1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Phi thường hoàn mỹ - Cố Phán An Nhiên

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Chương 7.1: Ở chung

      Editor: Mây
      Quý U nhìn cung điện mới của nàng chút, tỏ vẻ phi thường hài lòng.

      Phong cảnh bên ngoài cửa sổ hết sức tú lệ, trong phòng cũng được trang hoàng tinh xảo. Toàn bộ cung điện xa hoa lộng lẫy, lại cao quý thanh lịch. Nghĩ đến nàng trước kia là trạch nữ suốt ngày trốn trong nhà, bây giờ lại có cung điện thể nào tốt hơn được nữa, nàng quyết định phải hảo hảo báo đáp hoàng thượng mới được.

      Tuy rằng cần chính nàng động thủ trong việc bày trí, nhưng mà phong cách trong phòng này đều do nàng an bài. Từ sáng sớm tinh mơ đến tận bây giờ cũng chưa có khắc nhàn rỗi.

      Ngọ thiện nàng chỉ tùy tiện dùng ít, lúc Tiểu Thịnh Tử mang đến hai cung nữ, bốn thái giám, nàng cũng vô tâm hỏi, trực tiếp để cho Niệm Hạ an bài xong liền muốn nghỉ ngơi, để cho các nàng đều ra ngoài.

      Trong tiến vào phòng trong gian, mở rương chứa đồ ra tìm tinh dầu mát xa để đêm nay chuẩn bị dùng đến. Hoàng đế làm việc vất vả cả ngày, nhất định là mệt chết rồi. Nàng trải qua mấy đời, thứ thu hoạch lớn nhất chính là y thuật rất cao. tại nàng coi trọng nhất là bảo trọng tính mệnh của bản thân, thân thể khỏe mạnh so với những thứ khác đều quan trọng hơn. Nàng từng trùng sinh làm bác sĩ, từng làm qua dược đồng, khi làm xong nhiệm vụ đặc tính của các loại dược liệu cũng khắc sâu trong lòng rồi. Tinh dầu này là nàng trao đổi trong hệ thống, vật phẩm gì đó của hệ thống đều có công hiệu rất cao.

      Thuận tiện, nàng lại lấy ra xem xét những thứ nào cảm thấy có thể dùng được. Này là khả sinh đan, mỹ dung đan, đan dược cho nàng lại, cũng có đan dược cho nàng mập lên,… đủ loại phù hiệu, đan dược trong cái túi lớn, lúc trước nàng cảm thấy chúng đều thập phần vô dụng, bây giờ nhìn lại cái nào cũng có thể mang ra dùng được. Trong hậu cung này, tuy nàng có lòng hại người, nhưng phải luôn đề phòng người khác. Vạn nhất người khác khi dễ mình mình cũng có thể phản kích thích hợp được chút.

      Lấy lễ vật mình muốn xong, nàng liền ra khỏi gian. Đến lúc nàng tỉnh ngủ phát sắc trời tối rồi. Mùa đông trời tối rất nhanh, chờ thời điểm bữa tối được mang đến, Tiểu Thịnh Tử lại mang đến tin tức tối nay nàng lại được thị tẩm.

      Vội vàng dùng xong bữa tối, Niệm Hạ và Linh Đông muốn hầu hạ Quý U tắm rửa. Quý U có thói quen khi tắm rửa có người ở bên cạnh nên cho hai người ra ngoài. Nàng liền tiến vào ôn tuyền trong gian để tắm, bởi vì mỗi ngày đều dùng linh thủy trong gian nên thân thể nàng so với lúc mới tỉnh tốt hơn rất nhiều. Bằng nàng quỳ giữa băng tuyết lạnh giá những bốn canh giờ làm sao lại để lại di chứng, nữ nhân sợ nhất vẫn là bị lạnh a. người nàng vẫn luôn mang theo hương vị đào, thời điểm thân thể nóng lên hương vị càng nồng đậm, nàng vẫn luôn nghĩ đó là ảo giác của mình thôi.

      Đợi đến khi nàng tắm rửa xong, lúc Linh Đông chuẩn bị trang điểm cho mình, nàng liền ngăn cản.

      “Chủ tử, ngài nên nắm chắc cơ hội lần này, đem chính mình trang điểm tinh xảo đẹp đẽ làm sao lưu được Hoàng thượng a.” Linh Đông vừa vừa muốn trang điểm cho Quý U. ra Linh Đông là muốn hóa trang cho dung nhan nghiêng sắc nghiêng thành này, tốt nhất là vẽ đến Hoàng thượng ghê tởm, để cho chính mình có thể được hầu hạ mới tốt.

      cần, người lui xuống , ta vừa tắm rửa xong cũng muốn bị vẽ lên lại đâu. Niệm Hạ, chuẩn bị cho ta bộ trang phục đơn giản là được.” Quý U đem Linh Đông đuổi ra ngoài, lại phân phó Niệm Hạ hầu hạ mình.

      Linh Đông cam lòng ra ngoài chờ, nhưng nghĩ tới có thể lộ mặt trước Hoàng thượng cũng là tốt rồi.

      Niệm Hạ mang đến cho Quý U kiện trang phục màu hồng phấn xong cũng liền ra cửa chờ. Nàng phải hảo hảo nhìn kỹ Linh Đông, để cho nàng ấy làm mấy chuyện thiêu thân lao vào lửa.

      Quý U nhìn bản thân trong gương, tóc dài xõa tung đến giữa lưng, thân trắng trong thuần khiết, có trang điểm nồng đậm, cũng có châu báu điểm xuyết, càng nhìn càng thuần khiết, đáng .

      Chỉ chốc lát sau nghe thấy Tiểu Thịnh Tử truyền Hoàng đế giá lâm . Thích Bạch nhìn tiểu nhân nhi duyên dáng đợi tại bên ngoài Vĩnh Thọ cung, mặc dù có tỉ mỉ hoa lệ trang điểm, nhưng ra nàng càng đơn giản càng muốn lại gần nàng. Gió đêm thổi tới, sợi tóc của nàng theo làn gió lại nhàng di dộng, tóc dài uyển chuyển, nhìn như sợi liễu rủ, bóng loáng mềm mại. Vẻ mặt ngây thơ, ánh mắt đen lúng liếng nhìn mình như hai viên thủy tinh nho . Khóe miệng hơi giơ lên, chút che giấu tâm tình tốt đẹp khi nhìn thấy bản thân mình. Nàng cần thêm trang sức cũng là nữ nhân đẹp nhất.

      Hoàng đế rốt cuộc biết vì sao mải nghĩ về tiểu nhân nhi này, bởi vì thời điểm nhìn thấy nàng, tâm trạng luôn bình tĩnh trở lại. Tiểu Thịnh Tử hiểu tâm tính Hoàng thượng, đem cung nữ phục vụ đều lui ra ngoài, Hoàng đế quái gở lạnh lùng, thích có phòng người vây quanh. Cho nên bên người cũng chỉ có Tiểu Thịnh Tử .

      Người vừa lui ra ngoài, Quý U liền xoay người ôm lấy eo Thích Bạch, đầu nàng ở tại ngực cọ cọ qua lại.

      “Hoàng thượng, thần thiếp lâu thấy ngài rồi.” Quý U muốn rời khỏi vòng ôm của Thích Bạch, nỉ non mềm giọng . biết là ai qua, người chính là lúc bọn họ ở cùng nhau, giờ chỉ bằng giây; khi bọn họ xa nhau giây lại dài như vĩnh viễn.

      bậy, nàng như thế nào đối với trẫm? Đứng thẳng chuyện, này còn ra thể thống gì.” Lời răn dạy nghiêm khắc từ miệng Thích Bạch ra nhưng là chút cũng thấy nghiêm khắc a. Thích Bạch nghĩ tới có người thân cận với mình như vậy, mà bản thân mình cũng có nửa điểm bài xích. Muốn răn dạy nàng hai câu, nhưng cũng biết đối mặt với thâm tình của nàng như thế nào. Chủ yếu là nghĩ tới biểu của mình cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng.

      Quý U bĩu môi, ngươi ngược lại phải buông ta ra để ta đứng thẳng nha, ngươi phải ôm ta chặt cứng sao.

      “Thiếp biết ngài nhớ đến thần thiếp, kia ngài buông thiếp ra , để thiếp hầu hạ ngài rửa mặt” xong liền mở cánh tay Thích Bạch ôm mình ra, xoay người gọi Niệm Hạ cùng Linh Đông đem đồ vào rửa mặt.
      Chris thích bài này.

    2. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Chương 7.2

      Editor: Mây
      Thích Bạch nhìn tiểu nhân nhi bĩu môi giận dỗi ở bên, khóe miệng tuy có ý cười nhưng động tác lại hết sức ôn nhu cẩn thận. Tiểu Thịnh Tử thấy bộ dạng mắt nhìn Quý tần chớp, muốn lại thôi của Hoàng thượng, hận thể tiến lên thay Hoàng thượng.

      Hoàng thượng xong việc liền vội vội vàng vàng hướng Vĩnh Thọ cung đến, đến cửa cung lại chậm rãi bước tiếp. Lúc nhìn thấy Tích tiệp dư ràng là vui vẻ ghê gớm, nhưng mà cái gì cũng chịu a. Bình thường Hoàng thượng quan tâm đối với ai như vậy hết, mắt thấy Tích tiệp dư có chút tính khí trẻ con, Hoàng thượng ngài cũng nên để nàng ấy giận dỗi như vậy chứ. Ngày hôm qua phải ngài còn dỗ dành nàng ấy sao, như thế nào mà mới cách ngày ngài lại trở thành Hoàng đế cao quý lãnh khốc rồi?

      Tuy rằng Tiểu Thịnh Tử quen thuộc với Hoàng đế, nhưng chuyện tình cảm làm sao có thể hiểu được. Hoàng đế chuyện đương được tự nhiên lắm, nhìn thấy tiểu nhân nhi của mình liền cảm thấy cao hứng, muốn đùa với nàng, muốn làm nàng mất hứng để lại dỗ nàng, nhưng mà thấy nàng phản ứng như ý muốn, chỉ cảm thấy hình như tốt lắm. Quý U cũng biết Hoàng đế nghĩ gì nha, nàng mà biết hoàn toàn liên tưởng với học sinh tiểu học rồi.

      Mãi cho đến lúc Quý U định cởi long bào, đổi tẩm y (đồ ngủ) cho Hoàng đế, nàng liền phất tay cho tất cả cung nữ, thái giám đều lui xuống. Nàng cũng hề hào phóng đâu, Hoàng đế đến nơi này của nàng liền là của nàng, nàng có thói quen chia sẻ nam nhân của mình cho người khác. Thích Bạch giống như là nhìn thấy tiểu tâm tư của nàng, tâm tình vừa mới suy sụp trong nháy mắt tốt lên rồi.

      “Hoàng thượng nghĩ đến thần thiếp coi như xong, thần thiếp nghĩ đến ngài cũng được sao? Ngài nhanh lên giường !” Quý U vừa vừa đẩy Thích Bạch lên giường.

      “Trẫm cũng nghĩ đến nàng…” Lời này còn chưa ra khỏi miệng, Thích Bạch nghe đến câu sau của nàng, trực tiếp bị nghẹn. Tích tiệp dư quả thực là trực tiếp, chút cũng uyển chuyển. Tẩm y còn chưa mặc cho đâu, đẩy hướng đến giường rồi. Mặc dù mình rất muốn ôm nàng cái, cũng thích tính cách của nàng, ra nàng là thích phương thức trực tiếp như vậy sao…

      Nhưng nghĩ đến vừa rồi răn dạy nàng vài câu, mắt thấy tâm tình nàng cao hứng, nhất định phải tiếp tục dỗ dành nàng. liền ngoan ngoãn đến bên giường, đợi đến khi chính mình nằm sấp giường, mới phản ứng kịp, tại sao lại là nằm sấp…

      “Hoàng thượng, ngài cả ngày mệt nhọc, thần thiếp xoa bóp cho ngài chút, được ? Nếu thoải mái ngài cho thần thiếp biết nhé.” xong nàng liền tiến đến bên người Hoàng đế, đem tinh dầu lấy từ trong gian ra lúc trưa vỗ vào lưng Hoàng đế, xoa bóp lên. Lúc này Thích Bạch mới biết, ra là tự mình nghĩ quá lên rồi.

      Thủ pháp của Quý U hết sức thành thạo, hữu lực, bởi vì bộ vị khác nhau mà cũng lựa chọn các thủ pháp tương ứng, ví dụ như sau gáy nàng chọn nhu pháp tiểu ngư tế, nơi nào có bắp thịt rắn chắc nàng chọn nhu pháp là chưởng căn. Lúc mới bắt đầu, cơ bắp của Hoàng đế đều buộc chặt, trong tinh dầu có hương vị của huân y thảo, chỉ lát sau làm cho toàn thân Hoàng đế trầm tĩnh lại.

      Toàn bộ tư tưởng của Thích Bạch đều được giải phóng tự do, chỉ có thể cảm thấy tay của Quý U qua lại thân , những nơi được nàng mát xa cho đều cảm thấy thoải mái vô cùng. Trong Thái y viện thiếu người có thể mát xa, nhưng khổ nỗi Thích Bạch lại thích người khác lại gần mình, đặc biệt là tình thân mật như mát xa. Chính cũng thể hiểu nổi những điều cấm kỵ của , chỉ cần là Quý U, trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

      Đầu, sau gáy, vai, lưng, cánh tay, cẳng chân, eo, đùi,… Cảm giác cái mông đầy thịt của Quý U cứ nhích tới nhích lui người mình, Thích Bạch lại thấy lòng rối tinh rối mù. Thẳng đến khi cái tay của nàng đảo quanh mông , Thích Bạch cũng chịu được nữa, xoay người đem nàng ôm vào trong ngực. Quý U mệt mỏi, hô hấp cũng chưa kịp bị Hoàng đế hôn lên cánh môi, quấn lấy cái lưỡi thơm tho của nàng, dây dưa trận long trời lở đất.

      Nháy mắt quần áo bị ném ra ngoài giường. Quý U cũng làm Thích Bạch đợi lâu lắm, môi nàng liền hôn lên cổ , nhàng trêu chọc. Thích Bạch hề khắc chế, ngậm lấy nơi đẫy đà của nàng, động thân cái liền tiến vào nơi làm cho điên cuồng kia.

      Thích Bạch nhìn Quý U đè nén tiếng kêu, môi chuyển qua tai nàng, giọng lẩm bẩm: “ U U, U U của trẫm, kêu lên , trẫm thích nghe tiếng kêu của nàng.”

      Quý U nhìn khuôn mặt Thích Bạch động tình, hai mắt nóng cháy chuyên chú nhìn nàng, rốt cuộc hề khống chế nữa, kêu lên.

      nhớ bọn họ dây dưa bao lâu, cuối cùng Quý U mệt chịu nổi nữa, rốt cuộc nức nở cầu : “ được, muốn, muốn. Thiếp rất thích chàng, chàng dừng lại có được hay .” Vì nàng lắc đầu nên từng sợi tóc đen nhánh đều trải rộng ra giường, tương phản với nước da trắng mịn như tuyết của nàng, càng làm cho Thích Bạch thêm điên cuồng. Nghe hương hoa thơm người nàng, cảm thấy nàng nhất định là đóa hoa , bằng làm sao nàng có thể làm cho trở nên cuồng si như vậy.

      “Ngoan ngoãn, trẫm rất thích nàng, kiên trì, nàng nhất định có thể. Ngoan, nghe lời trẫm.” Vừa vừa dùng sức đụng nàng.

      Quý U thực ra khóc ra nước mắt, trước lúc ngất nàng còn nghĩ, ta có thể cái gì a!
      Chris thích bài này.

    3. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Chương 8. Thỉnh an

      Editor: Mây

      Tiểu Thịnh Tử đứng ở ngoài cửa hết sức rối rắm, hô hai lần mà Hoàng thượng còn chưa dậy. Trước đây chưa hề có lần nào như vậy, lúc nào cũng là Hoàng thượng cho gọi người tiến vào hầu hạ trước. Chẳng lẽ buổi tối tình hình chiến đấu quá mức kịch liệt nên Hoàng thượng mệt mỏi? Phi phi phi, Hoàng đế bệ hạ là thần thoại bất bại, cho dù là đêm muốn vài lần còn được.

      lúc còn do dự có nên gọi lần thứ ba hay Hoàng thượng cho gọi người tiến vào.

      Thích Bạch đối với tối qua là tương đối hài lòng, điều này trực tiếp thể ở chỗ từ đầu đến chân đều là thần thanh khí sảng. Sáng sớm tỉnh rồi, nhưng là lần đầu tiên có ý niệm muốn nằm mãi giường, muốn cùng nữ nhân của mình ở chung thêm lát.

      Thích Bạch nhìn Quý U, nghĩ tới mát xa tối qua rất có hiệu quả, thực thích phương thức tạ ơn này của nàng, mặc dù nàng cái gì cũng chưa nhưng lại có thể cảm nhận được những gì nàng muốn bày tỏ.

      Tiểu nữ nhân này mặc dù nho , nhưng lực đạo lại chính xác mười phần, nàng mát xa xong, liền cảm giác như toàn bộ mệt mỏi từ trước tới nay đều bay biến hết, sinh long hoạt hổ. Nhìn dung nàng ngủ, dung nhan điềm tĩnh, lại nhớ tới kiều diễm tối qua của hai người, dưới thân lại có phản ứng, bất đắc dĩ là thời gian đủ, bằng Hoàng đế bệ hạ còn có thể hưởng thêm lần nữa.

      Nàng đêm qua rất vui vẻ, hẳn là thích Vĩnh Thọ cung này . Ánh mắt Thích Bạch quét qua bốn phía, nàng rất dụng tâm trang trí cho nơi này, ấm áp. Tất cả mọi thứ đều xinh đẹp, cho dù là mùa đông, ở tẩm cung này lại cảm thấy vô cùng ấm áp. Liên tưởng đến cảm giác mà Quý U mang lại cho mình, cũng cùng dạng ấm áp, tri kỉ và an tâm.

      Vào thời điểm Thích Bạch suy nghĩ lại nghe được động tĩnh của Tiểu Thịnh Tử, nghĩ lúc này mà còn nán lại giường có chút kỳ cục nên lên tiếng gọi người tiến vào. Thích Bạch vừa động cảm giác được Quý U muốn tỉnh.

      Nhìn Quý U bị đánh thức rồi sau đó giùng giằng muốn hầu hạ mình, Thích Bạch mau : “Trẫm có người hầu hạ rồi, nàng mau nằm xuống , bên ngoài rất lạnh lẽo.” xong liền đem Quý U nhét vào trong chăn.

      tốt, thần thiếp muốn tiễn ngài vào triều mà.” Quý U vẫn chưa tỉnh ngủ, giọng điệu mơ hồ, chuyện cũng ràng, cảm giác như ngậm miệng. Trong mắt Thích Bạch là bộ dạng khả ái thể nghi ngờ, làm muốn ôm nàng vào trong ngực.

      Sau đó lại thấy nàng giãy dụa ngồi dậy, vươn tay đối với Thích Bạch đứng bên giường, bộ dáng muốn được ôm cái.

      “Hoàng thượng, có thiếp chút năng lượng .” Nhìn Quý U bĩu môi, vươn tay với chính mình, Thích Bạch rất khó nhịn được ý cười nơi khóe miệng.
      Quý U dù mệt nhưng cũng hiểu được đạo lý lúc này phải biểu tốt. Buổi sáng của ngày kế tiếp, sáng sớm tốt đẹp cả ngày tốt đẹp nha!

      Chỉ có trả giá mới có thể thu hoạch, đây là điều lĩnh ngộ lớn nhất của Quý U qua mấy đời. Đợi đến lúc Thích Bạch đặt nàng đứng trước mặt , nàng mới bắt đầu hầu hạ. Quý U tuy quen thuộc động tác nhưng cũng hết sức cẩn thận giúp mặc long bào.

      Thích Bạch nhìn nữ nhân giúp sửa lại tay áo, lại nhón chân lên chỉnh lý cổ áo cho . Tóc nàng có chút hỗn độn nhưng hề chật vật, mà lại mang chút biếng nhác, gợi cảm khó cưỡng lại.

      Thích Bạch chuyên chú nhìn Quý U, ngũ quan lạnh nhạt giờ này lại trở nên mềm mại, nhu tình. Sau đó hơi cúi người để nàng có thể dễ dàng chỉnh trang cho . Nhìn từ xa giống như ôm nàng vào trong ngực.

      Tiểu Thịnh Tử nhìn hai người lưu luyến khó có thể khống chế được vẻ mặt kinh ngạc của mình.

      Niệm Hạ cảm thấy vui mừng, tuy rằng biết Hoàng thượng đối đãi với những phi tần khác như thế nào, nhưng cảm giác đối đãi với chủ tử mình tệ.
      Mà Linh Đông đứng ngoài cửa nhìn vòng cung nữ thái giám ở bên trong hầu hạ. có cơ hội lộ mặt trước mặt Hoàng thượng, mà nay tới cơ hội hầu hạ Hoàng thượng rửa mặt chải đầu cũng tới lượt nàng.

      Chủ tử càng ngày càng lạnh nhạt chính mình, tối qua chỉ giữ lại Niệm Hạ ở gần hầu hạ, mà sáng nay cũng cho truyền mình vào, làm cho nàng sinh ra cảm giác gặp nguy cơ.

      Thời điểm chủ tử được sủng nàng có cơ hội, mà nay chủ tử được sủng xem ra cũng cho mình cơ hội.

      Mà bọn cung nữ thái giám bưng chậu đứng ở trong phòng cảm thán Tích tiệp dư được Hoàng thượng sủng ái, nội tâm đối với nàng càng thêm kính trọng.

      Quý U cũng biết trong lòng những người này nghĩ gì. Nàng chăm chú nhìn Hoàng đế được nàng phục vụ sạch , chỉnh tề, soái khí bức người, là có cảm giác thành tựu nha.

      Nghĩ như vậy liền ôm lấy Hoàng đế, muốn thả ra.

      “Hoàng thượng, ngài là đẹp mắt, thần thiếp nỡ đem ngài cho người khác xem.” Vừa vừa nắm lấy tay Hoàng đế muốn rời xa.

      “Khụ, nàng là dính người. Trẫm phải vào triều, nàng mau ngoan ngoãn !” xong liền xoay người chuẩn bị .

      Thích Bạch vừa chuyển người cảm thấy ngữ điệu vừa rồi của mình được tốt lắm, liền quay người lại nhéo nhéo gương mặt nàng, lại hôn lên trán nàng, lưu lại câu “Nàng khả ái” liền chạy trối chết.

      Quý U cũng ngờ Hoàng đế lại phản ứng như vậy, nhìn người vội vàng rời , phì cười tiếng.

      mình vui vẻ trong chốc lát, sau đó phất tay cho mọi người đều lui ra.

      Trốn đến giường, nhìn đan dược có thể mang đến khả năng sinh con nằm trong tay. Tối qua Quý U cũng có dùng viên thuốc này, nàng nghĩ còn chưa phải lúc thích hợp. Nàng chưa tình thế nay, con đường phía trước vẫn còn rất dài. Đem viên đan dược cất vào gian, suy nghĩ thêm chút liền ngủ say.

      Thẳng đến khi nghe được thanh của Niệm Hạ gọi mình mới giật mình tỉnh dậy. Sau đó nàng liền muốn thỉnh an, lúc này thỉnh an cũng biết có cảnh tượng gì, từ tần lên đến tiệp dư, thăng liên tục sáu cấp, nghĩ cũng biết kéo theo bao nhiêu là oán hận, nhưng mà nàng cũng phải là bạch nhãn lang(*) oán trách hoàng thượng.

      (*)Bạch nhãn lang: sói mắt trắng, ý chỉ mấy kẻ lấy oán báo ơn.

      Phần vị cùng danh lợi ở hậu cung trực tiếp liên quan đến chất lượng sinh hoạt nha.

      Phần vị thấp có nghĩa là mọi người đều có thể đạp đầu ngươi. Lương chiêu viện vì sao có thể phạt Quý U? Ngươi được sủng, phần vị lại thấp, nàng có thể dựa vào ngươi hiểu quy củ mà giáo huấn ngươi.

      Chỉ có cao cao tại thượng mới có thể dễ dàng bảo vệ chính mình, có lẽ đối với Hoàng đế nàng có chút khác lạ, có lẽ chỉ là cảm giác mới mẻ, nhưng chỉ cần xíu để ý là có thể bảo đảm mình ở trong hậu cung cũng phải là tay tấc sắt.

      Về phần vì thích ngươi nên mới bảo vệ ngươi, vì bảo vệ ngươi nên mới cho ngươi phân vị thấp, loại phương thức sủng ái này, Quý U chỉ cười nhạt.

      Phần vị thấp tại hậu cung mang ý nghĩa ăn ngon, ở tốt, trời lạnh mà phân lệ cao còn phải chịu lạnh, mùa hè đương nhiên cũng có khối băng mà dùng, là đông lạnh hạ nóng, nô tài phục vụ cũng có thể xem ngươi.

      Đừng nàng phải là người trong lòng Hoàng đế, cho dù là nàng chăng nữa nàng cũng cảm thấy rằng Hoàng đế dùng cái loại phương pháp sứt sẹo này.

      Quý U xuất ý niệm, dù sao trong hậu cung cũng thể bo bo giữ mình, tại sao lại tạo thành cái tiền đồ sáng lạn. Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Nàng chỉ là muốn sống, mà nàng còn muốn sống tốt.

      Mục tiêu của nàng chỉ là Hoàng đế. Nàng nghĩ đến chuyện thất bại, mấy đời liền nàng đều chết ở độ tuổi đẹp nhất đời người, cho nên nàng nhất định phải thành công.
      Quý U nhìn chính mình trong gương, kiểu Lưu Vân kế đơn giản, ở tóc chỉ cắm cây trâm ngọc bích khảm trân châu, tôn thêm làn da trắng nõn mịn màng. Nàng mặc chiếc váy màu lam thêu hoa , tuy ngây thơ nhưng lại làm dáng người lung linh như nước. Nàng có hình tượng ngốc nghếch khảm sâu vào trong lòng mọi người, sao lại tiếp tục chứng thực chứ.

      đường tới Thừa Càn cung, cảm giác được gió lạnh thổi tới. Trời đông giá rét, khí sáng sớm cũng rất mát mẻ, mùa đông sắp hết, tuy như mùa xuân có hoa thơm chim hót, nhưng mùa đông lại có yên tĩnh, mảnh an bình. Quý U hưởng thụ mỗi mùa vẻ đẹp khác nhau.

      “Muội muội!” Mắt thấy người vận cung phục màu cam, dáng người cao gầy gọi Quý U, nàng tập trung nhìn vào, này phải là Quý Như sao?

      Tính ra đây là lần đầu Quý U cùng tỷ tỷ này đối mặt, nhìn nàng trang điểm kĩ lưỡng, nhan sắc cũng tệ. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là có nụ cười giả dối kia. Quý U nghĩ, chẳng lẽ nàng vẫn ở nơi này đợi mình.

      “Muôi muội, thân thể muội tốt hơn nhiều rồi sao? Về sau cũng thể xúc động như vậy nữa, tỷ tình nguyện chính mình bị phạt, cũng muốn muội nhận chút thương tổn nào. Muốn thăm muội, nhưng muội lại chuyển cung, lại thị tẩm, tỷ sợ làm phiền muội.” Ngữ khí quan tâm, hai mắt lại rưng rưng lệ, thân hình lẩy bẩy, cũng biết đợi Quý U bao lâu, nhìn sao cũng là bộ dáng tỷ muội tình thâm.

      “Tỷ tỷ đừng khóc, muội đều hiểu mà. Nhưng mà bắt muội nhìn tỷ chịu phạt, muội làm được. Thân thể muội tốt hơn nhiều rồi, tỷ đừng tự trách nữa.” Quý U lắc đầu .

      “Tỷ biết muội trách, nhưng trong lòng tỷ đích thực rất khó chịu. Hoàng thượng đối với muội thế nào. Muội giờ là tiệp dư nương nương, tỷ thay muội vui vẻ.” Quý Như nhìn Quý U mấy ngày thấy, dung nhan càng lộ vẻ diễm lệ, cảm thán tiện nhân là tốt số.

      Quý Như rất muốn nghe chuyện tình của Hoàng đế, tốt nhất có thể làm cho Quý U ra sở tính, thói quen của Hoàng đế ra càng tốt.

      Quý U nghe đến đó đột nhiên xấu hổ, nhăn nhó : “Hoàng thượng đối xử với muội tốt lắm, chúng tam au đến thỉnh an Hoàng hậu nương nương ”, xong liền xấu hổ về phía trước, nàng cũng nhìn thấy biểu như nuốt phải ruồi bọ của Quý Như ở đằng sau.

      Quý Như vốn định hỏi thăm chút mà Quý U lại vội vã bước về phía trước. Hoàng đế tính tình như khối băng mà cũng có thể đối tốt với ngươi sao? Đó là đối tốt như thế nào a? Quý Như bụng nghi vấn nhưng cũng thể hỏi ra.

      Thẳng đến khi cung nữ ở bên cạnh lung lay tay áo nàng, Quý Như mới tỉnh ra, vội vàng đuổi theo Quý U hướng Thừa Càn cung đến.

      Quý Như tuy rằng tức giận, nhưng nghĩ tới Linh Đông mà mình an bài bên cạnh Quý U thoáng an tâm lại. Ngươi cho ta biết làm sao, chỉ cần Linh Đông còn ở Vĩnh Thọ cung ngày ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện giữ bí mật.

      Thời điểm Quý U đến Thừa Càn cung lại gặp Cốc vinh hoa cùng Sơ uyển dung, hai vị này là bạn thân nhất của Quý Như, các nàng vừa nhìn thấy Quý U liền dừng bước, nhíu nhíu mày.

      Phần vị cao đương nhiên là được trước. Trong trí nhớ của Quý U, hai vị này đối với nàng cũng tính là khách khí. Tuy rằng Quý Như ngẫu nhiên giúp Quý U “giải vây”, nhưng chung quy hai người đó cũng là bằng hữu của Quý Như, mà Quý Như bởi vì Quý U mà đắc tội bằng hữu của mình sao?

      Nhìn hai nàng cúi khuất mặt, Quý U cười cười, sửa lại búi tóc, bước vào Thừa Càn cung.
      Chris thích bài này.

    4. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Chương 9: Thỉnh an (hai)

      Editor: Mây

      Cảm giác đầu tiên của Quý U khi bước vào Thừa Càn cung là Hoàng đế có diễm phúc. Các phi tần đều trang điểm rực rỡ, ngược lại Quý U lại trang điểm có phần mộc mạc.

      phòng mỹ nhân, mỗi người mỗi vẻ. Lục Hiền phi đoan trang ưu nhã, Trần Trang phi xinh đẹp như hoa, Minh chiêu nghi kiều, Lương chiêu viện môi hồng răng trắng, Vũ thục nghi hoạt bát đáng , Vân thục viện mặt mày như hoa đào, Tình quý tần động lòng người, Quý quý nghi thướt tha, Cốc vinh hoa mắt hạnh mày liễu, Sơ uyển dung như hoa như ngọc, quả nhiên là mỹ nữ tập hợp.

      Nàng hướng đến thỉnh an Hoàng hậu ngồi chính giữa, Hoàng hậu thoạt nhìn dịu dàng hiền thục, mười phần là khí thế mẫu nghi thiên hạ. Hoàng đế có đám nữ nhân như vậy, tại sao tâm tình lại lạnh nhạt như vậy?

      Sau đó Quý U hướng đến những phi tần có phần vị cao hơn mình thỉnh an, động tác trôi chảy, ai có thể khó xử nàng. Đợi cho những người có phân vị thấp hướng đến chỗ nàng thỉnh an, biểu tình của Quý Như, Cốc vinh hoa cùng Sơ uyển dung tương đối đặc sắc.

      Người đều đến đông đủ, Hoàng hậu cũng cho các nàng ngồi xuống.

      Hoàng hậu nhìn Tích tiệp dư, thể cảm thán nàng là vưu vật trời sinh. Cả phòng nữ nhân tuy khí chất khác nhau nhưng khác biệt cũng lớn. Tích tiệp dư lại giống vậy, vừa nhìn thấy thập phần ngây thơ, nhưng thân mình lung linh như nước, lộ ra mị hoặc tự nhiên, quả là quốc sắc thiên hương, đơn cử như bộ ngực cao thẳng kia, chính là độc nhất hậu cung!

      Hoàng hậu nghĩ ra tại sao người như vậy ban đầu lại bị bỏ qua. Mà các phi tần ngồi đó đều hận thể nhìn ra lỗ thủng người Tích tiệp dư. Hồ ly tinh!

      “Nhìn thần thái của Tích tiệp dư, thân thể cũng tốt lên nhiều. Hoàng thượng tấn phong cho ngươi vượt qua sáu cấp lên tới tiệp dư, có thể thấy được là coi trọng ngươi mười phần, ngươi nên hầu hạ Hoàng thượng tốt.” Hoàng hậu nương nương mở màn, Quý U cảm nhận được ác ý sâu sắc. Tuy những lời này nghe qua bình thường, nhưng lại trực tiếp khơi nên lửa giận trong lòng những phi tần hết sức thoải mái kia.

      Quý U đầu tiên là đỏ bừng mặt sau đó mới nhăn nhó, ấp úng trả lời: “Thần thiếp nhất định phụ kì vọng của nương nương.”

      Hoàng hậu trực tiếp nghẹn giọng, nhìn bộ dáng ngốc nghếch của nàng cũng biết phải gì. Ngươi nàng đáp cũng sai, nghe vào nhưng là được tự nhiên.

      “Quý muội muội là lung linh như nước, trách được Hoàng thượng của chúng ta thích, thần thiếp cũng từng được sủng ái ở độ tuổi như hoa này, quả thực là hoài niệm a.” Trần Trang phi hợp thời phát ra tiếng cảm thán, nàng thời chỉ còn thị tẩm tháng được hai lần, còn phải ám chỉ hoa nở chóng tàn sao.
      “Trang phi nương nương, ngài trời sinh mỹ lệ, nay cũng vẫn giống như còn trẻ vậy.”

      Quý U xong còn gật gật đầu như sợ Trần Trang phi tin. Nàng đây là cảm thán ngươi già đâu, ngươi chỉ là được sủng thôi.

      “Quý muội muội quả là hiểu chuyện hơn rất nhiều, lần trước tỷ phạt ngươi cũng là sợ ngươi ở trước mặt Hoàng thượng mất quy củ, tỷ tỷ dễ chuyện, nhưng nếu Hoàng thượng giận muội tốt rồi. Muội muội có hiểu được khổ tâm của tỷ tỷ ?” Lương chiêu viện cảm thấy chính mình là nhị phẩm cần thiết phải lấy lòng Quý U.

      Quý U làm sao có thể quên Lương chiêu viện a.

      “Muội hiểu, tỷ tỷ cũng là vì muội, muội có thể may mắn được Hoàng thượng coi trọng, người phải cảm tạ nhiều nhất chính là tỷ tỷ.” Quả cảm tạ Lương chiêu việc để cho Quý U có thể trùng sinh.

      “Cảm tạ mà còn với giả gì, nếu muốn cảm tạ nên xuất ra chút thành ý.” Vũ thục nghi cắn chặt chuyện này, muốn nháo cho Quý U phải xấu hổ.

      cảm tạ mà, ta tại cũng lấy ra được gì đó, đến khi có thứ gì tốt nhất định lấy ra báo đáp Lương chiêu viện.” Quý U chuyện cực kỳ thành khẩn.

      “Ha ha, lời này nghĩa là chuyện báo đáp phải là bao giờ xảy ra sao?” Vũ thục nghi cười đến đôi mắt phượng đều cong, lời lại thực khắc nghiệt.

      “Như thế này, tỷ tỷ tại thiếu thứ gì, muội muội nhất định tận lực.” Quý U đơn thuần hỏi câu.

      Trừ bỏ sủng ái có thể thiếu thứ gì được nữa, nhưng mà lời này cũng thể ra a.

      “Vũ tỷ tỷ như vậy là đúng rồi. Tích tiệp dư mới được tấn phong tới hai ngày, ngươi như vậy có chút thân cận nha.” Vân thục viện giải vây cho Quý U.
      Quý U ngẩng đầu lên hướng Vân thục viện cười cảm kích.

      Quý U cũng sợ các nàng lời lạnh lùng châm chọc, chung quy những người biểu ghen tỵ mặt cũng đáng sợ. thân quen lại giúp mình giải vây chưa chắc là bằng hữu. Thân phận của các nàng, vĩnh viễn chỉ có lợi ích, có tỷ muội tình thâm. Cái gọi là minh thương dễ tránh còn phải là đạo lý này sao.

      Nhưng mà cảm kích ngoài mặt phải luôn có. Cả phòng mỹ nhân này đều là chĩa về phía mình, nàng sợ có nghĩa là nàng mệt nha.

      Minh chiêu nghi nhìn các nàng từ lại từ công kích, giống như là đánh vải bông vậy, liền nhìn Tích tiệp dư khó hiểu, đây là khờ hay là giả ngốc vậy? Chủ yếu là do nguyên chủ Quý U để lại hình tượng ngốc nghếch ăn sâu vào mỗi người rồi, làm cho người khác có lòng đề phòng, nhưng tính tình xúc động của tại so với trước kia quả thực có điểm biến hóa.

      Minh chiêu nghi tuy nhằm vào Quý U nhưng cũng giúp Quý U. Nàng chỉ đơn giản là đứng xem.

      “Lương chiêu viện dạy quy củ là sai, nhưng quá nghiêm khắc khỏi làm cho các tỷ muội bị lạnh tâm. Tích tiệp dư tuổi còn , chậm rãi giáo dục là tốt rồi.” Lục Hiền phi vội vã mượn sức đồng bạn, nhìn Quý U ngẩng đầu hướng mình cười cười, địch nhân của địch nhân là bạn, cái này Lục Hiền phi luôn hiểu .

      Huống chi Hiền phi hiền lành đại nghĩa, làm sao lại cho các tỷ muội trong hậu cung dễ dàng ở chung được.

      Quý Như nhìn Lục Hiền phi giúp Quý U, nàng ta tức muốn điên rồi, mượn sức người đầu óc như Quý U mà lại cần ta, Quý U có thể tiến lên lẽ vận của nàng chỉ có thể xuống?

      “Kỳ phải trách ta, là do ta liên lụy muội muội. Cho dù tại muội được sủng ái nhưng trong lòng ta vẫn hết sức khó chịu.” xong liền khóc lên.

      Quý U xoa xoa trán, lại nghe Cốc vinh hoa cùng Sơ uyển dung từng lời dỗ dành: “Ngươi là tỷ tỷ tốt, trong hậu cung ngươi chiếu cố tiệp dư nương nương như thế nào, nàng có thể có hôm nay cũng là cảm tạ ngươi.” “Ai cũng các ngươi tỷ muội tình thâm, tuy rằng nàng thay ngươi chịu phạt, nhưng lòng ngươi bị dày vò sơ với bị phạt còn khó chịu hơn, tiệp dư nương nương chắc chắn quên tỷ tỷ ruột thịt là ngươi đâu.”

      Các ngươi trực tiếp để ta đem Hoàng đế cùng Vĩnh Thọ cung đưa cho nàng phải là được rồi sao, uyển chuyển như vậy lỡ đâu ta nghe hiểu sao. Quý U bĩu bĩu môi: “Muội phải lúc nãy ở đường cho tỷ sao, muội trách tỷ mà, tuy rằng lúc muội sinh bệnh có ai tới thăm, nhưng muội biết tỷ là tâm lo lắng. Tỷ nếu tin muội trách tỷ, muội cũng muốn khóc.”
      Lời đến như vậy rồi, Quý Như cũng chỉ có thể im lặng lau nước mắt. Nàng chỉ cảm thấy hình như tiện nhân này giận nàng , cảm thấy nàng ta cách mình rất xa.
      Lương chiêu viện cùng các phi tần xung quanh nhìn biểu tình của Quý quý nghi thay đổi. Tích tiệp dư giúp ngươi chịu phạt đến phát bệnh, ngươi đến xem cái cũng có, còn có mặt mũi khóc! Cái gì mà tỷ muội tình thâm!

      Quý Như nhìn biểu tình của các nàng cảm thấy trận xấu hổ. Quý Như có thể chán ghét Quý U, nhưng Quý U dám chán ghét nàng, nàng cảm thấy cách nào tiếp thu được.

      Hoàng hậu nhìn mọi người cùng khi dễ Quý U, cũng can thiệp. tại các nhà đều chú ý đến Tích tiệp dư vì hành động của Hoàng đế. Nhưng tính tình Hoàng đế lạnh lùng, hành động này quả thực khiến người khác hiểu được.

      Dù sao Tích tiệp dư trước mắt này được sủng hay Hoàng hậu cũng quản. có hài tử, uy hiếp địa vị của mình, khiêu chiến với quyền uy của mình, nàng có thể rộng lượng để cho các nàng nháo.

      Chung quy là Hoàng hậu nương nương vẫn giữ quan niệm, được sủng ái như vậy chắc hẳn phải có huyền cơ gì đó.

      Hoàng đế phải là người chuyện đương, dù cho có thực là như vậy chăng nữa, phân vị cao như vậy, Hoàng đế sợ các nữ nhân trong hậu cung liên kết lại đối phó với nàng ta sao? Có tiên hoàng hậu làm ví dụ ở phía trước, Hoàng hậu rất khó tin tưởng Hoàng đế sủng ái Tích tiệp dư này.

      Nếu phải là cảm giác mới mẻ là mưu đồ gì đó. Hoàng hậu tự cho là phát ra chân tướng, ánh mắt nhìn Quý U mang theo chút thương hại. Nhưng là những người khác cho là như vậy nha.

      Các nàng đều thiếu sủng ái, phần vị của bản thân đều là ứng gia thế mà có được, trắng ra là điều kiện cứng nhắc. Tích tiệp dư được thăng lên chính là phá vỡ quy củ ngầm của các nàng, rất khó tiếp nhận a.

      Các nàng cũng phải là Hoàng hậu, các nàng đều có cơ hội tấn thăng, có Tích tiệp dư làm minh chứng, chứng tỏ Hoàng thượng có lạnh lùng như trước. Các nàng tin Hoàng thượng lợi dụng Tích tiệp dư, cái này phải là gián tiếp chứng nhận các nàng đến giá trị lợi dụng cũng có sao?

      Mà Tình quý tần vẫn luôn mỉm cười nghe các nàng chuyện, thời điểm ánh mắt ngẫu nhiên liếc qua Tích tiệp dư, thần sắc có vẻ cổ quái.

      Quý U đối với hết thảy chút nào để ý, nàng chỉ hy vọng thời gian trôi qua nhanh chút, nàng đói bụng a.

      Trong Dưỡng Tâm điện, Hoàng đế sau khi hạ triều cố gắng phê duyệt tấu chương, hoàn toàn biết trong Thừa Càn cung màn đao quang kiếm ảnh.
      Hoàng đế cảm thấy các tấu chương bình thường rất có ý nghĩa, hôm nay lại trở nên có ý tứ, chỉ thấy tốc độ phê duyệt tấu chương nhanh hơn mọi hôm, đem quy hết về công lao mát xa của Tích tiệp dư.

      đến mát xa lại có chút nhớ Tích tiệp dư, chỉ là có chút thôi. Có chút nhớ xúc giác tay của nàng ấn thân thể mình, nhớ đến thỏa mãn của nàng khi ngồi người mình, nhớ đến thời điểm nàng động tình ánh mắt trong suốt sáng ngời, nhớ đến đôi môi khêu gợi của nàng khi nàng thích, nhớ đôi chân dài thẳng tắp của nàng quấn thắt lưng mình,…

      Nhìn thời gian, nàng chắc thỉnh an xong rồi muốn hồi Vĩnh Thọ cung.

      Nghĩ đến sáng sớm nay Tích tiệp dư đối với mình muốn xa rời, cảm giác nàng cũng rất đáng thương. Nếu như bản thân gọi nàng đến, nàng cũng chỉ có thể ở Vĩnh Thọ cung nghĩ đến mình. chỉ lo nghĩ đến mình mà dùng ngọ thiện , tiểu nữ nhân thân thể còn trưởng thành, ăn cơm làm sao có thể đâu. Nghĩ đến thân thể trưởng thành, liền liên tưởng đến thân thể nàng, mũi cũng nóng lên rồi…

      Thôi, để cho Tiểu Thịnh Tử gọi nàng đến .

      Tiểu Thịnh Tử công công tỏ vẻ chỉ biết truyền Tích tiệp dư nương nương, về phần nội tâm của Hoàng đế bệ hạ, chút cũng muốn biết, muốn biết…
      Chris thích bài này.

    5. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Chương 10: Dưỡng Tâm điện

      Editor: Mây

      Đợi đến lúc Quý U trở về cung Vĩnh Thọ, còn cách ngọ thiện chỉ hai canh giờ. Hôm nay có thể là do nghênh đón người mới nên thời gian thỉnh an quả thực quá dài! Có thể thấy Quý U đói ra cái dạng gì a.

      Quý U vội vã muốn hồi cung, cũng muốn đồng hành với ba người Quý Như, nàng có khí lực đối phó bọn họ nha.

      Mắt thấy lúc này dùng đồ ăn sáng còn kịp rồi, đành chỉ cắn hai miếng điểm tâm rồi ngồi chờ ngọ thiện thôi.

      Trong thời gian chờ nàng liền tắm rửa, vào ôn tuyền trong gian thư giãn, chung quy cũng bởi vì Hoàng đế bệ hạ tối qua quá dũng.

      Chờ tóc khô, nàng nằm giường chuẩn bị xem thoại bản, liền nghe Niệm Hạ gọi mình, Tiểu Thịnh Tử công công đến.

      Tiểu Thịnh Tử vội quỳ thỉnh an Tích tiệp dư.

      “Nô tài thỉnh an tiệp dư nương nương! Hoàng thượng phân phó nô tài đến truyền nương nương tùy giá đến Dưỡng Tâm điện.” Tiểu Thịnh Tử đối với các phi tần khác cũng cung kính như vậy, đều là các nàng đến nịnh bợ .

      Bất quá đối với Tích tiệp dư dám, người này chính là đối với Hoàng thượng hiếm lạ, cho dù biết nàng có thể duy trì được bao lâu, nhưng đắc tội với phi tần được sủng ái, đó là phép tắc để có thể bảo trì tính mệnh.

      Chỉ thấy Tích tiệp dư vội vàng sai bảo Niệm Hạ ban thưởng cho Tiểu Thịnh Tử. Vẻ mặt rất là nhảy nhót, làm cho Tiểu Thịnh Tử lại cảm thán, người để lộ vui mừng mặt như vậy, trong hậu cung này cũng có nhiều.

      Chờ sau khi tiễn bước Tiểu Thịnh Tử, Quý U liền trang điểm. Linh Đông nghĩ đến ban ngày mà Quý U cũng có cơ hội tùy giá, nhưng nhìn Niệm Hạ ở bên người Quý U bận rộn hầu hạ, mà chủ tử cũng sai khiến mình tiến lên, trong lòng rất thoải mái.

      Trước kia tới chỗ nào chủ tử cũng mang mình theo, Niệm Hạ ngược lại là lưu lại trong cung. tại tình thế lại đảo ngược, chẳng lẽ mình quá nóng vội nên để cho nàng nhìn ra? Linh Đông cảm thấy biểu của mình tuyệt ràng như vậy.
      Linh Đông quả thực chưa thấy được Hoàng thượng và Quý U ở chung như thế nào. Nhưng nàng biết Quý U là người xúc động, ăn vụng về lại ngu xuẩn. Linh Đông tin Hoàng thượng sủng ái Quý U, nhất định là do Hoàng thượng cảm thấy mới mẻ, chung quy cũng do dung mạo của Quý U ở trong cung nổi bật.

      Linh Đông muốn tự mình tiến lên hầu hạ, Quý U lại phất tay cho nàng lui xuống, chỉ mang theo Niệm Hạ hướng Dưỡng Tâm điện đến. Linh Đông liền hận nghĩ, ngươi với Hoàng thượng ở chung cho mau mau thất sủng !

      Vĩnh Thọ cung cách Dưỡng Tâm điện cũng xa nêu Quý U cũng dùng kiệu.
      Tiểu Thịnh Tử nhìn Hoàng thượng cầm quyển sách lật tới lật lui, thầm cảm thán sao giờ này mà Tích tiệp dư còn chưa tới.

      Tiểu Thịnh Tử coi như là nhìn Hoàng thượng lớn lên, hy vọng Tích tiệp dư này biết cái gì là tốt, biết nóng biết lạnh, tại Hoàng thượng đối với Tích tiệp dư bất đồng với các phi tần khác, nếu Tích tiệp dư có thể nắm được cơ hội này có lẽ mở ra giai thoại vui vẻ.

      Người lớn lên trong cảnh ai thương , luôn có bề ngoài kiên cường, nhưng nội tâm ra sao có ai biết được. Hoàng thượng từ có cha mẹ thương , cũng có huynh đệ tỷ muội để chuyện, lúc thơ ấu cũng chỉ có mấy thư đồng bồi bên người. Thay vì Hoàng thượng đối xử với hậu cung lạnh lùng, ngài lạnh lùng với vạn vật lại càng đúng hơn.

      Lúc Tiểu Thịnh Tử thấy Tích tiệp dư đến Dưỡng Tâm điện, cần thông truyền để cho nàng vào, sau đó cùng Niệm Hạ đợi ở ngoài cửa.

      Quý U bước vào Dưỡng Tâm điện, phát nơi xử lý công vụ có ai, thoát áo khoác nóng bức mới chậm rãi hướng vào nội thất.

      Nhìn thấy Hoàng đế đọc sách ngồi quay lưng lại đối với mình, liền rón rén đến sau lưng , bịt tay lên đôi mắt, sau đó liền hôn cái lên thùy tai của .
      Nỉ non bên tai “Đoán ta là ai, đoán chính xác liền có phần thưởng nha.”
      Thích Bạch đợi Tích tiệp dư đến, sách cũng đọc vào.

      từ luyện võ công để thân thể khỏe mạnh, nhĩ lực phi phàm. Từ lúc nàng đến Dưỡng Tâm điện biết.

      Nghe cước bộ chút hoang mang của nàng, nghĩ đợi đến lúc nàng thỉnh an cho nàng đứng dậy, trừng phạt cái tính tình nóng lạnh này của nàng.

      Đến lúc Tích tiệp dư bịt tay lên mắt , nghĩ hay là thôi, phạt nàng nữa. Đến lúc Tích tiệp dư hôn lên tai , tâm của như được ngâm trong thùng mật, cái gì cũng nhớ nổi.

      “Hừ, trừ bỏ Tích tiệp dư của trẫm, còn có ai khiến trẫm có thể đợi lâu như vậy chứ.”
      “Hoàng thượng thông minh, phần thưởng lại nụ hôn của mỹ nhân nha.” Quý U nghe trong giọng của Hoàng đế cũng có tức giận, nàng cũng mặc kệ. Tiếp tục đùa giỡn Hoàng đế, buông đôi tay che ánh mắt của ra, xoay người, an vị trong ngực , ôm lấy cổ , nhìn chằm chằm.

      Ánh mắt của Thích Bạch vừa được bỏ ra, liền nhìn thấy nữ nhân ngồi trong lòng mình, quả nhiên là mỹ nhân. bộ váy màu son dài, cổ áo ôm chặt, áo ngoài mỏng manh, còn có thể nhìn thấy bộ ngực đầy đặn ở bên trong. Nụ cười, ánh mắt cong cong thực mê người, da thịt lóe sáng, tóc được búi lên cao, có trang sức, trán chỉ được điểm xuyết bằng viên bảo thạch đỏ tươi.

      Đôi tay thon ôm lấy cổ Thích Bạch, hơi hơi chu đôi môi đỏ mọng, hiển nhiên là muốn thực phần thưởng mỹ nhân dâng nụ hôn nha.

      Nhìn bộ dáng hoạt bát của nàng, khẳng định là thời điểm thỉnh an cũng có bị thiệt thòi . Thích Bạch xem tính tình của Quý U nếu bị khi dễ nhất định tới nơi này của cầu an ủi. Thích Bạch vừa yên tâm, lại nghĩ tới phục sức của nàng.

      “Nàng liền như vậy từ Vĩnh Thọ cung đến đây sao?” Thích Bạch liền muốn tức giận. Trang phục tôn lên dáng vẻ đầy đủ của nàng để cho người khác xem được đủ khiến tức giận, hơn nữa trời đông giá rét, nàng mặc đơn bạc như vậy, lạnh đến bị bệnh mới là lạ!

      Quý U nhì tình huống này sửng sốt chút, vội vàng trấn an: “ có, thần thiếp còn mặc áo lông cáo dày ở ngoài, vô cùng ấm áp. Thần thiếp đến Dưỡng Tâm điện, nóng chịu nổi mới thoát ra để bên ngoài kìa.” Dưỡng Tâm điện này bốn phía đều có lò sưởi, trong phòng giống hệt như mùa xuân ấm áp, lúc này mà còn mặc áo lông cáo, quả chịu nổi.

      Thích Bạch nghe đến đó mới hết lửa giận.

      Quý U nhìn Thích Bạch nổi giận nữa, mới vui : “Biết ngay Hoàng thượng là người hung dữ, thần thiếp dù có bị ghét bỏ cũng muốn hôn.” xong liền cắn chóp mũi của , vùng vằng muốn đứng lên.

      Thích Bạch vội ôm eo nàng, kéo nàng trở về. Cảm thán tính tình nữ nhân này so với còn ghê gớm hơn. Lại còn dám cắn ! Ngươi thân trẫm, trẫm hôn ngươi còn được sao?

      Thích Bạch liền hôn lên đôi môi đỏ mọng tiên diễm, thỏa mãn phát ra tiếng thở dài.

      Thích Bạch hôn đến vội vàng, hôn đến Quý U mị nhãn như tơ, bàn tay cũng nhàn rỗi, với vào trong áo nàng xoa xoa nơi mềm mại, hôn lên tai nàng, : “U U trưởng thành, tay trẫm cũng khó có thể nắm giữ.” xong liền nhấn phát lên quả đào của nàng, lại mở vạt áo nàng ra.

      Quý U mặt đỏ lên, Hoàng đế lúc nghiêm chỉnh kiêu ngạo chịu nổi, lúc nhiệt tình thức dậy lại ai chống đỡ được, nhất là lúc đứng đắn lại gọi mình là U U.

      án thư trong nội thất Dưỡng Tâm điện, có thể thấy được mỹ nhân vạt áo mở rộng, ngửa đầu thở hổn hển ôm chặt lấy đầu của nam nhân. Mà nam nhân hai tay cũng ôm chặt lấy eo mềm mại của nàng, cúi đầu chôn tại nơi ngực nữ tử đẫy đà, trêu chọc hai bên trái phải. tay buông eo nàng ra, nắm lấy bên ngực nhàng xoa nắn, xoay tròn, nhào ra đủ loại hình dạng. Miệng cũng nhàn rỗi, chơi đùa bên kia, khiến nàng chịu nổi.

      Thẳng đến khi bụng nữ nhân truyền ra tiếng kêu, nam nhân đột nhiên dựa vào ngực nữ nhân mà bật cười.

      Quý U nhéo nhéo mặt của Hoàng đế: “ cho cười, cho chàng cười!”
      Thích Bạch nhìn phản ứng của Quý U ngược lại càng cười thêm thoải mái, tiểu nữ nhân này sao lại thú vị đến như vậy chứ.

      Ngoài cửa Tiểu Thịnh Tử cảm thán, Tích tiệp dư có bản lĩnh, trước giờ Hoàng thường làm gì có lúc nào cao hứng như vậy, tiếng cười còn truyền đến tận nơi này.
      “Được rồi, được rồi. Trẫm cười nữa, trẫm giúp tiệp dư nương nương của trẫm truyền ngọ thiện có được hay ?” Thích Bạch giúp Quý U sửa sang lại sợi tóc xốc xếch, trang phục mở rộng, thời điểm mặc lên cái yếm giúp nàng là phi thường tình nguyện.

      Ngọ thiện sớm chuẩn bị xong, Ngự thiện phòng vẫn luôn đợi lệnh, Hoàng thượng vừa phân phó Tiểu Thịnh Tử, đồ ăn liền được dọn lên.

      Quý U cảm thấy hết sức khó xử, đợi đến lúc thấy được bàn ăn cảm thấy làm gì cũng đáng a. Liền nắm lấy tay Hoàng đế kéo đến bàn cơm. Tuy bữa ăn của Quý U cũng rất tốt nhưng so sánh với Dưỡng Tâm điện này lại cách quá xa, chung quy là bữa ăn của Hoàng hậu so với Hoàng đế là thua kém, mà các phi tần càng xuống dưới càng giảm.

      Hai mươi sáu món ăn có thể là tương đối đa dạng, đặc sắc. Nghe Hoàng đế cũng coi trọng chuyện ăn uống, đây là trừ ra rất nhiều món. Các đời Hoàng đế trước, bảy mươi tám mươi món ăn cũng hiếm có, xa hoa lãng phí trăm món ăn cũng đều có.

      Quý U nhìn thái giám thử đồ ăn xong, liền nhìn chăm chăm Hoàng đế, đợi có thể ăn.

      “Tiệp dư nương nương của trẫm cực khổ rồi, mau mau ăn , bằng lại náo loạn.” xong lại sờ sờ bụng của Quý U, ý tại ngôn ngoại nha.

      Quý U tại hết xấu hổ “Thần thiếp thành khẩn quy củ khổ sở hầu hạ Hoàng thượng, tự nhiên là muốn ăn nhiều.” xong liền vùi đầu vào ăn, lại cảm thán, chỉ có đồ ăn ngon là phụ bản thân thôi.

      Lễ nghi ăn uống của Quý U thể tính là ưu nhã, nhưng Thích Bạch lại bởi vì có Quý U bồi ở bên nên cảm thấy đồ ăn hôm nay ăn ngon hơn nhiều. Mắt thấy nàng ăn vội vàng, liền nhanh chóng động thủ giúp nàng múc canh.

      Thái giám đứng bên cạnh muốn tiến đến hỗ trợ lại bị ánh mắt của Hoàng đế ngăn lại.
      Hoàng đế dùng bao nhiêu, sớm buông đũa nhìn Quý U dùng bữa. Thẳng đến khi nàng ăn no, mới nhìn , tỏ vẻ sao ngươi lại ăn.

      Hoàng đế thấy nàng ăn xong liền cho thái giám mang đồ dùng lên cho hai người rửa tay cùng súc miệng.

      “Trẫm ăn no, về sau trẫm cho gọi nàng đến bồi dùng bữa, nhìn tư thái của tiệp dư nương nương, làm cho khẩu vị trẫm cũng tốt lên.”

      Quý U nghe được ý tứ châm chọc mình dùng bữa thô lỗ của Hoàng đế, ôm eo sảng khoái : “Thần thiếp cẩn tuân Hoàng thượng ý chỉ, vì Hoàng thượng có thể ăn thêm vài miếng, thần thiếp cũng phải cố gắng.”

      “Ân, ngoan.” Hoàng đế ôm tiệp dư nương nương vào lòng cảm thán, nàng quả là kẻ dở hơi mà.

      Thời tiết lạnh như thế, Quý U cũng nghĩ tới chuyện bộ ra ngoài tản thực, Hoàng đế liền lôi kéo Quý U luyện chữ.

      Đứng xa xa nhìn, hai người trước sau. Hoàng đế từ phía sau lưng ôm lấy Quý U, tay bắt lấy tay của nàng cùng luyện chữ, tay xoa nắn eo của nàng. Nam nhân thập phần tuấn lãng, nữ nhân lại xinh đẹp tuyệt vời, hảo bộ tình thơ ý họa, hay cho đôi thần tiên quyến lữ.

      Nhưng thực lại là bởi vì bị Hoàng đế xoa nắn mà thân thể Quý U như nhuyễn ra, chữ viết cùng với sâu lông đồng dạng.

      mặt Hoàng đế lại nghiêm trang, chốc chốc lại hôn lên cổ tiệp dư nương nương, chốc chốc lại xoa xoa eo của nàng, trong chốc lát lại vươn tay sờ sờ hai con thỏ lớn của tiệp dư nương nương, hồi lại xoa bóp mông nàng, ngẫu nhiên lại xoay thân mình của tiệp dư nương nương hôn lên môi thơm, ngoài miệng lại khiển trách: “Hảo hảo viết! Nàng xem nàng viết cái gì! thông thạo bút pháp!”

      Nhìn vài tờ sâu lông mà nàng vẽ, Quý U bĩu bĩu môi.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :