1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hen_88

      Hen_88 Well-Known Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      291
      Cảm ơn cả nhà ủng hộ, nhà cháu tiếp tục cố gắng!
      Hòa Yên Linh, levuong, cỏ283 others thích bài này.

    2. Hen_88

      Hen_88 Well-Known Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      291
      @dehanmingukmanse sắp rồi nhé! Mấy chương nữa thôi. Nhưng San Nương nhà ta quyết vào con đường cũ nên dự là cu Khanh còn bị ngược dài.

    3. Hen_88

      Hen_88 Well-Known Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      291
      Chương 74. Đua thuyền rồng


      Ngày hôm sau, lúc nhà Ngũ lão gia lên thuyền trở về, ở cạnh bến tàu quả nhiên gặp phải nhóm kiểm tra “Chó đen”.

      giống lúc trước bọn đến, lần này, dù Quế thúc đưa tới cái hà bao rất lớn, những người kia vẫn kiểm tra cực kỳ nghiêm ngặt, ngay cả sách San Nương cầm trong tay cũng bị lục lọi lật giở lần.


      Bất quá, túi tiền rốt cuộc vẫn có điểm tác dụng, ít nhất khi những người kia lục xem hành lý của bọn họ, động tác cũng thô lỗ như lúc lục soát các thuyền bè khác. Bọn nha dịch đem sách của San Nương trả lại cho Quế thúc, San Nương cố ý giả bộ bộ dáng chịu mạo phạm, nàng quay đầu : “ cần!”

      Có lẽ sợ Ngũ phu nhân chấn kinh, hiếm khi thấy Ngũ lão gia liên tục kiềm chế cơn tức như lúc này, chỉ ngồi chỗ, khuôn mặt xanh mét trầm mặc trừng mắt nhìn bọn nha dịch. Ngũ phu nhân trái lại lo lắng Ngũ lão gia nổi tính nóng nảy xung đột với người ta, vẫn luôn đứng dán vào sau ghế Ngũ lão gia ngồi. Cho đến khi cả nhóm “Chó đen” đều từ thuyền lui ra ngoài, nhà mấy người mới nhàng thở ra. San Nương vô thức sờ sờ vào lá thư giấu bên hông.

      Khi thuyền chuẩn bị khởi hành, bờ đột nhiên truyền đến trận tiếng gọi ầm ĩ. Ngũ lão gia nghiêng đầu nhìn lại, ra là lão hòa thượng Đức Tuệ dẫn Viên Trường Khanh đến tiễn bọn họ.

      thế nào Viên Trường Khanh cũng gọi Ngũ lão gia tiếng “Ngũ thúc”, có ý đến tiễn đưa trưởng bối vốn là lẽ đương nhiên, San Nương lại cảm thấy, chừng là yên tâm về lá thư này, đây là muốn tận mắt nhìn thấy bọn họ bình an rời mới có thể yên tâm.

      Nàng cho rằng tìm cơ hội hỏi nàng câu tình huống vừa rồi, lại nghĩ Viên Trường Khanh vẫn luôn trầm mặc đứng sau lưng lão hòa thượng. Ngũ lão gia Ngũ phu nhân chủ động hỏi, cũng chủ động trả lời --- ừm, kỳ như vậy là rất bình thường, vốn chính là người như vậy, quá hòa hợp với mọi người. San Nương ra cũng cảm thấy có chỗ nào kỳ quái. Chỉ trừ việc nàng muốn dùng ánh mắt báo cho biết lá thư an toàn, chẳng hiểu sao lại lọt vào mắt .

      Từ đầu đến cuối, mắt Viên Trường Khanh đều nhìn về phía người chuyện cùng , nhìn Ngũ lão gia và Ngũ phu nhân, Hầu Thụy và Hầu Quyết, nhìn lão hòa thượng, nhưng ánh mắt cũng chưa từng nhìn về phía San Nương.


      --- Ơ! Cái này là tránh hiểm nghi quá kỹ lưỡng ! San Nương tự cho là mình hiểu, bĩu môi cái liền nghiêng đầu ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.

      Mà cho đến khi mắt nàng dời chỗ khác, Viên Trường Khanh mới lần đầu hướng về phía nàng nhìn sang, sau đó cung kính đáp lời Ngũ lão gia, : “Vâng, con trở lại kinh thành dịp gần nhất… “


      đường gió êm sóng lặng trở lại trấn Mai Sơn. Lúc xuống thuyền, Hầu Thụy đột nhiên cảm khái câu: “Ài, ngày mai lại phải học…”

      Ngũ lão gia tự tay đỡ Ngũ phu nhân chuẩn bị xuống thuyền nghe được, lập tức dựng thẳng lông mày quay đầu lại, Hầu Thụy sợ tới mức cứng hết cả chân, lập tức thở cũng dám thở mạnh.


      Đúng lúc Ngũ lão gia vừa muốn há mồm quát tháo , đột nhiên cảm giác Ngũ phu nhân kéo kéo ống tay áo. Ngũ lão gia cúi đầu nhìn Ngũ phu nhân, lúc quay đầu lại nhìn Hầu Thụy, vẻ mặt tức giận cũng vơi ít, với Hầu Thụy: “Thời điểm nên đưa các con chơi, chúng ta tự đưa các con ra ngoài. Nhưng thời điểm các con phải đọc sách chăm chỉ, các con cũng nên nghiêm túc đọc sách mới đúng, bằng lần sau mang theo các con!” --- cuối cùng cũng có cao cổ lớn giọng mà mắng chửi người.

      Lão gia đỡ phu nhân xuống thuyền, Hầu Quyết kéo tay San Nương, hướng ca ca le lưỡi làm mặt quỷ.

      ***

      câu kia của Viên Trường Khanh, “Có thể có người theo dõi”, khiến San Nương khỏi đánh trống trong lòng. Ngày hôm sau lúc học, sau khi nàng xuống xe ngựa ở trước cửa học lý, theo thói quen tìm dáng hình đồng học, đem mấy người lại ở gần cửa đánh giá lượt.


      Cái gọi là nghi lân trộm rìu, trong lòng nàng có việc phải gánh, liền xem ai cũng giống như có điểm đáng nghi, thế cho nên lúc đồng học Triệu Hương Nhi cùng Du Tuệ lại gần vỗ vai cùng nàng chào hỏi, nàng bị hù đến nỗi suýt kêu ra tiếng.

      (Nghi lân trộm rìu: “lân” trong từ “lân cận”, chỉ hàng xóm, nôm na là “nghi người trộm rìu”. Chuyện được kể như sau: Có người bị mất cây rìu, bèn nghi ngờ đứa con của người hàng xóm ăn cắp. Do đó ông ta thường xuyên theo dõi cậu thanh niên ấy, thấy chàng trai đường giống y như người ăn cắp cây rìu của mình, nghĩ thầm: “Bước phát ra thanh nào cả, xem ra là người điêu luyện.” Rồi hôm ông ta nghe cậu thanh niên chuyện với người khác liền nghĩ: “ mà phát ra thanh the thé, dường như sợ người khác nghe thấy, là gian xảo”. Ông ta cảm thấy dáng của cậu thanh niên giống tên trộm, thanh giọng giống tên trộm, tóm lại toàn thân từ xuống dưới, nhất cử nhất động, có chỗ nào giống kẻ trộm. Sau này ông ta tìm thấy cây rìu bị mất, ra là khi chặt củi núi, do cẩn thận làm rơi rìu xuống khe núi. Ngày hôm sau ông ta lại nhìn thấy cậu con trai người hàng xóm, lại cảm thấy dáng của ta khác gì người thường, lời cũng bình thường, chẳng giống tên ăn trộm tí nào cả.)

      Vì vậy buổi chiểu lúc gặp được Lâm Như Đình ở hội quyên góp, nàng liền tìm cơ hội chặn Lâm Như Đình ở góc hẻo lánh, hết sức thuận lợi mà đem lá thư giao cho .

      Lâm Như Đình tiếp nhận thư sau trận kinh ngạc, tựa như có điều muốn hỏi nàng, cuối cùng lễ độ hỏi nàng gì cả.

      Tuy San Nương có lá gan lớn, đưa cái thư tín cũng coi là việc gì to tát, nhưng đến cùng vẫn là liên quán đến việc cẩn mật, đối với nàng thế nào cũng là có chút áp lực. giờ rốt cuộc thư cũng được giao, nàng đột nhiên cảm thấy “ nợ thân”, liền hướng về phía Lâm Như Đình mỉm cười, nhanh chóng bước chân rời .

      Nàng vừa mới từ chỗ hẻo lãnh ra đụng phải Liễu Mi cũng tìm Lâm Như Đình. Liễu Mi ngăn nàng lại, “Lâm học trưởng đâu?”


      “Ở bên đó”. San Nương thoải mái nhất thời chủ quan, cũng nghĩ nhiều, liền chỉ về hướng Lâm Như Đình đứng.

      Mà nhìn Liễu Mi tìm theo hướng tay nàng chỉ, San Nương mới đột nhiên chau mày --- cái gì gọi là “Lâm học trưởng đâu”?! Nghe như Liễu Mi biết Lâm Như Đình là bị nàng gọi

      Liễu Mi thuận theo hướng San Nương chỉ mà , đúng lúc qua vừa hay nhìn thấy Lâm Như Đình đem phong thư nhét vào trong ngực. Mắt nàng chợt lóe, chỉ làm bộ cái gì cũng chưa thấy, qua đối mặt với Lâm Như Đình, cười : “Hóa ra học trưởng ở chỗ này!”

      ***


      Đảo mắt là đến tết Đoan Ngọ.

      Tuy bên trong Hầu gia kỳ hòa thuận, nhưng chịu nổi lão phu nhân thích bài ca cả nhà vui vẻ, cho nên mỗi năm gặp dịp tết, đám nam nhân có thể nương các loại lý do để chuồn , các nữ quyến lại thể nghe theo lời kêu gọi của lão phu nhân, từ xuống dưới đến biểu diễn tiết mục về lòng hiếu thảo.


      Năm ngoái Ngũ phu nhân vì trốn tránh trường hợp như vậy, thậm chí tiếc thân mình tắm nước lạnh đến mức bị bệnh. Năm nay chính mình phải phiền não, lo lắng, Ngũ lão gia trực tiếp thay bà làm chủ.

      Đoan Ngọ ngày đó, San Nương cùng Hầu Thụy, Hầu Quyết thu thập thỏa đáng chính mình, chờ lão gia phu nhân cùng nhau ra cửa, lão gia dạo tới dạo lui tới, với bọn họ, lão gia cùng phu nhân đều , nhưng trong nhà thể có ai , cho nên cần đến bọn họ ba con gấu con đại diện cho hai vợ chồng họ đến chỗ lão phu nhân tận hiếu thừa hoan, cho vừa ý lão phu nhân…

      Cũng may hôm nay là Đoan Ngọ. Tiết Đoan Ngọ, xem đua thuyền rồng là điều tất nhiên. Lão phu nhân luôn chú ý đến thời tiết nơi đó, sớm phái người đến bờ sông Lạc Mai dựng đài xem thi đấu lớn, lại mời bạn bè thân thích, nhân vật nổi tiếng ở trấn cùng tới xem. Khi San Nương theo ca ca đệ đệ cùng lên đài xem đấu, lão phu nhân sớm ngồi cùng với người nhà các nữ quyến có uy danh, mọi người ngồi chỗ cười cười . Đương nhiên, còn có Viên gia lão thái quân cùng Viên Sưởng Hưng Viên nhị.


      Làm lão đại trong nhà, Hầu Thụy đành phải cắn răng căng da đầu mà bước lên, hướng lão phu nhân bẩm báo rằng Ngũ lão gia và Ngũ phu nhân đều bị “nhiễm phong hàn” nên thể đến.

      Mặc kệ lão phu nhân tin hay tin, lúc này trước mặt khách nhân, chính là tin bà cũng chỉ có thể làm bộ tin, liền lo lắng hỏi thăm vài câu “bệnh tình”, lại ra hình ra dáng mà sai người thăm vợ chồng Ngũ lão gia, lại đưa ít hoa quả tươi theo mùa và đủ loại bánh chưng, sau khi biểu diễn màn tấm lòng người mẹ như vậy, có lẽ cuối cùng trong lòng chán, rất nhanh liền phất tay bảo bọn Hầu Thụy xuống.

      Chỉ là Hầu Thụy Hầu Quyết là nam hài, hai huynh đệ cách đài xem thi đấu bốn phía cũng có người quản thúc. San Nương lại bất hạnh là cái nương gia, huống hồ là nương gia có người lớn trong nhà bên cạnh, vì vậy chỉ lão phu nhân, ngay cả đại phụ nhân nhị phu nhân tam phu nhân cùng nhóm bà thím dì đều tự giác gánh vác chức trách giám hộ, gắt gao đem San Nương kéo lên đài xem đấu. Cũng may phải ai cũng quan tâm nàng, sau khi đơn giản bày tỏ chút thân thiết phúc hậu của mình, nhóm phu nhân liền buông tha San Nương. Cư nhiên San Nương tuổi còn , bối phận thấp, nhìn đài xem đấu có chỗ nào hơi thuận lợi chút đều sớm bị người chiếm, nàng chỉ đành chịu đãi ngộ bị chen lấn vào trong góc đài.

      Tuy ban đầu đài là để xem đua thuyền rồng, mọi người cũng đều là nương vào danh nghĩa xem đua thuyền rồng mà tới, thực tế lại có mấy người cảm thấy hứng thú với trận đua thuyền sông. San Nương kêu ra quan hệ thân thích với nhóm bảy lớn tám dì cả đó, đám đều hứng thú bừng bừng mà nghị luận thị phi ngắn dài chuyện của nhà ải nhà ai.San Nương thấp bé bị lấp ở trong góc, vừa nhấc mắt, cũng chỉ có thể nhìn thấy toàn trang sức chói lọi, cũng loạt búi tóc đen nhánh được chải chuốt trơn bóng, đừng là thuyền rồng, ngay cả chút gợn nước sông Lạc Mai đều nhìn tới.

      Nàng nằm ở bàn, lấy tay chống trán, ngay cả lòng dạ cũng đều tháy hối hận. Sớm biết chiêu thức của ông bố đáng tin cậy ấy nhà nàng có hiệu quả, tối hôm qua nàng nên tắm nước lạnh trước tiên…


      Nàng chính là hối hận, đột nhiên có người mạnh mẽ ngồi xuống cạnh nàng. Động tĩnh kia ràng mang theo bụng oán khí.

      San Nương từ dưới cổ tay nhìn sang, liền thấy Thập tứ nương sa sầm mặt ngồi bên cạnh nàng. Nàng khỏi nhướng mày dò hỏi.

      Thập tứ nương đầu tiên có nhìn nàng, người mình ở đó lặng lẽ thở dốc, sau đó đột nhiên quay đầu nhìn về phía nàng, kéo cái khuôn mặt cứng ngắc tươi cười hỏi: “Thập tam tỷ tỷ mình ngồi ở chỗ này làm cái gì?”

      Vô nghĩa! San Nương yên lặng mắt trợn trắng, lười biếng : “Xem thuyền rồng a.”

      “Nơi này cái gì cũng nhìn thấy được.” Thập tứ ngó phía trước thấy loạt cái ót.

      “Đúng vậy”. San Nương lại lấy tay chống trán. Nếu như phải chú ý đến dáng vẻ của mình, lúc này nàng đều muốn trực tiếp nằm bàn, cho nên nàng cũng có kiên nhân ứng phó với Thập tứ. --- Thập tứ thích liền , thích , nàng còn lười phải nghe đâu!


      Thập tứ bảy ra vẻ mặt kia, chính là muốn San Nương chủ động hỏi nàng, San Nương thế nhưng lại hết sức bảo trì bình thản, vì vậy nàng liền mất kiên nhân, nén được tức giận.

      Nàng đột nhiên quay người lại, học tư thế của San Nương, cũng đặt khuỷu tay lên bàn, bàn tay chống đầu : “Tỷ tỷ tức giân?”


      “Ta tức giận cái gì?” San Nương vẫn là bộ dáng lười đối phó.

      “Các nàng tỷ tỷ như vây, tỷ tỷ…” Thập tứ dừng chút, đột nhiên thở dài, “ ra tỷ tỷ cũng biết các nàng gì a!”


      “Biết cái gì?”

      Thập tứ cẩn thận nhìn trái nhìn phải, tiến đến bên cạnh San Nương giọng : “Ta nghe người ta , tỷ tỷ cùng Viên đại biểu ca ở chùa Ngọc Phật vụng trộm gặp nhau”.

      San Nương ngẩn ra, tay chống thái dương đột nhiên buông xuống. tuy nàng cùng Viên Trường Khanh ở chùa Ngọc Phật gặp mặt phải việc gì bí mật, chuyện như vậy đáng để Thập tứ tới hỏi nàng ! Lại còn dùng hai chữ “vụng trộm”.


      Nàng phản ứng lại, biểu ấy lọt vào mắt Thập tứ , ánh nhìn lạnh lẽo thoáng lên trong mắt nàng ta. Thập tứ bỗng dưng ngồi thẳng người, hạ giọng : “Chuyện này lại là ?!”

      San Nương nhìn nàng, nhướng mày hỏi ngược lại: “Ai với muội?!”

      “Mặc kệ là ai , tỷ chỉ cần cho muội biết, có phải vậy hay ?!” Thập tứ mắt nhìn trừng trừng vào mắt nàng, biểu tình cơ hồ như muốn nhào tới cắn nàng.


      San Nương khỏi cảm thấy kỳ quái, “Phải hay , liên can gì đến muội? Muội như vậy…”

      Bang!

      Thập tứ đột nhiên vỗ bàn cái, lại đứng lên, trong nháy mắt hù đến San Nương, cũng làm mọi người chung quanh tất cả đều quay đầu nhìn lại.

      Cho đến khi con mắt bốn phía đều nhìn qua, Thập tứ mới ý thức được nàng thất thố, vội quay ra cười với San Nương : “Làm muội sợ muốn chết, muội còn cho là có sâu đâu, hóa ra nhìn lầm rồi.” xong lại ngồi trở về.

      Chờ đến khi mấy con mắt tò mò xung quanh tất cả đều dời chỗ khác, Thập tứ đột nhiên giữ chặt ống tay áo của San Nương, nhìn bốn phía cười :” Tỷ tỷ bồi muội ra ngoài thay xiêm y.”

      San Nương tự nhiên nghĩ động, mà Thập tứ nương ngoan cố ràng so với nàng hơn tháng, lại cao hơn nàng nửa cái đầu, thế nhưng chính là nàng bị muội muội kéo từ đài xem đấu xuống.

      Hôm nay theo San Nương là Ngũ Phúc và Lục An. Hai người thấy thế, vội vàng theo, Thập tứ nương lại hung hăng chỉ tay về phía các nàng, “Ta có lời muốn ní với chủ tử các ngươi!”

      San Nương sợ nàng trước mặt mọi người nháo đến khó coi, vả lại nàng cũng muốn biết rốt cuộc chuyện là như thế nào, liền bảo Ngũ Phúc cùng Lục An ở lại.

      Thập tứ kéo San Nương đến chỗ tránh gió bên bờ sông, nhìn xem bốn phía có ai, liền hung hăng vung tay San Nương, cắn răng : “Tỷ tỷ đừng giả ngu với ta! Tỷ tỷ ràng biết, lão thái thái có ý đem ta…”. Nàng cắn cắn môi, vành mắt đột nhiên đỏ, lại giơ tay bắt lấy cánh tay San Nương, mang theo nức nở : “Ta so được với tỷ tỷ, tỷ tỷ so với ta thông minh hơn, lại có khả năng hơn ta, Viên đại biểu ca tất nhiên thích tỷ nhiều hơn thích ta, nhưng ta…”

      San Nương lại ngẩn ra --- đây là chuyện gì a?! Nàng còn tưởng việc Viên Trường Khanh làm bị người phát rồi sao, như thế nào lại chuyển qua chuyện thích ai hay thích ai?! Hơn nữa, nàng cùng Viên đại cũng phải loại quan hệ này…


      “…. Tuy tỷ tỷ cùng ta giống nhau đều là con vợ lẽ, nhưng trong nhà tỷ tỷ chỉ có mình tỷ là nữ nhi, Ngũ thúc Ngũ thẩm đều chiều chuộng tỷ, đâu giống như ta, trong nhà đích thứ tỷ tỷ muội muội đống, nếu phải ta nịnh bợ lão phu nhân, làm cho lão phu nhân xem trọng ta liếc mắt cái, lão gia phu nhân nhà ta sợ là cũng biết ta là ai. giờ vất vả có lão phu nhân đau ta, thay ta xem trọng cửa hôn này, cư nhiên tỷ tỷ đến nhúng tay, tỷ tỷ đây là ý muốn cho ta sống.” xong, Thập tứ tay kéo ống tay áo San Nương mắt liền rơi lệ.

      San Nương nháy mắt lâu rốt cuộc mới hiểu ý tứ trong lời của nàng, khỏi thăm dò hỏi: “Ý của muội là , lão phu nhân quyết định muốn đem muội gả qua?”

      Thập tứ gật gật đầu, móc ra khăn tay lau nước mắt. San Nương trận nghi hoặc. Xem ý tứ Viên gia lão phu nhân là nhìn trúng Thập nhất nương, nàng còn tưởng rằng lão phu nhân chọn Thập nhất nương…

      Có lẽ thấy vẻ mặt nghi hoặc của nàng, Thập tứ ngẩng đầu : “tỷ tỷ thế nhưng tin?!”. Lại , “Là chính miệng lão phu nhân , chỉ chờ Viên đại biểu ca dự xong lễ mừng thọ của cữu cữu trở về liền hạ định, hôm kia vốn có người cho ta, là đại biểu ca trước lúc hồi kinh, từng cùng tỷ ở chùa Ngọc Phật lén gặp nhau, tỷ, tỷ… Tỷ như thế nào có thể như vậy?! ràng tỷ đều có Lâm học trưởng…”.

      San Nương chính là vì hai chữ “Gặp lén” mà giật mình, bỗng nhiên lại nghe được tên Lâm Như Đình, khỏi càng thêm kinh ngạc.

      “Cái, cái gì?!”

      --- Hay , như thế nào lại nhắc đến tên Lâm Như Đình?!




    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Vậy Lâm Như Đình là người theo dõi San Nương, giống như lời ông Viên là có người theo dõi đó phải ko ta?

    5. Hen_88

      Hen_88 Well-Known Member

      Bài viết:
      23
      Được thích:
      291
      @Mengotinh_Ranluoi 8-| no no! San Nương nghĩ đến chuyện việc Viên Trường Khanh nhờ nàng bị lộ, còn Thập tứ thiên hạ đồn thổi và bản thân Thập tứ cũng cho là San Nương và Lâm Như Đình có gian tình, có gian tình rồi lại còn "vụng trộm" gặp Viên Trường Khanh. Còn cái kẻ theo dõi kia ... cũng có gì bất ngờ đâu. Để chương sau là biết ý mà. Kẻ xấu từ kiếp trước kiếp này lại làm kẻ xấu thôi.
      dehanmingukmanse, Hale205, Chris_Luu2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :