1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phong Hành Trì thượng – Triệu Dân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 20: Biển động

      Edit: Phong Linh, Sissi

      Beta: Naby
       

      Trì Trì giật mình sợ hãi. cần quay lại cũng biết chủ nhân của giọng này là ai. Ngoài Phong Lôi còn có thể là ai chứ?

      có!” Trì Trì vội vàng phủ nhận.

      nghe mấy tháng trước ngày nào ta cũng đưa đón em làm?” Phong Lôi nheo nheo mắt tiếp tục thẩm vấn.

      “Chỉ giống taxi chui thôi.”

      “Thế tại sao ta nhận đưa đón người khác?” Phong Lôi quyết hỏi đến cùng.

      làm sao vậy? Những người cùng công ty, rồi những mỹ nhân thỉnh thoảng lại xuất em có thẩm vấn ? Động tác thuần thục của biết là luyện tập cùng bao nhiêu phụ nữ đây?”

      Nghĩ tới chuyện này, Trì Trì lại hào khí ngất trời.

      liều mạng luyện tập phải là để trước mặt em thể thuần thục chút sao? Bây giờ làm gì cũng phải có kinh nghiêm. Người tuyển dụng chẳng phải đều hỏi em có kinh nghiệm hay sao?” Phong Lôi da mặt dày, vô lý lấp liếm.

      “Vậy em cũng tìm người khác để luyện tập.” Trì Trì lấy đạo quân tử để trị tiểu nhân.

      Phong Lôi trừng lớn hai mắt : “Em có gan luyện tập sao?” Người nào dám cùng em luyện????

      , tại sao đàn ông các có thể năm thê bảy thiếp, phụ nữ chúng tôi lại phải thủ thân như ngọc?”

      Trì Trì dậm chân giận dữ quay lại bị Phong Lôi ôm chặt. thấy rất sung sướng, điện thoại di động kêu lên, Phong Lôi vừa nhìn số gọi đến, thái độ tự nhiên nghiêm túc rất nhiều.

      “Phong Lôi, tôi xác định ấy thích , có thể tiếp tục giữ nguyên kế hoạch hành động.”

      “Tôi biết rồi, tôi giữ nguyên kế hoạch.” Phong Lôi cười nhạt .

      “Tôi biết là tôi hơi vội vàng, nhưng tôi sợ mình còn nhiều thời gian, mong hiểu tâm tình của tôi.” Đầu kia truyền đến tiếng thở dài nặng nề u uất.

      , vội, tuyệt đối đừng sốt ruột.” Phong Lôi nhanh chóng đáp. bây giờ cũng có chút thể chờ đợi đây.

      “Tốt. thay tôi chăm sóc ấy tốt. thương ấy nhiều chút. ấy vẻ bề ngoài nhìn như ánh mặt trời, thực ra trong lòng cũng có điểm yếu đuối. Sau này kết hôn với ấy, phải bao dung ấy.”

      “Tôi biết rồi. Cảm ơn cho tôi biết về ấy.” Phong Lôi thành khẩn cảm ơn, hề khách sáo.

      “’ làm mất thời gian của nữa.” Tiếng cười trong điện thoại có chút đơn.

      Cúp điện thoại, nhanh liền đuổi theo Trì Trì.

      kéo , bổ nhào về phía trước. Hai người đường lôi lôi kéo kéo.

      “Em còn như vậy bế em lên.” Phong Lôi uy hiếp .

      dám?” Trì Trì trừng mắt.

      “Em cứ thử xem.”

      Phong Lôi nheo mắt đến gần , Trì Trì vội vàng bước lùi bước. Người này có cái gì làm được. chỉ cam lòng bị kéo .

      “Em thích Trần Bụi?” Phong Lôi làm ra vẻ bình thản hỏi.

      “Ừm…..” Trì Trì tự hỏi, chọn lựa ngôn từ, trước khuôn mặt thâm trầm của Phong Lôi cũng muốn chọc giận .

      “Em đối với ấy biết là cảm giác gì, chỉ cảm thấy như từng quen biết…..”

      Trì Trì nửa ngẩng đầu lên nhìn Phong Lôi cái, vừa lúc nhìn thấy tia lửa trong mắt . trừng mắt lên: “ ghen?” Thần thái, động tác mang ý hài hước. Phong Lôi vừa dấy tia lửa giận lập tức tan thành mây khói. nhịn được ôm chặt lấy : “ phát ra, chúng ta ngày càng giống vợ chồng.”

      “Sao thế được? Em và nhân phẩm căn bản cùng đẳng cấp.” Trì Trì liếc cái. ít ra cũng là người thú vị, phải người bình thường.

      lại quên, và em căn bản cùng đẳng cấp thông mình.” Phong Lôi trêu ghẹo , trong lòng vui vẻ hơn rất nhiều. vốn tưởng rằng, có rất nhiều thứ là dành cho , nhưng giờ biết là phải như vậy.

      Phong Lôi lái xe đưa Trì Trì về tiểu khu, dừng dưới sân, chờ mở lời mời mình lên uống nước. Đợi nửa ngày dường như người ta có ý đó.

      “Thế nào? Em cảm thấy em nên mời lên nhà uống chén nước sao?” Phong Lôi chủ động nhắc nhở.

      “Cái này……”

      Trì Trì do dự chút, theo lý thuyết cũng nên mời khách sáo câu, nhưng vừa nghĩ đến Lại Minh ở trong nhà lại dám, cự tuyệt nhanh: “Em cảm thấy uống chén nước này cũng bị khát chết.” Phong Lôi hừ lạnh tiếng, đạp ga thẳng. Lái đến đầu đường lại cảm thấy cam lòng, mở cửa xuống, chạy theo sau Trì Trì. Trì Trì khỏi có chút vội vã, da mặt dầy đến mức theo lên nhà chứ? Trì Trì suy nghĩ xem lấy cớ gì để từ chối , ai ngờ Phong Lôi bất chợt từ sau lưng ôm , hơi thở nóng hổi quanh quẩn mặt . Trì Trì vừa hoảng hốt vừa tức giận.

      “Hôn .” Phong Lôi giọng ra lệnh.

      .”

      “Nếu , bế em chạy ba vòng quanh tiểu khu.”

      Phong Lôi uy hiếp. Chạy ba vòng? Nếu bị người ta nhìn thấy sao? Mẹ và Lại Minh vẫn ở đây. Trì Trì đấu tranh tư tưởng lát, rốt cuộc thể làm gì khác, quay đầu hôn lên môi . Ai, coi như bị chó cắn phát vậy. Phong Lôi mặc dù hài lòng lắm nhưng cũng đành chấp nhận.

      “Lên , sau khi lên lầu đứng ở ban công vẫy tay với .” Phong Lôi lưu luyến buông ra.

      “Được.” Trì Trì lúc này rất sung sướng đồng ý với .

      Phong Lôi đợi lát, cho đến khi phòng cuối sáng đèn, bóng dáng quen thuộc vẫy vẫy về phía , mới yên tâm xoay người về.Tâm tình tốt khiến chú ý, bên cạnh bóng cây có bóng người đứng, dùng ánh mắt buồn rười rượi nhìn chằm chằm bóng lưng .

      Trì Trì đứng ban công nhìn Phong Lôi rời mới từ từ đóng cửa sổ, bước chân có chút nặng nề vào phòng ngủ. Nếu có thể muốn trở về căn nhà này. Mẹ và Lại Minh biết đâu, chỉ có mình Giang Vãn Vãn ở nhà.

      Gần đây Vãn Vãn đối với có chút lãnh đạm. Làm cho khỏi phiền não.

      “Lại Minh sợ người chưa ăn cơm tối, đặc biệt làm mấy món ngon cho ngươi. Đợi nửa ngày thấy ngươi quay về đến công ty tìm ngươi rồi.” Giang Vãn Vãn giọng xa cách lạnh lùng, khiến Trì Trì nghe rất thoải mái.

      “Vãn Vãn, ngươi làm sao vậy? Ngươi hiểu lầm ta gì đó phải ?” Trì Trì nhịn được hỏi.

      “Ta sao dám hiểu lầm ngươi cái gì. Về sau ngươi còn là cấp của ta, nếu cẩn thận đuổi việc ta.” Vãn Vãn dùng giọng lạnh lùng trào phúng .

      “Ngươi gần đây sao nóng lạnh thất thường vậy? giống Vãn Vãn mà ta biết.”

      “Ngươi cũng giống Sử Trì Trì mà ta biết…” Giang Vãn Vãn hung hăng , lại nghe thấy tiếng mở cửa, ra Lại Minh trở lại.

      “Lại Minh, trở lại rồi, nhanh ăn cơm , tôi đem mấy món làm hâm lại rồi.”

      Giang Vãn Vãn liếc Sử Trì Trì cái rồi chạy lại chào hỏi. Đột nhiệt Vãn Vãn sợ hãi kêu lên: “Lại Minh, mặt sao lại toàn nốt vậy?”

      “Bị muỗi cắn.” Lại Minh ngắn gọn đáp, sau đó nhìn Sử Trì Trì chằm chằm, trầm mặt : “Trì Trì, em vào đây, muốn chuyện với em chút.”

      Trì Trì trong lòng phiền não bất an, lại nghĩ thừa dịp này lần ràng cũng tốt.

      “Được.” Trì Trì rất vui vẻ đáp. Giang Vãn Vãn giữ ý nhanh chóng vào phòng.

      ở phòng khách .” Trì Trì muốn vào phòng ngủ của .

      muốn hỏi em, rốt cuộc chuyện của chúng ta em nghĩ thế nào?” Lại Minh hỏi thẳng.

      “Ngay từ đầu thái độ của em rất ràng, em chỉ xem như trai mình, còn kia là ý của mẹ…..”

      “Em muốn đẩy trách nhiệm?” đợi Trì Trì xong Lại Minh giận dữ hét lên.

      “Hôn ước của chúng ta ngay từ lúc đến nhà em được định ra, từ khi đó, mẹ cho phép lui tới với những người khác, bà để cho trong lòng tất cả đều chỉ có mình em, để người khác khi dễ em. Bao nhiêu năm qua đều làm được, vẫn nỗ lực kiếm tiền, chịu khó học nấu ăn…… Nhưng để em đối xử với như thế sao? Khi còn bé em vẫn lẩn trốn , tình nguyện cùng cái loại tạp chủng đó ở chung chỗ cũng thèm để ý đến . Cái này bỏ qua, cho là em còn có thể tha thứ. Nhưng sao khi lớn lên sao? Em và tốt nghiệp đại học liền chạy mất. Từ đó mực tìm em, đợi khi tìm được em, mới phát em sớm cùng người khác ở chung chỗ.”

      Lại Minh giọng càng lúc càng lớn, tất cả những uất ức đè nén bao nhiêu năm bùng phát. Trì Trì trong lòng chua xót, biết, từ che chở mình. Mười mấy năm qua, trong thế giới của chỉ có hai người mẹ và , có lúc cực kỳ cảm thông với , nhưng đó tuyệt đối phải là tình . Cảm thông và tình phân biệt được ràng.

      Lại Minh nhìn Trì Trì có chút xúc động, trong lòng mềm nhũn, lời khỏi ôn hòa: “ hiểu em còn trẻ, nhất định là em bị tên họ Phong kia lừa. Loại đàn ông bản lĩnh có, chỉ có lời ngon tiếng ngọt. Chỉ cần em nghe lời , cắt đứt với , cùng trở về thành phố, để ý nữa. đảm bảo từ nay về sau cùng em sống tốt, em muốn gì đều đáp ứng. Em xem thế có được ?”

      Lại Minh bước lại gần bước, đưa hai tay ra cố gắng ôm lấy . Trì Trì vừa nhìn thấy hành động của lập tức lui về phía sau né tránh. Lần này hoàn toàn chọc giận Lại Minh. Ánh mắt của ta lập tức trở lên cuồng loạn và dữ tợn: “Em có thể để cho tên họ Phong đó vừa ôm vừa hôn, tại sao đụng cái lại được? Em là của , luôn luôn là của .”

      bệnh cũ tái phát, Trì Trì vừa khẩn trương vừa hốt hoảng. ta vốn tính nỏng này, khi bị chọc giận, nổi điên. Trì Trì lo lắng, quả nhiên nhìn thấy Lại Minh cầm con dao gọt trái cây bàn lên, thuần thục rạch tay mình.

      “Đừng như vậy, .”

      Sử Trì Trì trong lòng hoảng loạn chạy lên trước, ôm cánh tay của thể rạch xuống. Giang Vãn Vãn nghe động cũng vội vàng chạy đến. Vừa nhìn Lại Minh như vậy, đôi mắt đẫm lệ mông lung, dịu dàng khuyên nhủ: “Lại Minh, nghe tôi , Trì Trì chỉ nhất thời ý loạn tình mê, ấy biết được lòng tốt của . suy nghĩ kỹ chút, nghĩ đến dì Sử, dì nuôi dưỡng cũng dễ dàng, nếu xảy ra chuyện dì sống thế nào?”

      “Đúng vậy, , suy nghĩ cho mẹ chút, em van .”

      Trì Trì cũng phụ họa theo. Lại Minh ánh mắt cuồng loạn chậm rãi khôi phục lại bình thường, nhưng tay phải vẫn nắm chặt dao gọt trái cây, Trì Trì dám chủ quan chút nào.

      “Ai, tay của tôi!” Trì Trì chợt kêu lên tiếng.

      “Sao vậy? Em bị thương?” Lại Minh trong lòng hốt hoảng, dao gọt trái cây rơi mặt đất. Trì Trì nhân cơ hội nhanh nhặt lên. Giang Vãn Vãn vừa kéo vừa đẩy Lại Minh vào phòng . Sử Trì Trì nhanh chóng tìm trong hành lý của thuốc an thần, bơm vào kim tiêm đưa cho Vãn Vãn tiêm cho ta. Lại Minh lúc này mới trầm lắng ngủ. Hai người đồng thời thở phào nhõm. Giang Vãn Vãn lại khôi phục lại vẻ lạnh lùng. lườm Trì Trì cái, dùng giọng có chút cường điệu : “, đến phòng cậu, chúng ta chuyện chút.” Sử Trì Trì sửng sốt chút rồi ngoan ngoãn theo trở về phòng.

      “Cậu định giải quyết chuyện này thế nào?”
      Phong nguyet thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Truyện còn vài chap nữa là kết thúc nên yun bắt đầu làm pic,thông báo trước cho các nàng biết !!!!


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/12.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/21.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/31.jpg" width="620" height="3000" />

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 21

      Edit: Phong Linh, Sissi

      Beta: Naby




      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/4.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/5.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/6.jpg" width="620" height="3000" />

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/13.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/22.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/32.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/41.jpg" width="620" height="3000" />

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      <address> </address><address>Chương 23:. Nằm viện</address><address>  </address><address>Edit: Phong Linh, Sissi</address><address> </address><address>BETA: Naby</address><address></address>

      Trì Trì lật người, nhiệt độ ấm áp bên người biến mất. xoa xoa mắt mơ màng ngồi dậy, trong lòng khỏi có chút bất mãn – lúc cũng với tiếng. thầm oán Phong Lôi, chợt nghe ngoài cửa có tiếng gõ dồn dập. Chẳng lẽ mẹ và Lại Minh trở về? Trì Trì vội vàng xuống giường chạy mở cửa.

      “Cậu sao chứ?” Gõ cửa chính là Mạnh Hoài Nam.

      “Tớ nghe mấy bà bác tập buổi sáng thấy Phong Lôi cùng cậu đánh nhau, mặt đất có rất nhiều máu……” Trì Trì nghe xong mặt mày trắng nhợt, lập tức định chạy xuống lầu. Vừa chạy đến của phòng lại bị Mạnh Hoài Nam kéo lại, “ cậu bị người ta đưa đến đồn công an, Phong Lôi đến bệnh viện, cậu nhanh thay quần áo rồi .” Mạnh Hoài Nam nhìn nổi bộ dạng si si đần đần của Trì Trì, dứt khoát kéo vào nhà thay quần áo.

      “Phong Lôi có sao ? Tại sao cho em?” Trì Trì giọng nghẹn ngào. Mạnh Hoài Nam đoạt lấy điện thoại di động lưu loát hỏi: “Này, bây giờ ở bệnh viện nào, chúng tôi tới, mau.”

      Trì Trì vừa thấy Phong Lôi liền nhào tới ôm bên giường bệnh khóc thảm thiết.

      “Ngoan, đừng , chết được, chỉ bị thương bên tay mà thôi.” Mọi người khỏi liếc nhìn, vẫn chuyện. Mạnh Hoài Nam lơ đễnh, tiếp tục tận sức tận lực khuyên Trì Trì.

      Lúc này trong phòng bệnh mọi người biết điều rời , chỉ còn lại Phong Lôi và Trì Trì, bên cạnh có Mạnh Hoài Nam và Tần Hạo.

      “Lôi, thấy thế nào? Có bị ngất ? Có đau ?” Trì Trì tiếp tục cẩn thận hỏi han ân cần.

      “Ngất, sao lại ngất được. Chảy nhiều máu như vậy.” Phong Lôi yếu ớt đáp.

      “Oa…đều tại em tốt!” Trì Trì nước mắt lại lần nữa tràn ra như đê vỡ.

      “Ngoan, đừng khóc, chỉ bị thương cánh tay thôi, có việc gì.” Phong Lôi thừa dịp ôm thân thể mềm mại của Trì Trì vào lòng, tiện thể Trì Trì nhìn thấy, hung hăng trợn mắt nhìn Tần Hạo trước cửa, Tần Hạo da mặt dày làm bộ nhìn thấy.

      “Cái đó, Hoài Nam, có cảm thấy chúng ta ở đây thích hợp?” Tần Hạo giọng nhắc nhở.

      “Có gì thích hợp? Chúng ta phải đến thăm bệnh nhân sao?”

      “Đúng đúng, chỉ là, có thể cùng tôi mua chút quà cho bệnh nhân ?” Tân Đồng Hạo cuối cùng cũng đem Mạnh Hoài Nam . Trì Trì khóc mệt mới ngừng lại.

      “Lại Minh bị công an bắt .” Phong Lôi nhìn bình tĩnh lại mới thông báo với .

      “Sao hai người lại gặp nhau? Sao ấy lại làm bị thương?” Phong Lôi đem chuyện xảy ra kể lại kỹ càng lần, kể chuyện của Sử Nhan Ngọc cũng . Trì Trì nghe xong trầm mặc gì.

      “Mẹ em liệu có phải ngồi tù ?” Trì Trì thanh buồn bực hỏi.

      “Bà lúc gây án là phát bệnh, hơn nữa là do bị người khác kích động, có vấn đề gì.” Trì Trì nghe lời mới yên tâm chút. Chuyện của mẹ cũng chỉ biết đại khái. Mẹ họp lớp vừa vặn đụng phải người cha nhiều năm thấy của cùng người khác, rồi bị người phụ nữ kia kích động cho nên trong cơn nóng giận mới hành động như vậy.

      quên cho em biết, người phụ nữa kia phải người năm đó phá vỡ tình cảm cha mẹ em.” Phong Lôi bổ sung.

      phải ta? Chẳng lẽ là người khác?”

      “Năm đó căn bản là có người thứ ba.” Trì Trì mở to hai mắt, làm sao có thể?

      “Ban đầu là do mẹ em đa nghi, hay nghi ngờ ba em.” Phong Lôi bất đắc dĩ giải thích.

      “Sao biết vậy?”

      và ba em trước thường xuyên lui tới, nhưng cũng chỉ vừa mới biết ông ấy là cha em.” Cha mẹ ly dị  lúc Trì Trì mới ba tuổi, cái gì cũng nhớ nổi. Người cha này chỉ tồn tại trong ý thức của mẹ, toàn bộ ấn tượng về cha đều là do mẹ áp đặt cho .

      “Đúng rồi, Trì Trì, em xem Lại Minh xử lý thế nào?” Phong Lôi dừng chút cũng là muốn hỏi trước ý kiến của chút.

      Sử Trì Trì trong lòng căng thẳng. Lại Minh, đúng là nhức đầu. Nếu như trước kia lòng thương cảm của Trì Trì chiếm thế thượng phong, tại tức giận và thất vọng lại chiếm chủ đạo. Quả nhiên, người đáng thương cũng có chỗ đáng hận. từ bé chăm sóc , tính cách của như vậy mẹ cũng là phần nguyên nhân, nhưng vì như vậy mà cũng vẫn phải chịu bị quấy rầy và làm tổn thương sao? Trì Trì cúi đầu suy nghĩ lát, sau đó kiên định ngẩng đầu : “Chuyện này để pháp luật xử lý, phải khó xử.”

      “Em quyết định như vậy sao?” Phong Lôi nhíu mày hỏi.

      “Em quyết định.” Trì Trì cắn răng đáp.

      “Lúc đó ta phạm tội trong trạng thái tinh thần bình thường, cho nên chắc bị truy cứu trách nhiệm hình , cũng có thể bị vào tù, như vậy em cũng chịu?”

      “Mỗi người đều phải có trách nhiệm với hành vi của mình, nếu như lần này bỏ qua cho ấy, còn lần sau sao? May mà lần này vết thương , nếu lần sau xảy ra án mạng sao? Em thể mềm lòng nữa. Dung túng ấy là hại người khác.”

      Trì Trì rất khí phách đáp. Phong Lôi giọng điệu mềm mỏng, cũng là chỉ để xem Trì Trì có bao nhiêu quyết tâm thôi.

      Trì Trì vừa muốn hỏi thêm, điện thoại Phong Lôi lại vang lên.

      “Trì Trì, em mua cơm trưa cho .” Trì Trì nghe chuyện điện thoại, sao lại tự khai mình ra chứ.

      “Là nam nhân gọi đến, em tin có thể nghe thử.” Phong Lôi khẽ cười .

      có ý gì, ai thèm ghen?” Giấu đầu hở đuôi. Trì Trì xoay người ra ngoài.

      Phong Lôi lúc này mới cầm di động lên nghe.

      “Đại ca, vừa rồi Trì Trì ở đây, tôi tiện gọi.”

      “Ừ, sao, Trì Trì với chuyện này thế nào?” Người đầu kia .

      ấy tiếp theo để tôi xử lý.”

      “A, vậy tốt, tôi sợ ấy lại xử lý theo cảm tính.”

      đâu, Trì Trì muốn minh bạch mọi chuyện.”

      “Ngươi bây giờ càng ngày càng quan tâm đến ấy.” Thanh đầu kia vui mừng, lại hàm hữu tia mất mát. Phong Lôi tự nhiên nghe được, nhưng lúc này cũng thể gì. Ngừng lát, người kia lại : “Phong Lôi, nếu tôi tại đổi ý, đòi ngươi trả ấy lại, ngươi thế nào?”

      “Tôi thể.” Phong Lôi như chém đinh chặt sắt đáp.

      “Nhưng ngươi có thể cạnh tranh công bằng. Tình cũng như kinh doanh, khôn sống dại chết.” bổ sung tiếp.

      “Ha ha.”

      Trì Trì ra khỏi phòng bệnh liền chạy đến nhà ăn. bờ hồ bệnh viện, Tần Hạo ngồi bên cạnh Mạnh Hoài Nam , giống như con chó Nhật ngoắt ngoắt đuôi, trăm phương ngàn kế tìm kiếm đề tài.

      xem cũng trưa rồi, Trì Trì trọng sắc sớm quên bạn, bằng chúng ta ăn cơm trưa thôi.” Tần Hạo nhân cơ hội .

      được, ngộ nhỡ ấy ra ngoài tìm được chúng ta sao?” Mạnh Hoài Nam lắc đầu.

      ấy tìm ? Đừng đùa. thấy hai người kia đắm đuối đưa tình như chưa gặp nhau ba năm, chừng cuồng nhiệt như lửa nữa ấy.”

      Mạnh Hoài Nam trừng mắt lườm cái, nghiêm trang : “ tại người ở trong bệnh viện, cái liên tưởng có tí thực tế nào.” Tần Hạo vốn hối hận lời mình vừa , lo lắng biết có cảm thấy là kẻ khinh người , bây giờ nghe thế, cảm thấy rất tự nhiên.

      “Hoài Nam, có cảm thấy đàm luận sau lưng người khác là tốt ?”

      biết tốt mà còn ?” Hai người vừa quay đầu lại liền thấy Trì Trì đằng đằng tức giận nhìn họ chằm chằm.

      “Chúng tôi có gì đâu.”

       Tần Hạo chột dạ phủ nhận. Trì Trì lông mày dựng ngược, tức giận nhe răng trợn mắt. Tần Hào vừa nhìn thấy thế, nhân cơ hội kéo Mạnh Hoài Nam bỏ chạy.

      “Trì Trì, tôi đưa ấy ăn cơm.” Hai người chạy nhanh như thỏ, lập tức thấy bóng dáng đâu.

      Trì Trì từ nhà ăn buồn bực trở về phòng bệnh. Phong Lôi nằm giường nhắm mắt nghỉ dưỡng sức.

      “Trì Trì, vừa nhận được điện thoại, mẹ em ở cùng ba em. Lại Minh sắp xếp người đưa ta đến bệnh viện tốt nhất rồi.”

      “Vâng.”

      “Mẹ em gặp ba em có bị kích động ?”

      “Chắc đâu, giữa bọn họ có chút hiểu lầm, nếu như được giải tỏa, lòng mẹ em cũng thoải mái.” Trì Trì gật gật đầu.

      “Vậy cũng tha thứ cho Lại Minh chứ?” Trì Trì ngừng chút hỏi.

      “Ừ, ta dù sao cũng thay chăm sóc em bao lâu, mặc dù rắp tâm làm việc xấu, nhưng quyết định tha thứ cho ta lần, cho ta vào viện đặc biệt chữa trị chừng khá hơn.”

      tia cảm kích cùng cảm động dâng lên trong lòng Trì Trì. hề báo trước, nhào đến khụt khịt hỏi: “Phong Lôi, có cảm thấy em phiền toái ? Kể từ khi quen em gặp bao nhiêu rắc rối.”

      biết.”

      “Mẹ em có tiền sử bệnh, bà ngoại em cũng có, có nghĩ sau này em cũng thế ?”

      “Bà ngoại em cũng bị?” Phong Lôi hơi kinh ngạc.

      “Vâng, em nghe người ta ban đầu ông ngoại lăng nhăng bên ngoài, sau đó bà ngoại….chính bà ngoại biến ông thành thái giám.” Phong Lôi đột nhiên run lên.

      sao vậy? Em đụng vào vết thương của sao?”

      có.” Phong Lôi khôi phục lại bình thường.

      “Phong Lôi, ngộ nhỡ về sau em cũng bình thường làm sao bây giờ?” Trì Trì băn khoăn hỏi.

      “Em còn nghe , người ta dễ bị vấn đề về tâm lý nhất là lúc cuộc sống hôn nhân có vấn đề.”

      “Cái này em yên tâm, bất kể là nam hay nữ bình thường sống chung cũng có lúc hôn nhân có vấn đề. tin em thử tìm xem có bao nhiêu cuộc hôn nhân bình thường.” Phong Lôi nhanh chóng an ủi.

      “Vậy sao?” Trì Trì biết có nên tin .

      Trì Trì muốn tiếp tục hỏi, ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ cửa vội vàng.

      “Ai vậy?” Trì Trì nhanh chóng chạy ra. Đứng ngoài cửa là người đàn ông trung niên nho nhã cao lớn, vừa nhìn thấy, Trì Trì có cảm giác quen quen.

      “Xin hỏi ông tìm ai?” Trì Trì hỏi.

      “Trì Trì, con là Trì Trì đúng ?”
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :