1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phúc Hắc Ma Quân Yêu Nhiêu Hậu - Khinh Mặc Vũ (109/1043)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 64: Đại ca! Ngươi khá lắm

      Edit: Đinh Lam

      "Nương nương, ngươi phải hối hận."

      Đông Thanh đứng dậy, rời khỏi Hoàng cung, chết tiệt, làm hại nàng chuyến tay , vốn tưởng rằng Phượng Thiên Vũ đại náo Hoàng cung Nhật Viêm quốc, lúc trước còn phế Nhị hoàng tử, khiến cho Hoàng Hậu ghi hận trong lòng, nghĩ tới nàng ta lại nhát gan như vậy!

      Nhìn Đông Thanh rời , Mạc Thanh Yên cười : "Muốn kéo theo ta xuống nước sao, ngươi vẫn còn non lắm!"

      người thiếu kiên nhẫn như ngươi mà muốn làm đối thủ với nàng ta sao, nàng ngu đến mức chỉ vì viên đan dược mà làm hại đến mình!

      Nhưng chính Mạc Thanh Yên lại biết, vào lúc nàng đem Đế Dạ Hiên cùng Phượng Thiên Vũ nhốt vào địa lao kia cũng đắc tội đến bọn họ rồi!

      . .

      Phượng Thiên Vũ cùng Đế Dạ Hiên, Mộc Thương về tới phòng trọ.

      Trong sân có mấy người đứng chờ, mặt mày ủ rũ rốt cuộc cũng tươi tỉnh hơn rồi.

      "Nha đầu."

      "Tiểu thư, người trở về rồi?" Thanh Ngư nhìn Mộc Thương đứng bên cạnh sững sờ hỏi: "Tiểu thư, là?"

      Người này là dễ nhìn nhưng tại sao tai lại dài như vậy, chẳng lẽ lại thêm Siêu Thần Thú nữa ư?

      " là Tinh linh." Phượng Thiên Vũ chỉ câu, liền thẳng vào vấn đề!

      "Mẫu thân."

      Khuôn mặt nhắn lạnh lùng của Tuyết Ảnh lên nụ cười, đột nhiên, cái mũi hít hít hít hít, sau đó nhìn vào Phượng Thiên Vũ quát lên: " ra."

      Tất cả mọi người sững sờ, tiểu công tử lại bị sao đây?

      Chỉ có Đế Dạ Hiên và Phượng Thiên Vũ mỉm cười, tiểu tử này mũi thính nha!

      Phượng Thiên Vũ đem Viêm từ trong gian ra, Hàn Duệ nhìn qua Viêm, khẽ thở dài, haizaaa, nha đầu, ngươi đúng là nghịch thiên mà, lại là Thần Thú!

      "Tiểu thư, đây là…?" Thanh Ngư cười hỏi, ma thú này trông đáng nha!

      Ngay lúc này, Kinh Lôi trong tay áo của Tuyết Ảnh liền biến trở về bản thể, nhìn qua uy phong lầm liệt, cất giọng hỏi: "Hỏa Kỳ Lân - Viêm, ngươi sao lại ở đây?"

      Viêm cũng biến trở về bản thể, hất đầu, trả lời bằng giọng điệu cao ngạo nhất: "Ngươi quản ta!"

      Cứ như vậy, trong cái sân , hai Thần Thú ngồi chuyện phím, tâm tình Phượng Thiên Vũ vốn tốt, dẫn theo cái bóng đèn 1000W, giờ nàng chẳng có tâm trạng mà nghe hai con ma thú đấu võ mồm đâu!

      "Cảm ngươi cảm thấy rất oai phong sao? Có phải hay ?" Phượng Thiên Vũ lạnh lùng , Viêm vô ý thức rùng mình cái!

      Nữ nhân này làm sao vậy?

      Người đời quả nhiên sai: lòng của nữ nhân như mò kìm dưới biển a!

      Kinh Lôi cũng phải là dạng đần như Viêm, nghe xong liền hiểu ra ngay, vội vàng chạy vào gian của Đế Dạ Hiên, đây mới là nơi an toàn nhất a!

      "Ảnh nhi, ngươi có biết , xuýt chút nữa mẫu thân bị nó thiêu cháy đó!" Phượng Thiên Vũ ủy khuất , lúc này là nàng đó, các bạn đọc cũng làm chứng nha, nàng thề nàng lung tung a!

      Thất Dạ vừa mới tỉnh ngủ, nghe xong liền sửng sốt, máy móc nhìn về phía Viêm, móng vuốt mập mập dựng thẳng đứng lên: "Đại ca, ngươi khá lắm, ngươi chuẩn bị được Tiểu Bạch chỉnh đốn rồi a!"

      Lòng Hàn Duệ, Thanh Ngư, Mạc Sầu ngổn ngang trong gió, từ khi nào mà nàng chịu ủy khất để cho người ta thiêu cháy chứ! phải bên cạnh còn có Quốc Sư đại nhân hay sao, nhất định là có tình khác, với tình hình bây giờ, điều chính xác nhất đó là nên trầm mặc a, trầm mặc là tốt rồi!

      Đây là lần đầu tiên ba người cùng chung lí tưởng, vì vậy lần đầu, ba người ăn ý phối hợp đứng yên tĩnh, còn về phần Mộc Thương, vốn dĩ trước giờ là khối băng a!

      "Rất tốt." Tuyết Ảnh bày ra chiêu thức, đương nhiên biết mẫu thân phải là người chịu thiệt thòi, nhưng nếu mẫu thân muốn diễn, đương nhiên phải phối hợp với mẫu thân rồi!

      " phải đâu, phải, ngươi hãy nghe ta giải thích , tình phải như thế đâu, chính nàng muốn đánh với ta cơ mà!" Viêm cũng ngốc lắm, nhìn thấy Tuyết Ảnh cũng hiểu được câu ý tứ lúc trước mà Phượng Thiên Vũ từng với : coi chừng bị người ta đánh chủ ý, lúc đó ta quản đâu!

      Giời ạ! Sao số phận nó hẩm hiu như thế này a!

      Đế Dạ Hiên thấy nàng cao hứng đùa giỡn, cũng thêm cái gì, đột nhiên cảm nhận được đạo khí tức quen thuộc bay tới, Đế Dạ Hiên liếc nhìn những người trong sân, rồi cất bước ra ngoài!

      "Vậy thế nào, đả thương mẫu thân, muốn chịu phạt sao?" Tuyết Ảnh khí phách , bày ra tư thế chuẩn bị lâm trận!

      Viêm tất nhiên là dám động thủ với Tuyết Ảnh, hóa thành màu sắc tự vệ (hóa thành lại, ở mấy chương đầu tiên có qua đạt đến cấp bậc Thần Thú có thể tùy ý biến thành to ), chạy trốn, vừa trốn vừa : "Nếu phải nhờ ta, nàng sao lại tiến cấp được!"

      Giờ phút này ba người im lặng bỗng nhiên hóa đá, tiểu thư, người muốn cho chúng ta sống nữa đúng ?

      Mới có vài ngày, lại tiến cấp nữa rồi!

      "Sư phụ, tại ta muốn luyện đan, ngày mai bắt đầu thi đấu rồi, đồ nhi nhất định đến đúng giờ." Ngay lúc ba người hóa đá, thanh nhàn nhạt của Phượng Thiên Vũ truyền đến.

      Lần này vội vàng từ Tinh linh tộc trởi về đúng là có việc quan trọng phải làm, ngày mai cuộc thi đấu đan dược bắt đầu, nàng đáp ứng sư phụ làm sao có thể quên được!

      Hàn Duệ nghe thấy vậy, mặt liền nở ra nụ cười: "Nha đầu, ngươi , ngày mai sư phụ chờ ngươi ở đấu trường."

      "Thanh Ngư, từ giờ cho đến ngày mai, bất luận kẻ nào cũng được đến quấy rầy ta."

      "Dạ, tiểu thư." Thanh Ngư cùng Mạc Sầu nhìn nhau, cung kính trả lời.

      Cứ như vậy, Phượng Thiên Vũ đem bản thân nhốt vào trong phòng, Tuyết Ảnh hung hăn đánh vài cái vào Viêm, biết mẫu thân luyện đan cần được yên tĩnh, cũng náo loạn nữa, yên lặng ngồi trong sân, ngẩng đầu nhìn trời, mong chờ thời gian Độ Kiếp nhanh nhanh tiến tới!

      . . .

      Vẫn bên bờ sông Đinh Lam, bóng dáng oai hùng đứng nhìn dòng sông, nhìn những làn sóng lăn tăn gợn mặt nước, đôi mắt màu đen lạnh lùng sâu lường được làm cho người ta thể đoán ra suy nghĩ điều gì.

      "Tìm Bản Đế là có chuyện gì?" Đế Dạ Hiên nhìn dòng sông, cất giọng hỏi.

      thanh vừa dứt, nước sông cuồn cuộn đứng lên, cái đầu người từ trong nước xuất , đầu tóc đỏ rực, tướng mạo xinh đẹp, hạ thân trầm ở dưới nước, cúi đầu cung kính đáp: "Đế Quân, Thiếu chủ của U Minh ảo cảnh xuất quan, tiến vào Ác Ma Thâm Uyên, cùng Minh U thương nghị, bọn họ chưa từng gặp Đế Quân, vì thế lần này tới là phát thiếp mời, muốn mời Đế Quân đến."

      Hồng xong, trong lòng thầm chửi mấy vị trưởng lão của ma giới đến chục lần, chết tiệt, ràng lúc oẳn tù tì là nàng thắng, cuối cùng lại vẫn bắt nàng , chơi ăn gian!

      "Uyên Vương cùng Thiếu chủ của U Minh ảo cảnh biết cách đùa, phụ hoàng cùng mẫu hậu của Bản Đế vì phong ấn bọn họ mới bị băng phong, bây giờ lại muốn mời Bản Đế, Hồng , mấy vị Trưởng lão thế nào?"

      "Đế Quân, các vị Trưởng lão hết thảy đều do Đế Quân định đoạn!"

      "Hồng , từ chối bọn , Bản Đế bế quan." Đế Dạ Hiên lạnh lùng , khi phụ hoàng cùng mẫu hậu phá bỏ được phong ấn, cũng chính là thời điểm đối phó với U Minh ảo cảnh cùng Ác Ma Thâm Uyên !

      "Dạ, Đế Quân." Hồng cung kính .

      "Ngươi về trước , được bại lộ thân phận của Bản Đế."

      Nha đầu còn chưa biết thân phận của , về sau hẵn với nha đầu , bằng lại hù đến nha đầu mất!

      Hồng khẽ cười tiếng: "Dạ, Đế Quân, thuộc hạ xin cáo lui."

      Hồng xong, đầu chìm vào trong nước, nàng nghĩ tới, Đế Quân luôn luôn vô tâm lãnh tình như vậy cũng để ý đến người, là chuyện lạ có a, xem ra nàng phải nhanh chóng về tìm mấy vị trưởng lão bát quái chút mới được!

      Nhìn dòng sông dần dần trở về yên tĩnh, hai mắt Đế Dạ Hiên nhíu lại, trong lòng thầm nghĩ: "Chắc cũng phải quay về Ma giới chuyến, Thập Phương thế giới bây giờ cũng khá yên ổn rồi, nếu tiếp tục lung lay như mấy ngàn năm trước phải nhanh chóng thu thập được Thần Ma lệnh, Uyên Vương, bị phong ấn lâu như vậy, lòng tham của ngươi vẫn chưa suy giảm sao!"

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 65: Ngươi đáng chết

      Edit: Đinh Lam

      Hiệp hội đan dược Nhật Viêm quốc, sáng sớm đông nghịt người .

      Phượng Thiên Vũ cùng Tuyết Ảnh lười biếng ngồi ghế, hôm qua đêm ngủ, là mệt mỏi a!

      "Nha đầu, nàng buồn ngủ sao?"

      Hôm nay, Đế Dạ Hiên thân áo bào màu trắng hình trăng lưỡi liềm, khuôn mặt như trích tiên được dấu dưới lớp mặt nạ hình trăng khuyết chỉ lộ ra cặp môi mỏng khêu gợi cùng đôi mắt thâm thúy như mực, người tản ra cỗ khí lành lạnh!

      Phượng Thiên Vũ dựa vào người , nỉ non : "Ừ, mệt!"

      Nữ hoa si đúng là chỗ nào mà có mà, mới đây chúng quanh còn yên tĩnh, vậy mà trong nháy mắt ồn ào, chật ních người, mà điều quan trọng đó là người ngồi đây toàn bộ đều là nữ a!

      "Dạ Hiên, sức quyến rũ của chàng là lớn!" Phượng Thiên Vũ trừng mắt nhìn nhìn chung quanh, nhanh chậm !

      "Nha đầu, đến lượt nàng rồi!" Đế Dạ Hiên vỗ vỗ bờ vai nhắn, ôn nhu !

      Ngay sau đó, liền nghe được tiếng: "Thành viên của tổ thứ hai lên đài tỷ thí!"

      Trận đấu đan dược được chia làm mười tổ, mỗi tổ có hai mươi người, hai mươi người thi đấu với nhau chọn ra người đứng đầu, tiếp tục tiến vào cuộc tỉ thí thứ hai, ba người đứng đầu trong top thứ hai bước vào trận thứ ba để phân chia ngôi vị!

      Phượng Thiên Vũ đứng dậy, bước lên đài, tiến vào vị trí của mình, bàn được đặt ít dược liệu cùng đan đỉnh, cầu của cuộc tỉ thí đầu tiên đó chính là luyện chế nhị giai Dũ Hợp đan.

      Phượng Thiên Vũ đem dược liệu bỏ vào trong đan đỉnh, bá cái, ngón tay bắn ra, chuỗi ngọn lửa bay đến đan đỉnh, cháy lên!

      Thời gian là nén hương, sau khi luyện chế thành công phải mang đan dược của mình đưa lên cho ban giám khảo, nếu trong thời gian nén hương người nào luyện chế thành công tất nhiên là bị loại, tự động rút lui. Ban giám khảo hội ý quyết định người chiến thắng!

      Phượng Thiên Vũ cũng lo lắng, đối với việc luyện đan nàng rất có lòng tin vào mình... !

      Đúng là trời phụ lòng người, sau nén hương, đại diện ban giám khảo đứng lên công bố, tổ thứ hai, người thắng cuộc là Phượng Thiên Vũ!

      Kết quả vừa được công bố, nữ tử bất mãn : "Sao nàng ta có thể đứng nhất được, chừng dùng thủ đoạn rồi, lớn lên trông như hồ ly tinh, khác gì với kỹ nữ, chừng chính là dùng tiền của vị công tử kia để cửa sau!

      Hai mắt Phượng Thiên Vũ nhíu lại, nhìn nữ tử đố kị kia, nàng còn chưa kịp động thủ, nghe được tiếng hét thảm thiết!

      "Ngươi, ngươi... Ngươi tại sao có thể..." Người vừa hét lên chính là nữ tử nhục mạ Phượng Thiên Vũ, sợ hãi lui về đằng sau. Tuyết Ảnh từng bước từng bước tiến về phía trước, vừa nãy còn chưa kịp động thủ bị Quốc Sư vượt mặt rồi!

      Tất cả mọi người nhanh chóng nhìn về nơi này, những lời của nữ tử kia bọn họ cũng nghe , biết nữ nhân này có mắc bệnh ngu ngốc mà dám bậy như vậy? Đan dược đều được tự tay luyện chế từ trong đan đỉnh trước mắt mọi người, thua chính là thua, lại còn nhục mạ Phượng nương, nhất định là ghen ghét dung mạo của Phượng nương đây mà, bị đánh là đáng đời rồi!

      "Đợi chút” bục vị lão giả cất tiếng .

      Tuy rằng cũng bất mãn với những lời này, nhưng dù gì hôm nay là trận thi đấu, nếu giết người ở trước mắt bọn họ, việc này đồn ra ảnh hưởng đến thanh danh của hiệp hội!

      "Vị nương kia, ngươi phục ở chỗ nào, đan dược của Phượng nương được dung hợp chuẩn xác đến 100%, cũng là đan dược thượng phẩm, nương mau xin lỗi người ta !"

      " muộn!" Phượng Thiên Vũ cất giọng , sau đó bước lên, đến trước mặt vị lão giả kia, cất tiếng hỏi: "Người ta đánh ngươi bạt tai sau đó cúi đầu xin lỗi, ngươi bỏ qua sao?"

      " nương, cái này..." Vị trưởng lão ấp úng trả lời, ý tứ của Phượng nương đương nhiên hiểu, ai da, khó xử cho mà, vị nương này là người được hiệp hội coi trọng nhất, nếu cứ đắc tội như vậy, thế nào hội trưởng cũng lại giáo huấn nữa a!

      "Phượng nương, ngươi muốn thế nào mới nguôi giận a?" Lão giả bất đắc dĩ hỏi, nhìn nữ tử lỗ mãng đứng ở bên kia, thở dài, chỉ mong nàng ta có thể làm cho Phượng nương nguôi giận a!

      "Ngươi đừng mà biết xấu hổ, cho ngươi biết, bổn nương là người của Mục gia tại Nhật Viêm quốc, ngươi tốt nhất là nên so đo, bằng bổn nương làm cho ngươi bao giờ được bước chân vào Đế đô này nữa đâu." Ngữ khí cao ngạo của nữ tử tiếp tục phát huy, lại phát ra ánh mắt củaTuyết Ảnh càng ngày càng trầm xuống!

      "Mục gia?"

      "Ha ha, ngược lại hôm nay bổn tọa muốn nhìn xem Vũ nhi đả thương ngươi, mấy người Mục gia của các ngươi làm thế nào?" thanh cực kì bá đạo của Đế Dạ Hiên vang lên, từng bước về phía Phượng Thiên Vũ, bước chân nhàng di chuyển, như trích tiên rơi vào phàm trần!

      "Công. Công tử. Ngươi là ai?" thanh của nữ tử run rẩy, tuy rằng vị công tử này đeo mặt nạ, nhưng nhìn bề ngoài có thể đoán ra thân phận bất phàm của , người như vậy nàng phải cư xử tốt a .

      "Đùng. Đùng."

      Hai tiếng vỗ tay thanh thúy vang lên, Phượng Thiên Vũ lắc lắc tay, nhìn nữ tử bị đánh nằm ôm mặt mặt đất, lấy ra Thí Huyết, chà chà vào mặt nàng ta: "Ngươi biết , cái thanh đao này của ta từng chặt đôi tay rồi đấy, hôm nay ngươi có muốn thử chút ?"

      Thí Huyết lạnh lẽo, Phượng Thiên Vũ vô tình, nữ tử nằm mặt đất sợ hãi run lên lẩy bẩy!

      "Công tử, cứu ta." Nằm mặt đất, nữ tử ủy khất nhìn Đế Dạ Hiên cầu cứu, thanh kia khiến Phượng Thiên Vũ nổi da gà !

      "Đầu óc ngươi có bị làm sao ? có giết ngươi là may mắn lắm rồi, ngươi còn muốn cứu ngươi?" Lỗ mũi Tuyết Ảnh chỉ lên trời, châm chọc ra, nữ nhân này đúng là có đầu óc rồi, giết nàng có lỗi với đôi tay của a!

      "Ai dám động đến Dung nhi?" giọng vang tới, đoàn người rất nhanh chạy đến trước mặt Phượng Thiên Vũ!

      Nhờ giúp đỡ của người khác, Mục Dung rốt cuộc cũng đứng lên được. .

      Nàng thoáng cái chạy đến bên người vừa cất tiếng kia.

      "Phụ thân, mau cứu nữ nhi, nàng muốn giết nữ nhi."

      Hai bạt tai vừa rồi của Phượng Thiên Vũ quả sử dụng khá nhiều sức lực.

      Hai bên mặt của Mục Dung đều được in đậm năm đầu ngón tay đỏ rực, khuôn mặt vốn dĩ khó nhìn nay càng thêm khó coi.

      Nhìn vào nàng đúng là, muốn có bao chật vật là có bấy nhiêu mà, đâu còn như lúc đầu cao ngạo hống hách.

      Mục gia chủ đau lòng nhìn nữ nhi của mình biến thành bộ dạng như vậy, nổi bật nhất chính là dấu ấn hai bàn tay đỏ rực nằm mặt, lửa giận phủ lên đôi mắt, mặc dù nữ nhi của tướng mạo tuy tốt lắm, nhưng tuổi trẻ là trung cấp Dược Chủ, làm sao có thể để cho người ta đánh nữ nhi của thành cái dạng này, cái này phải là trược tiếp coi thường uy danh của Mục gia hay sao? phải là gián tiếp tát vào mặt của Mục gia hay sao? Hôm nay, hảo hảo giáo huấn cái nữ nhân này, thề còn là gia chủ của Mục gia, là người của Mục gia nữa!

      "Thế nào, ngươi là phụ thân của nàng ta sao?" Phượng Thiên Vũ mặn nhạt hỏi, nhìn khí thế người quả , chắc cũng như nàng đều là Trung cấp Linh Tông, thảo nào Mục Dung lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra là có phụ thân thực lực cũng cường hãn a!

      "Nếu như bây giờ ngươi cuối đầu xin lỗi Dung nhi, ta có thể tha cho ngươi lần này, bằng , hôm nay ngươi đừng hòng rời khỏi nơi đây". Mục gia chủ xong, phóng xuất linh lực uy áp, phải giáo huấn nữ nhân này chút, cũng chỉ là dạng ngựa non háu đá mà thôi, là trung cấp Linh Tông, để xem nàng ta có dám lớn tiếng được nữa ?

      Đứng trước uy áp của mà sắc mặt của Phượng Thiên Vũ lại chút biến hóa, Mục gia chủ đen mặt, nhanh chóng sử dụng linh lực để dò xét, khiếp sợ, cũng thể nào dò xét được thực lực của nữ nhân đứng trước mặt này, chỉ có hai khả năng mà thôi, , đó là thực lực cao hơn rất nhiều, hai, đó là có linh lực, càng tin nữ nhân trẻ tuổi như vậy, thực lực lại hơn như thế!

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 66: Còn sống như vậy chính là trừng phạt lớn nhất đối với nàng

      Edit: Đinh Lam
      "Xin lỗi?" Phượng Thiên Vũ cười lạnh, khuôn mặt lạnh lùng chút biểu cảm, cất giọng : "Quả nhiên là thượng bất chính, hạ tắc loạn, nữ nhi của ngươi làm sai, còn muốn ta xin lỗi, Mục gia chủ, thử hỏi, ngươi dạy nữ nhi ngươi như thế này sao?"

      Mục Dung dám lên tiếng, trốn ở sau lưng Mục gia chủ, dám bước ra, ngay cả phụ thân của nàng mà nữ nhân này cũng dám mắng, huống chi là nàng!

      "Chậc chậc. . Mục tiểu thư, tiểu thư vừa rồi mắng người rất bản lĩnh cơ mà , thế sao bây giờ lại như rùa đen rụt đầu thế kia? trốn tránh cái gì sao?"

      Rùa đen rút đầu. .

      Mục Dung trốn ở đằng sau lưng Mục gia chủ nhìn qua đúng là rùa đen rụt đầu a.

      Nghĩ đến lúc trước Mục Dung kiêu ngạo ăn lỗ mãng với Phượng Thiên Vũ, cảnh tượng bây giờ thay đổi chóng mặt rồi nha.

      Đứng ở bên cạnh, người nhịn được khẽ cười tiếng.

      Mục gia chủ đứng ở bên, nghe thấy có tiếng cười, lửa giận trong mắt càng thêm nồng đậm.

      “Người của Mục gia của chúng ta, đến phiên ngươi chỉ trỏ!"

      khắc này, xunh quanh Mục gia chủ bộc phát ra sát khí cường đại. .

      Nàng nheo mắt lại, cười khẽ: "Mục gia chủ là muốn làm gì đây, bất bình thay cho nữ nhi hay sao?"

      "Ta giết ngươi!" Mục gia chủ gầm lên.

      Tay nâng lên, linh lực cường đại bay tới tấn công Phượng Thiên Vũ.

      Thực lực của Mục gia chủ cùng Phượng Thiên Vũ đều là trung cấp Linh Tông, nhưng bình thường Phượng Thiên Vũ có đan dược phụ trợ, cho nên, so với những người cùng cấp bậc, tất nhiên Phượng Thiên Vũ lợi hại hơn bọn họ rồi !

      Trung cấp Linh Tông, thực lực như vậy, tại Nhật Viêm quốc mà nằm trong hàng ngũ cao thủ rồi.

      Đế Dạ Hiên cùng Tuyết Ảnh lại hề lo lắng, ngược lại vị lão giả khi nãy lên tiếng lại rất lo lắng a, cho dù Phượng nương có thiên phú luyện đan tốt, nhưng cũng chưa thể là đối thủ của Mục gia chủ đâu. . !

      "Mục gia chủ, mau dừng tay!" Lão giả hô.

      Lửa giận khống chế toàn bộ lí trí, vì thế Mục gia chủ như nghe thấy lời của vị lão giả kia, xuất ra toàn lực công kích Phượng Thiên Vũ.

      Mắt thấy Mục gia chủ công kích đến nàng, câu môi khẽ cười. .

      Nàng lui về phía sau bước, trừng mắt vô tội nhìn Đế Dạ Hiên như muốn : chàng xem có người muốn tổn thương ta!

      Đế Dạ Hiên cười khẽ cái, áo bào trắng vung lên, cỗ lực lượng cường đại xông tới Mục gia chủ.

      "Phanh -- "

      Mục gia chủ bay ra ra, nằm mặt đất, bụi bặm nổi lên khắp nơi.

      "Phụ thân."

      Mục Dung gạt đau chạy tới, nâng Mục gia chủ nằm đất đứng dậy, hai mắt màu đỏ như máu nhìn chằm chằm Phượng Thiên Vũ.

      "Ngươi là ai?" Mục gia chủ run rẩy hỏi, chiêu, chỉ chiêu, chằng những ngăn cản được công kích, lại còn có thế khiến mình bị thương, khi nào Nhật Viêm quốc xuất nhân vật như thế?

      Nghe thấy Mục gia chủ , mọi người lúc này mới hồi phục tinh lại thần, những người đứng gần nhất bỗng nhất thời đều lùi về sau vài bước, nam nhân này đáng sợ, chỉ chiêu có thể làm cho trung cấp Linh Tông bị trọng thương, nếu bọn tiến lên giúp đỡ, còn chưa kịp nháy mắt chết a ?

      Bọn vẫn nên đứng đây xem cuộc vui thôi. !

      Giờ phút này, vị lão giả kia cũng hoảng sợ nên lời, đây cần phải có linh lực cường đại như thế nào, chỉ bằng chiêu đánh trọng thương trung cấp Linh Tông?

      Nếu để biết , nháy mắt trong vòng chiêu Đế Dạ Hiên có thể giết chết gã cao thấp Linh Tông, biết như thế nào nữa a. . !

      Phượng Thiên Vũ từng bước đến trước mặt Mục Dung, từ cao nhìn nàng.

      Mục Dung sợ hãi lui về sau: "Ngươi. Ngươi thể giết. Giết ta. ."

      Phượng Thiên Vũ ôn nhu mỉm cười, cặp môi đỏ mọng khẽ mở, từng chữ từng chữ : "Ta giết ngươi."

      "Ngươi. . . Ngươi giết ta?" Mục Dung cao hứng!

      tốt quá, nữ nhân này giết nàng!

      Mục gia chủ cảnh giác nhìn Phượng Thiên Vũ, mới tin nữ nhân này đâu!

      Quả nhiên. . .

      "Mục tiểu thư, ta giết ngươi, ta chỉ hủy dung mạo của ngươi thôi."

      Lời này vừa ra, ngoại trừ Đế Dạ Hiên cùng Tuyết Ảnh, những người khác đều bị Phượng Thiên Vũ làm cho giật mình!

      Bình thường nữ tử phải đều rất ôn nhu thiện lương hay sao?

      Vì cái gì mà nương này lại tàn nhẫn như vậy?

      "Ngươi dám!"

      Mục gia chủ phẫn nộ quát tiếng: "Ngươi dám động đến Dung nhi chính là muốn đối nghịch với Mục gia chúng ta, chẳng lẽ ngươi sợ bị ta trả thù hay sao?

      Phượng Thiên Vũ nghe vậy, PHỐC tiếng, nở nụ cười: "Mục gia chủ, hình như ngươi còn chưa hiểu được tình huống đúng ? Vấn đề phải là dám hay , mà là ta đối nghịch với các ngươi rồi, ngươi thấy ta sợ các ngươi sao?"

      Dứt lời, năm ngón tay của Phượng Thiên Vũ hóa thành trảo, kiếm của nam tử đừng gần đó bỗng chốc bay lên, trong nháy mắt nằm trong tay của Phượng Thiên Vũ, mọi người ở đây vẫn được tình huống, chỉ nghe thấy Mục Dung hét lên tiếng. . .

      gương mặt của Mục Dung có hai đạo ấn ký nổi bật, nhìn ra, liền biết Phượng Thiên Vũ ra tay rất nặng như thế nào, hai đạo ấn ký đều sâu đến tận xương!

      Mục Dung nhìn máu ở tay, nhịn được liền hôn mê bất tỉnh. . .

      Phượng Thiên Vũ nhìn người ngất , mặt chút xui vẻ, khiến người ta cảm thấy lạnh người!

      Đến gần Mục Dung, hai tay Phượng Thiên Vũ ngưng tụ linh lực, chưởng đánh vào đan điền của Mục Dung!

      " "

      Mục gia chủ hô to tiếng, nổi giận mắng: "Ngươi. . . Ngươi hủy dung, tại sao còn phế đan điền của Dung nhi?"

      "Lão đầu, ngươi chưa nghe qua câu này sao nhổ cỏ trừ tận gốc, gió xuân thổi tới mầm non lại trồi sao?"

      Tuyết Ảnh lạnh lùng nới, muốn mở cái đầu của lão già này ra xem trong đó chứa cái gì a!

      "Sao ngươi giết nàng luôn ?"

      Mục gia chủ nhìn Phượng Thiên Vũ, nữ nhân này đến cuối cùng là muốn làm gì?

      "Còn sống như vậy chính là trừng phạt lớn nhất đối với nàng."

      "Mục gia chủ, hôm nay là nữ nhi của ngươi chọc đến ta, ngươi có thể được rồi, nếu như ngươi muốn báo thù, bổn nương ta phụng bồi đến cùng, chẳng qua là đến lúc đó kết cục đơn giản như thế này đâu!" Phượng Thiên Vũ nhàng , lại làm cho Mục gia chủ khẽ giật mình.

      người bị hủy dung mạo, lại biến thành phế vật, thử hỏi, còn có cái trừng phạt nào đáng sợ hơn nữa !

      Mục gia chủ nắm chặt tay, hôm nay chính là ngày nhục nhã nhất đời của , ôm lấy Mục Dung hôn mê, ra khỏi sân thi đấu!

      Ở trong đám người phía dưới, Đông Thanh ghen ghét nhìn Phượng Thiên Vũ, nàng , tại sao Dạ Hiên ca ca lại thích nàng ta đến như vậy ?

      ... . . .

      Trận đấu vẫn cứ tiếp tục, sau trận xung đột này, còn ai dám chọc tới Phượng Thiên Vũ, vừa trông thấy nàng, tránh còn kịp, chứ đừng tới trêu chọc!

      Đối với Phượng Thiên Vũ mà , lừa gạt nàng, nhục mạ nàng, hại nàng, chết! Bức bách người của nàng, sống bằng chết!

      Các nhóm khác vẫn tiếp tục thi đấu. Trận đấu thứ hai tiến hành vào ngày hôm sau.

      Phượng Thiên Vũ để cho Tuyết Ảnh về trước, nàng cùng với Đế Dạ Hiên tới nơi khác trong Đế đô!

      "Nha đầu, nàng muốn Mục phủ sao?"

      "Ừ!"

      "Vừa rồi ta hỏi qua, chúng ta phải tới Mục gia chơi đùa chút chứ!" Phượng Thiên Vũ hưng phấn !

      Đế Dạ Hiên lắc đầu, chơi? Nàng đây phải là quậy cả phủ người ta đó chứ!

      Ánh chiều tà rải đầy đường , Phượng Thiên Vũ thân váy đỏ rực, đầu tóc dài được vấn gọn gàng, từng cơn gió thổi qua, nhàng mớn trớn từng sợi tóc, Đế Dạ Hiên ở phía sau, nhìn thiên hạ đằng trước, môi mỏng khẽ mỉm cười, cũng chỉ khi nàng ở bên cạnh , tâm băng của mới trở nên ấm áp diệu kì!









      Chương 67: Là ngươi

      Edit: Đinh Lam

      Trong căn phòng trang nghiêm màu đen, Phượng Thiên Vũ cùng Đế Dạ Hiên trước sau đứng ở bên trong.

      Phượng Thiên Vũ dựa vào người Đế Dạ Hiên, lắng nghe người bên trong chuyện.

      "Mục gia chủ, chỉ cần ngươi liên thủ với ta, ta cam đoan ngươi có thể giết được nàng!"

      đạo thanh hơi chút trầm thấp vang lên, lông mày của Phượng Thiên Vũ nhếch lên, nữ nhân?

      Là ai?

      "Ngươi xác định có thể giết được nàng?" Mục gia chủ phẫn nộ , làm sao có thể dễ dàng bỏ qua nữ nhân kia, nàng khiến cho trước mặt bao nhiêu người mất hết toàn bộ sĩ diện.

      "Mục gia chủ, chỉ cần ngươi làm theo như lời ta , có thể giết nàng." thanh của nữ nhân lại tiếp tục truyền ra.

      "Được, lời định!" Mục gia chủ sảng khoái đáp ứng!

      Phượng Thiên Vũ câu môi cười cười, nàng , cái tên Mục gia chủ này yên phận được đâu, nhưng mà nữ nhân kia là ai?

      lâu sau, cửa phòng được mở ra, thân nữ tử khoát áo choàng màu đen bước ra.

      "Mục gia chủ, xin cáo từ!" Nữ tử quay đầu nhàng .

      Vừa khi nàng quay đầu lại, để Phượng Thiên Vũ cùng Đế Dạ Hiên trông thấy được dung mạo của nàng.

      Phượng Thiên Vũ nghi ngờ, tại sao nữ nhân này lại muốn liên thủ giết nàng, nàng biết nữ nhân này a!

      Đế Dạ Hiên nhíu mày, tạo sao nàng ta lại ở chỗ này?

      "Đông nương, thong thả." Mục gia chủ khách khí .

      Sau khi nữ nhân kia rời , Phượng Thiên Vũ cùng Đế Dạ Hiên cũng rời khỏi Mục phủ.

      Hai người ly khai khỏi Mục phủ, về phòng trọ, đường , Phượng Thiên Vũ nhìn Đế Dạ Hiên, hỏi: "Dạ Hiên, chàng biết nữ nhân kia sao?"

      Nàng vừa nãy trông thấy Dạ Hiên nhíu mày.

      "Nha đầu, nàng là công chúa của Đông Dạ quốc." Đế Dạ Hiên thản nhiên , cũng biết tại sao nữ nhân này lại ở đây, lại muốn liên thủ cùng Mục gia giết nha đầu!

      "A, khó trách!"

      Khó trách nữ nhân này lại muốn giết nàng, nguyên nhân là cái nghiệt này a!

      "Nha đầu, khó trách cái gì?" Đế Dạ Hiên hiểu liền hỏi.

      "Còn phải là vì chàng hay sao."

      Khi hai người qua con phố, bước chân ngừng lại.

      Từ trong con hẻm đạo bóng dáng bước ra, đôi mắt màu đỏ nhìn chằm chằm vào Đế Dạ Hiên cùng Phượng Thiên Vũ.

      Đế Dạ Hiên nhíu mày,Thiếu chủ Minh U của Ác Ma Thâm Uyên sao lại ở đây?

      Phượng Thiên Vũ nhìn nam nhân trước mắt này, nàng thể , ở cổ đại lắm mĩ nam a, nam nhân trước mắt này chính là nghiệt a, nhưng con mắt lại màu đỏ a, chẳng lẽ cũng là ma thú sao?

      Nhưng nhìn kĩ lại giống a!

      "Chúng ta lại gặp nhau."

      Minh U lẳng lặng nhìn Phượng Thiên Vũ, môi mỏng khẽ gợn lên, nữ nhân này rất vừa ý a!

      Lại gặp nhau?

      Phượng Thiên Vũ nghi ngờ, bọn họ chưa từng gặp nhau mà?

      đúng, cái hơi thở này. . chính là người ngày đó đuổi theo xe ngựa nàng!

      "Là ngươi?" Phượng Thiên Vũ lạnh giọng hỏi.

      "Nha đầu, nàng biết sao?"

      " biết."

      Đế Dạ Hiên biết Minh U, nhưng Minh U nhưng lại biết Đế Dạ Hiên là Ma Vương, tại, hai nam nhân đối mặt nhau, bầu khí quỷ dị bắt đầu bao phủ khắp hai người, Phượng Thiên Vũ cho lắm, hai người này lại làm sao đây?

      "Ngươi là ai?" Minh U nhìn Đế Dạ Hiên, mắt đỏ lạnh lùng nhìn , khí tức người nam nhân này đơn giản, nhìn thoạt qua thân phận có vẽ rất cao quý.

      "Chàng là nam nhân của ta, ngươi là ai?"

      Phượng Thiên Vũ kiên nhẫn hỏi, đối với người nam nhân trước mặt này nàng có ấn tượng tốt, có ít người, chỉ cần liếc mắt cái, liền được nàng xếp trong hàng ngũ nên kết giao hay ?

      "Nam nhân của ngươi?"

      Minh U nỉ non , khí người càng trở nên trầm trọng, thích những lời này, rất thích!

      Từng đạo linh lực khủng khiếp xông tới Đế Dạ Hiên.

      Rất nhanh chóng, Đế Dạ Hiên đem Phượng Thiên Vũ bảo hộ ở sau lưng, khoát tay, đạo linh lực màu lam bắn ra nghênh đón.

      "Minh U, bổn tọa muốn giết ngươi lúc này, tốt nhất ngươi nên rời khỏi đây ngay." Đế Dạ Hiên nhìn nam tử trước mặt, lãnh khốc .

      Minh U khẽ giật mình, người nam nhân này sao lại biết tên , biết , còn muốn giết : "Ngươi rút cuộc là ai?"

      "Ngươi còn chưa ?" Hỏa liên liền xuất tay Đế Dạ Hiên, mang theo linh lực cường đại bay về phía Minh U.

      Minh U nhìn hỏa liên tiến tới, lắc mình cái, chung quanh thân thể được bao phủ bởi màn sương mù màu đen, sau đó người biến mất tại chỗ!

      Phượng Thiên Vũ nhìn người biến mất trước mặt mình, cũng hỏi nhiều, biết tại sao nam nhân kia lại đến tìm nàng, cũng biết tại sao Dạ Hiên lại biết .

      Cảm nhận của nàng bây giờ chính là, thực lực của nam nhân kia rất mạnh!

      "Nha đầu, chúng ta trở về !" Đế Dạ Hiên nhìn bầu trời, thời gian còn sớm, ngày mai nha đầu còn có trận thi đấu, phải nghỉ ngơi sớm chút!

      "Ừ."

      . . .

      Hai người trở lại trong sân , Thanh Ngư cùng Mạc Sầu cũng nghỉ ngơi, chỉ có Tuyết Ảnh ngồi ở trong sân.

      Tuyết Ảnh nhìn thấy Phượng Thiên Vũ, liền nở ra nụ cười, vài câu rồi trở về gian.

      Phượng Thiên Vũ cùng Đế Dạ Hiên cũng nghỉ ngơi!

      . . . .

      Sáng sớm ngày hôm sau, Thanh Ngư dậy sớm bưng nước rủa mặt vào cho Phượng Thiên Vũ.

      Ăn điểm tâm xong, Phượng Thiên Vũ cùng Đế Dạ Hiên đến hội đan dược, hôm nay có cả Thanh Ngư cùng Mạc Sầu sau cổ vũ.

      Vì là trận đấu thứ hai, người đến xem lại càng nhiều, còn có số nhân vật có thế lực, đều muốn đến nhìn chút hôm nay có thể xuất ra nhân tài nữa hay , nếu có liền phải nhanh chóng tuyển vào môn hạ!

      Luật thi vẫn như cũ, thời gian là nửa canh giờ, cầu chính là tứ phẩm đan dược Thăng Hoa đan, tác dụng của viên đan dược này là trong khoảng thời gian ngắn có thể tăng lên thực lực của người, khi đan dược hết tác dụng thực lực trở lại như lúc trước, tứ phẩm đan dược, chính là ngàn vàng khó cầu, cho dù là hạ phẩm, rất nhiều người muốn có mó, bởi vậy có thể thấy được, người chiến thắng ngày hôm nay trở thành tâm điểm tranh đoạt của mọi thế lực!

      Trận đấu bắt đầu, Phượng Thiên Vũ nhìn những vật liệu bàn, thầm đánh giá những dược liệu kia, thân cây cỏ màu đỏ đưa đến chú ý của nàng, Hồng Huyết thảo, trong đan dược kỳ thư nàng cũng từng thấy qua, thích hợp để luyện chế Thăng Hoa đan, mặc kệ những dược liệu kia được tinh lọc tốt đến đâu, cuối cùng đan dược luyện chế ra đều gặp phải khuyết điểm, chẳng lẽ những người này biết sao?

      Phượng Thiên Vũ đem đống dược liệu bỏ vào trong đan đỉnh, chỉ chừa lại Hồng Huyết thảo!

      Người ở phía dưới nhìn thấy nàng sử dụng đến Hồng Huyết thảo, hoài nghi cũng bắt đầu!

      "Ngươi xem tại sao nha đầu lại sử dụng đến nhánh Hồng Huyết thảo vậy?"

      Hàn Duệ ngồi ở bên cạnh Đế Dạ Hiên, sốt ruột , những chuyện khác đều mực tin tưởng nha đầu, nhưng khi luyện chế Thăng Hoa đan nếu cho Hồng Huyết thảo vào thể dung hợp được toàn bộ dược liệu, nha đầu thể biết được điều này. . !

      Đế Dạ Hiên giữ im lặng, tin tưởng Vũ nhi của !

      Thanh Ngư cùng Mạc Sầu hiểu luyện đan, nên bọn cũng biết gì!

      Phượng Thiên Vũ cẩn thận từng li từng tí điều hòa lửa cho thích hợp, Thăng Hoa đan cần đến dược liệu khác, chỉ khi người luyện chế nó đạt tới cao cấp Dược Chủ mới có thể luyện ra được tứ phẩm đan dược Thăng Hoa đan.

      Thời gian chậm rãi trôi qua, thời gian nửa canh giờ dần chấm dứt, tất cả mọi người cầm đan dược chuẩn bị lắng nghe nhận xét của tổ ban giám khảo . ..

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 68: Nha đầu, ngươi cứ tiếp tục như vậy ta phải bái ngươi làm sư phụ mất!

      Edit: Đinh Lam

      Ban giám khảo lần lượt đánh giá từng viên đan dược, ngoài ý muốn, mỗi viên đan dược đều có những khuyết điểm nho , nhưng viên đan dược cuối cùng khiến cho mọi người phải sững sờ...

      Độ dung hợp là 100% thượng phẩm Thăng Hoa đan, đây là điều khó mà làm được!

      Ban giám khảo đám kích động liếc nhìn nhau, sau đó người trong ban giám khảo dứt khoát đứng lên, nhìn về phía trọng tài hô lên: "Phượng Thiên Vũ?"

      Phượng Thiên Vũ nghe vậy, lông mày chau lại, lên tiếng hỏi: "Chuyện gì?"

      Thấy nàng vừa lên tiếng, tổ ban giám khảo chút hình tượng, bước nhanh đến, mắt sáng long lanh như vừa phát ra mỏ vàng nhìn Phượng Thiên Vũ: "Tiểu nha đầu, mau cho chúng ta biết, ngươi làm như thế nào, có thể dung hợp dược liệu thành công đến 100% như vậy?"

      Vị giám khảo này cất giọng cũng , những người phía dưới đều có thể nghe thấy!

      " thể nào, nàng dùng đến Hồng Huyết thảo, làm sao có thể dung hợp đến 100% được chứ?"

      "Đúng vậy, chính mắt ta trông thấy nàng có sử dụng a, có phải ban giám khảo nhầm lẫn gì hay ?"

      số người trông thấy Phượng Thiên Vũ luyện chế đan dược tin nổi mà lên tiếng... !

      Đến Hàn Duệ cũng tin, luyện chế nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nghe qua, sử dụng Hồng Huyết thảo tăng lên độ thành công trong dung hợp?

      Chuyện gì xảy ra đây a?

      "Hồng Huyết Thảo là dược tính thuần dương, tăng thêm lửa luyện chế, độ nóng cao hơn, độ dung hợp tự nhiên hoàn mỹ, vì vậy ta sử dụng đến Hồng Huyết Thảo, khống chế lửa tốt cùng thời gian luyện chế, như vậy được viên đan dược như các ngươi cầm tay!"

      Phượng Thiên Vũ nhàng từng chữ, những người này đều biết rất từng loại dược liệu, chẳng lẽ thuộc tính đơn giản này bọn họ biết ư... !

      "Khó trách, mỗi lần ta luyện chế Thăng Hoa đan đều giống nhau, ra vấn đề là nằm ở chỗ này a!"

      Hiểu được vấn đề, ban giàm khảo cầm lấy đan dược về, trận đấu thứ hai hề nghi ngờ Phượng Thiên Vũ là người chiến thắng!

      Cuộc tranh tài kết thúc cũng là giữa trưa, Hàn Duệ chân chó mang theo nhóm người Phượng Thiên Vũ đến quán rượu nổi tiếng nhất ở Đế đô...

      "Nha đầu, ngươi làm sao lại biết sử dụng Hồng Huyết thảo độ dung hợp tăng lên?"

      Hàn Duệ vừa liền hỏi, có được đồ nhi như vậy, chính là tăng thêm thể diện cho a!

      Phượng Thiên Vũ cùng Đế Dạ Hiên chuyện, nghe thấy Hàn Duệ hỏi, bước chân dừng lại, quay đầu, quái dị nhìn cái, rồi hỏi: "Sư phụ, ngươi cũng biết sao?"

      Hàn Duệ lắc đầu: "Đồ nhi, ngươi là người đầu tiên biết sử dụng Hồng Huyết thảo làm cho Thăng Hoan đan trở nên hoàn mỹ hơn đó!"

      "Ta tưởng các ngươi đều biết hết rồi chứ!"

      Hàn Duệ cõi lòng tan nát: "Nha đầu a, cứ tiếp tục như vậy ta phải bái ngươi làm sư phụ mất!"

      Phượng Thiên Vũ trầm tư nửa ngày, tựa hồ như suy nghĩ điều vừa , lâu sau, nàng mới khẽ thở dài, ra: "Sư phụ, ngươi cũng biết đồ nhi phải là người vô tình mà, nếu sư phụ như vậy, ngươi cứ yên tâm, ta cố gắng làm tròn bổn phận dạy dỗ ngươi tốt!". xong, rồi bước nhanh vào quán rượu...

      Thanh Ngư nhịn được liền cười lớn, tiểu thư càng ngày càng cường hãn a!

      Hàn Duệ nghe xong lời này, bất đắc dĩ nhìn bóng dáng ở phía trước, có biện pháp a, ai bảo nha đầu kia là bảo bối của chứ!

      Mấy người tiến vào quán rượu...

      Tiểu nhị trông thấy bọn họ, nhiệt tình chạy tới: "Khách quan, các người cần gì?"

      "Sư phụ, nơi đây là địa bàn của ngươi, ngươi chủ trì hết !" tay Phượng Thiên Vũ chống lên bàn, cả người tản ra lười như con mèo cao quý!

      Đế Dạ Hiên lời nào, chỉ yên lặng ngồi ở bên cạnh Phượng Thiên Vũ!

      Hàn Duệ thường xuyên đến đây, cũng biết sở thích của mỗi người là gì, liền câu: "Đem tất cả các món ngon của các ngươi lên đây!"

      "Được, được, khách quan, xin người chờ chút a!" Tiểu nhị cao hứng lui xuống dưới!

      "Tôn Giả, người biết hưởng thụ nha?"

      Thanh Ngư giọng hỏi, Tôn Giả gọi là nhiều món như vậy, lỡ như ăn hết là lãng phí a!

      " cần lo lắng, còn có Kinh Lôi, Viêm, cùng Ảnh nhi nữa!" Phượng Thiên Vũ nhàn nhạt , trong gian gọi Viêm ra, Tuyết Ảnh lạnh lùng cũng ngồi ở bên chờ sẵn.

      Ngay sau đó, hai bên Đế Dạ Hiên xuất hai con ma thú, nhanh chóng trở thành tâm điểm của mọi người trong quán, Thất Dạ cùng Kinh Lôi đều thủy chung lên tiếng!

      Thất Dạ vừa trông thấy Phượng Thiên Vũ muốn chạy ngay đến trong ngực của nàng, chẳng qua là chưa kịp bị Tuyết Ảnh bắt lại, bị Đế Dạ Hiên tóm cổ, Thất Dạ quay đầu lại, trông thấy gương mặt u ám của chủ nhân mình... !

      "Thất Dạ, ngươi quên lời của ta?"

      Thất Dạ lệ rơi đầy mặt: "Chủ nhân, người đừng có như vậy được ? Ta nhát gan... !"

      Đồ ăn rất nhanh được đưa lên, mấy người chậm rãi bắt đầu ăn... !

      "Nha đầu, cuộc tỉ thí kết thúc ngươi có dự định gì chưa?"

      Hàn Duệ vừa ăn vừa hỏi, trong lòng bắt đầu lại tính toán, nếu nha đầu chưa có kế hoạch gì, phải dụ dỗ nha đầu Đế Hoàng Thành mới được!

      " Đế Hoàng Thành!"

      Phượng Thiên Vũ còn chưa kịp trả lời, Đế Dạ Hiên liền cất tiếng!

      "A, như vậy tốt quá, sư phụ cũng dự định đến Đế Hoàng Thành đây." Hàn Duệ xong, nụ cười rộng đến mang tai, vui vẻ ăn cơm... !

      Phượng Thiên Vũ tuy có chút khó hiểu, nhưng thành vấn đề, nàng tin tưởng, Dạ Hiên tự nhiên cho nàng biết!

      ... ...

      Mấy người ăn xong rồi lại ngồi uống trà hồi, nhìn thời gian cũng sai biệt lắm, chuẩn bị đến đấu trường, xem ra trận đấu cuối cùng này đơn giản như hai lần trước nữa...

      Ba cái tên có mặt trong vòng thi đấu cuối cùng đó là: Phượng Thiên Vũ, Tôn Dương, Lý Thành, hai người này đều là cao cấp Dược Chủ.

      Hội trưởng đứng ở đài, nhìn ba người ở bục, tươi cười cất giọng : "Đây là cuộc tranh tài cuối cùng, các ngươi tự luyện chế đan dược mà các ngươi cho là tốt nhất, người chiến thắng chính là người luyện chế ra đan dược có phẩm giai cao nhất, có độ dung hợp tốt nhất!"

      "Các ngươi được quyền sử dụng đan đỉnh của chính mình, viết lên giấy các dược liệu các ngươi cần, ta cấp đầy đủ dược liệu cho các ngươi."

      Ba người nghe vậy, bắt đầu cầm bút viết tên dược liệu mình cần.

      Thẳng đến khi dược liệu được đưa tới, ba người bắt đầu tiến hành luyện chế.

      Từ trong gian Phượng Thiên Vũ lấy ra đan đỉnh được Hàn Duệ tặng, đan đỉnh vừa ra, khán đài mảnh người kinh ngạc. . .

      Ngón tay bắn ra, màu đỏ dị bay ra bao quanh phía dưới đan đỉnh, Phượng Thiên Vũ điều chỉnh lửa ở trạng thái tốt nhất, đem đan dược bỏ vào trong đan đỉnh. .

      Đông Thanh đứng ở phía dưới nhìn hồng y nữ tử trước mặt, trong mắt tràn đầy ghen ghét, nàng biết , thời điểm luyện dược thể bị quấy rầy, cúi đầu nhìn cung tên trong tay, bốn phía còn có người Mục gia mai phục, ra động tác kí hiệu, từ trong chỗ tối những người mai phục dương cung nhắm bắn vào Phượng Thiên Vũ. .

      Cảm nhận được trận sát khí nồng đậm, đứng ở bục, Phượng Thiên Vũ khẽ cười: "Xem ra Mục gia chủ cùng vị công chúa muốn hạ thủ rồi?"

      để ý tới sát ý nhắm vào nàng, Phượng Thiên Vũ sử dụng sinh mệnh chi linh xây lên kết giới, đứng ở bên trong kết giới an tâm luyện chế đan dược. .

      Kiêng kị nhất của việc luyện đan chính là bị quấy rầy.

      Đông Thanh mỉm cười hiểm, hạ tay xuống, ngay sau đó, những mũi tên như mưa bay về phía Phượng Thiên Vũ, liên tiếp ngừng, cũng may mắn những người khán đài người đều có linh lực, nên ai bị thương, khán đài sát khí của Đế Dạ Hiên bắn ra bốn phía, chết tiệt, vốn lo lắng cho nha đầu, nhưng dám ra tay khi nha đầu luyện dược, xem ra giáo huấn bọn họ là được. .

      Chương 69: Giết tha

      Edit: Đinh Lam

      Gặp trở ngại của kết giới, những mũi tên vây quanh Phượng Thiên Vũ đều bị ngăn chặn lại, gây chút nguy hiểm đến Phượng Thiên Vũ.

      Hai người đứng bên cạnh, dược liệu thiếu chút nữa bị hủy trong đan đỉnh.

      Hội Đan dược lập tức xuất động người, bảo vệ ba người trước mắt.

      Phượng Thiên Vũ lời, chuyên tâm luyện chế đan dược, nàng là cấp thấp Dược Tôn, lần này nàng muốn luyện chế đan dược của cao cấp Dược Tôn, cho nên càng phải cẩn trọng.

      Đông Thanh nhìn những mũi tên vây quanh Phượng Thiên Vũ rồi rơi xuống, mảy may ảnh hưởng đến Phượng Thiên Vũ, tức muốn chết, cánh tay tiếp tục vung lên, tất cả mọi người liền động thủ, lần động thủ này chỉ có những người theo bảo vệ Đông Thanh, còn có người của Mục gia như Mục gia chủ, bốn vị Trưởng lão của Mục gia, thực lực bất phàm, đều là cao cấp Linh Tông, chính vì vậy, Mục gia mới có thể kiêu ngạo ở trong Đế đô như thế!

      Những người này vừa xuất , mọi người khán đài nhanh chóng thối lôi qua bên, bọn họ cũng ngốc, nhìn qua liền biết những người này đến đều là nhằm vào nữ tử đứng bục kia. .

      Bọn lui qua bên, vừa vặn để lại gian cho Đế Dạ Hiên.

      Người khẽ động, bay lên trung, bộ áo bào hình trăng lưỡi liềm, tuyệt thế vô song, đôi mắt đen nhánh sâu thấy đáy, mang theo khí thế hủy diệt bức người nhìn về phía những người vừa tới kia, môi mỏng khẽ mở: "Hại Vũ nhi. Chết!"

      Hội trưởng cả kinh, nhìn nam tử đứng trung kia, người này cho cảm giác của quân lâm thiên hạ, khí thế này giống như Quốc Sư của Đông Dạ quốc !

      Khí thế người có thể áp chế được toàn trường.

      Mục gia chủ cười hiểm, lấy lí do là trả thù cho nữ nhi của , nhưng chính là rửa nhục lại cái ngày hôm đó của : "Để xem lần này ngươi chạy đâu!"

      Mục gia chủ vẫy tay cái, sau lưng là tứ đại Trưởng lão bước lên, bọn cũng có chút lo lắng, nam tử trước mặt này dễ trêu chọc vào, làm như thế này biết là đúng hay sai, nhưng quy củ của Mục gia là phải nghe theo lời của Mục gia chủ!

      "Giết cho ta." Mục gia chủ ra lệnh, bốn vị Trưởng lão thể nghe theo, từng người triệu hồi ra ma thú của mình, đều là ngũ giai Huyền thú, như là Sói, Báo Vương….. Những người bảo vệ cho Đông Thanh cũng bắt đầu triệu hoán ma thú, đồng loạt đều là tứ giai Đế Vương Ma Lang!

      Nhìn bố trận này, mọi người đều kinh sợ thối lui, nhìn hồng y nữ tử khán đài tự hỏi, nàng đắc tội với ai?

      Nhìn người và ma thú trước mặt, Đế Dạ Hiên mặt đổi sắc, chút sợ hãi, cánh tay thon dài vung lên, Hỏa Kỳ Lân - Viêm, Kinh Lôi, Thất Dạ, kể cả Tuyết Ảnh đều xuất bên cạnh .

      Tuyết Ảnh nhìn những ma thú ở phía dưới, giọng điệu cao ngạo: "Chỉ bằng các ngươi cũng muốn giết mẫu thân của bản tôn sao?"

      Thất Dạ: "Tiểu Bạch, ngươi điên cuồng "

      Kinh Lôi cùng Viêm lời nào!

      Đế Dạ Hiên thản nhiên : "Giết tha."

      Ngay khi nghe được câu đó, Viêm cùng Kinh Lôi đều biến trở về nguyên hình, Kinh Lôi triệu hoán lôi điện, Viêm khống chế hỏa diễm, Tuyết Ảnh chẳng cần ra tay, mảnh Ma Lang kêu gào thảm thiết, cấp bậc của bọn nó làm sao có thể so sánh với Viêm và Kinh Lôi, Huyền Thú bắt đầu rục rịch, lại được chủ nhân cho phép, công kích vào nhóm Tuyết Ảnh, Báo Vương nhảy lên trung đối đầu với Tuyết Ảnh.

      " biết tự lượng sức mình." Tuyết Ảnh hất đầu, biến trở về bản thể, thân rắn trắng noãn xinh đẹp, cái đuôi cuốn lấy thân thể của Báo Vương, màu vàng Mạn Đà La hoa thân rắn phát ra kim quang chói mắt, bức tới Báo Vương, vây quanh lấy Báo Vương cách nào nhúc nhích, kim quang tiến vào thân thể trong thân thể, Tuyết Ảnh bỏ qua cho nó. . . Báo Vương rơi mặt đất, động cũng có động, hiển nhiên là chết hết rồi!

      Tất cả mọi người thể tin nhìn về phía Tuyết Ảnh...

      chiêu!

      Chỉ chiêu, Báo Vương cũng có cơ hội đánh trả, nháy mắt liền bị giết, chẳng lẽ nó là đỉnh cao Siêu Thần Thú?

      Tình hình bây giờ nghiêng về bên, từng trận sấm sét, từng đoàn hỏa diễm như mưa buông xuống, Huyền thú tập trung công kích, tình cảnh giờ có thể là kinh tâm động phách!

      Đứng ở bục, Phượng Thiên Vũ nhanh chóng luyện chế xong đan dược của mình, hai người đứng bên cạnh sớm bị quấy rầy, cũng bỏ qua việc luyện đan!

      vị Trưởng lão thấy ma thú của mình chết, mắt đỏ rực, lửa giận bốc lên, nhắm đến Đế Dạ Hiên mà công kích...

      Hai mắt Đế Dạ Hiên tối sầm lại, trong tay xuất ra đóa hỏa liên, hỏa liên xoay tròn bay đến vị Trưởng lão kia!

      Trưởng lão Mục gia vừa trông thấy, nhanh chóng vận dụng linh lực ngăn cản hỏa liên, từ trong gian lấy ra thanh kiếm trong suốt sáng long lanh đánh tới Đế Dạ Hiên... !

      Bên này đánh nhau uy áp tỏa ra khắp nơi khiến cho những người đứng khán đài phải trận khó thở, hội trưởng thấy bọn họ chật vật kiềm chế, vội vàng đem bọn họ đưa ra ngoài...

      Năm ngón tay của Đế Dạ Hiên cong lại, quả điện cầu màu lam xuất , nhìn kỹ bên trong còn có hắc khí nhè , điện cầu đánh tới vị Trưởng lão kia, ngay sau đó vị Trưởng lão đột nhiên kêu thảm tiếng, mọi người nhanh chóng quay đầu nhìn qua, sợ hãi nên lời, chỉ thấy thân thể của vị Trưởng lão đột nhiên bạo tạc nổ tung hóa thành trăm mảnh...

      Lực lượng kinh khủng!

      Nam nhân cường đại... !

      rút cuộc là ai?

      Tất cả mọi người dám động thủ, đều lẳng lặng đừng im ở chỗ, loại tình huống này, còn dám động thủ mới là người ngu!

      Mục gia chủ lấy lại tinh thần cùng mấy vị trưởng lão nhìn chằm chằm vào Đế Dạ Hiên, ba người hẹn cùng nhau xông tới tập trung tấn công Đế Dạ Hiên... !

      Đối mặt với những công kích của bọn họ, Đế Dạ Hiên vẫn rất phong thanh vân nhạt, nếu là người hiểu , hiển nhiên liền biết rất tức giận!

      Tay áo vung lên, những đóa hỏa liên đỏ tươi bay về phía bọn họ, lúc này đây hỏa liên giống với lúc trước, mạnh đến như thế nào, chính cũng biết…

      Phượng Thiên Vũ sau khi luyện đan xong, quay người trông thấy bóng lưng, cất kỹ đan dược, nhìn Thanh Ngư đứng cách đó xa, nàng an tâm, có Dạ Hiên ở đây ai có thể gây tổn thương đến bọn họ!

      Áo đỏ bay lên trung, ba ngàn sợ tóc đen thổi qua, trong lòng Phượng Thiên Vũ ấm áp lạ thường, Dạ Hiên Dạ Hiên, vì sao chàng lại cho ta cảm giác thân thuộc như thế này?

      Lắc đầu, nên suy nghĩ nhiều, ngày nào đó nàng nhớ lại tất cả, mũi chân điểm , bay đến bên người Đế Dạ Hiên!

      "Nha đầu, đan dược luyện xong rồi sao?" Đế Dạ Hiên giọng ôn nhu hỏi, vừa rồi ai đó còn rất lãnh khốc nha!

      "Xong rồi!" Phượng Thiên Vũ nhìn người đứng bên dưới: "Mục gia chủ, ta tha cho ngươi lần, hôm nay ngươi lại tự tìm đến cái chết, vậy ta thành toàn cho ngươi!" Dứt lời, quanh thân Phượng Thiên Vũ bộc phát ra linh lực cường đại, công kích đến Mục gia chủ!

      Mục gia chủ nhìn qua, cũng trực tiếp nghênh đón, nữ nhân này bạo phát ra linh lực cũng như , đều là trung cấp Linh Tông, tin người có kinh nghiệm chiến đấu như lại thua đứa nhóc con này!

      Các Trưởng lão Mục gia muốn tiến lên hỗ trợ, Đế Dạ Hiên cười lạnh tiếng, linh lực hội tụ, quả cầu điện xuất , đánh thẳng vào ba Trưởng lão trước mặt. Chết toàn thây... !

      Quả nhiên ứng câu nhắm mắt mà tiên, mở mắt là ma!

      Tất cả mọi người dám ở động đậy, nhìn về phía Phượng Thiên Vũ cùng Mục gia chủ!

      Phượng Thiên Vũ từng chiêu từng thức đều công kích vào chỗ hiểm của Mục gia chủ, chút lưu tình!

      Mục gia chủ bây giờ mới biết nữ nhân này khủng bố như thế nào, tại sao cũng là trung cấp Linh Tông mà lại lép vế như thế này a... !

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 70: Đông Thanh não tàn

      Edit: Đinh Lam

      Phượng Thiên Vũ tập trung công kích, chuẩn xác, hận ý, từng chiêu mang theo linh lực nồng đậm, lâu sau, Mục gia chủ bị đánh đến nằm đất!

      "Ngươi, ngươi giết !" Mục gia chủ nhìn nữ nhân trước mặt, trong lòng muôn phần hối hận, Mục gia bị hủy hoại tay rồi!

      " cần ngươi , ta cũng giết ngươi!" Phượng Thiên Vũ mắt lạnh nhìn , từ gian xuất ra viên đan dược ép nuốt vào, rồi : "Ta muốn ngươi sống bằng chết!"

      Phượng Thiên Vũ lãnh khốc vô tình, nhưng cũng rất trọng tình, kiếp trước nàng giết người như ngóe, kiếp này nàng giết người, nhưng người lại muốn giết nàng , xem ra muốn mềm lòng cũng được a! nhìn những người chung quanh, nếu như hôm nay nàng tha cho bọn họ, chừng ngày mai, bọn họ cho nàng kích trí mạng!

      Nhìn bóng dáng xinh kia, Đế Dạ Hiên làm sao biết nàng suy nghĩ điều gì, tay đưa lên, linh lực ngưng tụ thành những mũi tên màu đỏ, bay vút đến những người kia, giờ khắc này, vạn mũi tên cùng bắn, đây cũng là lần thứ nhất Đế Dạ Hiên bộc lộ ra thực lực của mính, những mũi tên nhắm trúng ai, thể nghi ngờ người đó phải chết, Đông Thanh chật vật lui về phía sau muốn chạy thoat khỏi mưa tên kia, nhánh mây của Phượng Thiên Vũ xuất từ bao giờ, vòng quanh thân thể của nàng, nhánh mây khẽ múa đem Đông Thanh ném tới trước mặt Phượng Thiên Vũ!

      Mưa tên ngừng, có người nào tránh được, chỉ còn Đông Thanh đưa tới trước mặt của Phượng Thiên Vũ là còn sống sót...

      Hội trưởng cũng phải là người thường, nhìn đấu trường tràn đầy thi thể, nhanh chóng phân phó người xử lý!

      Đế Dạ Hiên về phía Phượng Thiên Vũ, nhóm người của Thanh Ngư cũng tới!

      "Tiểu thư, người lợi hại!" Thanh Ngư sùng bái , nhìn tiểu thư cùng Quốc Sư đại nhân đứng chung chỗ, là tuyệt phối trong cực phẩm!

      "Thanh Ngư, ngươi nhiều chuyện, tiểu thư bận!" Mạc Sầu thản nhiên .

      Thanh Ngư nghe vậy, liền ngoan ngoãn lên tiếng!

      "Công chúa, ta và ngươi có thù oán gì sao?"

      Đông Thanh chật vật té mặt đất: "Phượng Thiên Vũ, nếu như biết ta là công chúa, ngươi dám vô lễ với ta!"

      "Dám? Vì cái gì mà dám, ngay cả Nhị hoàng tử của Nhật Viêm quốc ta còn dám xuống tay, huống chi là ngươi!"

      "Dạ Hiên ca ca cứu ta!"

      Đông Thanh nhìn Đế Dạ Hiên tới, điềm đạm đáng , nàng tin tưởng Dạ Hiên ca ca vừa rồi nhất định là thấy được nàng, bằng làm sao dám để cho Phượng Thiên Vũ tổn thương nàng.

      Phượng Thiên Vũ nhìn Đông Thanh, lắc đầu, nữ nhân này hết thuốc chữa!

      Đế Dạ Hiên dường như nghe thấy Đông Thanh , ngang qua, ôm lấy Phượng Thiên Vũ, nhàng kiểm tra người nàng, phát người nàng có vết thương mới yên tâm, biết những mũi tên kia làm gì được nàng, sợ nàng bị thương khi giao chiến với lão già kia thôi!

      "Dạ Hiên, chàng thấy có người cầu cứu chàng sao?"

      Phượng Thiên Vũ dựa vào trong ngực mỉm cười , người sống sờ sờ nằm mặt đất thế kia mà nhìn thấy hay sao.

      Lúc này, Đế Dạ Hiên mới nhìn về phía Đông Thanh, nhăn mặt: "Nha đầu, sao nàng lại làm tổn thương đến nàng ta!"

      Nhóm người Thanh Ngư lời nào, Quốc Sư có bao nhiêu thương đối với tiểu thư, bọn họ biết , tin tưởng Quốc Sư người muốn giết tiểu thư mà trách móc tiểu thư đâu!

      "Dạ Hiên ca ca, ta biết huynh để ta bị tổn thương mà!" Đông Thanh cao hứng , xong vẫn quên nhìn Phượng Thiên Vũ khiêu khích!

      Phượng Thiên Vũ bó tay, Đông Thanh, não ngươi tàn rồi sao?

      "Nha đầu, nàng phải trực tiếp giết nàng ta!" Đế Dạ Hiên nhàn nhạt , từng qua, chỉ cần dám tổn thương đến nha đầu hay người của nha đầu, bất kể là ai, dù nam hay nữ, dù già hay trẻ, đều bỏ qua!

      mặt nhóm người Thanh Ngư liền xuất dòng chữ: Ta biết ngay mà!

      Đông Thanh nghe vậy liền hẹn họng trân trối, Dạ Hiên ca ca sao lại muốn nàng ta giết nàng!

      "Mạc Sầu, Thanh Ngư, các ngươi đem nàng trở về, trông chừng nàng cẩn thận."

      Phượng Thiên Vũ thu hồi lại dáng vẻ tươi cười, quay người về phía hội trưởng.

      Từ trong gian, Đế Dạ Hiên lấy ra sợi dây thừng trực tiếp trói Đông Thanh lại, dây thừng này chính là dùng linh lực mà thành, Đông Thanh thể động đậy, để mặc cho Thanh Ngư cùng Mạc Sầu ném nàng lên xe ngựa, từ cửa sau ra ngoài.

      "Hàn Duệ, sao ngươi lại ở chỗ này?"

      Hội trưởng nghi hoặc hỏi, vừa mới nhìn thấy Hàn Duệ, cũng biết tại sao lại xuất ở đây?

      "Đồ nhi của ta thi đấu ở đây, ta được đến nhìn hay sao? Đúng rồi hội trưởng, tôn tử của ngươi đâu?" Hàn Duệ nhìn đông nhìn tây, sao hôm nay cháu trai của lão lại thấy nhỉ?

      Hội trưởng nhìn Phượng Thiên Vũ trước mặt, suy nghĩ về lời của Hàn Duệ, mặt già khỏi đỏ lên, ấp úng : "Cháu của ta … . bế quan rồi, vì thế trận đấu lần này tham gia được, chúng ta mau nhìn đan dược của Phượng nương !"

      Từ trong gian Phượng Thiên Vũ lấy ra lọ đan dược, đưa đến trước mặt hội trưởng!

      Đan dược vừa ra, cỗ mũi thơm ngát bay ra, làm cho người ta cảm thấy tinh thần cùng thể xác là sảng khoái dễ chịu!

      Hội trưởng kích động cầm viên đan dược trong tay, lục giai thượng phẩm Tẩy Tủy Đan, đối với người tu luyện linh lực là vô cùng tốt, còn đối với người bình thường chính là vạn kim khó cầu, chỉ nó là lục giai đan dược, mà là vì luyện chế nó so với những đan dược khác lại cực kì khó khăn, huống chi còn là thượng phẩm. . !

      Cho dù hai người kia bị trận náo loạn kia, cũng chưa có khả năng luyện chế ra được đan dược lục phẩm, cuộc so tài lần này, Phượng Thiên Vũ chiến thắng hoàn toàn xứng đáng!

      "Phượng nương, trận đấu lần này người thắng là nương, ngoại trừ phần thưởng của hiệp hội ra, ta còn có lời muón mời Phượng nương gia nhập vào Hiệp hội Đan dược của chúng ta, biết nương nghĩ như thế nào?" Hội trưởng cười hì hì , trong lòng thầm nghĩ, có người nào mà muốn gia nhập cơ chứ!

      "Lão đầu, làm phiền ngươi, mau lấy phần thưởng ra đây, nha đầu còn muốn Đế Hoàng Thành, ngươi được gây phiền hà cho nàng!" Hàn Duệ kiêu ngạo , xem ra hôm nay hãnh diện rồi, lão già này còn muốn dụ dỗ đồ nhi của , nghĩ đến thấy sướng rồi!

      Hội trưởng cười cười, Đế Hoàng Thành, xem ra thực lực của nha đầu kia phải là bình thường!

      " như vậy, lão đầu tử này miễn cưỡng Phượng nương rồi, Phượng nương theo ta, ta đưa phần thưởng cho nương."

      Hội trưởng xong, vào bên trong hội, Phượng Thiên Vũ cùng Đế Dạ Hiên theo , Hàn Duệ cũng tò mò phần thưởng là cái gì, lúc trước cũng hỏi cái lão đầu này mấy lần rồi, vậy mà lão ta sống chết cho biết, bây giờ phải nhìn tận mắt mới được!

      Bốn người vào bên trong Hội đan dược, bởi vì tìm ra người chiến thắng nên phần thưởng cũng được mang ra!

      Phượng Thiên Vũ, Đế Dạ Hiên cùng Hàn Duệ khi nhìn thấy phần thưởng, khóe miệng nhịn được mà kéo ra, 'Đan dược hiệp hội' uy phong như vậy, phần thưởng lại là cung màu đỏ như máu?

      "Lão đầu, ngươi có lầm chứ?" Hàn Duệ nhìn cây cung rồi hỏi lại, lão gia hỏa này chắc lại muốn trêu chọc a, phải là dược liệu nghìn năm thôi , ít nhất cũng là viên đan dược chứ, cùng lắm là cái đan đỉnh, con mẹ nó, nghĩ tới nghĩ lui cũng nghĩ tới lại là cây cung!

      Làm hại hiếu kỳ, đồ nhi của mà thi đấu như vậy, cuối cùng phần thưởng là món đồ chơi a.

      Hội trưởng nghe câu hỏi Hàn Duệ xong, ngượng ngùng xoa xoa đầu đổ đầy mồ hôi, cũng muốn, là đặt ở nơi nào vô dụng a!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :