1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      chị chê a ko còn ji để , nhưng chị cg là ng hiểu a nhất ah, a dọn dg dụ dỗ cha vợ tương lai đây nè
      TamaPLạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 39: LỘ TẨY
      Editor: Shiyu
      Lại Viên Trường Khanh và Lâm Như Đình mạnh ai nấy thu thập thỏa đáng trong viện Hầu Thụy. Sau khi mời đại phu xem mạch xong, thấy đại phu muốn đến xem cho Hầu Quyết, ba người quyết định cùng thăm ông trời con kia. ngờ mới ra khỏi cửa viện, bọn họ đụng phải Ngũ lão gia trải qua nhắc nhở của San Nương mới nhớ mình là chủ gia đình.

      Ngũ lão gia nghe ý ba người, cũng theo họ đến viện của Hầu Quyết. Chờ đại phu chẩn mạch xong, sau khi biết bọn họ có gì đáng ngại, lúc này mọi người mới ngồi xuống tán gẫu. Nhưng chưa được hai câu thấy San Nương và Ngũ phu nhân đến.

      Bây giờ Ngũ lão gia mới nhận ra Viên Trường Khanh, khỏi cười : “Ngày đó còn có duyên gặp lại, ngờ chúng ta lại có duyên vậy.” tiếp, “Hóa ra ngươi đến từ kinh thành, khó trách ngươi có con ưng kia. Con ưng này hình như sinh trưởng ở quan ngoại đúng ?”

      San Nương tự nhận nhìn thấu mánh lới của Viên Trường Khanh, nhịn được lại nghiêng đầu nhìn Viên Trường Khanh, rồi im lặng cười lạnh.

      Con Hải Đông Thanh kia của , nàng biết nó. Năm đó lúc mới gả cho , vì tân hôn nên hai người đều thu liễm ít bản tính. Viên Trường Khanh hiếm khi chịu phối hợp với nàng, nên khiến nàng hiểu lầm, cho rằng giữa bọn họ quả nhiên tồn tại chút tình cảm khác biệt. Mà sau đó lý do Viên Trường Khanh từ từ vắng vẻ nàng, có thể là từ khi nàng dùng đủ loại thủ đoạn công khai ám chỉ bày tỏ, nàng muốn phóng ưng với

      Đương nhiên, mục đích của San Nương phải phóng ưng, nàng chỉ muốn càng hiểu trượng phu của mình thôi. Cho đến rất lâu về sau, San Nương mới dần dần hiểu, Viên Trường Khanh có bất kỳ giải thích nào im lặng cự tuyệt hàm nghĩa giấu đằng sau —— ra hết thảy đều liên quan đến chuyện con ưng kia. Viên Trường Khanh quan tâm nàng hoặc con ưng đó, cái quan tâm chỉ là nàng muốn nhúng chàm , mà muốn mở lòng với nàng.

      Vả lại còn là đủ loại ám hiệu bày tỏ hơi mạnh mẽ!

      San Nương cười lạnh kiếp trước của mình, sau đó ngước mắt nhìn Viên Trường Khanh, ngờ vừa vặn đối mắt với Viên Trường Khanh.

      Nàng chớp mắt cái, vội vàng cúi đầu, tiếp tục giả vờ làm thiếu nữ ngoan ngoãn, nhưng trong bụng càng hoài nghi hơn. Câu kia của Viên Trường Khanh ràng muốn Ngũ lão gia mắc câu, làm vậy có ý đồ gì?

      Trong nháy mắt nàng hiểu ngay —— Xuân Thưởng Yến còn vài ngày nữa!

      Quả nhiên đúng như nàng đoán, Viên Trường Khanh đến trấn này sớm bước, còn thăm dò hết tình huống Hầu gia. Hiển nhiên giống như kiếp trước, nàng là mục tiêu của ! Nên mới thả mồi câu Ngũ lão gia.

      Đây là tính trước bước liên lạc tình cảm cha vợ sao? San Nương cúi đầu lại cười lạnh hồi.

      , nàng đúng là oan uổng cho Viên Trường Khanh —— ít nhất oan uổng cho Viên Trường Khanh kiếp này. tại, Hầu Thập tam nương nàng phải mục tiêu lựa chọn hàng đầu của Viên Trường Khanh, người ta nhìn trúng Thập nhất nương cơ!

      Bất quá cũng oan uổng lắm… Lúc ở bờ sông phát Ngũ lão gia là phụ thân của Thập tam nương, Viên Trường Khanh đột nhiên nhiều như vậy là vì —— Tuy nhìn trúng Thập nhất nương nhưng luôn biết thế vô thường, thà rằng chuẩn bị nhiều thêm. Thập tam nương cho cảm giác thể khống chế nên chẳng phải ứng cử viên thích hợp nhất. Xuất phát từ suy xét bằng lý tính, cũng cần thiết lập tốt quan hệ với Ngũ lão gia.

      Sau khi thả mồi, Viên Trường Khanh giả vờ vô tình ngước mắt nhìn San Nương. Lại ngờ vừa vặn đối mắt với nàng. trưng vẻ mặt bình tĩnh, còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào thấy tiểu nha đầu khẽ híp mắt cái, rồi cúi đầu xuống.

      Mặc dù chỉ thoáng chớp mắt, song Viên Trường Khanh có thể vô cùng chắc chắn, thần sắc lúc nãy trong mắt nha đầu kia là: Trào phúng!

      Bỗng, Viên Trường Khanh cảm thấy ấn đường ngứa ngáy trận —— Cảm giác này thể quen thuộc hơn. Khi còn bé cữu cữu thường loại trực giác như dã thú, mỗi lần cảm thấy bị uy hiếp hoặc gặp nguy hiểm, ấn đường của ngứa như thế.

      Thấy tiểu nha đầu kia nghiêm trang cúi đầu giả vờ ngoan ngoãn, Viên Trường Khanh yên lặng dằn cơn ngứa chỗ ấn đường, thi lễ đáp lời với Ngũ lão gia: “Tiên sinh đúng lắm, Hải Đông Thanh này sinh trưởng tại quan ngoại. đến cũng do học trò tốt số. Năm ấy học trò quan ngoại thăm hỏi ngoại tổ, theo mấy cữu cữu lên núi săn. Vô tình nhặt được con chim non trong núi, mang về cho người ta xem mới biết đúng là Hải Đông Thanh.”

      Lúc Viên Trường Khanh vậy, Lâm Như Đình nhịn được nhìn ta. Mặc dù học ở thư viện Mai Sơn, nhưng hàng năm được nghỉ hai mùa xuân thu, về kinh thành thăm phụ mẫu, nên cũng đủ hiểu biết về vị sư đệ trầm mặc nội liễm này. đâu ngờ Viên Trường Khanh vốn thích nhiều lại chủ động với Ngũ lão gia về lai lịch của Hải Đông Thanh —— việc này rất khoa học! Nếu là người đời sau, lúc này chắc chắn kêu to như thế.

      Ngũ lão gia biết tính Viên Trường Khanh, nghe xong cười ha ha : “Quả nhiên ngươi may mắn.”

      San Nương ở bên nhịn được cười lạnh, lại nhìn Viên Trường Khanh. ngờ cái nhìn này bị tên oan gia kia bắt gặp lần nữa.

      Nếu lần đầu tiên là ngoài ý muốn, lần thứ hai thể nào là ngoài ý muốn được. Do đó, San Nương nhìn Viên Trường Khanh lần thứ ba, ánh mắt mang theo mấy phần khiêu khích.

      Ấn đường Viên Trường Khanh lập tức ngứa ngáy —— lần này cuối cùng có thể khẳng định, tiểu nha đầu này ôm loại địch ý khó hiểu với

      Rốt cục Viên Trường Khanh vẫn kiềm nổi, đưa tay day day ấn đường, cười với Ngũ lão gia: “Kỳ ngày đó ở bờ sông, học trò đoán ra tiên sinh có thể là Sơ Nghi tiên sinh, lại dám mạo muội hỏi…”

      “Hử?” còn dứt lời, Ngũ lão gia ngạc nhiên trận: “Ngươi biết ta?”

      Hầu Ngũ lão gia họ Hầu tên Phong, tự Tử Hiền, biệt hiệu Sơ Nghi tán nhân (ý chỉ người bị ràng buộc, hời hợt với lễ nghi). Vừa nãy Viên Trường Khanh gọi chính là biệt hiệu của ông, mà biệt hiệu này chỉ truyền trong giới hội họa, người bên ngoài biết nhiều.

      Viên Trường Khanh khoanh tay cười : “Học trò từng nghe lão sư đề cập qua hiền danh của tiên sinh…”

      "Lão sư ngươi?" Lại lần nữa, Hầu Ngũ lão gia gấp gáp ngắt lời .

      Lâm Như Đình nhanh chóng đứng ra cười : “Tiên sinh có điều biết, là học trò của gia phụ.” Lại trêu Viên Trường Khanh, “ tại xem ra, chừng là đệ tử cuối cùng.”

      Tuy học sinh trong thư viện đều có thể tự xưng là học trò của tiên sinh, nhưng chỉ có những người trải qua lễ bái sư chính thức mới có thể xem là môn sinh chân chính của lão sư. Lâm Trọng Hải, Lâm phụ và huynh trưởng ông được xưng là ‘Tam Lâm’, là bậc thầy đạo nho vô cùng nổi tiếng tại Đại Chu, học sinh muốn bái bọn họ làm sư nhiều vô số kể. Nhưng quy tắc thu đồ đệ của ông lại khác với quy tắc ‘hữu giáo vô loại[1]’ của cha huynh, ông ‘thà thiếu chứ tràn lan’, có cầu cực kỳ nghiêm khắc với tư chất của đồ đệ. Dù thái hậu đích thân ra mặt muốn ông nhận Ngũ hoàng tử Chu Sùng, cũng bị ông khách sáo cự tuyệt. Cho nên từ khi Viên Trường Khanh mười lăm tuổi bái ông làm thầy, tại hơn sáu năm, mà Lâm tiên sinh lại vừa ý người nào nữa, do đó Lâm Như Đình mới trêu có khả năng là đệ tử cuối cùng.

      [1]Hữu giáo vô loại: tức giáo dục phân biệt cao thấp sang hèn. Đây là trong những tư tưởng giáo dục của Khổng Tử. Hồi ấy, văn hóa giáo dục là độc tôn của các bậc quyền quý, còn bình dân có cơ hội được học hành. Khổng Tử phá vỡ lũng đoạn giáo dục của giai cấp quý tộc lúc bấy giờ bằng việc mở trường tư dạy học, cho tất cả các con em bình dân vào học. Đây được xem là bước ngoặt, bước tiến quan trọng trong lịch sử giáo dục của Trung Quốc.

      Người khác biết, chứ Lâm Như Đình biết quan hệ giữa Ngũ lão gia và phụ thân rất thân thiết, vì vậy cười : “ ra phụ thân mới về đến liền gửi thiếp mời tiên sinh. Đáng tiếc tiên sinh ra ngoài rồi, biết khi nào mới trở về. Vốn phụ thân còn tiếc nuối, là lần này sợ gặp được. ngờ con gặp được tiên sinh trước cả phụ thân. Nếu phụ thân biết, chắc phải thở dài.”

      Ngũ lão gia nghe xong cười ha ha, thấy sắc trời còn sớm định kéo hai người kia ra cửa thăm đáp lễ bạn cũ.

      Lâm Như Đình vội cười : “Hôm nay khéo rồi, trong thành có tổ chức hội văn gì đó, nhất định mời phụ thân, người từ chối được đành phải , e rằng đến tối mới về. bằng bây giờ con thay mặt phụ thân hẹn tiên sinh, sáng mai phụ thân ắt đến thăm hỏi.”

      Nghe câu này, bỗng dưng San Nương ngẩng đầu trừng Viên Trường Khanh, khiến thể hiểu nỗi.

      Hóa ra lúc nghe Lâm Như Đình thế, theo bản năng San Nương nghĩ, dù việc này phải chính Viên Trường Khanh mở miệng, nhưng chắc chắn ở phía sau lặng lẽ bày kế, vì ngày mai có thể mượn gió đông của lão sư tới cửa lần nữa!

      —— Được rồi, Viên Trường Khanh nằm cũng trúng đạn. Ít ra lúc này chưa nghĩ đến chỗ đó.

      Tóm lại sau phen khách và chủ khoái trá trò chuyện, hai người Lâm, Viên bèn từ biệt.

      Chờ tiễn khách xong, chủ mẫu Diêu thị quay đầu định về viện của mình, Ngũ lão gia nhịn được ‘Này’ tiếng với bà.

      Ngũ phu nhân dừng bước, xoay người đứng vững, cũng dám ngẩng đầu nhìn Ngũ lão gia, chỉ ngoan ngoãn cúi đầu.

      Ngũ lão gia nhìn mái đầu cúi trước mặt, nhất thời kinh ngạc biết gì cho phải. Ông chỉ muốn thử bắt chước cách chuyện của Lâm Như Đình, song nửa ngày cũng thể mở miệng nổi —— Đó phải phong cách của ông…

      Hai gia chủ này, người cúi đầu, người trừng mắt, rốt cuộc tạo thành tình cảnh giằng co gì, làm ba đứa như ‘như hòa thượng sờ mãi thấy tóc’, từng người như diễn kịch câm, hồi nhìn cha, hồi nhìn nương, hồi nháy mắt ra hiệu lẫn nhau, ai cũng tình cảnh giằng co lời này rốt cuộc là sao.

      Ngũ lão gia nhìn chằm chằm Ngũ phu nhân lời, ít nhiều gì San Nương còn có thể hiểu hai, mà nàng hiểu chính là phản ứng của Ngũ phu nhân. Vốn nàng cho rằng Ngũ phu nhân sợ Ngũ lão gia muốn chết muốn sống, lúc này ràng Ngũ phu nhân chỉ cần xoay người lại là có thể thoát khỏi Ngũ lão gia, nhưng bà vẫn ngoan ngoãn đứng trước mặt Ngũ lão gia —— Mấu chốt là, ống tay áo vẫn như thường, có đường vân gợn nước!

      San Nương còn nghi hoặc, Ngũ phu nhân cúi đầu giằng co với Ngũ lão gia đột nhiên phục hồi tinh thần, nhanh chóng giương mắt nhìn Ngũ lão gia, thấy ông có ý mở miệng, bèn nhún gối thi lễ với Ngũ lão gia rồi xoay người chuẩn bị bỏ .

      Thấy Ngũ phu nhân sắp xoay người, Ngũ lão gia yên lặng thở dài, cũng xoay người về phía ngược lại.

      Thấy hai vị định giải tán, kiếp trước San Nương quen làm gia trưởng nhịn được tiến lên mỗi tay kéo người, hỏi: “Lão gia, phu nhân cứ như vậy sao?”

      Phu nhân chớp mắt —— , chẳng lẽ còn muốn thực nghi thức từ biệt gì?

      Lão gia lại nghĩ, quả nhiên mọi người đều nữ nhi là áo bông bên người, San Nương này rất hiểu lòng ông! Mặc dù trong lòng mừng thầm, song ngoài miệng lại nghiêm trang hỏi: “Còn có chuyện gì ư?”

      San Nương bĩu môi, hất cằm về phía hai huynh đệ Hầu Thụy, Hầu Quyết, “Hôm nay là hai tên này… hai người họ may mắn mới xảy ra chuyện lớn gì, nhưng lão gia phu nhân cảm thấy bọn họ nên bị dạy dỗ chút à?”

      Hầu Thụy vừa nghe lập tức nhảy dựng lên, “Liên quan gì đến ta? Ta là người đầu tiên nhảy xuống cứu nó…”

      Hầu Quyết cũng bất mãn : “Cũng đâu phải tự đệ muốn rơi xuống sông…”

      San Nương nghe xong, lập tức giận có chỗ phát tiết, buông lão gia và phu nhân ra, qua cốc đầu ca ca nàng cái, “Huynh còn lý luận! Nếu phải cả ngày huynh gây chuyện thị phi, có thể bị người ta chặn đánh ở bờ đê ?! Tiểu ngu ngốc này có thể vì cứu huynh mà bị người ta hất xuống sông ?”

      Lại trở tay búng trán Tiểu Bàn Tử, “Đệ còn tự cho rằng mình dũng cảm hả? Ta thấy đệ ngu xuẩn đấy! Quân tử đứng dưới tường sắp đổ, hiểu ? Mấy đứa kia đánh nhau, lo trốn cho xa, đệ lại sáp tới! Đệ hỗ trợ? Đệ thêm phiền có! Muốn giúp phải động động cái đầu heo của đệ nghĩ cách hữu dụng , chạy về gọi người cũng tốt hơn đệ tự mình xông lên, còn bị người ta hất xuống sông nữa, bẽ mặt chưa?”

      San Nương ồn ào xong, đột nhiên ngừng lát, khỏi lấy tay vỗ trán, từ dưới cổ tay áo len lén nhìn trộm Ngũ lão gia và Ngũ phu nhân bị hung hãn của nàng dọa giật mình —— lộ tẩy rồi!

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Ôi, 13 còn dịu dàng nữa, nhưng mà thik quớ:yoyo60:
      LạcLạc thích bài này.

    4. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Con là áo bông tri kỷ. Ta bái ngũ lão gia cũng đc câu này sao.
      Thập tam nhi dễ thương quá xá.
      TamaPLạcLạc thích bài này.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      đúng là ko thể đổi tính tình dc rồi, 13 giấu thế nào hồi cg lộ ra ah, haha
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :