PHƯỢNG THIÊN HẠ [PHIÊN NGOẠI ]
Tác giả: Nguyệt Xuất Vân
Edit: Doraneko (Mèo béo)
Nguồn: http://pe3tapchoi.wordpress.com/
Tiết tử
Ta tên là Hoàng Phủ Sơ, năm nay mười tuổi, phụ hoàng và mẫu hậu đều gọi ta là Sơ nhi, mà ta cũng rất
thích cái tên này. Duy chỉ có ca ca đáng ghét Hoàng Phủ Doanh kia
bao giờ gọi tên ta,
toàn gọi ta là Kê bà bà.
Đơn giản vì ta từng
, lúc trưởng thành xông xáo giang hồ
dùng họ “Cơ” của phụ hoàng. Đơn giản vì ta luôn thích dịch dung thành lão bà bà.
Dĩ nhiên, người đại lượng như bản công chúa
vì việc
gọi ta là Kê bà bà mà tức giận. Thứ mà ta
chịu được nhất là biệt hiệu trân châu hồ ly của
. Biệt hiệu này
phải do
tự đặt mà là do các sư phụ đặt cho, bởi vì
quá ư là giảo hoạt. Trân châu nghĩa là khéo đưa đẩy, hồ ly nghĩa là người giảo hoạt, trân châu hồ ly chính là người giảo hoạt khéo đưa đẩy, ta
bao giờ thừa nhận giống trân châu hồ ly là giống hồ ly cao quý
Ta là gà,
là hồ ly, chuyện này chẳng khác gì
ta
bị
bắt nạt.
Gọi
tiếng ca ca, nhưng kỳ
ra trước ta chưa đầy thời gian nửa nén hương. Nghe mẫu hậu
, từ lúc sinh ra ta
gầy đáng thương, còn
lại trắng trẻo bụ bẫm, ta rất nghi ngờ chuyện
biết bắt nạt ta từ trong bụng mẹ. Chắc chắn đó là lý do ta gầy tới mức này, ngay cả chuyện lọt lòng mẹ cũng
đánh lại
nên phải ra sau, cam chịu cả ngày bị
ép gọi ca ca.
Luận võ công, ta đánh
lại
.
có
đống sư phụ,
riêng tứ đại thân vệ của mẫu thân mà còn có hai đại danh sĩ của phụ hoàng.
Sư phụ của ta lại
nhiều lắm, quanh
quẩn lại cũng chỉ có Quý thái y dạy ta y thuật, Đường Ngọc tướng quân dạy ta dùng độc, ngoài ra còn có
sư phụ dạy ta thuật dịch dung.
tới giờ ăn trưa, phụ hoàng và mẫu hậu
có ở trong cung, đám nô tài bận rộn
lại chuyển đồ ăn xuống bàn, ta cũng là
trong số đó. Lúc này, ta
trở thành
cung nữ,
ai ở đây có thể nhận ra ta.
Lúc đặt đồ ăn xuống, ta còn cố ý hạ độc vào bát của hồ ly ca ca, đây là thuốc ta mới chế tạo, cũng chưa biết người dùng
có cảm giác gì.
Ta nhìn hồ ly thong thả dùng bữa, trong lòng dương dương đắc ý nhìn
ăn xong mới ra ngoài xóa lớp dịch dung bước vào.
Nhưng mới ăn được
nửa, ta bắt đầu cảm thấy đau bụng, tê tê ngứa ngứa làm người ta
chịu nổi. Vừa định vứt bát cơm
xuống đất nằm lăn lộn
thấy hồ ly ngồi bên thở dài. “Hại người cuối cùng lại thành hại mình.”
Ta chợt hiểu ra,
đổi bát cơm cho ta,
ngờ thân thủ của
nhanh tới mức này.
“Làm sao ngươi biết ta hạ độc?” Ta ôm bụng, nghi ngờ hỏi.
Hồ ly khoanh tay cười cười: “Cung nữ muội dịch dung hôm nay cao hơn muội.”
Ta quên mất việc
cà kheo rồi, đúng là sơ suất.
“
đúng, trước kia ta cũng đâu có
cà kheo, sao lần này lại bị ngươi phát
?” Ta càng thêm nghi ngờ hỏi.
“Ca ca thấy
đơn nên mới chơi cùng muội thôi, cũng nhân tiện cho muội
trừng phạt nho
.” Hồ ly cười cười, chỗ khóe mắt hơi nhăn lại kia, càng nhìn càng thấy giống phụ hoàng.
Chơi trò hạ độc với ta, đây là hồ ly ca ca sao? Ta nghi ngờ
do người khác dịch dung thành, trong lòng hiếu kỳ đưa tay nhéo hai má. Mặt hồ ly chợt đen lại giống phụ hoàng như đúc. Mỗi lần mẫu hậu trêu chọc phụ hoàng hay nhéo má phụ hoàng, vẻ mặt của phụ hoàng chính là thế này.
“Thuốc giải?” Thấy ta ôm bụng khó chịu,
cau mày hỏi.
Ta đau tới toát mồ hôi, mè nheo
: “Ta vẫn chưa nghiên cứu thuốc giải.”
Hồ ly nghiến răng. “
có thuốc giải mà dám lôi ca ca ra thử độc?”
trừng mắt nhìn ta thêm
cái mới bế ta ra khỏi ghế, sau khi phong bế mấy huyệt đạo
người, cảm giác đau đớn cũng dần tiêu tan.
ra độc này
hại được người, nó chỉ khiến người ta khó chịu trong giây lát,
lòng ta nào dám ngộ sát hồ ly, dù sao
cũng là ca ca của ta. Nhưng biểu
hôm nay của hồ ly
tệ, biết dùng nội lực giúp ta giải đau đớn, đồng thời còn bế ta tới chỗ Đường sư phụ giải độc.
“Ca muốn
giang hồ xông xáo, nếu muội nghe lời ta, ta
dẫn muội theo!” Hồ ly nháy mắt quyến rũ ta.
“Ta nghe, ta nghe.” Ta vội vàng đáp ứng, xông xáo giang hồ, điều kiện của hồ ly hấp dẫn như vậy, có bị trách phạt cũng có đồng minh.
“Được, vậy thừa dịp phụ hoàng và mẫu hậu
có ở đây, chúng ta tranh thủ
luôn thôi!” Hồ ly ngó nghiêng bốn phía, lặng lẽ mang theo ta xuất cung.
Dĩ nhiên, sư phụ của ta và sư phụ của hồ ly cũng lén
theo bảo vệ. Nhưng chỉ cần bọn họ
xuất
, chúng ta cũng coi như
thấy bọn họ.
Ta và hồ ly tiếu ngạo giang hồ suốt mấy tháng, tự do tự tại. Nhưng điều khiến ta căm tức nhất là cái tên Kê bà bà cũng bị rêu rao khắp thiên hạ.
“Muội
thấy cái tên Kê bà bà rất dễ thương sao?” Hồ ly híp mắt
.
Đúng vậy, rất dễ thương, nhưng với điều kiện là
có trân châu hồ ly ngươi.