1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      Quế thúc chắc muốn thử chị ah.

    2. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      quế thúc cáo già quá, đúng là thành tinh rồi

    3. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Chị bị trúng chiêu rồi

    4. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      cảm ơn bạn edit. nữ chính có châm ngôn sống đặc biệt quá. ta hỏi câu này hơi phiền toái lịch post thế nào

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 32: BÓNG LƯNG BẢO VỆ
      Editor: Shiyu
      Chỉ nghe San Nương khẽ : “Tiên sinh muốn ca ca ta xin lỗi cũng có gì, nếu đúng do ca ca ta sai nên xin lỗi. Chẳng qua, bọn ta đến đây lúc rồi, trừ tiếng mắng chửi ra, lại có người nào cho bọn ta biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, toàn bộ đúng sai bọn ta biết gì cả. Nếu lúc này ca ca nghe lời tiên sinh, cứ như vậy xin lỗi cách ràng, ca ca ta phục nhưng ta phục!”

      Hầu Thụy vốn hếch cằm, trưng vẻ mặt khinh bỉ nghe xong, nhịn được quay đầu nhìn San Nương.

      Mà chỗ tiên sinh chưa đáp lời, giọng phụ nhân béo vang lên trước tiên: “Còn gì nữa?! Nhìn mặt con trai ta kìa, tất cả đều do ca ca ngươi đánh!”

      Đuôi lông mày San Nương khẽ động, chuẩn xác nhìn mặt thiếu niên kia, sau đó lại nhìn hai thiếu niên khác, hỏi phụ huynh của bọn họ: “Hai vị này cũng do ca ca ta đánh?”

      “Đương nhiên!” Vẻ mặt phụ huynh hai nhà cũng tức giận.

      San Nương gật đầu, đột nhiên hiểu : “Có mình ca ca ta đánh ba người các ngươi?! Có phải đầu óc ca ca ta bị hỏng ?! Hoặc là huynh ấy cho rằng mình thần thông có ba đầu sáu tay, có thể lấy địch ba?! Nhưng ta thấy thế, người ca ca ta cũng có thương tích. Xem ra ngược lại là ba đánh hợp lý hơn, đúng ?”

      Nàng nghiêng đầu nhìn tiên sinh.

      Tiên sinh cứng nhắc. Thực tế, rốt cuộc là ai đánh ai và vì sao đánh nhau, đến bây giờ tiên sinh còn chưa biết ràng. Nếu phải bốn người này đều ngoan cố chịu mở miệng, tiên sinh tức giận đến mức mời phụ huynh.

      Mà lý do tiên sinh chỉa mũi nhọn vào Hầu Thụy, chỉ vì thái độ của Hầu Thụy và Ngũ lão gia phối hợp, mà còn vì Hầu Thụy nổi tiếng là quỷ gây trong học lý —— Ba ngày đánh nhảy lên lật ngói —— cho nên theo bản năng trong lòng tiên sinh nhận định người gây nhất định là Hầu Thụy.

      Bây giờ bị San Nương chỉ vào mũi hỏi như vậy, tiên sinh mới phát chỗ bất công của mình, lập tức nghẹn họng.

      Cho đến khi buộc tiên sinh trốn tránh tầm mắt nàng, San Nương mới dời mắt nhìn ca ca nàng, hỏi: “Cuối cùng xảy ra chuyện gì?”

      Ai ngờ lúc này Nhị ca nhà nàng lại vặn cổ, cực kỳ muốn ăn đòn trả lời nàng câu: “Bọn nó thèm ăn đòn!”

      San Nương híp mắt. Nếu tại ở trước mặt bàn dân thiên hạ, nàng nhịn được muốn đánh tên đại ca mới thực thèm ăn đòn này.

      Quả nhiên, Hầu Thụy vừa dứt lời, phụ nhân béo kia lập tức nhảy dựng lên, “Nghe nghe , đánh người còn hùng hồn đầy lý lẽ thế, cho dù Hầu gia các người gia nghiệp lớn mạnh, cũng thể ức hiếp người vậy…”

      Đột nhiên San Nương xoay người nhìn phụ nhân béo kia.

      “Vị phu nhân hữu lễ rồi.” Đầu tiên nàng nhún gối nho nhã lễ độ chào, sau đó ngẩng đầu lên : “Lúc ta vừa vào chỉ nghe phu nhân ngừng chỉ trích ca ca ta đúng, phụ mẫu ta đúng, bây giờ ngay cả tộc Hầu thị của ta cũng bị kéo vào. Tội danh lớn vậy, ta và ca ca gánh nổi. Xin hỏi phu nhân, rốt cuộc ca ca ta bắt nạt người thế nào? Lấy đánh ba?! Hầu gia ta bắt nạt người thế nào?! Phá phách cướp bóc quý phủ?! hôm nay chúng ta còn chưa biết , phu nhân chụp tội danh lên đầu rồi. Người biết chỉ phu nhân thương con trai, biết còn tưởng phu nhân là nữ nhân chanh chua đạo lý đấy!”

      Quế Thúc khoanh tay đứng đó đột nhiên ngẩng đầu nhìn San Nương, khóe môi quỷ dị co rút cái.

      Phụ nhân béo bị lời của San Nương kích động đến mức xù lông, cuốn ống tay áo, nhanh chóng vọt tới chỗ San Nương, miệng la hét: “Ngươi mắng ai là nữ nhân chanh chua?!”

      San Nương nheo mắt, chỉ mới kích phụ nhân này vài câu, ngờ đột nhiên có người dùng sức kéo nàng, khắc sau nàng được người ta che chở phía sau.

      Nhìn tấm lưng trước mắt mặc dù dày rộng nhưng thẳng tắp, San Nương khỏi trợn mắt nhìn, đến lúc này nàng mới phản ứng kịp đây là lưng của ca ca Hầu Thụy nàng.

      Mà nàng cũng ngờ Hầu Thụy với vẻ mặt duy ngã độc tôn đó đứng ra che chở nàng…

      Hai kiếp chưa từng được người ta bảo vệ như vậy, vành mắt San Nương đột nhiên nóng lên.

      Nàng được Hầu Thụy kéo ra, nên phụ nhân béo kia thắng kịp, thẳng tắp đụng vào người Hầu Thụy.

      Hầu Thụy thuận tay đẩy bà ta ra, ai ngờ phụ nhân đó hét lên, che bộ ngực to, sau đó xoay đầu giậm chân kêu to với tiên sinh: “Vô lễ kìa! Tiên sinh mau nhìn đo, ở trước mắt tiên sinh mà thằng nhãi con này còn dám chiếm tiện nghi của ta, người hèn hạ kiểu này thư viện còn lưu lại sao?”

      San Nương hung hăng híp mắt, dùng sức kéo Hầu Thụy ra phía sau nàng, hếch cằm với phụ nhân kia: “Lời này của phu nhân thú vị . Lúc nãy mọi người đều mở to mắt chứng kiến! Vốn phu nhân đứng ở đó, ta và ca ca vẫn luôn đứng ở đây hề động. Rốt cuộc là ai đối với ai thương nhung nhớ, ràng. Phu nhân biết tự trọng lại bôi xấu danh tiết của ca ca nhà ta! Giống như phu nhân , Hầu gia nhà ta có đại nghiệp to lớn nhưng vào cửa nhà ta dễ đâu. Huống chi Đại Chu nay giống tiền triều, phải phu nhân ở chỗ này kêu ‘vô lễ’ là ca ca ta phải chịu trách nhiệm với trinh tiết của phu nhân. Hơn nữa cho dù phu nhân nảy sinh tâm tư khác cũng phải xem trường hợp chút, lão gia và công tử quý phủ vẫn còn ở đây đấy!”

      Lời này... đủ ác độc!

      Tiên sinh nhịn được nghẹn họng trân trối nhìn người đứng đầu nữ học nghỉ bệnh tháng nay. Trong thư viện ai biết hiền danh của Hầu Thập tam nương? Ai biết tiểu nương này dịu dàng hiền lương nhất, trước giờ gặp người lạ đều đỏ mặt. Hôm nay Thập tam nương này chẳng chút xấu hổ ở trước mặt nhiều người nào là ‘ thương nhung nhớ’, nào là ‘trinh tiết, danh tiết’… Tiểu nương bình thường vừa nghe mấy từ đó, phải đều bịt tai đỏ mặt ư? Sao vị này có thể thốt ra từng câu từng chữ chứ…

      Vì vậy, đột nhiên tiên sinh tâm ý tương thông với Ngũ lão gia bế quan tu luyện kia, nhịn được trong lòng hoài nghi: Thập tam nương này trúng tà rồi?

      ràng phụ nhân béo ấy quen ngang ngược ở nhà, ngay cả lão gia nhà bà ta bị San Nương tát thẳng vào mặt cũng chỉ rụt đầu trốn phía sau, buồn bực lên tiếng, ngược lại con trai mặt mũi sưng húp có vài phần chính trực, nổi giận gầm lên tiếng muốn xông qua.

      Đương nhiên Hầu Thụy khoanh tay đứng nhìn muội muội chịu thiệt, cũng xông lên đối đầu với thiếu niên kia.

      Do đó, nhất thời trong phòng loạn thành đống. Phụ nhân kêu khóc, thiếu niên tức giận mắng, mấy người trưởng thành vừa kéo hai con gà chọi thiếu niên ra vừa hô quát, cộng với tiếng tiên sinh đập chặn giấy ‘bốp bốp’ bàn, chấn động đến mức dù San Nương tránh sang cạnh cửa từ lâu cũng nhịn được đưa tay bịt tai.

      “Quả nhiên phải cần đại nương ra mặt.”

      Bỗng nhiên giọng vang bên tai nàng.

      San Nương cực kỳ kinh ngạc quay đầu lại, mới phát lão chuột tinh Quế Thúc biết từ lúc nào cũng bắt chước nàng lui đến cạnh cửa.

      San Nương bất mãn trợn mắt: “Vừa rồi sao ông cãi lại câu nào?!”

      “Thỉnh nương thứ lỗi,” Quế Thúc hạ thấp người với San Nương, sau đó khoanh hai tay, khóe môi nở nụ cười: “Dù sao tiểu nhân chỉ là quản , đụng chạm mấy vị phụ huynh kia, người ta cũng chỉ đầy tớ vô lễ, e rằng những giúp được đại gia mà còn liên lụy đến bản thân mình.”

      Lão chuột tinh nhìn San Nương, cười : “May có nương ra mặt, nếu đại gia phải chịu thiệt rồi.”

      Mặc dù San Nương nhíu mày nhưng trong lòng nàng hiểu lời Quế Thúc .

      Đúng như Quế Thúc , ông chỉ là hạ nhân, thân phận có cao cũng có biện pháp chống lại mấy vị phụ huynh kia. Dù có lòng muốn cãi lại, chỉ sợ cũng ai chịu nghe ông . Càng hỏng bét hơn là, chừng như Quế Thúc ám chỉ, nếu phụ huynh nhà nào ngang ngược động thủ đánh người, e rằng ông chỉ có thể cắn răng chịu đòn…

      Người đời đều cầu hạ nhân chữ ‘trung’, San Nương sống hai kiếp lại cảm thấy ai phải trung với ai. Ngay cả Tam Hòa, Ngũ Phúc nàng cầu phải trung thành sao dám Quế Thúc chứ? Nàng chỉ cầu mọi người làm đúng phận của mình —— Nghiêm túc mà , chuyện giả mạo phụ huynh nằm trong phạm vi chức trách của Quế Thúc.

      San Nương yên lặng liếc Quế Thúc ràng khúm núm như vậy, lại giả vờ khúm núm. Cho đến khi thấy mấy người phụ huynh kia tách ca ca nàng và thiếu niên kia ra, cảm thấy nàng hẳn gặp phải tai bay vạ gió trúng quyền cước có mắt. Lúc này mới tới, kéo ca ca còn kích động của nàng sang bên, : “Ca ca bình tĩnh, đừng nóng, tiên sinh còn ở đây, nhất định để người ta vấy bẩn danh tiết của ca ca!”

      Phụ nhân béo vừa nghe thế, lập tức ngồi xếp bằng, vỗ mặt đất gào khóc, “Trời ơi có thiên lý mà! ràng hai đứa nhãi con đó vấy bẩn danh tiết của ta, lại đổ cho ta…”

      để bà ta khóc lóc kể lể xong, San Nương cười lạnh nhắc nhở: “Nhưng chính phu nhân hô ‘vô lễ’ trước, bản thân phu nhân coi trọng danh tiết của mình, còn trách ta và ca ca cái gì?!”

      Phụ nhân nghẹn họng, quay đầu nhìn phụ huynh hai nhà đứng ngoài cuộc kia, lại nhìn lão gia nhà bà ta. Lúc này lão gia nhà bà ta những rụt cổ, còn kéo con trai cho qua động thủ, bà ta lập tức tức giận. Bà ta thể bắt chẹt huynh muội San Nương, nhưng có thể trút giận lên trượng phu của mình, bèn đứng lên, qua đó gào khóc lôi kéo trượng phu bà ta, miệng còn hùng hùng hổ hổ mắng trượng phu là ‘rùa đen rụt đầu’.

      Trong phòng huyên náo ồn ào, bỗng bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, trừ Quế Thúc vẫn đứng cạnh cửa xem nào nhiệt ra, cũng chẳng ai chú ý cả.

      Do đó Quế Thúc hỏi ý chủ nhân của gian phòng này, trực tiếp mở cửa.

      Ngoài cửa, Ngũ hoàng tử Chu Sùng xách cổ áo của học sinh gầy, vừa định vào chợt thấy trong phòng rối nùi, khiến sững sờ bên cửa.

      Lâm Như Hiên bên cạnh cũng sững sờ.

      Mà San Nương thấy hai gương mặt quen thuộc, khỏi chột dạ trốn sau lưng ca ca nàng.

      Lâm Như Hiên nhìn Chu Sùng, suy nghĩ chút, gõ hai cái cửa được mở kia, với tiên sinh sau thư án: “Tiên sinh, học trò có chuyện muốn bẩm báo.”

      Lúc này tiên sinh bó tay toàn tập, ước gì có người nào đến cắt đứt, vội vàng : “Vào !”

      Cho nên Chu Sùng uy hiếp kéo người học sinh gầy kia theo sau Lâm Như Hiên vào phòng.

      Lâm Như Hiên là học sinh thư viện, đương nhiên tiên sinh biết , còn Chu Sùng chỉ theo Lâm Trọng Hải đến thư viện Mai Sơn ‘du học’, tiên sinh cũng nhận ra. Nhưng ông nhận ra thiếu niên bị Chu Sùng xách đến, đây là học sinh của ông. Vì vậy tiên sinh khó hiểu chỉ hai người kia hỏi Lâm Như Hiên: “Đây là…”

      Lâm Như Hiên tiến lên cung kính thi lễ cái, mới : “Biết tiên sinh thẩm án tại đây, học trò sợ tiên sinh cần nhân chứng nên dẫn đương biết việc đến.”

      ra chuyện lúc đầu là do ba thiếu niên kia trấn lột tiền tiêu vặt của thiếu niên gầy yếu trong tay Chu Sùng, khéo bị Hầu Thụy bắt gặp. Từ trước đến nay Hầu Thụy tự cho mình là hiệp khách, sao có thể cho phép chuyện bất bình này xảy ra trước mắt mình, bèn ra tay lo chuyện bao đồng. Tiểu tử kia nhát gan, thấy bốn người họ đánh nhau, lại rụt cổ, thầm trốn mất…

      Mà ba thiếu niên đó đương nhiên chịu mình trấn lột người khác bị Hầu Thụy chỉnh đốn; mà Hầu Thụy này là thiếu niên tuổi dậy phản nghịch, càng chịu , do đó mới nháo ra chuyện như thế…

      Cũng may phải việc to tát gì, tiên sinh dựa theo quy củ của học lý xử phạt ba người kia, đồng thời Hầu Thụy tự cho mình là hiệp khách cũng thể thoát tội danh đánh nhau, bị phạt bài vở.

      Ít ra trong mắt tiên sinh, ông ta xử phạt vô cùng công bằng, ngờ Thập tam nương vẫn hài lòng, lại : “Đợi chút!”

      Lạc: Lịch post phải qua tuần sau ta hoàn 1 bộ mới tăng lịch + ổn định lại, mọi người chịu khổ thêm 1 tuần nữa nhé :yoyo42::yoyo42:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :