1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây - XK]Quay ngược thời gian - Kiều Ninh (19+) C8.1

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      chương 7(Tt)

      Ly Ly hoàn toàn ngây người, thò tay vuốt ve hoa văn của ghế dựa bằng gỗ, cùng với khắc hoa lộng lẫy phức tạp. Chúa ơi, dĩ nhiên là cái ghế dựa kia lúc trước thấy ở tiệm đồ cổ cả Edmund!


      “Berkeley phải nhà chuyên thiết kế nội thất của hoàng thất sao?” chợt sợ vừa vui mở to mắt. Được biết, nhà thiết kế ngự dụng (thứ vua dùng) của hoàng thất tính tình cao, tính cách nhiều cổ quái, ngay cả là quý tộc cũng rất khó mời được bọn họ ra tay.


      “Xem ra nghe Agnes ít chuyện hoàng thất.” tự động cân nhắc ra giải thích hợp lý.


      Ly Ly chột dạ. ra đây là tri thức liên quan đến đồ cổ mà mang theo từ thế kỉ 21, bà ngoại sớm muốn nhớ kĩ vô số nhà thiết kế nội thất thời trung cổ Châu Âu, cùng với phong cách thiết kế, mới có thể bị lỗ hoặc tránh cho con mắt tinh tường biết kho tàng mà bỏ sót bảo bối.


      phát vẻ mặt khác thường, Worth hãy còn xuống: “Ngày đó lúc vào hoàng cung trùng hợp tình cờ gặp Berkeley, gã vừa qua Trung Quốc chuyến, gã thích phụ nữ Đông Phương khung xương mảnh mai, vì thế nhân cơ hội cùng gã nhắc tới chuyện ghế dựa, gã đáp ứng ngay, còn tự mình trông coi.”


      Xem thân mình bé bỏng thụt vào ghế dựa thiết kế khéo léo y theo hình thể của phụ nữ Đông Phương, lồng ngực ấm áp, tựa như thấy bảo bối quý giá của chính mình, ổn thỏa tốt đẹp bị bắt giấu ở chỗ an tâm.


      Cặp mắt xanh mềm mại, nhịn được nghiêng người hôn khuôn mặt nhắn của . Chứa ơi, thảm này rồi.


      “Ghế dựa này …. Là muốn tặng cho tôi?” Ly Ly vẫn cứ kinh ngạc, trong lòng bỗng dâng lên nỗi chua xót, phản đối, mà là bởi vì vui sướng.


      Đây là duyên phận sao? Chủ nhân của ghế dựa này thể ngờ là từ hơn trăm năm sau xuyên qua tới đây! Rốt cuộc đem mang đến thời này, là ghế dựa này, hay là đồng hồ cổ của Worth? Hay là hai cái? hoàn toàn bị làm cho hồ đồ rồi.


      “Đương nhiên.” cao ngạo biểu thị công khai. “Ngoài em ra, có ai có thể ngồi ghế dựa này.”


      “A.”


      “A? Đây là em đáp lại cho sao?”


      “Ừm hừm.” kiêu ngạo híp mắt mỉm cười, giống mèo con rụt người lại.


      “Lại đây, em tiểu ma nữ biết đáp lại này.” tự giác bị quyến rũ toát ra của ghim giữ hai tròng mắt, trong cơ thể nổi lên ngọn lửa nóng, máu nóng sôi, dục vọng của cần cái lối ra.


      Worth tay đỡ lấy thanh dựa của ghế, ngồi xổm xuống, bộ ngực mạnh mẽ nghiêng về hướng , nâng lên gương mặt rực rỡ cười lúm đồng tiền của , nhiệt tình dây dưa miệng lưỡi của .


      “A…..” khẽ vặn, hai tay vòng lên sau gáy cường tráng của , đem thân mình mềm mại của mình dựa về phía . Thời gian này bọn họ chỉ cần chạm vào nhau, đến cuối cùng diễn biến thành như vậy, liều mình triền miên tựa như tách rời nhau.


      Phát ngón tay cố gắng kéo mở đại buộc y phục của , giữ chặt tia lí trí cuối cùng, gương mặt vừa lùi ra sau, lưỡi mềm từ trong miệng lui lại.


      được, ở trong này, làm sụp lễ vật của tôi.” đẩy ngực . Bắp thịt giấu ở dưới áo đều buộc chặt lên, có thể thấy được dục vọng của có bao nhiêu đáp lễ.


      Worth nheo cặp mắt xanh, giống như con sư tử nóng nảy, trái cổ khêu gợi theo hơi thở gấp cao thấp cuồn cuộn.


      Ly Ly cười duyên, tiến lên mơn trớn trái cổ của , chậm rãi hướng lên , cố ý hơi khêu gợi môi mỏng, dán tại bên tai nhàng thổi hơi. “Vì đáp tạ lễ vật của , có thể ôm em trở về phòng ?”


      Worth chấn động, bị khiêu khích vô cùng phấn khởi, lập tức đem ôm lấy, chuyển ra thư phòng, vừa vào phòng liền cúi đầu mãnh liệt mút hôn đôi môi mềm sưng đỏ của , cũng phải bị động tiếp nhận, mà cũng chậm rãi đuổi kịp nhịp điệu, chủ động tấn công khu vực nhạy cảm của .


      Ngay tại lúc hai người đều xúc động sâu sắc bởi ham muốn tăng vọt, cửa phòng bỗng bị gõ hai cái, theo sau là giọng của nữ quản gia Mia vang lên. “Công tước, hoàng thất truyền lệnh quan tới chơi, ông ấy nữ hoàng truyền triệu ngài đến tấn kiến.”


      “Đáng giận!” Worth ngừng rủa thầm, ảo não mút sâu cánh môi Ly Ly, muốn cứ như vậy buông miệng.


      thôi, em đợi .” Nằm ở tơ lụa mềm mại trắng nõn ấm áp như vậy với , che mắt, vai quyến rũ hơi lộ ra làm bụng dưới của căng thẳng, toàn thân máu đông lại nhắm thẳng giữa dục vọng.


      Worth mắng tiếng, rất cam lòng xuống giường, bước chân giẫm vừa nặng vừa trầm, trước khắc vừa đem kéo ra cửa lại lại vòng trở về, nghiêng người hôn gần như hít thở thông mới thả người.


      “Em nằm đây cho , đâu cũng cho phép .” Worth táo bạo ra lệnh, xem nghịch ngợm cười khanh khách, mới giống như quá mong muốn xoay người rời .


      Ly Ly xoay người ghé vào giường lớn tràn ngập mùi của , con ngươi đen trong sáng cười đến cong cong, lần đầu muốn theo mệnh lệnh của mà làm, đâu cũng , cứ nằm ở giường , đợi trở về sưởi ấm .


      trận ầm ỹ quấy nhiễu mộng đẹp của Ly Ly.


      xoay người ngồi dậy, tay dụi mắt, nhìn phía rèm gấm cửa sổ đưa lên , phát sắc trời tối, tựa hồ ngủ rất lâu.


      Tóc đen rối tung, vươn cái eo lười nhác, xương sườn đau trận. A, cái bó ngực chết tiệt này làm cho sắp thở nổi, thời đại này phụ nữ cứ khăng khăng thích mặc cái ấy, người ở chốn lạ, thể tùy tục a.


      Ly Ly xuống giường, đến cạnh cửa, vừa mở cửa liền nghe thấy đại sảnh truyền đến tiếng thét chói tai của Emily, rung đến phát đau màng nhĩ.


      họ, làm sao có thể như vậy! làm như vậy sợ đánh mất mặt mũi gia tộc Holt sao?” Emily giọng mũi đáp lại, kêu khóc khàn cả giọng, phảng phất như trời sập xuống, đè ngã mọi thứ ta có.


      Worth là tất cả của Emily sao? Ly Ly cười chế nhạo kéo môi, chầm chậm di chuyển xuống cầu thang, theo tiếng của Emily đến nơi, thong thả vào đại sảnh bàn chuyện.


      Vừa thấy thân, Emily tức hận mắng chửi: “Nó nhiều lắm chỉ có thể làm tình nhân của , làm sao có thể ở trước mặt nữ hoàng muốn kết hôn với nó?”


      Tim Ly Ly đập cái, kinh ngạc gì. Đôi mắt chuyển động, nhìn sang khuôn mặt trầm lặng của Worth, thoạt nhìn tâm tình được tốt, ngồi ở ghế sofa, cánh tay chống cằm.


      “Mày vui lắm sao? Vì mày, họ dám trước mặt nữ hoàng, từ chối đại sứ Bỉ đưa ra cuộc hôn nhân, con nô lệ như mày đây vượt qua được công chúa Weiya Anno sao?”


      “Emily, chuyện này liên quan đến , lập tức rời .” Worth nâng khuôn mặt u lên, ánh mắt lại nhìn thẳng Ly Ly.


      Ly Ly khiếp sợ thôi. “Đây là ư? với nữ hoàng muốn lấy em sao?”


      Đường cong buộc chặt của bộ mặt Worth mềm , giọng cũng dịu mấy phần. “ sai.” Trong nháy mắt bật thốt lên câu kia, ngay cả chính cũng sửng sốt, mới phát chiếm giữ sinh mệnh của .


      thích kiêu ngạo của , cũng thích luôn cùng đối chọi gay gắt, thiếu , sinh mệnh của thảm họa buồn tẻ.


      cũng biết, bảo bối Đông Phương kiêu ngạo của có thể nào chịu uất ức làm tình nhân của người đàn ông, theo như hiểu biết của với , tư tưởng biết từ đâu tới đây kia của , cho rằng chuyện hôn nhân này cùng thân phận địa vị quan hệ, mà là liên quan đến hai người nam nữ có nhau hay .


      .


      thương .


      Giữa bọn họ ngay từ đầu tồn tại giai cấp, đối xử với bằng thái độ kiêu ngạo mà người người có mắt đều thấy, vẫn là phụ nữ thứ nhất dám dùng nắm đấm với .


      Có lẽ từ nháy mắt vung đấm với kia, trong lòng liền in dấu bóng hình của . chiếm giữ tất cả sinh mệnh, kia có nghĩa gì? Cả đời đời dây dưa.


      , cũng bác bỏ, rất vui cùng con sư tử cái kiêu ngạo này dây dưa đời.


      Nhưng bất ngờ ngoài dự đoán đến --


      Ly Ly kêu sợ hãi. “ thể cưới em!” Điên rồi điên rồi! thuộc thời này, muốn thế nào cùng kết hôn?


      sớm làm tốt đoạn vượt qua thời , chuẩn bị tâm lý ngày nào đó phải kết thúc tình cảm lưu luyến này, cho nên mới kịp thời đương ân ái, cũng kháng cự điên cuồng đòi hỏi của .


      Sắc mặt Worth trầm xuống, đôi mắt xanh nhấp nháy tia sáng nhắc nhở nguy hiểm. “Vì sao?”


      là cỡ nào thân phân tôn quý, vì , từ chối cuộc hôn nhân với công chúa nước Bỉ, còn trước mặt nữ hoàng cùng đại sứ ngoại quốc, tuyên bố người được chọn là vợ của chỉ có , còn ai khác.


      mặt hề có vẻ vui mừng, còn kêu lớn thể cưới ?!


      Ly Ly buồn phiền nắm chặt làn váy, trong khoảng thời gian ngắn cũng biết nên thế nào giải thích với : “Worth, hãy nghe em , chúng ta thể kết hôn –“


      “Hừ hừ, sớm nhìn thấu bộ mặt của nó rồi đấy.” Emily bỗng nhiên xen mồm.


      Lại như thế nào, tình nguyện thua công chúa nước Bỉ, cũng muốn thua dưới tay của con nô lệ Trung quốc, nếu họ thể cưới người khác, vậy đương nhiên giúp đỡ công chúa Weiya Anno.


      đây là có ý gì?” Người hỏi là Ly Ly, bị người xen mồm đủ vui, ra rất muốn nghe chút xem Emily lại nhìn thấu cái gì.


      “Mày tiếp cận họ, phải là vì được đến cái đồng hồ cổ kia sao?” Emily gạt môi cười lạnh, chuyển sang vẻ mặt xanh mét của Worth, : “Nó từng chính miệng với Agnes, nó lựa chọn ở lại nhà Holt, mỗi ngày phải nhẫn nại chịu khổ nhìn đến , ra tất cả đều là vì lấy đồng hồ cổ, nếu sớm rời . A, đúng, nó còn , ra so lên với , nó còn ưa Simon hơn.”


      Ly Ly chấn động, ánh mắt kinh ngạc. Phải, những lời này quả , nhưng đó là khi phản ứng giận dỗi đáp lại chế nhạo của Agnes, bởi vì muốn thừa nhận chính mình phải lòng Worth….. Emily làm sao mà biết được?


      Chẳng lẽ là Agnes? , có khả năng. Agnes đối như chị em, nếu muốn hại , cần thông qua Emily. Theo phỏng đoán, hẳn là Emily mua chuộc được nữ bộc bên người Agnes, từ giữa tìm hiểu tin tức.


      “Đây là sao?” Giữa tự hỏi, vẻ mặt trầm lặng của Worth lạnh lùng chăm chú nhìn , cặp mắt xanh toát ra hai nhóm lửa, tiếng động lộ ra tức giận tràn ngập của .


      “Cái gì?” Ly Ly thể tin được chính mình nghe thấy được cái gì, thế nhưng thực nghi ngờ ! A, được rồi, thực ra, ngay từ đầu lựa chọn ở lại đây, quả là vì muốn lấy lại đồng hồ cổ, về điểm ấy thể phủ nhận.


      “Em là vì đồng hồ đó, mới ở lại bên cạnh ?” Worth đứng lên, thân hình cao lớn về phía , cả người chứa đầy hơi thở nguy hiểm, người thông minh đều biết nên lại chọc giận .


      Rất hiển nhiên, chẳng phải người thông minh. Ly Ly chiếu theo thường lệ, cái cằm như sứ cẩn thận giơ lên, ngực đau nhói, cũng nguyện yếu thế.


      “Em ở lại quả là vì đồng hồ cổ.” thể thừa nhận.


      Dứt lời, gân xanh giữa trán Worth co rúm, gò má cũng co chặt, khuôn mặt đẹp trở nên dữ tợn, thể tin được, lần đầu trong cuộc đời mình muốn dùng trái tim phụ nữ, lại có thể vì cái đồng hồ mới ở lại bên cạnh , này quả thực là trò cười!


      “Cho nên em mới muốn gả cho ?” Trong mắt Worth bắt đầu ngưng tụ hai luồng gió lốc, cơ bắp phía dưới trang phục tây bằng nhung đen của gồng lên, ngực phập phồng dữ dội chứa đựng ngọn lửa cháy.


      --” Ly Ly vội vã muốn giải thích, lại nghĩ, hai người thể có kết quả, vậy sao phải cực khổ giải thích nhiều như thế? Chẳng thà vậy , để cho hiểu lầm, chặt đứt phần tình duyên vốn nên nảy sinh này, dù sao cho tới bây giờ vẫn thuộc về thời này, làm sao có thể ước muốn xa vời làm vợ .


      “Đúng.” Yên lặng vài giây, Ly Ly nghe thấy bản thân mình đáp như vậy, giọng điệu kiêu ngạo như thường ngày.


      Worth trừng mắt nhìn , bộ dáng dữ tợn muốn vặn gãy cổ , bị trừng đến ngạt thở, tim đập dữ dội.


      Emily ở bên lộ ra nụ cười vui sướng khi người gặp họa, phảng phất như sớm đoán được có kết cục này.


      Ly Ly dùng sức mà thở hổn hển hơi, thấy khuôn mặt đẹp trai của Worth đóng băng, bỗng nhiên tiến lên bắt lấy cổ tay , kéo đến trước ngực , khiến người nghiêng về phía , hơi thở hai người hòa trộn.


      “Nhìn đôi mắt của , trịnh trọng hỏi em lần – em có bằng lòng gả cho hay , làm vợ của , trở thành công tước phu nhân Holt?”


      cho rằng với tính tình kiêu ngạo của , nghĩ vì được đồng hồ cổ mà dâng hiến lần đầu tiên của bản thân, cũng ngu đến tin xúi giục của Emily. Nhưng làm hiểu là, vì sao muốn đem sai liền sai, tính để tin lầm, càng kiên quyết gả cho .


      Hay là hoàn toàn ? chỉ là muốn chinh phục , trêu đùa , nhìn mà điên cuồng, sau đó lại đem tim giẫm nát? Bất luận đây là nguyên nhân gì, đều làm cảm thấy vô cùng phẫn nộ!


      Nhìn sâu vào cặp mắt xanh phẫn nộ của , Ly Ly cảm thấy tim mình bị xé rách, máu chảy đầm đìa. Trời ạ, công tước phóng đãng này đối là nghiêm túc! Nhưng cũng thể đáp lại tình cảm của .


      bóp chặt nắm tay, nhịn xuống nước mắt nảy lên đáy mắt, ngẩng mặt, đối bày ra nụ cười tươi rói. “Tôi muốn.”


      dùng câu, lần nữa đem cao ngạo tự tôn của , cũng đem tình cảm nồng nàn tràn đầy của chút nào lưu tình mà giẫm nát dưới lòng bàn chân.


      “Tôi muốn gả cho , cũng bằng lòng làm vợ .” Tim chảy máu, Ly Ly vẫn ép bản thân mình ra miệng, làm cho hoàn toàn chặt đứt suy nghĩ này.


      Tuy rằng, trong đầu vừa lên hình ảnh kéo phụ nữ khác vào giáo đường, lòng của càng xé rách nặng hơn, cả người đau đến chết lặng.


      Đôi mắt xanh của Worth co rụt lại, nắm chặt cổ tay , gần như là dùng sức đem sắp bóp nát, đau đến cắn môi dưới, cho chính mình kêu ra tiếng.


      “Worth, buông tôi ra.” Ly Ly vô cùng bình tĩnh , sau khi chạm đến chút oán hận thể lầm lẫn trong mắt , quật cường, nghe thấy thanh chính mình tan nát cõi lòng


      Worth trừng mắt nhìn lát, ánh mắt tựa như ngọn lửa cháy hừng hực, hận thể đem thiêu hủy, mới buông ngón tay, dùng sức bỏ ra ứ cổ tay bị nắm đến đỏ vòng của .


      “Cút! Cút khỏi tầm mắt của ta! Cũng cần để ta thấy mặt !”


      Ly Ly buông đôi mắt xuống, ánh sáng rực rỡ nhạt , đạp lên tự tôn, cao ngạo của nên thể tiếp tục cho phép tồn tại của .


      Hít sâu hơi, xoay người, hai tay khép làn váy, lưng thẳng tắp khẽ run rẩy, mặc dù có thể cảm giác được phía sau có đôi mắt oán hận nóng rực ghim chặt vào ,


      nghe thấy Emily cười chê, cắn răng nhịn xuống, chậm rãi về phía trước, từng bước , sau đó bắt đầu chạy nhanh, chạy ra khỏi ngôi kiến trúc lộng lẫy, lướt qua giữa đám người sợ hãi nhìn, như mong muốn, biến mất ở trong tầm mắt .


    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 8

      Khi Agnes nhận thông báo của quản gia, vội vàng về nhà, thấy Ly Ly yếu ớt co lại sofa, khuôn mặt tái nhợt ngẩng đầu, cố nặn ra nụ cười với .

      “A! Ly Ly, sốt rồi.” Agnes nắm chặt hai tay của , lập tức hốt hoảng kêu lên, vội quay đầu quản gia mời bác sĩ và thu xếp phòng cho khách.

      Ly Ly tựa vào đầu vai Agnes, giọng khàn đặc vì khóc lâu, hai mắt sưng đỏ như hột đào, cảm thấy mình quá yếu ớt, tâm tình quá rối loạn, người duy nhất có thể dựa đầu vào cũng chỉ còn lại Agnes.

      “Agnes, có lỗi, tôi ….”

      , đừng gì cả.” Agnes ngăn , cũng cho nụ cười ấm áp. “Điều cần làm bị giờ là ăn chút gì ấm ấm, tắm rửa sạch , sau đó nằm ngủ giấc ngon.”

      Ly Ly rưng rưng nước mắt, ôm lấy Agnes, nén cơn xúc động khóc to, nghẹn ngào cám ơn. “Agnes, cám ơn, cám ơn…”

      Agnes nhàng vuốt ve phía tấm lưng run run của . “ ngốc, giữa chúng ta cần phải vậy. Ngoan, để cho đầu bếp của tôi thi thố tài năng, nhét đầy dạ dày của , rồi chờ bác sĩ đến đây, khỏe nhanh thôi.”

      Ăn no nê lại tắm rửa sạch , lại được bác sĩ khám bệnh, Ly Ly nằm ở giường, mí mắt nặng trĩu sụp xuống.

      Trong tiềm thức hy vọng, những chuyện phát sinh ở gian thời gian này hết thảy đều chỉ là mộng, nhưng cảm giác tan nát cõi lòng vẫn ràng đến thế, đau đến mức thể thôi miên chính mình.

      Đành phải cầu nguyện để bản thân mộng mị gì, vì trong mơ nhất định thấy bóng hình Worth.

      biết là ảo giác, hay là quá mức đè nén bản thân trong giấc mơ, vì sốt cao giảm mà mê man trong vài giờ, trong mơ hồ tựa hồ thấy bóng người nào đó đứng ở bên giường quan sát .

      Là ảo giác ư? Ừm, nhất định là vậy, Worth lúc này tuyệt đối là hận chết , có khả năng xuất tại nơi này.

      Ly Ly, đừng u mê nữa.

      Worth thuộc về mày, mày làm như vậy là đúng, nếu mày cho ấy hi vọng, đối ấy công bằng, tóm lại là mày vẫn muốn trở lại thế giới cũ, đến lúc đó mày khiến ấy đau đớn nhiều hơn.

      Tốt nhất là như vậy, bằng bây giờ đem đoạn tình cảm này cắt đứt sạch , giảm thiểu tổn thương, tốt cho hai bên.

      ấy nhất định rất tức giận? Công chúa nước Bỉ chủ động cầu hôn, mà từ chối hôn này, nhưng lại biết điều như vậy.

      Ôi…..

      đầu giường, đôi mắt xanh mang theo đau đớn nhìn ngắm , trong lúc ngủ mơ gương mặt đáng của khó chịu nhăn lại, hai tay níu chặt chăn mềm trước ngực, cái miệng nhắn thào những lời nghe .

      Mãi đến khi hơi thở nam tính quen thuộc bay vào chóp mũi, bàn tay to thay thế cái khăn nóng, vỗ về giữa trán của , mới yên tĩnh lại.

      Bên tai truyền đến tiếng hít thở phải của , trầm ổn và đều đặn, cảm thấy an lòng, khóe miệng dần dần cong lên, giữa lông mày chau lại cũng dần nới lỏng ra.

      ngủ lâu, đến khi mở mắt ra, thầm mong mình tại ở trong khách sạn. Nhưng sau khi vừa thấy trang trí phục cổ lộng lẫy trong phòng, bất giác lại như rơi vào tuyệt vọng.


      Quả nhiên chuyện tốt như vậy, còn ở thế kỉ 19.


      Ly Ly cười khổ, hai tay chống lấy thân mình mềm nhũn ngồi dậy, khăn lông trán rơi theo xuống dưới, tim đập mạnh và loạn nhịp lát, đưa tay sờ sờ cái trán, tinh thần có hơi hoảng hốt.


      Là ảo giác sao? Có cảm giác vừa rồi… là bàn tay của Worth vỗ về . Bàn tay Ly Ly sờ từ trán xuống, rơi xuống cánh môi mềm mại, lại suy nghĩ chút.


      Cửa phòng đột ngột mở ra, Agnes tự mình bưng mâm cơm vào. “Ngủ ngày đêm, cũng nên tỉnh rồi.”


      Ly Ly mỉm cười với . “Cám ơn cho tôi ở lại, nếu tôi có lẽ phải ăn ngủ ở đầu đường xó chợ Luân Đôn rồi.”


      Agnes đem mâm cơm đặt ở chỗ trống giường ngủ, cầm lấy cốc sứ đưa cho , trong cốc đựng sữa nóng hổi, đón lấy, cái miệng cúi xuống uống sữa.


      Mãi đến lúc cốc cạn đáy, mới ngẩng đầu, nhìn ánh mắt dịu dàng biết cười của Agnes, khiến nhớ tới bà ngoại thế giới khác, chóp mũi lập tức thấy cay cay.


      , có muốn tâm với tôi ?” Agnes tiếp nhận cốc , đem mâm thịt bò thượng đẳng nướng cùng hương liệu bơ đút cho , để vừa ăn vừa , dịu tâm tình, cũng đỡ phải bị đói trong quá trình kể khổ.


      Ly Ly từ chối, ngủ giấc dài như vậy, quả cũng đói bụng. tay bưng mâm sứ cổ, tay cầm cái nĩa bạc, ăn từng chút .


      “Agnes......” Lời mở đầu luôn là khó khăn nhất, ấp úng.


      “Tôi đây.” Agnes đưa tay vỗ về mái tóc .


      “Tôi từ chối lời cầu hôn của Worth, tôi làm tổn thương lòng tự tôn của ấy, rất có thể làm cho ấy ngóc đầu nổi trong giới quý tộc – A! Tôi tệ mà!” đâm đâm miếng thịt bò nướng trong dĩa, lệ rưng rưng ở trong mắt.


      “Chẳng lẽ Worth sao?” Agnes trầm tĩnh hỏi.


      “Tôi...” Ly Ly nghẹn ngào, đau lòng ngẩng đầu. “, tôi rất ấy.”


      “Vậy vì sao lại từ chối lời cầu hôn của ấy?”


      “Còn nhớ tôi từng với , tôi sớm muộn cũng có ngày phải rời khỏi nơi này Agnes, lời đó chẳng phải đùa đâu. Tôi thực thuộc về nơi này, tôi là người từ thế giới hơn trăm sau ngẫu nhiên xuất ở đây.”


      biết nếu bản thân nghe thấy lời này cũng thấy nó vớ vẩn hết sức, nhưng chuyện đến nước này, phải ra để lấy được tín nhiệm của Agnes.


      “Chính là đồng hồ quả quýt của Worth, đem tôi mang đến nơi này. Tôi biết cái đồng hồ kia rốt cuộc cất giấu cái bí mật và ma lực gì, nhưng phải tin tưởng tôi. Tôi ngay từ đầu cũng dám tin mình lại có thể xuyên , đến thời đại này.”


      Agnes lẳng lặng nghe, ngắt lời , cho đến khi Ly Ly đem nguyên nhân hậu quả ra lần, mới có chút phản ứng.


      “Ly Ly, chuyện này thể tin nổi.” Agnes vẫn thể tin thế giới có tồn tại chuyện xuyên này.


      “Đây phải là chuyện gì thể tin, mà là chuyện xảy ra, ngay người tôi! Tôi thuộc về nơi này… ”


      “Nếu là như thế, vậy sao còn ở đây?”


      Ly Ly ngớ ra, vốn chưa từng nghĩ đến câu hỏi này, lòng bắt đầu hoang mang.


      có từng nghĩ, giả sử, thực như lời : là từ khoảng thời gian trăm năm sau tới đây, vậy vì sao lại là ? Lại còn trùng hợp cứ thế được chiếc đồng hồ thần kỳ kia lựa chọn, xuất trước mặt Worth? Đổi lại là người khác, nghĩ Worth cũng phải lòng người kia sao? Nếu tới nơi này gặp gỡ người đàn ông phải Worth, vậy thương người đàn ông đó hay sao?”


      Agnes hiểu xuyên là gì, cũng hiểu cái gì là thần kỳ, nhưng biết . Tình là điều kì diệu nhất đời, là chân lý thiên cổ thay đổi.


      Nếu thực có loại xuyên này, hẳn đó là phép màu tình đem Ly Ly tới đây, bởi vì vận mệnh sớm trói buộc mối nhân duyên giữa Ly Ly và Worth.


      “Ly Ly.” Agnes khẽ vuốt khuôn mặt hoang mang của , dịu dàng mỉm cười nhìn chăm chú, tựa như trí giả dẫn đường cho ra khỏi hoang mang: “Chẳng lẽ chưa từng nghĩ tới, rất có thể vốn thuộc về nơi này, giờ này khắc này nơi đây, mới là nơi tồn tại.”


      “Tôi… Thuộc về nơi này?” Ly Ly khẽ lẩm bẩm, mặt như bị tầng sương vây quanh, hoang mang thôi. là như vậy sao?


      thuộc về thế kỉ 19, thuộc về thời đại Victoria, cuộc đời ở ngay tại đây, trói buộc ở trong tay Worth.


      biết ? Nữ hoàng đối Worth mà , giống như là chị em ruột thịt, cảm tình của bọn họ vô cùng tốt, tốt đến mức làm cho thân vương Albert phải ghen. Worth luôn luôn tôn trọng ý kiến của nữ hoàng, cũng đem bà ấy xem là thầy tâm linh, gần như chưa từng thuận theo cầu của bà ấy.” Agnes dịu dàng xong. “Nhưng vì , ấy tiếc trở mặt từ chối chủ động cầu hôn ước của công chúa Weiya Anno trước mặt đại sứ ngoại quốc, bởi vì chuyện này, mà ấy và nữ hoàng rất căng thẳng.”


      Trái tim Ly Ly bị kim đâm. “Worth có ổn ? Nữ hoàng có làm gì ấy ?”


      Agnes cười cười. “Yên tâm , tình cảm của nữ hoàng và Worth rất tốt, đến nỗi vì chuyện này mà làm khó dễ ấy. Nhưng ra bởi vì chuyện này, nhóm đối thủ bất hòa của gia tộc Holt, có thể mượn cơ hội phát huy, ào ào công khai chỉ trích ấy để ý đến vinh quang quốc gia, lại gây khó xử cho đại sứ ngoại quốc, thương tổn đến ngoại giao hữu nghị của nước cùng nước khác.”


      Kẻ chủ mưu sau lưng thúc đầy làn sóng lực lượng phản đối này, chắc chắn là Simon? Charlemagne, trong lòng Ly Ly lên ý tưởng này, nhớ tới khuôn mặt đẹp đẽ lại trầm lặng kia, thân mình khẽ run lên.


      “Ly Ly, nếu thực Worth, vậy đừng làm cho những cố gắng của ấy biến thành uổng công.”


      , Agnes, hiểu, tôi cùng ấy rất phức tạp......” Ly Ly ủ rũ buông xuống đầu, nĩa bạc trong tay di chuyển quấy thịt bò trong dĩa.


      “Giữa đàn ông và đàn bà luôn rất phức tạp, nhưng mà, tình lại rất đơn giản, toàn bộ vấn đề phức tạp chỉ quyết định bởi mấu chốt.”


      “Mấu chốt gì?”


      “Trở về vấn đề đơn giản nhất, thương ấy chứ? ấy chứ? Trong lòng hai người có tồn tại lẫn nhau ?” Cười tươi ngắm khuôn mặt Ly Ly lại bị hoang mang nhấn chìm, Agnes vỗ vỗ mu bàn tay . “Được rồi, trước hết lấp đầy bụng . Mấy vấn đề này cũng quá phức tạp, chỉ là cần chút gian yên tĩnh, suy nghĩ kĩ.”

      Ly Ly gật đầu, nắm nĩa bạc bắt đầu ăn, trong đầu lại nhớ đến đôi mắt xanh đầy oán hận, cổ họng như bị mắc nghẹn, tất cả những thứ nuốt vào bụng đều chẳng có mùi vị gì

      Ôi …..
      Elise Tuyen, Yoolirm ParkMengotinh_Ranluoi thích bài này.

    3. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Haiza, vô là khổ vậy á
      Haruka.Me0 thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :