Phúc hắc tổng tài, đừng ăn tôi - Mộng Tịch (139c)

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phankhahan

      phankhahan Active Member

      Bài viết:
      927
      Được thích:
      204
      Chương 20: Áo mũ chỉnh tề

      “Tôi mặc thành như vậy làm sao? Tôi mặc thế nào là tự do của tôi, ngay cả tôi mặc quần áo gì cũng ý kiến sao?”

      vừa liền hối hận, đắc tội với chủ, là có miếng ăn a!

      nín thở nhìn , chỉ thấy cặp mắt lạnh lùng kia hơi hơi nheo lại, ánh mắt như vậy có vài tia sáng xẹt qua, xong rồi, hôm nay đắc tội với đại boss rồi!

      định làm gì tôi? Cùng lắm từ chức, xem ai sợ ai!” cho dù ăn trộm hay chém giết, cũng ăn chén cơm của !

      cắn chặt răng định nằm xuống giường, liền bị tay đè lại.

      định làm gì?” cả kinh:” Tôi tôi làm nữa, cùng lắm mười vạn tiền thưởng cũng trả lại cho các người, tôi còn làm? mau buông……”

      Thanh của chỉ thoáng bị bao phủ, bởi vì hề báo trước hôn .

      ” Ô……” sợ ngây người, trong đầu chỉ còn lại luồng bạch quang.

      Thanh bị che lại, hô hấp cũng bị che lại, hít thở thông xen lẫn kinh ngạc, chuyện này là như thế nào phát sinh?

      hoàn toàn ràng lắm, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? phải ta chán ghét sao? Vì sao lại hôn ?

      lâu sau, rốt cục buông lỏng tay, ánh mắt sâu kín nhìn .

      cũng ngơ ngác nhìn , run giọng :” …… Hỗn đản!”

      khẽ nhíu mày, hơi dùng sức bắt lấy đai lưng , kia dây lưng tinh tế ‘ tê’ tiếng bị tháo ra.

      Bị kinh hãi, thét chói tai ra tiếng, lại bị bàn tay to của gắt gao che lại.

      Taynày che miệng làm lại có nhớ lại…… màn khách sạn kia giống như lần nữa trình diễn, sợ tới mức mất hô hấp, kinh hãi ngây ngốc nhìn .

      động tác đâu vào đấy chậm rãi cởi bỏ quần áo của , lời ném xuống đất.

      Chỉ còn lại áo ngực cùng quần , Tiết San San sợ tới mức cuộn mình lại, hai tay bảo vệ ngực, hoảng sợ nhìn .

      chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm , yên lặng chừng 1 phút, thản nhiên :” Cho thời gian 5 phút, thay quần áo khác ra ngoài.”

      xong ra cửa phòng.

      Tiết San San ngơ ngác ngồi ở giường, vẻ mặt mờ mịt.

      Ngón tay nhàng chạm qua môi, nghĩ lại…… nếu tính tới chuyện kia, đây hẳn là nụ hôn đầu tiên của ? Ngụy quân tử chết tiệt, cướp nụ hôn đầu tiên của lại bình thản giống có việc gì khác thường, xoay người ra khỏi cửa lại khôi phục lại bộ dáng chỉnh tề!

      vừa hận vừa giận, vì sao lại chịu thua như vậy.

      Đổi quần áo khác ra cửa, xoay người đánh giá chút, quần bò nhàng khoan khoái cùng áo kẻ ô vuông, đây mới chính là , Tiết San San. Mặc kệ nội tâm như thế nào, bề ngoài của luôn thanh cao.

      thôi.” cười , tựa hồ thực vừa lòng.

      yên lặng theo phía sau , mắt nhìn chằm chằm hai chân, cũng dám ngẩng đầu liếc mắt nam nhân phía trước .

      Quen biết càng lâu, càng phát ra đáng sợ, bóng dáng cao lớn thon dài dần dần cùng ác ma đêm ấy cướp đêm đầu của hòa hợp làm thể, mùa hè nóng bức, lại cảm thấy như mùa đông rét lạnh. là đáng sợ……

      Trở lại lớp học, Lật tiên sinh trì hoãn lớp học chừng 20 phút, cho Tiết San San trở lại chỗ ngồi, sau đó nhìn nhìn xuống lớp, hướng mọi người mỉm cười, nụ cười này lại có lục làm điên đảo chúng sinh.

      có lỗi, vừa mới tôi có việc trì hoãn, bất quá tuy rằng chương trình học ngắn hơn 20 phút, nhưng tôi tin tưởng rằng cho mọi người buổi học với chất lượng tốt nhất. Tốt lắm, chúng ta bắt đầu .”

      Nụ cười mê người, thanh ôn hòa, chỉ thoáng nữ sinh ở đây thất điên bát đảo.

      Tiết San San ngơ ngác nhìn bục giảng lời chậm rãi mà phong độ, lại nghĩ tới vừa rồi thô bạo hôn , bộ dáng thoát quần áo của .Namnhân này trước mặt người khác chính là hai người hoàn toàn bất đồng, trước mặt người khác thân thiết tươi cười như vậy, ở sau lưng lại có ánh mắt lạnh như băng ……..

      Chẳng lẽ đây là người trong truyền thuyết?

      rùng mình cái………..

    2. phankhahan

      phankhahan Active Member

      Bài viết:
      927
      Được thích:
      204
      Chương 21: ở trong phúc ???

      Edit: Nhan Nhi

      Beta: Lady


      “Chậm ? Hôm nay Tư Tư tiểu thư chưa có tới a?”

      Tiểu Phỉ gặp Tiết San San ngồi ở hoa viên, qua cẩn thận hỏi.

      ” Ừ.” San San gật đầu:” Tiểu thư hôm nay có việc tới.”

      ” Vậy tốt quá, chúng ta dạo phố !”

      “…… Được rồi.” San San thích dạo phố, nhưng nhìn Tiểu Phỉ ánh mắt chờ mong kia, đành phải đáp ứng.

      Tiểu Phỉ vui vẻ lôi kéo tay hướng cửa , thấy Giang Hằng Vũ xa xa nghênh diện tới.

      San San cả kinh, lôi kéo Tiểu Phỉ đường vòng. Giang Hằng Vũ nở nụ cười:” Trốn ?” Chạy vội vài bước đến trước mặt .

      “San San, em phải đáp ứng khi rảnh hẹn hò với sao? Hôm nay Tư Tư tiểu thư có tới,vaayj đây là cơ hôi tốt nha!” xong liền nắm bả vai của .

      San San chợt lóe thân né tránh:” …… được, tôi muốn cùng bạn mình dạo phố.”

      ” A……” thất vọng :” Như vậy a……”

      ” Thực xin lỗi, chúng tôi trước.” giống như tránh né ôn thần, lôi kéo Tiểu Phỉ liền rời khỏi.

      ” San San, cậu rất lợi hại a!” Tiểu Phỉ vừa chạy vừa hâm mộ :” ấy là bạch mã hoàng tử của nữa nữ sinh toàn trường nha, ấy muôn hẹn hò với cậu, cậu tới liếc mắt cái cũng thèm.”

      San San ngạc nhiên :” nữa nữ sinh? Vậy nữa khác đâu?”

      nữa khác đương nhiên là ủng hộ Luật tiên sinh a !” Tiểu Phỉ hưng phấn :” chỉ là nữ sinh trường chúng ta, toàn thế giới hơn phân nửa phụ nữ chưa kết hôn đều đem ngài ấy làm tình nhân trong mộng!”

      San San thổn thức thôi, thầm:” Ánh mắt phụ nữ toàn thế giới đều mù sao?”

      ” Cậu cái gì?”

      có gì.” nghĩ nghĩ rồi hỏi:” Vậy còn cậu? Cậu cũng thích ta sao?”

      Tiểu Phỉ thẹn thùng gật đầu:” Mình cảm thấy ngài ấy rất hoàn mỹ, tuấn tiêu sái, lại ôn nhu, còn thực hài hước nữa”

      Ôn nhu? Nếu ấy xem đến bộ dáng nam nhân kia lúc thoát quần áo nữ sinh, biết còn có thể cảm thấy ta ôn nhu?

      Hai người đến sân ga, hỏi:” Cậu làm sao mà biết nhiều vậy?”

      ” Ở tivi mà biết a! Còn có tạp chí cũng có giới thiệu rất nhiều , ngài ấy là kỳ tài trẻ tuổi nhất trong thương giới. Tuy rằng chỉ là con nuôi của Lâm gia, nhưng địa vị ở Lâm thị so với Lâm gia đại thiếu gia còn cao hơn. Ai, ngài ấy quả thực phải người thường a, nếu có thể với ngài ấy câu, mình chết cũng đáng.”

      Tiết San San sửng sốt :” Có nghiêm trọng như vậy ?”

      “Cậu đương nhiên cảm thấy ngạc nhiên, cậu là vệ sĩ của Lâm tiểu thư, có rất nhiều cơ hội thấy ngài ấy. Mà mình giống cậu, vô luận mình như thế nào, cũng luôn hòa nhập ở trong đám người, ngài ấy ngay cả liếc mắt mình cái cũng có.” Tiểu Phỉ ảm đạm nhìn :” San San, cậu ở trong phúc mà biết phúc a!”

      Tiết San San nghẹn họng nhìn trân trối, muốn khóc rống hồi. Trời ạ! Ai có thể cho biết, phúc của ở nơi nào?

      Xe công cộng chậm rãi vào sân ga, hai người ngồi xe, lúc đóng cửa, thân ảnh quen thuộc linh hoạt nhảy lên, nhìn San San sáng sủa cười: “ suy nghĩ hồi, cuối cùng quyết định cùng hai em dạo phố.”

      “……”

      Tiết San San câu cũng nên lời, đầu chôn ở bả vai của Tiểu Phỉ, ……Ô ô, Thần tiên đại tỷ có hiển linh, đem tên gia hỏa này biến có được ?

      ” Bạn học Tiết San San” bất mãn :” nghiêm túc cảnh cáo em, bạn trai của em ở trước mặt, em có thể nào lại ôm người khác như vậy?”

      “Bạn học Giang Hằng Vũ, tôi cũng nghiêm túc cho biết, tôi chưa từng đồng ý làm bạn trai của tôi”

      ” Ách…… Phải ?” giống nhau ở nhớ lại cái gì, sau đó vẻ mặt mờ mịt :” nhớ ” Sau đó còn hắc hắc ngây ngô cười.

      A! Này nam nhân, rốt cuộc là rất ngốc hay là quá thông minh? Quả thực tức chết .

      Quay đầu để ý tới , lại động tác mềm đem đầu của ôm chầm đến đặt ở ngực của mình.

      nổi giận:” làm gì……”

      xe rất nhiều người, thực chật chội, quằn quại, bên cạnh có người phàn nàn:” Uy! Lộn xộn cái gì?”

      nhếch miệng cười:” Em , đừng lộn xộn, để ôm em, như vậy để em khỏi phải sợ.”

      ” Cút!”

    3. phankhahan

      phankhahan Active Member

      Bài viết:
      927
      Được thích:
      204
      Chương 22: Quản giáo em trai chút.

      Edit: Lady


      chiếc Ferrari màu đỏ xuyên qua đồng lúa rộng lớn vào tòa cổ kính biệt thự rồi dừng lại trước cổng.

      Cửa mở ra, Lâm Tư Tư đeo kính râm bước xuống.

      Nữ giúp việc bước lên phía trước:” Tư tư tiểu thư đến đây a! Lão gia theo giang luật sư chơi cờ đâu.”

      “Phải ? Ta nhìn xem.”

      Lâm Tư Tư bước nhanh đến hoa viên, thấy người đàn ông trung niên cùng nam nhân trẻ tuổi mặc tây trang ngồi chơi cờ. cười chạy tới, phen bịt mắt của người đàn ông đó:”Đoán xem con là ai?”

      Người đàn ông trung niên khẽ cười :” Tư tư, nha đầu, như thế nào có thời gian đến xem lão già như ta đây?”

      “Cha đáng ghét!” Tư tư tùng rảnh tay:” Làm sao có thể đoán được là con a?”

      “Cái nha đầu này, lúc con tới ta nghe thấy thanh của con.”

      Lâm Bạc sủng nịch vỗ vỗ tay con , chỉ vào người nam nhân đối diện :” Đây là Giang luật sư, hai người mới trước đây gặp mặt.”

      Lâm Tư Tư liếc mắt nhìn nam nhân cái, chỉ thấy hai hàng lông mày rậm, đôi mắt xếch lên cao, đúng là mười phần giống người cổ. Người này nếu phải mặc tây trang đại, khẳng định người này là người cổ đại.

      “Giang luật sư, chào .”

      nhếch môi cười:” Tư Tư tiểu thư cần khách khí như vậy, cứ gọi tên của tôi, Trục Thủy. Mười mấy năm gặp, Tư Tư tiểu thư là càng ngày càng đẹp.”

      Lâm Bạc cười :” Tư Tư, Trục Thủy là đại luật sư của nước ta, ở thé giới cũng có chút danh tiếng.”

      Tư Tư cười lộ ra lúm đồng tiền như hoa:” Trục Thủy, mong về sau chiếu cố nhiều hơn.”

      dám.” cười :”Nhưng ra tôi cũng muốn thua kém em trai, mong Tư Tư tiểu thư chiếu cố nhiều hơn.”

      ” Em trai?”

      ” Đúng vậy, nó cùng Tư Tư tiểu thư học chung trường với nhau.”

      đừng là Giang Hằng Vũ nha?” Tư Tư cả kinh .

      ” Nguyên lai hai người quen biết, vậy rất tốt.”

      ” Ha ha, Trục Thủy, là hay giỡn, em trai rất thông minh, cần tôi chiếu cố?”

      “Phải ?” Giang Trục Thủy cười :” Tôi biết, ở nhà nó cũng ngoan lắm.”

      Tư tư mắt khẽ chuyển động, thở dài :” ra phải quản giáo em trai mình chút, cậu ta ở trường theo đuổi nữ sinh toàn trường đều biết. Ai cũng có thể nhìn ra được, nữ sinh kia căn bản xứng với cậu ta, diện mạo có, gia giáo cũng có, lại còn trước mọi người khoe khoang, giống như đùa giỡn, ai, ánh mắt của em trai độc đáo.”

      ” Ha ha, ánh mắt của nó độc đáo.” Giang Trục Thủy cười cười:” Tôi khuyên nó.”

      hãy khuyên ta tốt, đừng đừng làm cho bị phá hư đứa giáo phôi.” Tư Tư bộ dáng vô cớ lo lắng, còn an ủi :” Dù sao cậu ta còn trẻ, khó tránh khỏi bị điều gì đó che mắt, suy nghĩ, việc gì cũng có thể làm được.”

      ” Ha ha, Tư Tư tiểu thư quan tâm em trai tôi, tôi là thụ sủng nhược kinh.”

      Lâm Tư Tư vừa lòng nở nụ cười, quay đầu hướng ba ba :”Cha, con có việc muốn với cha.”

      Giang Trục Thủy đứng dậy:” Lão gia, tôi đây cáo từ trước.”

      “Được, lần khác lại đến cùng ta đánh cờ.”

      ” Nhất định.”

      ” Tư Tư, con ra tiễn Trục Thủy .”

      cần làm phiền tiểu thư.” phất phất tay, ra sân vườn.

      Nhìn Giang Trục Thủy dần dần xa, Lâm Bạc cười :” Tư Tư, con cảm thấy Giang Trục Thủy, người này thế nào?”

      “Rất được.”

      “Con thích ta ?”

      Mặt khẽ biến:” Cha, cha là ý gì?”

      “Ha ha, con trưởng thành rồi, cũng nên lo chung thân đại .”

      nhíu mày :”Cha, con muốn với cha chuyện này.”

      ” Như thế nào? Con chọn được người thích hợp?”

      “Cha…… Có người rất tốt bên cạnh cha, chẳng lẽ cha thấy sao? Con tin cha thấy, ấy làm nhiều việc cho nhà ta như vậy, đối con còn tốt hơn hai, cha chẳng lẽ nhìn ra sao?”

      “Người con , là Hạo Thiên?” Lâm Bạc nghiêm túc, nhìn chằm chằm con hỏi:”Con thích cậu ta?”

    4. phankhahan

      phankhahan Active Member

      Bài viết:
      927
      Được thích:
      204
      Chương 23: Đấu võ

      Edit: Mèo


      “Người con , là Hạo Thiên?” Lâm Bạc nghiêm túc, nhìn chằm chằm con hỏi:”Con thích cậu ta?”

      Tư tư mặt đỏ bừng:”Cha, người biết rồi còn hỏi, con từ thích nhất chính là Hạo Thiên .”

      “Vậy nó có thích con ?”

      ” Đương nhiên rồi, ý đối với con tốt như vậy, làm sao có thể thích con được?” vội la lên:” Cha quên? Lúc con mười sáu tuổi, có lần sinh bệnh, ấy ở bên con ngày đêm, còn có mẹ…… Mẹ con lúc lâm chung, cũng là Hạo Thiên ở trong phòng bệnh trụ mấy ngày mấy đêm, cuối cùng đến chính mình cũng mệt đến nhiễm bệnh.”

      Lâm Bạc nhíu mày :” Cha thừa nhận cậu đối với Lâm gia chúng ta thực quan tâm, nhưng là…… con thể gả cho cậu ta được.”

      “Vì sao?” Tư Tư hỏi:” Vì sao con thể gả cho ấy?”

      “Con à, con nghe cha, cha hại con.”

      ” Con nghe! Vì sao con thể cùng Hạo Thiên cùng chỗ? Con thích ấy! Trừ bỏ Hạo Thiên, nam nhân khác con đều cần!”

      ” Con bé này……” Lâm Bạc lắc đầu :” Được rồi, dù sao con còn học, trước việc này vội, về sau hãy tiếp.”

      Lâm Tư Tư cau mày, cam lòng nhưng là cha nếu như vậy, cũng dám truy vấn nữa.

      nghĩ tới thực bị tên tiểu tử Giang Hằng Vũ kia trúng, cha quả nhiên thích cùng Hạo Thiên cùng chỗ!

      con ngày mai trở về, con đêm nay ở lại đây .”

      ” Vâng.” Lâm Tư Tư có tâm , cũng quấn quít lấy cha nữa, xoay người về phòng mình.

      ……

      Tiết San San cùng Tiểu Phỉ xuống xe, Giang Hằng Vũ theo sau xuống , thực tự nhiên liền cầm lấy tay San San:” A!!! Ở bên kia đông vui chưa kìa, qua xem thôi!”

      Tiết San San bỏ tay ra:” Đừng có lợi dụng cơ hội!”

      Tiểu Phỉ ở bên lén cười trộm.

      Ba người vào hội trường, lầu có hoạt động đấu võ, cuối cùng người thắng cuộc được iphone nhãn hiệu hình quả táo đời mới nhất.

      Dưới đài đám đông người vây quanh, đài có hai thanh niên giao đấu, người lại tiếp người, xung quanh liên tiếp những tiếng vỗ tay cùng tiếng gào thét, người thắng cuộc tiếp tục ở lại đài chờ người tiếp theo lên khiêu chiến. đài, cậu nam sinh đội mũ lưỡi trai thắng liên tiếp mấy trận, cứ xem tình hình này, phỏng chừng cậu ta đạt giải quán quân.

      Giang Hằng Vũ bỗng nhiên :” Tiết San San, di động của cậu đâu?”

      “Làm sao?”

      ” Lấy cho tôi xem xem.”

      ” Làm sao?” Vẻ mặt đề phòng.

      “Ánh mắt này của cậu là sao? Tôi phá di động của cậu!” buồn cười cầm lấy cái di động có màu sơn cũ kĩ, lắc đầu : “Cậu rốt cuộc vẫn phải là con a?”

      ” Làm sao vậy?” nhíu mày, có ý tứ gì!

      có gì.” cười cười, bỗng nhiên nhìn hướng lên vũ đài, lấy tay chỉ vào cậu nam sinh đội mũ lưỡi trai, lập tức sử dụng kỹ thuật nhảy siêu việt, sau đó nhảy dựng lên, bước nhảy này cần rất nhiều động tác cầu kĩ thuật cao nhưng đối với là dễ dàng.

      Toàn hội trường náo nhiệt hẳn lên, rất nhiều người đắc ý rung đùi, Tiết San San ngạc nhiên:” Hóa ra đây là đấu võ a, là phấn khích!”

      ” Đúng vậy, Giang Hằng Vũ là lợi hại, người kia xong rồi.” Tiểu Phỉ bộ háo sắc nhìn lên đài.

      Dưới đài ngừng truyền đến tiếng thét chói tai cùng vỗ tay, vang dội hơn cả cậu thanh niên đội mũ lưỡi trai. Quả nhiên quá vài hiệp, cậu đội mũ lưỡi trai liền thua trận, lau tay, cùng Giang Hằng Vũ bắt tay:”Người em, là lợi hại, lúc nào rảnh chúng ta chuyện.” Dứt lời xoay người tiêu sái xuống đài.

      Giang Hằng Vũ nhìn Tiết San San dưới đài, làm dáng bộ chiến thắng.

      Tiết San San sửng sốt, liền ngay lập tức nhìn thấy nhân viên công tác đem phần thưởng giao cho . giơ lên phần thưởng, nhảy xuống vũ đài:” Cho cậu, điện thợi cũ kia mau ném !”

      ” A?” vẻ mặt mờ mịt.

      ” A cái gì mà a?” buồn cười :” Tôi cái iphone này cho cậu!” Dứt lời mạnh mẽ đưa điện thoại di động nhét vào trong tay .

      Nhìn trán đầy mồ hôi, còn có vài phần ẩm ướt mặt, sáng lạn tươi cười làm cho nhất thời hoảng hốt.

      đẹp a!” Tiểu phỉ hâm mộ vuốt ve lớp vỏ bọc bên ngoài,” Đây là iphone đời mới nhất a……”

      Tiết San San thấy thế vội hỏi:” Cậu thích sao? Điện thoại này cho cậu !” (Lady: Chị … chị…, lấy cho em ><)

      ” Như vậy sao được?” Tiểu Phỉ kinh ngạc :” Đây là người ta tặng cho cậu mà?”

      Tiết San San nhìn nhìn Giang Hằng Vũ:” Làm sao bây giờ? Tiểu Phỉ cũng thực thích cái này, ha ha, cậu đưa điện thoại này cho ấy chứ.”

      nhìn , mặt ngừng lại tươi cười:” Cậu thích sao?”

      phải. Chính là…… Tiểu Phỉ giống như so với tôi lại càng thích hơn……”

      ” Tốt.” đánh gãy lời , cầm điện thoại di động đưa đến trước mặt Tiểu Phỉ:” Tặng cho cậu này, mỹ nữ.”

      ” A!” Tiểu Phỉ thụ sủng nhược kinh, tiếp nhận di động:” ư? đem cái này tặng cho tớ?”

      ” Đúng vậy.”

      ” Cám ơn…… Tớ rất vui……”

      Tiết San San ngẩng đầu nhìn Giang Hằng Vũ, tức giận sao? Vì sao ràng cười, nhưng lại cảm thấy tức giận?

      làm sai sao? Kỳ kia chẳng qua là cái di động mà thôi, dễ dàng lấy được, có thể tùy tiện đưa cho bất luận kẻ nào. đưa cho , có lẽ chính là tỏ vẻ thân thiết, nhưng là lại cự tuyệt.

    5. phankhahan

      phankhahan Active Member

      Bài viết:
      927
      Được thích:
      204
      Chương 24. A!

      Edit: Lady


      Ban đêm, San San mất ngủ.

      Có lẽ là rất nhàn nhã, qua phía sau còn có quán ăn đêm. Có lẽ trời sinh chính là số mệnh vất vả, quá thanh nhàn lại làm cho cảm thấy quen. ( Lady: Chị này có xu hướng tự ngược…)

      miên man suy nghĩ, bỗng nhiên cảm thấy chính mình giống như làm tổn thương Giang Hằng Vũ.

      Nhưng cái loại công tử như , cả ngày vô ưu vô lo, tựa hồ cái gì cũng để ở trong lòng, hẳn là vì chuyện như vậy mà phiền não?

      giống như đứa bé, cái gì theo đuổi , chẳng qua là nhất thời nổi hứng thôi, cho đến khi chán rồi, chừng dây dưa cùng nữa.

      bỗng nhiên cảm thấy phiền lòng, ra trường học, đầu đường ngọn đèn lóe ra, ngồi ở ghế vệ đường, nhìn các dãy nhà cao tầng xa xa, nhà nhà đều đèn đuốc sáng trưng.

      Nhà nhà đều đén đuốc sáng trưng, nhưng có nhà của .

      nhớ tới tám năm trước, lần đầu tiên chân chính bước vào nhà.

      Lúc ấy cha nuôi mua cho quần áo mới, còn có túi sách cùng với đồ chơi, vừa vào cửa, lại bị hùng hổ chặn ở cửa, cho vào.

      Cha nuôi dụ dỗ ngọt kia, ấy mới bằng lòng tránh ra, sau đó người phụ nữ mặc áo ngủ cùng với mặt nạ chạy ra từ trong phòng hung hăng trừng mắt nhìn , rồi xoay người về phòng ngủ. ( Lady: 2 mẹ con nhà này ngộ ghê)

      Từ đó về sau, kia trở thành em của , người phụ nữ hung dữ kia trở thành mẹ nuôi của .

      Nhưng chưa bao giờ dám gọi bà ta là mẹ, chỉ kêu bà ta là thím. ( bản gốc là a di)

      Em hòa nhã hơn hai tuổi, thường xuyên cho chút đồ dùng, bút máy cùng đồ chơi, thậm chí quần áo cũng cho . Người em này trời sinh rất thích đoạt lấy. Bất quá cũng để ý, có gia đình, thỏa mãn lắm rồi.

      Ít nhất cha đối rất tốt.

      Nhớ tới thời gian ba năm hạnh phúc kia, lại nhịn được nước mắt rơi.

      Ngẩng đầu lên, làm cho nước mắt lưu trở về. Người giống như , nên có rơi nước mắt, cũng tin tưởng nước mắt.

      Gió đêm thổi, đứng lên, bỗng nhiên có cái gì đó rớt xuống đất. vừa thấy, đúng là chiếc cúc áo kia, biết khi nào lại ở trong túi của . ( đố ai biết chiếc cúc này là của ai )

      Chiếc cúa áo rớt xuồng giữa đường, theo bản năng chạy lại nhặt, lúc xoay người, bỗng nhiên trước mắt cảm thấy chói mắt, chiếc xe hơi hướng chạy đến.

      ” A!” Hét lên tiếng, té ngã mặt đất.

      Cứ tưởng rằng xe chạm vào nhưng may mắn người tài xế kịp thời đánh tay lái, nên có vấn đề gì nghiệm trọng.

      người đàn ông tóc bù xù xuống xe, nổi giận đùng đùng hướng tới:” Uy! đường thế nào vậy? Vì sao lại dụng vào xe của tôi?”

      San San có nhiều chỗ bị thương, cánh tay cũng có nhiều chỗ bị trầy da, nhưng là đột nhiên chạy đến đường cái trung ương, là chính mình đúng. Vì thế vội khiêm tốn trả lời:” Thực xin lỗi, tôi phải cố ý……”

      phải cố ý?”

      Người đàn ông càng thêm tức giận:” phải cố ý? lại hại xe của tôi, câu cố ý là xong sao?”

      ” Tôi…… Tôi bồi thường phí sửa xe” cắn cắn môi, đầu gối máu cúng ngừng chảy ra.

      Người đàn ông kia sửng sốt chút, nhìn chân bị thương, rống lên:” Tôi như thế nào lại may như vậy! Vừa về nước lại gặp tình này……”

      tới nhìn :” Uy! có thể hay đứng lên a?”

      “Vâng…… Có thể……” thử đứng lên, đầu lại trận choáng váng , thân mình lung lay sắp ngã.

      bước lên phía trước từng bước đỡ .

      “A…… Thực xin lỗi, tôi bồi thường cho ……” suy yếu xong, liền té xỉu ở vai .

      sửng sốt, lập tức cắn răng :” là kiếp trước thiếu nợ hay sao! là chuyện hay ho……”

      Giúp đỡ chuẩn bị lên xe, bỗng nhiên thoáng nhìn lên cúc áo hoa mai bị rớt kia. lại sửng sốt, xoay người nhặt lên, lại nhìn người con trong lòng, mặt ra thần sắc bất khả tư nghị ( biết suy nghĩ gì)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :