1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phượng vũ cửu tiêu - Băng Tuyệt Yêu Linh (c7)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 7: Tổ mẫu làm khó dễ, mẫu thân hiển uy

      Hai thú người chủ tớ khế ước, a phượng thể kiêu ngạo trước mặt nàng, a hoàng trầm mặc lên tiếng, cùng với Hoắc Thủy Thủy nhướng mày cười yếu ớt lại mang theo tia lạnh lùng dưới ánh mắt, coi như là có vẻ khoái trá hoàn thành !

      “Được rồi, nếu chúng ta hợp thành với nhau, như vậy ta định ra quy củ!” Hoắc Thủy Thủy cười tủm tỉm mở miệng.

      A phượng hừ hừ tiếng, a hoàng nghe vậy cũng càng thêm thâm trầm bất đắc dĩ !

      Hoắc Thủy Thủy quản bọn họ hai cái cảm xúc như thế nào, trầm ngâm chút, liền còn ,“Nơi này linh khí thiếu thốn các ngươi cũng là biết đến, tuy rằng nay thế đạo thái bình, nhưng là dưới bất kì tình huống nào cũng cần thực lực, ân, như vậy từ giờ trở , ta có khả năng hấp thu linh khí, chúng ta ba người các ngươi lấy phần ba, thẳng đến khi các ngươi có thể biến hóa tự tu luyện, thấy như thế nào?”

      phần ba?” A phượng cả kinh kêu to lên.

      A hoàng tuy rằng có ra tiếng, nhưng là vẫn ngừng hô hấp dồn dập!
      “chê ít?” Hoắc Thủy Thủy khẽ nhíu mày.

      !” A phượng vội vàng lắc đầu.

      phải ngại ít? Chẳng lẽ là các ngươi nghĩ về sau tự chủ tu luyện còn muốn ta cung cấp linh khí? cho các ngươi biết, muốn nhàn hạ, có cửa đâu!” Hoắc Thủy Thủy cả giận .

      “Ai muốn nhàn hạ ? Ta muốn là có thể hấp thu linh khí tu luyện, còn cùng ngươi ở đây to ? Ngươi cứ chờ đó, đến khi chúng ta mạnh lên cho ngươi biết thế nào là sợ hãi!” A phượng ngao ngao kêu lên.

      “Có công phu mạnh miệng, còn bằng nắm chặt thời gian ngoan ngoãn tu luyện! Cho dù có bản cũng chờ cường đại rồi lại !” Hoắc Thủy Thủy xong liền ngồi xếp bằng, làm dấu tay, cố gắng hấp thu linh khí trong khí.
      “Hừ, nữ nhân, ngươi chờ đó cho ta! Đến lúc đó chờ ta tu luyện đại thành , bỏ khế ước với ngươi!” A phượng bị Hoắc Thủy Thủy như vậy, nảy lời ác độc, cố gắng hấp thu linh khí nàng truyền tới, liều mạng tu luyện.

      Chỉ có a hoàng, ở thời điểm hai người cãi nhau đều trầm mặc tu luyện hồi lâu, mới sâu kín mang theo tia cảm kích mở miệng câu “Cảm ơn!” Liền chìm vào tu luyện.

      Hoắc Thủy Thủy nghe vậy khóe miệng gợi lên đạm mạc cười, có ngôn ngữ!
      Nhưng ra lúc a phượng tu luyện, sửng sốt chút, làm như hiểu được cái gì, mang theo giọng mũi than thở câu xú nữ nhân, cũng hoàn toàn im lặng!
      Cứ như vậy, tiếp tục tháng, ban ngày Hoắc Thủy Thủy ở trước mặt cha mẹ, hoặc là ngủ, buổi tối lại biết mệt mỏi tu luyện đến hừng đông.

      Đương nhiên, mọi việc đều có ngoại lệ, tỷ như sáng sớm hôm nay, Hoắc Thủy Thủy vừa mới ngủ dậy, đỉnh đầu có ánh mắt gấu mèo, cố nén trụ tức giận trong lòng, bị Hồng Lăng kéo dậy, hướng từ đường đến.
      “nha đầu kia, còn quỳ xuống cho ta?!”

      Hoắc Thủy Thủy vừa mơ mơ màng màng tiêu sái tiến từ đường, thanh bén nhọn chói tai đột nhiên vang lên, đồng thời ly nước trà nóng bỏng, ném tới trước mặt nàng!

      Hồng Lăng sau Hoắc Thủy Thủy thấy nàng mơ hồ liền kéo nàng né tránh.
      Cũng may nàng phản ứng đúng lúc, nước trà chính là bắn tung tóe đến đuôi váy của Hồng Lăng, cũng có bị nóng!

      Nhưng tập kích này, lại làm cho Hoắc Thủy Thủy đôi con ngươi nháy mắt che kín hàn băng, ánh mắt sắc bén liền như vậy chút nào che dấu bắn về phía người ném ly trà!

      Hé ra khuôn mặt già nua tràn đầy nếp nhăn.

      Lão thái thái hãy còn vui đùa trưởng bối uy phong, ngờ đột nhiên cảm thấy lưng chợt lạnh, Hoắc Thủy ánh mắt đầy sát khí nhìn nàng!

      Lão thái thái lúc này tim ngừng đập, trong lòng phát lạnh.

      “Mẫu thân ngài làm cái gì vậy? Thủy nhi lại dọa nàng thành như vậy?” Hoắc Kinh Thiên nhẫn tức giận .

      Lão thái thái giật mình chút, mới phản ứng lại, cả kinh kêu lên,“Mau, mau đưa người tới bắt nàng, nàng muốn giết ta!”

      xong lão thái thái thế nhưng đứng dậy, lấy kiếm vọt qua!
      phương hướng kia, chỉ ràng chính là Hoắc Thủy Thủy!

      “Mẫu thân, ngươi làm cái gì vậy?” Hoắc Kinh Thiên kinh sợ chắn đến trước người lão thái thái.

      “Lão đại, ngươi làm cái gì vậy? Nàng muốn giết ta a!” Lão thái thái lòng còn sợ hãi nhìn tức giận Hoắc Kinh Thiên trước mắt, phi thường hiểu, nàng tuy rằng tuổi lớn, nhưng là tuổi trẻ cũng khổ luyện đoạn thời gian, tuy rằng tu vi cao, nhưng cũng có luyện thể nhất giai, ánh mắt vừa nãy có sát khí, nàng có thể cảm nhận được !

      “Mẫu thân, Thủy nhi làm sao có thể giết ngài? Nhưng ra ngài như bây giờ, cầm kiếm giết chính cháu mình, nhiều hạ nhân ở đây, ngài sợ truyền ra ngoài làm người ta chê cười?!” Hoắc Kinh Thiên vừa sợ vừa giận xong, cuối cùng trực tiếp phen đoạt lại bảo kiếm tay lão thái thái.

      “Thủy nhi? Nàng là Thủy nhi?!” Lão thái thái sửng sốt lát, đột nhiên kêu lên, lúc trước nàng gặp Hồng Lăng, kêu nàng gọi Hoắc Thủy Thủy. khi nàng tới đây nàng mới ném ly trà vô nàng.

      Rồi sau đó đột nhiên cảm nhận được Hoắc Thủy Thủy ánh mắt lãnh, nhất thời bị dọa, hơn nữa Hoắc Thủy Thủy đội cái khăn che mặt, che khuất cái bớt màu đỏ, chỉ nhìn đôi mắt trong veo ngập nước, cặp mắt kia có thể cùng Hoắc Thủy Thủy vô năng xấu xí so sánh.

      “Tổ mẫu, Thủy nhi phạm lỗi gì? Làm cho ngài lão giơ kiếm muốn giết ta?” Hoắc Thủy Thủy ánh mắt bình tĩnh nhìn lão thái thái, thản nhiên mở miệng.

      “Thủy nhi đừng sợ, tổ mẫu nàng phải cố ý !” Hoắc Kinh Thiên còn tưởng rằng Hoắc Thủy Thủy là bị dọa, đau lòng chạy nhanh cầm tay nữ nhi bé, an ủi .

      “Phạm lỗi gì? Ngươi còn có mặt mũi hỏi, hai tháng trước ta theo nhị thúc hồi hương tế tổ, ngờ ngươi lại ở trước mặt mọi người đối với Yến vương thế tử dâm lời, ngươi là nương chưa lấy chồng lại làm ra những việc này biết xấu hổ? là tức chết ta , mặt mũi Hoắc gia chúng ta đều bị ngươi ném , còn quỳ xuống cho ta!” Hoắc lão phu nhân tức giận .

      “Mẫu thân, ngươi cái gì vậy!” Hoắc Kinh Thiên có chút tức giận nhìn mẫu thân chính mình, nữ nhi bị thương , chính mình chỉ sợ nữ nhi thương tâm, phân phó mọi người trong phủ đề cập tới việc ngày đó!

      nghĩ tới mẫu thân của mình lại những lời khó nghe như vậy!
      Vốn nghĩ đến lão thái thái muốn nữ nhi của mình tới từ đường vì biết nàng còn lắp bắp, vui vẻ muốn đáp tạ liệt tổ liệt tông, mới sai người gọi Thủy nhi, sớm biết là tới vấn tội , kêu Thủy nhi đến đây!
      Hoắc Kinh Thiên sắc mặt ngờ nhìn lão thái thái.

      Lão thái thái lúc này liền giận tái mặt ,“Chẳng lẽ lão thân sai rồi? Ngươi làm phụ thân giáo dục tốt nữ nhi, đồng dạng là sai, hôm nay trước mặt liệt tổ liệt tông , các ngươi cha và con hai người, đều quỳ xuống nhận sai cho ta!”“Mẫu thân đại nhân, ngài muốn dạy huấn con ngài, mời theo ý, chính là, nữ nhi của ta, cần quỳ lạy liệt tổ liệt tông Hoắc gia các ngươi!”

      Ngay tại lúc Hoắc Thủy Thủy chuẩn bị phát tác cơn tức giận, thanh ôn nhu liền vang lên.

      Chính là ngày thường ôn hòa, trong thanh đó bây giờ lại có lãnh ý!

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :