1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] The Dark Duet Series - C.J. Roberts (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 26
      Ngày thứ 14:

      Matthew ngồi đối diện với Olivia Ruiz của trước kia. Trông kinh khủng. Mái tóc dài tối màu của được vén khỏi mặt và búi thành búi lộn xộn. có quầng thâm dưới hai mắt và cũng ăn uống gì nhiều. Việc thiếu ăn giữ chân lại bệnh viện thêm 72 tiếng nữa, song họ lại thể giữ khi quyết định muốn rời khỏi.

      Đặc vụ Sloan cũng có mặt trong phòng. Những tiết lộ về vụ án cũng khá là khó nuốt với , và Matthew ước có cách nào đó để an ủi mà khiến hiểu lầm cám dỗ . đến phòng sau khi ghé thăm Olivia ở bệnh viện, và tìm hiểu về cuộc trò chuyện cuối cùng của cùng Olivia. Họ thảo luận về vụ án lúc, nhưng rồi muốn chuyện về cái đêm họ quan hệ với nhau, và phải thẳng thắn cho biết rằng đó chỉ là tình đêm. gọi là đồ hèn nhát. gọi thậm chí còn tệ hơn.

      “Đây là tờ giấy cuối cùng rồi à?” Sophia Cole hỏi.

      “Phải,” Matthew . “ khi bước ra khỏi căn phòng này, là Sophia Cole. Để đổi lại cho im lặng của về các kiện trong suốt bốn tháng qua, Cục xóa bỏ các cáo buộc chống lại và cho danh tính mới. Chúng tôi thanh toán các chi phí y tế phát sinh và được cấp vé máy bay như cầu. Thêm vào đó, mẹ nhận được tổng cộng 200,000 đô la trong vòng năm năm. nên hiểu, nếu vi phạm các giới hạn trong bản thỏa thuận với Chính Phủ Mỹ, có thể bị xem như phần tử khủng bố theo các điều khoản của Đạo Luật Nước và phải chịu 250,000 đô la tiền phạt cùng khả năng bị tống giam. Là nghi can khủng bố, được liên hệ với luật sư hay bị cáo buộc chính thức. Tuy nhiên, vụ án của được xét lại mỗi ba năm để xác định xem liệu có gây ra mối đe dọa nào khác hay . có đồng ý với các giới hạn trong bản thỏa thuận này ?” hỏi.

      “Có,” Sophia uể oải thầm.

      có đồng ý với các giới hạn trong bản thỏa thuận này ?” lại hỏi.

      “Có,” Sophia . “Tôi đâu có lựa chọn nào khác đâu.”

      Matthew thở dài nặng nề và mắt thoáng bắt gặp mắt Sloan. lắc đầu, để biết rằng mình ghét việc diễn ra nhiều thế nào. Matthew cũng ghét nó nữa, song hai tay bị trói buộc trong vấn đề này rồi. “Chính Phủ Mỹ cho mọi thứ cầu, ngoại trừ việc hoàn trả cho khẩu súng lục S&W Mẫu 29 bị tịch thu khi vừa bị bắt,” Matthew .

      “Và những kẻ xấu vẫn tự do. Đừng quên chuyện đó, Đặc vụ Reed,” Sophia lạnh lùng .

      Matthew cũng rất bực bội về chuyện đó, song chỉ làm đúng công việc của mình và cố khuất phục hết sức có thể. “Những kẻ tấn công bao giờ được tìm thấy tại buổi đấu giá ở Karachi đâu, Cole.” thuận miệng khi phải gọi bằng cái tên đó, nhưng đó là tên chọn và Matthew tôn trọng điều đó. “Chính Phủ Mỹ thấy cần thiết phải phá hủy quan hệ với Pakistan chỉ dựa những lý luận vô căn cứ. Tuy nhiên, nó được đề cập trong bản báo cáo rằng lời khai của dẫn lực lượng đặc nhiệm chung đến được buổi đấu giá, và kết quả chính là 127 nạn nhân buôn người được giải thoát cùng 243 kẻ tình nghi buôn người bị bắt giữ.”

      “Sao cũng được, Reed. Chúng ta xong ở đây chưa? Tôi muốn ,” Sophia . Matthew xem khinh thường của là xúc phạm. biết nguyên nhân của nỗi đau buồn nơi và nó chẳng liên quan gì đến thỏa thuận mà thực cả – thỏa thuận do chính cầu. vẫn đau khổ về cái chết của Caleb – của James.

      Matthew nghi ngờ ta vẫn còn sống, nhưng đối với , hay với Cục Điều Tra, James Cole chết ở Mexico do các vết thương súng bắn trong khi giúp Olivia trốn thoát. Kẻ bắn ta, Khalid Baloch, vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Matthew cũng khép lại vụ bắt cóc James Cole, nhưng phải trước lúc liên hệ được với trợ lý riêng của Demitri Balk và được cho biết rằng Ngài Balk ‘ có đứa con nào còn sống’ cả. Bản thân Ngài Bark cũng có thời gian rảnh rỗi.

      “Rồi, Cole, chúng ta xong,” Matthew . gần như có thể cảm thấy nỗi buồn của Sophia từ phía bên kia bàn và dường như nó len lỏi vào tâm trí . muốn mọi chuyện kết thúc khác . phải chỉ với Sophia, mà còn là với nữa. mất lòng tin với tổ chức thời gian rồi. từng hi vọng khi giải quyết được vụ án này và tống đám người xấu vào tù, có thể khơi lại được ngọn lửa nghề từng có. Thay vào đó, chiến thắng lại ngọt ngào lẫn đắng chát. Hơn trăm phụ nữ được giải thoát khỏi kiếp nô lệ tình dục, song lại chỉ có số bọn buôn người biết đến ‘nội thất’ của nhà tù. Đa phần bọn chúng chỉ cần trả tiền phạt và được tự do. ‘Ngọt ngào lẫn cay đắng’ vẫn chưa mô tả đủ những gì xảy ra ở Pakistan.

      nào, cưng,” Sloan với Sophia, “Tôi đưa ra ngoài.” đứng dậy rồi thu dọn giấy tờ, cất chúng vào cặp da của mình.

      Matthew quan sát Sloan cách kĩ lưỡng. Mái tóc đỏ của được thắt kiểu đuôi tôm còn gương mặt được gột sạch lớp trang điểm. mặt bộ suit màu xám, che những đường cong gợi cảm. Trông có phần bí . Matthew tự hỏi bằng cách nào có thể thay đổi chóng mặt như ngày và đêm như thế. Là nhân viên xã hội, dường như đầy cảm thông và hơi thiếu những khía cạnh thú vị trong cá tính riêng, nhưng Matthew biết, vô cùng , thế nào khi gỡ bỏ lớp ngụy trang. gần như hối tiếc khi từ chối lời đề nghị có thêm sex từ . chưa bao giờ gặp được người phụ nữ nào đồng điệu với nhu cầu của mình đến thế. Nhưng phải lại, khiến thấy hơi hoang mang.

      Matthew đứng lên và chìa tay về phía Olivia, “Tạm biệt, Cole. Xin hãy nhớ… có thể liên lạc với tôi nếu cần bất kì điều gì. có danh thiếp của tôi, và tôi thấy bị xúc phạm nếu dùng đến nó đấy.”

      Sophia mỉm cười với , nhưng lệ lóng lánh trong mắt, “Cảm ơn, Reed. Tôi biết làm hết sức rồi.” bắt tay với .

      “Cảm ơn, Cole,” . Thế vẫn là chưa đủ. Chắc chắn bao giờ là đủ cả. Matthew quay về phía Sloan và đưa tay ra, “Cảm ơn tất cả giúp đỡ của nữa, Đặc vụ Sloan.”

      Sloan nhướng bên lông mày nâu vàng lên, song vẫn bắt tay Matthew, “ có gì, Đặc vụ Reed. Cứ cho tôi biết nếu cần giúp đỡ với báo cáo cuối cùng nhé. Tối mai tôi Virginia rồi, nhưng cho đến lúc đó…điện thoại tôi vẫn để mở.” mỉm cười và Matthew cảm thấy mặt mình nóng lên.

      “Tôi có đủ hết rồi, nhưng cảm ơn ,” cách cứng nhắc.

      “Hai người nên lên giường với nhau cho xong chuyện ,” Sophia hề có chút hài hước nào.

      “Livvie! Ý tôi là… thôi,” Sloan .

      Matthew kịp đáp gì trước khi hai người phụ nữ rời khỏi phòng. mỉm cười với chính mình và lắc đầu. Chắc chắn rất nhớ Livvie cùng khiếu hài hước thô thiển của . hi vọng tìm được giúp đỡ cần thiết và hoàn toàn bình phục vào ngày xa. đáng hổ thẹn biết bao nếu xinh đẹp, thông minh và can đảm đến thế lại đánh mất niềm tin vào tương lai.

      Matthew cầm máy ghi lên và tắt . Quả là thiết bị cổ lỗ sĩ kì cục và hoàn toàn cần thiết nếu xét đến việc mọi chuyện trong căn phòng này đều được ghi lại bằng camera quan sát, song thích giữ lại bằng chứng riêng cho mình hơn. Mọi thứ đều dễ thất lạc theo cách riêng của chúng. đặt máy ghi vào cặp da cùng với các bộ hồ sơ rồi hướng ra cửa.

      Trong khi bước về phía thang máy, thoáng thấy ‘Sophia’ trao cái ôm đầy nước mắt với cho mẹ . Matthew thích người phụ nữ đó lắm sau tất cả những gì biết được về bà, nhưng thấy vui khi cuối cùng bà cũng có cơ hội gặp lại con , và có lẽ xin lỗi vì những gì bà bắt ấy trải qua. phần trong thỏa thuận ghi rằng, gia đình của Sophia chuyển đến nơi ở mới, và mẹ được đào tạo để có việc làm. Vậy là nhiều hơn những gì bà ta xứng đáng có được rồi, theo Matthew đánh giá là thế.

      Matthew quay về căn hộ trống trải ở Nam Carolina cho đến khi được phân công vụ án mới. hi vọng nó hoàn toàn khác so với vụ này, khá chắc là như thế. Trong thời gian đó, quyết định từ bỏ việc cố liên lạc với Demitri Balk. Ông ta là kẻ xấu xa, và mặc dù bị mọi bằng chứng chống lại, ông ta vẫn bất khả xâm phạm. Có lẽ, theo thời gian, ông ta đưa tới được với Muhammad Rafiq cùng đám tòng phạm của gã.

      James Cole xứng đáng có được công lý.
      Snow, meocontbmiumiu122 thích bài này.

    2. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      “Em muốn trả thù, Caleb. Em muốn có kết cục như , để cho món nợ máu chết giẫm điều khiển đời mình. Em chỉ muốn tự do thôi.” – Livvie

      CHƯƠNG 27
      Ngày thứ 287: Kaiserslautern, Đức

      Phải vô cùng khó khăn mới học được rằng, chẳng có tương lai nếu tất cả những gì nhìn thấy là báo thù. Thứ duy nhất báo thù từng đem lại cho đó là khắc thỏa mãn ngắn ngủi, theo sau đó là cả vực thẳm hoang vắng. từ bỏ nó rồi. muốn cảm thấy được lấp đầy thay vì trống rỗng, được thương, thay vì bị sợ hãi.

      Tình , Caleb tự nhủ với bản thân. Tình chính là mục đích của tất cả chuyện này. mơ về giây phút này gần năm nay rồi, nhưng giờ khi giây phút đó đến, lại chần chừ. Làm vậy có đúng ? có nên nghe theo lời khuyên của mình: bỏ bao giờ nhìn lại ? chắc nữa.

      Trong vai trò kẻ huấn luyện nô lệ, đào tạo qua ít nhất là hai mươi . số tự nguyện, dâng hiến bản thân như nô lệ mua vui để thoát khỏi cảnh nghèo túng, hi sinh tự do để đổi lại đảm bảo. Số khác là những đứa con của đám nông dân bần cùng, bị ép buộc phải đến tìm nhằm làm gánh cơm áo và đổi lấy món tiền hồi môn. số nữa là những bà vợ thứ tư hoặc thứ năm của các tộc trưởng và chủ ngân hàng, được chồng họ gửi đến để học cách thỏa mãn “khẩu vị” khác biệt của các đức lang quân. huấn luyện nhiều người đến độ quên mất tên của họ.

      Giờ biết về tất cả họ rất ràng. Ojal Nath bị bán đến Thổ Nhĩ Kỳ; chủ nhân của chết và truyền lại cho con trai của ông ta. Caleb phải trả khoảng tiền rất lớn để thả tự do cho . tại được an toàn bên gia đình và có đủ tiền để tự nuôi sống bản thân cùng con .

      đến quá muộn để cứu Pia Kumar, chết được gần năm năm. Người vợ mới của chủ nhân đánh đập đến chết. Caleb đảm bảo chôn cả hai kẻ đó cùng nhau. Chôn sống.

      Isa Nasser, Naba Mazin và Jamila Awad khước từ tự do. Ngay từ đầu, họ tự nguyện đến tìm có cuộc sống hạnh phúc bên những người chồng/chủ nhân đáng kính. Họ sợ Caleb nhiều hơn là sợ cuộc đời nô lệ của mình. chúc họ may mắn và thề luôn trông chừng họ.

      Những năm tháng ở cùng Rafiq gầy dựng nên danh tiếng cho , và Caleb tận dụng triệt để nỗi sợ hãi đến từ cái danh ‘đệ tử trung thành’ của Rafiq đó. Rất nhiều máu đổ trong mười tháng qua, phần trong đó thuộc về Caleb, nhưng nó hề mang lại cứu rỗi. Caleb biết bao giờ có thể được cứu rỗi cả, và thấy yên ổn với điều đó. thể biến sai thành đúng, nhưng có thể mang tương lai tốt đẹp hơn đến cho những người tổn hại vì ích kỉ của mình.

      Chuyện này hề liên quan đến báo thù. Caleb có đủ báo thù cho nhiều kiếp sống sau này rồi. Những chuyện làm với Rafiq và Jair ở Mexico mang đến cho khuây khỏa. Chúng mang đến cho những cơn ác mộng. Với Caleb, mục đích tại chính là vì tình . Livvie. Thông qua , học được tình có thể khiến người ta làm những gì, và chính điều đó thúc đẩy tiến tới. tặng món quà, và trong khi hề xứng đáng với nó, cố đảm bảo rằng nó bị lãng phí.

      Công việc của còn lâu mới kết thúc, và vẫn tiếp tục dốc sức cho nhiệm vụ của mình, nhưng đường còn dài mà Caleb chỉ là con người thôi. Có lỗ hổng trong tim , và mỗi ngày nó lại lớn thêm, đe dọa kéo vào vực sâu tuyệt vọng.

      Caleb, từ vị trí chéo góc thuận lợi của mình bên kia đường, liếc nhìn quan sát suốt ba mươi phút vừa ra. Tóc được vén khỏi mặt, miệng mím lại nặng nề trong khi nhìn đăm đăm vào chiếc laptop bàn trước mặt. Đôi lúc hơi bồn chồn, để lộ ra lo lắng thể che giấu. Khi nhìn vào gương mặt xinh đẹp của , cảm thấy bản thân như vỡ òa vì hi vọng và thiêu đốt vì xấu hổ.

      Sau khi rời Mexico, Caleb xa hơn nữa về phía nam, cho đến khi có thể đặt được vé Thụy Sĩ. thích Zürich, thích phong phú và giàu có của nó, và biết có ai nhận ra mình ở đó cả. đầu tư tiền vào việc buôn bán, tại, có đủ tiền để sống theo ý muốn và có thể khắp thế giới để giải phóng những người phụ nữ bị hại. Thế nhưng, theo đuổi khổ sở phải bản chất của , vậy nên, tìm Livvie.

      Ban đầu, có hằng hà sa số những thông tin. chỉ cần ngồi vào máy tính và lướt qua hàng tá những tin tức từ những tuần lễ sau khi được giải cứu là xong. Mọi thứ hề dễ dàng với Livvie khi bước qua biên giới. là mục tiêu tranh cãi của giới truyền thông đói tin tức. Họ bám theo từng bước chân của , và ngần ngại tiếp xúc với báo chí của chỉ biến thành mục tiêu hấp dẫn hơn.

      Gương mặt xinh đẹp của lên màn hình vi tính của , nhưng tất cả những gì biết được chỉ là từ chối trò chuyện với bất kì ai. Trông rất buồn bã, và tim đau đớn bởi biết đó là lỗi của mình. Và rồi, vài tuần sau khi tin tức được đưa ra, Livvie dường như biến mất.

      Caleb gọi cho ngân hàng ở Mexico và được thông báo rằng, tài khoản do mở bị đóng nhiều tháng trước rồi. Người đóng tài khoản hề để lại tin nhắn nào cho ngân hàng cả.

      Kế hoạch tiếp theo của đó là tìm kiếm Livvie thông qua gia đình . Caleb biết FBI luôn theo dõi Livvie nên quyết định thuê thám tử tư mạng. Gia đình Livvie chuyển và vị thám tử tư do thuê thể cung cấp cho bất kì câu trả lời nào. Thay vào đó, người đó lại đề nghị được gặp trực tiếp, và thế là Caleb cắt đứt toàn bộ liên lạc.

      gần như từ bỏ hi vọng tìm thấy cho đến khi nhớ ra người bạn tên Nicole. Caleb biết họ của ta, vậy nên phải tự mình lanh quanh để tìm ta. ta học đại học ở California. theo ta nhiều tuần liền, nhưng tuyệt nhiên thấy bất kì dấu hiệu nào của Livvie cả.

      Dịp may của đến khi Nicole để laptop của mình ai trông coi để tham gia chơi ném đĩa Frisbee với mấy người bạn. Caleb chỉ việc ngang qua chiếc bàn để đầy các vật dụng và cầm nó lên, kèm theo đó là mấy thứ có giá trị khác mà chỉ mất vài giây để lấy được. muốn việc này trông giống vụ trộm thông thường.

      dễ gì tìm được Livvie, và ban đầu, thấy khá mừng. Tuy nhiên, khi nhiều tháng trôi qua, trở nên ám ảnh với việc muốn biết tình hình thế nào. Laptop của Nicole là cơ hội tốt nhất để tìm hiểu Livvie sống ra sao. tự nhủ rằng mình chỉ muốn đảm bảo được an toàn và hạnh phúc, nhưng tận sâu trong tâm trí, biết lý do mình muốn tìm lại .

      “Em là của ! Chẳng phải chính thế sao? Chẳng phải chính hứa hẹn à? Chúng ta thề thốt rồi!” khóc.
      Snow, meocontbmiumiu122 thích bài này.

    3. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 27.2
      Quay trở về khách sạn, mở chiếc laptop với những ngón tay run rẩy và trái tim đập như chạy đua. Ban đầu cứ nghĩ đây là ngõ cụt khác, nhưng rồi nhận ra Nicole cố gắng liên lạc với ai đó có tên là Sophia, được khoảng thời gian rồi. lần theo dấu vết đó, mở từng tin nhắn Nicole gửi cho đến khi cuối cùng, cũng thấy được email từ Sophia.

      Đến: Nicole <whitefissh4568@...>

      Từ: Sophia <cleverkitten89@g...>

      Trả lời: Chủ đề: Cậu ở chỗ quái nào vậy?

      23 Tháng Mười Hai, 2009

      Chào , lâu rồi nghe tin nhỉ - mình biết. Mình xin lỗi. Kể cả khi viết thư này, mình biết cậu có đủ mọi quyền để ấn nút xóa nó , nhưng mình mong ít nhất cậu chịu nghe mình . gần Giáng Sinh rồi, và mình đơn lắm. Mình nhớ cậu. Mình nhớ gia đình mình ( dám nghĩ mình lại thế).

      Mình lang thang khắp Châu Âu, nhìn thấy những thứ mà hầu hết người ta cả đời cũng thấy được. ư? Nó được như lời tán tụng đâu. Người Pháp rất đáng ghét. Mình gợi ý đến đây trừ khi cậu được trôi chảy tiếng Pháp, bởi vì họ thô lỗ với du khách lắm. Dù là thành phố tình , nhưng nó lại đơn chết được. Mình phải cầu thang để lên đỉnh Tháp Eiffel, và cuối cùng khi lên đến nơi, mình nhận ra mình chẳng có ai để cùng chia sẻ khoảnh khắc đó cả. Ý mình là, ở đó rất đông đúc và người ta cứ xô đẩy suốt, quang cảnh rất tráng lệ, như lại rất trơ trọi, nó cũng chỉ là tòa tháp cao mà thôi. Có kẻ trộm ví của mình, và mình hề chú ý cho đến khi mua đồ ở cửa hàng lưu niệm.

      Nước rất đắt đỏ. Cậu có biết 1 bảng bằng tận 2 đô la !? Mình ở đó lâu lắm. Số tiền mình có rất lớn, nhưng đủ dùng cả đời nếu mình cẩn thận trong việc chi tiêu. điều tuyệt vời ở đó là người ta tử tế hơn rất nhiều, nhưng mấy người đàn ông lại gợi nhắc cho mình hơi nhiều về người mà cậu biết là ai rồi đấy. Trọng của họ khiến mình muốn khóc.

      Mình nhớ ấy, Nick. Mình biết như thế ngu ngốc, nhưng đấy. Mình nghĩ đó là lý do tại sao mình thể trò chuyện với bất kì ai sau khi rời khỏi bệnh viện. Mình nghĩ cậu hiểu được. phải là mình tin cậu – mình tin chứ. Chỉ là mình ấy, còn những người khác đều ghét ấy, và mình thể chịu được chuyện đó.

      ngày nào đó, mình sẵn sàng. ngày nào đó, mình hết ấy, còn nhìn thấy ấy ở mọi nơi mình đến nữa. Mình thôi nghe thấy giọng ấy trong đầu và mơ về những nụ hôn của hằng đêm. ngày nào đó, mình có thể nhìn nhận được mọi thứ như nó phải thế, và mình căm ghét ấy vì những gì ấy bắt mình trải qua – nhưng phải hôm nay. phải ngày mai.

      Cậu giận dữ với mình và tin mình , mình hiểu điều đó. Mình điên tiết lắm nếu cậu quyết định nhảy khỏi rìa trái đất và trả lời tin nhắn của mình, nhưng mình cần thời gian. Mình vẫn cần thời gian. Nếu cậu còn ở đó khi mình vượt qua chuyện này, mình hiểu. Chỉ cần biết rằng, mình cậu và mình bao giờ muốn mọi chuyện thành thế này giữa hai chúng ta. Nếu mình nhận được tin từ cậu, vậy chúc Giáng Sinh Vui Vẻ nhé.

      Ôm cậu,

      Sophia

      Caleb tìm kiếm trong số tin nhắn còn lại, nhưng tìm được bất kì ngày tháng nào sau bức email của Livvie cả. ràng là Nicole bước tiếp, và Livvie để ta làm thế. Có lẽ, Caleb nghĩ, cũng nên làm thế với Livvie, song, trái tim bị lấy mất rồi. cần phải biết liệu có còn , hay liệu đúng, rằng mọi cảm xúc dành cho chỉ xuất phát từ nhu cầu được sống sót mà thôi.

      quằn quại với ý nghĩ có nên tìm kiếm hay . biết câu trả lời của có thể hủy hoại , nhưng cần phải biết. phải biết liệu có đau khổ khi thiếu nhiều như đau khổ khi thiếu hay . Nếu , muốn dành phần đời còn lại của mình để cố gắng trở nên xứng đáng với . Nếu , ít ra có thể tìm được chút khuây khỏa vì biết rằng mình quyết định đúng khi trả tự do cho .

      Caleb quan sát ngồi bên ngoài quán cà phê. có còn hiểu nữa ? Liệu có biết cuộc đời vốn dĩ của mình treo lơ lửng cách bấp bênh ? Liệu có cảm nhận được ánh mắt dõi theo của ? Có phải có giác quan thứ sáu có thể phát ra lũ quái vật hay ? Ý nghĩ đó khiến thấy buồn.

      từng ở vị trí này. từng làm chuyện này. nên theo dõi . nên cân nhắc việc xông vào đời lần nữa. vẫn còn việc phải làm, còn nhiều phụ nữ cần phải được giải phóng khỏi kiếp nô lệ mà đẩy họ vào.

      nhìn lần cuối.

      em, Livvie.

      tra chìa khóa vào và lái xe .

      ***​

      Ngày thứ 392: Madrid, Tây Ban Nha

      Chỉ là loại cảm giác thôi, nhưng tôi cứ liên tục cảm thấy nó khoảng thời gian rồi. Có người theo dõi tôi. Tôi liên lạc với Reed, và ta nghiêm túc cho vài người do thám để xem tôi có gặp nguy hiểm . Lẽ ra ta gặp tôi trong vài ngày nữa, với danh nghĩa điều tra vụ án giả mạo. Trong thời gian đó, ta muốn tôi cứ xử bình thường. ta muốn kẻ theo dõi tôi phát ra tôi biết.

      Reed bảo rằng ta nghe qua vài báo cáo về việc có người nhắm vào các đồng minh của Rafiq. Rafiq mất tích được hơn năm và chính phủ của gã lấy gì làm vui về chuyện đó. Họ nghĩ FBI có dính dáng đến biến mất của gã. Dĩ nhiên là họ hề có bằng chứng. Dù vậy dường như Reed quá bực bội về vấn đề đó. Thủ phạm ràng là kẻ giấu mặt. ta giải phóng mười tám phụ nữ khỏi kiếp nô lệ tình dục.

      Ban đầu khi mới nghe tin, tôi lập tức nghĩ rằng đó có thể là Caleb, và tim tôi dường như bị ai đó siết chặt lấy. Reed hề ra, nhưng tôi nghĩ ta có thể cũng nghi ngờ là Caleb. Nó thể trong cái cách ta hỏi rằng liệu tôi có khả năng biết kẻ đó là ai hay liệu có ai đó liên lạc với tôi .

      “James Cole chết rồi,” tôi thào như thế.

      “Phải,” Reed đáp, “Tôi mong ta có đủ lý trí để giữ nguyên tình trạng đó.”

      Tôi muốn đồng ý với Reed, nhưng trong tim, tôi biết điều mình muốn là gì. Tôi muốn đó là Caleb. Tôi muốn biết vẫn còn sống. Tôi muốn biết ở ngoài kia cố gắng sửa chữa phần sai lầm của mình. Hơn bất kì điều gì, tôi muốn gặp lại Caleb.

      Tôi sớm nghĩ đến việc tự sát, nhưng rồi tôi nghe thấy giọng Caleb bên tai, bảo tôi phải sống, vì tự sát là cách hèn nhát để chạy trốn. Vậy nên, tôi dùng số tiền Caleb để lại cho mình, và quyết định nhìn ngắm những nơi thế giới mà tôi từng nghe kể đến, và tưởng rằng mình bao giờ có cơ hội được thấy.
      Snow, meocontbmiumiu122 thích bài này.

    4. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 27.3
      năm vừa rồi trôi qua như cơn lốc. Tôi đánh mất quá nhiều và chỉ có lúc này tôi mới bắt đầu lấy lại được chút. Đến hôm nay, tôi nhìn thấy bốn trong số bảy kì quan, và tôi định xem kim tự tháp trước khi hết năm. Tôi có công việc, trong số tất cả các công việc, tôi lại làm hầu bàn tại quán Applebee’s. Ai lại đến Barcelona để ăn phần Applebee’s chứ? Nhưng chẳng sao cả, đó là công việc và nó giúp tôi trả học phí cho các khóa học ở Đại Học Châu Âu Barcelona, nơi tôi theo học bộ môn sáng tác.

      Tôi thích dựa vào tiền của Caleb, vậy nên tôi thuê cố vấn tài chính để giúp tôi đầu tư và trông chừng các giao dịch. Mỗi tháng, tôi nhận được khoảng tiền lãi khá hậu hĩnh để bổ sung vào thu nhập hầu bàn của tôi.

      Ban đầu mọi chuyện rất khó khăn, nhưng rồi nó trở dễ dàng hơn khi tôi xem xét và chia phần tiền lãi ra. Tôi thức giấc mỗi sáng, tắm, đánh răng, mặc quần áo rồi làm. Tôi gặp gỡ nhiều người và thậm chí còn kết thân được vào người bạn nữa. Tôi gặp Claudia và Rubio khi xếp hàng xem công chiếu The Rocky Horror Picture Show. Claudia hóa trang thành Colombia, còn bạn trai ấy là Riff Raff. Riêng tôi chẳng hóa trang gì cả.

      Họ là những người bạn tuyệt vời. Họ hỏi han tôi về quá khứ, còn tôi cũng đưa ra bất kì thông tin nào. Hầu như chúng tôi chỉ thích hẹn chơi sau giờ làm và cùng uống sangria bên ngoài El Gallo Negro. Bọn họ phục vụ món cơm thập cẩm Tây Ban Nha thịt gà/hải sản ngon nhất so với những nơi khác. Sau khi ăn và uống rượu, chúng tôi thường xem bộ phim mới nhất hoặc trở về nơi tôi ở để chơi trò Rock Band máy Play Station.

      Bạn bè tôi có thể thắc mắc về quá khứ của tôi, nhưng lại luôn hứng thú với tại và tương lai. Họ thường cố gán ghép tôi với những người bạn khác của họ, nhưng tôi kiên quyết từ chối. phải là tôi muốn có bạn trai, tôi muốn chứ, nhưng tôi vẫn chưa sẵn sàng.

      Caleb vẫn tràn ngập trong những giấc mơ của tôi, và luôn giữ ‘vai chính’ trong những tưởng tượng đó. Tôi vẫn còn giữ bức ảnh Reed cho tôi, và vì thế, tôi vẫn có thể mường tượng ra gương mặt vô cùng ràng mỗi lúc tự chạm vào mình. Đôi khi nhàng và chậm rãi, tìm kiếm cơn cực khoái kéo dài sau giấc ngủ ngắn tuyệt vời. Đôi khi, tôi thích nhanh và dữ dội. Tôi véo mạnh nhũ hoa và xoa xát vật trong khi đẩy những ngón tay vào sâu trong ‘ bé’ của mình, thầm nhớ lại những lời Caleb từng trong đầu.

      “Có tuyệt , Vật Cưng?” hỏi.

      “Có, Caleb,” tôi trả lời.

      Tôi chưa bao giờ nhắc đến Caleb với Claudia hay Rubio. Những kí ức hay mộng tưởng là chuyện riêng của tôi, song tôi nghĩ Claudia đều biết mỗi khi tôi nhớ đến Caleb. Cậu ấy mỉm cười và nắm lấy tay tôi, nhắc nhớ rằng tôi còn đơn độc nữa.

      Tôi nghĩ về Caleb thường xuyên hơn trong những tháng gần đây. Kể từ khi tôi cảm nhận được ánh mắt quan sát tôi vào ngày nọ bên ngoài quán cà phê ở Đức. Khi đó tôi ngồi gõ lóc cóc laptop. Tôi viết về .

      Tôi bắt đầu viết ra câu chuyện của chúng tôi hơn năm rồi, mọi chi tiết tôi có thể nhớ được. Tôi biết lẽ ra mình nên công khai những gì xảy ra, nhưng rồi ý nghĩ chợt lóe lên, rằng có bao nhiêu người muốn nghe câu chuyện của tôi đây. Tại sao tôi nên kể ra? Tôi phải là kẻ ngốc toàn tập. Tôi thay đổi tất cả tên và nơi chốn. Tôi quyết định xuất bản quyển sách dưới dạng tiểu thuyết hư cấu. Và dĩ nhiên là tôi có bút danh rồi. Điều quan trọng với tôi đó là, người ta đọc nó và có lẽ hiểu lý do tại sao tôi vẫn người đàn ông giam giữ mình như tù nhân.

      Tôi biết tất cả về James Cole. Reed có thể là tên khốn, nhưng tim của ta thường đặt đúng chỗ. ta kể cho tôi nhiều nhất có thể. Phần còn lại là do tôi luận ra. Ban đầu, tôi đau đến thắt ruột trước mọi điều mình biết được. Tôi gọi Caleb là con quái vật, song chỉ làm những chuyện được dạy phải làm mà thôi.

      Tôi thường nhớ về cái ngày bước vào phòng, dính dầy bụi đất, vấy máu và gục ngã vì chuyện gì đó làm. nghi ngờ gì chính giết Rafiq. Tôi chỉ ước biết rằng những giọt nước mắt của bị phí hoài. Tôi tự hỏi liệu lý do Caleb đẩy tôi có phải là do thấy tội lỗi về chuyện làm với Rafiq để cứu tôi hay . Có lẽ, nếu biết Rafiq thực con quái vật thế nào, mang tôi theo thay vì ném tôi ra khỏi cuộc đời . Nhưng nghĩ lại, có lẽ là .

      “Cậu lại mang vẻ mặt ‘lạc giữa gian’ đó nữa rồi kìa,” Claudia khi ngồi xuống ở vị trí đối diện tôi bàn. “ ngày nào đó cậu phải kể cho mình nghe đấy. Mình biết chắc đó là cậu trai.” nhướng nhướng mày lên xuống.

      Tôi mỉm cười với , “Cậu đến muộn. Rubio đâu rồi?”

      ấy tình cờ gặp lại người bạn, Sebastian ấy. Mình nghĩ chốc nữa là họ tới thôi.”

      “Claudia,” tôi càu nhàu. “Mình phải với cậu bao nhiêu lần nữa đây? Mình hứng thú với chuyện xem mắt đâu.”

      phải mà! Mình thề, đó hoàn toàn là tình cờ thôi. Bọn mình đường đến đây chạm mặt nhau ấy chứ.” nhanh chóng rót cho mình ly sangria và bắt đầu nhấp môi. Quả là kẻ dối dở tệ. “Thêm nữa, ấy tuyệt lắm. đấy là sinh viên tại EUB và muốn trở thành nghệ sĩ. ấy cũng rất giỏi nữa, Rubia và mình xem qua vài bức tranh của ấy rồi.”

      “Mình phải đây,” tôi và bắt đầu thu gom vật dụng. Tôi hoàn toàn có tâm trạng để đối mặt với vụ hẹn hò giấu mặt ‘tình cờ’ nữa.

      Claudia đảo mắt rồi kéo tôi trở lại chỗ ngồi. “Đừng có khiếm nhã thế chứ, Sophia. Rubi đời nào ghép đôi cậu với tên hề đâu. Thôi mà, ở lại uống thêm bình nữa .”

      “Vậy, đây đúng là vụ sắp xếp!” tôi quắc mắt với Claudia và thậm chí còn đỏ mặt.

      “Phải, đúng rồi, cậu bắt được bọn mình. Bọn mình là đám bạn tồi vì mong muốn cậu được hạnh phúc.” vung hai tay lên cách rất kịch.

      “Mình hạnh phúc, Claudia. Mình hạnh phúc hơn nữa nếu các cậu thôi ghép đôi cho mình .” Tôi khoanh tay trước ngực nhưng biết mình thể giận lâu được.

      “Xin lỗi, Sophia,” người bồi bàn cắt ngang. Tên ta là Marco và ta biết khá nhóm của tôi. ta có mời tôi chơi vài lần, nhưng tôi luôn từ chối.

      “Gì thế, Polo?” Tôi mỉm cười . ta rất ghét biệt danh của mình.

      “Vui ghê nhỉ. Có người bảo đưa cho em cái này,” ta và đưa tôi mảnh giấy.

      “Ồôôô, người hâm mộ bí mật!” Claudia . Cả Marco và tôi cùng đỏ mặt, nhưng chỉ có Marco có được đặc quyền quay lưng khỏi những tình huống kì cục thôi.

      “Cậu là kẻ đáng ghét, cậu biết ?” Tôi với Claudia, nhưng chỉ mỉm cười.

      Tôi giở mảnh giấy ra và chỉ cần đọc qua dòng đầu tiên là biết được do ai gửi.

      thể tưởng tượng được em nghĩ về thế nào…

      Tôi đứng dậy nhanh đến độ hất đổ cả bình sangria(*), và nó vỡ nát sàn. Tim tôi đập rộn theo nhịp điệu điên cuồng nhưng quen thuộc. Claudia nhổm dậy, cố lôi kéo chú ý của tôi, nhưng tôi lại quá mải miếng lướt mắt qua đám đông để tìm kiếm . ở đâu đó quanh đây. ở đây! Tôi thấy được và chỉ muốn thét lên. Tôi thể mất lần nữa. Tôi thể! Nước mắt dâng lên ầng ậc trong mắt tôi. Tôi nhìn xuống mảnh giấy:

      mong em tha thứ cho . Thế nhưng, vì lòng ích kỉ, vẫn phải hỏi rằng, em có thấy mừng khi buộc em ra khỏi xe ? đúng phải ? Có phải những gì em cảm nhận về đều do điều khiển ? Nếu phải, xin hãy biết rằng vô cùng xin lỗi. Rằng BAO GIỜ làm phiền em nữa – thề em bao giờ có lý do để phải sợ . Nhưng nếu sai, nếu em vẫn còn quan tâm đến – gặp nhé? Paseo de Colon, tháp San Sebastia, tám giờ tối nay.

      - C

      “Mình phải rồi, Claudia,” tôi .

      “Chờ ! Có chuyện gì thế? với mình , Sophia,” Claudia hét với theo sau tôi.

      Tôi được nửa dãy phố rồi. Trong khi chạy, tôi nhìn quanh mình. quan sát tôi ? Tôi có nên gọi cho Reed ? Đây có thể là cái bẫy, nhưng tôi nghĩ thế. Chỉ có Caleb mới biết được cuộc trò chuyện cuối cùng của chúng tôi thôi. Chính là rồi. Tôi biết điều đó từ tận trong xương tủy của mình.

      Khi về đến nhà, mặt tôi đầy nước mắt. Tôi nhìn lên đồng hồ. Chỉ mới bốn giờ thôi. Tôi còn phải đợi đến tận bốn tiếng nữa. Tôi đợi suốt năm trời rồi, song bốn tiếng cuối cùng này tra tấn.

      [​IMG]

      *Chú giải: (*)sangria: là loại cocktail đặc trưng của Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. Thường bao gồm rượu vang, trái cây cắt , chất làm ngọt và lượng rượu . Trái cây cắt có thể bao gồm cam, chanh, táo, đào, dưa, dâu, dứa, nho, quả kiwi và xoài.

      bình sangria trông giống thế này:

      [​IMG]

      [​IMG]
      P/S: Còn Phần kết nữa thôi là mình có thể lấp hố bộ này rồi :) Cảm ơn mọi người trong thời gian qua ủng hộ và theo dõi. Mai là CN, mình phải đám cưới nên hẹn Phần kết post vào thứ hai hén. Nhân đây, mọi người có thể mình nghe cảm xúc sau khi đọc truyện ko? :yoyo51:Nếu có góp ý cứ tự nhiên nhé, vì mình rất cần nghe ý kiến để cải thiện khả năng dịch hơn. tại mình dịch series phương Tây khác, chỉ phân vân có nên đào hố CQH tiếp hay thôi, mọi người nếu ủng hộ nhiều mình vác xẻng đào ngay :yoyo1: lần nữa, cảm ơn tất cả các bạn.:yoyo45:
      Last edited: 5/12/16
      Snow, myuyenmiumiu122 thích bài này.

    5. nguyendobaochau74

      nguyendobaochau74 New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      5
      Dian Thân mến,

      Theo em từ lưng chừng bộ truyện dữ dội này, chị thấy mình chờ từng tập của e mỗi ngày vì tình tiết chuyện ( tính cách nhân vật lạ) và vì em dịch rất tốt, thấy đc văn phong của tác giả vì chị đọc bản gốc. Hy vọng vẫn tiếp tục đọc các truyện dịch khác của e. Chị tin vào cách em chọn chuyện , chúc Dian cuối tuần vui vẻ. Khi nào có ebook của Seduced In The Dark nhắn chị nhé. Tks e
      Dian thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :