1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Phúc hắc - Cửu Tứ (6/62) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5: Con rể vàng họ Lục

      Có lẽ ngủ quên, trong phòng tắm thanh khuấy nước, chỉ nghe được thanh của thiết bị điều hòa nước.

      Cố Đăng Khoa nằm giường lớn màu tím lát, liền đứng dậy mở tủ quần áo lấy khăn tắm, rồi mở cửa phòng tắm vào.

      Phòng tắm được trang trí rất đơn giản, từ bồn rửa mặt đến bồn tắm đều màu trắng sáng bóng, ngay dưới sàn có đôi dép màu đỏ thẳm, đôi dép có hình hai trái tim dính vào nhau, dép này là do lựa chọn, lúc ấy còn bỉu môi đôi dép này, nhìn giống như là dành cho dâu mới.
      Cách đôi dép hai mét là bồn tắm, trong bồn tràn đầy bọt khí, có bàn chân lười nhát khoát lên thành bồn hưởng thụ bọt khí, len chiế khăn màu tím, lộ ra đôi vai cùng bàn tay trắng sáng.Thủy tới nàng tinh xảo xương quai xanh, nàng đầu ngưỡng dựa vào bể bằng da ngưỡng chẩm thượng, khéo léo cằm hơi hơi giơ lên, cảnh bộ đường cong duyên dáng duỗi thân , lộ vẻ chút bọt nước.

      Mắt của nhắm nghiền lại, mắt củng tinh xảo giống như các chị của mình, có chỉnh sửa qua,nên nhìn có chút hỗn loạn, sắc bén giống như thanh bảo kiếm chưa rút khỏi vỏ, chỉ xéo xuống phía dưới,đem mí mắt dưới con ngươi bao trùm, chỉ còn sót lại ý cười nhợt nhạt.

      Giờ phút này nàng mi tiêm giãn ra, có ngày thường lý ngốc lăng tinh thuần ngây ngô cười, im lặng nằm ở vằn nước nhộn nhạo trong bồn tắm, như lúc ban đầu sinh ở trai ngọc trong bụng lưu quang tràn đầy màu minh châu.

      Cố Đăng Khoa cầm khăn tắm trong tay đặt ở giá đựng đồ, dùng ngón tay thon dài của mình chà lưng cho , dùng chân của mình làm điểm tựa cho đầu , nhàng giữ đấu của lại.

      quen với việc có thể ngủ mọi lúc, trong lòng chuyện gì đều quan tâm, trời đất bao la ăn ngủ lớn nhất, do đó có thể thoải mái tự tại sống, lời của gia gia cũng có thể xem như gió thoảng bên tai,vì vậy việc nglúc ở bên , mới có thể phòng bị như vậy.ủ cũng như thế.

      Đáy mắt Cố Đăng Khoa tràn đầy ý cười, cũng chỉ

      Hơn nữa bất luận làm ra chuyện gì, đều có người thay gánh vác, thay gánh vác hơn hai mươi năm.

      Phòng khách khí thực nhàng, nhóm người Cố gia kim hoa đều là những người biết cách điều chỉnh cho hợp khí, nhất thời trong phòng khách bầu khí cực kỳ hòa hợp.

      Bà quản gia bà cung kính đến bên người Cố lão gia :“Lão gia, bữa tối muốn chuẩn bị xong!”

      Cố lão gia gật đầu, trầm giọng :“ gọi cậu chủ xuống!”

      Lục Loan Lan thoạt nhìn nhã nhặn tuấn mỹ, sóng mũi cao thẳng còn mang cặp mắt kính mặt, nhìn như mang theo ý cười,nhưng khuôn mặt bình thường biểu cảm xúc gì.

      ta nhàng cười lên, hướng về phía trước bàn : “ đợi cửu tiểu thư sao?”.
      Vấn đề này tuy có chút đột ngột , nhưng khi nhìn thấy cười nhưng mang theo ánh mắt nghi hoặc , làm cho người khác ngươi cảm giác giống như là bạn bè quen biết nhiều năm chuyện với nhau, cảm giác giống như làn gió xuân.

      Ở Cố gia,lão Bát Cố Lam liền cười rộ lên, thanh ngọt ngào:“Tiểu Cửu nhưng là nhà chúng tôi có biệt danh là đại lão sờ!”

      Cố Ngâm thản nhiên liếc mắt Cố Trừng, Cố Trừng sợ tới mức muốn cắn lưỡi, nghịch ngợm rụt lui đầu.

      Lục Loan Lan tò mò, có chút khó hiểu này ý:“Đại lão sờ?”

      Cố Trừng nhìn sắc mặt gia gia cùng Cố Ngâm , cười giải thích:“Tiểu Cửu chỉ có tính tình chậm, làm việc cũng chậm, em ấy thay đổi quần áo nếu thúc giục em ấy, em ấy có thể thay hơn giờ, nghe em ấy chuyện mọi người đều có thể tức chết!”

      xong ta đè thấp thanh :“Tôimột chút cũng khoa trương! Nao, xem em ấy đổi bộ quần áo,hơn giờ ?”


      Tiếp theo còn nhìn về phía quản gia hướng hỏi:“ hơn giờ chưa?”

      Bà quản gia bà trả lời:“Thưa bát tiểu thư, vượt qua giờ !”

      Cố Trừng đánh cho Lục Loan Lan ánh mắt “tôi khoa trương !’ ,Lục Loan Lan cười ra tiếng , thanh trầm thấp thanh nhuận, giống như nước chảy trong khe núi.
      Ở Cố gia, bình thường Lão Thất lão Bát chuyện tức là họ tức giận, gia gia cùng Cố Ngâm chuyện, những người khác đều tự động khôngnlên tiếng, hoặc rụt rè giọng chuyện với nhau, quấy rầy đến bọn họ chuyện ‘Chính ’.

      Cố Ngâm là người có tính tình mạnh mẽ, ở trong công ty đối với cấp dưới rất nghiêm khắc, thương trường là mọt người phụ nữ kiên cường.

      Giờ phút này nghe Cố Trừng như vậy vừa , ánh mắt thoáng chốc rét lạnh vài phần, tao nhã hướng quản gia dương phân phó:“ kêu Tiểu Cửu xuống ” Trong giọng cũng cho phép à tha cự tuyệt mệnh lệnh, mà điểm này đúng là Cố lão gia tử sở thích .

      === ====== ==== ta là phúc hắc phân cách tuyến === ====== =======
      Kỳ lúc ngón tay lạnh lẽo của Cố Đăng Khoa đụng tới liền tỉnh, nhưng cũng muốn mở mắt ra.

      thực tham, tham luyến thoải mái cùng im lặng như vậy , giống nhau toàn thân mệt nhọc đều có thể nhàng lan tỏa toàn thân nhờ những ngón tay kia.

      cứ nằm bất động như vậy , giống như trẻ con làm nũng , hưởng thụ trấn an.
      Đầu ngón tay vào nhuận thấp mặt, khinh tế xoa bóp .

      “Thực muốn đứng lên!” Cố Tiểu Cửu làm nũng .

      “Vậy ngủ tiếp lát !” Cố Đăng Khoa dung túng .

      “Trong chốc lát nữa có người lên kêu, em vẫn là dậy thôi!”

      Cố Tiểu Cửu dùng khăn tắm ướt sủng bao lấy thân thể đứng lên, khăn tắm dính nước có vẻ nặng, dán sát tại da thịt, đem đường cong thân thể bày ra.
      Cố Đăng Khoa nhíu nhíu mày, có chút nhớ nhung liền đem khăn tắm vướng bận kia lấy ra, tổng cảm thấy này khăn tắm cách ở cái gì, bọn họ cùng nhau bị sinh ra, chưa bao giờ phân lẫn nhau, này khăn tắm giờ phút này tựa như nhất bức tường, chướng mắt.

      nhìn có chút ngốc lăng lập tức lặng im đến phía trước, đưa lưng về phía , cầm lấy khăn tắm màu tím mà mang vào cho , giọng :“Ngô, em mặc quần áo!”
      Cố Đăng Khoa đem khăn tắm khoác đến người sau đó đem khăn tắm ướt sũng kia ném , lúc Cố Tiểu Cửu há hốc mồm ngạc nhiên liền bước ra khỏi phỏng tắm.
      lát sau, cầm quần áo đặt ở giá, xoay người ra ngoài.
      Cố Tiểu Cửu làm biếng đến mức tắm rửa quần áo đều quên lấy trình độ, Cố Đăng Khoa nếu đem vô cũng cần phải lấy, tẩy hoàn sau thay nhàng áo ngủ trực tiếp nằm giường hội chu công, cuộc sống quá nhàn
      nhà như con chuột.

      Cố Đăng Khoa lấy giúp thìcô cũng lấy, biết Cố Đăng Khoa giúpcô an bài thỏa đáng, cần chính động não.

      Quầnáo Cố Tiểu Cửu phần lớn là chínhmình thiết kế lấy thoải mái làm chủ, đường cong ngắn gọn, kiểu dáng đơn giản, như thế nào thoải mái như thế nào đến.

      Xem người mặc quần áo có thể nhìn ra người đại khái tính cách, tỷ như Cố Ngâm vừa thấy chính là người cường thế, lại xứng nữ cường nhân, mà Cố Tiểu Cửu vừa thấy chính là ngực vô chí lớn ham tiểu việc vui phế sài.

      Mới mặchảo, tiếng đập cửa liền vang lên, Tiểu Cửu đầu cấp Cố Đăng Khoa cái ánh mắt ‘Nao, chưa sai ’ ánh mắt, lười biếng đáp: “Đến đây!”

      So với những khác trong Cố gia, quần áo của chú ý tiểu cửu có vẻ đơn giản, lịch tao nhã với váy ngắn tới gối, tóc lại được chú ý đăng khoa buộc lên, mấy sợi tóc rũ xuống bên má, đơn giản nhưng xấu, ngược lại và ông cụ Cố, Cố Đăng Khoa nhìn giống như là khách chào chủ nhà, các chị giống như là tham giá yến hội long trọng.

      Con cái Cố gia đương nhiên phải là khách, mà Cố Tiểu Cửu cũng muốn dành danh tiếng với các chị mình, ngoan ngoãn yên lặng tự giác ngồi vào ghế cuối cùng, ai đó nhìn ông cụ, chờ ông cụ ăn mới bắt đầu ăn.

      Chỗ ngồi bàn ăn ở Cố gia cũng có để ý, giống như bữa ăn các dòng tộchoàng giá ở Châu Âu, đây là như lời người khác qua bi kịch, ăn bữa ăn mà giống như tụ họp.

      Đảng giáo dục chúng ta, muốn làm giàu, sinh trễ nhiều đứa trồng cây.

      sai!

      Bàn ăn khoảng dài ba mét, bởi vì hôm nay là sinh nhật của bảo bối cục cưng Cố Đăng Khoa. Ở Cố gia, người đến còn rất đầy đủ, trừ mấy chú bác bận khôngđếnđược, con cháu đều đến đầy đủ.

      Ngồiở chính giữa bàn là Cố Gia quyền uy, chính diện chính là khách quý hôm nay Lục Loan Lan.’

      Bên trái theo thứ tự là con trai Cố gia, bên phải xuống là con Cốgia, đời cha xuống làCố Đăng Khoa, Cố Đăng Khoa đối diện ngồi là Cố Ngâm,mà xếp hàng đến Cố TiểuCửu vừalúc ngồi ở bên cạnh Lục Loan Lan bêncạnh.

      Lục Loan Lan đột nhiên nhìn cười tiếng.

      Cố Tiểu Cửu cảm thấy lạnh sống lưng, tốt..... tốt sấm nhân nụ cười....Lập tức trở về ngây thơ thuần khiết vô hại....Ngây ngômặt,cộng thêm khỏa răng mèo....

      Bữa tiệc quan trọng như vậy Cố Tiểu Cửu làm mất thể diện của Cốgia. “Ông nội, chị hai, Lục tiên sinh”, cười mang vẻ yếu ớt hướng về mọi người chào, nhìn bàn ăn đầy món ăn ngon nuốt ngụm nước bọt, ánh mắt hướng về phía ông cụ.

      Ánh mắt của quá mất thể diện, ông cụ chỉ lànhìn thoáng chút.

      Người làm ăn thường thích chuyện bàn ăn, khíbữa tiệc khiến Cố Tiểu Cửu hoài nghi, đây có phải là những người cùng sống chung mái nhà hơn hai mươi năm hay , thường chê cười là thiên kim Cố gia.

      Những chuyện này đều liên quan đến , con rể quý trước mắt này chừng đều được cáccô thiên kim điều tra qua, cũng biết cuối cùng ai lấy được ta.

      Nếu làchuyện khác nàng dám đánh cuộc, cuốicùng khẳng đinh vềPhách Vương HoaCố Ngâm, chỉ là chuyện tìnhcảm a, mặc dù nàng cường thế, chỉ là....

      rủ thấp lấy trắng noãn cổ, khóe miệng nhàn nhạt giơ lên, chàng rể kim quy này nhìn lịch tuấn lãng, sống mũi kính gọng càng là bị thêm mấy phần dáng vẻ thư sinh, chỉ là đôi tròngmắt cùng ám đầm tựa như sâu đáy, đối mặt ông cụ nhưcũ trầm ổn cườicười, như thế nào mấy chị mình có thể nắm trong tay hay sao?

      liếc nhìn qua thấy Cố Ngâm căng thẳng, Cố Tiểu Cửu nheo mắtlại,như vậy, con rể vàng họ Lục đáng sợ này, phải là được phách vương hoa coi trọng .

      cười rồi gắp miếng sườn bò vào miệng, mùi vị thơm ngon, những chuyện phức tạpnhư vậy cần suy nghĩ đến.

      “Tiểu Cửu?”

      Ưmh ưmh, ăn ngon!

      “Tiểu Cửu?” thanh vang lên cao hơn, người giúp việc sau lưng chọc chọc .

      “Hả?” ngẩng đầy lên, nuốt miếng sườn trong miệng, ánh mắt vô tộinhìn mọi người: “Mọi người nhìn conlàm gì?”

      cảm nhận được ánh mắt của Cố Ngâm như muốn đâm thủng .

      Ông cụ Cố hết sức có uy nghiêm nhìn Tiểu Cửu phân phó : “Lục tiên sinhâu phục dính chút vết rượu, con mang Lục tiên sinh thay âu phục mới .”

      “Dạ.” khó hiểu, nhiều người giúp việc như vậy, nhưng tại sao phải làcô,chuyện này dĩ nhiên hỏi đến, lúc nhìn thấy nụ cười của con rể vàng họ lục mặt người dạ thú nhìn thìcô chỉcó thể ngoan ngoãn gật đầu đồng ý: “Dạ, được.”
      Last edited: 24/12/14
      linhdiep17 thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 6: Dùng nụ hôn niêm phong

      editor: Thiên An & Chuongnhobe



      Hàng lông mi thon dài khẽ mở lên, con ngươi yếu đuối chuyển hướng ‘người qua đường Giáp’, cười ngốc nghếch: “Lục tiên sinh, xin mời theo tôi!”



      Nhìn xuyên qua kính xe thấy vệt ánh sáng nhạt, khóe môi nhợt nhạt của Lộ Nhân Giáp giương lên, lịch đáp lời: “Làm phiền Cửu tiểu thư.”



      Bây giờ chưa thể là tối, những tấm rèm tơ lụa quý giá mang hình thức cung đình được thả xuống, sắc trời đen như màu mực, giống như cây bút lông đầy mực, ngòi bút nhúng đầy mực nước mài, lướt giấy trắng Tuyên Thành, chỗ cửa kính trần nhà có khảm mấy viên ngọc Lưu Ly lớn, làm cho người ta ngẩn ngơ đắm chìm.



      Mặc cho ai xa hoa lãng phí như vậy trong hoàn cảnh này đều lầy lội trong màu đen như mực, nhưng đôi mắt của Cố tiểu thư – người được sủng ái tại gia đình họ Cố này lại trong vắt hiếm có, con ngươi đen láy chẳng khác nào viên ngọc trai đen, ánh sáng long lanh.




      Lục Loan Lan trầm mặc nhìn ở phía trước, động tác bình thường được gọi là thướt tha, mái tóc nhung đen được kẹp chắc bởi chiếc kẹp tóc đơn giản, mặt lúc nào cũng mang vẻ ngái ngủ biết mình làm gì có chút mờ mịt và lười nhác, và, quan tâm.



      nở nụ cười thú vị, tiếng cười như tiếng znước chảy róc rách như ngọc sáng vô cùng êm tai.



      Cố Tiểu Cửu nghe có chút giật mình, trong lòng thầm than người này là được trời cao sủng ái, chỉ ban cho ta bộ dạng tuấn mĩ lịch tốt đẹp như vậy, lại còn ban tặng thanh tuyệt vời, nghe tiếng mà đại não chẳng khác nào bị mê hoặc!



      Người như vậy tốt hơn hết nên đề phòng, nhìn mười người Cố gia bọn họ, có ai là người tốt lành? Chẳng có ai là lòng dạ, bề ngoài đều là những người ưu tú thanh thoát, nhưng có ai biết bên trong cỡ nào thâm sâu.




      Nghĩ tới chính mình khi bé do tuổi còn , thường bị các chị bắt nạt, trong lòng Cố Tiểu Cửu sớm còn nhớ nổi tí gì, đối với chàng đẹp trai trước mặt lại có chút tâm tư gì, chậm rãi đưa người qua đường Giáp tới phòng khách, ở đó sớm chuẩn bị bộ tây trang màu đen làm thủ công cho ta.



      Bất luận Cố Tiểu Cửu làm chuyện gì đều gây cho người khác cảm giác muốn đánh đòn, bởi vì quá chậm làm cho người ta cảm thấy nhàm chán, hơn nữa thần thái và động tác cái nào là lộ ra vẻ chán muốn chết. (An: chán muốn chết :))) phiên bản Trần Bờm!!!)



      Người qua đường Giáp thay quần áo, Cố Tiểu Cửu lịch tránh mặt, nghĩ ta lại lạnh nhạt : “Chờ ở đây!”



      Ngữ khí đúng là sắc bén hiếm có!



      Cố Tiểu Cửu từ tới giờ luôn bằng mặt bằng lòng, con cháu Cố gia mà dám xem là gì, huống hồ lại còn biết ta có phải là rể tương lai nữa?



      Nhưng sau khi nhìn ta kéo áo khoác xuống, nhưng lúc nhìn trộm xuyên qua cái áo sơ mi màu xám thấy thân thể tráng kiệt, Cố Tiểu Cửu liền đứng yên, nhún vai bất mãn, nhàn nhã tự tại ngồi ghế sô pha màu be bằng da cao cấp, thân thể nhàng tựa ghế, đổi bộ Tây phục thôi mà, cũng đâu phải là đem quần áo cởi hết đâu, huống hồ làm nhà thiết kế thời trang, cũng từng nhìn qua ít người mẫu khỏa thân mà?



      Đương nhiên, chỉ nhìn những model nữ.



      ngón tay bàn tay vô thức gõ nhịp, bàn tay thon dài xinh xoa cằm, duyên dáng như ngọc, phong thái chút để ý, ánh mắt càng lúc càng lộ vẻ lười biếng.



      Trái lại với bức tranh phong cảnh mỹ nhân vui tai vui mắt, nếu đây phải là mỹ nhân dùng ánh mắt lén lút đánh giá giá trị của , thế lại còn là ánh mắt nóng rực nữa chứ, có lẽ nên tỏ vẻ trầm tĩnh chút, có lẽ là bức họa tuyệt vời nhất thế gian.



      Giống như lúc vừa nhìn thấy buổi trưa, giờ phút này có chút tinh ranh, nhưng thiếu chút thông minh.



      Chẳng khác nào tiểu linh tinh, biến thành món đồ chơi tinh xảo đặt trong tủ kính trưng bày, con búp bê!



      Con ngươi linh hoạt giờ phút này khép hờ, bờ môi trơn bóng như cánh hoa hồng trong sương sớm.



      Làn môi ‘Người qua đường Giáp’ nhàng hướng lên, cười : “Cửu tiểu thư có thể tới giúp tôi chỉnh lại cho đúng được ?”



      Thanh rất , như cơn gió mùa hè, vô cùng tự nhiên, chút lỗ mãng bất ngờ.



      Cố Tiểu Cửu nghe vậy thân thể từ từ trở lại bình thường, chậm rãi đem ngón tay đặt quai hàm xuống, ‘Người qua đường Giáp’ còn tưởng đứng dậy tiến lại giúp chỉnh sửa quần áo, ai ngờ cơ thể lại nghiêng sang phía bên kia, tao nhã đưa chân lên bắt chéo, cơ thể nghiêng 30 độ dựa vào thành ghế sofa, tay phải vòng ra cái mỹ lệ, đôi má phấn hồng, ánh mắt khép hờ, chậm rãi nhìn , làm như nghe thấy lời .



      Ánh mắt khẽ nhúc nhích, con ngươi đen như mực trong đáy cốc chợt lóe lên cái, giống với vẻ nho nhã lịch ban nãy, mà lại giống như muốn nghiền nát thủy tinh, ánh mắt sắc bén như mũi tên, khóe miệng cũng nhếch cao hơn.



      Cố Tiểu Cửu nhìn thấy có chút sững sờ, trong lòng thầm cảm thán, biết chị nào trong nhà có loại diễm phúc này, người đàn ông đẹp trai như vậy, mọi điểm đều toát lên vẻ nam tính, toàn thân đều tỏa ra chín chắn của người đàn ông thành đạt, so với Tần Duệ còn gấp mấy lần, cũng phần là do gia thế cao quý, khí chất của ta là từ trong xương trong tủy, cho dù ta chuyện phiếm với bạn, cũng chẳng khác nào ra lệnh cho bạn, thể thực !



      đời vậy mà còn có loại nhân vật thế


      này, phải biết rằng, bình thường người có tiền đều thể có dáng vẻ đẹp trai như vậy, có được bộ dáng đẹp trai như vậy cùng lắm chỉ là Nhị Thế Tổ, mà những Nhị Thế Tổ đa phần đều là công tử phong lưu, khó có thể gặp được người chung tình lại là Gay, nhưng nhìn người đàn ông này có vẻ bên ngoài vẫn còn rất sạch .


      bắt đầu mong đợi đoán trước tương lai của đứa cháu được sinh ra, biết là hình dáng như thế nào, tổ hợp của cặp mỹ nam và mỹ nữ như thế, con sinh ra nhất định cũng toàn diện như thế, chạm vào nhất định vừa mềm mại vừa thoải mái.


      Những người chị của đều là những người tinh ranh, thấy được thương, tuổi lại còn nên thường xuyên bắt nạt , bắt nạt được bọn họ, liền mượn con cái bọn họ mà bắt nạt còn được sao? Cháu trai cháu a, đừng trách dì của các con về sau hạ thủ lưu tình, bảo đảm về sau dì nhất định nhéo đến hỏng các con a!


      Người qua đường Giáp nhìn có đáp lại lời mà làm như nghe thấy gì, chỉ có phản ứng gì, mà dường như tâm hồn bay đến chốn tiên cảnh nào khác rồi.


      Đôi mắt nheo lại, nở nụ cười, đối với vị Cửu tiểu thư của Cố Gia này cách hết sức hứng thú, nhìn rất ngoan ngoãn nghe lời, bộ dáng ngốc nghếch cho dù có khả năng che giấu khá tốt nhưng cũng che giấu được bộ dáng lười biếng này, từ trong lòng lộ ra vẻ thờ ơ mà cho qua.


      cười tiếng, khách khí .


      "Có thể hay mời Cửu tiểu thư đến đay giúp tôi nhìn xem phía sau chỉnh tề chưa?"


      Mặc dù lời ra rất dõng dạc, nhưng cũng thấy thân thể xoay lại, ràng tình thế cho thấy, phải đợi Cố Tiểu Cửu đứng dậy đến giúp sửa sang lại y phục.


      Cố Tiểu Cửu cười thầm trong lòng, giả bộ tiên nhân, nở nụ cười tươi đẹp ngọt ngào.


      "Được a!"


      đứng lên về phía , hai mắt tỏa sáng, nhìn dáng người mà tán thưởng.


      Bộ tây phục này vốn là thiết kế giúp Cố Đăng Khoa, quần áo cắt hết sức đơn giản, tay áo được thêu ít hoa văn hình mây, lộ ra vẻ đẹp lộng lẫy nhưng hết sức khiêm tốn, nghĩ tới bây giờ phút này mặc lên người ngược lại vừa vặn dường như là may dành riêng cho vậy, rất hoàn mỹ và xa xỉ.


      Nhìn tác phẩm hoàn mỹ của bản thân xuất , Cố Tiểu Cửu cũng do dự mà lộ ra khuôn mặt cười cười, nụ cười tươi rất thành , hai con mắt cong lên như viên ngọc lưu ly, vẻ mặt sáng bừng lên, khóe miệng cũng khẽ kéo ra, mắt ngọc mày ngài, vẻ ngốc nghếch đến động lòng người, trong mắt tràn đầy vẻ vui sướng.


      Nghĩ đến điều này mới là Cố Tiểu Cửu.


      Khóe môi người qua đường Giáp khẽ nhếch lên, hơi chớp đôi mắt phượng xuống, nhàng cười, bàn tay giữ lấy chiếc cằm trắng, thon trơn bóng như sứ của Cố Tiểu Cửu, hướng về phía cánh môi mềm mại đỏ tươi của mà ép xuống.


      Mới vừa đặt môi mình lên môi , người qua đường Giáp lại cảm thấy tại nơi vật nam tính của mình dâng lên cảm giác tê dại, cảm giác ngọt ngào đến khó tả, khiến nỡ cũng có cách nào buông ra được.


      Tiểu Cửu mở to con mắt sững sờ nhìn , bộ dáng kịp phản ứng, nhìn ý cười ngập tràn trong mắt ngày càng sâu, lại ác ý khẽ cắn môi .


      Cố Tiểu Cửu chịu đau, khinh thường tiếng trong lòng, trừng mắt, toát ra cỗ lửa giận trong đôi mắt sáng trong.


      bị trừng cái khiến trái tim đột nhiên nhảy dựng lên, trong đầu thoáng lên tia trống rỗng, chiếc lưỡi linh hoạt cứ như tiểu linh tinh vậy, nhân cơ hội mà cạy mở hàm răng của , tiến quan thần tốc, nâng gáy của lên, vòng tay ôm càng thêm chặt chẽ chiếm đoạt đôi môi mềm mại cùng thơm ngát ngát của , nhắt mắt lại và tiếp tục ma sát môi , hút liếm láp, cả người cảm giác thoải mái, thả lỏng cảm giác dường như giữa giống như cá nước thân mật vậy, khiến cho ánh mắt tối vài phần, thân thể nóng lên, cảm giác dục vọng dâng lên khó lòng áp chế xuống được.


      giọng thở dài trong cổ họng tràn ra cảm giác thoải mái, nhưng vẫn buông Cố Tiểu Cửu sắc mặt mơ màng ửng hồng ra, tham lam ngắm nhìn hai gò má đỏ tươi, đôi mát như tơ, thân thể mềm mại như xương dán người , sức nặng cơ thể chỉ còn phụ thuộc vào bàn tay chống đỡ của eo .


      Chỉ thấy chậm rãi mở đôi mắt sóng nước mênh mông ra, đưa chiếc lưỡi tinh tế ra liếm liếm cánh môi mềm mại, híp mắt trở lại như cũ nở nụ cười tươi sáng ngời.


      "Cảm giác sai a! Có thể so với Ngưu lang rồi!"


      (p/s: là trai bao đó mấy má ah! Oa òa, t là t thích cái câu kết nhất của toàn chương đó :)) )
      Last edited by a moderator: 26/12/14
      linhdiep17 thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :