1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

PHẾ TÀI NGHỊCH THIÊN - Hoa Viên Nguyệt (19.04) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      16:00 : Tiên thiên hồn ấn giả

      Chú thích tên chương : tiên thiên hồn tức là linh hồn cấp tiên thiên. Còn ấn giả là chỉ những người cường đại.. nhưng ta thấy để heo bản convert nghe hay hơn :-*


      "Ngươi... Vì sao?" Ninh Sở khiếp sợ nhìn Ninh Hãn, đầu đao ngực chứng minh tất cả điều nà

      "Ha ha." Đáp lại lời nàng là tiếng cười lạnh lung đầy tàn nhẫn của Ninh Hãn. đem linh lực ngưng tụ trong tay, hướng Ninh Sở đánh đến, "Bởi vì ngươi là dược tông tông chủ, vị trí này hẳn là do ta ngồi!"

      Ngực nàng bị linh lực đánh tới, tạo thành lỗ thủng, máu cứ vậy mà ngừng tuôn ra, cỏ, gốc cây hoa bị nhiễm máu thành hồng rực, diễm lệ đến chói mắt.

      Ninh Sở cứng ngắc ngã mặt đất, khóe miệng khẽ giương lên, lộ ra chút ý cười tự giễu...

      "! phải như vậy! Này là ảo giác! Là ảo giác..." Ninh Sở thể tin vào mắt mình, mở to hai mắt, lắc đầu lẩm bẩm .

      Đó là đệ đệ của nàng, làm sao có thể làm hại nàng ? Này là ảo giác, đúng, chỉ là ảo giác thôi.

      "Ha ha." Tiếng cười trầm thấp lại vang lên bên tai Ninh Sở, xen lẫn trào phúng cùng khinh thường.

      " ra! Ngươi mau ra !" Lại nghe thấy thanh, Ninh Sở nhìn quanh , giận dữ hét.

      "Ca ca ca ca." Hình ảnh lại vỡ thành từng mảnh từng mảnh , kéo đến tận chân Ninh Sở.

      "A..." Trong đầu, thanh kia càng ngày càng ràng.

      "Con người ngu xuẩn, ngươi còn sao?" thanh hoa lệ mà quỷ dị lại truyền đến, ngay tại Ninh Sở bên tai, thập phần ràng.

      "Lăn ra đây! Đừng giả thần giả quỷ với ta!" Ninh Sở khẽ chớp mắt, nàng khẳng định, những gì nàng nhìn thấy đều do chủ nhân của thanh này dở trò quỷ.

      Về phần vì sao, phải chờ đến khi ra mới biết được .

      "Ha ha... Ngu xuẩn." Nam nhân cười , giọng điệu tràn ngập trào phúng."Tham lam, xu lợi, con người chính là như thế." tiếp.

      Khuôn mặt nhắn của Ninh Sở đen lại, thể thừa nhận, kẻ đáng giận này , mà bây giwof nàng vô cùng buồn bực, người kia đến cùng là cái gì vậy, tại trốn ở nơi nào.

      "Ngươi đến cùng là cái gì vậy?" Ninh Sở đề phòng chung quanh, mở miệng hỏi.

      "Ngươi mới là cái gì, ngươi cả nhà đều là cái gì, bản tôn mới phải là cái gì!" Vừa nghe lời này, nam nhân nhất thời cáu giận, mạnh mẽ tiến đến trước mặt Ninh Sở, rít gào .

      Thấy bộ dáng nam nhân, Ninh Sở thoáng qua tia kinh diễm. Nma nhân này là cái nghiệt a !
      PhongVyChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      16:02 : Tiên thiên hồn ấn giả ( tiếp )


      Mắt đỏ như máu phượng hoàng, mày kiếm nhếch lên, đôi môi mỏng có chút trắng bệch khẽ nhếch lên, lúc này gương mặt tối lại, màu đỏ trong đôi mắt như muốn trào ra lửa đỏ dữ dội.

      mang mái tóc bạc đầy dị, những sợi tóc bạc trắng xõa tung vai, tóc bạc cùng y phục đỏ thẫm có chút bừa bãi hòa cùng chỗ, lại có cảm giác hòa hợp khó tả, càng tăng thêm sức mạnh mê hoặc dị của

      Ninh Sở kinh ngạc nhìn hai mắt , nghiệt này... Là người sao? Quả thực là vật bình thường a!

      "Ngươi cư nhiên dám trêu đùa bản tôn!" Nam nhân cảm thấy mình sai , đôi mắt nheo lại toát ra nguy hiểm, cả giận .

      "Phốc!" Nghe xong lời của , Ninh Sở mới phát người này tự mắng bản thân, ôm bụng, cười đến chảy nước mắt, cảm giác cười đến muốn rút gân .

      Người này! Ngu xuẩn! Hừ! Ai kêu vừa rồi chọc ghẹo mình, xứng đáng!

      "Uy! Đây là chính ngươi , oán ta làm cái gì! Hung dữ cái rắm a!" Ninh Sở cố nén suy nghĩ muốn cười, bất mãn phản bác .

      Người kia tự xưng là bản tôn, thân phận cũng thông thường, hơn nữa tu vi lại cao như vậy, làm sao có thể vô duyên vô cớ đem mình đưa đến nơi này, nhất định là có mục đích gì!

      "Đem ta đến đây, mục đích là cái gì?" Nghĩ đến đây, Ninh Sở cũng có kiêng kị, là có mục đích , như vậy, liền thương hại mình.

      thương hại nàng, vậy nàng có cái gì phải sợ .

      Nam nhân ngẩn ra, này “đậu đỏ” rất thông minh nha, nhưng mà, liền trực tiếp hỏi như vậy, sợ giết nàng sao?

      "Chính ngươi nhìn tay trái ngươi ." Nam nhân nhìn thoáng qua Ninh Sở, dứt khoát cũng che giấu, thẳng.

      Quả nhiên có mục đích!

      Ninh Sở trong lòng thầm nghĩ, liền bắt đầu từ tay áo của mình xem xét.

      cánh tay trái, xuất đồ án giống như hình xăm hấp dẫn nàng.

      là hình xăm cũng giống, vai trái của nàng có ấn ký hình phượng hoàng vô cùng sống động, nhưng là chim phượng hoàng này so với bình thường có điểm giống, chim phượng hoàng này lại có màu đen .

      Nhìn tình huống như vậy, Ninh Sở kinh ngạc.

      Đây là —— dấu hiệu của tiên thiên hồn ấn giả !

      Nghe , những cường giả bị thần thú lựa chọn truyền thừa nhiều đếm hết, nhưng là bây giờ, lại có lấy người được thần thú truyền thừa.

      Những người đó, hoặc là vô duyên vô cớ biến mất, hoặc chính là ly kỳ chết .

      Duy nhất cái truyền thừa thành công, lại lâu sau, tẩu hỏa nhập ma, gân mạch đứt từng khúc, nổ tan xác mà chết.

      Cũng chỉ là nghe đồn, thế nhân tuy rằng khát vọng lực lượng truyền thừa, nhưng lại e ngại hậu quả sau khi truyền thừa.

      Ninh Sở nhất thời vẻ mặt hắc tuyến, như thế ! Nghe khi truyền thừa, người tu luyện phải chịu đựng, là thứ mà thường người thể tưởng tượng được biết bao nhiêu thống khổ a!

      Bản thân luyện đan bị nổ chết còn chưa tính, vừa mới sống lại, liền muốn chết tiếp ? Dựa vào! cần oa!

      "Hừ! Được bản tôn truyền thừa là vinh hạnh của ngươi." Nam nhân tựa hồ nhìn ra ý nghĩ của Ninh Sở, hừ lạnh tiếng.

      Bản thân còn nghĩ muốn đâu! này cũng quá biết phân biệt ! Người khác tha thiết ước mơ, nàng còn vừa ý , đến cùng hẳn là mới nên vừa ý a!

      Ninh Sở cũng dùng mặt than, đờ đẫn : "Người chết có lực lượng cường đại dùng làm cái rắm a”

      Nam nhân quẫn ——

      Uy! Tiểu nữ oa, có cần thiết hay trực tiếp như vậy, đả kích người có biết hay ?

      "Hừ! Nhiệm vụ của bản tôn chính là cho ngươi nhận, thông qua ảo cảnh, như vậy, chuyện kế tiếp do ngươi định đoạt ." Nam nhân mãnh liệt , chút cũng cho Ninh Sở phản bác tìm đường sống, trực tiếp liền đem lời ra .

      Khuôn mặt nhắn của Ninh Sở càng thêm đen kịt, người kia thế nào khó thuyết phục như vậy a! Bản thân cần còn được sao?

      "Hắc hắc hắc! Đại ca ca, ta có thể cự tuyệt ?" Ninh Sở chớp chớp đôi mắt to vô tội, mặt vô hại, người nào biết, tưởng chừng có thể bị Ninh Sở lừa, nhưng là, nam nhân đứng đối diện nàng lại nhịn được rùng mình cái.

      Ông trời, tốc độ biến sắc này có thể nhanh hơn được nữa sao? Vừa nãy còn mang bộ mặt như con lừa :)))), tại là nháo ra cái bộ mặt này?

      " thể!" Nam nhân nào đó cười lạnh tiếng, mạnh mẽ đáp .

      Ninh Sở tức hộc máu, cứng mềm ăn a, người này là người kiểu gì vậy.

      "Ta quản ngươi có được hay , nãi nãi ta muốn ra ngoài!" Ninh Sở dứt khoát, bất cứ giá nào , con bà nó, lão nương mặc kệ !

      Đây ràng là nàng hướng hổ khiêu khích lí! Vấn đề là, vẫn là cái hố lửa vô cùng nghiêm trọng.

      Truyền thừa cái gì đều cút xa nàng chút, mạng có còn muốn năng lực làm gì ? Chôn cùng à ? ( ôi chị đáng :)))) )

      "Ngươi là cái nha đầu đáng chết!" Nam nhân nào đó bất mãn hét lên, đột nhiên cảm thấy tiểu nha đàu trước mắt này có lấy điểm đáng .
      PhongVyChris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      17:00 : Ám Linh

      "Tiểu nha đầu, ngươi muốn có lực lượng này sao? Có lực lượng cường đại bị người khác khinh thường, như vậy, ngươi muốn làm gì làm gì, muốn?" Nam nhân là dụ dỗ Ninh Sở, ánh mắt làm ra vẻ phát sáng, nhìn chằm chằmNinh Sở.

      "Uy uy uy! Đừng nhìn ta như vậy a! Ta có khả năng thích hồn thú đâu “ Bị ánh mắt nhìn có chút được tự nhiên , Ninh Sở khóc ra tiếng

      Ai muốn trở thành cường giả đâu? Thế giới này chính là lấy cường giả vi tôn ( tức là tôn sùng những cường có thực lực lớn mạnh), cường giả chỉ được người người tôn kính, mà kẻ yếu bị cười nhạo và khinh thường, ai hy vọng bản thân là kẻ yếu để bị chế nhạo.

      Ninh Sở làm sao muốn có được truyền thừa lực lượng, chính là truyền thừa quá mức nguy hiểm, nghe ai thành công, tuy rằng nàng muốn trở nên mạnh mẽ, nhưng là dựa vào phương thức truyền thừa cực đoan như vậy để mạnh lên, nàng đúng là , nguy hiểm vô cùng a. Thứ hai, tự nhiên có được lực lượng lớn như vậy rất dễ dàng tạo ra căn cơ bất ổn.

      Cho nên, nàng tình nguyện từng bước tiến lên, cũng đồng ý nhanh như vậy.

      "Ngươi thực đáng !" Nghe xong, nam nhân oán hận .

      Nếu là biết Ninh Sở nghĩ cái gì trong lòng, nhất định bị tức hộc máu, đại tỷ! lựa chọn ngươi, tưc là ta thấy được tinh hồn lực của ngươi mạnh mẽ hơn gấp vạn lần so với người khác có được …! Còn có, tạo ra tình trạng căn cơ bất ổn, làm cho gân mạch bị hao tổn a!

      "Đáng ? Có thể dùng để cơm ăn sao?" Ninh Sở mỉm cười, mở to mắt vô hại nhìn nam nhân, mặt dịu ngoan, nhưng lại nới ra những lời khiến nam nhân chết khiếp.

      Ách! Đáng chết, giờ phút này còn nghĩ đến ăn! Nam nhân trong lòng thầm nghĩ , mặt hắc tuyến càng tụ lại nhiều.

      “ Rốt cuộc tại sao ngươi chịu tiếp nhận ?" Nam nhân trầm mặt xuống hỏi, trong lòng vô cùng bất đắc dĩ cùng ủy khuất.

      Người khác đều tha thiết ước mơ,nàng lại làm cho cảm thấy thất bại vô cùng, chẳng lẽ sức quyến rũ của giảm xuống sao? Cư nhiên động tâm?

      "Rất nguy hiểm , hơn nữa ai biết có phải hay có tác dụng phụ ?" Ninh Sở cũng che đậy, trực tiếp đem suy nghĩ trong lòng ra.

      " , , chút tác dụng phụ cũng có, vậy ngươi có thể đáo ứng rồi chứ ?" Vừa nghe Ninh Sở , nam nhân cực lực nhịn xuống xúc động, thanh có chút vội vàng.

      vạn năm rồi a, còn dễ dàng gặp tinh thần lực cường đại như vậy, nếu bỏ lỡ, khi nào mới có thể a.

      Ninh Sở hơi hơi nheo mắt, sắc mặt trầm xuống, nam nhân này cấp thiết như vậy muốn bản thân thừa nhân, là có mục đích gì? Nàng chán ghét nhất người khác tính kế nàng, thông thường người như vậy, cuối cùng đều chết thảm.

      "Mục đích của ngươi." Ninh Sở nhìn nam nhân trước nắt, ánh mắt dần dần lạnh lẽo, phảng phất như nhìn thi thể, phải là lời nghi vấn mà là khẳng định.

      ai muốn làm mua bán lỗ vốn cả, này nam nhân vô cùng ân cần như vậy, nhất định có vấn đề!

      "Ta có thể có mục đích gì a, ha ha." Nam nhân có chút chột dạ, nhưng dù sao cũng là sống mấy vạn năm , che giấu cũng hòan hảo, cơ bản có thể có gì sơ hở, vô cùng bình tĩnh, tự nhiên.

      " ra? Vậy thả ta ra ngoài!" Ninh Sở là loại người nào, dù cho nam nhân này có chê dấu tốt thế nào, tia chột dạ cũng tránh được ánh mắt nàng.

      Nghĩ đến bản thân bị người tính kế lợi dụng, Ninh Sở liền lạnh mặt, càng trầm, loại áp lực vô hình phát ra xung quanh nàngkhí thế vương giả cũng tản mát ra khí, ép nam nhân có chút thở nổi.Tiểu Hỏa : cảm ơn nàng ủng hộ ta nhennnn

      17:01 ( tiếp )

      Nam nhân trong lòng cả kinh, khí thế này... Vậy mà làm cho cảm thấy sợ hãi, sợ hãi con người! là quân chủ ( tức là vua ý ) của ma tộc thần thú, vậy mà cũng ngày sợ hãi.

      "Ai, cho ngươi biết vậy, chỉ cần ngươi truyền thừa thành công, ta thể, ta ở nơi này mấy vạn năm , cho nên nóng lòng tìm kẻ có thể truyền thừa lực lượng của ta, nếu , sợ là ở chỗ này đến hồn bay phách lạc.

      Có lẽ ý nghĩ của ta kỳ lạ, nhiều người như vậy đều thử, nhưng kẻ thành công , xem ra ta nhất định là thể lại thấy ánh mặt trời , a..." Nam nhân có chút chua sót, ánh mắt bắt đầu trở nên thâm thúy, trong đáy mắt là đau thương mãnh liệt tản ra, tựa hồ nhớ lại quá khứ, thất vọng cùng tang thương chồng chất ở đáy mắt, cả người mang vẻ đơn, thê lương.

      Ninh Sở ở bên lẳng lặng lắng nghe, thể phủ nhận, nàng phải là người chịu lắng nghe kẻ khác, nhưng nàng nghe được nam nhân này bản thân thể, thể đè nén kinh hãi.

      Như vậy tồn tại chân trước mắt nàng, cư nhiên là hư ảo sao? Chân , ràng như vậy, hoàn toàn nhận ra chính là linh hồn a.

      thể kìm lòng , Ninh Sở đưa tay ra phía nam nhân trước mắt, chạm vào thân thể , nam nhân đột nhiên thống khổ run run, bị Ninh Sở chạm vào thân thể, vậy mà hình ảnh giống như bị hòa tan, xung quanh vốn yên tĩnh, bỗng vang lên những thanh dị thường.

      Ninh Sở kinh ngạc rút lại tay, nàng vừa mới chạm vào khí, nhưng vì sao lại thống khổ như vậy?

      Lúc này, Ninh Sở cũng dám tùy ý đụng chạm thân thể , nàng sợ càng thêm thống khổ, vì thế đứng cách khoảng cách khá an toàn, mắt có chút áy náy nhìn .

      Nam nhân cuộn mình nằm mặt đất, trong mắt hoảng sợ vô cùng nồng đậm, làm sao có thể... Vì sao nàng đụng thân thể của mình, bản thân có phản ứng như vậy, chẳng lẽ... Nghĩ đến loại khả năng kia, nam nhân mạnh mẽ lắc lắc đầu, , làm sao có thể đâu! cảm giác người nàng có hơi thở quen thuộc, nhất định .

      lại lát, Ninh Sở thấy sắc mặt nam nhân tái nhợt, từ từ đứng lên. dường như dần khôi phục trạng thái ban đầu, nàng cũng cảm thấy nhõm hơn.

      "Ngươi sao chứ?" Ninh Sở cẩn thận hỏi, sợ bản thân lại đụng phải .
      Nam nhân khẽ lắc đầu, tiếp theo liền trầm mặc gì đứng lên.

      "Ám Linh, tên của ta." Hồi lâu, nam nhân rốt cục mở miệng đánh vỡ khí trầm mặc, mơ hồ nghe được tuyệt vọng trong giọng của .

      "Ngươi sao lại biến thành như vậy ?" Tuy rằng biết bản thân nên hỏi nhiều, nhưng nàng nhịn được, bởi vì, nàng rất hiếu kỳ.

      Ám Linh lâu có mở miệng trả lời Ninh Sở, nhưng là, khi Ninh Sở hỏi ra vấn đề kia, nàng có thể nhìn thấy thù hận trong ánh mắt, đó là loại thất vọng cùng nồng đậm hận ý hòa vào nhau, thậm chí còn có thể thấy tia sát ý trong mắt , nhưng Ninh Sở biết, phải với nàng.

      Nhìn Ám Linh phản ứng như vậy, Ninh Sở nhịn được nhíu nhíu mày, nam nhân này, phải trải qua cái gì, trong mắt , vài lần đều thấy được hận thù, càng xen lẫn tia bất đắc dĩ, nàng có cảm giác nam nhân trước mắt nàng, đáy mắt lệ khí quá mức, làm cho người ta cảm thấy run sợ.

      Tuy rằng cực lực che giấu, nhưng nàng, vẫn cảm giác được . Cái loại hơi thở hắc ám này, chjo dù chê giấu thế nào cũng tản mát ra ngoài.

      Rốt cuộc là có chuyện gì ư ? Ám Linh là ai ? Thân phận Ninh Sở như thế nào có ai tò mò ~~~
      PhongVyChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      18:00 : Thần thú bị phong ấn

      Thấy lâu có trả lời, Ninh Sở cam lòng bĩu môi, trong lòng thầm: có cần mọn như vậy hay a ~~.

      "Thực ra, ta là thần thú thủ hộ."Ngay lúc Ninh Sở cho rằng trả lời vấn đề của nàng, Ám Linh lại đột nhiên quay đầu với nàng.

      "Vậy ngươi chết như thế nào ?." Thấy Ám Linh trả lời bản thân, Ninh Sở giống đứa trẻ tò mò, hai mắt tỏa sáng, biết vì sao, Ninh Sở cảm giác bản thân bị Ám Linh hấp dẫn vô cùng , luôn luôn muốn tìm tòi nghiên cứu.

      "A. . ." Ninh Sở hỏi đúng điều luôn khiến cho Ám Linh đau lòng, cười khổ tiếng, có chút gian nan : "Là chủ nhân của ta giết."

      Nghe xong lời của , Ninh Sở khiếp sợ há miệng, lại biết nên an ủi nam nhân trước mắt thế nào, trầm mặc lâu, mới thào : "Làm sao có thể..."

      Tin tức này quả thực là rất kinh người , bình thường người tu luyện cùng với linh thú thủ hộ là vô cùng thân thiết , cơ bản có thể coi như là thể thống nhất, ai cũng ly khai ai, thậm chí là tâm linh tương thông.

      Nàng nghĩ ra, chủ nhân của Ám Linh vì sao lại muốn giết , hạ thủ được sao?

      "Ngươi cần kinh ngạc như vậy, quả là chủ nhân giết ta, mới bắt đầu, ta cũng thể tin được giết ta, sau này nghĩ lại, giết ta mới là bình thường." Thấy Ninh Sở ngạc nhiên, ánh mắt Ám Linh ảm đạm, lập tức, nhàn nhạt mở miệng , phảng phất như phải chuyện của .

      có biểu nhu vậy, nhưng là khiến Ninh Sở biết phải làm thế nào, bình thường người bị như vậy chuyện hẳn là biểu bi phẫn sao? Có lẽ là tâm lạnh.

      " vì sao muốn giết ngươi?" Tuy rằng biết Ám Linh muốn chạm vào vêt thương lòng, nhưng Ninh Sở vẫn hỏi, dù sao đem chuyện gì buồn để trong lòng cũng phải biện pháp tốt, có lẽ có người lắng nghe cũng giúp tốt hơn.

      Ám Linh nằm xuống, đem đầu gối lên tay, hai mắt có chút trống rỗng, nhìn hành động của , Ninh Sở cũng tùy tiện ngồi xuống.

      "Ta vốn là thần thú thủ hộ ma giới, mỗi người lên làm ma tôn của Ma Tộc, đều trở thành chủ nhân của ta, mà ta, cùng vì hòa bình của Ma giới mà tồn tại." Ám Linh thào , tựa hồ lầu bầu mình, lại tựa hồ, kể ra với Ninh Sở.

      "Uh, sau đó sao ?" Ninh Sở mắt tha thiết mong chờ nhìn Ám Linh, Ma tộc tích a, phải chỉ là con lợn con bò đâu !

      "Sau này, bởi vì mấy vạn năm sau, lực lượng của ta ngày càng mạnh mẽ, mà mỗi vị ma tôn đều e ngại ta, bọn họ e ngại ta cường đại, đồng thời tham lam muốn có lực lượng của ta." Ám Linh những lời này, hơi hơi dừng chút.

      "Sau đó, ta chấp nhận người trong Ma tộc có bản tính tham lam đối với lực lượng của ta lên làm ma tôn, bắt đầu mấy ngàn năm, quan hệ của hai chúng ta vô cùng tốt, cơ hồ là như hình với bóng, trở thành đồng đội tốt nhất của ta, mà ta, cũng là thần thú đắc lực nhất của . Nhưng là, biết vì sao, có ngày, liền bắt đầu xa lạ đối với ta , thậm chí lúc nào cũng giám thị ta, khi đó, ta liền biết, cũng bắt đầu kiêng kị lực lượng của ta , thậm chí là, muốn lực lượng cường đại của ta." Ám Linh chậm rãi xong, tưởng như ở cạnh vị ma tôn kia những lúc thân thiết, Ninh Sở ràng cảm giác khí xung quanh Ám Linh trở nên nhu hòa, nhưng là nửa sau, khí có chút yên tĩnh .

      Ninh Sở yên tĩnh ở bên nghe, thi thoảng liếc mắt nhìn Ám Linh.

      , nàng người lắng nghe hoàn hảo, ít nhất giống những người khác ríu ra ríu rít ở bên để hỏi ngừng.





      18:01 : Thần thú bị phong ấn ( tiếp )

      "Sau đó liền đem ngươi giết đúng ? “ gian yên tĩnh bỗng vang lên tiếng của Ninh Sở, khiến cho Ám Linh chìm trong kí ức giật mình thức tỉnh.

      ", có." Ám Linh đơn lắc đầu, lên tiếng phủ nhận .

      " phải hăn bận tâm tình cảm giữa chúng ta, mà là, cũng muốn có được sức mạnh của ta." Ninh Sở nồng đậm kinh ngạc, Ám Linh nhàn nhạt , có chút cảm xúc phập phồng.

      " nghĩ cách tính kế , vì để có sức mạnh của ta, có thể từ thủ đoạn, cuối cùng, tìm được cách nào, biết ai với , nếu là thần thú tự nguyện liền có thể có được truyền thừa, vì thế, liền đem ta nhốt hòn đao của Ma tộc, chỉ hy vọng có thể mài nhuệ khí của ta, cam tâm tình nguyện truyền thừa cho ." Ám Linh nhìn về phía xa xôi, đứng lên, tựa hồ bản thân về chốn cũ.

      "Lực lượng của ngươi phải là rất cường đại sao, làm sao có thể bị nhốt ?" Ninh Sở có chút hiểu , Ám Linh phải kẻ có thể dễ dàng bị nhốt a, chẳng lẽ vẫn là cam tâm tình nguyện vào ? đạo lý a!

      "Tại vì cường đại, cho nên từ lâu ta lập linh hồn khế ước với Ma Tộc, nếu ta tổn thương bất luận kẻ nào trong Ma Tộc, bị phản phệ, cũng có thể , ta giết tộc nhân, bản thân phải đền mạng." Ám Linh nở nụ cười chua sót, sắc mặt có chút tái nhợt.

      "Bởi vì như thế, ta mới có thể bị ma tôn nhốt, thậm chí ngay cả phản kháng đều có, nhưng mà, ta có đem lực lượng truyền thừa cho , làm cho có lòng xấu xa, muốn giết ta diệt khẩu, bởi vì có quan hệ khế ước, cho nên mọi người trong Ma Tộc tương đối kính ta, bởi vì ta vĩnh viễn làm tổn thương bọn họ, mà ma tôn chính là kiêng kị điểm này, khi nhốt ta, cứng rắn để lộ nửa điểm, nhưng là biết, làm thế với ta, bị tộc nhân của mình biết, liền có nơi dung thân, cho nên, muốn giết ta." Ám Linh ngừng lại, thân thể run run, Ninh Sở biết, rất thống khổ.

      Yên tĩnh ngồi ở bên, nàng chỉ có thể nhìn , cũng thể an ủi, lại dám đụng chạm , phản ứng của liền khiến nàng phát hoảng, cho nên nàng chỉ có thể nhìn.

      "Nhưng là, dù sao ta có sức mạnh cường đại, có cơ hội giết ta, tuy rằng ta thể gây tổn thương cho bọn họ, nhưng là, năng lực tự bảo vệ mình vẫn phải có, điều này làm cho tức giận. thừa dịp lần ta thất thần, đem ta đả thương , nhưng mà, làm cho càng thêm phẫn nộ là, vô luận như thế nào đều giết chết ta được, mỗi lần ta chết xong, bao lâu sau gặp phục sinh, bất quá đều là do ta hiểu tình, chỉ cần ta sát hại tộc nhân của ta, ta là bất tử thân." tạm dừng, Ám Linh bỗng tiếp, ánh mắt dần dần thản nhiên , khúc mắc luôn luôn đè nén trong lòng, tựa hồ được giải tỏa chút ít.

      "Vậy ngươi đến cùng là chết như thế nào?" Ninh Sở khóe miệng hung hăng run rẩy , là bất tử, vậy là chết như thế nào ?

      Nàng đột nhiên cảm giác bị Ám Linh đùa giỡn , hồi bị chủ nhân giết, hồi lại cơ bản chủ nhân của hăn giết chết, chẳng lẽ chính tự sát?

      "Ta bị giết ." Ám Linh lườm Ninh Sở, tựa hồ những phản ứng của nàng đều hiểu .

      Nếu Ninh Sở hoài nghi nàng bị đùa giỡn, như vậy tại nàng cơ hồ có thể xác định bản thân bị đùa giỡn , nàng nhịn xuống việc bản thân muốn đánh Ám Linh, răng nanh nghiến kèn kẹt, bộ dáng nhưu muốn ăn tươi nuốt sống .

      " phải giết được ngươi sao? Vậy ngươi cuối cùng bị giết thế nào?" Ninh Sở đen mặt, miệng nghếch lên hỏi.




      18:03 : thần thù bị phong ấn ( tiếp )

      " phải ngươi giết được ngươi sao? Vậy ngươi cuối cùng là bị giết như thế nào ?" Ninh Sở đen mặt, bĩu môi hỏi.

      Ám Linh liếc mắt nhìn Ninh Sở, ánh mắt tựa hồ như nhìn kẻ ngốc.

      Ninh Sở kinh ngạc nháy nháy mắt, nàng bị xem thường a! Nàng cư nhiên bị xem thường! Nàng cư nhiên bị cái hồn thú xem thường ! Có hay có lý a!

      "Phốc xuy!" Nhìn bộ dáng kinh ngạc của Ninh Sở, Ám Linh nhếch miệng bật cười, đột nhiên cảm thấy, bộ dáng kinh ngạc của Ninh Sở rất đáng , khiến trầm của bản thân tan ít.

      "Cười cái rắm a! Sau này như thế nào?" Nghe thấy tiếng cười truyền đến, Ninh Sở hung tợn trừng mắt nhìn, nghiến răng nghiến lợi .

      "Ngạch. . . , sau này tìm được phương pháp phong ấn ta, trong giai đoạn ta phục sinh, đem ta phong ấn , cho nên, nguyên tắc mà , ta bị giết chết ." Ám Linh có chút vô lực .

      phải là cười tiếng thôi a, có tất yếu dọa người như vậy sao? ~~(╯﹏╰)

      "Tuy rằng phong ấn ta, nhưng cũng thể có được thứ bản thân muốn, thậm chí bản thân còn bị thương, mà ta, tại tuy rằng thể, nhưng là lâu như vậy, ta cũng tìm ra sơ hở của phong ấn, chỉ cần có người truyền thừa thành công, như vậy ta liền có thể giành lấy tự do, thậm chí có thể có được thể, đến cùng vẫn là ta buôn bán lời." hết, Ám Linh vậy mà nở nụ cười, bộ dáng đáng đánh đòn.

      Nào có kẻ nào bị chủ nhân đánh cho như vậy còn buôn bán có lời a? Này thần thú, đúng là. . . Cực phẩm a! Ninh Sở ói gì ngẩn đầu lên hỏi trời, cố ý nhìn sang vẻ mặt của Ám Linh, nàng sợ hãi bản thân kìm lòng được liền đánh cho trận.

      "Uy! vậy, hàng vạn năm qua ngươi đều có được thể ? Đắc ý cái gì chứ!" quen nhìn bộ dáng kia của , Ninh Sở ra những lời như ngân châm châm .

      "Ngươi để ta ảo tưởng chút được sao?" Vừa nghe Ninh Sở , Ám Linh vốn tươi cười liền suy sụp, mặt ai oán, chỉ thiếu rơi nước mắt .

      Ninh Sở khóe miệng co rút, lại co rút. Này nha , là thượng cổ thần thú? Vì sao hề giống a! cóbộ dáng của thần thú, mà như là nam hài.

      Nàng biết, kỳ thực Ám Linh phi thường cao ngạo cùng cuồng vọng , chỉ là bộc lộ ra trước mặt nàng mà thôi.

      "Hừ! lại, ngươi chính là muốn cho ta nhận truyền thừa đúng ? Đừng cho là ta biết ngươi có chủ ý quỷ quái gì." Ninh Sở liếc mắt nhìn , kỳ thực, nghe Ám Linh nhiều như vậy, nàng nghĩ cự tuyệt , bất quá là ngoài miệng vậy thôi.

      Ám Linh thực là gặp trở ngại , thoạt nhìn giống hạng người như vậy sao? Giống sao? Giống sao? ! ! !

      "Ngươi đáp ứng lời , ta tự nguyện trở thành thần thú của ngươi." Tuy rằng Ám Linh trong lòng tức muốn hộc máu , nhưng mặt có biểu ra cái gì, thậm chí còn hướng Ninh Sở chớp chớp mắt.

      Ninh Sở triệt để suy sụp , nàng tại vô cùng nghi ngờ Ám Linh có phải thượng cổ thần thú biến dị hay , phi thường hoài nghi!

      Nếu Ám Linh biết Ninh Sở trong lòng nghĩ như thế, tưởng chừng hộc máu mà chết, thanh danh đời của a!

      "Ta , ta nhận truyền thừa thành công, cần ngươi tự nguyện, ngươi cũng phải là thần thú của ta ." Ninh Sở mỉm cười, đáy mắt lóng lánh như hồ li.

      "Ngươi muốn làm gì?" Ám Linh xem Ninh Sở tươi cười có chút giả dối, rùng mình, thân thể hơi hơi nhích ra xa nàng.

      "Hắc hắc! Ngươi sống lâu như vậy, thiên giai đấu kỹ cùng công pháp hẳn là rất nhiều ?" Ninh Sở cười càng tươi hơn nữa , ánh mắt đầy vô lại nhìn Ám Ninh, thoạt nhìn vô cùng vô hại ngây thơ.

      "Uh, biết chút." Ám Linh nuốt nuốt nước miếng, trong lòng từng đợt lạnh run, đây phải là nữ ma đầu mới đúng a! Bản thân nhất định bị nàng lột sạch ! nhất định là như vậy!
      PhongVyChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      19:01 : Truyền thừa [ tiếp ]

      Ninh Sở chính là xem thường gì , đột nhiên cảm giác linh lực trong cơ thể bắt đầu dao động, xung quanh xuất từng lớp sương trắng hướng vào cơ thể nàng, làm thành vòng bao quanh nàng, cơ hồ lát, giữa trung liền xuất đám mây trắng đục lơ lửng

      "Tình huống gì?" Ninh Sở chấn động, vội hỏi, đây là muốn đem bản thân ăn tươi nuốt sống sao ?

      "Còn chưa có bắt đầu đâu, nhìn ngươi khẩn trương kìa ." Tiếng của Ám Linh từ bốn phương tám hướng truyền đến, còn nhiễm chút ý cười.

      Ninh Sở giật mình, còn chưa có bắt đầu? Làm sao có thể!

      Nàng há miệng thở dốc, định chuyện, lại phát trong cơ thể linh lực bắt đầu tăng vọt, chính là trong nháy mắt liền lấp đầy đan điền, bắt đầu khuếch tán trong gân mạch.

      Đau đớn trong gân mạch đánh úp vào NInh Sở, mỗi tấc gân mạch truyền vào trong đầu Ninh Sở , đau đớn khiến mắt ànng tối sầm, trước mắt chỉ còn những mảng màu đen.

      "Thao! Ta rốt cục biết những người trước đó là chết như thế nào ." Đau đớn kịch liệt khiến Ninh Sở nhịn được thốt lên, nàng bên khống chế linh lực trong cơ thể, bên hướng khí quát lớn.

      Trong cơ thể, linh lực của nàng bị tập trung ở đan điềm tạo thành xoáy tròn, nguyên bản cảm giác bành trướng như muốn nổ tung dần dần tiêu tan, bất quá xung quanh gân mạch truyền đến từng trận đau đớn lại khiến Ninh Sở kinh hãi. Xem ra nàng đúng là khinh thị sức mạnh của Ám Linh.

      "Nga? Chết như thế nào?" Thanh trêu tức truyền đến, Ám Linh biết, Ninh Sở thừa nhận được linh lực cực hạn, cho nên tại lo lắng Ninh Sở, thậm chí còn có tâm tư cùng nàng chơi đùa.

      "Bị lực lượng của ngươi giết chết !" Ninh Sở nghiến răng nghiến lợi , người này lời tin được, phải là bản thân so với người khác có tinh thần lực mạnh mẽ hơn sao ? Vừa mới nàng có loại cảm giác chống đỡ nổi.

      "Ha ha a..." Nghe xong Ninh Sở trả lời, Ám Linh khỏi bật cười, nữ oa này còn có khí lực với mình, sai sai.

      "Thông thường người khác ở lần đầu tiên tiếp nhận ba nguồn lực lượng kia đều thể chống đỡ qua , ngươi cư nhiên chết, làm cho ta kinh ngạc a." Ám Linh nhịn cười, ra, quả thực có thể khiến Ninh Sở tức chết rồi.

      "Mẹ nó!" Ninh Sở vẻ mặt hắc tuyến, mắng tiếng, khuôn mặt nhăn nhó, kéo dài ra.

      cho nàng thời gian phản ứng , lần thứ hai linh lực thẳng tắp xông vào trong cơ thể của nàng , bắt đầu đánh thẳng về phía trước, linh lực khổng lồ, giống như thoát cương hồng thủy, tràn ngập trong thân thể Ninh Sở .

      Đan điền cùng gân mạch bị chống đỡ hơi hơi trướng lớn, Ninh Sở thầm kêu tốt, vội vàng ngưng thần vận chuyển linh lực.

      Cảm giác đau nhức truyền khắp toàn thân, lúc này đây, ngay cả đầu đều hơi hơi trướng đau.

      "A!" Ninh Sở ăn đau kêu ra tiếng , càng liều mạng xoay tròn linh lực, đem sở hữu.

      Giờ phút này, nếu bản thân liều mạng, như vậy, cuối cùng chết là bản thân .

      "Kiên trì giữ a, rất nhanh trôi qua." Ám Linh thanh có chút sốt ruột lo lắng, cảm giác này là cực hạn của NInh Sở, kia cuối cùng là 8 phần linh lực nàng muốn lấy cái gì chống đỡ ?

      Loại truyền thừa này, chỉ cần tiến vào trạng thái linh hồn, Ám Linh là thể mạnh mẽ đình chỉ .

      "Mẹ nó, ngươi. . . Thử xem a!" Người đau đớn, mặt vặn vẹo, hung tợn bao nhiêu đều theo câu của Ninh Sở xả ra ngoài, mồ hôi trán tụ càng nhiều, toàn bộ quần áo đều ướt đẫm.

      Nhưng là, trong cơ thể, linh lực lại như muốn cùng nàng đối nghịch, ở trong cơ thể nàng chuyển động càng mạnh càng nhiều, gân mạch dần dần xuất vết rách, Ninh Sở sắc mặt trắng bệch, khóe môi càng ngừng run run .

      Nguyên bản cảm giác quần áo có loại cảm giác dinh dính, bắt đầu xuất loang lổ vết máu, Ninh Sở thân thể bắt đầu run nhè , từng giọt máu bắt đầu theo cánh tay nàng chảy xuống.

      cỗ máu theo bên miệng Ninh Sở chảy xuôi xuống dưới, từ dưới nhìn như dung nhập vào quần áo nàng.
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :