1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Muốn nổi trống!!! Động lòng rồi! Động lòng rồi! Động lòng rồi! :ex10::ex10::ex10:
      TamaP thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 47. Vô tình gặp được
      Editor: Meo Moon
      Cũng may Viên Trường Khanh và San Nương đều là người giỏi ngụy trang tâm tư, nghe Lâm Như Trĩ trêu chọc cả hai lại liếc mắt nhìn nhau, rồi mỗi người đều nở nụ cười khách sáo.

      San Nương xoay người nhìn Tiểu bàn tử, cười : “Đây là ân nhân cứu mạng của đệ?”

      Tiểu bàn tử sớm đứng chờ Viên Trường Khanh và tỷ tỷ mình chào hỏi nhau, sau khi ra mắt xong, ra cũng cần San Nương gọi, bước lên trước, cúi đầu chào Viên Trường Khanh, sau đó ngẩng đầu, híp mắt kêu tiếng: “Viên ca ca.”

      Viên Trường Khanh vội đỡ Tiểu bàn tử, “ cần vậy đâu.” Vừa , vừa nhìn kỹ Hầu Quyết.

      Hai tỷ đệ nhà này đều có đôi mắt giống như đúc. Song ràng là đôi mắt giống nhau, nhìn lại chẳng có cảm giác gì.

      rút tay về, nhìn San Nương, khẽ cười : “Vốn chỉ là cái nhấc tay, sau này chớ cái gì mà ‘Ân cứu mạng’. Dù có ta, ca ca ngươi cũng có thể cứu đệ đệ ngươi lên bờ.”

      San Nương cười đáp: “Ca ca ta toàn công phu mèo cào, bơi mình còn tạm được, chứ cứu người chắc chắn được rồi.”

      xong, ánh mắt nàng lần nữa đối mắt với Viên Trường Khanh.

      Sau khi đối diện trong nháy mắt ngắn ngủi như thế, hai người lại làm bộ như có chuyện gì xảy ra, dời mắt .

      Mà, ra ….

      San Nương thầm hận mình đủ bình tĩnh —— ràng là muốn quên hết kiếp trước, nhưng sao mỗi lần nhìn trực diện với người này, nàng lại nghĩ tới chứ?

      Viên Trường Khanh cũng cực kỳ bình tĩnh —— Quả nhiên thể chống lại đôi mắt hồ ly kia mà!

      chung, tổ hợp hai người mưu mô đều mang kế hoạch riêng, bề ngoài giả vờ thiên hạ thái bình; Còn tổ hợp hai người ngây thơ vẫn ngây thơ, hoàn toàn chẳng nhận ra tâm tư phập phồng của hai người trước mặt ấy.

      Tiểu bàn tử : “Chúng ta sang nơi khác chơi , bờ hồ gió lớn quá.”

      Lâm Như Trĩ cũng : “Đúng đó, Thập tam tỷ tỷ sợ lạnh mà.”

      San Nương đột nhiên liếc Viên Trường Khanh cái, chỉ hướng rừng trúc vừa ra, cười : “Trong rừng trúc ấy có cất giấu mê cung , phải xem thử xem.”

      Sau đó, lần nữa ánh mắt hai người lại đối diện nhau.

      Viên Trường Khanh lặng lẽ cúi đầu, lui về sau bước, lộ ra đường mòn sau lưng.

      Vì vậy, San Nương bị Lâm Như Trĩ theo thói quen quấn lấy cánh tay, cùng Lâm Như Trĩ sóng vai đằng trước. Tiểu bàn tử bất đắc dĩ nhìn con đường mòn chỉ cho phép hai người sóng vai, ánh mắt lại nhìn tới nhìn lui giữa tỷ tỷ và Viên Trường Khanh, sau đó bèn chạy tới nắm tay Viên Trường Khanh, ngẩng đầu cười ngây ngô với .

      Viên Trường Khanh cúi đầu nhìn Tiểu bản tử, lại nhìn cánh tay bị nắm, lòng giãy giụa hồi.

      Từ khi nhũ mẫu qua đời năm sáu tuổi, rất phản cảm việc người khác đụng chạm mình. Hôm nay, đột nhiên bị bàn tay bé mập mạp của đứa này lôi kéo, dù có ý muốn giãy ra, song trong nháy mắt cúi đầu, nhìn thấy đôi mắt hồ ly cười cong cong đó, bỗng giãy giụa nổi nữa.

      Cứng nhắc hồi, mới cong ngón tay nắm lại bàn tay mập mạp kia.

      Cảm giác được bàn tay nắm, Tiểu bàn tử nghiêng đầu lại híp mắt với . Nhìn đôi mắt cong cong quen thuộc nọ, Viên Trường Khanh tự chủ nở nụ cười khẽ đáp lại.

      Lúc này, Lâm Như Trĩ xoay đầu muốn gì đó với , vừa vặn nhìn thấy nụ cười khẽ của , nhất thời kêu Viên Trường Khanh: “Viên sư huynh, huynh nên cười nhiều chút, ràng cười đẹp thế mà.”

      Bỗng dưng, Viên Trường Khanh thu hồi nụ cười, chọc Lâm Như Trĩ than thở tiếc nuối: “Phí của trời!”

      San Nương ở bên nhìn Lâm Như Trĩ, lại nhìn Viên Trường Khanh, trong lòng đột nhiên cảm thấy chua xót khó hiểu —— Nên mới Viên Trường Khanh thích Lâm Như Trĩ, bởi có đánh chết nàng cũng thể đùa giỡn kiểu này…

      Đột nhiên, San Nương ý thức được, ra ở kiếp trước, nàng vẫn luôn lấy phương thức sai lầm chung sống với Viên Trường Khanh —— Viên Trường Khanh mở miệng, mà nàng có chết cũng chịu mở miệng nốt. Do đó, kỳ thực rốt cuộc Viên Trường Khanh suy nghĩ cái gì, nhìn nhận nàng thế nào, lại có cái nhìn ra sao về cuộc hôn nhân này, thẳng, nàng chẳng biết gì cả, hết thảy mọi thứ ra đều do mình nàng suy đoán…

      Về phần đoán trúng bao nhiêu, có trời mới biết… Có lẽ nàng đều đoán trúng!

      Mà, nếu năm đó nàng chịu buông bỏ rụt rè của mình, chịu lấy dũng khí hỏi nhiều hơn … , liệu có mở lòng với nàng ?

      Cũng đâu. Nhìn , lúc này thu lại nụ cười rồi kìa!

      Nàng yên lặng thở dài tiếng, theo con đường mòn rẽ qua tảng đá kỳ quái, bỗng nàng phát trong lương đình trúc phía trước, Thập nhất nương đáng lẽ phải ở nơi nào đó bận rộn, giờ ngồi mình ở đó, thích ý hưởng thụ cảnh xuân.

      Bất thình lình, San Nương gần như theo bản năng nghiêng đầu nhìn Viên Trường Khanh.

      Cũng chỉ thấy ấn đường Viên Trường Khanh khẽ nhăn lại, đôi mắt vốn ngậm ý cười, trong nháy mắt trở nên trong trẻo lạnh lùng và mất kiên nhẫn.

      San Nương ngẩn ra. Ánh mắt này, nàng thể quen thuộc hơn!

      Kiếp trước, lần đầu tiên gặp Viên Trường Khanh dưới tàng cây hải đường, ánh mắt quay đầu lại nhìn nàng cũng giống y đúc lúc này —— Vốn dĩ khi đưa tay ôm mèo, ánh mắt còn mang chút ý cười, nhưng thấy nàng đến, lại trở nên trong trẻo lạnh lùng và hờ hững. Nếu tỉ mỉ quan sát, có thể phát mất kiên nhẫn sâu trong mắt

      Thấy Thập nhất nương ở trong lương đình giả vờ phát ra họ, San Nương cách đời mới hiểu, ra Viên Trường Khanh lúc bấy giờ lại cho rằng nàng cũng giống như Thất tỷ, Thập nhất tỷ vậy, đặc biệt tìm

      Mà bình tĩnh xem xét, nếu phải ngày đó nàng bị đủ chuyện bất ngờ cuốn lấy, nếu như nàng có thể như hôm nay, dựa theo quá trình bình thường, ở trong khách sảnh quen biết … Nàng nghĩ, có lẽ nàng cũng đảm bảo rằng mình của thời điểm đó giống như Thập nhất tỷ tỷ tìm cơ hội vô tình gặp gỡ

      Dù sao, Viên Trường Khanh tới Hầu gia là có mục đích.

      Lại nhanh chóng nhìn Viên Trường Khanh, bỗng nhiên San Nương có chút đồng tình với —— y hệt các nàng, thực ra thẳng thắn mà , chỉ là con cờ trong tay hai Mạnh lão phu nhân thôi.

      Cho nên, nàng vượt lên trước cười với Thập nhất nương trong lương đình: “Thập nhất tỷ nhàn hạ .”

      Thập nhất nương giống như lúc này mới phát ra đoàn người các nàng vậy, vội vàng đứng lên thi lễ với mọi người, cười đáp: “Ta chỉ lén lười biếng lúc mà bị muội phát rồi. Sớm biết thế, ta cũng bắt chước muội, dứt khoát giả bệnh là được.”

      San Nương kinh ngạc trận. Thập nhất nương luôn ăn cẩn thận, dầu muốn chế giễu người ta, cũng như quan tâm. Vậy mà, ràng có chuyện gì đó quấy rối cõi lòng tỷ ấy, mới làm tỷ ấy sơ suất, thể giấu kỹ cây kim trong lời .

      Thập nhất nương dường như cũng ý thức được điểm này, vội giơ tay lên vén tóc rối ra sau tai, chào hỏi mọi người: “ đường cũng mệt lã, qua đây nghỉ ngơi chút . Vừa hay, ta mới lười biếng, sai người đun bình trà ngon, người uống cũng hơi buồn.” xong, trở bốn chén trà trong khay bên cạnh, ân cần rót nước trà cho đám người San Nương.

      Trà rót, người cũng tiện qua, Lâm Như Trĩ nhìn San Nương, thấy nàng dẫn đầu vào lương đình, cười đáp lễ với Thập nhất nương: “Quấy rầy tỷ tỷ rồi.”

      Viên Trường Khanh là người cuối cùng bước vào lương đình. Sau khi chào Thập nhất nương cái, bèn chắp tay đứng sát mép lương đình, như San Nương và Lâm Như Trĩ ngồi xuống cạnh bàn trà.

      Thập nhất nương thoáng do dự, định đích thân bưng chén trà đưa cho Viên Trường Khanh thấy Tiểu bàn tử Hầu Quyết vốn ngồi chợt đứng lên, tự mình bưng chén trà cho ‘ân nhân cứu mạng’ của .

      Vì vậy, San Nương mực yên lặng quan sát Thập nhất nương lập tức phát , ấn đường Thập nhất nương thoáng nhíu lại.

      Tỷ muội các nàng từ bảy tám tuổi ở cùng nhau, mà tại môi trường Tây Viên đó khiến mỗi người đều hiểu thấu từng người, ai có chút biểu cảm gì đều chạy khỏi hỏa nhãn kim tinh của người khác. Cho nên, San Nương bỗng sáng tỏ, ra bất kể là kiếp trước hay kiếp này, ‘thế tử’ gì đó mà Thập nhất nương ‘lầm tưởng’ kia có lẽ căn bản phải là ‘lầm tưởng’ gì hết. Biết đâu ngay từ lúc bắt đầu, Thập nhất nương biết, người Viên gia muốn đặt quan hệ thông gia phải là Viên nhị, mà vẫn luôn là Viên đại. Về phần Viên đại này, ràng từ khi bắt đầu vẫn là mục tiêu của Thập nhất nương…

      Nghĩ vậy, những chuyện hiểu ở kiếp trước, đột nhiên nàng sáng tỏ.

      ràng, dù Viên Trường Khanh phải là ứng cử viên đứng đầu của vị trí ‘thế tử’, nhưng lấy tài học và khuôn mặt dễ trêu hoa ghẹo nguyệt của , đối với Thập nhất nương chính là thứ có sức hấp dẫn nhất. Huống chi thân thế Viên Trường Khanh còn có chỗ tuyệt vời: Dù bất kể ai gả tới, cũng trở thành đương gia chủ mẫu thỏa đáng. Bên trưởng bối duy nhất có danh phận lại phải tổ mẫu ruột —— Trước đây San Nương cũng cảm thấy hôn này tệ, bấy giờ chẳng phải cũng suy tính tới nhân tố này sao? Hóa ra tâm tư mọi người đều giống nhau!

      Mà, tuy nương Hầu Gia ở trong mắt Viên gia đều giống nhau, song trong mắt lão phu nhân Hầu gia dù sao cũng có thân sơ xa gần. So với Thập nhất nương đích xuất chi thứ, ràng huyết mạch chảy trong người nàng càng dễ được chọn trúng hơn. Vì lẽ đó, ra lúc Viên Trường Khanh theo Viên Mạnh thị tới thăm Hầu Mạnh thị, người đẩy nàng ra nọ, ắt hẳn là Thập nhất nương nhỉ? Mà khi ấy mọi người trong phủ đều truyền tai nhau rằng hôn là của ‘thế tử Viên nhị’ được coi trọng trong công phủ, về sau đột nhiên biến thành ‘Viên đại quan trọng gì’ mới tạo nên chênh lệnh tâm lý kiểu này, cũng là bút tích của Thập nhất nương đúng ? Chẳng qua, Thập nhất nương có lẽ ngờ, dù chẳng còn vầng hào quang thân phận kia, chỉ dựa vào sức hấp dẫn của bản thân Viên Trường Khanh thôi, Viên lão đại này vẫn rất được săn đón phải?

      Vì Thập nhất nương, San Nương chợt nghĩ tới Thất nương. Kiếp trước, sau khi biết người Viên gia muốn đặt quan hệ thông gia phải là ‘thế tử’, Thất nương cũng hết có hứng thú với Viên Trường Khanh. Bất quá hiểu sao kiếp này lại cảm thấy hứng thú ta? —— San Nương biết rằng, việc này đều do nàng hại!

      Kiếp trước, tuy Thất nương có đối tượng nghị hôn, nhưng so với trở thành ‘thê tử cháu trai có tiền đồ nhà thứ phụ’, tỷ ấy càng có hứng thú với danh hiệu ‘phu nhân thế tử Công phủ’ hơn. Mà từ khi biết ‘Viên lão đại quan trọng gì’, tỷ ấy tất nhiên cũng mất hứng thú. Nhưng kiếp này, San Nương lại với tỷ ấy những lời rất có đạo lý như thế, cộng thêm khuôn mặt hại nước hại dân của Viên Trường Khanh, làm Thất nương cảm thấy cần phải cố gắng chút. Cùng lắm tương lai tỷ ấy giúp Viên Trường Khanh hiến kế nhiều, chừng giành được tước vị đó.

      Được rồi, ra kiếp trước San nương cũng từng nghĩ vậy, nhưng vẫn chưa có làm. Cho tới sau này, nàng xua nịnh khắp nơi chọc giận Viên Trường Khanh, mới biết kỳ thực hề có hứng thú với tước vị ấy.

      San Nương nghĩ tới kiếp trước mình tự cho là đúng, nhìn đủ loại mưu đồ của Thập nhất nương kiếp này, lại lần nữa lòng San Nương dâng trào chút hứng thú khá tệ hại, giống như nhìn trộm, vừa bí vừa xấu xa…

      Mà Viên Trường Khanh bưng chén trà kia, sau khi bất cẩn trông thấy khóe môi nàng lại nhếch lên, trong lòng bỗng dưng rung động. vội quay người lại, đưa lưng về phía ba vị nương kia, làm bộ thưởng thức phong cảnh xung quanh.

      Sau lưng , ba nương khẽ cười , trong chốc lát nha hoàn tìm tới, cho nên Thập nhất nương mới đứng dậy xin lỗi mọi người tiếng, bèn đỡ tay nha hoàn kia, thành thực .

      San Nương nhìn theo phương hướng Thập nhất tỷ tỷ biến mất, lại mỉm cười.

      Thập nhất tỷ tỷ quả nhiên là người thâm tàng bất lộ nhất và đa mưu túc trí nhất trong nhà. Thậm chí tỷ ấy còn nghĩ tới, nếu có nàng, Lâm Như Trí và Tiểu bàn tử thức thời quấy rối, Thập nhất tỷ tỷ làm cách nào để có thể ưu nhã mời Viên Trường Khanh ngồi xuống uống chén trà. Dù Viên Trường Khanh chịu uống chén trà này, tỷ ấy cũng tìm cơ hội trò chuyện đôi ba câu với , sau đó trước khi bầu khí trở nên lúng túng, tiểu nha hoàn kịp thời ra sân khấu. Thứ nhất thể , quả thực chỉ là vô tình gặp được; Thứ hai cũng thể , mặc dù tỷ ấy hướng tới ‘trộm kiếp phù du nửa ngày nhàn*’, nhưng cũng là nương rất cừ, đủ để đảm nhiệm chức trách chủ mẫu…

      *Nguyên văn: Thâu đắc phù sinh bán nhật nhàn, trích trong bài thơ “Đề Hạc Lâm tự bích” (Đề tường chùa Hạc Lâm) của Lý Thiệp. Ý câu thơ là giải thoát bản thân khỏi phiền não buồn chán để bản thân tới nơi thoát tục, tu dưỡng tâm hồn.

      THÔNG BÁO NGHỈ TẾT: Bắt đầu tuần sau Lạc bận quét dọn nhà cửa mất rồi, ko rảnh tay làm đc, thui Lạc nghỉ tết luôn :050: Mùng 10 Lạc quay lại :th_51:
      Cuối cùng, mọi người ăn tết vui vẻ, nà ná na :th_41::th_41::th_41:

    3. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Năm mới vui vẻ
      LạcLạc thích bài này.

    4. Yến.Yến

      Yến.Yến Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      247
      Huhu Lạc ơi tết nà̀y nhớ truyện quá thì phải làm sao :017:
      Mà nghỉ̉̉ Tết xong có chap mừng tuổi ko ạ ~^^~ hehe truyện hay quá mà lúc gay cấn nên fan hơi quá khích, có gì editor thông cảm nha
      HenlunLạcLạc thích bài này.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      ăn tết vui vẻ nha nàng.
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :