1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      chị vội ra muốn chết mà cứ fai giả bộ ah,:yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      LạcLạc thích bài này.

    2. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Nam 9 bao giờ mới xuất
      khi nào hai ng gặp mặt đây
      LạcLạc thích bài này.

    3. binhyen119

      binhyen119 New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      5
      ôi. khi nào nam 9 mới ra sàn đây, hóng quá :)) :yoyo51: :yoyo51: Tks Lạc Lạc nhoa *bắn tym* :yoyo45:
      Trâu, ChrisLạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 06: San Nương hiểu
      Editor: Meo Moon
      San Nương hiểu thực ra là hai bà tử trước mắt này.

      Bà tử có tướng mạo cay nghiệt họ Mã (coi như rất hợp với gương mặt ngựa của bà ta), là nhũ mẫu của Ngũ phu nhân; Bà tử mặt tròn họ Phương (San Nương bày tỏ, họ này rất hay!), là a hoàn của phu nhân. Chẳng qua, ở trước mặt Ngũ phu nhân, ràng Phương ma ma có địa vị bằng Mã ma ma.

      Ban nãy mới rời khỏi địa bàn của Lão phu nhân, Mã ma ma kia liền trách cứ Phương ma ma: “Ngươi tính toán gì đó? Đón nương chuyện lớn vậy, sao ngươi lại mở miệng ?! Trở về xem phu nhân trách phạt ngươi thế nào!”

      Phương ma ma bụng tức giận, nhưng cũng dám biện bạch, chỉ cúi đầu im lặng.

      San Nương vốn còn muốn thuận theo, cũng có ý định mở miệng dưới tình huống ràng này, chẳng ngờ Mã ma ma kia lại xoay người nổ súng với nàng.

      nương cũng là, tốt đẹp bị bệnh làm chi?! Còn ầm ĩ đến mức bị lão phu nhân đưa về dưỡng bệnh! Sao nghĩ cho phu nhân chứ...”

      Bà ta còn chưa hết, San Nương đứng dậy.

      Mã ma ma nhíu mày, nhìn San Nương bằng ánh mắt kỳ quái.

      San Nương cười : “Ma ma là ai?”

      Mã ma ma sững sờ, nhất thời hiểu ý San Nương.

      San Nương cười, lại hỏi: “Ma ma có biết ta là ai ?

      Mã ma ma lại sững sờ.

      San Nương liền biết, người này chỉ là cái chày gỗ. Nàng nhoẻn miệng cười, : “Ma ma biết à? Xem ra quả nhiên ma ma lớn tuổi, trí nhớ sa sút hẳn.”

      Nàng thoáng nhìn Phương ma ma, quyết định bán cho người này ân tình, : “Ma ma trách lầm vị ma ma này rồi, hôm nay nếu phải Phương ma ma chữa lời, e rằng ma ma chọc phải đại – phiền toái. Ta khuyên ma ma đừng khó chịu nữa, muốn nổi giận gì đó, cũng nên nhìn hẳn .”

      xong, khóe môi vẫn mỉm cười, khẽ gật đầu với Mã ma ma, rồi thản nhiên lướt qua bên người hai ma ma.

      Theo sau nàng, đại nha hoàn Song Nguyên dẫn Tam Hòa, Tứ Hỉ, Ngũ Phúc, còn có ma ma giáo dưỡng - Vương ma ma, cùng với đám tiểu nha hoàn chờ ngay cửa, tất cả đều yên lặng đuổi theo. hàng người rồng rắn hầu hạ, trông cực kỳ khí thế, huống chi hành động cử chỉ của từng người đều chỉnh tề quy củ thể phong phạm thế gia, vô hình trung lại làm tôn thêm phong thái vẻ vang của chủ tử các nàng hầu hạ.

      Tư thái này, lập tức ép Mã ma ma chỉ có thể làm mưa làm gió trong Ngũ phòng mất hết kiêu căng.

      Mã ma ma là cái chày gỗ, nhưng ràng Phương ma ma phải. Lúc này ánh mắt Phương ma ma nhìn Thập tam nương khỏi mang theo mấy phần thận trọng —— xem ra vị Thập tam nương bảy tuổi rời khỏi nhà này, giống vẻ bề ngoài… ừm, tươi cười đáng .

      Năm xưa, lúc đến tết, Phương ma ma từng nhận nhiệm vụ tới phòng chính thỉnh an, nên bà cũng xa lạ gì với Thập tam nương. Chỉ là, thời điểm đó Thập tam nương trông rất chững chạc, dễ dàng cười với người khác, nếu cười cũng cười cách tôn quý thong dong, đâu giống bây giờ… hoạt bát dí dỏm thế…

      Dọc đường , hai vị ma ma đều lén đánh giá San Nương. San Nương vờ như biết, vẫn vểnh môi, vừa lòng thỏa mãn đến viện của mình —— cũng đúng, mất phen công sức của nàng, rốt cuộc mới được như ý nguyện, lúc này nàng mất hứng mới là lạ.

      Chẳng qua, nàng cao hứng, nhưng người khác sợ hãi. Vừa vào viện nàng liền thấy nét mặt hoảng loạn của đám tiểu nha hoàn, bà tử.

      San Nương sớm biết, tin tức trong Tây Viên quả nhiên đều có chân của Phong thần, chỉ cần ai cố sức giấu giếm tin tức chỉ trong nháy mắt, toàn bộ người muốn nghe đều nghe được phong thanh.

      Nhũ mẫu đứng cạnh cửa chờ San Nương, thấy San Nương trở lại, lập tức nghiêng đầu dò hỏi. San Nương mỉm cười gật đầu với bà cái, nhũ mãu liền hiểu quả nhiên nương đạt được ý nguyện. Vì vậy bà cũng nhiều lời, xoay người trở vào buồng trong, thong dong trấn định thu dọn rương y phục, trang sức của nương.

      Ngược lại đám người Song Nguyên và Vương ma ma theo sau, mặc dù người trở về, nhưng đều có bộ dáng hồn ở nhà.

      Ngoại lệ duy nhất chính là Tam Hòa.

      San Nương ngồi ghế bành ở tiền đường, chỉ có Tam Hòa còn nhớ tiến lên rót chén trà cho nàng, sau đó mới cung kính lui xuống.

      Kỳ phải rằng, lúc lão phu nhân sai người tới gọi, ắt hẳn trong lòng vài người đều có tính toán. Hơn nữa San Nương cố ý dẫn theo toàn bộ nha hoàn, bà tử được đặt tên đến phòng chính, vì để những người này có thể biết tiến triển của việc đầu tiên, cũng khiến nàng tiết kiệm chút lời .

      San Nương liếc nhìn đám nha hoàn bà tử đứng trước mắt, cầm nắp đậy chén trà lên, học cách của lão phu nhân ra vẻ gạt lá trà ngâm chưa thấm vị trong chén trà, sau đó chẳng uống ngụm nào để chén trà sang bên, cũng để ý đám nha hoàn của nàng, mà chuyển hướng sang hai ma ma bị khí thế của nàng chế trụ là Mã ma ma và Phương ma ma trước, cười nhã nhặn : “Hai ma ma ngồi tí , đợi ta thu dọn ở đây chút, chúng ta lại…”

      Nàng còn chưa dứt lời, Mã ma ma : “ nương đừng vội thu dọn, tốt xấu gì cũng phải trở về thương lượng với phu nhân chút mới được, sao nương có thể như vậy chứ?!”

      "Hửm? !"

      Đôi mắt lá liễu hẹp dài của San Nương khẽ híp lại, híp thành vầng trăng non cong cong, mặc dù trong mắt vẫn mang theo ý cười, nhưng nụ cười ấy khiến sống lưng người ta rùng mình trận.

      —— Ma ma này rốt cuộc bị sao nhỉ, thực tưởng mình có mặt mũi lắm à? !

      San Nương với hai kiếp làm người vẫn là lần đầu tiên gặp được hạ nhân hiểu phép tắc thế. Lại còn là nhũ mẫu của Ngũ phu nhân chứ!

      Vì bà ta là nhũ mẫu của Ngũ phu nhân nên mới tự cho rằng thân phận mình khác với người khác nhỉ.

      Nghĩ vậy, San Nương nghiêng đầu lần nữa bưng chén trà mới bỏ xuống lên, vừa mất tập trung cầm nắp chén đùa bỡn lá trà, vừa rũ mắt cười : “Ý ma ma là, lời của lão phu nhân tính, chỉ có phu nhân mới tính, đúng ?”

      Nàng giương mắt nhìn Mã ma ma.

      Nhất thời, Mã ma ma bị ánh mắt cười híp cả mắt kia của nàng nhìn đến mức thở được.

      San Nương lại mỉm cười, để chén trà xuống, : “ biết ma ma ở trước mặt phu nhân có dáng vẻ gì, nhưng , ma ma làm ta hết sức khiếp sợ. Ma ma ở trong phòng ta,” nàng hất cằm về phía Vương ma ma, “Chính là ma ma giáo dưỡng do lão phu nhân phái tới đấy, cho tới bây giờ vị ma ma này chưa từng nghe lời ta, cũng chưa từng có phép tắc chuyện với ta. Ma ma cho rằng mình là ai? Còn nữa, bình thường ma ma cũng vậy với phu nhân hả?!”

      San Nương biết, Mã ma ma luôn vậy với Ngũ phu nhân.

      Mặc dù trước kia nàng biết, nhưng thấy Phương ma ma đột nhiên rũ mắt xuống, trong lòng San Nương chợt rùng mình, liền biết nàng lại đoán trúng! Do đó vị Ngũ phu nhân nhớ nổi dáng dấp kia thoáng cái phác họa bóng mờ trong đầu nàng.

      Nhìn bà tử biết phép tắc này, nghĩ tới phu nhân màng thế kia, San Nương nhịn được vươn tay chống trán —— nàng chỉ nghĩ chạy ra khỏi Tây Viên là có thể sống thanh nhàn, nhưng giờ xem ra, trong nhà hình như cũng thanh tịnh như nàng tưởng …

      Phiền . San Nương thầm nhíu mày.

      Mà Mã ma ma có lẽ cho tới bây giờ chưa từng bị mất thể diện như thế trước mặt mọi người, lúc này đỏ mặt từ sớm. May mà sọ não của bà ta vẫn chưa hoại tử hoàn toàn, mặc dù đè nén cơn tức giận, nhưng rốt cuộc cũng biết rằng thể chống đối San Nương ở trước mặt mọi người, trong bụng lại thầm ghi nhớ món nợ này của San Nương.

      San Nương lại : “Tuy nhiên ma ma cũng đúng, chỗ lão gia phu nhân vốn biết ta phải trở về, ma ma xác thực nên trở về thông báo tiếng mới đúng. Nếu , cực khổ cho ma ma chạy chuyến này? Báo rằng ta theo sau trở về.”

      Cân nhắc hơn thiệt. Dù biết Ngũ phòng ổn, nhưng San Nương chẳng muốn nán lại lâu thêm trong Tây Viên này, nàng xoay đầu nhìn chiếc đồng hồ Tây Dương, “Còn chưa tới giờ Ngọ, chúng ta cứ từ từ dọn dẹp, có lẽ trước khi trời tối thu thập xong. Thỉnh ma ma với phu nhân tiếng, nếu trong nhà tiện phái xe tới đón, cùng lắm ta mượn xe của lão phu nhân vậy.”

      —— Ý đó nghĩa là hôm nay nàng nhất định phải !

      Thấy vẻ mặt ngơ ngác phản ứng kịp của Mã ma ma, San Nương tao nhã lễ phép hơi khom người với Mã ma ma, cười híp mắt tiếng: “Làm phiền ma ma chuyến này.”

      Mã ma ma há miệng, nhưng chẳng được chữ nào, chỉ có thể nghiến răng thi lễ cái, cam lòng lui ra ngoài —— cũng đúng thôi, lão phu nhân lên tiếng, cho dù trở về thương lượng thế nào, Thập tam nương thể đón về.

      Có điều nương thứ xuất, trở về phải vẫn kiếm ăn dưới trướng phu nhân sao!

      Mã ma ma tự cho là đúng bí mật ném ánh mắt hung dữ về phía San Nương, gót chân chợt xoay, thở phì phì rời .

      Mã ma ma rồi, Phương ma ma ngược lại rất cơ trí, chủ động xin giết giặc giúp nhũ mẫu thu dọn hành lý, lúc này San Nương còn những chuyện khác phải xử lý, bèn cười đáp lại.

      Chờ sau khi Phương ma ma vào nội thất, San Nương mới nghiêng đầu nhìn mấy nha hoàn và Vương ma ma.

      Lúc này, mấy nha hoàn mất hồn tìm về ba bốn thần trí, đều rối rít lẩm bẩm muốn hỗ trợ, San Nương đưa tay ngăn các nàng lại, “Chuyện này trước vội, ngược lại chuyện hôm qua ta với các ngươi, các ngươi suy xét thế nào rồi? Ta ngờ ta nhanh vậy, vốn còn , nếu các ngươi có tính toán gì, ta cố hết sức giúp tay, nhưng giờ xem ra có lẽ giúp được. Chẳng qua, rốt cuộc các ngươi có tính toán gì ? Muốn ở lại ?”

      Lúc nàng chuyện, toàn bộ những nha hoàn khác đều đứng lại nghe nàng , chỉ có Tam Hòa là dừng lại, vẫn đưa tay vén rèm treo trước cửa nội thất.

      "Tam Hòa?" San Nương gọi nàng lại.

      Tam Hòa xoay đầu cười : " giờ nương đừng gọi em, nương , trước trời tối phải về nhà, thu dọn cho nương xong, em còn phải thu dọn đồ đạc của mình nữa.”

      San Nương nghe thế cười híp mắt, cũng gọi Tam Hòa nữa, mà nghiêng đầu nhìn những người khác.

      Song Nguyên, Tứ Hỉ và Vương ma ma, tất cả đều tránh né ánh mắt nàng, chỉ có Ngũ Phúc là thẳng thắn nhìn nàng.

      "Sao?" San Nương hỏi.

      Ngũ Phúc lắc đầu, lại nghiêng đầu nghĩ ngợi, sau lại nhìn San Nương. Dừng chút, lại lắc đầu —— lần này lắc càng kiên định hơn, : “Đúng vậy, việc này cũng quá gấp gáp, chỗ em còn rất nhiều thứ cần thu dọn đấy!” xong, nàng cũng bước vào phòng.

      Tam Hòa quyết định theo nàng, San Nương cũng bất ngờ —— Nha đầu đó vốn chẳng có dã tâm gì, hầu hạ cho ai, đối với nàng ấy có khác biệt lớn; Ngược lại lựa chọn của Ngũ Phúc khiến San Nương hơi bất ngờ, nhưng suy nghĩ chút, lại cảm thấy bất ngờ lắm —— Mặc dù Ngũ Phúc cũng có ‘lòng cầu tiến’, nhưng nàng ấy càng sợ phiền toái hơn.

      Được rồi, dầu gì về điểm này, chủ tớ các nàng đều giống nhau.

      Khóe miệng San Nương nhếch lên, nhìn rèm cửa vẫn đung đưa kia, xoay đầu lại, nhìn những người khác vẫn cúi đầu tránh né ánh mắt nàng, cười : “Cứ như vậy , Tam Hòa, Ngũ Phúc theo ta, mấy người các ngươi…”

      Đột nhiên nàng ngừng lát, ngón tay tự chủ khẽ ấn thái dương hai cái, lại lặng lẽ chậc lưỡi, lầm bầm câu: “Phiền toái.” Vì nàng chợt phát , nàng bỏ sót chuyện…
      Last edited: 30/5/16

    5. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Bỏ sót chiện j đây:09(1):
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :