1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phượng hoàng lưu lạc - Nhược Tình (9c Full) (beta hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xixon

      xixon New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      12
      cố lên bạn nhé, luôn ủng hộ bạn;)
      janenguyen thích bài này.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      thank nàng.cố lên:)=D
      janenguyen thích bài này.

    3. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      thêm chương nữa đây


      Chương 2

      Beta: lyly & Ái Nhân



      Mấy ngày sau.

      Ở Hoa Khôi các mấy ngày phải trả tiền ăn ở, Phục Thành Ngạn ngồi ngay ngắn ở giường mềm mại, vui vẻ tiếp nhận chăm sóc của Hướng Lăng Ba.

      "Lăng Ba đệ đệ, đệ biết chăm sóc người khác." Vết thương người được Hướng Lăng Ba cẩn thận chăm sóc giảm bảy tám phần rồi, rất nhanh có thể trở lại báo cáo kết quả công việc.

      Chậc chậc! , có chút luyến tiếc đại mỹ nhân oanh thanh yến ngữ ở đây; nhất là tiểu huynh đệ trước mắt, muốn mang trở về làm dược đồng.

      “Uống thuốc này vào." Hướng Lăng Ba có trả lời lời cảm ơn của Phục Thành Ngạn, đưa chén thuốc ấm áp bên cạnh cho .

      "Lăng Ba đệ đệ, " Phục Thành Ngạn nịnh nọt kêu tiếng, "Thuốc này còn nóng lắm! Hay là đệ cứ đặt xuống trước, đợi lát nữa nguội ta ngoan ngoãn uống."

      "." Hướng Lăng Ba ngụm từ chối.

      Nếu phải lần đầu tiên thay sắc thuốc nhìn thấy len lén đổ hết, cậu thực tin đại nam nhân -- hơn nữa còn là con của thần y, thế nhưng còn sợ uống thuốc hơn so với đứa trẻ ba tuổi.

      "Lăng Ba đệ đệ, thuốc này rất đắng..."

      "Thuốc đắng dã tật, uống nhanh!" để cho lải nhải thêm, Hướng Lăng Ba chủ động cầm chén thuốc để sát vào miệng , dùng sức đổ vào trong miệng.

      "Ừ ừ ừm..." là đắng! đắng chết người được! Phục Thành Ngạn thiếu chút nữa liền bị thuốc đắng làm cho chảy ra hai hàng nước mắt nam nhi.

      "Tự làm bậy( thể sống)!" Hướng Lăng Ba cũng cảm thấy thương hại ."Ai bảo huynh kê cho Thu Ngữ tỷ tỷ thuốc so với hoàng liên còn đắng hơn? Hại nàng mất giọng , hai ngày nay thể phát ra thanh."

      Nhất là sở trường bán nghệ của Miêu Thu Ngữ vừa khéo lại là ca hát, hai ngày thể gặp khách biểu diễn, mất rất nhiều "Khen thưởng", cách khác mất rất nhiều trân bảo trao đổi cơ hội cùng Hướng Lăng Ba ngủ, bảo Miêu Thu Ngữ sao có thể tha thứ cho người khởi xướng là đây?

      Vì thế Miêu Thu Ngữ cố ý lấy tất cả mật cùng cam thảo trong thuốc của Phục Thành Ngạn ra, làm cho cũng nếm thử vị "đắng" này.

      Phục Thành Ngạn đáng thương núp ở góc giường, cắn góc chăn, tròng mắt lệ quang óng ánh nhìn chằm chằm Hướng Lăng Ba, im lặng lên án .

      Cái này thể trách a! Ai bảo có thói xấu như vậy, toàn khai ít thuốc so với hoàng liên còn đắng hơn làm thuốc chữa bệnh.

      là đắng... Miệng của lúc lâu sau vẫn rất đắng.

      Hướng Lăng Ba bất đắc dĩ thở dài, chịu nổi ánh mắt oán hận của Phục Thành Ngạn so với oán phụ còn đáng thương hơn, từ trong vạt áo lấy ra bọc được giấy bao lại, khiến cho Phục Thành Ngạn hưng phấn trợn to mắt, môi ai oán trong nháy mắt biến thành cười tươi như hoa.

      "Ta biết là Lăng Ba đệ đệ đối với ta tốt nhất mà." Vui vẻ chụm hai tay tiếp nhận vật , Phục Thành Ngạn lập tức mở ra, cho viên mứt hoa quả vào miệng."Ăn ngon..." Cảm động muốn rơi nước mắt.

      Nhưng mà, có mùi hương nhàn nhạt thấm vào cổ họng , mùi kia phảng phất lại quấn chóp mũi , giống như mùi son phấn của "Tứ đại hoa khôi", nhưng lại hẳn như vậy...

      Hướng Lăng Ba bị hành động khoa trương Phục Thành Ngạn chọc cười, dịu dàng cười lan cánh môi hồng hào

      Thình thịch phanh…

      Thất thần chăm chú nhìn nụ cười môi Hướng Lăng Ba, Phục Thành Ngạn tim đập khỏi nhanh vài cái, loại cảm xúc tên là "Tâm động" nổi lên trong lòng, làm rất kinh hãi.

      Lăng Ba đệ đệ là người đàn ông, người đàn ông hàng giá , sao có thể sinh ra cảm xúc bình thường đối với đệ ấy?

      "Phục Thành Ngạn, huynh làm sao vậy?" Sao thoáng cái lại cười giống như thằng ngốc, thoáng cái lại thập phần nghiêm túc nhìn thẳng cậu?

      Hướng Lăng Ba bị ánh mắt Phục Thành Ngạn làm tóc gáy dựng lên, nhịn được vỗ vỗ bờ vai của , gọi.

      Phục Thành Ngạn bị ánh mắt lo lắng của Hướng Lăng Ba nhìn, "Lăng Ba đệ đệ, ta muốn hôn đệ... Ngô!" Lời cứ như vậy qua đại não liền thốt ra.

      Hướng Lăng Ba nắm chặt quyền, hành động cũng qua đại não, theo phản xạ đánh ra, hơn nữa trăm phần trăm thẳng trúng mục tiêu -- con mắt trái của Phục Thành Ngạn, hung hăng đánh khiến nằm thẳng giường giả chết.

      "Lăng Ba đệ đệ, ta chẳng qua chỉ đùa với đệ chút thôi, có cần xuống tay nặng như vậy ?" Ái chà, có phải mù hay ? Đau chết !

      Hướng Lăng Ba liếc mắt trừng Phục Thành Ngạn cái. Hôn cậu? phải là muốn chết sao?

      "Được được được, ta sai rồi, mong Lăng Ba công tử tha thứ cho ta, được ?" Buông tay che chỗ đau, Phục Thành Ngạn làm cho Hướng Lăng Ba thấy ràng viền mắt bị sưng đỏ -- đợi biến thành vết bầm màu đen, đê tiện lợi dụng lòng đồng cảm của Hướng Lăng Ba đối với .

      "Sau này đừng đùa như vậy nữa." Lạnh lùng cảnh cáo, Hướng Lăng Ba vẫn nhịn được mềm lòng với . Nhìn cũng hai mươi bảy tuổi, sao vẫn giống như đứa trẻ chưa trưởng thành?

      "Dạ dạ dạ, ta xin lỗi Lăng Ba đệ đệ tuấn mê người, Phục ca ca ta cũng dám có lần nữa." Phục Thành Ngạn liên thanh cam đoan, lại chỉ là lời hứa hẹn đầu lưỡi.

      "Ái chà, nghe giọng khí thế mười phần, có thể thấy được Phục công tử của chúng ta lúc đầu hấp hối, phục hồi bảy tám phần, đúng ?" giọng mềm mại tê dại lòng người vang lên, thu hồi lực chú ý của hai người.

      Tứ đại hoa khôi cùng nhau tiến vào trong sương phòng của Hướng Lăng Ba, người mới mở miệng chính là người lúc trước bị Phục Thành Ngạn làm hại hai ngày mở miệng được - Miêu Thu Ngữ.

      Hướng Lăng Ba lập tức thu lại căm tức mặt, thay vào đó hé ra khuôn mặt tuấn mỹ cười yếu ớt." Các tỷ tỷ sao lại rảnh rỗi đến sương phòng của Lăng Ba?" Ở trước mặt mỹ nhân, nụ cười bên môi cậu vĩnh viễn cũng biến mất.

      "Lăng Ba, việc lớn tốt, xong!" Liễu Nghênh Xuân bước liên tục tiến đến, tính ôm lấy cánh tay trái Hướng Lăng Ba."Sau khi Hoa ma ma biết đệ nhặt công tử về, bây giờ tức giận ngút trời nha!" Vốn là khuôn mặt nhắn xinh đẹp hơn người, lúc này tràn đầy kinh hoàng.

      "Chuyện gì xảy ra vậy? Sao Ma ma lại biết được?" Hướng Lăng Ba lại quá kinh ngạc chuyện Hoa ma ma phát , trong "Hoa Khôi các" tất cả mọi việc đều chạy khỏi pháp nhãn của Hoa ma ma.

      Chỉ là cậu rất hiếu kỳ, sao Hoa ma ma phát ra?

      "Lăng Ba, Tự Hà tỷ tỷ xin lỗi đệ..." Hạ Tự Hà rơi lệ liền rơi lệ, lập tức khóc ướt má phấn, điềm đạm đáng tiến sát Hướng Lăng Ba.

      "Tự Hà tỷ tỷ đừng khóc, trước tình từ đầu đến cuối cho Lăng Ba !" Hướng Lăng Ba đưa tay qua, vỗ bả vai yếu của Hạ Tự Hà.

      "Tự Hà tỷ tỷ nhất thời phát ma ma ở phía sau, liền thảo luận chuyện này... Lăng Ba, đệ phải tin tưởng tỷ tỷ cũng phải là cố tình ." Chỉ là cố ý mà thôi!

      Bởi vì bốn tỷ muội các nàng đối với việc Hướng Lăng Ba vì chăm sóc Phục công tử bên ngoài bay tới này, mà cự tuyệt ngủ chung với các nàng cảm thấy phi thường tức giận.

      Để cho Hướng Lăng Ba chiếu cố công tử này nhiều ngày như vậy, các nàng đều sắp có kiên nhẫn chờ đợi thêm rồi. Đợi thêm nữa, xinh đẹp của các nàng bởi vì giấc ngủ đủ mà trở nên tiều tụy .

      Để tránh vẻ đẹp của các nàng thực biến thành như vậy, các nàng đành phải quyết tâm, hi sinh Phục công tử mới quen biết lâu này.

      "Tự Hà tỷ tỷ, Lăng Ba biết tỷ cũng phải là cố tình muốn tiết lộ để ma ma biết." Bàn tay vì Hạ Tự Hà lau nước mắt, Hướng Lăng Ba mềm giọng trấn an.

      "Lăng Ba..." Hạ Tự Hà nức nở mấy tiếng, rồi lại nở nụ cười yếu ớt. uổng công nàng làm nhiều chuyện như vậy để đuổi Phục Thành Ngạn, tất cả đều đáng giá a! Rất đáng giá a!

      "Chỉ là các tỷ tỷ, nếu ma ma biết, vì sao còn qua đây quở trách Lăng Ba, cùng với đuổi Phục Thành Ngạn nhỉ?" Hướng Lăng Ba đưa ra nghi vấn.

      Lấy tính cách Hoa ma ma mặt trước dịu dàng, mặt sau nóng nảy, đáng ra sáng sớm liền đến cửa phòng cậu, trước đem cậu mắng máu chó đổ đầu, sau đó sai người trói gô Phục Thành Ngạn lại, đá ra Hoa Khôi các mới phải. Thế nhưng, sao bây giờ còn có phá cửa vào chứ?

      khoanh tay nhìn về phía cửa gỗ, là có chút quái dị.

      "Lăng Ba, ngươi có điều biết." Miêu Thu Ngữ dán lên phía bên phải Hướng Lăng Ba, vẻ mặt thành : "Trần đại nhân vẫn luôn vọng tưởng đến đệ kia lại tới cửa cùng ma ma thương thảo, lần này ra giá năm ngàn lượng mua đêm của đệ đấy!"

      Cái hành vi của lão biến thái khiến tỷ muội các nàng đều cảm thấy phi thường khinh thường, nhất là đối tượng là Lăng Ba đệ đệ mà các nàng thương sâu sắc.

      "Lăng Ba đệ đệ, đệ được tiếp khách nữa ." Từ đầu tới đuôi đều ở bên hóng mát Phục Thành Ngạn rốt cuộc có chuyện muốn ." được! Ta thể để cho đệ sống như thế, đệ theo ta !"

      cho phép Hướng Lăng Ba tiếp tục làm chuyện bán thân này.

      "Phục công tử, huynh cái gì? Lăng Ba của chúng ta từ khi nào tiếp khách ? tiếp cái khách nào chứ?" Cánh tay Đinh Liên Đông vốn muốn quàng lên cổ Hướng Lăng Ba liền cứng ở trung, kinh ngạc khó hiểu hỏi: "Lăng Ba, đệ chạy tiếp khách khi nào? Vì sao các tỷ tỷ biết?"

      “Đúng vậy! Lăng Ba, các tỷ tỷ đưa cho đệ trân bảo chẳng lẽ đủ? Nếu như đủ đệ cứ , đệ chỉ cần với các tỷ tỷ tiếng, các tỷ tỷ vì đệ lấy nhiều bảo vật hơn đến cho đệ." Liễu Nghênh Xuân ôm chặt cánh tay trái Hướng Lăng Ba, nước mắt trong hốc mắt cũng nhanh muốn rớt xuống.

      "Hay là Lăng Ba đệ có bí mật gì khó sao? Nếu tại sao muốn chạy tiếp khách chứ?" Miêu Thu Ngữ cũng thêm vào.

      Hướng Lăng Ba dở khóc dở cười, nghĩ được Phục Thành Ngạn thực ngây thơ như vậy, thực xem cậu là nam sủng Hoa Khôi các.

      "Ta nhận tiếp khách khi nào? Sao chính ta cũng biết được?" Cuối cùng, cậu vẫn ném vấn đề lại cho Phục Thành Ngạn.

      "Cái gì?" Tứ đại hoa khôi đều là ngẩn ra.

      Lấy lại tinh thần đầu tiên chính là Hạ Tự Hà." Đúng vậy, Phục công tử, Lăng Ba của chúng ta tiếp khách lúc nào? Tiếp khách nào chứ?" Nàng quay đầu lại hỏi Phục Thành Ngạn.

      "Lăng Ba đệ đệ phải nam sủng Hoa Khôi các sao?" Phục Thành Ngạn thất thần lúc lâu mới hỏi.

      "Sao Lăng Ba lại là nam sủng Hoa Khôi các? Cậu ấy chính là con nuôi quí nhất của chủ nhân Hoa Khôi các -- Hoa ma ma, sao có thể để cậu ấy làm nam sủng?" Dù cho các nàng nguyện ý, Hoa ma ma cũng muốn.

      "Lăng Ba là hộ vệ Hoa Khôi các, bảo hộ cho người khác ở Hoa Khôi các làm bậy." Nể tình Phục Thành Ngạn là soái ca, Liễu Nghênh Xuân có lòng tốt giúp giải trừ nghi hoặc.

      "Kia... Vì sao mỗi đêm cậu ấy đều thay phiên ngủ với từng vị nương trong các người?" Đây mới điểm là để ý nhất.

      "Đó là bởi vì cùng Lăng Ba ngủ chung quy có loại cảm giác an lòng, ngủ ngon hơn chút." Tứ đại hoa khôi cảm thấy có vấn đề gì trả lời.

      "Là nguyên nhân này sao? Lăng Ba đệ đệ?." Phục Thành Ngạn hỏi Hướng Lăng Ba bị tứ đại hoa khôi vây quanh.

      " sai, chắc là nguyên nhân này." Nghĩ nghĩ, Hướng Lăng Ba gật gật đầu."Dù sao cùng các nàng ngủ đêm, ta có thể nhận được trân bảo, cớ sao mà làm chứ?"

      Đếm chút số trân bảo đủ để sống ba đời vô ưu vô lo đó!.

      là cuộc sống khiến cho người ta muốn hướng tới! Phục Thành Ngạn trừng lớn hai mắt, nghĩ tới chính mình thế nhưng đem người có trọng trách hộ vệ trở thành nam sủng họa thủy vì tiền bán rẻ tiếng cười, khiến người sau rơi lệ.

      "Phục công tử cũng cần cảm thấy kinh ngạc, ít phú hào quan lớn đến Hoa Khôi các chỉ tên muốn Lăng Ba hầu hạ bọn họ, chỉ là đều bị Hoa ma ma cho ở ngoài cửa." Liễu Nghênh Xuân tiếp tục .

      Lúc Hướng Lăng Ba mười ba tuổi năm ấy chính thức trở thành hộ vệ Hoa Khôi các, từ ngày đó trở , ngắn ngủi mấy năm ít người có "Ý tưởng" thay "Chuộc thân" , chỉ là sau này khi bọn biết Hướng Lăng Ba là hộ vệ, cũng chỉ có thể mỗi ngày đến Hoa Khôi các xa xa nhìn lén cậu mà thôi.

      "Chỉ là nếu như Lăng Ba thực nguyện ý 『 tiếp khách 』, tứ đại hoa khôi chúng ta nhất định bị “hạ đài”." Liễu Nghênh Xuân rất tự tin với dung mạo của Hướng Lăng Ba.

      " Nghênh Xuân ngu ngốc, Lăng Ba mới tiếp khách, cậu ấy là của chúng ta." Mặt khác ba vị hoa khôi ràng đối với lời Liễu Nghênh Xuân phản đối ngớt.

      Liễu Nghênh Xuân bị mắng, nháy đôi mắt bất lực liếc về phía Hướng Lăng Ba.

      "Ta nghĩ Nghênh Xuân tỷ tỷ cũng phải là có ý này, các vị tỷ tỷ đừng hiểu lầm, Nghênh Xuân tỷ tỷ sao có thể để ta tiếp khách đây?" Tiếp nhận tín hiệu cầu cứu của Liễu Nghênh Xuân, Hướng Lăng Ba nở nụ cười nhạt mê hoặc chúng sinh hỏi lại.

      "Đúng đúng đúng, Lăng Ba đệ cái gì là cái đó." Ba vị hoa khôi bị nụ cười như luồng điện lập tức làm tê dại thể tự hỏi.

      "Lăng Ba, Nghênh Xuân tỷ tỷ biết ngay đệ hiểu ta nhất." Liễu Nghênh Xuân rất là cảm động, nhiệt tình đối với Hướng Lăng Ba “đầu hoài tống bão”. (đầu hoài tống bão: ôm ấp thương để đạt mục đích)

      Phục Thành Ngạn nhìn cảnh tượng năm người kề sát trước mắt, ràng bây giờ Hướng Lăng Ba đứng ở hoàn cảnh mà bao nhiêu nam nhân đều tha thiết ước mơ, được bốn đại mỹ nhân xinh đẹp như tiên nữ trời ôm chặt, đàn ông bình thường nhất định mừng rỡ như điên, lập tức hóa thân làm cầm thú vô sỉ, nước bọt chảy ròng; nhưng mà Hướng Lăng Ba lại chỉ lộ nụ cười nhợt nhạt, bộ dáng hoàn toàn bị hấp dẫn.

      Quỷ dị! là quỷ dị!

      "Hướng Lăng Ba – con đây là có ý gì?"

      tiếng rống giống như sư tử Hà Đông chất vấn truyền đến, ván cửa bị cái đùi đẹp được bảo dưỡng thỏa đáng đá văng, Hoa ma ma hóa thân thành rồng phun lửa xuất .

      "Hướng Lăng Ba, con dám cả gan lừa gạt ta, lén nhặt đàn ông về Hoa Khôi các, rốt cuộc con có để ta vào mắt hay ?!" Hoa ma ma tức sùi bọt mép, trâm cài đầu lung lay chập chờn.

      " có." Hướng Lăng Ba đứng ở trung tâm của tứ đại mỹ nhân chút nghĩ ngợi trả lời.

      Tứ đại hoa khôi ai cũng thu lại tay bé quấn người cậu, chăm chú che hai mắt, dám nhìn thảm kịch kế tiếp.

      Lăng Ba a Lăng Ba, sao đệ dám với ma ma đệ chưa từng đem bà để vào mắt? Quả thực là hành động tìm chết mà!

      Phục Thành Ngạn vận sức chờ phát động, tính toán chờ Hoa ma ma vừa ra tay bảo vệ tốt cho Hướng Lăng Ba, để cậu bị chút thương tổn nào.

      "Hướng Lăng Ba, con nhìn lão nương con là ta ngậm đắng nuốt cay từ lúc con bi bô tập nuôi dưỡng đến lúc này, cũng phải ngẫm lại ta lúc rãnh rổi còn phải giúp con cự tuyệt phú hào quan lớn muốn con, giúp con bảo tồn trinh tiết của con cho tới bây giờ, tiểu tử lương tâm này, con thế nhưng để lão nương vào mắt..." Hoa ma ma tức giận đến váng đầu mắt hoa, quả muốn dạy dỗ " đứa con bất hiếu" biết điều này trận.

      Bước tới phía trước vài bước, tới gần Hoa ma ma lửa giận hừng hực, Hướng Lăng Ba lại là nhàn nhạt, cười yếu ớt."Ma ma, Lăng Ba phải để người vào mắt, mà là bởi vì vạn nhất Lăng Ba mù, thể nhìn thấy dung nhan xinh đẹp của ma ma; nhưng nếu như Lăng Ba để ma ma ở trong lòng, cho dù sau này Lăng Ba mù, câm , điếc, cũng nhớ kỹ ma ma, trọn đời quên ."

      " Tiểu tử ba hoa!" Hoa ma ma vốn lửa giận ngút trời, lại bị dăm ba câu hoàn toàn dập tắt, trái lại còn thêm thương . "được được, tại sao có thể nguyền rủa chính mình như vậy? Mau, phun hớp nước miếng lại ít câu may mắn."

      "Ma ma, Lăng Ba xin lỗi người, có thông báo người tiếng liền mang người về Hoa Khôi các, là lỗi của Lăng Ba. Để tỏ lòng ta tình sửa đổi, từ đêm nay trở , Lăng Ba giọt nước cũng đụng, miếng cơm cũng ăn, mãi đến khi ma ma ngài hết giận , Lăng Ba mới nguyện ý ăn uống."

      mặt đích thực rất chân thành, khiến Hoa ma ma luôn luôn sủng ái cậu cực kỳ đành lòng."Tại sao có thể ăn uống chứ? Làm tổn thương thân thể làm sao bây giờ? Ma ma trách con mang người về, vì thế con ngàn vạn lần đừng ăn uống nha!"

      "Ma ma, ngài thực giận Lăng Ba?" Thành ý mặt hề thấp xuống dù chỉ là nửa phần.

      " giận, ma ma tức giận." Hoa ma ma dùng sức lắc đầu, trâm cài đầu lóng lánh ánh kim.

      "Đa tạ ma ma, ma ma hiểu con nhất." Ở khuôn mặt đầy phấn son của Hoa ma ma ấn xuống nụ hôn khẽ, động tác này lại làm cho Hoa ma ma như mở cờ trong bụng.

      "Hài tử ngốc, tạ ơn cái gì chứ?" Hoa ma ma dịu dàng .

      Phục Thành Ngạn cùng tứ đại hoa khôi đứng ở bên, nhìn tình cảnh mẹ con thân cận này, khỏi chậc chậc lấy làm kỳ lạ; Phục Thành Ngạn rốt cuộc hiểu vì sao Hướng Lăng Ba nhận được đông đảo đại mỹ nhân trong Hoa Khôi các ưu ái sâu.

      Chỉ cần khuôn mặt tuấn mỹ khuynh quốc khuynh thành của cậu đủ để bắt hơn phân nửa lòng mỹ nhân, hơn nữa còn khéo dỗ ngon dỗ ngọt lòng người, liền hoàn toàn lấy toàn bộ trái tim của các mỹ nhân!

      "Cậu -- chính là nam tử Lăng Ba nhặt về?" hồi thất thần, Hoa ma ma liền nhìn thấy người nằm nhờ giường con nuôi, Phục Thành Ngạn, trong đôi mắt đẹp lên tia tinh quang.

      "Đúng vậy."

      "Xem ra bộ dạng rất tốt." Hoa ma ma lưu tình chút nào .

      Phục Thành Ngạn cười khổ, đây coi như là ca ngợi hay là kháy ?

      Nhưng cũng khó trách Hoa ma ma, gặp qua Hướng Lăng Ba tuấn mỹ giống như dính chút nhân gian khói lửa này, lại khí bức người, có nhiều nam tử phong lưu tài hoa hơn nữa cũng lập tức trở nên hấp dẫn người, trong mắt đám nữ nhân ở Hoa Khôi các này những nam tử đó sợ rằng cũng chỉ là nhân trần !

      "Nghe vết thương của cậu ổn bảy tám phần rồi, có thể khỏi đây chứ ?" Hoa ma ma tiếp tục lấy thái độ người có địa vị cao lại nhân nhượng trước người có địa vị thấp chuyện với Phục Thành Ngạn.

      "Vâng, ta lập tức rời liền, gây thêm phiền phức cho ngài." Mặc dù vạn phần muốn rời khỏi săn sóc của Lăng Ba đệ đệ, nhưng mẹ của người ta đuổi người, cũng thể thuận theo, tự rời cứu mình.

      "Cậu ở Hoa Khôi các của ta ăn ở phải trả tiền mấy ngày, bây giờ lại muốn vỗ mông chạy ?" Hoa ma ma vẻ mặt nguy hiểm .

      "Ma ma!" Tứ đại hoa khôi cả kinh.

      Thế này là thế nào, ma ma phải lập tức trói gô Phục Thành Ngạn đánh ra khỏi Hoa Khôi các, mà là có ý định để ở lại?

      Hướng Lăng Ba cũng là đầy bụng nghi vấn, nhưng có biểu ra ngoài.

      " biết ý của Hoa ma ma là?" Phục Thành Ngạn cẩn thận từng li từng tí hỏi.

      "bây giờ Hoa Khôi các đủ người làm tiểu nhị, cậu ở đây giúp chiêu đãi khách nhân, mãi đến khi cậu trả hết nợ mới thôi." Hoa ma ma ra điều kiện.

      " thể!" Lời này vừa ra, đưa tới tiếng la cực lớn.

      " gì thế?" Hoa ma ma nhướng đôi mày liễu được vẽ xinh đẹp tuyệt trần, nhìn biểu tình kích động khó có được của bốn hoa khôi sủng ái xuất .

      "Ma ma, chúng ta biết thân thế Phục công tử, sợ rằng mang đến phiền toái cần thiết cho Hoa Khôi các." Miêu Thu Ngữ tâm tư tinh tế lập tức ra nguyên nhân làm người ta thể tin phục, đưa tới cái gật đầu tán thành của các đại hoa khôi.

      "Chuyện này..." Hoa ma ma trầm tư.

      "Đúng vậy, ma ma, ngài trước giờ cũng dễ dàng giữ lại người lai lịch , phải là vì nguyên nhân này sao?" Đinh Liên Đông thêm vào câu.

      "Hoa ma ma, Thành Ngạn cam đoan mang đến cho Hoa Khôi các bất cứ phiền phức gì ." Phục Thành Ngạn cam đoan.

      làm việc luôn luôn dè dặt cẩn thận, chỉ là lần này có lường trước Phong Vô Kỵ lại trở thành tay sai của cẩu quan thừa tướng kia, mới có thể tính sai bị thương; bất quá, cũng coi như trong họa gặp phúc.

      Nhìn Hướng Lăng Ba câu, biết cậu có muốn giữ lại ?

      Nghĩ tới điều này, Phục Thành Ngạn hơi run sợ chút, bởi vì đáp án của Hướng Lăng Ba thế nhưng so với người đứng đầu là Hoa ma ma còn quan trọng hơn, điều này cần cẩn thận suy tư.

      "Ta tin Phục công tử. Hơn nữa, ta tin cũng có ai dám can đảm đến Hoa Khôi các của ta đập phá." Hoa ma ma tràn đầy tự tin .

      Tứ đại hoa khôi khuôn mặt xinh đẹp đau khổ, các nàng đương nhiên biết có người dám đến Hoa Khôi các đập phá, chỉ cần Hoa ma ma ở bên gối "Người nào đó" oán giận mấy tiếng, nhân mã đập phá cũng bị tra xét cả nhà, đến đồng cũng lưu lại cho .

      Nhưng, khi Phục Thành Ngạn lưu lại, lực chú ý của Hướng Lăng Ba bị đoạt phần, vốn đủ phân cho các nàng, sao có thể dễ dàng để người đến chia sẻ Hướng Lăng Ba?

      "Ma ma..." Liễu Nghênh Xuân mở miệng, lại bị Hoa ma ma cắt ngang.

      "Được rồi, đừng nữa, ta quyết định." Hoa ma ma bá đạo quyết định tất cả, cho phép người khác nhiều thêm câu ."Cậu, từ ngày mai trở , đến phòng khách giúp đỡ, Lăng Ba dạy tất cả cho cậu. Bây giờ cậu có lời gì muốn ?" Hoa ma ma mị nhãn nhìn về phía Phục Thành Ngạn vẫn ngồi giường.

      "Thành Ngạn cảm tạ ma ma để cho Thành Ngạn lưu lại, Thành Ngạn nhất định đem hết toàn lực giúp đỡ Hoa Khôi các." Phục Thành Ngạn chắp tay lại thi lễ, vô cùng cung kính .

      Hoa ma ma gật gật đầu, chuyển hướng tứ đại hoa khôi, "Bốn người các con còn ở đây làm cái gì? Còn mau theo ta chào hỏi khách khứa! Đêm nay Trần đại gia dẫn theo vài bạn bè đến, các con sử dụng tài nghệ tốt nhất của mình chiêu đãi bọn tốt."

      Ha hả, nghĩ đến thu nhập tối hôm nay, Hoa ma ma liền cười đến toe toét.

      "Ma ma..." Các hoa khôi làm nũng nghe lệnh, cam nguyện theo Hoa ma ma khỏi phòng của Hướng Lăng Ba, khi khỏi sương phòng, còn quên hung hăng nhìn chằm chằm Phục Thành Ngạn.

      Đối mặt với từng người vô tình nhìn chằm chằm, Phục Thành Ngạn chút ảnh hưởng cũng có."Lăng Ba đệ đệ, từ ngày mai trở , xin đệ chỉ giáo nhiều hơn." cười rất nịnh nọt .

      " có gì. Huynh nghỉ ngơi trước, ta ra ngoài ." Hơi gật đầu, Hướng Lăng Ba cũng thêm nữa, xoay người rời khỏi sương phòng.

      Phục Thành Ngạn cười rất thích thú, cũng muốn rời khỏi Hoa Khôi các sớm như vậy; chỉ là, đầu tiên phải giao tất cả công việc lại cho đại sư huynh. Vấn đề là, dùng cách nào đây?
      Last edited by a moderator: 27/9/14
      Khủng Long, Kimiko, Haruka.Me019 others thích bài này.

    4. Tiểu Yên

      Tiểu Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      340
      Được thích:
      3,952
      nếu có gì thay đổi mình có edit cho xong truyện này, đẩy nhanh tiến độ coi như mừng tân gia cungquanghang luôn, ngày chương hii
      janenguyen thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Quá năng suất :)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :