1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phượng lâm chi yêu vương lăn xuống giường - Chiến Tây Dã

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 26: Tùy ý dễ dàng thăng cấp

      Phượng Trường Duyệt nhìn ánh sáng màu đỏ an phận ở trong tay, lòng bàn tay hơi dùng lực, nhanh chóng yên tĩnh hơn.

      Phượng Trường Duyệt dò thần thức vào trong, còn chưa vào được cảm nhận được sức nóng mãnh liệt.

      Nếu là người bình thường sợ là sớm ném vì phỏng tay, đáng tiếc, sau khi Phượng Trường Duyệt khế ước với Tiểu Bạch, thân thể tự nhiên cùng Thiên đường hỏa hòa làm thể, sợ nhất chính là lửa.

      Lông mày nàng khẽ nhếch, ánh mắt cực kỳ sáng tỏ… vật này, chính là thứ nàng muốn.

      Nàng suy nghĩ chút, trong nháy mắt bàn tay bé xuất chút ngọn lửa màu vàng, bay đến chỗ ánh sáng màu đỏ mà thiêu đốt.

      Nhiệt độ khí trong nháy mắt tăng cao.

      Thiên đường hỏa!

      Dường như theo bản năng cảm thấy hoảng sợ, ánh sáng màu đỏ kia nhanh chóng còn kiêu ngạo nữa, Phượng Trường Duyệt nắm chặt thời cơ, tiến vào ngay…

      “Liệt Diễm quyết.”

      Đây là…

      Ánh mắt Phượng Trường Duyệt sáng lên, đây là võ kỹ sơ cấp Địa cấp.

      Liệt Diễm quyết. Có thể khiến cho linh lực tu luyện giống như Liệt Diễm thông thường giúp người tu hành có uy lực kinh người, tổng cộng chia làm ba tầng. Tu luyện tới tầng cuối cùng, thậm chí có thể sánh ngang võ kỹ trung cấp Địa giai.

      Nàng nhanh chóng chuyên tâm xem.

      Bên trong Tàng Thư Các hoàn toàn yên tĩnh, mấy vị trưởng lão cũng yên lặng giống như chết.

      Hồi lâu. Vị lão giả ở giữa mới thở dài hơi.

      nghĩ tới lại có thể trong lúc còn sống được nhìn thấy “Liệt Diễm quyết” xuất lần nữa.”

      Sắc mặt mấy vị khác cũng phức tạp, vui mừng cùng kinh ngạc mừng rỡ.

      “Đúng đấy. Lão tổ này giữ lại võ kỹ Địa giai rốt cuộc có thể tìm thấy hậu bối trông coi nó rồi sao?”

      “Địa giai… Nhiều năm qua, con cháu vào Tàng Thư Các nhiều vô số, thời gian chúng ta ở đây cũng gần trăm năm rồi, nhưng có điều cũng chỉ là lần thứ hai nhìn thấy cảnh tượng này thôi.”

      Mấy người khác dường như cũng bị lời của ông đem họ hồi tưởng lại trước kia, nhớ tới vị thiên tài tuyệt diễm hoàn mỹ kia, khỏi có chút thổn thức.

      “Quả thực võ kỹ Địa giai giống bình thường. chỉ có thể tự nhiên tới lui, còn có thể tự động tiến hành lựa chọn. Chỉ có người đầy đủ thiên phú đến mới có thể khiến cho nó xuất . nghĩ tới, Phượng Trường Duyệt lại có thể trở thành người thứ hai

      [​IMG]


      Chương 27: Lựa chọn vì

      Editor: Tiểu vô vô

      Beta: Ne Ngoz


      Mặc kệ người khác kinh ngạc như thế nào, Phượng Trường Duyệt vẫn bất động như cũ.

      Nàng hội tụ toàn bộ linh lực vào trong đan điền, đánh thẳng vào bức tường ngăn trở ở bên ngoài đan điền.

      Là Bát Tinh Linh sư.

      Linh lực bôn tẩu trong mạch máu của nàng dường như réo gọi ầm ĩ, bởi vì vừa nãy thử tu luyện “Liệt Diễm quyết”, cho nên lúc này tất cả linh lực đều dao động.

      Nàng thậm chí có thể cảm nhận được linh lực chạy nhanh đường, bay thẳng đến bức tường cản trở kia mà đánh mạnh vào nó!

      Oanh!

      Oanh!

      Rào!

      Bỗng nhiên bức tường cản trở kia bị nghiền nát, Phượng Trường Duyệt bỗng cảm giác càng tiến vào Địa giai càng giống như lục địa rộng rãi, linh lực hình như càng thêm vui mừng, địa phương thi triển càng thêm rộng hơn.

      Loại cảm giác đột phá này… thực rất thoải mái.

      Đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận ràng được cảm giác lên cấp. Trước kia rèn luyện Thiên Đường Hỏa, trực tiếp tăng cảnh giới của nàng lên, trong lúc nàng hôn mê, vốn nhớ đến cùng là cảm giác gì.

      Nàng mở mắt ra, nắm tay, cảm thụ được nguồn sức mạnh dâng trào, đột nhiên trong lòng hiểu … Đây mới chính là sức mạnh, đây mới gọi là mạnh mẽ.

      Ở thế giới người người lấy sức mạnh làm đầu này, chỉ có ngừng trở nên mạnh mẽ, mới có thể bị bắt nạt, mới có thể đạt được cuộc sống như mình mong muốn.

      Loại cảm giác trở nên cường đại này, thực vô cùng sảng khoái.

      Nàng duỗi thắt lưng, tiếp tục cúi đầu xuống, bắt đầu nhìn “Liệt Diễm quyết”, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

      tầng cao nhất, lần nữa mấy vị trưởng lão chẳng có gì để .

      Nửa ngày trôi qua.

      “Nàng cứ thăng cấp như vậy sao?”

      “Hình như… Đúng là vậy…”

      ” Cứ nhắm mắt lại rồi mở mắt ra như vậy từ Thất tinh biến thành Bát tinh sao?”

      “… ra nàng nhắm lại cũng lâu đấy…”

      đến đây, giọng cũng dần dần tản .

      Đùa sao. Tốc độ thăng cấp như vậy, thế nào cũng đúng đấy.

      Mỗi lần lên cấp, người tu hành đều gặp phải chút nguy hiểm. Coi như là bọn họ, lúc mà thăng cấp, tất cả đều phải bế quan.

      Nhưng nữ tử bé này…

      Mấy vị trưởng lão biết nên như thế nào.

      “Quên . Có thể có được thiên phú như thế này, là chuyện may mắn của Phượng gia rồi. Sau này, phải chú ý tới nàng nhiều hơn.”

      “Ừ.”

      Cuối cùng, lại yên tĩnh trở lại.

      Chỉ là lúc mấy vị trưởng lão nhắm mắt lại, Phượng Trường Duyệt đột nhiên mở mắt, trong tay thủ

      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 28: Thiên phú của

      Editor: Ne Ngoz



      khuôn mặt nhắn tựa như bạch ngọc của Hiên Viên Dạ giấu tia đỏ ửng, trong mắt hơi xấu hổ, nhưng có tránh khỏi cái ôm của nàng.

      Dáng vẻ mặt khó chịu nhìn tâm tình Phượng Trường Duyệt cực kỳ tốt.

      “Đồ gì vậy?”

      Hiên Viên Dạ thẳng sang chuyện khác.

      Trong mắt Phượng Trường Duyệt lóe lên ánh sáng, ghé sát vào lỗ tai , hơi thở ấm áp lướt qua, lỗ tai Hiên Viên Dạ lại đỏ lên.

      “Tu luyện thân pháp, về rồi cho đệ xem.”

      Nhưng mà Phượng Trường Duyệt lại hề phát khác thường này của Hiên Viên Dạ, chỉ cho rằng tiểu hài tử thẹn thùng, qua thời gian nữa tốt hơn, đâu còn chỗ nào nghĩ đến nhất cử nhất động của mình đều là lớn mật trêu chọc.

      Hai người dừng lại, về chỗ ở của mình.

      Sau khi bọn họ rời , hồi lâu sau.

      “Thời gian ngày cũng biết nàng có thể hiểu được bao nhiêu..”

      “Mặc kệ là bao nhiêu cũng là việc khó mà tin nổi. Chúng ta cũng chỉ có thể làm thủ hộ giả ở Phượng gia này thôi. Tương lai Phượng gia phải dựa vào người trẻ tuổi rồi…”

      “Có lẽ nữ hài tử này thực có thể giúp chúng ta làm được điều thể kia…”

      Tất cả yên tĩnh trở lại, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra.



      “A Dạ, đệ muốn tu luyện ?”

      “Sao cơ?”

      “Tuổi tác đệ chính là thời gian bắt đầu tu luyện tốt nhất, ta thể làm lỡ đệ. Nếu bây giờ kiểm tra thử thiên phú của đệ được ? Thuận tiện còn có thể xem coi tâm pháp nào thích hợp với đệ, sớm tính toán chút.”

      cần.”

      “Hình như đối với chuyện này đệ rất phản đối? Tại sao? Tự mình trở nên mạnh mẽ mới có thể bảo vệ người mình muốn bảo vệ chứ.”

      Người vô ý, người nghe có tình.

      Bước chân Hiên Viên Dạ hơi ngừng lại.

      đảo mắt, đầu ngẩng lên nhìn thiếu nữ đứng ở bên cạnh này, gò má tinh xảo của nàng phát ra ánh sáng nhàn nhạt, đôi mắt sáng lạnh lẽo như sao, bên trong lấp lóe ánh sáng quen thuộc.

      Bỗng nhiên trầm mặc.

      “A Dạ?”

      phải thế nào? Chẳng lẽ vốn cần tu luyện, bây giờ mạnh mẽ rồi sao?

      Phượng Trường Duyệt suy nghĩ chút rồi : “Đệ thích cũng sao. Ngược lại trước khi tìm thấy người nhà đệ, tỷ ở bên cạnh đệ, cũng có thể bảo vệ được đệ.”

      Ngữ khí nàng nhàn nhạt khiến chợt tỉnh ngộ… Đúng rồi, thể vẫn cứ

      [​IMG]


      Chương 29: Phòng đấu giá

      Editor: Tiểu vô vô

      Beta: Ne Ngoz



      Phượng Trường Duyệt nhìn Hiên Viên Dạ, trong lòng khỏi khiếp sợ.

      Nàng sớm nghĩ đến, công tử thế gia người toàn thân khí thế cho dù mới có mấy tuổi, đạt được như vậy có gì được chứ?

      Linh sư bốn sao bốn tuổi?

      Chỉ sợ dừng lại ở đây. Vẻ mặt A Dạ bình thản như vậy, thực lực của đệ ấy dường như…

      Nhưng mà như vậy cũng tốt.

      “A Dạ, rất tốt.”

      Nàng tán thưởng câu, rồi quay đầu nhìn về phía mọi người khiếp sợ, ánh mắt sắc bén giống như ngân câu.*

      *ngân câu: móc câu bạc

      Nam tử ăn ngông cuồng kia đột nhiên cảm thấy xung quang lạnh lẽo, tự giác lui lại vài bước muốn trốn trong đám đông.

      biết vì cái gì, Phượng Trường Duyệt khiến cảm thấy nguy hiểm.

      Quả nhiên.’

      “Vừa rồi, kẻ ta thắng Phượng Tĩnh Vũ là do giở mưu quỷ kế, chính là ngươi.” Ngón tay thon dài của nàng chỉ bóng dáng trong đám đông, cho phép chối cãi. “ phải ngươi , nếu gặp lại ta nhất định khiến ta mất mặt, thay Phượng Tĩnh Vũ lấy lại công đạo hay sao? Được. tại ta cho ngươi cơ hội. Ta nhận khiêu chiến của ngươi ngay tại đây!”

      Giọng lạnh nhạt của nàng mang theo vài phần lạnh thấu xương.

      “Nhưng chỉ có điều kiện. Sống chết do mệnh.”

      Nam tử kia kịch liệt rùng mình cái. Thân thể sít sao rụt lại phía sau hy vọng người Phượng Trường Duyệt nhìn phải là .

      đáng tiếc, Phượng Trường Duyệt nhìn ràng rành mạch.

      Thân hình nàng đột nhiên di chuyển, trong khi nam tử kia còn chưa kịp phản ứng, cảm thấy thân thể đảo điên, ngay sau đó, nguồn sức mạnh lớn truyền đến, cảm thấy bản thân như lơ lửng .

      Đến lúc kịp phản ứng lại, bản thân bị Phượng Trường Duyệt túm lên đứng giữa võ đài rồi.

      Người chung quanh trợn mắt há hốc mồm.

      Vẻ mặt nam tử kia vô cùng bối rối.

      Chẳng qua trong tâm ngưỡng mộ Phượng Tĩnh Vũ thấy nàng bị như vậy, khỏi cam lòng, nhất thời phen miệng lưỡi, lại nghĩ tới bị Phượng Trường Duyệt bắt được.

      Cảm nhận được ánh mắt thương xót đồng tình của mọi người bên dưới, còn Phượng Trường Duyệt kia phía xa khí thế lạnh thấu xương sắc bén như lưỡi dao, trong lòng ngừng kêu khổ. Đây phải muốn giết gà doạ khỉ sao?

      muốn mở miệng nhưng lại quá chậm. Bởi vì Phượng Trường Duyệt hành lễ với .

      “Xin chỉ giáo thêm.”

      Hai chân mềm nhũn.

      Phượng Trường Duyệt quát khẽ tiếng, bước chân khẽ nhúc nhích, trong nháy mắt mang theo trận cuồng phong phóng tới nam tử!

      Nam tử theo bản năng cắn răng, ngưng tụ linh lực, toàn thân phát ra ánh sáng trắng. Hai tay nắm chặt, nghênh đón Phượng Trường Duyệt đánh tới!

      Ầm!

      tiếng kêu đau đớn vang lên, hai người vừa mới va chạm lập tức tách ra.

      Sắc mặt nam tử

      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :