1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] Khoảnh Khắc Định Mệnh (From This Moment On) - Lynn Kurland (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 23

      [​IMG]

      Ali ngồi ở băng ghế cạnh sân tập. Nàng dùng bàn tay lấm lem bùn đất của mình để vuốt mái tóc cũng lấm lem bùn đất kém. Những gì nàng cần ngay lúc này là bồn tắm và lò sưởi ấm áp.

      Lính trong quân đội của cha nàng lũ lượt kéo đến và trông ai cũng rất nhiệt tình. Có lẽ có cơ hội để đấu với Colin là mơ ước của nhiều người, và nếu chiến thắng là việc khiến họ tự hào từ đây cho đến khi họ nằm im trong mồ.

      Nhưng tất nhiên đó chẳng phải là chuyện dễ dàng gì. Kỹ năng chiến đấu của Colin tỉ lệ nghịch với sắc đẹp của . trông như gã khổng lồ nhưng Ali phải thừa nhận, Colin di chuyển rất duyên dáng nhanh nhẹn khi tấn công đối thủ. hiếm khi mỉm cười và cũng bao giờ chửi tục. chỉ tập trung chiến đấu và bao giờ khoe khoang khoác lác về bản thân mình.

      Nhưng mọi chuyện có vẻ thay đổi khi chàng hiệp sỹ to lớn nhất và đáng sợ nhất trong số gần 20 người hiệp sỹ của cha nàng bước ra sân đấu.

      Colin mỉm cười hài lòng. Và Ali có dự cảm tốt lành gì dành cho người đàn ông kia. Nàng cố gắng tìm kiếm lại trong ký ức của mình về chàng hiệp sỹ đó: Osbert, đến từ trong những vùng phụ cận của Solonge. Aye, nàng nhớ ra . tự xưng là trong những chiến binh dũng mãnh nhất trong làng của và là chiến binh được săn đón nhất. vừa kể lại cho Colin nghe những điều đó, vừa bắt đầu bóp tay và duỗi người. Colin trông có vẻ hứng thú lắm.

      Đột nhiên, Osbert rút kiếm và mạnh mẽ vung kiếm lên tấn công. Bằng tốc độ cực nhanh, Colin cũng vung kiếm lên chống trả. 2 thanh kiếm va vào nhau với sức mạnh chấn động đến cả Ali, ngay cả khi nàng ngồi ở băng ghế phía xa. Ali tự hỏi biết có phải Colin gặp đối thủ . ta trông to lớn như Colin, có thừa sức mạnh và kỹ năng chiến đấu khéo léo.

      Colin chỉ tập trung vào nhiệm vụ của mình, vung kiếm tấn công, phòng thủ, đâm kiếm, rút kiếm và sử dụng cả hai tay khi cần thiết. Họ chiến đấu trong thời gian dài. khác biệt duy nhất là mặt Osbert bắt đầu đỏ lên.

      "Lời đồn về ngài," với mỉa mai, " quá đề cao ngài."

      "Phải ?" Colin hỏi cách nhàng.

      "Nãy giờ ta chỉ đùa vui với ngài thôi," Osbert tuyên bố lớn tiếng. "Bây giờ cuộc chiến mới chính thức bắt đầu. "

      "Cứ tự nhiên," Colin , nghiêng đầu lịch , "mà thể hết sức của ngươi ."

      Osbert tấn công Colin nhanh và mạnh như cơn lốc xoáy khiến Colin buộc phải lùi hoặc hai bước để chống trả. Ali nín thở, nàng đột nhiên dám chắc mình có thể chịu được khi thấy Colin sắp bị đánh bại.

      Osbert dường cảm thấy khá hài lòng khi thấy Colin phải lùi bước. tiếp tục cuộc tấn công ngừng nghỉ của mình, buông ra những lời nguyền rủa và nhạo báng, cùng những cú đánh đầy ấn tượng và tàn nhẫn. Ngay cả đội quân của cha nàng cũng nhào về phía trước sân đấu để theo dõi.

      "Xem ?" giọng vang lên bên tai nàng. "Ta với nàng rồi, là gì cả."

      Ali ngước lên nhìn đầy ngạc nhiên và thấy gương mặt đáng ghét của Sir Etienne. Nàng nhanh chóng nhìn hướng khác và im lặng.

      "Kho báu của ta đâu?"

      "Tất nhiên là bị cất giữ"

      ta đột nhiên vươn tay nắm chặt lấy tóc nàng, khiến đầu của nàng đau nhức, nhưng nàng cho phép mình thể vẻ sợ hãi hay đau đớn trước mặt . Nàng chợt nhận thấy Colin nhìn về hướng nàng và thấy hành động vừa rồi của Sir Etienne.

      Và rồi chuyện tưởng xảy ra.

      Colin bị hạ gục và ngã xuống vũng bùn ngay sân đấu.

      Ali biết chắc nàng phải hành động. Nàng dùng hết sức thụi cùi chỏ vào háng của Sir Etienne, rồi nhìn chằm chằm vào ta khi ngã quỵ xuống và thở hổn hển bên cạnh băng ghế.

      "Tối nay ta mang kho báu đến cho ngài," nàng . "Nhưng làm phiền ta lần nữa và ngươi bao giờ có được nó."

      "Con ngu ngốc -"

      "Làm phiền ta lần nữa," nàng vừa cảnh cáo , vừa từ từ đứng dậy và đặt tay lên thanh kiếm của mình, "và ta ngay lập tức với Colin về mọi thứ và xử lý ngươi. Ta dám cá tha cho ngươi dễ dàng đâu. "

      Nàng nhìn lần cuối, sau đó vội vã về phía bức tường ở đằng xa, nơi cha nàng đứng. Có cha nàng ở đây, Sir Etienne dám liều lĩnh. Nàng nhìn lại phía sân đấu và gật đầu với Colin. Colin chỉ nhìn lướt qua nàng để chắc rằng nàng vẫn an toàn và nhanh chóng lăn về hướng khác để tránh thanh kiếm của Osbert.

      " chiến binh tốt," Denis nhận xét.

      "Ngài về ngài Colin?" Nàng hỏi, rồi chợt nhận ra điều gì, nàng nuốt nước bọt và nhắc lại. "Ngài Colin?" giọng nàng dường như khàn hơn trước.

      Cha nàng dừng lại, rồi nhìn xuống nàng. Ali vội quay mặt hướng khác để tránh tầm mắt của cha mình, cầu nguyện ông ấy thấy mặt nàng nếu đứng ở góc độ này.

      "Aye, ngài Colin," ông chậm rãi . "Ngươi phục vụ ngài ấy lâu chưa?"

      "Nhiều năm rồi," nàng dối.

      "Ta hiểu rồi," cha nàng , nghe có vẻ yếu ớt. "Ngài ấy muốn chuyện với ta sau khi uhm … ngài hoàn thành việc ở đây. "

      Ali lén nhìn cha nàng và ngạc nhiên khi thấy da mặt ông tái nhợt. Ông có vẻ tập trung quan sát Colin với vẻ sợ hãi thay vì chú ý đến khuôn mặt nữ tính của nàng. Nàng thở phào nhõm và chuyển chú ý của mình vào những gì diễn ra trước mặt.

      Colin có thể ngã khuỵa xuống và để quần áo dính đầy bùn đất, nhưng dường như ta dồn hết sức lực để tấn công. Osbert có cơ hội nghỉ ngơi. Nếu lúc trước là người tấn công, bây giờ hoàn toàn rơi vào thế phòng ngự và phải cố gắng để chống chọi. Và rồi Colin dồn hết toàn bộ sức mạnh và kỹ năng mà bất cứ người đàn ông bình thường nào cũng thể có được, và kết liễu Osbert với những cú đánh đầy quyết đoán và tàn nhẫn.

      Thanh kiếm của Osbert bị hất văng về phía xa.

      ngã quỵ xuống.

      Và Colin quay sang đám binh lính còn lại.

      "Buổi đấu kiếm dừng ở đây" . "Ta còn bận nhiều việc khác nữa."

      Osbert ngã xuống bùn với tiếng rên rỉ thảm hại.

      Cha nàng lắc đầu. " người đàn ông dũng mãnh, nhưng tiết lại có lòng trắc , nếu ta rất vui lòng được gọi là con trai. "

      Ali nhìn về phía cha nàng và nhận ra Sir Etienne biến mất, nhưng thay vào đó, Marie lại xuất . Ali nhìn xung quanh để tìm chỗ trốn nhưng quanh đây chả có gì ngoài bãi đất trống ở sân đấu và băng ghế.

      "Đúng là màn trình diễn thú vị," Marie tiến đến và ôm lấy cánh tay của cha nàng. "Ngài có nghĩ vậy , tình của ta?"

      "Hmmm," ông đồng ý.

      "Nếu ai đó có thể tìm thấy đứa con bất tuân đó chính là "

      "Đúng thế," ông trả lời.

      "Ta chắc chắn khi người đàn ông đó tìm thấy đứa con ngỗ ngược đó, ngài ta trừng phạt nó thích đáng, " Marie thốt lên.

      Cha nàng hất tay của Marie ra. "Ta cầu nguyện ngài ấy làm như vậy. Đứa con tội nghiệp của ta chịu đủ khổ cực rồi "

      thay đổi đột ngột gương mặt của Marie đáng sợ. "Ngài luôn luôn nuông chiều nó. "

      "Nó là con của ta, Marie. Và ta hối hận chết được khi nghe lời nàng hứa hôn nó với người đàn ông đó. Nếu , ta thấy nó vẫn an toàn sống bên cạnh ta, chứ phải lo sợ và tự hỏi những điều khủng khiếp gì có thể xảy đến với nó!"

      Sau khi xong điều đó, cha nàng bỏ .

      Ali nhìn theo bóng dáng dần xa của ông. đáng tiếc khi cha nàng nghe theo Marie. Nếu , nàng phải bỏ trốn.

      Nhưng nếu vậy, nàng quen biết Colin.

      Và kỳ lạ thay, nàng cảm thấy cực kỳ đau lòng khi nghĩ đến điều đó.

      Marie đột nhiên luồn tay ả vào cánh tay nàng, giống như cách ả làm với cha nàng.

      "Ngươi là người đàn ông bên cạnh Colin," ả nhàng. " cho ta nghe ngài ấy là người như thế nào? Ngươi thấy ngài ấy ở bên người đàn bà nào chưa?"

      Ali lắc đầu.

      "Nhưng là người tàn nhẫn, đúng ? Cứng rắn và mạnh mẽ? Chắc chắn người như vậy thể làm ra hành động nào dịu dàng, đúng ?"

      Marie nở nụ cười lẳng lở, có vẻ như những điều đó chẳng hề phiền lòng ả. Ali cảm thấy run sợ. Nàng có gắng vung tay, nhưng Marie nắm chặt cánh tay nàng.

      “Ngươi khá gầy, nhỉ?” Khóe miệng ả bắt đầu nhếch lên. “Và khá xinh đẹp?”

      Marie đột nhiên dừng lại, dùng tay bóp cằm và nâng mặt Ali lên, nhìn thẳng vào nàng. Đôi mắt ả lóe lên tia thâm độc “Xem ta bắt được ai đây!”

      Ali thấy mình đột nhiên thở được. cơn sợ hãi chảy dọc sống lưng của nàng.

      “Thưa quý bà của ta, nàng làm cho tên nhóc của ta sợ hãi đấy”

      bàn tay to lớn nắm lấy cổ tay Marie.

      “Buông ra ngay!”

      Ali nhanh chóng rút tay mình ra khỏi móng vuốt của Marie, và trốn ra sau lưng Colin, dùng thân hình rộng lớn của như lá chắn để bảo vệ nàng.

      “À, lính của ngài quá nhát gan và nữ tính đấy!” Marie dịu dàng .

      cũng rất đau khổ vì điều đó. Còn bây giờ, để ta dẫn quý bà đây về lại lâu đài, thời tiết này chắc quá khắc nghiệt đối với người như quý bà đây.” Colin chậm rãi .

      Marie cố nhìn qua vai của Colin lần nữa, nhưng dùng thân mình để chắn tầm nhìn của ả ta, và ép buộc ả ta phải quay về lâu đài.

      Ali vội lấy khăn trùm đầu che kín mặt, nhưng trong thâm tâm, nàng biết quá muộn. Marie biết nàng là ai. Chỉ là vấn đề thời gian trước khi ả vạch trần nàng.

      *****​
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 24

      [​IMG]

      Colin nằm giường và giương mắt nhìn trần nhà. chẳng thể chợp mắt được, đặc biệt là sau những kiện bất thường xảy ra sáng nay.

      Đêm trước vẫn còn thao thức mất ngủ vì vui sướng khi phát ra Henri thực là Aliénore. Khi mặt trời mọc, vội vàng thức dậy và muốn tìm ngài Denis để báo cho ngài biết này. may, ngài Denis lại có trong phòng, có lựa chọn nào khác ngoài việc đến sân tập để giải trí trong khi chờ đợi ngài hoàn thành việc của mình và đến gặp .

      có khoảng thời gian khá vui vẻ sân đấu với tên lính to con xứ Solonge, nhưng đáng tiếc niềm vui chẳng kéo dài khi thấy tên khốn Etienne nắm tóc nàng. Vì quá lo lắng cho nàng mà sơ ý bị tên lính đánh gục. Nhưng chảng thể trách nàng được, đặc biệt là khi chứng kiến cảnh nàng thụi cùi chỏ vào chỗ nhạy cảm của Sir Etienne.

      mỉm cười khi nhớ lại cảnh ấy.

      Đúng là tuyệt vời!

      Và bây giờ ấy lén lút đứng dậy và rón rén rời khỏi ổ chăn của nàng.

      Colin vội nhắm mắt lại và giả vờ ngáy lên vài tiếng to. Nàng lại định làm gì?

      Tất nhiên phải việc gì tốt rồi.

      Colin nghe thấy Sir Etienne thầm gì đó với nàng vài giờ trước ở nhà bếp. Có lẽ nàng đến gặp ta. Colin kiên nhẫn đợi nàng ra khỏi cửa, lặng lẽ đứng dậy, cầm lấy thanh kiếm của mình, và rời khỏi phòng theo Aliénore xuống hành lang.

      Nàng hướng về phía phòng ngủ của Denise thay vì đại sảnh? Nàng định chạy trốn. Chẳng lẽ nàng định giết Marie trong khi ả ngủ? kế hoạch hoàn hảo, và tất nhiên mong nàng có thể tự mình hoàn thành nó.

      Hình ảnh Marie đứng kế bên Aliénore sân đấu sáng nay có thể ám ảnh cho đến lúc chết. vội vàng rời khỏi sân đấu và lao đến trợ giúp Aliénore khi nhìn thấy ánh mắt lóe lên đầy độc ác của Marie. Suốt cả buổi tối cố gắng trong tuyệt vọng để tìm cách đánh lạc hướng ả ta. Thậm chí còn ngại bắt chước cách chuyện đỏm dáng, khoe khoang và lắm lời của tên nhóc xứ Artane với hy vọng khiến ả ta quên ý định độc ác của mình.

      băn khoăn biết ả định làm gì khi biết được về Aliénore? Tại sao ả vẫn chưa tiết lộ danh tính của nàng? Nếu ả có ý định tiết lộ Aliénore, vậy ả định làm gì?

      Dù gì nữa Colin chắc chắn đó phải là ý định tốt đẹp gì. Vậy nên nhánh chóng quyết định việc tốt nhất nên làm lúc ấy là ngủ. nhanh chóng kéo tay Aliénore về phòng nghỉ ngơi.

      Nhưng bây giờ, Aliénore, nàng lại tự quăng mình vào nguy hiểm mà thèm với tiếng.

      chợt nghĩ có khi nào nàng định giết Marie!

      Có thể... nàng muốn trộm đồ của cha nàng rồi bỏ trốn... lần nữa... mà ?!

      cau mày. Được thôi, nàng có thể thử bỏ trốn, nhưng sớm hay muộn cũng tìm thấy nàng. là chuyên gia trong việc lần theo dấu vết, còn nàng chỉ là người phụ nữ. người phụ nữ thông minh, nhưng chắc chắn, phải đối thủ của trong “cuộc săn đuổi” này.

      Tuy nhiên, dám tưởng tượng đến viễn cảnh khi tiết lộ rằng biết danh tính của nàng, nàng có thể lập tức cầu hủy hôn.

      suy nghĩ về chuyện đó sau vậy, còn bây giờ có đủ can đảm để đối mặt với lời từ chối của nàng.

      lách mình hòa vào bóng đêm khi Ali nghiêng đầu quan sát xung quanh trước khi mở cửa tiến vào phòng ngủ của ngài Denis. Nếu có bất cứ nghi ngờ nào về danh tính của nàng bây giờ mọi chuyện . Nàng biết quá về từng khu vực xung quanh đây, như thể nàng sống ở đây rất lâu rồi vậy.

      nhàng đẩy cửa vào phòng, và chuồn nhanh vào góc tối sau rèm cửa khi Ali ngẩng đầu cảnh giác liếc nhìn về phía . Nàng chửi thề và vội quay lại cái rương ở gần cửa sổ và bắt đầu công việc… trộm tài sản của cha nàng!

      Nhưng may mắn, cái khóa vẫn nằm im nhúc nhích mặc cho Ali dùng đá nện liên tục vào nó.

      "Nếu ngay từ đầu ngươi định phá hư nó, vậy tại sao thử dùng thanh kiếm của ngươi để cắt đứt khóa? " hỏi.

      Nàng thở hổn hển, nhảy lên, và quay người lại cách nhanh chóng, đến nỗi nàng bị sặc nước bọt của chính mình. Colin bước nhanh đến và vỗ vào lưng nàng như cách mà vẫn thường làm. Mặc dù vậy, có lẽ dùng nhiều lực hơn mức cần thiết, vì nàng trông có vẻ như sắp ngã lăn quay ra đất. đưa tay kéo nàng lại vào lòng và giúp nàng đứng thẳng dậy.

      "Trộm cắp?" hỏi cách ngờ vực. "Đây có phải là hành động mà hiệp sỹ nên làm , Henri?"

      "À ... à, tôi chỉ là -"

      mím môi. "Chỉ là sao? Muốn trộm đồ từ ngài Solonge? Cố tìm kiếm vài đồng tiền lẻ để làm lộ phí khi ngươi bỏ trốn? "

      Nàng nhìn và khiến ngạc nhiên với biểu ngây thơ khuôn mặt nàng. ", thưa ngài, tôi tìm cách bỏ trốn."

      "Nếu muốn bỏ trốn," hỏi, "vậy vì sao?"

      Nàng ngồi sụp xuống bên chiếc rương và lấy tay ôm lấy mặt mình. Nàng ngồi im trong yên lặng. Colin quan sát nàng lúc, rồi thở dài. "Ngươi vẫn muốn với ta , đúng ?" hỏi.

      " ," nàng chậm rãi , " khá là ... khó “tiêu hóa”."

      "Yên tâm, dạ dày ta rất khỏe."

      Nàng nhìn nụ cười yếu ớt ra khuôn mặt nàng. "Tôi sợ rằng này có thể khiến ngài thấy ghê tởm. "

      kéo cái ghế ở gần đấy và ngồi đối diện Aliénore. "Ta thấy nhiều thứ ", ," những thứ có thể khiến người đàn ông kém cỏi phải sợ hãi. Ta nghĩ những gì ngươi sắp khiến ta khó chịu. Vì vậy, hãy chia sẻ gánh nặng của ngươi với ta. Để ta được giúp ngươi. "

      Nàng nhìn như thể nàng tin vào tai mình. cau mày. "Ta cũng có lúc dịu dàng, thậm chí là tốt bụng… tất nhiên là tùy trường hợp. "

      Nàng mỉm cười yếu ớt và nhìn vào tay . Colin giơ tay lên để cho nàng thấy chắc rằng cầm kiếm trong tay. Nàng thở dài rồi .

      "Được rồi, Sir Etienne muốn tôi lấy cắp thứ ở lâu đài này cho ."

      Colin, tất nhiên, ngạc nhiên gì cho lắm. "Và nếu ngươi giúp ?"

      " ta giết ngài và Jason"

      Colin cảm chân mày mình vô thức nhướng lên cao. " ?"

      "Cuộc tấn công vào Jason là do chủ mưu,” nàng . “Lần tới có thể thành công. Tôi nghi ngờ gì về điều đó."

      "Uhm," Colin , xoa hai tay lại với nhau, "có vẻ như vậy là đủ lý do để ta kết liễu ."

      "Aye," nàng đồng ý.

      "Ít nhất chúng ta cũng có chung ý kiến về vấn đề gì đó. Nhưng, đây phải là lý do duy nhất ngươi phải đến đây ăn trộm, đúng ? còn giữ bí mật gì của ngươi nữa? "

      Aliénore cúi đầu. "Tôi thể cho ngài biết."

      " thể, hay là muốn?"

      "Tôi thể với ngài," nàng , "vì bí mật đó có thể khiến tôi phải chết."

      "Ta có thể bảo vệ ngươi."

      Nàng mỉm cười lần nữa, nhưng nụ cười còn ấm áp, và nàng gì thêm nữa. chắc rằng nàng nghĩ giết nàng nếu nàng ra với . nghi ngờ gì nữa, tất cả là vì những lời ngu ngốc khi tức giận. Có lẽ dùng thời gian sắp tới để thuyết phục nàng, còn bây giờ, nhiệm vụ của là đối phó với Sir Etienne.

      "Ali - à, Henri," Colin , "trở lại phòng ngủ , ta đợi Sir Etienne ở đây."

      Miệng nàng chợt há ra, tỏ vẻ bất ngờ. "Ngài đùa à!"

      "Tất nhiên là . ta tới đây và ta bước ra khỏi bóng tối để “chào hỏi” . kế hoạch đơn giản, dễ thực , và khá thành công. Ta khiến cho làm phiền ngươi được nữa."

      “Ngài giết ?”

      “Ta khiến cho thể đứng dậy nổi, chỉ có thể nằm bẹp trong ngục. Đây là xứ Solonge, ta thể tùy tiện giết tên hiệp sỹ như vậy. Nhưng yên tâm, khi chúng ta lên đường quay về , vẫn rục xương trong ngục”

      “Nhưng -”

      “Ta biết, mặc dù ta thích việc này, nhưng ta đành phải để ngươi tự trở về phòng ngủ của chúng ta vậy. Kiếm của ngươi đâu?” Colin đột nhiên hỏi, rồi cầm lấy thanh kiếm của Ali, hướng dẫn nàng cầm chắc nó, và dẫn nàng ra khỏi cửa phòng

      “Giơ kiếm lên và cứ thẳng về phía phòng ngủ! Ta trở lại nhanh thôi! Đừng sợ!” Colin và nhìn Ali tự vươn thẳng vai và biến mất vào bóng tối.

      ***** ​

      Colin phải đợi lâu. Khi ánh trăng dần xuyên qua cửa sổ, cánh cửa từ từ mở ra.

      "Aliénore?"

      Colin gật đầu hài lòng, đúng như đoán, tên khốn này dùng danh tính của nàng để ép buộc nàng phải nghe theo Nhưng làm thế nào biết được danh tính của nàng? Và biết được từ lúc nào?

      "Nàng ấy ở đây," Colin vui vẻ . "Nhưng có ta đây."

      Sir Etienne quay lại và thở hổn hển. "Berkhamshire," . "Ngươi muốn gì?"

      "Đầu của ngươi để trang trí cổng thành của ta."

      Sir Etienne khịt mũi. "Ngươi muốn giết ta, ả kia mới là người ngươi muốn giết. Ả chính là vị hôn phu của ngươi, ngươi có biết ? "

      "Aye," Colin bình tĩnh , "Ta biết."

      Điều đó khiến cho Sir Etienne cứng họng. "Ngươi biết?" hỏi.

      "Ta biết từ lâu rồi," Colin trả lời. Đó là phần , Colin lý luận. biết được danh tính của nàng từ bữa ăn tối hôm qua, và từ lúc đó đến bây giờ… cũng khá lâu rồi.

      "Vì vậy, ta cho ngươi biết, ngươi còn có thể đe dọa nàng nữa? Ngươi còn dùng thứ gì để đe dọa nàng nữa? Mạng sống của ta?"

      chờ trả lời, Colin rút kiếm ra. Sir Etienne vừa nguyền rủa vừa vội rút kiếm ra đánh trả.

      Cuộc chiến diễn ra thầm lặng trong vài phút. Và cuối cùng, Colin tước kiếm của Sir Etienne, tước cả dao găm và tước luôn lòng tự trọng của , và để ta nằm bất tỉnh sàn gạch, với chiếc mũi bị đánh gãy. Colin phải thừa nhận mình dành nhiều thời gian hơn mức cần thiết để tra tấn Sir Etienne. Nhưng khi nghĩ về Aliénore, những vết xước, vết bầm và những giọt nước mắt của nàng, thấy tên khốn Etienne hoàn toàn đáng bị trừng phạt.

      Sau khi trói Etienne lại và báo cho lính canh biết, Colin rảo bước về phòng ngủ của mình. Nhưng khi chạm tay vào khóa cửa, phát khóa. Colin rút kiếm và tiến vào phòng, chỉ để nhìn thấy hầu với gương mặt trắng bệch vì sợ.

      “Tên lính hay bên cạnh ta ở đâu?” hỏi.

      “Quý bà Marie mời lên phòng để uống rượu rồi ạ!” , mặt vẫn còn run rẫy. “Bà cũng mời ngài lên đó khi ngài xong việc.”

      Rượu? Vào giờ này trong đêm? Colin dám cá Marie biết mọi chuyện. Câu hỏi là ả ta làm gì Aliénore?

      *****​
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 25

      [​IMG]

      Ali run rẩy lần mò xuống chân để tìm con dao găm mà nàng giấu trong ống giày, mặc cho sợi dây thừng siết chặt tay nàng đến đau đớn. Nhưng khi nàng gần như chạm vào nó, cửa phòng mở ra. Và vị hôn phu của nàng, tên Đồ Tể xứ Berkhamshire đứng đó, trông chẳng vui vẻ gì.

      nhìn chằm chằm vào Marie. "Ngươi," hỏi cộc lốc, "muốn gì?"

      Marie mỉm cười. "Ngươi cư xử thô lỗ mà! Nhưng tất nhiên, quý ngài Berkhamshire, ta mời ngài đến đây để hẹn hò. Ta muốn cho ngài biết về người mà ngài luôn chở che suốt mấy tháng qua. "

      Ali dám nhìn thẳng vào Colin. Nàng phải nhìn thấy căm hận trong mắt .

      “Cởi áo ra” Marie , miễn cưỡng vẫy vẫy tay về phía nàng. "Để cho quý ngài của chúng ta nhìn thấy chính xác ngươi là thứ gì và tự suy ra được danh tính của ngươi nhanh thôi!"

      Ali nuốt khan. " bao giờ," nàng .

      Marie dừng lại, sau đó vuốt ve tai nàng. "Có lẽ ta được lắm," ả và nhìn Ali bằng ánh mắt cảnh cáo, "Cởi ra. Cởi tất cả y phục của ngươi ra! Ngay bây giờ! "

      Ali ước rằng nàng mang áo giáp lúc này, nhưng tiếng, chiếc áo mỏng này có vẻ như thể bảo vệ nàng.

      Nàng liếc nhìn Colin, nhưng chỉ tiếp tục dựa vào khung cửa với gương mặt thờ ơ. Nàng liếm môi và cảm thấy khô rát. "Ta," Ali bắt đầu, giọng nàng run rẩy như sắp vỡ tan, "Ta ... bao giờ."

      Trước khi Ali có thể cử động, Marie nhảy lên người nàng, thô bạo dùng chân đè nàng xuống sàn gạch, rồi rút dao găm chỉa về phía nàng.

      Ả dùng dao rạch đường áo nàng, nắm lấy 2 nửa mảnh vải và xé mạnh rồi đẩy cả tay áo xuống khỏi cánh tay nàng. Ali chiến đấu với tất cả nhứng gì nàng có, cố gắng tránh né Marie và lưỡi dao của ả, và cũng để bảo vệ danh dự của mình. Nhưng Marie mạnh tay xé bỏ lớp vải bó ngực của nàng, nắm lấy tóc nàng và đẩy nàng về phía trước.

      Cuối cùng, nàng bị buộc phải đứng đó, phô bày tất cả trước Colin. tay Ali vẫn còn run rẩy ôm chặt lấy đầu vải rách bươm.

      "Đây, thưa ngài Berkhamshire," Marie có vẻ đầy hài lòng. "Ta xin giới thiệu với ngài đứa con bất trị xứ Solonge, Aliénore. "

      Và rồi, ả ném Ali xuống sàn nhà. Ali trượt nền đá của căn phòng và dừng lại ngay trước bàn chân của Colin. Nàng quỳ xuống, cố gắng khum người để tránh nhìn thấy khuôn mặt của cũng như giữ cho thể thấy nhiều hơn những thứ nên thấy.

      Colin im lặng.

      Ali quỳ xuống, nhìn chằm chằm vào đôi giày của , và tự hỏi sử dụng thứ gì để trừng phạt nàng?

      lần nữa, Colin vẫn im lặng. im lặng trở nên ngạt thở đến mức Ali biết làm gì hơn là tiếp tục nhìn chằm chằm vào chiếc giày của Colin.

      Và rồi đôi giày đó chuyển động.

      Nàng nghe tiếng bước chân băng qua phòng, cởi trói cho nàng, và quay trở lại chỗ cũ bên khung cửa. Và rồi "Nàng nên đứng dậy. Nàng nên, um, chỉnh trang lại… y phục," Colin .

      Nàng nhìn thẳng vào , nhưng chỉ thấy quay đầu hướng khác, tay giơ chiếc áo bị rách của nàng ra trước mặt. Nàng ngần ngại gì mà quấn lại những mảnh vải quanh ngực, sau đó nhận lấy chiếc áo từ tay và mặc vào.

      Marie tặc lưỡi ghê tởm. "Có lẽ ngươi tàn nhẫn như lời đồn. Ta tưởng hành hạ người phụ nữ thể chống cự là sở thích của ngươi. "

      Colin trả lời, nhưng dành cho Marie cái liếc mắt có gì là thân thiện.

      "Ta phải đích thân trừng phạt con khốn này thôi," Marie . "Ta nên làm điều đó từ nhiều năm trước. Ngươi biết đấy, người mẹ quá cố của nó vốn rất yếu đuối. Đúng là thần kỳ khi ả ta có thể sinh nhiều con đến vậy. Tất nhiên, trong số đó là con khốn đứng ngay đây!"

      Marie cười cách độc ác. "'Ta nên đầu độc nó như cách mà ta đầu độc mẹ của nó vậy, ngươi có nghĩ vậy ? "

      Ali hầu như thể tin vào những gì nàng vừa nghe. "Ngươi gì?"

      Marie mỉm cười lạnh lùng. "Ta đầu độc ả ta, đương nhiên ta mất nhiều thời gian để giết những thứ yếu ớt như vậy. "

      Ali cảm thấy căn phòng bắt đầu quay cuồng và giữa lúc chân nàng dường như sắp khuỵa xuống, đôi tay dịu dàng đặt lên vai nàng, giữ cho nàng đứng vứng đôi chân của mình.

      "Tsk-tsk," Marie nhướng mày. "Ta cá ngươi cũng định làm vậy thôi, chẳng phải ngươi thề giết Aliénore bằng cách đau đớn nhất có thể khi ngươi tìm thấy nó ư? "

      “Ta giết người chỉ để giải trí” Colin

      “Ta cũng vậy” Maria đáp trả “Ta giúp thế giới giết những thứ yếu đuối vô dụng như Marguerite." Maria nhìn Ali đầy căm hận “Và con của ả, Aliénore."

      Chân Ali lại thêm run rẩy, nhưng bàn tay vai nàng giữ cho nàng đứng vững. Bàn tay đó vỗ vào người nàng với phong cách mạnh bạo mà vẫn thường làm. giọng trầm ấm vang lên bên tai nàng

      "Kêu ả ta chọn vũ khí của mình " Colin .

      Ali nhìn vào . "Ngài gì?"

      "Ngài gì?" Giọng của Marie đồng thời vang lên.

      Colin nhún vai. "Ta huấn luyện nàng chỉ để cho vui! Ta huấn luyện nàng để nàng có thể tự tay trả thù những kẻ làm hại nàng."

      "Nhưng..."

      "Nàng có đủ kỹ năng."

      "Nhưng..."

      "Và lòng can đảm," thêm. "Bảo ả ta chọn vũ khí và địa điểm mà ả muốn, Aliénore, rồi giết ả . Ta làm chứng cho nàng, rằng ả ta bị kích động, và nàng chỉ phải tự vệ."

      Động tác của Marie nhanh nhẹn, Ali chỉ kịp ngẩng đầu lên để thấy lưỡi dao của ả lướt về phía nàng. Và Colin, chết tiệt, làm gì khác hơn ngoài việc tránh khỏi đường dao đó.

      có nhiều thời gian suy nghĩ, nàng nhảy ra phía sau, né đường dao đó, và vươn tay nắm chặt lấy cổ tay của Marie. Nàng dùng sức xoắn lấy cổ tay ả, buộc ả phải thả con dao ra. Nàng đấm vào mũi của ả khốn đó khiến máu phun ra ngớt. Và trong khi Marie bận chửi rủa, nàng khom người, dùng chân quẹt ngã Marie, để ả nằm sõng soài mặt đất. Ali giật lấy con dao từ tay Marie, lật cho ả nằm úp xuống, lấy tay túm tóc ả, và kề dao vào cổ ả.

      "À," Ali , ngực rít lên, "Ta nên giết ngươi ở đây, hay để cho cha ta xử lý ngươi?"

      "Cha ngươi bao giờ tin ngươi. có nhân chứng ở đó. Lúc đó mẹ ngươi bận sinh thêm thằng nhóc vô dụng nữa, và ta đầu độc cả hai!”.

      Ali siết chặt tay. "Ta nên giết ngươi," nàng , nước mắt tràn mi.

      tiếng hắng giọng phát ra từ phía cửa. Ali nhìn lên và thấy cha nàng đứng cạnh Colin. Khuôn mặt ông đau khổ, nhưng ông vẫn đứng vững đôi chân của mình. Ali quăng con dao ra, sau đó kiếm sợi dây để trối Marie lại. "Cha ta xứng đáng được là người tự tay giết chết người!", Ali nhấn mạnh từng chữ. Cuối cùng, nàng nhảy ra khỏi người Marie, để ả nằm ngã ra đất với khuôn mặt đầy máu.

      “Ta giết ngươi” ả ta thề, và nhổ máu trong miệng ra sàn nhà.

      “Ngươi có thể cố gắng” Ali vừa vừa hít hơi sâu. “Nhưng ngươi bao giờ thành công!”

      "Đừng sợ, con của ta," Denise . "Ả bao giờ chạm được vào con."

      Ali nhìn cha nàng, và rồi đột nhiên thấy mình trong vòng tay của ông. Nàng nhắm mắt lại và vòng tay ôm chặt ông. Có quá nhiều điều để và có quá ít thời gian để hết những việc đó. Nàng để mình được tận hưởng hoặc hai giây ấm áp trước khi phải rời khỏi vòng tay của cha nàng.

      "Chào cha," nàng , cố gắng nở nụ cười.

      Ông vuốt tóc nàng. "Ah, Aliénore," ông , lắc đầu. "Ta có nhiều điều muốn với con, con ạ."

      "Con cũng rất muốn nghe những điều đó."

      "Hãy chờ ta xử lý xong chuyện ở đây ," ông , "rồi chúng ta chuyện."

      Nàng gật đầu, và dời bước ra xa. may, điều đó có nghĩa rằng bây giờ nàng phải đối mặt với trừng phạt của Colin. Biểu của , như mọi khi, vẫn rất khó đoán.

      "Ta cũng cho rằng," nàng cách nặng nề, "2 ta cũng có việc cần phải xử lý."

      "Ta cũng nghĩ vậy," .

      Ali rời khỏi phòng, nàng nghe thấy những tiếng bước chân nặng nề phía sau lưng, nàng biết ngày tàn của nàng đến gần. Nhưng nàng cố gắng để điều đó làm phiền nàng. Nàng muốn mình có thể hít thở khí trong lành trong những phút giây cuối cùng của tự do.

      Có thể Colin bắt nàng vào cái hầm bí mật để từ từ tra tấn nàng. Bỏ đói nàng vài ngày. thuốc độc vào người nàng... Thực , có quá nhiều cách để tra tấn nàng.

      Nàng đột nhiên nhận ra mình đứng ở đỉnh tháp (*hình ), nhìn ra đại dương. Colin, tuy nhiên, theo nàng ra đến đây. đứng trong góc tối gần cánh cửa dẫn xuống cầu thang. Điều đó khiến cho nàng chợt nhớ ra hình như từng gì đó về việc thích những nơi quá cao.

      khó tin! Colin của Berkhamshire có nhược điểm.

      Nàng thở dài. "Ngài có thể hét vào mặt tôi, nếu muốn."

      "Để làm gì?" Tiếng vọng ra từ 1 chỗ an toàn sau cánh cửa, cùng với tiếng khịt mũi dè bỉu. "Vì giả mạo làm hiệp sĩ? Dẫn ta chạy vòng quanh nước và Pháp như tên ngốc? Hay đưa ta lên nơi đáng nguyền rủa này, nơi ta chắc chắn có thể chết vì té ngã bất cứ lúc nào? "

      Nàng cân nhắc. nghe chẳng giống như là khó chịu... có vẻ giống như than vãn hơn là giận dữ.

      "Tôi nghĩ ngài té ngã được đâu," nàng .

      tiếng khịt mũi vang lên từ phía sau cánh cửa.

      "Tôi nghĩ," nàng thông báo, "rằng tôi sống khá hạnh phúc và thoải mái ở này."

      "Ngu ngốc!" càu nhàu. "Nàng thể ở đây mãi mãi được."

      "Tôi có thể."

      "Nàng cảm lạnh mà chết đấy! Bây giờ, hãy dũng cảm lên, ra khỏi cái chỗ điên rồ đó ngay! Thể cho ta thấy những bản lĩnh đàn ông mà ta từng ngưỡng mộ ở nàng và lê tấm thân chết tiệt của nàng xuống dưới đây, nơi dành cho những người đàn ông tỉnh tảo!"

      "Tôi phải là đàn ông," nàng cộc cằn .

      "Ta biết điều đó ngay từ đầu."

      Nàng quay về phía ngưỡng cửa. " thể nào."

      "Được rồi," thừa nhận, "Ta biết nàng là con lúc chúng ta tàu sang Pháp, nhưng ta chỉ nhận ra danh tính của nàng vào tối qua. "

      "À," nàng , "ngài định làm gì bây giờ đây?"

      "Về phòng của ta và ngủ."

      Miệng nàng mở to ngạc nhiên. "Chỉ có vậy?"

      "Chứ nàng muốn gì nữa?"

      "Tôi nghĩ," giọng khàn khàn, cố gắng tỏ ra dũng cảm, "rằng ngài suy nghĩ nghiêm túc về cách tốt nhất để tiễn tôi xuống phủ! "

      có câu trả lời, nhưng sau hoặc hai giây ngắn ngủi, từ trong bóng tối, có bàn tay đưa ra, hướng về phía nàng.

      ai lời nào. Chỉ cần bàn tay hướng về nàng.

      Ali tự hỏi biết định dùng bàn tay này để bóp cổ nàng, kết liễu nàng hoặc chỉ đơn giản là giúp nàng xuống cầu thang.

      Nàng nhìn bàn tay ấy lần nữa. Nó chỉ là 2 bàn tay trắng. có dao, có kiếm, có thuốc độc.

      bàn tay vững chắc để nàng tựa vào

      bàn tay có thể khiến dễ dàng đặt tay mình vào đấy.

      Nàng cân nhắc thêm lúc, nhưng khi thấy bàn tay ấy vẫy vẫy nàng, tỏ ra mất kiên nhẫn, nàng đành thở dài, rồi đặt tay mình vào đấy.

      Bàn tay chai sần nhưng ấm áp ấy nhàng bao trọn lấy bàn tay bé của nàng và dẫn nàng xuống các bậc thang.

      Rồi đột nhiên, Colin buông tay nàng ra nhanh như thể nàng mắc bệnh truyền nhiễm, rồi nghiêng đầu ám chỉ nàng có thể tự xuống cầu thang và về phòng.

      "Ngài muốn ngủ," nàng , choáng váng.

      "Chứ gì nữa?" vừa hỏi vừa mở cửa, đặt kiếm của mình xuống giường và do dự mà nằm xuống ổ chăn của mình.

      Ali đứng ở cửa, há hốc mồm nhìn . "Nhưng -"

      "Đóng cửa lại và ngủ ."

      "Tôi thể ngủ ở đây với ngài được!"

      "Tại sao ?" hỏi. "Tối qua nàng mới ngủ với ta mà!"

      "Đó là 2 chuyện hoàn toàn khác nhau."

      ngồi dậy và vò tóc của mình. "Aliénore," , nghe có vẻ rất mệt mỏi, "nàng hoàn toàn có thể ngủ ở đây như vô số những ngày qua. Ta bảo vệ nàng chống lại tất cả kẻ thù và sẵn sàng bảo vệ nàng bằng cả mạng sống của ta. Đó là tất cả những gì ta muốn . Bây giờ nàng có thể ngủ yên được chưa? "

      "Ngài giết tôi vào sáng mai đúng ?"

      nằm xuống với tiếng rên. "Sao cũng được, nàng có thể đóng cửa lại và ngủ được rồi!"

      Nàng cân nhắc trong vài phút và cuối cùng vào trong và đóng chặt cửa, rồi dựa lưng vào tường, "Tôi để ngài dễ dàng giết được tôi đâu!"

      "Ta cũng hy vọng nàng !" lẩm bẩm. "Dù sao ta cũng bỏ rất nhiều công sức để huấn luyện nàng.”

      Nàng ngồi xuống ổ chăn của mình rồi thầm, nhưng lời của nàng nghe như thể tiếng van xin yếu ớt. “Tôi muốn chết đâu!”

      “Ngày mai ta bàn về chuyện đó, Aliénore.” lẩm bẩm đáp rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.

      Cả căn phòng chỉ còn lại tiếng ngáy có-thể-đánh-thức-cả-người chết của Colin.

      *****​
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 26
      [​IMG]


      Colin qua lại trước cửa phòng của mình, cảm thấy hồi hộp nhưng tất nhiên phải vì Marie, người ràng bị tống vào ngục với Sir Etienne. Đương nhiên cũng chẳng phải vì Ngài Denis hay 5 người em trai của Aliénore, những người cũng chờ đợi để nhìn thấy nàng.

      tự hỏi tại sao mấy em của nàng lại chọn lúc này để cùng xuất . ở đây được vài ngày mà chả hề nhìn thấy bóng dáng của 1 người nào, kể cả lúc ăn tối, hay khi ở sân tập. Có lẽ lúc đó họ quá sợ hãi khi nhìn thấy nên dám xuất chăng? Nhưng mà cũng kỳ lạ, khi bọn họ chọn lúc này để cùng lộ diện! Có lẽ nào bọn chúng hào hứng chờ xem Aliénore từ chối và lấy đó làm trò tiêu khiển.

      mím môi.

      quan tâm đến những người đó. lo lắng của đến từ người con còn say ngủ ở bên trong. Và chết tiệt , trời sáng được… vài phút rồi… tại sao nàng vẫn chưa tỉnh dậy? Nàng định ngủ đến hết ngày hôm nay luôn ư? Hay nàng cảm thấy ghê tởm bởi ý nghĩ phải kết hôn với nên định rời khỏi phòng ngủ luôn ư?

      Chẳng phải tối hôm qua, dành cho nàng rất nhiều cơ hội để tỏ chán ghét của nàng đối với khi đứng ở ngưỡng cửa kia, run rẩy chìa tay mình ra cho nàng? Chẳng phải cố gắng khiến tâm trí nàng được thả lỏng và để nàng được ngủ ngon trước khi phải đối mặt với ? Nàng còn cần gì hơn nữa chứ?

      Ít nhất, tối qua nàng được ngủ ngon giấc, còn mất ngủ cả đêm. Cuối cùng đành phải thức dậy trước khi mặt trời mọc. Và trong ánh sàng mờ ảo của buổi sớm mai, thấy nàng mỉm cười ngọt ngào khi ngủ. Chắc hẳn nàng mơ ước.

      chỉ có thể hy vọng người trong giấc mơ của nàng phải là Jason xứ Artane hay người trai cũng ở độ tuổi kết hôn của , Kendrick.

      Để cho nàng có chút riêng tư, đứng chờ ở lối trước cửa phòng. Trong lúc chờ đợi, nổ lực trong tuyệt vọng để khiến mình trong ưa nhìn hơn, như dùng cán dao để chà thẳng áo, dùng tay làm lược chải tóc… Mặc dù rất muốn cạo bớt râu ở má, nhưng điều đó có nghĩa phải rời khỏi chỗ gác để lấy nước từ nhà bếp. Và như vậy nghĩa là phải rời khỏi chỗ gác, nên đành bỏ qua ý định đó, tiếp tục đứng trước cửa phòng Aliénore và chờ đợi.

      Và chờ đợi.

      Ai đó đành phải mang bữa sáng đến cho để có thể nhấm nháp. cũng chả có tâm trạng để thưởng thức bữa sáng, hy vọng họ đầu độc vào món ăn. Mặc dù lòng nghĩ bị đầu độc vẫn đỡ hơn là nhìn thấy Aliénore hét lên vì sợ hãi khi nhìn thấy , rồi lao vào vòng tay cha nàng và cầu phải hủy hôn.

      Rất may, Colin từng trải qua chuyện này...

      Hình như có tiếng động? đặt tai lên cửa và lắng nghe.

      Khi cánh cửa bắt đầu mở ra, nhanh chóng nhảy ngược trở về chỗ gác, dựa vào bức tường đối diện, và cố gắng tỏ thái độ bất cần.

      Aliénore xuất ở ngưỡng cửa, nhìn tươi tắn và khỏe khoắn như thể nàng vừa trải qua giấc ngủ ngon kéo dài nửa tháng giường.

      Colin cau mày, đương nhiên chỉ là giả vờ.

      Nàng thay áo mới, vì có thể thấy chiếc áo này bị rách bươm ở phía trước. Nhưng nàng vẫn mặc quần và mang giày ống với dao găm được giấu ở bên trong. Tuy nhiên, nàng lại mang theo kiếm.

      "Kiếm của nàng đâu?" hỏi, cau mày.

      Nàng nhún vai cách bất lực. "Nó có vẻ ... ừm, thừa thãi. "

      "Tại sao?"

      Nàng thở dài. "Bởi vì tôi cần dùng đến nó nữa."

      Cũng đúng, tự nhủ, biết nàng là ai, nàng cần phải giả vờ làm người khác nữa.

      tự tưởng tượng nàng trông như thế nào trông 1 bộ váy.

      Nàng đột nhiên vén tóc, nhìn rất thoải mái. “Chúng ta nên làm gì bây giờ?”

      Nàng tránh nhìn thẳng vào mặt . Nàng thực căm ghét đến mức muốn nhìn ? Hoặc là nàng cố gắng ám chỉ rằng nàng thể chịu đựng được ý nghĩ phải lấy ? Nhưng, là ai chứ! tất nhiên phải là kẻ hèn nhát! Nếu cần câu trả lời, thẳng thắng đặt câu hỏi với nàng. vươn vai, hắng giọng. "Có lẽ -"

      "Ah, con ra khỏi phòng rồi ư! Ta tự hỏi khi nào con mới chịu thức dậy!"

      Colin nhìn sang bên phải và trừng mắt nhìn ngài Solonge vội vã về phía này, giang rộng vòng tay ôm lấy con mình, khen ngợi nàng và liên tục hỏi thăm nàng. Tóm lại là ngài làm tất cả những việc mà Colin thầm mong ước mình có thể làm với nàng.

      Khỉ !

      "Đến đây nào," Denis , tay giữ lấy Aliénore và tay kéo cánh tay của Colin, "cùng ăn sáng nào. Aliénore, các em của con rất muốn gặp con đấy!"

      *****

      Buổi sáng trải qua 1 cách khủng khiếp. Gia đình, bạn bè, và những người hầu thân cận của Aliénore bao vây nàng và liên tục hỏi thăm nàng, còn Colin bị đẩy về phía. lòng Colin nghĩ nàng trông khá thoải mái.

      Nhưng sau vài giờ đồng hồ vừa chờ đợi vừa nhồi nhét lượng lớn thức ăn vào bụng, dần cảm thấy khó chịu khi phải tiếp tục như thế này. Colin đứng dậy, nhưng chẳng ai thèm quan tâm. Với tiếng thở dài, rời khỏi đại sảnh và về phía sân đấu.​

      Nản lòng và cảm thấy lạc lõng, đành ngồi nghỉ chiếc ghế đá gần sân tập và cúi đầu nhìn chằm chằm vào đống bùn đất giữa hai chân mình.

      Có lẽ đành phải chịu đựng số phận của chiến binh vĩ đại.

      Đơn độc... Lẽ loi... Và ế đến già...

      nhìn xuống đôi giày của mình và chợt thấy bóng người xuất .

      chẳng buồn ngẩng đầu lên. "Nếu hôm qua ta đánh bại ngươi, hôm nay ta vẫn có thể làm điều đó," trong mệt mỏi.

      "Tôi cũng nghĩ vậy," giọng dịu dàng vang lên.

      Colin nhìn lên đầy ngạc nhiên. Aliénore đứng đó với hai tay đặt bên hông và thanh kiếm trong tay.

      "Nàng đến đây," ngây thơ .

      "Tôi trốn để đến đây," nàng , với nụ cười môi.

      "Trốn?" lặp lại.

      "Aye, đám đông tẻ nhạt."

      nhìn nàng chằm chằm và thể tin rằng nàng đến tìm . "Nhưng đó là gia đình của nàng -"

      "Tất cả mọi người đều muốn tôi kể chuyện về ngài. Tôi nghĩ tốt hơn nếu để ngài tự kể về những cuộc phiêu lưu của mình, vì vậy tôi hứa với họ rằng ngài kể cho họ nghe khi rãnh. Hơn nữa, Francois bắt đầu nhìn tôi bằng ánh mắt nghi ngờ, vì vậy tôi nghĩ tôi nên trốn khi có thể. "

      "Rất khôn ngoan!"

      Nàng gật đầu với nụ cười, rồi bỗng nhiên nụ cười của nàng dần phai nhạt và nàng quay đầu nhìn về hướng khác. "Tôi mang theo kiếm," nàng lặng lẽ. "Nếu ngài -"

      Vâng, nó chính xác phải là lời tỏ tình, nhưng Colin cảm thấy nó cũng lên được điều gì đó. Colin vội đứng dậy chút do dự.

      "Dĩ nhiên," . "Hãy luyện kiếm nào, nàng muốn đánh mất những kỹ năng vất vả luyện tập đâu."

      "Tôi có nên tự vệ?" nàng lẩm bẩm hỏi.

      "Đương nhiên!" nhướng chân mày lên rồi nhìn nàng, nhưng gì. Nàng ràng có điều muốn , nhưng sao, vốn là người rất kiên nhẫn, có thể chờ đến khi nàng nguyện lòng ra rắc rối của mình với .

      đương nhiên hy vọng điều phiền muộn đó là vì nàng muốn lấy . Mặc dù ngay cả cũng nghĩ ra được lý do gì khiến nàng phải đồng ý.

      Nàng rút kiếm của mình và cũng vội rút kiếm theo. Nhưng rồi nàng chỉ đứng yên nhìn , đành phải chủ động, vung cú đánh khá nhàng và dễ đánh trả. Nàng phản đòn đầy điêu luyện và chính xác, đúng như dạy.

      Và, ràng, nàng dần khó chịu.

      Cuối cùng, nàng bỏ kiếm xuống và trừng mắt với .

      "Chuyện gì thế?" ngạc nhiên hỏi.

      "Nếu ngài sắp giết tôi, ngài làm ơn làm nhanh ! Giết quách tôi ! "

      chớp mắt. "Giết nàng?"

      "Giết tôi !" Nàng nghiến răng cách thất vọng. "Ngài thề giết tôi. Tôi cho ngài rất nhiều cơ hội trong hơn nửa giờ qua! Tại sao ngài ra tay ? "

      cắm kiếm xuống đất và chống tay lên đó. "Ta muốn giết nàng. "

      "Ngài thề rồi mà."

      nhún vai. "Đó là trước đây, ta ta có ý định giết nàng. Đó là những lời lúc tức giận."

      "Sao ngài vậy từ trước chứ!!!" nàng gắt gỏng.

      " chuyện đó cho ai nghe đây?" hỏi lại. " lẽ với “tên nhãi” Henri?"

      "Ngài nên tuyên bố với mọi người về ý định chứ!"

      "Nếu ta làm vậy từ trước, liệu nàng có thay đổi suy nghĩ về ta, có tin ta và đào hôn ?" hỏi.

      Nàng cắn môi, nhưng dường như thể trả lời.

      "Vậy, nếu ngài muốn giết tôi, và cũng bàn đến chuyện hôn nhân của chúng ta, vậy ngài định làm gì? Thề có chúa, tôi mất hết kiên nhẫn với cái tính hay do dự như đàn bà của ngài!”

      Do dự như đàn bà? Cằm há to, như muốn rơi xuống tận ngực. cố lặp lại những chữ đó, nhưng phát thanh nào thoát ra từ cổ họng của mình. Rồi hắng giọng và cố ngậm miệng lại.

      "Do dự như đàn bà?" rống lên. "Tôi có do dự như đàn bà!"

      Nàng thu kiếm lại, rồi khoanh tay trước ngực và nhìn chằm chằm . "Vậy chứ ngài gọi nó là gì?"

      cố nghĩ, nhưng thể nghĩ đến từ nào hay ho hay lịch hơn, vì vậy nghiến răng và mắng lại nàng.

      "Đó là," rít lên, "ta kiên nhẫn chờ đợi nàng."

      "Vậy khi nào ngài định kết thúc chờ đợi dài dằng dặc này? Sau khi tôi lo lắng đến bệnh ư? "

      "," vặn lại. "Ta định kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi nàng đưa ra quyết định có muốn kết hôn với ta hay !! "

      Bàn tay nàng buông thỏng xuống 2 bên và nàng ngạc nhiên nhìn . "Tôi được quyền lựa chọn?"

      "Aye," gầm gừ.

      "Nhưng," nàng chậm rãi, "ngài có thể mất tất cả nếu tôi từ chối ngài. Ngài có thể mất quyền thừa kế đất đai. Tài sản của ngài. "

      "Đó chỉ là mảnh đất thôi."

      Chỉ khi mặt trời bị nuốt chửng, địa ngục bị phá hủy mới để cha tước quyền thừa kế, nhưng đương nhiên dại gì mà chuyện này với nàng.

      Nhưng ngay cả khi thừa hưởng tất cả tài sản của cha , nó chẳng là gì nếu người con sẵn lòng ở bên cạnh .

      Nếu người con trước mặt...

      ...sẵn lòng và tự nguyện ở bên cạnh .

      *****​
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 27

      [​IMG]

      Colin trộm nhìn Ali và thấy mắt nàng giàn dụa nước. Chết tiệt, lần này gì tổn thương nàng chứ? Có phải ý nghĩ cưới khiến nàng tuyệt vọng đến nỗi phải rơi nước mắt?

      "Dĩ nhiên, nàng cần phải đồng ý cưới ta," nặng nề . "Chưa ai từng đồng ý cả"

      Nàng im lặng lâu đến mức tự hỏi liệu nàng có vắt óc suy nghĩ cách lịch nhất để với rằng nàng chán ghét việc phải cưới . thu kiếm với tiếng thở dài.

      "Ta hiểu, tất nhiên rồi," , "vì ta cũng già rồi!"

      "Ngài... cái gì cơ?"

      "GIÀ, khỉ , ta 32 tuổi rồi."

      Nàng khẽ sờ má mình. "À, cũng đúng," nàng đồng ý.

      "Và nàng gặp gia đình ta," . "Ta biết họ quá kinh khủng."

      "Thực ra-" nàng

      "Và vùng đất của ta ở khá xa biển, có gì ngoài những cánh đồng mênh mông, rất nóng vào mùa hè và quá lạnh vào mùa đông. "

      "À," nàng , " ra thiếp ghét biển."

      chớp mắt ngạc nhiên.

      "Quá ẩm ướt", nàng thêm "Thiếp thích những cánh đồng. Thiếp muốn có khu vườn lớn. "

      Đột nhiên, có thể cảm nhận ràng làn gió xuân thổi qua, nhàng thổi qua tâm hồn . Và kỳ lạ thay, nó mang hương vị như mùi của đất.

      Của khu vườn.

      khu vườn vươn mình trong nắng hạ.

      hắng giọng. "Lâu đài của ta có khu vườn lớn."

      " ?" Nàng hỏi.

      "Đúng vậy," . "Nhưng tất nhiên, bù lại nàng phải chịu đựng danh tiếng xấu của ta. Và ta cũng biết cách cư xử cho đúng quy tắc khi ăn. "

      lén nhìn nàng, nhưng nàng gì khác. có lời nào kiểu như à, nhưng Colin, ngài cần phải lo lắng về những chuyện đó vì ta chỉ cần ngài là đủ mãn nguyện rồi.

      "Nàng," hỏi với bực bội, "nàng có thể gì được ? Ta đưa ra 1 danh sách dài vô tận những lý do để nàng từ chối ta nhưng nàng vẫn giữ im lặng. Nàng có gì để ư, hay ta lại phải đưa thêm vài lý do nữa cho nàng mới được à!? "

      Nàng nhìn ngây ngốc, như thể nàng hiểu lảm nhảm về cái gì. Chiết tiệt! Đúng là bỏ qua hoặc hai lỗi , ví như, có khuynh hướng sử dụng bạo lực để giải quyết những kẻ dám làm phiền , và ghét tất cả những bài hát nào có chủ đề về chiến tranh, đổ máu, và chiến thắng - nhưng vậy sao chứ? Lạy chúa, dù sao tỏ lòng mình với nàng và tất cả những gì nàng có thể làm là ngây người nhìn như đứa ngốc!

      tự hỏi có khi nào đánh giá quá cao trí thông minh của nàng .

      "Ta đưa cho nàng tất cả những lý do ta có thể nghĩ ra," gầm gừ. "Hoặc là đồng ý với những điều đó và từ chối hôn này, hoặc hãy với ta rằng những điều đó có ý nghĩa gì với nàng! "

      cau mày nhìn nàng, chờ đợi nàng cân nhắc.

      Rồi đột nhiên, thấy nàng nằm gọn trong vòng tay mình.

      chắc chắn mình hề ép nàng làm chuyện đó.

      do dự trước khi vòng tay qua ôm lấy nàng và chiến đấu với cảm xúc mãnh liệt gào thét trong cơ thể muốn được siết chặt lấy nàng. Chỉ có chúa mới biết chuyện gì xảy ra với cơ thể mềm mại này nếu làm thế!

      "Cám ơn vì để thiếp được lựa chọn!" Nàng vừa đầy nghẹn ngào vừa giấu mặt vào áo của .

      ra là vì chuyện này? Nàng biết ơn là vì để cho nàng được quyền lựa chọn từ chối ! nắm lấy vai nàng và đẩy nàng ra.

      "Tất nhiên là nàng được quyền lựa chọn, nhưng khỉ , hãy cho ta biết quyết định cuối cùng của nàng là gì? Có đồng ý lấy ta hay ? "

      Nàng mỉm cười, nụ cười thực làm choáng váng! Thánh thần ơi, may là nàng mỉm cười như thế khi nàng còn là thằng nhóc Henri, nếu có thể phát ra nàng ngay lập tức.

      "Thiếp cho rằng," nàng , đôi mắt của nàng sáng lấp lánh, với hạnh phúc và niềm vui "vì ngài muốn giết thiếp, vậy ngài buộc phải cưới thiếp thôi!"

      kiềm chế thôi thúc muốn ngoáy tai để chắc chắn rằng mình nghe lầm. nghiêm túc nhìn nàng. "Đó là điều nàng muốn?"

      "Aa," nàng đơn giản. "Đây là điều thiếp muốn."

      Và rồi chuyện phi thường xảy ra.

      cảm thấy như thể mặt trời chiếu rọi lần đầu tiên mặt đất. thứ gì đó bắt đầu nảy mầm bên trong , thứ đó cũng giống như mặt trời ở phía đông kia vậy. Nó lớn dần lên, lớn dần lên bên trong và vùng vẫy để thoát ra ngoài.

      nín thở chờ đợi, chờ đợi thứ kỳ lạ đó thoát ra khỏi cơ thể mình, cùng với cảm giác mà chắc chắn chưa từng trải nghiệm qua.

      "Lạy chúa." Aliénore thản thốt. "Ngài cười."

      Colin vươn tay lên và cảm thấy đáng báo động. Đúng là cười, phải kiểu nụ cười từng xuất khi phải đối mặt với kẻ thù và sắp sửa tiễn kẻ đó lên đường sang bên kia thế giới. Đây là nụ cười của… cũng biết nữa.

      ...Hạnh phúc chăng?

      "Colin," nàng với tiếng cười, "ngài có lúm đồng tiền."

      Niềm vui biến mất đột ngột cũng như cách nó đến. "Ta có," đầy cứng rắn.

      "Ngài có, ngay kia kìa, ràng là cái lúm đồng tiền.

      "Ta có. mặt ta có bất cứ điểm nào là xấu xí hết!!"

      "Thiếp thấy ngài xấu xí!"

      Vâng, Colin dám chắc hoặc là mắt nàng bắt đầu có vấn đề, hoặc những buổi luyện kiếm vất vả hủy hoại trí thông minh của nàng.

      "Chúng ta cần tránh ánh mặt trời," nhanh. "' ràng mắt nàng bắt đầu bị quáng rồi. "

      "Thiếp nghĩ ngài trông vẫn dễ nhìn," nàng . "Thỉnh thoảng."

      Colin thở dài ngao ngán.

      "À, ngài thấy thiếp như thế nào?" Nàng hỏi. "Ý của thiếp là vẻ ngoài của thiếp ấy!"

      "Đẹp đến ngỡ ngàng," nhanh. "Ta cầu nguyện con cái của chúng ta giống nàng."

      Nàng cười toe toét với . "Có lẽ tốt nhất là nên như vậy."

      Colin vỗ vào lưng nàng và bước .

      " thôi," .

      " đâu?"

      "Gặp cha xứ," . "Sau đó về nhà, mùa thu hoạch sắp bắt đầu rồi, chúng ta có rất nhiều thời gian để quay về và đá đít cha ta ra khỏi lâu đài của ta!"

      sải bước về phía đại sảnh, nhưng nghe thấy tiếng bước chân theo sau. dừng lại và nhìn thấy Aliénore vẫn đứng tại nơi bỏ nàng lại. cau mày và quay trở lại.

      "Nàng vẫn khỏe chứ?"

      Nàng nhìn đầy ngạc nhiên. "À, có vẻ như ... ờ, chúng ta nên … ít nhất ... "

      đưa tay ra. "Bắt tay thỏa thuận?"

      Nàng nhìn chằm chằm trong giây lát, rồi nở nụ cười mà thể hiểu nổi, sau đó đặt tay nàng vào tay .

      "Dĩ nhiên," nàng . "Đó là những gì thiếp muốn đến."

      Lúc thấy nụ cười đó của nàng, nghi ngờ rằng mình bỏ lỡ thứ gì đó rất quan trọng. Nhưng khi nắm lấy bàn tay bé của nàng, chợt nhận ra bàn tay nàng mềm mại, bé đến nỗi khiến có cảm tưởng mình có thể dễ dàng làm nó bị thương nếu cẩn thận, nhìn xuống khuôn mặt xinh đẹp của nàng - phải thừa nhận đó là khuôn mặt tuyệt đẹp - và chợt cảm thấy thứ gì khác lớn dần lên bên trong cơ thể .

      thứ gì đó thể gọi tên.

      thứ nhàng.

      mềm mại.

      Nhưng cũng rất mạnh mẽ

      Và thứ đó khiến hoảng sợ.

      Chắc những cảm giác này là do đêm trước vừa bị mất ngủ, tự an ủi mình.

      “Được rồi” buông tay nàng và bước lùi ra xa trước khi kịp làm điều gì ngu ngốc.

      "Ngài nghĩ cha ngài muốn tham gia lễ cưới của chúng ta chứ ?" Nàng vừa hỏi vừa thở dốc vì phải đuổi theo .

      Colin nhún vai. "Ta quan tâm đến chuyện ông ấy muốn cái quái gì."

      Nàng gật đầu, rồi im lặng. Colin nhìn chằm chằm vào nàng rồi cau mày. Nàng lo lắng chuyện gì?

      "Aliénore?"

      Nàng nhanh chóng ngước nhìn lên, nụ cười vương nơi khóe miệng. "Aye?"

      "Chuyện gì khiến nàng phiền lòng?"

      Nàng vặn vẹo bàn tay mình. "À ..."

      "Hãy thẳng ra cách đàn ông nhất xem nào!"

      "À, ngài nghĩ chúng ta có lẽ nên ..."

      do dự. Giọng đó ... những lời đó ... đó phải là giai điệu mà từng nghe ai đó với mình, nhưng chắc chắn nghe từng nghe nhiều người con dùng để với Jason xứ Artane khi bọn họ tán tỉnh nhau.

      "Chuyện gì?" hỏi, giọng run run như thể sợ. đặt tay lên kiếm, tự chuẩn bị mình cho việc tồi tệ nhất. là chiến binh dũng mãnh nhất, thiện chiến nhất và đáng sợ nhất. Chỉ có người đàn ông hèn nhát mới sợ hãi từ đó, và tất nhiên phải người hèn nhát.

      "Aye?" hỏi, rít qua từng kẻ răng.

      , mọi thứ có vẻ hơi nhanh...hơi bất ngờ… đám cưới và những thứ khác." Aliénore lúng túng , "có lẽ chúng ta nên ... trước hết nên… hẹn hò."

      Lạy chúa, cái từ đó khiến lạnh cả sống lưng.

      "Hẹn hò?" hỏi cách cứng nhắc.

      "Aye."

      lập tức nghĩ đến có thể kéo nàng đến sân tập kiếm để hẹn hò, nhưng nghi ngờ nàng đồng ý với ý tưởng đó của .

      "Trừ khi, tất nhiên, ngài muốn thế," nàng thêm. "Và thiếp có thể hiểu được, tất nhiên rồi. Với những gì thiếp bắt ngài phải trải qua ngài phải làm gì thêm cho thiếp nữa! "

      Lại chúa, còn ai xứng đáng được phép hẹn hò hơn người phụ nữ này chứ? Nàng trải qua hàng giờ liền sân tập với ! Làm thế nào có thể từ chối cầu đơn giản này của nàng chứ?

      cần giúp đỡ. Rốt cuộc hẹn hò có thể khó đến mức nào chứ? Jason dường như làm điều đó khá dễ dàng, chỉ cần hẹn phụ nữ ra, lôi ra cây đàn chết dẫm của rồi đánh lên vài tiếng nhảm nhí. Và chỉ có vậy, phụ nữ đua nhau ngã rạp dưới chân ta, và tất nhiên Colin hoàn toàn thể hiểu được. Colin tự nhủ với giác quan tinh tế và nhạy bén hơn, có thể tạo ra phong cách hẹn hò khác tốt hơn thế nhiều.

      "Rất tốt," với giọng trầm trầm, rồi nắm tay Aliénore và bắt đầu về phía đại sảnh. "Chúng ta hẹn hò, nhưng ta muốn nhắc nàng chúng ta hẹn hò theo mấy cách ngu ngốc và sáo rỗng của mấy đứa trẻ xứ Artane đâu. Đây là ... um ... bữa hèn hò… đậm chất đàn ông ".

      "Thiếp chỉ thấy rất vui khi ngài nghĩ rằng thiếp đáng để ngài bỏ ra nhiều công sức như vậy."

      dừng lại đột ngột, quay người nàng lại để nàng đứng đối diện với , và đặt tay lên vai nàng. nhìn xuống khuôn mặt của nàng, nhìn qua mái tóc cắt ngắn ngủn và những vết bụi bẩn má nàng. nhìn thẳng vào đôi mắt màu xanh lá sâu thẳm kia.

      "Đối với ta, nàng đáng giá nhiều hơn thế," . "Mọi nỗ lực của ta đều xứng đáng, vì nàng là người phụ nữ với lòng dũng cảm và trí thông minh hơn người. Ta phải thừa nhận, 2 phẩm chất đó của nàng có thể ngang ngửa với ta.”

      "Cám ơn, thưa ngài."

      vội cằn nhằn với nàng, chỉ để nàng biết rằng vẫn là người làm chủ ở đây, sau đó nắm lấy tay nàng và kéo nàng về phía đại sảnh. phải thừa nhận, bàn tay nàng rất đẹp, và nghĩ mình cần tập làm quen với tương lai tươi đẹp khi có thể được nắm tay nàng mỗi ngày. có thể nhìn thấy cảnh nàng và cùng nằm ngủ dưới bóng râm của cây cổ thụ trong khu vườn mảnh đất của , trong bữa trưa hè mát rượi. Và lần đầu tiên, thấy ngập tràn hy vọng với tương lai trước mặt.

      *****​
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :