1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Có Độc - Dịch Ngũ (VIP từ chương 67)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      số a Thượng Quan làm vai phụ nên fải chịu thui, nhờ ảnh tụi ngịp mà làm nổi bật sự biến thái của a nam chính ý mờ >"<
      linhdiep17swanbeauty thích bài này.

    2. vanlactamviem

      vanlactamviem New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      14
      hờ hờ, lâu lâu rồi mới đọc truyện tiếp, thêm đc mấy chương, hạnh phúc quá! :yoyo40:
      biết tình cảm của 2 ng có tiến triển ko chứ cứ như kiếp trước kinh dị lắm!:yoyo44:

    3. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]
      Chương 30 : Trường Tương Tư


      Nô tài của Thượng Quan Thiên Tỳ nhanh nhẹn đem giấy và bút mực tới, Ôn Noãn Noãn cùng với Thượng Quan Thiên Tỳ đem bánh ngọt ấm trà ly trà chuyển tới ghế đá bên cạnh.

      Thượng Quan Thiên Tỳ trải giấy Tuyên Thành, nô tài mài mực, Hồng Lăng cùng với Lục La quy tắc giúp đỡ Ôn Noãn Noãn sửa sang lại quần áo và đồ trang sức chút.

      Ôn Noãn Noãn theo lan can ngồi xuống, dò hỏi: ''Thượng Quan công tử, như vậy được rồi chứ?'' Nàng nghiêng người.

      Thượng Quan Thiên Tỳ ngẩng đầu nhìn nàng chút, gật gật đầu : ''Rất tốt , nhưng mà họa kỹ của ta vụng về, bức tranh này có thể làm cho nhị tiểu thư phải thất vọng đấy.''

      Ôn Noãn Noãn cười : '' sao, dù sao chỉ dùng để giết thời gian mà thôi, Đại công tử cứ coi như là giống ngày trước luyện chữ viết văn vậy.'' cách vẽ tranh của Trung Quốc quan nệm nhiều hơn về nghệ thuật, nhưng thời đại này giống như thời đại tam quốc mà nàng từng được học , nhưng hầu như cũng na ná nhau .

      Thượng Quan Thiên Tỳ cũng là người thông minh từng trải, nghe vậy tâm tình bình tĩnh lại gay lập tức đánh giá Ôn Noãn Noãn, trong lòng suy nghĩ nên hạ bút thế nào.

      Ôn Noãn Noãn bị nhìn như vậy có chút xấu hổ, mới xoay mặt nhìn phía hồ sen. tại là trung tuần ba tháng, bên hồ sen liễu rủ mặt hồ hoa đào nở rực rỡ, hồ sen mảnh xanh biếc. Gió xuân thổi ,hoa đào tung bay, liễu rủ đung đưa, cảnh trí rất là xinh đẹp.

      Nơi này cùng với hoa viên Tiêu Dao vương phủ hơi giống nhau. Khi đó nàng mới được gả vào vương phủ, còn biết tính tình của Vân Trạm, khỏi bị dung mạo tuấn mỹ cùng cách năng ôn hòa của mê hoặc, trong những lúc nhàn hạ còn cùng nắm tay nhau dạo trong hoa viên. Nhìn vị phu quân tuấn mỹ ôn nhu bên cạnh , trong lòng nàng khỏi cảm thấy hạnh phúc mỹ mãn, lúc đó nàng tràn nhập mong đợi với cuộc sống sau này.

      Vân Trạm, những biểu của ngay từ đầu cơ bản rất bình thường, khi đó nàng thể tin được bản thân mình lại có thể thành Vương phi của , có được tình của , linh hồn lưu lạc như nàng . Chỉ là ngờ...

      Ai...

      Những dòng suy nghĩ đau buồn này bị hệ thống 13 đánh gãy, nàng mới phát , bản thân mình bất tri bất giác lại suy nghĩ tới . Cái tên biến thái tai họa này, rời khỏi Ninh Dương thành rồi , còn làm cho nàng thường xuyên nhớ tới, phá hoại cảm xúc của nàng.

      Ôn Noãn Noãn nhanh chóng dừng lại mạch suy nghĩ đó, cố gắng nhớ tới người nhà thương mình đến mức nào, Thượng Quan Thiên Tỳ là người tốt, nàng gả cho tương lai nhất định có thể có hạnh phúc.

      Thượng Quan Thiên Tỳ quang minh chính đại quan sát Ôn Noãn Noãn nghiêng nghiêng nhìn mặt hồ, biểu ngượng ngùng đỏ mặt của nàng vì bị nhìn rất thú vị, cái này có phải là thiếu nữ thẹn thùng hay .

      Trong lòng thong dong xem xét trong chốc lát, chấp bút chấm mực, bắt đầu vẽ lên tờ giấy Tuyên thành trắng tinh.

      Đại khái là vì nguyên nhân tâm tình tốt, vung bút lên cũng có dừng lại, cũng có bởi vì những nét vẽ hỏng mà phải sửa sang.

      Đem người và cảnh vật vẽ xong, cũng có gọi Ôn Noãn Noãn ngay, mà trầm tư trong chốc lát, sau đó ở góc bức họa viết câu thơ.

      Đem thơ viết xong, kiểm tra rồi lần, mới các hạ bút : ''Nhị tiểu thư, ta vẽ xong .''

      Ôn Noãn Noãn luôn giữ tư thế khá lâu nghe thấy tiếng, chậm rãi đứng dậy, chân thành đến bên người xem tranh.

      Chỉ thấy giấy vẽ thiếu nữ nửa nặt và nửa người nghiêng nhìn phương xa, chỉ có thể từ xiêm y cùng đồ trang sức mà phán đoán là nàng, bên cạnh thiếu nữ điểm xuyết đình và hồ sen, còn loáng thoáng dưới tàng cây xa xa vẽ nam tử đánh đàn, biết nam nhân này có phải là vẽ hay .

      Mà bức họa này bên góc trái còn dùng thủ pháp hào phóng viết bài thơ, thi từ tuyệt đẹp uyển chuyển, văn tự mượt mà hữu lực.

      Đèn mờ đối bóng tứ càng mang mang.
      Cuốn rèm trăng sáng thở than,
      Ơi người hoa đó muôn vàn cách xa.
      cao trời bạc bao la,
      Dưới chân nước biếc sóng va dập dềnh.
      Trời dài, đường thẳm, hồn kinh,
      Mộng hồn muôn dặm hành trình khó thay.
      Nhớ dài, đau quặn thân này!
      (nguồn thivien.net)

      Trong lòng Ôn Noãn Noãn khẽ động, đột nhiên đối với nam tử bên cạnh này tràn ngập áy náy. Tình cảm của với nàng sâu đậm đến như vậy, mà nàng chỉ coi như người có thể đem cho nàng tương lai êm đẹp.

      ''Nhị tiểu thư, ta vẽ được tốt, xin nàng đừng chê cười.'' Nhìn nàng lời nào, Thượng Quan Thiên Tỳ cầm lấy bức họa và bài thơ vừa làm xong, muốn xé.

      " cần!" Ôn Noãn Noãn vội vàng bắt lấy tay ngăn cản.

      "Nhị tiểu thư." ánh mắt Thượng Quan Thiên Tỳ lập tức dừng ở tay nàng, gương mặt trầm ổn nhịn được biểu lộ kích động. Nam nữ thụ thụ bất thân, thiếu nữ nguyện ý chủ động đụng vào tay nam tử cùng huyết thống, hẳn là có ý tứ .

      Ôn Noãn Noãn phát bản thân mình dưới tình thế cấp bách lại nắm lấy tay của , lập tức giống như bị điện giật rụt tay lại, ngượng ngùng : "Ta cảm thấy công tử vẽ bức tranh đó rất tốt, bài thơ cũng rất hay."

      Nàng dừng chút, cúi đầu hỏi: "Thượng Quan công tử có nguyện ý đem bức họa này cho ta hay ?" Giờ điều nàng muốn nhất, chính là phụ tình ý của nam tử này.

      Thượng Quan Thiên Tỳ nghe vậy trong lòng vui vẻ, gật đầu : "Nhị tiểu thư nếu chê, xin hãy nhận lấy ." có thể xác định được, nếu nhà có tới cửa cầu thân, Ôn phủ và nàng cũng uyển chuyển từ chối .

      Nét mực bức họa chưa khô hẳn, bọn họ đứng ở bên trò chuyện .

      Ôn Noãn Noãn dò hỏi: "Ba ngày nữa là sinh thần của tổ mẫu nhà ta , đại công tử có nhận được bái thiếp nhà ta hay chưa ?" những chuyện này hầu như là người lớn trong nhà và các huynh trưởng làm.

      "Tứ ca của nhị tiểu thư tự mình đem bái thiếp tới đây, đến lúc đó ta cả nhà ta chắc chắn dự đại thọ của lão quận chúa." Thượng Quan Thiên Tỳ . Người ngoài gọi bà là Ôn lão phu nhân, nhưng bái thiếp lại gọi bà là quận chúa nương nương, bởi vì cách gọi này có thể được tôn quý, mà người được nhận bái thiếp cũng cảm thấy vinh dư hơn rất nhiều.

      Ôn Noãn Noãn nhàng gật đầu, "Sinh thần của tổ mẫu hôm đó chắc chắn nhà ta người ngựa như nước , hy vọng Liên Dao có thể tới sớm chút, miễn cho chật chội, vào hậu viện khó khăn."

      Yến hội nam nhân ở tiền viện, yến hội dành cho nữ quyến quy tắc làm ở hậu viện, Ôn lão phu nhân ở viện chính trong giờ lành đếnhận lời chúc thọ của mọi người, sau đó lại mang theo chúng nữ quyến về hậu viện khai tiệc.

      "Ngày đó ta chắc chắn qua sớm ." Thượng Quan Thiên Tỳ ngầm hiểu . Ngày đó lão gia và các công tử của Ôn phủ chắc chắn thiếu ai.

      Ôn Noãn Noãn mỉm cười, cúi đầu.

      Thượng Quan Thiên Tỳ nhìn sườn mặt của nàng, trong lòng có chút tâm vượn ý mã, nhưng bên ngoài đình có hai nha hoàn và nô tài của mình, đành phải nhịn xuống, nho nhã mà đứng.

      "Đại công tử, sắc trời còn sớm , ta cần phải trở về." Ôn Noãn Noãn bị nhìn rất ngượng.

      "Được, ta đưa tiểu thư hồi phủ." Thượng Quan Thiên Tỳ gật đầu, phân phó gã sai vặt trước chuẩn bị kiệu.

      Tuy rằng được cùng giai nhân gặp gỡ thời gian ngắn ngủi, nhưng chỉ có thể đưa nàng hồi phủ. Nàng liên tiếp nhận lời mời của Thượng Quan Liên Dao đến Thượng Quan phủ làm khách, là Ôn phủ ngầm đồng ý cho và nàng được lén tiếp xúc nhiều hơn, nhưng nếu nàng trở về quá muộn, trưởng bối Ôn phủ nhất định phê bình kín đáo về . Vì có thể được cùng nàng gặp mặt, chỉ có thể chờ đợi, chờ đợi đến lúc chính thức đón nàng qua cửa.

      Thượng Quan Liên Dao vẫn luôn chú ý tới bọn họ lập tức từ bên hồ bước ra .

      "Noãn Noãn, ngươi phải về à ?" Nàng cười dài , "Ngày mai lại đến chơi nhé được ?"

      "Liên Dao, gần đây Tuyết Điệp được vui." ngữ khí của Ôn Noãn Noãn uyển chuyển.

      Ôn phủ chọn con rể sớm truyền khắp Ninh Dương thành, gần nàng thường xuyên chạy tới Thượng Quan phủ , cho dù mỗi lần đều là danh nghĩa Thượng Quan Liên Dao, nhưng cũng khiến cho nhiều người ngầm hiểu . Nam Cung Tuyết Điệp bởi vì chuyện này mà gần đây thân thiết với Thượng Quan Liên Dao cho lắm, cũng bất mãn với nàng, bảo rằng nàng chỉ cho huynh trưởng của Thượng Quan Liên Dao cơ hội, mà cho tam ca nàng cơ hội thi triển tài năng.

      Thượng Quan Thiên Tỳ hiểu được tình cảnh của nàng, bước lên: "Liên Dao, nhà nhị tiểu thư vội vàng chuẩn bị đại thọ bảy mươi cho lão quận chúa, nhị tiểu thư nhất định bận rất nhiều việc muội đừng lôi kéo nàng ham chơi."

      Thượng Quan Liên Dao rung đùi đắc ý : "Đại ca, huynh đúng là người nhập động phòng rồi ném bà mối qua bên nha." Nàng ngừng mời Noãn Noãn còn phải là vì huynh ấy sao? Trước kia các nàng và vài người bạn khuê phòng khác thường hay gặp mặt, đối với Noãn Noãn thường xuyên được mặc nam trang ra ngoài quan hệ chỉ thuộc loại bình thường, tuyệt đối có chuyện lại thường xuyên như này.

      Ôn Noãn Noãn ngượng ngùng cúi đầu, : "Liên Dao. Còn có ba ngày nữa đại thọ bảy mươi của tổ mẫu nhà ta, ngày đó ngươi tới sớm chút nha."

      "Được." Thượng Quan Liên Dao gật đầu , "Ta đưa ngươi ra ngoài. Đại ca, huynh vẫn nên về thư phòng xem sổ sách ."

      Chuyện Thượng Quan phủ đại công tử đưa Ôn phủ nhị tiểu thư hồi phủ chỉ có thể làm lần mà thôi, số lần nhiều hơn bị lời ra tiếng vào. Dù sao quan hệ của và Ôn nhị tiểu thư còn có xác định, nàng dẫn theo nha hoàn ma ma đem Ôn Noãn Noãn ra khỏi Thượng Quan phủ, những người khác mới đồn nhảm.

      khen ngợi nhìn sang muội tử cái, Thượng Quan Thiên Tỳ , "Liên Dao, ta nghe biết Trí huynh đệ tiệm vải Ôn gia gần đây mới nhập về xấp vải loại mới, nếu có thời gian muội xem thử , chọn nhiều chút làm trang phục hè." Muội tử rất hiểu chuyện, đối với hôn của xuất ra rất nhiều khí lực, muốn khen thưởng con bé chút.

      "Tiệm vải và tiệm trang sức lâu rồi muội dạo qua nha ." Thượng Quan Liên Dao cười tủm tỉm , nhân cơ hội lừa đảo huynh trưởng chút.

      "Được, ta nhớ." Thượng Quan Thiên Tỳ chút do dự gật đầu. Muội tử tuổi ăn tuổi lớn, nên sắm thêm nhiều kiểu trang sức phù hợp .

      Nhìn huynh muội Thượng Quan chính đại quang minh lợi dụng bản thân mình làm giao dịch, Ôn Noãn Noãn cười nhìn bọn họ, chút cũng có cảm giác bị bán đứng.

      ○○○

      Trường tương tư, trường tương tư, này khúc tương tư có kỳ, đèn sầu dục khi.

      Trường tương tư, trường tương tư, lạnh run tiếng đàn cùng ai, đoạn trường nhân biết.

      Dưới ánh nến sáng ngời, Ôn Noãn Noãn xõa tung mái tóc ngồi ở trong phòng, nhìn bức họa bàn, ngón tay nõn nà vuốt ve dòng thơ lộ tâm tình.

      "Lục La, ngươi cảm thấy Thượng Quan đại công tử thế nào? Liệu có nhìn trúng vào đồ cưới của nhà ta hay ? trung thành với ta cả đời sao?"

      Nàng hỏi nha hoàn trải giưởng cho mình. Thượng Quan Thiên Tỳ dù sao cũng là người thương trường, đa mưu túc trí, vạn nhất tương lai chán ghét nàng bắt đầu nạp thêm người mới, khi đó nàng lớn tuổi sắc suy nhất định thể cản được .

      Lục La ngừng tay, đến bên người Ôn Noãn Noãn an ủi : ''Nhị tiểu thư, nhân phẩm Thượng Quan đại công tử lão gia và phu nhân ,lão phu nhân đều tra qua, có vấn đề. Tiểu thư có bảy vị huynh trưởng sủng ái tiểu thư, nếu dám khi dễ người, nhóm huynh trưởng của tiểu thư khẳng định bỏ qua . Xe ngựa Thượng Quan gia mặc dù rất lớn ở Ninh Dương thành này, nhưng nếu nhóm lão gia và các thiếu gia quyết ý gải quyết, tất nhiên làm suy sụp sinh ý của Thượng Quan gia, cho nên, Thượng Quan đại công tử cho dù thích đồ cưới của tiểu thư còn hơn cả bản thân tiểu thư,sau khi cưới tiểu thư vào cửa cũng đừng mong chuyện nạp thiếp!''

      Thế lực nhà mẹ đẻ quyết định được địa vị tân nương tử ơ nhà chồng!

      Ôn Noãn Noãn hơi hơi nhắm mắt lại, nàng quyết định là Thượng Quan Thiên Tỳ . Nàng cố gắng nhiều hơn, cố gắng tạo nên gia đình ấm áp, hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc.

      Tiêu Dao vương Vân Trạm, đó là ác mộng kiếp trước của nàng, nàng muốn gặp lại , còn quan hệ gì với người này nữa.
      PhongVy, Phong Vũ Yên, lovenovel8 others thích bài này.

    4. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]
      ☆, Chương 31 Đại thọ kiêu ngạo của Ôn Phủ


      Ngày hai mươi tám tháng ba ấy, đại môn Ôn phủ mở rộng, trước cửa ngựa xe ra vào như nước ,tắc nghẽn chật chội chịu nổi, mặc kệ là người có nhận được thiếp mời hay , những người có uy tín chút trong Ninh Dương thành có phần lớn đều đem quà tới mừng thọ Phượng Linh lão quận chúa . Sáu vị tiên sinh phòng thu chi chấp bút rồng bay phượng múa, vội vàng viết thống kê danh mục quà tặng cùng với tiền biếu, còn có hai tiên sinh khác vội vàng thống kê số lượng khách quý để an bài chỗ ngồi trong tiệc .


      Các lão gia Ôn phủ và các vị thiếu gia mang theo nô bộc chiêu đãi khách quý, dẫn bọn họ đến hậu đường nghỉ tạm. ba vị phu nhân Ôn phủ cùng với ba vị thiếu phu nhân nghênh đón các phu nhân và tiểu thư các phủ, mang các nàng bái kiến lão phu nhân, sau đó dẫn các nàng tới sương phòng nghỉ ngơi. Các nha hoàn mama dưới chỉ huy của các quản gia, cực lực hầu hạ nhóm khách quý.


      Ôn Noãn Noãn theo bên người mẫu thân Ôn tam phu nhân, cùng bà tiếp đãi khách nhân.


      Vì trong lòng nàng có chuyện, so với ngày đạp thanh mùng hai tháng lại gầy thêm chút. Mà bởi vì gầy, gương mặt vốn bụ bẫm của nàng nay trở thành mặt trái xoan tiêu chuẩn, chỉ ở hai má còn hơi bụ vương lại nét trẻ con, càng lót được thêm da thịt trong trắng lộ hồng xinh đẹp phi thường.


      Chỉ thấy nàng trang điểm , châu ngọc vơn quanh tóc, cổ đeo chuỗi hồng ngọc như ý nạm vàng, mặc bộ y phục mùa xuân tay lỡ hồng cánh sen, khí chất đoan trang nhã hiền thục, cử chỉ ung dung hào phóng.


      "A, hai tháng gặp, Noãn Noãn cũng trưởng thành nha." vị phu nhân rất thân thiết với Ôn tam phu nhân nắm lấy bàn tay bé của Ôn Noãn Noãn , " sai sai, cuối cùng cũng sắp cập kê , khí chất so với trước đây bất đồng , so với thiên kim tiểu thư hay tiểu thư quan gia trong kinh thành còn quý khí hơn, hổ là cháu của quận chúa nương nương."


      Ôn phủ cho phép Ôn Noãn Noãn mặc nam trang du ngoạn, các bà cũng có biết chuyện, những năm trước còn ở sau lưng cười nhạo Ôn phủ nuôi được con , nghĩ tới Ôn Noãn Noãn vừa qua mười bốn tuổi, bước vào năm cập kê lại thay đổi lớn như vậy. Rốt cuộc có phải là trong người được chảy huyết mạch hoàng gia hay , nàng bớt chút tính đồng nữ non nớt bướng bỉnh liền lập tức tựa như thiên kim thế gia trong kinh thành sang quý tao nhã .


      "Triệu bá mẫu khen trật rồi, con làm sao có thể so với được quý tộc tiểu thư đâu kinh được. Nhưng ra Triệu bá mẫu, hai tháng gặp, da dẻ người so với trước kia nõn nà láng mịn ra rất nhiều, người cùng với Vân Khanh tỷ tỷ cùng nhau, người biết còn tưởng rằng hia người là tỷ muội đó." Ôn Noãn Noãn mỉm cười khen tặng .


      "Ha ha, con cũng thấy như vây sao." Triệu phu nhân mẹ cả của Triệu Vân Khanh sờ sờ gương mặt trắng trẻo của mình, vui vẻ , "Gần đây ta có ăn tổ yến Đông hải, chính là nương con bảo ta nên ăn loại này đó..."


      chuyện ngừng, vẻ mặt Ôn Noãn Noãn mỉm cười còn nghe bà , bảo trì kiên nhẫn tuyệt đối.


      Nàng nào biết đươc rằng Triệu phu nhân ăn loại thực phẩm bổ dưỡng nào đâu, bởi vì các phụ nhân trung niên lo lắng nhất chính là năm qua hoa tàn, bị trượng phu vắng vẻ, cho nên nàng thấy các phu nhân như vậy, cũng kiên nhẫn nghe các bà khoe khoang, ngẫu nhiên nịnh hót chút. Có thể là do hôm nay nàng kiên nhẫn như vậy, các vị phu nhân hôm nay đến đây mừng thọ đều nàng rất biết điều,biết tiến thối hữu độ, khen Ôn tam phu nhân với Ôn lão phu nhân biết dạy con .


      Hôm nay Ôn lão phu nhân ngồi ở Xuân Hy viện, cùng lão tỷ muội tâm . Đợi đến giờ lành, bà phải đến phòng Viện Chính, nhận lời chúc mừng của mọi người.


      Bởi vì đến khách đến mừng thọ rất nhiều, Ôn phủ mở hậu hoa viên, để cho các vị khách có thể tới hậu hoa viên giết thời gian. Các vị phu nhân cũng đem bạn bè của mình tới tiểu đình cạnh hậu hoa viên ngồi chơi.


      Các phu nhân và tiểu thư cùng nhau phiếm chuyện nhà, lão gia các nhà cũng mang theo con cháu của mình dạo hậu hoa viên. Hôm nay hơn phân nửa phú hào thương hộ của Ninh Dương thành đều đem cả gia quyến tới đây, các nhà có con con trai tới tuổi cưới gả, bắt đầu quan sát các vị thiếu gia tiểu thư trẻ tuổi ở đây,nếu vừa ý cũng có thể cho tụi xem mắt luôn, cũng bắt đầu mắt mày lại.


      Ôn Noãn Noãn cùng với Nam Cung Tuyết Điệp và Thượng Quan Liên Dao đứng dưới gốc cây hoa hạ , kể chuyện mấy ngày nay của các nàng. Bởi vì hôm nay là ngày đại hỉ của Ôn phủ, trong lòng nàng đặc biệt cao hứng, trong đầu nhận được ba lần hệ thống thông báo ( chú ý : Ôn Noãn Noãn dặn dò hệ thống chỉ được thông báo khi lũy thừa hạnh phúc vượt nhân 5 ).


      " Liên Dao, ngươi gần đây đắc ý nha!" giọng Nam Cung Tuyết Điệp có chút chua, bởi vì nàng cơ bản xác định được, Ôn Noãn Noãn chọn trúng đại công tử Thượng Quan gia, tam ca nàng có đến nửa điểm cơ hội .


      " Ha ha ha , làm sao ,làm sao a."Thượng Quan Liên Dao nhếch lên lan hoa chỉ ha ha cười ngừng.


      "Noãn Noãn, đại ca của Liên Dao thât gian trá , lợi dụng Liên Dao để tiếp cận ngươi." Nam CungTuyết Điệp thở phì phì . Nàng thường xuyên viết thư mời Ôn Noãn Noãn đến nhà nàng làm khách, nhưng Thượng Quan Liên Dao cũng viết thư, sau đó Ôn Noãn Noãn chọn Thượng Quan phủ.


      Thượng Quan Liên Dao đắc ý dào dạt , "Chẳng lẽ nhà ngươi vốn có lợi dụng ngươi để tiếp cận Noãn Noãn sao. Cũng như nhau vậy, chính là đại ca của ta ưu tú hơn so với tam ca ngươi, vừa mắt các lão gia Ôn phủ và phu nhân." Nàng thực thích được đấu khí cùng Nam Cung Tuyết Điệp, mà lần này ràng là nàng thắng.


      "Tức chết ta rồi, đại ca ngươi nghiêm túc như đầu gỗ nào như có tam ca ta ôn nhã hòa khí?" Nam Cung Tuyết Điệp bị Thượng Quan Liên Dao kích thích, lập tức nhảy dựng lên.


      Thượng Quan Liên Dao tay mắt lanh lẹ, lập tức kéo Ôn Noãn Noãn bên cạnh ngăn trở Nam Cung Tuyết Điệp."A!" Ôn Noãn Noãn phòng bị, toàn bộ thân thể đổi hướng sang bên Nam Cung Tuyết Điêp. Thượng Quan Liên Dao thấy thế, lại lập tức túm lấy nàng.


      "Ai a, hai người các ngươi hợp nhau khi dễ ta phải ?" Nam Cung Tuyết Điệp xắn ông tay áo, , "Hai người các ngươi bổn tiểu thư ta đều buông tha!" xong, nàng hung tợn đánh về phía Thượng Quan Liên Dao cùng với Ôn Noãn Noãn.


      Thượng Quan Liên Dao và Ôn Noãn Noãn lập tức trốn tránh chung quanh. Nha hoàn các nàng đứng nhìn, tuy rằng có chủ động lên giúp, nhưng chỉ cần các tiểu thư nhà mình tới gần, các nàng lập tức giúp tiểu thư nhà mình hoặc tiểu thư đồng minh.


      Các nàng cũng biết khắc chế, ngừng lại vui đùa nữa, để cho bọn nha hoàn sửa sang lại dung nhan. Hôm nay là ngày mừng thọ , các nàng thể để vòng cổ trâm cài lệch được.


      ○○○


      Chúc quận chúa nương nương phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.


      chính đường của Ôn phủ, Ôn lão phu nhân ung dung đẹp đẽ quý khí ngồi ghế thái sư, hôm nay ra mặt nhận lời chúc của mọi người.


      Bà tươi cười đầy mặt, đưa tay : "Miễn lễ, mọi người mau miễn lễ." Nhân sinh xưa nay sáu mươi hiếm, năm nay bà sáu mươi chín, thân thể còn khoẻ mạnh, trừ bỏ đôi mắt kém. Nhưng bây giờ có Noãn Noãn tặng cho bà đôi kính lão viễn thị, đôi mắt có thể nhìn thấy các vật xung quanh , bà có cảm giác bà có thể sống thêm muời năm nữa đấy


      Tuy rằng bà tuân theo hoàng lệnh mất bảo vệ che chờ nhà mẹ đẻ, nhưng trượng phu của bà khi còn sống vô cùng che chở cho bà, ba đứa con trai lại nghe lời ngoan ngoãn thừa kế nghiệp cha, nàng dâu hiền lành hiếu thảo, cháu trai cháu chắt trai xung quanh đều ngoan ngoãn, gần đây hai tôn nhi nhất cũng thông qua viện thử thành tú tài, trừ bỏ nữ nhi của bà thuở bị nhà mẹ đẻ ôm mất luôn liên lạc, có chuyện gì phải ăn năn nữa.


      Chính đường, con cháu vãn bối Ôn phủ bắt đầu tặng Ôn lão phu nhân lễ,mừng thọ, chư vị Ôn gia lão gia cùng với các thiếu gia, còn có các phu nhân giúp đỡ nhưng vị khách vào vị trí.


      Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên xôn xao, gia đinh kích động chạy vào, khom người : "Báo, báo... Lão, lão phu nhân, đại lão gia, nhị lão gia, tam lão gia, kinh thành... Kinh thành cho người tới , là, Ôn... Ôn quý thái phi nương nương phái tới , tặng thọ lễ bảy mươi cho Ôn lão phu nhân."


      Cả đại sảnh nhất thời im lặng đến cực độ. Ôn lão phu nhân ngơ ngác chút, lập tức phản ứng lại, tinh thần đại phấn chấn, cao giọng : "Mọi người mau theo lão thân ra nghênh đón."


      Ôn Noãn Noãn cùng với Ôn thất hai đứa cháu tuổi nhất mỗi đữa bên trái phải nâng Ôn lão phu nhân ra chính sảnh, ba vị lão gia Ôn phủ và vị ba phu nhân, Ôn gia huynh đệ cùng thê tử bọn họ theo sau. Những khách hôm nay đến mừng thọ, trừ bỏ nhưng người có phẩm cấp theo ngay sau Ôn gia, những người khác đều tự giác sau cùng.


      Bên ngoài Ôn phủ là người mặc y phục thái giám, công công trung niên cầm trong tay phất trần, đằng sau vị công công này là công công khác trẻ hơn, hai vị công công được hơn mười thị vệ đeo kiếm vây xung quanh.


      Hai vị công công nhìn thấy lão phu nhân lập tức cả mặt tươi cười.


      Công công trung niên tới trước mặt lão phu nhân khom người: "Phượng Linh quận chúa nương nương, chúng ta phụng lệnh quý thái phi đến đem hạ lễ mừng thọ cho ngài. Quận chúa nương nương, nương nương của chúng ta chúc người phúc như Đông Hải thọ tỷ Nam Sơn." nghiêng thân hình gầy gò, gương mặt trắng cần son phấn, thanh mười phần bén nhọn.


      Tiền Quý!


      Ôn Noãn Noãn đứng bên cạnh Ôn lão phu nhân lộp bộp trong lòng , người này là thái giám thân cận nhất của Ôn quý thái phi.


      Đôi môi Ôn lão phu nhân môi hơi run run , kích động : "Công công họ gì? Công công đường vất vả , mau vào bên trong ngồi." xong, hai mắt ẩm ướt bà xoay người mời công công vào trong chính sảnh


      "Quận chúa nương nương, ta họ Tiền, là người hầu hạ bên người Ôn quý thái phi nương nương . Nương nương cũng mời vào ngồi . Chúng ta theo bên người quý thái phi, nhưng rất nhiều lần được nghe tiên hoàng nhắc tới người"


      Vân gia bắt đầu từ đời Thái tổ Hoàng Đế , tỉ lệ sinh nữ nhi rất thấp, vị quận chúa này chính là vị quận chúa duy nhất cùng thời với tiên hoàng, nghi ngờ gì bây giờ chính là bị trưởng bối lớn tuổi nhất trong hoàng tộc , hoàng thất cho dù muốn quan tâm tới vị quận chúa này, nhưng danh hiệu tên tuổi của bà vẫ trong gia phả hoàng gia. Hoàng thất quan tâm hay cũng thế, bây giờ đến trước mặt Phượng Linh quận chúa cũng dám ngông nghênh, nếu bị báo lên câu . Bao nhiêu cố gắng của trong thâm cung cũng tan tành mây khói!


      Nghĩ tới điều này, công công trung niên mặc y phục thái giám phục màu lam hướng tới Ôn lão phu nhân đưa tay kính cẩn, dám để cho Phượng Linh quận chúa khiêm nhượng , theo phía sau Phượng Linh quận chúa vào chính sảnh. mang theo tiểu thái giám, còn có bốn trong mười người hộ vệ nhưng hơn phân nửa thị vệ đến cửa chính sảnh ngừng lại, chỉ có công công và thị vệ tay nâng hòm vào cùng.


      Ôn đại lão gia phân phó người đặt cái ghế bành hơi chếch phía dưới chỗ ngồi của Ôn lão phu nhân chút về bên trái.


      Tiền công công hướng tới Ôn lão phu nhân chắp tay : "Quận chúa nương nương, xin mời ngài ngồi."


      Ôn lão phu nhân hướng tới vị thái giám gật đầu, "Lão thân đa lễ ." xong, nàng xoay người ngồi ở ghế thái sư. Ôn Noãn Noãn cùng với Ôn thất trái phải đứng phía sau bà.


      Tiền công công hướng tới phương hướng kinh thành chắp tay, : "Quận chúa nương nương, quý thái phi nương nương biết được năm nay lão nhân gia ngài đại thọ bảy mươi, trong lòng vô cùng nhớ nhung, tiếc rằng thân ở chốn thâm cung tiện, chỉ chuẩn bị ít thọ lễ sai chúng ta đem tới." xong, nhưng thị vệ vào theo xếp thành hàng bên cạnh tiểu thái giám


      Tiền công công kiêu ngạo liếc nhìn chung quanh, bắt đầu cao giọng giới thiệu:


      Nấm linh chi ngàn năm hai gốc, hai gốc dã tham vương vạn năm, đôi Bạch Vân ngọc như ý, vòng ngọc phỉ thúy phúc lộc thọ bộ, dạ minh châu phấn hồng hai hạt, Tháp thủy tinh Đông Hải chín tầng, bát cao chiếu phúc tinh bạch ngọc thọ bộ, chậu khảm chân châu tề mai chúc thọ cái…


      Tụng xong, hướng tới Ôn lão phu nhân chắp tay : "Đường dài xa xôi mang theo nhiều đồ tiện, cho nên quý thái phi nương nương mới chọn ít đồ vật để cho chúng ta đem theo, hy vọng quận chúa nương nương đừng ghét bỏ."


      Đây là trước mặt mọi khoe của khoe quyền trắng trợn !


      Ôn phủ nhân thâm trầm lo lắng, nhưng vẫn tươi cười tiếp nhận.


      Ôn lão phu nhân rút khăn tay chấm chấm khóe mắt, kích động : "Lão thân đa tạ quý thái phi nương nương, còn mời công công chuyển lời, nương nàng và các huynh đệ ruột thit của nàng chưa bao giờ quên nàng." Tiên hoàng băng hà, quý phi trở thành quý thái phi từ nay về sau thất thế, chỉ có Ôn gia vẫn như trước, hàng năm đều tặng lễ vật cho nàng.


      "Quý thái phi nương nương biết, cho nên vẫn luôn nhớ tới sinh thần của lão nhân gia ngài." Tiền công công trấn an bà.


      Phong Vũ Yên, Winter, vanlactamviem6 others thích bài này.

    5. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516

      Chương 32 Việc hôn nhân gặp biến đổi lớn


      Tiền công công lấy trong lòng ra cái hộp gấm , hai tay đưa cho Ôn lão phu nhân : "Quận chúa nương nương, đây thọ lễ người cháu trong kinh thành gửi cho ngài, xin hãy nhận lấy. còn ủy thác chúng ta hỏi ngài, lễ vật của người có vừa lòng ?"


      Ôn lão phu nhân nao nao, nhưng ngay lập tức hiểu được là ai , gương mặt tươi cười như hoa, " đứa hiếu thuận."


      Là Vân Trạm, Ôn quý thái phi chưa từng chủ động liên lạc với Ôn phủ nay lại đưa thọ lễ, tất nhiên là vì Vân Trạm.


      Nàng tiếp nhận hộp gấm khe khẽ mở ra, nhìn đến bên trong để lại viên ngọc hồ lô cỡ bằng ngón cái. Hồ lô ngụ ý khỏe mạnh trường thọ bình an, Vân Trạm dùng ngọc hồ lô chúc thọ bà, mà thọ lễ khác của chính là Ôn quý thái phi đưa quà chúc thọ bà!


      Nàng kích động cho nên liên tục gật đầu , "Tiền công công, xin ngài về chuyển lời cho đứa , rằng lão thân rất vừa lòng thọ lễ của ."


      Nàng đứng dậy : "Công công cùng các thị vệ đường xa mà đến, xin cho phép trưởng tử lão thân được tiếp đón các người."


      "Vậy chúng ta khách khí ." Tiền công công cười , cũng đứng dậy.


      "Tiền công công, các vị đại nhân, mời theo tiểu dân đến." Ôn đại lão gia tiến lên chắp tay . Tuy rằng Ôn lão phu nhân có danh hiệu Phượng Linh quận chúa, nhưng Ôn gia xác thực quả chỉ là thương hộ, thái giám cùng thị vệ hoàng cung đều là khách quý của bọn họ.


      Tiền công công hướng tới Ôn lão phu nhân chắp tay, mang theo người của theo Ôn đại lão gia .


      Ôn lão phu nhân đưa tay với mọi người: "Các vị cũng nên ngồi vào vị trí thôi."


      Nam tử được xắp xếp ở tiền viện dùng tiệc rượu, nữ quyến vẫn quy tắc ở hậu viện. Ôn lão phu nhân tinh thần phấn chấn dẫn hai cháu vào hậu viện.


      Kiếp trước, Ôn hoàng thái phi căn bản có chúc thọ mẹ đẻ của mình, Vân Trạm tuy rằng cũng sai người tặng lễ, nhưng đưa tới là bộ vòng ngọc cùng chữ “Thọ” viết tay của đại nho đương thời Giang Lăng.


      Ôn Noãn Noãn kinh ngạc trong lòng: chẳng lẽ kiếp trước nàng Vân Trạm vào thời ói máu, cho nên mới tạo thành bi kịch của nàng? Sau khi trọng sinh nàng cố ý tránh thời gian đó, kết quả Vân Trạm cùng ca ca ruột của nàng gặp mặt, sau đó mọi chuyện dường như lòng vòng hơn.


      Ai, mặc kệ , hy vọng về sau gặp được , hy vọng Ôn phủ hết thảy đều bình an, hy vọng chính mình được hạnh phúc, bản thân vui vẻ tận hưởng trí tuệ ngoài hành tinh. Kem ly, banh ngọt xa hoa, coca cola, đèn pin năng lượng mặt trời, máy chơi game năng lượng mặt trời, năng lượng mặt trời... có những thứ này sau này nàng càng hạnh phúc hơn.


      Bên trong Ôn phủ bày tiệc, đường bên ngoài Ôn phủ cũng bày hơn ba trăm bàn tiệc cơ động, để cho toàn dân thành Ninh Dương được chung vui cùng với Ôn phủ .


      Hoàng cung kinh thành phái người tới chúc thọ Ôn lão phu nhân, nhất thời lúc mọi người Ninh Dương thành cảm nhận được hoàng ân mênh mông cuồn cuộn. Ôn phủ trở thành thương nhân thủ lĩnh của Ninh Dương thành, trong lúc nhất thời danh vọng như mặt trời ban trưa.


      Người Ôn quý thái phi phái tới ngày thứ ba , ba vị lão Ôn phủ gia bốn vị thiếu gia cùng nhau tiễn ra tận Ninh Dương thành. Mẹ già nhớ con , huynh đệ nhớ tỷ, muội, Ôn phủ hiến vật quý cho Hoàng Thái Hậu, Hoàng hậu, quý phi quà chất đầy ba cỗ xe ngựa.


      phen bận rộn, cả chủ nhân lẫn nô bộc Ôn phủ tất cả đều mệt muốn chết rồi, các lão gia thiếu gia Ôn phủ tiếp tục làm công việc làm ăn nhà mình, các phu nhân chỉ huy nô bộc dọn phủ sạch , còn việc hôn nhân của Ôn tứ và Ôn Noãn Noãn, bọn họ quyết định hết chuyển sang tháng sau rồi hãy bàn.


      Sinh thần lão tổ mẫu vô cùng long trọng, Ôn phủ trước hai tháng trước bắt đầu bận rộn, sau sinh thần, trong thời gian ngắn có sức lực để chuẩn bị lễ hỏi nữa, hơn nữa sau khi trọng sinh mọi chuyện thay đổi, Ôn Noãn Noãn đành phải thầm cầu nguyện, hiệu lực cánh bướm vĩ đại, đem Hà hầu phủ thổi bay .


      ○○○


      Thượng Quan phủ tại sao cho đến tận bây giờ chưa cho bà mối tới Ôn phủ, thời gian đính hôn rất khẩn trương , hai nhà nếu nhanh chút, trước thời điểm Hà Hầu Phủ tới nàng và Thượng Quan Thiên Tỳ có hôn thư cũng tốt lắm.


      Khoảng cách kiếp trước Hà hầu phủ tới đón người càng ngày càng gần, khi đạp thanh thanh minh, Thượng Quan Liên Dao bị bệnh, có tham gia, Ôn Noãn Noãn cùng Thượng Quan gia dần mất liên hệ, cảm xúc dần dần nôn nóng. Các phu nhân trong hậu viện các đều nhìn thấy, cười khe khẽ : Noãn Noãn tương tư đến bệnh.


      "Noãn Noãn, cảm xúc của con dạo này bất ổn lắm ." Ôn tam phu nhân cảm thấy nữ nhi của mình bị tương tư hơi nặng , nhịn được hỏi . là con lớn thể giữ trong nhà.


      "Nương, có gì đâu, con chỉ nhớ Thượng Quan đại công tử chút thôi ." Ôn Noãn Noãn cúi đầu che giấu , đâm lao đành phải theo lao xuống thôi.


      Ôn nhị phu nhân che miệng cười : "Noãn Noãn a, con vội vàng như vậy, biết Thượng Quan đại công tử có biết hay ."


      "Nhị bá mẫu..." Ôn Noãn Noãn thẹn thùng , "Nhị bá mẫu người trêu đùa con ."


      "Tú nương, con có hỏi lão tam hoặc tiểu tứ Thượng Quan gia lão gia rằng đại công tử khi nào trở về?" Ôn lão phu nhân nhìn cười ngừng. Nàng cảm thấy Noãn Noãn còn , nhưng Noãn Noãn thích Thượng Quan gia đại công tử đến như thế bộ, cho nó xuất giá chút cũng thành vấn đề. Thượng Quan phủ liền cách Ôn phủ có ba dãy phố, sau khi Noãn Noãn xuất giá cũng có thể thường xuyên về nhà mẹ đẻ.


      Ôn tam phu nhân cung kính khom người, : "Nương, Tri Trí , Thượng Quan công tử mua ngựa, nửa tháng trở lại, sau khi trở về tìm bà mối đến nhà ta cầu hôn, biết vì sao, cho tới hôm nay Thượng Quan gia còn chưa có tin tức." cha con Thượng Quan gia sau khi đại thọ Ôn phủ lão phu nhân bảy mươi ngay hôm sau , cho tới hôm nay là hai mươi bốn ngày , điểm tin tức cũng có.


      "Có lẽ là đường bị trì hoãn ." Ôn lão phu nhân cảm khái , " Người làm ăn vào Nam ra Bắc nha, ngày về bất định nhất làm cho thân nhân lo lắng ."


      Ba vị phu nhân ngồi đây cũng trải qua cảm giác tương tự.


      "Tam lão gia." Đột nhiên có nha hoàn trong Huy Xuân viện kêu lên.


      Mọi người ngồi ở sảnh chính đnag chuyện phiếm ngẩng đầu lên, thấy Ôn phủ tam lão gia, phụ thân Ôn Noãn Noãn bước nhanh tới, gương mặt ông trầm như nước, người phát ra cỗ khí tức giận.


      Tam đệ, tướng công, phụ thân.


      Ôn phủ ba vị phu nhân và Ôn Noãn Noãn cùng nhau đứng dậy nghênh đón.


      "Mẫu thân, đại tẩu ,nhị tẩu, tú nương."


      Ôn tam lão gia hướng Ôn lão phu nhân hành lễ, cấp ba vị phu nhân hoàn lễ, sau đó thở dài nhìn Ôn Noãn Noãn , "Noãn Noãn, Thượng Quan Thiên Tỳ cùng với nữ nhi tri huyện Dao thành đính hôn , hơn nửa tháng sau cử hành hôn lễ."


      A!


      Ôn lão phu nhân, ba vị phu nhân đều ngẩn người.


      Ôn Noãn Noãn dám tin nhìn phụ thân, "Điều đó có khả năng!" Thượng Quan Thiên Tỳ bày tỏ cho nàng thấy lòng , nguyện ý vì nàng nạp thiếp thu thông phòng.


      Rốt cuộc là Ôn lão phu nhân bão kinh phong sương, gặp chuyện loạn. Nàng trầm giọng hỏi: "Lão tam, chuyện này là thế nào?" Nàng vẫy nha hoàn pha trà cho tam lão gia.


      Ôn tam lão gia ngồi xuống, đợi ba vị phu nhân cùng Ôn Noãn Noãn cũng ngồi xuống sau, mới đem chuyện Ôn phủ tìm hiểu cho các nàng.


      Cha con Thượng Quan thường xuyên Dao thành, cùng với tiểu thương nơi đó có chút giao tình, ngẫu nhiên muốn thanh lâu xã giao. Chạng vạng mười bảy tháng tư, Thượng Quan Thiên Tỳ cùng hai người buôn ngựa thanh lâu, nhưng có như thường lệ rời sớm. Đến ngày hôm sau còn chưa thèm ra, người quan phủ đột nhiên vọt vào, thiên kim tri huyện bị người ta lừa bán đến thanh lâu, mà người nằm bên cạnh chính là thiên kim tri huyện.


      Thượng Quan Thiên Tỳ cùng tri huyện thiên kim gạo nấu thành cơm, vì thanh danh thế nên cũng chỉ có thể thành thân.


      Cái này, rất hoang đường !


      Ôn lão phu nhân tức giận đến cả người phát run: "Ta ngày xưa với các ngươi thanh lâu là nơi thể , nơi đó phức tạp!" Noãn Noãn nhà bà phải làm sao bây giờ? Noãn Noãn động tình với Thượng Quan Thiên Tỳ rồi!


      Nam nhân trong Ôn phủ đều nghe lời thanh lâu, nhưng thể bắt nam nhân nhà khác được.


      Ôn đại phu nhân, nhị phu nhân lo lắng lo lắng nhìn về phía Ôn Noãn Noãn. Ôn tam phu nhân đứng dậy đem Ôn Noãn Noãn ôm vào trong ngực, an ủi : "Noãn Noãn, con đừng rất thương tâm. Biết người biết mặt biết lòng, nhân phẩm Thượng Quan Thiên Tỳ như thế, đáng để con thương tâm."


      Ôn Noãn Noãn lui thân mình, lâu sau mới mở miệng : " nương, cha, nãi nãi, đại bá mẫu, nhị bá mẫu, con thương tâm, con cảm thấy bản thân may mắn, trước khi con và đính hôn lộ bộ mặt ."


      ○○○


      【 Ôn Noãn Noãn, hai ngày hôm nay cảm xúc xấu của vượt gấp đôi số lần hạnh phúc trong ngày đó, cố gắng phải tìm cho mình chuyện vui vẻ nào đó mà làm. Nếu vẫn duy trì tình trạng này, tôi đành phảo giải trừ buộc định linh hồn với đó. 】hệ thống hạnh phúc thứ 13 thể nhắc nhở Ôn Noãn Noãn. Từ khi Ôn Noãn Noãn mới trọng sinh mọt thời gian ban đàu lúc nào cũng hạnh phúc vui vẻ, sau đó phải lúc nào hạnh phúc lũy thừa cũng xuất , năng lượng hạnh phúc cũng có tăng đều mỗi ngày.


      【 Tôi biết, nhưng tôi vạn vạn ngờ, Thượng Quan Thiên Tỳ là người như vậy. 】


      Ôn Noãn Noãn nghiêng người nằm ở nhuyễn tháp, thở dài thở ngắn, 【 tôi đoán chừng đời trừ nam nhân Ôn gia ta, có mấy người trung thành với thê tử . 】 Thượng Quan Thiên Tỳ thay lòng đổi dạ đối nàng mà phản bội. Nàng thương tâm là có , nhưng cũng đến mức độ bi thương.


      【 nếu định mệnh của tôi thay đổi, còn có hơn mười ba ngày, tôi bị bắt hầu phủ . 】


      Nàng buồn bực , 【 Năng lượng hạnh phúc của tôi tích góp mới được 1472 cái, cách lúc đổi được “Chạy trối chết 100%” còn thiếu nhưng 500 cái , mà tôi xem tình huống trước mắt này, căn bản thể rất tích góp được tí nào.】 sau ngày thọ lễ của tổ mẫu nàng tích góp được hơn ngàn năng lượng hạnh phúc.


      ra ngoài dạo , có lẽ có thể làm cho tâm tình của mình vui vẻ.】hệ thống hạnh phúc thứ 13 đề nghị . Vì phải giải trừ buộc định linh hồ, nó cũng tích cực chủ động giúp đỡ.


      đúng nha!


      Ôn Noãn Noãn nghĩ nghĩ, kêu lên: "Hồng Lăng, chải đầu cho ta, Lục La, giúp ta tìm bộ nam trang." Luôn buồn ở nhà, nàng có thể vui vẻ được mới là lạ.


      Hồng Lăng cùng Lục La luôn hầu hạ trong phòng , nghe được tiếng nàng gọi to .


      "Nhị tiểu thư, cuối cùng người cũng chịu chuyện ." Hồng Lăng vui vẻ . Từ lúc nhị tiểu thư biết được Thượng Quan đại công tử cùng nữ nhân khác đính hôn sắc mặt liền khó coi, trừ phi cần mở miệng . Lão phu nhân,các phu nhân, nhóm thiếu gia đều lại đây an ủi nàng, nàng đều cứng cỏi chống đỡ bọn họ.


      Ngồi ở trước bàn trang điểm Ôn Noãn Noãn nhìn thiếu nữ trong gương đồng. Nàng mười lăm mười sáu tuổi, khuôn mặt có vẻ đẹp, dung mạo như họa, tiếp qua vài năm nữa tất nhiên càng đẹp hơn mỹ lệ hơn, nếu Ôn quý thái phi sao lại phối hợp với Hà hầu phủ kéo nàng tiến cung "bất ngờ gặp gỡ" đương kim Hoàng Đế? Hậu cung mỹ nữ như mây, nếu tư sắc phải hàng thượng giai, ai dám câu dẫn Hoàng Đế người duyệt qua vô số mỹ nữ?


      Hồi tưởng kiếp trước, nàng đột nhiên phát , Vân Trạm sau khi nàng chết ba năm cũng thông báo ra bên ngoài, cũng cưới tân phi, người khác đưa cho dâm ô mỹ nữ xem cũng xem tùy tiện tặng cho người khác.


      lại chuyện với người chết, hết mọi chuyện trong lòng. cố chấp trong lòng đến cực điểm !


      Ôn Noãn Noãn nhớ tới Vân Trạm, nhất thời cảm thấy, người này nếu tam quan có thể là hạng nhất, chỉ cần bớt chút hành vi biến thái, lòng dạ hẹp hòi như vậy, chính là vị hôn phu hoàn mỹ.


      đời quả nhiên có người thập toàn thập mỹ!


      Nàng lập tức cảm thấy thổn thức .



      PhongVy, Phong Vũ Yên, lovenovel11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :