1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu - Khinh Mặc Vũ (109/1043)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      mimiku: ta nghĩ phải là A Vũ nhé, ta nhớ A Vũ mặc bộ màu đỏ, còn Vân Thương nhìn người mặc bộ màu lam a. http://***************.com/images/smilies/icon_biggrin.gif

      Đời Lữ Khách: lịch post 1c/ngày (có thể hơn) từ thứ 2 đến thứu bảy nhé nàng hihi :love2:


      Chương 81: Thông qua cuộc thi

      Edit: Đinh Lam

      " có ăn, có nhìn, thực nhàm chán." Mộc Mộc ai thán tiếng

      "Rộp rộp" !!

      "Đợi chút nữa cho ngươi ăn nhé, ngoan đừng kêu nữa". Mộc Mộc vừa xoa xoa bụng vừa lẩm bẩm .

      Ánh mặt trời ôn hòa, vạn dặm mây, người trong trường thi bị quét sạch hơn nữa, mãi đến khi

      708, 709, 710, 711, 712.

      Nhóm người Phượng Thiên Vũ bước lên, tiến vào cuộc thi khảo hạch.

      Khảo hạch là vị lão sư, mang theo chút ngạo khí, cất giọng : "Năm người các ngươi chỉ cần đưa tay lên tảng đá kia, tảng đá phát sáng các ngươi được thông qua!

      Phượng Thiên Vũ nhìn cái, thêm cái gì, trực tiếp tới.

      Đưa tay, đặt lên tảng đá!

      cái, tảng đá sáng lên.

      "Thông qua." Lão sư xong, tay cầm khối huy chương đưa cho Phượng Thiên Vũ, tiếp tục căn dặn: "Buổi trưa ngày mai đến đây tập trung để tiến vào Đế Hoàng Thành, nếu ngươi đến muộn, liền bị loại khỏi danh sách!"

      "Ừ." Phượng Thiên Vũ gật đầu mạnh, tỏ vẻ nàng nhớ kỹ!

      Khảo thí xong, là buổi trưa.

      "A Vũ, chúng ta ăn chút gì được , đói bụng a!" Mộc Mộc lôi kéo quần áo Phượng Thiên Vũ như hài tử đung đưa làm nũng.

      "Được." Vừa vặn Phượng Thiên Vũ nhìn thấy phía trước có quán cơm liền tiến lên.

      . . . .

      "Mộc Mộc tỷ, tỷ ăn từ từ thôi, sợ bị nghẹn sao?" Thanh Ngư nhìn Mộc Mộc ăn cơm như hổ đói, khỏi lắc đầu !

      "Nàng là như vậy đó, cần phải để ý đến nàng đâu, chúng ta cũng mau ăn !" Mộc Thương xong, tay cầm đôi đũa vươn ra chuẩn bị gắp lấy miếng đậu hũ.

      Mộc Mộc liền nhanh tay, cướp lấy miếng đậu hũ từ trong đũa của Mộc Thương.

      Mộc Thương im lặng, mẹ kiếp, miếng đậu hũ cũng cướp?

      Ban đêm, ánh trăng vương vấn cửa số.

      hắc sắc hoa bào nam tử xuất trong phòng, đầu tóc bạc diêm dúa lẳng lơ đến quỷ dị, đôi mắt tím khiếp đảm tâm hồn, mị hoặc đến tận cùng.

      Đế Dạ Hiên nhìn thiên hạ ngủ say giường, nhàng đưa tay chạm vào mặt nàng!

      muốn nàng, rất muốn!

      Xa nhau chỉ mới ngày, Ma giới mênh mông nhu hòa dưới ánh trăng màu tím, đẹp như nàng công chúa ngủ say, nhưng cũng bằng cái mỉm cười của nàng .

      Đế Dạ Hiên đứng nhìn hồi lâu, nhìn nhân nhi vẫn chìm trong mộng đẹp, nha đầu, nàng yên tâm ngủ ngon nhớ mơ về ta nhé!

      "Hồng ."

      Đế Dạ Hiên gọi tiếng, như sợ ảnh hưởng đến giấc mộng của thiên hạ!

      "Đế Quân." Trong khí truyền đến giọng dị của Hồng , nhưng trông thấy bóng dáng.

      " thôi." Đế Dạ Hiên luyến tiếc liếc nhìn người giường, đảo mắt biến mất khỏi phòng, cỗ hơi thở che giấu trong khong khí cũng tiêu tan.

      Cảm nhận được người , Phượng Thiên Vũ mở mắt, nhìn gian phòng.

      Người vừa rồi chính là Dạ Hiên?

      Tóc bạc, Đế Quân?

      Xem ra, Dạ Hiên, chàng có rất nhiều bí mật đó!

      . .

      Ngày hôm sau, đúng giờ, nhóm người Phượng Thiên Vũ đến hội trường, bay giờ hội trường chỉ hơn trăm người, so sánh với ngày hôm qua khác nhau trời vực.

      "Hôm nay chúng ta tiến vào học viện Đế Hoàng, vẫn còn cuộc khảo hạch chờ các ngươi ở phía trước, thông qua được cuộc khảo hạch chính thức được bước chân vào học tập trong học viện Đế Hoàng, nếu như qua được các ngươi bị đuổi về, nghe chưa?"

      đài, lão sư khí thế hùng hồn cất giọng , hài lòng nhìn những người ở phía dưới, mỉm cười, so với năm trước tốt hơn rất nhiều a!

      "Nghe ràng." Những người phía dưới hẹn mà cùng nhau trả lời, nhìn thoáng qua cũng đủ biết mọi ngươi hưng phấn như thế nào a, Đế Hoàng Thành, người nào mà mơ ước bước chân vào, hôm nay bọn làm được, làm sao lại kích động!

      "Tốt lắm, tại theo chúng ta tiến vào học viện Đế Hoàng."

      Lão sư vừa xong, xuất ra khối ngọc hình tròn bay đến giữa hội trường , giống như là cánh cửa, ngay sau đó đường ánh sáng màu lam xuất trung.

      Mọi người nhìn qua, khỏi ngạc nhiên, nghĩ tới giữa trung lại có con đường, màu lam, xinh đẹp a!

      Phượng Thiên Vũ nhìn đạo ánh sáng màu lam kia, trong đầu truyền đến loạt hình ảnh hỗn loạn.

      Nữ tử ngồi cành cây, nhìn Đế Hoàng Thành lơ lửng trung, lông mày khẽ nhíu, quay đầu nhìn về phía nam tử: "Hoàng, về sau có người muốn lên cũng được, bằng chúng ta giúp họ làm con đường nhé!"

      "Được, Tuyết Nhi muốn làm con đường màu gì?" Nam tử cưng chiều sờ đầu nữ tử, thanh mê hoặc thế nhân khẽ cất lên.

      "Màu lam, cùng với bầu trời luôn nhé."

      "Được, màu lam!"

      Cái trán Phượng Thiên Vũ đổ mồ hôi, chỉ là vì đeo mặt nạ nên bị ai phát , con đường này, sao lại quen thuộc như thế, đúng rồi ở đó có cây song sinh, đến lúc đó nàng có thể xác nhận được rồi!

      Tất cả mọi người lên rồi, Phượng Thiên Vũ cũng muốn suy nghĩ nhiều nữa, chậm rãi bước lên!

      Con đường màu lam, uốn lượn dập dìu, mắt nhìn thấy được cuối đường, đoàn người trùng trùng điệp điệp tiêu sái bước , các vị lão sư bên!

      Phượng Thiên Vũ nhìn con đường phía trước, cái trán xuất hắc tuyến, có đường tắc , hết lần này tới lần khác đều con đường này!

      Phượng Thiên Vũ giật mình, đường tắt, nàng làm sao biết có đường tắt?

      Chẳng lẽ, là có quan hệ với nàng?

      thêm hồi, toà thành lơ lửng trung xuất trước tầm mắt của mọi người!

      là thành, nhưng lại có thể so sánh với quốc gia!

      Quả nhiên là giống bình thường!

      Từng người vào tòa thành, hưng phấn cùng nhiệt huyết lộ từng người.

      Khi Phượng Thiên Vũ tiến vào thành lại phát đạo kết giớ rất yếu, là yếu nhưng vẫn có thể ngăn cản được công kích của người có linh lực cường đại.

      đến Đế Hoàng Thành, trực tiếp tiến nhập vào học viện Đế Hoàng.

      Hội trường học viện, hai gã Phủ chủ đứng ở đài, nhìn những người mới tiến vào cất giọng : "Hôm nay các ngươi đều mệt mỏi, nghỉ ngơi sớm chút, ngày mai tân sinh tiến vào Thiên Hoàng Điện để tiến hành huấn luyện, Thiên Hoàng Điện có mười tầng, mỗi tầng đều có các Ma thú cường đại, các ngươi có thể lập tổ đội, cũng có thể đơn phương chiến đấu, sống bước ra ngoài chính thức trở thành đệ tử của học viện Đế Hoàng, nếu chết đều quan hệ đến chúng ta, ai dám tham gia, bước ra ngoài, trở về!"

      Phượng Thiên Vũ mặt mày hớn hở, đây chính là khảo hạch khó nhất đây sao, nàng biết ngay mà làm sao dễ dàng để viên đá phát sáng là có thể bước chân vào Đế Hoàng Thành được!

      Thiên Hoàng Điện, Ma thú?

      Hai cái này nàng đều rất hứng thú, làm sao có thể !

      Người bước ra ngoài cũng có, lưu lại cũng có

      Trong đám người lưu lại, Vân Ế, Vân Thương, Thanh Loan đứng chung chỗ.

      "Thái tử điện hạ, chừng lần này có thể tìm được tiểu công chúa rồi!"

      Vân Ế cao hứng , trong lòng phen muốn bái cúng Đế Dạ Hiên, hổ là Quốc Sư, Thiên Hoàng Điện, Quốc Sư cũng biết như thế a, có thể tìm được tiểu công chúa rồi!

      Chương 82: Tiến vào Thiên Hoàng Điện

      Edit: Đinh Lam

      "Chỉ mong." Vân Thương phun ra hai chữ, nhiều năm như vậy, bất kể chỗ nào có tin tức của tiểu muội, đều lập tức chạy đến, chỉ mong có thể tìm được tiểu muội!

      "Vân Thương, cần lo lắng, nhất định là tìm được thôi, phải Vân Ế Quốc Sư Đông Dạ quốc rất lợi hại hay sao, như vậy, khẳng định sai được đâu!" Thanh Loan an ủi, Quốc Sư Đông Dạ quốc?

      lợi hại như vậy sao?

      "Ừ."

      Vân Ế hờ hững đáp, biết suy nghĩ gì!

      Trong nội viện, Phủ chủ cùng với các vị lão sư thu xếp xong mọi chuyện, những người lưu lại đều được bố trí phòng nghĩ ngơi, sáng sớm ngày mai tập hợp bước vào Thiên Hoàng Điện, những người rời , cũng bố trí người đưa họ trở về!

      lại, Phượng Thiên Vũ cũng thấy được viện trưởng của cái học viện Đế Hoàng này.

      dạo xung quanh, Vân Ế trông thấy Mạc Sầu, rất nhanh đến: "Mạc Sầu."

      Mạc Sầu vốn là người rất trung thực, trông thấy chủ tử trước kia của mình, cung kính đáp: "Công tử."

      "Vân công tử, người trở lại!"

      "Thanh Ngư, các ngươi tiến bộ ít, linh lực tăng lên vô cùng nhanh." Vân Ế tươi cười , cảm nhận rất ràng linh lực của Thanh Ngư cùng Mạc Sầu tiến bộ lên rất nhiều!

      "Phượng nương, vì sao ngươi phải đeo mặt nạ?" Vân Ế khó hiểu, chẳng lẽ là sợ trêu hoa ghẹo nguyệt?

      Mộc Mộc liếc mắt nhìn , thản nhiên : "Phòng sắc lang."

      Vân Thương: ". ."

      Vân Thương tới, Thanh Loan thấy vậy cũng theo!

      Thanh Ngư quay người, vừa vặn đối mặt với Vân Thương!

      Vân Thương khiếp sợ, là nàng, chính là nữ tử ngày đó?

      Vân Thương kích động nắm lấy tay Thanh Ngư, nghiêm nghị hỏi: "Ngươi là ai?"

      Thanh Ngư bị nắm rất đau, thể thoát ra được, đành phải trả lời: "Công tử, ta là Thanh Ngư, ngươi làm ta đau quá."

      "Vân Thương, ngươi làm sao vậy?" Vân Ế khó hiểu, tiến lên phía trước, kéo tay Vân Thương.

      Phượng Thiên Vũ cũng thêm gì, đứng ở bên!

      Vân Thương?

      Thái tử Vân Thương quốc, nhìn phản ứng của , xem ra Thanh Ngư có thể chính là muội muội của , thứ Phượng Thiên Vũ hiểu chính là, Thanh Ngư làm sao từ Vân Thương quốc đến Đông Dạ quốc, ràng còn có Nhật Viêm quốc nữa.!

      "Vân Ế, nàng là người nào?" Vân Thương nhìn Vân Ế, muốn biết nữ tử trước mặt là ai!

      "Nàng là bằng hữu của Phượng nương." Vân Ế hiểu vì sao Thái Tử lại kích động như vậy.

      Thanh Loan sớm thấy Phượng Thiên Vũ, chẳng qua là Vân Thương quá mức kỳ quái, nàng cũng có hỏi qua.

      Cất bước, Thanh Loan về phía Phượng Thiên Vũ, : "Phượng nương, có thể cho chúng ta biết nàng là bằng hữu như thế nào với nương được ?"

      Phượng Thiên Vũ mỉm cười: "Từ khi nàng ba tuổi ở chung với ta, chính là bằng hữu cùng nhau lớn lên."

      câu rất khôn khéo, bằng hữu cùng nhau lớn lên, chính là cho bọn họ biết Thanh Ngư của nàng chính là người của Đông Dạ quốc, nhưng mà chuyện lúc ba tuổi ….?

      Vân Thương nhìn nữ tử trước mặt, phải là người ngu, những lời này của nàng rất có ý tứ, đồng thời cũng cho biết chuyện lúc Thanh Ngư ba tuổi phải là nàng biết!

      Hai mắt Vân Thương trầm, giống, rất giống mẫu hậu!

      Người của Đông Dạ quốc sao?

      Nhưng mà, tiểu muội coi như là bị người ta bắt cũng có khả năng từ Nhật Viêm quốc đến Đông Dạ quốc được!

      "Thanh Loan, Vân Ế, rời !"

      Nhìn người dần dần xa, Thanh Ngư cảm thấy ngực mình từng trận đau đớn, ôm ngực, nàng biết vì sao lại đau như vậy, người kia, tại sao lại hỏi nàng là ai?

      "Thanh Ngư, muội sao chứ?"

      Mộc Mộc nhìn Thanh Ngư ôm ngực, lo lắng hỏi, chẳng lẽ lúc này nam nhân kia thầm thương Thanh Ngư?

      "Nàng có việc gì, chỉ là tâm linh cảm ứng mà thôi."

      Phượng Thiên Vũ xoay người, bước : " thôi, sáng mai còn phải tiến vào Thiên Hoàng Điện!"

      Vân Thương có xác nhận thân phận của Thanh Ngư, chắc hẳn ngày mai cùng chỗ với bọn họ, đến lúc đó rất là náo nhiệt đây!

      Trong hội trường, hai người đứng thẳng, gió thổi qua, áo bào phiêu động!

      Thánh Nhiêu nhìn về phía nam tử bên cạnh, sờ sờ bộ ria mép, cười : "Băng lãnh vô tình Đế Quân Ma giới động tâm thôi, đến lúc động tâm phải khiến người ta kinh hãi, theo đến tận đây a!"

      Đế Dạ Hiên nhìn cái, khóe miệng khẽ nhếch: "Thánh Nhiêu, ngươi già rồi mà vẫn đứng đắn?"

      Thánh Nhiêu, viện trưởng Tuyết Viện Đế hoàng, người nào biết là ai, từ nơi nào đến, Thần Hoàng cùng Tuyết Cơ sau khi biến mất, dấu ở Đế Hoàng Thành, bắt đầu thành lập Học Viện, chiêu ngộ nhân tài!

      "Thánh Nhiêu, ta vẫn luôn rất ngạc nhiên, tại sao ngươi vẫn luôn chờ đợi như vậy?"

      Đế Dạ Hiên mù mịt luôn rồi, từ khi sinh ra cho đến mười năm sau liền nhận thức Thánh Nhiêu, nghìn năm trôi qua, vẫn luôn thấy ở đây chờ đợi người!

      "Ha ha, ngày nào đó, nàng trở lại!" Thánh Nhiêu tiếp tục : "Dạ Hiên, câu cá với ta ? Thuận tiện giới thiệu cho ta chút về nha đầu của ngươi , cho ta giải sầu luôn?"

      Đế Dạ Hiên bất đắc dĩ, quay người đến Thiên Hải.

      Nhìn bóng lưng của Đế Dạ Hiên, Thánh Nhiêu thở dài hồi, Thần Hoàng, ngươi cũng biết, ta đợi ai, là người mà ngươi luôn thương!

      ... ...

      Sáng sớm ngày hôm sau, nhóm người Phượng Thiên Vũ có mặt tại quảng trường, quả nhiên, Vân Thương, Vân Ế, Thanh Loan đều theo nhóm bọn họ!

      Mộc Mộc nhìn ba người, tức giận hỏi: "Các ngươi làm gì vậy?"

      "Tổ đội." Lạnh băng phun ra hai chữ, Mộc Mộc tức giận muốn đánh người, nhìn núi băng Vân Thương, hét lên: "Ngươi nhiều thêm chữ chết sao?"

      Tổ đội, tổ cái rắm, Thanh Ngư là cấp thấp Linh Tôn, Mạc Sầu là trung cấp, nàng là cao cấp, Mộc Thương có năng lực điều khiển cây cỏ, vừa thủ vừa tấn cống, A Vũ càng mạnh hơn nữa, còn chỗ nào phải cần bọn họ nữa... !

      Phượng Thiên Vũ gì, thêm ba người có linh lực cao là điều hề xấu!

      Tập hợp chỗ, lão sư thông báo cho bọn họ biết chỉ cần tiến vào tầng thứ năm của Thiên Hoàng Điện là được, bất kể dược liệu hay ma thú bên trong nếu ngươi đạt được nó là của ngươi!

      Sau hồi thông báo, tất cả mọi người bắt đầu tiến vào Thiên Hoàng Điện.

      khoảng chừng khắc, tòa tháp như cung điện ra trước mắt, mọi người khỏi nghi ngờ, tòa tháp kia có cái gì tốt đẹp để rèn luyện sao?

      Nhìn lướt qua cũng thấy dễ dàng rồi.

      Các vị lão sư lắc đầu ngao ngán, các tân sinh bây giờ đúng là càng ngày càng tự đại rồi, Thiên Hoàng Điện, mỗi tầng lại càng khủng khiếp hơn, mỗi tầng đều biến hóa khôn lường, ngoại trừ viện trưởng ra, chưa ai có thể vượt qua tầng thứ chín, tầng thứ mười, chỉ sợ viện trưởng cũng chưa thể vượt qua... !

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 83: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 1

      Edit: Đinh Lam
      " tại, các ngươi mang theo chiếc nhẫn kia vào, vào trong đó, nếu gặp phải nguy hiểm thể ứng phó được, chiếc nhẫn này cứu các ngươi mạng, đem các ngươi an toàn ra ngoài." vị lão sư xong, lập tức có người đem nhẫn phát cho mọi người!

      Nhận được nhẫn, tất cả mọi người bắt đầu tiến vào, từng đội từng tổ bắt đầu hình thành, có số ít người vẫn mình.

      Nhóm người Phượng Thiên Vũ bắt đầu bước chân vào tầng thứ nhất.

      Sau khi vào, từng trận gió rét thổi tới, bông tuyết bay xuống, mảnh tuyết trắng xóa.

      thế giới băng tuyết!

      "A Vũ, đây là tình huống gì vậy?"

      Mộc Mộc nhìn những bông tuyết bay xuống, khóe miệng co rút, bên ngoài ánh nắng chan hòa như vậy, nơi đây lại biến thành băng thiên tuyết địa( trời băng đất tuyết)!

      " biết, thôi!"

      Nàng cũng xác định được đây là tình huống gì, lại có biện pháp câu thông được với Ảnh nhi, Ảnh nhi gần như trong tình trạng ngủ say, Viêm ngày độ kiếp sắp đến rồi, cho nên mới phải ngủ say dự trự lực lượng, đối phó với Tử Lôi Kiếp!

      Khuôn mặt Phượng Thiên Vũ tối sầm lại, nàng thế cứ ỷ lại Ảnh nhi được, xem ra sau này nàng cần phải đọc nhiều sách hơn nữa, triệt triệt để để hiểu được tất cả mọi chuyện!

      "A Vũ, bên kia có trái cây."

      Mọi người nhìn qua, có a?

      "Mộc Mộc tỷ, chỗ đó nào có trái cây?" Thanh Ngư nghi ngờ hỏi, bọn cái gì cũng thấy a?

      Mộc Mộc hít mũi cái, nàng là kẻ tham ăn, kẻ tham ăn đối với thức ăn đặc biệt mẫn cảm!

      đến đằng sau Tuyết Sơn, Mộc Mộc nhìn cây đại thụ những trái cây màu đỏ rực, xoay người, cười : "Nhìn, ta mà, các ngươi còn tin!"

      "Hưu... hưu!"

      Thanh Ngư lắp bắp : "Mộc Mộc tỷ, tỷ... phải mau qua đây...tới đây nhanh lên?"

      Thanh Loan hung hăng vẫy vẫy tay, ý bảo nàng hãy trước , Vân Ế cùng Mạc Sầu vẻ mặt táo bón, Vân Thương cùng Mộc Thương cảm giác, mặt lạnh!

      Mộc Mộc còn biết chuyện gì xảy ra, bị Hồng Lăng của Phượng Thiên Vũ cuốn lấy!

      Đứng vững lại thân thể, Mộc Mộc nhìn hàng vạn con chuột khẽ cười : “Ta có thể ngất ?"

      Mọi người: "... Khinh bỉ!"

      "A Vũ, làm sao bây giờ?" Mộc Mộc giả khóc, nàng cũng muốn bị con chuột ăn thịt a!

      "Chạy!"

      Mọi người nghe vậy đều chạy nhanh, cái này phải là chạy trốn, mà là số lượng quân địch quá nhiều a!

      Mộc Mộc quay đầu lại, vẫn trông thấy đám chuột chạy theo đuổi giết, cất tiếng hỏi: "Sao lại như vậy? đất tuyết làm sao lại có chuột?"

      Vân Ế nghe vậy, vừa chạy vừa giải thích: "Nếu sai, theo ghi chép sách đây chính là nơi sinh sống của bọn chuột tuyết, chúng nó sinh tồn chủ yếu phần đất tuyết, số lượng cực nhiều, thích nhất là ăn thịt”.

      "Còn hỏi cái rắm, chạy nhanh lên!" Mộc Thương nhìn thoáng qua Mộc Mộc, trong nháy mắt di động, đến bên cạnh Phượng Thiên Vũ!

      Phượng Thiên Vũ khó chịu, cứ tiếp tục như vậy phải là kế sách hay, quân địch cứ đuổi theo như thế này, bọn cũng thể cứ mãi chạy được, tiếp tục như vậy, được, chính là phải dừng lại, nghĩ cách tiêu diệt bọn nó!

      "Các ngươi trước, ta cản phía sau!" Phượng Thiên Vũ bước chân ngưng lại, nàng nghĩ ra rồi, có thể dùng lửa.

      Mọi người tuy rằng biết nàng muốn làm gì, nhưng vẫn nhanh chóng chạy lên phía trước!

      Nhìn bọn chuột tuyết theo sát phía sau, từ trong tay Phượng Thiên Vũ xuất ra đoàn hỏa diễm, hỏa diễm bay về phía bọn chuột tuyết!

      Vốn cho rằng bọn nó sợ lửa, ai ngờ rằng, những con chuột đầu bắt đầu chuyển động, thân bọn nó xuất lớp hàn băng bảo vệ, ngăn cách hoàn toàn với đòa hỏa diễm!

      "Cái này cũng làm được sao?"

      Vân Ế vừa nhìn thấy, thể tin nổi!

      Phượng Thiên Vũ thấy tình hình ổn, bọn chuột này sợ lửa, ném nhiều hỏa cầu hơn nữa cũng có tác dụng, còn lãng phí linh lực!

      Nhảy lùi về sau mấy bước, Phượng Thiên Vũ đuổi theo nhóm người trước mặt, : "Hỏa diễm có tác dụng, chúng ta chạy thôi."

      Vì vậy đoàn người lại bắt đầu bi kịch... !

      Chạy qua hai ngọn núi, bọn chuột tuyết vẫn lì lợm theo sát phía sau!

      "A Vũ, đây là dòng sông bị đóng băng?" Mộc Mộc nhìn dòng sông đóng băng như mảng gương lớn rồi cất giọng !

      "Quản nó làm cái gì, thôi!" Mộc Thương xong, Mạc Sầu bước chân lên, rắc rắc, mặt hồ nứt ra rồi!

      Mạc Sầu cúi đầu ngượng ngùng, : "Thực xin lỗi, ta cố ý."

      " có việc gì, thôi!"

      Vân Ế vỗ vỗ bả vai Mạc Sầu tới an ủi!

      Qua sông, Phượng Thiên Vũ chuẩn bị rời , lại đột nhiên nhớ tới lúc Mạc Sầu đạp nát tảng băng, bọn chuột đều lách qua đoạn đó mới tiếp tục truy đuổi.

      Chẳng lẽ bọn nó sợ lửa, lại sợ nước?

      Ý tưởng vừa sinh ra, Phượng Thiên Vũ thử dùng linh lực đánh vào những con chuột tuyết chạy mặt hồ, quả nhiên, những con chuột kia kêu lên chi…chi!

      Sau đó bọn nó sợ hãi lui về phía sau!

      Mấy người vừa trông thấy vậy, nhanh chóng sử dụng linh lực phá tan mặt hồ, dòng sông ra, những con chuột kịp chạy về, rớt xuống sông!

      Dòng sông xuất , có cách nào qua sông, bọn chuột tuyết đánh phải đứng bên kia nhìn sang!

      Phượng Thiên Vũ biết những con chuột tuyết này ra từ trong cây đại thụ kia, sống trong tuyết lại sợ nước, đúng là hiếm thấy rồi!

      Nhóm người thêm nửa canh giờ, cũng có thấy thêm cái con đường nào nữa!

      Mộc Mộc dựa thân vào khối tấm đá: "A Vũ, sao mãi tìm thấy con đường vậy?"

      Phượng Thiên Vũ đứng ở bên, mắt phượng đảo quanh tấm bia đá, trong thấy hai chữ khắc tấm bia đá, môi mỏng khẽ nhích.

      "Chính là nơi ngươi dựa vào đó!"

      Mộc Mộc nghe vậy, nghiêng tai nhìn qua, quả nhiên bia đá có khắc hai chữ "Thông đạo", mừng đến phát khóc, trời ơi cuối cùng cũng tìm được rồi!

      Mộc Thương bó tay lâu rồi!

      Phượng Thiên Vũ cẩn thận quan sát, biết làm cách nào để mở được khối bia đá này.

      Thanh Loan mỉm cười: "Đá nó là được rồi."

      Mọi người tin liếc nhìn Thanh Loan, Mộc Mộc liền dùng hành động để chứng minh, cước đá bay, phiến đá ảm đạm bỗng nhiên lóe lên hồi ánh sáng, cánh cửa màu đen xuất , Phượng Thiên Vũ thêm lời nào, dẫn đầu bước vào, mấy người đằng sau cũng theo bước đằng sau, vừa khi nhóm người bọn họ vào trong, cánh cửa liền biến mất, ánh sáng vụt tắt phiến trở lại như ban đầu!

      Bước lên tầng thứ hai, mọi người lại bó tay, vừa lúc này còn là băng thiên tuyết địa, hàn khí bức người, vừa bước vào tầng thứ hai, quả nhiên là muốn khảo thí thân xác của con người a... !

      Có khi chỉ cần để trứng gà ở đây, lập tức có món trứng luột rồi nha!

      Im lặng là vàng, phải nhanh chóng tìm thông đạo, tầng thứ hai tuyệt đối dễ dàng như tầng .

      Khí nóng bốc lên, mọi người phải dùng linh lực để bảo vệ nhưng mồ hôi vẫn ngừng tuôn ra, Thanh Loan nhìn về phía Vân Ế, cất tiếng hỏi: "Vân Ế, sao lại nóng như vậy chứ?"

      Vân Ế im lặng, sau đó mới trả lời: "Ngươi đem băng châu quăng ra chẳng phải biết sao!"

      ******************************************(nơi này vì quá nhiều từ nên bị xóa bỏ*****************************************************************************************************************************************************

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 84: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 2

      Edit: Đinh Lam

      Thanh Loan gượng cười hai tiếng, im lặng chuyện!

      Phượng Thiên Vũ nhìn Hoàng liệm trong tay, hiểu ý mỉm cười, nàng cảm thấy nóng, là Dạ Hiên chuẩn bị hết cho nàng!

      Đột nhiên, mắt ánh Phượng Thiên Vũ trở nên bén nhọn nhìn về bốn phía!

      " ra!"

      Vân Thương khẽ giật mình, nhạy cảm, khi nàng mới phát ra được!

      Cửu Đầu Điểu cực lớn xuất d~i~e~n d~a~n l~e q~u~y d~o~n trong tầm mắt của mọi người, toàn thân đều là hỏa diễm ngùn ngụt, chín cái đầu nhìn chằm chằm vào nhóm người Phượng Thiên Vũ!

      "Kim Ô?" Mộc Mộc thấp giọng : " phải bị bắn chết rồi sao?"

      " biết, rất có thể bọn họ đều là truyền thuyết!" Phượng Thiên Vũ cũng nghĩ tới ở đây lại xuất kim Ô, phải biết rằng lực công kích của Kim Ô giống như bình thường!

      "Viêm, ra!" Phượng Thiên Vũ triệu hồi Hỏa Kỳ Lân, phải biết rằng Kim Ô phải dạng dễ trêu đùa đâu!

      Hỏa Kỳ Lân vừa bước ra, độ nóng lại càng tăng lên.

      "Cửu Đầu Điểu, đây là chủ nhân của bản tôn, ngươi được đụng vào, còn mau rời !"

      Vân Thương cùng Vân Ế kinh ngạc nhìn về phía Phượng Thiên Vũ, nữ nhân này đến cùng là người như thế nào a, trung cấp Linh Tông lại có Siêu Thần Thú?

      Cửu Đầu Điểu thể mở miệng chuyện, chín cái đầu hiên ngang cao ngạo, lắc lắc cái đầu, đau đầu a, thanh gì mà khó nghe muốn chết!

      Hai mắt Phượng Thiên Vũ tối lại, nghiêm nghị : " cuồng vọng, để ta nhìn xem ngươi có bản lĩnh như vậy !"

      Ngay sau đó trong tay xuất d*i*e*n d*a*n l*e q*u*y d*o*n thanh cung, đem linh lực ngưng tụ thành mũi tên, đặt ở cung, nhắm ngay trong số chín cái đầu, thả tay, mũi tên bay vút ra ngoài! !

      "Thanh Ngư, A Vũ có thể hiểu nó cái gì sao?"

      Mộc Mộc nhìn Phượng Thiên Vũ công kích Kim Ô liền cất giọng hỏi, chỉ thấy Kim Ô lắc lắc cái đầu, xì xào cái gì đấy, sau đó A Vũ có bản lĩnh gì gì đấy là sao... ?

      Trời, A Vũ phải là hiểu cả ngôn ngữ ma thú đó chứ?

      Hỏa Kỳ Lân liếc nhìn Mộc Mộc liếc: "Nàng là chủ nhân của ta, Cửu Đầu Điểu cái gì, nàng chỉ cần hỏi ta chẳng phải biết hay sao, đúng là cái đồ ngu ngốc!"

      Mộc Mộc tức giận, nàng thế mà bị ma thú kinh bỉ, khó chịu mà, nhưng chỉ có thể khó chịu trong lòng mà thôi, ai bảo người ta cường đại hơn nàng chứ... !

      "Vậy nó cái gì?"

      "Nó , nhân loại bé các ngươi, nó sợ, có thể đánh chết được nó sao!" ra còn có hai câu mà Hỏa Kỳ Lân truyền đạt tới, câu là nó muốn ăn thịt bọn họ, còn có câu chính là, đường tưởng rằng ngươi có Thần Thú mà nó phải sợ!

      "Chúng ta bé?"

      "Thanh Ngư, , giúp A Vũ !"

      Mộc Mộc vốn ôm cục tức, nghe Hỏa Kỳ Lân vừa như vậy, nàng liền suy nghĩ thịt con Kim Ô này chắc ăn cũng ngon?

      "Đừng qua, là các ngươi, nàng phân tâm đó, để ta giúp nàng!" Thanh Loan xong, phi thân bay lên đầu Cửu Đầu Điểu, linh lực màu lam tuôn ra chèn ép Cửu Đầu Điểu!

      "Hỏa Kỳ Lân, ngươi còn đứng ở đó làm gì?" Mộc Thương nhìn nó, cất giọng : "Tranh thủ thời gian hỗ trợ !"

      Hỏa Kỳ Lân bay , móng vuốt hung hăng vung lên, Cửu Đầu Điểu thiếu chút nữa là bị bắt.

      mũi tên linh lực màu vàng bắn trúng vào đầu của Cửu Đầu Điểu, nó nức nở nghẹn ngào hai tiếng, khí thế lớn a, chín cái đầu ngừng phun ra hỏa diễm!

      Thanh Loan thấy vậy, tăng thêm linh lực, Hỏa Kỳ Lân bay qua. Tung ra đại hỏa cầu lên Cửu Đầu Điểu !

      Có thể tình huống lúc này của Cửu Đầu Điểu chính là khắp nơi đều gặp địch!

      Chín cái đầu ngừng loạn kêu lên!

      Phượng Thiên Vũ hét lớn tiếng: " tốt, nó muốn kêu gọi toàn bộ ma thú của tầng hai đến đây!"

      Thanh Loan nghe xong, tiếp lời: "Phải lập tức giết nó, bằng khi các ma thú chạy đến, chúng ta gặp nguy hiểm lớn!"

      Phượng Thiên Vũ lập tức phân phó: "Mộc Thương, mau công kích nó, các người còn lại mau chóng triệu hồi toàn bộ Ma thú ra, ngăn cản bọn ma thú chạy đến!"

      "Được!" Mọi người đồng thanh hô lên, bắt đầu tiến hành công việc của mình!

      Mộc Thương khẽ động ý niệm, lá cây chung quanh nhanh chóng hóa thành những mũi dao sắc nhọn bay đến Cửu Đầu Điểu!

      Khí trời ở đây nóng bức, cây cỏ có thể sinh hoạt được xem ra có thể chống được lửa!

      Mộc Thương sử dụng nhánh mây cuốn chặt lấy chín cái đầu của Cửu Đầu Điểu!

      Bị trói chặt đầu Cửu Đầu Điểu giãy giụa kịch liệt, Thanh Loan thấy vậy, linh lực trong tay lại tăng thêm tầng, d:i:e:n d:a:n l:e q:u:y d:-O:n sau lưng của nàng bỗng xuất cánh bướm vô cùng xinh đẹp!

      Thất giai Thần Thú U Minh Điệp

      "Điệp nhi, mau hỗ trợ!" Thanh Loan khẽ quát tiếng, dùng toàn lực áp chế Cửu Đầu Điểu!

      Cùng lúc Phượng Thiên Vũ ngưng tụ ra ba mũi tên, nhắm vào ba cái đầu của Cửu Đầu Điểu, buông tay, tên vàng bay ra!

      Mũi tên vừa bay ra, Phượng Thiên Vũ tiếp tục dùng linh lực hóa thành sáu mũi tên, tất cả đều bay ra ngoài!

      Ngọn lửa người Cửu Đầu Điểu dần dần yếu ớt, sau đó là tắt lịm!

      Thanh Loan thở dài hơi: "Rốt cuộc cũng chết!"

      Phượng Thiên Vũ thâm trầm, , còn chưa chết, cỗ khí tức còn kinh khủng hơn!

      "Thanh Loan, Hỏa Kỳ Lân mau trở về!" Phượng Thiên Vũ hét lớn tiếng, nàng có dự cảm rất bất an!

      Thanh Loan cùng Hỏa Kỳ Lân nghe vậy, lập tức bay trở về bên cạnh, cỗ khí tức của tầng thứ hai kinh khủng, xao động bất an, sau đó bùng phát trỗi dậy, nếu để người khác nhìn thấy triều cuồng ma thú dâng lên chắc chắn dám tiến đến, sợ hãi run rẩy ấn xuống chiếc nhẫn để an toàn rời khỏi đây!

      Quả nhiên, ánh lửa người Cửu Đầu Điểu vốn biến mất bá tiếng ánh lửa phát sáng mãnh liệt càng thêm chói mắt, thân thể nằm đất cũng nhanh chóng bay lên trung, ánh lửa dần nhạt xuống, chín cái đầu dung hợp thành !

      Phượng Thiên Vũ cả kinh, đây chính là đem linh lực của chín cái đầu hợp thành sao?

      "Các ngươi tự bảo vệ tốt bản thân." Phượng Thiên Vũ vừa xong, mang theo Hỏa Kỳ Lân bay lên công kích Cửu Đầu Điểu.

      Đoạn Hồn có biện pháp làm nó bị thương, tại chỉ có thể công kích nó trong khoảng cách gần!

      Phượng Thiên Vũ xuất ra Thí Huyết, xây lên kết giới, đâm về phía Cửu Đầu Điểu!

      trung Cửu Đầu Điểu phẫn nộ vung lên đôi cánh, chính là cái nữ nhân này, làm hại nó phải trùng sinh, mất mạng sống ... !

      Từng đoàn từng đoàn hỏa diễm ngừng bay về phía Phượng Thiên Vũ, đều bị Phượng Thiên Vũ tránh thoát!

      Hỏa Kỳ Lân vốn từ phía sau công kích, ai ngờ rằng, thân thể Cửu Đầu Điểu đột nhiên biến mất, ngay sau đó xuất ở sau lưng Hỏa Kỳ Lân.

      Hỏa Kỳ Lân cảm nhận được khí tức ở đằng sau lưng mình, đạp mạnh chân, nhanh chóng bay !

      "Phượng nương mạnh, Điệp nhi, ngươi cũng phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn chút nữa a!" Thanh Loan nhìn hồng y nữ tử chiến đấu trung kia, trong lòng khỏi sùng bái, cánh tay nhàng sờ lên đôi cánh của U Minh Điệp!

      Chương 85: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 3

      Edit: Đinh Lam

      Mộc Thương khó hiểu, nhìn Phượng Thiên Vũ, loại tình huống thế này, nàng sao triệu hoán ra Siêu Thần Thú?

      Vân Ế kinh ngạc, nghĩ tới, nàng lại lợi hại đến như vậy!

      khuôn mặt lạnh ngàn năm của Vân Thương thoáng qua tia rung động, nữ tử mạnh mẽ... !

      Thời điểm khi mọi người cảm khái, đoàn hỏa diễm đánh tới bọn họ.

      U Minh Điệp trông thây, lập tức xây lên kết giới, ngăn cản hỏa diễm làm mọi người bị thương.

      trung Phượng Thiên Vũ nhìn mọi người ở phía dưới, cái trán đổ từng giọt mồ hôi, tầng thứ hai, chỉ là mới bắtt đầu mà thôi ma thú cường đại như thế này rồi?

      Song thủ kết ấn, từng đóa Hồng Liên xinh đẹp xuất , quay chung quanh người Phượng Thiên Vũ, ánh lửa chiếu sáng vòng màu đỏ, càng thêm chói mắt!

      Hỏa Kỳ Lân nhìn qua, lập tức bay d-i-e-n d-a-n l-e q-u-y d-o-n ra khỏi Phượng Thiên Vũ, sức mạnh của Hồng Liên biết đấy!

      Phượng Thiên Vũ sử dụng tầng thứ hai của phần thiên kỹ năng Diễm Quang, vì vậy Hồng Liên bây giờ giống với Hồng Liên rất chân của tầng thứ tư, nó bây giờ như hư hư ảnh ảnh!

      Điều này nàng ràng hơn ai khác, Phần Thiên kỹ năng nàng chỉ có thể khống chế thuần thục ở tầng thứ nhất và tầng thứ hai mà thôi, cho dù phát động sử dụng những tầng cao hơn hút sạch toàn bộ năng lượng của nàng!

      Trông thấy Diễm Quang, Cửu Đầu Điểu bạo phát đựng đứng người lên, ngừng tập trung công kích Phượng Thiên Vũ.

      Phượng Thiên Vũ lạnh lùng mỉm cười, cánh tay giơ lên, Diễm Quang ngay ngắn bay về phía Cửu Đầu Điểu, sau đó từ gian xuất ra Đoạn Hồn, mũi tên linh lực lục sắc xuất , mũi tên này chính là ngưng tụ của sinh mệnh chi linh, cho dù Cửu Đầu Điểu cật lực tránh khỏi những hỏa Hồng Liên có thế nào, bị mũi tên bắn trúng vào đầu, tuyệt vọng hí lên hai tiếng, hai mắt khép lại, rơi mặt đất!

      Hỏa Kỳ Lân nhanh chóng bay xuống, dùng móng vuốt vỗ vỗ vào đầu Cửu Đầu Điểu, sau đó với Phượng Thiên Vũ đứng trung: "Yên tâm, lần này chết rồi!"

      Mọi người nghe vậy liền thở phào nhõm, chẳng qua là chưa kịp vui vẻ, bọn liền ngây dại!

      Ở phía trước bọn họ, ma thú ồ ạt chạy tới, sau d.i.e.n d.a.n l.e q.u.y d.o.n lưng vẫn còn rất nhiều, đủ loại, nào là Đế Vương, Linh Thú. . !

      "Ma thú triều cường?" Vân Ế nghi ngờ hỏi.

      Mộc Thương phản ứng nhanh , kéo qua Mạc Sầu, sau đó hô lên: "Trốn nhanh!"

      Thanh Loan rất nhanh lôi kéo Vân Thương ngồi lên lưng của U Minh Điệp.

      Vân Ế kéo Thanh Ngư, biết chạy đâu?

      Phượng Thiên Vũ là ngồi lưng Hỏa Kỳ Lân, bay .

      Có lẽ nếu là ma thú bình thường khi đánh hơi được cỗ hơi thở của bọn họ lập tức rời , nhưng vấn đề chính là bây giờ ma thú trong thời kì táo bạo, căn bản có cảm ứng được bất cứ cỗ hơi thở nào!

      Ma thú điên cuồng chạy qua, cây cối bên đường đều đồng loạt nằm xuống, chắc hẳn đây cũng phải là lần đầu tiên bọn ma thú triều cường đâu.

      Phượng Thiên Vũ đứng ở đỉnh núi, dưới mặt nạ, sắc mặt bình tĩnh, rồi lại đáng sợ, Mộc Thương, Mạc Sầu, Vân Thương cùng Thanh Loan đều tại, duy chỉ có thiếu Vân Ế cùng Thanh Ngư, Vân Ế cũng tính là bằng hữu, Thanh Ngư là người thân của nàng, làm sao có thể để Thanh Ngư rơi vào tình huống nguy hiểm!

      Vân Thương sắc mặt cũng tốt, còn chưa xác định được thân phận của nữ tử kia, bây giờ Vân Ế lại biến mất!

      "Phượng nương, Vân Thương, đừng có gấp, Thanh Ngư nương có lẽ ở cùng chỗ với Vân Ế, tin chắc rằng có chuyện gì xảy ra đâu, chừng vào tầng thứ ba rồi!" Thanh Loan d:i:e:n d:a:n l:e q:u:y d:-O:n nhớ tới lúc này người đứng gần Thanh Ngư nhất chính là Vân Ế, có Vân Ế bên cạnh, thực lực của Thanh Ngư cũng thấp, hai người chắc gặp vấn đề gì đâu!

      Phượng Thiên Vũ gì, quay người lại nơi lúc nãy, nàng nhất định phải tìm được Thanh Ngư!

      Mạc Sầu cùng Mộc Thương, Hỏa Kỳ Lân tự nhiên theo, Vân Thương thêm gì, cũng sau, Thanh Loan thấy Vân Thương cũng theo!

      Nơi ma thú triều cường, mảnh hỗn độn, vừa trở lại, Phượng Thiên Vũ cẩn thận điều tra!

      Mấy người chia nhau ra tím, cũng phát được điều gì!

      "A Vũ, hay chúng ta thử tìm ở tầng thứ ba xem sao?"

      Mộc Mộc nhìn Phượng Thiên Vũ, cất tiếng , tầng thứ hai có cái gì, rất có thể hai người tới tầng ba rồi!

      "Được, tầng thứ ba."

      Phượng Thiên Vũ xong, đến nơi bọn họ vừa tìm thấy phiến đá, mở ra thông đạo, tiến vào tầng thứ ba!

      . .

      Tầng thứ ba mảnh đất cao

      Thanh Ngư dần dần tỉnh lại, vốn muốn đứng dậy, lại cảm thấy người rất nặng, mở mắt ra, Vân Ế nằm người nàng, hai mắt nhắm nghiền!

      Thanh Ngư đột nhiên nhớ tới, thời điểm ma thú tiến đến, Vân Ế vốn định mang theo nàng chạy trốn, biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên nằm ở nơi này?

      Đây là đâu?

      Tiểu thư nếu thấy nàng, rất lo lắng!

      "Vân công tử, vân công tử, người sao chứ?" Thanh Ngư lắc người nằm phía , chú ý tới tay áo rơi xuống nửa, ấn ký cánh tay cũng lộ ra ngoài!

      Vân Ế bị Thanh Ngư lắc lắc đến choáng váng, mở mắt ra: "Ngươi còn lắc nữa là ta có chuyện luôn đó?"

      Thanh Ngư buông tay, ngại ngùng : "Xấu hổ, ngươi quá nặng !"

      Vân Ế im lặng đứng lên, nhìn nhìn chung quanh, chết tiệt, bọn lại tới nơi nào nữa đây, bon họ sao rồi?

      "Thanh Ngư ngươi. . !"

      Vân Ế giật mình nhìn Thanh Ngư, vốn muốn hỏi nàng có bị thương ở đâu , rồi lại nhìn thấy ấn ký cánh tay của Thanh Ngư.

      Thanh Ngư hồn nhiên biết: "Vân công tử, làm sao vậy?"

      Vân Ế nắm cánh tay Thanh Ngư, cẩn thận nhìn ấn ký!

      chữ Vân, chung quanh chữ Vân là vòng tròn, phía còn thêu lên những hoa văn đặc thù!

      sai, cánh tay Thái Tử cũng có cái, giống hệt ấn ký này, Thái Tử từng qua, đây là nương nương tự tay thêu đấy, chỉ có và tiểu công chúa mới có!

      "Thanh Ngư, cái ấn ký này là sao đây?"

      Thanh Ngư mờ mịt, cúi đầu nhìn ấn ký cánh tay của mình, : "Từ khi sinh ra có a!"

      Khi nàng còn , phu nhân còn qua cái ấn ký này rất đặc biệt!

      Vân Ế kích động, đúng rồi đây là Thiên Hoàng Điện, Quốc Sư từng , người muốn tìm tìm thấy ở Thiên Hoàng Điện, nghĩ tới là tìm thấy, còn là Thanh Ngư!

      "Thanh Ngư, , chúng ta tìm tiểu thư của ngươi!" Vân Ế xong, lôi kéo Thanh Ngư bước , nếu có đoán sai, nơi này là mùa xuân cũng chính là tầng thứ ba của Thiên Hoàng Điện, Thái Tử thấy bọn họ nhất định tìm, phải nhanh chóng tìm ra bọn họ!

      Thanh Ngư biết vì cái gì mà lại cao hứng như vậy, nhưng khi nghe muốn tìm tiểu thư, cũng có hỏi thêm điều gì!

      Mấy người Phượng Thiên Vũ lên tầng thứ ba, nhìn quang cảnh mình đứng như trong mùa xuân, cái trán mơ hồ rớt thêm vài đường hắc tuyến, là Xuân Hạ Thu Đông a!

      "Vân Thương, nếu chúng ta tách ra tìm bọn họ?" Thanh Loan đề nghị, nếu chia nhau ra tìm, xác xuất cao hơn.

      " thể tách ra, nơi đây, còn nguy hiểm hơn cả tầng thứ hai!" Phượng Thiên Vũ nhìn về phía trước, tầng này chắc chắn rất nguy hiểm, nhưng nơi nguy hiểm luôn kèm với đồ tốt, ví dụ như: dược liệu!

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 86: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 4

      Edit: Đinh Lam

      Mộc Thương triệu hồi những nhánh mây, lỗ tai khẽ động, sau đó : "Chúng ta cần tìm nữa đâu, bọn họ sắp đến đây rồi!"

      "Ồ, sao ngươi biết như vậy?" Thanh Loan nghi ngờ hỏi, bọn họ đâu thấy ai đâu, làm sao dám khẳng định Vân Ế đến đây?

      "Cỏ cây nơi đây hợp thành mạch. Muốn biết, hỏi bọn chúng là thôi."

      "Như vậy cũng được sao?"

      Quả nhiên lâu sau, Vân Ế cùng Thanh Ngư liền xuất , nhìn dáng vẻ hai người hơi nhếch nhát chút... !

      Thanh Ngư nhìn thấy tiểu thư của mình, khuôn mặt nhắn thanh tú khỏi lên nụ cười, nhanh chóng chạy tới!

      "Tiểu thư."

      Phượng Thiên Vũ kéo Thanh Ngư lại bên mình, cẩn thận kiểm tra từ xuống dưới, phát nàng có bị thương, liền yên lòng!

      "Thanh Ngư, làm sao các ngươi vào được tầng thứ ba vậy?"

      Phượng Thiên Vũ vừa cất tiếng hỏi, mọi người ở đây cũng băn khoan về vấn đề này, nơi Thanh Ngư biến mất nhìn rất là bình thường, tấm bia đá cũng có ở nơi đó, vậy bọn họ làm sao mà có thể bước vào tầng này được?

      Thanh Ngư suy nghĩ chút, rồi : "Ta cũng biết nữa, lúc ấy biết chuyện gì xảy ra, sau đó tỉnh lại thấy mình ở đây rồi!"

      "Được rồi, đêm nay chúng ta nghỉ ngơi ở tầng thứ ba này, ngày mai chúng ta tiến vào tầng bốn!"

      Phượng Thiên Vũ nhìn những đám dược liệu tràn đầy sức sống kia, khóe miệng cong lên, ai da, đều là những hảo dược liệu đó nha.

      "Thái tử điện hạ, nàng đúng, đúng là...tiểu công chúa!"

      Thời điểm mọi người cao hứng, Vân Ế lại ném ra quả quả boom, mọi người nhanh chóng quay đầu nhìn Thanh Ngư... !

      Tiểu công chúa?

      Thanh Ngư lại chính là tiểu công chúa của Vân Thương quốc... !

      Vân Thương kích động nhìn Thanh Ngư, rồi hỏi Vân Ế: "Ngươi đều là sao?"

      Vân Ế tươi cười: "Thái Tử, cánh tay phải của nàng có ấn ký như của Thái Tử."

      Thanh Ngư coi như vẫn chưa xác định được vấn đề, khi nghe đến đây mọi chuyện cũng ràng!

      Nàng chính là tiểu muội muội của Vân Thương, người mà Vân Ế luôn muốn tìm, trời, đùa gì vậy?

      Mạc Sầu sờ sờ đầu, nỉ non : "Khó trách, lần đầu tiên Thanh Ngư trông thấy công tử như từng gặp qua người!"

      Vân Ế suy nghĩ chút, ra d.i.e.n d.a.n l.e q.u.y d.o.n khi tiểu công chúa chưa mất tích, hai người gặp nhau hai lần, lần là lúc tứ hôn, lần là ở trong Hoàng Cung!

      Phượng Thiên Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, nàng ngay từ đầu suy đoán về điều này, về sau ngẫu nhiên trông thấy ấn kí tay Thanh Ngư chính lúc đó nàng liền khẳng định, chẳng qua là nghĩ tới, đường Vân Thương cũng nhận ra Thanh Ngư, đồng thời những điều Dạ Hiên đều hoàn toàn chính xác!

      Thiên Hoàng Điện mịt mù mịt mù, người cần tìm từ từ đến!

      Khối băng Mộc Thương có biểu lộ gì.

      Mộc Mộc nhìn thoáng qua Thanh Ngư, hảo hảo cái công chúa bởi vì trúng phải quỷ kế mà phải xa rời thân nhân của mình, cổ đại chính là nơi cung tâm kế (mưu tính, kế sách)giết người trong thầm lặng a... !

      "Thanh Ngư, ngươi... !"

      Vân Thương hít hơi sau, nhìn Vân Ế về ấn ký, vậy nàng chính là muội muội của hẳn rồi, ấn ký chính là tự tay d*i*e*n d*a*n l*e q*u*y d*o*n mẫu hậu thêu lên, chỉ có và muội muội mới có, người ngoài căn bản thể bắt chước được!

      Thanh Ngư nhất thời khó có thể tiếp nhận, nàng vẫn luôn nghĩ rằng mình là nhi, có thân nhân, thân nhân duy nhất của nàng chính là tiểu thư cùng phu nhân, nhưng bây giờ lại xuất vị ca ca!

      Chung quanh Phượng Thiên Vũ bày ra kết giới, mang theo nhóm người Mộc Thương rời , lúc chuẩn bị , Phượng Thiên Vũ vỗ vỗ bả vai Thanh Ngư cất giọng : "Thanh Ngư, ngươi phải suy nghĩ kĩ, chính là ca ca của ngươi!"

      "Tiểu thư!" Đôi mắt Thanh Ngư đỏ lên, hô tiếng, ý tứ của tiểu thư nàng hiểu , nhưng mà... !

      Tự nhiên bây giờ lại xuất ca ca, nàng... !

      Sau khi Phượng Thiên Vũ rời , đến vách núi đá, nơi càng nguy hiểm, bảo vật càng tôt!

      ... ... ...

      "Thanh Ngư, những năm này muội sống có tốt ?"

      Vân Thương nhìn Thanh Ngư, muội muội của , rút cuộc cũng tìm được rồi!

      Thanh Ngư mỉm cười, khuôn mặt thanh tú ngập tràn niềm vui: "Tuy rằng cuộc sống trước kia khổ sở, nhưng muội vẫn sống rất vui vẻ cùng tiểu thư!"

      Vân Thương nghe vậy, trong mắt tràn ngập đau thương, Phượng Thiên Vũ phế vật của Đông Dạ quốc danh tiếng lừng lẫy lan truyền khắp tam quốc, Thanh Ngư theo nàng, cuộc sống như thế nào hiểu!

      "Thanh Ngư, cùng ca ca quay về Vân Thương quốc được ? Ca ca hảo hảo bảo vệ muội!"

      "Muội thể quay về cùng ca ca được!" Thanh Ngư lắc đầu, ánh mắt kiên định: "Huynh là ca ca của muội, điều đó muội phủ nhận, nhưng muội chỉ muốn ở cùng d:i:e:n d:a:n l:e q:u:y d:-O:n với tiểu thư!"

      "Thanh Ngư, vì cái gì muội lại muốn làm công chúa mà nguyện ý theo nàng?"

      Vân Thương nhìn Phượng Thiên Vũ, nữ nhân kia, có ma lực gì sao?

      " vì cái gì cả, đều là muộn nguyện ý muốn như vậy!"

      "Thanh Ngư, nếu muội quyết định như vậy huynh làm khó muội, huynh chỉ mong muội sống luôn vui vẻ và hạnh phúc!"

      "Cảm ơn ca... Ca ca!" Thanh Ngư xong, nhào vào trong lòng Vân Thương!

      Vân Thương ôm lấy Thanh Ngư, mẫu hậu, người nhìn thấy , con tìm được tiểu muội muội rồi, con tuyệt đối cho bất kì ai làm tổn thương đến muội muội!

      Thanh Loan ngồi tàng cây, cách đó xa nhìn hai huynh muội ôm nhau, khuôn mặt tuyệt mỹ d~i~e~n d~a~n l~e q~u~y d~o~n rộ lên nụ cười, Vân Thương vui vẻ, tốt!

      "Loan loan, ngươi muốn theo sao?"

      U Minh Điệp vẫy vẫy đôi cánh hỏi, Loan Loan từ khi gặp được nam nhân này liền theo , còn chịu làm việc kia nữa!

      "Điệp nhi, ta thích chàng!"

      Thanh Loan phải là loại người bụng đói có người mời ăn kêu no rồi từ chối, các nương ở Minh giới luôn là vậy đó ưa thích thẳng, nhưng mà Vân Thương lại phải là người của thế giới nàng, nàng sợ nàng làm sợ!

      "Thế nhưng mà Loan Loan, chúng ta còn phải tìm chuyển thế của Thần Nữ Sáng Thế nữa a!"

      Thanh Loan sững sờ, lắc chân, bất đắc dĩ : "Nghe Thần Tử cũng tới Đế Hoàng Thành rồi, bằng chúng ta cùng tìm luôn!"

      Lần đầu tiên, Thập Phương thế giới rung chuyển, Dự Ngôn Sư có chuyển thế của Thần Nữ trở về, muốn cứu được phụ hoàng, chỉ có tìm đến Thần Nữ, nhưng biết Thần Nữ ở chỗ nào mà tìm... !

      "Loan Loan, ta có biện pháp với ngươi a!" U Minh Điệp bay vòng vòng tròn biết phải như thế nào, nó là ma thú của Loan Loan, Loan Loan thế nào nó làm như thế!

      Phượng Thiên Vũ cũng thu thập được ít dược liệu, lúc trở sắc trời tối, Thanh Ngư cùng Vân Thương còn có Vân Ế ngồi chung chỗ.

      Mộc Mộc cầm Thập Tự Giá ( chính là cái dây chuyền của Mộc Mộc đó)chơi đùa, Mạc Sầu đứng ở bên, Thanh Ngư thấy nàng về, cao hứng chạy tới: "Tiểu thư!"

      "Ừm!"

      Phượng Thiên Vũ lên tiếng, nhìn bộ dàng này chắc là tiếp nhận Vân Thương rồi!

      "Mộc Mộc, ngươi sao cứ nhìn cái đó hoài vậy?"

      Phượng Thiên Vũ ngồi xuống, Mộc Mộc d-i-e-n d-a-n l-e q-u-y d-o-n nhìn vào vòng dây tay, cái Thập Tự Giá đối với Mộc Mộc biết có ý nghĩa như thế nào?

      Mộc Mộc đem Thập Tự Giá đeo lên cổ rồi thở dài: "A Vũ, biết làm sao dạo gần đây Thập Tự Giá luôn lộn xộn."

      Phượng Thiên Vũ nghe vậy, kinh ngạc nhìn về phía Mộc Mộc: "Ngươi Thập Tự Giá luôn lộn xộn?"

      Làm sao có thể, cái Thập Tự Giá làm sao có thể động được?

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 87: Rèn luyện tại Thiên Hoàng Điện 5

      Edit: Đinh Lam

      "Ừ, nãi nãi từng qua, thời điểm Thập Tự Giá chấn động là đại biểu cho ta gặp phải việc có cách nào xoay chuyển được!" Mộc Mộc bất đắc dĩ , nãi nãi còn cái gì đó nữa, nàng nhớ !

      "Mộc Mộc, ta để cho ngươi gặp phải chuyện may!"

      Phượng Thiên Vũ xong, cũng d.i.e.n da.n l.e q.u.y d.o.n thêm gì nữa, nhắm mắt tu luyện, việc quan trọng nhất bây giờ của nàng chính là phải nhanh chóng mạnh mẽ, bằng ngay cả nàng cũng bảo vệ được!

      Mộc Mộc chăm chú nhìn Phượng Thiên Vũ, A Vũ, Mộc Mộc cũng bảo vệ ngươi!

      Màn đêm buông xuống.

      trung truyền đến như thanh như có như , Phượng Thiên Vũ nhanh chóng mở mắt, Thanh Loan cùng Mộc Mộc cũng tỉnh lại!

      "Các ngươi cũng nghe được?" Thanh Loan kinh ngạc hỏi, đây là thanh U Minh, có nghĩa là trong tầng thứ ba này có ma thú của U Minh?

      Nhưng tại sao hai người kia cũng nghe được?

      Nàng là người của Minh giới, nghe được thanh của U Minh là chuyện dễ hiểu... !

      Phượng Thiên Vũ , đứng d~i~e~n d~a~n l~e q~u~y d~o~n dậy theo thanh phát ra, đây phải là thanh của U Minh, nàng nghe như ai đó gọi tên nàng, là ai, là ai gọi nàng?

      Thanh Loan cùng Mộc Mộc vốn định theo, nhưng gặp phải tầng kết giới nên bị ngăn ở bên ngoài!

      Thanh Loan liên thủ cùng Mộc Mộc cũng phá được màn kết giới này, hai người chạy nhanh đến đánh thức nhóm người Vân Thương!

      "Mộc Mộc tỷ, làm sao vậy?" Thanh Ngư mơ hồ hỏi.

      " thấy A Vũ!"

      Lời này vừa ra, Thanh Ngư lập tức thanh tỉnh, tiểu thư thấy?

      Mộc Thương vẫy vẫy nhánh mây cách đó xa!

      Nhánh mây có bất kỳ phản ứng nào, vẫn như cũ nằm im tại chỗ!

      Sao lại như vậy?

      Mộc Thương nhíu mày, nơi đây lại có người có thể ngăn cản được năng lực của !

      Cho dù năng lực của bị áp chế, nhưng là Tinh Linh, Tinh Tinh cần thông qua bất kì cái gì có thể trực tiếp câu thông với cây cỏ!

      Mộc Thương nhắm mắt, tiếp nhận thông tin!

      Mọi người quấy rầy , Thanh Ngư sốt ruột, tầng , tầng hai nguy hiếm như vậy, huống chi cái tầng ba này!

      "Thanh Ngư, ngươi đừng lo lắng, có tiểu công tử cùng Viêm ở đó, thực lực của tiểu thư lại mạnh mẽ như vậy, có việc gì đâu!" Mạc Sầu an ủi Thanh Ngư, tin tưởng tiểu thư nhất định có chuyện gì!

      Thanh Ngư nghe vậy, cũng d=i=e=n d=a=n l=e q=u=y d=o=n yên tâm phần nào, nhìn chằm chằm vào Mộc Thương!

      Mộc Thương mở mắt ra, mặt mày nhíu lại!

      Trong lòng mọi người ngừng lo lắng, có chuyện gì ?

      "Mộc Thương, A Vũ vào trong đó rồi hả?" Mộc Mộc rất bình tĩnh hỏi.

      Là tiếng sáo, A Vũ nghe được tiếng sáo nên mới vào đó!

      "Cây cỏ , A Vũ biến mất ngay tại màn sương mù màu trắng, còn có, người cản trở chúng ta có thực lực rất kinh khủng, phải là người từ trong tầng thứ mười!"

      Mộc Thương xong, tất cả mọi người đều trầm mặc, tầng thứ mười, tại sao lại phải cản trở bọn họ, rồi lại dẫn Phượng Thiên Vũ rời , rút cuộc là vì cái gì?

      Mộc Thương còn nàng biến mất trong màn sương trắng, vậy nghĩa là Phượng Thiên Vũ có ở tầng thứ ba nữa rồi!

      "Phượng nương là bị tiếng sáo dẫn , ta còn tưởng rằng là ma thú của U Minh, bây giờ suy nghĩ lại chút bên trong Thiên Hoàng Điện làm sao có thể có ma thú của U Minh, vì vậy tiếng sao kia, rất có thể là người khác làm!" Thanh Loan ngượng ngùng , nàng quên mất, ma thú ở U Minh ảo cảnh cùng các ma thú khác luôn luôn bài xích nhau, bên trong Thiên Hoàng Điện có rất nhiều ma thú, nếu có ma thú của U Minh ảo cảnh sớm đánh nhau ác liệt rồi!

      "Chúng ta phải chờ ở nơi đây thôi, khi A Vũ trở về thấy chúng ta lại phải tìm!"

      Mộc Mộc xong, ngồi xuống ở bên, tuy rằng ra được kết giới này nhưng nó cũng bảo vệ được các nàng!

      ... ...

      Phượng Thiên Vũ qua màn sương trắng, áo đỏ như lửa, đôi mắt lạnh như băng nhìn cầu thang trước mắt, nhấc chân bước từng bước lên!

      Nàng muốn nhìn xem, là ai gọi nàng, tại Đế Hoàng Thành nàng vốn quen biết ai?

      Cầu thang uốn lượn điểm dừng, Tuyết Ảnh ngủ say trong gian Hồng Liên lại đột nhiên tỉnh lại, ra ngoài gian, Đoạn Hồn dao động mạnh mẽ, duy chỉ có Viêm bị lực lượng này làm ảnh hưởng, đồng thời cũng mất liên lạc với Phượng Thiên Vũ!

      "Mẫu thân, ta cảm nhận được cỗ khí tức quen thuộc!"

      Thân thể nho của Tuyết Ảnh cũng Phượng Thiên Vũ lên phía cầu thang, trắng đỏ, kề vai sát cánh mà !

      Tựa như ngàn năm trước bọn họ cũng từng như vậy!

      "Ảnh nhi, trong trí nhớ của ngươi có biết nơi này ?"

      Phượng Thiên Vũ cất giọng hỏi, nàng cảm thấy nơi này cũng rất quen thuộc nhưng tài nào nhớ ra được!

      Thiên Hoàng Điện, Thần Hoàng, Ảnh nhi, Đoạn Hồn, hết thảy hết thảy nàng đều thể nhớ được!

      "Mẫu thân, trong trí nhớ của ta bây giờ cũng biết chỗ này!"

      Hai người càng càng gần, cảm giác quen thuộc ngày càng tăng lên, tiếng sáo vẫn tiếp tục!

      Tiếng sáo nhu hòa như nước, như vẽ nên nữ tử tôn quý của ngày xưa.

      Hai người đường lên, nhìn cung điện trức mắt, khuôn mặt Phượng Thiên Vũ trầm xuống, die+n d+an l+e qu+y do+n chính là chỗ này!

      Đại môn Cung điện từ từ mở ra, như nghênh đón nàng bước vào... !

      "Ảnh nhi, chúng ta vào!"

      Hai người tiến vào cung điện, đập vào mắt trước chính là hồng y nữ tử, màu đỏ dị, nửa dung mạo bị che khuất bởi mặt nạ, lộ ra đôi mắt mênh mông xuất thần, cầm trong tay cây sáo ngọc màu xanh biết, đặt ở bên môi, nhàng thổi, vừa trông thấy Phượng Thiên Vũ cùng Tuyết Ảnh tiến đến, nhàng đưa cây sáo xuống, nhìn về phía hai người!

      "Ngươi đúng là trở về!" Nữ tử thở dài, sâu trong thâm tâm của nàng chính là hy vọng đem chuyển thế của bản thân trở về!

      Phượng Thiên Vũ mím môi, nàng là ai, tại sao nàng đúng là trở về?

      "Ngươi là ai?"

      Nữ tử đáp mà hỏi lại: "Trở về là muốn tìm Thần Hoàng sao?"

      Phượng Thiên Vũ khẽ giật mình, nàng biết Thần Hoàng?

      "Tới nơi này vốn phải do ta định đoạt, ta cũng phải chỉ là vì muốn kiếm Thần Hoàng!"

      Nữ tử nghe vậy, cúi đầu nhìn cây sáo trong tay, mở miệng : "Hết thảy tùy ngươi!"

      "Tại sao ngươi lại đem ta đến đây?"

      Phượng Thiên Vũ lạnh lùng hỏi, nữ nhân này đem nàng tới đây chỉ là vì muốn hỏi nàng điều này thôi chứ?

      Nữ tử đứng lên, hai tay trắng nõn nhàng kéo chiếc mặt nạ xuống, lộ ra dung mạo tuyệt sắc... !

      Phượng Thiên Vũ giật mình, dung mạo của nữ tử này giống nàng y đúc, ! Phải chính là nàng!

      "Ngươi..."

      "Ta chính là ngươi!" Nữ tử xong, bóng dáng bắt đầu mờ nhạt!

      Cho đến khi nàng biến mất thấy gì nữa, Tuyết Ảnh mới lên tiếng ra: "Thượng Cổ Thần Thuật, hồn lưu!"

      Phượng Thiên Vũ quan sát cung điện, d.i.e.n.d.a.n.l.e.q.u.y.d.o.n trong cung điện có khắc ít ma thú, trông rất sống động, như muốn cào tường mà ra!

      Xem ra nàng phải tìm được cái gì đó liên quan đến Thần Hoàng... !

      Nàng kia nơi nào rồi?


      Chương 88: Nhớ lại

      Edit: Đinh Lam

      Phượng Thiên Vũ quay người, chuẩn bị rời , đau, đầu rất đau.. mà tiếp theo đó, hình ảnh ngừng chuyển đổi!

      Thiên Hải Chi Thượng, nữ tử thân áo đỏ hành tẩu ở phía , Thiên Hải Chi thượng, nam tử tới, ánh tuấn tươi cười tà mị phóng ra: "Thiên Hải chính là chỗ của bổn tôn, tự tiện xông vào, chết!"

      Khi đó nàng, băng lãnh vô tình, đáp trả: "Ta còn biết Cửu Thiên thần tôn lại là người ham muốn giết người như vậy !"

      Hình ảnh lần nữa lại chuyển đổi, các nàng qua cấm hải, nàng vì , triệt để bước vào ba mươi ba tầng thiên!

      Dòng nước cuốn qua, các nàng cười hì hì ưng thuận lời hứa!

      Thập Phương thế giới rung chuyển dữ dội, khổ thể tả.

      "Tuyết Nhi, cùng ta trở về Thiên Hải Chi Thượng, cần quản những chuyện như thế này được ?" thanh nam tử mang theo vẻ cầu xin đau lòng.

      Nữ tử lắc đầu: "Hoàng, ta phải bảo hộ bọn họ!"

      Nàng là Thần Nữ Sáng Thế, chuyện của Thập Phương thế giới nàng thể quản!

      Nam tử mỉm cười, bảo hộ bọn : "Tuyết Nhi, còn ta sao?"

      Nàng lấy tính mạng bảo vệ bọn họ, Tuyết Nhi, còn ta phải sống như thế nào?

      Nữ tử quay người: "Hoàng, xin lỗi chàng!" xong kiên quyết rời !

      Thẳng đến khi nàng chống đỡ nổi những đạo thiên lôi màu vàng điên cuồng đánh xuống người, biến mất khi thiên địa pháp tắc buông xuống, Thần Hoàng, nếu có kiếp sau, Tuyết Cơ nhất định tìm được chàng!

      Hình ảnh rốt cuộc cũng biến mất, Phượng Thiên Vũ mở mắt ra, Tuyết Ảnh quái dị nhìn nàng, nửa ngày mới ra: "Mẫu thân, người hấp thụ toàn bộ lực lượng ở đây!"

      Tuyết Ảnh thở dài, trong cung điện này có cỗ lực lượng thần bí rất mạnh mẽ, rất có thể đây chính là linh lực kiếp d?i?e?n d?a?n l?e q?u?y d?o?n trước của mẫu thân lưu lại, nghĩ tới, rất nhanh bị mẫu thân hấp thu toàn bộ!

      Phượng Thiên Vũ vận dụng linh lực, cảm thụ cái, quả nhiên phát linh lực trong cơ thể gia tăng ít, chỉ chờ thời cơ đột phá mà thôi!

      Phượng Thiên Vũ về phía cung điện, những tấm lụa trắng phiêu động, hình ảnh đằng sau tấm lụa như như !

      Phượng Thiên Vũ kéo ra chút, chỉ thấy bức họa bao trùm toàn bộ vách tường, Thiên Hải, nữ tử tay cầm Đoạn Hồn, thân áo đỏ, tóc đen như mực tung bay khẽ múa theo những con gió thổi qua, mà đối diện với nàng là bạch y nam tử, đầu tóc bạc, đôi tử nhãn, khuôn mặt mang theo vài phần tà mị, hai người nhìn nhau, đây chính là lúc hai người gặp nhau lần đầu, mãi mãi thay đổi.

      Phượng Thiên Vũ lùi sau bước, nam tử trong bức họa kia ràng chính là Dạ Hiên, đêm đó, nàng nhìn thấy Dạ Hiên cũng là tóc bạc, nhưng nàng lại nhìn thấy được đôi mắt màu tím luân hồi kia!

      Đây là chuyện gì?

      Chẳng lẽ Dạ Hiên chính là chuyển thế của Thần Hoàng?

      Phượng Thiên Vũ cùng di^en d^an l^e q^uy d^on với Tuyết Ảnh bước nhanh ra khỏi cung điện, nàng hấp thu toàn bộ lực lượng trong cung điện này, bao gồm cả Phần Thiên kỹ năng, những vật kia đối với nàng là vô dụng, mà Thanh Ngư cùng Mộc Mộc đều thể khống chế được nó, nên nàng cũng có cầm theo!

      Cung điện sau khi nàng rời , chậm rãi đóng lại!

      Giờ phút này, học viện Đế Hoàng, ở trong Thiên Hải, đột nhiên tim Đế Dạ Hiên đập nhanh, cũng hiểu được cảm giác lúc này là gì!

      Thánh Nhiêu cũng như vậy, mắt nhìn về phía Thiên Hải, là ai, là ai đến tầng thứ mười, hấp thu toàn bộ lực lượng trong cung điện!

      Đế Dạ Hiên đứng dậy, đôi tử nhãn, đầu tóc bạc, đôi tử nhãn giống như vô ngàn những vì sao lấp lánh, nhìn về phía Thiên Hải, như vừa trông thấy hai người!

      Thánh Nhiêu sững sờ, sau đó ra: "Rời khỏi đây mau chóng thay đổi lại hình dạng .

      Đế Dạ Hiên trở lại hình dáng như trước, rời khỏi Thiên Hải, phải nhanh quay về Ma giới, gần nhất nhớ tới ít chuyện rồi!

      Trong trí nhớ đó, nàng là ai?

      Chẳng lẽ chính là Thần Nữ Sáng Thế - Tuyết Cơ?

      Nhìn bóng dáng Đế Dạ Hiên rời , Thánh Nhiêu cũng trở về, phải nhanh chóng đến xem, rút cuộc là thần thánh phương nào lại có thể hấp thụ toàn bộ sức mạnh của Tuyết Cơ Thần Nữ... !

      Chuyện rất kì quái, Phượng Thiên Vũ sau khi rời khỏi tầng thứ mười, trực tiếp về tới tầng thứ ba, mà cái cầu thang kia sau khi nàng trở về liền bốc hơi thấy tung tích, nếu phải trong cơ thể nàng vẫn còn cỗ năng lượng thần bí này, nàng cứ ngỡ rằng nàng nằm mơ... !

      Lực lượng trong cung điện bị Phượng Thiên Vũ hấp thu, kết giới bủa vây nhóm người Mộc Thương cũng biến mất!

      Mộc Mộc cao hứng tươi cười: "Thanh Ngư, kết giới biến mất, chúng ta tìm A Vũ thôi!"

      "Được!"

      Thanh Ngư xong, cùng Mộc Mộc chạy về phía trước mặt!

      Chẳng qua là, chưa có chạy được bao lâu, các nàng liền đứng vững bước, nhìn thấy bóng dáng ra từ trong làn sương trắng kia, bước từng bước tiến đến!

      Phượng Thiên Vũ nhìn hai người trước mặt, mặt mày chau lại: “ Các ngươi làm gì thế?"

      Mộc Mộc lắc đầu, tỏ vẻ các nàng có việc gì!

      Thanh Ngư lại như vậy, khuôn mặt thanh tú lộ vẻ lo lắng: "Tiểu thư, khi người bước vào trong đó, chúng ta bị đạo kết giới ngăn cản, nhưng bây giờ kết giới biến mất rồi!"

      "Kết giới?"

      Nàng dùng kết giới ngăn cản các nàng, có tính là bảo vệ các nàng !

      "Ta tới nơi rất kì quái, trong khoảng thời gian ngắn thể kể hết cho các ngươi được!"

      Phượng Thiên Vũ chắc chắn cả nhóm ở đây ai biết được, phải là nàng tin tưởng mọi người, mà là nàng muốn khi mọi người biết chuyện lại phải phiễn não nữa, đến trước khi nàng nhớ hết mọi chuyện, nàng cho bất kì ai biết... !

      Nếu phải lực lượng kia vẫn dao động trong cơ thể nào, nàng cũng cho rằng tất cả những cái kia đều là ảo cảnh!

      Mọi người biết nàng muốn , cũng có hỏi nhiều, nàng là có nguyên nhân của nàng... !

      Đoàn người Phượng Thiên Vũ tiếp tục di chuyển, đứng im chỗ, đường thẳng về phía trước, mau chóng tìm ra tấm bia đá……

      Mấy người tiến vào sơn cốc, thẳng về phía trước!

      Đột nhiên, Phượng Thiên Vũ dừng bước, mắt lạnh đảo qua bốn phía, lạnh lùng quát lên: " ra!"

      Mấy người hơi kinh sợ, bọn đều có cảm giác, nàng làm sao lại biết được?

      Ngay sau đó, sơn cốc yên tĩnh liền truyền đến đạo tiếng cười, ngay sau đó, gã nam nhân xuất trong tầm mắt của mọi người!

      Chuẩn xác mà , là lão nam nhân!

      "Ngươi là ai?"

      Phượng Thiên Vũ nhìn lão nam nhân trước mặt, toàn thân đề phòng, cỗ khí người rất mạnh, mạnh hơn cả nàng!

      Nam nhân thấy toàn thân Phượng Thiên Vũ tư thế đề phòng, vui vẻ hớn hở cười : "Tiểu nương, đừng để ý, ta chỉ là tiến đến xem có tình huống gì dị thường mà thôi, cần phải đề phòng như vậy đâu?"

      đầu Phượng Thiên Vũ bỗng có ba con quạ bay qua, cần đề phòng?

      Tại nơi quỷ quái này có kẻ có thực lực hơn mình, mình lại biết , thử nghĩ xem có cần phải để phòng hay ?

      Ngay lúc mọi người im lặng, bên tai truyền đến giọng của gã nam nhân: "Ta trước, các ngươi nên nỗ lực a, đến tầng thứ năm ra ngoài, Học Viện có phần thưởng a!" xong, tiêu sái bay !

      Mọi người: "..."

      Người nào đây?

      Phượng Thiên Vũ nhìn biến mất, đôi mắt hơi trầm xuống, thực lực của người kia phải chỉ là cao hơn chút đâu, xem ra cái Đế Hoàng Thành này quả nhiên đúng nơi cường giả hội tụ mà, khó trách thế nhân đều tôn kính nó đến như vậy a... !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :