1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Cái vị phu nhân chanh chưa kia tưởng lầy được với chị mười ba mà được.
      TamaPLạcLạc thích bài này.

    2. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Công phu mồm miệng của HSN quả nhiên ko tầm thường
      LạcLạc thích bài này.

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 33: Được lý buông tha người
      Editor: Meo Moon
      San Nương tiến lên quỳ gối thi lễ với tiên sinh, lại ngẩng đầu : “Tiên sinh xử phạt rất công bằng, chẳng qua còn hai chuyện hi vọng tiên sinh chủ trì công đạo lần nữa. Đầu tiên, cái gọi là ‘Quân tử tuân thủ đạo nghĩa, thực trung tín’, tuy đại ca ta làm việc hơi kích động, nên động thủ đánh người trong thư viện, nhưng rốt cuộc nhằm bảo vệ đạo nghĩa trung tín, để cha mẹ ta mất mặt. Vừa nãy ta tới, lại nghe mấy vị trưởng bối ở đây phân biệt thị phi đen trắng, luôn miệng chỉ trích cha mẹ ta đúng, còn ‘nuôi mà dạy’. Luật pháp của Đại Chu chúng ta quy định rất ràng, kẻ vô cớ nhục mạ cha mẹ người khác, cho dù con cái đối phương động thủ giết người, cũng có thể được giảm hình phạt. Hôm nay ta và đại ca ở chỗ này chính tai nghe người khác làm nhục cha mẹ mình, nếu thể thay cha mẹ đòi lại công đạo khó lòng làm người! Mong tiên sinh thay huynh muội ta chủ trì công đạo!”

      Tiên sinh nhịn được nhức đầu trận. Thập tam nương này rốt cuộc vẫn buông tha cho người ta!

      Ai ngờ ngón tay ông còn chưa kịp ấn cái trán đau đớn, San Nương đứng thẳng tiếp: “Tính chất chuyện thứ hai càng ác liệt hơn. Tiên sinh cũng biết rồi, phía sau câu lúc nãy còn có câu khác: quân tử trọng danh tiết. Hôm nay huynh trưởng ta liên tục bị người ta miệt thị nên lời! Mà toàn bộ việc tiên sinh đều tận mắt chứng kiến, trong đó thị phi đúng sai cho dù huynh muội ta ra, lòng tiên sinh cũng sáng tỏ. Học trò cầu gì khác, chỉ mong tiên sinh thay huynh trưởng ta chủ trì công đạo, trả lại trong sạch cho huynh trưởng! Cũng tránh tương lai có người cố ý lợi dụng chuyện này, truyền ra cái gì đó làm bẩn danh tiết của huynh trưởng ta. Huynh trưởng ta lại có bản tính ‘Quân tử người ta ác’ —— bằng cũng bị đổ oan như hôm nay —— Về sau nếu lại bị người ta hắt nước bẩn nữa, tiên sinh bảo huynh trưởng ta nên giải thế nào? Do đó khẩn cầu tiên sinh làm chủ cho huynh trưởng ta, lấy lại thanh danh cho huynh trưởng ta!”

      San Nương vừa vừa kiềukhụy gối.

      —— Đúng vậy, Hầu Thập tam nương hổ danh là nữ thủ khoa nhiều năm qua, có sách, mách có chứng , còn mạnh mẽ ‘phát dương quang đại’ Hầu Thụy phản nghịch tuổi dậy thành ‘bản tính quân tử’…

      Tiên sinh còn gì để . Khoan tới Thập tam nương này đổi trắng thay đen, chỉ ‘danh tiết’ thôi… cho dù thực truyền ra lời tốt gì, nhìn sao cũng thấy người chịu thiệt là phụ nhân béo kia.

      Được rồi, đây mới đúng là được lý buông tha người!

      Thấy San Nương khụy gối ở đó chịu đứng dậy, tiên Sinh day trán vô cùng khó xử. Ông có thể quản học trò mình, nhưng thể quản phụ huynh của học trò…

      Tiên sinh khó xử, bỗng nhiên lại nghe giọng nhàng chậm rãi cả giận: “ nương nhà ta đúng. Đại gia nhà ta tuy là nam tử, nhưng cũng thể tùy tiện phá hỏng danh tiết. Khoan những thứ này, nếu để người ta đại gia nhà ta có mắt nhìn trúng… À, tóm lại, vẫn nên mời tiên sinh thay đại gia nhà ta lấy lại thanh danh.”

      —— Được rồi, lời này đủ độc.

      San Nương xoay đầu nhìn người mới mở miệng, nhịn được chớp mắt hồi. Người mới chuyện chính là Quế Thúc bo bo giữ mình đấy.

      Quế Thúc thấy nàng nhìn qua, lặng lẽ hạ mi mắt.

      Động tác này nhất thời làm San Nương nhíu mày. Hai kiếp làm người, nàng chợt phát ra mình hiểu rốt cuộc Quế Thúc này là hạng người gì.

      tại Quế Thúc bo bo giữ mình đó lại hóa thân thành nô bộc trung thành, nghiêm mặt đứng chỗ kia, lòng đầy căm phẫn : “Còn nữa, đúng như nương nhà ta , các vị cũng thiếu lão gia và phu nhân nhà ta lời xin lỗi. Mặc dù Hầu gia gia nghiệp lớn, muốn ỷ thế hiếp người, song cũng phải ai đều có thể chỉ trích nhục mạ.”

      Vì thế mới , người trưởng thành chính là người trưởng thành, dù chỉ là hạ nhân. Lúc San Nương năng sắc bén, phụ huynh ba nhà nhìn thấy xem thường cỡ nào trong mắt nàng, cộng thêm lời giải thích của Quế Thúc, vẻ mặt từng gia chủ nhất thời ngưng trọng, lại nhìn San Nương lặng lẽ nôn ra máu.

      Cũng may hai nhà cũng là người hiểu chuyện, sau khi nghe ý của đám người San Nương liền biết, bọn họ chủ yếu nhắm vào mình, cộng thêm tiên sinh ở bên vừa gõ vừa cổ vũ, nên gia trưởng hai nhà chỉ do dự trong chốc lát, cũng dẫn con tới xin lỗi huynh muội San Nương và phu phụ Ngũ lão gia ‘vì công việc bề bộn mà chưa thể tới được’. Phụ nhân béo nhà thứ ba kia còn muốn gây chuyện, hán tử nhà bà ta lại áp chế nổi, tốt xấu gì đứa con trai ấy vẫn là học sinh của học lý, bị tiên sinh gây áp lực vậy, thể ngừng tranh chấp, miễn cưỡng đến xin lỗi. Sau đó cả nhà lấy ống tay áo che mặt, xám xịt rời khỏi.

      Cuối cùng, thế giới khôi phục trong sáng. Tiên sinh ngồi sau thư án thở dài hơi, ông giương mắt nhìn quản gia Quế Thúc và Hầu Thụy, lại nhìn San Nương rũ mắt giả vờ ngoan ngoãn, nhịn được lắc đầu, cười khổ: “Ta ngờ Thập tam nương ăn sắc bén thế.”

      San Nương lại quỳ gối, ‘xấu hổ’ : “Tiên sinh thứ lỗi, nếu phải cha mẹ và huynh trưởng ta bị người ta vô cớ nhục mạ, San Nương cũng tức giận đến thế. Ngược lại làm trái dạy bảo của thư viện, thiếu tu dưỡng nhẫn nhịn mà nữ tử nên có.”

      Lão tiên sinh bị giày vò trận kia nghe ra được sắc bén trong lời Thập tam nương vừa , lúc này tâm lực sớm tiều tụy, chỉ vô lực phất phất tay: “Xem ra ngươi gần khỏi bệnh rồi, có lẽ lâu sau có thể trở về học.”

      San Nương chớp mắt, lắc đầu ‘cười khổ’: “Đâu có ạ, chỉ sợ ta càng bệnh nặng hơn thôi, nếu dằn nổi cơn giận của mình. Có lẽ vẫn chưa được điều dưỡng tốt, chừng còn phải xin nghỉ thêm.”

      —— Được rồi, ai cũng biết Thập tam nương hiền lương thục đức, trở nên… nóng nảy vậy cũng vì nàng bị bệnh ấy mà.

      Phải trị!

      *·*·*

      Đoàn người rời khỏi chỗ tiên sinh, Hầu Thụy đầu, tiếp theo là San Nương và Ngũ Phúc, hai gã sai vặt Nam Sơn và Bắc Hải theo sau Hầu Thụy, Quế Thúc thả hai tay áo, thản nhiên sau cùng.

      Quế Thúc ngước mắt nhìn hai tiểu chủ nhân đằng trước, cũng biết nghĩ gì bỗng bị người phía sau đụng cái.

      Ông còn kịp phản ứng, người nọ cũng đẩy mấy nha hoàn và gã sai vặt ra, tiến tới trước mặt nương nhà ông cười : “Ta này, còn chưa cảm ơn bọn ta rồi, ngươi chả biết ơn gì cả.”

      Chu Sùng bước ngang chắn đường của San Nương.

      San Nương ngẩn ra, nhìn Chu Sùng khỏi chớp mắt trận.

      Hầu Thụy đằng trước nghe được thanh, vội vàng xoay người lại, tay kéo San Nương che chở sau lưng mình. Dù sao vẫn còn nhớ Chu Sùng giúp giải vây, nên thể buông lời ác độc, chỉ trợn mắt cảnh giác nhìn Chu Sùng.

      San Nương lại chớp mắt cái, lúc này kéo Hầu Thụy ra, bên cạnh đó thi lễ với Chu Sùng và Lâm Như Hiên mới chạy tới, nàng ngẩng đầu cười : “May nhờ có hai vị trượng nghĩa thẳng, mới giúp ca ca ta bị oan uổng. Đa tạ.”

      Chu Sùng phất tay: “Khách sáo khách sáo rồi, ra vốn phải do chúng ta…”

      dừng chút, bắt gặp ánh mắt to lại đặc biệt sáng ngời, mang theo tò mò nghiên cứu nhìn của San Nương, chợt chuyển đề tài, nghiêng đầu cười : “Dáng dấp huynh muội các ngươi rất giống nhau.” Rồi : “ ra hôm nay ta giúp ca ca ngươi là vì có chuyện tìm ngươi…”

      còn chưa hết, Hầu Thụy lập tức cảnh giác lại nhét San Nương ra sau lưng, cuối cùng bày dáng vẻ đề phòng Chu Sùng như kẻ xấu.

      Chu Sùng khỏi ngẩn ra —— Phải biết rằng, lúc ở kinh thành, biết có bao nhiêu tiểu thư thế gia ước gì đến gần cười đùa giỡn với bọn họ đấy! Huống chi, ở nơi này ít nhiều gì cũng coi như có ơn với Hầu Thất này mà, đúng ?

      ngầm bất mãn nhìn Hầu Thụy, sau đó ngẩng đầu nhìn San Nương được Hầu Thụy che sau lưng.

      Chỉ thấy tiểu nha đầu kia mặc dù bị ca ca nàng ngăn trở, nhưng vẫn ló đầu nhìn , híp mắt giống như ngủ, môi khẽ vểnh cười như cười, chợt khiến lòng nóng lên, suýt nhịn được bước qua trêu chọc vài câu…

      Vì Hầu Thụy nhìn chòng chọc, khiến Chu Sùng dù có tà tâm cũng tiện lỗ mãng, chỉ đành xoa xoa mũi, nghiêm túc với San Nương đứng sau lưng Hầu Thụy: “ ra ta chỉ muốn hỏi thăm nương về bức tranh thêu kia. Vật đó dù phải ‘Ngọc Tú’ nhưng cũng trông rất bất phàm, vì vậy ta muốn mua bức về để làm quà mừng thọ cho bề trong nhà. Nhưng ta hỏi thăm mấy ngày nay cũng chẳng ai biết vật này cả. Nếu nương biết hãy cho ta hay, ta vô cùng cảm kích.” xong cúi rạp người với San Nương.

      San Nương còn chưa trả lời, ca ca Hầu Thụy của nàng dùng ánh mắt khiển trách ‘Ngươi tuân thủ nữ tắc’ nhìn nàng.

      San Nương yên lặng liếc mắt, giãy khỏi cánh tay ca ca, sau đó giới thiệu Chu Sùng với Hầu Thụy: “Đây là sư huynh của Lâm nương thường tới nhà chúng ta đó.”

      “Ta họ Chu.” Chu Sùng vội vàng tự giới thiệu.

      ra Hầu Thụy muốn hỏi chút, muội muội chỉ qua lại thân thiết với Lâm nương kia, sao có thể quen biết vị ‘sư huynh’ chẳng biết đâu ra này, nhưng muội muội cho cơ hội làm huynh trưởng tiêu chuẩn, rốt cuộc bước ra khỏi sau lưng , cười đáp lễ với tên họ Chu:

      “Chuyện này ta nhất thời có cách nào trả lời công tử, chờ ta về hỏi lại sau đó phái người thông báo công tử, được ?” —— Suy cho cùng người thêu bức tranh kia là Ngũ phu nhân, Ngũ phu nhân chưa chắc hy vọng có người biết bà thêu giỏi.

      "Được được được,” Chu Sùng liên tục gật đầu, lại : “Trước mùng năm tháng ba ta đều ở trong chỗ Lâm sơn trưởng, bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể tới đó báo tin cho ta. Chẳng qua sau ngày mùng năm, ta sợ phải theo lão sư hồi kinh.”

      Chu Sùng thấy San Nương khẽ vểnh môi, trong lòng ngáy ngứa trận, kiềm được tìm thêm đề tài chuyện với huynh muội Hầu thị, sau đó mọi người cùng tới cổng thư viện.

      Tuy Chu Sùng thay mình giải vây, nhưng ánh mắt nhìn San Nương khiến Hầu Thụy khó chịu, bèn cố tình ngăn và Lâm Như Hiên ở sau lưng, để chủ tớ San Nương đằng trước.

      Lúc này, đối diện có gã sai vặt mặc xiêm y màu xanh vội vã bước qua. Bởi vì hôm nay có trận mưa nên đường hơi trơn trượt, gã sai vặt chủ động lui tới chỗ đất bùn ven đường, nhường lại đường mòn lát gạch xanh.

      Lúc Chu Sùng bị Hầu Thụy cố ý ngăn trở ngẩng đầu nhìn San Nương, vừa hay nhìn thấy gã sai vặt đó, vội vàng gọi: “Viêm Phong, tại sao ngươi ở đây?”

      Mà cùng lúc đó, San Nương lướt qua bên người gã sai vặt, ai ngờ trượt chân suýt ngã sấp xuống, dọa gã sai vặt vốn buông thõng hai tay theo bản năng đưa tay ra với nàng.

      May mà Ngũ Phúc phản ứng mau kịp thời đỡ San Nương, “ nương cẩn thận.” Lại quay đầu trừng gã sai vặt lỗ mãng kia.

      Gã sai vặt bị nàng trừng ngượng ngùng lúc, đưa tay sờ sờ cổ, chỉ xem như bản thân căn bản đưa tay ra, rồi xoay người thi lễ với Chu Sùng mới hỏi, miệng gọi: “Ngũ gia, Tam gia.”

      Cho đến lúc này, San Nương mới giống như phục hồi tinh thần từ trong kinh hách, nàng bỗng nhìn gã sai vặt ấy, lại quay đầu nhìn xung quanh.

      nương?” Ngũ Phúc khó hiểu gọi.

      San Nương nhìn xung quanh lượt, sau đó đột nhiên xoay đầu nhìn Chu Sùng.

      Ánh mắt lộ vẻ kỳ quái làm Chu Sùng hiểu ra sao cả. ngẫm nghĩ, tưởng nàng vì suýt trượt chân mà cảm thấy lúng túng, bèn cười định tiến lên an ủi nàng đôi câu. ngờ San Nương chợt xoay người kéo nha hoàn của nàng bước nhanh như chạy trốn.

      Mặc kệ tại sao San Nương hốt hoảng chạy trốn, Hầu Thụy cảm thấy rất hài lòng, xoay người ôm quyền với hai người Chu Lâm, từ biệt rồi mới đuổi theo.

      Quế Thúc đứng sau lưng bọn họ nhìn hai vị công tử mơ hồ kia, ông ngẩng đầu nhìn hai vị chủ tử xa, hiểu sao lại nghiêng đầu, kế đó cũng bước nhanh theo.

      Thông báo: bắt đầu từ tuần này, lịch post tăng lên 2 - 3C/tuần

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Tung hoa vẩy phấn cho lịch post a~
      Thank nàng a~ :-*
      LạcLạc thích bài này.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      nghe tăng chương mà mừng wa , iu nàng nhìu lắm:yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :