1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Phương Tây] Khoảnh Khắc Định Mệnh (From This Moment On) - Lynn Kurland (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 4
      [​IMG]

      Sau khi ra đòn phản công trước đợt tấn công yếu ớt của Sir Etienne, Colin tìm thấy việc gì cần thiết để làm nên ngay lập tức chuyển chú ý và tâm trí của mình cho những thứ khác.

      Mà cụ thể những việc khác ở đây chính là mùi cơ thể của . Chúa ơi, muốn phát điên lên được với lượng dầu thơm khổng lồ bám người, và chắc chắn cái mùi khủng khiếp này chính là lý do khiến dâu của ngất xỉu từ lưng ngựa như vậy. Có chúa mới biết nàng ấy trốn ở xó xỉnh nào lúc này. Có khả năng nàng ta khóc lóc thảm thiết ở góc nào đó trong phòng của Gillian và chắc là được an ủi bởi đám đàn bà rãnh rỗi mà nhiệm vụ chính của họ là ngồi an ủi những người khóc nhiều như nàng ta.

      May là phải an ủi nàng ấy.

      còn có việc chính đáng hơn là đánh trả mấy đòn tấn công nhàm chán của Sir Etienne. Chẳng có người đàn ông thực nào có thể làm đối thủ của ? Có lẽ là Vua xứ Artane, Ngài Robin. Tuy Ngài ta còn trẻ nữa, nhưng ngài vẫn là chiến binh khôn ngoan.

      Nhưng có điều chắc chắn: Sir Etienne của xứ Maignelay phải đối thủ của . Vì vậy, với tiếng thở dài vẫn tiếp tục chuyển suy nghĩ của mình sang những vấn đề khác, mà chẳng may, dâu của , là điều đầu tiên xuất trong tâm trí . cố gắng lục lọi mớ ký ức ít ỏi để nhớ lại về với mái tóc nhợt nhạt cố vươn mình thoát khỏi chiếc khăn choàng tóc to lớn. khéo chiếc khăn ấy có thể dễ dàng bao phủ đầu và cổ của nửa tá phụ nữ ấy chứ. cũng có cơ hội ngắm nhìn đôi mắt nàng trước khi nàng ngất xỉu và rơi khỏi ngựa, để rồi đè bẹp người hiệp sỹ đáng thương của nàng.

      "Ta nhìn thấy sợ hãi trong mắt của ngươi," Sir Etienne cách khoe khoang. "Ngươi muốn đầu hàng?"

      Colin chớp mắt ngạc nhiên. "Đầu hàng?" Tiếng vang vọng khắp nơi, nhưng trí óc sững sờ bởi ý tưởng ngu ngốc kia.
      "Ta tay," Ngài Etienne cách hoan hỷ.

      Colin chắc liệu nên cười hay nên đâm cho tên ngu ngốc kia nhát kiếm.

      "Ta nghĩ để cứu vớt danh dự của ngươi," Sir Etienne , "chúng ta nên tiếp tục."

      Colin cau mày và quyết định làm lơ tên ngu dốt trước mặt, nhưng tất nhiên vẫn tiếp tục đấu với tên ngu ngốc ấy. Ít ra tên ngốc này biết cầm kiếm và cũng còn biết chút ít về việc phải làm gì với thanh kiếm đó, ví như thỉnh thoảng ta cũng biết vung kiếm. Nhưng tất nhiên Sir Etienne thể phân tán chú ý của .

      Colin phát ra vẫn suy nghĩ về tương lai tăm tối của , về hôn nhân và về dâu mới, người chỉ cần nhìn thấy là lăn ra ngất xỉu.

      Cuối cùng Colin thể chịu nổi ồn ào của Sir Etienne, đành thu kiếm lại và bỏ , để lại Etienne vẫn còn bận rộn vung kiếm loạn xạ trong trung. quyết định đến hầm rượu trong lâu đài, tự thưởng cho mình vài ly và cũng để tẩy hết cái mùi nước hoa gớm ghiếc người . Sau đó, vừa thở dài vừa nghĩ, cần đến gặp dâu mới để làm quen với nàng, với điều kiện duy nhất là nàng ngất xỉu khi nhìn thấy .

      Ngay khi đặt chân vào hầm, ném ngay ý nghĩ vớ vẩn về việc làm quen với dâu mới. bước thẳng đến bàn, ngồi xuống và dùng dao gõ lên mặt bàn gỗ.

      “Như vậy lịch chút nào” Gillian của xứ Blackmour vừa vừa ngồi xuống cạnh .

      “Ta chỉ thử độ bền của con dao này thôi”

      “Ngài chỉ kêu người hầu đến phục vụ bữa tối thôi! Kiên nhẫn là đức tính tốt ngài cần phải tập!”

      “Kiên nhẫn là thứ khiến cho mấy tên thích kiên nhẫn phải chết vì đói”, Colin đáp trả, “Ta bận rất nhiều việc đại sứ! Ta cần thức ăn ngay lúc này! Ta có thể ngửi thấy mùi đồ ăn ở khắp nơi nhưng tại sao thức ăn vẫn chưa được dọn ra! Tên đầu bếp kia cần phải có vài “khích lệ” nho

      Gillian nhàng giơ ngón trỏ lên và thức ăn lập tức được dọn ra. Colin nhìn Gillian cách ngạc nhiên nhưng vẫn cố nén lại. nhìn về phía còn lại của bàn ăn, và thấy Christopher tiến đến. Colin nhanh tay với lấy đĩa thịt gần đó. Chợt, nghe tiếng tsk-tsk từ Gillian.

      “Gì nữa đây?”

      “Ngài nên phục vụ ta trước!” Gillian

      “Tại sao? Ngươi đâu phải ra sân đấu luyện kiếm như tên điên suốt cả buổi sáng?!”

      Colin liếc nhìn Christopher chỉ để thấy ta ăn ngấu nghiến ở phía bên kia của bàn ăn.

      “Ta là người ngồi gần ngài hơn cả”

      Ta cần ngươi làm thế là những gì định nhưng đây là Quý Gillian, người có đôi mắt xanh khiến ai cũng nỡ từ chối mọi đề nghị của nàng.

      “Chris?” Colin

      “Aye”, Christopher đáp lại trong khi cố nhét nốt nửa mẫu bánh mì vào miệng

      “Ta ghét ngươi”

      Christopher vẫn tiếp tục nhai. Colin liếc mắt khó chịu về phía Gillian, chỉ để cho nàng biết là ta tình nguyện làm việc này, rồi với tay đưa cho nàng dĩa đầy đồ ăn. Gillian chọn vài món ăn nàng thích cách rất duyên dáng, trong khi Colin lại bắt đầu và thức ăn vào mồm nhầm lấp đầy cái bụng rỗng của mình.

      Cuối cùng cũng vừa ý. nhìn quanh để kiếm vài món điểm tâm, và cân nhắc đến chiếc bát đựng đầy trứng gà ở gần đấy. Có chúa mới biết Đầu bếp làm gì với những quả trứng này. ngần ngại đưa tay chọc vào quả gần nhất.

      “Đừng có chọc vào thức ăn như thế!” Gillian than thở.

      “Ta muốn biết nó được nấu như thế nào!” Colin đáp

      “Vậy ăn nó !”

      “Nhưng lỡ ta thích vị của nó”

      ngươi vẫn phải ráng nuốt xuống!”

      là ngu ngốc” Colin đành vươn tay lấy đại thứ đồ ăn được hầm với thứ nước sốt kì quặc ở gần đó. cắn thử miếng, cố gắng tỏ ra lịch , nhưng rồi cuối cùng phải nhổ miếng thịt xuống sàn nhà - chỉ có chó mới ăn được thứ này!

      được phun thức ăn!” Gillian lại than thở

      Colin kéo khăn trải bàn lên rồi lau miệng của mình

      “Trời ạ, được dùng khăn trải bàn để lau miệng!”

      Colin tuyệt vọng vươn tay lấy cốc rượu trước mặt với hy vọng rượu có thể tẩy trôi cái vị kì quặc của miếng thịt kia, nhưng chợt thấy cốc rượu của bị ai giật mất.

      “Phải biết mời người khác dùng trước!” Gillian cảnh cáo

      Colin cố gắng kéo chiếc cốc, nhưng Gillian vẫn giữ lấy nó chặt, thế là buông tay, nhưng vì Gillian dùng hết sức mình để kéo chiếc cốc, nên khi vừa thả tay, chiếc cốc bay về phía kia của bàn ăn, đáp lên đầu của Christopher với tiếng đinh to.

      Đương nhiên là Christopher rống lên đầy tức giận

      phải tại ta!” Colin vội kéo ghế đứng dậy “Ta kiếm xó bình yên nào đó để thưởng thức tiếp bữa tối đây” Vừa Colin vừa với tay lấy ổ bánh mì cùng miếng pho mát to.

      Nhưng khi ra khỏi phòng, chợt nhận ra mình hướng đến phòng ngủ của vị hôn phu yếu đuối hay ngất xỉu kia. Cũng đến lúc chào hỏi nàng ta tiếng rồi, tự nhủ. Bước chân dần chậm lại. thấy tên hiệp sĩ trẻ tuổi bị Sybil đè bẹp lúc sáng đứng gác trước cửa phòng. Colin bỉu môi khinh bỉ, tên ấy trông yếu ớt đến nỗi Colin cam đoan tên kia thể bảo vệ Sybil khỏi mấy con chuột nhắt trong lâu đài này!

      Nhưng ít ra tên đấy cũng cố gắng, Colin tự nhủ. bước đến gần để quan sát tên hiệp sĩ trẻ và cảm thấy kinh ngạc. Tên này trông đến mười lăm tuổi nữa! Trẻ như vậy mà cũng được phong tước rồi ư! Trời ạ, mặt còn mọc được cọng râu nào. làn da mịn màng ấy còn có lấy nếp nhăn. Tên ấy chỉ là đứa trẻ, được giao nhiệm vụ bảo vệ ả yếu ớt thể té xỉu mỗi khi nhìn thấy người đàn ông chân chính, Colin rút ra kết luận.

      thấy tội nghiệp cho thằng nhóc này. Ít nhất lúc này Colin có thể cho thằng nhóc vài miếng thức ăn trong khi nó làm nhiệm vụ. Nghĩ là làm, Colin mốc mẫu bánh mì kẹp dưới nách ra, đưa cho tên kia.

      “Này”, “Ăn !”

      Tên kia nhìn trân trối

      “Được rồi” lầu bầu rồi đưa chai nước cho tên kia “Uống , trông ngươi như sắp chết khát đến nơi!”

      Thằng nhóc cuối cùng cũng ngậm miệng lại, và trông ngạc nhiên như thế Colin là tên thiên thần quỷ quái nào đó xuất để cứu tên nhóc đó khỏi bị treo cổ.

      “Cảm ơn ngài” tên nhóc thầm.

      Colin cảm thấy quen với ánh mắt kinh ngạc của tên nhóc. Cứ như tên này tưởng tượng Colin lao đến rồi chém bay đầu . Và rồi khi Colin làm vậy, tên nhóc ấy lại ngạc nhiên đến nỗi biết phải làm gì nữa. Với Colin mà , những người nghĩ Colin độc ác thường là người phải hứng chịu độc ác của , mà cũng chả có ai còn sống để mà tỏ ra ngạc nhiên. Bởi vậy Colin thấy khó chịu, đành quay sang hỏi tên nhóc “Tên ngươi là gì?”

      “Sir Henri” tên nhóc vừa vừa nuốt nước bọt

      “Ngươi là hiệp sĩ? thể tin được! Nhưng mà…. dù sao ngươi cũng đến từ Pháp, cái đất nước chuyên cử mấy đứa đồng-bóng-như-con- mà ngay cả kiếm cũng biết cách cầm để mặc giáp ra chiến trường!”

      Sir Henri trông như thể mắc nghẹn, Colin liếc nhìn , phân vân biết có nên đánh cho phát để giúp hết nghẹn ; hay để tự giải quyết. Cuối cùng Colin cũng quyết định giơ tay vỗ vào lưng Henri.

      “Ngươi đừng vội, coi chừng nghẹn bánh mì! Vẫn còn vài mẫu ở dưới hầm rượu, nếu ngươi muốn, ngươi có thể lê tấm thân mỏng manh của ngươi xuống đó mà lấy.”

      Henri chỉ biết gật đầu và hít thở cách khó khăn. đành quay lưng bỏ , tốt hơn hết là để tên nhãi đó mình, tên ấy trông có vẻ vẫn còn hoảng sợ bởi danh tiếng của Colin. Chắc chắn nhìn thấy bằng xương bằng thịt khiến tên nhãi này sợ đến xanh mật, Colin tự nhủ.

      Nhưng nước Pháp, Colin nghĩ, có vẻ như đất nước này ngày càng xuống trong kỹ năng huấn luyện hiệp sỹ. Lần tới khi đến Pháp, nhất định thay mặt vua chúa nơi đấy huấn luyện vài tên hiệp sỹ cho ra hồn. Ít ra đây là việc cần làm, nhân danh tinh thần thượng võ tối cao của các hiệp sỹ Quốc.

      Vừa vừa thở dài, Colin luyến tiếc nhìn cửa phòng lần nữa, chắc nàng ta (*vị hôn phu của Colin) vẫn bận khóc, thôi vậy. Có khi nhìn thấy , khéo nàng ta lại ngất xỉu lần nữa. Colin đành hướng đến phía chuồng ngựa. Đây là nơi thích thứ hai của , sau sân đấu. thường mơ tưởng đến giây phút được đến đây, lắng nghe tiếng ngựa kêu, và ngửi mùi thơm dễ chịu của cỏ khô và phân ngựa! (@.@) Chắc có lẽ đến lúc phải cưới vợ rồi. Nếu để lâu hơn nữa, chừng còn thích ở chung với ngựa hơn là ở chung với vợ.

      dựa vào chuồng, vuốt ve chiếc mũi của con ngựa thích của . Ít ra ở đây cũng có người sợ hãi . Ngựa chỉ quan tâm đến chủ nhân của mình, đặc biệt là khi chủ nhân của nó vừa dũng cảm vừa kiên cường. Đương nhiên là chẳng ít gì để tìm cách lý giải tại sao ngựa thích còn đàn bà . Câu trả lời đơn giản là mấy con ngựa của khôn hơn khối lần so với đám đàn bà ấu trĩ ấy.

      thở dài và thôi nghĩ đến mấy chuyện nhảm nhí như đàn bà, hôn nhân và nàng hôn phu kia. Bọn họ có thể chờ. Việc cần làm bây giờ là kiếm mấy tên hiệp sỹ ở Blackmour, thách đấu với chúng, rồi dụ chúng đến sân đấu để “nghiền” chúng thành bụi.

      Aye, đúng vậy. vỗ lên con ngựa của mình rồi vừa vui vẻ huýt sáo, vừa rời khỏi chuồng ngựa.

      *****
      thutranNhi Huỳnh thích bài này.

    2. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 5

      [​IMG]

      Ali thấy mình chạy giữa khu đầm lầy đen tối, xung quanh có bóng người. Cây cối khô héo, khí chết chóc bao trùm. Ali ép bản thân chạy nhanh hơn, nhanh hơn nữa - và ngạc nhiên thay, nàng thấy mình lao vút qua khu đầm lầy.

      Có lẽ việc dùng cả 4 chân phần nào giúp nàng chạy nhanh hơn. Nàng thấy mình bị biến thành chú thỏ, chạy nhanh qua khu đất trống. Nàng vươn đôi tai dài ra và nghe thấy tiếng thanh kiếm bị kéo lê đất. Tiếng ken két phát ra càng lúc càng to, càng lúc càng gần. đến rồi. Nàng sắp bị bắt! Ali liều lĩnh liếc nhìn về phía sau chỉ để thấy nàng bị săn đuổi bởi con quái vật khổng lồ. ta ai khác hơn chính là Colin xứ Berkhamshire, với thanh kiếm khổng lồ tay và gương mặt giận dữ. Nàng chỉ kịp thấy bàn tay to lớn vung lên, tóm lấy cổ nàng.

      “Á Á” Ali hét lên trong kinh sợ, và choàng tỉnh dậy. Nàng trải qua đêm đầu tiên ở lâu đài Blackmour sàn nhà, ngoài phòng ngủ của Sybil. Tệ hơn nữa, giấc ngủ của nàng lại chìm ngập trong ác mộng. Nàng vội dụi mắt rồi đứng dậy vào phòng, phát ra Sybil vẫn ngồi ghế, mặt trắng bệch. Gần đó, các nàng hầu túm tụm lại chuyện với nhau.

      “Ngươi có thấy ?”

      trông kinh khủng như lời đồn”

      “Ngươi thấy giết ai chưa?”

      Aye, Ali nhìn thấy . đúng hơn là, Colin gặp nàng khi nàng đứng gác, rồi còn đưa cho nàng nước và bánh mì. Ali tự nhủ, ra có thể xô Ali ra khỏi cửa, rồi dễ dàng tiến vào phòng để gặp vị hôn phu, nhưng lại làm vậy. lòng trông cũng độc ác như lời đồn, nhưng mà dù sao … Ali tự nhắc nhở mình… đó chỉ là 1 ngoại lệ thôi, chừng thấy tội nghiệp cho nàng vì lúc ấy trông nàng như sắp ngất đến nơi vì sợ hãi. Chưa chắc lần sau tha cho nàng.

      “Aye, ta thấy ” Ali trả lời những nàng hầu, “ trông rất hung dữ, và người đúng là có mùi hôi kỳ lạ như lời đồn, nhưng ta chưa thấy giết ai cả”

      “Đúng là đáng tiếc, ta mong kết liễu Sir Etienne quách cho rồi” nàng hầu cảm thán

      to khủng khiếp” Sybil chen vào, “ đáng sợ. trông như kẻ máu lạnh vô tình”.

      Ali vẫn thắc mắc sao mà Sybil có thể đưa ra kết luận như vậy khi mà nàng ngã lăn quay ra đất khi mới thấy .

      “Khổng lồ” nàng hầu lặp lại

      “Ngoan độc” nàng khác chen vào

      “Ta chờ coi giết người như thế nào! Ít ra chúng ta phải được chứng kiến cảnh đó trước khi rời khỏi đây chứ!” Người hầu còn lại gợi ý

      Chúa ơi, Ali tự nhủ, thảo nào mà Sybil trông sợ hãi như vậy. Chắc nàng bị 3 nàng hầu này “đầu độc” suốt cả buổi sáng này.

      “Quý còn cần gì nữa ?” Ali hỏi

      “Bánh mì, thịt hầm, nếu có”, Sybil .

      “Ta cần bất cứ thứ gì để tiếp thêm năng lượng”, nàng giải thích.

      Tội nghiệp cho Sybil đáng thương, bây giờ chỉ có thức ăn mới khiến nàng bình tĩnh lại. Ali vội rời khỏi phòng và hướng về bếp. Nhưng vừa đến cửa bếp, nàng nghe tiếng cãi vả vang trời.

      Mùi thơm từ thức ăn lan tỏa khắp nơi trong bếp. người đàn ông trung niên nhưng trông khá nhanh nhẹn vung thìa loạn xạ và cãi nhau với người phụ nữ trong bếp. Ali dám cá ông ta chính là Đầu bếp của lâu đài này. Người đàn bà có mái tóc màu bạc cầm thìa chỉ vào Đầu bếp như thể bà cầm kiếm chuẩn bị ra trận.

      đủ lá nguyệt quế” bà ta

      “Bà biết cái quái gì về nấu súp hả, Quý Nemain”

      “Ta biết về thảo dược nhiều hơn những gì ông biết nữa cơ, lão già ngu xuẩn”

      “Thảo dược của ta khiến người khác mọc đầy mụn cóc như ngươi!”

      Cả căn bếp chợt yên lặng đến lạ thường trong khoảnh khắc và ngay sau đó, thìa, chén, nồi, chảo bay loạn xa trong trung.

      Ali biết tốt hơn hết là mình nên lẻn trước khi tai nạn xảy ra, nhưng đột nhiên, nàng dừng lại, phát ra chỉ có mình nàng ở đây.

      Ali hít hơi dài, rồi quay lại phía sau.

      “Chúa tôi,” nụ cười nở môi của Gillian, Quý bà của xứ Blackmour.

      Gillian đứng dựa vào tường, nhìn ngắm Ali kỹ “Ngài có gương mặt khá đẹp đấy! khuôn mặt khá là nữ tính, đối với người đàn ông!”

      “Uhm” Ali , rồi đột nhiên nhớ ra điều gì, nàng hắng giọng, cố gắng làm cho nó trầm hơn “Uhmmm. Thưa quý bà, uhm, ai cũng vậy. ra mấy em trai của tôi còn trông nữ tính hơn tôi nữa” Chúa ơi, mong là nàng bị sét đánh vì dối kinh khủng như vậy. 5 đứa em trai của nàng có tất cả mọi thứ chỉ trừ xinh đẹp. May là nàng thừa hưởng vẻ đẹp từ mẹ, nếu ...chắc nàng cũng giống như các em mình.

      Gillian mỉm cười “Ta cảm thấy tiếc cho các em của ngài, nhưng ta vẫn rất thắc mắc về bí của vẻ đẹp nữ tính của ngài”

      Ôi chúa ơi, cái quái gì vậy? Ali nghĩ, tại sao mọi người ở đây lại có vẻ thông minh như vậy!? Nàng sống 2 năm với Sybil nhưng ả chả thèm thắc mắc lấy 1 lần. Vậy mà chưa đến 2 ngày ở đây, mọi người lại đua nhau thắc mắc về gương mặt của nàng.

      “Ta rất muốn nghe thêm về câu chuyện của ngài. Ta chắc nó là 1 trong những câu chuyện thú vị nhất” Vừa , Gillian vừa khoác tay Ali “ thôi, có lẽ ngài thích tận hưởng khí tự do đỉnh tháp hơn là loanh quanh dưới căn bếp ngột ngạt này”

      “Nhưng-”

      “Ngài nhìn thấy sân đấu chưa? À, ta tên là Gillian”

      “Aye. Ta biết, hôm qua ta thấy ngài rồi”

      “À, chúng ta đến nơi rồi”, Gillian dừng lại, “Đây là nơi ta thường đến mỗi khi có chuyện buồn”.

      Gillian vừa vừa dẫn Ali đến khung cửa sổ đỉnh tháp, phóng tầm mắt nhìn ra xa. Cảnh vật ra lờ mờ trong làn sương sớm. Ali nghĩ chắc hẳn ngày nào Gillian cũng phải leo lên đây. Nàng ta chắc phải có danh sách dài những chuyện buồn, mà chuyện buồn nhất là phải cưới Con Rồng xứ Blackmour. Vì sao ư, tất nhiên là vì tiếng xấu của ta trải dài từ đây cho đến Solonge và còn xa hơn thế nữa.

      “Ngài thấy cảnh này thế nào? Có lẽ nào ngài cũng có chuyện buồn” Gillian hỏi

      , có” Ali

      “Vậy quý Sybil sao? Tội nghiệp nàng ấy! Nàng ấy có vẻ như khiếp sợ”

      “Tất nhiên, mọi chuyện ràng quá rồi còn gì!” Ali đáp

      “À, ta hiểu rồi” Gillian hơi mỉm cười “Ngài nghĩ nàng ấy sợ lâu đài Blackmour này, hay sợ Colin?”

      “Cả 2” Ali cách thẳng thắng

      “Ngài chắc hẳn nghĩ rằng ở lâu đài này, người nên khiếp sợ phải là ta, đúng ?” Gillian tiếp tục “Dù sao ta là người phải kết hôn với Quý Ngài Blackmour”

      Ali chỉ có thể lén nhìn Gillian và cố gắng ngậm miệng lại. Làm sao mà nàng có thể trả lời câu hỏi xúc phạm đến quý bà đây và chồng của nàng ấy chứ!?

      “Ta có trông như sợ hãi ?” Gillian hỏi

      Ali lắc đầu, nhưng tự bảo mình, ai mà biết được chứ, chừng nàng ta phải sống dưới móng vuốt rồng quá lâu rồi nên còn biết sợ là gì.

      “Ngài có muốn nghe câu chuyện của ta, khi ta mới đến lâu đài này , Sir… ta e là ta quên mất tên của ngài rồi”

      “Henri” Ali “Sir Henri”

      Gillian nhìn Ali lâu đến nỗi Ali muốn bỏ trốn, nhưng cuối cùng Gillian cũng bắt đầu chuyện “Ngài có tin là ta cũng từng nghĩ đến chuyện cải trang thành đàn ông để đào hôn ?”

      Ali bị nghẹn, dù nàng cố kìm chế. Cuối cùng Gillian phải võ vào lưng Ali để giúp nàng thở lại như bình thường. Sau đó, Gillian vô tư khoác tay Ali như thể làm như vậy có thể ngăn cho nàng chạy trốn.

      “Aye” Gillian khó tin khi người đàn ông có thể khiến ta nghĩ đến chuyện dại dột như vậy. Nhưng ngài có biết ta suy sụp đến như thế nào khi nghe cha ta tuyên bố gả ta cho Christopher của Blackmour” Gillian lắc đầu và nở nụ cười miễn cưỡng. “Ta cho rằng cuộc đời ta chấm dướt khi ta cưới chàng”

      Ali nuốt khan 1 tiếng, nàng hiểu cảm giác đó.

      “Nhưng đó là cuộc đời, đúng ?” Gillian , “Phụ nữ làm gì có thể lựa chọn người mình muốn kết hôn. Ta chỉ có thể cố sống cho tốt với cuộc hôn nhân định hoặc ta bỏ trốn”

      “Nhưng có vẻ cuộc đời ta bất hạnh hơn nhiều kẻ khác, khi ta phát người “áp giải” ta đến Blackmour là quý ngài Colin độc ác và tàn nhẫn, đến từ xứ Berkhamshire.”
      Ali lại bẹ nghẹn.

      “Khi ta đến nơi” Gillian tiếp tục “ta chắc rằng người ta phải cưới là tên phù thủy độc ác nhất vùng đất này. ta sẵn sàng ra tay giết ta bằng cách tàn nhẫn nhất ngay khi muốn, nhưng” nàng dừng lại và nhìn thẳng về phía Ali “Ta phát ra chàng chỉ là người bình thường. Có thể là người với danh tiếng hơi kinh khủng xíu, nhưng dù sao chàng vẫn chỉ là người đàn ông, hơn kém”

      Ali tự nhủ biết Con Rồng nghĩ gì nếu biết vợ mình chẳng hề sợ mình như vậy. “Và rồi nàng đồng ý cưới ngài ấy?”

      “Đồng ý?” Gillian mỉm cười “Ta nào có lựa chọn, ta cưới chàng khi ta vẫn còn sợ hãi tột cùng, nhưng ta dần chàng. Và ta nghĩ chàng cũng ta nhiều như ta chàng vậy”

      Ali chỉ đơn giản là thể hiểu được, nàng thể tưởng tượng được hình ảnh Con Rồng xứ Blackmour dịu dàng chăm sóc người phụ nữ.

      “Vẻ ngoài của người thường đánh lừa chúng ta” Gillian

      “Nhưng Colin xứ Berkhamshire....” Ali phản đối

      “... có trái tim mềm yếu phía sau vẻ ngoài cứng nhắc” Gillian “chỉ là ngài ấy cảm thấy tự hào khi nghĩ mọi người thường run sợ đến mức đứng vững khi nhìn thấy ngài ấy”

      “Mọi người đúng là thể đứng vững khi thấy ngài ấy mà”

      “Ngài nghĩ là Colin cần người vợ chỉ biết sợ hãi như vậy?”

      “Tất nhiên” Ali trả lời mà thèm do dự lấy phút

      Gillian chỉ lắc đầu và mỉm cười “Nếu ngài hiểu ngài ấy như ta, ngài nghĩ như vậy. Tuy rằng ngài ấy biết gì đến các quy tắc khi ngồi vào bàn ăn, và ngài ấy cũng biết cách chăm sóc cho vợ mình, nhưng nếu gặp đúng người, ngài ấy học được cách và biết cách hy sinh” Gillian nhìn chằm chằm Ali khi những điều này. “Ta mong Quý Sybil chính là người ngài ấy cần, nếu … ngài có biết ai có thể phù hợp với ngài ấy ?”

      Ali chỉ dám lắc đầu trong im lặng.

      “Sao nàng lại cải trang thành hiệp sỹ vậy, của ta? Nàng đào hôn?” Gillian hỏi

      “Ta phải là CON !” Ali trong tuyệt vọng

      “Vị hôn phu của nàng chắc hẳn rất kinh khủng…” Gillian vờ như nghe Ali “Nàng sống như vậy được bao lâu rồi?”

      Ali thở dài “ 2 năm kể từ khi ta bỏ trốn khỏi nhà”

      “2 năm, quả là thời gian dài”

      “Ta còn lựa chọn nào khác”

      Gillian nhìn ra phía xa xa, rồi tiếp “Nàng đến cùng Sybil ở xứ Maignelay-sur-mer đúng ? Ta hiểu lắm về nước Pháp, nhưng hình như Maignelay-sur-mer ở gần… Solonge” Gillian đột ngột

      “Đúng vậy” Ali

      Gillian mỉm cười “Cách đây 2 năm, Colin cũng đính hôn với người con đến từ Solonge, nhưng nàng ấy bỏ trốn. Chúng ta cứ tưởng nàng ấy gặp kết cục thảm khốc nào đó. Nhưng đúng vậy, đúng ?”

      “Còn tùy vào việc nàng định nghĩa “thảm khốc” như thế nào. Ta nghĩ cuộc sống của 1 hiệp sỹ chính là kết cục thảm khốc nhất.” Ali nhưng dám nhìn thẳng vào Gillian.

      “À, Aliénore," Gillian vừa vừa siết chặt tay Ali, “ đáng thương”

      Ali chỉ có thể thở dài

      “Vậy tại sao nàng lại chạy đến nơi này?”

      “Ta còn lựa chọn nào khác. Mọi chuyện dần vượt ngoài tầm kiểm soát của ta. Ta hề biết người Sybil đính hôn là Colin xứ Berkhamshire. Nếu đời nào ta lại trở thành hiệp sỹ canh giữ dâu của tên Đồ Tể”, Ali lẩm bẩm

      Gillian cười “tên Đồ Tể. Aye, Colin chắc thích cái tên đó lắm. Nhưng Aliénore, Colin xấu như lời đồn đâu”

      “Vâng, còn tệ hơn vậy”, rồi, Ali liếc nhìn Gillian, “Thưa quý bà, dù biết mình có quyền cầu ngài bất cứ chuyện gì, nhưng ta mong ngài có thể giữ im lặng về thân phận của ta”

      “Ta kể với ai về chuyện này, nhưng bây giờ nàng định làm gì? Trốn tránh phải cách”

      “Ta biết nữa. Ta biết đâu hay làm gì. Ta có ít tiền, nhưng nếu mẹ kế của ta phát ra, bà ta giết chết ta. Chưa kể đến ngài Colin, nếu ngài ấy biết ta ở đây, …”

      “Chúng ta tìm ra cách giải quyết. Ta giúp đỡ nàng hết sức mình. Nhưng ta …” Gillian đột nhiên bổ sung “ta biết nàng cực khổ lẩn trốn suốt 2 năm, nhưng ta nghĩ đó là điều cần thiết. Ta biết Colin có danh tiếng khá kinh khủng, nhưng cũng như chồng ta, ngài ấy chỉ là người đàn ông thôi.”

      “Kiểu đàn ông gì lại thề giết chết người con nếu ta bắt được nàng ấy?”

      “Đàn ông thường thích suông”, Gillian vẩy tay tỏ vẻ phản bác, “và Colin thường thích khoe khoang về độc ác của mình”

      “Ta muốn mang mạng sống của mình ra kiểm chứng lời của ngài ấy”

      Gillian phá ra cười “Tất nhiên tất nhiên, bây giờ nàng cần chút thức ăn và nơi để nghỉ ngơi. Nàng cảm thấy khá hơn thôi. Về phần Colin, ta nghĩ ngài ấy thán phục nàng và muốn biến nàng thành người của ngài ấy nếu biết nàng tự xoay xở mình trong suốt ngần ấy năm”

      “Aye, ta nghĩ ngài ấy làm vậy chỉ để dễ dàng giết ta và mang đầu ta trang trí trước tường thành thôi!”, Ali càu nhàu.

      Gillian càng cười to hơn nữa.
      Last edited: 19/7/17
      thutranNhi Huỳnh thích bài này.

    3. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 6

      [​IMG]

      Colin đứng yên, im lặng chờ đợi “con mồi”. Dựa vào những kỹ năng được mài dũa suốt 32 năm nay, ta ép mình phải đứng yên bất động, mặc cho chân của tê dần vì phải đứng quá lâu. cử động cũng có thể đánh động “con mồi”, khiến cho mọi nỗ lực thất bại. cần kiên nhẫn chờ đợi “con mồi” xuất và nhanh chóng tóm lấy “nó”.

      ta ước mình có thể có bữa ăn thịnh soạn hơn là dâu tình nguyện lấy . Chết tiệt. Đến giờ dâu của vẫn chưa rời khỏi phòng, nên vẫn phải tiếp tục đứng chờ trong im lặng trước cửa phòng của nàng ta.

      Colin đương nhiên cân nhắc đến việc gõ lên cửa phòng với phong thái nữ tính nhất có thể, mong rằng trong những nàng hầu mở cửa cho và dẫn đến gặp dâu mới, nhưng rồi nghĩ nếu nàng ta thấy gương mặt xấu xí của , chắc hẳn nàng ta lại ngất xỉu.

      Colin dựa vào tường và thở dài. Mặc dù quyết tâm phải chờ nàng, nhưng ngay cả khi nàng ta dũng cảm ló mũi ra khỏi cửa sao? cũng biết gì với nàng! lẽ lại “Đến đây ăn tối với ta, ta chỉ cho nàng thấy phong cách lịch thiệp của ta”

      Ngay cả khi xoay xở để kéo nàng ta đến bàn ăn, sau đó sao, cũng biết gì với nàng! lẽ lại về ngựa, đấu kiếm và chiến thuật. Thượng đế cũng phải thương hại nếu buộc phải chuyện với nàng ta về quần áo và thêu thùa. Nếu có thể tìm được 1 người phụ nữ thích bàn về những chuyện đó, sẵn lòng cưới nàng ta.

      “Colin?” Christopher gọi “Ngươi chờ dâu của ngươi hả?”

      , ta đứng chiêm nghiệm về mấy bước tường của lâu đài ngươi!”

      Christopher huýt sáo rồi “Có ai đó bực mình!”

      phải lỗi tại ta!” Colin cộc cằn đáp

      “Ta chẳng phải làm những chuyện vớ vẩn như vậy khi ta kết hôn!” Christopher đáp

      Colin bỉu môi “Ta chứng kiến hết những việc ngươi làm để tán tỉnh vợ ngươi và ta nhớ hết những rắc rối ngươi phải trải qua”

      Christopher phá lên cười rồi rời . Colin lại tiếp tục chờ đợi thêm vài tiếng nữa.

      [Colin gặp và chuyện với Jason, Gillian và 3 bà phù thủy. Mọi người đều chọc ghẹo khi thấy Colin đứng chờ dâu của mình. Haizz bà tác giả này có vẻ khá thích mấy đoạn đối thoại, nên mình lược bớt]

      Cuối cùng Colin cũng đành từ bỏ ý định, có vẻ như dâu của trữ cả bao tải đồ ăn trong phòng và có ý định ra khỏi phòng lúc này. Colin đành hướng về phía sân đấu. Những gì cần lúc này là vài trận đấu kiếm, và sau đó là 1 bữa ăn thịnh soạn. Nhưng đáng tiếc, hôm nay có vẻ như là 1 ngày kém may mắn của vì đằng xa kia, Sir Etienne dần xuất cùng với tiếng cười vang dội của mình.

      “Chủ của ngài chắc hẳn rất tin tưởng ngài”, người đàn ông ở gần Sir Etienne , “nên mới để ngài hộ tống con ngài ấy đến đây!”

      Sir Etienne khinh bỉ ả chẳng có tí quyến rũ nào với ta! Còn mấy con hầu của ả chỉ là lũ ngu xuẩn”

      Colin nheo mắt liếc nhìn Sir Etienne. Nếu ta biết được Colin lắng nghe, chắc thoải mái những lời như vậy.

      “Nhưng cũng lạ , ngài ấy đáng lẽ nên gửi thêm người canh gác con mình”

      “À, có 1 chàng hiệp sỹ trẻ cùng với Sir Etienne đấy” người khác

      “Tên ẻo lả đó à?”, Sir Etienne phì cười đầy mỉa mai, “tên ấy chỉ như vú em thôi. Chỉ có ta mới là người có tài năng

      “Tội nghiệp cho ngài. Ngài thử huấn luyện tên nhãi ấy chưa?”

      “Huấn luyện ? Tên vô tích ấy chẳng làm được gì! Ta huấn luyện khi nào ta thấy cần!”, Sir Etienne thẳng thắng , “Bây giờ ai muốn đấu kiếm với ta?”

      Sau khi nghe những chuyện này, Colin càng cảm thấy tội nghiệp cho tên nhóc gác cửa cho Sybil. Mặc dù tên nhãi ấy yếu đuối và vô dụng, nhưng thể trách tên ấy được nếu người thầy như Sir Etienne.

      Colin giọng “Có ta đây! Ta muốn tìm người để luyện tập đây!”

      Sir Etienne quay người lại rồi “A, ngài Colin, ngài còn muốn đấu thêm nữa ư!”

      Colin bóp tay, có thể buổi chiều này diễn ra tốt đẹp hơn nhiều so với buổi sáng. Colin mỉm cười và từ từ rút kiếm.

      *****
      Chương 7

      [​IMG]

      Ali dành cả buổi sáng để trốn tránh Ngài Christopher, Ngài Colin, Jason và Sir Etienne. Nàng định lén đến bếp, tìm vài thứ để lấp bụng, rồi đến sân đấu hít thở khí trong lành và suy nghĩ về tương lai. Nàng chỉ kịp nhét vội hai mẩu bánh mì vào miệng Sir Etienne xuất , chửi rủa nàng, nắm lấy cổ áo của nàng và kéo nàng đến đại sảnh.

      Ali chưa kịp đánh trả Sir Etienne kéo nàng ngang qua khoảnh đất trống và hướng về sân đấu, chửi thề suốt quãng đường và còn hứa là dạy dỗ nàng cho ra hồn. Ngay khi họ vừa đến sân đấu, Sir Etienne bắt đầu tấn công nàng dù biết nàng vốn phải đối thủ của . Ali dũng cảm giương cao kiếm của mình, cố gắng đánh trả bằng những cách nàng biết. Tệ hơn nữa là mọi người dần tụ tập lại đây.

      Sir Etienne đột ngột tước kiếm của nàng bằng lực cực mạnh. Kiếm của nàng dễ dàng tuột khỏi tay. Nàng cảm thấy hai bàn tay đau đớn như thể lúc khi nàng bị Marie dùng roi đánh. Nàng bất lực nhìn Sir Etienne hất tung kiếm của mình lên trung, rồi nhìn nó rơi xuống đất.

      “Ngươi xứng đáng để cầm kiếm”

      rồi, ta dùng lưỡi kiếm để đánh vào khắp người của Ali. Nàng cảm thấy như mình bị lột trần trước mặt , mặc cho hành hạ. Khắp người nàng đau nhức. Điều may mắn duy nhất là ta dùng thanh kiếm để đánh nàng, thay vì dùng mũi nhọn sắc bén để đâm xuyên qua nàng.

      Sau đó, cắm kiếm của mình vào đất rồi bắt đầu tấn công nàng bằng nắm đấm. Cú đấm đầu tiên rơi vào bụng nàng. Ngay lập tức, Ali ngã quỵ xuống. Khi nàng vừa xoay xở để đứng dậy, lại tung cú đấm thứ 2 vào bụng nàng. Lần này, mặc cho nàng cố gắng nín nhịn, cú đấm mạnh đến nỗi nàng nôn hết cả bữa sáng của mình ra đất. Ngay sau đó, tiến đến, nắm lấy áo nàng, đạp vào chân khiến nàng quỳ xuống đất rồi ấn đầu nàng vào đống thức ăn nàng vừa nôn ra. Nàng cố gắng hết sức để xoay đầu, mong tìm được chút khí để thở, nhưng vô vọng. Sir Etienne mạnh hơn nàng nhiều. ai đến giúp nàng. Nàng chỉ đành tuyệt vọng dùng tay cấu vào bàn tay ấn lấy đầu nàng. Nàng nghĩ mình sắp chết, dù có vẻ đây phải cái chết vinh quang gì.

      Đột nhiên nàng thấy mình có thể thở được. Nàng ho khan, thở dốc, và nôn khan. khí mang theo mùi thức ăn kì lạ, nhưng Ali quan tâm. Nàng vẫn còn sống.

      “Ngươi phá hỏng thú vui của ta” Sir Etienne rống lên từ phía đầu nàng.

      “Ở đây chúng ta tha thứ cho kẻ bắt nạt kẻ yếu hơn mình” giọng khác vang đến.

      Ali cố gắng mở mắt đủ lâu để thấy Jason xứ Artane ra trước mặt nàng như 1 thiên thần. Jason đấm cho Sir Etienne phát, và rồi nàng chỉ nhìn thấy 2 thanh kiếm vung lên.

      Nàng cố gắng đứng dậy nhưng chỉ có thể quỳ đất, toàn thân Ali đau nhức đến nỗi nàng nghĩ rằng Sir Etienne chắc hẳn để lại vài chấn thương nghiêm trọng cơ thể của nàng.

      đôi tay mạnh mẽ nâng nàng lên, cách khá dịu dàng, giúp nàng đứng vững 2 chân của mình. Đôi tay to khỏe đó vẫn ôm lấy vai nàng khi đầu nàng vẫn đau nhức và cảnh vật xung quanh như xoay vòng.

      “Ngươi muốn giết tên khốn ấy, đúng ?” giọng trầm ấm phát ra từ phía sau nàng. Nàng chỉ có thể gật đầu đồng ý. bàn tay vỗ lấy lưng nàng an ủi, nhưng với lực mạnh đến nỗi làm nàng muốn khụy xuống lần nữa.

      “Cố gắng tự đứng vững nhé. Ta xử lý .”

      Ali nhìn theo bóng người kia rời trong ngạc nhiên. Người đàn ông mà nàng luôn muốn trốn tránh lại tiến ra sân đấu… để trả thù cho nàng.

      Colin đẩy Jason ra, và đứng đối mặt với Sir Etienne

      “Rất vui được gặp ngài ở đây!” Colin vừa vừa khoanh tay trước ngực.

      “Chăm sóc cho thằng nhóc , Jason” Colin với ra sau lưng, rồi tập trung vào trận đấu.

      “Rất vui lòng”, Jason rồi tiến về phía Ali.

      “Ngươi vẫn ổn chứ? Ta nghĩ ngươi cần được chữa trị, cứ để Ngài Colin đùa vui chút vậy!”

      "Ta sao!", Ali do dự, nhưng cuối cùng vẫn theo sau Jason đến đại sảnh.

      “Nếu vậy ,”, Jason đột nhiên , “Ta nghĩ bây giờ ngươi cần được tắm rửa và bữa ăn ngon lành”

      Tắm! Nàng sao có thể tắm trong tình trạng này! Nhưng trước khi nàng có thể bỏ trốn, nàng thấy mình đứng trước mặt cái thùng tắm lớn, trong góc tối nhất của căn phòng. Jason nắm lấy vai nàng.

      “Ngươi cần được cọ rửa sạch

      “Nhưng…”

      “Chúng ta kiếm quần áo mới cho ngươi”

      Ali vô vọng nhìn bồn tắm được đổ đầy. Nàng kiên nhẫn chờ đến khi tay Jason buông khỏi vai nàng, Ali nhanh chóng lách người tránh xa khỏi .

      “Ngươi xấu hổ à?” Jason xoay người nàng lại để khiến nàng nhìn thẳng vào .

      Nhưng khi nhìn thấy mặt nàng, người cứng lại “Thánh thần ơi…”

      Ali vùng mình tránh khỏi Jason, rồi gắt gỏng “Ta cần ngươi giúp đỡ”

      Nhưng Jason chỉ nhìn chằm chằm nàng như thể nàng là sinh vật lạ nhất từng tồn tại thế giới này. Nàng thậm chí còn có thể nhìn thấy nghi ngờ ra khuôn mặt đẹp trai của .

      “Ta có sẹo… ở lưng… ta muốn người khác thấy” nàng

      “Sẹo??” lặp lại

      “Xấu kinh khủng” nàng vừa vừa cực lực gật đầu.

      sao?” Jason hỏi, mặt đầy vẻ nghi ngờ, “Ta nghĩ sẹo chỉ là thứ duy nhất ngươi muốn giấu!”

      “Ngươi tránh ra , lẽ ngươi muốn nhìn thấy ta xấu hổ?”, nàng cố gắng với phong cách đàn ông nhất có thể, “Ngươi còn muốn hủy hoại danh dự của ta nữa sao?”

      “Được rồi, ta bảo người mang 1 tấm màn che đến. Dù sao ai mà chả có bí mật muốn để người khác biết”, lầu bầu.

      Rồi đột nhiên, ta quay lại, nhìn nàng bằng vẻ mặt hả hê như thể tìm được cách lật tẩy nàng “Ngươi có cần ta giúp ngươi… cởi đồ?”

      Chúa ơi, tên ngốc này chắc hẳn bao giờ biết đến 2 chữ “đầu hàng”, Ali nghĩ!!

      , ta có thể tự làm được”

      “Ngươi bị thương, sao ngươi xoay xở được?”

      “Ngươi cần lo, biến !”

      Jason lắc đầu, bỏ . tìm vài người hầu, bảo họ mang quần áo, nước ấm và 1 tấm màn che đến. Ali quay lại nhìn bồn tắm và tự hỏi, làm sao nàng có thể tự cởi được tấm giáp sắt này đây. Cuối cùng 1 tấm màn che được mang đến, ngăn giữa nàng và Jason.

      “Ngươi biết ”, Jason , “Ngươi bao giờ cởi được tấm giáp sắc đó 1 mình đâu!”

      “Ta cần ngươi giúp!”

      “Ta giúp ngươi cởi nó ra, ngươi có thể tự xoay xở với mớ còn lại. Ta nhắm mắt, được chưa?”

      “Tại sao ngươi phải làm vậy?”

      “Ngươi biết rồi còn hỏi?”

      “Ngươi quá đa nghi rồi”

      “Đối với 1 hiệp sỹ mà ngươi khá là trả treo đấy!”

      “Ta có thể là con của 1 vị vua cai quản 1 vùng đất, giống như ngươi vậy”, Ali

      “Có thể là vậy, nhưng dù sao ta vẫn giúp ngươi, ta nhắm mắt!”

      “Cảm ơn ngươi” Ali , nhưng với vẻ được biết ơn cho lắm.

      “Rất hân hạnh”, Jason đáp lại, “Ta chờ ngươi sau tấm màn… cứ hét lên nếu ngươi cần giúp đỡ”

      Ali nhanh chóng cởi hết mớ đồ hôi hám người và ngâm thân trong bồn tắm. Nàng kỳ cọ thân mình và gội đầu cách nhanh nhất có thể. May mắn là lúc rời khỏi nhà, nàng dứt khoát cắt bộ tóc dài. Bây giờ sợi tóc dài nhất đầu nàng cũng quá độ dài của 1 ngón tay.

      Nàng bò ra khỏi bồn, nhanh chóng dùng tấm vải trắng bóc mùi khó chịu để quấn quanh ngực. Nàng còn lựa chọn nào khác. Nàng cứ cố quấn chặt hết mức có thể, sau đó với tay mặc vội chiếc quần dài.

      “Ngươi sao rồi…”, giọng Jason vang lên.

      Nàng quay đầu lại, nhận thấy Jason đứng đó từ bao giờ, với 1 cốc rượu tay, nhìn nàng với vẻ hả hê.

      Nàng nghiến răng rồi mặc vội áo, giấu túi tiền nàng vẫn luôn mang bên người vào áo, rồi khoanh tay trước ngực và đối mặt với Jason.

      “Ngươi nhìn cái gì?” nàng hỏi .

      trả lời đầy vẻ thách thức “Thứ mà ta nghi ngờ từ trước”

      “Ta bị thương… trước ngực” nàng đáp lại

      cười phá lên.

      Nàng nhìn bằng cặp mắt mà quý bà Isabeau hay dùng để nhìn chồng mình khi ngài ấy say sỉ, “Ngươi biến

      “Ngươi nên khai ”, Jason

      bao giờ!”

      Jason nhìn nàng “Ta biết ngươi che giấu gì rồi? Chuyện ta tìm ra danh tính của ngươi chỉ là sớm muộn. Ta rất giỏi trong việc giải đố! Thú nhận , nó giúp ngươi thanh thản hơn. Ta có thể giúp ngươi”, Jason thuyết phục

      Ngươi chỉ muốn dâng ta lên cho Colin đúng hơn, Ali tự nhủ.

      Nàng hít 1 hơi sâu “ bao giờ”

      Jason nhìn như thể thách thức nàng “Vậy ta phanh phui bí mật của ngươi!”

      “Cứ thử ”, Ali .

      “Được thôi, cứ chờ xem!” Jason nâng cốc lên, làm ra vẻ như chào Ali, rồi bỏ .
      thutranNhi Huỳnh thích bài này.

    4. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      Chương 8

      [​IMG]

      Colin ngang qua bếp và vô tình nhìn thấy 1 tấm màn chắn ở góc tường. Gì đây? Tên nhãi ranh Henri của quyết định “xơi” nàng hầu nào đó giữa ban ngày ư? Cũng đúng thôi, thằng bé cần khôi phục lại danh dự đàn ông đặc biệt là sau những gì diễn ra ngày hôm nay.

      "Thú nhận ."

      " bao giờ."

      Colin dừng lại và bắt đầu cau mày. Đó chắc chắn là Jason và giọng ẻo lả như đàn bà đó chắc chắn thuộc về tên nhóc Henri. Nhưng Jason muốn tìm ra điều gì? Và Henri có gì để thú nhận?

      vòng qua bức màn và nhìn thấy Jason nghiêng người, dựa vào bức tường, có vẻ như quan tâm - dấu hiệu chắc chắn rằng tên nhãi Jason sử dụng bất cứ phương pháp nào để khám phá ra điều muốn. Nhóc Henri đứng bên cạnh, mái tóc sẫm màu của rũ xuống khuôn mặt nhợt nhạt, nhưng cằm đưa ra, thể cứng đầu.

      ràng là mấy tên nhãi này chỉ có thể cãi nhau vì 1 chuyện duy nhất, mấy nàng hầu . Có thể Henri “dụ” được nàng nào đấy mà Jason thích và Jason tìm cách tìm “dụ” Henri chỉ (*Jason) cách tán . Mặc dù Colin phải tự thừa nhận với bản thân rằng, Jason phải loại đàn ông thích cưa cẩm mấy nàng hầu, và Henri trông cũng đủ phong độ để “cưa” được nàng nào.

      Colin lắc đầu và thở dài. Dù khá tò mò, nhưng những chi tiết vớ vẩn ấy ra cũng có giá trị gì. Thế là bước qua, vỗ vào lưng Jason cái đau.

      "Để tên nhóc ấy yên ."

      Jason vấp ngã về phía trước, cố gắng để giữ cho những giọt bia cuối cùng của mình tràn ra khỏi cốc. Colin quay sang tên nhóc.

      "Ngươi trông khỏe lắm" nhận xét.

      Tên nhóc ấy chỉ run run, chắc là run sợ khi thấy , nghi ngờ gì nữa.

      "Ngươi tên Henri, phải ?" Colin hỏi.

      "Sir Henri," Jason , vừa vừa vươn vai phát ra tiếng kêu uể oải.

      Colin nhìn thằng nhóc Henri đầy nghi ngờ.

      "Bằng cách nào ngươi lại có được tước hiệu đó?", hỏi, cách ngạc nhiên, "Ngươi đánh đấm như đàn bà vậy!"

      "Nhờ lòng dũng cảm," Jason chen vào.

      " được phong tước nhờ vào lòng dũng cảm, nhưng mà tất nhiên chưa được huấn luyện kỹ càng để trở thành hiệp sỹ."

      Colin nhìn đầy châm biếm. "Ngươi chưa từng được huấn luyện đúng ," thẳng thừng, "Ta để ai rời khỏi nhà ta mà biết cách chiến đấu được.”

      xem xét ai là người có thể huấn luyện cho thằng nhóc này. Rồi khi nhìn thấy vẻ mặt đầy kinh hoàng của tên ấy, tự nhủ, tên này cần bậc thầy với kỹ năng vô song mới có thể huấn luyện .

      Colin thở dài. "Ta đích thân làm chuyện này”.

      Jason đột nhiên bật cười. Colin liếc nhìn Jason, rồi quay lại với Henri, mặt tên nhóc trông còn tái xanh hơn lúc trước. Trông tên nhóc này có vẻ vui mừng gì cho lắm. Có lẽ Henri còn sợ hãi, cho cùng, ít có ai có thể nhận được huấn luyện đặc biệt từ Colin. Aye, ràng đây là lý do tên nhóc run sợ như vậy, run sợ vì vui sướng.

      Colin nhìn Henri. "Ngươi từng tập đánh kiếm sân đấu chưa?" Colin nghiêm nghị hỏi.

      "K- nhiều lắm," thằng nhóc trả lời.

      "Vậy , chúa ơi, rốt cuộc ngươi học được gì?", Colin cầu, "Bận thổi sáo cho người tình của ngươi?"

      "Um-"

      "Được rồi, nhưng tại sao?" Colin cầu. " ai muốn huấn luyện ngươi?"

      "À -"

      Colin lắc đầu đầy bất mãn nhưng quyết định thêm nữa. Thằng nhóc ở trong tình trạng thảm khốc và chuyện này tất nhiên chỉ thêm phần gánh nặng cho . hiệp sỹ chưa qua huấn luyện, dâu có vẻ như bao giờ rời khỏi phòng và chuyến dài đến thăm cha của .

      Dưới hoàn cảnh này, người đàn ông vô dụng có thể chỉ đơn giản ngã khuỵa xuống đất nhưng, may mắn thay, đương nhiên phải là người đàn ông vô dụng. Những nhiệm vụ nặng nề chờ phía trước cũng đủ để làm nản lòng.

      ném thanh kiếm của Henri về phía tên nhóc.

      "Đây là thanh gươm của ngươi, ngươi để quên nó ở sân đấu."

      Tên nhóc, đúng như dự đoán, nhảy ra né khỏi thanh kiếm, để cho nó rơi xuống đất. Colin thở dài. mất nhiều thời gian hơn nghĩ để huấn luyện tên nhãi này.

      "Để lại áo giáp của ngươi ở đây ," nhanh. "Chúng ta kêu tên phụ việc trông chừng nó và mang nó lại cho ngươi sau. Bây giờ chúng ta cần bữa ăn và ngươi phải kể cho ta biết về ngươi. Ta muốn biết chính xác ngươi hiểu được bao nhiêu về kỹ thuật đấu kiếm - "

      Jason hắng giọng. "Nếu tôi có thể huấn luyện cho Sir Henri, tôi rất sẵn lòng làm điều đó, nhất là khi tôi hiểu … um … những nhu cầu đặc biệt của Henri của chúng ta ..."

      Colin khịt mũi. Jason chỉ thích hợp với việc dụ dỗ phụ nữ cởi quần áo của họ. Hơn nữa, tại sao Jason lại quan tâm đến những gì xảy ra với Henri?

      ta lắc đầu. "Ta cần ngươi," . " mình ta hoàn toàn có khả năng huấn luyện cho Henri"

      "Umm," Henri , giọng nghe như thể sắp ngất . "Ngài cần phải làm khó mình-"

      Colin nhìn thẳng vào Henri. "Ta quyết định huấn luyện ngươi. Ngươi có biết nhiều người sẵn sàng chết để có được vị trí của ngươi. "

      "À," Henri , trông như thể tên nhóc ấy có thể nằm bẹp xuống và ngất ngay lập tức.

      Colin quay lại nhìn Jason. "Biến !" ngắn gọn.

      Jason chỉ cúi chào lịch . "Quý ngài Christopher cần ta phục vụ trong hôm nay. Ta là của ngài, nếu ngài cần!"

      Câu "ta cần ngươi gần" như thoát khỏi miệng trước khi Colin kịp nghĩ. Nếu tập trung hết mình vào việc huấn luyện Henri, vậy đương nhiên cần chút hỗ trợ với những vấn đề ít quan trọng hơn.

      gật đầu với Jason. "Vậy , nếu ngươi có việc gì tốt hơn để làm, ngươi hãy tìm cách “dụ” dâu của ta ra khỏi “chỗ trốn” của nàng. Ta cần chuyện ít nhất lần với nàng ta trước khi đám cưới. Và,” thêm cách miễn cưỡng, "chúng ta có lẽ nên chuẩn bị cho chuyến đến tu viện của em trai ta. Có lẽ trong hai tuần tới. "

      "Ngài có cần ta cùng ?", Jason hỏi, 'Để giúp ngài, uhm, quản lý đoàn tùy tùng? "

      “Và giữ cho dâu bỏ trốn - ” Jason chưa kịp xong Colin ném cho Jason ánh mắt thể bực bội của (*Colin) với nụ cười trêu chọc dần xuất miệng Jason.

      "Ta nghi ngờ họ để ngươi bước vào tu viện,", Colin cộc lốc, "Danh tiếng của ngươi cũng xấu như của Christopher, và đương nhiên ngươi xứng đáng với danh tiếng đó"

      Jason nghiêng đầu. "Có lẽ, nhưng ngài biết đằng sau đó."

      Colin khịt mũi. "Ta chỉ biết ngươi thường dành thời gian rỗi với lũ phù thủy và người thể làm việc đó mà danh tiếng vẫn bị ảnh hưởng"

      Thân người của Sir Henri bắt đầu lắc lư chút. Colin giơ tay ra giữ vai của cậu bé. "A, nhóc," Colin nặng nề, "có đến ba mụ phù thủy, chúng thường luyện tà phép mà ngươi chưa bao giờ biết. "

      "Ở đây?" Henri thầm.

      "Nếu ngươi muốn biết những nơi cấm địa đó, tất cả những gì ngươi cần làm là theo Jason. biết căn hầm của mụ phù thủy. "

      "Và ngài ?" Jason hỏi với tiếng cười.

      Colin đứng thẳng người lên. "Bọn chúng tự tìm đến ta"

      "Aye, để rắc cho ngài với thứ phấn nhằm cải thiện ngoại hình của ngài,"

      Jason chen vào, rồi vươn tay kéo Henri ra khỏi Colin. "Theo ta. Ta giới thiệu cho ngươi những vị thầy thuốc mà quý ngài Colin đây rất chu đáo đề cập đến. Chắc chắn họ có cách nâng cao khả năng chiến đấu của ngươi."

      Colin kéo cánh tay kia của Henri.

      "Cách để cải thiện khả năng chiến đấu của tên nhóc này là những màn huấn luyện của ta", , rồi nhìn thẳng vào Jason.

      Jason kéo Henri trở lại phía mình. "Ta đưa tên nhóc này cùng ta."

      Colin nắm chặt tay Henri hơn và nâng cả người Henri lên khỏi mặt đất khi ta cố kéo Henri về phía mình. "Và ta giữ tên nhóc này lại bên mình."

      Henri rên lên.

      "Nếu ngươi cứ tiếp tục kéo tên nhóc theo cách đó, chúng ta xé tên nhóc này thành 2 mảnh mất mất", Jason , "Buông tay ."

      "Bây giờ tên nhóc này là của ta," Colin , "và ta chăm sóc !"

      "Ngài làm gì có thời gian,", Jason , "Ngài cần chăm sóc dâu của ngài và còn nhiều chuyện khác nữa."

      "Ngươi lo cho nàng ta ," Colin , nhìn chằm chằm vào Jason, chàng trai trẻ nhất của Artane. "Hãy thả tên nhóc này ra."

      Henri thực bắt đầu ngả nghiêng, và rồi sau đó, chết tiệt, tên này dám lách ra khỏi vòng tay của Colin và nghiêng về phía Jason.

      Jason quàng cánh tay quanh vai Henri. "Ta chăm sóc tên nhóc này trong khi ngài bận “quyến rũ” dâu của ngài. Rốt cuộc nàng ta mới chính la ưu tiên lớn nhất của ngài."

      Jason mỉm cười vui vẻ. "Và nó vinh dự lớn nếu ngài cho phép ta cùng tham gia hành trình sắp tới của ngài. Ta bảo đảm mình luôn để mắt đến Henri trẻ tuổi đây. "

      Henri đẩy Jason ra, trông vô cùng sợ hãi với lời đó.

      Colin hoàn toàn làm lơ Jason, sau đó kéo lấy cổ áo của Henri " ăn nào," , "Ngươi có thể xem ta ăn trông lúc ta bận suy nghĩ về cách thức để huấn luyện ngươi."

      Henri rên rỉ.

      Colin vội nới lỏng tay nhưng vẫn kéo Henri vào bếp.

      Nhưng đột nhiên dừng lại ở lối vào đại sảnh. Các vị thực khách ngồi vào bàn và đằng xa kia ai khác hơn là Sybil của xứ Maignelay-sur-mer, và lấy hết các món ăn trước mặt cho vào đĩa của mình.

      "Lạy chúa tôi," Jason , có vẻ kinh ngạc như Colin, "nàng ta ra khỏi phòng."

      "Và vẫn còn tỉnh táo" Colin đồng ý.

      " phép lạ," Henri lầm bầm.

      Colin xem xét lựa chọn của mình. Dĩ nhiên vẫn đứng trong bóng tối và cân nhắc chuyện cho phép nàng ta tận hưởng vài phút giây bình an. Nhưng rồi lần nữa, Colin tự nhủ, tại sao nàng ta lại phải khiếp sợ vị hôn phu của mình?

      Nghĩ là làm, sải bước vào đại sảnh. Những ả người hầu đứng sau Sybil vừa nhìn thấy rít lên vì sợ hãi.

      Colin bước nhanh đến trước mặt dâu của mình.

      "Quý của ta," bắt đầu.

      Sybil đứng dậy, đôi mắt nàng nhắm nghiền lại và rồi nàng ta đột ngột ngã xuống phía sau, ngã khỏi ghế và nằm vật sàn nhà.

      Colin thở dài. Liệu cơn ác mộng này đến bao giờ mới kết thúc? dựa vào bàn và nhìn xuống Sybil. Nàng ta bất tỉnh, 2 chân giơ thẳng lên trung. May mắn thay, chiếc váy của nàng che phủ những gì nó nên che phủ, chỉ để lại mắt cá chân và bàn chân của nàng. Chiếc khăn đội đầu che phần mặt của nàng. Đột nhiên, thấy thứ gì đó lăn ra từ dưới lớp quần áo.

      quả trứng gà.

      Hình như Đầu bếp vừa luộc chúng vào hôm nay.
      Last edited: 19/7/17
      thutranNhi Huỳnh thích bài này.

    5. LIP

      LIP Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      53
      [Lược bỏ rất nhiều đoạn đối thoại dài vô tận ở chương 9,10,11 trong nguyên tác. Colin bắt đầu huấn luyện Ali. 3 bà phù thủy và Jason biết được danh tính của Ali. Sir Etienne nghe lén cuộc chuyện của 3 mụ phù thủy và Jason, nên biết được mọi chuyện và định đe dọa Ali. Để tiện cho mọi người theo dõi, mình code chương 12 trong nguyên tác là chương 9 trong bản dịch nha.]

      Chương 9

      [​IMG]

      Dưới ánh nắng chói chang, Ali đứng sân tập và nghĩ lại khoảng thời gian khi nàng tưởng tượng rằng đời nàng kết thúc nếu nàng cưới Colin. Bây giờ nàng biết chắc đời nàng kết thúc khi nàng phải trải qua huấn luyện kinh khủng của .

      "Chúng ta làm lại lần nữa."

      Ali muốn gì hơn là buông kiếm để nó cắm chặt trong đất, trốn đến nơi nào đó mát mẻ và cuộn mình lại nghỉ ngơi. Nàng chỉ mới tham gia huấn luyện được 3 ngày, nhưng nàng cảm thấy như cả 3 năm.

      Colin vươn tay ra và dùng kiếm của mình để gõ vào kiếm của Ali. " lần nữa, Henri."

      Ali nuốt nỗi sợ hãi của mình, thốt ra lời cầu nguyện tuyệt vọng cuối cùng với trời cao, và nhấc thanh kiếm lên. Tay nàng run rẩy, mặc dù thanh kiếm mới của Ali hơn nhiều so với của em trai nàng. Đó là thanh kiếm đẹp và nó thường phát sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời. Nàng hoàn thành cú vung kiếm, sau đó nhìn lưỡi kiếm với ngưỡng mộ.

      Thanh kiếm mới này chính là thứ quý giá nhất từng thuộc về nàng. Ali chưa bao giờ sở hữu bất cứ thứ gì quý giá. Nàng chứng kiến tên thợ rèn phải dành hết bao nhiêu công sức để tạo ra thanh kiếm và cũng chứng kiến Colin phải tốn hết rất nhiều đồng xu để mua nó. Khi Colin đưa cho nàng thanh kiếm và "thứ này bây giờ là của ngươi, hãy sử dụng cho tốt vào", nàng suýt bật khóc.

      Thanh kiếm của nàng.

      Nàng từng rất muốn học cách sử dụng nó; nhưng tất nhiên, nhiệt tình đó phai mờ vào mỗi ngày tập tiếp theo; đặc biệt là khi những ngày này bắt đầu vào lúc bình minh và kéo dài đến khi mặt trời lặn.

      Vào ngày đầu tiên, nàng mất nửa ngày để học cách rút kiếm. Sau bữa ăn thịnh soạn, Colin lại đưa nàng trở lại sân đấu để tập cách giữ kiếm cho đúng cách. Sau đó là kỹ thuật đấu kiếm. Và buổi huấn luyện cứ lặp lặp lại như thế. Và, như Jason liên tục nhắc nhở nàng mỗi khi có cơ hội, mọi thứ chỉ mới bắt đầu.

      "Henri!" Colin hét lên.

      Ali tập trung chú ý và nắm chặt lưỡi kiếm của mình bằng cả hai tay. "Thưa ngài," nàng cách can đảm nhất có thể.

      "Ngươi suy nghĩ xong chưa?"

      Ali nâng lưỡi kiếm lên. "Xin lỗi, thưa ngài, chỉ là danh tiếng của ngài làm tôi run sợ."

      Colin gật đầu như thể điều ấy là tất nhiên. " nghi ngờ gì nữa, nhưng bây giờ ta là chủ nhân của ngươi và ta có ý định giết ngươi. Trừ khi", thêm, "ngươi tiếp tục mơ mộng vớ vẩn!"

      Ali cố gắng lờ việc cơn đau ở tay dần lang ra khắp lưng và cả chân của nàng. Colin dường như lại thấy đau đớn gì mặc cho ta tập luyện cả ngày. tiếp tục đưa ra các hướng dẫn với bình tĩnh và kiên nhẫn đáng kinh ngạc. Tuy nhiên, biểu cảm của lại rất khó dò. mỉm cười hay cau mày, nhưng lại cứ bắt Ali tập tập lại.

      "Henri, ta thề rằng khả năng tập trung của ngươi chỉ bằng hầu vô dụng!" Colin rống lên. "Đầu của ngươi bao giờ ở yên cổ ngươi nếu ngươi cứ tiếp tục như vậy!"

      Ali lắc đầu và tập trung vào buổi huấn luyện. Cả buổi chiều diễn ra với việc nàng đứng bên cạnh Colin, cố gắng để sao chép cách di chuyển lưỡi kiếm của mình. Và, lần đầu tiên, các động tác đơn giản này, kỳ lạ thay, lại mang đến cho nàng loại cảm giác yên bình.

      Đến khi những chiếc bóng đổ dài mặt đất, và buổi tra tấn kết thúc, mồ hôi của nàng thi nhau giọt; cơ thể nàng run rẩy trong mệt mỏi.

      Colin, vẫn còn khỏe khoắn như thể vừa thức dậy từ giấc ngủ ngon, và nhìn chằm chằm vào nàng cách đầy nghi ngờ.

      "Henri, ngươi tập luyện khá tiến bộ," Colin thừa nhận. "Đối với người có dáng vẻ ẻo lả như ngươi... "

      " phải tất cả mọi người có thể có được sức mạnh của ngài," Jason đột nhiên chen vào và bước vội đến sân đấu.

      "Aye," Ali nhanh chóng đồng ý. "Tôi rất biết ơn kiên nhẫn của ngài khi chịu đựng bản chất yếu đuối của tôi”

      "Nhưng những đường nét mặt ngươi quả quá ẻo lả và đầy nữ tính," Colin khăng khăng.

      "À, đừng tra tấn tên nhóc này nữa," Jason , choàng tay qua vai nàng, "Có lẽ bạn của chúng ta đến từ ngôi làng nghèo nàn, ngài đừng làm xấu hổ bằng cách nhắc nhắc lại chuyện này nữa "

      Ali chỉ có thể gật đầu cách khó chịu.

      "Hmmm," Colin , vuốt ve cằm mình. "Ta cũng nghĩ thế. Henri, ta tra tấn ngươi nữa. ăn rồi nghỉ ngơi . Có lẽ ngày nào đó xa, ngươi có thể rũ bỏ tầm vóc yếu đuối này. "

      "Chắc chắn rồi," Jason cách chân thành, kéo Ali về phía đại sảnh. " nào, Henri, kiếm thứ gì ăn nào. Chắc hẳn ngươi rất mệt sau tất cả những công việc khó khăn ngày hôm nay."

      Ali nhìn chằm chằm khi Colin ngang qua họ, và vượt lên trước họ để đến đại sảnh. với Jason. "Ta rất biết ơn ngươi."

      " có gì."

      "Ngươi có nghĩ rằng Colin nghi ngờ ta ?"

      "Ngài ấy bao giờ đoán được danh tính của ngươi đâu, nhưng về giới tính của ngươi có thể. may, ngài ấy khờ như ngươi nghĩ, chỉ là ngài ấy dành hết chú ý vào việc huấn luyện ngươi. Chỉ cần ngươi vẫn cầm kiếm trong tay, có khi ngài ấy chẳng nhận ra ngươi là ngay cả khi ngươi trần như nhộng"

      "Có thể lắm" nàng đầy nghi ngờ.

      "Đừng lo, chúng ta có thể đánh lạc hướng ngài ấy."

      Ali đành theo Jason vào đại sảnh. Nàng ngồi mình ở bàn ăn phía dưới, trong khi Jason phải phục vụ Ngài Christopher.

      Nàng đột nhiên cứng người khi thấy Sir Etienne xuất từ xa và ngồi xuống đối diện nàng. Mũi của hơi gãy - nghi ngờ gì nữa, chắc là do nắm đấm của Colin rồi. Nàng hạ thấp tầm mắt để tránh ánh mắt của ta. Ali chuyển chú ý của mình sang bàn ăn lớn ở phía xa.

      Nàng có thể nhìn thấy Ngài Christopher ngồi ở bàn ăn. Ở ngài toát ra khí thế bức người khiến cho những người xung quanh phải dè chừng. Khuôn mặt đẹp tỳ vết của ngài tuy mang vẻ nghiêm khắc nhưng vẫn tỏa bừng khí chất.

      Trong khi ngài ấy tỏ ra cau có với những người xung quanh, ngài lại dành cái nhìn dịu dàng nhưng đầy tôn trọng cho vợ của mình. Gillian dường như cũng sợ ngài. Ali tự nhủ, có lẽ ngài ấy sau cùng chỉ là người đàn ông, nhưng là người đàn ông với những tin đồn khủng khiếp khiến mọi người sợ hãi mỗi khi đến gần.

      Và nếu điều này là , vậy còn Colin? Những đứa con nhà Christopher dường như có chút sợ hãi nào với Colin. Đứa nhóc tuổi nhất ngay khi xuất ở bàn ngay lập tức bò qua mọi chướng ngại để ngồi vào lòng Colin. Colin có vẻ như quá quen với chuyện này, chỉ đặt cánh tay quanh cậu bé để giữ cho nó bị ngã.

      Và sau đó trò vui mới thực bắt đầu.

      Thằng nhóc sớm chán với mớ đồ ăn trước mặt và chuyển chú ý sang người Colin. Nó trèo lên vai Colin, dùng nắm tay bé nhiệt tình kéo mái tóc của , và nắm lấy đôi tai của như thể sử dụng dây cương. Và trong suốt thời gian đó, Colin chỉ tiếp tục trò chuyện với Christopher, và dường như bị ảnh hưởng bởi những trò nghịch phá của thằng nhóc. Những ngón tay bé lại tiếp tục dò xét mắt, mũi và miệng của Colin, nhưng chỉ đơn giản vỗ vào lưng thằng nhóc và bảo đảm thằng nhóc ngồi vững vai .

      Ali bắt đầu tự hỏi, nàng có thể xem tin đồn như là trông khi chúng chỉ toàn là bịa đặt, có khi nào nàng sai?

      Nàng tập trung chú ý vào bữa ăn trước mặt, nhưng phát ra Sir Etienne nhìn chằm chằm vào nàng với biểu cảm khó hiểu. Nàng trừng mắt nhìn sau đó tập trung vào bữa ăn của mình.

      "Cẩn thận, thằng nhóc", với giọng trầm thấp, nghiêng người về phía nàng, "Ta để yên như vậy, ngươi chưa phải là của ta!"

      Ali cảm thấy nỗi sợ hãi tràn ngập qua nàng. Cửa phòng đột nhiên mở ra và đóng lại với tiếng động vang trời, làm nàng giật mình. người đàn ông bước vào đại sảnh, tiến thẳng đến chiếc bàn ăn lớn, và cúi đầu trước Colin.

      "Thưa ngài Berkhamshire," ta , "Tôi mang theo tin nhắn từ cha của ngài."

      thay đổi người Colin xảy ra nhanh đến chóng mặt. Colin cẩn thận giao thằng nhóc lại cho Christopher, sau đó đứng đối mặt với người đưa tin.

      "Aye?" nhưng mặt lại thể hoan nghênh hoặc ấm áp nào.

      "Cha của ngài đề nghị ngài nhanh chóng khởi hành Harrowden. Trong vài giờ tới, ngài ấy muốn được thấy Quý Sybil."

      Toàn bộ mọi ngươi đều nín thở. Ali lén nhìn Colin. Gương mặt vốn luôn mang biểu cảm gì biến mất. kiên nhẫn vô tận khi huấn luyện nàng cũng còn, thay vào đó là cơn thịnh nộ và ánh mắt lạnh lùng.

      Colin nhìn người đưa tin với vẻ mặt độc ác khiến người đàn ông đó phải lùi lại nhiều bước. "Ta khởi hành khi nào ta muốn," Colin , ghằn từng chữ .

      Người đưa tin ho khan. "Cha của ngài ..."

      "Mặc xác cha ta cái quái gì!" Colin hét lên. "Trở lại và với ông ta, ta khởi hành khi ta sẵn sàng!" ngồi xuống và rống lên, đòi thêm rượu.

      Người đưa tin phải là kẻ ngốc. cúi đầu chào, rồi ngay lập tức rời khỏi cửa, thậm chí cầu ăn tối. Cả đại sảnh im lặng trong khoảng thời dài. Mọi người dần trò chuyện trở lại, nhưng họ chỉ dám thầm. Ali tập trung vào việc hít thở và quay lại bữa ăn tối của mình. ngu ngốc khi nàng từng nghĩ rằng người đàn ông như Colin là người nguy hiểm như vẻ ngoài.

      Sir Etienne nghiêng người về phía nàng. "Hãy tưởng tượng cách đối xử với vợ của mình. Ta dám tưởng tượng có kẻ nào dám đối mặt với cơn giận dữ của ," Sir Etienne , với nụ cười khiến người khác khó chịu, “ người vợ, người phụ nữ thể tự vệ và hoàn toàn bất lực trước sức mạnh của ".

      "Nhưng ngài từng thử qua cơn thịnh nộ của , đúng ?" Người đàn ông ngồi bên cạnh cách .

      Ali vội chuồn khi Sir Etienne chuyện. Nỗi sợ hãi vẫn len lỏi vào tâm hồn nàng. Nàng chạy vội xuống những bậc thang và hướng đến nhà nguyện, thở hổn hển, rồi ngã quỵ xuống và khóc nức nở vì sợ hãi. Nhưng sau đó, nàng vội dùng tay che miệng hy vọng có thể che được tiếng khóc của mình.

      Chúa ơi, nàng làm gì vậy? Lẩn trốn Colin suốt 2 năm và bây giờ lại giả vờ làm hiệp sỹ bên cạnh ? Đó chắc chắn là sỉ nhục lớn nhất cho Colin! giết nàng khi biết nàng thực là ai! giết nàng theo cách đau đớn nhất có thể. Nhưng làm sao nàng có thể chạy trốn khi lúc nào cũng luôn ở bên cạnh nàng?

      Nàng kéo tay áo của mình để lau vội nước mắt, rồi chỉ đành thở dài. Nếu nàng có thể trốn được cho đến hết đêm nay, có lẽ nàng có thể chạy trốn khỏi nơi này lúc ánh sáng đầu tiên xuất .
      Nàng đứng dậy và bắt đầu hướng về đại sảnh.

      Rồi nàng chợt cứng cả người khi thấy Sir Etienne đứng dựa vào bước tường gần đó, và nhìn nàng. Đột nhiên cửa phòng mở ra. Ánh sáng tràn xuống các bậc thang. Và nàng nhìn thấy ai khác hơn là Colin xứ Berkhamshire đứng đó, vẻ mặt trông thậm chí còn dữ dằn hơn trí tưởng tượng của nàng.

      "Henri" gọi to, "vào . Ta có công việc cho ngươi."

      Ali liếc nhìn Sir Etienne, nhưng ta lẩn mình vào trong bóng tối.

      Nàng thấy mình đột nhiên bị kéo đứng lên. bàn tay to lớn nắm lấy áo của nàng, giữ cho nàng đứng vững 2 chân. Nàng kêu lên ngạc nhiên. Colin nắm lấy cằm nàng, rồi xoay mặt nàng lại để đối diện với .

      "Ta thấy Sir Etienne rời khỏi đại sảnh," , nhìn xuống nàng với đôi mắt trong suốt. " ta có vẻ hồi phục, có làm phiền ngươi nữa ?", Colin lầu bầu, "Bây giờ nhiệm vụ của ngươi là chăm sóc ta. Sybil có thể tự lo cho nàng ta."

      Ali chớp mắt ngạc nhiên. "Gì?"

      Colin nhìn sang bên trái, hướng về phía bóng tối nơi Sir Etienne vẫn còn lẩn trốn, sau đó quay lại với nàng. "Ngươi phải luôn ở phía sau ta, được cách ta nửa bước. Ngươi có hiểu ? "

      "Aye," nàng khó nhọc thốt lên.

      Colin vừa mím môi, vừa nhìn nàng, rồi lắc đầu và quay lưng rời . " thôi, chúng tôi kiếm chỗ nào đó để nghỉ ngơi. Ta chắc rằng ngươi cũng mệt mỏi sau ngày hôm nay".

      "Henri, đến đây," Colin , nắm lấy cánh tay nàng và kéo nàng theo.

      Trong khi Ali tự hỏi làm sao mình có thể trốn thoát trong tình cảnh này, Colin đột nhiên dừng lại ngay bên trong đại sảnh và đặt bàn tay của lên vai nàng.

      "Ở bên ta," ra lệnh.

      "Aye" nàng thầm.

      "Ta giữ cho ngươi được an toàn," lầm bầm.
      thutranNhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :