1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 45: GIỐNG NHAU TRONG KHÁC BIỆT
      Editor: Shiyu
      Tuy Mạnh lão phu nhân của Hầu phủ là tiểu thư đích phòng Mạnh gia, song biết sao vị được sủng ái nhiều năm trong cung kia lại có xuất thân chi khác, và có quan hệ cháu chưa qua năm đời với Mạnh lão phu nhân Viên gia, cho nên Viên Mạnh thị có thể mắc nối với vị trong cung, tương tự Hầu Mạnh thị - tiểu thư Mạnh gia chỉ có thể nhìn mà thể với tới.

      Nếu lúc đầu lão phu nhân vẫn chưa Viên Mạnh thị muốn làm mai cho vị ‘Viên công tử’ nào, bây giờ thấy Viên Mạnh thị mở miệng câu tiếp câu khen trưởng tôn, bà ta còn có gì hiểu nữa. Bất quá thoải mái thoải mái, Hầu Mạnh thị am hiểu nhất là cân nhắc lợi ích được mất, mà bà ta cũng chẳng phải hiểu phân lượng nhà mình. Nếu phân lượng tới, tất tiện so đo với người ta, cũng chỉ có thể như San Nương trước đây yên lặng châm chọc câu, ‘Có thể vớt được cái nào hay cái đó’. Cho nên lão phu nhân đành tạm thời nhịn cục tức này, cười dịu dàng với ‘con cá’ chờ mắc câu —— Viên Trường Khanh kia, giới thiệu từng đứa cháu cho .

      Lúc này San Nương cố ý đưa lưng về phía ‘con cá’ đó, vừa yên lòng nghe Lâm Như Trĩ đấu khẩu với đường ca Lâm Như Hiên của nàng ấy, vừa tinh tế quan sát các tỷ muội của mình.

      Những tỷ muội khác chẳng được lão phu nhân coi trọng , chỉ đến ba vị được sủng ái nhất trong nhà. Người ngoài nhìn vào thấy có gì bất thường, nhưng San Nương nhạy cảm phát , các nàng quả nhiên khác biệt hơn mọi ngày.

      Nhìn Thất tỷ nàng nè, muốn khoan thai đoan trang bao nhiêu có bấy nhiêu; Thập nhất tỷ tỷ lộ vẻ dịu dàng, ngoan ngoãn; Thập tứ muội muội cũng càng thêm hoạt bát, đáng .

      San Nương nhịn được đưa tay lau trán —— Chẳng lẽ những hạt giống trước đó nàng rải nảy mầm rồi?!

      Lão phu nhân phối hợp với Viên lão phu nhân, giới thiệu từng đứa cháu của mình. Nhưng vì San Nương con, lúc này lại bị đám người cao to như ca ca, huynh đệ Lâm gia và Lâm Như Trĩ vây quanh, khiến lão phu nhân biết là cố ý hay vô tình mà bỏ qua nàng, trực tiếp giới thiệu Thập tứ nương.

      Chờ đến khi giới thiệu Thập tứ nương xong, vẫn là Viên lão phu nhân nhớ đến San Nương, mới kêu tên nàng cười : “Thập tam nương ban nãy đứng đây đâu rồi?”

      Lúc này Hầu lão phu nhân mới cười trả lời: “Đúng vậy, hèn gì ta thấy thiếu thiếu người.” xong bèn ngoắc San Nương trốn trong đám đông, cười với nàng: “Lại tinh nghịch nữa! Còn mau đến chào hỏi Viên đại biểu ca của con.”

      Viên… đại biểu ca…

      San Nương lặng lẽ vuốt cánh tay bỗng nổi đầy da gà, sau đó mới bước ra.

      Đứng đối diện Viên Trường Khanh, nàng hơi cúi đầu, nhún gối làm động tác chào, giọng như muỗi vo ve kêu tiếng “Biểu ca.”

      Viên Trường Khanh cũng nhã nhặn lễ độ ôm tay lạy dài hoàn lễ nàng, cúi đầu đáp tiếng “Biểu muội.”

      Xong xuôi, hai người đồng thời ngẩng đầu lên, sau đó đều bình tĩnh lễ phép nhìn đối phương. Sau khi nhàng đối mắt, từng người lại gật đầu thi lễ, rồi thong dong lùi lại, song nét mặt hai người chẳng ai nhìn ra có gì khác thường, chỉ trừ…

      Khoảnh khắc đối mắt đó, San Nương cảm thấy hô hấp của nàng tắc nghẽn rệt.

      Có lẽ do kiếp trước nàng từng mơ quá nhiều lần, San Nương nghĩ nàng còn nhớ rất , mình nhìn thấy Viên Trường Khanh đứng dưới cây hải đường, ắt hẳn mặc bạch y. Nhưng lúc này lại mặc bộ xiêm y xanh đậm gần đen như mực, vạt áo thêu hoa văn chìm cùng màu, phía dưới là đai lưng màu xanh rộng cỡ ba ngón tay, chỉ lấy khối ngọc bài đơn giản buột tại vạt áo.

      Viên Trường Khanh vốn khá cao, da thit thiên về trắng nõn mà mặt mày và màu tóc lại đen hơn mọi người. tại mặc y phục sẫm màu này, đúng lúc làm tôn lên gương mặt tuấn tú càng thêm đẹp đẽ, đôi mắt như điểm nước sơn. Khi trầm tĩnh nhìn người ta, con ngươi đen láy như có thể hút hồn phách họ vào…

      Do đó, ràng từng dây dưa kiếp với người này, từng thề thèm nhìn người này nữa, song trái tim bé của San Nương vẫn nhịn được run lên, khỏi cảm khái câu: Biết háo sắc mến tơ...

      Đương nhiên, nàng hôm nay sớm còn bất kỳ ý tưởng gì với người trước mắt. Ngay cả thánh nhân cũng từng ‘thực sắc tính dã*’, bất quá nàng chỉ xuất phát từ góc độ thưởng thức cái đẹp thôi.

      *Thực sắc tính dã: ý thực (ăn uống), sắc (chuyện nam nữ) là bản tính của con người.

      Cho nên sau khi nàng lại gật đầu với Viên Trường Khanh, bèn thong dong trấn định lui về.

      Viên Trường Khanh cũng gật đầu đáp lễ theo, rồi yên lặng lui trở lại. Nhưng nếu tinh tế quan sát, vẫn có thể thấy tai đỏ ửng

      Khác với San Nương luôn cẩn thận né tránh , từ lúc Viên Trường Khanh đỡ Lâm lão phu nhân bước vào phòng khách, với cái nhìn đầu tiên trông thấy San Nương.

      Hình như Thập tam nương này rất sợ lạnh, lần trước gặp San Nương, lúc nào nàng cũng mặc kiện áo kép . Có lẽ hôm nay là trường hợp tương đối chính thức nên nàng đổi áo kép tùy tiện thành y phục mùa xuân mỏng. Mà dường như tiểu nương này rất chung tình với màu tím, lần trước mặc y phục tím nhạt, hôm nay đổi sang xiêm y tím nho.

      Lúc này nàng mặc bộ xiêm y mùa xuân nền trắng thêu hoa màu tím nho, phối với váy dài tím vẩy trăm hoa ngũ sắc, làm nổi bật vóc người nhắn của nàng. Trông nàng giống như chùm hoa tử đằng trang nhã trong lành.

      Bất quá hình như nàng vẫn rất sợ lạnh, bả vai còn khoác dải lụa hơi dày màu tím sẫm.

      vốn muốn cẩn thận ngắm kỹ hoa tử đằng Thập tam nương này, song ngờ kế tố mẫu của chẳng lời nào kéo . muốn người khác phát chú ý Thập tam nhi, nên nhẫn nại nhìn nàng nữa. Ai ngờ, Hầu Mạnh thị giống như quên mất còn có San Nương vậy, lại bỏ qua nàng trực tiếp giới thiệu Thập tứ nương.

      Cũng may cuối cùng vẫn giới thiệu đến nàng, mà nàng còn là người cuối cùng.

      Viên Trường Khanh chậm rãi chắp tay hoàn lễ với tiểu Thập tam nhi. Đột nhiên cảm thấy Hầu Mạnh thị giới thiệu San Nương cuối cùng cũng vừa hay, có thể để ung dung, bình tĩnh quan sát tỉ mỉ tiểu Thập tam nhi phen dưới tình huống chẳng ai chú ý… Nhưng làm ngờ là, chờ trấn định ngẩng đầu, lúc bốn mắt nhìn nhau với San Nương, hiểu sao tim thoáng hẫng, ngay sau đó đập nhanh hồi, đến mức hoài nghi San Nương liệu có nghe được nhịp tim của hay

      Do đó, đáng lẽ có kế hoạch chu đáo, song giờ khắc này lại bị trái tim đập loạn nhịp cắt đứt. đành vội vã gật đầu trả lễ San Nương, trốn ánh mắt bình tĩnh thản nhiên của nàng mà lui về.

      Lúc này, San Nương quay lại chỗ Lâm Như Trĩ. Thấy nàng đến, Lâm lão phu nhân hỏi nàng: “Thấy sức khỏe con tốt lên nhiều, khi nào quay về thư viện hử?”

      San Nương mỉm cười nhún gối, trả lời: “Để chưởng viện lo lắng. Con khỏe rồi ạ, sáng mai có thể học.”

      —— ra theo ý Ngũ lão gia, mấy ngày trước nàng nên quay về trường rồi, nhưng vì nàng còn lười, cò kè mặc cả với Ngũ lão gia hồi lâu, mới khiến ông đồng ý sau Xuân Thưởng Yến nàng học lại.

      Lão phu nhân còn muốn tiếp tục tiếp đãi khách, San Nương bèn xung phong nhận việc tiếp đãi Lâm gia, dẫn người Lâm gia đến bên hồ Lạc Mai tìm phu thê Ngũ lão gia.

      Sau khi đoàn người tới khoảng đất Ngũ lão gia lấy bình phong màn trướng vây quanh, liền thấy Ngũ phu nhân cầm khung thêu , ngồi tấm chăn nỉ trải bên hồ thêu chiếc khăn. Ngũ lão gia gọi người chuyển bàn trà đến, ở đó cuối đầu vẽ ‘phong cảnh’ trước mắt.

      Thấy San Nương dẫn cả đám người tới, Ngũ lão gia cuống quít lấy tờ giấy trắng che lại bức tranh vẽ trước đó, qua ngăn Nhị lão gia Lâm gia và Lâm lão phu nhân định đến gần cái bàn . Mấy người chào hỏi phen.

      Ngũ phu nhân đứng đấy, thoáng mất tự nhiên nhìn những người mới tới.

      San Nương bèn sang giới thiệu Lâm lão phu nhân cho Ngũ phu nhân.

      Vì Lâm Như Trĩ hay đến quý phủ của Ngũ lão gia, mặc dù phải mỗi lần đến đều bái kiến Ngũ phu nhân, nhưng cũng xem như thân quen với bà. Mà nàng ấy lại là người nhiệt tình, liền kéo Ngũ phu nhân đến chuyện với Lâm lão phu nhân.

      Lão phu nhân cũng am hiểu hội họa, bà cầm khung thêu lên chỉ nhìn thoáng nửa bông hoa hải đường, lập tức kinh ngạc nhìn Ngũ phu nhân, lại quay đầu nhìn cây hải đường cách đó xa, hỏi: “Ngươi cần phác họa, có thể thêu trực tiếp sao? Mà còn thêu nhàng như vậy?”

      Ngũ phu nhân xấu hổ cười.

      San Nương bèn thay Ngũ phu nhân quảng cáo: “Chưởng viện biết đó, phu nhân chúng con am hiểu nhất là thêu, có thể thêu bức trông như tranh thuỷ mặc.” xong nhìn Lâm Như Trĩ mịt mờ nhướng mày.

      Lân Như Trĩ ngẩn người, đột nhiên hiểu ra, bổ nhào qua ôm cánh tay Ngũ phu nhân, “Bức Lạc Thần Đồ tại gian nhà chính chỗ Thập tam tỷ tỷ do phu nhân thêu ư? Tỷ tỷ giữ bí mật chịu ta biết gì hết!” Nàng lại làm nũng lắc lắc cánh tay Ngũ phu nhân: “Phu nhân còn ? Con cũng muốn…”

      Còn chưa hết, nàng bị tổ mẫu vỗ đầu. Lâm lão phu nhân xin lỗi Ngũ phu nhân: “Từ nha đầu nhà ta vô lễ quen rồi, thỉnh phu nhân thứ lỗi.”

      ra Ngũ phu nhân hiền hòa hơn San Nương nhiều, bà cũng coi như quen thuộc Lâm Như Trĩ nên để bụng, chỉ cười : “ có gì, tiểu nương nên hoạt bát tốt hơn, giống như ta quá sầu muộn!”

      Ngũ lão gia nghe xong, đột nhiên xen vào: “Nàng đâu có sầu muộn, nữ nhân nên điềm đạm mới tốt.”

      đến Ngũ phu nhân thoáng cái đỏ mặt, chỉ San Nương, nhịn được lập tức trợn mắt. Giờ nàng hiểu, mẹ cả nàng khá tốt, trừ hơi nhát gan ra cũng có tật xấu gì lớn, nhưng phụ thân nàng vấn đề lớn đấy, hoàn toàn đáng tín cậy!

      Nàng nhìn phụ thân nàng, rồi cười với Lâm Như Trĩ: “Đây là tỷ đó.” Nàng sợ Lâm Như Trĩ đa tâm.

      Mà nếu Lâm Như Trĩ đa tâm, vậy phải Lâm Như Trĩ rồi. Nha đầu kia cười ha ha, xoay đầu với Ngũ lão gia: “Chắc chắn thế bá chưa từng thấy con rồi. Nếu Thập tam tỷ tỷ như thế, con biết hai chữ ‘điềm đạm’ viết thế nào đâu!” xong mọi người cười to trận.

      Phụ thân nàng - Lâm Trọng Hải chỉ nàng cười : “Con cũng biết điểm yếu mình nhỉ.”

      Đường huynh Lâm Như Hiên cũng cười nhạo nàng, “Muội ấy là dũng cảm nhận sai, chết hối cải ấy chứ.”

      Lâm Như Đình ở bên mỉm cười lời.

      Lúc này Lâm Như Đình đứng dưới gốc cây hải đường, khéo là hôm nay mặc áo bào màu trắng, trông có chút giống Viên Trường Khanh trong mộng kia.

      San Nương nhịn được nhìn thêm vài lần.

      trận gió thổi qua, chỉ thấy cánh hoa hải đường bay xuống, có cánh hoa phất phơ rơi búi tóc , khẽ lắc đầu, sau đó ngoái đầu nhìn lại, mỉm cười nhìn San Nương.

      Bỗng dưng, San Nương ngây dại.

      Kiếp trước, Viên Trường Khanh cũng đứng dưới tàng cây hải đường như thế, cánh hoa rơi tóc , khẽ lắc đầu, sau đó ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn về phía nàng…

      Cảnh tương tự, người khác biệt… và ánh mắt cũng khác biệt.

      San Nương chỉ cảm thấy tim mình chợt ngừng đập, sau đó giống như mới chạy tám trăm dặm, đập dữ dội…

      Lạc: Nếu có gì thay đổi, mai Lạc bù cho mọi người 1 chương nhé, like cái lấy tinh thần nào :th_26:
      Last edited: 17/1/17

    2. Huỳnh Thượng Hỷ

      Huỳnh Thượng Hỷ Active Member

      Bài viết:
      148
      Được thích:
      204
      có khi nào San Nương cảm nắng Lâm Như Đình ko
      LạcLạc thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      hình như, cứ là cây hải đường tam nương cứ trúng nắng thui nhỉ, mặc kệ là ca nào làm nền, há há
      Trịnh Thị Ninh Kiều, TamaPLạcLạc thích bài này.

    4. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Uầy cảm ơn nàng bù chương, quá.
      LạcLạc thích bài này.

    5. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      Hihi. Chương bù đâu rồi :yoyo68:
      Henlun thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :