1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] The Dark Duet Series - C.J. Roberts (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 21.1
      Ngày thứ 10: 11pm.

      Cảm giác buồn nôn ở trong dạ dày của Matthew gần như suốt giờ qua. Đó chẳng phải chuyện gì mới lạ; nó theo rất nhiều lần trong vài vụ án nhất định. Thế giới là nơi bệnh hoạn, điên rồ mà phải đối mặt còn nhiều hơn cả nhiều, song vụ án này đà trở thành cơn ác mộng mà nhớ mãi. Mỗi Đặc vụ đều có vụ án ám ảnh họ. Olivia và Caleb là nỗi ám ảnh của .

      Vài kết quả thú vị xuất hệ thống nhận diện gương mặt, mạng lưới lý lịch quốc gia và cơ sở dữ liệu của Bộ An Ninh Nội Địa. Matthew cùng vài Đặc vụ khác bắt đầu chắp nối các mảnh ghép với nhau suốt năm tiếng vừa qua.

      “Tôi nghĩ Karachi là có nghĩa nhất nếu xét đến cơ sở dữ liệu,” Đặc vụ William . bay đến từ Virginia ngay khi bản chất nhạy cảm của vụ án trở nên ràng hơn.

      “Tôi đồng ý. Mấy chàng trai ở FIA thích chuyện chúng ta phải ra đâu, nhưng có vẻ như Muhammad Rafiq lợi dụng các nguồn lực quân để che đậy tổ chức buôn người của gã,” Matthew .

      Karachi là thành phố ven biển, dễ tiếp cận bằng đường hàng và đường biển. Đó là khu vực đa dạng về dân số và kinh tế xã hội, người ta có thể dễ dàng ngụy trang thành kẻ giàu hay người nghèo. Theo thông tin từ Thượng Sĩ Patel, người tiếp cận với thông tin về danh sách hành khách và tài liệu kiểm soát hàng , có rất nhiều đối tượng tình nghi đến đó trong hai ngày tới. Song tại số kha khá có mặt trong thành phố rồi. Đáng buồn thay, chẳng có cái tên nào trong đó là Vladek Rostrovich hay Demitri Balk cả. Tuy nhiên, Matthew cho rằng gã có thể dùng cái tên khác. Có điều chắc chắn; đó là Muhammad Rafiq có mặt.

      nghĩ về Olivia Ruiz và mọi chuyện kể mấy ngày qua. hề biết Rafiq dính dáng sâu sắc thế nào tới hoạt động buôn bán nô lệ. Dựa chồng thông tin bàn làm việc của Matthew, bắt đầu nghi ngờ rằng chính Caleb cũng hề biết. Rafiq tham gia hoạt động đó vì tiền trong khoảng thời gian rất dài. Bằng chứng cho thấy gã là nhân tố chủ chốt từ năm 1984.

      Matthew cầm lên bức ảnh Vladek Rostrovich chụp với Muhammad Rafiq ở Pakistan vào cùng năm đó. Rafiq mặc quân phục và chỉ tay vào chiếc bàn chất đầy vũ khí Nga, cánh tay gã vắt qua vai của Vladek.

      Dự đoán hay ho nhất của Matthew đó là, Muhammad Rafiq đóng vai trò người môi giới vũ khí cho Rostrovich trong suốt các thương vụ ở những khu vực khác thế giới, đáng chú ý nhất là: Châu Phi, Thổ Nhĩ Kỳ, Afghanistan và Pakistan. Có lẽ súng đạn chính là khởi nguồn của mối liên kết, nhưng việc dừng lại ở đó.

      bức ảnh khác từ năm 1987 cho thấy Rafiq và Vladek tại bữa tối quân đội Pakistan. Vladek ngồi tại bàn dành cho chỉ huy cùng với Rafiq, đồng thời Bapoto Sekibo cũng có mặt. Gã ta nổi danh vì san bằng nhiều ngôi làng, tàn sát đàn ông, phụ nữ và trẻ em, để đoạt lấy những nguồn tài nguyên và các vùng lãnh thổ có giá trị cho các dự án hợp tác đến từ các quốc gia khác. vài tập đoàn thậm chí còn có gốc gác từ Mỹ. là, cả ba đều từng chụp hình cùng với các Thượng Nghị Sĩ Mỹ hay CEO của các công ty lớn vào lúc này hay lúc khác.

      Matthew hề ngạc nhiên khi tình dục, súng đạn và tiền bạc lại gắn liền với nhau. Thậm chí các mỏ kim cương ở Châu Phi của Vladek cũng hề là chuyện gây sốc. , mẩu thông tin gây kinh ngạc nhất, chính là vụ án mất tích chưa được giải quyết từ năm 1989 nằm chồng giấy tờ. thể cưỡng lại việc cầm nó lên và nhìn chăm chăm vào bức ảnh được kẹp chung với tập hồ sơ.

      “Cực kì điên rồ, hở?” Đặc vụ Williams thầm từ phía bên kia bàn.

      Cảm giác buồn nôn trong dạ dày Matthew lại bùng lên và xoa xoa bụng. Khi nhìn vào bức ảnh, tự hỏi, nếu có thể gọi là thế, mình nên làm gì với thông tin kia. “Phải. Đúng vậy .”

      ổn chứ? Lần cuối cùng ăn là lúc nào vậy?” Williams hỏi.

      “Nhiều giờ trước rồi, và chỉ có xà lách thôi. liên tục uống cà phê kể từ lúc đó,” Matthew và cười nhạt. tốt khi được làm việc với ai đó, kể cả khi Đặc vụ Williams còn khá trẻ người và quá háo hức so với kinh nghiệm của . vẫn còn quá phấn khích với công việc và chưa che giấu điều đó tốt lắm. Matthew còn hào hứng nữa, giải quyết các vụ án là nỗi ám ảnh, bỏ tù đám người xấu lại rất thỏa mãn – nhưng còn hào hứng từ lâu lắm rồi. cần biết có bao nhiêu vụ án được giải quyết, hay bao nhiêu kẻ ác bị đem ra trước công lý, luôn có những vụ án mới và những kẻ xấu mới. Đó là vòng tròn ác nghiệt.

      “Thứ đó giết đấy,” Đặc vụ Williams với nụ cười. “Tôi vẫn còn nửa cái sandwich gà tây trong tủ lạnh nếu muốn?”

      “Thôi, được rồi. Tôi đói,” .

      cứ nhìn đăm đăm vào bức ảnh đó thôi à?” hỏi rào.

      Matthew thể ngừng nghĩ về Olivia. khóc than vì ra của tên đàn ông mình hiểu , và lần đầu tiên, Matthew bắt đầu hiểu tại sao lại đấu tranh vì ghê gớm tới vậy. “Nhân chứng chết khi giúp ấy trốn thoát. Tôi tự hỏi liệu việc có nên dừng ở đó thôi . Ý tôi là, ước gì tôi biết chuyện này. Tôi tưởng tượng được người mẹ cảm thấy thế nào nữa.”

      “Tôi cố nghĩ về mấy chuyện như thế. là ưu tiên hàng đầu của chúng ta, biết đấy?” Williams . “ khó bỏ cha để đưa được đội vào Pakistan đấy. Tôi cố chỉ tập trung vào mỗi lần chuyện thôi. đứa trẻ bị bắt cóc nào đó hóa ra lại là tên đần có hạng nằm trong tầm ngắm của tôi.”

      Matthew nhìn lên Williams, “ bao nhiêu tuổi rồi, Williams?”

      cứng người, “Hai mươi bốn,” đáp. “Tại sao? định mấy chuyện vớ vẩn về tuổi tác của tôi à?”

      giơ bức ảnh lên. “James Cole chỉ còn vài tháng nữa là đến sinh nhật sáu tuổi khi bị bắt . Hãy thử hình dung cuộc sống của suốt mười tám năm qua và khác biệt khi đem so với địa ngục mà đứa bé trai này phải trải qua.”

      William nhìn lâu và kĩ bức ảnh trước khi quay để lục lọi đống hồ sơ ở phía bàn làm việc của mình. “Rất đáng buồn, Reed. Tôi biết rất đáng buồn, nhưng chúng ta chẳng thể làm gì cho đứa bé đó cả. Còn người đàn ông mà nó trở thành? ta tốt hơn là chết ,” Williams .

      “Tôi phải bào chữa cho . Tin tôi ; tôi dành cả tuần vừa rồi để làm điều ngược lại. Chỉ là… ấy có cách khiến cho tôi phải suy nghĩ về nhiều chuyện. Về căn bản, ấy thuyết phục để bị bán tại buổi đấu giá.” Matthew mỉm cười. Olivia chắc chắn hề giống bất kì người nào từng gặp trong suốt mười ba năm làm việc. bao giờ quên , hay Caleb, và cậu bé từng là. bao giờ quên vụ án này và dù là lý do gì nữa, thấy mình cần phải nắm bắt khoảnh khắc này và lưu nó lại cách đúng đắn.

      khá thông minh. Ngoại trừ chuyện nhầm kẻ bắt cóc mình,” Williams . “Dù thế, nếu phải lòng bất kì tên bắt cóc nào, Chúa ơi, tốt hơn nên điển trai giống tên con hoang này.” Williams nhấc tấm ảnh giám sát của Caleb vài năm sau đó lên và nhướng nhướng lông mày.

      Matthew bật cười. “ bệnh quá. biết điều đó, đúng ?”

      William nhún vai. “Tôi đâu có ra ngoài nhiều.”

      “Sao lại thế?”

      “Ờ, công việc, tôi đoán thế. Tôi hứng thú với việc hẹn hò các Đặc vụ khác, và mấy chàng trai bình thường chẳng được trò trống gì.” nhún vai lần nữa.

      có nghĩ chúng ta nên để cho người mẹ này biết chúng ta tìm ra rồi ?” Matthew hỏi.

      hai mươi năm rồi, Reed. Bà ấy chắc hẳn nghĩ rằng chết lâu rồi. Tôi nghĩ cho bà ấy biết chúng ta tìm ra con trai bà, và lại tình cờ là tên khốn buôn người chết trong cuộc chạy trốn bất thành, được gọi là an ủi đâu,” Williams mỉa mai . và Matthew ngồi im lặng trong vài giây trước khi Williams thêm, “Tốt nhất là để bà ấy tin đứa con trai bé của mình chết trong sạch, hiểu chứ?”

      Williams có lý. “Ừ. Tôi chỉ ước…tôi ước mình làm ở cục vào thời điểm đó, có thể tôi tìm thấy trước khi quá muộn.” nghĩ về Olivia và nỗi đau của . đáng buồn khi biết là người duy nhất nhớ đến Caleb. là người duy nhất khóc thương .
      Snow, meocontbmiumiu122 thích bài này.

    2. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 21.2
      “Chờ !” Williams đột nhiên lên tiếng khiến Matthew giật mình.

      “Gì thế?”

      “À , liên quan lắm, nhưng…” đưa cho Matthew trong số các tập hồ sơ. “Vladek từng học đại học ở Mỹ. Gã học ở Đại học Oregon,” thầm.

      sao?”

      kiểm tra ngày tháng chứ sao,” đáp dứt khoát.

      “Gã ta hoàn thành chương trình học. Gã ở đó từ năm 80 đến 82.” Nhận thức dần hé mở trong Matthew, và cảm thấy mật đắng trườn lên cổ họng mình. “James Cole sinh năm 1983. Tại Oregon.”

      nghĩ vậy sao?”

      “Olivia Ruiz từng đề cập việc Rafiq muốn trả thù Vladek, chuyện gì đó liên quan đến mẹ và em của gã. Có vẻ như Vladek giết họ, ít ra Rafiq thế. Tôi bắt đầu nghĩ rằng mọi thứ phát ra từ mồm gã đều nhảm nhí cả.”

      có muốn tôi tìm giấy khai sinh của James ?”

      “Có, làm . gọi cho Phó Giám Đốc và ông ấy biết chúng ta nghĩ rằng buổi đấu giá diễn ra tại căn cứ quân ở Karachi chưa?”

      “Tôi với ông ấy từ giờ trước, tôi nghĩ ông ấy có thể bắt đầu việc điều tra rồi. Vị Thượng Sĩ Patel đó có vẻ phải kiểu người hợp tác cho lắm. Mẹ kiếp, Reed… nghĩ Vladek bán con trai của mình à?!”

      Matthew bắt đầu muốn đấm thứ gì đó, “. Tôi nghĩ ông ta gánh chịu thiệt hại đáng phải có.” Mọi thứ bắt đầu liên kết lại với nhau. Những mảnh ghép của câu đố dần dần thành hình trong tâm trí Matthew. Vẫn còn nhiều mảnh ghép lớn còn thiếu, nhưng Matthew nghĩ mình vẫn có thể nhìn được bức tranh toàn cảnh giống thế thôi.

      “Vậy, chúng ta biết địa điểm tổ chức đấu giá. Những chuyện khác vào lúc này dễ như bỡn rồi. Để tôi xem cho xong số hồ sơ này, rồi chúng ta có thể kết thúc tối nay. Nếu được bật đèn xanh, chúng ta có thể bắt giam Rafiq trong vòng bảy mươi hai giờ tới. Chúng ta có thể có được câu trả lời thẳng từ gốc,” Williams .

      Matthew nghe được giận dữ và quả quyết trong giọng của Williams. ngưỡng mộ nhiệt huyết của , nhưng ở trong ngành đủ lâu để biết rằng lửa có thể khiến ta bị bỏng. “Tôi ngờ rằng chúng ta có thể khiến ông ta sứt mẻ đấy, Williams. Hãy chuẩn bị .”

      “Ý là gì? Chúng ta có cả núi bằng chứng và cả nhân chứng kia mà,” Williams hùng hồn .

      “Cái chúng ta có, quan chức quân cấp cao đến từ chính phủ ngoại quốc, bị buộc tội tại đất nước hoàn toàn khác. Tôi muốn có gã này. Tôi cực kì muốn có gã, nhưng tôi gặp chuyện này trước đây rồi, Williams. Đôi khi…bọn chúng vụt mất.”

      “Vậy sao lại ở đây hả Reed? Sao lại dành hết tâm huyết cho vụ án này?”

      “Olivia Ruiz chính là thủ phạm chính. ấy gây ra vụ mang tầm quốc tế khi quyết định vượt qua biên giới MỸ-MEXICO với khẩu súng trong tay. ấy hề là nạn nhân cho đến tận sau đó. Tôi ngờ được vụ án lại trở thành cú nổ lớn thế này. Tôi cố gắng giải quyết vụ việc này, Williams. Đó là tất cả những gì chúng ta có thể làm,” Reed .

      “Ừ, à …nó vẫn chưa kết thúc mà, Reed.”

      “Chưa bao giờ thế, Williams.”

      “Ugh!” Williams thở dài.

      “Gì thế?”

      “Tôi có giấy khai sinh của James Cole. Tên cha được ghi là ‘Vlad’, có họ. Có cả giấy chứng tử ở đây nữa, bảy năm sau khi James biến mất. Khá chuẩn đấy, tôi đoán vậy. Để xem tôi tìm được gì ở phần người mẹ, Elizabeth Cole,” Williams lắc đầu, “Bà ấy chết vào năm 1997. Báo cáo điều tra những vụ chết bất thường ghi chép là do vết thương tự bắn vào đầu.”

      Tim Matthew như chùng xuống. James Cole bị bắt cóc lúc năm tuổi và bị bán làm nô lệ. Đó gần như là hành động trả thù nhắm vào cha ta, Vladek Rostrovich. bị đánh đập và lạm dụng gần như cả đời, và theo lời Olivia Ruiz, người duy nhất từng tin tưởng lại chính là người hủy hoại cuộc sống của ngay từ đầu.

      “Chuyện này khiến tôi nản chết được, Reed ạ,” William thầm.

      “Ừ,” Matthew hắng giọng, “Tôi cũng thế. Tôi cứ tưởng mang chút bình yên cho người phụ nữ đáng thương đó, nhưng hình như bà ấy tự mình tìm thấy rồi.”

      “Chúng ta nên ngủ chút. Rất có thể ngày mai chúng ta bận cả ngày đấy. Nếu mọi việc suôn sẻ, sớm lên máy bay đến Pakistan để chỉ huy cuộc đột kích. Phải nhớ tới những người nhoi khi được thăng chức đấy nhé,” mỉm cười tinh ranh và chớp chớp mi mắt để thêm phần hiệu quả.

      Matthew cố nặn ra tiếng cười ngắn củn, “Tôi cố, Đặc vụ…?”

      “Williams.”

      “Phải rồi, Williams.” Matthew tiếp tục xem xét chồng hồ sơ bàn làm việc, trong khi Williams chuẩn bị rời . biết mình cũng nên làm thế, nhưng lại chưa sẵn sàng buông xuống.

      “Sao tôi lại có cảm giác mình nhìn thấy ngồi đó khi quay lại đây vào sáng mai nhỉ?” Williams khi quàng túi đựng laptop qua vai.

      “Tôi rời khỏi đây sớm thôi. Chỉ là tôi muốn tìm hiểu thêm chút nữa. Dù gì tôi cũng thể ngủ ngay được – vì uống cà phê cả tối, nhớ ?”

      “Phải rồi, phải rồi, cứ như ấy. Tôi đến vào khoảng bảy giờ nếu chúng ta bị triệu tập sớm hơn. Tôi mang cho thứ gì đó để ăn, và có lẽ thêm loại cà phê ăn mòn bao tử nữa,” .

      “Tôi thích cà phê đấy.”

      “Cứ tự nhiên,” Williams khi bước vào trong thang máy.

      Matthew đứng dậy và cầm lấy chồng hồ sơ bàn làm việc của Williams. làm xong việc của mình. Phần còn lại tùy thuộc vào cục và tòa án. Dù vậy nhưng câu hỏi vẫn chưa được giải đáp, và thể thôi ghép nối mọi thứ với nhau. Olivia xứng đáng được biết .

      Ba giờ sau, Matthew danh sách các kiện và giả thiết. biết được nhiều điều về các nhân vật chủ chốt trong vụ án, nhưng đồng thời số câu hỏi mới đặt ra cũng nhiều như những câu trả lời vậy:

      1960 Công ty vũ khí AKRAAN thành lập ở Nga – Thuộc về cha của Vladek?

      1961 Vladek Rostrovich ra đời – con út trong số 3 người con.

      1963 Muhammad Rafiq ra đời – con trai cả (em ?)

      1980-1982 Vladek, Đại học Oregon ( hoàn thành)

      ●□□□□□□□□ Gặp gỡ Elizabeth Cole (khi đó có thể là sinh viên? Người thân?)

      Cha và chị em ruột mất trong tai nạn xe hơi (Tháng 12 năm 82 – Người thừa kế Vladek)

      3 tháng Tám, 1983: James Cole ra đời. Tại sao ghi tên Vladek trong giấy khai sinh?

      1983-1988: Vladek và Rafiq – giao dịch, buôn bán vũ khí.

      ●□□□□□□□□ Kim cương? 1987 (có gì đó xảy ra vào khoảng giữa thời gian này và năm 1989)

      14 tháng Ba, 1989: James Cole bị bắt cóc khỏi nhà. ( có nghi phạm)

      ●□□□□□□□□ Bị Rafiq bắt cóc? Tại sao?

      ●□□□□□□□□ Xem lại cái chết của mẹ/em Rafiq (động cơ báo thù)

      1992-1994: Rafiq, Bão Sa Mạc

      ●□□□□□□□□ Che giấu đứa trẻ thay vì giết chết? Tiền chuộc? Thế chấp? Mình bỏ lỡ cái đếch gì?

      ●□□□□□□□□ James Cole bị nhốt ở nhà thổ (Narweh – chết) Kiểm tra năm 1989 - ?

      ●□□□□□□□□ Narweh ( biết họ), chắc chắn chết? Pakistan? Xem lại lời khai của Olivia để tìm thêm các nước khả dĩ.

      1997 James Cole (Caleb) được ‘giải cứu’ bởi Rafiq

      ●□□□□□□□□ Lời khai của Olivia: Caleb tìm cách trả thù suốt 12 năm.

      ●□□□□□□□□ Tại sao Rafiq quay lại vì đứa bé? “Caleb” 14 tuổi

      2002 Kim cương Balk cổ phần hóa

      ●□□□□□□□□ Tại sao trì hoãn từ 1987-2002? Vladek Rostrovich: dùng thân phận mới hay mình?

      ●□□□□□□□□ Có biết về con trai? tại có con. James Cole là người thừa kế duy nhất?

      2009 Olivia Ruiz bị bắt cóc.

      ●□□□□□□□□ James Cole “Caleb” chết?

      ●□□□□□□□□ Balk đột nhiên quan tâm đến việc buôn nô lệ? Động cơ?

      ●□□□□□□□□ Balk – xác định được nơi ở. ????????????????
      Snow, meocontbmiumiu122 thích bài này.

    3. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 22.1
      Caleb xoay xoay rượu scotch trong ly nhưng lại hề uống. Suy nghĩ của ở cùng với Livvie. Felipe lên tầng , mặc cho những nỗ lực hòng ngăn ông ta lại và giành lên đó trước của Caleb. Mười lăm phút trôi qua và chưa hề nghe thấy tiếng súng hay tiếng hét nào. Tin tốt đấy, nhưng lo lắng của còn lâu mới tan được. muốn cẩn trọng phòng khi mọi chuyện đột nhiên tồi tệ hơn. Theo nhiều nghĩa chuyện tệ sẵn rồi.

      Tâm trí của Caleb dường như bị xáo trộn khi nghĩ về chuyện làm sao để đối mặt với Rafiq. Quan hệ giữa họ luôn rất phức tạp, nhưng nó là thứ gần nhất với gia đình hay tình bạn mà Caleb có. Rafiq cứu rỗi và rất nhiều điều khác của Caleb suốt nhiều năm qua…và giờ lại suy tính việc giết ông.

      Caleb biết thể bỏ trốn cùng Livvie. Rafiq săn lùng bọn họ đến cùng trời cuối đất, và trong khi Caleb có thể tự lo cho mình, với Livvie, đó phải là cuộc sống. xứng đáng với điều tốt đẹp hơn. cân nhắc chuyện tách khỏi , song biết nếu Rafiq thể tìm ra mình, ông lại tìm Livvie và dùng để bắt .

      Rafiq xứng đáng có được báo thù của mình. Livvie xứng đáng được sống cuộc đời của . Việc đó khiến Caleb nghĩ về điều mình xứng đáng: gì cả. chiến đấu miệt mài để được sống, được tồn tại, và thích thú gì với ý tưởng kết thúc tất cả, song làm thế…vì Livvie, làm. sống cuộc đời vô nghĩa, thứ dẫn đến kết cục là hủy hoại mọi mối quan hệ đầy ý nghĩa mà từng có. Ít nhất, nghĩ, cái chết của có ý nghĩa.

      “Chuyện gì khiến cậu lo lắng vậy, Khoya?” Rafiq hỏi bằng tiếng Ả Rập khi giờ đây họ chỉ còn mình. Ông cho Jair lui ra khi gã tỉnh lại, còn Felipe tận dụng cơ hội đó để cáo lui khỏi phòng. Nancy vẫn ở lại, song ta dường như chẳng để tâm đến xung quanh trong khi khúm núm dưới sàn và dùng lưng đỡ chân Rafiq.

      Caleb giơ ly rượu về phía ta ra hiệu, “Chuyện đó có cần thiết ?”

      Rafiq mỉm cười, “, nhưng ta ở đây, sao lại tận dụng chứ? Trả lời câu hỏi của ta, chuyện gì khiến cậu lo lắng vậy?”

      Nhịp tim Caleb tăng lên và hơi nóng lan dọc xuống cột sống, nhưng vẫn giữ vẻ lãnh đạm, “ tại mọi thứ tiến triển nhanh quá. Tôi cứ phải nghĩ nghĩ lại mọi thứ trong đầu mình.”

      “Phải, quả là cuộc chiến dài hơi. Ta biết ai trong chúng ta hi sinh nhiều hơn để được nhìn thấy Vladek khổ sở. Buổi đấu giá chỉ là bước đầu tiên. Chuyện lấy được lòng tin của là tùy thuộc ở cậu, rất bõ công khi mọi thứ có thuộc về chúng ta, thậm chí là cả mạng của nữa,” Rafiq . Ông nhấp thêm ngụm scotch và Caleb để ý đó là ngụm thứ ba của ông.

      “Phải,” Caleb đáp nhưng giọng lại chứa khó chịu.

      “Mấy tháng vừa qua cậu rất kì lạ, Caleb. Ta cứ tưởng cậu vui hơn khi cơ hội báo thù ở gần tầm tay chứ,” Rafiq . Nghe có vẻ ông rất bực tức.

      “Sao tôi thể giết hả, Rafiq? Tôi làm điều đó. Rất sẵn lòng và ở ngay trước mặt mọi người, tôi giết . Chúng ta là những kẻ giàu có. Chúng ta cần công ty của , hay tiền của ,” Caleb và ngay lập tức thấy hối hận.

      “Chuyện này phải vì tiền, Caleb! Chưa bao giờ như thế cả. Ta muốn nó bởi đó là thứ duy nhất quý theo như ta biết được. Nếu cậu biết về những chuyện đánh đổi vì đống tiền tỉ quý báu kia, cậu tiếc vì thể tìm ngay lập tức. Ngay tối nay! có vợ, có con. tin ai hết! Và tước đoạt tất cả mọi thứ của ta. Cái chết vẫn chưa đủ. Tra tấn vẫn chưa đủ. Ta cứ tưởng ai ngoài cậu hiểu chuyện đó chứ!”

      Chẳng phải Caleb từng điều gì đó tương tự thế với Livvie sao? Cảm giác như rất lâu rồi vậy, cái đêm cứu khỏi bọn lái mô tô và thông báo số phận của . hỏi tại sao?

      “Tôi có những nghĩa vụ, Mèo Con.” nuốt vào nặng nhọc. Đôi mày nhíu chặt ngay lập tức cho tôi biết cùng lúc cảm thấy buồn bã, giận dữ và ghê tởm. Khao khát được chạm vào gần như quá lớn, nhưng rồi tôi nhận ra mình nên lo lắng về việc những lời đó có nghĩa gì tới tôi, chứ phải có tác động gì tới . “Có kẻ cần phải chết. Tôi cần em…vẫn cần-” khựng lại. “Nếu làm chuyện này ngay bây giờ, tôi bao giờ được tự do. Tôi thể bỏ cho đến khi nó hoàn thành. Cho đến khi trả giá cho những gì làm với mẹ của Rafiq, với em của ông ấy, cho đến khi trả giá cho những gì làm với tôi.” Caleb đột ngột đứng dậy, lồng ngực phập phồng. cào những ngón tay giận dữ qua mái tóc mình rồi siết tay lại ở sau gáy. “Cho đến khi mọi thứ quý biến mất, cho đến khi - cảm nhận được nó. Sau đó tôi có thể buông tay. Tôi trả hết được nợ. Rồi, có thể…có lẽ.”

      “Tôi hiểu, Rafiq. Tôi hiểu chứ. Suốt mười hai năm qua, đời tôi chẳng có gì ngoài mục tiêu báo thù của chúng ta cả. Chỉ là tôi mệt mỏi rồi, Rafiq. Tôi quá mệt mỏi và tôi muốn kết thúc mọi chuyện. Tôi muốn ta phải chết và thể chờ được thấy chết dần chết mòn, nhưng tôi sẵn sàng bước tiếp rồi,” Caleb . Đó là . sẵn sàng sống tiếp đời mình và muốn ở bên Livvie. muốn điều hề khả dĩ.

      Caleb nhìn Rafiq, người đàn ông có vẻ khỏe cho lắm. Tóc ông dường như bạc hơn, gương mặt khắc khổ hơn và ánh mắt thiếu vẻ thương cảm. Trong toàn bộ quãng thời gian Caleb quen biết ông, ông chưa bao giờ giữ lại nô lệ nào cho riêng mình, huấn luyện họ có – giữ họ lại . Thực tế việc ông giữ Nancy còn sống lâu thế này và hủy hoại ta hoàn toàn thể rất trạng thái tinh thần của ông.

      Caleb tiếp tục, lập tức cam chịu số phận của mình, “Ngài hề nghĩ cho tôi sao? Người em. Sau ngầy ấy năm tôi phải làm tên điếm ấy? ai biết hơn ngài cả, những gì tôi phải trải qua. Ngài có bao giờ nghĩ tôi cũng muốn quên ? Sau ngần ấy năm làm cái bóng của ngài, học cách giết chóc, và huấn luyện điếm cho những tên đàn ông có thể từng lạm dụng tôi, ngài có bao giờ nghĩ tôi cũng muốn dứt áo ra và trở thành…tôi biết! Điều gì đó hơn nữa!” Caleb cảm giác như cánh cửa đập nước mở ra trong tâm hồn .
      Snow, meocontbmiumiu122 thích bài này.

    4. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 22.2
      “Cuối cùng tôi sắp chứng minh cho bà ta thấy bà ta sai về tôi…”

      “Cậu điều gì đó hơn nữa, Caleb. Ta biến cậu thành điều gì đó hơn nữa. Ta biến cậu thành người đàn ông! Ta giải phóng cậu! Ta khiến những kẻ khác phải run sợ cậu. Cậu là ai trước khi gặp ta? Kéleb! Chính là cậu đó! con chó.” Rafiq dằn mạnh ly xuống chiếc bàn cạnh ghế rồi tiện chân đá ngã Nancy. Tiếng nức nở của Nancy nhanh chóng tràn ngập căn phòng, nhưng ta bịt miệng bằng cả hai tay để ngăn chúng lại.

      Cơn thịnh nộ nguyên thủy, thô sơ chảy tràn trong huyết quản của Caleb, chưa bao giờ muốn tấn công Rafiq nhiều thế này. Chỉ có những suy nghĩ về Livvie mới dằn được tay lại. Cuộc sống của gặp nguy hiểm và trách nhiệm giữ an toàn vẫn thuộc về Caleb. “Tôi biết mình là ai, Rafiq. Tôi biết mình là gì. Và tôi biết tôi mắc nợ ngài mọi thứ. Ngài từng với tôi rất nhiều về lòng trung thành, song chỉ mới vài phút trước thôi ngài sẵn sàng đánh gục tôi để bảo vệ Jair, mà là ai khác. Lòng trung thành đâu rồi?”

      “Tôi tự nhủ rằng thể ngăn được mình, rằng có chuyện gì đó xảy ra khiến trở thành thế này, khiến rối loạn hệt như tôi vậy, nhưng thậm chí còn rối loạn hơn cả tôi nữa. Và ở những góc khuất kì lạ trong tâm trí mình, tôi nghĩ…”

      Caleb nhớ lại nỗi sợ hãi của Livvie, tuyệt vọng của . bị hành hung bởi đám đàn ông, bị đánh đập và đổ máu. nghĩ Caleb chính là vị cứu tinh của mình. Caleb phải vị cứu tinh của ai cả. nhìn vào Rafiq và nhìn thấy phần xấu xa nhất của mình phản chiếu ở người đàn ông đối diện.

      “Rằng em có thể chữa được tôi sao? Còn gì nữa, rằng tôi có thể chữa được em sao? Chà, xin lỗi nhé cưng, tôi muốn được sửa chữa.”

      Rafiq nghiêng người tới, quỷ dữ ra trong ánh mắt, “Chúng ta biết nhau lâu lắm rồi Caleb. Cậu hiểu chuyện này quan trọng đến thế nào với ta. Ta dung thứ cho bất kì ai phá ngang kế hoạch của chúng ta – kể cả cậu cũng vậy.”

      “Em bỏ chạy. Tôi đến để lấy lại tài sản của mình. Hết chuyện. Trong hai năm, có thể ít hơn, tôi có được điều tôi muốn – báo thù.”

      Với Rafiq và Caleb, mọi chuyện lúc nào cũng chỉ là báo thù. Nó luôn là thứ duy nhất từng quan trọng. phải tình bằng hữu. phải lòng trung thành. phải công lý. Lúc này nó tầm thường, bé nếu đem cân đo đong đến với cái giá phải trả: Livvie. “Tôi muốn giết Vladek và tôi muốn đó là kết thúc,” Caleb thầm.

      Rafiq bật ra tiếng khịt mũi nhạo báng và ngồi tựa ra sau, “Chuyện này có liên quan đến , phải ?”

      Nỗi sợ hãi khiến mạch đập của Caleb nhanh hơn, “! Chuyện này là về chúng ta. Là về quan hệ hợp tác của chúng ta và tại sao mọi thứ luôn nghiêng về lợi ích của ngài nhiều hơn.”

      “Chúng ta vẫn tiếp tục kế hoạch, Caleb.” Rafiq vẻ cương quyết. “Đây là lần cuối cậu vượt qua những giới hạn của mình và lợi dụng tình cảm ta dành cho cậu. Cậu mệt mỏi và là chính mình, vậy nên ta cố quên những gì cậu vào tối nay, nhưng ta tha thứ cho bất kính của cậu lần nữa đâu. Hãy xem như cậu được cảnh báo.”

      Caleb dành giây để lấy lại bình tĩnh. mệt mỏi rồi, và đêm nay có thể là đêm cuối và Rafiq trò chuyện với tư cách bằng hữu. Nỗi buồn len lỏi quanh cơn giận dữ của . “Tôi xin lỗi, rafiq. Tôi công bằng. Suốt mười hai năm ngài chăm sóc tôi dù phải làm thế và tôi muốn tỏ ra vô ơn. Tôi từng là cậu nhóc giận dữ và ương bướng, dễ gì khi thu nhận tôi. Lẽ ra tôi chết rồi nếu có ngài…hoặc tệ hơn nữa. Tha thứ cho tôi.”

      Rafiq dường như diu lại. Ông tựa vào ghế và nhìn Caleb với vẻ trầm tư. “Cậu được tha thứ, Khoya. Có thể cũng là do ta thường xuyên tử tế hay chu đáo với cậu. Cậu tự mình nuôi sống bản thân và giành được tôn trọng của ta,” Rafiq đứng dậy, rót thêm rượu vào ly của mình rồi nghiêng nó về phía Caleb, “Uống cùng ta nào, vì lòng trung thành.”

      Caleb gắng nâng ly lên, “Vì lòng trung thành.” Dòng chất lỏng thiêu đốt cổ họng , nặng nề nằm lại trong dạ dày, nơi nó hoà cùng với nỗi xấu hổ và hợp lực làm muốn nôn ọe.

      “Chúng ta vào ngày kia. Ta sắp xếp phi công và chuyên cơ riêng để đưa chúng ta về nhà. hành trình dài hơi hơn, lệ thuộc, nhưng ta tin . Ta muốn liều lĩnh. Ta tiếp tục việc huấn luyện ta vào buổi sáng. Ta muốn đảm bảo ta sẵn sàng,” Rafiq . Tin thần ông có vẻ phấn chấn hơn.

      Tim Caleb chùng xuống, “Chẳng phải có lý hơn nếu tôi tiếp tục giữ quyền kiểm soát việc huấn luyện ta cho đến khi chúng ta hạ cánh ở Pakistan sao? ta sợ ngài và điều đó có thể khiến ta cư xử liều lĩnh.”

      Chân mày Rafiq cau lại, “Cậu chiều chuộng ta đủ rồi, Khoya. Đến lúc ta phải hiểu vị trí của mình rồi.”

      “Ngài có bao giờ nghĩ đến chuyện có thể xảy ra với ta sau khi mọi chuyện kết thúc ?” Caleb hỏi trong khi vẫn cố giữ vẻ kính cẩn.

      Rafiq mỉm cười, “À! Ra là cậu muốn ta?”

      , Rafiq. sau khi Vladek làm mọi chuyện gã muốn với ta. Tôi chỉ tò mò liệu ngài có kế hoạch nào cho tương lai .”

      “Ta để việc đó cho cậu, Khoya. Hãy xem ta là phần thưởng xong việc. Dĩ nhiên là khi việc xong,” ông mỉm cười .

      Caleb cũng cười đáp lại, dù tất cả những gì cảm thấy chỉ là giận dữ và tuyệt vọng. Chậm rãi đứng dậy, Caleb ôm lấy Rafiq và chúc ông ngủ ngon. Trong tim mình, biết đó cũng chính là lời chào từ biệt.

      nhớ tôi chứ, Caleb?” Livvie vòng hai cánh tay quanh Caleb. ôm chặt lấy .

      “Có,” cách đơn giản.
      Snow, miumiu122meocontb thích bài này.

    5. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 22.3
      đường quay lại phòng, chạm mặt với Felipe ở phòng giải lao.

      “Trời ạ, tối nay trông nghiêm túc quá nhỉ,” giọng nặng trọng của Felipe khiến Caleb khựng lại. Felipe bước tới và đưa đến trong số các quầy rượu tạm thời mà ông ta bố trí cho buổi tiệc tối mai. “Tôi tin là có thể uống chút, bạn của tôi.”

      Felipe bước ra sau quầy và rót cho cả hai ly thấp uýt-xki ngô (bourbon). Ông ta đưa cho Caleb ly rồi nâng ly của mình lên, , “Vì cuộc đời lâu dài tràn ngập tình .” Ông ta uống cạn rồi đặt ly xuống quầy khi Caleb đáp.

      “Tôi nhận ra mình nợ ông lòng biết ơn, nhưng vào lúc này tôi thiếu mất điều đó rồi,” Caleb .

      Felipe mỉm cười, “Phải, thế cũng gần lắm rồi.”

      “Sao ông lại giúp tôi?” Caleb hỏi vẻ hoài nghi.

      Felipe nhún vai, “Tôi là người lãng mạn. Thêm nữa, tôi thích có đổ máu trong nhà mình. Bẩn lắm.” Vẻ mặt Felipe chuyển sang dò hỏi, “ làm gì hả, Caleb?”

      Caleb tin Felipe. “Rafiq cầu được nắm quyền huấn luyện Mèo Con. Chúng tôi rời vào ngày kia. Chuyện đó chắc khiến ông thấy vui.”

      “Hmmm,” Felipe và rót thêm cho mình ly uýt-xki ngô nữa. “Rafiq cầu rất nhiều thứ, đúng chứ? Ông ta trông đợi trinh nữ.”

      Caleb nổi đóa, “Chính xác quan hệ của ông với Rafiq là gì?”

      “Ông ta chúng tôi là bạn, nhưng tôi chắc mọi chuyện theo hướng đó. Chúng tôi làm ăn cùng nhau. Tôi ngạc nhiên khi biết đấy, hoặc ít nhất là hỏi tôi sớm hơn.”

      “Làm ăn kiểu gì?” Caleb hỏi. Lòng hiếu kì của bị khơi lên.

      “Chuyện này chuyện kia, quan trọng lắm đâu, Caleb. Tôi chỉ ngạc nhiên khi cậu hỏi thôi. Tôi ngờ rằng Rafiq chẳng bao giờ để tâm hỏi han gì cả. giao cho ông ta à?” Felipe nhướng bên mày lên vẻ thắc mắc.

      Caleb nheo mắt, “Tôi đâu có nhiều lựa chọn, đúng ?”

      luôn có lựa chọn, Caleb.”

      “Ông muốn gì hả, Rafiq? Ông bảo mình làm ăn với Rafiq kia mà, sao ông lại quan tâm đến tôi và chuyện tôi làm thế?”

      “Tôi tin được ?” Felipe mỉm cười hỏi.

      “Tôi tin tưởng ông, giữ im lặng về tất cả những gì nhìn thấy qua đám máy quay đáng ghê tởm kia. Mối quan hệ đáng tin nhất thường phải đến từ cả hai bên.”

      Felipe bật cười khùng khục, “Chà, tôi rất thích thú quan sát . Sao lại mang theo và trốn ?”

      “Ông muốn cái gì?!”

      “Tôi muốn Rafiq biến khỏi việc làm ăn của tôi,” ông ta nuốt xuống ngụm rượu uýt-xki ngô, “vĩnh viễn.”

      “Tôi có thể giết ông vì thế đấy,” Caleb .

      có thể. Nhưng rồi bao giờ biết được ,” Felipe vặc lại. Ông ta thở dài và chờ đợi Caleb đáp lại, khi làm thế, Felipe , “Tôi đợi cậu ra quá khứ của mình với tôi lâu lắm rồi. Tôi hi vọng chúng ta có thể là bạn.”

      Caleb nhìn Felipe trân trân từ phía bên kia quầy rượu, sững sờ, “Ông biết quá khứ của tôi? Chờ . Ông nghe được qua máy quay.” trừng trừng nhìn Felipe đầy sát khí.

      “Tôi biết từng ở Tehran. chưa bao giờ chuyện đó qua máy quay cả,” Felipe .

      Tầm nhìn của Caleb mờ và tim tăng nhịp đập, “Có thể Rafiq với ông. Có thể ông nghe lỏm được chúng tôi chuyện.”

      Felipe trở nên cực kì nghiêm túc, “Quan hệ song song, Caleb. cho tôi bí mật. Bí mật chưa từng với ai và đáng giá bằng cả mạng sống của ấy.”

      “Sao tôi lại phải làm chuyện đó hả, Felipe? Ông chuyện chẳng có lý gì cả,” Caleb gầm ghè. Thế giới dịch chuyển bên dưới chân , hoặc có lẽ là do tưởng thế.

      “Chuyện tôi có thể với thay đổi tất cả những gì từng tin, và tôi cần biết chắc chắn làm điều đúng đắn,” Felipe vẻ ngần ngại.

      Caleb muốn biết. Bất kể Felipe muốn nữa, đó chắc chắn thể là chuyện tốt đẹp được, song phải biết. Lại là Eve và quả táo nữa rồi. Tri thức chính là trái cấm, và chỉ lần nếm có thể đày đọa linh hồn, song bản chất khiến con người ta muốn cắn. “Felipe,” Caleb ấp úng khi cơn giận dâng lên. Cơ thể run rẩy còn da thịt bỏng rát.

      bí mật, Caleb,” Felipe thầm và nghiêng người tới.

      Chẳng còn gì để mất nữa, ngoại trừ , “Tôi thể.”

      Felipe lắc đầu, “Vậy tôi thể giúp được rồi. Chúc ngủ ngon, Caleb.” Ông ta quay người bước và bị Caleb chộp lấy vai.

      tôi biết,” gầm ghè.

      trước,” Felipe siết lấy bàn tay Caleb rồi đẩy nó khỏi vai mình.

      “Tôi…hãy đảm bảo với tôi được an toàn,” Caleb và cảm nhận được đó chính là phản bội nữa. Chỉ tính đến ngụ ý thôi là tội chết với và Livvie rồi. Dĩ nhiên, Felipe biết có ý nghĩa thế nào với .

      làm những gì vì hả, Caleb? chết vì ấy? giết chóc?” Felipe hỏi bằng giọng thầm. Ông ta nhìn quanh phòng và Caleb cũng làm theo. Bọn họ chỉ có mình.

      Tim Caleb đập như sấm rền trong lồng ngực, “Có.”

      sống chứ? có thể sống được nếu biết toàn bộ đời mình chỉ là dối trá?”

      Chỉ giây nữa thôi là Caleb nhào đến bóp cổ Felipe và buộc ông ta phải . vẫn còn giấu dao trong quần, và nghĩ đến kế hoạch tấn công, “ tôi biết…ngay!”

      Felipe thở dài, “Theo tôi xuống tầng hầm. Tôi kể cho nghe mọi chuyện, nhưng thích đâu.”

      “Mèo Con đâu rồi?”

      lầu và bình an. Nếu quan tâm đến ấy nhiều như tôi tin, tôi khuyên nên giữ vững nhanh nhạy của mình. Nếu mọi chuyện diễn ra đúng như tôi hi vọng, cả hai người có thể rời khỏi chỗ này và bao giờ quay lại nữa.” Felipe .
      Snow, meocontbmiumiu122 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :