1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phụ nữ trước hôn nhân, đàn ông sau hôn nhân - Lưỡng Khỏa Tâm Bách Thảo Đường (14)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 5: Luôn luôn đến chậm
      Editor: hoateng

      Mẹ Mạc là phụ nữ lợi hại, tay chân lanh lẹ, có cách chăm lo việc nhà, năm người chị em Mạc gia, ngoại trừ con gả ra ngoài, còn lại hai ở quê, mà Mạc lão nhị lại ở trấn có nhà cửa còn có tiệm tạp hóa , mẹ Mạc thông minh lanh lợi có khả năng phân chia.

      Chỉ là bữa cơm công phu, mẹ Mạc thăm dò nắm được gia sản của Từ Giám, nghe trong nhà mở cửa hàng giầy, giầy Tấn Châu đều có danh tiếng ở trong ngoài nước, giầy Từ gia tuy là bảng hiệu phải đường, nhưng mà ở hai ba tuyến thành phố bán lại vô cùng tốt, Từ Giám tuyệt đối là tiêu chuẩn Phú Nhị Đại, tuy mình có làm việc, nhưng mà có nhiều gia sản như vậy, lại là con , dù cho làm cái gì cả, miễn là phá sản, cũng có thể sống cả đời.

      Tình hình Lục Hải mẹ Mạc cũng hỏi thăm lần, nghe được tiểu tử kia bắt đầu gây dựng nghiệp, năm kiếm được mấy chục vạn, trong lòng hết sức kích động, con trai A Văn cũng cần phải xây dựng nghiệp, nghe con vừa vậy, giống như con trai bảo bối nhà mình cũng có thể kiếm chục vạn vậy.

      Cơm nước xong, Ly Ly giúp thu dọn bát đĩa, mẹ Mạc tìm hiểu ít, thực ra từ tối hôm qua nghe con trong điện thoại, lòng mẹ Mạc liền hướng về Từ Giám, mặc dù bản thân còn chưa gặp qua, nhưng nghĩ đến con có thể vui vẻ thuận lợi gả cho người có tiền, rất nhiều thể diện a, hơn nữa có thể giúp được em trai mình.

      “A Ly Ly, mẹ với con, con cũng đừng tam tâm lưỡng ý chọn tới chọn lui, chọn xong thành già, mẹ cảm thấy được Từ tiểu tử này tốt, chăng hoa phải vấn đề, đàn ông đều như thế, con tính toán chọn cho tốt, tại chăng hoa, về sau kết hôn chừng cũng chăng hoa.” Mẹ Mạc khuyên nhủ rất chân thành.

      “Nhưng mà mẹ và bố phỉa đều rất tốt sao.” Ly Ly đối với lời mẹ có phần cho là đúng.

      “Bố con, năm đó khi ông ấy theo đuổi bên cạnh làng hoa làng, ngày chạy tới chạy lui mười dặm đường đất tỏ vẻ nịnh bợ người ta, tâm địa rất gian xảo!” Mẹ Mạc đưa mắt nhìn chồng hút thuốc lá.

      Bố Mạc nghe vợ đến mình, ho khan phen, có chút xấu hổ : “Cùng với con chuyện chuyện tốt , kéo thân tôi vào làm gì! Ít chuyện này có được hay .”

      Mẹ Mạc quay đầu trừng mắt bố Mạc cái, tiếp tục cùng con tán gẫu.

      Ly Ly rất muốn tìm người hết phiền não của mình, nhưng mà chịu nổi mẹ nghiêng về phía khuyên Từ Giám rất tốt rất tốt như vậy, còn tưởng mẹ có thể Lục Hải hơn, những người đồng học đồng nghiệp lấy chống đều với , đương tìm người mình thích, lập gia đình hãy gả cho người thích mình, thoải mái rất nhiều.

      thực có cảm giác an toàn, ở giữa Từ Giám và Lục Hải do dự, hi vọng có người đến đẩy lần, ngờ mẹ lại có thể khen Từ Giám ngớt miệng, có hơi ủ rũ, xe lửa từ thành phố đến nhà, mặc dù xa lắm, nhưng con đường tốt, lung lay vất vả cực kỳ, cũng nghỉ muốn lại nghe mẹ lải nhải, rửa xong bát đĩa, Ly Ly mở miệng : “Mẹ, con nghỉ trưa.”

      Mẹ Mạc rất kích động, thấy con có vẻ cảm thấy quá hứng thú, khỏi có chút bực mình: “Con đứa này, cũng biết bị thói quen của người nào, ban ngày ban mặt ngủ cái gì.”

      Ly Ly muốn nghe mẹ lải nhải, vào phòng ngủ của mình, phòng ngủ hướng Bắc, tầm nhìn cũng bị nhà lầu phía trước chặn lại, có chút ẩm ướt, Ly Ly nằm ở giường của mình, trong đầu đều là lời mẹ , ra bà cũng phải có lý, tự mình cảm thấy Từ Giám chăng hoa, nhưng mà chẳng lẽ Lục Hải có thể cả đời chăng hoa sao? Chỉ sợ Lục Hải bên ngoài…, bản thân đau lòng gấp bội, bởi vì mình chút cũng chuẩn bị.

      nghỉ trưa, cũng có ngủ, phòng ẩm ướt, liền nhiều muỗi, mới lát bị muỗi cắn, đành phải đứng lên, muốn hỏi mẹ chút nước hoa để đâu.

      Phòng khách có ai, vào phòng mẹ, bố mẹ ở phòng bên cạnh mình, cũng là hướng Bắc, rất , phòng lớn nhất trong nhà, ánh sáng tốt nhất, để cho em trai, từ điểm này mà , Mạc Ly Ly cũng biết gì cho phải, là bố mẹ bất công, chỉ là đối xử tốt với , bọ họ đối xử với chính mình cũng tốt.

      Nhà mình cửa là tự nhiên khóa, theo thói quen đẩy cửa định vào, lại nghe tiếng bố mẹ cãi cọ, theo bản năng tay dừng chút.

      “Họ Từ có cái gì tốt, kẻ có tiền gia đại nghiệp đại, môn đăng hộ đối, A Ly gả mới chịu khổ, ngược lại tôi cảm thấy cái tiểu tử họ Lục kia tệ, năm trước tôi có bệnh, nó lại gọt táo cho tôi, bận trước bận sau, bà ngại người ta nghèo, phải A Ly cũng xây dựng nghiệp, năm có thể kiếm được mấy chục vạn, tuổi trẻ rất tài ba, tôi cảm thấy vẫn là họ Lục vững chắc.” Bố Mạc thanh trầm thấp, quen nếp đứng lại ở trước mặt vợ giọng.

      “Xem ông về điểm này tiền đồ, quả táo thối nát ông liền thu mua. Ông cho là tôi biết đạo lý này sao? Giảng đạo lý ai cũng biết, nhưng ông phải bắt nguồn theo thực tế, tiểu tử họ Lục nhà ba em, nó lại là cả, trách nhiệm rất lớn, cho dù kiếm tiền cũng biết mà để chi tiêu. Chủ yếu nhất là, A Văn muốn gây dựng nghiệp, họ Lục kia có thể giúp đỡ được cái gì a, nhưng mà Từ gia lại khác, chỉ cần buông khe hở ngón tay cũng đủ cho A Văn nhà chúng ta gây dựng nghiệp, sau này còn mua nhà mua xe, cùng lắm là chờ A Văn thành công, để nó giúp đỡ chị chút.” Mẹ Mạc thanh lộ ra dương dương tự đắc, có dân chợ có khôn khéo.

      Ly Ly đứng ở cửa, ngốc như nước canh gà, từ biết bố mẹ bất công, nhưng mà ngờ thiên vị đến mức này, cả hôn nhân đại của mình cũng đều dùng để cân nhắc cho em trai, trong lúc này, chỉ cảm thấy khổ sở, còn cảm thấy được ghê tởm, cái gia đình này khiến cho ghê tởm.

      cạch tiếng mở cửa ra, quả nhiên thấy mặt mẹ treo nụ cười đắc ý, bố thoáng chút đăm chiêu bộ dáng cũng thỏa hiệp, đương nhiên vẻ mặt hai người bởi vì động tác của Ly Ly, lập tức cứng lại, tỏ ra có chút chột dạ.

      “Cái người nha đầu này, lớn như vậy rồi mà vẫn nôn nôn nóng nóng, biết gõ cửa à?” Mẹ Mạc theo thói quen mở miệng trước trách mắng .

      “Các người là bố mẹ ruột của tôi sao?” Ly Ly cực kỳ phẫn nộ quát với hai người trong phòng, hai người trong phòng còn chưa mở miệng, Ly Ly lại lặp lại câu hỏi.

      “Các người là bố mẹ ruột của tôi sao?”

      Câu thứ hai kỳ thực phải hỏi, lại như là tự lẩm bẩm, sau đó hung dữ, thể hung dữ với bố mẹ ruột mình, nước mắt kiềm chế nổi từng giọt từng giọt rơi xuống.

      “Con con đây giống bộ dạng gì nữa, em trai con phải em trai ruột? Cái này con làm chị giúp đỡ lần có sai sao? thấy người con có lương tâm như vậy!” Mẹ Mạc chút cảm thấy mình có cái gì sai, rất khó hiểu thái độ của con .

      “Chuyện của tôi sau này cần các người quản! Các người muốn nhúng tay vào con trai tốt các người, nó muốn gây dựng nghiệp, nó muốn kiếm nhiều tiền đều là chuyện của các người, tôi chút cũng thích.” Mạc Ly Ly rời khỏi phòng nhấc túi xách mình lên, chạy ra khỏi nhà.

      Cảm thấy mình đáng thương lại tức cười, còn muốn tìm bố mẹ thương lượng chủ ý, bọn họ vẫn suy nghĩ thế nào để mang con bán được giá tốt, cho em trai được gây dựng nghiệp mua nhà mua xe, tính nết Mạc Văn Bân kia như rồng leo, làm như mèo mửa(*), vừa mới tốt nghiệp đại học, kinh nghiệm cũng có, lại muốn tự mình mở công ty! Cũng sợ tiền cũng quăng vào nước bị múc rồi.

      Ly Ly rất tức giận, cũng quản lúc này trấn có tuyến xe đến nội thành, liền trực tiếp tới, mình ở đường cái, càng xa nhà lại càng hoang vắng, vài năm trước từ khi nhà máy giấy đóng cửa, trấn này vì thành lập nhà máy giấy mới hình thành cũng nghèo túng, người càng ngày càng ít, xe càng ngày càng ít, Ly Ly lâu, mới cảm thấy mình ngốc thấu, biết bố mẹ bất công, trấn càng ngày càng xa, tự mình ném mình ở giữa đường cái trước thôn xóm sau nhà trọ.

      Sau giữa trưa rất nóng, trời có bóng râm, trông vẻ trời sắp mưa, ngột ngạt hết sức, ven đường là núi, ve kêu tê tâm liệt phế làm cho người ta phiền lòng.

      Ly Ly lâu như vậy, càng cảm thấy mình ngốc có thuốc chữa, cầm điện thoại ra do dự chút, gọi điện cho Từ Giám.

      Điện thoại vàn lúc mới có người nhận, mở miệng lại là thanh phụ nữ, bên kia cực kỳ náo nhiệt, nghe được tiếng nước, người phụ nữ nhận điện thoại lớn tiếng : “ đợi chút nữa, Từ thiếu điện thoại…”

      Đầu bên kia điện thoại thanh mảnh chơi đùa, có tiếng nước, có tiếng phụ nữ thét chói tai, Ly Ly liền cảm thấy được là tự mình đa tình, Từ thiếu vẫn là Từ thiếu, tối hôm qua ủy khuất có lẽ chỉ là đèn đường mờ tối, mắt mình viễn thị rồi.

      lát sau, Từ Giám mới nghe điện thoại, mở miệng hỏi: “Làm sao vậy?”

      có gì, ngày hôm qua đúng để cho người nào đó bị chút ủy khuất, gọi điện thoại ân cần hỏi thăm phen, xem ra cần tôi ần cần hỏi thăm, chơi đùa có chút vui vẻ!” Giọng Ly Ly bình thản .

      “Trời nóng, ở nhà bơi lội, em đến ?” Từ Giám biết Ly Ly gọi điện thoại cho mình cực kỳ vui vẻ, nhưng mà vừa nghe tiếng lành lạnh có chút bất đắc dĩ, mình bị ăn hết, ràng là bình thường, vì sao mình lại chột dạ.

      được, tôi về nhà, lần sau .” Ly Ly cúp điện thoại.

      Thời điểm vân đạm phong khinh mặt lại gì, chỉ cảm thấy mình cực kỳ buồn cười, giống con hề, may nhờ mẹ còn lòng muốn để cho mình gả cho Từ Giám, lót đường tốt cho em trai mình Mạc Văn Bân.

      Trong nhà Mạc lão nhị cùng vợ bởi vì câu của con , hai người lại vừa cãi nhau, đối với đứa trẻ thứ nhất, Mạc lão nhị cũng từng tâm thương, tuy nhiên sau này có đứa thứ hai, ít nhiều lơ là đứa con này, nhưng có nghĩa là thích.

      Mẹ Mạc lại cảm thấy được con trai, đương nhiên vì con trai nên lo lắng nhiều, con lần này cũng lập gia đình có thể giúp đỡ trong nhà, ngay cả bà gả đến Mạc gia nhiều năm như vậy, ngày lễ tết tối đa cũng trở về nhìn bố còn tại thế chút, cho món tiền , người dưỡng lão vẫn là cả bọn họ.

      Hai người ầm ĩ hừng hực, ngược lại mang Ly Ly quên .

      Ly Ly vừa vừa thường xuyên quay đầu lại, trời mây đen bao phủ, hy vọng bố xuất đuổi theo mình, gọi mình về nhà, sáng mai ngồi tuyến xe nội thành, nhưng mà người phía sau cũng có, trái lại thấy được chiếc xe, định ngăn lại hỏi chút có thế ngồi nhờ xe hay , còn chưa mở miệng, chiếc xe liền lái như bay.

      Lúc này, điện thoại vang, Lục Hải gọi điện đến, nhưng mà nhìn đến hai chữ Lục Hải, ánh mắt Ly Ly liền đỏ, lúc nào cũng là thời điểm mình yếu ớt nhất, là cảm giác cậu ta có thể xuất .

      “Lục Hải!” Lục Hải ở trước mặt, thói quen làm nũng tức giận của , lúc này cảm thấy được mình ủy khuất vô cùng, vừa mới mở miệng hai chữ, tiếng liền có chút nghẹn ngào.

      “Làm sao vậy, cậu ở đâu, mình lập tức đón cậu.” Lục Hải nghe được tiếng Ly Ly vội hỏi…

      Từ Giám ở bể bơi, ngày thường bạn bè tự nhiên hẹn cũng thiếu con , chơi đùa còn rất vui vẻ, nhưng mà trong đầu thủy chung quên được tiểu Ly Ly kia, cúp điện thoại, cảm thấy khó chịu.

      “Từ thiếu, tới đây chơi a, còn thiếu lực lượng chính nước rồi.” người mặc bikini màu đỏ, vóc người rất tốt, tay ôm bóng chuyền, tay hướng quơ múa.

      thú vị, chơi.” Từ Giám mặc cái quần bơi màu lam mạnh mẽ người bọc cái khăn tắm lớn, dép bên cạnh bể bơi về phòng tắm.

      cảm thấy cực kỳ ủy khuất, chưa từng chịu qua ủy khuất như vậy, hôm nay gọi đám bạn xấu đến, nhưng có tâm tình chơi đùa, cuộc điện thoại của Ly Ly liền mang tâm tư của mình .

      Da mặt dày mới có thể tán , bình thường khi muốn thế nào, bản thân da mặt đủ dày, thời khắc mấu chốt lại có thể do dự đứng dậy, Từ Giám hung hăng khách sáo mới mình lần, vọt tắm, tinh thần sảng khoái, ngồi xe thể thao đỏ táo bạo kia của mình, còn chưa có ra khỏi cổng lại lái trở lại, bởi vì nghĩ Ly Ly về nhà, nhà trấn, mình tới như vậy chừng đến tiếp kiến mẹ vợ tương lai, hãy cứ thận trọng chút, trở lại ga ra, mang Audi bố để đó dùng mở ra .

      Từ Giám mới vừa tắm xong môi hồng răng tráng, nhìn vào mình trong gương xe, rất hài lòng, nghĩ đến Mạc Ly Ly vịt chết còn cứng mỏ phụ nữ nhìn mình nhất định cảm động vô cùng.

      Bên kia Lục Hải vốn chuẩn bị lấy lô hàng, tự nhiên nhớ đến Ly Ly, kẹt xe ở giữa nên gọi điện thoại cho Ly Ly, lúc này chiếc Pieca xanh biếc két tiếng, quay đầu, xuống đường từ nhà kia lái ra ngoài, chạy nhanh mạch, rất xa thời điểm nhìn thấy đường cái người con lẻ loi tiêu sái, thực vừa tức lại đau lòng…

      “Cậu làm sao già rồi lớn, còn giống như đứa trẻ, dù sao vẫn làm cho người ta lo lắng.” Lục Hải để cho Ly Ly lên xe, vừa , mặt đưa nước cho , lại lấy khăn tay xoa ánh mắt đỏ rực cho , vẻ mặt bất đắc dĩ, càng thêm cưng chiều.

      Nhìn đến con mắt khóc đều đỏ của , thực hận thể ôm trong ngực, dùng lực ôm hết sức, Lục Hải từng ôm Ly Ly, năm ấy tốt nghiệp, tất cả mọi người uống rượu, uống, thời điểm mà đến trường bắt đầu làm thuê, ở bên ngoài khó tránh phải uống rượu, tửu lượng rất tốt, ôm Ly Ly say mèm, trong lòng thề, nhất định phải cố gắng kiếm tiền, cho cuộc sống tốt nhất. thích này, có nguyên nhân, lí do, đều thành thói quen, nhìn thấy tim đập nhanh hơn, nghĩ khiến cho vui vẻ, nghĩ nhìn cười.

      “Lục Hải…” Ly Ly nhìn , lại biết gì, thậm chí thể giải thích mình mất hứng vì cái gì, nhìn Lục Hải, rất cảm động lại rất khổ sở, tại sao là cậu ta tới.

      “Đừng khóc, mắt khóc đều lem hết.” Lục Hải từ khi học thích Ly Ly, tự nhiên rất tình gia đình , thành cái dạng này, đoán chừng là vì tức giận bố mẹ bất công chạy , nhìn bộ dạng này của tràn đầy đau lòng, hận thể lập tức cưới về, cho chịu chút ủy khuất nào.

      Lục Hải khó khăn lắm mới trấn an được Ly Ly, lái xe quay đầu, nhìn mắt Ly Ly vẫn đỏ rực, bộ dáng mệt mỏi , mở hộp thu trong xe ra, đưa cho Ly Ly cái chụp mắt hoa văn con khỉ miệng rộng.

      “Đây, cậu mang cái này, nghỉ ngơi trước chút, đến nơi mình gọi cậu.”

      Ly Ly nhìn chụp mắt này, mũi lại cảm thấy chua xót, nghĩ đến lần trước ngồi xe Lục Hải, cảm thấy được ánh mặt trời chiếu chói mắt thoải mái, Lục Hải lại có thể mua ngay chụp mắt phòng bị ở trong xe, mắt lại đỏ, đáng để Lục Hải đối xử như vậy với , nhận lấy chụp mắt, Ly Ly đụng vào tay Lục Hải, lập tức lại rụt về, đeo chụp mắt, dựa vào ghế ngồi, khỏi cảm thấy an tâm lại.

      chiếc xe Audi đối diện lái tới, Lục Hải an tâm nhìn Ly Ly bên cạnh, có quá chú ý, hai chiếc xe nhanh chậm lướt qua…
      Last edited: 3/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6: Gặp mặt mẹ Từ
      Editor: hoateng

      Từ Giám lái xe rất tốt, khi đường cái khong có xe khác, mang Audi của bố lái giống như đua xe, đường chạy như bay, rất nhanh đến chỗ trấn .

      muốn cho Ly Ly ngạc nhiên, cho nên nhịn có gọi điện thoại, mà ở trấn vài vòng, ở quầy bán quà vặt Lục gia trấn mua sáu bao thuốc, có nhà là họ Mạc.

      Cửa quầy bán quà vặt có cái băng ghế cũ nát, Từ thiếu thoải mái ngồi xuống, dáng vẻ là đẹp, đặc biệt mặc đồ trắng, ngồi xuống cái băng ghế kia, nhưng lại cảm thấy được hài hòa lên lời, như là tạp chí hình ảnh, rất coi trọng cách ăn mặc thiếu niên ngồi ở đường ray loang lổ rỉ sét, u buồn mỹ lệ.

      Cầm điện thoại ra gọi cho Ly Ly, mặt treo nụ cười hài lòng, muốn chờ điện thoại kết nối, đối với nha đầu kia : “Này, ở đâu đó, ở dưới lầu nhà em, mau xuống đây!”

      Nhưng thực…

      Ly Ly dựa vào ghế nửa mê nửa tỉnh, mặc dù say xe lảo đảo lại yên tâm ngừng, xe tiến vào nội thành, bên ngoài càng thêm náo nhiệt, thỉnh thoảng thanh quảng cáo truyền vào tai, Ly Ly có ngủ tiếp, tháo chụp mắt xuống, hỏi Lục Hải: “Đến đâu rồi?”

      “Ở trạm phụ cận vận chuyển hành khách đường dài, mình vốn muốn lấy hàng, vì muốn đón cậu cho nên hoãn lại lúc, cậu ở xe chờ mình chút, mình rất nhanh quay lại.” Vẻ mặt Lục Hải nở nụ cười ôn hòa.

      người lái xe Pika đến, Lục Hải xuống xe, Ly Ly ở trong xe nhìn theo Lục Hải chào hỏi, tiện tay đưa đến bao thuốc lá, hai người vừa vừa cười, giống như người quen, lúc này điện thoại của lại reo, nhìn thấy là Từ Giám, Ly Ly do dự chút, nhận điện thoại.

      Đầu bên kia điện thoại Từ thiếu hỏi mình ở đâu, Ly Ly mở miệng , trở về nội thành, sau đó cũng biết nổi điên cái gì, lại có thể cúp điện thoại.

      giải thích được.

      Ly Ly ngẩng đầu, đúng lúc kính chiếu hậu có thể nhìn thấy Lục Hải, Lục Hải tự nhiên cũng có thể nhìn thấy mình, Ly Ly có chút chột dạ cười với .

      Lục Hải và người lái xe cùng nhau mang hàng hóa chuyển lên thùng xe, chuyển xong rất nhanh, Lục Hải làm việc rất chịu khó, cùng người khác vừa vừa cười, Ly Ly cảm thấy được lúc này Lục Hải có loại sức quyến rũ lên lời, rất có sức cuốn hút.

      Chuyển xong đồ đạc, Lục Hải vỗ hết tro bụi người mới lên xe, nhìn thấy A Ly nhìn chằm chằm mình, cười : “Làm sao thế?”

      “Cậu làm việc dáng vẻ là đẹp mắt.”

      Ly Ly vừa mới dứt lời, đại nam nhân Lục Hải này mặt liền trắng xanh đỏ lên, ánh mắt nồng nàn nhìn .

      “A Ly chỉ cần cậu muốn, mỗi ngày đều có thể xem.” Lục Hải mở miệng , lúc này và Từ Giám cùng dạng, đều vô lại như vậy.

      Bởi vì Từ Giám cà lơ phất phơ, chuyện Ly Ly có thể làm như đùa, nhưng mà Lục Hải cho tới bây giờ đều vô cùng nghiêm khắc, vừa như vậy, trái lại Ly Ly biết trả lời thế nào.

      “Ngốc, lát mình chở đồ về công ty ăn cơm , cậu muốn ăn gì?”

      được, mình hơi mệt, muốn về trước.” Ly Ly dám nhìn Lục Hải, cảm thấy đôi mắt giống như biển sâu, mình càng lún càng sâu.

      “Được, vậy đưa cậu trở về trước.” Lục Hải lái xe, đến chỗ gần tiểu khu dừng lại ở quán bán hoa quả chút, mua đống hoa quả.

      xe lại nhận hai cuộc điện thoại, xem ra là rất bận, Ly Ly xuống xe liền lái xe tới, Ly Ly cầm theo túi hoa quả lớn, trở về ký túc xá, trời bắt đầu tối sầm, còn chưa có mưa, gió bắt đầu thổi, di động Ly Ly rung cái, tin nhắn từ Lục Hải: “Nhớ ăn cơm, chắc là có mưa lớn, đừng có chạy lung tung.”

      Vừa mới xem tin nhắn xong, ông trời giống như nghe được mệnh lệnh, mưa to ào ào như trút nước đổ xuống, thoáng cái, bầu trời cũng chỉ có tiếng mưa, tí tách.

      Mà trước đó Từ thiếu cúp điện thoại, có hơi ngốc ngồi băng ghế ở cửa quầy bán quà vặt nhà Mạc lão nhị, vừa mới lái xe tiến vào, đường hình như có chiếc Pieca ra ngoài, chẳng lẽ Ly Ly ở xe kia, Từ Giám chỉ nhớ mang máng là người đàn ông, từ trước đến nay thường nhớ diện mạo người cùng giới, lúc này chỉ nghĩ muốn chửi má nó: Thao, Tôn Tử, lại có thể đến nơi này cướp đoạt.(*)
      (*) Câu này nếu ed ra hơi bậy nên tớ giữ nguyên nhá.

      bỏ lại đống lớn bạn bè, mình lái xe đến trấn chim bay qua này, lại có thể bị chụp hụt, Từ Giám buồn bực muốn chết, chỉ cảm thấy có chỗ để thở, lúc này Mạc lão nhị ra từ trong quầy hàng, đưa ra điếu thuốc, mở miệng : “Tiểu ca, có lẽ sắp mưa to, có muốn vào tránh chút hay , hút điếu thuốc!”

      Từ Giám cười nhìn thấy vẻ mặt thà phúc hậu, người trung niên gọi mình là Tiểu ca, thuốc lá này nhận hay nhận? Bố vợ tương lai gọi mình là ? Từ Giám lắc đầu, trước giờ nghĩ muốn quá nhiều, lại nhận điếu thuốc, đến bên trong quầy hàng, ngồi cùng Mạc lão nhị tán gẫu.

      Con nhà có tiền có chút rất tốt, rất lễ phép, nếu là nguyện ý, với ai cũng có thể chuyện.

      Mạc lão nhị có ‘tiểu thị dân’ đặc biệt khôn khéo, vừa thấy người trẻ tuổi này nhất định là kẻ có tiền, giữ quan hệ tốt dù sao vẫn có sai.

      “Chàng trai, gió bắt đầu thổi, lúc chắc chắn mưa to, cậu ở nhà tôi ăn cơm xong rồi , bạn già tôi bột cá trạch rất chính cống.” Trò chuyện trời dưới đất trận, Mạc lão nhị cảm thấy là hận gặp sớm, người trẻ tuổi này thực khiến người ta thích, nhiệt tình mời ở lại.

      được, chú, cháu còn có chút việc, phải trước, cám ơn chiêu đãi của chú.” Từ Giám cũng dám ở lâu, chỉ là tùy tiện hỏi thăm chút, quanh co bố Mạc mang con cáu kỉnh trở về thành chuyện để .

      Quả nhiên, mây đen nghìn nghịt, nóng muốn chết, gió cùng nổi lên, mưa liền đến, Từ Giám chạy xe lát, mưa to cũng tới, rất hung dữ, đập vào kính xe giống như mưa đá, lốp bốp đồm độp vang lên.

      Từ trấn đến nội thành có đoạn đường tốt lắm, mưa chút, đường lầy lội, Từ Giám vẫn lái rất nhanh, giống như con heo bùn lăn mặt đất vòng, Audi màu đen thành màu vàng, chẳng qua trong lòng khó chịu cũng bị cơn mưa to này mất , mặc dù có cho Ly Ly ngạc nhiên, nhưng ít nhất biết được bố vợ tương lai, Từ Giám cảm thấy chuyến này coi như cũng đáng.

      Ly Ly nào đâu biết rằng cậu hai Từ Giám tính tình lại có thể thay đổi, còn quầy bán quà vặt nhà mình chuyến.

      Tình cảm là vấn đề quá phức tạp, nghĩ tới nghĩ lui ra, ràng học ốc sên, bò bước tính bước, ép mình cần suy nghĩ lung tung, lắc lư bất định, làm việc tốt mới đúng trọng điểm.

      Mỗi lần Ly Ly về nhà chuyến dường như công việc đều càng cố gắng hơn, đại khái bởi vì sâu cảm thấy được bố mẹ em trai đều đáng tin cậy, chỉ có thể dựa vào chính mình.

      Ngày hôm sau bên ngoài ánh nắng tươi sáng, sau đêm mưa to, bầu trời giống như được rửa lần, sạch khiến cho lòng người cũng sáng lên.

      Trong thẩm mỹ viện bận rộn trước sau như , phụ nữ ăn chơi mãi mãi ít, khách hàng sắp xếp hẹn Ly Ly trước đều chật, cơm trưa cũng là tranh thủ ăn.

      “Tiểu Mạc, ngày mai sinh nhật chị, chị tổ chức tiệc sinh nhật tối, đến lúc đó em cũng đến , người khác trang điểm lúc nào cũng cảm thấy thích hợp, phải quá tươi là quá nhạt, em trang điểm là tốt nhất.” Chị Lý khách hàng Ly Ly mở miệng .

      Ly Ly là thông qua chị Lý bất ngờ quen biết Từ Giám, hơn nữa chị Lý còn giới thiệu rất nhiều khách hàng cho mình, Ly Ly đương nhiên thể cho chị mặt mũi.

      Buổi chiều hôm sau, Ly Ly chút với bà chủ là tan ca sớm, đến chỗ chị Lý, Ly Ly thường xuyên trang điểm cho chị Lý, đối với khuôn mặt chị Lý hiểu cực kỳ, trang điểm rất thuận buồm xuôi gió, tới nửa giờ, người phụ nữ vô cùng trang nhã lại có chút quyến rũ xuất trong gương.

      sai, chị chính là muốn bộ dáng này, phối hợp với lễ phục màu tím của chị đặc biệt có cảm giác, Tiểu Mạc em lợi hại, bản thân chị trang điểm luôn có hiệu quả như này.” Chị Lý vô cùng hài lòng, xoay vòng ở gương trước mặt, vẻ mặt vui mừng.

      “Chị Lý bản thân bộ dáng đẹp mắt, em chỉ là thêu hoa gấm thôi.” Ly Ly dè dặt cười .

      “Em nha, chỉ trang điểm tốt, miệng cũng ngọt, lát nữa đừng , buổi tối chị giới thiệu số bằng hữu cho em, nếu như em thích những người chúng ta những người già, cũng có số người trẻ tuổi, cũng lớn hơn em nhiều, đến lúc đó có thể trò chuyện.” Chị Lý cao hứng, thích Ly Ly.

      Ly Ly biết trường hợp như vậy, biết số phu nhân có tiền với mình mới có lợi, cự tuyệt.

      Buổi tối khách tới, có mấy người là khách hàng của Ly Ly, mặc dù Ly Ly phải người trong vòng tròn này, nhưng mà cũng đến mức bị lạnh nhạt, coi như thoải mái.

      dáng dấp đẹp mắt, khí chất cũng được, cho dù là người khen ngợi, cũng làm cho người ta cho rằng nịnh nọt, rất khéo léo hào phóng, đây cũng là nguyên nhân chị Lý thích , lúc trang điểm cùng Tiểu Mạc trò chuyện, cảm thấy được rất thoải mái, có khi cũng biết là làm mặt thoải mái hay là chuyện phiếm thoải mái, dù sao đây cũng trở thành phần giải áp cuộc sống của .

      “Tiểu Mạc, vị này chính là Từ phu nhân, chính là thế gia vọng tộc giữa chúng ta, lần sau đến thẩm mỹ viện của em, nhất định phải giới thiệu cho bà ấy bộ sản phẩm đứng đầu đấy.” Chị Lý nhiệt tình giới thiệu cho Ly Ly .

      “Từ phu nhân chào!” Ly Ly mỉm cười chào hỏi.

      “Đây là chuyên viên trang điểm lần trước với tôi sao, xem ra rất tốt.” Từ phu nhân cười rất đoan trang, khiến cho người ta tìm ra khiếm khuyết, nhưng mà Ly Ly cũng cảm nhận được rất ràng nụ cười tươi này cực kỳ xa cách.

      Ly Ly có thể hiểu, những người phu nhân này thời điểm làm thân thể vinh quang, cái gì bí mật mà đều với mình, cái gì chồng ngoại tình a, chuyện phòng the thuận a… Nhưng ở bên ngoài phần lớn tự biết giữ thân phận, cái giá rất cao, cũng có cưỡng cầu, vốn coi đây là làm tăng ca, cho nên đánh mất quá, chị Lý để cho mình tới là có ý tốt, tự nhiên hiểu, chào hỏi để lại ấn tượng, chuẩn bị lẳng lặng lùi đến góc khuất, vừa mới xoay người, lại nghe giọng quen thuộc.

      “Dì Lý, sinh nhật vui vẻ!”

      Bỗng nhiên Ly Ly cảm thấy được thân thể có chút thể kiểm soát, nghĩ muốn quay lại, lại dám quay.

      “May mà con còn nhớ tới, tiểu tử này càng ngày càng đẹp trai, cũng biết muốn làm bao nhiên chết mê chết mệt.”

      “Thằng ranh, với con là sinh nhật dì Lý, con còn dám đến muộn, lại đâu lêu lổng !” Đầu kia phu nhân vừa mới đoan trang lúc này thanh thân thiết hơn rất nhiều.
      Last edited: 3/5/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7: Hy vọng hão huyền
      Editor: hoateng

      Tiếng cười bọn họ cực kỳ vui vẻ, Từ Giám vừa đến, liền trở thành tiêu điểm của mọi người, người bao vây cũng nhiều, Ly Ly cần tận lực tránh né bị chen đến bên cạnh.

      Lúc đầu nhìn thấy người đàn ông mặc tây trang trắng vô cùng bảnh bao, toàn thân trắng là rất khó khống chế, mặc tốt chút vô cùng tầm thường, nhưng mà cảm thấy mặc ở người Từ Giám cảm giác rất phong lưu đẹp mắt, giơ tay nhấc chân đều làm cho người ta cảm thấy rất có làn điệu, lại thêm chiêu nụ cười đào hoa của nữa, khiến cho hội trường càng thêm náo nhiệt.

      Cho dù Ly Ly tương đối lý trí, thời điểm lần đầu tiên nhìn Từ Giám cũng nhịn được tim đập nhanh hơn, sắc đẹp lầm người.

      phương diện tình cảm này, Ly Ly vẫn cảm thấy thích người nào hơn chút, người nào bị lay động, cho dù rất thích Từ Giám, Ly Ly biểu vẫn tương đối rụt rè, giống như tại, đám người vây quanh lên, lại tránh được, cũng phải cố ý, Ly Ly là người con cực kỳ kiêu ngạo, người con thích người con trai, bởi vì cực kỳ thích, cho nên càng muốn giữ lại chút tự tôn cho chính mình, vậy thôi.

      Ly Ly lại biết Từ Giám vốn biết đến đây, mới đến xem náo nhiệt, nếu đến trong đống dì này, người phụ nữ trung niên lải nhải có thể mang người sống chết, đống người phụ nữ trung niên lải nhải có thể mang người chết sống.

      “Đoán xem tôi là ai!” Ly Ly ngồi trong góc nghỉ ngơi, đột nhiên có đôi tay lạnh lẽo che kín mắt , thanh rất vô lại.

      cần mở miệng, hương vị kia quen thuộc riêng người , Ly Ly liền biết là tên Từ Giám kia. Người này có vẻ như bất kể lúc trước giận dỗi tức giận như thế nào, lúc sau luôn có thể để cho người ta biết được tính khí, vừa vừa hận.

      “Từ Giám, buông tay.” Tiếng Ly Ly lạnh lùng .

      Cảm giác được tay kia thu trở về, mở mắt ra thấy Từ Giám ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mình.

      Lại là vẻ mặt ủy khuất nhìn mình, đấng mày râu vô cùng thản nhiên nũng nịu nhõng nhẽo với mình, nhưng Ly Ly Ly nhất thời chống đỡ được cái này, kỳ thời điểm mới trước đây em trai hiểu chuyện, quan hệ của và em trai cũng tệ, Tiểu Bàn kia ngây ngốc, chính là càng lớn lên càng chán ghét, cái loại vô cùng thân thiết này chỉ là ở trong ký ức, theo tuổi tác lớn lên cũng dần dần mau tiêu tan, lại biết vì sao, bình tĩnh từ trước đến nay của gặp được Từ Giám liền bình tĩnh được, quả là khắc tinh mà.

      Từ Giám làm ra biểu tình như vậy, Ly Ly chỉ có thể mở miệng hỏi: “Làm sao vậy?”

      “Mất hứng, hẹn em em đều ra, nếu biết sinh nhật dì Lý em đến, lại vẫn gặp được em.” Đôi mắt đẹp của Từ Giám nhìn chằm chằm Ly Ly, môi cũng đỏ bừng.

      “Em có.” Ly Ly có chút chột dạ, dám nhìn Từ Giám, biết vì sao Từ đại thiếu gia hoa tâm lại có đôi mắt tinh thuần khiết như vậy, nhìn qua hai lần, đều khiến cho cảm thấy chột dạ.

      “Lần trước khi gọi điện thoại cho em, ở trước của quầy bán quà vặt nhà em.”

      “A!” Lúc này Ly Ly ngạc nhiên rồi.

      Ngày đó khi gọi điện thoại, nghe được Từ Giám và đám người ở bể bơi, có thể nghĩ đến hình ảnh kia, khẳng định là đám mỹ nữ, mặc ít, lộ nhiều, ở nước ồn ào, giữa ngày hè nghịch nước, đúng là thời gian sảng khoái, lại có thể bởi vì cuộc điện thoại của mình liền rời .

      Ly Ly có hoài nghi lời Từ Giám, mặc dù Từ Giám miệng ba hoa, lại khinh thường dối, trước khi bố gọi điện cho , hỏi phen, còn đến thanh niên rất đẹp mắt, nghĩ đến chính là ấy rồi.

      thể tưởng tượng được Từ Giám người này lại có thể có khả năng chịu được tính khí bố mình cùng nhau chuyện phiếm, ngày đó mưa lại to, mà mình lại với Lục Hải, nghĩ đến đây, Ly Ly khỏi có chút áy náy.

      “Em biết đến, xin lỗi.”

      thích nhất là nghe em ba chữ kia, em có biết thích chơi, coi như là nhàn rỗi ra ngoài dạo vòng.”

      Ly Ly nghĩ đến đại thiếu gia ngày mưa to chạy đến trấn nhà kia dạo khẳng định rất chật vật, nghe được nhàn rỗi ra ngoài dạo, dạo cũng thể đến nhà trong trấn kia, khúc mắc trước đó lập tức tiêu tan, trong lòng cảm động nhiều hơn rất nhiều.

      Mà khi Từ Giám chuyện với Ly Ly cũng để ý đến mẹ nhìn .

      Từ phu nhân biết con trai mình đứng đắn, khẳng định vui vẻ đến tham gia tiệc sinh nhật bạn tốt của mình, quả nhiên là có mục đích, chuyến Hải Nam về liền thay đổi có điểm đúng, làm mẹ của con trai chăng hoa rất lo lắng, con trai chung tình lại càng lo lắng hơn.

      Bà có thể cảm giác được con trai là lòng thích con nhà kia, vẻ mặt kia với ngày thường cà lơ phất phơ giống nhau, ngờ lại nhìn thấy con trai vừa mới cùng bác sĩ thẩm mỹ kia chuyện thân mật.

      Từ phu nhân trong lòng có chút thoải mái, nếu con trai nhìn tới cái gì danh viện thôi , ngờ đùa với chuyên viên trang điểm, nếu như mình bị người trong vòng luẩn quẩn này biết, khẳng định cười mình.

      ngờ bà càng lo lắng cái gì lại càng tới cái đó, con trai lại có thể lôi kéo bác sĩ tới trước mặt mình.

      “Mẹ, đây là bạn con Mạc Ly Ly.” Từ Giám mặt nở nụ cười lớn, rất chân thành giới thiệu .

      “Là Tiểu Mạc a, chúng ta biết, đâu cần đồ ranh con con giới thiệu.” Ở trước mặt con trrai Từ phu nhân chuyện vô cùng thân thiết, cảm giác được chút kiêu ngạo.

      Từ Giám mới vừa làm nũng với Ly Ly hiển nhiên là có mục đích, muốn giới thiệu cho mẹ mình, bản thân gặp qua bố vợ tương lai, Ly Ly gặp mẹ chồng tương lai mới công bằng.

      Mẹ đặc biệt nuông chiều mình, là người phụ nữ tính tình vô cùng tốt, mình kết giao với người nào chưa từng can thiệp, giờ mang Ly Ly giới thiệu cho bà, bà nhất định cao hứng hết sức.

      Từ Giám cũng biết, , Từ phu nhân đương nhiên mặc kệ, lại vẫn cảm thấy được giờ con trai chăng hoa cực kỳ bình thường, nhưng mà giờ giới thiệu chính thức cho mình như vậy giống nhau, lập tức khiến cho bà có cảm giác nguy hiểm.

      Nhưng bà muốn ở trước mặt con trai bày ra vẻ mặt dịu dàng, con trai vừa như vậy, ngược lại bà thân mật kéo tay Ly Ly, mặt tràn đầy tươi cười, dáng vẻ giống như cao hứng.

      Từ Giám rất thích Ly Ly, cũng rất thích mẹ mình, chăng hoa, biết trong phụ nữ cong cong quẹp quẹo rất nhiều, nhưng mà tuyệt đối ngờ mẹ mình cũng như vậy, Từ phu nhân ôn nhu ngày như mấy chục năm có khả năng là giả bộ.

      “Sinh nhật dì Lý con cũng thấy con hỗ trợ chào hỏi, hóa ra là tìm đến phụ nữ xinh đẹp, con qua đám khách của dì Lý chào hỏi, mẹ và Tiểu Mạc trò chuyện chút.” Từ phu nhân kéo tay Ly Ly, hướng Từ Giám mở miệng .

      Gặp con trai còn có chút lưu luyến rời, Từ phu nhân giả bộ tức giận mở miệng : “ chút , có phụ nữ xinh đẹp liền quên tên lão lương, yên tâm , Tiểu Mạc xinh đẹp nhu thuận như vậy, ta cực kỳ thích, trong lúc đó phụ nữ vài chuyện riêng tư mà thôi, coi con như vậy, mẹ còn có thể mang Tiểu Mạc ăn thịt sao.”

      Từ Giám nghe mẹ như vậy cũng xấu hổ trơ mặt ở lại nữa, cũng muốn để cho Ly Ly và mẹ làm quen nhiều chút, liền nghe theo bị mẹ đuổi .

      Lúc này Ly Ly lại cực kỳ khẩn trương.

      biết vì sao, cảm thấy được Từ phu nhân giống như ở mặt ngoài ôn nhu của bà như thế, Từ Giám có cảm giác, nhưng loại cảm giác này của Ly Ly rất mãnh liệt, bởi vì giao tiếp nhiều nhất là phụ nữ tuổi của Từ phu nhân này.

      Nên đến đến, Ly Ly thích Từ Giám dám tiến lên trước, phải là có tự mình hiểu lấy, măc dù khẩn trương, ngược lại đến mức thất lễ, Ly Ly tính cách quật cường, càng trường hợp như vậy ngược lại càng bình tĩnh.

      “Tiểu nương trăm phương ngàn kế tới tham gia tiệc tối như vậy, kéo mấy khách hàng trang điểm tệ, tâm cần quá lớn, nghĩ muốn trèo cao cũng phải nhìn người trước mặt. Ta có đứa con trai như vậy, nuông chiều từ bé, tính cách nó như thế nào ta rất ràng, cho dù bây giờ nó đối với có ý tứ cũng chỉ là chơi đùa mà thôi, tôi nghĩ là con của người tốt, cần quá nghiêm túc, đến lúc đó bị thương tốt.” Từ phu nhân là người làm ăn, mặc dù lời khắc nghiệt như vậy, mặt vẫn tươi cười ôn hòa như cũ, từ xa nhìn giống như là hai người thân mật qua chuyện riêng tư, bộ dáng cảm tình rất tốt.

      Từ phu nhân rất tức giận, con trai của bà hạ thấp khiêm tốn bản thân, thực tế đương nhiên là vô cùng tốt, nhưng người phụ nữ này lại giả ngây giả dại, nếu là bình thường, Từ phu nhân dễ dàng kích động như vậy, nhưng là phụ nữ thời mãn kinh, chỉ lo lắng chồng nuôi vợ bé ở bên ngoài, con trai bảo bối duy nhất tại cũng đột nhiên bị phụ nữ khác cướp đ, loại cảm giác này cực kỳ xấu.

      “Ta thẳng với , hợp với Từ Giám, nó tương lai là phải kế thừa gia nghiệp, thể cưới phụ nữ cái cũng có. Cho dù tốn tâm tư quyến rũ nó cũng vô dụng, ta đồng ý.”

      Từ phu nhân cảm thấy cái nhìn thờ ơ của phụ nữ trước mặt so với Tiểu Tam bên cạnh chồng diễu võ dương oai còn chán ghét.

      “Mẹ, hai người chuyện gì, vui vẻ như vậy.” Từ Giám vẫn là ngồi yên, bị mẹ đuổi , lại rất nhanh bưng hai ly đồ uống trở lại.

      “Con đứa này, ta mới cùng Tiểu Mạc chuyện chút sao con cứ tới đây làm phiền, Tiểu Mạc biết rất nhiều cách làm đẹp, làn da ta có chút khô, muốn để cho Tiểu Mạc hôm nào đắp mặt nạ cho. Vẫn là đứa con tốt, thân mật, dáng vẻ giống như người nôn nóng.” Từ phu nhân nhìn qua con trai, nụ cười mặt thay đổi, ánh mắt dịu dàng hơn.

      Từ Giám thấy mẹ như vậy, lo lắng ở đáy lòng biến mất hoàn toàn, biết là mẹ tốt nhất, làm nũng với mẹ lúc, liền muốn kéo Ly Ly .

      , con đồ ranh con này, là càng lớn càng có lương tâm.” Từ phu nhân ngoài miệng vui, vẻ mặt lại càng thêm dịu dàng, trước mặt Từ Giám lại vẫn nắm tay Ly Ly vô cùng thân thiết : “Tiểu Mạc, sau này có rảnh tới nhà ta ngồi chút, ta thích tiểu nương như cháu vậy.”

      Từ phu nhân mặt tràn đầy ý cười, nhưng tay lại nắm chặt, Ly Ly bị xiết cảm thấy đau.

      Từ Giám đương nhiên biết người mẹ dịu dàng kia của mình lại có mặt như vậy, chỉ cảm thấy mình làm việc lớn, mang Ly Ly giới thiệu cho mẹ, đây là lần đầu tiên bản thân cẩn thận, mẹ thông minh như thế nhất định hiểu, nhìn hai người ở chung có vẻ tệ, hết sức cao hứng.

      Ly Ly nhìn Từ Giám, dáng dấp giống mẹ, mặt mày môi đều rất giống, nhất là khi cười rộ lên, trước kia Ly Ly cảm thấy Từ Giám cười lên rất đẹp mắt, nhưng mà tại lại cảm thấy cực kỳ chói mắt.

      thấy em buổi tối chưa ăn gì, em muốn ăn gì, giúp em lấy.” Từ Giám kéo Ly Ly, tâm trạng rất tốt .

      cần, em đói.” Ly Ly tránh tay Từ Giám.

      Từ Giám ngây ngẩn cả người, quay lại nhìn , mới phát sắc mặt tốt.

      “Em làm sao vậy? Em mới vừa rồi phải rất vui vẻ sao?” Từ Giám có chút buồn bực, từ khi mình chính thức thổ lộ cầu hôn với Ly Ly sau đó liền trở nên như vậy, mình còn tiêu sai như trước, ràng là mình bị ủy khuất, lại vẫn tha thiết cầu mong cao hứng.

      Có lẽ là báo ứng của mình, trước đây quá chăng hoa, ra ngoài hỗn độn đều phải trả, bây giờ trừng phạt mình thích , muốn lĩnh hội lặp lặp lại loại này, cảm thấy thoáng cái kích thoáng cái mất mát.

      có gì, đúng rồi, trước đó cho em quà quá quý giá, em thể nhận, bây giờ mang theo người, lần sau trả cho .” Ly Ly nhìn mặt Từ Giám, nghe được em mới vừa rồi rất vui vẻ, những lời này lập tức liền thốt ra trả lời.

      vui, chút cũng vui. cảm thấy tim cùn cùn đau, phải là vì Từ phu nhân châm biếm, mà là vì Từ Giám, chợt phát có lẽ Từ Giám chỉ là đứa trẻ chưa lớn, đối với mình có lẽ chỉ là cao hứng nhất thời, bất cứ lúc nào cũng có khả năng thích người khác, ngay cả chính mình có vui vẻ hay cũng nhìn ra.

      cảm thấy mệt mỏi, Từ Giám rất khó đuổi theo, Từ phu nhân lại như là ngọn núi lớn chắn ở trước mặt.

      “Em ngốc cái gì, rốt cuộc em làm sao vậy?” Từ Giám cũng có chút phát hỏa, hoàn toàn biết Ly Ly làm sao, chẳng biết tại sao lại vui, cho dù muốn phán mình tử hình cũng cần phải có lý do a.

      Ly Ly nhìn Từ Giám, nhíu mày cau mặt, cho dù bộ dáng tức giận, vẫn rất đẹp trai, ngẩng đầu lên nhìn Từ phu nhân cách đó xa, bà cũng nhìn lại mình, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt sắc bén.

      “Từ Giám, xin lỗi, chúng ta thích hợp.” Ly Ly tiếp tục nhìn Từ Giám, chỉ cảm thấy lời này ra, lòng thoáng cái trống rỗng.

      Từ Giám trải qua tình trường, loại cự tuyệt người này đều qua vố số lần, đương nhiên vừa nghe liền hiểu, nhất thời liền nổi giận, bản thân mong đợi mua nhẫn tặng , cầu hôn với , cuộc điện thoại của mình liền giương mắt lái xe đến trấn tìm .

      “Cái gì gọi là thích hợp? Em thích họ Lục kia à? ta có cái gì tốt? Vừa thấy chính là người đặc biệt ngu ngốc.” Từ Giám tức giận, lựa lời .

      Hai người thích nhau bắt đầu tranh cãi, đặc biệt là làm tổn thương đối phương.

      “Đúng, em thích ấy, ấy cầu hôn với em, em chuẩn bị gả cho ấy, hài lòng chưa?” Ly Ly xoay người rời khỏi hội trường.

      Từ phu nhân nheo mắt nhìn, khóe môi nhếch lên nhàn nhạt cười tươi, nhìn kia chạy ra ngoài.
      Last edited: 3/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8: Dụng tâm lương khổ
      Editor: hoateng

      Từ phu nhân bưng ly rượu đến trước mặt con trai, ngại nhìn thấy vẻ mặt con trai, kỳ quái hỏi: “Sao vậy? Tiểu Mạc đâu?”


      ấy có việc về trước, mẹ, đột nhiên con nhớ con cũng có chút việc, trước.”Từ Giám lần đầu tiên mang Ly Ly giới thiệu cho mẹ mình, muốn lưu lại cho mẹ ấn tượng xấu, đương nhiên mình và Ly Ly cãi nhau rồi.


      Con trai duy trì càng làm cho Từ phu nhân trong lòng mất hứng, Từ phu nhân cũng có biểu ra ngoài, nhìn dáng vẻ con trai muốn đuổi theo, mở miệng : “Dì Lý con để cho ta tới đây giới thiệu cho con vài người bạn, cho mẹ chút mặt mũi, chào hỏi xong .”


      Nghe mẹ như vậy, Từ Giám cự tuyệt cũng tốt.


      Ly Ly cứ chật vật rời như vậy, phụ nữ lúc nào cũng chạy như thế này, nhiều lần quay đầu lại, hi vọng đuổi theo, kết quả là có tới.


      Trở lại nơi ở của mình, Ly Ly cảm giác mình giống như mệt lả, nằm ở giường, như bị mộng du.


      Cả đêm đều nằm mơ, khuôn mặt Từ Giám và Từ phu nhân xuất luân phiên, ràng là mình theo Từ Giám chơi, đột nhiên lại phát ngồi bên cạnh mình chính là Từ phu nhân, vẻ mặt khinh thường nhìn mình, lúc sau khuôn mặt Từ phu nhân bỗng nhiên biến thành mẹ mình, vẻ mặt hưng phấn chuẩn bị cho hôn lễ của mình, Từ gia rất tốt rất tốt, sau đó đột nhiên lại nhảy tới cảnh kết hôn, mình mặc áo cưới, chú rể lại thấy nữa, Từ phu nhân kéo tay mình : “Ta thích Tiểu Mạc này.” Kéo làm đau tay


      cứ như vậy tỉnh lại, phát mình ngủ đưa tay đè lại, tay tê rần. Thân thể cũng rất khó chịu, vô cùng nghiêm trọng, cảm thấy ngồi dậy nổi.


      Tối hôm qua từ chỗ chị Lý trở về, có xa, còn tới đoạn đường, buổi tối gió thổi qua, chắc là bị cảm, lúc này cả người đều khó chịu.


      gọi điện cho bà chủ , gọi điện thoại xin nghỉ.


      Sau đó lại tiếp tục ngủ.


      Lúc này Từ Giám bị mẹ đuổi Từ Châu, sáng sớm Từ phu nhân liền gọi con trai thức dậy.


      Tối hôm qua khi tiệc kết thúc, hai mẹ con ở xe, Từ phu nhân mở miệng : “Từ có ai nhìn con nghiêm mặt, có phải cãi nhau với Tiểu Mạc hay , mẹ là người từng trải, từ trước đến nay con ở bên ngoài chơi bời, đột nhiên hồi tâm theo đuổi , lại làm đó sợ, tình cảm cần tuần tự tiến hành, hơn nữa đàn ông vẫn muốn có công việc mới có thể khiến cho phụ nữ có cảm giác an toàn, sang mai con Từ Châu xử lí giúp mẹ chút chuyện, mấy năm nay mẹ cũng có cho con làm gì, nghĩ tới con còn trẻ, chơi đùa vài năm, có điều là bây giờ con có người con mình thích, cũng cần phải học tập gánh vác rồi.”


      Ly Ly , Từ Giám liền thấp thỏm nôn nóng, là bị câu kia của Ly Ly giận rồi, vốn là quen biết Lục Hải, cũng nghĩ mình thua Lục Hải, ràng Ly Ly thích mình, lại có thể muốn gả cho người đàn ông kia, đầu có hố sao?


      Từ đại thiếu gia vẫn thuận buồm xuôi gió, phụ nữ thích sọt, nhìn qua rất chăng hoa, thực tế lại chỉ là con trai được nuông chiều, chưa từng chủ động theo đuổi con .


      Nghe mẹ vừa như vậy, cũng hiểu được mình có phải mang Ly Ly quấn chặt hay , để cho khó chịu, mình giống như ăn ngồi rồi, khiến cho có cảm giác an toàn.


      “Được rồi, mẹ đống, phải là gạt con công tác làm việc giúp mẹ sao! Còn con dạy con cách tán , mẹ mẹ lúc nào vòng vo như vậy, con ngâm qua ấy nhiều hơn so với mẹ gặp qua ấy.” Từ Giám đương nhiên ở trước mặt mẹ mình thừa nhận mình gặp cản trở, nghe mẹ như vậy cảm thấy rất có lý, lại hi hi ha ha.


      Từ phu nhân hoàn toàn thèm để ý đến lời đùa của con trai, Từ gia làm ăn rất lớn, chồng bà 230 cân dáng người to lớn cũng có vô số tiểu nương xinh đẹp nịnh hót , bà đối phó nhiều, lúc đầu có chút luống cuống, bà cũng nhìn ra họ Mạc kia tính là hư hỏng, có tâm cơ gì, nhưng bà lại thích, thể đồng ý, tính cách con trai bình tĩnh, Từ phu nhân định lạnh nhạt trước thời gian.


      Ly Ly ngủ cái, đến hơn hai giờ chiều tỉnh lại, chỉ cảm thấy càng khó chịu, người vừa sinh bệnh cũng rất yếu ớt, thời điểm như vậy, vẫn ngu ngốc nghĩ đến Từ Giám đầu tiên.


      Giống như lần trước tự mình nửa đường mang mình ném đường cái.


      gọi điện thoại cho Từ Giám, điện thoại lại bị ngắt.


      bấm ba lần, đều bị ngắt, cuối cùng trực tiếp tắt máy, trong lúc này chỉ cảm thấy mình là ngu xuẩn hết sức, nhớ ăn nhớ đánh, ràng hôm qua cãi nhau, bây giờ còn gọi điện cho người ta, ràng như vậy, nhưng lại vẫn trông cậy vào Từ đại thiếu gia giống như trước đây.


      Lúc này Từ phu nhân cầm điện thoại con trai, vẻ mặt tươi cười, bà là hao tổn tâm huyết rồi.


      Từ Giám ở đường mới phát điện thoại diđộng quên ở nhà, chuẩn bị đến Từ Châu gọi cho Ly Ly, cũng nghĩ vừa đến bên kia, liền rất bận rộn, người bên văn phòng Từ Châu này kéo mình kho hàng Từ Châu, cửa hàng, từng nhà từng nhà, trước kia cũng đến, chỉ là chưa từng mệt như vậy, lần này mẹ ràng lại động chân rồi. Từ Giám mặc dù bình thường chơi bời, nhưng khi làm việc rất cố gắng, có tình khí đùa bỡn của đại thiếu gia, kiên kiên định định theo chạy cả ngày.


      Ly Ly đứng lên uống chút nước, muốn tìm thuốc cảm mạo, lại cảm thấy ăn xong rồi, hình như bụng cảm giác đói bụng thấy đói rồi, lại tiếp tục quay lại nằm.


      Giấc ngủ này hết sức thaoir mái, lại vẫn chưa tỉnh lại, giống như bị bóng đè, cuối cùng hình như nghe được tiếng hát rất lớn mới mở mắt ra, phát toàn thân mình đều ướt đẫm, điện thoạt ngừng reo.


      giống như mệt lả, nhận điện thoại, lại là Lục Hải, thực ra Lục Hải gọi cho Ly Ly khá có quy luật, nếu ngày trước buổi tối Ly Ly có trả lời tin nhắn của , hôm sau chọn ngày hôm sau chủ động gọi cho Ly Ly, chung quy là lo lắng có việc gì.


      LY LYujc Hải có vẻ kín kẽ, mang tình cảm treo ở miệng, gọi điện thoại cũng giống như bình thường, như vậy Ly Ly cũng có nhận ra quy luật.


      Nghe được Ly Ly ở đầu bên kia ở nhà, làm, Lục Hải liền cảm thấy rất lo lắng.


      Công việc của rất bận, tự mình gây dựng nghiệp cần phải làm rất nhiều, cơ bản mỗi ngày đều tăng ca đến mười mười hai giờ, liền biết Lục Hải khẳng định xem bạn , chỉ cần bạn kia có chuyện, Lục Hải hễ kêu là tói, những việc này đồng nghiệp trêu ghẹo : “Ông chủ, khi nào đem chị dâu đến, hàng ngày cất giấu, quá thần bí rồi!”


      “Làm việc cho tốt, lần sau mang chị dâu đến cho mọi người xem!” Lục Hải đương nhiên rất thích bọn họ như vậy, nhưng lần trước bảo vài lần, A Ly đều muốn tới, chờ A Ly đồng ý lời cầu hôn của mình, chắc chắn tới.


      Lục Hải lái xe đến chỗ ở của Ly Ly, gõ cửa rất lâu mới có người mở, lo lắng tốt. Thiếu chút nữa định đạp cửa rồi.


      Nhìn thấy Ly Ly mặc áo ngủ, môi trắng bệch, sắc mặt tốt.


      là phụ nữ ngốc chiếu cố mình, Lục Hải nhìn thấy dáng vẻ này của A Ly, cực kỳ đau lòng, đưa tay sờ trán của , nóng kinh người.


      đưa em bệnh viện.”Lục Hải có chút tức giận, rất chăm sóc mình.


      , em muốn .”Ly Ly ghét nơi bệnh viện kia, hơn nữa nghĩ lúc nào khi mình cần, Lục Hải liền xuất , lúc nhìn Lục Hải cũng rất thống khổ ác cảm, mặc dù cùng chỗ với Từ Giám, tại cũng muốn ở cùng với Lục Hải.


      “Đừng náo, A Ly, ngoan nghe lời, mang em , tiêm mũi liền khỏe.”Nhìn Lục Hải lúc này vẫn như ba như thế, có chút dở khóc dở cười, tốt ngôn tốt ngữ dỗ dành .


      “Em muốn , Lục Hải giúp em mua ít thuốc cảm mạo có được ?”Đầu Ly Ly choáng váng lợi hại, chỉ muốn trở lại giường nằm. Lục Hải đối với mình cực kỳ phép tắt, thường ngày thuận theo mình, bản thân Ly Ly cũng có ý thức được dù cho áy náy, khiến Lục Hải dao động vẫn là thói quen.


      được, em như vậy, uống thuốc cảm mạo có tác dụng gì.”Ly Ly theo thói quen cường thế trước mặt Lục Hải, cũng nghĩ Lục Hải thường ngày đối với mình ngoan ngoãn phục tùng bây giờ lại cứng rắn lạ thường, chủ động kéo tay .


      đứng vững, phải dựa vào người Lục Hải.


      Lục Hải chỉ cảm thấy trong ngực mình ôm phụ nữ nóng hừng hực, biết Ly Ly phát sốt, làn da đều nóng lên, nhưng mà dán vào thân mình vẫn làm cho bỗng chốc bối rối.


      ở bên ngoài xã giao với khách hàng, đương nhiên phải chưa từng tiếp xúc phụ nữ, chỉ là khác phải A Ly, bản thân thích phụ nữ, chỉ là cái ôm, khiến cho mình khí huyết dâng trào, toàn thân cững đờ.


      Đây cũng là lần đầu tiên Lục Hải nhìn thấy dáng vẻ Ly Ly mặc áo ngủ lôi thôi lếch thếch như vậy, thời điểm dựa vào, Lục Hải chỉ có cảm giác cơ thể rất nóng, mà còn cảm giác được trước ngực nhô ra cực kỳ mềm mại, nhất thời cảm thấy được yết hầu cũng căng lên.


      quá thích Ly Ly, khi học A Ly chính là đối tượng của , thời điểm mỗi lần phóng thích, trong đầu đều là A Ly. Nhưng ngày thường đối với A Ly vẫn cực kỳ kiềm chế, trong lòng A Ly là nữ thần, mặc dù ý dâm vô số lần, nhưng mỗi lần nhìn thấy liền đỏ mặt, càng dám làm chút chuyện A Ly thích.


      Ly Ly thực cực kỳ choáng váng, cả người rất nóng, ngày ăn cơm, hai chân mềm nhũn đều đứng vững.


      “Lục Hải, em muốn bệnh viện.” Ly Ly chỉ cảm thấy tại mình tệ hết biết rồi, muốn bệnh viện, cũng muốn người bên cạnh là Lục Hải, nhưng lại cứ là , đến đây, nước mắt cũng rơi ra ngoài.


      A Ly cái gì, Lục Hải hầu như đều đồng ý, tại Lục Hải cũng muốn bệnh viện, tay dìu A Ly, giống như ôm cả người , trong lòng ôm phụ nữ vừa mềm mại vừa nóng, chính là phụ nữ mà nhất, hận thể ôm cả đời, nhiều năm làm việc cánh tay vô cùng cứng rắn, lúc này cũng nóng lên.


      biết nha đầu ngốc này, sinh bệnh còn dáng vẻ này, muốn bệnh viện nước mắt lại rơi xuống, giọng cũng nũng nịu, trái tim Lục Hải cũng tan chảy rồi.


      Nhưng mà được, cẩn thận giúp Ly Ly cầm điện thoại túi xách lên, quan tâm Ly Ly phản đối, tìm cho cái áo khoác, ôm ép buộc bệnh viện.


      “Em muốn bệnh viện, Lục Hải buông tay.”
      Ly Ly tức giận, nghĩ Lục Hải rất nghe lời cũng như vậy, chút nghĩ ngợi cắn lên cánh tay Lục Hải.


      Lục Hải đau chỉ kêu lên tiếng, biết nha đầu kia cắn mình chút cũng đau, ngược lại thay vào đó, cảm thấy thân thể mình có chút khống chế nổi bản thân, chỉ có thể trấn an : “Đừng náo, A Ly, rất nhanh tốt.”

      Lộn qua lộn lại, Lục Hải cuối cùng cũng mang được Ly Ly đến bệnh viện, tiếp nước cho , uống thuốc hạ sốt, nóng tới 38 độ 6, hèn chi cả người đều mơ mơ màng màng.


      Ly Ly nằm truyền nước ở giường, Lục Hải an vị trông coi ở bên giường, nhìn Ly Ly ngủ thiếp , cũng có người nào khác, Lục Hải nắm tay Ly Ly, tình cảm là thứ gì đó rất thần kỳ, chỉ cần nắm tay Ly Ly, Lục Hải cũng cảm thấy được toàn thân như điện giật, cảm giác tốt.


      Trong túi A Ly có tiếng nhạc nhàng, Lục Hải sợ đánh thức , cầm túi ra bên ngoài, điện thoại là số lạ gọi tới, Lục Hải trực tiếp nhận, “Uy, ai đó?”


      Từ Giám bận bịu cả ngày, cảm thấy chân chạy cũng đứt, vất vả mới trở về khách sạn, giầy cũng chưa cởi, nhào lên giường ngủ thiếp , chờ tỉnh lại, khoảng nửa đêm, đầu tiên muốn gọi cho Ly Ly, để cho nha đầu kia cần tức giận, cả ngày nghĩ lung tung, người nhận lại là Lục Hải. . .
      Last edited by a moderator: 26/4/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9: Hoàn toàn trở mặt
      Editor: hoateng

      Từ Giám cầm điện thoại, lúc lâu ra lời, sau đó liền nghe tiếng ngắt điện thoại.

      suýt nữa nghĩ lập tức từ Tấn Châu trở về, trễ thế này, điện thoại Ly Ly lại có thể là người đàn ông nhận.

      Từ Giám lập tức tỉnh ngủ, nóng nảy đứng lên, lúc này mới nghĩ đến Ly Ly từng gọi điện thoại cho , chơi ở bên ngoài, thường xuyên là phụ nữ nhận, khi đó cảm nhận của Ly Ly là gì.

      biết làm mình làm sao, lần trước ở biển gặp phải bất trắc, trong đầu xuất ràng nhất là Mạc Ly Ly, vậy mua nhẫn kim cương gửi cho , lại lập tức máy bay trở về, vốn cho rằng lập tức đồng ý, nếu Ly Ly đồng ý, Từ đại thiếu gia làm thế nào?

      Dường như chính có thể nghĩ đến, hai người ở cùng chỗ, sau đó chán ngán? Lại lặp lại cuộc sống trước kia của mình, bản thân Từ Giám cũng có chút xác định, cho nên Ly Ly lập tức đồng ý, trong lòng trái lại lại thở dài nhõm hơi.

      Nhưng sau bữa cơm kia, Từ Giám ngờ Mạc Ly Ly vẫn rất thích mình cũng có người theo đuổi, người đàn ông kia ánh mắt nhìn Ly Ly, Từ Giám cũng là đàn ông, rất có thể hiểu kia là cảm giác gì.

      Người đàn ông kia có lẽ rất hèn mọn, Từ Giám đột nhiên thấy rằng mình càng muốn khiêu chiến.

      Chỉ là khi bắt đầu để ý, thậm chí mang Ly Ly giới thiệu cho mẹ mình, nghĩ muốn ở cùng chỗ với , lại có thể với mình muốn cùng người khác chỗ, là điên rồi.

      Từ Giám cảm thấy được Ly Ly là kích động với mình, có lẽ hai người cần bình tĩnh chút, nhưng mà buổi tối này, Từ Giám muốn chửi má nó, Đm! đêm trằn trọc, Từ đại thiếu gia mất ngủ, trời chưa sáng, Từ Giám tới sân bay.



      Ly Ly cả đêm ngủ ngon, mở mắt ra nhìn thấy Lục Hải nằm sấp ở đầu giường, bàn tay to của vẫn nắm tay mình, tay có chút thô ráp, giống Từ Giám đẹp thon dài như thế, nhưng mà cũng rất ấm áp.

      nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt trời xuất , hôm nay là ngày đẹp trời.

      Dường như buổi sáng như vậy cũng khá tốt, ngày hôm qua còn cảm thấy muốn chết,nhưng mà tỉnh lại nhìn bên cạnh có người trông coi như vậy, lại có cảm giác an tâm vô hình.

      Lục Hải cảm thấy Ly Ly nhúc nhích, cũng thức dậy, thấy Ly Ly trợn tròn mắt, chút suy nghĩ đưa tay sờ trán của , nhiệt độ hạ rồi.

      “Em tỉnh, em có thể ngủ chút nữa, bác sĩ hôm nay còn phải truyền nước ngày.” Lục Hải nhéo nhéo cái mũi của , vẻ mặt cưng chiều.

      “Cảm ơn , Lục Hải.” Ly Ly cảm thấy thanh của mình lại khàn khàn rồi.

      Tay Lục Hải dừng chút, thích A Ly khách khí với mình như vậy, song rất nhanh thu tay điềm nhiên như có việc gì.

      Ly Ly cảm thấy mình khó chịu như thế, cơ thể vẫn mềm nhũn, có hơi muốn toilet, vừa mới ngồi xuống Lục Hải liền tiến lên đỡ mình.

      Chờ Ly Ly ra ngoài toilet, Lục Hải đưa mình khăn mặt nóng vắt khô, đưa cho mình: “Lau mặt trước , ngày rồi em chưa ăn gì, mua cho em ăn.”

      Ly Ly nhận khăn mặt, lau ở mặt, chỉ cảm thấy tròng mắt lại có chút nước. Trước kia Từ Giám có lần bị bệnh, mình cũng chuẩn bị cho khăn mặt mới, lau xong thuận tay liền quăng , hôm sau lại tốt, lại hi hi ha ha chạy tới chơi.

      loại cảm giác cho rằng mình hèn mọn.

      Đợi đến khi Lục Hải , người giường bệnh bên cạnh liền mở miệng : “ , bạn trai thân thiết, có bạn trai như vậy có phúc.”

      Ly Ly cười cười, biết gì, cười rộ lên có lúm đồng tiền, rất đẹp mắt, người xưa đều con có lúm đồng tiền có phúc, có người thương .

      nghĩ muốn cùng người khác chuyện, thể vừa nghĩ tới Từ Giám, bên lại hưởng thụ Lục Hải đối tốt với mình, có lẽ cần có cái kết, cảm thấy mệt chết , Từ phu nhân rất đúng, thích hợp, vốn là người của hai thế giới, đủ chí lớn, công việc trang điểm, mỗi tháng mấy ngàn đồng tiền lương hài lòng, muốn tìm người đàn ông đáng tin cậy kết hôn sinh con, đây mới là cuộc sống của . Mà phải là theo công tử Từ Giám như vậy, mình dùng tháng tiền lương mua nổi túi sách, nhận ánh mắt xem thường của Từ phu nhân kia, đây phải cuộc sống mà muốn.

      Lục Hải mua bữa sáng trở về, Ly Ly có khẩu vị, uống chút cháo, nghỉ ngơi chút, y tá lại tới truyền nước biển, Lục Hải vẫn bồi , chỉ là trung gian ra ngoài nghe vài cuộc điện thoại, đương nhiên công việc bận rộn, đến hơn giờ trưa mới nghe xong. Lúc này mẹ Lục Hải lại đưa cơm qua, dọa cho Ly Ly giật mình.

      thấy buổi sáng em có ăn nhiều, em lại bệnh, ăn gì đó bên ngoài cũng tốt, cho nên để cho mẹ làm chút đồ ăn tới cho em.” Lục Hải giải thích với Ly Ly .

      Ly Ly là có chút thụ sủng nhược kinh, vừa ngồi dậy vừa mở miệng : “Mẹ Lục khỏe.”

      “Tiểu Mạc cháu nằm là được rồi, đừng ngồi dậy, Lục Hải với bác về cháu, cháu lần đầu tiên gặp absc, bá đối với cháy rất quen thuộc rồi.” Mẹ Lục vừa bên mang hộp đựng thức ăn lấy đồ ăn bên trong ra.

      “Bác ninh canh bắp nấu xương cho cháu, tất cả dầu mặt đều đổ , cũng có cho nhiều bột ngọt, nước canh vốn ngọt, uống vào tốt cho cơ thể.” Mẹ Lục vóc dáng cao, dáng vẻ với Lục Hải cũng giống nhau lắm, dáng vẻ mộc mạc, mặc rất sạch , vừa thấy chính là phụ nữ rất gọn gàng.

      Ly Ly bưng canh xương lên, trong lúc này đều chỉ cảm thấy muốn khóc, có lẽ người bị bệnh đặc biệt dễ vỡ, hay là ở gia đình mình có loại đãi ngộ này, trước kia lúc ở nhà, dù là sợ sinh bệnh, mẹ làm đồ ăn cũng lấy em trai làm chủ, giết gà ninh hầm canh cũng đều mang giữ lại cho em trai.

      cúi đầu ăn canh, sợ mình ngẩng đầu lên làm cho người khác thấy khác thường.

      Lục Hải cũng ngồi ở bên bắt đầu ăn, mẹ Lục lại hấp tấp mang hoa quả mang đến rửa.

      Nước canh rất tệ, đồ ăn hương vị cũng tốt, Ly Ly uống canh ăn nửa chén cơm, dù sao thân thể vẫn tốt lắm, ăn hết nhiều, còn sợ mẹ Lục cho rằng mình lãng phí, nhưng mà Lục Hải lại mang đồ ăn còn lại toàn bộ quét hết.

      Mẹ Lục cầm chén đũa cất xong, lại lau cái bàn lần, vô cùng sạch , bà nhiều lắm, làm cho Ly Ly cảm giác chung đụng đứng lên rất dễ dàng.

      Buổi chiều Ly Ly tiếp thêm chai nước là có thể xuất viện, Ly Ly muốn để cho Lục Hải về trước, cơm nước xong cảm giác tinh thần tốt hơn, nhưng mà Lục Hải ngày thường cực kỳ nghe lời về chuyện này cũng rất kiên trì, Ly Ly cũng có biện pháp, đành phải thỏa hiệp.

      Tiếp nước xong nhá nhem tối, Lục Hải lái xe đưa Ly Ly về, lại cầm đống thuốc, vốn muốn đưa Ly Ly lên, nhưng công ty bên kia mực gọi điện thoại cho , Ly Ly để cho lên lầu, trực tiếp để cho vể.

      Từ Giám xuống máy bay, liền gọi điện thoại cho Ly Ly, nhưng có tín hiệu, tắt máy, trực tiếp đến chỗ Ly Ly làm việc, mới biết được bị bệnh căn bản làm, liền vội vội vàng vàng đến nhà Ly Ly, gõ cửa lúc lâu ai mở, khiến lo lắng hỏng mất, cũng chuẩn bị đập cửa rồi.

      Nghe thấy tiếng xe dưới lầu, nhìn chút, lại phát Mạc Ly Ly tuyệt nhiên có việc gì, vẻ mặt ôn nhu cùng người đàn ông chuyện, hai người bộ dáng còn lưu luyến rời.

      Trong lúc này biết là cảm giác gì, cả đêm ngủ, chạy đến đây, vừa gõ cửa vừa đập cửa, lo lắng muốn chết, quả nhiên Ly Ly lại có thể ở cùng chỗ với người đàn ông khác, Từ đại thiếu gia cảm thấy mình so với con lừa còn ngu xuẩn hơn.

      “Mạc Ly Ly, em có gì muốn giải thích với chút ?” đối với phụ nữ cực kỳ ôn nhu, đối với Ly Ly cũng là cực kỳ ôn nhu, chưa từng có kêu bằng cả tên cả họ, lúc này rất tức giận.

      Ly Ly lên lầu liền nhìn thấy Từ Giám dựa vào cửa nhà mình, với lại tác phong nhanh nhẹn chú trọng hình tượng từ trước đến nay, lúc này Từ đại thiếu gia vô cùng chật vật, vành mắt rất đen, quần áo cũng nhiều nếp nhăn. ngờ Từ Giám xuất ở đây, cũng biết vì sao có bộ dạng huy động nhân lực hỏi tội như vậy. Mình gọi điện thoại cho nhận, bây giờ lại là có ý gì?

      “Chính là ý nhìn thấy.” Ly Ly lạnh lùng trả lời.

      Từ Giám chỉ thích thái độ của như vậy, nhưng tại thái độ này lại mang tức giận gần chết.

      Nhịn được tay trực tiếp nắm lấy tay Ly Ly, vị trí nắm vừa vặn là vị trí kim chích, rất đau.

      buông tay.” Ly Ly có chút tức giận rồi.

      buông, em ràng là thích , tại sao muốn cùng với ta, vì cái gì?”

      Từ Giám cảm thấy rất bi thương, luôn được cưng chiều, chưa từng cầu xin mà phải thời điểm, cũng cảm thấy cần cong cong quẹo quẹo như vậy, từ đầu hiểu Ly Ly cì cái gì mà làm như vậy.

      Ly Ly nghe thấy Từ Giám , trong nháy mắt nước mắt từng giọt từng giọt chảy xuống, hóa ra có biết là em thích , nhưng mà vẫn có thể ung dung như thế, chưa từng có coi là quan trọng, cùng con khác chơi đùa thoải mái như cũ, làm sao có thể hùng hồn chất vấn em như vậy.

      nhầm rồi, tôi thích , tôi nghĩ đêm đó tôi với rất ràng rồi.” Đè nén nổi rơi lệ, nhưng mà thanh của lại vẫn rất ràng, rất lạnh lùng.

      “Được, em tốt lắm, con mẹ nó bình thường ở trước mặt giả bộ giống như trong trắng, lại tùy tiện cùng với người đàn ông qua đêm, em chăng hoa, chúng ta như nhau thôi.”

      Nghe được Từ Giám mình như thế. Ly Ly tức giận toàn thân đều run rẩy, dùng lực rút tay về, hai người lôi kéo, túi xách của rơi xuống đất, thuốc rơi lả tả…
      Last edited: 16/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :