1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] The Dark Duet Series - C.J. Roberts (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Karok

      Karok New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Bạn dịch tuyệt lắm luôn. Truyện rất hồi hộp, mà cái nữ chính Livvie thiệt là hết biết luôn.
      Dian thích bài này.

    2. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      @Karok Thiệt ra Livvie cũng ko đáng ghét lắm đâu. Dù sao cũng chỉ là 18 tuổi, ở trong hoàn cảnh như thế làm chuyện xuẩn ngốc cũng là bình thường mà. Cảm ơn bạn theo dõi. Nếu có góp ý gì cứ tự nhiên nhé :)
      Last edited: 3/11/16
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 20.3

      ***​

      Tôi nghe thấy tiếng nện thình thịch, tiếng nện rất lớn và điên cuồng. Hai mắt tôi bừng mở và bóng tối vây quanh chỉ khiến cho nỗi hoang mang trong tôi tồi tệ hơn. Caleb rời khỏi giường.

      “Nằm xuống sàn và đừng cử động,” thào bằng tông giộng khẩn cấp. đến chỗ tủ quần áo và mở tung nó ra.

      Tôi với tay tới chỗ đèn ngủ và bật nó lên. “Chuyện gì xảy ra vậy?” Tôi hỏi. Tung tấm trải giường ra, tôi lồm cồm bò xuống đất. Caleb ném thứ gì đó cho tôi và nó đập thẳng vào ngực tôi. quăng cho tôi quần áo.

      “Mặc vào, ngay!” Caleb . mặc quần dài vào và cài cúc rất vội vàng. lóng nga lóng ngóng với chiếc hộp trước khi có thể mở được nó. Lấy ra khẩu súng, lên đạn cho nó.

      Adrenaline chảy rần rật trong huyết quản của tôi. Có chuyện gì đó tồi tệ sắp xảy ra rồi.

      “Abre la puerta!” (“Mở cửa ra!”) Celia hét lên ở phía bên kia cánh cửa. ấy cũng trong tình trạng hoảng loạn và tôi biết phải nghĩ như thế nào.

      Caleb lao đến chỗ tôi và trượt sàn, tôi quấn hai cánh tay quanh , kéo lại gần. Hai bàn tay bấm vào cổ tay tôi khi kéo tôi ra. Có thứ gì đó lạnh và cứng đặt vào tay tôi. Tôi nhìn xuống và nhìn thấy khẩu súng của Caleb.

      “Mặc quần áo vào, ở yên đây. gõ cửa hai lần trước khi vào. Nếu có ai khác bước vào phòng này, em phải bắn chết ngay. Có hiểu chưa?” .

      Nỗi hoảng loạn khiến tôi như điếc đặc và mù lòa. Tôi hiểu. Tôi biết Caleb cố với tôi cái gì. đứng lên và cố bước . Tôi tóm lấy chân , “Caleb! Đừng , đừng bỏ .”

      “Làm theo lời !” hét lên và giật chân ra mạnh đến độ tôi tưởng như cánh tay mình bị kéo đứt theo. Caleb đến cửa trước khi tôi kịp giữ lại lần nữa. cầm con dao rất to bên hông và đứng ở phía của cánh cửa. Chầm chậm, mở nó ra.

      Celia xông vào phòng, nhưng chưa kịp Caleb vòng cánh tay quanh cổ và kề dao lên ngay họng. vùng vẫy, nhưng Caleb nhanh chóng chế ngự được và giữ bất động.

      “Chuyện gì diễn ra?” gầm ghè.

      “Tôi đến để cảnh báo hai người,” , “Rafiq và người của ông ta đến. Bọn họ ở tầng dưới với Felipe. Họ muốn gặp .” Hai bàn tay Celia bám chặt lấy cẳng tay quấn quanh cổ mình của Caleb. “Por favor,” (“Làm ơn,”) sụt sịt.

      “Caleb, thả cổ ấy ra ,” Tôi thút thít. “ ấy đến để cảnh báo chúng ta mà.”

      Caleb siết chặt cổ họng Celia đến khi cả tiếng nức nở của cũng phát ra được nữa, “Chúng ta biết được, Mèo Con. Có thể ta đến đây để chia rẽ chúng ta.”

      giết ấy mất!” Tôi giục. Tôi tin Celia bán đứng tôi, nhưng lại chẳng có lý do gì để tin ấy làm vậy. Tôi giơ khẩu súng trong tay lên, “Thả ấy ra , Caleb. Em giữ ấy ở đây.”

      Caleb nhìn tôi chằm chằm. Đôi mắt còn là của nữa, mà gợi nhắc cho tôi về con thú hơn là con người.

      “Xin , Caleb. Thả ấy ra ,” tôi cầu xin.

      Chầm chậm, cánh tay của Caleb quanh cổ họng Celia nới lỏng ra và đổ sập xuống sàn, khóc nấc trong khi ôm lấy cổ mình. Tôi nhìn lên Caleb và thấy chán ghét trong mắt khi nhìn xuống Celia.

      “Kế hoạch là gì, Caleb?” Tôi để thu hút chú ý của . Dù rất thích Celia, nhưng tôi thích sống hơn.

      Caleb gật đầu và dùng tay siết lấy tóc gáy của mình, “ cần gặp họ.”

      được! Lỡ như họ chỉ chờ để giết sao?!”

      “Nếu mọi chuyện giống như Celia , chẳng có lý do gì nên xuống tầng dưới, nhỉ?” Caleb quỳ gối xuống và kề dao lên cổ Celia.

      ,” Celia van vỉ, “Felipe bảo tôi đến cảnh báo .”

      “Sao ông ta lại cảnh báo tôi?!” Caleb nhấn mạnh.

      “Felipe biết chuyện xảy ra giữa hai người và chưa hề hé từ nào với Rafiq. Ngài ấy muốn phải đối mặt với hậu quả. ở đây nhiều tháng rồi, thay vì là vài ngày như Rafiq hứa. Điều cuối cùng ngài ấy cần là cuộc đổ máu trong ngôi nhà này,” Celia khóc lóc. xoa xoa cổ họng; nó đỏ lừ, nhưng tổn hại gần như rất ít. vẫn có thể chuyện ràng và hề có vết bầm nào.

      Caleb đứng lên, “Em ở đây với ta đến khi quay lại.”

      Đây chính là cơn ác mộng tồi tệ nhất của tôi trở thành thực. Caleb bước ra khỏi cửa và bao giờ quay lại nữa. Tôi biết điều đó. “Caleb, làm ơn đừng . Bỏ trốn thôi . Ngay bây giờ.”

      “Tôi đưa ấy ra ngoài nếu có rắc rối,” Celia đột nhiên đề nghị. Caleb và tôi nhìn vẻ hoài nghi. “Có nhiều lối trong những bức tường. Felipe cho xây dựng chúng phòng khi chúng tôi cần thoát thân. Tôi đưa ấy ra ngoài. Tôi hứa.”

      “Sao lại làm thế?” Caleb hỏi. Hình như dần đồng tình với Celia.

      phải vì đâu,” lớn. “Tôi muốn ấy chịu khổ thôi.”

      Caleb gật đầu, “Cảm ơn, Celia. Tôi nợ .”

      “Nếu có bất kì chuyện gì xảy ra với Felipe, tôi đảm bảo đòi đủ đấy,” .

      hiểu,” Caleb thầm. tóm lấy chiếc sơ mi từ tủ quần áo rồi mặc vào. “Thư viện à?” hỏi. Celia gật đầu, và như thế, Caleb rời khỏi phòng.

      Tôi muốn thét lên. Caleb bỏ và để mặc tôi tự chống chọi. phát hoảng và đe dọa Celia khi cần thiết.

      “Sao phải đập cửa mạnh vậy?” Tôi hỏi Celia. ngồi sàn, xoa xoa cổ và chùi nước mắt.

      “Tôi muốn bọn họ đến tìm . Felipe suýt ngăn được Rafiq đích thân lên đây đấy,” Celia điềm tĩnh .

      Tôi cảm nhận khẩu súng ấm lên trong tay và ướt mồ hôi. “Caleb Felipe vẫn luôn theo dõi chúng tôi. ấy vẫn luôn theo dõi chúng tôi. Tại sao hai người lại muốn ra tay giúp đỡ chứ?”

      “Felipe tin tưởng ai cả, Mèo Con. Tôi xin lỗi với , nhưng Felipe có ý nghĩa với tôi nhiều hơn . Tôi ngài ấy, nhưng ngài ấy là người cơ hội,” .

      Đầu óc tôi quay vòng, “ đến đây để cảnh báo chúng tôi , Celia? Có phải lúc này Caleb bước thẳng vào cái bẫy ?” Tôi cố tỏ ra hối lỗi. Tôi cố tỏ vẻ như mình là người bạn hỏi xin ý kiến người bạn khác, nhưng thành , tôi tự hỏi liệu tôi có dám bắn Celia nếu buộc phải làm thế . Câu trả lời khiến tôi thấy kinh hãi.

      “Tôi xin thề tôi đến là để cảnh báo . Theo như những gì tôi biết, Caleb chỉ sắp gặp các bằng hữu của ta thôi, có gì nữa. Điều tồi tệ nhất có thể làm vào lúc này là hoảng loạn,” .

      Tôi nhìn thấy van lơn trong ánh mắt , và bản năng mách bảo rằng tôi có thể tin tưởng . Tôi chắc liệu bản năng của mình có đáng giá xu nào , nhưng những khả năng khiến tôi thấy lạnh người. Celia đúng, tôi hoảng loạn. Nếu Rafiq muốn chúng tôi chết và gì hơn nữa, ông ta có thể nã súng vào chúng tôi trong lúc ngủ rồi.

      “Tôi tin ,” tôi thầm và đặt súng xuống giường. Celia dời mắt tới nó, nhưng vẫn giữ nguyên vị trí. Tôi bắt đầu mặc vào quần áo Caleb để lại cho mình.

      làm gì vậy? Cởi đồ ra. Nếu bọn họ lên đây và thấy mặc quần áo của Caleb, họ biết hai người định bỏ trốn đấy,” Celia .

      “Lỡ như có chuyện gì xảy ra và tôi cần quần áo sao?”

      cần chúng đâu, Mèo Con. Tôi hứa. Nguy hiểm chính là khi Rafiq tìm thấy hai người trong tình cảnh bẽ bàng đấy.”

      lần nữa, tôi tin ấy. Có lẽ, tôi tin bất kì ai bảo rằng tôi có lý do để giết chóc, và cũng chẳng có lý do gì để nghi ngờ điều tồi tệ nhất cả. Có lẽ, Celia . Tôi chọn tin vào điều ít kinh khủng hơn trong hai điều . Tôi nhanh chóng cởi bỏ chiếc sơ mi vừa mặc vào ra.

      Đột nhiên, có tiếng cộc cộc vang lên ở cửa. “Celia?” giọng đàn ông hỏi.

      Tôi với tay lấy khẩu súng.
      Snow, meocontbmiumiu122 thích bài này.

    4. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 20.4

      ***​

      Caleb chật vật bình tĩnh trở lại khi tiến tới cánh cửa thư viện. Được nhét ở phía sau quần và nằm gọn trong bao là con dao săn loại lớn của . Trong giây, tự hỏi liệu mình có làm chuyện đúng đắn khi gặp Rafiq hay . hi vọng có thể thuyết phục ông rằng, kế hoạch trả thù của bọn họ vẫn có thể thành công mà cần hi sinh Livvie. vẫn hi vọng vào kết quả đó, nhưng việc Livvie có mặt trong ngôi nhà này lý tưởng chút nào.

      Ở tầng , Livvie trong tình trạng dễ bị tấn công. Nếu có chuyện gì xảy ra với , biết chẳng có cơ hội để trốn thoát. Caleb làm hỏng việc, đơn giản và ràng. để cảm xúc lấn át và có hành động khinh suất với Celia, người có lẽ bán đứng và Livvie ngay khi có cơ hội thích hợp. Theo tất cả những gì biết ta làm thế rồi.

      Dù vậy, chỉ có cách để tìm ra, và Caleb quyết theo đến cùng, bằng cách này hay cách khác. mở cửa và bước vào thư viện. Bốn cặp mắt quay sang chào đón , và chúng thuộc về Felipe, Rafiq, Jair và Nancy. Mỗi người đàn ông đều cầm đồ uống tay, họ ngồi gần bàn làm việc của Felipe và trò chuyện về những thứ vô thưởng vô phạt. Nancy quỳ bên cạnh Rafiq, mắt nhìn xuống sàn. ta hơi run rẩy, và Caleb tự hỏi liệu đó là do sợ hãi hay cái lạnh gây ra, song dù có là gì cũng quan tâm. Caleb thở dài nhõm, nhưng vẫn cảm thấy lo về tình cảnh ở tầng . hi vọng Livvie có thể giữ bình tĩnh và làm gì quá đáng khi vắng mặt.

      Khoya! Cậu ngủ à? Trông cậu mệt mỏi quá,” Rafiq mỉm cười .

      “Đúng thế,” đáp vẻ cẩn trọng. “Tôi nghĩ ngài tới sớm thế.”

      Rafiq nhìn vẻ hiếu kì. “Sao lại vậy? Ta có bảo rằng ta chắc phải mất bao lâu để giải quyết tình hình mà.”

      Caleb thường quên mất các mối liên hệ chính trị của Rafiq với chính phủ Pakistani. Thỉnh thoảng, công việc là sĩ quan quân đội giúp “mở lối” cho các hoạt động phi pháp của ông. Trong những hoàn cảnh như thế, thậm chí đến cả Caleb cũng biết Rafiq mắc míu vào chuyện gì, và chưa bao giờ để tâm cả. Nếu Rafiq muốn duy trì hai cuộc sống tách biệt, Caleb có quyền can thiệp vào.

      “Tôi tưởng ngài liên lạc với tôi, thế thôi. Nếu biết ngài sắp đến, tôi có thể đón ngài ở ngay cửa,” Caleb chút khó chịu. Rafiq để Caleb chuyện thẳng thắn mỗi khi ở riêng, nhưng lúc ở ngoài, có giao ước phải được tuân thủ. Rafiq lớn tuổi hơn, từng là người hướng dẫn và giám hộ Caleb, vì thế nên ở vị thế đáng tôn kính hơn. Đối với bất kính công khai, Rafiq vô cùng điên tiết.

      Rafiq mỉm cười, “Đừng lo, Khoya. Giờ cậu ở đây rồi, và ta cũng thế. Đến đây,” ông chỉ tay về phía chiếc ghế khác, “cùng uống với chúng ta nào.”

      Caleb xoay sở mỉm cười, “Dĩ nhiên, nhưng hãy để tôi lên lầu và mang giày vào . Vì biết có chuyện gì nên tôi rất vội vàng.” Điều muốn làm chính là lên tầng và giúp Livvie được giải tỏa.

      “Celia đâu rồi?” Felipe xen vào. Giọng ông ta nhàng và vui vẻ, nhưng Caleb nhìn thấy được cách hai mắt ông ta nheo lại và miệng méo xệch .

      lầu với Mèo Con, tôi muốn để ấy mình,” Caleb đáp, với ánh nhìn cảnh báo của riêng .

      ta vẫn còn cần bị giám sát liên tục sao?” Rafiq hỏi với vẻ hài lòng.

      , nhưng tôi nghĩ tốt nhất là bỏ ấy mình, cũng thế cả thôi,” Caleb trước khi Felipe kịp đưa ra suy nghĩ riêng.

      “Hmm,” Rafiq đáp và nhấp chút rượu. Hình như là rượu scotch. “Thế , ngồi , Caleb. Đừng mang giày chỉ vì ta. Chúng ta cũng sắp nghỉ rồi. Ta thấy mệt vì phải di chuyển nhiều.”

      “Dĩ nhiên,” Caleb và nhận lấy đồ uống Jair đưa trước khi ngồi xuống cạnh gã. Jair cười khẩy nhưng gì, và Caleb quyết định, tốt nhất là nên gây chuyện.

      “Thế, Felipe với ta rằng vô cùng tiến bộ. Ông ấy ta thậm chí còn góp mặt ở trong những bữa tiệc nhớp nhúa của ông ấy nữa,” Rafiq với nụ cười môi. “Ông ta đảm bảo với ta rằng, việc ta tham dự hề ảnh hưởng tới trong trắng của ta.”

      Caleb nuốt xuống toàn bộ rượu trong ly và nhăn mặt khi dòng chất lỏng màu hổ phách thiêu đốt cổ họng , “Phải, là .” Bên trong lồng ngực, tim tăng nhịp đập.

      “Rất mừng khi nghe tin, Khoya,” Rafiq . “Jair có những nghi ngờ riêng, nhưng ta với cậu ta rằng cậu bao giờ phản bội ta cả. phải vì .”

      Caleb quay sang quắc mắt giận dữ với Jair với vẻ khinh bỉ ràng, “Dĩ nhiên rồi, Rafiq. Tôi bao giờ hiểu nổi tại sao ngài lại nghe bất kì điều gì con lợn này .”

      Jair đứng dậy và quăng ngược ghế ra sau, nhưng Caleb sẵn sàng nghênh chiến. Khi Jair nhào tới, Caleb sử dụng đà hướng lên của mình để đẩy gã đàn ông kia vào ghế và ném gã xuống đất. Caleb lợi dụng tình trạng bất ngờ của Jair để đấm cú đầy thỏa mãn vào mặt gã.

      “Caleb!” Rafiq quở trách, “Xuống khỏi người cậu ta, ngay!”

      Caleb thoi thêm cú nữa và Jair bất tỉnh nhân . Caleb thể chịu được gã con hoang này, và bất chấp kết quả ra sao, nhịn Jair thêm phút nào nữa. với tay lấy dao ở phía sau quần, quyết định cắm nó vào ngực Jair, nhưng rồi có hai đôi bàn tay kéo lui lại.

      “Caleb, !” Felipe hét lên, “Hãy tự kiềm chế khi ở trong nhà tôi.”

      lòng bàn tay giáng xuống nửa bên mặt của Caleb, và biết ngay Rafiq chính là người vừa tát mình. Trong Caleb còn chật vật lấy lại bình tĩnh, nghe thấy tiếng súng được lên đạn trước khi bàn chân của Rafiq đáp xuống ngực , đẩy té ngã.

      “Jair chỉ làm chuyện ta bảo cậu ta làm thôi. Nếu cậu có vấn đề với việc đó, cậu có thể thẳng với ta, Caleb. Ta dung thứ cho bất kính của cậu. Xin lỗi Felipe ngay, bằng ta thề, cậu khập khiễng kể từ đêm nay về sau đấy,” Rafiq hét.

      Phía sau Rafiq, Nancy khóc nức nở. Caleb giơ hai tay đầu hàng. “Tôi xin lỗi! Tôi mất kiểm soát!” Ánh mắt Rafiq bùng cháy lửa giận và Caleb biết ông do dự làm đúng theo lời đe dọa kia.

      “Cái quái gì nhập vào cậu vậy hả, Caleb?” Rafiq phun phì phì theo đúng nghĩa đen.

      khiêu khích tôi đâm dao vào từ khi mới gặp rồi, Rafiq. Ngài mong tôi để xem thường mình sao? Trước mặt ngài ư? Trước đây ngài chưa bao giờ nghi ngờ tôi cả. Chưa bao giờ! Rồi đột nhiên, lời ta lại có ý nghĩa hơn lời tôi sao?” Lồng ngực Caleb phập phồng bên dưới bàn chân Rafiq.

      Rafiq thở dài thườn thượt và lắc đầu. “Ta chưa bao giờ thế cả, Khoya.” Ông nhấc chân khỏi ngực Caleb và gạt cò súng lần nữa để lấy đạn ra khỏi ổ. “Mọi chuyện …”

      “Tôi biết,” Caleb thầm. Cơ hội báo thù của họ ở trong tầm tay và Caleb đặt nó vào vòng nguy hiểm. Rafiq có đủ quyền bắn Caleb ngay tại nơi nằm. Cơn đau trong lồng ngực Caleb đột nhiên chẳng liên quan gì đến việc bị đè xuống cả. phản bội người duy nhất chưa bao giờ phán xét vì những gì làm, chỉ bởi vì người mặc kệ con người trở thành. “Tôi xin lỗi,” Caleb lặp lại, biết rằng Rafiq thể đoán được hối lỗi của sâu sắc đến mức nào.

      nhận ra chẳng có chuyện lý lẽ với Rafiq, cũng chẳng có chuyện thỏa hiệp về số phận của hay của Livvie. Chỉ còn lại lựa chọn duy nhất, và Caleb luôn biết chuyện rồi đến nước này. trong hai người họ phải chết.
      ***

      Caleb chật vật bình tĩnh trở lại khi tiến tới cánh cửa thư viện. Được nhét ở phía sau quần và nằm gọn trong bao là con dao săn loại lớn của . Trong giây, tự hỏi liệu mình có làm chuyện đúng đắn khi gặp Rafiq hay . hi vọng có thể thuyết phục ông rằng, kế hoạch trả thù của bọn họ vẫn có thể thành công mà cần hi sinh Livvie. vẫn hi vọng vào kết quả đó, nhưng việc Livvie có mặt trong ngôi nhà này lý tưởng chút nào.

      Ở tầng , Livvie trong tình trạng dễ bị tấn công. Nếu có chuyện gì xảy ra với , biết chẳng có cơ hội để trốn thoát. Caleb làm hỏng việc, đơn giản và ràng. để cảm xúc lấn át và có hành động khinh suất với Celia, người có lẽ bán đứng và Livvie ngay khi có cơ hội thích hợp. Theo tất cả những gì biết ta làm thế rồi.

      Dù vậy, chỉ có cách để tìm ra, và Caleb quyết theo đến cùng, bằng cách này hay cách khác. mở cửa và bước vào thư viện. Bốn cặp mắt quay sang chào đón , và chúng thuộc về Felipe, Rafiq, Jair và Nancy. Mỗi người đàn ông đều cầm đồ uống tay, họ ngồi gần bàn làm việc của Felipe và trò chuyện về những thứ vô thưởng vô phạt. Nancy quỳ bên cạnh Rafiq, mắt nhìn xuống sàn. ta hơi run rẩy, và Caleb tự hỏi liệu đó là do sợ hãi hay cái lạnh gây ra, song dù có là gì cũng quan tâm. Caleb thở dài nhõm, nhưng vẫn cảm thấy lo về tình cảnh ở tầng . hi vọng Livvie có thể giữ bình tĩnh và làm gì quá đáng khi vắng mặt.

      Khoya! Cậu ngủ à? Trông cậu mệt mỏi quá,” Rafiq mỉm cười .

      “Đúng thế,” đáp vẻ cẩn trọng. “Tôi nghĩ ngài tới sớm thế.”

      Rafiq nhìn vẻ hiếu kì. “Sao lại vậy? Ta có bảo rằng ta chắc phải mất bao lâu để giải quyết tình hình mà.”

      Caleb thường quên mất các mối liên hệ chính trị của Rafiq với chính phủ Pakistani. Thỉnh thoảng, công việc là sĩ quan quân đội giúp “mở lối” cho các hoạt động phi pháp của ông. Trong những hoàn cảnh như thế, thậm chí đến cả Caleb cũng biết Rafiq mắc míu vào chuyện gì, và chưa bao giờ để tâm cả. Nếu Rafiq muốn duy trì hai cuộc sống tách biệt, Caleb có quyền can thiệp vào.

      “Tôi tưởng ngài liên lạc với tôi, thế thôi. Nếu biết ngài sắp đến, tôi có thể đón ngài ở ngay cửa,” Caleb chút khó chịu. Rafiq để Caleb chuyện thẳng thắn mỗi khi ở riêng, nhưng lúc ở ngoài, có giao ước phải được tuân thủ. Rafiq lớn tuổi hơn, từng là người hướng dẫn và giám hộ Caleb, vì thế nên ở vị thế đáng tôn kính hơn. Đối với bất kính công khai, Rafiq vô cùng điên tiết.

      Rafiq mỉm cười, “Đừng lo, Khoya. Giờ cậu ở đây rồi, và ta cũng thế. Đến đây,” ông chỉ tay về phía chiếc ghế khác, “cùng uống với chúng ta nào.”

      Caleb xoay sở mỉm cười, “Dĩ nhiên, nhưng hãy để tôi lên lầu và mang giày vào . Vì biết có chuyện gì nên tôi rất vội vàng.” Điều muốn làm chính là lên tầng và giúp Livvie được giải tỏa.

      “Celia đâu rồi?” Felipe xen vào. Giọng ông ta nhàng và vui vẻ, nhưng Caleb nhìn thấy được cách hai mắt ông ta nheo lại và miệng méo xệch .

      lầu với Mèo Con, tôi muốn để ấy mình,” Caleb đáp, với ánh nhìn cảnh báo của riêng .

      ta vẫn còn cần bị giám sát liên tục sao?” Rafiq hỏi với vẻ hài lòng.

      , nhưng tôi nghĩ tốt nhất là bỏ ấy mình, cũng thế cả thôi,” Caleb trước khi Felipe kịp đưa ra suy nghĩ riêng.

      “Hmm,” Rafiq đáp và nhấp chút rượu. Hình như là rượu scotch. “Thế , ngồi , Caleb. Đừng mang giày chỉ vì ta. Chúng ta cũng sắp nghỉ rồi. Ta thấy mệt vì phải di chuyển nhiều.”

      “Dĩ nhiên,” Caleb và nhận lấy đồ uống Jair đưa trước khi ngồi xuống cạnh gã. Jair cười khẩy nhưng gì, và Caleb quyết định, tốt nhất là nên gây chuyện.

      “Thế, Felipe với ta rằng vô cùng tiến bộ. Ông ấy ta thậm chí còn góp mặt ở trong những bữa tiệc nhớp nhúa của ông ấy nữa,” Rafiq với nụ cười môi. “Ông ta đảm bảo với ta rằng, việc ta tham dự hề ảnh hưởng tới trong trắng của ta.”

      Caleb nuốt xuống toàn bộ rượu trong ly và nhăn mặt khi dòng chất lỏng màu hổ phách thiêu đốt cổ họng , “Phải, là .” Bên trong lồng ngực, tim tăng nhịp đập.

      “Rất mừng khi nghe tin, Khoya,” Rafiq . “Jair có những nghi ngờ riêng, nhưng ta với cậu ta rằng cậu bao giờ phản bội ta cả. phải vì .”

      Caleb quay sang quắc mắt giận dữ với Jair với vẻ khinh bỉ ràng, “Dĩ nhiên rồi, Rafiq. Tôi bao giờ hiểu nổi tại sao ngài lại nghe bất kì điều gì con lợn này .”

      Jair đứng dậy và quăng ngược ghế ra sau, nhưng Caleb sẵn sàng nghênh chiến. Khi Jair nhào tới, Caleb sử dụng đà hướng lên của mình để đẩy gã đàn ông kia vào ghế và ném gã xuống đất. Caleb lợi dụng tình trạng bất ngờ của Jair để đấm cú đầy thỏa mãn vào mặt gã.

      “Caleb!” Rafiq quở trách, “Xuống khỏi người cậu ta, ngay!”

      Caleb thoi thêm cú nữa và Jair bất tỉnh nhân . Caleb thể chịu được gã con hoang này, và bất chấp kết quả ra sao, nhịn Jair thêm phút nào nữa. với tay lấy dao ở phía sau quần, quyết định cắm nó vào ngực Jair, nhưng rồi có hai đôi bàn tay kéo lui lại.

      “Caleb, !” Felipe hét lên, “Hãy tự kiềm chế khi ở trong nhà tôi.”

      lòng bàn tay giáng xuống nửa bên mặt của Caleb, và biết ngay Rafiq chính là người vừa tát mình. Trong Caleb còn chật vật lấy lại bình tĩnh, nghe thấy tiếng súng được lên đạn trước khi bàn chân của Rafiq đáp xuống ngực , đẩy té ngã.

      “Jair chỉ làm chuyện ta bảo cậu ta làm thôi. Nếu cậu có vấn đề với việc đó, cậu có thể thẳng với ta, Caleb. Ta dung thứ cho bất kính của cậu. Xin lỗi Felipe ngay, bằng ta thề, cậu khập khiễng kể từ đêm nay về sau đấy,” Rafiq hét.

      Phía sau Rafiq, Nancy khóc nức nở. Caleb giơ hai tay đầu hàng. “Tôi xin lỗi! Tôi mất kiểm soát!” Ánh mắt Rafiq bùng cháy lửa giận và Caleb biết ông do dự làm đúng theo lời đe dọa kia.

      “Cái quái gì nhập vào cậu vậy hả, Caleb?” Rafiq phun phì phì theo đúng nghĩa đen.

      khiêu khích tôi đâm dao vào từ khi mới gặp rồi, Rafiq. Ngài mong tôi để xem thường mình sao? Trước mặt ngài ư? Trước đây ngài chưa bao giờ nghi ngờ tôi cả. Chưa bao giờ! Rồi đột nhiên, lời ta lại có ý nghĩa hơn lời tôi sao?” Lồng ngực Caleb phập phồng bên dưới bàn chân Rafiq.

      Rafiq thở dài thườn thượt và lắc đầu. “Ta chưa bao giờ thế cả, Khoya.” Ông nhấc chân khỏi ngực Caleb và gạt cò súng lần nữa để lấy đạn ra khỏi ổ. “Mọi chuyện …”

      “Tôi biết,” Caleb thầm. Cơ hội báo thù của họ ở trong tầm tay và Caleb đặt nó vào vòng nguy hiểm. Rafiq có đủ quyền bắn Caleb ngay tại nơi nằm. Cơn đau trong lồng ngực Caleb đột nhiên chẳng liên quan gì đến việc bị đè xuống cả. phản bội người duy nhất chưa bao giờ phán xét vì những gì làm, chỉ bởi vì người mặc kệ con người trở thành. “Tôi xin lỗi,” Caleb lặp lại, biết rằng Rafiq thể đoán được hối lỗi của sâu sắc đến mức nào.

      nhận ra chẳng có chuyện lý lẽ với Rafiq, cũng chẳng có chuyện thỏa hiệp về số phận của hay của Livvie. Chỉ còn lại lựa chọn duy nhất, và Caleb luôn biết chuyện rồi đến nước này. trong hai người họ phải chết.
      Snow, meocontbmiumiu122 thích bài này.

    5. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 20.5

      ***​

      “Celia?” người đàn ông lặp lại. Tôi giữ súng trong tay, nhưng lại chẳng biết phải làm gì. Tôi nhìn về phía Celia.

      Hai mắt ấy mở to như hai chiếc đĩa, nhưng hai tay vẫn đưa lên và giữ bình tĩnh, “Là Felipe. Làm ơn hạ súng xuống .”

      “Caleb được để ai vào cả. Tôi nghĩ Felipe cũng bao gồm trong đó nữa,” tôi . Cảm giác mờ mịt, thế giới xung quanh như nhòa khi tôi cân nhắc việc bắn mở đường ra khỏi phòng.

      “Làm ơn , Mèo Con! Đừng ngốc thế. Felipe bao giờ để còn sống ra khỏi đây nếu cất súng ,” van nài.

      “Bảo ông ta , “ tôi rít lên.

      “Ngài ấy biết có chuyện ổn. Tôi bao giờ bảo ngài ấy phải làm gì hết,” .

      Tiếng đập cửa rất to cùng tràng tiếng Tây Ban Nha vang lên, “Celia, ra mở cửa ngay hoặc tôi đạp đổ cánh cửa đấy.”

      Tôi gần như nôn ói ngay trong miệng khi nghĩ đến chuyện phải đối đầu với Felipe. Tôi nhìn Celia và điên cuồng quệt nước mắt. “Đến chỗ cửa ,” tôi .

      làm gì?” Celia sụt sịt.

      “Hỏi ông ta Caleb ở đâu,” tôi giục.

      Celia gật đầu và chầm chậm bò về phía cửa, “Tôi ở trong đây với Mèo Con,” . Giọng có vẻ điềm tĩnh, và xét đến gương mặt sưng lên vì khóc của , tôi thấy rất ấn tượng.

      “Tại sao cửa lại khóa?” Giọng giận dữ của Felipe vang lên qua cánh cửa.

      “Caleb rất lo lắng,” . “ ta đâu rồi?”

      “Ở tầng dưới với Rafiq, mở cửa ra,” ông ta . Nghe giống mệnh lệnh hơn.

      Celia nhìn về phía tôi với vẻ van lơn. Tôi cân nhắc những lựa chọn của mình trong vài giây và quyết định để cho Celia mở cửa, nhưng đời nào tôi từ bỏ khẩu súng cả. Tôi đặt nó xuống đất ngay bên cạnh mình. “Mở cửa ,” tôi .

      “Bình tĩnh nhé, Mèo Con,” Celia , “Felipe tổn hại trừ khi bị buộc phải làm thế. Tin tôi .” chờ đến khi tôi gật đầu rồi mới xoay khóa cửa. chầm chậm mở cửa và Felipe, với súng trong tay, bước vào và đứng sang bên cửa.

      “Chuyện gì xảy ra?” ông ta hỏi Celia, nhưng ánh mắt lại gắn lên tôi. Tôi vẫn ngồi sàn, núp người cạnh chiếc giường.

      với ấy là Caleb vẫn ổn ,” Celia . đặt mình vào giữa tôi và Felipe.

      “Sao em lại khóc, Celia? Chuyện gì xảy ra ở đây?” Felipe hỏi. Tông giọng ông ta chết chóc và điềm tĩnh.

      có gì cả, tình của em. Em chỉ bầu bạn với Mèo Con thôi. ấy sợ, Felipe. với ấy Caleb vẫn ổn . ấy lo cho ta lắm,” van xin.

      ta ổn. ta và Rafiq uống rượu. ta sớm lên đây thôi. Chúng ta có thể cùng chờ ta,” ông ta , nhưng lại hạ súng xuống.

      “Sao ấy lại tự lên đây?” Tôi rít lên.

      ta thể, thể mà làm dấy lên nghi ngờ. Có thể , tôi rất nghi ngờ rằng có chuyện gì đó diễn ra ở đây. Sao em lại khóc, Celia?” Felipe hỏi. Giọng ông ta nhen nhóm giận dữ.

      “Chỉ là chuyện phụ nữ thôi, Felipe. Xin đừng làm quá lên mà. ấy lo sợ ngài tổn hại ấy và điều đó khiến em nghĩ về…” Celia bỏ lửng câu . Chầm chậm, đưa tay lên và ve vuốt gương mặt Felipe, “Ngài nhớ chuyện lúc ban đầu như thế nào sao?”

      Ánh mắt Felipe chuyển sang buồn bã. Ông ta hạ súng xuống và hôn lên trán Celia. “Tôi xin lỗi vì ta khiến em nhớ lại,” ông ta thầm. “Đặc biệt là khi tôi cố rất nhiều để khiến em quên .”

      “Em quên rồi Felipe, em thề là em quên rồi,” thầm.

      Celia vẫn đứng giữa hai chúng tôi, và trong khi tôi cần thiết phải tin vào Felipe, chứng tỏ bản thân là người bạn bằng cách ngăn giữa tôi và cái chết. Tôi nhớ lại cuộc đối thoại dưới tầng hầm với Felipe. Ông ta đoạt lấy Celia như chiến lợi phẩm và thừa nhận rằng đối xử với tử tế cho lắm. Nhìn họ lúc này, khó để hình dung ra khoảng thời gian Felipe tàn nhẫn với Celia. Nhưng phải lại, tôi đâu biết hai người đó cho lắm. Celia dường như nhận ra Felipe mình nhiều thế nào. Chuyện đó vô cùng ràng với tôi.

      Felipe gật đầu và kéo Celia vào trong vòng tay mình. khóc nức nở ngực ông ta trong khi ông ta vuốt tóc thầm những lời an ủi. Nhìn họ khiến tôi mong nhớ Caleb đến đau đớn.

      “Tôi xin lỗi,” tôi , “Tôi định gây ra bất kì rắc rối nào cả.” Đó là . Tôi muốn gây rắc rối. Điều duy nhất tôi muốn là lối thoát cho tôi và Caleb.

      Felipe nhìn lên tôi, “ tắm rửa , đáng . Chủ nhân của quay lại bất kì lúc nào và tôi khuyên nên sẵn sàng cho ta. Hai người còn nhiều thời gian bên nhau đâu.”

      “Ý ông là gì?!” Tôi buột miệng.

      Felipe trao cho tôi nụ cười nhăn nhở, “Tôi ước có thể làm được nhiều hơn cho hai người. Tôi rất thích thú khi thấy quan hệ của hai người dần hé mở. Chúc may mắn, Mèo Con.”

      Khi tôi ngồi xuống, sững sờ và há hốc, Felipe đưa Celia ra khỏi phòng và đóng cửa lại phía sau. Tôi đầu hàng con tin của mình. Tôi đầu hành người hướng dẫn của mình. Tôi đầu hàng bất kì số phận nào chờ đợi mình khi cánh cửa mở ra.
      Snow, meocontbmiumiu122 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :