1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      A ý phản ứng nhanh đấy chứ :))))
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 54: Tâm vi hình dịch*
      *Ý chỉ lòng người bị vật bên ngoài quấy nhiễu
      Editor: LạcLạc
      San Nương vốn lười biếng trốn học, Ngũ phu nhân vừa ngoắc tay, nàng lập tức chút do dự theo.

      Nhưng khiến nàng ngờ là, khác với Lâm gia và nhà người ta, phu phụ Ngũ lão gia nuôi con toàn theo kiểu chăn thả. Lâm gia gia phong nghiêm cẩn, dù sáng sớm tới đưa tiễn Lâm Trọng Hải, nhưng vừa thấy thuyền của Lâm nhị tiên sinh xa, xoay đầu lại huynh muội Lâm gia lập tức theo Lâm lão phu nhân lên xe, bảo là muốn về thư viện học bình thường.

      Ngũ lão gia nghe thế liền vui vẻ, vội vàng nhét San Nương chướng mắt kia qua —— Có thể coi như ông may mắn nhặt được cơ hội đơn độc ở chung với Ngũ phu nhân rồi!

      Lạc đề hơi nhiều. Lại mặc dù nam nữ học của thư viện Mai Sơn dùng chung ngọn núi, song hai tòa học viện ở chung chỗ. Nam học nằm ở phía Đông ngọn núi, chiếm vùng địa bàn rất rộng tại giữa sườn núi; Nữ học lại chỉ chiếm vùng khe núi phía Tây.

      Xe ngựa tới trước cửa nữ học, vì Lâm lão phu nhân là trưởng bối, nên ba người Lâm Như Đình, Lâm Như Hiên và Viên Trường Khanh đều xuống xe, cung kính đưa Lâm lão phu nhân vào cổng lớn nữ học. Lúc này ba người mới xoay lại lên xe ngựa, thư viện nam tử ở giữa sườn núi.

      tại vừa khéo nữ học trong giờ nghỉ ngơi, do đó màn ba thiếu nhiên đẹp mắt đưa Lâm phu nhân, Lâm Như Trĩ và San Nương vào cửa lập tức để ít nữ sinh chứng kiến.

      Mà dù là việc giống nhau, nhưng trong mắt người khác nhau, trải qua nhu cầu chọn lọc khác nhau mà diễn dịch ra việc khác hẳn. San Nương nghĩ nàng chỉ nhờ xe của lão phu nhân, ở trong mắt nàng, người khác nhìn phải Lâm lão phu nhân, cũng là học sinh mới Lâm Như Trĩ mới đúng. Nhưng thực tế, tầm mắt rất nhiều nữ sinh đều rơi người học trưởng Lâm Như Đình được hoan nghênh nhất thư viện. Mà ở trong mắt các nương Hầu gia nào đó, Viên Trường Khanh chắp tay từ biệt San Nương mới là trọng điểm chú ý.

      Nhắc tới mới , Đại Chu lập quốc trong lúc loạn trong giặc ngoài, ban đầu nội có dư nghiệt tiền triều, ngoại có ngoại tộc xâm lấn, chiến loạn mấy năm liên tục dẫn đến các nam tử ra chiến trường chết bị thương. Dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, triều đình mới kêu gọi các nữ nhân ra khỏi cửa, gánh vác những công việc mà trước đây nam nhân gánh vác, nữ học phát triển trong trường hợp này. Ngày nay thiên hạ thái bình, theo đó các nam nhân đều khôi phục nguyên khí, các nữ nhân lại bị chèn ép trở về hậu viện, dần dà, ý nghĩa trước đây của việc thành lập nữ học cũng thay đổi theo. Hôm nay rất nhiều gia đình đưa con nhập học, thay vì là tới tiếp nhận việc giáo dục, chẳng thà mạ cho con lớp vàng, tương lai mai mối cũng có thể tăng lợi thế ‘từng học’, ngay cả tiền sính lễ cũng có thể quang minh chính đại hét cao tí!

      Bởi vậy nữ sinh nữ học chân chính nhiệt tình học tập thực ra nhiều, ngược lại có hơn phân nửa nữ sinh đưa mắt đặt người các nam sinh ở giữa sườn núi kia.

      Chẳng qua, trong thiết luật của thư viện, nam sinh được tới gần học viện của nữ tử, nữ sinh cũng được tới gần học viện của nam tử, chỉ có các học trưởng của nam nữ học mới có thể dựa vào việc công mà tự do ra vào —— Bình thường có lý do vẫn thể lại. Do đó, làm học trưởng có nhân phẩm tính tình xuất chúng nhất trong ba nam học trưởng, Lâm học trưởng Lâm Như Đình cứ thế ngầm đốn ngã biết bao nhiêu trái tim nữ sinh.

      Cũng vì vậy, San Nương cúp cua hơn tháng vừa mới trở lại phòng học lập tức được mọi người vây quanh.

      Thực ra trước kia San Nương chẳng thích đùa như giờ, nhưng nàng giỏi ngụy trang, nên nhân duyên trong trường tồi. Nàng vừa ngồi xuống, lập tức bị vài nương vây quanh. Du Tuệ trước mặt San Nương xoay lại tò mò hỏi nàng: “Sao ngươi chung với Lâm học trưởng thế?”

      San Nương xoay đầu nhìn nàng ấy, cười tít mắt đáp: “Con mắt nào của ngươi thấy ta chung với Lâm học trưởng? ràng chung với phu nhân chưởng viện mà.” Lại trêu Du Tuệ: “Ta tới trường lâu vậy, ngươi cũng chẳng hỏi han ta câu, ngược lại hỏi Lâm học trưởng trước. Rốt cuộc ai mới là bạn học của ngươi hả?!”

      Triệu Hương Nhi ngồi cùng bàn với Du Tuệ cũng theo trêu ghẹo Du Tuệ, cười quái dị: “Thập tam nhi sai rồi, Lâm niên trưởng người ta cũng là bạn học của chúng ta đấy.”

      xong Du Tuệ đỏ mặt, đưa tay đánh nàng ấy cái, lại đứng dậy muốn đánh San Nương, chọc cho các tiểu nương cười trận.

      Mặc dù cười đùa, song trong lòng San Nương cảm khái thôi —— Thời gian vui vẻ của các nương cũng chỉ có mấy năm thế này. Lại qua hai ba năm nữa, đợi các nàng đều xuất giá rồi, dù có nhớ tình nghĩa bạn học xưa kia thế nào, trong mắt dần dần cũng chỉ còn lại vị hôn phu và con cái, rốt cuộc ai cũng chẳng biết cảnh ngộ của ai.

      Trong lúc nàng cảm khái, tiên sinh tới.

      Theo sau tiên sinh chính là Lâm Như Trĩ hôm nay chính thức nhập học.

      Mặc dù Lâm Như Trĩ hơn San Nương tuổi, nhưng thành tích của nàng tốt, nên được xếp vào lớp San Nương. Nàng cười với San Nương, chút do dự ngồi chung bàn.

      Gia giáo Lâm gia khá nghiêm, dù trong nhà chỉ có mỗi nương Lâm Như Trĩ, nuôi như trân như bảo, song chưa từng dành cho nàng bất kỳ đặc quyền gì. Khi tiên sinh giới thiệu, cũng thân phận nàng, cho nên lúc này ngoại trừ San Nương ra, trong lớp cũng chỉ có Hầu Thập tứ và Thập ngũ nương từng gặp Lâm Như Trĩ tại Xuân Thưởng Yến là biết thân phận của nàng.

      Có thể thấy San Nương trước kia ngụy trang rất thành công, người người đều cho rằng nàng là người tốt tính, đợi đến lúc hết tiết, lại có tiểu nương của lớp khác chạy tới hỏi sao nàng chung với Lâm Như Đình, nghe được tin Lâm Như Trĩ ngồi chung bàn với nàng, khỏi trợn tròn mắt.

      San Nương đưa đẩy hồi, mới đuổi được những tiểu nương kia , xoay đầu lại thấy đôi mắt hạnh trợn to của Lâm Như Trĩ nhìn nàng, bèn cười : “Ta tin các tiểu nương kinh thành như vậy.” —— Trong mắt người từng trải như nàng, cái bé trai bé ở độ tuổi này đều giống nhau, dù giả vờ nghiêm chỉnh ở trước mặt người khác, nhưng sau lưng ai thích len lén bàn luận những người khác phái.

      Thấy San Nương thản nhiên thế, Lâm Như Trĩ chẳng biết nên gì mới phải. Dừng chút, Lâm Như Trĩ mới : “Trong kinh cũng vậy, những bạn học của ta mỗi khi thấy Viên sư huynh của ta đều có cái đức hạnh này… Có điều,” nàng giọng tiếp, “Tỷ cảm thấy như thế tốt lắm sao? Nữ học vốn là nơi dùng để nghiên cứu học vấn, nhưng các nàng lại…” Nàng khoa tay loạn lên, “lại xem nữ học như bàn đập.”

      San Nương cười khổ. Nàng muốn đến trường, cũng vì nàng biết nàng khác với Lâm Như Trĩ, nàng cũng phải người tình muốn nghiên cứu học vấn, thậm chí trước kia thực ra nàng cũng xem nữ học như bàn đạp. Nàng yên lặng thở dài, “Ai cũng ‘học thành văn võ nghệ đều để bán cho nhà đế vương’, nam tử đến thư viện học, có mấy ai mang lòng công danh lợi lộc chứ? Nữ tử lại vào triều, xem ‘học thành văn võ nghệ đều để gả cho vị hôn phu tốt’ làm mục tiêu, đây vốn là chuyện bình thường. Mọi người chỉ muốn giúp bản thân có tương lai tốt hơn thôi.”

      San Nương chỉ cảm khái tình đời, muốn Lâm Như Trĩ để câu đó trong lòng.

      Buổi trưa học lý bao ăn, đáng lẽ hôm nay San Nương có ý định học, nên cũng chẳng chuẩn bị bữa trưa. Ngũ lão gia dẫn theo Ngũ phu nhân vui vẻ từ sớm rồi, lúc này đâu còn nhớ tới nàng, hơn nữa nhớ kêu trong nhà đưa bữa trưa đến. San Nương nghĩ tìm người gửi bức thư cho ca ca nàng ở giữa sườn núi, xem thử có thể từ chỗ Hầu Thụy chia chút cơm trưa . Lâm Như Trĩ lời nào kéo nàng tìm Lâm lão phu nhân.

      Như tất cả học sinh khác thích gặp hiệu trưởng, San Nương cũng thích ăn trưa chung với Lâm lão phu nhân, nhưng sức nàng bằng Lâm Như Trĩ, cũng đâu cần mặt mũi quấn người như nàng ấy, sau khi ở trước mặt mọi người lôi kéo mấy lần, rốt cuộc nàng vẫn bại bởi Lâm Như Trĩ.

      Đây là ngày đầu tiên Lâm Như Trĩ đến trường, lúc dùng bữa trưa, lão phu nhân tất nhiên phải hỏi thăm tình huống nàng ấy và các học sinh chung đụng. Bỗng dưng Lâm Như Trĩ nhớ tới những lời San Nương , bèn thuật lại cho lão phu nhân nghe.

      Lão phu nhân nghe xong, khỏi trầm ngâm nhìn San Nương.

      Tuy San Nương đứng đầu nữ học mấy năm liền, nhưng thực ra ấn tượng của Lâm lão phu nhân dành cho nàng tốt lắm, luôn cảm thấy tiểu nương này trông thân thiết với người ngoài, chứ kỳ thực rất lạnh lùng từ trong xương, vả lại tính toán lợi ích được mất hết sức ràng.

      Hôm nay toàn bộ thư viện Đại Chu đều thực thi Học trưởng chế, học sinh được chọn làm học trưởng cần phải hỗ trợ tiên sinh quản lý thư viện, còn phải giúp học sinh khác giải quyết vấn đề. Bởi vậy, các học trưởng luôn luôn vất vả hơn học sinh bình thường, lại nhận được lợi ích bao nhiêu. Trước San Nương, nhóm thủ khoa nam nữ học năm xưa đều phân chia kiêm chức học trưởng. Chỉ là sau khi San Nương đạt được thủ khoa lại tìm đủ lý do từ chối, muốn nhậm chức này. Hơn nữa dường như Thập tam nương này làm người khiêm tốn, song lão phu nhân mắt sắc, sao có thể nhìn ra, Hầu Thập tam nhi là chê công việc ấy phí sức và được lợi thôi.

      Mà ngay từ đầu, Lâm lão phu nhân cũng biết Lâm Như Trĩ lại qua lại thân thiết với San Nương. Về sau biết rồi, bà cũng dự định ngăn cản. Cả đời làm chưởng viện, nên bà biết , có số việc cần đứa trẻ tự mình lần mò, dù Lâm Như Trĩ nhìn người mơ hồ, vấp ngã người Hầu Thập tam, song đối với Lâm Như Trĩ đơn thuần, chưa hẳn phải bài học.

      Tuy nhiên, cũng có nghĩa là bà mặc cho Lâm Như Trĩ bị tiêm nhiễm tư tưởng lệch lạc.

      Trầm ngâm hồi, lão phu nhân mới : “Ôm thái độ đó học, vốn là đúng. Nếu chỉ xem học tập là bàn đạp để tiến thân, cái học được chung quy chỉ sơ sài, cũng học được tinh túy, càng thể có hứng thú. Tựa như đĩa rau này,” bà chỉ chỉ đĩa rau trước mặt, “Nếu con chỉ xem nó là mục tiêu, mắt chỉ thấy mỗi đĩa rau này, mà nhìn thấy những đĩa khác. Mỗi ngày con nhìn chằm chằm đĩa rau ấy, e rằng có ngon hơn nữa cuối cùng cũng có ngày ngán, sau đó học tập cũng trở thành chuyện đau khổ. Mà nếu con mở rộng tầm mắt, thấy, thực ra bàn còn có món khác ngon hơn, con hoàn toàn có thể có nhiều lựa chọn hơn. Mục đích của học tập quyết định ở chỗ khai thác phạm vi nhìn của bản thân, khai phá sáng dạ. Ngày nay nỗi bi ai của phần lớn các nương là xem vị hôn phu và con cái thành tương lai của mình, cả ngày chỉ biết trông chừng vị hôn phu, con cái và mảnh đất nơi hậu viện, cũng quên mất tồn tại của chính mình. người, khi mất chính mình, hoàn toàn ký thác bản thân lên người người khác, người đó thể coi như người độc lập. Nếu người bị nàng ký thác muốn gánh, nàng có thể còn lại cái gì?”

      Những lời này bỗng làm San Nương sởn gai ốc. Điều lão phu nhân chỉ điểm, chẳng phải là kiếp trước của nàng ư?! Mà sau khi sống lại, nàng giống như phụ nữ ly dị của đời sau vậy, tràn đầy nghi ngờ và phủ định quá khứ của mình. Dù đối với bản thân có chút nhận thức mới, nhưng tương lai trong mắt nàng vẫn là mảng sương mù dày đặc nhìn thấu. Nàng chẳng muốn giẫm lên vết xe đổ, cũng chẳng muốn như Ngũ phu nhân dùng cách trốn tránh vượt qua đời, song rốt cuộc nên thế nào, nàng lại mờ mịt…

      “Con nên làm thế nào đây?” Nàng gần như hỏi theo bản năng.

      Lời này của lão phu nhân, thay vì cho San Nương nghe, chẳng thà dạy Lâm Như Trĩ. Bà ngờ, San Nương xúc động trước lời của bà. Thấy San Nương mang theo ánh mắt hoang mang tìm câu trả lời, bỗng dưng lão phu nhân thay đổi cách nhìn về nàng.

      “Cũng do ‘tâm vi hình dịch’, tâm tự do bị bên ngoài tác động. người chỉ có biết bản thân là ai, biết bản thân muốn cái gì, mới bị lạc bản ngã, để người khác áp đặt lên người đủ loại ràng buộc và quấy nhiễu…”

      Có lẽ cảm thấy mình quá mức vô vị, lão phu nhân dừng chút, chợt cười: “Ta đoán trước đây con muốn tiếp nhận chức vụ học trưởng là vì con cảm thấy công việc này vừa cực vừa có ích lợi gì. Thực ra lợi ích được mất của chuyện cũng phải chỉ có phép tính. Mà nếu con chỉ nhắm mục đích nào đó làm chuyện nào đó, bỏ lỡ đa số lạc thú trong chuyện này. Trước mắt ta chuẩn bị đợt quyên góp mùa xuân năm nay, ta hi vọng con có thể giúp đỡ. Con thử lần này ôm bất kỳ mục đích gì tham gia việc xem, xem thử cuối cùng con có thể đạt được cái gì.”

      San Nương trầm tư lúc, sau đó ngẩng đầu nhìn Lâm lão phu nhân, gật đầu đáp: “Được ạ, con thử xem.”

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Thu được Viên chứ thu được gì, haizza món này thu xong lại chả quá bối rối.
      TamaP, Tôm ThỏLạcLạc thích bài này.

    4. chi_bb

      chi_bb Active Member

      Bài viết:
      82
      Được thích:
      223
      Ngũ lão gia và Ngũ phu nhân y như thanh thiếu niên trẻ mới =D Tức cười câu vợ chồng này nuôi con như chăn thả (vậy mới có San Nương mạnh mẽ như thế này chứ nhỉ).
      TamaPLạcLạc thích bài này.

    5. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Chương mới. Vui quá. Ngũ gia và ngũ phu nhân thú vị quá
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :