1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phong Hành Trì thượng – Triệu Dân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/16.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/26.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/36.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/42.jpg" width="620" height="3000" />


    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 11: Câu chuyện cưỡng bức

      Edit: Phong Linh, Sissi

      Beta: Naby
       

      Khi tỉnh tại, giống như con cóc ngủ say nằm lỳ giường. đúng, dưới người hình như có cái gì đó ấm áp mềm mại động đậy. Trì Trì hoảng sợ, cố gắng mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ: “ tại sao lại ở bên dưới tôi?”

      lúc này đường đường chính chính nằm người . Khó tin nhất chính là, thân thể bọn họ lồi lõm kết hợp vừa vặn. Hai chân của ép chặt lấy , hai cánh tay ôm quanh . Trong cơ thể nhiệt huyết bắt đầu chuyển dộng, chuyển động!

      rốt cuộc làm gì tôi?”

      Sử Trì Trì vèo cái nhảy xuống giường, xoa xoa đầu trấn an cảm giác đau đớn mờ mờ ảo ảo trong đầu quát. giường, Phong Lôi duỗi duỗi lưng cho đỡ mỏi, chậm chạp mở mắt giải thích: “Tối hôm qua là ép tôi, tôi có làm thế nào cũng đẩy ra được.”

      mặt Phong Lôi giờ phút này có chút áy náy nào, ngược lại còn làm ra vẻ uất ức.

      thể nào, tôi cho tới bây giờ vẫn là người trong sạch, chưa từng có chung đụng cùng người nào!”

      Trì Trì tố cáo, đầu óc của hỗn loạn như nồi tương hồ. Tại sao lại như vậy? Nhất định là đổi trắng thay đen.

      ép tôi còn chưa đủ, còn muốn ép người nào?” duỗi cánh tay định kéo về giường.

      “Đây là , thừa nhận , phải chịu trách nhiệm. Nếu tối qua có rất nhiều nhân chứng, tôi ngại kiện ra tòa.”

      Phong Lôi nheo ánh mắt dài , nhàn nhạt uy hiếp. Trì Trì trong lòng tức giận mắng: thế giới có loại người này sao? Chiếm đoạt người ta rồi còn ra vẻ. Người tổn thất chính là , lại muốn lên tòa án kiện ? , kiên quyết khuất phục, Trì Trì thầm nắm chặt tay. đợi lấy tinh thần xong

      “Tự xem .” Phong Lôi tiện tay ném tới xấp hình liên hoan tối qua của công ty được rửa ra. Trong hình giống như nữ lưu manh, , chính là Nữ Lưu Manh. Bức thứ nhất, trước mặt mọi người xé áo Phong Lôi; bức tiếp theo, trước mặt mọi người đẩy ngã xuống; rồi cưỡi lên người của ; rồi…rồi…rồi….Trì Trì còn mặt mũi nhìn nữa rồi.

      “Đây tuyệt đối phải là tôi, tôi bình thường uống rượu có hư hỏng như vậy.”

      trước kia uống rượu say cùng lắm là ngồi ở lối chửi mắng người ta, bao giờ lôi kéo bạn học đường ,cùng lắm là bắt được đôi tình nhân hướng về phía người nam mà mắng: “ khốn kiếp, dám người khác sau lưng tôi!”…., những loại này ràng là quá mức, tuyệt đối làm.

      “Người chụp ảnh là ai? Tại sao lại chỉ chụp tôi?”

      Trì Trì bất lực chất vấn, chẳng còn khí thế hào hùng vừa rồi.

      chỉ chụp mình , nhưng chỉ có làm loạn.” Phong Lôi ở bên giải thích.

      “Tôi say rượu trí óc hồ đồ, tòa án xử khoan hồng.” Sử Trì Trì thanh ngày càng .

      câu say rượu hồ đồ là có thể đẩy trách nhiệm? Nếu như vậy, tất cả mọi người đều có thể mượn những lời này rồi muốn làm gì làm.”

      Phong Lôi lành lạnh tiếp. Trì Trì ngay sau đó vừa buồn bã vừa liên tưởng, chẳng phải say rượu lái xe cũng bị phạt sao?

      “Nhưng luật pháp chỉ quy định về đàn ông cưỡng ép phụ nữ, nếu kiện, chẳng có gì để dựa vào.”

      Hừ hừ, xem làm sao bây giờ? Trì Trì cảm thấy 22 năm qua, đầu óc của mình chưa bao giờ nhanh nhạy như hôm nay, quả nhiên cái khó ló cái khôn, thời khắc nguy nan liền thông minh.

      “Tôi ngại trở thành vụ án nữ cưỡng ép nam đầu tiên, đến lúc đó luật pháp Trung Quốc nhớ công lao của tôi.”

      Phong Lôi cười như cười, phòng thủ kín kẽ, binh tới tướng đỡ, nước tràn đắp đất. Người đàn ông này đúng như Trì Trì nghĩ. chừng ta sớm tính toán tất cả. Nếu , nếu là ép với thân thể cao lớn kia vì sao phản kháng? Sao kêu người đến? Trì Trì càng nghĩ càng tức giận.

      “Tối qua tôi cũng uống khá nhiều, làm bộ tốt bụng tới đỡ tôi, ai ngờ lại rắp tâm hại người. Tôi coi như đánh đổi danh dự cũng thể để nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật….”

      Phong Lôi giống như trinh tiết liệt nam ở bên tố cáo.

      thể, tuyệt đối thể để kiện, ra tòa lúc đó còn nhiều khó chịu hơn. Ô ô, thể diện cùng phong độ thục nữ của bị phá hỏng.

      “Rốt cuộc muốn thế nào? Cùng lắm tôi bồi thường tiền cho .”

      Trì Trì thu hồi nanh vuốt vừa giương ra, cưỡng bách bắt mình ăn khép nép, muốn cùng giải quyết riêng, đúng, giải quyết riêng. Tiền lương của vốn dành dụm để chơi, rốt cuộc được rồi.

      nhìn bộ dạng tôi giống thiếu tiền sao?”

      ngồi dậy, cởi bỏ nốt thứ người, lộ ra nơi cám dỗ.

      mặc đồ vào được ?” Trì Trì quay mặt chỗ khác.

      “Dù sao tối hôm qua cũng nhìn hết sờ sạch.” Trì Trì bị nghẹn đến thốt được lên lời.

      “Tôi chẳng còn gì để với , thích kiện mà kiện.”

      Trì Trì thấy cứng đầu cứng cổ, dứt khoát bỏ mặc, để ý tới quay người như chạy. cũng tin cần thể ! người đàn ông bị nữ nhân cưỡng ép, mọi người nhìn thế nào, truyền tới công ty nhân viên nhìn thế nào?

      Trì Trì trong lòng oán hận, ngay lập tức quay người rời , lưu lại áng mây màu sắc tốt gì. Sao lại tin tưởng tốt bụng của chứ? Sao lại tham dự cái tiệc chia tay ấy chứ? cảm thấy địa vị như vậy chẳng có gì mà phải đưa tiễn sao? Nguyền rủa trời sập đập tan cái công ty đó.

      biết có phải là ảo giác hay , Trì Trì đường cảm thấy dường như tất cả mọi người nhìn . Chẳng lẽ có tật giật mình. lắc lắc đầu chạy vào siêu thị mua túi bánh bao, tính toán mấy ngày tới ra khỏi cửa để tránh chút tai tiếng.

      chuẩn bị chạy về nhà, nữ nhân tự xưng là ký giả báo &lt;Phụ Nữ&gt; chặn lại: “Nghe Sử tiểu thư có gan cưỡng ép Phong tổng trước mặt mọi người. Chúng tôi thành lập chuyên đề có tên là &lt;Lịch trình trăm năm nữ quyền&gt;, đến lúc đó mời làm khách mời của chúng tôi được ?

      khỏe chứ, tôi là phóng viên của tạp chí &lt;Tâm tình phái nữ&gt;, xin mời phát biểu chút được ?”

      “…..”

      “Địa lôi, tôi muốn giết chết .”

      Sử Trì Trì mắt đỏ ngầu rống tiếng như sư tử Hà Đông, hướng tòa nhà Hạo Thiên chạy như điên. Xong rồi, có người muốn giết người diệt khẩu rồi! người chứng kiến chạy báo tin.

      Công ty Tứ Hải bây giờ khá lặng lẽ, mấy nam nhân viên hơi có vẻ thùy mị tránh ở xa xa, chỉ sợ Trì Trì làm gì mình. Ngay cả ông chú quét vệ sinh năm mươi tuổi cũng núp ở nhà việc sinh nam chịu ra ngoài.

      Trì Trì mắt đỏ vằn mặt xanh tái vọt vào phòng làm việc. Phong Lôi nghe điện thoại, dừng lại, bỉ ổi cười đắc ý, giống như chờ sẵn.

      là tên khốn kiếp, hại tôi! êm đẹp đàng hoàng như tôi bị hãm hại. Tôi muốn kiện .”

      Trì Trì nhào tới ra sức đấm rồi đánh, đem toàn bộ nước mắt nước mũi bôi lên áo sơ mi trắng toát của .

      “Tốt lắm, đừng khóc, nghĩ thế nào cũng có thể mà.”

      Phong Lôi chưa từng thấy khóc, có chút hoảng hồn, nhưng cũng thể để thấy được, nếu , về sau để biết được nhược điểm của mình tốt.

      “Tôi phải làm sao bây giờ?” Trì Trì tiếp tục vừa đánh vừa khóc, thương tâm muốn chết.

      lấy tôi mọi đại cát.” Phong Lôi nhân cơ hội lên đề nghị của .

      được, tôi thể lấy .”

      “Tại sao?” có chút tức giận.

      “Bởi vì….”

      “Bởi vì sao?” có chút kiên nhẫn.

      “Tôi thể cho biết.”

      “Nếu như vậy, coi như xong.” Phong Lôi khôi phục lại vẻ lãnh đạm.

      “Tôi lòng xin lỗi còn được sao?” Trì Trì thút tha thút thít.

      cho rằng câu xin lỗi là tôi lại nguyên vẹn sao?”

      Phong Lôi lạnh lùng , tiếp tục ngồi xuống làm việc, để ý đến nữa.

      ……..

      Trì Trì ảo não ra ngoài, chạy như điên.

      Liên tiếp mấy ngày, cứ Trì Trì ra cửa mua thứ gì cũng có người nhìn chỉ chỉ chỏ chỏ, có nam nhân cố làm ra vẻ đứng đắn cách xa trừng trăm mét, có nam nhân cố ý đứng trước mặt chờ xem làm gì, các nữ nhân thái độ coi như kẻ thù, nào cũng như gà mẹ bảo vệ gà con bảo vệ ông xã hoặc bạn trai của mình.

      “Hừ, dù tôi có uống say nữa, cũng thèm để ý cái loại dưa vẹo táo nứt các người. Các người có thể nghi ngờ đạo đức của tôi nhưng đừng có nghi ngờ con mắt của tôi.”

      Trì Trì khinh miệt nhìn những người này.

      Đáng giận hơn là tên khốn kiếp Trần Bụi cũng lẩn trốn .

      Dạo này, Trần Bụi thường làm bộ nhìn thấy , làm Trì Trì giận đến muốn nổ phổi. chặn trước mặt chua ngoa hỏi: “ chạy cái gì mà chạy?Tôi làm gì ?”

      đừng như vậy, tôi thích kiểu đó đâu.” Trần Bụi cố làm ra vẻ sợ hãi .

      chết .” Trì Trì tức giận mắng.

      “Tôi có tình nguyện chết cũng muốn bị hủy hoại.” Trần Bụi gương mặt tiết liệt.

      Trì Trì lại lần nữa khóc chạy . Trì Trì vốn định chạy về nhà để trị liệu tâm hồn tổn thường, ai ngờ trong nhà lại có hai vị khách mời mà đến. Phong ba, Phong mẹ trận địa sẵn sàng chờ quân địch. Nhưng biểu tình của hai người rất nghiêm túc, có vẻ hòa ái dễ gần thường ngày.

      “Bác trai bác , cháu cố ý.”

      Trì Trì bấm cái vào bắp đùi, làm ra bộ khóc ra nước mắt. có cách nào khác, chỉ có thể làm ra bộ dạng này, nếu có thể giống như Giang Vãn Vãn, động chút là có thể làm ra vẻ điềm đạm đáng tốt biết mấy.

      “Khụ, yên tâm, chúng tôi trách . Phụ nữ như , vì tương lai của mình mà dùng trăm phương nghìn kế cũng là bình thường.”

      Đấy là cái gì, phải bọn họ tới hỏi tội sao? Thế kéo đến đây làm gì?

      “Ý của tôi là, về sau đừng quấn lấy Phong Lôi nhà chúng tôi nữa, hai người cùng tầng lớp, hôn nhân nhất định phải cùng giai cấp mới có thể hạnh phúc. Ừ, đây là 50 vạn, cầm lấy , về sau tránh xa con trai tôi ra chút.”

      Phong mẹ rất có khí thế vất tờ chi phiếu lên bàn, sau đó lôi Phong ba quay người thẳng.

      “Các người đứng lại cho tôi, tôi nhớ hai người là loại người dùng tiền dơ bẩn.”

      Chờ Trì Trì kịp phản ứng, hai người sớm chui vào trong xe chạy xa, chưa bao giờ thấy bọn họ lưu loát như vậy.

      “Lão đầu tử, vừa rồi tôi biểu diễn thế nào?” Phong mẹ dương dương đắc ý hỏi Phong ba.

      “Bà xã quá tuyệt! đời này có chuyện gì có thể làm khó bà chứ?” Phong ba cười nịnh nọt.

      là tu luyện mười năm dùng phút, tôi chính là rèn luyện nhiều như vậy mới có thể . Nhưng biết hiệu quả thế nào?”

      Phong mẹ yên tâm .

      “Ai da, cái này xem ý trời, dù sao chúng ta cũng hoàn thành nhiệm vụ con trai giao là được.” Phong cha an ủi vợ.

      “Tôi nghĩ ra, đời này qua đời khác, nam nữ tìm hiểu vốn là chuyện tự nhiên, chỉ cần bản thân để ý, làm cha mẹ can thiệp làm gì?”

      Phong mẹ đại khái nhớ tới số chuyện cũ vui, giọng điệu có chút cay cay.

      “Được rồi, chúng ta khổ rồi, cho nên, dù đối tượng của con trai thế nào, chúng ta tuyệt đối can thiệp. đời này có tìm cũng ra người hiểu lẽ làm cha mẹ như chúng ta.” Phong cha tự biên tự diễn.

      Bên này, Trì Trì giận đến nỗi lỗ mũi lệch qua bên. Hai người, coi như mình nhìn nhầm bọn họ. Còn tới đây làm bộ với . Cái gì quan niệm kiểu đấy. còn ngại con trai hai người xứng với đấy. chuyện khó nghe, bộ dạng lạnh băng băng. Mau đem tên con trai 30 tuổi bộ dạng như mười mấy tuổi của các người mà giam vào hang . Vô lại còn vô sỉ.

      Trì Trì càng nghĩ càng giận, cuối cùng lại manh động, bấm số điện thoại phòng làm việc cũ.

      Người nhận điện thoại là Với Như Mộng, lãnh đạm cho biết Phong tổng có ở đây, hỏi số điện thoại của biết. cũng là đần, biết lâu như vậy mà biết số di động của . muốn gọi điện thoại cho Vãn Vãn cầu xin ấy hỏi thư ký Vương, vừa vặn chuông cửa vang lên, chính là Phong Lôi, chẳng lẽ nghe thấy mắng chửi sao?

      Phong nguyet thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 12: Quà tặng rẻ tiền

      Edit: Phong Linh, Sissi

      Beta: Naby
       

      “Cha mẹ tôi tới?”

      Phong Lôi hỏi, tự mình tìm chỗ trống ngồi xuống, lại thuận tay rót cho mình ly trà, bộ dạng như là ở nhà mình.

      “Họ cho tôi 50 vạn.” Trì Trì vùi ở ghế salon, lười biếng trả lời.

      ra tôi chỉ đáng giá 50 vạn.” Phong Lôi tựa hồ hài lòng với giá này.

      “Thế là đắt rồi, thịt lợn bao nhiêu tiền cân chứ?”

      “E hèm.” Phong Lôi hừ lạnh, mặt vui.

      “Là tôi , tại vật giá tăng cao, giá tiền này là có chút thấp.”

      Trì Trì vội vàng quay đầu le lưỡi, thà đắc tội với tiểu nhân còn hơn đắc tội với Phong Lôi.

      “Hừm.”

      “Tôi hình như hơi khát.” Phong Lôi nằm ở ghế sofa, miễn cưỡng .

      “Tôi pha trà cho .”

      Trì Trì chạy tới chạy lui chăm sóc. Phong Lôi thích uống trà, chút để ý : “Tôi hình như lại hơi đói bụng.”

      “Ừ, tôi làm cơm cho .” Trì Trì làm bộ rất sung sướng , hàm răng cắn vào nhau kêu lộp cộp.

      “Đúng rồi, ăn tạm chút điểm tâm lót dạ .”

      Trì Trì là trăm năm khó dịu dàng như thế. Nếu có biện pháp sao phải cầu cạnh thế chứ.

      Phong Lôi ăn uống no đủ rồi, nửa nằm ghế, nhắm mặt hưởng thụ. Trì Trì thầm cắn răng mắng, mặt vẫn in lúm đồng tiền như hoa.

      “Tấm chi phiếu này trả lại cho xem liệu ông nội có bỏ qua cho tôi ?”

      Sử Trì Trì đáng thương , làm bộ thỏ trắng ngây thơ.

      bàn nữa.”

      Phong Lôi thái độ ngang bướng, căn bản muốn há miệng mắc quai.

      “Người được lợi chính là ! Còn chưa đủ hay sao?” Trì Trì trở mặt còn nhanh hơn lật sách.

      “Vậy chuẩn bị tốt chút, hai ngày tới nhận được lệnh của tòa án.” Phong Lôi chuẩn bị đứng dậy .

      “Tôi cũng tin đời này lại có lý lẽ gì.” Trì Trì hung hãn .

      “Tùy , dù sao tôi cũng có nhân chứng vật chứng, phòng giam hay động phòng đều do chọn.”

      Phong Lôi xong câu đó nhanh chóng bỏ , né tránh tiếng gào thét sau lưng bảo toàn tính mạng.

      Trì Trì bực bội lúc lâu. Giang Vãn Vãn đến khuya còn chưa trở về, đầy bụng uất ức có chỗ bày tỏ, đành gõ cửa nhà Mạnh Hoài Nam, lúc này cũng chỉ có tên “Marie Cuirie” này ở nhà.

      Mạnh Hoài Nam mở cửa, nhìn bộ dạng đau khó đến muốn sống của : “Thế nào? Bị đuổi việc?”

      “Nếu bị đuổi việc tốt.”

      Trì Trì nước miếng văng tung tóe kể chân tướng việc, sau đó chờ Mạnh Hoài Nam an ủi đồng tình với mình.

      như vậy, ngươi ăn ông chủ của mình rồi hả?” Mạnh Hoài Nam nề hà hỏi.

      “Ta có, là ta gài bẫy ta.”

      Trì Trì vội vàng giải thích. Mạnh Hoài Nam thuận tay cầm xấp bản thảo đưa ra: “Ngươi viết tâm lý của ngươi ra , ta muốn viết tiểu thuyết về chuyện nữ ăn nam.”

      Mạnh Hoài Nam nghiêm trang . Sử Trì Trì khóc ra nước mắt, xem xem tự mình bán đứng mình cho cái loại bạn bè gì, thèm an ủi lại còn trêu ghẹo .

      “Viết chứ đợi gì nữa.” Mạnh Hoài Nam đổ dầu vào lửa.

      “Mạnh Hoài Nam, ta nguyền rủa chồng ngươi, người đúng là phải người.” Trì Trì mất hết kiên nhẫn.

      “Ngươi chửi của ngươi , chồng ta vẫn còn ở trong bụng mẹ .” Mạnh Hoài Nam bình tĩnh trả lời.

      “Cái đồ phải người!”

      Trì Trì tiếp tục tức giận mắng. Mạnh Hoài Nam nhanh chậm phân tích: “Nếu ngươi bị người ta ăn, ta thế nào cũng đứng về phía ngươi, sau đó tìm cơ hội thiến tên kia. Nhưng đây là ngươi chủ động, ta còn lời nào để .”

      Mạnh Hoài Nam nhún nhún vai. Sử Trì Trì cạch tiếng đụng vào cửa, nhàn rỗi làm sao mà lại tìm cái loại phải người để kể khổ chứ. Trì Trì suy nghĩ chút, thể làm gì khác đành gọi điện cho Lâm Đồng.

      “Lâm Đồng, a.. a, ta tại là khổ…..” Trì Trì lại đem mấy lời vừa rồi kể cho Lâm Đồng.

      “Trì Trì đừng đau lòng, ta giúp ngươi.” Lâm Đồng đầu bên kia an ủi, trong lỏng vui như hoa nở.

      “Tên khốn Phong Lôi, ta muốn đến phòng giam chỉ có động phòng, ta nên làm gì bây giờ?”

      “Trì Trì ngươi thích ta sao?” Lâm Đồng đáp mà hỏi ngược lại.

      “Chỉ có điên mới thích ta.”

      Mới bắt đầu chừng còn có chút cảm giác, tại, hừ, khi nhìn bản chất của làm sao có thể thích được?

      “Trì Trì, bằng ngươi lấy ta .”

      , ta cam lòng.”

      “Ngươi có gì cam lòng? Ngươi suy nghĩ chút, ngươi lấy ta, về sau tất cả quyền hành đều nằm trong tay của ngươi, coi chừng tiền trong túi ta, kiểm tra ta, thỉnh thoảng cấm đoán. Để cho nhân tình hờn dỗi, giận đến khóc nức nở….”

      Lâm Đồng vừa phân tích tình hình trước mặt cho Trì Trì, vừa chỉ ra cho tương lai tươi sáng.

      “Trả thù người đàn ông cách tốt nhất chính là lấy ta. Ngươi cứ nghĩ cho kỹ.”

      Lâm Đồng chốt lại câu giàu triết lý. Trì Trì nghe được gật gật đầu, nghĩ xem Lâm Đồng và Mạnh Hoài Nam chẳng lẽ cảm thấy xấu hổ sao?

      “Còn ngươi nữa, phải ngươi và ông nội ta quan hệ rất tốt sao? Sao lợi dụng chút?” Lâm Đồng lại nhắc nhở .

      “Phong lão đầu, tôi làm thế nào mà lại quên nhỉ, ông nhất định giúp tôi.” gió có mưa, Trì Trì để điện thoại xuống lập tức bắt xe đến Phong gia.

      “Sử tiểu thư, mời theo tôi, Phong lão tiên sinh đợi lâu.”

      Sử Trì Trì theo người giúp việc vào Phong gia. Phong lão lúc này nằm giường.

      “Phong gia gia ngài thế nào?” Trì Trì đến gần ân cần hỏi han.

      “Ai, đều là tại ta có số có cháu đích tôn, để ta còn mặt mũi ra cửa, vừa ra ngoài liền bị người ta chê cười.”

      Phong gia gia đợi Trì Trì lên tiếng liền lớn tiếng dọa người. Trì Trì kiên nhẫn nghe, tỉ mỉ an ủi.

      “Gia gia, ngài giúp cháu khuyên ấy chút, ấy giằng co được sao, chuyện này giải quyết riêng được sao?”

      Trì Trì rốt cuộc tìm cơ hội chen vào .

      “Ai, náo loạn thành ra như vậy, còn giải quyết riêng thế nào đây?” Phong gia gia mặt mũi u sầu .

      “Chưa có chuyện gì, còn có thể cứu vãn dư luận mà.” Trì Trì chỉ sợ ông để ý.

      “Ai, con lớn khỏi cửa, chuyện trong nhà đâu chỉ trong nhà biết. Chỉ là…”

      Phong gia gia nhìn Trì Trì có dấu hiệu suy sụp, vội vàng đỡ.

      “Nha đầu, ngươi cứu mạng ta, vô luận xảy ra chuyện gì ta cũng đứng về phía ngươi, ngươi muốn ta giúp cái gì?”

      Phong lão đầu tựa hồ vừa phải trải qua phen đấu tranh tư tưởng gian nan mới có thể xác định, rất ra dáng vì đại nghĩa quên thân.

      ra cũng có gì to tát, ngài có thể khuyên Phong Lôi chuyện này cứ tính như vậy. Ngài biết đấy, chuyện này đối với cháu ảnh hưởng rất lớn, tại ngay cả cậu bé mười tuổi cũng lẩn trốn cháu.”

      “Gia gia, phụ nữ là phái yếu, bất cứ việc gì bị tổn thương đầu tiên cũng là phụ nữ. Ngài có biết cháu trải qua bao nhiêu đau khổ, mỗi ngày ăn ngon ngủ yên, ngày nào cũng trằn trọc đến sáng. Ngài xem mặt cháu từ hình tròn biến thành hình vuông rồi.”

      Trì Trì thao thao bất tuyện kể khổ. Phong gia gia nghiêm túc nhìn , mặt của vẫn là hình tròn mà.

      “A, là nghiêm trọng.” Phong gia gia làm bộ suy tư lát đột nhiên vỗ trán: “Được rồi!”

      “Phương pháp gì? Ngài mau!”

      “Ngươi xem như vậy có được hay ?” Phong gia gia ngoắc tay ý bảo Sử Trì Trì ghé tai vào.

      “Này…được ?” Sử Trì Trì nghe phương pháp giải quyết của Phong gia gia rất hài lòng.

      “Tuyệt đối thành vấn đề. Như Mộng đứa bé đó ta chứng kiến nó lớn lên, hoàn toàn xứng với Phong Lôi, lại cũng sớm thích Phong Lôi rồi, đối với chuyện này chắc chắn phản đối.”

      Phong gia gia ngồi đó tự biên tự diễn, Trì Trì sắc mặt ngày càng tối. Để cho bây giờ mà lấy Phong Lôi, cam lòng; nhưng nếu để cưới người khác, lại càng cam tâm. Tại sao? chà đạp thanh danh của , hủy diệt trong sạch của , sau đó coi như có chuyện gì, xoay cưới mỹ kiều nương. là cái gì chứ?

      Phong gia gia giảo hoạt đánh giá sắc mặt thay đổi thất thường của Trì Trì, sau đó mặt biến sắc : “Nếu như Với Như Mộng được, Vương Thái Vi cũng tồi. Việc này nên chậm trễ, ta lập tức gọi điện cho hai nhà.”

      “Gia gia, ngài từ từ, để cháu suy nghĩ chút xem có biện pháp khác .” Trì Trì giọng . Phương pháp này được!

      “Được, gia gia chờ tin tức tốt của ngươi.” Phong lão đầu cố nén cười .

      Trì Trì mặt mày ủ ê từ trong Phong gia ra. Càng tâm tình càng buồn bực, cuối cùng bộ đến tận công viên. đầy bụng tâm , lại nghe phía sau có người gọi lớn: “Trì Trì.”

      Sử Trì Trì mạnh liệt quay đầu lại, người gọi phải là ai khác mà chính là hàng xóm lúc còn ở quê, Diệp Hoan.

      “Chị Diệp, chị mới tới đây sao?”

      “Tới hơn nửa năm rồi, mang đồ tới đây bán.” Diệp Hoan tha hương gặp lại người quen rất kích động.

      “Đúng rồi, Trì Trì, người em tới Bắc Kinh tìm em, em biết ?”

      “Hả?” Trì Trì cả kinh trong lòng.

      “Chị hiểu em nghĩ thế nào. Lại Minh đứa này là tốt, em sao lại lẩn trốn cậu ta. Chị nghe cậu ta chuẩn bị xong nhà cửa, đợi em tốt nghiệp là kết hôn. Kết quả là em lại trốn mất.”

      Diệp Hoan thao thao bất tuyệt, chút nào chú ý tới sắc mặt ngày càng tái nhợt của Trì Trì.

      “Trì Trì, bây giờ em ở đâu?”

      “Em ở tập thể của công ty.” Trì Trì dối, thể cho chị ấy biết, chị ấy mà biết cả thế giới đều biết.

      “Công ty nào thế?”

      “Công ty vớ vẩn thôi.”

      “Công ty xăng dầu? Vậy khẳng định là công ty lớn. Xăng dầu bây giờ đắt như vậy, mỗi ngày đều tăng lên….” Diệp Hoan vẫn thao thao.

      “À chị Diệp, công ty em còn có việc, em phải trước, hôm khác liên lạc nhé.”

      Trì Trì cơ hồ là chạy trối chết. bây giờ hàng đêm đề phòng cướp, ngày ngày ở nhà dưỡng thương. Chẳng dễ dàng gì được tự do, cũng muốn người nhà tìm thấy nhanh như vậy.

      “Lại Minh gì chứ!”

      Trì Trì mày nhíu lại. Trước mắt ra hình ảnh tên Lại Minh kia mặt mũi nhợt nhạt, biểu tình tối tăm, bà mẹ luôn có bộ mặt hận đời. được, tuyệt đối thể gả cho Lại Minh. Sử Trì Trì tâm phiền ý loạn cứ bộ thế cho đến khi trời tối.

      đêm mùa đông phố xá đèn sáng lung linh, nơi nơi dập dìu trai thanh lịch, Sử Trì Trì lẫn trong đám người, hai tay nhét váo túi, mặt ngẩng 35 độ nhìn lên trời cao, tiện thể ghé mắt nhìn cái đám người qua lại thành sông. Đột nhiên, trong đám người thấy người, , là hai người, thân thể dựa sát vào nhau vô cùng thân mật. Nam là Phong Lôi, nữ, biết là ai. Buổi sáng còn ở nhà cầu xin lấy , buổi tối liền ve vãn nữ nhân cùng nhau dạo phố. biến thành cái gì? Lòng Trì Trì đau đớn như bị kim châm.

      chạy nhanh mấy bước, đến trước mặt hai người, tay chen vào giữa, tay chỉ vào mặt Phong Lôi: “Phong Lôi, đồ đứng núi này trông núi nọ, định vùi hoa dập liễu sao…..”

      Trì Trì còn chưa kịp hết suy nghĩ, chỉ nghe thấy Phong Lôi quay sang với nữ nhân bên cạnh: “Tiểu thư, cảm ơn cùng tôi đoạn, đây là tiền công của .”

      Nữ nhân kia nhận tiền công sung sướng vui vẻ bước .

      Trì Trì trừng mắt nhìn , nhét hai tay vào túi tiếp tục bước . Phong Lôi theo sát phía sau .

      định làm gì vậy?”

      “Còn có thể làm gì? Bỏ tiền ra thuê nam nhân cùng dạo với tôi vòng.” Trì Trì hung hăng . ở phía trước, Phong Lôi cũng theo phía sau.

      “Tôi miễn phí cho được ?” Phong Lôi rất rộng rãi .

      “Vô duyên, tôi cần quà tặng giá rẻ.”

      “Tôi dám đánh cược rằng muốn tôi.” Phong Lôi để ý đến thái độ cự tuyệt của , ra sức bán mình.

      “Tôi muốn lập tức biến khỏi tầm mắt của tôi.”
      Phong nguyet thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 13: Thi nhập môn con rể Sử gia

      Edit: Phong Linh, Sissi

      Beta: Naby
       

      Trì Trì tùy ý vào quán ba, tới quầy rượu, nhận lấy ly đưa lên mồm uống. Phong Lôi ngồi ở đối diện , khuyên được đành cùng uống.

      “Lần này tôi uống say, tôi vừa say là có người tìm cơ hội tính toán với tôi.”

      Trì Trì đầu còn giữ được tia lý trí. Nhưng tia lý trí này chỉ kéo dài nửa giờ rồi biến mất thấy tăm hơi. Hơn giờ sau, Phong Lôi ôm hông , hai người cùng ra khỏi quán, sớm có tài xế chờ sẵn ở cửa.

      Lần này Trì Trì rất biết điều tuyệt đối làm ầm ĩ, chỉ lăn quay ra ngủ o o. Giang Vãn Vãn vừa lúc có việc cũng về nhà, trong nhà chỉ có Phong Lôi và .

      Hôm nay Trì Trì ngủ yên ổn, mơ thấy mẹ mình cũng tới tìm mình. Mẹ cầm dao cắt vào tay mình ép phải lấy Lại Minh.

      “Trì Trì, con có lấy

      Edit: Phong Linh, Sissi

      Beta: Naby

      chồng ?” Mẹ gần như điên cuồng hỏi.

      , con lấy!”

      “Nếu con lấy chồng, mẹ hôm nay chết trước mặt con.” Mẹ dùng dao cắt vào động mạch, máu tươi phun trào ra.

      có lấy chồng hay ?”

      Tên Lại Minh cũng vung cây đao, từng đao từng đao cắt vào tay mình như cắt thịt heo.

      “Tôi xin các người đừng như vậy được ? Tôi lấy, tôi lấy.”

      rốt cuộc cũng phải chịu khuất phục. Ai mà chẳng lấy chồng. an ủi mình.

      Cưới xong, đối với Lại Minh là muốn gì được đó, nhưng là, có ngày bọn họ cãi nhau. Lại Minh theo thường lệ cầm đao chém mình đầm đìa máu tươi. Phòng cưới của bọn họ khắp nơi đều là máu, đỏ đến chói mắt…..

      , tôi đồng ý lấy !” Trì Trì toàn thân ướt đẫm, đột nhiên giật mình tỉnh dậy.

      kiên quyết muốn gả cho tôi sao? Tôi còn tưởng cũng thích tôi chút đấy.” Phong Lôi giọng khàn khàn tự giễu cợt.

      có, người tôi muốn lấy phải .”

      Trì Trì nghĩ là Phong Lôi ở bên cạnh mình, chờ đầu óc thoáng thanh tỉnh liền vội vàng phủ nhận.

      “Ý của muốn lấy tôi?”

      “Để tôi nghĩ lại.”

      Trì Trì lần nữa nằm xuống, bịt kín đầu, ngủ lát lại lần nữa ngồi dậy: “Đúng rồi, phòng khách có ghế salon, cạnh phòng vệ sinh có phòng ngủ cho khách, chọn nơi .”

      “Tôi chọn nơi này được ?”

      được!”

      “Tôi có thể hỏi vừa mơ thấy ai ?”

      thể!”

      Trì Trì nhịn được đáp, ánh mắt đảo vòng. Đột nhiên chằm chằm nhìn vào Phong Lôi. Ừ, vóc người ta nhìn qua rất tốt. Dáng vẻ tồi, ít nhất cũng tối tăm. Sau bao nhiêu năm bị mẹ và Lại Minh tàn phá, cảm thấy nam nhân chỉ cần tối tăm chính là hàng tốt. Trì Trì tiếp tục suy tư, người này mặc dù rất biến thái, nhưng điên cuồng, dù sao Phong gia nhìn qua cũng là gia đình bình thường, tỷ lệ sản xuất người điên cũng thấp chút. Ít nhất nếu có việc gì cũng cầm dao cắt tay mình ra. Nếu như lấy , như vậy mẹ và Lại Minh chẳng phải còn hy vọng gì rồi sao? Về sau, chờ Lại Minh bình thường trở lại hoặc là kết hôn, chẳng phải được giải thoát sao? Nếu , nếu như mẹ và Lại Minh đến tìm , xảy ra chuyện như giấc mơ vừa rồi, làm thế nào? bây giờ tốt nghiệp đại học, còn lấy cớ xa gần gì được. Trì Trì ngồi ở giường suy nghĩ nửa giờ, trong lúc này, Phong Lôi ngồi quan sát . Về việc suy nghĩ gì, đoán ra, bởi vì suy nghĩ của phụ nữ ngốc, vạn đàn ồng thông minh cũng đoán ra.

      Nửa giờ sau, Trì Trì lật người xuống giường, tìm trong ngăn kéo lát lôi ra bài thi, trang đầu bị xé.

      Phong Lôi cảm thấy Trì Trì quan sát mình giống như xem hàng, nhưng cũng ngăn trở, bởi nếu muốn định giá, tin rằng giá tiền của mình cũng hề tồi. Trì Trì do dự hồi rốt cuộc mở miệng : “Đây là bài thi nhập môn của con rể Sử gia chúng tôi, làm .”

      Trì Trì mở đèn bàn, đẩy cái ghế về phía Phong Lôi.

      “Nếu tôi làm đúng toàn bộ sao?”

      Phong Lôi mặc dù trong lòng rất kinh ngạc nhưng mặt lại bình tĩnh hỏi.

      “Nếu như làm đúng toàn bộ, tôi…”

      “Tôi chịu trách nhiệm về .” Trì Trì do dự nửa ngày, mới nhả ra được câu này.

      quyết định rồi, đổi ý?” Phong Lôi đối với bài kia cảm thấy rất hứng thú.

      !”

      “Được, chờ lát.” Phong Lôi cầ bút lên rất tự tin soàn soạt soàn soạt làm.

      “Bài thi này lấy ở đâu?”

      Phong Lôi làm mấy phần đề liền cảm thấy có gì đúng. Người ra đề này suy nghĩ khác hẳn người bình thường.

      “Ách, đây là lĩnh vực do các chuyên gia cùng ra đề, cảm thấy khó khăn sao?” Trì Trì có chút chột dạ, sợ nhìn thấu điều gì.

      “Chuyên gia bệnh tâm thần?” Phong Lôi hỏi.

      phải, làm nhanh lên, nhất định phải vậy coi như thôi .”

      “Ai tôi biết?” Phong Lôi nhanh chóng tiếp tục làm bài. Làm con cháu Viêm Hoàng chẳng lẽ lại sợ cuộc thi này?

      Hai mươi phút sau, Phong Lôi nộp bài thi.

      Trì Trì nghiêm túc soi đáp án chấm chấm. tệ, tệ, nhìn qua bình thường, ngờ điểm cao như vậy.

      “Qua ?”

      “Qua.”

      Ngày thứ hai vừa rạng sáng Trì Trì liền bị Phong Lôi đào lên lôi về nhà.

      Phong Lôi nắm tay hướng về phía cả nhà tuyên bố, bọn họ sắp kết hôn. Phong ba, Phong mẹ đầu tiên là len lén cười lát, lại tiếp tục bày trò mẹ ghẻ cha ghẻ ra mặt. Con trai, chúng ta cả đời giữ hình tượng lại bị con phá gần như còn gì. Lòng hai người trong thầm khổ sở lát.

      Phong mẹ nghiêm mặt : “Sử Trì Trì, ràng đồng ý với tôi, làm sao có thể đổi ý? Tôi cho biết, Phong gia chúng tôi thừa nhận hôn của các người. Phong Lôi sớm đính hôn cùng em họ ngoại nó.”

      Phong mẹ nổi đóa, thình lình cái mông bị Phong ba kéo xuống, Phong ba lặng lẽ cắn lỗ tai phu nhân : “Phong Lôi có em họ ngoại, chỉ có đứa em bên nội, mà tại họ hàng gần cũng được kết hôn.”

      Phong mẹ bừng tỉnh hiểu ra, mình quá chuyên nghiệp rồi. Đều do xem phim cổ trang tình cảm quá nhiều. Cũng may Sử Trì Trì có chú ý tới chi tiết này.

      “Mua rồi sao, đem trả hàng lại, kết hôn cũng đâu phải có cách, hừ!”

      Trì Trì liếc mắt nhìn bọn họ. Thà đắc tội tiểu nhân còn hơn đắc tội nữ nhân. Xem , ít ngày trước còn ngọt ngào bác trai bác , đáng tại bị bọn họ xem thường.

      “Sao có thể cho qua là qua, nhà chúng tôi cũng có thể diện chứ.”

      Phong cha thấy Trì Trì chú ý tới sai lầm này, chỉ sợ phu nhân lại gây ra lỗi, xung phong nhận việc trước chia sẻ nhiệm vụ với Phong mẹ.

      “Cháu biết, dù sao cháu cũng lấy Phong Lôi. Về phần em họ đó, hai bác tự giải quyết.” Trì Trì kéo Phong Lôi .

      “Cho hay, thử nghe lời cha mẹ xem!”

      Trì Trì hai tay chống nạnh, điển hình hình mẫu Dạ Xoa. Khuôn mặt nhắn đỏ ửng lên. Phong Lôi cố nén cười, khuôn mặt kiềm chế cố phối hợp với mọi người diễn xong tuồng vui này.

      “Cái người này sao nhanh chóng đòi kết hôn? Cũng chưa bàn bạc gì với cha mẹ.”

      Sử Trì Trì vừa về đến nhà liền đem tất cả thanh sắc miêu tả cha mẹ ác độc của Phong Lôi. Giang Vãn Vãn khuyên bạn hồi, họ ở chung mấy năm, chưa từng nghe Trì Trì qua về gia đình mình. Bốn năm đại học, cũng ít nghe đàm luận về người nhà của mình. Bạn học có lúc tò mò, hỏi Trì Trì cũng lảng qua chuyện khác. Họ cũng lén lún đàm tiếu, gia đình có vấn đề, nhưng như ánh mặt trời, tinh thần phấn chấn, tính tình hoạt bát vui vẻ, coi như thành vấn đề. Tại sao cái gì cũng nguyện tiết lộ đây?

      “Ta muốn tạo cảm giác thần bí.”

      Trì Trì cố làm ra vẻ bí hiểm . Các bạn hỏi mấy lần rồi cũng ai chú ý nữa, cuộc sống đại học muôn màu muôn vẻ, họ cũng quá chú ý về chuyện của người.

      “Mỗi công dân từ 18 tuổi trở lên có năng lực hành vi dân bình thường đều có quyền tự quyết định việc của mình, bao gồm cả kết hôn.”

      Nếu bởi gia đình người kia, cũng kết hôn nhanh như vậy! Trì Trì kể qua mấy thứ này, sắc mặt khỏi ảm đạm lát, ánh mặt trời nặng nề chiếu mặt của .

      Chỉ là, tại Phong Lôi cũng hỏi về vấn đề này, Trì Trì thể làm gì khác đành lại lần.

      “Tôi kém như vậy sao? Để em cảm thấy tự tin?” Phong Lôi nghĩ mình cũng có ngày này.

      “Vậy tôi kém sao?” hỏi ngược lại.

      “Em kém.”

      Biết thời thế mới là hùng. Nếu kém, trong cơn tức giận thèm kết hôn cùng nữa sao?

      “Vậy cha mẹ phải là trăm phương nghìn kế phản đối chúng ta sao?” bị oan uổng vì cha mẹ đại nhân.

      “Cho nên , việc cha mẹ phản đối và nhân phẩm của tôi liên quan gì đến nhau.” Trì Trì rất thông minh tổng kết lại câu.

      “Ý em là cha mẹ chúng ta và nhân phẩm có liên quan?” Phong Lôi rất am hiểu nghe lời ý tại ngôn ngoại.

      “Theo họ có liên quan thôi.”

      Cha mẹ chẳng phải phải tôn trọng bọn họ sao? Chỉ cha mẹ người khác cần thôi.

      “Cha mẹ em hy vọng em tìm được người như thế nào?” Phong Lôi ngại dáng vẻ hạ mình học hỏi.

      “Là loại người nhìn trung thực thành .” Chỉ là đời này còn có người thứ hai có cùng khẩu vị như mẹ sao?

      “Ý em là tôi trung thực?”

      “Vấn đề này còn phải bàn sao?” Trì Trì châm chọc .

      “Cha mẹ em phạm vào chủ nghĩa sai lầm rồi, em có thể đề nghị bọn họ xem xét kỹ hơn chút, rất nhiều người nhìn qua có vẻ trung thực thành nhưng cưới về mới biết chỉ là vẻ bề ngoài thôi. Em cũng muốn bắt chước trông mặt mà bắt hình dong sao?”

      “Bây giờ là tôi với kết hôn, chỉ cần tôi đồng ý được sao?” T

      rì Trì tựa hồ muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này. ra Phong Lôi cũng quá quan trọng vấn đề này. chỉ là thử dò hỏi xem mẫu người mà cha mẹ Trì Trì tại thích thế nào mà thôi. Tư liệu có cũng là mười mấy năm trước rồi.
      Phong nguyet thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

       

      Chương 14: Còn người nào tốt hơn?

      #800080; Edit: Phong Linh, Sissi

      Beta: Naby
       

      Trì Trì mấy hôm nay có chút uất ức, nguyên nhân là do biết mình chọn đúng hay sai.

      “Ai cho tôi biết, rốt cuộc là đúng hay sai?”

      Trì Trì lát lại dừng lại, mặt nhăn như vỏ bánh bao. Như là có thần giao cách cảm, buồn rầu, đột nhiên Lâm Đồng lại gọi điện tới.

      “Ừ, Lâm Đồng à, ta tại rất hoang mang. Ngươi thấy ta làm thế có được ?”

      “Dù ngươi làm gì ta cũng ủng hộ ngươi.”

      “Nhưng, chẳng phải ngươi thích hạng người như Phong Lôi sao?”

      Trì Trì nghi hoặc chần chờ hỏi. Trước khi vào công ty Tứ Hải từng hỏi thăm Đồng về Phong Lôi, Đồng về với giọng đầy khinh bỉ, ngay lập tức mắng chửi người ta.

      “Ách, cái này, là người phải biết thay đổi quan điểm. Ta trước kia tại vì hiểu về ta.”

      Lâm Đồng nghĩ nghĩ rồi , hiểu tâm tư của phụ nữ, tự mình có thể người ta xấu xa, nhưng người khác ngàn vạn lần thể .

      “Ngươi quyết định chọn ấy?”

      Lâm Đồng sợ dây dưa vấn đề này, nhanh chóng sang chuyện khác. Bởi vì muốn mình phải miễn cưỡng tốt về Phong Lôi.

      “Chẳng lẽ còn người nào tốt hơn sao?” Trì Trì có chút tuyệt vọng .

      “Người tốt còn nhiều, ngươi phải tin tưởng tương lai, tin tưởng thế giới này.” Lâm Đồng rất trống rỗng khích lệ .

      “Đàn ông tốt còn nhiều, nhưng đại đa số đều còn trong bụng mẹ.”

      Trì Trì thở dài , trong nháy mắt lại còn ra vẻ triết lý: “Hơn nữa, cho dù có là người tốt, người ta cũng chưa chắc để ý đến ta, ta trong mặt họ đâu phải là đối tượng tốt.”

      Lâm Đồng thầm khen: “Ngươi là biết mình là ai.”

      “Mặc dù ta nhìn qua rất biến thái, nhưng rốt cuộc cũng có tìm hiểu tôi. ta cũng rất lăng nhăng, , nhưng đàn ông chẳng phải ai cũng thế sao? Cùng lắm ta về sau canh chừng cẩn thận chút là được….”

      Trì Trì thao thao bất tuyệt phân tích Phong Lôi, càng càng hưng phấn, căn bản chú ý tới sau lưng đôi mắt tràn đầy lửa giận.

      biến thái, được rồi, đây phải là lần đầu tiên thế, nhịn; lăng nhăng, được rồi, đó là hiểu lầm; …. Phong Lôi nhịn nhịn. Bây giờ vẫn chưa hoàn toàn bị trói buộc, chịu uất ức chút, rồi ngày đòi lại gấp nhiều lần.

      Nửa tiếng sau, điện thoại di động báo hết pin, Trì Trì mới cam lòng cúp máy. Vừa quay người lại nhìn thấy Phong Lôi ánh mắt lóe tia đè nén nhẫn cộng thêm nụ cười bỉ ổi xấu xa, ánh mắt rất trừu tượng, phức tạp.

      “Ha ha, đến bao giờ vậy?” Trì Trì tự biết đuối lý, cười có chút nịnh nọt.

      vừa tới.” Phong Lôi từ trong kẽ răng nặn ra mấy lời này.

      Được rồi, đàn ông trước hôn nhân luôn phải trải qua giai đoạn là đầy tớ, chỉ cần sống qua giai đoạn này, có thể vùng lên.

      “Em vừa gọi điện cho ai?” Phong Lôi làm bộ lơ đãng hỏi.

      “Lâm Đồng, hai người gặp nhau rồi.” Trì Trì đáp.

      “Lâm Đồng? gặp rồi. ấy……..” ta chắc chắn gì tốt cho .

      thể ngờ ngay cả Lâm Đồng cũng tôi lấy hạnh phúc. thể hiểu nổi sao ấy lại thế? ấy dù có lăng nhăng bên ngoài, nhưng cũng có chỗ tốt, thích sạch , chưa bao giờ đến quán rượu quá muộn….. mặc dù hơi giả dối nhưng cũng coi là đàn ông chững chạc…..”

      Phong Lôi sắc mặt ngày càng đen, như có mây đen kéo đến. Trì Trì vẫn hồn nhiên tiếp.

      “Lâm Đồng tốt, nếu có cơ hội tôi muốn cảm ơn ấy.” Phong Lôi lần nữa lại từ kẽ răng nặn ra câu.

      “Tôi cho rằng lựa chọn của tôi được bạn bè ủng hộ, tôi cứ cho rằng họ mắng tôi mèo mù chó đui đấy.” Trì Trì đắc ý.

      “Mắt em mù!” Phong Lôi tiếp, mà là mắt tôi mù. Trì Trì mặt mày hớn hở khoác tay , như con chim nép vào bên người .

      “Phong Lôi, biết đâu, thực lựa chọn này làm tôi cảm thấy rất khó khăn.” Trì Trì thổ lộ nội tâm. Phong Lôi ừ tiếng, cảm thấy thanh của so với vừa rồi dễ nghe hơn nhiều.

      “Tôi ném trăm đồng xu, kết quả có 51 con cá hoa mắt nổi lên.” Phong Lôi có dự cảm tốt.

      “Vì vậy tôi liền chọn .” Đúng thế mà, mặt Phong Lôi lần nữa bầm tím.

      “…..”

      Sau đó, Trì Trì còn vô số lời tương tự, Phong Lôi ghi tạc trong lòng – muốn báo thù!

      Cũng may, tình luôn là quá trình ngọt ngào cùng thống khổ đan xen. Vượt qua thống khổ, ánh rạng đông hé sáng.

      Dưới nỗ lực vận động ngừng của Phong Lôi, hôn lễ được ấn định vào nửa năm sau.

      Sau đó, công ty Tứ Hải lần nữa lại nhận người, Phong Lôi dưới bộ dạng nam nhân kết hôn, vô cùng ưu tiên bà xã. Bởi vì từ kinh nghiệm của mình rút ra kết luận: “Để có thể lấy nhau, khẳng định khi chưa cưới đàn ông chỉ có kiên nhẫn và kiên nhẫn.”

      Ba tháng sau quyết định này mới thấy được hiệu quả. Đám nhân viên lén lút thầm tán dương quyết định minh tài tình của Phong tổng. Bởi vì căn bản sau khi quan sát đánh giá, bọn họ rút ra kết luận, đàn ông kết hôn có ý thức trách nhiệm cao, kiên nhẫn, chịu được áp lực từ cấp , lại chịu khó, rất chăm chỉ làm thêm giờ.

      Phong Lôi tìm được đủ loại lý do, ngày càng tiến bộ, bởi vì muốn báo thù!

      tại chỉ còn lại mấy tháng.

      Trì Trì cứ vài ngày lại bị lôi kéo mua đồ đính hôn, mua đồ dùng gia đình, kết hôn đúng là phiền toái, Trì Trì thầm thở dài. Nhưng mỗi lần cùng ra ngoài cũng mua rất nhiều đồ ăn ngon. Nếu có những thứ này làm động lực, cũng được lâu như vậy.

      Hôm nay cũng như thường ngày, bọn họ lại cùng nhau mua đồ.

      “Đưa em về thôi.”

      Lúc từ cửa hàng IKEA ra, Trì Trì còn hơi sức nào .

      “Em phải muốn cùng tôi về nhà tôi sao?” Phong Lôi có chút vui.

      “Vãn Vãn ở nhà mình sợ.”

      ấy là người mảnh mai yếu đuối, ngộ nhỡ gặp sắc lang phải làm sao? Chủ yếu chính là sợ ở cạnh cái con người háo sắc tiềm này.

      “Vậy chúng ta kết hôn ấy làm sao? Em trở về theo ấy?”

      Nữ nhân này định đem mình làm hùng cứu nhân độ thế sao? lúc này mới nhớ tới, sau khi kết hôn những phải cùng ở chung ăn chung mà còn phải…… Mặc dù lần đầu tiên là chủ động, nhưng cái gì cũng biết. Về sau, về sau làm sao bây giờ? Nghĩ tới đây, Trì Trì khỏi đỏ mặt len lén nhìn cái.

      “Đúng vậy , ban ngày em nhìn .”

      giọng xong, chợt thắng xe, đụng vào người . Người đàn ông này muốn đụng chết nha.

      “Em dám? Ban ngày cho phép nhìn đàn ông, chỉ có thể nhìn . Buổi tối ….” Phong Lôi giọng dần, nhẫn nại đến gần biến thái, gần như bộc lộ ra. Chỉ là, biết cách mạng chưa thành công, kịp thời nhịn lửa giận xuống, đồng thời ý vị sâu xa giữ lại nửa câu.

      Trì Trì nhìn vẻ mặt quỷ dị kia, nhất thời có chút sợ sệt. phát tuy rất hay làm mặt lạnh, nhưng có lúc cũng nổi giận.

      Đáng sợ như vậy, chỉ là muốn kết hôn nhanh như vậy thôi. Đều do mình quá xúc động, xúc động là ma quỷ, tức giận là độc dược. Đây chẳng phải là hậu quả lúc xúc động và tức giận đó sao, kết quả là lên phải thuyền giặc.

      “Em bây giờ có thể kết hôn cùng ? Hay là chờ thêm thời gian .”

      Trì Trì nhìn sắc mặt của từ nhiều mây chuyển thành mây đen vần vũ.

      “Hai trăm vạn, nếu em bồi thường được.”

      mặt chút thay đổi. Hai trăm vạn? Có thể mua mấy trăm ! cướp cũng ra được số tiền này.

      “Nhưng em có chút hối hận. Em còn chưa hiểu .”

      “Em chưa hiểu phương diện nào? lập tức thỏa mãn. !” Phong Lôi lạnh lùng .

      “Em…. xem tính khí như vậy, về sau ngược đãi em làm thế nào? Tâm hồn em còn chưa dậy hoàn thiện, vô cùng yếu ớt.” Trì Trì chỉ chỉ vào ngực mình .

      “Chưa dậy hoàn thiện chỉ có tâm hồn đâu, ngay cả người em cũng chưa dậy hết đâu.”

      Phong Lôi lành lạnh tiếp. Trì Trì giận đến thiếu chút nữa hộc máu.

      “Người phải trời tối nhìn thấy sao? Tại sao gọi là hoàn thiện? Địa lôi, có thể sỉ nhục nhân cách của em, nhưng được sỉ nhục sức quyến rũ của em.”

      Trì Trì hận thể ngay lập tức cởi quần áo ra cho xem. nghiêm trọng sỉ nhục tự ái phụ nữ của . Phong Lôi nhếch miệng cười nhạt, tâm tình tốt hơn nhiều. Nữ nhân này biết điều. lại để ý , nghiêng đầu thắt dây an toàn cho , nhanh chóng lái xe.

      “Này, cũng đeo đồ an toàn vào .” Nhìn xe nhanh như vậy, Trì Trì có chút lo lắng.

      “Ngay lúc này sao?” nhìn cái rất kỳ quái.

      tại đeo, chẳng lẽ muốn về nhà đeo sao?” Người này còn dám đầu óc dùng được đấy. Phong Lôi giảm tốc độ, dừng ở ven đường, đấy ra hộp màu hồng.

      tốt, biết đói bụng, đem đồ ăn cho . Trì Trì vụng trộm tăng cho chút điểm.

      Kế tiếp, thấy kéo khóa quần.

      nhét đồ ăn vào đó sao?”

      Trì Trì trừng to mắt mà nhìn động tác của . Nam nhân này có gì là kỳ quái.

      “Là em bảo đeo mà.”

      Trì Trì lúc này mới nhìn thấy đó phải là đồ ăn mà là áo mưa an toàn.

      “Em bảo đeo dây an toàn chứ phải áo mưa an toàn. Suy nghĩ của sao lại hạ lưu như vậy?”

      Trì Trì mặt đỏ bừng tức giận. đúng, hình như chính sai lầm. Giá như trong xe có cái hang để chui đầu vào. lúc lâu sau, Trì Trì mới giọng : “Chuyện hôm nay được cho người khác.” ra, sau này làm sao còn có thể làm người?

      “Em cho rằng đem truyện khuê phòng của chúng ta làm chuyện vui khắp nơi sao?” Phong Lôi ánh mắt lấp lánh trong suốt như sao đêm, bao nhiêu buồn bực những ngày qua bị quét sạch. Người xưa có câu, mất cái này được cái kia. Trì Trì lại bị làm cho giật mình. mê mẩn nhìn thần thái phấn khởi của người nào đó, tim tự chủ được đập thình thịch.

      “Em nhìn có ý xấu gì vậy?” Phong Lôi rất tự đắc cười tiếng.

      “Em có! Nếu có đèn nê ông kia đâm vào mắt em rồi.” Trì Trì lập tức ngồi thẳng, ra vẻ hết sức nghiêm chỉnh.

      Trì Trì mấy hôm nay có chút uất ức, nguyên nhân là do biết mình chọn đúng hay sai.

      “Ai cho tôi biết, rốt cuộc là đúng hay sai?”

      Trì Trì lát lại dừng lại, mặt nhăn như vỏ bánh bao. Như là có thần giao cách cảm, buồn rầu, đột nhiên Lâm Đồng lại gọi điện tới.

      “Ừ, Lâm Đồng à, ta tại rất hoang mang. Ngươi thấy ta làm thế có được ?”

      “Dù ngươi làm gì ta cũng ủng hộ ngươi.”

      “Nhưng, chẳng phải ngươi thích hạng người như Phong Lôi sao?”

      Trì Trì nghi hoặc chần chờ hỏi. Trước khi vào công ty Tứ Hải từng hỏi thăm Đồng về Phong Lôi, Đồng về với giọng đầy khinh bỉ, ngay lập tức mắng chửi người ta.

      “Ách, cái này, là người phải biết thay đổi quan điểm. Ta trước kia tại vì hiểu về ta.”

      Lâm Đồng nghĩ nghĩ rồi , hiểu tâm tư của phụ nữ, tự mình có thể người ta xấu xa, nhưng người khác ngàn vạn lần thể .

      “Ngươi quyết định chọn ấy?”

      Lâm Đồng sợ dây dưa vấn đề này, nhanh chóng sang chuyện khác. Bởi vì muốn mình phải miễn cưỡng tốt về Phong Lôi.

      “Chẳng lẽ còn người nào tốt hơn sao?” Trì Trì có chút tuyệt vọng .

      “Người tốt còn nhiều, ngươi phải tin tưởng tương lai, tin tưởng thế giới này.” Lâm Đồng rất trống rỗng khích lệ .

      “Đàn ông tốt còn nhiều, nhưng đại đa số đều còn trong bụng mẹ.”

      Trì Trì thở dài , trong nháy mắt lại còn ra vẻ triết lý: “Hơn nữa, cho dù có là người tốt, người ta cũng chưa chắc để ý đến ta, ta trong mặt họ đâu phải là đối tượng tốt.”

      Lâm Đồng thầm khen: “Ngươi là biết mình là ai.”

      “Mặc dù ta nhìn qua rất biến thái, nhưng rốt cuộc cũng có tìm hiểu tôi. ta cũng rất lăng nhăng, , nhưng đàn ông chẳng phải ai cũng thế sao? Cùng lắm ta về sau canh chừng cẩn thận chút là được….”

      Trì Trì thao thao bất tuyệt phân tích Phong Lôi, càng càng hưng phấn, căn bản chú ý tới sau lưng đôi mắt tràn đầy lửa giận.

      biến thái, được rồi, đây phải là lần đầu tiên thế, nhịn; lăng nhăng, được rồi, đó là hiểu lầm; …. Phong Lôi nhịn nhịn. Bây giờ vẫn chưa hoàn toàn bị trói buộc, chịu uất ức chút, rồi ngày đòi lại gấp nhiều lần.

      Nửa tiếng sau, điện thoại di động báo hết pin, Trì Trì mới cam lòng cúp máy. Vừa quay người lại nhìn thấy Phong Lôi ánh mắt lóe tia đè nén nhẫn cộng thêm nụ cười bỉ ổi xấu xa, ánh mắt rất trừu tượng, phức tạp.

      “Ha ha, đến bao giờ vậy?” Trì Trì tự biết đuối lý, cười có chút nịnh nọt.

      vừa tới.” Phong Lôi từ trong kẽ răng nặn ra mấy lời này.

      Được rồi, đàn ông trước hôn nhân luôn phải trải qua giai đoạn là đầy tớ, chỉ cần sống qua giai đoạn này, có thể vùng lên.

      “Em vừa gọi điện cho ai?” Phong Lôi làm bộ lơ đãng hỏi.

      “Lâm Đồng, hai người gặp nhau rồi.” Trì Trì đáp.

      “Lâm Đồng? gặp rồi. ấy……..” ta chắc chắn gì tốt cho .

      thể ngờ ngay cả Lâm Đồng cũng tôi lấy hạnh phúc. thể hiểu nổi sao ấy lại thế? ấy dù có lăng nhăng bên ngoài, nhưng cũng có chỗ tốt, thích sạch , chưa bao giờ đến quán rượu quá muộn….. mặc dù hơi giả dối nhưng cũng coi là đàn ông chững chạc…..”

      Phong Lôi sắc mặt ngày càng đen, như có mây đen kéo đến. Trì Trì vẫn hồn nhiên tiếp.

      “Lâm Đồng tốt, nếu có cơ hội tôi muốn cảm ơn ấy.” Phong Lôi lần nữa lại từ kẽ răng nặn ra câu.

      “Tôi cho rằng lựa chọn của tôi được bạn bè ủng hộ, tôi cứ cho rằng họ mắng tôi mèo mù chó đui đấy.” Trì Trì đắc ý.

      “Mắt em mù!” Phong Lôi tiếp, mà là mắt tôi mù. Trì Trì mặt mày hớn hở khoác tay , như con chim nép vào bên người .

      “Phong Lôi, biết đâu, thực lựa chọn này làm tôi cảm thấy rất khó khăn.” Trì Trì thổ lộ nội tâm. Phong Lôi ừ tiếng, cảm thấy thanh của so với vừa rồi dễ nghe hơn nhiều.

      “Tôi ném trăm đồng xu, kết quả có 51 con cá hoa mắt nổi lên.” Phong Lôi có dự cảm tốt.

      “Vì vậy tôi liền chọn .” Đúng thế mà, mặt Phong Lôi lần nữa bầm tím.

      “…..”

      Sau đó, Trì Trì còn vô số lời tương tự, Phong Lôi ghi tạc trong lòng – muốn báo thù!

      Cũng may, tình luôn là quá trình ngọt ngào cùng thống khổ đan xen. Vượt qua thống khổ, ánh rạng đông hé sáng.

      Dưới nỗ lực vận động ngừng của Phong Lôi, hôn lễ được ấn định vào nửa năm sau.

      Sau đó, công ty Tứ Hải lần nữa lại nhận người, Phong Lôi dưới bộ dạng nam nhân kết hôn, vô cùng ưu tiên bà xã. Bởi vì từ kinh nghiệm của mình rút ra kết luận: “Để có thể lấy nhau, khẳng định khi chưa cưới đàn ông chỉ có kiên nhẫn và kiên nhẫn.”

      Ba tháng sau quyết định này mới thấy được hiệu quả. Đám nhân viên lén lút thầm tán dương quyết định minh tài tình của Phong tổng. Bởi vì căn bản sau khi quan sát đánh giá, bọn họ rút ra kết luận, đàn ông kết hôn có ý thức trách nhiệm cao, kiên nhẫn, chịu được áp lực từ cấp , lại chịu khó, rất chăm chỉ làm thêm giờ.

      Phong Lôi tìm được đủ loại lý do, ngày càng tiến bộ, bởi vì muốn báo thù!

      tại chỉ còn lại mấy tháng.

      Trì Trì cứ vài ngày lại bị lôi kéo mua đồ đính hôn, mua đồ dùng gia đình, kết hôn đúng là phiền toái, Trì Trì thầm thở dài. Nhưng mỗi lần cùng ra ngoài cũng mua rất nhiều đồ ăn ngon. Nếu có những thứ này làm động lực, cũng được lâu như vậy.

      Hôm nay cũng như thường ngày, bọn họ lại cùng nhau mua đồ.

      “Đưa em về thôi.”

      Lúc từ cửa hàng IKEA ra, Trì Trì còn hơi sức nào .

      “Em phải muốn cùng tôi về nhà tôi sao?” Phong Lôi có chút vui.

      “Vãn Vãn ở nhà mình sợ.”

      ấy là người mảnh mai yếu đuối, ngộ nhỡ gặp sắc lang phải làm sao? Chủ yếu chính là sợ ở cạnh cái con người háo sắc tiềm này.

      “Vậy chúng ta kết hôn ấy làm sao? Em trở về theo ấy?”

      Nữ nhân này định đem mình làm hùng cứu nhân độ thế sao? lúc này mới nhớ tới, sau khi kết hôn những phải cùng ở chung ăn chung mà còn phải…… Mặc dù lần đầu tiên là chủ động, nhưng cái gì cũng biết. Về sau, về sau làm sao bây giờ? Nghĩ tới đây, Trì Trì khỏi đỏ mặt len lén nhìn cái.

      “Đúng vậy , ban ngày em nhìn .”

      giọng xong, chợt thắng xe, đụng vào người . Người đàn ông này muốn đụng chết nha.

      “Em dám? Ban ngày cho phép nhìn đàn ông, chỉ có thể nhìn . Buổi tối ….” Phong Lôi giọng dần, nhẫn nại đến gần biến thái, gần như bộc lộ ra. Chỉ là, biết cách mạng chưa thành công, kịp thời nhịn lửa giận xuống, đồng thời ý vị sâu xa giữ lại nửa câu.

      Trì Trì nhìn vẻ mặt quỷ dị kia, nhất thời có chút sợ sệt. phát tuy rất hay làm mặt lạnh, nhưng có lúc cũng nổi giận.

      Đáng sợ như vậy, chỉ là muốn kết hôn nhanh như vậy thôi. Đều do mình quá xúc động, xúc động là ma quỷ, tức giận là độc dược. Đây chẳng phải là hậu quả lúc xúc động và tức giận đó sao, kết quả là lên phải thuyền giặc.

      “Em bây giờ có thể kết hôn cùng ? Hay là chờ thêm thời gian .”

      Trì Trì nhìn sắc mặt của từ nhiều mây chuyển thành mây đen vần vũ.

      “Hai trăm vạn, nếu em bồi thường được.”

      mặt chút thay đổi. Hai trăm vạn? Có thể mua mấy trăm ! cướp cũng ra được số tiền này.

      “Nhưng em có chút hối hận. Em còn chưa hiểu .”

      “Em chưa hiểu phương diện nào? lập tức thỏa mãn. !” Phong Lôi lạnh lùng .

      “Em…. xem tính khí như vậy, về sau ngược đãi em làm thế nào? Tâm hồn em còn chưa dậy hoàn thiện, vô cùng yếu ớt.” Trì Trì chỉ chỉ vào ngực mình .

      “Chưa dậy hoàn thiện chỉ có tâm hồn đâu, ngay cả người em cũng chưa dậy hết đâu.”

      Phong Lôi lành lạnh tiếp. Trì Trì giận đến thiếu chút nữa hộc máu.

      “Người phải trời tối nhìn thấy sao? Tại sao gọi là hoàn thiện? Địa lôi, có thể sỉ nhục nhân cách của em, nhưng được sỉ nhục sức quyến rũ của em.”

      Trì Trì hận thể ngay lập tức cởi quần áo ra cho xem. nghiêm trọng sỉ nhục tự ái phụ nữ của . Phong Lôi nhếch miệng cười nhạt, tâm tình tốt hơn nhiều. Nữ nhân này biết điều. lại để ý , nghiêng đầu thắt dây an toàn cho , nhanh chóng lái xe.

      “Này, cũng đeo đồ an toàn vào .” Nhìn xe nhanh như vậy, Trì Trì có chút lo lắng.

      “Ngay lúc này sao?” nhìn cái rất kỳ quái.

      tại đeo, chẳng lẽ muốn về nhà đeo sao?” Người này còn dám đầu óc dùng được đấy. Phong Lôi giảm tốc độ, dừng ở ven đường, đấy ra hộp màu hồng.

      tốt, biết đói bụng, đem đồ ăn cho . Trì Trì vụng trộm tăng cho chút điểm.

      Kế tiếp, thấy kéo khóa quần.

      nhét đồ ăn vào đó sao?”

      Trì Trì trừng to mắt mà nhìn động tác của . Nam nhân này có gì là kỳ quái.

      “Là em bảo đeo mà.”

      Trì Trì lúc này mới nhìn thấy đó phải là đồ ăn mà là áo mưa an toàn.

      “Em bảo đeo dây an toàn chứ phải áo mưa an toàn. Suy nghĩ của sao lại hạ lưu như vậy?”

      Trì Trì mặt đỏ bừng tức giận. đúng, hình như chính sai lầm. Giá như trong xe có cái hang để chui đầu vào. lúc lâu sau, Trì Trì mới giọng : “Chuyện hôm nay được cho người khác.” ra, sau này làm sao còn có thể làm người?

      “Em cho rằng đem truyện khuê phòng của chúng ta làm chuyện vui khắp nơi sao?” Phong Lôi ánh mắt lấp lánh trong suốt như sao đêm, bao nhiêu buồn bực những ngày qua bị quét sạch. Người xưa có câu, mất cái này được cái kia. Trì Trì lại bị làm cho giật mình. mê mẩn nhìn thần thái phấn khởi của người nào đó, tim tự chủ được đập thình thịch.

      “Em nhìn có ý xấu gì vậy?” Phong Lôi rất tự đắc cười tiếng.

      “Em có! Nếu có đèn nê ông kia đâm vào mắt em rồi.” Trì Trì lập tức ngồi thẳng, ra vẻ hết sức nghiêm chỉnh.
      Phong nguyet thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :