1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Có Độc - Dịch Ngũ (VIP từ chương 67)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Nam phụ mãi mãi là nam phụ........ nhớ có được ôm hun thắm thiết hem, phủ rêu chờ quá chài luôn nè........moahhhhhhhaaaaaaa......
      xuxubungbu, Chó Điênswanbeauty thích bài này.

    2. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      @Bé Bi Aiz cái kiếp nam phụ nó khổ vậy đó b ơi :-(
      @linhdiep17 éc éc tại ta bận rộn đó mà ^^ rảnh cái edit cho các nàng ngay đó nha ^^
      linhdiep17Chó Điên thích bài này.

    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Chạy trời ko khỏi nắng
      thienbinh2388swanbeauty thích bài này.

    4. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]
      ☆, Chương 24 Bức họa chói mắt





      Trước cửa khách điếm người đến người , Vân Trạm vốn có để ý tới Ôn Noãn Noãn, nhưng khóe mắt bỗng dưng liếc được thân ảnh, rất nhanh chú ý tới , sau đó nhìn thấy thân hình quen thuộc của nàng.


      Nàng là vì nhìn thấy , cho nên mới nhanh chóng xoay người, hay là đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, nên mới quay trở lại?


      Vân Trạm cảm thấy chắc chắn là nàng nhìn thấy mình từ trong khách điếm ra, mới xoay người muốn chạy trốn, cho nên lên tiếng gọi nàng lại.


      Thấy nàng thể xoay người đối mặt với mình, càng thêm khẳng định ý nghĩ của mình là đúng . Nàng muốn tránh ? Ha ha ha a...


      "Tiểu cửu, huynh trưởng của nàng đâu, sao lại chỉ có mình nàng ở đây?" thân thiết dò hỏi, giương mắt nhìn nhìn bốn phía, xác định chung quanh có người nào của Ôn phủ.


      "Chiến công tử, ta ra cửa có chút việc riêng, cho nên vốn cùng các huynh trưởng." Ôn Noãn Noãn . Nàng muốn mình, mới có thể có nguyên nhân cho cái kính lão kia chứ.


      Việc tư? Là cùng Thượng Quan Thiên Tỳ lén lút gặp gỡ à?


      Đôi mắt đen láy thâm thúy lóe lên gạt phăng mọi ý nghĩ, Vân Trạm điều chỉnh lời của mình: "Tiểu cửu, nàng làm sao có thể mình đường cái như vậy được? Nàng biết sợ hay sao ." Nàng là thiếu nữ, tuy rằng người nhà cho phép nàng mặc nam trang ra cửa, nhưng cầu nàng phải mang theo gia đinh.


      dừng chút, mỉm cười : "Ta và tứ ca nàng, và các huynh đệ khác đều có kết giao, bằng hôm nay ta đảm đương chức vụ hộ hoa sứ giả . Tiểu cửu, nàng muốn đâu, ta cùng nàng."


      Ôn Noãn Noãn nào dám làm để cho cùng mình? Nàng vội vàng : "Chuyện của ta làm xong xuôi hết rồi , nên trở về thôi. Chiến công tử, người có nhiều việc, ta quấy rầy người nữa." xong, nàng hướng chắp tay, xoay người mất.


      Vân Trạm bước nhanh lên hai bước ngăn nàng lại, cười : "Tiểu cửu, vừa vặn sau buổi trưa ta nhàn rỗi, bằng hai huynh đệ ta cùng nhau dạo phố ." xong, nhìn nàng mỉm cười, gương mặt như gió xuân , ánh mắt thân thiết hiền hòa.


      Người này chính là người thần kinh,khi cười càng rạng rỡ, chính là bộ dáng tính kế người, người bị tính kế chắc chắn chịu thống khổ!


      Ôn Noãn Noãn nổi hết cả da gà ,sởn tóc gáy, liên tục lắc đầu. Nàng thấp giọng : "Nam nữ thụ thụ bất thân, lễ nghi. Chiến công tử, hảo ý của người ta nhận trong lòng , chính là cái này hợp với lễ, xin thứ cho ta theo."


      "Ta và huynh trưởng nàng thân như huynh đệ, nàng cũng coi như là muội tử của ta."Vân Trạm thấp giọng .


      Ôn Noãn Noãn nhất thời sửng sốt, coi tứ ca nhà nàng như huynh đệ mà đối đãi sao ?


      "Cửu huynh đệ." ngữ khí Vân Trạm đột nhiên nâng cao độ , "Ngu huynh ngẫu nhiên lần đến Ninh Dương thành, cũng muốn bồi ngu huynh dạo phố sao? Ai, trước khi ngu huynh đến đây còn nghe người ta giới thiệu , người Ninh Dương thành là chân chất thà, hiếu khách nhất ."


      khẩu tha hương buồn bã vang lên, vài người đường ghé mắt liếc Ôn Noãn Noãn, trong mắt lộ ra tia khiển trách, bất mãn.


      Ôn Noãn Noãn nhất thời cực kỳ xấu hổ, khuôn mặt nhắn lúc đỏ lúc trắng .


      "Cửu huynh đệ, thôi." Vân Trạm cười dài , hướng tới Ôn Noãn Noãn vừa chắp tay, sau đó tay phải hướng bên phải đưa ra. Chính là hướng Ôn Noãn Noãn muốn lúc trước.


      Ôn Noãn Noãn thể tránh khỏi, đành phải : "Ta muốn đên tiệm tranh chữ chuyến, ngay tại đó xa nơi này lắm. Chiến công tử, chúng ta có thể đồng hành tới đó. Sau đó hơn trăm thước chính là tiệm vải thô của nhà ta , tứ ca nhà ta ngày thường đều ở nơi đó, người có thể đến đó tìm dạo phố." xong, nàng di chuyển đôi chân có chút nặng nề tiến về phía trước.


      Vân Trạm cười mà , sát bên cạnh nàng.


      được đoạn, chủ động dò hỏi: "Tiểu cửu, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi ?" mặc dù biết rất , nhưng chưa từng gặp mặt hỏi tuổi trước mặt Ôn gia huynh muội.


      "Mười lăm." Ôn Noãn Noãn đờ đẫn trả lời.


      "Mười lăm, thiếu nữ đến tuổi cập kê." Vân Trạm suy nghĩ . Thiếu nữ cập kê là chuẩn bị trưởng thành, sắp thành hôn .


      Ôn Noãn Noãn cúi đầu trả lời, mặt lộ vẻ bi ai.


      Khi đại tỷ nàng mười lăm tuổi cũng được tổ chức nghi lễ cập kê, lúc ấy tổ mẫu nàng ,cha và nương có , đợi thời điểm sinh nhật mười lăm tuổi của nàng tới, cũng tổ chức nghi lễ cập kê cho nàng. Nhưng là kiếp trước, trước thời điểm nàng tròn mười lăm bị Hà hầu phủ bắt , trải qua lễ cập kê trong rèn giũa của hai mama cung đình.


      "Tiểu cửu muốn đến tiệm tranh chữ à?" Thấy nàng hé răng, Vân Trạm tiếp tục hỏi.


      "Ừm." Ôn Noãn Noãn , tuy rằng tại hệ thống hạnh phúc thứ 13 cũng có phát ra thanh cảnh báo, nhưng nàng có thể khẳng định, hôm nay chắc chắn ngày bất hạnh lắm đây.


      "Đóng khung tranh chữ của muội sao?" Vân Trạm đoán . Tranh chữ của huynh đệ Ôn gia cần người đóng khung bảo tồn,đại thọ bảy mươi của Ôn lão phu nhân sắp đến rồi, có thể là nàng muốn đem tranh chữ của mình, chọn khung đóng lại tốt, làm quà mừng đại thọ cho lão phu nhân.


      " phải." Ôn Noãn Noãn lạnh nhạt . Nàng có hệ thống thần kỳ bàn tay vàng rồi, cho nên càng ngày càng sợ hãi !


      "Nàng muốn tìm cao nhân viết chữ? Tiểu cửu, nàng muốn tặng hạ lễ cho lão tổ mẫu sao?" Vân Trạm tiếp tục đoán.


      "Cũng phải." trong lòng Ôn Noãn Noãn nhịn được dâng lên chút tò mò. Vị Vương gia tôn quý này làm sao lại vui vẻ cùng nàng nhiều như thế chứ? Hơn nữa lại là nàng thèm để ý đến nữa.


      Vân Trạm đoán trái đoán phải trúng, lòng hiếu kỳ nhất thời tăng lên nhiều.


      Hai người đến tiệm tranh chữ Liễu thị, Ôn Noãn Noãn , "Ta đến nơi, cảm ơn Chiến công tử cùng ." xong, nàng hơi hơi hạ thấp người.


      "Ta cũng vào xem." Vân Trạm cất cao giọng , từ bên người nàng vào, tao nhã vào bên trong cửa tiệm.


      Ông chủ hàng thấy hai bị khách vào, liền ngừng mọi công việc sau quầy lại , chắp tay , "Hai vị công tử muốn tranh chữ sao? Tiệm của chúng tôi từ đời tổ tông đến nay trăm mười mấy năm rồi , bổn tiệm tuy nhưng danh tiếng rất thịnh."


      chỉ vào các lại tranh chữ treo tường, : "Đây chính là hàng mẫu của bổn điếm, có còn lại là của khách hàng , qua thời gian thay đổi."


      Vân Trạm nhìn quanh những tranh chữ treo tường, sau đó , "Tiểu cửu, phải ngươi muốn tới làm tranh sao? Sao đem tranh ra?"


      Kỳ thực, Ôn Noãn Noãn xem qua tường tranh chữ treo kia, có chút hối hận , nhưng bị thúc giục, đành phải từ trong tay áo lấy ra bức chân dung, rất thẹn thùng , "Ông chủ, ta muốn đóng khung cho bức chân dung này." Sớm biết rằng chuyện này xảy ra nàng đem bức tranh này ra làm cái cớ .


      Ông chủ tiệm đưa tay nhận lấy bức tranh, Vân Trạm ngăn lại, cầm lấy tờ giấy Tuyên Thành mở ra xem.


      Vừa nhìn thấy, sắc mặt khẽ biến. Người vẽ tranh nét họa cực kỳ vụng về, nhưng vẽ được ra thần thái cùng đặc thù của Ôn Noãn Noãn. Nét bút tùy khí đậm nét, có thể thấy đây chính là nam tử vẽ.


      Ôn Noãn Noãn cẩn thận muốn đem bức họa đóng khung làm bảo bối, có thể thấy rang đem người vẽ bức họa này để vào tâm .


      Trong lòng bốc lên lửa giận nguyên do, nhưng khuôn mặt tuấn tú nho nhã vẫn ôn hòa mỉm cười.


      "Tiểu cửu, ai vẽ vậy? Cách vẽ này..." cười mà .


      "Chỉ là bằng hữu vẽ bậy, bởi vì có ý nghĩa đặc biệt, cho nên đóng khung cất ." Ôn Noãn Noãn mạnh mẽ trả lời, đưa tay muốn lấy lại tờ giấy Tuyên Thành trong tay . Phát rút ra, nàng sợ hai người cùng nhau dùng sức bức họa rách mất , đành phải dừng tay.


      tại có thể để cho nàng để bụng phỏng chừng chỉ có thiếu gia nhà buôn xe ngựa Thượng Quan Thiên Tỳ mà thôi!


      Vân Trạm bất động thần sắc, đem tranh chân dung đưa cho bồi sư phụ, : "Sư phụ, đem cái này đóng khung ."


      Ông chủ nhận lấy bức họa, do dự : "Hai vị xác định muốn làm bức họa này sao?" Ông nhìn thấy, bức họa này điểm để bảo tồn cũng có, hơn nữa cái này treo trong nhà, chỉ làm khách tới chê cười thôi.


      Vân Trạm tựa tiếu phi tiếu nhìn về Ôn Noãn Noãn. Ôn Noãn Noãn kiên trì : "Muốn." Sau đó nàng hỏi ông chủ, có cần đặt cọc hay . Nhân được câu trả lời nàng lấy trong túi ra miếng bạc vụn.


      "Ông chủ, khi nào tôi có thể tới lấy nó?" Nàng hỏi.


      Ông chủ trả lời: "Tiểu công tử, chỗ tôi còn mấy bức tranh Phúc cần phải làm gấp, xin cậu mười ngày nữa quay lại đây."


      "Được rồi." Ôn Noãn Noãn gật gật đầu, xoay mặt lại : "Chiến công tử, ta phải về , người vẫn nên tìm tứ ca ta thôi."


      Nàng : "Người cũng biết, mình ta tới đây , huynh trưởng ta bọn họ cũng biết, ta thể qua được."


      Vân Trạm nhìn quanh cửa hàng làm tranh chữ chút, hỏi ông chủ ít vấn đề, kiểm tra số tranh chữ làm xong, ra ngoài luôn. Ôn Noãn Noãn theo phía sau .


      "Hai vị công tử mời từ từ, hoan nghênh hai vị lại đến." Ông chủ xong, tiễn bọn họ ra ngoài.


      "Chiến công tử, ta phải về ." Ôn Noãn Noãn , hướng tới chắp tay.


      Vân Trạm nhìn sắc trời, : "Bây giờ còn sớm , ngươi cùng ta đến quán trà uống trà chút."


      Ôn Noãn Noãn lập tức : "Chiến công tử, xin thứ cho tiểu nữ tử ta khó mà tòng mệnh." xong, nàng chắp tay, xoay người mất.


      Nàng muốn cùng vị Tiêu Dao vương giống như quả bom hẹn giờ này ở cùng chỗ !


      Thấy lần đầu tiên nàng thấy mình có chút sợ hãi, các lần khác đều muốn tránh xa mình. Mặt Vân Trạm mang theo nụ cười theo phía sau nàng, "Tiểu cửu, nữ hài tử mình đường làm cha mẹ lo lắng, ta nên thay Tri Trí huynh đưa nàng về thôi"


      rất thành khẩn, Ôn Noãn Noãn ngược lại lại ngượng ngùng , dừng lại bước chân, xoay mặt : "Vậy làm phiền Chiến công tử ."


      " có việc gì, dù sao ta cũng rảnh rỗi ." Vân Trạm .


      Hai người như vậy vai sóng vai đồng hành.


      Vân Trạm giống như vô tình dò hỏi: "Tiểu cửu, sau hôm đạp thanh hai tháng hai có ra ngoài chơi lần nào nữa ?"


      Lo lắng những thủ đoạn của người này, Ôn Noãn Noãn đành trả lời, "Cùng hai vị huynh trưởng ra ngoài mấy lần."


      "Ngày hôm đó, ba vị tiểu thư cùng tiểu cửu đạp thanh đều là thiên kim của phú thương phải ? Các nàng là bạn tốt của nàng sao?" Vân Trạm nhớ tin tức thuộc hạ báo cáo: trước đây ba vị tiểu thư này cũng thân thiết với Ôn nhị tiểu thư lắm, chính là từ lúc Ôn phủ tìm bà mối hỏi bản tình huống những người trẻ tuổi trong thành, các nàng mới chủ động tìm nàng chuyện.


      "Ừm, chúng ta cũng coi như là chơi thân." Ôn Noãn Noãn tự nhiên trả lời

      .


      "Ta nhớ ngày đó, huynh trưởng của muội đều tham gia đá cầu , biết tiểu cửu cảm thấy bọn họ đá có tốt ? Tiểu cửu cũng ra phần thưởng mà." Vân Trạm hỏi, khi đó cảm thấy thiên kim Triệu gia dẫn dắt các thiếu nữ chủ động tiếp xúc các nam tử trẻ tuổi có hơi chút mất rụt rè thiếu nữ, lần giật dây này có bao nhiêu tâm tư kín đáo.


      "Chiến công tử, ta là người bình thường, chỉ xem cho vui thôi. Chiến công tử là ngày đó làm giám khảo, thay bọn họ chấm điểm, so với ta chắc chắn càng hiểu trình độ bọn họ hơn ta chứ."


      Ôn Noãn Noãn hé miệng, cười , "Nhưng ta cảm thấy ngũ ca, lục ca, thất ca nhà ta là đá tốt nhất đó." Nàng lải nhải lải nhải lẩm bẩm cùng nàng chuyện có ý tứ gì đặc biệt hay , nếu nàng mà trả lời khiến cho bất mãn.


      Khen huynh trưởng nhà mình sao?


      Vân Trạm cười gật đầu : "Đúng vậy, ngày ấy ta cùng bốn giám khảo khác đều cảm thấy bọn họ phối hợp là ăn ý nhất, cho nên hẹn mà cùng cho bọn điểm cao nhất."


      Ôn Noãn Noãn nghe, có trả lời lại.


      Vân Trạm giống như muốn chuyện với nàng, nàng chủ động trả lời tự mình tìm chuyện để , xong Ôn tứ, bắt đầu đến Ôn lục Ôn thất năm nay thi.


      Ôn Noãn Noãn bất đắc dĩ, đành phải với , kỳ thi viện thử sắp đến, nàng cũng dám quấy rầy bọn họ, nhiều ngày tới thư phòng tiền viện rồi .


      Tuy rằng Ôn phủ tại vì mừng thọ lão phu nhân mà cả nhà bận rộn , nhưng thư phòng bên đó vẫn im ắng , chỉ có thanh ba vị công tử đọc sách.


      Mùng tám tháng ba phủ nha Ninh Dương thành bắt đầu chuẩn bị kỳ thi,học trò ở các thôn làng lân cận đều lên chuẩn bị cho kỳ thi. Thi xong có thể tham gia luôn kỳ thi hương vào mua thu, năm sau vào kinh tham gia thi hội, thi hội xong là có thể tham gia thi Đình.


      Khi bọn họ chuyện, qua phố ẩm thực tới con phố cổng sau của Ôn phủ. Ôn Noãn Noãn khuyên nên dừng lại, chỉ còn vài bước nữa là đến nhà .


      " khi như vậy, ta đây tiễn nữa, bảo trọng." Vân Trạm cười dài , "Tiểu cửu, biết khi nào lại cùng Tri Trí huynh ra cửa dạo?"


      Ôn Noãn Noãn lập tức , được, nàng cần phải ở trong phủ thêu hoa, ra ngoài thời gian.


      "Công tử, cáo từ." Nàng xong, hướng chắp tay thi lễ, sau đó cứ như vậy vào ngõ .


      Mười ngày sau nàng đại khái vẫn phải ra ngoài, nhưng, đợi được đến mười ngày!


      Tròng đen trong mắt Vân Trạm chuyển động ánh sáng quỷ dị, bạc môi lên ý cười lạnh lẽo.
      vanlactamviem, bixu tran, PhongVy26 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Toi đời bức tranh rồi..........có ai chung ý nghĩ với tui ko a...,,,:yoyo60:
      vanlactamviem, swanbeautyfujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :