1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      cầu ngược nam chính
      muốn thấy cảnh VTK truy thê quá
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 43: XUÂN THƯỞNG YẾN
      Editor: Shiyu
      Đúng như San Nương đoán, quả nhiên lão phu nhân muốn giăng lưới đánh cá —— sợ lãng phí mồi, chỉ cần có thể bắt được cá.

      Đồng thời lão phu nhân tự cho rằng mình là người hiểu San Nương nhất, biết đứa này để ý mặt mũi. Bây giờ nàng bị bà ta ‘ném’ khỏi Tây Viên mất mặt như vậy, chừng tiểu Thập tam nhi cáu kỉnh, thực chịu đến. Lão phu nhân đủ kiên nhẫn dỗ San Nương, nên trực tiếp sử dụng biện pháp đơn giản nhất, phái Đại phu nhân đến tạo áp lực cho Ngũ phu nhân nhu nhược. Chỉ cần Ngũ phu nhân dẫn nàng tới tham gia Xuân Thưởng Yến, San Nương làm thứ nữ có tư cách chữ ‘’.

      Nguyên nhân phái các nàng Thất nương kéo San Nương , là vì sợ nàng ở sau lưng nghĩ ra chủ ý xấu gì cho Ngũ phu nhân có chủ kiến.

      Vì vậy, đợi đến khi Ngũ lão gia từ bên ngoài về, thấy tại đại sảnh, Ngũ phu nhân mới tiễn đoàn người Đại phu nhân mặt mày ũ rũ đối diện với San Nương, mà San Nương giọng an ủi Ngũ phu nhân.

      Ngũ lão gia hỏi nguyên nhân, bèn cau mày bảo: “ muốn đừng .”

      Khuôn mặt Ngũ phu nhân trắng bệch, ngập ngừng : “Chỗ lão phu nhân…”

      “Chỗ lão phu nhân ta .” Ngũ lão gia dốc sức vỗ ngực đảm nhiệm việc này, rồi phân phó San Nương: “Sức khỏe phu nhân yếu, về sau xã giao trong nhà con gánh vác thay phu nhân. Nếu lão phu nhân gọi phu nhân như ta bảo, sức khỏe phu nhân tốt, có chuyện gì kêu bà ấy trực tiếp với ta.”

      Ngũ lão gia vừa xong liền thấy sắc mặt Ngũ phu nhân lại thay đổi. Ông cúi đầu suy nghĩ, đột nhiên ý thức được giọng điệu cứng rắn của mình nghe vào tai giống như che chở cho Ngũ phu nhân, mà giống trỉ trích Ngũ phu nhân kham nổi chuyện hơn. Do đó ông nhanh chóng giải thích: “Những chuyện làm nàng phiền lòng, nàng cần để ý, mọi chuyện đều có ta rồi.”

      Ngũ phu nhân khỏi ngẩn ngơ nhìn Ngũ lão gia.

      Mà bà nhìn chằm chằm Ngũ lão gia khiến ông tự chủ đỏ mặt, lúng ta lúng túng câu gì đó, rồi xoay người muốn .

      Chẳng biết tại sao, mặt Ngũ phu nhân cũng hơi đỏ, bà cúi đầu : “Lão gia có ý tốt, chỉ là nếu lão phu nhân thế, cũng được. Ta… ta với San Nương.”

      Trong lời San Nương với lão Thất, Thập nhất và Thập tứ vốn giấu ác ý, sao có thể đến xem thu hoạch? Bèn tiến lên cầm tay phu nhân: “Phu nhân yên tâm. Ngày đó, con rời phu nhân nửa bước. Hơn nữa chúng ta chỉ ngồi chút, lão phu nhân tìm ra điểm thất lễ nào, chúng ta trở về.”

      Ngũ lão gia nghe thế cúi đầu, đột nhiên ngẩng đầu : “Xuân Thưởng Yến thôi mà, sợ cái gì. Ta với các ngươi.”

      Ngay lập tức cả Ngũ phu nhân và San Nương đều kinh hãi.

      Ngũ lão gia ghét nhất mấy chuyện dung tục kia, đừng Xuân Thưởng Yến, dù là gia yến giao thừa giỗ tổ, nếu Quế Thúc gây áp lực, có thể Ngũ lão gia cũng xuất !

      *•*•*

      Tóm lại, ngày ấy Xuân Thưởng Yến, nhà Ngũ lão gia, kể cả Hầu Quyết và Hầu Thụy, tất cả đều ăn mặc chỉnh chu, phân ra hai chiếc xe ngựa chạy đến biệt viện Hầu gia bên hồ Lạc Mai.

      nay Hầu Quyết xem như hoàn toàn bị San Nương thu phục. Vừa nhìn thấy San Nương, trong mắt lập tức còn người khác, chạy thình thịch tới, kéo tay tỷ tỷ , đôi mắt cong cong gương mặt béo càng lộ vẻ dài, cười ngây ngô với San Nương.

      “Đồ ngốc!” San Nương chế giễu nhưng hất tay ra.

      Bởi vì lão gia ra lệnh chuẩn bị hai chiếc xe ngựa, nên Ngũ phu nhân cho rằng nữ quyến xe, các nam nhân xe. Lúc này thấy San Nương bị Hầu Quyết kéo, bà cũng thêm gì, bèn đỡ Mã ma ma bước lên xe trước, sau đó ngồi ở đó chờ San Nương lên xe.

      Ai ngờ theo sau bà lên xe lại là Ngũ lão gia.

      Phu nhân sợ hết hồn, lúc nhìn Ngũ lão gia, đôi mắt trong veo trợn tròn.

      Ngũ lão gia làm như thấy, chỉ tiện tay đóng cửa xe, sau đó khuỷu tay chống lên cái bàn trong xe, nhìn ngoài cửa sổ lên tiếng.

      Tuy gần đây cử chỉ hành vi của Ngũ lão gia vô cùng quái dị, nhưng kỳ quái là Ngũ phu nhân lại phát , hình như bất tri bất giác bà còn sợ ông như trước đây. Bà liên tục nhìn trộm Ngũ lão gia, song phát lỗ tai ông bị bà nhìn đến mức đỏ ửng.

      Về phần San Nương, vốn dĩ San Nương cũng tưởng nàng và Ngũ phu nhân ngồi xe. nghĩ mang theo cái đuôi Hầu Quyết chắc cũng sao, ai ngờ phụ thân nàng nhanh chân leo lên trước. Cách cửa sổ nhìn Ngũ phu nhân ngồi trong xe, đúng lúc nàng trông thấy Ngũ phu nhân khẽ nghiêng đầu len lén nhìn Ngũ lão gia. Trong lòng San Nương hơi động, bèn kéo Tiểu Bàn Tử lên chiếc xe ngựa khác.

      biết Hầu Thụy làm gì, đợi tất cả đều lên xe mới khoan thai đến chậm. Thoáng nhìn Ngũ lão gia qua cửa sổ xe, gót chân Hầu Thụy xoay tròn, chút do dự lên xe ngựa phía sau.

      Ngũ lão gia hài lòng bày tỏ: Con cái nhà mình rất tốt, tất cả đều có ánh mắt!

      đến đây, thể nhắc lại chuyện Hầu Quyết bị người ta ném xuống sông. Đáng lẽ toàn bộ trấn Mai Sơn biết phu thê Ngũ lão gia đều nuôi thả con cái. Nhưng sau chuyện này, danh tiếng Ngũ lão gia lại thay đổi, biến thành Ngũ lão gia ‘ đạo lý, bao che con cái’.

      Lại sau khi gặp chuyện may, San Nương vẫn nghe được Ngũ lão gia có động tĩnh gì. Đến khi tin tức đưa tới, lúc đó nàng mới biết, ra Ngũ lão gia thầm ra lệnh cho Quế Thúc đến nhà phụ nhân béo đó, muốn bắt con trai bà ta với tội danh ‘mưu sát chưa thực được’. Tuy Ngũ lão gia làm việc đàng hoàng, mọi việc lại thích nghịch ý lão phu nhân, nhưng cả đời này quả vẫn làm vài chuyện đúng ý lão phu nhân. Ví dụ như lấy vợ sinh con, ví dụ như thi được công danh về. Mặc dù sau đó mặc kệ lão phu nhân đánh mắng, cầu xin, ông đều kiên quyết đến kinh thành thi tiến sĩ tiếp. Tóm lại, Ngũ lão gia là người có công danh, nhà phụ nhân béo kia giàu có đến mấy cũng bằng Hầu gia, trong số mạng thiếu chữ ‘Quý’, đâu chịu nổi trận hù dọa của cử nhân lão gia này. Vì thế ngay cả đến cửa xin lỗi cũng chẳng dám, đêm đó trực tiếp gói ghém gia sản, mang theo con trai chạy suốt đêm —— Khiến Ngũ lão gia tức điên, ông dọa người ta vốn cần lời xin lỗi, kết quả xin lỗi có, ngược lại còn gánh cái danh ‘ đạo lý, bao che con cái’. Ngũ lão gia vừa tức giận, trực tiếp phá hủy nhà của gia đình ấy…

      Tạm thời lạc đề, giờ đến thời điểm cả nhà San Nương đến biệt trang Lạc Mai, khách khứa đến ít.

      Bởi vì cả nhà San Nương là người Hầu gia, coi như nửa chủ nhân, tính là khách, nên ai đặc biệt hao tâm tổn trí tiếp đãi bọn họ. Ngũ lão gia bèn tự tại dẫn vợ con tìm chỗ khuất gió, sai Quế Thúc tìm quản đòi những vật như bình phong màn trướng, ở bên hồ để nhà mình quanh quần thành ‘nhóm riêng’ —— giống như cả nhà đạp thanh vậy!

      Người khác thấy thú vị cũng rối rít bắt chước, nhất thời huyên náo đến mức các quản nhức đầu dứt. Lão phu nhân nghe được, mặt mày lập tức trầm —— Cả nhà Ngũ lão gia đến mà qua thỉnh an bà ta!

      Tuy nhiên lão phu nhân dám tùy tiện gọi đứa con trai cứng đầu này đến, bây giờ trong phủ có rất nhiều khách, ai biết Ngũ lão gia kia có thể đứt sợ gân bất thường nào, rồi làm bà mất mặt trước mặt mọi người, lão phu nhân cho con trai cơ hội giẫm lên mặt mình như thế.

      Do đó lão phu nhân nhìn Ngô ma ma.

      Ngô ma ma ngầm hiểu, lập tức bước ra, muốn vòng qua Ngũ lão gia dẫn Ngũ phu nhân và Thập tam nương .

      Chẳng qua, Ngô ma ma nghĩ rất nhiều, ngay cả cớ cũng nghĩ ra mấy cái, song thực tế lại quá đả kích người. Bà ngờ, Ngũ lão gia lúc nào cũng kề cận Ngũ phu nhân, dù có ai chuyện với ông, khóe mắt của ông vẫn dõi theo Ngũ phu nhân, chỉ thấy bà hơi dựa gần chút, Ngũ lão gia lập tức giống như sư tử bị người ta xâm chiếm địa bàn, dựng hết cả lông.

      Cũng may mục đích của lão phu nhân phải Ngũ phu nhân, chỉ cần lừa San Nương là được.

      Ngũ lão gia vừa nghe, như gãi đúng chỗ ngứa, tức vứt đao lên lưng San Nương, trực tiếp đuổi con thỉnh an lão phu nhân, thậm chí còn dạy nàng dối ngay trước mặt Ngô ma ma: “Con với lão phu nhân, phu nhân đau chân, đứng tiện, con thay phu nhân thỉnh an lão phu nhân. Lại xin lỗi lão phu nhân rằng, chỉ sợ chúng ta phải rời trước.” —— Mới tới chuyện về.

      San Nương yên lặng nghiến răng, nhưng có cách nào khác, suy nghĩ lát liền dứt khoát kéo Tiểu Bàn Tử và ca ca phản nghịch của nàng, ba tiểu bối cùng thỉnh an.

      Lúc này lão phu nhân ở trong phòng khách biệt trang. Khi San Nương vào chỉ thấy châu vòng phỉ thúy đầy mắt, mũi ngửi được mùi hương lẫn lộn, khiến nàng nhịn được suýt hắt xì.

      Nàng vất vả nhịn Tiểu Bàn Tử kiềm nổi, hắt xì cái vang dội.

      Giờ phút này khóe mắt San Nương vốn liếc nhìn chính đường, định nhìn xem những người nào vây quanh lão phu nhân —— đặc biệt là tên Viên Trường Khanh kia có ở đây . ngờ đệ đệ vừa siết chặt tay nàng liền hắt xì to. San Nương lập tức ghét bỏ buông tay ra, lại nhìn nhũ mẫu thu thập cho Tiểu Bàn Tử, sau đó ba người mới tiến lên thỉnh an lão phu nhân.

      Cũng bỏ lỡ cơ hội nhìn trộm mọi người ngay chính đường.

      tại ánh mắt lão phu nhân nhìn về phía bọn họ gần như mang theo kim đâm, dứt khoát đâm đến mức trán San Nương đau đớn. Việc này khỏi khiến nàng nhớ đến kiếp trước.

      Khi đó nàng xuân phong đắc ý, vừa giúp đỡ Đại phu nhân tiếp khách, vừa nghe các nữ quyến khác nịnh nọt, vừa tự đắc cho rằng, nàng là nương được việc nhất thiên hạ… Song thực tế, tất cả mọi người đều vui chơi, chỉ có nàng là làm việc… ra kiếp trước nàng rất ngốc!

      Cho nên kiếp này nàng hoàn toàn sợ ánh mắt giấu kim châm của lão phu nhân nữa, sau khi dịu dàng thi lễ, bèn kéo ca ca đệ đệ muốn lui ra ngoài.

      Ai ngờ lão phu nhân dễ thả người, cười : “Đám tiểu tử ra ngoài chơi, nương như con theo làm gì? Mấy hôm gặp, cũng bồi tổ mẫu con, chẳng lẽ còn tức giận tổ mẫu sao?”

      Thói quen của lão phu nhân chính là giọng điệu càng dịu dàng, chứng tỏ càng vui, lúc này lôi cả chữ ‘tổ mẫu’ ra, có thể thấy trong lòng lão phu nhân chứa oán khí ít.

      San Nương cũng ngốc, lại quỳ gối thi lễ với lão phu nhân, cười : “Tổ mẫu thương tiếc thương, đáng lẽ con nên đến chuyện bồi tổ mẫu, nhưng tổ mẫu còn chưa biết, vừa rồi mẫu thân con cẩn thận đau chân, phụ thân vô cùng lo lắng, cộng thêm đệ đệ còn . Con sợ mẫu thân lo lắng, nên muốn thay mẫu thân chiếu cố đệ đệ.”

      - - Hừ, muốn dối mọi người cùng nhau , muốn ‘thân thiết’ mọi người cũng cùng nhau ‘thân thiết’, ai sợ ai?

    3. Jenny Kún

      Jenny Kún New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      17
      San Nương - 1, lão phu nhân - 0 :)))
      Trịnh Thị Ninh Kiều thích bài này.

    4. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      đâu. Là 1 đều r
      Jenny Kún thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 44: HIỆU ỨNG BƯƠM BƯỚM*
      Editor: Shiyu
      *Hiệu ứng bươm bướm (tiếng : Butterfly effect) là cụm từ dùng để mô tả khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ đối với điều kiện gốc. cái đập cánh của con bướm bé có thể gây ra thay đổi (dù rất ) trong điều kiện gốc của hệ vật lý, dẫn đến kết quả là những thay đổi lớn về thời tiết như cơn lốc tại địa điểm cách nơi con bướm đập cách hàng vạn km. nay thường dùng để chỉ quan hệ nhân quả.

      Phải rằng Lão phu nhân vừa tức giận, lại thích xưng ‘tổ mẫu’ gì đó, nhưng rất hiếm khi bị vãn bối gọi là ‘tổ mẫu’. Bây giờ nghe San Nương kêu tiếng ‘tổ mẫu’, hai tiếng ‘tổ mẫu’ làm Lão phu nhân nhất thời hết chỗ .

      Dầu gì bà ta còn nhớ đến chính , đành nhịn cơn cáu kỉnh, nghiêng đầu nhìn phu nhân mặt mũi hiền lành, cười : “Đây là Thập tam nương nhà lão Ngũ, là đứa hoạt bát tinh nghịch.”

      “Đâu!” Lão phụ cài trâm vàng kia cười đáp, “Ta lại thấy là đứa hiếu thảo với cha mẹ, thương huynh đệ mà.” Lại ngoắc San Nương, “Đứa bé ngoan, qua đây để di tổ mẫu nhìn cái nào.”

      San Nương nhịn được chớp mắt. Kiếp trước, lúc này nàng bận rộn đến mức chân chạm đất, thời điểm gặp Viên Mạnh chính là trước buổi chiều sau khi khai tiệc. Khi đó, Viên Trường Khanh an vị ở bên ngoài, nên tan tiệc rồi nàng mới gặp được Viên Trường Khanh ở góc phía Tây trong viện.

      Nghĩ đến Viên Trường Khanh, khóe mắt nàng cẩn thận liếc nhìn sau lưng hai lão phu nhân kia. Nhưng bất ngờ là thấy Viên Trường Khanh đâu, chỉ thấy người khác —— đường đệ của Viên Trường Khanh, Viên nhị Viên Sưởng Hưng.

      San Nương ngẩn ra. Điều này hoàn toàn khác với kiếp trước.

      Kiếp trước, mặc dù đường đệ Viên Sưởng Hưng giống Viên Trường Khanh theo Viên Mạnh thị đến trấn Mai Sơn, nhưng có lẽ sợ người Hầu gia hiểu lầm đối tượng thông gia. Do đó Xuân Thưởng Yến ngày ấy, tham dự. Viên Mạnh thị giải thích rằng, thư viện Mai Sơn bái kiến Lâm sơn trưởng…

      Đương nhiên, kiếp này Viên Sưởng Hưng có cơ hội xuất ở đây là vì Lâm gia cũng nhận được thiếp mời Xuân Thưởng Yến. (San Nương ắt thể hiểu thuyết ‘Hiệu ứng bươm bướm’ của đời sau)

      Vậy, Viên Trường Khanh đâu? (Bị cánh bướm vỗ bay rồi?)

      Nàng vừa nhìn đông nhìn tây vừa nhanh chóng suy nghĩ, tay ngược lại quên phép tắc, cùng ca ca đệ đệ thi lễ với Viên Mạnh thị đó.

      Điều San Nương ngờ là, Viên Mạnh thị ngồi tại chỗ, đích thân đưa tay đỡ nàng và đệ đệ, còn đặc biệt kéo tay nàng quan sát từ xuống dưới, xoay đầu cười với Mạnh thị : “Quả nhiên tỷ tỷ có phúc, cháu trai cháu của tỷ đều giống y đúc tỷ hồi trẻ, tương lai chắc chắn có phúc.”

      San Nương nhịn được nhìn Lão phu nhân. Cái nhìn này khiến nàng lần đầu tiên phát , hóa ra Lão phu nhân cũng sở hữu đôi mắt lá liễu dài . Chẳng qua, có thể vì lớn tuổi, mí mắt khó tránh khỏi sụp xuống. Mí mắt sụp che đuôi mắt, nên người ta chỉ chú ý đến hai đồng tử đen láy giống như ngậm tinh hoa nhật nguyệt vậy, mà bỏ quên đôi mắt vốn đẹp đẽ của bà.

      Lúc này hai đồng tử đen láy như ngậm tinh hoa nhật nguyệt kia mang theo dò xét và cân nhắc quan sát nàng.

      Tuy San Nương ở Tây Viên bảy tám năm, nhưng rất lâu lão phu nhân nhìn kỹ San Nương. Bây giờ nhìn kỹ, Lão phu nhân cảm thấy San Nương giống bà thêm chút nào. Lão phu nhân trời sinh có khuôn mặt tròn, cộng với nhiều năm sống an nhàn sung sướng khiến bà ta có cái cằm mượt mà, nên ra bà ta thích đứa gầy. Mà từ San Nương gầy gò, có ăn nhiều mấy cũng béo và cái cằm nhọn hơi vểnh lên —— Nuôi đứa này bảy tám năm, lần đầu tiên Lão phu nhân phát , dáng dấp đứa này quả như tiểu hồ ly!

      Nghĩ vậy, trong lòng Lão phu nhân càng vui, bèn cười nhạt tiếng, với Viên Mạnh thị: “Muội muội đùa, bọn chúng có bao nhiêu phúc chứ. Đâu giống như Hưng nhi nhà muội, trông tuấn tú lịch , đây mới là tương lai có phúc.”

      Viên Mạnh thị chỉ có cháu trai nên vô cùng sủng ái, nghe Hầu Mạnh thị thế, mặt mày làm gì rạng rỡ. Sau khi khách sáo hai câu, lại tự mình lấy lễ vật gặp mặt tay nha hoàn, chia từng phần cho huynh muội San Nương.

      Bà ta vừa đưa lễ vật cuối cùng cho Hầu Quyết, chợt nghe giọng thiếu niên vang lên: “Vì sao tổ mẫu còn chưa giới thiệu con?”

      xong, bóng người từ ghế phía sau xông tới, cũng xem Hầu Thụy, Hầu Quyết, vọt thẳng tới trước mặt San Nương, lạy dài cái rồi : “Xin chào muội muội.”

      Người nọ vừa vừa ngẩng đầu nhìn San Nương, còn lỗ mãng nháy mắt với nàng.

      Đó chính là Viên Sưởng Hưng!

      San Nương bị Viên Sưởng Hưng đột nhiên xông ra dọa sợ hết hồn, nên phản ứng kịp, ca ca và đệ đệ nàng nổi giận, cùng lúc xông lên trước, che chở nàng sau lưng.

      Nhìn hai bóng lưng lớn trước mắt, trong lòng San Nương bỗng cảm thấy ấm áp —— Đây, mới là người nhà đó! Kiếp trước, sao nàng chỉ lo Tây Viên náo nhiệt đầy giả dối này, mà đối xử tốt với người nhà nàng nhỉ?

      Hai huynh đệ của Ngũ phòng Hầu gia cực kỳ bất mãn trừng Viên Sưởng Hưng. ngờ Viên Mạnh thị chẳng thèm để ý hành động thất lễ này của Viên Sưởng Hưng, lại cười : “Nhìn xem, vừa thấy muội muội, hai mắt chỉ biết nhìn thẳng. Bên cạnh con còn có ca ca và đệ đệ kìa, mau chào hỏi.”

      Bây giờ Viên Sưởng Hưng mới chào hỏi Hầu Thụy và Hầu Quyết, hai người họ miễn cưỡng trả lễ. Lão phu nhân Viên gia lần nữa kéo tay San Nương, cười với nàng: “Con đừng trách người ca ca này của con thất lễ. Trong nhà chúng ta có mình , luôn muốn có tỷ tỷ hay muội muội gì đó, đều do đơn cả. Rất đáng thương!” xong, vẫn kéo tay San Nương, kéo nàng đến cạnh chỗ ngồi, lại mạnh mẽ ấn San Nương ngồi chung ghế với bà ta, hỏi kỹ tuổi tác của nàng, đọc sách gì.

      San Nương gắng gượng nở nụ cười ứng phó, trong lòng lại khinh bỉ —— Chỉ mình ?! Vậy Viên Trường Khanh kia là gì? Từ tảng đá chui ra chắc?!

      Đương nhiên, nàng bất bình thay Viên Trường Khanh, chẳng qua nàng có cảm tình gì với Viên Sưởng Hưng thôi.

      Tên Viên Sưởng Hưng này bị Lão phu nhân Viên gia chiều hư, muốn gì được nấy. Tuy ta thích trộm gà bắt chó gì đó, nhưng thích thâu hương thiết ngọc, nên ba mươi tuổi đầu vì bị vị hôn phu của người ta phát giác gian tình, mà bị đánh gãy chân. Tất nhiên cũng cắt đứt con đường kế thừa tước vị của ta, về sau dần dần bặt vô tín. Trước khi San Nương chết, rất lâu rồi nghe được tin tức của ta.

      ra trước đó, San Nương có nhiều cơ hội giao thiệp nhiều với vị ‘đường đệ’ này. Hơn nữa nàng có thể nhìn ra, mặc dù Viên Trường Khanh che giấu rất khá song thích vị đường đệ này, càng thích những người trong đại trạch đó. Mà khi mới kết hôn, nàng lại cảm thấy, thế lực đại trạch mới có thể giúp con đường làm quan của Viên Trường Khanh. Do đó nhiều lần nàng đến nịnh bợ Viên Mạnh thị. Lúc ấy, nàng cũng từng gặp phải Viên Sưởng Hưng vô tình hay cố ý dây dưa, song sau khi nàng uyển chuyển cự tuyệt hai lần, ta còn dây dưa nữa. Có điều ngờ tuy nàng để chuyện này trong lòng, nhưng hình như Viên Trường Khanh lại ghi tạc vào lòng, từ đó trực tiếp cấm nàng đến đại trạch. Thậm chí năm đó, ngay cả giỗ tổ cũng chỉ mỗi Viên Trường Khanh

      Lúc ấy nàng cho rằng Viên Trường Khanh hỏi đúng sai định nàng tuân thủ nữ tắc, trong lòng cảm thấy vừa uất ức vừa oan uổng. Cho đến rất lâu sau này, khi nàng bệnh nặng dậy nổi mới vô ý biết được, ra lúc đó Viên Sưởng Hưng chỉ tạm thời che giấu tà niệm với nàng. Mà với sủng ái của Viên Mạnh thị dành cho Viên Sưởng Hưng, nếu nàng tiếp tục đại trạch nữa, biết xảy ra chuyện gì…

      San Nương biết kết cục của Viên Sưởng Hưng có phải là bút tích của Viên Trường Khanh hay , song bây giờ cách đời nhìn lại, người nọ vẫn khiến San Nương chán ghét như cũ, đồng thời cánh tay cũng nổi da gà.

      tại ở kiếp trước, chắc chắn nàng cho rằng đúng như Viên Mạnh thị , Viên Sưởng Hưng chỉ đặc biệt muốn có tỷ tỷ muội muội thôi, mới thích chơi chung với đám tiểu nương. Bất quá hôm nay có kinh nghiệm đời, nàng có thể nhìn ra tà niệm sạch trong ánh mắt giả nhìn như ngây thơ kia của ta.

      Do đó, dù ánh mắt ta thể thân thiết, cũng khỏi làm nàng sởn gai ốc —— Nhắc tới mới , mỗi lần San Nương soi gương đều cảm thấy, đến bây giờ nàng vẫn chưa bắt đầu trổ mã. Trông nàng cứ như gà con mới lớn, lông vũ bắt đầu mọc dài, gầy thịt , thế còn ốm nhom, ngay cả hầm cũng ra bao nhiêu mỡ. Chẳng biết tại sao Viên Sưởng Hưng lại thấy hứng thú với nàng…

      Bất quá, nàng nhanh chóng phát , Viên Sưởng Hưng chỉ dùng ánh mắt đó nhìn mình nàng, mà nhìn ai —— Chỉ cần là nữ —— tất cả đều có ánh mắt như thế.

      Trong lúc nàng mất tự nhiên nghĩ phải thoát thân thế nào, tiểu nha hoàn bên ngoài đến báo, rằng cả nhà Lâm sơn trưởng thư viện Mai Sơn đến.

      San Nương mới nhân cơ hội thoát khỏi Viên Mạnh thị.

      Lâm lão tiên sinh Lâm Chi và trưởng tử Lâm Bá Uyên đều có kiên nhẫn với trường hợp xã giao này nên đến, mà do Lâm lão phu nhân dẫn đội, dẫn theo cha con Lâm Trọng Hải và hai đường huynh đệ Lâm Như Đình, Lâm Như Hiên. Và người nữa mà San Nương nghĩ tới —— Viên Trường Khanh.

      San Nương chẳng ngờ Viên Trường Khanh theo Viên gia, mà đỡ Lâm phu nhân tiến vào.

      cùng với Lâm lão phu nhân còn có các nữ quyến và mấy vị lão sư trong thư viện. Sau khi mọi người ồn ào chào hỏi nhau, Lâm Như Trĩ lập tức như dây leo, thuần thục quấn lấy cánh tay San Nương. Nhìn thấy hình ảnh này, Lâm Như Hiên nhịn được trêu nàng: “Muội có mệt ?”

      Lâm Như Trĩ hiểu, “ mệt ạ, mới tới mà.”

      Lâm Như Hiên cười : “Đúng là muội mệt, nhưng Thập tam nương mệt đấy! Muội nhìn muội xem, muội cao hơn nàng còn quấn lấy tay nàng, như gốc cây triền cây non, chậc chậc, rất đáng thương!”

      Lời này khiến Lâm Như Trĩ đỏ mặt, qua đó muốn véo đường ca cái, nhưng bị ca ca cản lại, “Mọi người đều nhìn kìa.” Lâm Như Đình tao nhã cười, rồi với San Nương: “Thế bá có tới ? Cha ta nghe thế bá tới, mới đồng ý đến đó.”

      San Nương vội cười : “Đến rồi, giờ ngắm cảnh bên hồ ạ.”

      Lâm Như Trĩ vừa nghe, ràng cánh tay mới buông ra ngờ lập tức quấn lại, nghiêng đầu cười với San Nương: “Chúng ta cũng qua đó .”

      Hai nàng chuyện, đột nhiên nghe được giọng cười ở sau lưng xen vào: “Các muội muốn đâu? Dẫn ta với được ?”

      San Nương xoay đầu liền thấy Viên Sưởng Hưng ra vẻ ngây thơ. Nàng còn chưa nhíu mày Lâm Như Trĩ mất hứng trước, trợn mắt với : “Viên lão nhị, quên mất bài học rồi hả? Viên lão đại còn ở đây này!”

      Viên Sưởng Hưng cứng nhắc, nhanh chóng thoáng nhìn phương hướng của Viên Trường Khanh, quả nhiên vuốt mũi rút lui.

      Đến lúc này, San Nương mới có dũng khí lần đầu nhìn Viên Trường Khanh.

      Bây giờ Viên Trường Khanh bị kế tổ mẫu của lôi kéo, giới thiệu với mọi người ở chính đường. bị mọi người vây quanh, nên chỉ có thể nhìn thấy cái ót thỉnh thoảng cúi đầu đáp lễ của .

      Ánh mắt San Nương nhanh chóng quét qua đỉnh đầu , lòng có cảm giác chột dạ khó hiểu, dời mắt .

      Mà vừa dời mắt nàng lại nhìn thấy mấy người đáng lẽ nên ở chỗ này, đó là Thất tỷ tỷ, Thập nhất tỷ tỷ và Thập tứ muội muội của nàng. Vốn dĩ ba người này ở bên ngoài giám sát các nương khắp nơi, chẳng biết từ lúc nào chen vào đại sảnh.

      Đến lúc này, San Nương đột nhiên nhớ ra, ở kiếp trước, có lẽ bắt đầu từ lúc này, bọn hạ nhân liên tục tìm thấy Thất nương và Thập tứ nương, nên nàng thể gánh chức trách các nàng nên đảm đương, do đó ngày ấy nàng vô cùng bận rộn.

      Chẳng qua kiếp trước, hình như Thập nhất tỷ tỷ lén chuồn … Mà Thất tỷ tỷ và Thập tứ muội muội của nàng, là do sau khi nghe xong những lời nàng kể ở kiếp này mới nảy sinh hứng thú với Viên Trường Khanh, hay kiếp trước có hứng thú, mới lặng lẽ chạy tới?

      Bỗng dưng Hầu San Nương rất muốn biết.

      Lạc: Chỉ muốn 1 câu, 2 tuần này Lạc bận quá T____T

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :