1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Phi thường hoàn mỹ - Cố Phán An Nhiên

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Chương 3.2

      Editor: Mây

      Ngự hoa viên mùa đông cũng là cực đẹp, chung quy cũng là vì bảo trì tốt tâm tình của Hoàng đế từng giờ từng khắc, trong hoàng cung có thể chỗ nào được trang trí tinh xảo . Niệm Hạ sợ chủ tử mình lại bị đông lạnh thành bệnh nên trở về Phương Vũ cung lấy áo khoác dày. Lưu lại Quý U mình thưởng thức, phong cảnh này cũng là có chút ý vị khác.

      Tuyết đọng mấy hôm trước cũng chưa tan, bầu trời xanh thăm thẳm lại có bông tuyết trắng xóa. Cây thường xanh cùng với bông tuyết trắng trong Ngự hoa viên làm cho Quý U nghĩ về lễ giáng sinh. Hương hoa mai theo gió xông vào mũi, hoa đỗ quyên, hoa trà rất xứng với cảnh tuyết này, phảng phất như tiên cảnh.

      Đặt mình giữa cảnh này, Quý U giống như say, tám kiếp đau khổ trước đây tựa hồ bị chôn dấu sâu dưới lớp tuyết này, hít sâu vào khí tươi mát, quả thực thể nào đẹp hơn được nữa. Quý U nở nụ cười, đây mới là sống sót, đây mới là trùng sinh.

      Ngươi ở cầu ngắm phong cảnh
      Người ngắm phong cảnh lầu lại nhìn ngươi
      Trăng sáng bên cửa sổ vì ngươi làm trang sức
      Ngươi lại làm trang sức trong mộng của người ta.
      (.... Xin thứ lỗi cho bất lực của editor *mếu*)

      Hôm nay tâm tình của Hoàng đế Thích Bạch tính là tốt, nhưng thực ra tốt hay tốt cũng rất ít người có thể nhận ra, trừ thái giám thân cận bên người của là Tiểu thịnh Tử ra.

      Nghĩ đến Ngự hoa viên giải sầu, lại thấy được phong cảnh trước mắt. Phong cảnh Ngự hoa viên mỗi ngày Thích Bạch đều ngắm, ngắm ngắm lại cũng chỉ có như vậy. nghĩ đến việc chỉ thêm người mà lại làm cho phong cảnh hoàn toàn bất đồng.

      Tiếng gió bên tai, hương thơm trước mũi, nụ cười của nữ tử, tim Thích Bạch nhanh chóng đạp gia tốc, nhảy dựng lên thình thịch. Nữ tử thân áo váy liền màu tím, váy lại thêu những đóa hoa lài nở rộ. Ruy băng màu xanh nhạt thắt thành hình con bướm đính eo càng làm tôn lên vòng eo tinh tế, khuôn ngực càng thêm ngạo nghễ. Bởi vì thời tiết rét lạnh nên quanh cổ được quàng thêm khăn quàng bằng lông hồ ly trắng muốt, làm cho làn da càng thêm non mịn, trắng nõn.

      Tóc chỉ đơn giản vấn thành búi, có thêm hai lọn tóc mai theo gió nhàng mơn trớn khuôn mặt, thiên chân vô tà, khóe miệng tươi cười xinh đẹp, mắt đẹp khẽ khép hờ như chờ mong. Lóa mắt nhất là môi của nàng, phải là đôi môi đào nhắn như những người khác, ngược lại đôi môi lại gợi cảm, nở nang, làm cho người nhịn được muốn âu yếm.

      Đẹp đến kinh tâm động phách, sạch tinh khiết như chất ngọc thượng đẳng, quyến rũ như tiểu tinh nơi thâm sơn, tươi cười lại tựa như phù dung xuất thủy. Thích Bạch dường như đem hết những từ ngữ tốt đẹp của mình ra để hình dung nàng, lại cảm thấy vẫn là đủ. chỉ đứng đó, đến gần, chỉ chờ nữ nhân phát mình.
      Tiểu Thịnh Tử ở bên nhìn biểu tình của Hoàng đế... Đây là coi trọng ? Bất quá xem vẻ mặt của Hoàng đế hẳn là nhận ra đây là ai . Đến có cái công năng kia cũng nhận thấy đây là vẻ đẹp nên lời huống chi là Hoàng thượng.

      Điều quan trọng là trong hậu cung của Hoàng thượng đều là mỹ nhân, nhưng đây là lần đầu tiên người lộ ra vẻ mặt này, Tiểu Thịnh Tử nghĩ Quý tân nương nương hôm nay gặp được đại may mắn của tạo hóa rồi. Nhưng khi nghĩ đến trí thông minh của Quý tần nương nương lại thập phần sốt ruột, biết nàng có thể nắm được cơ hội lần này hay đây.

      “Bệ hạ, đây là Quý tần nương nương của Phương Vũ cung. Nô tài nghe mấy hôm trước Quý tần nương nương bị bệnh, tại xem ra bình phục hẳn rồi”, Tiểu Thịnh Tử săn sóc nhắc nhở Hoàng đế Thích Bạch.

      Hoàng đế quay sang nhìn Tiểu Thịnh Tử vừa nhắc nhở mình. Quý tần? Tại sao mình chút ấn tượng cũng có?
      phương1311Chris thích bài này.

    2. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Chương 4.1: Thị tẩm

      Editor: Mây

      Cảm giác chính mình nhìn Hoàng đế cũng được, Quý U mới nhìn lại đây. Hoàng đế bệ ha thân long bào thể nào bắt mắt hơn được nữa.
      “Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng”, Quý U sang thỉnh an, vẫn chưa cúi đầu mà là ngẩng đầu nhìn Hoàng đế.

      Hoàng đế Thích Bạch tuấn mỹ là nghi ngờ, thân hình cao lớn, ngũ quan ràng như được điêu khắc, khí thế cao cao tại thượng cho người khác có cảm giác bị áp bách, ánh mắt thâm thúy, mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, mặt có biểu tình gì. Thoạt nhìn như ngăn cách người khác ở xa ngàn dặm, thập phần dễ ở chung.

      Thích Bạch nhìn tiểu nhân nhi quan sát mình, ánh mắt to tròn đen láy, mười phần linh động khả ái. Lại thể khống chế, nhìn nàng vì khẩn trương mà khẽ dùng răng cắn môi dưới, thân thể bởi vì nửa ngồi mà càng lộ vẻ đẫy đà.

      Thích Bạch cảm thấy như chính mình bị vướng vào ma chướng của nàng, ràng phải là Hoàng đế ham mê sắc dục, đối với chuyện nam nữ cũng ham thích. Nhưng nhìn nàng lại cứ muốn trực tiếp ôm nàng vào trong ngực. Nhất cử nhất động của nàng phảng phất đều có thể hấp dẫn ánh mắt của . Huống chi đây cũng phải lần đầu tiên gặp mặt, vì sao chỉ có lần này cảm giác lại mãnh liệt như vậy.
      Bởi vì còn chậm chạp chưa cho nàng bình thân nên thân thể nàng có vẻ lay động, lại bước lên trước bước nâng nàng dậy “Đứng lên ”.

      Tay nàng trắng mềm như ngó sen, da lại sáng mịn như mỡ đông, đưa tay chuyển tới thắt lưng của nàng, lại luyến tiếc muốn rời . Cảm giác được tay Quý U lạnh lẽo, Thích Bạch đem tay nàng gắt gao nắm trong lòng bàn tay, “Trời lạnh như vậy nàng còn đến Ngự hoa viên làm gì? Lại ăn vận đơn bạc như vậy, bệnh vừa khỏi nàng lại muốn bệnh nữa sao?”

      Quý U còn chưa kịp phản ứng, Tiểu Thịnh Tử ở bên dùng vẻ mặt như nhìn thấy quỷ nhìn Hoàng đế. Ngữ khí cưng chiều này là gì đây, chẳng lẽ Tiểu Thịnh Tử ta tuổi cao nghễnh ngãng nghe nhầm sao? Hay là Hoàng đế bệ hạ bị thứ gì đó kỳ quái quấn thân? Phi phi phi, tuyệt đối phải là vấn đề của bệ hạ, nhất định là do mình nghe nhầm a.

      Nhìn lại Hoàng đế bệ hạ bàn tay nắm tay Quý tần nương nương, tay còn lại nắm eo nương nương, ông trời a, nô tài cũng dùng mắt rồi, người này nhất định là đăng đồ tử, tuyệt đối phải là Hoàng đế băng thanh ngọc khiết của nô tài ta đâu a.

      So với người mới mở ra được vùng đất mới như Tiểu Thịnh Tử, Quý U tự nhiên hiểu hơn nhiều.

      Nàng dùng tay còn lại ôm lấy hai má Hoàng đế: “Thần thiếp là nữ nhân tự nhiên giống như Hoàng đế bệ hạ cao cường chống lại được cái lạnh, nhưng mà thần thiếp mặc rất dày rồi, tay lộ ra ở ngoài nên chắc chắn là bị lạnh rồi”.
      Giọng của Quý tần quả nhiên là mềm mại, nỉ non như nước, ngọt như được tẩm mật. Nhất là của chữ cuối cùng, quả làm tâm tê dại. Thích Bạch cảm giác được thân mật của Quý U, càng gắt gao ôm chặt nàng.

      Khoảng cách gần thêm ít, ngửi được người nàng hương đào nhàn nhạt. Qua nhiều năm như vậy nhưng cũng có người nào có gan làm ra động tác thân mật với như nàng, ràng là quen biết chưa bao nhiêu, nhưng lại có cảm giác như nhận thức nàng từ lâu rồi. Từ trước giờ luôn cảm thấy chán ghét với mùi son phấn nồng nặc người những nữ tử khác, nhưng ngửi được hương vị của Quý tần, lại cách nào kiềm chế.

      Thích Bạch dắt tay Quý U, “Già mồm át lẽ phải, nhanh chóng hồi cung thôi, nàng lớn như vậy rồi còn biết chiếu cố bản thân mình, cũng biết những cung nữ bên người nàng phục vụ như thế nào”. Vừa giáo huấn nàng, vừa dắt tay nàng hướng Phương Vũ cung đến.

      Niệm Hạ cầm áo choàng của chủ tử vội vàng chạy tới, liền quỳ xuống thỉnh an, nhìn thấy hành động của Hoàng thượng chợt bị dọa sợ ngây người, nhìn theo chủ tử tươi cười xinh đẹp với Hoàng thượng, lại vội vàng đuổi theo sát. Mà Hoàng đế quay đầu lại thấy nụ cười tươi đẹp của Quý U, sau lại quay tiếp tục về phía trước, chỉ là nhịp chân càng thêm vội vàng.

      Linh Đông nhàn rỗi đứng trước Phương Vũ cung, nhìn thấy Hoàng đế nắm tay Quý tần tới , suýt chút nữa cho rằng mình hoa mắt nhìn nhầm. Đây phải là buổi tối, cũng phải thời điểm dùng bữa, bệ hạ vì sao lại đến Phương Vũ cung. Lại còn nắm tay Quý tần, này cũng quá kinh dị .

      Thích Bạch đến trước Phương Vũ cung, thấy cung nữ này còn ngây người, thỉnh an, càng nhanh chóng hầu hạ chủ tử, liền nhíu nhíu mày. Tiểu Thịnh Tử ho chút, Linh Đông nhìn sang , lại nhìn thấy Hoàng đế nhíu mày, rốt cuộc cũng phản ứng kịp “Nô tỳ đáng chết, nô tỳ đáng chết!”, vừa vừa vội vàng dập đầu xin Hoàng đế tha thứ.

      Thích Bạch quả thực muốn xử phạt cung nữ này nhưng lại nghĩ tới việc xử phạt cung nữ tại cung Phương Vũ của Quý tần chẳng phải là hạ thấp sĩ diện của nàng sao, nên liền phất tay cho nàng lui xuống, thầm nghĩ đến việc để Tiểu Thịnh Tử đổi mấy cung nữ có khả năng đến hầu hạ.
      phương1311Chris thích bài này.

    3. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Chương 4.2 Thị tẩm (có thịt vụn ~~)

      Editor: Mây

      Thích Bạch nắm tay Quý U đến ngồi xuống cạnh bàn, xong lại nhìn Quý U đến ngẩn người. Quý U khỏi cảm thấy xấu hổ, lại phân phó Niệm Hạ mang trà cụ lên, vì Hoàng thượng pha trà. Quý U tuy rằng mấy đời trước quả vất vả, nhưng kỹ năng từng học qua hề thiếu, chỉ cần là pha trà có mấy người có thể vượt qua nàng. Tráng ấm, cho trà vào cốc, rửa trà, ủ trà, châm thêm nước, làm ấm cốc, châm trà từng động tác thành thạo, như nước chảy mây trôi, lưu loát mà sinh động.

      Cho dù còn chưa thưởng thức trà này, Thích Bạch cảm thấy say. “Hoàng thượng, người mau uống trà để làm ấm mình, nhượng ngài nếm trước tay nghề trước có ai sau này cũng tìm thấy của thiếp”, Quý U liền cầm ly trà đưa lên bên môi Hoàng đế. Quý U vừa mở miệng mỹ nhân trong mộng cảnh còn thấy tăm hơi, làm cho Thích Bạch trận buồn cười, “Nơi nào còn có người tự khen mình như nàng, đúng là da mặt đủ dày mà”.

      xong liền uống ly trà mà Quý U đưa lên. Nước trà vừa vào miệng, hương thơm như lan, vị như trời hạn gặp mưa, lưu lại tan.

      “Hoàng thượng, có phải hay miệng lưỡi đều lưu hương, tuyệt thế trà ngon a?”

      Quý U vừa hỏi xong, Hoàng đế cũng vừa nếm thêm ngụm. Thích Bạch nhìn động tác của Quý U, ánh mắt cũng trở nên thâm thúy.

      “Có phải miệng lưỡi lưu hương hay , chẳng phải nàng tự mình nếm thử biết hay sao?”

      Thích Bạch xong liền hôn lên đôi môi mà mình tưởng niệm lâu. Hương vị của môi nàng giống như những gì mà tưởng tượng, , so với những gì tưởng tượng còn tuyệt hơn.

      Chính mình còn chưa hôn qua bất kỳ phi tần nào, cũng chưa từng nghĩ tới là làm ra loại hành động này. Quý tần chính là người thứ nhất làm cho có loại xúc động này, môi của nàng mềm, uyển chuyển cọ xát, hấp duyện, liếm láp, tham lam đoạt lấy hơi thở của nàng, buông tha bất cứ góc nào. Thẳng đến khi nàng khó thở bắt đầu giãy dụa, nắm chặt áo Thích Bạch, rốt cuộc cũng buông nàng ra. Nhìn nàng thở hào hển, hai má ánh lên sắc hồng, ánh mắt ướt át, đôi môi trong suốt, nhịn được lại lần nữa hôn lên đôi môi nàng.

      Trải qua rất lâu, lâu đến Thích Bạch cởi bỏ áo của Quý U, đưa tay dò tìm vào trong, nắm lấy nơi kiêu ngạo đẫy đà của nàng. Lâu đến Quý U cũng kéo ra áo của Thích Bạch, khiếp đảm lại tràn ngập hấp dẫn đụng vào lồng ngực . Lâu đến Thích Bạch ngửi được hương thơm ngọt ngào người nàng, lâu đến Quý U chủ động hôn lên hầu kết của . Lâu đến Thích Bạch cũng nhịn được nữa, ôm Quý U hướng đến giường, nhàng đem nàng đặt lên, nhìn ánh mắt tín nhiệm, ỷ lại của nàng đối với mình, rốt cuộc cũng hề khắc chế bản thân nữa.

      chút được ... Chậm chút... ta cắn chàng... Chán ghét chàng...” Hoàng đế quá đáng ghét, giống như sói đói vậy.

      “Ngoan, nghe lời... lát tốt ngay thôi... Lại kiên trì thêm chút nữa...Nàng còn dám chán ghét trẫm...” Tiểu nữ nhân quá yếu ớt, mới trình độ này chịu nổi rồi.

      Thích Bạch luôn luôn nghĩ rằng mình ham thích chuyện nam nữ như vậy, nhìn gương mặt ửng hồng của Quý tần, lắng nghe hơi thở gấp gáp của nàng, nghe nàng hướng mình làm nũng, thể khống chế liền ra lời dỗ dành nàng. Hoàn toàn giống bản thân mình nhưng phảng phất như mình vốn là như vậy.

      Tiểu Thịnh Tử nghe được động tĩnh trong phòng, thể tưởng tượng ra được Hoàng thượng cũng có thời điểm khống chế được như vậy. Tuy là trời chưa tối, nhưng lát nữa là đến bữa tối rồi, cũng tính là ban ngày tuyên dâm, tính... Vì giữ lại cho bệ hạ hình tượng băng thanh ngọc khiết, nô tài đành phải nhọc lòng, đến chết mới ngừng tay a.

      Niệm Hạ đứng ở ngoài phòng đỏ mặt còn kích động đầy mặt, nghe thanh Hoàng thượng như vậy hẳn là hài lòng .
      Linh Đông đứng ở đằng xa, vừa rồi Hoàng thượng cho mình xuống, nhưng cũng có người nào đến gần hầu hạ. Hoàng thượng chẳng lẽ ban ngày lại sủng hạnh chủ tử sao?
      phương1311Chris thích bài này.

    4. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Chương 5

      Editor: Mây

      Thời điểm Quý U mở mắt qua thời gian dùng bữa tối. Nhìn nam nhân nằm bên cạnh mình, nghĩ tới vừa rồi điên cuồng, mặt nàng lại đỏ lên.

      Chỉ tưởng là cùng Hoàng đế hảo hảo chung đụng là được, nhưng lại nghĩ là phát triển thuận lợi như vậy. Kỳ quái là chính mình cũng bài xích chút nào, thích cười với mình, thích ôn nhu với mình. Quý U biết là Hoàng đế, nàng muốn sủng nàng, cũng nàng. chỉ có nàng là nữ nhân.

      Nàng mấy đời cũng chưa ai. Sinh hoạt dễ, nhiệm vụ lại phức tạp, chính mình trước giờ đều nghĩ tới tình cảm của bản thân. Nhưng người trải qua mấy đời như nàng biết, nữ nhân rơi vào tình cuồng nhiệt như thế nào.

      Nhìn gương mặt Hoàng đế khi ngủ, nàng nhàng lấy đầu ngón tay miêu tả ngũ quan của . Nhịn được lại nhàng hôn lên khuôn mặt, lên khóe miệng . chỗ thích, cuối cùng lại nhàng dựa vào lồng ngực Hoàng đế, nghe nhịp tim đập, cánh tay ôm chặt eo , như là muốn đem mình tan vào thân thể của Hoàng đế.

      Kỳ Thích Bạch sớm tỉnh, chính là nỡ rời xa nữ nhân này. Lúc cảm giác được nàng tỉnh dậy, vội vàng nhắm mắt vờ ngủ.
      nghĩ tới nàng lại lưu luyến như vậy, nụ hôn nhàng, đầu ngón tay mềm mại, cánh tay siết chặt bên hông, thứ nào làm cho tim mình đập rộn lên, Thích Bạch được tự nhiên nghĩ, biết nàng có nghe hay tiếng tim đập dồn dập của .

      Thích Bạch đối với tình cảm coi như là ngu ngốc, nhưng chính cũng biết a. Hậu cung này trắng ra là hề có người mình thích. sủng Tĩnh quý tần, chính còn biết có lời đồn đãi này. cảm thấy Tĩnh quý tần giống như hài tử, trang điểm kỹ lưỡng như những người khác, thời điểm tìm đến nàng trong tháng là nhiều nhất.

      từ đối với tình cảm rất là bài xích, phụ hoàng mẫu hậu nhau, khi sống là ép buộc, thời điểm chết cũng là bất an. Luôn luôn có ai quan tâm tới , cũng cần người khác quan tâm.

      Phi tần của phụ hoàng thiếu người hãm hại , mẫu hậu mặc kệ, phụ hoàng cũng quan tâm hỏi han, chỉ có thể dựa vào chính mình, lúc đó cũng cảm thấy có gì tốt. liền nghĩ hậu cung của mình chỉ cần mưa móc quân ân là được rồi.

      Nhưng hôm nay Quý tần lại mang cho cảm giác trước nay chưa từng có. chưa bao giờ biết mình cũng ôn nhu dỗ dành nữ nhân, quan tâm đến nàng. Vì nụ cười mỹ nhân mà hoặc vui hoặc buồn, là thể nghiệm mới lạ.

      Nhất là bây giờ, cảm nhận được nữ nhân tựa lồng ngực của chính mình, cảm giác hạnh phúc này thể nào đè ép được. Thích Bạch đối với Quý tần lúc trước thị tẩm có chút ấn tượng nào, ngược lại đối với tỷ tỷ Quý quý nghi của nàng lại có chút ấn tượng, đó là nữ nhân mười phần dối trá.

      Nhớ lần còn làm ra loại chuyện nửa đường tình cờ gặp gỡ đem mình mời về cung của nàng, bản thân đúng là ở trong cung của nàng đêm, lại phạt Quý quý nghi đêm chép nữ giới. Sở dĩ giảm phân vị của nàng cũng chỉ vì lười quản lý việc vặt ở hậu cung. phải nàng, cũng có người khác chiếm vị trí này, hạ xuống người dễ, nâng ai lên lại có chút vấn đề. dư tâm tư chú ý đến hậu cung.

      nghĩ đến đây, lại cảm nhận được Quý tần lặng lẽ chuẩn bị xuống giường, Thích bạch trực tiếp đem nàng kéo về bên người mình.

      “Hoàng thượng, ngài tỉnh?” Quý tần giọng hỏi. Thanh nho , mềm mại, lọt vào tai Thích Bạch là dễ nghe.

      “Ân, có”. Thích Bạch miễn cưỡng trả lời, ôm chặt lấy cánh tay của Quý U.

      “Chán ghét, người mau tỉnh dậy, thiếp muốn ăn cơm tối a”, Quý U xong liền cắn xuống lỗ tai .

      chuẩn cho nàng lộn xộn, nháo nữa xem ta thu thập nàng”. Cảm nhận được biến hóa của thân thể mình. Thích Bạch uy hiếp nàng chút lưu tình nào.

      Quý U liền thành , nàng cũng có khí lực làm thêm lần nữa đâu a.
      “Thần thiếp đói bụng, phi thường đói nha.”

      Nghe đến đấy, Thích Bạch mở to mắt nhìn nàng “ Trẫm làm sao mà Quý tần lại châu tròn ngọc sáng như vậy, ra là dễ đói bụng a.” Quý tần khác với các phi tần khác, nàng nở nang hơn rất nhiều.

      Điều đó trực tiếp biểu ở chỗ, nơi nào nên béo béo, nơi nào đầy nắm tay tuyệt đối lại chút dư thừa. ứng với câu giảm phần gầy, tăng phần lại béo.

      Quý U cũng thèm với , người này cho nàng ăn cơm lại còn chê nàng béo. bàn tay trực tiếp đánh lên mông Hoàng đế: “Liền chán ghét chàng, ăn cơm, thèm để ý đến chàng nữa”, xong liền muốn bò xuống giường.

      cái đánh này nhưng lại làm cho Thích Bạch muốn hôn mê, hai mươi hai năm qua, nào có ai dám đối đãi với như nàng. Nhìn tiểu nhân nhi thở phì phò ăn cơm, lại nỡ đánh lại nàng.

      Đành phải kéo nàng đến bên người: “ béo, béo, là gầy, Trẫm phải để cho Quý tần nương nương của mình hảo hảo bồi bổ mới được”, xong liền ôm Quý U xuống giường, lại cho Tiểu Thịnh Tử xuống truyền bữa.

      Tiểu Thịnh Tử vẫn luôn đợi ở ngoài cửa sẵn sàng nghe phân phó, cũng sớm chuẩn bị thức ăn rồi. Nhìn Hoàng thượng ôm Quý tần nương nương đến trước bàn, lại cuối đầu nhìn chằm chằm dưới chân. Đương nhiên càng hy vọng bản thân bị điếc như vậy nghe được lời dụ dỗ Quý tần nương nương của Hoàng đế. Hoàng đế lãnh khốc đâu mất rồi a.

      Quý U cũng kinh ngạc, nghĩ là Hoàng đế dễ dàng tha thứ cho nàng như thế. Nàng hai tay nâng má, ngơ ngác nhìn Thích Bạch, hi vọng có thể nhìn ra được điểm sơ hở, đáng tiếc là chờ đến khi thức ăn được mang lên Thích Bạch bắt đầu nghiệp vỗ béo Quý tần nương nương của rồi.

      Bọn họ ngươi ngụm ta ngụm, hoàn toàn giống như là mới ở chung với nhau chỉ ngày. Thẳng đến khi bữa tối kết thúc, Hoàng đế bệ hạ mới rời xử lý các tấu chương lúc chiều bị để qua bên.

      Trước khi , Thích Bạch còn cẩn thận hôn lên ánh mắt, mũi, môi, trán, cằm, lỗ tai, cổ,…xong lại : “Ngoan ngoãn, trẫm xử lý công vụ, ngày mai lại đến thăm nàng.” Lúc này mới lưu luyến rời khỏi Phương Vũ cung.

      Quý U ăn uống no nê, vào trong gian tắm thoải mái, thư thả lát rồi lại cẩn thận suy tư những bước tiếp theo cần làm những gì rồi mới ngủ.

      Ngày hôm sau nàng đợi được Hoàng đế đến, lại đợi được thánh chỉ tấn phong. Lúc Tiểu Thịnh Tử cầm thánh chỉ tiến vào là vạn phần cung kính, vị Quý tần nương nương này, , tuyên xong thánh chỉ này nàng còn là Quý tần nữa, mà chính là chủ tử mà phải phục vụ tốt.

      Tiểu Thịnh Tử cung kính : “Thỉnh Quý tần nương nương tiếp chỉ”. Quý U ngẩn người còn Niệm Hạ lại là cười, mà Linh Đông còn chưa kịp hồi thần sau kinh hách ngày hôm qua, thời điểm chủ tử thị tẩm nàng cũng có cơ hội dựa vào người Hoàng đế, bất quá ba người vẫn chỉnh tề quỳ xuống tiếp chỉ.

      “Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, Phương Vũ cung Quý tần Quý thị, tính tình ôn hòa, lễ nghi đầy đủ, hiền thục, cử chỉ hào phóng, tâm tư mẫn tuệ, phong tư nhã nhặn, khắc sâu trong lòng trẫm, nay đặc cách phong làm tam phẩm tiệp dư, phong hào “Tích”, dời đến Vĩnh Thọ cung. Khâm thử”. Tuyên chỉ xong, Tiểu Thịnh Tử liền cất lời chúc mừng Tích tiệp dư nương nương.

      Quý U còn sững sờ trong khi Niệm Hạ vội vàng thưởng cho vị nội giám tổng quản này. Tuy lường trước được là nàng được tấn cấp nhưng nhảy lần sáu cấp cũng quá đáng sợ .

      May mắn ngày hôm qua cũng phải thị tẩm chính thức, hôm nay cũng cần thỉnh an Hoàng hậu. Bằng nàng quả thực trở thành cái bia ngắm hết sức chói lọi a. Bất quá, ngũ phẩm trở lên phải ngày nào cũng thỉnh an, xem ra thể ngủ đến tự tỉnh dậy được nữa rồi. Lúc này, chẳng lẽ phải nên ngẫm lại tiếp đón “quan tâm” của chúng tỷ muội trong hậu cung như thế nào sao?

      Linh Đông bên này như bị lửa đốt, chỉ là buổi chiều thôi mà, cả thế giới thay đổi rồi. Mà Niệm Hạ lại là hưng phấn nên lời, Vĩnh Thọ chính là cung điện có phong cảnh đẹp nhất trong cung. Chủ tử là uy vũ.
      phương1311, TrâuChris thích bài này.

    5. milary

      milary Active Member

      Bài viết:
      244
      Được thích:
      210
      Chương 6: Phản ứng của hậu cung

      Editor: Mây

      Lại đến khi Tiểu Thịnh Tử trở về Dưỡng Tâm điện, Hoàng đế bệ hạ liền hỏi về phản ứng của Tích tiệp dư.

      Tiểu Thịnh Tử đúng là khổ nổi, tiệp dư nương nương cũng có cùng nô tài câu nào mà, chỉ ngây người tới tận lúc nô tài rời .Bất quá Tiểu Thịnh Tử thể nào trả lời như vậy được.

      “Hồi Hoàng thượng, Tích tiệp dư nương nương nghe xong thánh chỉ liền cao hứng nhanh chóng thưởng cho nô tài, thời điểm nô tài rời , nương nương vẫn còn cao hứng đến ngẩn người nha”. Lời này phải là rất hợp với tưởng tượng của bệ hạ ngài sao…

      “Khụ, nàng có thể nghĩ cái gì đến ngẩn người được chứ, ước chừng là nghĩ xem bữa trưa ăn cái gì, trẫm bận rộn như vậy, thời gian đâu mà thăm nàng. Thôi, buổi tối trẫm lại thăm nàng chút.” xong liền phất tay cho Tiểu Thịnh Tử lui xuống. Thoạt nhìn giống như là vội đến mức thời gian chuyện cũng có.

      Bệ hạ ngài cũng cần miễn cưỡng ra lời muốn thăm tiệp dư nương nương, nô tài cũng đâu có đề nghị ngài đâu a…

      Thích Bạch nhìn tấu chương, tư tưởng lại bay đến Vĩnh Thọ cung. biết nàng có hài lòng phần vị này hay , muốn cho nàng nhiều hơn nhưng cũng chỉ có thể từ từ thăng lên. biết nàng có thích cung điện này hay , cũng biết nàng có hiểu được phong hào “Tích” ban cho nàng .. U U, thời điểm đọc ra khuê danh của nàng, phảng phất như lại vướng vào ma chướng. Hoàng đế bệ hạ nhìn tấu chương chút, lại mỉm cười.

      Thời điểm Quý U chuyển sang Vĩnh Thọ cung, hậu cung muốn nổ tung rồi.

      Trong Thừa Càn cung, Trần hoàng hậu mặt chút thay đổi nhìn chúng phi tần tán gẫu, đều là bộ dáng hận thể xé nát Tích tiệp dư.

      Bất quá chỉ mới được sủng ái buổi chiều, những người này thể kiềm nén được tức giận. Đợi ngày mai Tích tiệp dư đến thỉnh an cũng biết diễn ra quang cảnh gì. Tâm tình Hoàng hậu lạnh nhạt, có nữ nhân được sủng ái sao, này cũng tin được.

      Nếu người có khả năng lửa giận công tâm nhất khi nghe tin tức này, há chẳng phải là Quý Như sao?

      Nếu thứ đầu tiên mà Quý Như kiêu ngạo đó chính là thân phận đích nữ của mình, chỉ là nàng được cha nàng thương . So sánh với tướng mạo của Quý U nàng còn cách khoảng lớn. Sau này dựa vào thân phận đích nữ, nàng liền có được phân vị cao hơn, áp bức Quý U. Kết quả hôm qua Quý U và Hoàng đế gặp gỡ tại Ngự hoa viên, liền thăng lên thành tam phẩm, phân vị của nàng giờ so với Quý U còn kém hơn. Lại nhìn Yên Ngọc cung của nàng, nhìn ngang nhìn dọc thế nào cũng bằng viên gạch tại Vĩnh Thọ cung!

      Nhìn ánh mắt trào phúng của Lương chiêu viện, vẻ mặt thương xót của Minh chiêu nghi,… Quý Như hung hăng nắm chặt khăn tay, Quý U, ngươi xem!

      “Ha ha, đúng là tạo hóa, Quý quý nghi là có phúc khí, hai ngày trước muội muội ngươi còn giúp ngươi chịu phạt quỳ, hôm nay thành Tích tiệp dư, các ngươi tỷ muội tình thâm, tại hậu cung là làm cho người người đều hâm mộ a!” Nhìn Quý quý nghi níu chặt khăn tay, nhìn nàng mất mặt, nụ cười của Trần Trang phi muốn nhịn cũng được.

      “Trang phi nương nương đùa, trong hậu cung này tất cả chúng ta phải đều là tỷ muội sao? Nay Tích tiệp dư được sủng ái, chứng minh điều là nàng đem Hoàng thượng của chúng ta hầu hạ cao hứng, Hoàng thượng cao hứng chúng ta cũng cao hứng đó thôi. Sao có thể cái gì mà hâm mộ với hâm mộ ở đây chứ.” Chỉ cần Trần Trang phi chuyện, Lục Hiền phi nhất định phải tiếp, Trần Trang phi mà đông, nàng nhất định tây.

      Trần Trang phi nghe Lục Hiền phi xong liền muốn khinh thường. Ai cùng với ngươi làm “chúng ta” chứ. Còn cảm thấy chính mình là Hiền phi, đợi cơ hội liền biểu diễn vẻ mặt hiền lành. Ngươi làm mất hài tử của ta, ta cùng ngươi nhất định phải là chết ngừng.

      Lương chiêu viện cười : “Có thể thấy được đây là hai ngày học quy củ, sau khi bị phạt phải là liền hiểu chuyện sao. Quý quý nghi cho muội muội mình cơ hội tốt như vậy, quả nhiên là tỷ muội tình thâm.” Lương chiêu viện chính là nanh vuốt của Trần Trang phi, dùng vẻ mặt ngạo mạn mà chuyện cùng Quý quý nghi.

      Quý Như quả muốn gì đó, nhưng ngồi cùng nàng đều là những người có phân vị cao a! Muội muội nàng cũng có ở đây, mà nàng cũng muốn chịu phạt đâu.

      Minh chiêu nghi vừa định mở miệng, nhưng nhìn thấy Hoàng hậu nhăn mi, liền ngừng lại tâm tư muốn giúp Lục Hiền phi. Nghĩ đến việc mấy ngày trước Lương chiêu viện vừa phạt Quý tần, người ta xoay người cái liền thành Tích tiệp dư, thăng lần lên đến tam phẩm. Nếu tăng nữa liền bắt kịp Lương chiêu viện a.

      Lương chiêu viện cũng là người ngu ngốc, tính tình Trần Trang phi chính là chỉ sợ hậu cung loạn, liền sai khiến Lương chiêu viện đối phó việc Quý quý nghi giữa đường đoạt hoàng thượng, ngờ lại đắc tội người có chút bản lãnh, vậy mà bây giờ còn khoe ra việc mình phạt Tích tiệp dư.

      Mà Tình quý tần được sủng ái nhất trong truyền thuyết từ đầu đến cuối đều im lặng ngồi ngốc ở bên. Tình quý tần chính là người được thị tẩm nhiều nhất trong tháng. Trần Trang phi cùng Lục Hiền phi đều nghĩ tới việc mượn sức nàng, nhưng đến nay nàng cũng có biểu ràng.

      Đây chính là người Quý quý nghi nghĩ đến mượn sức nhiều nhất trong cung. Bởi vì việc Trần Trang phi thích Quý quý nghi nàng cũng có gì bí mật, còn Lục Hiền phi lại giúp Hoàng hậu xử lý cung vụ, cả ngày thể bộ dáng của phó Hoàng hậu.

      Quý quý nghi liền nghĩ đến người được sủng, có thể cùng hoàng thượng nhắc đến mình thêm vài câu. Người có được bản lãnh này chỉ có thể là người nhìn thấy Hoàng thượng nhiều nhất trong cung – Tình quý tần. Tình quý tần tuy rằng chưa bao giờ bài xích chuyện đáp lời cùng Quý quý nghi, nhưng cũng chưa bao giờ lưu lại cùng nàng dùng bữa tối. Dường như cũng biết mục đích Quý quý tần tiếp cận mình.

      “Được rồi, đều đừng nữa, hôm nay mọi người tán ra thôi.” Hoàng hậu mỗi ngày đều nghe những người này đối đáp qua lại, cũng thấy phiền.

      Chờ nhóm các nàng đều rời khỏi Thừa Càn cung, Lý mama bên người Hoàng hậu mới mở miệng.

      “Hoàng hậu nương nương, Tích tiệp dư hình như bắt đầu được sủng ái, chúng ta lại đưa canh như những lần trước sao?” Hoàng hậu nương nương cũng là số khổ, nhiều năm như vậy, trừ bỏ ngày 15 hàng tháng Hoàng thượng qua đêm tại cung Hoàng hậu, bình thường hai vợ chồng này lại tương kính như tân, tuyệt quấy rầy lẫn nhau. Từ hai năm trước Hoàng hậu sinh non, hình như cũng chưa cười qua bao giờ.

      cần, những người có phân vị cao, ta muốn người cũng thể có đứa . Hại hài tử của ta, các nàng còn dám muốn có hài tử của mình, các nàng mà cũng xứng? Tích tiệp dư vừa được tấn thăng, vẫn là để cho các nàng ấy đấu nhau .” Hoàng hậu lạnh mặt trả lời.

      Hoàng hậu gả cho Hoàng thượng, lúc ấy vẫn là Thái tử, vào năm 16 tuổi, cũng có trải qua những ngày cầm sắt hài hòa.

      Hoàng hậu là người hiền hòa, Hoàng đế lại lành lùng. Có khi cả ngày hai người ở chung chỗ cũng với nhau được vài câu. Hoàng hậu cũng muốn sinh hài tử để nuôi dưỡng, tiên hoàng phải cũng chỉ có hoàng tử là Hoàng thượng hay sao.

      Hai năm trước, nàng chỉ mới mang thai được hai tháng, lại bởi vì bị cung nhân va chạm mà sinh non. Tuy rằng những cung nhân bị hiềm nghi lúc ấy đều bị loạn côn đánh chết, nhưng người chân chính đứng sau màn lại may mắn thoát được. Lục Hiền phi, Trần Trang phi, mỗi người các nàng đều đừng nghĩ đến chuyện sinh hạ hài tử. Trần Trang phi phải là đem lỗi làm cho nàng sinh non đổ lên người Lục Hiền phi sao, các người cứ cắn xé lẫn nhau !

      Hoàng hậu nhìn về phương xa, nghĩ đến vấn đề hài tử. Bản thân bị hại phải sinh non, sau này hoài thai cũng dễ. Nếu thể sinh nữa việc nhận nuôi hài tử của phi tần khác cũng là có thể.

      Ban đầu, Quý tần chính là người nàng cảm thấy thích hợp để lựa chọn, xinh đẹp nhưng ngốc nghếch, lại được sủng, phần vị cũng cao, đến lúc bỏ mẹ giữ con là kế hoạch tốt nhất. Nhưng là nếu nàng bắt đầu được sủng lại ổn. Chung quy cũng là vì, phi tần từ tam phẩm trở lên có thể tự mình nuôi dưỡng hoàng tử.

      --- ----ta là đường phân cách chuyển cảnh----

      Binh bộ thị lang Quý phủ

      phụ nhân dung mạo thập phần xinh đẹp khóc vô cùng thương tâm, người này chính là mẫu thân của Quý U, Quách di nương. Quý U có thể là hoàn toàn thừa kế dung mạo xinh đẹp của mẫu thân, nếu Quý Lĩnh cũng sủng nàng đến như vậy.

      Quý Lĩnh đem tin tức Quý U được thăng làm tam phẩm tiệp dư cho Quách di nương lại làm nàng khóc. Nàng ở trong phủ cũng quá khó sống, Quý Lĩnh bởi vì trước kia có lỗi với nàng, nên đối nàng thập phần sủng ái. Hài tử của nàng đều được nuôi dưỡng như dòng chính. Nàng cảm thấy hết sức lo lắng cho con ở trong cung. Hoàng cung là nơi ăn thịt người, tính tình nữ nhi lại đơn thuần, nàng làm sao lại lo lắng được.

      Quách di nương vừa khóc vừa : “Lão gia, có lẽ nữ nhi của chúng ta là người ngốc, có phúc của người ngốc.” Mắt thấy nàng cả ngày theo Quý Như, lại bị gài bẫy, nhắc nhở sao nàng cũng nghe.

      Quý Lĩnh dỗ dành ái thiếp của mình, nhìn thấy nàng khóc trong lòng cũng khó chịu, đem nàng ôm vào lòng mà vỗ về. thấy phải người ngốc có phúc của người ngốc, mà là khuê nữ nhà sau khi chịu tổn thương trưởng thành.

      Nhìn ái thiếp của mình cùng với tiểu nhi tử sáu tuổi, nghĩ lại khi xưa bản thân có lựa chọn khác đành phải cưới nữ nhân ác độc kia, nữ nhân mình thích lại chỉ có thể làm thiếp. Mặc dù dành hết tình cho nàng, cùng nàng sinh nhi tử cùng nữ nhi nhưng vẫn cảm thấy đủ. có danh phận chính thê, lúc có trong phủ liền sợ nàng bị khi dễ. Lúc nàng bị khi dễ cũng lại với mình, nhiều năm như vậy, quả là hết sức ủy khuất nàng.

      trông cậy Quý U có thể sáng rọi cửa nhà, chỉ mong nàng có thể sống khỏe mạnh trong cung.

      Mà nữ nhân ngồi tại chính viện, thân hồng y, giống như từng thời khắc đều cho toàn bộ người trong phủ biết nàng mới chân chính là chính thê. Đây chính là mẫu thân của Quý Như, đối với Quý Lĩnh nhất kiến chung tình, khi gặp lại nàng , lần thứ ba trông thấy lại là phải gả. Lúc trước thiết kế bò lên giường Quý Lĩnh, buộc phải phụ trách cưới nàng làm chính thê, tuy thành công nhưng những năm này nàng sống cũng dễ dàng.

      Phụ thân nàng có thể buộc Quý Lĩnh cưới nàng, nhưng thể buộc nàng, sủng nàng.

      cho nàng đứa , nhưng chưa từng để ý nàng. Nàng mấy năm nay ngày ngày ầm ĩ, may mắn là nữ nhi của mình cũng chịu thua kém, lừa được nữ nhi của tiện nhân kia. ngờ lại nghe được tin tức tiểu tiện nhân này lại leo lên được tam phẩm tiệp dư, tâm tình thể nào tốt được. Ở nhà, chính mình bằng Quách di nương, trong cung, con mình cũng bị con cũng tiện nhân đè xuống, nàng là nuốt trôi cục tức này.

      Nhìn mảnh vỡ đồ sứ đầy đất, nàng nghĩ phải tìm phụ thân của mình thương lượng chút.
      phương1311Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :