từng tiếng: "Tiêu Dao vương quả thế với Nhị tiểu thư, bọn nô tỳ nghe rất ràng từng chữ."

      Ôn lão phu nhân vuốt tay Ôn Noãn Noãn, cảm khái : "Nam tử hoàng gia vốn đa tình nhưng lại vô tình, hồng nhan chưa lão tình đoạn. Con tuổi trẻ lại mỹ mạo, lúc này đây đối với con là tình nùng ý mật nên mới ưng thuận mà hứa hẹn thế. Đợi vài năm, mười mấy năm, vài chục năm sau, con tuổi cao sắc suy, nhà mẹ đẻ lại ở thế yếu có chắc có thể giữ được hứa hẹn này ?"

      Năm đó, Ôn lão thái gia hứa hẹn như thế với bà, chỉ đối với thân phận quận chúa này mà thủ hộ và tôn trọng bà cả đời, nhưng điều đó chứng minh được là ông trung thành với bà. Ba đứa con của bà thành hôn, các cháu trai cũng thế, chỉ có nữ nhân, có lẽ là do ảnh hưởng từ hành động và lời mẫu mực của cha ông, cũng có lẽ do bà ngiêm khắc áp chế, dù sao trước mắt ai trong số họ có khuynh hướng muốn cưới vợ bé.

      Bà thở dài : ''Bất quá ở trước mặt Hoàng Thượng đối với con bày tỏ tình cảm của mình, lại cự tuyệt Vương phi do Hoàng thái hậu hậu cho , muốn kết hôn với con thương hộ làm Vương phi, đây là tình thâm ý trọng của . Kết cục giờ định, tương lai của con thế nào đành phụ thuộc vào tạo hóa."

      "Noãn Noãn, khi còn trẻ tình còn thắm thiết, nhưng sau đó chỉ có thể do cả hai bên tôn trọng lẫn nhau mới có thể bên nhau lâu dài được." Ôn lão phu nhân dặn dò, đồng thời cũng mượn chuyện này để dạy dỗ ba người cháu dâu. Ôn gia tuy rằng có truyền thống cưới vợ bé nhưng cũng thể tùy ý tiêu pha tình cảm của hai vợ chồng, chỉ có hảo hảo kinh doanh mới có thể bên nhau lâu dài.

      Ba vị thiếu phu nhân đều là người thông minh, tự nhiên đều đem lời Ôn lão phu nhân ghi tạc trong lòng.

      "Bà nội, con biết." Ôn Noãn Noãn ngắm nhìn ánh mắt tràn ngập trí khôn của tổ mẫu.

      Vân Trạm có tình và tình cảm mãnh liệt sao? Nàng chỉ biết tình cảm Vân Trạm đối với nàng luôn luôn có chút biến thái. Hơn nữa kiếp trước nàng chết lúc còn rất trẻ, nàng cũng xác định được Vân Trạm có thể đến chết chỉ có người vợ sao?

      Bất quá, nếu kiếp này có nhiều tình bất đồng hoàn toàn với kiếp trước, nàng muốn thử chủ động tìm hiểu Vân Trạm, tiến sâu vào nội tâm để hiểu hơn về , thử tìm hiểu về hành vi mà thường nhân cách nào lý giải được của . Nàng muốn lợi dụng lực hấp dẫn của chính mình, lợi dụng bàn tay vàng của hệ thống mà chiếm giữ chuyên nhất của !

      Mọi người sau khi chuyện phiếm về tình của Ôn Noãn Noãn khi ở kinh thành và hòng cung, Ôn lão phu nhân cũng tự xem xong bức thư do Ôn Quý thái phi gởi bà liền đưa cho ba người con dâu xem, sau đó ý bảo Tam phu nhân đưa thư cho Noãn Noãn cùng xem.

      Chữ viết của Ôn Quý thái phi vô cùng xinh đẹp, chỉ là bức thư có nhiều chỗ như dính nước mắt khiến nét mực có chút nhòe, trang giấy cũng hơi nhăn. Này ràng phải nước mắt của Ôn lão phu nhân cho nên đây chỉ có thể là do Ôn Quý thái phi ròi lệ khi viết bức thư này.

      Ôn Noãn Noãn tiếp nhận thư do mẫu thân truyền tới cuối cùng ngây ngẩn cả người.

      "Bà nội, đây là mẫu thuẫn giữa Hoàng thái hậu và Quý thái phi." Ngẩng đầu nàng cau mày . cầu này của Ôn Quý thái phi, kiếp trước nàng chưa từng nghe qua, mà từ kiếp trước cho đến khi sống lại nàng đều hề nghe về chuyện Quý thái phi rời cung đến đất phong của con trai để dưỡng lão.

      Ôn lão phu nhân nặng nề thở dài : "Noãn Noãn, chờ tới lúc con gả cho Tiêu Dao vương, đều đầu tiên phải học là làm sao để bảo vệ được mình trong hoàng tộc. Chuyện của con lựa thời điểm rồi với , nếu làm được làm, được cũng đừng nên miễn cưỡng ." xong bà liền xoa thái dương vì kết cục của nữ nhi mà lo lắng.

      Trong thư, trừ bỏ vấn an cha mẹ cùng các trai, chị dâu. Ôn quý thái phi còn giải thích ủy khuất cùng phẫn uất năm xưa khiến bà muốn liên hệ cùng gia đình. Mấy năm gần đây bà chậm rãi tự ngẫm lại mới thấy được người nhà mẹ đẻ trân trọng bà thế nào, thỉnh cầu mẫu thân cùng các huynh đệ tha thứ cho bà. Cuối thư mặc dù chữ có chút ngoáy nhưng cũng có thể xem được, bà hy vọng có thể giúp bà nguyện vọng cuối cùng.

      Dựa theo lệ thường của tiền triều, sau khi tiên hoàng băn hà, phi tử có con cái bị đưa đến am ni ở ngoại ô kinh thành niệm kinh cầu phúc, phi tử có con trai có thể theo con đến đát phong dưỡng lão, phi tử có công chúa ở lại thiên điện trong Từ Ninh cung dưỡng lão, cũng có thể được đón đến phủ công chúa ở.

      Nhiều đời qua, hoàng tộc giờ cũng còn mấy vị công chúa cho nên trong hòng cung lúc này chỉ có mỗi Ôn Quý thái phi.

      Côn của Ôn Quý thái phi – Vân Y - là con thứ mười ba của Tiên hoàng, sau khi tân hoàng đăng cơ phong làm Tề vương. Khi đó Tề vương chỉ mới mười tuổi nhưng vẫn bị cuỗng chế đưa đến đất phong. Vốn dĩ Ôn Quý thái phi nên theo Tề vương đến đất phong dưỡng lão, nhưng Thái hậu lấy lý do Tề vương còn thể chiếu cố tốt cho Quý thái phi nên dựa vào lý do có trăm ngàn chỗ hở như thế để giữ bà ở lại trong cung.

      năm rồi lại năm, Tề vương dù chưa đến tuổi cập kê, nhưng năm trước cưới Vương phi, mà lễ mừng năm mới vừa rồi cũng truyền ra tin Tề vương phi có thai, Hoàng thái hậu vẫn lấy lý do Tề vương chưa thành niên để giữ bà ở lại trong cung.

      Ôn Quý thái phi sau khi biết Ôn Noãn Noãn sắp gả cho Tiêu Dao vương - ái tử của Hoàng thái hậu liền muốn nhờ vả Ôn Noãn Noãn giúp đỡ bà, cũng may cháu trai còn , khi đến đất phong của con trai vẫn có thể vui đùa cùng con cháu, an hưởng tuổi già. Hoàng thượng và Hoàng thái hậu vốn dĩ luôn cảm thấy vô cùng áy náy với Tiêu Dao vương – người đáng lẽ kế thừa ngôi báu, vì vậy nếu được Tiêu Dao vương giúp đỡ bọn họ nhất định đáp ứng.

      Đây chính là cách Hoàng thái hậu trả thù mới hận năm xuâw với bà, quả nhiên là con bà nó hảo giáo dục a, lấy việc lưu ngươi con đường sống mà cho ngươi thực được ước nguyện làm niềm hạnh phúc cả đời.

      "Noãn Noãn, con nghe ta , nếu Vân Trạm muốn giúp con ngàn vạn lần đường tự chủ trương. Hậu cung của Hoàng đế rất hỗn độn, con đừng để lửa thêu thân mình." Ôn đại phu nhân cảnh cáo . Ôn nhị phu nhân cùng Ôn tam phu nhâncũng dặn dò Ôn Noãn Noãn, hy vọng nàng thông minh chút đừng tùy tiện đắc tội Hoàng thái hậu - bà bà tương lai của nàng.

      "Con biết, bà nội, đại bá mẫu, nhị bá mẫu, nương." Ôn Noãn Noãn gật đầu , nhưng cũng chỉ đem chuyện này ghi tạc trong lòng, nàng tính chờ tuỏng lai tình hình như thế nào rồi mới quyết định.

      Tán gẫu thêm lát, Ôn tam phu nhân nhắc nhở mọi người nếu Hoàng thượng và Hoàng thái hậu đều đồng ý cọc hôn nhân này vài ngày nữa có sử giả từ kinh thành đến. Ôn phủ có nên bắt đầu chuẩn bị từ hôm nay? Nam nhân Ôn gia luôn lo việc quản lý gia nghiệp, còn các việc vặt ở hậu viện cùng việc xử lý hôn của nữ nhi nữ nhân quản lý.

      Ôn lão phu nhân dược nhắc nhở, vội vàng hỏi Ôn đại phu nhân – người từng gả nữ nhi , đồ cưới của Ôn Noãn Noãn nên chuẩn bị thế nào?

      Ôn đại phu nhân định liệu trước, lúc trước gả đại nữ nhi chuẩn bị sẵn thêm phần đồ cưới, nếu Noãn Noãn gả cho Vương gia, đồ cưới của nàng phải nhiều thêm chút nữa, ít nhất thể ít hơn quá nhiều so với đồ cưới của các Vương phi khác.

      Ôn lão phu nhân gật gật đầu, mệnh lệnh cho Tử Quyên ra ngoài, đem Từ mẫu quản lý khố phòng vào.

      Từ mẫu sau khi vào liền hướng Ôn lão phu nhân và các vị phu nhân, nhị tiểu thư hành lễ, sau đó chờ đợi mệnh lệnh của lão phu nhân.

      Ôn lão phu nhân : "Tiền tài này khi chết cũng thể mang theo, những đồ vật trong ba cái kho của lão thân cũng nên để đó cho bám bụi. Bà trở về kiểm tra viết thành danh sách sau đó đưa cho ba vị phu nhân lựa chọn những món thích hợp làm đồ cưới cho nhị tiểu thư, còn lại chia làm tám phần, bảy thiếu gia mỗi người phần, phần cuối đưa cho đại tiểu thư."

      Tuy rằng khi bà xuất giá, phần đồ cưới Hà Vưuong phủ cũng cho bà, nhưng lão thái gia cùng các con kinh doanh tốt, qua nhiều năm bà vẫn để dành được đầy ba cái khố phòng. Thừa dịp chọn đồ cưới cho Noãn Noãn, bà liền phân chia trước phần tài sản này, để tránh sau này huynh đệ bọn họ vì vậy mà bất hòa.

      "Bà nội, như thế có nhiều lắm ? Trong phòng khố phòng đều là bảo bối bà góp nhặt nhiều năm mà." Ôn Noãn Noãn vội vàng .

      "Những vật đó làm sao quý trọng bằng các con chứ." Ôn lão phu nhân cười : "Nếu con làm Vương phi, giá trị đồ cưới của con thể quá thấp, nếu sau này nhất định bị người ta khinh thường." Đương nhiên, Ôn phủ cũng thể khoe giàu, cho nên nhiều đồ cưới chỉ lập thành danh sách để Noãn Noãn giữ riêng.

      Gặp lão phu nhân quyết định đem đồ trong khố phòng ra cho Noãn Noãn làm đồ cưới, ba vị phu nhân cũng tính toán lại xem trong khố phòng của mình có gì thích hợp để làm đồ cưới. Chồng các bà chỉ có mỗi người vợ là các bà, dĩ nhiên cũng giấu giếm tiền bạc với các bà làm gì, chính vì vậy mà họ cũng có rất nhiều thứ đáng giá.

      Ba vị phu nhân đứng bên cạnh nhìn nhau cười, các nàng mới vào phủ vài năm, chỉ có được ít đồ cưới, vì vậy nhiều lắm chỉ có thể tặng vài món trang sức hình thức mới lạ cho tiểu làm đồ cưới.

      Vài huynh trưởng của Ôn Noãn Noãn chạy đến hậu viện vấn an cũng tham gia thảo luận xem bọn họ nên đưa gì cho tiểu muội của mình.

      Nhìn cảnh này, Ôn Noãn Noãn trong lòng cảm thấy tràn đầy hạnh phúc, sau đó lần lại lần được Hệ thống hạnh phúc số 13 thông báo về chỉ số hạnh phúc mình đạt được.
      vanlactamviem, PhongVy, Phong Vũ Yên17 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :