1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      đọc đoạn phân chia đích thứ mà rối loạn luôn
      LạcLạc thích bài này.

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      a ngồi đó mà kén cá chọn canh , mai mốt theo mà xin cưới nhá
      TamaPLạcLạc thích bài này.

    3. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Hiểu, cơ mà nhà này nhân khẩu đông đúc.
      Trịnh Thị Ninh Kiều, thuytLạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 27: MỎI MẮT MONG CHỜ
      Editor: Shiyu
      Vốn San Nương muốn có bất kỳ liên quan nào với Lâm Như Trĩ, nhưng đống thiếp xin lỗi này khiến nàng dễ bày tư thái kiêu ngạo với người ta.

      Nghĩ rằng bất quá tùy tiện xã giao hai, chỉ cần nàng bày bộ dáng lười biếng ỉu xìu, có lẽ tiểu nương kia hiểu nàng có lòng kết giao. Quyết định xong, San Nương cũng đặc biệt quá mức để chuyện này trong lòng.

      Ai ngờ nàng nghĩ vậy nhưng với điều kiện đối phương cũng phải là nhân tài ‘biết tiến lui, hiểu ánh mắt’ như nàng mới được. Song vị Lâm Như Trĩ, Lâm đại nương kia, mặc dù có tài danh giống nàng lại có được… ừm, ánh mắt như nàng. Tiểu nương hết sức chân thành, dù thấy San Nương miễn cưỡng thích phản ứng với người khác, nhưng nàng ấy chỉ nghĩ do lúc trước sư huynh và đường huynh nhà mình đắc tội người ta, nên nàng ấy ngừng nhận lỗi với San Nương, ồn ào đến mức khiến San Nương nhịn được đỡ trán, biết làm sao.

      “Trước đó, lúc cha ta hỏi ta muốn chuyển đến thư viện Mai Sơn để đọc sách , ta còn nghĩ, ở nơi này ta quen biết ai, bây giờ cuối cùng quen được tỷ tỷ, như thế quá tốt, có chuyển đến đây học ta cũng sợ đơn rồi.” Lâm Như Trĩ cười .

      Đột nhiên San Nương nhíu mày, “Ngươi muốn chuyển đến thư viện Mai Sơn?”

      “Đúng,” Lâm Như Trĩ gật đầu, “Vốn ta đồng ý, nhưng hôm nay nghe cha ta , Viên sư huynh cũng chuyển đến, cộng thêm có tỷ tỷ ở đó nữa, nên ta đồng ý.”

      "Viên..." Sống lưng San Nương cứng đờ, "Viên sư huynh?!"

      “Ừm, là học trò của cha ta.” Lâm Như Trĩ hình như nghĩ đến điều gì, đột nhiên cười ha ha, : “Giống như tỷ đó, lúc Viên sư huynh của ta còn học ở thư viện Hạnh Lâm cũng đứng nhất mỗi năm. Chờ tỷ khỏi bệnh rồi, có thể luận bàn hai với Viên sư huynh của ta. Bất quá Viên sư huynh rất lợi hại, cầm kỳ thi họa, mọi thứ đều tinh thông, cho dù cưỡi ngựa bắn cung cũng thua ai.”

      Nhìn vẻ mặt sùng bái của Lâm Như Trĩ, San Nương yên lặng cụp mắt, khóe môi đột nhiên nhếch lên, cười : “Ta lại chắc chắn Viên sư huynh của ngươi có kỹ năng bằng ta.”

      "Cái nào?"

      "Môn nấu nướng." San Nương nghiêng đầu cười , "Môn nấu nướng của Viên sư huynh ngươi nhất định bằng ta."

      Ngoài việc học cầm kỳ thi họa, nữ sinh còn phải học nấu nướng, thêu thùa. Hai thứ này nam sinh học.

      Mắt hạnh của Lâm Như Trĩ trợn tròn, nhếch miệng sững sờ lúc, sau đó đột nhiên vỗ tay cười ha hả. Mặc dù cười đến mức dịu dàng tao nhã như tiểu thư khuê các, nhưng lại có hương vị phong tình ngay thẳng sảng khoái, khiến San Nương thấy mà nhịn được cũng khẽ cười theo.

      “Lần sau ta lấy kỹ năng này so tài với Viên sư huynh!” Lâm Như Trĩ vỗ tay cười , “Mặc dù tài nấu nướng của ta tốt lắm, nhưng chắc chắn giỏi hơn Viên sư huynh. May mà tỷ tỷ nghĩ ra ý này!”

      Lại tiếp, “Khi nào tỷ tỷ quay lại học lý? Hôm nay rốt cuộc tỷ tỷ có chỗ nào thoải mái? bằng cho ta nghe thử. Tổ phụ ta thường , làm lương tướng làm lương y*, chỗ của ông cất rất nhiều phương thuốc mà bên ngoài có, chừng trong đó có đúng bệnh của tỷ tỷ.”

      *Câu này do Phạm Trọng Yêm thời Bắc Tống . Hàm ý nếu có cơ may làm quan mưu cầu phúc lợi cho dân, vậy làm y sĩ tế thế cứu dân.

      Tiểu nương trước mặt vẫn mặc trang phục mùa xuân. Chẳng qua sắc xanh mơn mởn đổi thành màu lam thăm thẳm. Mặt mày sáng ngời, tính tình ngay thẳng, nếu có những việc lộn xộn kia ngăn cản ở giữa, San Nương vô cùng nguyện ý kết giao với nàng ấy.

      Nàng yên lặng thở dài, lắc đầu cười : “Vốn cũng có gì…” Dừng chút, bỗng nhiên cười nghịch ngợm, nghiêng đầu : “ cho ngươi biết, ta có bệnh, chỉ lười học thôi.”

      Lâm Như Trĩ ngẩn ngơ, mắt hạnh trợn to lần nữa, lúc lâu sau mới líu lưỡi: “Tỷ, ý tỷ tỷ là…”

      "Trốn học." San Nương nghiêm túc đáp.

      Nàng chờ phản ứng của Lâm Như Trĩ.

      Mà phản ứng của Lâm Như Trĩ lại ngoài dự liệu của nàng. Đôi mắt to của đứa bé kia chớp cái, như tên trộm quay đầu lại thoáng nhìn đám nha hoàn bà tử theo nàng ấy, tiến đến trước mặt San Nương, thấp giọng hỏi: “Sao tỷ tỷ làm được? Mau mau dạy ta . Mỗi lần ta giả bệnh trốn học đều bị cha mẹ phát , chưa lần nào trốn thành công. Rốt cuộc tỷ tỷ làm thế nào? Mà ta thấy ai hoài nghi tỷ tỷ giả bệnh hết, tỷ tỷ lợi hại!”

      San Nương: "..."

      Vất vả lắm mới đuổi được Lâm Như Trĩ luôn líu ríu như chim sẻ, San Nương đứng trước cửa phòng khách, rũ mắt trầm tư.

      Lâm Như Trĩ này giống Thập tứ nương, đương nhiên nàng mời nàng ấy đến viện của mình, chỉ tiếp đãi trong phòng khách. Lúc này tiễn khách rồi, nàng nhịn được nghĩ tới tin tức Lâm Như Trĩ tiết lộ.

      ra, trước khi Viên Trường Khanh tham gia Thưởng Xuân Yến, quyết định đến học tại thư viện Mai Sơn.

      Lúc đó sao nàng lại nghĩ thế chứ? Cho rằng vì nàng mới cố ý chuyển đến học… khi đó nàng tự mình đa tình bao nhiêu…

      Đáng tiếc, cuối cùng nàng vẫn là người gan thỏ, dám hỏi lúc này Viên Trường Khanh ở đâu. Bất quá nghe được tin kia, sợ là còn ở kinh thành…

      Lâm Như Trĩ : “…Viên sư huynh cũng sắp chuyển đến nên ta đồng ý…”

      Nghe ý này biết quả nhiên giao tình giữa hai người tầm thường.

      Chẳng qua vì sao Lâm Như Trĩ lại khác với kiếp trước, quyết định chuyển đến nữ học Mai Sơn học?

      " nương."

      Trước phòng khách, hạ nhân ngang qua ân cần thi lễ với San Nương, sau đó mới xoay người ra.

      San Nương ngẩng đầu, bỗng dưng hít sâu hơi, vứt tất cả những suy nghĩ ngổn ngang trong đầu qua bên. Kiếp trước cũng được, kiếp này cũng được, Lâm Như Trĩ và Viên Trường Khanh có thế nào cũng được, đều liên quan đến nàng. Trước mắt nàng còn có chuyện quan trọng cần làm.

      “Ngũ Phúc”, nàng kêu, “ với Mã ma ma, sáng mai đầu giờ Thìn gọi tất cả quản trong nhà đến phòng khách này chờ ta, ta có lời muốn . Còn nữa, được phép đến muộn.”

      *•*•*

      Hôm sau trời vừa sáng, hiếm khi San Nương ngủ nướng, đúng đầu giờ Thìn xuất tại phòng khách.

      Trong phòng khách, ràng Mã ma ma cũng sợ bị San Nương làm mất mặt, nên từ sớm dẫn mọi người đứng ở đó.

      San Nương ngồi ghế chủ tọa nhìn thẳng, sau đó môi hơi nhếch lên, khẽ cười : “Ta mới trở về vài ngày, cũng chưa biết ai với ai, trước tiên mời từng người trong các vị báo danh tính và vị trí công tác.”

      ít người trong đám đó liếc mắt nhìn Mã ma ma.

      Đầu tiên Mã ma ma trợn hai mắt ngựa nhìn San Nương lúc, chỉ thấy San Nương cười híp mắt nhìn bà ta, trong lòng biết vị này bất cứ lúc nào cũng đem bà ta ra lập uy, bèn tạm thời nhịn khuất nhục, bước lên bước, vừa mở miệng chợt nghe San Nương cười : “Ma ma cần.”

      Mã ma ma lập tức cứng nhắc.

      Chỉ nghe San Nương lại : "Vậy chúng ta bắt đầu từ Phương ma ma ."

      Phương ma ma thông minh, gấp rút đứng ra, quỳ gối bẩm: "Nhà chồng nô tỳ họ Phương, quản lý tặng lễ tới lui bên ngoài và điều phái nhân thủ khắp nơi.”

      San Nương gật đầu cười: “Giờ thủ hạ của ma ma quản những việc gì? Mời ma ma giới thiệu từng người.”

      Vì vậy Phương ma ma kêu các quản nhị đẳng dưới trướng bà ra giới thiệu lần lượt với San Nương.

      San Nương cười với các quản kia: “Mời các vị kỹ càng chút, mỗi vị được phân quản ở đâu, có bao nhiêu thủ hạ, phân mấy tổ…”

      Sau Phương ma ma là Điền quản gia - quản ngoại viện, sau đó là Điền ma ma quản lý phòng bếp…

      Các quản đều biết câu tục ngữ ‘Quan mới nhậm chức đốt ba đống lửa**’, dù là người ở thế hệ nào cũng ai muốn lót bậc thang cho đại nương, ngược lại từng người đều cực kỳ thuận theo, gây phiền toái gì cho San Nương.

      **Ý chỉ quan viên mới lên chức thường dùng những biện pháp cải cách hay những chính sách mới.

      Điển cố: Thời Tam quốc, Gia Cát Lượng làm quân sư cho Lưu Bị, trong thời gian ngắn, liên tục ba lần dùng hoả công đánh Tào Tháo. Lần đầu hỏa thiêu sườn núi Bác Vọng làm mười vạn quân Tào của Hạ Hầu Đôn còn được vài người. Lần thứ hai ở Tân Dã dùng hỏa công, nước ngập diệt sạch mười vạn quân của Tào Nhân, Tào Hồng. Lần thứ ba hỏa thiêu Xích Bích trăm vạn quân Tào thảm bại, rốt cuộc chỉ còn 27 người theo Tào Tháo chạy thoát. Bấy giờ người ta gọi ba lần đốt lửa này là "Ba đống lửa Gia Cát Lượng mới nhậm chức đốt lên". Về sau biến thể thành "Quan mới nhậm chức đốt ba đống lửa"

      San Nương bày tỏ: Hài lòng.

      Nơi này , nơi kia Tam Hòa và Ngũ Phúc mỗi người cầm bản danh sách đối chiếu. Chờ quản các nơi xong, hai người bèn đưa danh sách trong tay cho San Nương.

      San Nương mở hai danh sách kia ra, cười : “Ta vốn là kẻ lười, từ chỗ phu nhân nhận việc này là vì nay trong nhà xác thực hơi loạn, loạn đến mức khiến ta cực kỳ hài lòng. ra phải rằng, ta cảm thấy trong nhà có nhiều chuyện như vậy mới đúng, bất quá mọi người gần như đều giải quyết việc của mình cho có lệ, cầu của ta cũng cao, nhưng hết lần này đến lần khác…”

      Nàng thở dài tiếng, khép hai bộ danh sách lại: “Các vị đều là người làm lâu năm trong nhà, hẳn phải biết , từ trước đến nay trong nhà có sẵn bộ quy định, chỗ nào nên dùng bao nhiêu người, người nào làm cái gì, tất cả đều có quy tắc ràng. Nếu tất cả mọi người đều làm theo quy củ hẳn còn loạn nữa. Nhưng ta thấy trong nhà có số chỗ thừa người, có vài chỗ lại thiếu người? Chỗ thừa người, chỉ sợ khó tránh khỏi việc ít người nhiều. Chỗ thiếu người, nếu làm trễ nãi công việc, có thể thấy trước đó người nhiều hơn việc; Nếu làm trễ nãi công việc, chỉ sợ trách đám quản các ngươi để tâm, kịp thời bổ sung nhân lực."

      Nàng giương mắt nhìn Mã ma ma, thấy bà ta cụp mắt gì, bèn nhìn mọi người nín thở bên dưới, ngón tay mảnh khảnh khẽ điểm hai cái lên danh sách, cười : “Đại khái ta có thể đoán được trong lòng mọi người nghĩ gì. với các vị, tuy ta mới tiếp nhận chuyện trong nhà, nhưng có lẽ các ngươi đều từng nghe về ta. Ở Tây Viên nhiều năm, theo lão phu nhân chứng kiến ít chuyện, giống số người các ngươi cho rằng dễ lừa gạt.” —— Lúc này mượn danh nghĩa lão phu nhân Tây Viên còn đợi đến lúc nào?

      “Người vào phủ chúng ta, thứ nhất phải rành rẽ quy củ các nơi. Có lẽ các vị quản nhất định quên mỗi phép tắc phải tuân theo. thế, ta cho các vị ba ngày, xem lại điều lệ kỹ, chỉnh lại công tác của các thủ hạ, thấy chỗ nào hợp quy củ mau chóng sửa lại. Trong vòng ba ngày này, tạm thời ta nhẫn nại, thấy chỗ đúng cũng xử phạt ai, nhưng ba ngày sau, ta hy vọng còn nhìn thấy cảnh hai vị thiếu gia cùng trở về, vị ai hầu hạ, vị người tới tấp đúng quy củ. Còn nữa, về sau ta muốn thấy hạ nhân phạm phải chuyện ở sau lưng lung tung việc của chủ tử, có người gan to đến mức dám nhảy ra bao che. Trước đây cũng thôi nhưng ba ngày sau, ta dựa theo từng quy củ trong phủ chuyện với các vị. Nhưng nếu bên dưới có người phạm lỗi, ta cũng trực tiếp tìm thủ phạm đó mà chỉ tìm đám quản các người. Bất kể ai phạm phải điều gì, trong mắt ta chỉ chứng tỏ chuyện, chính là các ngươi quản lý bất lực, xứng chức. Nếu thể đảm đương công việc, mời các vị quay về rèn luyện lại cho tốt, đỡ phải trễ nãi công việc.”

      “Đúng rồi, còn chuyện nữa. Ta hy vọng ba ngày sau, các vị có thể chọn cho mình phụ tá đạt tiêu chuẩn. Nếu các vị bị ta phát xứng chức ta mời phụ tá đảm đương việc của các vị. có đạo lý các ngươi đảm đương nổi chủ tử phải nhịn, nhưng? Đương nhiên, nếu phụ tá cũng thích hợp chứng tỏ chỉ bản thân ngươi đủ năng lực mà ánh mắt cũng kém. Người như vậy thực đủ khả năng, thế mau chóng tìm việc khác phù hợp với khả năng của mình . Ta cho mọi người ba cơ hội, lần đầu làm tốt cũng bị gì, sửa lại là được. Lần thứ hai có thể tính là vô tình sai lầm, nhưng nếu có lần thứ ba, đó là dạy mãi sửa. Đời người ngắn ngủi, ai cũng đừng lãng phí thời gian của ai. Các vị nghe chưa?”

      Nàng nhìn mọi người, cười dịu dàng tiếp: “Còn câu sau cùng, ta là người rất sợ phiền toái, vô cùng sợ phiền toái. Vì để sau này có phiền toái nữa nên ta thà tại phiền toái chút. Do đó ta hy vọng, có người phạm lỗi để ta phiền toái lần cuối cùng, cũng tránh về sau gặp phiền toái vụn vặt. Mượn lời Ngũ Phúc nhà chúng ta , đó chính là cực kỳ phiền toái."

      "Ta mỏi mắt mong chờ."

      Thập Tam nương nhướng mày, cười cực kỳ dịu dàng hiền hòa.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      tem nha:yoyo69::yoyo69::yoyo69:

      LNT dễ thương ghê, chị xuất chiêu dẹp loạn rồi
      ThiênMinh, thuytLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :