1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] Khoảnh Khắc Định Mệnh (From This Moment On) - Lynn Kurland (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 37

      [​IMG]

      Colin, lại lần nữa, rong ruổi lưng ngựa của mình. Đương nhiên chán ghét việc cưỡi ngựa, chỉ là mong muốn được cưỡi ngựa bên cạnh dâu của mình, mong muốn chút yên tĩnh và riêng tư, thay vì phải dành hết thời gian bên đoàn người và còn phải đón tiếp gia đình xứ Blackmour khi đến Berkham!

      Đương nhiên Colin rất mong chờ được gặp Christopher để khoe khoang thành tích “cưa cẩm” của mình. Những đứa trẻ nhà Blackmour cũng mang đến nhiều niềm vui cho bắt đầu thấy nhớ tinh nghịch và sôi nổi của bọn trẻ. Gillian, nghĩ, tiếp tục phàn nàn về cách cư xử của nhưng vẫn có thể chịu đựng được. Nàng ấy có thể trở thành bạn tốt của Aliénore, và thấy mình thể cưỡng lại những việc có thể mang lại niềm vui cho người vợ bé của .

      Vì nàng, cũng có thể chịu đựng được cha của Aliénore. Ông ấy hóa ra lại khá dễ chuyện.

      Đáng tiếc là cha của lại như vậy. Colin nghiến răng khi lời than phiền khác bắn về phia với tốc độ nhanh và chính xác như cú đấm ở cự ly gần.

      "," Colin , quay lại và nhìn chằm chằm vào cha , "ngài được dùng phòng ngủ dành cho vua xứ Berkhamshie. Nếu thích, ngài có thể thu thập đồ đạc, chia tay hầu trẻ tuổi của mình, và dành những năm còn lại của ngài trong tu viện để cầu nguyện cho linh hồn đen tối của ngài! "

      "Ngươi thể đuổi ta ra khỏi lâu đài của ta!"

      "Ngài có muốn giải quyết chuyện này sân đấu ?" Colin hỏi cách ràng.

      "Ngươi," Reginald , run rẩy chỉ tay vào Colin, "là đứa con trai khôn khiếp!”

      "Ngài đúng," Colin gắt gỏng trả lời.

      " đứa con trai tốt chăm sóc cha mình."

      "Như ngài , ta phải là đứa con trai tốt, vậy hãy sống cùng Ermengarde ! Ta cho nó nhiều của hồi môn và cho phép nó sống tại lâu đài Harrowden. "

      Ermengarde thốt lên đầy vui sướng. Reginald tiếp tục cằn nhằn, nhưng giọng điệu thấp hơn trước nhiều.

      "Bằng cách đó bọn họ có thể cho ông già khốn khổ đến ở trong tu viện nếu ông ta gây thêm rắc rối nào nữa "Colin lầm bầm trong miệng.

      "Ta có thể nghe thấy những gì ngươi vừa !"

      Aliénore nhàng mỉm cười . Colin nhìn ngắm nàng và nhận thấy nàng nhìn trìu mến. Từ trước đến nay chưa hề nhìn thấy điều này khuôn mặt của bất kỳ người phụ nữ nào, bởi thế thấy mình thường nhìn ngắm nàng chỉ để chắc rằng khuôn mặt nàng vẫn mang ánh mắt ấy.

      Và phát ra nàng rất thường nhìn đầy trìu mến.

      thấy rằng mình thể rời mắt khỏi nàng. Nàng đáng , và rất thông minh, và nàng là của .

      Phép lạ dường như bao giờ chấm dứt?

      Nàng vươn tay và vén tóc ra sau tai. "Thiếp nuôi tóc dài",

      Nàng , nghe có vẻ rất tự ti. "Chắc ngài cảm thấy hài lòng với mái tóc này!"

      "Thực tế ," , "Ta muốn ngắm nàng và lại cảm thấy khá ngạc nhiên vì nàng là của ta. Ta thề, phu nhân của ta, rằng nàng có vẻ đẹp khiến mọi người phải ghen tị. Nuôi tóc nếu nàng thích, hoặc cắt ngắn nếu nàng thích. Ta có ý kiến. "

      " à?"

      "Tóc dài rất vướng víu khi nàng luyện kiếm" .

      "Thiếp cũng nghĩ rằng ngài thế, thưa phu quân của thiếp, ngài có cách nhìn nhận cuộc sống khá thú vị đấy!"

      cau mày, chắc chắn đó có phải là lời khen hay . Nhưng người phụ nữ tuyệt vời của mỉm cười nhìn như thể nàng lòng, và cảm thấy khá vui sướng.

      ước giá như mình có thể thoát khỏi đoàn người này và những vị khách sắp đến Berkham, và tận hưởng những “giây phút” ngọt ngào và hạnh phúc của cuộc hôn nhân này, thỏa mãn.

      "Ồ, Colin, nhìn xem, nơi này đẹp!"

      quan sát xung quanh và phải nhìn vùng đất của mình bằng ánh mắt khác. Có lẽ phạm sai lầm khi thường xuyên trở về thăm nơi này. Aliénore đúng; vùng đất này đẹp. Những ngọn đồi xanh mướt và phủ đầy cỏ, có thể nuôi sống cho đàn gia súc của . Những cánh đồng lúa bạt ngàn có thể cung cấp đủ lương thực giúp và người dân nơi đây vượt qua khỏi mùa đông giá lạnh. Mặt trời chiếu sáng rực rỡ và làn gió nhàng thổi qua mặt .

      Nhưng lần nữa, phải thừa nhận chắc hẳn thấy được vẻ đẹp nơi đây nếu có Aliénore ở cạnh bên.

      "Ngài ngửi thử mà xem", nàng rồi hít 1 hơi sâu.

      vội bắt chước nàng. Tuy thấy mùi ruộng đất nơi đây cũng khá tốt nhưng đột nhiên thấy nhớ vị mặn nhạt nhạt của biển cả.

      "Nàng nhớ biển chứ?" ngập ngừng hỏi.

      "Ngài biết thiếp mà", nàng nhún vai nhàng, "bây giờ thiếp nghĩ thiếp thấy hạnh phúc ở bất cứ nơi đâu "

      " sao?"

      "Bởi vì thiếp tìm được “nhà” của mình...", nàng vừa vừa nhìn với nụ cười nhàng môi, "... nơi nào có ngài, nơi đó là nhà của thiếp."

      Colin bỗng thấy mình dụi mắt cách mạnh bạo.

      "Bụi..." cộc cằn , "chết tiệt ! đống bụi vừa bay thẳng vào mắt ta. Nàng nên thấy may mắn vì đống bụi khổng lồ này làm mù mắt ta được! "

      Nàng phá lên cười.

      thấy mình thậm chí thể tỏ ra bực bội mà cảnh cáo nàng vì dám trêu chọc .

      "Biển, ruộng đồng," nàng vui vẻ. "Thiếp quan tâm."

      "Ít ra ở biển có nhiều bụi," , kéo tay áo và cố dụi đôi mắt phản bội lần cuối cùng.

      "Nhưng ở đấy có nhiều cát," nàng và nhìn cách ngây thơ. "Thiếp nghĩ là ngài có thể gặp vấn đề tương tự khi sống gần biển đấy! Dạo này thiếp thấy mắt ngài hay bị đau lắm! "

      cắn môi. "Nếu nàng hiểu ta hơn, nàng dám trêu chọc ta như lúc này đâu!"

      "Thiếp tất nhiên là hiểu ngài rồi!" Nàng chỉ ra, "và thiếp thể cưỡng lại việc trêu chọc ngài! Ngài nỡ lòng nào phá hủy niềm vui nho của thiếp ư? " Nàng dùng giọng hờn dỗi để với .

      định mở miệng ra để rằng chắc chắn cho phép nàng trêu chọc , nhưng chợt nhận ra nàng đùa với ! cau mày nhìn nàng.

      "Nàng là trẻ con, phu nhân của ta à!"

      Nàng chỉ mỉm cười vui vẻ với và trông hề sợ hãi.

      Và điều đó khiến ngẩn ngơ.

      Quả , phải thừa nhận khuôn mặt của nàng chỉ là khuôn mặt của người phụ nữ hề sợ hãi. Khuôn mặt của nàng mang đầy tình cảm trìu mến. Có lẽ - tự cho phép mình mơ mộng - tình cảm trìu mến này là dành cho !?

      tự hỏi biết mình trông có vẻ điên lên vì tình như Christopher khi theo đuổi vợ ta ?

      Nhưng nhanh chóng tự cảnh tỉnh mình tốt nhất là nên kìm nén lại, chỉ nên mang vẻ mặt đó vào phòng ngủ thôi. Ai mà đoán được điều gì xảy ra với danh tiếng của nếu mọi người nhìn thấy gương mặt lúc này!

      Cuối cùng họ cũng tiến vào trong sân. Colin vội xuống ngựa và cầm tay Aliénore để giúp nàng xuống ngựa, sau đó nhìn xung quanh nhằm đảm bảo mọi người vẫn an toàn. quay người lại và thấy quản gia của cha leo xuống các bậc thang. Colin thích người đàn ông này lắm, vì ông ta vốn cũng keo kiệt như chính quý ngài Reginald vậy.

      "Lạy chúa tôi -" người quản gia bắt đầu, rồi nhìn Aliénore. Mắt ta lướt xuống nơi bàn tay nàng đan chặt với bàn tay của Colin, và rồi chuyển tầm mắt lên nhìn Colin đầy ngạc nhiên. Ông quản gia trông có vẻ như muốn ngất xỉu.

      "Phu nhân của ta," Colin ngắn gọn. "Quý bà Aliénore."

      "Phu nhân," người đàn ông lặp lại cách yếu ớt. "Ôi, thần thánh ơi, tên nhóc này lại là người đàn bà à!"

      Colin khịt mũi. "Thánh thần ơi, mắt của ngươi rơi ra khỏi đầu rồi à? Sao ngươi lại có thể nhầm lẫn “sinh vật” xinh đẹp này với thằng nhóc được? "

      "Đúng vậy! biết kẻ ngốc nào lại có thể nhầm lẫn được!" Giọng ai đó lẩm bẩm sau lưng Colin.

      cần nhìn cũng biết người đó là ai.

      "Chờ vết thương của ngươi lành lại, de Piaget," Colin ném cho Jason cái nhìn lạnh lẽo. "Chúng ta sớm gặp nhau sân đấu. Ngươi nợ ta vài thứ đấy!"

      Colin thậm chí chả hề nghe thấy tiếng thở gấp nào cả. lắc đầu rồi nhìn xuống Aliénore. "Ta trở nên mềm yếu," , "cách đây hai năm, tên nhóc đó dám khinh thường lời đe dọa của ta như vậy!"

      "Thiếp có nên giả vờ sợ hãi ?" Nàng hỏi cách hài hước, khóe miệng bắt đầu co giật và giương lên, trông giống như những gì Jason thường làm.

      Colin nhìn nàng với vẻ cau có. "Nàng, thưa quý bà của ta, học thói quen xấu từ thằng nhóc đó."

      Nàng vòng hai tay quanh hông . "Nhưng ngài hài hước, thưa phu quân của thiếp, thiếp thể cưỡng lại việc trêu chọc ngài "

      cằn nhằn nhưng vẫn vòng tay ôm lấy vòng eo thon gọn của nàng. "Ta nghĩ nàng cần cố gắng nhiều hơn, nhưng mỗi khi nàng trêu chọc ta như vậy, nàng lại thường dỗ ngọt ta. Ta nghĩ việc trao đổi này cũng tệ lắm! Và ngươi, Jason..." hét lên, "đừng có dùng cái này làm cớ để trêu chọc ta! Ta cần ngươi dỗ ngọt!"

      Đáp lại tiếng cười châm biếm.

      Colin tức tối kéo Aliénore lướt qua vị quản gia của cha mình và bước vào hội trường. đột ngột dừng lại và nhìn xung quanh, cố gắng nạo vét trí nhớ để tìm kiếm vài ký ức ngọt ngào về nơi này. nhớ lại cách đầy mơ hồ khoảng thời gian ngắn ngủi khi mẹ vẫn còn sống. nhớ mình thường ngồi cùng bà bên lò sưởi và thỉnh thoảng lắng nghe tiếng cười ấm áp của bà.

      Và đương nhiên, trong mớ ký ức nhoi đó luôn vắng bóng cha .

      "Đây nơi tuyệt vời để thiếp và chàng cùng bắt đầu tạo ra những kỷ niệm của riêng mình”, Aliénore và lặng lẽ siết chặt tay . "Ngài nghĩ sao?"

      "Ta nghĩ," vừa vừa nhìn xuống nàng, và bỗng cảm thấy cảm giác ấm áp trong lan tỏa dần trong tim, "nàng là phụ nữ tuyệt vời. Ta thề rằng trí thông minh của nàng còn vượt trội hơn nhiều tên đàn ông mà ta quen biết. "

      "Những lời khen của ngài," nàng với nụ cười môi. "Khiến thiếp ngất ngây!"

      cau mày nhìn nàng. mong được nghe nàng thổ lộ rằng tình của khiến nàng ngây ngất, nhưng có lẽ cần trau dồi thêm kỹ năng biểu lộ tình cảm này. Nhưng sao, có khá nhiều thời gian để làm việc đó.

      thoải mái ngồi nghỉ ở chiếc bàn ăn to trong góc, sau đó dành phần thời gian còn lại của ngày để chiêm nghiệm mọi việc. dựa vào ghế, hít hơi sâu và thở ra … vì vui vẻ hoặc vì nhõm, biết nữa, nhưng tất cả những gì biết là cảm thấy - ngạc nhiên thay - cực kỳ hạnh phúc.

      Đương nhiên thỉnh thoảng từng cảm thấy hạnh phúc trước đây, nhưng niềm hạnh phúc thỏa mãn từ tận trong tim như thế này lần đầu tiên cảm nhận được. âu yếm nhìn Aliénore. "Cảm ơn nàng."

      "Thưa ngài?"

      "Ta nghĩ ta ... hạnh phúc."

      Nàng đặt bàn tay bé của mình lên tay . "Thiếp cũng vậy."

      gật đầu, rồi lại gật đầu lần nữa. Đúng thế, rất hạnh phúc và hài lòng về mọi việc. Ai có thể nghĩ rằng hôn ước đơn giản - mà phải thừa nhận rằng việc này có phần công sức của cha - có thể khiến thấy hạnh phúc như vậy.

      "Thưa cha," gọi.

      Reginald biếng nhác liếc mắt nhìn .

      "Ta cung cấp đủ tiện nghi cho cuộc sống của ngài," đề nghị.

      Reginald đột ngột ngừng cau mày. "Và ngươi cũng nên ..."

      " cần bàn cãi thêm gì nữa. Hãy biết ơn những gì ngài được nhận"

      Reginald lầm bầm chửi rủa. Colin cho rằng mọi thứ có thể tồi tệ hơn thế nữa. tự hỏi biết giường ngủ của cha có bọ chét ?

      cho gọi người hầu, thầm vào tai của nàng ta, rồi mỉm cười thoải mái với Aliénore.

      "Ta sai người đuổi rệp giường!"

      " ý tưởng tốt."

      Bây giờ, ước mình có thể đuổi những vị khách của mình giống như cách đuổi mấy con rệp vậy. Nhưng rồi tự nhủ, có lý do gì mà phải nán lại dưới này. Aliénore bắt đầu trông mệt mỏi và đương nhiên có lý do gì mà và nàng thể nghỉ ngơi.

      Nhưng trước hết để những người hầu dọn dẹp lũ bọ chét.

      Và trong khi chờ đợi, ngồi bên cạnh người vợ của mình, người phụ nữ của , và biết ơn vì được nắm bàn tay nàng và nhận được nụ cười ngọt ngào của nàng. Ai có thể nghĩ những hành vi bất chính của cha có thể khiến hạnh phúc như vậy chứ? Và tự kiểm điểm mình vì trước đây ngu ngốc cương quyết chống đối lại hôn nhân!

      À, nhưng nếu có lẽ phải cưới vị hôn phu đầu tiên mà cha ép buộc - dùng lý do ngớ ngẩn là vết thương bị vòi bọ ăn đến nỗi thể nắm tay Colin xuất trước linh mục. Nếu cưới ả, có thể hạnh phúc như thế này. Hay như nàng ngu ngốc - người tự quỳ xuống dưới chân của cha nàng và cầu xin được hủy hôn với lý do nàng bỗng nhiên mắc bệnh dại!

      nghĩ đến hàng tá phụ nữ từ hôn với và bỗng thấy ai trong số đó có thể so sánh với Aliénore. Hơn nữa, bọn họ chỉ viện cớ để xin hủy hôn với . Aliénore lại hành động để tự quyết định số phận của mình và dũng cảm bỏ trốn.

      nhìn nàng chăm chú. "Nàng là đáng ngưỡng mộ."

      " ư?" Nàng hỏi.

      "Ta muốn cho nàng thấy ta ngưỡng mộ nàng nhiều như thế nào!"

      "À thiếp cũng muốn thấy điều đó!" Nàng mỉm cười quyến rũ với .

      bỗng đứng dậy và kéo nàng đứng lên với . "Chắc bây giờ lũ bọ chét biến hết rồi."

      "Nếu , ngài có thể dùng kiếm để đuổi chúng !"

      Tại sao lại nghĩ đến điều đó sớm hơn nhỉ? nắm chặt tay nàng, gật đầu chào mọi người, sau đó nhanh chóng ném họ ra khỏi đầu và vội mơ tưởng đến những cách có thể làm trong buổi chiều nay để thể ngưỡng mộ của dành cho người vợ tuyệt vời của mình.

      *****​
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 38

      [​IMG]

      Ali ngửa mặt lên trời để tận hưởng ánh nắng ban mai. Mùa mưa vẫn chưa đến và những người nông dân làm việc hăng say để kịp thu hoạch vụ mùa. Nàng cảm thấy được làm việc dưới cánh đồng này là khoảng thời gian vui vẻ.

      Nàng vươn vai, chống lưng, và nhắm mắt lại để tận hưởng thời tiết đẹp đẽ ngày hôm nay. khó để tin rằng nàng ở Berkham được gần ba tháng. Nếu nàng biết trước được cuộc sống hạnh phúc chờ đón nàng tại nhà của Colin, nàng … bây giờ tiếc nuối cũng được gì. Khi ấy nàng rất sợ hãi, và đưa ra quyết định tốt nhất có thể vào thời điểm đó, và may mắn thay tất cả mọi việc đều trở nên tốt đẹp hơn.

      Và bây giờ nàng tận hưởng thành quả ngọt ngào mà những quyết định đó mang lại.

      Nàng cúi người xuống, nhặt giỏ của mình lên, và bắt đầu quay trở lại lâu đài. Nàng thích thú ngắm nhìn lâu đài. Đây chỉ là nhà của nàng, đây còn là nhà của người nàng .

      Aye, nàng .

      Và nàng cũng đứa con mà trao tặng nàng.

      Nàng vẫn chưa với bí mật này, nhưng sớm thôi. Đương nhiên thỉnh thoảng nhìn bụng nàng đầy nghi ngờ, nhưng nàng chỉ đơn giản giải thích rằng đồ ăn ở lâu đài quá ngon và điều đó dường như làm hài lòng. thường càu nhàu rằng nàng ngày càng trở nên nhõng nhẽo và thường để lộ các nhược điểm yếu mềm của phụ nữ vì nàng thường trốn các buổi huấn luyện kiếm và hay buồn nôn vào mỗi buổi sáng.

      Những lúc ấy nàng chỉ khẽ mỉm cười. Làm thế nào mà người có thể người đàn ông này chứ?

      Bỗng nhiên nàng nhìn thấy người đàn bà với chiếc áo choàng to lớn, bước khập khiễng đường. Nàng bước chậm lại và đến bên bà ta.

      "Cháu có thể giúp bà mang chiếc giỏ đấy ?" Nàng đề nghị và chỉ vào chiếc giỏ của người đàn bà.

      "Nếu cháu muốn," giọng khàn khàn vang lên.

      Ali nhận lấy chiếc giỏ và bỗng nhìn thấy vết sẹo lớn bao phủ lấy bàn tay người đàn bà đáng thương. Nàng bỗng nhiên cảm thấy thương tiếc cho người đàn bà kém may mắn này.

      "Bà có muốn đến lâu đài ?" Ali hỏi. "Cháu chuẩn bị bữa ăn cho bà."

      "Ta rất biết ơn cháu, quý bà của ta ạ."

      Ali chầm chậm cùng bà lão, và dần chuyển chú ý sang những thứ khác. Colin chắc chắn vừa hoàn thành xong buổi luyện kiếm sân tập và nóng lòng chờ đến bữa ăn tối. Đội quân của chắc sẵn sàng cho bữa tối và thứ gì đó để giải tỏa nỗi đau sau khi luyện tập.

      Nàng mỉm cười. Có số việc chẳng bao giờ thay đổi.


      Sau khi Jason về thăm gia đình ở Artane, số lượng đối thủ của Colin trở nên cực kỳ hạn chế. phải liên tục tìm cách “lừa” những hiệp sĩ dũng mãnh vào sân đấu. Có vài người ra về đầy tức giận, những cũng có vài kẻ sẵn sàng gia nhập quân đội của Colin.


      Đối với những “mục tiêu” khác, Colin vẫn kiên trì theo đuổi. Aliénore có thể làm chứng cho điều đó. Mặc dù ngay từ đầu, nàng chưa bao giờ nghĩ Colin là kẻ thiếu “kỹ năng giường chiếu” - đơn giản vì nàng có ai để so sánh - nàng phải thừa nhận Colin “luyện tập” khá chăm chỉ và cực kỳ nhiệt tình.

      Nàng tự nhủ chiếc bụng to lên của nàng đủ để chứng minh điều đó.

      Đối với bản thân mình, Ali thường dành cả ngày đồng ruộng, với đôi bàn tay luôn ngập trong bùn đất, sẵn sàng làm quen và giúp đỡ những người nông dân nơi đây. Và quan trọng hơn nữa là tập làm quen với việc mặc váy. Việc này càng khiến nàng thêm quý trọng khoảng thời gian ngắn ngủi sân đấu chỉ đơn giản vì nàng có thể mặc quần dài và thoải mái bộ.

      Nàng vội lắc đầu và tập trung hướng dẫn người đàn bà tội nghiệp đến đại sảnh và ngồi vào bàn ăn. Nàng đoán chắc hẳn bà là trong những người dân sống ở vùng này.

      Nàng dọn thức ăn lên và định bỏ , nhưng người phụ nữ có vẻ lúng túng. Ali cảm thấy thương hại bà nên ngồi lại bên cạnh bà ấy. Có lẽ bà lão cần tâm .

      "Bà sống ở đây lâu chưa?" Ali hỏi.

      Người phụ nữ chỉ cúi đầu xuống và ăn.

      Có lẽ bà đói. Ali kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi người phụ nữ ăn xong, sau đó nàng nghe thấy giọng trầm ấm của người phụ nữ. Bà hỏi thăm nhà xí.

      "Tất nhiên," Ali . "Bà theo cháu."

      Nàng dẫn người phụ nữ lên cầu thang và xuyên qua hành lang. Hành lang này chắc chắn sạch hơn so với lúc Ali mới đến đây. Nếu ban đầu những người hầu còn nghi ngờ nghiêm túc trong lời của nàng, bây giờ họ răm rắp nghe theo lời nàng sau khi thấy nàng trở về từ sân tập cùng Colin, với thanh kiếm trong tay.

      Ali tự hỏi biết mọi người ở những lâu đài khác nước nghĩ gì về nàng nếu thấy nàng xuất với dáng vẻ như thế này.

      "Chúng ta đến nơi rồi," Ali , chỉ tay về phía cửa. "Bây giờ, cháu để bà - "

      Nàng bỗng thấy mái tóc 3 tháng nay nàng nuôi dưỡng bị bàn tay khỏe mạnh nắm chặt với 1 sức mạnh phải bà lão nào cũng có được. Trong khi nàng hối hận con lưỡi dao sắc nhọn đâm vào hông nàng, và nàng nghe thấy giọng nàng tưởng như bao giờ nghe thấy nữa.

      "Chào con, con của ta. Con có lâu đài xinh đẹp lắm!"

      Ali nhắm mắt lại. Trong thâm tâm, nàng muốn hét lên vì tuyệt vọng, nhưng cuối cùng nàng chỉ thầm cầu nguyện cho đứa con chưa chào đời của nàng.

      "Ta nghĩ ngươi chết," Ali thầm.

      "Câu chuyện về cái chết của ta, như con thấy, bị phóng đại quá mức."

      "Ngươi muốn gì?" Ali hỏi. "Ta đáp ứng mọi thứ, bất kể đó là thứ gì."

      "Ta muốn gì?" Marie cười, nhưng tiếng cười của ả mang thanh rất khó chịu. "Ngươi bao giờ cho ta được những thứ ta muốn. Ta muốn lấy lại gương mặt xinh đẹp của ta. Ta muốn đôi chân lành lặn. Ta bao giờ muốn nhìn thấy đôi bàn tay đầy sẹo này nữa. Tất cả những thứ đó ngươi bao giờ cho ta được!! Vì vậy, ta lấy mạng của ngươi thay cho những thứ đó. "

      Ali run rẩy và lưỡi dao bén nhọn đâm sát vào hông nàng hơn.

      "Nhưng phải ở đây," Marie cách chu đáo. "Ta muốn chồng của ngươi chứng kiến cảnh ta giết ngươi… mái nhà, phía sân đấu. Chúng ta đợi cho đến khi đến. Ít nhất đây là việc chúng ta có thể làm cho . "

      "Ngài ấy giết ngươi vì điều này."

      " giải thoát cho ta!"

      "Vậy tại sao ngươi tự tử ?" Ali bực bội . "Và để ta sống và tiếc thương cho cuộc đời tội nghiệp của ngươi? "

      Marie phát ra thanh thể khinh thường. "Ta biết tình cảm của ngươi dành cho ta, Aliénore, và khóc than cho cái chết của ta là điều cuối cùng ngươi làm. Hơn nữa cái chết của ta hoàn toàn vô nghĩa nếu ta giết được ngươi. Bây giờ, hãy di chuyển , nếu ta buộc phải giết ngươi ở đây. "

      Ali đành theo ả. Nàng lo sợ ả kích động và đâm dao sâu hơn nữa vào hông nàng. Tình thế cực kỳ nguy hiểm. Con dao của Marie sướt qua da thịt của nàng. Nếu nàng cúi xuống và cố lấy con dao găm giấu trong giày, Marie có thể dễ dàng đâm dao vào giữa xương sườn và giết chết nàng. Và ngay cả khi vết thương đủ sâu để giết nàng, nhưng nàng có thể bị mất máu quá nhiều. Điều này ràng tổn hại đến đứa bé.

      , tốt hơn nàng nên nghe theo Marie. Hơn nữa, khi nàng theo ả lên mái nhà, nàng có thể dễ dàng nhờ ai đó giúp đỡ. Hy vọng nàng có thể làm vậy trước khi Colin biết được chuyện này.

      Nàng trải qua hành trình ngắn ngủi trong im lặng. Họ đến mái nhà sớm hơn nàng tưởng. Nàng nheo mắt dưới ánh nắng chiều gay gắt và cố nhìn về phía những người lính gác, nhưng thể nhìn thấy gì vì Marie giữ đầu nàng ở góc độ kỳ lạ, khiến nàng thậm chí thể thấy nơi mình đứng.

      "Hãy đứng yên đó nếu chết," Marie ra lệnh. "Trở lại canh gác lâu đài được rời khỏi đó!"

      Ali đoán Marie chỉ huy những tên lính gác của Colin.

      "Và bây giờ," Marie thông báo, "chúng ta chờ đợi, ta vẫn chưa thấy xuất , nhưng dù sao ... đôi mắt ta thể nhìn như trước được nữa. "

      "Ngài ấy thăm ..."

      “Láo toét!” Marie . "Ta thấy tặng cho ngươi nụ hôn kinh tởm vào sáng nay. À, nhưng có thể ngươi hề thấy nó kinh tởm, đúng ? Có phải ngươi rất mãn nguyện khi có 1 người tình dũng mãnh như ? "

      "Đúng vậy!" Ali xoay xở .

      Đó đúng là sai lầm. Nàng hét lên khi Marie siết chặt tay và giật mạnh đầu nàng ra sau. Ali nghĩ có thể nàng chết vì ngã từ cao xuống do mất thăng bằng! Nhưng Marie gì thêm nữa. Ả chỉ đơn giản giữ chặt lấy tóc của Ali và ép sát dao vào xương sườn của nàng.

      Thời gian như ngừng lại khi nàng và ả mắc kẹt cùng nhau trong tư thế chết chóc này. Ali thậm chí cân nhắc đến việc nhảy xuống để giải thoát mình khỏi nỗi đau mang đến từ việc phải đứng với tư thể này. Nàng chắc rằng mình thể chịu đựng thêm nữa.

      "Ngươi muốn giết nàng ấy!"

      Ali cắn môi để kìm nén mong muốn được hét lên. Đó là Colin… đứng mái nhà.

      Với Colin, đời này chắc chắn còn nơi nào đáng sợ hơn nơi này! Nhưng đến đây để cứu nàng. Nàng tự hỏi liệu có biết chỉ cần trễ thêm vài phút nữa, Marie có thể giết chết nàng!

      "Hãy thả nàng ấy ra và ngươi có thể giết ta," , giọng nghe rất căng thẳng.

      Marie cười. "Làm như thể ngươi để yên cho ta bắt ngươi vậy!"

      "Ta… thích… độ cao, nơi đây... ừm ... làm phiền ta," .

      " ?" Marie , nghe có vẻ hài lòng. "Ta đúng là bao giờ tưởng tượng được điều này!"

      Và Ali bỗng thấy mình ngã quỵ xuống đất. cơn đau khủng khiếp lan khắp mặt nàng. Máu bắt đầu chảy ra từ mũi nàng.

      Và lúc này Ali chợt nhận ra Marie đập mạnh mặt nàng vào bước tường đá và để nàng ngã khuỵa xuống. Nàng thể thấy gì nữa. Cơn đau che mờ tất cả. Nàng kéo tay áo lau mắt để ngăn những giọt lệ sắp tràn ra, và cố gắng hé mắt quan sát Marie tiến về phía Colin.

      *****​
      Last edited: 1/8/17
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 39

      [​IMG]

      Colin bám chặt cả hai tay vào tảng đá trước mặt.

      Chết tiệt ! Ali thầm nguyền rủa. Người đàn ông này! muốn dùng mạng mình để đổi lấy mạng của nàng.

      Nàng lảo đảo đứng dậy, rút dao ra khỏi đôi ủng, và đâm thẳng về phía bà mẹ kế của nàng. Đây đúng là nơi nguy hiểm, phía bên trái nàng, bức tường chỉ cao đến ngang eo và phía bên phải chính là khoảng vô tận của mái nhà nơi đại sảnh. Dù rơi xuống từ phía nào nữa nàng chắc chắn chết.

      Vì vậy, nàng dũng cảm đâm thẳng dao vào lưng Marie, và đẩy ả qua khỏi bức tường.

      Marie rơi xuống với tiếng hét thảm thiết.

      Ali ngã nhào vào lòng của chồng nàng, nhưng nhanh chóng nhận ra đó là điều hết sức ngu ngốc.

      Colin nghiêng ngả.

      Rồi ngã về phía sau.

      May mắn thay, nơi Colin ngã xuống là lối dẫn xuống hành lang, nhưng đó đúng là cú ngã đáng xấu hổ, và suýt chút nữa có thể khiến cả hai rơi xuống mái nhà.

      "Thánh thần ơi," khò khè đầy khó chịu, "nàng định giết ta à?"

      Nàng ngã khuỵa xuống và túm chặt lấy chân . "Tất nhiên là thiếp định làm vậy! Ngài vụng về mà, nào đưa tay đây! Thiếp giúp ngài đứng dậy."

      lắc mạnh đầu. "Cảm ơn nàng nhưng ta nghĩ vậy! Ta bò ra khỏi đây! Nàng có cần ta giúp ? Hay nàng muốn tự bò khỏi đây giống ta?"

      " ràng là ngài thể giúp gì được. Ngài cứ tiếp tục , thiếp theo sát ở phía sau ngài."

      Và sau đó Colin bò ra khỏi nơi đó. Ali vẫn cảm thấy choáng váng nên nàng cũng cố nhích người theo sau . Nàng tự thề với lòng bao giờ đến nơi này với người đàn ông mà nàng lần nào nữa.

      Colin đỡ nàng đứng dậy khi nàng đến được tháp canh, sau đó ôm nàng vào lòng.

      "Ả ta làm gãy mũi nàng, chết tiệt ," với lời nguyền. "Ả có đâm nàng khôngt?"

      " sâu lắm," Ali . "Thiếp lo lắng cho bản thân mình, thiếp chỉ lo cho đứa bé -"

      Nàng chợt nhận ra những gì mình lỡ thốt ra. Nàng liếc nhanh nhìn để xem phản ứng của Colin. Nàng nhận thấy mặt Colin tái nhợt cách khác thường, còn tái hơn cả lúc phải đứng ở nơi có độ cao như thế này!

      nghiêng ngả.

      lắc lư.

      Và rồi ngất xỉu.

      Nhưng nàng phải thừa nhận Colin ngất xỉu cách khá duyên dáng so với người có thân hình khổng lồ như . Nàng để mặc Colin ngã xuống đất, ngay bên cạnh nàng. nằm ở đó, người đàn ông to lớn và đáng sợ nhưng lại bị đánh bại bởi ý nghĩ về thứ nhoi và yếu đuối nhất

      thể tưởng tượng được.

      Nàng mỉm cười và ngồi xuống bên cạnh rồi đợi đến khi tỉnh giấc.

      Nàng tiện tay dùng dao găm của Colin để cắt phần váy của nàng và dùng nó để quấn quanh vết thương ở hông của nàng. Nàng quên cắt thêm góc vải để đắp vào mũi mình.

      Nàng tự nhủ chắc Colin phải chỉnh mũi cho nàng, lần nữa, và nàng chắc chắn mong đợi điều này. Mặt nàng chắc hẳn mất vẻ đẹp của nó. Mũi nàng có thể bị gãy giống như Colin. Nhưng với nàng chiếc mũi gãy của lại trông khá hấp dẫn - ít nhất là đối với người đàn ông thực có vẻ đẹp trai nào như .

      Ít ra Colin là người đàn ông tốt.

      Và, nàng phải thừa nhận, có nhiều lúc nàng thấy khá ưa nhìn. Chẳng hạn như lúc này, khi Colin nằm đó, ngất xỉu vì bí mật bé mà nàng vừa tiết lộ cho .

      vài phút sau, từ từ tỉnh lại, ngồi dậy và nhìn nàng bằng ánh mắt mở to đầy ngạc nhiên.

      "Chuyện gì xảy ra?" hỏi rồi sốt sắng quan sát xung quanh. "Những kẻ tấn công ta trốn đâu rồi? Chắc hẳn đó phải là đội quân hùng hậu lắm!"

      "Ngài ngất !"

      "Ta có ngất xỉu," cứng nhắc. "Ta bị tấn công từ phía sau."

      "Ngài bị “tấn công” bởi tin tức về đứa con chưa chào đời của ngài."

      lại lắc lư thân mình nhưng nàng kịp thời nắm lấy cánh tay .

      " đứa con", yếu ớt.

      "Aye."

      nhìn nàng, rồi nhàng vòng tay qua ôm lấy hông nàng và ngã đầu tựa vào vai nàng để nghỉ ngơi.

      "Ta biết điều gì khiến ta khiếp sợ hơn," thầm. "Nhìn thấy ả ta sắp giết nàng, hoặc là ta thể làm gì để cứu nàng."

      "Ngài làm ả phân tâm," nàng rồi vỗ vào lưng như thể an ủi . "Colin, ngài đấu tranh với nỗi sợ hãi lớn nhất để chiến đấu với ả bằng tay . Ngài có gì phải xấu hổ cả! "

      rùng mình, rồi ngẩng đầu lên nhìn nàng. "Mặt của nàng chắc đau lắm!"

      "Thiếp chỉ đau đớn vì nhan sắc bị hủy hoại của thiếp thôi!" Nàng , rồi bỗng nhăn mặt khi ngay cả chuyện mỉm cười cũng khiến vết thương của nàng thêm đau đớn.

      "Và ta hề ngất xỉu," tiếp tục cố chấp.

      "Ngài ngất xỉu."

      "Ta chắc chắn là ."

      "Colin, ai tấn công ngài từ phía sau cả!"

      "Chắc hẳn là do ta quá lo lắng cho nàng," thừa nhận. "Tình tuyệt vời của ta dành cho nàng vượt qua mọi cung bậc cảm xúc - được, lý do đó nghe còn ngu ngốc hơn là ngất xỉu."

      cân nhắc trong giây lát, rồi nhìn nàng. "'Chắc chắn là do thiếu khí khi ở quá cao. Cơ thể con người thể hoạt động tốt khi ở quá gần các đám mây. Cơ thể của ta hoạt động tốt nhất khi ở mặt đất." cau mày."Cũng được... điều đó khiến ta trông có vẻ quá yếu ớt -"

      Nàng nhàng lấy tay che miệng . "Thiếp tiết lộ với ai tin tức ngài sắp được làm cha khiến ngài choáng váng. "

      hôn lòng bàn tay nàng, rồi lấy tay nàng ra khỏi miệng và do dự. "Nàng ? "

      " ai có thể tin được điều đó."

      "Đúng vậy," đồng ý, "chẳng có ích gì khi nàng ra việc này, nó chỉ khiến mọi người nghĩ rằng nàng bị mất trí."

      "Cảm ơn vì bảo vệ danh dự cho thiếp", nàng khô khan.

      "Ít nhất đó là những gì ta có thể làm được cho nàng," , rồi đứng dậy và nhàng đỡ nàng lên. "Bây giờ với ta nào, phu nhân của ta, và chúng ta chăm sóc cho vết thương của nàng. Đáng lẽ chúng ta nên giữ 3 mụ pha chế thảo dược ở đây thay vì để họ quay về Blackmour. Họ có thể chăm sóc nàng. "

      "Ngài giữ bất kỳ công thức điều chế nào của họ?"

      "Ta?" vừa hỏi vừa thở hổn hển. "Ta học thứ phép thuật đen đó, nhưng họ có để lại cho ta vài thảo mộc để trị những vết-thương-đàn-ông của ta. Ta nghĩ nàng có thể dùng chúng. "

      "Đáng tiếc là Marie thể đợi được vài tháng nữa để ám sát chúng ta. Lúc đó 3 vị ấy có thể quay lại lâu đài này. Berengaria họ trở lại đây sau vụ thu hoạch. "

      Colin nhìn nàng với vẻ ngạc nhiên. "Tại sao họ lại đến đây? Để tra tấn ta lần nữa? "

      "Họ đến đây với tư cách là các bà mụ", nàng cách vui vẻ. "Berengaria khi đó thiếp cần bà ấy. "

      bắt đầu gì đó, sau đó ngậm chặt miệng lại và quay xuống cầu thang, kéo nàng theo sau .

      "Thiếp nghĩ tay nghề họ khá tốt," nàng .

      "Có lẽ Nemain đến đây," càu nhàu. "Ta chỉ có thể hy vọng mối tình chớm nở của bà ta với Đầu bếp của Blackmour khiến bà ấy bận rộn. "

      Ali vừa mỉm cười vừa theo Colin xuống cầu thang và vào phòng ngủ của họ.
      Nàng ngừng cười khi bắt đầu chỉnh mũi cho nàng.

      Mọi thứ vẫn thay đổi. Cơn đau vẫn khủng khiếp như trước đây.

      Sau khi nàng ngừng rống lên, Colin chuyển sang chăm sóc vết thương bên hông nàng. Ali nhăn nhó khi trông thấy vẻ mặt của lúc kiểm tra cho vết thương. Nàng có thể đoán được mức độ nghiêm trọng của vết thương.

      "Tệ lắm ư?" nàng hỏi.


      lắc đầu rồi nhìn nàng. " tệ lắm. Vết thương sâu và cần phải khâu lại, nhưng chúng ta phải quan sát vết thương này cẩn thận trong mấy ngày tới để tránh nó bị nhiễm trùng. Và với đứa ... um ... "

      "Đứa bé," nàng hộ . "đứa bé của ngài."

      nuốt khó khăn. "Aye, đúng thế. Ta theo dõi chặt chẽ nàng trong vài ngày tới."

      quấn mảnh vải quanh hông nàng, rồi cẩn thận nâng nàng lên và bế nàng lên giường. "Nàng nên nghỉ ngơi"

      "Ngài định rời khỏi đây à?"

      "Chỉ để giao phó vài tên lính kiểm tra chắc chắn rằng ả ta chết. Ta rời khỏi đây đâu."

      Nàng run rẩy. "'Thiếp biết ngu ngốc nhưng thiếp thấy sợ -"

      "Nỗi sợ giúp chúng ta sống sót," cách đơn giản. " người đàn ông can đảm phải là người biết sợ. người đàn ông can đảm là người vẫn dám tiến lên mặc kệ nỗi sợ hãi, như cách nàng làm ở đấy."

      "Vì thiếp lo sợ ả ta giết ngài."

      nhanh chóng mỉm cười. "Bây giờ nàng hiểu động lực của ta rồi chứ," . "Ta thấy thương hại cho bất cứ kẻ nào dám nghĩ đến việc làm hại nàng, hay là ... um - "

      "Đứa bé, Colin. Đây chỉ là đứa trẻ. "

      Ánh mắt nhìn nàng trông như thể nhìn vật gì cực kỳ quý báu. "Nhưng," với chất giọng êm ái, ngọt ngào, "đây là con của ta, điều mà ta chưa bao giờ nghĩ mình có thể may mắn có được."

      "Vậy thiếp xin chúc mừng ngài," nàng , rồi âu yếm chạm tay vào má , "ngài người cha tốt. "

      "Điều đó chỉ xảy ra nếu ta “vượt cạn” thành công," yếu ớt. "Hỡi các thánh thần ơi, ngày sinh -"

      "Đừng nghĩ về nó," nàng ra lệnh rồi đưa tay lên bịt miệng lại. "Bây giờ thiếp thể đỡ nổi ngài đâu. "

      vươn tay lên và chạm vào sau đầu. " nàng cũng có đỡ ta lúc ở mái nhà đâu. "

      "Ngài là người đàn ông to lớn, và thiếp làm tất cả những gì có thể."

      " nghi ngờ gì nữa, nàng để ta ngã vật ra đất mà thèm giúp đỡ gì." bỉu môi nhìn nàng. Nàng đáp lại bằng cách vươn người đến và hôn vào môi .

      Ánh mắt lấp lánh nụ cười, rồi vờ nghiêm mặt và từ từ đứng dậy. "Đừng nhúc nhích, ta quay lại với nàng trong giây lát."

      Ali nhìn lảo đảo bước ra khỏi phòng ngủ, và mỉm cười. Nàng phải chớp mắt liên tục, chủ yếu vì mắt nàng ngấn nước vì đau đớn.

      ...nhưng có lẽ đó hẳn là mà nàng muốn thừa nhận.

      Nàng vẫn còn sống, tạ ơn thần linh! ra, những giọt nước mắt ấy liên quan gì đến cơn đau cả. nàng khóc vì thể tưởng tượng được mình có thể sống hạnh phúc như thế này sau khi kết hôn - và với chính người mà nàng luôn nghĩ rằng phá hủy cuộc đời của nàng!

      Nàng kết hôn với người đàn ông, như Gillian từng , có trái tim dịu dàng dưới vẻ ngoài xù xì. trái tim dịu dàng mà thường xuyên để lộ cho nàng thấy. Và hơn thế nữa, nàng sắp sinh cho đứa con vào mùa xuân này.

      Điều quan trọng bây giờ là nàng hy vọng có thể vượt qua khoảng thời gian đó mà có thêm hành động nào làm hỏng danh tiếng gầy dựng bao lâu nay, ví như lúc này khi để lộ ra những cảm xúc yếu đuối đầy nữ tính…

      Nàng mỉm cười hạnh phúc và từ từ nhắm mắt lại.

      *****
      HOÀN
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Ngoại truyện 2 - Sinh Con

      [​IMG]

      Dòng dung dịch sền sệt tựa như rượu nhảy múa trước ngọn lửa bập bùng bên lò sưởi, uốn mình rơi vào trong cốc. Nó cựa mình trong cốc, tình nguyện để cho con người chiêm nghiệm và nhấm nháp. bàn tay từng trải lắc chiếc cốc, ngắm rượu xoay tròn quanh thành cốc, rồi đắc ý đưa lên gần mũi hít hà hơi rượu trước khi dốc cạn rượu vào mồm mà chút chần chừ.

      Dốc cạn rượu vào mồm cách đầy tuyệt vọng.

      Dốc cạn rượu vào mồm như thể việc đó có thể cứu ta khỏi diệt vong.

      "Đó chỉ là đứa bé thôi, thưa ngài,' Nemain vừa vừa cau mày. " cần uống đến mức quên-trời-đất như vậy. "

      Berengaria quan sát Colin và thấy làm lơ lời khuyên nhủ của Nemain, rồi vươn tay ra, tự rót cho mình 1 cốc đầy nữa và dốc cạn nó như cách mà làm với 3 cốc rượu trước đó.

      "Rượu ấy là để cho người mẹ tương lai," Nemain nghiêm khắc. "để cho nàng ấy có thêm sức mạnh."

      "Ta cố gắng," Colin đáp lại, "giữ cho bản thân tỉnh táo!"


      Magda bước tới và vỗ vào vai Nemain. "Ngài ấy trông như thể sắp ngất thêm lần nữa, Nemain. Cứ mặc kệ ngài ấy ."

      Nemain nheo mắt quan sát Colin, rồi đưa cho cốc rượu cuối cùng. "Chúng ta cần nhiều rượu hơn nữa, Berengaria. Và tại sao ngươi ở trong phòng để giám sát quá trình “vượt cạn” của Aliénore? "

      "Aliénore thân của chúng ta nhờ ta hỏi thăm về tình trạng của người chồng quý của nàng ấy, "Berengaria với nụ cười." Vậy, thưa ngài, ngài thấy thế nào rồi? Ngài có cần tôi chuyển lời nhắn đến cho phu nhân của ngài ? Hay ngài muốn đích thân truyền lời nhắn ấy lại cho nàng?"

      Colin nhăn mặt nhưng vẫn ném lại cốc rượu và đứng dậy. Bước chân của xiêu vẹo, nhưng vốn là hiệp sỹ với danh tiếng lẫy lừng, vì vậy cố vươn thẳng vai và nghiêm mặt.

      "Ta sẵn sàng để đến thăm nàng."

      "Đây phải là cuộc chiến đấu vô vọng, thưa ngài," Berengaria nhàng. "Phu nhân vẫn khỏe."

      "Nàng ấy la hét."

      "La hét, , thưa ngài, nàng ấy chỉ phàn nàn cách đầy khó chịu."

      "Ta có thể nghe thấy tên mình được nhắc đến khá nhiều lần trong mấy lời chửi rủa ấy" Colin và nhìn bà ta đầy hoài nghi. "Ngươi có chắc rằng nàng muốn gặp ta, hoặc đó chỉ là trong những mưu kế của ngươi để bắt ta gặp nàng ấy? "

      "Berengaria!" Aliénore hét lên.

      Berengaria nắm lấy cánh tay Colin và thô bạo kéo về phía phòng ngủ.

      Bà để lúng túng đứng ở ngoài cửa, còn mình vội chạy đến bên Aliénore, vừa kịp lúc chào đón đứa con đầu lòng của họ. Bà vội lau sạch đứa bé, cắt dây rốn cho bé, và trao nó cho Aliénore.
      Bà giúp Aliénore tựa lưng vào đầu giường, sau đó liếc nhìn Colin. "Ngài có muốn đến xem ?"

      nghiêng ngả, rồi lắc lư thêm chút nữa, rồi ngã vật xuống sàn nhà với tiếng động cực lớn.

      "Ngài ấy sớm tỉnh dậy thôi," Aliénore với bà. "Hãy đến ngồi cạnh ta và nhìn đứa bé này xem. Con ta mới đẹp làm sao! "

      "Con ?" giọng yếu ớt vang lên từ dưới sàn nhà. "Con ?"

      Berengaria nhìn về phía bên trái của bà để thấy rằng Colin, mặc dù vẫn ngã sõng soài mặt đất, nhưng hồi phục với tốc độ khá nhanh. ngồi dậy và liếc mắt nhìn qua mép giường. trông vẫn cực kỳ hoảng sợ nhưng sắc mặt có vẻ khá hơn nhiều.

      "Con ?" rên lên.

      "Hãy cẩn thận lắng nghe tiếng của cha con , tình của ta," Aliénore , vuốt ve bên má mịn màng của đứa bé, "vì con bao giờ nghe thấy thanh đó thường xuyên đâu! Những chàng hiệp sỹ đầy nam tính bao giờ rên lên, trừ khi họ bị choáng ngợp bởi những cảm xúc tuyệt vời. "

      "Quỷ tha ma bắt!" Colin khàn khàn thốt lên. " đứa con ! đứa con ! Ta biết làm gì với nó đây!"

      Aliénore nhìn Berengaria và nở nụ cười đầy thú vị. "Ta dám cá ngài ấy từ từ học được cách, bà có nghĩ vậy ? "

      Berengaria đứng lên và . "Tôi cũng nghĩ vậy, tình của ta. Bây giờ, tôi để 2 người được riêng tư, ngài có thể chính thức giới thiệu con mình với cha của nó rồi. Sau đó tôi trở lại và giúp ngài dọn dẹp vài thứ ở đây. "

      Bà bước đến cửa, rồi đột nhiên đứng lại và quay đầu nhìn về phía giường ngủ lần cuối trước khi rời . Colin quỳ gối và dựa vào thành giường.

      " đứa con gai," cách đầy trân trọng.

      "Ngài thất vọng à?"

      "Thất vọng?" lặp lại. "Tất nhiên là ! có lý do gì ta thể dạy nó đấu kiếm!"

      "Colin!" Aliénore đầy kinh ngạc.

      "Nhưng tìm người bạn đời cho nó, đó mới là vấn đề khiến ta mất ngủ. Tốt nhất là chúng ta giữ nó lại bên mình. đời này trong số những người ta biết, có ai xứng đáng với con chúng ta. Và vì đời này ta là duy nhất, nên ta nghĩ tốt nhất nó cứ ở vậy, mãi mãi chăm sóc ta và luyện kiếm với ta sân đấu".

      "À, Colin," Aliénore cười, "ngài đúng là làm thiếp thất vọng!".

      nhìn nàng với vẻ mặt cực kỳ hoang mang. "Ta gì chứ?" hỏi. "Ta chỉ cố gắng giữ cho con chúng ta được an toàn. Bây giờ, chúng ta cần nghĩ cho bé cái tên. cái tên xứng đáng với chiến binh, nàng có nghĩ vậy ? "

      "Thiếp nghĩ đến Rose -"

      " nỗ lực tuyệt vời, nhưng nó chính xác là những gì ta mong đợi. Nàng nghĩ gì về ..."

      Berengaria khép cánh cửa với nụ cười, nán lại để lắng nghe thêm những tiếng vang lên từ sau cánh cửa. Sau đó, bà lắc đầu và về phía căn phòng dành cho những vị thượng khách mà bà ở cùng với 2 người chị em của mình, nhưng Berengaria nhanh chóng đổi ý.

      Có lẽ bà cần đến phòng khách nghỉ ngơi giây lát trước khi quay trở lại để chăm sóc cho Aliénore. Berengaria bước vội vào sảnh, và thoải mái ngồi xuống ghế với tiếng thở dài hài lòng. Bà cúi đầu xuống và nghĩ về những ảo ảnh về dâu của Colin mà bà từng thấy trước đây.

      Đó là bằng bài học quý giá về việc nên đánh giá người khác qua vẻ ngoài. Ví như Colin với trái tim yếu đuối và nhạy cảm trong vẻ ngoài thô ráp, và Aliénore, mặc cho vẻ ngoài mỏng manh, lại mang trong mình trái tim của chiến binh - trái tim đầy gan dạ và dũng cảm.

      cặp đôi cực kỳ hoàn hảo và cực kỳ hạnh phúc. Và bây giờ họ có thêm linh hồn bé để chăm sóc và bảo vệ.

      may mắn!

      Cha mẹ bé cũng may mắn khi có bé và gặp được nhau thế gian rộng lớn này!

      gia đình gắn kết với nhau bởi tình , và cùng nhau tận hưởng những năm tháng hạnh phúc chờ đón họ ở phía trước.

      Berengaria từ từ nhắm mắt lại để nghỉ ngơi, với nụ cười đầy hạnh phúc và mãn nguyện vẫn còn vương môi.

      *****

      Thế là truyện kết thúc rồi. Mọi người thấy sao về cặp đôi này??
      ra Jason và Christopher đều có truyện riêng (cũng khá hay) và đều nằm trong list những dự án sắp tới của mình.
      :038:
      Đây là dự án đầu tiên của mình, nên chắc có nhiều lỗi, mọi người thông cảm.
      Mong cả nhà đều có những phút giây thư giãn khi đọc truyện, và cũng đừng quên theo dõi và ủng hộ những dự án tiếp theo của mình nữa nhaaaa!
      :bye:
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Truyện dễ thương lắm. Cám ơn bạn đã làm truyện này nhé, dịch cũng rất mượt <3
      LIP thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :