1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Ta chớ .dấu đầu lòi đuôi .:yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      LạcLạc thích bài này.

    2. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      Chỉ mong ngày nào cũng có chương :nod:
      LạcLạc thích bài này.

    3. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      năm nghiêng cũng trúng đạn heeeeee
      TamaPLạcLạc thích bài này.

    4. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      Lọt hố, đọc 1 lèo từ đầu tới giờ, dẫu biết hố sâu ngàn trượng nhưng vẫn tình nguyện nhảy, huhu, mong chương mới :031:
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 40: TUẦN HOÀN ÁC TÍNH*
      * việc chuyển biến liên tục ngày xấu
      Editor: Shiyu
      Ở kiếp trước, miệng lưỡi San Nương vốn bén nhọn như vậy. Trước khi xuất giá, nàng nổi tiếng là người dịu dàng, hiền thục. Về sau trở nên chanh chua, tính khí nóng nảy thế là do sau khi nàng phát nàng làm bất kỳ chuyện gì đều có cách nào rút ngắn khoảng cách giữa nàng và Viên Trường Khanh. Viên Trường Khanh càng lạnh nhạt với nàng tính tình nàng càng nóng nảy; Mà nàng càng nóng nảy càng đẩy Viên Trường Khanh ra xa hơn… Sau lượt tuần hoàn ác tính, ngay cả con cái cũng chịu nổi hung hăng bá đạo của nàng, huống chi là Viên Trường Khanh. Kế đó nàng còn chưa kịp phục hồi tinh thần, Thập tam nương hiền thục người người đều khen ngợi biến thành Hầu thị xử khéo léo, tinh tế với người ngoài nhưng lại đặc biệt sắc bén cay nghiệt với người nhà…

      San Nương vỗ trán, từ dưới cổ tay vụng trộm nhìn Ngũ lão gia và Ngũ phu nhân.

      Ngũ phu nhân nhìn nàng chớp mắt hồi, nhất thời nhìn ra vẻ mặt đó là khiếp sợ hay gì.

      Ngũ lão gia trợn mắt nhìn San Nương, hồi lâu mới khẽ ho tiếng, quay đầu với Ngũ phu nhân: “San nhi rất có lý, nên phạt thế nào, chúng ta… ta và phu nhân phải thương nghị kỹ lưỡng .”

      xong, ông xoay người, lần đầu tiên qua kéo cổ tay Ngũ phu nhân, kèm theo nửa ép buộc kéo phu nhân vào phòng khách bên cạnh.

      Ngũ phu nhân kinh ngạc nhìn Ngũ lão gia, giống như nhất thời chưa phục hồi tinh thần, cứ như vậy bị Ngũ lão gia kéo .

      Tuy Ngũ phu nhân có phản ứng quá khích, nhưng nha hoàn Minh Lan của Ngũ phu nhân hình như bị dọa , đột nhiên xoay người, để ý đến tôn ti dưới, bắt lấy cánh tay San Nương, “ nương, cầu xin ngài cứu phu nhân chúng ta…”

      San Nương lập tức bị sắc mặt tái nhợt và ánh mắt phiếm hồng của nàng ta dọa sợ hết hồn, gấp rút nghiêng đầu nhìn Ngũ phu nhân.

      Lại thấy Ngũ phu nhân cúi đầu từ đầu đến cuối, làm người ta thấy mặt mũi bà, chỉ có thể nhìn thấy đoạn đầu ngón tay xanh nhạt giấu dưới ống tay áo —— Bỗng dưng San Nương nhớ đến bức vẽ Quan trong thư phòng lão gia.

      Lại nhìn bước chân của Ngũ phu nhân. Mặc dù trông như bà bị Ngũ lão gia mạnh mẽ kéo , nhưng mỗi bước chân đều vô cùng ổn định, hiểu sao khiến San Nương nghĩ, sợ rằng lúc này phu nhân hoảng hốt như Minh Lan đâu.

      "Yên tâm!"

      Mặc dù miệng hai chữ ‘yên tâm’, nhưng rốt cuộc nàng yên tâm nổi, an ủi vỗ vỗ tay Minh Lan xong giãy khỏi nàng ta, đuổi theo Ngũ lão gia và ngũ phu nhân.

      *•*•*

      ra nếu phải , San Nương và Ngũ lão gia đều hiểu lầm Ngũ phu nhân rồi. Mặc dù bản tính Ngũ phu nhân hơiyếu đuối, thích giao tiếp với người ta, song cũng nhát gan sợ gặp người như bọn họ tưởng —— nếu San Nương mới trở về dễ dàng tiếp cận bà vậy.

      Tính tình Ngũ phu nhân trắng ra là tương đối nhạy cảm tự ti, lại cực kỳ am hiểu ứng đối với những nhân vật mạnh mẽ, và có bề ngoài mâu thuẫn thôi. Ngũ lão gia mạnh mẽ , còn nôn nóng, vừa sốt ruột liền thích đập bàn. Ông vừa đập bàn cái, theo bản năng Ngũ phu nhân nhất định cho rằng bà làm sai chuyện gì, cho nên vô thức sợ hãi lùi bước. Mà bà càng lùi bước, Ngũ lão gia càng cảm thấy mình thất bại, tính tình cũng càng trở nên nôn nóng; Ông càng nôn nóng Ngũ phu nhân lại càng lùi bước…

      Giống y Viên Trường Khanh và San Nương kiếp trước, dần dà giữa hai phu thê này tạo thành vòng tuần hoàn ác tính. Vì vậy chỉ cần lão gia vỗ bàn cái, ống tay áo phu nhân lập tức có thể giũ ra vân gợn nước…

      Trong phòng khách, lúc này lão gia vỗ bàn nên Ngũ phu nhân vẫn có thể gắng gượng.

      ràng Ngũ lão gia giống Viên Trường Khanh - tên gỗ mục thể khắc này, lúc nãy San Nương mới thoáng nhắc nhở ông chú ý giọng điệu khi chuyện, giờ Ngũ lão gia chuyện với Ngũ phu nhân chỉ hận thể bắt chước khí thanh xướng pháp[1] của đời sau, rất sợ gây động tĩnh lớn, cẩn thận hù dọa phu nhân.

      [1]Khí thanh xướng pháp: Là hình thức hơi và tiếng dựa theo quy luật phát ra tiếng. Cố tình cho dây thanh đóng hoàn toàn, để luồng hơi qua chưa hoàn toàn chấn động dây thanh khi phát ra. Trong thanh này, vì có chứa hơi ràng, nên làm thanh lờ mờ, yếu ớt, thậm chí có chút khàn khàn. Khí thanh xướng pháp thường dùng trong lúc hát than thở, triền miên như khóc, như thầm để biểu đạt tình cảm càng cuốn hút hơn. Các bạn có thể tìm nhạc của cố ca sĩ Đặng Lệ Quân để hiểu thêm.

      Dù ông , chậm rãi nhưng Ngũ phu nhân lại kinh hãi trận, hiểu sao Ngũ lão gia đột nhiên thay đổi như thế.

      Bất quá hiểu lầm hiểu lầm, điểm nhát gan của phu nhân Ngũ lão gia hề lầm. Do đó mặc dù ông ‘thương nghị với phu nhân chút’, lại phải muốn ép phu nhân mở miệng. Huống chi bên cạnh còn có San Nương kiếp trước quen làm ‘người hoàn hảo’, đảm nhiệm trọng trách hòa hoãn giữa lão gia và phu nhân, nên cặp cha mẹ đó nhất thời cũng coi như hài hòa hòa hợp.

      Tuy Ngũ lão gia muốn kết thúc buổi ‘hội nghị gia đình’ hài hòa này nhanh vậy, nhưng tục ngữ ‘thiên hạ có bữa tiệc nào tàn’, huống chi đề tài thảo luận của ‘hội nghị’ vốn chỉ có tí tẹo. Có tình nguyện hơn nữa, cũng phải kết thúc ‘hội nghị’.

      Cho nên, kết quả ‘thương nghị’ của lão gia và phu nhân là:

      Hầu Thụy bị cấm túc ba tháng, mỗi ngày đều có xe đưa đón, sau khi tan học phải về nhà luôn, được phép ra cửa!

      Hầu Quyết mỗi ngày phải viết năm mươi trang chữ lớn, viết xong được ngủ!

      Người giám sát: San Nương.

      "..." San Nương từ sớm bày tỏ xen vào việc người khác, nhưng cẩn thận vẫn nhiều chuyện tỏ vẻ: Nàng biết ngay thế mà!

      Thấy ‘thương nghị’ xong, Ngũ phu nhân trước sau luôn đăm chiêu với thay đổi của lão gia lập tức đứng lên, dáng vẻ như hận thể co cẳng chạy trối chết.

      Ngũ lão gia theo bản năng kêu tiếng: “Khoan !”

      Chẳng qua giữ người lại rồi, nhưng nhất thời ông nghĩ ra nên cái gì.

      Mà làm thứ nữ có ánh mắt, thấy mẹ cả đứng dậy muốn , San Nương sớm ân cần qua, đỡ cánh tay phu nhân.

      Thấy con lúc đầu rất biết điều, giờ lại hiểu tâm ý mình, Ngũ lão gia lập tức tức có chỗ phát tiết. Vừa tức giận như vậy, ông đột nhiên nhớ ra chuyện lớn, vỗ mạnh bàn cái, trừng mắt nhìn San Nương mắng: “Con dám trốn học?”

      —— Lại vỗ bàn!

      Do đó San Nương bị Ngũ lão gia quát bị dọa, mà Ngũ phu nhân lại giật mình.

      Thấy cổ Ngũ phu nhân co rúm, Ngũ lão gia hận thể tát mặt mình cái. Ông buộc mình lại, bề ngoài như với San Nương nhưng ra là dịu dàng giải thích với Ngũ phu nhân: “Con đừng trách ta tức giận, ba huynh muội các con, chỉ có mình con cần nhọc lòng, mà con lại học theo huynh đệ con trốn học, sao ta và phu nhân tức giận cho được?”

      Phu nhân: "..." —— Đúng là có thiên lý, người tức giận vỗ bàn ràng là ông, kéo ta vào làm gì?

      San Nương nhìn phu nhân, lại nhìn lão gia, đột nhiên chớp mắt trận. Lý do nàng trốn học là vì nàng còn tồn tại ít khúc mắc với Viên Trường Khanh. giờ hai người gặp rồi, đương nhiên trốn tránh cũng còn ý nghĩa. Có điều kiếp trước nàng bỏ quá nhiều thời gian vào việc học, đời này có cơ hội làm lại, dù có Viên Trường Khanh, nàng vẫn muốn học. Mà giọng điệu này của lão gia, ràng đồng ý…

      San Nương lanh lợi đảo mắt cái, bắt chước Lâm Như Trĩ xoay người ôm cánh tay phu nhân, cọ cọ nũng nịu kêu tiếng: “Phu nhân…”

      Nữ nhân mà, cho dù nhu nhược, nhưng chỉ cần bên cạnh có người yếu đuối hơn mình, cần được bảo vệ hơn, vốn có là cây tầm gửi cũng có thể tạm thời thẳng lưng chống đỡ. Huống chi trước giờ Ngũ phu nhân chưa từng hưởng cảm giác được người khác ỷ lại, giờ đột nhiên được San Nương bày dáng vẻ con ôm cánh tay, bản năng người mẹ giấu trong lòng phu nhân nhịn được dâng trào, tuy dám công khai chống đối Ngũ lão gia, song cuối cùng vẫn bất mãn vụng trộm trừng Ngũ lão gia.

      Ngũ lão gia từng giây từng phút đều nhìn Ngũ phu nhân, sao thấy cái liếc mắt này chứ, xương cốt ông bị Ngũ phu nhân nhìn đến mức lập tức mềm nhũn.

      Ngũ phu nhân ngờ bà vụng trộm liếc Ngũ lão gia lại bị Ngũ lão gia bắt ngay tại trận. Mà hình như Ngũ lão gia cũng tức giận, dáng vẻ còn giống như xương cốt nhũn ba phần. Ngũ phu nhân ngẩn ra —— hôm nay lão gia bị gì ấy?! Trúng tà?!

      Mặc kệ Ngũ lão gia rốt cuộc trúng tà hay trúng mỹ nhân kế, tóm lại, Ngũ phu nhân nghĩ ra Ngũ lão gia bị làm sao, bèn bỏ qua ông, nghiêng đầu hỏi San Nương, “Con là đứa bé ngoan, vô duyên vô cớ nghỉ học, nếu có nguyên nhân gì cứ thẳng với lão gia, ta nghĩ lão gia bắt buộc con.”

      Cho nên, lúc này trong lòng Ngũ lão gia quyết định, mặc kệ lý do của San Nương có đứng đắn hay , nể mặt những lời này của Ngũ phu nhân, ông cho San Nương trốn học.

      San Nương ấp úng nửa ngày, cũng thể biên soạn ra lý do hợp lý để nghỉ học.

      Vậy mà Ngũ lão gia còn gật đầu : “Ừ, nếu con muốn , cũng được.”

      Ngũ phu nhân: "..."

      Bà nhịn được ngườm Ngũ lão gia cái.

      Ngũ lão gia thấy thế thoáng ngẩn người, nhất thời hiểu ra đồng ý trong mắt Ngũ phu nhân, lập tức đổi lời, đổi giọng trách: “Nhưng con còn , học ở nhà làm gì?”

      San Nương bèn ôm cánh tay Ngũ phu nhân lại cọ cọ: "Con có thể giúp phu nhân quản gia ạ, phu nhân đỡ phải mệt nhọc."

      Đột nhiên Ngũ lão gia im lặng. Bởi ông cảm thấy chủ ý này hình như tệ.

      Ngũ phu nhân hiếm khi mở miệng, khẽ : “Chuyện trong nhà đâu thể làm phiền con, con nên cố gắng học mới đúng.” xong, bà yên lặng thở dài —— Hai mươi ba năm trước, Ngũ phu nhân lòng ngóng trông có thể nữ học học tập, chỉ tiếc trong nhà muốn trả học phí cho bà.

      Mà trước khi cưới Ngũ phu nhân, Ngũ lão gia biết cảnh ngộ bà bị kế mẫu khắt khe từ . Bây giờ nhìn thấy tiếc nuối trong mắt Ngũ phu nhân, dù biết tình hình cụ thể năm đó, nhưng là nghệ thuật gia có trí tưởng tượng phong phú, ông cũng có thể miễn cưỡng tưởng tượng ra < Nhật ký muốn học >. Lập tức ánh mắt nhìn Ngũ phu nhân có thêm bao nhiêu đau lòng, xoay đầu nhìn San Nương có thêm bao nhiêu khiển trách.

      Do đó, Ngũ lão gia rất nguyên tắc vỗ bàn cái, quát San Nương: “Sáng mai con học cho ta!”

      —— Xong, Ngũ phu nhân vất vả lắm mới cả gan mở miệng lần, rốt cục vẫn bị dọa đến nỗi ống tay áo giũ ra vân gợn nước...

      *•*•*

      Trước bữa tối, đột nhiên lão gia đưa đến Xuân Thâm Uyển rất nhiều đồ chơi, trang sức và vải vóc, khiến San Nương nhìn thấy buồn bực hồi lâu. Quế Thúc híp đôi mắt chuột thêm câu, “ chỉ nương có, phu nhân cũng có.”

      Được rồi, San Nương bày tỏ hẳn phải nhận lấy, tốt xấu gì nàng cũng thể làm hồng nương công, đúng ? Mặc dù ra nàng chút coi trọng Ngũ lão gia và Ngũ phu nhân.

      Sau đó, buổi tối, lúc nàng ngâm mình trong thùng tắm gỗ lại nghe được tin tức: Sau khi Mã di nương bị lão gia khiển trách trận, bị chuyển vào viện bên hông giam giữ cho ra ngoài…

      thiếu nữ vị thành niên chưa đính hôn, kỳ số việc San Nương nên biết. Nhưng cái nhà này lớn bao nhiêu, huống chi bên cạnh nàng chỉ có Ngũ Phúc thích hóng hớt, mà còn có Tam Hòa ‘Hầu phủ cái gì cũng biết’, cộng thêm đủ loại ‘thói quen’ từ khi làm đương gia chủ mẫu kiếp trước, vì thế có số việc nàng cố ý hỏi thăm, vẫn biết cách tự nhiên.

      Ví dụ như sau khi lão gia trở về chưa từng tiến vào viện của Mã di nương, đương nhiên cũng chưa từng đến viện phu nhân.

      Ví dụ như, mặc dù lão gia gặp Mã di nương, ngược lại ba ngày hai bữa Mã di nương đều chủ động gặp lão gia, còn đưa cho lão gia ít canh kỳ quái gì đó… Ừ, mấy món canh kỳ quái có công hiệu quái gở đó hình như cuối cùng cũng phát huy tác dụng…

      Tất nhiên, San Nương vốn nên biết những chuyện này, song nàng cẩn thận biết được. Mà nàng còn nghe , người bên phe Điền ma ma ở nhà bếp cười nhạo sau lưng Mã di nương được như ý rất nhiều…

      Dựa vào việc càng lúc càng hiểu tình huống của Ngũ phòng, San Nương càng nhận ra những tin đồn này… thế nào nhỉ? thể tất cả tin đồn đều sai, nhưng có số việc ở số mặt lại chênh lệch vô cùng vi diệu…Tựa như, người người đều lão gia và phu nhân Ngũ phòng hỏi chuyện, song sau khi nàng tiếp nhận gia mới phát , những vị trí then chốt thực ra lão gia vẫn nắm chắc trong tay, ít nhất cũng nằm trong tay tâm phúc của lão gia, chẳng hạn như người cách nào nhìn thấu: Quế Thúc.

      Mà về phần Mã di nương, nếu là ‘ái thiếp’ ít nhất sau khi San Nương quan sát, cũng cảm thấy Ngũ lão gia ‘sủng’ vị Mã di nương này.

      Lý do Mã di nương bị lão gia khiển trách đều do những việc bản thân bà ta ‘làm’. Cho nên đời sau mới có câu ‘ sợ đối thủ như thần, chỉ sợ đồng đội như heo’ —— Mặc dù lời này rất oan ức cho con heo. chung, cũng biết tại sao Mã di nương ngu xuẩn đến mức đó, mới có thể khóc lóc kể lể trước mặt lão gia, nguyên nhân nhị gia bị người ta ném xuống sông đều tại đại nương xúi giục, là đại nương nhị gia có tình cảm huynh đệ với đại gia, nhị gia mới…bla bla bla…

      Mã di nương ngu xuẩn còn mách chuyện San Nương mắng Tiểu Bàn Tử ở trước mặt mọi người. Có điều lão gia đâu phải tên ngốc, hai ba lượt truy hỏi truy ra Mã di nương xúi giục Hầu Quyết xông vào viện San Nương, còn cả chuyện bị San Nương phạt quỳ.

      Sắc mặt lão gia lúc ấy hết sức khó coi, mắng Mã di nương: “Ta San nhi ở Tây Viên học thói xấu, nhưng hai đứa con trai nuôi bên cạnh lại chệch đường, hóa ra bị đám phụ nhân vô tri các người dạy hư!” —— Được rồi, Ngũ lão gia lại đùn đẩy trách nhiệm của bản thân.

      San Nương ngâm mình trong thùng tắm nhịn được cười lạnh trận. Ít nhất điểm này, Viên Trường Khanh mạnh hơn phụ thân nàng, chưa bao giờ chối bỏ trách nhiệm, dù hay đến nội viện nhưng hết sức để tâm việc dạy dỗ con cái, nên vì chuyện con cái mà thường tranh chấp với nàng.

      Khi đó sao nàng luôn tin chắc là mình đúng nhỉ? Cũng khó trách bọn thân thiết với nàng mà thân thiết với Viên Trường Khanh…

      Này! San Nương cố sức vỗ mặt nước. là người liên quan tới mình, còn nghĩ đến làm gì!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :