1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] Khoảnh Khắc Định Mệnh (From This Moment On) - Lynn Kurland (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 10

      [​IMG]

      Colin nhìn Henri run rẩy đứng sân đấu, thanh kiếm vẫn còn vung lên trong trung. Colin thu kiếm lại vào vỏ và quan sát tên nhóc trước mặt. Sau khi nhận thấy Henri chuồn ra khỏi đại sảnh đêm trước đó, và thấy Sir Etienne vội theo sau Henri; Colin thấy rằng tên nhóc này gặp rắc rối lớn. Khi đến nơi và thấy Henri khuỵu sân, trông khá giống con thỏ sắp bị ăn thịt, lập tức biết rằng Sir Etienne ở đâu đó gần đây.

      Tiếng than khóc của Henri thực làm động lòng . Lạy chúa, thậm chí biết lần cuối cùng thấy người đàn ông bị dồn ép đến mức phải khóc như người phụ nữ là khi nào?

      Colin dừng lại, tiến ba bước về phía trước và nhìn xuống Henri. Chết tiệt , thằng nhóc có các đường nét đầy nữ tính. À, thằng nhóc tội nghiệp, chắc phải chịu đựng nhiều đau khổ và trêu chọc bởi các đường nét nữ tính thế này. Đương nhiên Henri thể làm gì khác hơn để thay đổi những đường nét mặt của mình, nhưng có thể khiến cho bất cứ ai dám trêu chọc vì những đường nét này phải trả giá gấp đôi. Và tất nhiên, còn ai tốt hơn ngoài bản thân Colin để giúp Henri làm được điều đó?

      may, cha của lại cầu phải đến Harrowden, việc này có thể ảnh hưởng đến huấn luyện của Henri, trừ khi có ai đó có thể huấn luyện Henri. Colin nhìn sang bên trái để xem Jason lúng túng ngồi băng ghế đá quan sát Henri như thể có chút hứng thú trong việc xem thằng nhóc được huấn luyện! Với tiếng thở dài, Colin vẫy tay với Jason.

      "Hãy thay ta huấn luyện Henri trong buổi sáng này," miễn cưỡng .

      Jason đứng lên cách duyên dáng từ băng ghế và bắt chước cha mình nhướng lông mày lên thể bất ngờ. "Ngài tin tôi?"

      “Ta tin ngươi, nhưng ta bận phải chuẩn bị vài thứ trong sáng nay. Ngươi hãy dạy tên nhóc này cách phòng vệ khi bị tấn công phía bên sườn phải và chỉ được tiếp tục nếu tên này hoàn toàn thành thục. Ráng mà làm cho xong trước khi ăn tối. "

      "Niềm tin của ngài vào khả năng của tên nhóc này khiến tôi ngạc nhiên đấy!"

      "Ta tin vào khả năng của tên nhóc," Colin cách khéo léo, "Ta về khả năng huấn luyện của ngươi. Khi ta kết thúc huấn luyện, tên nhóc này là đối thử đáng gờm của ngươi mặc cho tầm vóc bé của mình. Bây giờ, hãy lo mà hoàn thành công việc mà ta giao cho ngươi !"

      Jason cúi người trước Colin. "Như ngài mong muốn."

      Colin nhìn Henri. "Ngươi phải luôn theo sát Jason cho đến khi ta trở lại. Hiểu ?"

      Henri gật đầu với đôi mắt mở to.

      Colin quay sang Jason. "Giữ cho Sir Etienne tránh xa tên nhóc này. Nếu có chuyện gì xảy ra với , ngươi phải trả lời với ta. "

      "Ngài quan tâm tên nhóc này quá nhỉ?" Jason với nụ cười đầy ý.

      Colin định trừng phạt Jason vì nụ cười đó, nhưng còn nhiều việc phải làm. liếc nhìn Jason cách đầy hứa hẹn trước khi sải bước ra khỏi sân tập. Tâm trí của bây giờ quay cuồng về những thứ cần chuẩn bị. Ngựa, thiết bị, lính gác và thức ăn đủ để giữ cho dâu của còn sống trong suốt hành trình đến Harrowden. Đúng là danh sách dài vô tận.

      Sau khi thành hôn với Sybil, Colin để nàng ta lại lâu đài xứ Berkham, và lên đường, nhưng về đâu Colin vẫn chưa nghĩ đến. Ít ra lúc nào cũng có thể quay về lâu đài Blackmour, nơi duy nhất khiến cảm thấy như nhà của mình.

      Cha gửi cho người khác nuôi nấng từ khi 7 tuổi, nhưng đó chỉ là khởi đầu cho hành trình dài vô tận khi liên tục bị gửi từ nơi này sang nơi khác. bao giờ có cơ hội sống ở 1 nơi quá lâu trước khi cha gửi đến nơi khác.

      Người thầy cuối cùng của cho con ngựa cùng vũ khí và tiễn lên đường ngay khi có thể. Con đường uốn lượn dẫn đến với Artane. Khi Robin, vua xứ Artane biết được là ai, ngài chào đón với vòng tay rộng mở, nhưng ít ra ngài cho chỗ để ngủ và nghỉ ngơi. Colin gặp Christopher vào ngày hôm sau, và họ trở nên thân thiết như em. Và lúc đấy, ở tuổi mười chín tuổi, tìm thấy chỉ là mục tiêu cho cuộc sống, mà còn là ngôi nhà cho chính mình. Nơi Christopher đến, Colin theo.

      Bây giờ cần thông báo cho dâu mới của mình về chuyến khởi hành. mong nhiệm vụ này có thể kết thúc nhanh chóng. Với tiếng thở dài, vươn tay gõ cửa với phong cách nữ tính nhất có thể.

      Cánh cửa mở ra và tràng tiếng thét vang vọng khắp nơi. Colin bịt chặt tai và bước vào phòng trước khi cánh cửa đống sập vào mặt . Tiếng thét càng tăng thêm.

      "Im lặng!" rống lên.

      3 hầu ngã nhào vào nhau, rồi bò vào góc và ôm nhau khóc.

      "Chúa ơi," Colin với vẻ ghê tởm, "Ta biến các ngươi thành bữa ăn tối đâu, hãy im lặng ! "

      Nhiều tiếng la hét khủng khiếp lại nổi lên, nhưng ánh mắt sắt bén của khiến chúng chỉ biết khóc trong im lặng. Colin đảo mắt, và nhìn thấy dâu của mình. Nàng ta ngồi ghế, đưa miếng pho mát to vào miệng. Mắt nàng ta bắt đầu nhắm lại và Colin hét lên với vẻ ghê tởm.

      "Dừng lại!" kêu lên. "Mẹ kiếp, đừng có xỉu nữa, ta cần chuyện với nàng!"

      Kỳ diệu thay, đôi mắt nàng dường như mở ra.

      "Ngài thả ta?" Khuôn mặt nàng tràn ngập hy vọng.

      Chết tiệt , nguyền rủa tất cả lũ đàn bà hãy biến xuống địa ngục! biết mình có vẻ đẹp trai. Nhưng tại sao các nàng thể hài lòng với người chồng có thể bảo vệ mình? Bảo vệ những đứa con của họ? Khiến kẻ thù kinh hoàng và khiếp sợ chỉ bằng cách xuất ?

      ", quý của ta," kín đáo, "Ta thả nàng. Ta đến để thông báo cho nàng rằng chúng ta lên đường vào ngày mai. "

      Mắt Sybil đầy nước mắt. Nhưng nỗi đau ấy dường như ảnh hưởng đến khẩu vị của nàng ta, vì nàng ta lại bắt đầu gặm miếng pho mát kia trong vô thức.

      "Lo dọn dẹp đồ ," hướng dẫn, "Chúng ta rời khỏi lúc bình minh."

      "Đến lâu đài Berkham?" Sybil vừa hỏi vừa nhai

      “Đến Harridowden!” cách khó chịu.

      *****​

      Chương 11

      [​IMG]

      Ali trèo lên cầu thang và về phía phòng ngủ của mình để chuẩn bị cho cuộc hành trình. Tất nhiên là tài sản của nàng chẳng có gì nhiều ngoại trừ bộ quần áo, nhưng đây là cơ hội tốt để nàng bí mật lấy túi tiền của mình. Mặc dù rất muốn để nàng , nhưng Colin thề rằng nếu nàng trở lại trong vòng vài phút, lên đây để bảo đảm nàng vẫn an toàn.

      Nàng dừng lại ở trong góc trong căn phòng, nơi nàng giấu túi tiền của mình. Nàng quỳ xuống, kéo tảng đá sang bên, sau đó với tay vào lỗ hỏng bức tường để tìm túi tiền của mình.

      Nàng cứng cả người.

      có gì ở đó.

      Nàng lắc đầu hoảng sợ. Nó phải ở đó vì chính tay nàng giấu nó ở đây mà.

      "Ngươi tìm kiếm cái này?"

      Ali quay lại và nhìn chằm chằm vào Sir Etienne, cầm túi tiền trong tay và mỉm cười cách đầy ác ý.

      Nàng há hốc mồm. "Làm thế nào mà ngươi biết điều này?"

      "Ngươi cần phải học cách quan sát cẩn thận hơn."

      Nàng đột ngột đứng dậy và nhảy bổ về phía Sir Etienne để túm lấy túi tiền, nhưng nhanh chóng giơ cao chiếc túi lên phía đầu nàng.

      "Ta nghĩ thế," gầm gừ.

      "Túi tiền đó phải là của ngươi."

      "Ngươi cần nó để làm gì?" hỏi. "Tính chạy trốn?"

      "Trả lại đây."

      nhạo báng ấy. "Ngươi tưởng ta ngu lắm hả? Ta đếm số tiền xu trong túi và cũng đọc mảnh giấy. "

      Ali nguyền rủa . tát nàng cái mạnh, làm nàng lảo đảo. tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng nàng trước khi nàng có thể ngăn nó.

      "Ta biết ngươi là ai," .

      "Ngươi thể biết được," nàng thầm cầu nguyện nó là , "Ngươi thể biết đọc được," Ali thầm.

      tức giận nhanh chóng lan tràn khuôn mặt của , khiến nàng sợ hãi lùi lại vài bước. "Ta biết ngươi là ai, Aliénore xứ Solonge," thầm đầy giận dữ," và ta có thể cho tất cả mọi người ở nước biết bất cứ lúc nào ta muốn. Ngươi có hứng thú muốn biết thứ ta cần ?"

      Nàng lắc đầu, và dần ngã khuỵa xuống vì hoảng sợ.

      Sir Etienne ngồi xổm xuống, lấy tay vuốt cằm nàng. Ngón tay lướt lên khuôn mặt nàng. "Có thể ngài Colin có hướng thú."

      Nàng chỉ có thể nhìn chằm chằm vào đầy kinh hoàng.

      "Ta tự hỏi ta làm gì ngươi nếu biết ngươi luôn chế giễu bấy lâu nay", Sir Etienne chế giễu, "Ta nhớ từng thề giết ngươi nếu tìm thấy ngươi. Vậy mà ngờ ngươi lại luôn ở rất gần. có thể dễ dàng bóp cổ, hoặc chặt đầu, hoặc treo cổ ngươi. Hoặc là có lẽ chỉ đưa ngươi ra sân tập và dùng thanh kiếm cùng nắm đấm của mình để giải quyết với ngươi."

      Nắm tay của càng siết chặt cằm của nàng hơn.

      "Hãy hỏi ta điều ta muốn," ra lệnh.

      Nàng nuốt nước bọt, rồi cố gắng "Ngươi muốn gì? "Nàng thầm.

      vung tay tát vào mặt nàng mạnh đến nỗi toàn bộ người nàng va vào bức tường bằng lực lượng khủng khiếp. Nàng cố ngồi dậy và cảm thấy thứ gì đó chảy dọc xuống má.

      Máu, có lẽ. Nước mắt, chắc chắn.

      "Ta chưa quyết định," , ngón tay vờn quanh túi tiền của nàng. " được với mọi người những gì chúng tôi thảo luận hôm nay. Nếu , ta cho mọi người biết bí mật của ngươi "

      "Nhưng - "

      "Và giữ Berkhamshire tránh xa ta."

      "Làm sao-"

      "Làm ," ta gắt. "Hãy làm , nếu ta bí mật của ngươi với ta."

      Nàng cúi đầu, thở hổn hển. Khi nàng ngước lên, ta mất. tại, nàng thể nào chạy trốn được. Nàng biết phải đâu và tệ hơn nữa, bây giờ nàng có lấy xu trong người. Nàng cố hít hơi sâu và bước xuống lầu - chỉ để đối mặt với người đàn ông
      mà nàng muốn nhìn thấy nhất.

      dựa lưng vào tường, hai cánh tay khoanh lại ngực, cau mày nhìn nàng, rồi nhìn vào má của nàng. Và khuôn mặt của đột nhiên tức giận.

      "Tôi lỡ té ngã," nàng buột miệng. "Tôi rất vụng về nên lỡ té ngã."

      "Đừng dối ta," Colin cảnh báo.

      Nàng chỉ biết vươn thẳng người và nhìn thẳng vào mặt . "Tôi va vào tường," nàng . Ít nhất đó là nửa .

      Colin nghiên cứu nàng trong vài giây, rồi chầm chậm . "Ta nghĩ ngươi cho ta biết lý do vì sao khuôn mặt của ngươi lại đột nhiên va vào tường phải ?

      "Tôi phải dối."

      "Ngươi làm như thể ta thể đoán được ai là kẻ ngược đãi ngươi."

      "Nhưng-"

      vươn tay ra và đặt lên vai nàng. " ta phải trả giá."

      "-"

      "Đừng nữa," Colin lắc mạnh đầu, " ta thể đối xử với ngươi như vậy mà phải trả giá gì."

      "Nhưng," Colin chậm rãi, "có lẽ công bằng hơn nếu ta dạy cho ngươi cách tự trả thù ".

      "Aye," nàng , gật đầu đầy nhiệt huyết. "Đúng vậy."

      *****

      Nàng trải qua phần còn lại của buổi tối cùng Colin, nhìn ta ra lệnh cho những người lính khác và lắng nghe thảo luận về cuộc hành trình sắp đến với Ngài Christopher. Nhưng càng ngồi lâu ghế, nàng lại càng buồn ngủ hơn. Liệu hai người này bao giờ ngừng lảm nhảm?

      " tận hưởng những ngày cuối cùng của tự do?" Christopher hỏi đầy lịch .

      Colin châm biếm. "Ta nán lại Berkham quá lâu. Chỉ cần ta dẫn ả yếu ớt hay ngất xỉu kia bước vào nhà thờ, vậy là xong nhiệm vụ. Ta lại được tự do. "

      "Ta chỉ cần," Colin tiếp tục, " tìm ả với trí khôn và lòng can đảm, đương nhiên là cần bằng ta, ta biết cầu như vậy cũng là quá nhiều. Ta chỉ cần nàng ta có mỗi thứ chút là được, ta có thể sẵn sàng cưới nàng ta. Ai cũng được, chỉ cần có cái đầu chiến lược, trí óc thông minh cho suy và bàn tay sợ cầm kiếm. Aye, đó là người phụ nữ ta có thể lấy làm vợ."

      "Ngươi cần vợ," Christopher cười to, "ngươi cần hiệp sỹ."

      Colin châm biếm. "Ta tất nhiên xem xét vấn đề đó. Hiệp sỹ còn ít rắc rối hơn là mấy ả đàn bà".

      "Nếu vậy, ngươi có cân nhắc thử xem thằng nhóc hiệp sỹ ngáy ngủ ghế phía sau kia có mang đến ít rắc rối hơn là vợ? "

      Ali cố gắng thoát khỏi hấp dẫn của giấc ngủ. Nàng ngáy ư? Nàng lắc mình để tỉnh táo hơn.

      "Ngươi có nghĩ đến việc nên cho Henri trẻ tuổi đây chỗ trong đội lính bảo vệ của ngươi ," Christopher . "Nó giải thoát ta khỏi việc phải đến chăm sóc Sybil suốt cả giờ đồng hồ."

      Ali nhắm mắt lại, nhưng trái tim nàng bắt đầu nhảy thình thịch. Lính gác cho Colin? Nàng tự nhủ biết thế giới này có thứ gì cần thiết hơn thế nữa ?

      Colin lầm bầm: "Ta cần người bảo vệ.”

      Ali thể đồng ý hơn.

      "Có lẽ , nhưng Henri cần nơi để ở, ngươi nghĩ vậy sao? Lính gác đương nhiên là thể tệ hơn việc phải chăm sóc Sybil rồi."

      "Ta cũng nghĩ vậy," Colin đồng ý. "Và thằng nhóc đúng là cần được bảo vệ. trông quá đẹp so với tiêu chuẩn người đàn ông. Nhưng ta nghĩ có bất cứ ai dám trêu chọc nếu biết thuộc về ta."

      Thuộc về ta? thuộc về ta, Ali tự nhủ, đó chính xác là điều nàng cố trốn tránh suốt bây lâu nay. Nàng cố giương mắt lên ngay đúng lúc Christopher vỗ vào lưng của Colin.

      "Được rồi," Christopher vừa vừa đứng dậy. "Cưới ả kia , sau đó ngươi có thể dành phần thời gian còn lại bên thằng nhóc này. Nghe có vẻ như ngươi thích thằng nhóc này hơn vợ của ngươi nữa.” với vẻ mặt khôi hài “Ta nghĩ Henri vui lắm nếu biết được điều này. Thấy ? Mọi chuyện đều được giải quyết! Ta phải gặp vợ ta đây, trước khi nàng lại nổi giận vì phải tìm kiếm ta. Henri đúng là 1 thằng nhóc may mắn! Tên nhóc có thể biến ngươi thành của riêng !”

      Vừa xong, Christopher quay lưng bước , để lại tiếng cười vang vọng. Ali tất nhiên thấy điều gì hài hước trong những lời đó và nàng nghi ngờ khả năng Christopher biết đến về nàng.

      Colin thở hổn hển đầy tức giận, rồi đứng lên. "Henri, tỉnh dậy. trễ rồi, chúng ta cần ngủ."

      Ali ngước lên chỉ để nhìn thấy Colin ngắm nhìn mình từ cao, đương nhiên là phải cúi người xuống chút để ngắm nàng hơn. nhìn nàng, rồi tự lẩm bẩm và lắc đầu.

      "Thằng nhóc tội nghiệp," , kéo nàng đứng dậy và hướng nàng về phía cầu thang. "Đối với người đàn ông, vẻ đẹp của ngươi quá nữ tính! Thôi, ngươi ngủ ngay trong phòng ta đêm này. Ngươi được an toàn. "

      "Dĩ nhiên, thưa ngài, cám ơn ngài."

      "Đàn ông hơn , Henri," Colin hướng dẫn. "Lấy hơi từ trong bụng, và cố gắng trầm giọng xuống."

      Ali hít hơi sâu. "Dĩ nhiên, thưa ngài," nàng cố với phong cách đàn ông nhất có thể.

      Colin thở dài. "Chúng ta luyện giọng cho ngươi vào ngày mai. Yên tâm, chúng ta có nhiều thời gian để tập luyện trong suốt hành trình đến Harrowden."

      Nhiều thời gian? Nàng chắc có cả cuộc đời để luyện tập! Với Sir Etienne lởn vởn quanh đây và túi tiền trống rỗng, nàng chẳng có lựa chọn nào khác ngoài việc ở bên cạnh Colin.

      Ali suy nghĩ mãi về chuyện này cho đến khi nàng chợt nhận ra mình thoải mái cuộn tròn lại trong chiếc chăn ấm, ở sàn phòng của Colin, và lắng nghe ta ngáy cách đều đều. Nàng nhắm mắt, kéo chăn qua đầu, và ép mình bỏ qua bất kỳ ý nghĩ ngu ngốc hay xa vời nào. Bây giờ, nàng phục vụ Colin cho đến khi cưới Sybil, rồi sau đó nàng có thể bắt đầu cuộc sống mới của mình. Có lẽ đến lúc đó, nàng có thể luyện đủ kỹ năng để dùng thanh kiếm của nàng, buộc Sir Etienne trả lại túi tiền cho mình. Và khi có được túi tiền, nàng có thể có bắt đầu cuộc sống mới theo ý mình thích.

      *****
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    2. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 12

      [​IMG]

      Colin kéo ống tay áo để lau mồ hôi chảy đầy mặt. nhắm mắt và hít thở bầu khí nơi đây. Cảm giác tuyệt vời khi được cảm nhận ánh nắng ấm áp của mặt trời lan tỏa khắp mặt, được thỏa thích vươn tay hái trái cây chín cây, và tất nhiên là niềm vui sướng khi được biết vùng đất này sắp thuộc về quyền sở hữu của .

      Thêm giờ di chuyển dưới ánh mặt trời, Colin đến được cổng thành. Như dự tính, mọi người được dẫn vào thành và được sắp xếp ngồi chờ trong đại sảnh.

      Peter, em trai của , chỉ mới là thầy tu tập ở Harrowden. Colin tất nhiên thích đổi chỗ với trai của mình. Cuộc sống tu viện phải dành cho . Peter kém 10 tuổi, được sinh ra sau Colin và ba em của .

      Colin rời khỏi nhà trước khi thằng nhóc chào đời. rùng mình khi nghĩ về những gì Peter phải chịu đựng với 3 người chị . Chắc hẳn đó là lý do chính đáng khiến thằng nhóc muốn trốn vào tu viện.

      Peter dừng lại trước và cúi đầu chào. "Chào ngài, trai của ta," Peter và nở nụ cười nhạt. "Chào mừng đến với Harrowden."

      Colin vuốt cằm tự nhủ, biết Peter có ý thức được xấu xí của bản thân ? Có lẽ ít khi soi gương nên thường ảo tưởng về hình dáng của mình. Có khi Peter quá kém may mắn nên kế thừa tất cả các đặc tính đẹp đẽ gì từ cha của nhận được nét đẹp nào từ người mẹ yếu ớt? Colin vuốt cằm tự hỏi biết bản thân mình có xấu đến mức này ?

      "Tên khốn kia đâu rồi?" Colin hỏi thẳng thừng. "Ông bảo ta hãy gặp ông ở đây và giờ này ông ấy ở đâu?"

      Peter khinh thường. "Ta sợ rằng cha chúng ta vẫn chưa đến."

      Colin lại kéo tay áo qua lau trán. "Chưa đến?" hỏi, cố gắng kiềm chế bức xúc. "Ông bảo ta khởi hành ngay lập tức."

      "Ông ấy đến nơi vào 2 tuần nữa."

      Colin hít thở sâu và tìm kiếm thứ gì để khiến phân tâm, và tất nhiên để ý thấy em mình, Agnes. Đúng là nó thừa hưởng được vài vẻ đẹp từ người mẹ quá cố của . nhìn nàng lao nhanh qua sân, sau đó ôm hôn nhiệt tình.

      "Colin, đây rồi!" Nàng , nghe như thể việc đến đây khiến nàng vui lòng. Colin bao giờ biết phải gì với nàng. có thể làm lơ cha của hay em trai của , nhưng thể làm lơ Agnes. vỗ lên đầu nàng.

      "Aye," , và cũng chẳng biết gì sau đó.

      "Và còn mang theo rất nhiều bạn bè, đáng làm sao!" Đôi mắt Agnes mở to "Ồ," nàng , tay di chuyển nhanh đến trước ngực rồi vươn tay chỉ vào người ở gần đó "kia là ai?"

      Colin nhìn theo ngón tay trỏ của nàng và thấy rằng, chẳng có gì thay đổi cả, cho em của toán lính để lựa chọn nàng vẫn chọn người đàn ông ít phù hợp nhất trong đám đó. Trong trường hợp này là Sir Etienne xứ Maignelay-sur-mer.

      Colin thoả mãn khi nhìn thấy kinh hoàng quét qua người đàn ông kia. Khuôn mặt Agnes bắt đầu hướng về ta, mắt nàng nhìn chằm chằm vào người đàn ông đáng thương, ngón tay vẫn chỉ vào người mà nàng chọn để theo đuổi trong suốt hai tuần tới.

      Em út của , Ermengarde, xuyên qua hành lang như thể nàng ta sở hữu nơi chết tiệt này. " đến muộn."

      Colin cau mày. "Ta rất vui được gặp em, em ạ."

      Ermengarde dừng lại ngay trước mặt , đặt tay lên hông, và ném cho cái nhìn mà ngay cả cũng ném cho những người lính gác ngu xuẩn nhất. Đáng tiếc rằng nàng ta phải ngẩng đầu để đón nhận tầm mắt của . Nàng chỉ kém có vài phân, mặc dù tự thấy mình khá to lớn. Đó chắc hẳn là lý do mà Ermengarde vẫn chưa tìm thấy người đàn ông dũng cảm nào để cưới nàng. Ngay cả Colin, người tự coi mình là dũng cảm nhất, cũng có nhiều lúc cảm thấy yếu thế trước nàng ta.

      " ở đâu?" Nàng cầu. "Cha gửi tin cho gần hai tuần trước. "

      "Ta có việc bận."

      "Bận gì?" Nàng hỏi, nghe như thể dù cho có lấy lý do là bảo vệ cánh cửa vào thiên đường cũng được xem là lý do chính đáng. "Tàn phá đội quân ở Blackmour? Khủng bố các vùng nông thôn lân cận? Bù khú với mấy người hầu? "

      "Ta có lý do cao cả," đáp trả cách cứng rắn.

      " có gì đáng quan trọng hơn," nàng vừa vừa chọc vào ngực , "chuyện ở đây. mang mình trọng trách kéo dài dòng dõi lẫy lừng xứ Berkham! "

      "Nếu điều đó quá quan trọng, vậy người cha vô trách nhiệm của ngươi ở đâu rồi?" Colin hỏi cách nóng nảy.

      "Có khả năng theo dõi để chắc chắn làm như ngài bảo!"

      "Ta phải," Colin gầm gừ, "binh lính của ông!"

      ", còn có ít giá trị hơn," Ermengarde , "vì thậm chí thể làm theo chỉ dẫn đơn giản nhất, cũng thể hoàn thành trách nhiệm của mình". Nàng dùng ngón tay và bắt đầu kể ra những thất bại của .

      " quan tâm đến vùng đất này. Trốn tránh nhiệm vụ. Làm xấu mặt gia tộc với những trò hề ngốc nghếch. "

      cố kiềm chế thôi thúc ném nàng vào vùng đầm lầy gần nhất, chỉ đành nghiến răng. "Ta làm nhiệm vụ của mình khi cần thiết."

      Nàng khịt mũi, rồi quay sang quan sát nhóm người của . "Và đây là ai? Nhóm hỗn tạp ngu xuẩn nào nữa đây? "

      Colin vẫy tay vẫy tay. " dâu của ta, đoàn tùy tùng, người lính hoặc hai, và đám thầy thuốc."

      Ermengarde nhíu mày, sau đó quét qua với cái nhìn thân thiện. "Tóc của quá dài. "

      Colin hất cằm mình và tỏ vẻ im lặng.

      "Và thể chải được bộ quần áo mình mặt nữa ư? Em có thể biết được tất cả các món ăn từ bữa tối hôm trước dựa vào mấy vụn bánh phía trước áo của !"

      Tay bắt đầu nắm lại. Có lẽ nguyên nhân Ermengarde vẫn là trinh nữ phần là do chiếc lưỡi độc địa của nàng.

      "Còn gì nữa ?" qua kẻ răng.

      "Aye," nàng , vươn tay ra để chọc mạnh vào bụng . " quá mập. "

      Colin phất tay lên với chửi thề. "Thế là đủ rồi!" kêu lên rồi quay mặt nhìn đám đông đằng sau. "Lo mà chăm sóc Sir Etienne , Agnes. nghi ngờ gì ta thích quan tâm của em đó. Jason, chăm sóc cho ba vị thầy thuốc đây và vũ khí của chúng ta."

      tới chỗ ngựa của Sybil, và trông thấy tay nàng vẫn chôn trong tấm màn che.

      Chắc chắn là để lấy thức ăn.

      Colin vươn lên và tháo chiếc túi ra khỏi con ngựa. Ánh nhìn hoảng sợ của nàng cho biết trong ấy chắc chắn là thức ăn.

      " có thức ăn bên trong," ngay lập tức. "Quý Sybil hãy theo em ta, Ermengarde, nó điều động những tu sĩ ở đây để lo cho nàng chu đáo, " thầm, " mong là nàng ta chiếm đoạt tu viện này và tự tiếp quản nó như lâu đài của mình."

      "Ta nghe những gì đấy!" Ermengarde rống lên.

      Colin ném cái nhìn chằm chằm vào nàng, rồi gật đầu với Henri.

      " theo ta, huấn luyện là hoạt động duy nhất trong suốt thời gian còn lại của ngày hôm nay."

      "N-n-nhưng ..." Peter lúng túng, "ở đâu ..."

      Colin quay lại, ném cái nhìn cho em trai mình.

      "Họ có tu viện, đúng ?"

      "Nhưng," Peter , kinh ngạc, " thể tập ở đó."

      "Vậy ta tập ở khu vườn rau ở đây vậy."

      Khuôn mặt của Peter còn giọt máu và quỳ xuống. "Em xin ! , ! "

      "Vậy ta tìm thấy khu ruộng chết tiệt của nông dân nào đó và trả tiền cho ta để luyện tập ở nơi đó! "Colin hét lên" Henri! !"

      hài lòng khi nhìn thấy thằng nhóc ngay lập tức xuống ngựa và cầm kiếm trong tay. Ít nhất vẫn còn có ai đó trong đám người này nghe lời .

      quay lại nhìn Henri khi họ bước ra khỏi cổng. "Gia đình ta hơi...," nghiêm nghị.

      Henri gật đầu đầy thông cảm. "Tôi cũng có gia đình gần giống vậy."

      "Tồi tệ như của ta?"

      Henri có vẻ khó chịu và dường như tìm điều lịch để . Colin thở dài nặng nề và vẫy tay Henri. " sao, nhóc con, tôi biết, có rất ít người giống họ."

      "Phải, thưa ngài, tôi hoàn toàn đồng ý."

      *****

      Chương 13

      [​IMG]

      Ali luôn ở bên Colin trong suốt ngày hôm nay, hồi hộp lo sợ Sir Etienne ra bí mật của nàng. Thay vào đó, Sir Etienne thèm cho nàng cái nhìn. Nàng trải qua phần còn lại của buổi sáng cùng Colin giẫm đạp lên cánh đồng của người nông dân sống ở gần đó, và học thêm vài chiêu phòng thủ. Nàng cố gắng làm hết khả năng của mình, phần để tránh cơn thịnh nộ của Colin, phần để nhận được những cái gật đầu tán thưởng của và chủ yếu là vì nàng muốn học cách phòng thủ. Nàng chắc chắn thể giết Sir Etienne nhưng ít nhất có thể giữ cách xa nàng. Những gì nàng muốn học bây giờ là làm thế nào để cắm con dao găm của nàng vào tim tên khốn ấy.

      Trong suốt phần còn lại của ngày, Ali luôn theo Colin hay Jason. Đến khi hoàng hôn, nàng gần như quên mất tại sao mình lại lo lắng như vậy. Chắc có lẽ do nàng quá mệt mỏi vì luyện tập. Đến gần cuối ngày, nàng cần giải quyết vài chuyện riêng tư. Colin tranh cãi với em mình, và Jason bận ăn gì đó trước khi ngủ. Sir Etienne bị Agnes bám lấy nên có lẽ ta làm phiền nàng.

      Nàng hướng đến hành lang và vội vã đến nhà tắm. Sau khi giải quyết xong nhu cầu, nàng mở cửa và bắt đầu tận hưởng khí buổi đêm. Các ngôi sao sáng lấp lánh và đêm nay trăng. Đột nhiên bàn tay nắm cổ áo nàng và kéo nàng trở lại vào bóng tối. Trước khi nàng có thể hét lên, nàng cảm thấy thanh thép lạnh kề cổ. Nàng ngậm miệng và cầu nguyện mình là có cái chết nhanh chóng và đau đớn.

      "Có vẻ như ngươi biết cách kiểm soát chiếc lưỡi của mình," giọng thầm vang bên tai nàng..

      "Có lẽ ta được ràng," Sir Etienne tiếp tục . "Ngươi được chuyện này với bất kỳ ai, kể cả thằng nhóc Artane, Berkhamshire, hay những tu sĩ ở đây. "

      Ali dám động đậy, và nàng dám thốt lên lời nào.

      " từ nào nữa ta giết thằng nhóc Artane."

      " - "

      "Và rồi Berkhamshire. Hay là," chậm rãi, "Ta nên bắt đầu với Sybil. Đầu tiên là nàng ta, sau đó mấy hầu . Sau đó là Peter. linh hồn bị giết cho mỗi từ mà ngươi . Điều đó có vẻ công bằng đối với ta. "

      "Ngươi .".

      "Ta ư! Ngươi cứ chờ đến bình minh ..."

      "Này," nàng cầu xin. "Ta gì khác."

      im lặng trong khoảng thời gian và Ali bắt đầu hy vọng rằng có lẽ đồng ý. Nhưng hy vọng đó chỉ tồn tại trong thời gian ngắn.

      " cơ hội khác," . " cơ hội nữa để chứng minh ngươi đáng tin cậy. Nếu ngươi thất bại, ngươi cứ chờ xem ta di chuyển như thế nào giữa những linh hồn vốn luôn tin tưởng ta và xem ta làm sao có thể đâm con dao vào giữa xương sườn của bọn chúng trong khi vẫn nở nụ cười với chúng suốt khoảng thời gian ấy."

      Nàng muốn với ta rằng nàng nghĩ ghê tởm, nhưng dám.

      "Về những gì ta muốn từ ngươi," nhàng, "Ta vẫn cần phải suy nghĩ. Có quá nhiều thứ."

      chợt ôm nàng trong vòng tay, bóp lấy khuôn mặt nàng trong tay và cúi đầu, ấn mạnh môi mình xuống. Hơi thở của kinh tởm, nụ hôn của cũng kinh tởm đến mức nàng muốn bịt miệng lại.

      Khi nụ hôn kinh tởm kết thúc, bước về phía sau và ném nàng ngã xuống, đá vào bên sườn của nàng, rồi vừa sải bước vừa lẩm bẩm chửi rủa. Ali tập trung cố gắng để hít thở và ngăn nước mắt tràn ra. lúc sau, nàng trở lại phòng và nằm xuống.

      Colin vội cúi xuống và nhìn nàng với cái cau mày. "Đừng," nhàng, "rời khỏi nơi này mà có ta lần nào nữa. Hiểu ?"

      "Nhưng - "

      "Hiểu ?"

      Nàng nhắm mắt lại. "Aye."

      "Ta biết ta nắm giữ bí mật gì của ngươi," Colin lúng túng , "nhưng ngươi đáng phải chịu đựng những việc này. "

      ", thưa ngài."

      Colin cằn nhằn và rồi cuối cùng cũng nằm xuống. Ali nhìn chằm chằm lên trần nhà và tự hỏi ngày sao có thể mang đến nhiều đau khổ như vậy. Nó khiến nàng ước muốn cách chân thành nàng luôn được ở bên Colin.

      Nàng nhắm mắt lại và để cho những giọt nước mắt lăn dài xuống má. Chợt nàng cảm thấy bàn tay ấm áp tiến tới gần nàng. Và rồi điều hoàn toàn tưởng tượng được xảy ra. Colin vươn tay ra và vỗ vào vai nàng, cách rất dịu dàng, trước khi cuộn người lại và bắt đầu ngáy như sấm.

      Rất lâu sau đó nàng mới có thể chìm vào giấc ngủ.

      *****​
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    3. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 14

      [​IMG]

      Colin ngửa mặt lên trời, nheo mắt trước ánh nắng chói chang của buổi trưa hè, bùn ngập lên đến mắt cá chân, để huấn luyện cho chàng hiệp sỹ non trẻ của mình cách đấu kiếm.

      Hôm nay là ngày đầu tiên dạy Henri cách cơ bản và đơn giản nhất để tấn công. Colin nghi ngờ hôm nay ngày dài.

      ", , và ," , tiến đến và xoay vòng xung quanh Henri. "Ngươi phải đẩy theo cách này. Cách này."

      đặt tay lên tay Henri và chỉ cho Henri thấy cách chính xác để đâm kiếm. Và khi làm vậy, lại lần nữa bị ấn tượng bởi thân hình của thằng nhóc. Tên nhóc quá gầy. Điều đó dẫn đến việc dẩu môi dè bỉu khi nghĩ về tuổi tác của thằng nhóc. Đáng ngạc nhiên thay, tên nhóc này có mái tóc dày và nhiều. Và khá là mềm mại.

      Và có mùi cũng… đến mức quá tệ.

      Colin nhận ra, với kinh hoàng và đáng sợ, rằng bắt đầu có những ham muốn kì lạ với thằng nhóc này.

      nhảy vội ra sau. Henri quay lại và nhìn như thể phát rồ. "Thưa ngài?"

      Lạy chúa, ngay cả giọng của thằng nhóc nghe cũng rất dễ chịu!

      "Colin, thưa ngài?"

      Colin chăm chú nhìn thằng nhóc. Thằng nhóc cũng quay lại nhìn chằm chằm bằng đôi mắt khiến cho bất cứ người phụ nữ nào cũng phải ganh tỵ. Và những sợi lông mi đó! Chẳng có tên nhóc nào lại có thể là tự hào về những hàng lông mi cong dài dưới đôi lông mày thanh mảnh như vậy? Khung người nhắn, khuôn mặt tinh xảo, những cử chỉ dịu dàng, và hoàn toàn đủ năng lực để cầm kiếm?

      Colin bắt đầu suy nghĩ để tìm ra những biểu nhất của nam tính người thằng nhóc. Khuôn mặt Henri đủ dơ bẩn, cho là thế. Quá bẩn đối với bất kỳ nào. Và quần áo của có nhiều chỗ vá. có ả đàn bà nào có thể chịu đựng được điều đó. Và thằng nhóc đeo giáp và ít nhất là cầm kiếm. Chắc chắn có người phụ nữ nào có thể trang bị cho mình những thứ đồ này.

      Kỹ năng của Henri ngày càng phát triển hơn, mặc dù tất cả đều là nhờ Colin. Phải mất vài hàng giờ liền để Colin dạy cho thằng nhóc cách cầm kiếm, vung kiếm và đâm kiếm.

      "Ngươi có chị em ?" Colin đột ngột hỏi.

      Henri chớp mắt. "Thưa ngài?"

      "Chị em ," Colin . "Và họ có đẹp như ngươi ? Hay ngươi hưởng hết vẻ đẹp còn họ lại có thêm bộ râu? "

      Khuôn mặt của thằng nhóc bắt đầu tái xanh và bắt đầu run rẩy. Colin nhận ra trong khoảnh khắc rằng chạm vào nỗi đau của tên nhóc. giơ tay ra và bắt lấy thằng nhóc.

      " sao, nhóc ạ," cách cộc cằn. "Chúng ta là cặp hoàn hảo, vì ngươi có tất cả vẻ đẹp và ta . Ta có ý chọc vào điểm yếu của ngươi."

      "Aye, thưa ngài," Henri , nhìn như thể muốn khóc.

      Colin nhanh chóng tìm cách xây dựng tự tin cho thằng nhóc. "Đối với ta," vừa , vừa bắt đầu cọ xát những đường nét -được-đẹp của mình, " hoàn toàn ngược lại. Khi mọi người nhìn ta, họ chỉ có thể nhìn thấy xấu xí của ta. "

      "À," Henri dũng cảm "Tôi thấy tệ hơn."

      Colin dừng lại. "Có ?"

      "."

      "Hmmm," Colin cách chu đáo. "Tốt."

      "Hơn nửa, vẻ ngoài có liên quan gì đến đấu kiếm?" Henri hỏi. "Xấu hay đẹp quyết định kỹ năng chiến đấu của người đàn ông. "

      " hay lắm!" Colin kêu lên.

      Cuối cùng, cũng có người hiểu giá trị thực của người đàn ông nằm ở đâu. Colin gật đầu tán thưởng với Henri, sau đó quay lại việc tập luyện. "Như ngươi , Henri, vì vậy chúng ta hãy cùng nhau cải thiện kỹ năng của ngươi. Theo thời gian, ngươi có thể trở thành hiệp sĩ vĩ đại. "

      "Cám ơn, thưa ngài," thằng nhóc vừa vừa đỏ mặt.

      Buổi tối Colin buộc phải tiếp đón cha mẹ của Sybil. Mẹ của Sybil, Isabeau, thường dành thời gian để hỏi thăm Henri, khiến cho Colin tin rằng bà ta có trái tim nhân hậu. Ngài Humbert, tuy nhiên, dường như quá quen thuộc với danh tiếng của Colin và có vẻ như ngài cảm thấy cần phải chứng minh mình sợ hãi .

      Colin trải qua buổi tối rất dài, rất nhàm chán. nhìn quanh căn phòng và thấy quý Sybil làm gì đó rất khả nghi, ngoài việc ăn và ngất xỉu, nàng ta nhìn chằm chằm vào em trai , Peter.

      vậy, nàng ta nhìn chằm chằm vào Peter như thể nó là món tráng miệng ngon lành mà nàng thể chờ để niếm thử.

      Colin cau mày. Điều này tốt chút nào, mặc dù trong thâm tâm, cũng mong chuyện này có thể xảy ra. Lạy chúa, ước mình có thể đẩy Sybil vào cánh tay của người khác! đáng tiếc khi thể tìm thấy người phụ nữ nào có vài ưu điểm của Henri. Bây giờ còn cách nào khác hơn là để Sybil bay bổng với những giấc mộng của nàng ta. Sớm muộn gì khi bước vào nhà thờ, nàng ta cũng hiểu mình đính hôn với Colin và dẹp ngay những ảo tưởng điên rồ của mình!

      "Henri," rống lên tức giận.

      "A, thưa ngài," Henri trả lời.

      " bao giờ chuyện với phụ nữ."

      "Thưa ngài?"

      "Họ chỉ mang đến rắc rối và ưa mơ mộng. Chỉ cần đưa họ lên giường, làm cho họ sinh vài đứa con, nhưng đừng bao giờ chuyện với họ. Chẳng có gì tốt đẹp đến với ngươi nếu ngươi cố hiểu họ."

      "Tôi nhớ điều đó, thưa ngài."
      *****​

      Chương 15

      [​IMG]

      Cuối cùng cha của Colin đến tu viện.

      Ali đứng dậy và quan sát khi Reginald xứ Berkhamshire trở về đại sảnh như vị vua. Ngài gửi lời chúc mừng đến Sybil, cha mẹ nàng, rồi nhìn những người còn lại như thể họ chẳng là gì ngoài những người hầu. Ngài ấy chỉ dành cho Colin cái liếc mắt, nhưng đó là ánh mắt thể quan tâm.

      Ali liếc nhìn Colin để xem phản ứng của , nhưng thể đọc được gì. Có lẽ quá quen thuộc với cách đối xử này. Nàng càng cảm thấy thương hại . Người đàn ông này dường như bao giờ biết đến tình thương của cha mẹ mình? Ngay cả sau khi cha nàng cưới mẹ kế, Marie, nàng vẫn biết đâu đó sâu thẳm trong trái tim ông, ông vẫn còn thương nàng. Và mẹ nàng? Ali chớp mắt. Mười năm tình thiêng liêng của mẹ cho nàng đủ động lực để sống lạc quan đến giờ phút này.

      Nhưng đối với Colin tội nghiệp, ta chưa bao giờ được hưởng bất cứ tình thương nào?

      Có lẽ đó là lý do lại cứng nhắc như bây giờ.

      Reginald nhìn Colin. "Hãy đến đây, đứng đây cùng em trai của ngươi!"

      Colin đứng dậy đầy khó chịu và qua phòng khách. đến đứng bên cạnh em trai của mình sau đó khoanh tay lại trước ngực. "Hãy kết thúc mọi chuyện ," lạnh lùng . "Ta còn bận nhiều việc khác nữa"

      "Tất nhiên rồi," Reginald , "nhưng có lẽ phải là những việc như ngươi nghĩ."

      Ngài đứng dậy, xoay áo choàng của mình, sau đó lấy cốc rượu như thể chuẩn bị để kể câu chuyện xa xưa. "Như tất cả mọi người biết, ta dành nhiều năm cố gắng để đảm bảo rằng dòng dõi nổi bật của xứ Berkhamshire vẫn trường tồn ngay cả khi ta nằm xuống. Nhưng cho đến nay vẫn vô ích," ngài tiếp tục, với cái liếc mắt về phía Colin.

      "Và thế là," Reginald tiếp tục, giơ cao ly rượu về phía đám đông "chúng ta có mặt ở đây hôm nay, để thưởng thức lòng hiếu khách của người dân xứ Harrowden, và để chứng kiến buổi lễ kết hôn hôm nay. Giấy chứng nhận hôn nhân ghi rằng Quý Sybil xứ Maignelay-sur-mer kết hôn với người thừa kế của Berkham," Reginald ," và như vậy nàng ấy -"

      Ngài tạm dừng lại, đặt cốc xuống rồi "Peter, bước lên trước."

      Peter chớp mắt. "Cha?"

      "Hãy đến đây," Reginald hét lại. "Hãy đến đây để thừa hưởng toàn bộ của cải này. "

      "Nhưng-"

      "Ngươi được thừa hưởng tất cả tài sản của ta!" Reginald đầy vẻ vang. "Và cả Quý Sybil kia nữa."

      "Gì?" Colin gầm lền.

      Ali nhìn Peter và thấy ta run rẩy. Colin giữ ta lại.

      "Ông đánh mất trí thông minh của mình rồi sao," Colin gầm gừ. "Ông thể tước quyền thừa kế của ta."

      "Peter cưới Sybil," Reginald khăng khăng. "Và thừa hưởng đất đai của ta. Và cả vàng của ta. "

      "Nhưng con là linh mục," Peter yếu ớt.

      "Chưa phải, và sớm phải," Reginald nhanh.

      "Con trở thành linh mục." Peter hét lên phản đối.

      " ai muốn ngươi ở đây."

      "Đó phải là !"

      "Ta ngừng cung cấp tiền vào tu viện. Ngươi còn giá trị gì ở đây nữa."

      Peter bắt đầu lảo đảo.

      "Ta chấp nhận điều này!" Colin hét lên.

      Reginald cãi lại "Ngươi được quyền quyết định chuyện này. Ta đợi quá lâu và ta chờ đợi nữa! "

      "Ngươi phải đợi nữa," Colin , lùi lại và chỉa thanh kiếm về phía Reginald. "Bây giờ ta tiễn ngài đến phần mộ của mình!"

      Reginald nhìn trừng trừng vào con trai mình. "Giết ta và ngươi bị treo cổ."

      "Nếu nó có nghĩa là ngài phải chết theo ta rất vui lòng!"

      "Con nhóc kia là dành cho Peter, chứ phải là cho ngươi," Reginald gầm lên.

      "Ta có được nàng ta, hoặc chết trong khi nỗ lực làm chuyện đó!" Colin hét lại.

      "Ngươi đính hôn rồi," Reginald . "Aliénore xứ Solonge."

      Ali cảm thấy mình bắt đầu run rẩy.

      Hôn ước giữa nàng với Colin vẫn còn hiệu lực?

      "Ta muốn nàng ta," Colin gầm gừ. "Nàng ta quá hèn nhát đến nỗi dám đối mặt với số phận của mình."

      "Ta chấp nhận ả kia," Colin tiếp tục và chỉ kiếm về phía Sybil.

      Reginald khăng khăng khẳng định, "Ngươi thể. Nàng ta hứa hôn với Peter rồi. Đó nằm trong thỏa thuận. Cả ta và cha mẹ nàng ta đều ký giấy. Nếu ngươi muốn dâu của mình hãy tự tìm !"

      "Và sau đó?" Colin cầu.

      "Tìm Aliénore," Reginald , "rồi chúng ta thảo luận những việc khác sau."

      Colin trông như thể sắp tự giật tóc mình vì tức giận.

      đập tay lên bàn " Nàng ta có cần phải...", rít qua kẽ răng, "... sống sót?"

      Đầu gối của Ali như muốn khuỵa xuống.

      Reginald khẽ hắng giọng và kéo cổ áo choàng. "Ta tất nhiên muốn ngươi mang nàng ta sống sót trở lại đây, nhưng ... "

      "Nhưng?" Colin hỏi.

      Reginald nuốt nước bọt. "Mang theo nàng ta trở về. Nếu ngươi có thể tìm thấy nàng ta!"

      Colin cộc lốc. "Và khi ta mang nàng ta trở về, ngu xuẩn này kết thúc. Ta quan tâm về chuyện của Sybil và Peter. Nhưng ông được tước quyền thừa kế của ta. "

      "Mang lại Aliénore và ta quyết định," Reginald .

      Colin tựa vào bàn. "Ông tước quyền thừa kế của ta," lặp lại lạnh lùng. "Ông hối tiếc nếu làm vậy."

      Colin quay người lại và nhìn về phía Henri. "Henri," rống lên, "ngươi với ta. Jason, ngươi cũng theo để bảo vệ ta..."

      Jason gật đầu. Colin thêm "... để đề phòng cha ta! Ngài ấy có thể tìm cách sai người giết ta!!"

      "Ta cần giúp đỡ," Colin , nhìn về phía hành lang. "Để ta có thể tập trung vào những thứ khác - "

      Sir Etienne lao về phía trước. "Thưa ngài, tôi sẵn sàng phục vụ ngài."

      "Ngươi?" Colin nghi ngờ. "Ngươi biết được điều gì hữu ích chứ?"

      "Tôi biết rất nhiều thứ," Sir Etienne đáp lại chút do dự.

      "Và tôi có thể hướng dẫn ngài đến bất cứ nơi nào ngài muốn đến ở Pháp."

      Colin lẩm bẩm cái gì đó, rồi thở dài nặng nề. "Rất tốt," . "Ngươi cùng ta." quét mắt qua khắp mọi người. "Vậy chúng ta khởi hành sang Pháp."

      "Pháp?" Ali hét lên.

      "Chúng ta bắt đầu ngay từ bây giờ, đến nơi bắt nguồn mọi thứ," Colin đầy nặng nề.

      "Nơi bắt nguồn?" Nàng thở khó nhọc.

      "Solonge," trả lời.

      Lạy chúa tôi, đưa nàng về nhà. Nàng muốn ngất xỉu tại đây... ngay lúc này!

      “Henri, trông ngươi khỏe lắm” Colin hỏi đầy quan tâm, “Đừng lo, ta biết đây là chuyến dài, nhưng ngươi ổn thôi. Cứ ở bên cạnh ta”.

      Colin thầm với riêng nàng, “Đừng rời xa ta. Ta bảo vệ ngươi!”

      *****​
      Last edited: 19/7/17
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    4. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 16

      [​IMG]

      Colin quay lại và đưa tay dựa vào lan can của mạn thuyền, nôn thóc nôn tháo. Sau đó tiếp tục tỏ thái độ bất cần của mình đối với mọi người có mặt boong tàu, rồi kéo tay áo của mình lén lút lau miệng. nhìn xung quanh để xem chắc rằng ai nhận thấy khoảnh khắc yếu đuối của mình. Cuộc hành trình vượt biển để đến Solonge, Pháp có vẻ khó khăn hơn tưởng.

      liếc mắt nhìn Henri và chắc rằng tại tên nhóc này có thể coi cái chết như giải thoát ngọt ngào khỏi đau khổ này. Colin nhìn Henri đầy cảm thông và cả chút ngạc nhiên, thằng bé đáng thương, ngay cả khi bị ốm, ai ngờ thằng nhóc có thể ốm lâu như vậy. Colin liếc mắt nhìn về phía bên trái chỉ để phát Henri tội nghiệp ngã vật ra boong tàu. bước vội đến và ôm lấy thằng nhóc, chỉ để chắc rằng nó vẫn còn sống.

      "C-Chúng ta ... ... ở đâu ..."

      Colin cân nhắc việc cho thằng nhóc , nhưng rồi từ bỏ ý định ngay lập tức. có ý nghĩa trong việc nhân đôi nỗi đau của thằng nhóc này.

      "Gần Pháp," Colin . Điều đó đúng phần. Con tàu đến gần nước Pháp.

      "Chúa tôi ... hãy ... ôi, -"

      Henri bò lên lan can và nôn thóc nôn tháo lần nữa. Và khi Henri thể làm gì khác hơn là bám vào lan can và khóc lóc thảm thiết, Colin kéo ta lại. Henri cuộn tròn trong lòng Colin và khóc lóc còn thảm thiết hơn nữa. Colin thể đổ lỗi cho thằng nhóc, nhưng đương nhiên cũng hoàn toàn hài lòng với thể yếu đuối của thằng nhóc. ra những tiếng khóc này nghe giống như tiếng khóc thút thít của người phụ nữ.

      Colin dừng lại.

      Chết tiệt, nó nghe có vẻ quá giống tiếng người phụ nữ khóc.

      Đột nhiên, Henri đặt đầu lên đùi Colin và khóc to hơn nữa. Colin thể làm gì khác hơn là nhìn chằm chằm cách đầy kinh sợ vào thằng nhóc. Colin nhàng vuốt ve đầu thằng nhóc, với dịu dàng mà chắc chắn thể tưởng tượng được.

      Henri khụt khịt mũi và nhanh chóng chìm sâu vào giấc ngủ. luồng ánh sáng mặt trời khẽ chiếu xuống mặt Henri và khiến cho những đường nét tinh tế khuôn mặt Henri càng trở nên sáng lấp lánh.

      Tuy nhiên, những đường nét này quá nữ tính.

      Trước khi Colin ý thức, giơ tay ra...

      Sờ vào má của tên nhóc.

      Mềm mại.

      Quá mềm mại.

      Cố gắng lấy hết can đảm, Colin cẩn thận dùng ngón tay sờ dọc xuống cằm của thằng nhóc, hy vọng có thể tìm được dấu hiệu của sợi râu, hay bất kỳ dấu hiệu nào đó thể nam tính.

      Nhưng có gì.

      Chỉ có khuôn mặt mịn màng, mềm mại.

      Colin cảm thấy dần trước mắt làm hoảng sợ. Sir Henri chắc chắn phải là những gì ta cố thể . Henri có vô số đường nét nữ tính, bởi vì, thánh thần ơi, thằng nhóc chính là .

      Colin dành khoảnh khắc ngắn ngủi để thở phào nhõm vì bản năng của đánh lừa . có những ham muốn kỳ lạ với .

      Nhưng nếu đó là , nàng là ai?

      Và tại sao nàng lại giấu mình trong bộ giáp sắt?

      Tệ hơn nữa, tại sao Etienne lại hành hạ nàng?

      Bất chợt, Colin cảm thấy cơn thịnh nộ khủng khiếp chảy khắp toàn thân khiến run rẩy. nhớ lại cách sinh động những hành động khủng khiếp mà Etienne làm với Henri. Colin ước gì mình có thể giết tên khốn đó.

      Điều đó khiến tự hỏi tại sao Henri - và thực cần phải đưa ra cái tên tốt hơn cho nàng - lại lo lắng bảo vệ Etienne.

      Trừ khi tên khốn đó nắm giữ bí mật của nàng?

      Danh tính của nàng, có lẽ vậy?

      Nhưng tại sao nàng phải che giấu danh tính? Nàng rất có thể chỉ là người hầu muốn thoát khỏi cuộc sống khổ sở. Nhưng tự nhủ, nàng giống như bất cứ người hầu nào mà gặp. Cuộc sống của họ thường vượt qua ranh giới của ruộng đồng và làng quê nơi họ sống. Nàng chỉ quyết định chạy trốn, mà còn đánh cắp bộ giáp của hiệp sĩ và còn dũng cảm cố gắng vượt qua bản thân để trở thành hiệp sĩ. Colin nhìn nàng và thấy ngưỡng mộ tràn ngập trong tim mình.

      Aye, đây là người con đáng quý trọng, tất nhiên Colin phải thừa nhận nàng bao giờ có thể cứu sống bản thân dựa vào kỹ năng chiến đấu của mình nhưng ít ra nàng biết cầm kiếm. Rốt cuộc rất ít phụ nữ phân biệt được đâu là lưỡi kiếm, đâu là chuôi kiếm.

      tự hỏi, phải làm gì với nàng đây. Liệu nàng có muốn trở thành thành viên trong quân đội của trong suốt những ngày còn lại? Mặc dù điều đó có nghĩa là thể tiết lộ những gì biết về nàng.

      Và nếu tiếp tục như vậy, cuộc sống của nàng ra sao? Mãi mãi lẩn trốn?

      Nhưng nếu đó là những gì nàng muốn, ít nhất có thể giữ bí mật cho nàng. Aye, có thể giả vờ rằng biết nàng là ai. có thể tiếp tục huấn luyện nàng.

      giám sát Etienne chặt chẽ hơn để tên khốn đó thể làm hại nàng. giết Etienne nếu thấy tên đó giơ ngón tay lên với nàng.

      Nhưng nếu nàng muốn tự tay xử lý Etienne, có thể dạy nàng, dù cho việc đó đòi hỏi thời gian khá dài. Nhưng, dám chắc rằng mình luôn ở đó để bảo vệ nàng. cúi đầu dựa vào lan can, dặt bàn tay mình lên đầu và vai của nàng, rồi nhắm mắt lại.

      . Nhưng thực tuyệt vời. người mà mãi mãi thể có được.

      *****​

      Chương 17

      [​IMG]

      Ali thức dậy chỉ để nhận ra rằng mình thực còn boong tàu nữa. Nàng lắng nghe những giọng xung quanh nàng. Đó là Sir Etienne khoe khoang khoác lác. Colin thỉnh thoảng lại khục khịch mũi và Jason lặng lẽ gảy đàn (*hình ).

      Nàng nhắm mắt lại, cảm thấy thỏa mãn khi cuối cùng cũng đến được đất liền, được cuộn mình trong chăn và sưởi ấm bên ánh lửa. may, niềm vui đó kéo dài được lâu. Ngay lập tức nàng bắt đầu chú ý đến những lời Sir Etienne .

      "Tôi với ngài rằng tôi từng đến thăm Solonge rất nhiều lần," ta . "Tôi có thể dẫn ngài đến đó, cũng như giới thiệu ngài với Quý của vùng đất Solonge, Marie. "

      "Mẹ của Aliénore?" Colin lúng túng hỏi.

      ", mẹ kế của nàng ta, nhưng nàng ấy là phụ nữ tuyệt vời. Cứ nghĩ mà xem, ai lại có thể cai quan lâu đài ấy và chăm sóc sáu đứa con của chồng trước trong ngần ấy năm, nhưng vẫn giữ được nét hài hước và duyên dáng chứ? "

      Làm thế nào Sir Etienne biết nhiều điều đến thế, Ali tự nhủ. Có thể Sir Etienne thực đến Solonge, hoặc chỉ nghe trộm được người ta bàn tán những điều này trong quán rượu. Ali thể biết chắc được vì mỗi khi có khách đến thăm lâu đài, nàng lại bị nhốt lại trong phòng và phải làm hết các việc mà Marie cầu. Thậm chí, nàng còn được phép có mặt ở nhà bếp để ăn tối, có người hầu mang những đĩa thức ăn thừa lạnh ngắt đến cho nàng. Và khi Ali phàn nàn với ai, nàng phải đối mặt với trừng phạt của Marie.

      Kỳ lạ thay, cuộc sống của nàng bây giờ dường như dễ chịu hơn nhiều so với trước. Và càng kỳ lạ hơn là, chính Colin là người chăm sóc nàng. Nàng được ăn khi nàng đói, có đủ thời gian để nghỉ ngơi và nhiều cơ hội để tận hưởng khí trong lành. Việc huấn luyện thậm chí bắt đầu khiến nàng thấy hứng thú. Cuối cùng, cũng có việc gì đó mà nàng thực giỏi và thành thạo.

      "Khi nào chúng ta đến Solonge?" Colin hỏi, làm gián đoạn suy nghĩ của nàng. “Jason, lạy chúa tôi, ngươi thể chơi bài nào mà tai ta có thể nghe hiểu được ư?"

      "Những bài hát về chiến tranh và đánh nhau phải là trường của tôi, thưa ngài," đáp lại, cố tỏ ra ngây thơ, "Tôi là chuyên gia của những bản tình ca ngọt ngào và lãng mạn."

      Colin càu nhàu. "Tất cả mấy bài đó nghe ngứa tai. Sir Etienne, cho ta biết suy nghĩ của ngài về cuộc hành trình này. Bao lâu chúng ta tới Solonge?"

      "Nếu thời tiết thuận lợi và có rắc rối gì xảy ra, chúng ta mất khoảng 2 tuần", Sir Etienne . "Và đặc biệt đỡ mất thời gian hơn nữa nếu thằng nhóc yếu ớt này tiếp tục bệnh tật và thôi trở thành gánh nặng của mọi người. " liếc về phía Henri mà dè bỉu.

      "Kế hoạch của ngài là gì?" Sir Etienne , " Hãy với tôi và tôi chỉ cho ngài cách cải thiện chúng. "

      Nhiều tiếng khịch mũi lại vang lên, sau đó Colin chậm rãi . "Chúng ta đến Solonge và ta chuyện với vị vua của vùng đất đó. Sau đó ta cố gắng lần theo dấu vết của Aliénore. "

      " là lãng phí, nếu cuối cùng ngài cũng giết chết ả ta."

      "Ta tìm ra nàng ta. Có lẽ nàng cần giúp đỡ."

      "Tôi nghi ngờ điều đó," Sir Etienne cách khinh bỉ "Có lẽ ả ta bận làm ấm giường cho mấy tên lính Pháp, để kiếm tiền sống qua ngày"

      Ali mở tròn mắt nhìn Sir Etienne, và đột nhiên thấy Colin đứng bật dậy với thanh kiếm trong tay, chỉa mũi kiếm về phía Sir Etienne.

      "Cẩn thận lời của ngài. Đó dù sao cũng là vị hôn phu của ta," Colin vừa vừa nhìn xuống Sir Etienne.

      Sir Etienne trông có vẻ bình tĩnh, nhìn chằm chằm vào Colin, nụ cười dần xuất mặt. "Chỉ là," ngẩng lên nhìn Colin và hề tỏ ra sợ hãi trước, "tôi chỉ thuật lại những lời Henri với tôi trước đó thôi."

      Ali ngồi bật dậy rồi bối rối nhìn Colin nhưng nhìn nàng. Thay vào đó, thu lưỡi kiếm của mình lại, từ từ ngồi xuống, và nhìn Sir Etienne cách lạnh lùng. "Nếu tên nhóc ấy những xúc phạm ấy, mặc dù ta vẫn rất nghi ngờ tính chân của những lời ngươi , ta vẫn có thể tha thứ cho . Tên nhóc ấy còn trẻ và thiếu kinh nghiệm. Nhưng ngươi là người đàn ông từng trải, ngươi nên biết việc gì nên , việc gì . "

      "Còn bây giờ, ngươi hãy vẽ bản đồ khu vực này xuống đây." Colin với Sir Etienne và chỉ tay xuống khoảnh đất trống gần mình.

      Ali thở phào nhõm, rồi nằm xuống và cố gắng cuộn mình trong chăn, lo lắng cho tương lai đen tối của mình. Nàng sắp phải quay về Solonge, quay lại hang ổ của Marie.

      Ali lo lắng suy nghĩ cho đến khi trời sáng. Những tia nắng đầu tiên chiếu xuyên qua những tán cây nơi mảnh rừng già. Đột nhiên, tiếng vang lên bên tai Ali "Ngươi thế nào rồi?" hỏi rồi nhướng mày nhìn nàng. "Cảm thấy khá hơn chưa?"

      Nàng chớp mắt ngạc nhiên trước quan tâm của Colin. "Uhm, khá hơn rồi," nàng "Cảm ơn ngài."

      "Chúng ta dừng lại nghỉ ngơi vào buổi chiều. Khi đó ta và ngươi có thể thời gian để luyện tập."

      "Vâng thưa ngài."

      Colin gật đầu, rồi dùng que củi tiếp tục khời lửa trong im lặng.

      Ali quan sát và nhận ra, tuy gương mặt của đường nét đẹp đẽ nào, nhưng vẫn mang đến cho nàng cảm giác dễ chịu. Và , chắc chắn, là người đàn ông có thể tự bảo vệ mình, ngay cả khi say ngủ. Chúa ơi, nàng có vẻ ngưỡng mộ !

      Ali cố dụi mắt để nhìn Colin kỹ hơn. ngồi bên đống lửa, khuôn mặt nghiêm nghị, thanh kiếm nằm yên bên cạnh. Chắc hẳn nàng vẫn còn say sóng, nếu tại sao nàng lại cảm thấy dường như Colin còn đáng sợ như lúc trước?

      tiếng động gần đấy làm nàng giật mình. Nàng nhìn về phía sau Colin chỉ để thấy Sir Etienne nấp dưới tán cây và nhìn chằm chằm họ.

      Ngay lập tức, nàng đọc được những thông điệp trong ánh mắt . "Nếu ngươi thú nhận với Colin, ta giết cả hai ngươi."

      *****​
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 18

      [​IMG]

      Khoảng thời gian Colin thấy vui vẻ nhất trong bảy ngày qua là những buổi huấn luyện với Henri. muốn có thêm thời gian để dạy nàng những chiêu thức tự vệ cơ bản. Những tiến bộ rệt của nàng khiến khá hài lòng.

      Tâm trạng vui vẻ đó lại chẳng thể kéo dài được lâu khi những cơn mưa bất chợt kéo đến và hề có vẻ giảm bớt trong suốt hai ngày qua. Cuối cùng Colin đành quyết định cho đoàn người dừng lại và tìm kiếm nơi trú .

      tại, Colin đứng nhìn chằm chằm vào quán trọ xập xệ trước mặt và tự hỏi liệu đây có phải là lựa chọn sai lầm . Nhưng mưa ngày càng rơi xuống xối xả. Ít ra là ở đây họ còn có chỗ trú còn hơn là chết cóng ở bên ngoài. Colin kéo mũ trùm xuống che kín khuôn mặt và nhìn lướt qua khắp mọi người.

      "Chúng ta hãy nghỉ lại đây,” cách nghiêm khắc, “nhưng đừng nêu ra lý do khiến chúng ta đến đây, cứ lấy lý do chúng ta là người đưa tin đến Solonge."

      "Đến tận bốn người đưa tin?" Sir Etienne hỏi đầy lịch . "Chắc hẳn đây là tin tức rất quan trọng!"

      Thêm lý do nữa để Colin càng thêm hận bản thân mình khi thể giết chết tên khốn này. Ai đó cần dạy cho tên này bài học về việc mỉa mai các quyết định của Colin. Colin mong chờ đến ngày được đặt chân đến Solonge. Việc đầu tiên làm chính là giết tên khốn Etienne này.

      Colin cố gắng hít sâu và bước vào quán trọ. ràng họ phải là những người duy nhất tìm kiếm nơi trú tối hôm nay. Hầm rượu của quán trọ chật kín những cơ thể hôi hám và ướt như chuột lột. Colin đến nghỉ tại chiếc bàn ở trong góc, cách xa mọi người. cố gắng tránh gây chú ý của những người dân nơi đây.

      Bữa ăn tối được dọn lên nhanh chóng và Colin bắt đầu thói quen ăn uống thô bạo và ồn ào của mình. vẫn quên liếc mắt nhìn Henri ăn ở gần bên và tự hỏi tại sao mắt có thể bị “mù” lâu đến như vậy! Lý do ư, đơn giản chỉ cần nhìn cách nàng ăn thôi là có thể đoán được nàng giả trai. Đúng là nàng ăn rất nhanh, nhưng lại phát ra những tiếng ngấu nghiến hay nhồm nhoàm như hầu hết những tên đàn ông ăn-như-thể-họ--chết-đói.

      Sau khi ăn xong, Colin loay hoay tìm khăn trải bàn để lau miệng, nhưng tìm thấy cái gì, đành dùng tay áo của mình. Dù sao đó là công dụng của những thứ chết tiệt này. Nếu , biết dùng thứ gì để lau miệng đây? lẽ tay áo của người ngồi kế bên?

      "Ngài cau mày vì chuyện gì thế?" Jason vừa hỏi vừa nhâm nhi ngụm rượu, "Thức ăn hợp với ngài?"

      " có gì," Colin trả lời, "Ta chỉ nghĩ đến những quy tắc vô lý khi ngồi bàn ăn mà Gillian thường hay càu nhàu. Ta hiểu làm sao ngươi có thể tuân theo mấy quý tắc ấy mà vẫn khiến mình trong như người đàn bà."

      "'Đây là sở trường của tôi," Jason khiêm tốn .

      "Mấy quy tắc vớ vẩn", Colin càu nhàu rồi nhìn Henri, "Ngươi có nghĩ vậy , nhóc?"

      Henri lẩm bẩm điều gì đó ai nghe được.

      "Chúng ta là đàn ông," Colin nhấn mạnh. "Nhiệm vụ của chúng ta là phải lấp đầy bụng càng nhanh càng tốt. Ai cần cái muỗng khi ta có thể dùng tay chứ? "

      Henri khéo léo lau môi bằng mảnh vải mà chỉ có chúa mới biết làm thế nào mà nàng xoay xở để kiếm được nó. "Tất nhiên, thưa ngài," nàng gật đầu.

      "Chết tiệt!" Suýt chút nữa Colin mắc nghẹn. Nàng ràng phải là hầu . có người hầu nào có cách cư xử duyên dáng như vậy. Nàng chính là Quý chân chính. Colin tự hỏi biết chuyện khủng khiếp gì đẩy như nàng phải bỏ trốn và giấu mình sau bộ giáp sắt?

      Colin nhìn Henri và, lần nữa, lại thấy ấn tượng về đôi mắt xanh sâu thẳm cùng khuôn mặt tinh tế của nàng. Nàng đáng ngay cả khi khuôn mặt xinh đẹp của nàng lấm lem bùn đất và bị mái tóc cắt ngắn lởm chởm che khuất.

      Có thể nàng chạy trốn bà mẹ kế độc ác. Tất nhiên rồi, với sắc đẹp như thế này, người phụ nữ nào phải ganh tỵ với nàng. Có thể cha mẹ nàng là những người độc ác, hành hạ nàng. Tệ hơn nữa, có thể cha mẹ nàng muốn đính hôn nàng với tên lãnh chúa độc ác nào đó.

      Đúng vậy, đó là lý do duy nhất khiến người con xinh đẹp có xuất thân cao quý như nàng phải bỏ trốn. Nhưng tên lãnh chúa kinh khủng nào lại có thể khiến nàng thà bỏ trốn và sống như người đàn ông, còn hơn phải sống với ?

      Colin cố gắng suy nghĩ nhưng vẫn thể nghĩ được ai!

      Lắc đầu từ bỏ, Colin đứng dậy, thông báo với mọi người "Chúng ta nên nghỉ trước khi những phòng nghỉ ở đây bị chiếm hết. Và ngày mai, Henri, chúng ta tập luyện. Chờ thời tiết khá hơn, chúng ta khởi hành."

      đợi mọi người kịp phản ứng, bước ra khỏi cửa và tiến vào màn mưa dày đặc. sợ mưa. Mưa ở Blackmour còn nặng nề hơn thế và quá quen với nó, nhưng Henri, ừm, ai biết được nàng đến từ đâu? Có lẽ nơi nàng ở có những cơn mưa như trút nước thế này.

      "Kéo mũ trùm đầu lên ," hướng dẫn nàng, "Giữ cho đầu của ngươi được khô ráo."

      "Aye, thưa ngài." nàng đáp.

      Ngay cả trong bóng đêm tối mịt như hôm nay, dù thể nhìn thấy khuôn mặt hay vóc dáng của nàng, vẫn có thể nhận ra nàng là . Vậy tại sao lúc trước, dưới ánh nắng chói chang của mặt trời, lại thể nhận ra được? Lạy chúa, đúng là bị mù rồi!

      Hoặc, có thể bị phân tâm khi phải lo nghĩ về đám cưới với Sybil xứ Maignelay. Nhất định là vậy, tự an ủi mình.

      đến gần chuồng ngựa để kiểm tra chắc chắn con ngựa của và nàng được cho ăn và ủ ấm như hứa. Dưới ánh nến yếu ớt nơi chuồng ngựa, trộm liếc nhìn nàng và thể thôi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp tinh xảo của nàng.

      Lạy chúa tôi, vẻ đẹp của nàng khiến thể thở được.

      Để ngăn mình tiếp tục làm những điều ngu ngốc, ví như tiếp tục ngắm nàng, đột nhiên . 'Ngủ ,'

      "Nhưng, thưa ngài, tôi ... um ... tôi cần ..."

      cau mày. Mặc dù vốn rất ghét chuyện phải để nàng ra xa khỏi tầm tắm của mình, nhưng thể làm gì khác hơn, đặc biệt là khi nàng có những nhu cầu phụ nữ cần phải giải quyết. nhìn nàng cố gắng mở miệng giải thích.

      "Đừng nữa," vừa phẩy tay vừa . "Ngươi có vài việc riêng tư cần giải quyết. Ta hiểu. Ta đợi ngươi ở hầm rượu. "

      Nàng nuốt bọt, gật đầu và rời .

      Colin đợi nàng cho đến khi nghĩ chắc có lẽ nàng bị các sinh vật nguy hiểm nào đó bắt hoặc gặp phải chuyện gì khủng khiếp rồi, lặng lẽ về phía chuồng ngựa và sau đó nhìn thấy những gì nghi ngờ.

      Henri và Sir Etienne chuyện.

      đến gần chuồng ngựa để nghe hơn cuộc trò chuyện.

      "Ta với ngươi rồi " Sir Etienne thầm, "giữ tên đó tránh xa ta!"

      "Tại sao ngươi ngừng khiêu khích - ", Henri đáp trả

      tiếng bạt tay vang lên trong bóng đêm tĩnh lặng.

      Colin cố gắng kìm nén ham muốn được xông lên phía trước và giết chết Sir Etienne. dừng lại đúng lúc, hít sâu, im lặng và rồi thu kiếm vào vỏ. Colin đứng trong bóng tối, run rẩy và cố gắng kiểm soát chính mình. thể vội vàng tiến lên và bảo vệ Henri được, dù rất muốn thế, cần tìm hiểu bí mật giữa Etienne và Henri. Nếu tiến lên lúc này, thể đối mặt với Henri và vờ như mình biết nàng là .

      cố gắng điều chỉnh hơi thở và buông lỏng nắm tay. Aye, chờ đợi. Và tôn trọng Henri. mong mình có thể cho nàng đủ sức mạnh để nàng có thể dũng cảm tự giải quyết những chuyện mà nàng cần phải làm.

      đứng lặng yên trong bóng tối, nhìn chằm chằm đôi vai run rẩy của nàng. Khi thấy nàng bắt đầu đứng thẳng người và dường như chuẩn bị quay về quán trọ, Colin nhanh chóng rời và giả vờ như thể bận đứng chờ trước cửa hầm rượu.

      Khi thấy nàng băng qua khoảnh sân trống, đẩy mình khỏi bức tường và di chuyển cách lơ đểnh về phía nàng. Khi đến trước mặt nàng, khoanh tay lại và cúi đầu xuống để nhìn thẳng vào khuôn mặt của nàng.

      "Xong rồi à?" hỏi, giả vờ như mình vui vẻ.

      Những giọt nước mắt của nàng biến mất và vẻ mặt của nàng trông đầy quyết đoán. "Aa," nàng cách cứng rắn.

      Đúng là tuyệt vời! Colin cố gắng kìm chế thôi thúc được vỗ vào vai nàng cách chân thành hoặc ôm nàng trong vòng tay . thể tìm thấy bất kỳ dấu hiệu yếu đuối nào từ nàng. Đôi mắt của nàng khô ráo.

      Tuy nhiên, má của nàng lại mang dấu vết bàn tay. Colin nhận ra rằng biểu của mình phải khủng khiếp vì mắt Henri lúc này trợn lên đầy ngạc nhiên.

      "Ta ," vội giải thích, "suy nghĩ về những trận chiến và vài kẻ thù mà ta gặp trong quá khứ. liên quan gì đến ngươi."

      "Ồ," nàng , trông rất nhõm. "Tôi ráng làm nhanh nhất có thể rồi."

      "Uhm, ta nghĩ," chậm rãi, "rằng chúng ta nên bắt đầu buổi huấn luyện vào sáng sớm mai. Ngươi nghĩ sao?

      "Rất tốt, thưa ngài."

      Lạy chúa, nàng can đảm còn hơn cả người đàn ông. " được rời xa ta, Henri," , "ta phát ra ở Pháp có rất nhiều mối nguy hiểm rình rập xung quanh."

      Ánh mắt cảm kích của nàng làm mắt cay cay.

      " nào, Henri," . "Chúng ta cần nghỉ ngơi sớm để bắt đầu huấn luyện vào sáng mai"

      Nàng gật đầu và thề mình nhìn thấy nụ cười nở khuôn mặt của nàng. khoác vai nàng - bờ vai rất bé nhưng cũng rất dũng cảm - và dẫn nàng vào trong quán trọ.

      *****​
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :