1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] The Dark Duet Series - C.J. Roberts (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ringring

      ringring New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      13
      Kết thúc có he ko bạn,:yoyo42: mìnH đọc mà đau tim quá
      Dian thích bài này.

    2. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      @ringring giờ mình trước mất vui còn đâu :3 Bạn cứ tiếp tục theo dõi , hồi hộp chờ mong còn hơn biết trước để quăng luôn quyển truyện hì hì :yoyo12:Cảm ơn bạn luôn ủng hộ mình nhe.
      ringring thích bài này.

    3. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 9.2
      “Cởi váy ngủ ra,” Caleb dịu dàng nhưng kiên định. mỉm cười, thích thú khi thấy hơi nhảy nhổm trước giọng của mình. ta bồn chồn yên, chuyển trọng lượng hết từ hông này sang hông kia, cố tìm gì đó để hai tay bận rộn.

      “Ừm…?” ta ngập ngừng. Giọng gần như lạc mất trong căn phòng tắm lót gạch rộng thênh thang. Caleb di chuyển về phía ta, rón rén hết mức có thể, muốn thưởng thức căng thẳng rệt dâng tràn trong cơ thể mềm mại kia. quả thực là tên khốn bệnh hoạn. khẽ hổn hển rồi đột ngột hít vào khi cảm thấy Caleb đặt tay lên bụng, nhàng đẩy mình vào vồng ngực rộng của . ta ấm áp, ấm áp cách ngon lành.

      lo sợ tôi làm hại em sao, Mèo Con?” thầm vành tai ta, “bởi đó phải điều tôi muốn, chút cũng . Tôi hứa tổn thương em và tôi làm thế, chừng nào em còn giữ lời hứa làm theo bất cứ điều gì tôi cầu.” Hơi thở của ta nghe gượng ép và rời rạc, đột nhiên chẳng muốn gì hơn là hôn lên bờ môi dưới của ta, thứ lúc này bị đem ra nhay cắn bởi chính chủ. Nhưng thay vào đó, chỉ bước lùi và đơn giản lặp lại mệnh lệnh, “Cởi váy ngủ ra.”

      hít vào hơi sâu đầy run rẩy, chẳng nghi ngờ gì là tìm kiếm giải pháp. Caleb cảm thấy mình khôn ngoan lẫn xảo quyệt vì cho phép ta uống chung li tequila sau bữa tối. ngạc nhiên vì ta hề loạng choạng hơn bình thường dù bị bịt mắt. Với bàn tay run rẩy, ta trượt dây áo bên phải khỏi vai, tiếp đến nhanh chóng làm điều tương tự với phía bên trái, để lộ ra hai bầu ngực xinh đẹp khi chiếc váy ngủ rơi xuống quanh eo. Caleb phải tập trung hít thở, gần như thể giữ bản thân đứng yên.

      Kế tiếp, ta cố đẩy chiếc váy ngủ xuống hẳn, nhưng vòng hông đầy đặn ngăn cản điều đó. Hẳn nghĩ hành động kia gợi cảm song lại rất ngây thơ. Chán nản khi thể đẩy chiếc váy ngủ xuống, vì như thế nhã nhặn hơn, cuối cùng, ta quyết định kéo nó qua khỏi đầu. Cơ thể Caleb dường như lắc lư theo chuyển động của hai bầu ngực căng đầy của .

      “Cậu bé” của thể nào cứng hơn được nữa. tóm lấy nó và điều chỉnh sang tư thế khác để nó bị vặn vẹo quá đau đớn. “Dừng lại,” giọng khàn khàn. “Cứ để nó như thế .” bước tới và dễ dàng nhấc bổng ta lên rồi đặt xuống chiếc bàn chuẩn bị sẵn. ta có vẻ biết phải làm gì với hai tay mình, song Caleb thấy ngạc nhiên khi chúng theo bản năng với lên che chắn hai bầu ngực. muốn giữ yên tay ta, muốn điều chỉnh hành vi đó, nhưng cuối cùng lại để yên cho ta cùng vẻ e thẹn đầy quyến rũ của mình. Đặc biệt là khi tiếng nức nở khe khẽ của ta, gần như bị nhấn chìm trong thanh nước tuôn xối xả vào bồn tắm, cho biết rằng nước mắt ràng giấu sau tấm bịt mắt viền lông thú. Những giọt nước mắt ấm nóng, mằn mặn, ngọt ngào mà thình lình muốn cảm nhận môi mình.

      “Lật người lại, Mèo Con.”

      làm gì?” ta thở dốc.

      Khi thấy chần chừ, thêm, “Tôi hứa tổn thương em.” ta có vẻ vừa lòng với điều đó và nằm sấp lại. ta kêu lên khi Caleb với tay nắm lấy chiếc váy ngủ rồi kéo nó lên đến eo. Ngay lập tức, ta lồm cồm định ngồi dậy, nhưng nhanh chóng dùng sức nặng cơ thể mình để giữ ta nằm yên. “Đây là vì tốt cho em thôi, đau đớn.”

      Caleb lắng nghe sợ hãi trong giọng ta, và mặc dù nó khiến thấy khá hăng tiết, song vẫn có chút bấp bênh. định làm chuyện làm trước đó, mặc cho có bao nhiêu thích thú nữa. ta phải của để tùy ý sử dụng. Nhưng chỉ mỗi ý nghĩ đó thôi cũng đủ khơi dậy giận dữ và ham muốn trong lòng .

      ta gọi là Caleb.

      ta hét to tên : trong sợ hãi, trong giận dữ, trong khao khát, và chúa giúp - điều đó khiến chao đảo từ trong ra ngoài. chạm tới giới hạn của nỗi thèm muốn dành cho ta, và trong tâm trí , chẳng có phương thuốc nào có thể thay thế được việc sở hữu ta. trở nên mềm yếu, chỉ trong khắc, vì ta. Cái cách mà cơ thể ta phản ứng lại với động chạm của chưa xảy ra bao giờ, bất kể là ở hoàn cảnh nào. Song cơ thể ta chỉ đơn giản là dễ bị tác động, sục sôi với nhu cầu được chạm vào. Thế nên, tổn hại đến ta nhiều hơn dự định, và cảm thấy do dự trong hành động của mình. Đó là thứ cảm giác hoàn toàn mới mẻ với .

      “Bởi vì…trước đó, em có thể bị đau. Tôi định khiến nó khá hơn.” Toàn thân ta căng cứng nhưng im lặng vẫn tiếp diễn. “Tôi cần em co hai gối lên ngực và mở chân ra cho tôi.” Sắc đỏ dữ dội gương mặt của Mèo Con rất khó để diễn tả, dù vậy, đỏ thẫm là tông màu gần nhất Caleb có thể đoán ra. Ngược lại, nụ cười của có thể dễ dàng xếp vào loại rực rỡ.

      cách thận trọng, ta làm theo lời , dường như vô cùng biết ơn giúp đỡ của Caleb. chú ý thấy rằng, mỗi khi khăng khăng muốn giúp, ta dễ dàng đầu hàng hơn. cho phép ta sống trong ảo tưởng về kháng cự vô dụng của mình, và ta bằng lòng xuôi theo những đòi hỏi ngày tăng của . Có lẽ ta cảm thấy bản thân hề làm gì trái với lương tâm mình, mà chỉ phục tùng điều gì đó kết thúc dù có hay ưng thuận của ta. hề phản đối khi khóa hai cổ tay ta vào bàn, và đặt ống tách(*) ở giữa hai gối ta.

      “Thứ này giúp em nằm yên,” giải thích, biết rằng đó chính là giúp đỡ mà ta cần. ta nảy lên dữ dội khi những ngón tay của Caleb xoa chất bôi trơn lên phần mông e thẹn và nghi ngờ gì là khá nhức nhối của ta.

      (*) Chú thích: nếu bạn nào hiểu ống tách là gì, xin mời xem ảnh dưới đây:

      [​IMG]
      Snow, Hướng Dương, myuyen4 others thích bài này.

    4. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 9.3
      Buồng tắm nhanh chóng ngập tràn thanh sụt sịt đẫm nước mắt và tiếng nức nở bẽ bàng của ta. Ánh sáng phản xạ, dội lại từ bốn bức tường dường như tác động lên trong giây. thường cảm thấy tội lỗi, và ta dường như có khả năng phi thường khiến điều đó phải lộ ra. Cảm giác này …lạ lẫm, khó chịu và bức bối chết được.

      “Thế đủ rồi! Em khóc lóc vì ngượng ngùng nhiều hơn hết thảy. Đừng có khóc nữa.” thanh giọng của ngập tràng căn phòng, và bất động, ràng là sợ hãi. Caleb thở dài. “Đây, chuyện này giúp ích.” Caleb cho lượng chất bôi trơn lên ngón tay rồi nhàng siết lấy vật của ta giữa ngón cái và ngón trỏ. ta rùng mình, choáng váng trước đụng chạm kia, và biết ta thầm ra hiệu cho buông phần da thịt ngạy cảm của mình ra, nhưng dĩ nhiên là làm thế. “Em ổn mà, Mèo Con. ổn thôi,” dịu dàng trấn an ta rồi bắt đầu xoa tròn vùng trung tâm ẩm ướt. rất khéo léo, nên là thế, luôn cẩn trọng để xoa quá mạnh, cũng như luôn cẩn trọng để xoa quá . phải là đùa bỡn. làm vừa đủ, để đền bù cho ta.

      chăm chú quan sát khi ta mím môi lại, tuyệt vọng để cho bất kì thanh nào dù là nhất thoát ra. Ấy vậy mà dần dần, môi ta cũng hé ra và tiếng nức nở khe khẽ vang lên. Rất nhanh, thanh nức nở kia chuyển thành tiếng thút thít, tiếp đến là tiếng thở hổn hển khẽ khàng, rồi cuối cùng là những tràng rên rỉ khàn khàn kéo dài. Caleb lần nữa vô cùng kinh ngạc trước hồi đáp của cơ thể ta, trước khuôn miệng hồng hồng hơi trễ xuống, chiếc lưỡi mèo con của ta thường xuyên phóng ra để liếm ướt đôi môi mềm mịn thanh tú.

      ta gần lắm rồi, đôi tay bị trói liên tục giãy giụa, cố chống lại giây phút cơn khoái cảm tột đỉnh bùng nổ, song cơ thể lại vô thức cong về phía những ngón tay , tìm kiếm điều mình e sợ. hơi lùi lại, kéo dài khoảnh nhắc đó để có thể làm điều mình cần làm. Tay trái với ra chộp lấy chiếc ống dẻo cần dùng. Khi lần nữa đưa con tin xinh đẹp của mình lên đỉnh cao khoái lạc, khiến ta bật rên rỉ và kêu khóc cùng lúc, ấn chiếc ống sâu vào mông ta. Con tin của giật nảy dữ dội trước xâm nhập đó, nhưng giữ ta nằm yên. Chầm chậm, cẩn trọng, xoa lên nơi nữ tính của ta cho đến khi hai nắm tay ta thả lỏng ra, hai đầu gối chùng xuống còn hơi thở trở nên nặng nề.

      Caleb lờ thúc ép của vật đàn ông ấn lên khóa kéo quần của , cùng với dục vọng đầy đau đớn hệt như cơn đau nơi bụng dưới, và tập trung vào việc xoa dịu nô lệ yếu đuối của . Hai gò má ta hồng lựng bên dưới sắc da đỏ ửng. Đó là màu sắc mà chỉ có cơn cực khoái mới có thể tạo ra, và Caleb thể ngăn cảm giác tự hào vì là người mang nó đến. vuốt ve lưng ta, còn thấy ngạc nhiên trước cái cách ta cong người hưởng ứng nữa. nhớ nó. Chuyện này. ta. Giũ bỏ suy nghĩ kia, bắt đầu trò chuyện với ta trong lúc hành động.

      ta khẽ nức nở khi đổ đầy nước vào, trấn an rằng áp lực nơi bụng ta là bình thường, nên hoảng hốt, dù thế ta vẫn thể ngăn được mình. Những ngón tay của bàn tay phải ta bao chặt lấy tay , còn bàn tay trái siết thành nắm mặt bàn bằng nhựa. Khi cảm thấy ta thể chịu thêm nữa, dừng lại và ép ta phải cố rặn. Thế rồi ta bắt đầu kêu khóc khẩn thiết. ta van xin đừng ấn lên bụng mình nữa, nỗi nhục nhã và xấu hổ mồn trong những lời van lơn và vẻ mặt đầy đau đớn. Caleb cố hết sức giữ ta nằm yên, hứa hẹn mọi chuyện rồi ổn thỏa, rằng ta có gì phải sợ hay xấu hổ cả, nhưng việc cố gắng khiến ta bình tĩnh vô ích. Cuối cùng, đành phải đè ta xuống bằng sức nặng của mình. Mặt ở cạnh mặt khi lần nữa, đổ đầy nước rồi rút nó ra khỏi cơ thể ta, dừng lại cho đến khi chắc chắn rằng còn gì để lấy nữa, bằng cách khiến ta khuất phục mình.

      Khi mọi chuyện kết thúc, cởi khăn bịt mắt xuống và tháo dây trói ra để có thể đỡ ta quỳ lên bàn. Caleb thấy vô cùng kinh ngạc lúc ta choàng hai cánh tay quanh cổ và vùi mặt lên vai buông. ấm áp tràn ngập tứ chi mỗi khi cơ thể run rẩy của ta tiếp xúc với , cảm giác dễ chịu hệt như ánh mặt trời soi rọi mặt vậy.

      Bỗng dưng, kí ức về ánh nhìn của ta dành cho vỉa hè ra đầy choáng ngợp. ta gần như lóa mắt vào sáng hôm đó, kể cả khi cố thu hết toàn bộ hình ảnh của vào mắt mình. nghĩ ta quyến rũ, đặc biệt là khi cười. Đột nhiên mong mỏi được nhìn thấy ta mỉm cười với mình như thế. Thay vào đó, kéo ta ra để có thể hôn lên những giọt nước mắt ấm áp, mằn mặn đôi gò má non mềm. Kể cả hương vị của ta cũng giống như mặt trời. Giữa nụ cười và nước mắt của ta, thích cái nào hơn?

      Kinh ngạc trước những ý nghĩ lệch lạc của mình, bỏ lại ta tự rửa mặt, ra lệnh cho ta phải quay vào phòng ngủ khi xong.

      Caleb chầm chậm lại trong phòng. Suy nghĩ về rất nhiều thứ. Rafiq thông báo với việc chuyển giao được thực khi họ đến Tuxtepec. Ông cũng xác nhận lịch trình đến Pakistan của họ dính tới chính quyền, và được trang bị đầy đủ nhiên liệu cho từng chặng. Tất cả đều là tin tốt, song may khi Caleb bị yếu lòng, và xui xẻo khi thấy cực kì bất mãn. Sau mười hai năm, mọi chuyện bỗng dưng xảy đến quá nhanh. Vào thời điểm nào đó, sớm thôi, phải cho biết số phận của mình. phải buộc ta hiểu ra rằng biến ta thành con điếm. Con điếm của Vladek. thể tưởng tượng được ánh nhìn ta dành cho vào khoảnh khắc đó. cũng biết bản thân tránh chuyện đó càng lâu càng tốt. Ba tuần.
      Snow, Mi mũm mĩm, chau0071535 others thích bài này.

    5. Dian

      Dian Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      212
      Được thích:
      1,046
      CHƯƠNG 9.4
      Bỗng nhiên tự hỏi điều gì khiến lâu lắc đến vậy, Caleb cân nhắc vào lại phòng tắm nhưng rồi đổi ý. Tốt nhất là để cho ta bình tĩnh lại và tự ra. nhìn quanh phòng. ai có thể đoán được giàu có và sang trọng chôn giấu bên trong cả. Tài sản quý giá nhất của cái thành phố Mexico lỗi thời này. Thảm lông nhập khẩu từ Thổ Nhĩ Kì, cùng với các tấm thảm thêu khác. Khung giường được đóng cố định xuống đất, tấm trải là vải bông Ai Cập thượng hạng, lò sưởi bằng đá hoa cương của Ý. Chiếc lò sưởi lúc này là thứ thừa thải nhất trong phòng. Caleb dám chắc trời chẳng bao giờ quá lạnh để dùng đến nó. mặt của căn phòng được dựng hoàn toàn bằng kính cường lực, với cánh cửa trượt dẫn ra mái hiên.

      Caleb thở dài và mỉm cười. ta chưa từng nhìn thấy nhiều thứ sang trọng thế này trong đời nhỉ? Vladek giữ ta ở đâu? Bụng dạ quặn thắt.

      nghe tiếng tay nắm cửa xoay vặn và quay sang đối diện với cánh cửa để quan sát phản ứng của ta. thất vọng khi hai bàn tay tay đưa lên che miệng, hai mắt mở to, đầy kinh ngạc.

      giống điều em nghĩ à?” Caleb trêu.

      “K-k-!” ta đáp, mắt chăm chú quan sát căn phòng. Caleb cười lớn và giúp ta tiến sâu hơn vào phòng. ta thơ thẩn vòng quanh, nửa như bị thôi miên, tay chạm vào mọi thứ. “ sống ở đây à? Sao mua được nó vậy?” ta hỏi, ngây thơ chút che giấu. biết câu hỏi đó thiên về tò mò hơn là mưu mẹo.

      Bỗng nhiên ước gì đây là nhà mình, để có thể đáp lại ngưỡng mộ của ta cách quả quyết. thấy bất ngờ trước khao khát được gây ấn tượng với ta. nô lệ như ta hầu như đáng để gây ấn tượng, hoặc đó chính là điều tự nhắc nhở mình. Nhà của ở Pakistan cũng tuyệt vời kém, nếu muốn là hơn. Nhưng ta bao giờ được nhìn thấy nó.

      Với vẻ hấp tấp, kéo ta khỏi chỗ những bức màn để quay lại đối diện với mình, muốn ta ở gần bên mặc cho bản thân phản đối hành vi trẻ con đó. ta bất động, như thể vừa mới nhận ra có ở đó. Sao ta dám quên chứ, dù chỉ trong giây. cố giành lại tập trung của ta bằng cách nhàng, nhưng kiên quyết, trượt dây áo ngủ của ta xuống.

      làm gì vậy?” ta sợ hãi hỏi. Caleb nhìn xuống ta đầy chăm chú, hai khóe miệng thoáng ra vẻ cười.

      “Em đưa ra thỏa thuận, Mèo Con, được ra khỏi phòng, và tôi vật cưng bé biết nghe lời.” chầm chậm cúi xuống và hôn lên môi dưới của ta như mong muốn của bản thân. ta cắn mút nó. “Em phá hỏng môi mình nếu tiếp tục làm vậy đấy, Mèo Con.” ngửa cằm ta lên để có thể nhìn vào đôi mắt nâu to tròn, hề bị vẩn đục dẫu hai bầu mắt sưng húp vì khóc. “Tôi giao cấu với em lần nữa đâu, nếu đó là điều em lo lắng.” ta cố quay nhưng ánh nhìn bị giữ chặt, nếu tập trung đủ lâu, nghĩ mình có thể nghe thấy cả mạch đập của ta. lại cúi xuống và hôn vành tai ta, “Tôi chỉ hơi ích kỷ thôi.”

      “Vậy có nghĩa là gì?” ta hỏi, vẻ chắc chắn. lời, Caleb nắm lấy tay ta và dẫn về phía chiếc giường bốn cột cỡ lớn bằng gỗ đào, chiếc giường với rất nhiều công dụng mà phải lúc nào cũng hiển ra đó.

      “Tôi chỉ em thấy,” Caleb ngồi xuống mép giường với kẻ tình nguyện chần chừ đứng trước mặt. Nỗi lo lắng cuộn trào trong cơ thể ta vô cùng ràng với đôi mắt thích thú của . Trong lúc lâu gần như vĩnh hằng, ai trong cả hai lên tiếng cả. Caleb chỉ đơn giản quan sát, xem xét và đưa ra những chú giải trong đầu. Cuối cùng, khi lên tiếng, ta giật mình. “Chạm vào tôi .”

      muốn tôi chạm vào ? Ở đâu?” Caleb rất thích điểm đó ở ta, cái cách ta vừa cảnh giác lại vừa hiếu kì. Nó cho thấy bản tính gan dạ, lém lỉnh và mạo hiểm của ta. Song kì lạ vì dường như ta hề để ý những chuyện đó. Đôi khi khó để nhìn thấy chính trong ta. Chuyện đó vừa gây cảm giác thích thú nhưng cũng vừa khó chịu.

      “Bất kì chỗ nào em thích,” mỉm cười. Đôi mày ta nhíu lại, như thể câu trả lời vừa rồi cần được làm hơn. cần. muốn ta chạm vào mình, bất kì chỗ nào, tất cả mọi chỗ, chừng nào cần phải ép buộc ta. Có lẽ bởi nghĩ nếu ta chạm vào , cách tự nguyện, có thể thôi cảm thấy tội lỗi vì thúc ép ta trước đó. Hoặc có lẽ, chỉ cần được ta chạm vào mà thôi. có thời gian Caleb ghê tởm việc bị đụng chạm, bởi bất cứ người nào, chỉ biết đến mỗi tàn nhẫn, nhưng tại, trong hoàn cảnh thích hợp, thích việc đó vô cùng.

      “Rồi sau đó sao? làm gì?” Lúc này ta gần như nổi giận, bực tức. Caleb nghĩ mình hiểu được vấn đề. ta chẳng có lý do gì để tin rằng lợi dụng mình. Nếu thành với bản thân, và gần như là thế , cũng chắc mình làm vậy. Dù vậy, là kẻ trọng lời hứa. Ít nhất Rafiq đảm bảo được chuyện đó.

      “Tôi giữ hai tay ở ngay đây,” vỗ vỗ lên mặt giường ở hai bên người, “trừ phi em cầu ngược lại.” Nụ cười của trở nên nghịch ngợm, biết điều đó nhưng lại thể ngăn được mình. cố bật cười lớn khi ta khẽ khịt mũi giễu cợt và đảo mắt. ta hề tin , chút cũng . Cảnh giác, nhưng hiếu kì. Căn phòng tiếp tục chìm trong im lặng lúc lâu, Caleb quan sát ta với ánh nhìn kiên định, trong khi ta cân nhắc làm gì hay gì tiếp theo.

      Tim đập nhanh hơn, nhịp thở cũng thế. lo lắng đó sao? Quả là cảm giác kích thích mãnh liệt. ta liên tục cắn môi, những chiếc răng trắng tinh xinh ấn lên nơi da thịt mềm mại. Tay vô thức áp chặt xuống tấm trải giường. Có nhiều nơi muốn ta đặt miệng lên, nhiều nơi khác ngại cảm giác bị những chiếc răng nhắn kia ấn vào.

      ta hắng giọng, đánh thức Caleb khỏi những ý nghĩ ranh ma của mình. “Vậy, ừm, nếu làm… tôi phải quay về phòng mình, phải ?” Cách ta đặt câu hỏi gần như mang tính dẫn dắt. Caleb gật đầu. chú ý thấy vai ta hơi chùng xuống, như thể vừa thả lỏng hơn. ta muốn điều này. ta muốn . kiềm chế mỉm cười. “Được. Tôi làm. Nhưng phải hứa giữ tay giường. hứa chứ?” Caleb thể nhịn cười lâu hơn nữa, gật đầu. ta thậm chính còn chưa hỏi chấp nhận những gì khi đụng chạm xa hơn.

      Gương mặt ta đỏ lên, nhưng giọng gần như rất chắc chắn. lần nữa, Caleb thấy vô cùng ngạc nhiên trước các khía cạnh của ta. Mới phút trước còn rụt rè, phút sau trở thành nàng sư tử cái. “Nhắm mắt lại. Bằng tôi nghĩ mình có thể làm được.” Caleb bật cười lớn, đặc biệt là khi ta đỏ mặt dữ dội hơn, song vẫn miễn cưỡng làm theo.
      Snow, Mi mũm mĩm, chau0071536 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :