1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Phúc hắc cũng phải biết cách - Thu Thủy Y Nhân (59c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 15

      nồi mì ăn liền, Diệp Vũ ngồi mình bàn ăn.

      Quả nhiên kết hôn hay kết hôn cũng như nhau. Ngày hôm đó thiếu tá làm điểm tâm xong, kết quả chưa kịp ăn miếng liền vội vã trở về đơn vị.

      Nhìn chữ ‘hỉ’ đỏ thắm tường trong phòng, có lúc thậm chí còn cảm thấy .

      Ăn được hơn nửa, điện thoại bàn vang lên.

      “Alo, ai vậy?”

      “Diệp Vũ, là mẹ.”

      “Mẹ, có chuyện gì vậy ạ?” Bà bà gọi điện thoại, đây là lần đầu tiên sau khi bọn họ kết hôn, Diệp Vũ lập tức nắm chặt dây.

      “Sắp hết năm, đến thành phố XX với chúng ta.”

      Từ lúc bắt đầu nhận giấy chứng nhận, thời giand để thở cũng có, cộng thêm việc đối với quan niệm thời gian rất mơ hồ, cho nên suýt chút nữa quên tết lịch sắp đến. Nhưng vấn đề lại đúng là vấn đề làm người ta đau đầu, “Mẹ, vé mùa này rất khó mua.”

      “Con cần phải lo lắng, lát có người của tiểu khu đến, con ra ngoài kí nhận là được.”

      “Vậy được, con biết rồi.” Suy nghĩ chút, Diệp Vũ nhịn được bổ sung thêm câu, “Vậy Tết đến Tiêu Triệt có được nghỉ phép về nhà ạ?”

      quan tâm đến nó, trong lòng nó đâu có chỗ cho chúng ta. Nó hoàn toàn vứt bỏ ba mẹ sang bên, chúng ta cũng cần quan tâm đến nó.”

      Vừa nghe đây chính là dỗi, chỉ là trong lòng sao thoải mái như vậy? Diệp Vũ cảm giác mình xấu xa.

      “Mẹ, đừng như vậy, cần giận ấy, đáng.”

      “Nhận được đồ sớm lên đường, đường nhớ cẩn thận, cần gấp gáp, an toàn là hết.”

      “Vâng.” Vì sao nghe lắm, chỉ là cần gấp lắm.

      Sau khi kết thúc trò chuyện, vội vàng ăn xong mì ăn liền, sau đó rửa mặt thay quần áo.

      Hơn nửa tiếng sau, bảo vệ chung vư gọi điện thoại tới, có người tìm .

      Diệp Vũ cho là bà bà bảo người đưa vé xe tới cho , kết quả là sai rồi.

      Ba mẹ chồng trực tiếp đưa chiếc xe!

      Cũng may, phải là kiểu xe đặc biệt, vẫn là kiểu tương đối đại chúng. Với kiến thức nông cạn của về xe hơi, cũng đừng mong biết đây là nhãn hiệu gì.

      Người đàn ông trung niên lái xe tới, giới thiệu qua tính năng của chiếc xe, sau đó theo thử xe đường, cuối cùng cũng rời .

      Diệp Vũ lái xe đỗ ở bãi đỗ xe, sau đó lên lầu về nhà.

      Năm đó học lái xe là bởi vì cậu Cả cảnh sát giao thông dã man đàn áp học, cần phải kiên trì dáng vẻ phong thái chị Cả, làm tấm gương sáng cho những em phía sau học tập.

      Cho tới hôm nay vẫn cảm thấy người trong nhà đúng là thể lý, chỉ là khi bị bọn họ chèn ép hằng năm thành thói quen, cảm thấy bản thân đối nghịch ở tuổi thanh xuân cực kỳ nuối tiếc.

      Nếu , thế nào cũng nên giày vò bọn họ chút mới cảm thấy công bằng.

      Là trưởng tôn Diệp gia và Giang gia, cảm thấy áp lực khủng khiếp. Trời mới biết làm tấm gương cho lũ quỷ kia khổ cực nhường nào.

      Nhiều tai nạn của như những vở hài kịch bay miết cùng năm tháng, tựa như chim trở lại, là đào hố chôn mình.

      Chỉ là có bỏ ra mới có đáp lại, nếu , tại kỹ thuật lái xe cuối cùng cũng có đất dụng võ rồi, vì dụ như tại cũng chỉ là có xe trước tiên rồi.

      Hà…!

      Vốn là muốn trốn tránh mẹ bức hôn, kết quả cảm giác ngực lại còn nhảy vào hố lửa lớn hơn. © .Tiêu gia thể được, nhưng chính là khiến cảm thấy rất bối rối.

      Diệp Vũ thay quần áo ở nhà, định ngủ bù, ngủ dậy thu dọn hành lý lên đường làm con dâu hiếu thuận.

      Choáng, vợ quân nhân chính là lấy về hiếu kính ba mẹ đúng ?

      Ngày hôm sau, Diệp Vũ hiếm lắm mới dậy sớm, sau đó bắt đầu dọn dẹp hành lý. Lần này mang thêm nhiều đồ hơn, dù sao cũng có xe.

      Sau khi lái xe ra khỏi chung cư, Diệp Vũ nghĩ đến thủ trưởng quân đội nào đó, quay đầu xe vào siêu thị mua vài thứ, sau đó lái xe đến trụ sở quân đội.

      Ông Tiếu nhìn thấy cháu dâu ngoại vô cùng hứng khởi.

      Nhìn ông vui mừng như vậy, Diệp Vũ cũng rất bối rối. © . cảm thấy mình tặng ông nội món quà năm mới, cảm giác ba mẹ chồng bên kia thích hợp.

      Nhưng con dâu mới vào cửa đầu năm, trắng ra vào cửa nhà chồng còn chưa được hai mươi ngày. © .Ngày đầu tiên năm mới theo lý mà đúng là nên về nhà chồng.

      “Ông ngoại, ba mẹ gọi cháu về đón năm mới, hôm nay cháu tới chúc mừng năm mới ông ngoại trước. © .Mấy hôm nữa cháu đến đón Tết nguyên tiêu với ông.”

      Ông Tiếu cười gật đầu, “Được, ông ngoại chờ cháu đến đón Tết nguyên tiêu.”

      Đúng là ông lão sáng suốt, Diệp Vũ dùng sức gật đầu, “Vâng, cháu cố gắng đến sớm.”

      đường nhớ lái xe cẩn thận.”

      “Vâng.”

      “Chậm chút cũng sao, đừng vội.”

      “Vâng ạ.”

      “…”

      Ông Tiếu yên lòng, dặn dò đủ thứ.

      Diệp Vũ chủ yếu gật đầu, đồng ý đủ thứ.

      Sau khi ăn cơm trưa ở trụ sở quân đội xong, Diệp Vũ lên đường về nhà chồng đón năm mới.

      Đường mùa xuân yên ắng, mọi người ra ngoài đều vui vẻ, bước chân vội vã.

      Kĩ thuật lái xe của Diệp Vũ rất đạt tiêu chuẩn, phải ba ở nhà lúc nào cũng xách làm tài xế miễn phí lúc 5:00 kĩ thuật đâu được thành thục như vậy.

      Mặc dù Diệp Vũ lái xe mệt, nhưng vẫn sùng bái nguyên tắc – an toàn là hết!

      Cho nên, đường cao tốc vốn là nhiều lắm cũng ngày rưỡi là có thể đến nhà ba mẹ chồng, bất ngờ bị đủ ba ngày, vừa kịp trước ngày 30.

      Sau khi ra khỏi đường cao tốc, theo hướng dẫn của bà bà đại nhân, dựa vào GPS chỉ dẫn, Diệp Vũ thuận lợi tìm được khu biệt thự sang trọng.

      Nhìn vào đúng là phòng ốc hạng sang dành cho người có tiền!

      Trong lòng Diệp Vũ yên lặng nhưng trong lòng vô cùng sửng sốt. © .giờ phút này muốn cuộc sống có thể trở về như trước kia, chơi trò này với Tiêu Triệt nữa được sao? Có phải rất áp lực ?

      “Lão gia, phu nhân, thiếu phu nhân tới.”

      Nghe chút, mày nghĩ chút, cỡ tư bản chủ nghĩa, ở thế giới cảnh sát lại chạy về phía viên đạn bọc đường tư bản chủ nghĩa.

      “Tiểu Vũ, nhanh vào, cứ như về nhà, tiểu Trương rót ly trà sữa cho thiếu phu nhân giữ ấm cơ thể.”

      “Con chào ba mẹ.”

      “Đừng căng thẳng, đây là nhà mình, đường lái xe có ổn ?”

      “Tốt lắm, lần đầu con lái xe xa nhà, cho nên hơi chậm, nếu con sớm đến rồi.”

      sao, sao, an toàn là hết.”

      Ba Tiêu nghe mẹ chồng nàng dâu với nhau mấy câu mới thong thả chen vào câu, “Xe kia lái có thuận tay ?”

      “Thuận tay lắm ạ.” Diệp Vũ thuận miệng trả lời, còn đặc biệt thuận miệng bại lộ ngu ngốc của mình, “chỉ là, nó thuộc hãng nào vậy ạ?”

      Mẹ Tiêu cười, bà đúng là càng ngày càng thích nàng dâu này, hoạt bát sáng sủa lại vui tính, nhất là kết hợp với bề ngoài dịu dàng càng tăng thêm hiệu quả khôi hài.

      Ba Tiêu cười : “Audi A6, chọn kiểu xe đại chúng cho con, có nhãn hiệu.”

      “Vâng, đầu năm nay làm người phải khiêm tốn,” Diệp Vũ nghiêm túc đồng ý, “ ra , mua cái QQ cho con là được, mua Audi cho con có chút lãng phí.”

      Mẹ Tiêu : “Xe này tính an toàn rất cao, như thế chúng ta mới yên tâm.”

      “Phải để ba mẹ lo lắng rồi.” Diệp Vũ cảm giác nhiều năm làm thân cải xanh rốt cuộc cũng biến thành cải trắng quý giá, Thái hậu lão đầu nhà mình đúng là có mắt thấy kim cương ngọc diệp.

      “Gả cho Tiêu Triệt đúng là uất ức con rồi.” mẹ Tiêu cảm khái .

      “Mẹ, ngàn vạn lần đừng như vậy, những người biết con đều con lừa gạt Tiêu Triệt, cũng may là quân hôn, nếu còn bảo con chỉ bị chơi đùa thôi.”

      “Đứa này, sao có thể tự hạ thấp mình như vậy.”

      phải, con tự biết mình biết ta, cho nên thấy ba mẹ tốt với con, con liền thấy rất tự ti.”

      “Đừng tự ti, con gả vào nhà ta Tiêu Triệt phải là đứa tự ti mới đúng.” Mẹ Tiêu nguyên tắc lòng tin tưởng con dâu.

      Diệp Vũ lập tức phân biệt tốt xấu bày tỏ, “ ra con chỉ tự ti đối với bậc bề như ba mẹ, đối với Tiêu Triệt con đặc biệt dùng bạo lực kích động. © .Chỉ tiếc là con với ấy cùng cấp bậc, thể tùy tiện nhe nanh.”

      “Nó có thể khiếm khuyết như vậy sao?” mẹ Tiêu hứng thú.

      “Aii, mẹ biết đâu, lúc đầu…” Diệp Vũ lập tức nhanh nhảu mồm mép kể lể, thuật lại lần nữa quá trình gặp nhau quen biết đầy cẩu huyết của hai người, cuối cùng bày tỏ, “ thực giáo dục chúng ta, nên dính vào chuyện , lúc liên quan đến vấn đề lớn nguyên tắc chính là tuyệt đối thể nhượng bộ.”

      Mẹ Tiêu gật đầu đồng ý, “ sao,” dừng chút , “Chỉ là, nếu con nhượng bộ tại mẹ có nàng dâu vừa ý như vậy rồi.” Đối với việc con trai bất lương lừa gạt con dâu, bảo người mẹ như bà che giấu, bà cảm thấy con trai đúng là đáng đánh đòn, suýt chút nữa năm mới này thể cùng đón năm mới với con dâu rồi.

      Cuối cùng Diệp Vũ cũng uống cạn sạch chén trà sữa, cảm thấy trong lòng ấm áp.

      “Bảo dì Lý làm ít đồ ăn cho con lót dạ, tối chúng ta ra ngoài ăn.”

      “Vâng.”

      Sau đó Diệp Vũ ăn tô mì, rồi về phòng Tiêu Triệt bây giờ cũng là phòng của và Tiêu Triệt ngủ giấc.

      Chờ khi tiểu Trương gọi dậy là gần sáu giờ.

      xuống lầu, liền nhìn thấy bà bà lựa chọn lễ phục trong phòng khách.

      đến, bà bà cầm lễ phục ướm người , cuối cùng chọn áo choàng màu ngà voi làm phụ kiện hợp với .

      “Cái này được, rất có phong cách.”

      Chính là kiên nhẫn thêm, muốn Diệp Vũ chọn, khẳng định chọn lễ phục màu đen, cần quá chú ý.

      Chỉ là, lễ phục này khiến có dự cảm tốt, coi như người nhà ra ngoài ăn bữa cơm, dù cho ăn cơm Tây cũng cần phải mặc lễ phục buổi tối nghiêm túc như vậy chứ?

      luôn có cảm giác muốn rơi hố!

      , thay vào, chúng ta ra ngoài ăn cơm.”

      “Vâng.” Diệp Vũ mặt dù lẩm bẩm trong lòng, nhưng cũng dám ra ngoài miệng, thể làm gì khác ngoài cầm lễ phục về phòng thay.

      Chẳng qua, ánh mắt bà bà đúng là quá độc, lễ phục cực kỳ vừa vặn, cũng rất phù hợp.

      Mẹ Tiêu làm cho mái tóc dài xõa vai của Diệp Vũ thành búi tóc đơn giản, lập tức phối hợp hoàn mỹ với bộ lễ phục này.

      Đây mới thực là phu nhân thượng lưu, cần thợ trang điểm cũng có thể giúp mình đạt đến trình độ cao quý phong nhã như vậy.

      Diệp Vũ dường như có ánh mắt nhìn khác đối với bà bà.

      Phu nhân quý phái, trước kia chỉ có thể tưởng tượng qua phim ảnh và truyền hình, bây giờ sống sờ sờ trước mắt, quá kích động!

      quyết định, gần bà bà, ở gần chút quan sát cuộc sống xã hội thượng lưu, vơ vét tư liệu sống để sáng tác.
      tart_trung thích bài này.

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 16

      Yến tiệc cuối năm!

      Trước kia Diệp Vũ nhiều lắm cũng chỉ theo Bạch Tinh Oánh vào tiệc cuối năm của công ty ấy, ăn bữa cơm, giá cả cao mà còn được tài xế miễn phí.

      Lần này như bắn pháo hoa rồi, theo ba mẹ chồng tùy tiện bị đưa đến tiệc cuối năm của công ty.

      Bao quát – mới biết sau lưng chồng ông chủ lớn, quả nhiên chân chính là người giàu khiêm tốn!

      Đầu năm nay có thù với quá nhiều người giàu, quả nhiên vẫn nên ít xuất .

      Ba mẹ chồng chỉ giới thiệu đơn giản với số người cao cấp trong công ty, người thông minh dĩ nhiên hỏi quá nhiều.

      Diệp Vũ hi vọng người khác hỏi quá nhiều, nếu như phải chạy là rất lễ phép, khẳng định chạy tránh người rồi.

      Trời mới biết có thói quen này.

      Lúc này nhịn được trong lòng chửi mắng thiếu tá là đồ tiểu nhân, ngang nhiên lừa gạt để cưới như vậy? Sớm biết là tình hình như vậy dù là đời này còn dư ông hoàng, cũng vội vã nhảy vào nấm mồ hôn nhân như vậy.

      Cũng may, trường hợp như vậy, ba mẹ chồng cũng tính ở lại, sau vòng chúc rượu liền rời .

      Rất tốt!

      Đây mới là cách làm của nhân sĩ cao cấp!

      Diệp Vũ thể đồng ý hơn được nữa.

      Nước mắt rơi, ăn bữa cơm thôi, có cần phải kích động quần chúng lao động như vậy ? ra cho tô mì ăn liền cũng có ý kiến.

      Ngày hôm sau, chính đêm 30 Diệp Vũ quyết định tối nay có xảy ra chuyện gì cũng nhất quyết để ba mẹ chồng đưa .

      “Mẹ, tối nay chúng ta làm sủi cảo xem tiết mục cuối năm nhé.”

      “…” mẹ Tiêu có chút nghẹn, tiết mục cuối năm?

      “Mẹ, xem tiết mục cuối năm phải ở nội dung, mà chính là cùng xem, nhân dân cả nước cùng nhau ngây người, như vậy mới hay.”

      “Được, tối nay chúng ta làm sủi cảo xem tiết mục cuối năm, đổi mới.”

      Sau đó Diệp Vũ làm bà rất vui vẻ.

      “Tiểu Vũ, con nấu cơm cũng tệ.”

      “Bình thường thôi ạ, cũng chỉ là đầy đủ dinh dưỡng, còn cách xa tiêu chuẩn lắm ạ.”

      “Ừ, đầu năm nay trẻ biết nấu ăn đầy đủ dinh dưỡng cũng nhiều, tiêu chuẩn quá cao, cầu của mẹ và ba con cao.”

      “Vậy tốt quá, cầu quá cao con cũng khiếp sợ.” Diệp Vũ đùa, vừa tiếp tục gói sủi cảo trong tay.

      Tận sâu trong lòng, Diệp Vũ lệ rơi đầy mặt. © .Đây cũng là kỹ năng trưởng tôn nữ Diệp gia và Giang gia. Hằng năm, ngày hai gia đình tụ họp phụ trách làm gương.

      Chuyện cũ nhớ lại mà kinh!

      phải chỉ sinh ra sớm hơn hai năm mà khinh thường người ta như vậy chứ? hẳn để cho mấy đứa kia chết đói chứ? Đám người kai ràng bồi dưỡng thành bảo mẫu toàn năng chính hiệu đúng ? Hai bên nóng lạnh liền kéo làm chị Cả cho đám trẻ con.

      tuyệt đối phải do thái hậu nhà sinh ra, chừng được nhặt từ thùng rác về, như thế mới chèn ép nhiều như thế.

      Đảo đảo nhân bánh, nắn nắn vỏ bánh, sau đó bắt đầu quá trình làm sủi cảo.

      Vừa bắt đầu, mẹ Tiêu liền phát – con dâu tay nhào nặn bánh, tay cán bột, hoàn toàn có thể tự mình giải quyết.

      thực tế, đây là bản lĩnh Diệp Vũ nhiều năm khóc than luyện được.

      từng, nhóm người già quây quần bên tivi chơi mạt chược, để cho dẫn đầu đám trẻ kia vào bếp làm sủi cảo tất niên. Bọn giúp được gì , có giúp cũng chỉ đơn giản vài thứ.

      Lịch sử đẫm nước mắt, cực khổ thua kém gì xã hội cũ, Diệp Vũ có thể lớn lên khỏe mạnh, là nhờ trái tim đủ mạnh mẽ.

      Mẹ Diệp thuộc kiểu người mạnh mẽ, chút cũng suy chuyển.

      “Rất chuyên nghiệp.” mẹ Tiêu từ đáy lòng .

      “Bữa cơm tất niên nhà con, mẹ biết bà nội còn có mấy người phía sau, ba mẹ con chính là trưởng tộc, để tiết kiệm thời gian công sức nên tập hợp mọi người vào chỗ, hằng năm sắp xếp hai gia đình thành .”

      “Đúng là náo nhiệt.” mẹ Tiêu có chút hâm mộ .

      “Vâng, rất náo nhiệt.” Diệp Vũ vừa hung hăng nắn vỏ sủi cảo trong tay vừa , “Bọn họ đánh mạt chược uống rượu tán gẫu, còn xem tivi chơi game ồn ào lộn xộn đúng là rất náo nhiệt.”

      “Con làm sủi cảo?” mẹ Tiêu hiểu.

      Bà bà sáng suốt, Diệp Vũ gật đầu, tội nghiệp , “Thái hậu nhà con rồi, con trước tiên phải được rèn luyện, tránh khỏi ra cửa làm mất mặt nhà mẹ.” Lật bàn, rèn luyện cũng cần rèn luyện như vậy chứ, hai đại gia đình, phải con ruột mà.

      “Phụt.” mặc dù biết rất tốt bụng, nhưng mẹ Tiêu vẫn nhịn được cười to, bà có chút hiểu tại sao bà thông gia lại thích khinh thường con mình như vậy rồi.

      Con dâu biểu lộ dáng vẻ uất ức đáng thương, càng nhìn càng cảm thấy rất vui vẻ.

      “Mẹ…” thể tốt bụng như vậy chứ.

      Mẹ Tiêu cười to.

      Ba Tiêu nhìn vợ mang tạp dề, cầm vỏ bánh sủi cảo cười to thể kiềm chế, mình cũng nhịn được cười ra tiếng.

      Con dâu nhà ông đúng là hài hước, so với tiết mục cuối năm con dâu còn vui vẻ hơn.

      Gói sủi cảo kĩ càng, tiểu Trương tới, Diệp Vũ và ba mẹ chồng ngồi vào trước tivi bắt đầu xem.

      Sau đó, ba Tiêu phát vợ và con dâu mình có chung sở thích chính là – đổi kênh!

      ở ngoài kia người dân cả nước chờ xem tiết mục cuối năm, họ còn biết mệt lo đổi kênh.

      Đổi kênh, lại xem màn hình tìm tòi, thỉnh thoảng còn oán trách mấy câu Đài truyền hình đáng tin cậy, hoàn toàn định thời gian quảng cáo, muốn quảng cáo là quảng cáo, đổi kênh cũng quảng cáo, đúng là có đạo đức nghề nghiệp.

      Rất náo nhiệt!

      Chỉ thêm người, năm nay dường như náo nhiệt hơn rất nhiều!

      Tiểu tử Tiêu Triệt khốn nạn kia cuối cùng cũng làm được chuyện có hiểu biết, đúng là cưới được nàng dâu tốt vào cửa.

      Ba Tiêu suy nghĩ, ngày nào đó con dâu có bầu rồi sinh ra hai tiểu bảo bối cũng chính là rất hoàn hảo.

      Diệp Vũ hành hạ tivi cùng với bà bà, hoàn toàn biết sức tưởng tượng phong phú của ông lão nào đó đối với tương lai của mình.

      Lúc này điện thoại vang lên, tiểu Trương nhận điện thoại.

      “Lão gia, là điện thoại thiếu gia.”

      Ba Tiêu hừ tiếng, đứng lên nhận điện thoại.

      “Ba mẹ chúc mừng năm mới.” đầu dây bên kia vang lên tiếng Tiêu Triệt oang oang.

      Ba Tiêu để chế độ rảnh tay, mặn nhạt trả lời, “Chúc mừng năm mới.”

      Mẹ Tiêu hơi kích động, “Tiêu Triệt, năm nay con về, chẳng qua, dâu con ở đây, ba và mẹ rất vui vẻ.”

      Tiêu Triệt có cảm giác mình bị thất sủng, “Mẹ và ba vui là tốt rồi.” Muốn hỏi dâu, muốn nghe giọng của chút, nhưng đột nhiên có chút ngượng ngùng.

      Mẹ Tiêu đẩy đẩy người chuyên tâm xem báo, “Tiêu Triệt gọi điện thoại về.”

      Diệp Vũ cũng ngẩng đầu lên , “Năm mới vui vẻ, chúc mừng phát tài.”

      “…”

      Ba Tiêu hắng giọng, thay con dâu thuật lại, “Vợ con bảo năm mới vui vẻ, chúc mừng phát tài.”

      “Ba, con muốn bao lì xì, đầu năm con kết hôn chồng con cũng chưa đưa bao lì xì cho con.” Để cho mình gánh vác gánh nặng chăm sóc người thân, bao lì xì dĩ nhiên phải nhiều hơn.

      Nhìn thấy mắt con dâu ngồi sofa phóng sang, ba Tiêu mẹ tiêu chợt cảm thấy vô cùng vui vẻ, trong lòng đều cảm thấy sảng khoái. © .Rốt cuộc cũng có thể áp bức được đứa con trai ngỗ ngược kia rồi, con dâu tim phổi trong mắt chỉ có bao lì xì tuyệt đối là sát khí dâng tràn.

      “…” Tiêu Triệt cảm giác phía bên kia điện thoại vô cùng im ắng, đầu óc nàng dâu này đâu rồi?

      Qua năm mới khó khăn lắm mới gọi được cú điện thoại, cũng gì khác mà chỉ nghĩ tới muốn có bao lì xì?

      “Thẻ tiền lương của phải cho em rồi sao, đâu còn bao lì xì.” Trong lòng lập tức bình tĩnh, mang theo ý đả kích người.

      “Bao lì xì bây giờ là lệ thường.”

      Ba Tiêu vô cùng đồng ý, “Nhớ gửi bao lì xì cho dâu con, phải là bao lớn.” Thẻ tiền lương là do nó giao nộp cho con dâu, trong tay nó còn có đạo làm con đối với ba mẹ đây, đúng là lừa gạt người mà.

      Mẹ Tiêu quên bỏ đá xuống giếng, “Con trai, bánh sủi cảo con dâu làm ăn rất ngon, đáng tiếc là con có phúc phận.”

      “Mẹ…”

      kịp thêm gì nữa, đến lúc rồi, đằng sau còn có em chờ điện thoại, Tiêu Triệt nhanh hết câu, “Ba mẹ đừng để ấy về sớm, trước mười lăm con có thể nghỉ phép.”

      “Cúp.” Ba Tiêu rất vô tình kết thúc cuộc gọi, tưởng tượng cảnh con trai ở đầu dây bên kia giơ chân đạp, đột nhiên cảm thấy vô cùng thoải mái.

      Tiêu Triệt đặt điện thoại xuống, ngồi bên cạnh đoàn trưởng, cúi đầu, giọng ai oán, “Bọn họ chiếm đoạt vợ tôi, cho tôi gặp.”

      Đoàn trưởng vỗ mạnh lên lưng , lòng , “Đáng đời!”

      “Đoàn trưởng…” MD, rốt cuộc làm gì mà bảo đáng đời?

      Trung đội trưởng đứng bên ôm chầm bờ vai , : “Chính cậu tính , từ khi nhận giấy chứng nhận cậu ở nhà được mấy ngày?”

      “Nhiều nhất cũng được sáu ngày.” Thời gian sống chung quá ít, dâu đơn độc mình, đúng là nghẹn chết. Thời gian này kết hôn đúng là thích hợp, đúng dịp bận rộn trong đơn vị, ngay cả thời gian nghỉ kết hôn cũng được, chỉ có dâu của mới mang thù.

      đúng, dâu của mang thù rồi, đòi tiền lì xì lớn hơn đấy.

      “Vậy phải kết thúc sao, vợ cậu muốn cậu đưa bao lì xì, cậu còn ở đó ra oai giễu võ, để ý cậu là đúng rồi.”

      lại nghe lén điện thoại của tôi.”

      “Tôi đây gọi là quan tâm đời sống tình cảm quân nhân.”

      “Lăn .”

      “Tiểu tử cậu chống lệnh cấp , lễ phép.”

      nghe lén còn lý ?”

      “Tôi thấy cậu nhắc đến dâu thế này thế nọ, lần này nghỉ phép phải đến nhà cậu gặp mặt chút?”

      “Khó khăn lắm tôi mới được ở chung chỗ với ấy.” Tiêu Triệt vui, vẫn trong thời kỳ tân hôn ngọt ngào có được hay .

      hay lắm, đến lúc đó chúng ta cùng lúc xin nghỉ phép, chúng ta uống rượu mừng.”

      “Đúng vậy đúng vậy, dù sao cũng là em dâu.” Bên cạnh lập tức phụ họa, bọn họ rất tò mò với dâu Tiêu phân đội trưởng từ lâu, sớm muốn được gặp lần.

      “Là người nào? Làm kỳ đà cản mũi sảng khoái lắm sao?”

      “Đúng vậy đúng vậy.”

      “Đến lúc đó người nào xin nghỉ phép, tôi và dâu ở nhà mấy ngày tiếp đãi các người.”

      “Chắc chắn đó.”

      “…”

      Quay đầu, Tiêu Triệt quấy rầy đại đội trưởng, “Đại đội trưởng, để tôi gọi chứ, hết sức khẩn cấp, thống báo trước cho ấy, đến lúc đó ấy có ở đó, em mất công đến chuyến.”

      Đại đội trưởng suy nghĩ chút, lập tức vung tay đồng ý cho gọi lại.

      Tiêu Triệt lúc này rất thông minh, trực tiếp gọi điện cho dâu.

      dâu.”

      “Chuyện gì?”

      “Mùng sáu em nhất định phải ở nhà, có khách đến nhà.”

      hay giả? được đùa em?” Làm người phải lương thiện, lời phải chắc chắn.

      như vàng bốn con chín (9999), em phải ra dáng chủ nhà.”

      “Được.”

      dâu tốt, chụt cái.”

      “Cút.” Quả quyết cắt đứt, gọi điện thoại riêng còn biết kiềm chế, quả gia môn bất hạnh.

      “Phân đội trưởng, ha ha…” đám người nháo lên.

      Tiêu Triệt khảng khái hào hùng , “Vợ tôi xấu hổ.”
      tart_trung thích bài này.

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 17

      Vợ thiếu tá nọ vô cùng xấu hổ nhận bao lì xì của ba mẹ chồng.

      Trở về phòng mở ra nhìn, mặt đầy kí hiệu.

      Công công cho tờ chi phiếu, phía sau có rất nhiều số.

      Bà bà trực tiếp đưa cho tấm thẻ vàng.

      Khó trách mọi người đều muốn gả vào hào môn, hào môn chính là ngồi mỏ vàng lộ thiên.

      Cầm tay hai bao lì xì cùng hóa đơn mua xe trước đó, phía đều là tên .

      Aii!!

      Cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn (chưa tìm hiểu nghĩa hai câu này )

      tới cửa tới tháng có nhiều đồ như vậy, cảm giác có chút ngượng ngùng.

      Mặc dù nếu phải là quân hôn, ba mẹ chồng cũng gia tăng áp lực, nhưng cũng thể ỷ vào quân hôn để làm kẻ quyền thế - viên đạn bọc đường này có lực công kích quá lớn, trái tim bé của rất mềm yếu, rất dễ dàng sa đọa.

      Nắm tay lại, vì để bản thân được yên tâm thoải mái, cố gắng báo hiếu ba mẹ chồng, cố gắng nghe lời.

      Nể tình mấy đồng bạc, cũng so đo với thiếu tá nọ về bao lì xì.

      Lời dễ nghe, coi như tại bị thiếu tá nọ hắt hủi, cũng kiếm được – nghĩ như vậy xin lỗi thiếu tá, xin lỗi Đảng, xin lỗi giáo dục của thái hậu qua chừng ấy năm, vẫn là nên nghĩ tới thôi.

      Từ người có chút tài sản riêng lập tức biến thành giai cấp tư bản chủ nghĩa, đây chính là chênh lệch quá mức giữa lòng sông và mặt biển.

      Chỉ là, cũng may Diệp Vũ từ trời sinh tính cách mạnh mẽ, sức chịu đựng vô cùng lớn.

      Thu thập khá tốt bao lì xì, Diệp Vũ ở chỗ này đón chào năm mới náo nhiệt cùng ba mẹ chồng.

      Buổi chiều mùng bốn lái xe về.

      Lúc trời còn chưa sáng ngày mùng sáu, xe vào chung cư, để vào chỗ để xe, sau đó lên lầu về nhà.

      Rửa mặt xong xuôi, bôi ít phấn lót sau đó lên giường ngủ giấc rồi mới xuống siêu thị dưới lầu mua đồ.

      Thiếu tá nọ có khách đến nhà, xem chừng phải chiêu đãi ở nhà, phải chuẩn bị chút.

      Đợi tay xách nách mang bao to bao trở về, vừa phân loại xong, chỉ kịp quét dọn nhà cửa lần có người đến cửa.

      “Chào chị dâu.”

      “Chào các cậu.”

      Quân tẩu, quân tẩu, cần biết tuổi lớn hay , đều là chị dâu!

      “Em dâu cứ gả như vậy cho tên tiểu tử này đúng là mù quáng rồi.” chiến hữu vừa bước chân vào cửa .

      “Mù quáng? Cái gì??? Chúng tôi chính là vô song.” Thiếu tá nọ ôm chầm dâu gặm cái.

      Diệp Vũ đẩy ra, thuận tiện chùi miệng, rất nể mặt , « Cầm tinh con chó lúc nào cũng gặm. © .»

      đám người cười ầm lên.

      « Mời ngồi, cứ coi như ở nhà mình, đừng khách sáo. Chơi mạt chược hay bài tú lơ khơ, tôi chuẩn bị rồi. »

      « dâu cứ vào bếp, đừng chú ý tới chúng tôi. »

      « Trung đội trưởng, đúng là biết đau lòng giúp chị dâu. © .»

      « Đau lòng cái gì, tôi đây là để cho dâu được trổ tài nấu nướng. © .»

      « sợ chém gió to quá gãy lưỡi sao ? » Diệp Vũ nháy mắt với cái.

      « Đừng sợ, tay nghề vợ tôi rất tốt. © .»

      Diệp Vũ đá cái, « Ra ngoài tiếp khách , em chuẩn bị thức ăn. © .»

      « Phải đấy, lão phật gia. »

      Diệp Vũ mím môi cười, buộc tạp dề chuẩn bị nấu ăn.

      Trong khi Tiêu Triệt chạy vào phòng bếp thị sát, nhìn dâu tay cầm muôi đảo đảo lại, rất mở cờ trong bụng. Vợ khiêm tốn, trước khi kết hôn lần là tay chân vụng về, phân biệt được ngũ cốc, tại vừa ra được phòng khách, vừa vào được phòng bếp, là có lãi.

      Thức ăn được đặt lên bàn, mở chai rượu.

      Chiến hữu chiến hữ, có rượu đó chính là bạn rượu/

      Quân nhân thường được phép uống, bị cấm, nhưng nghỉ phép cũng đều là quỷ rượu.

      Diệp Vũ từ phòng bếp ghé đầu nhìn qua, trong lòng , may mình mùa nhiều đồ, nếu bây giờ còn phải ra ngoài đường rồi.

      đám uống rượu vào làm rùm beng muốn xem động phòng, Diệp Vũ được nhắc đến mặt xám lại.

      Sớm nghe quân nhân rất có tài trong việc động phòng, quả rất là có tài, để cho dâu mới đối phó trở thành lệ thường.

      Bị đám người giày vò đến xế chiều, ghế salon, đất, giường, ngổn ngang người nằm.

      Diệp Vũ nấu canh cách thủy trong bếp, liền ôm laptop ra ban công hít thở khí mát mẻ, trong nhà toàn mùi rượu, chịu nổi.

      Đến lúc trời tối, sau khi ngủ được giấc, rượu tan gần nửa, người cũng tỉnh táo hơn.

      Diệp Vũ để họ uống canh giải rượu, lại thêm chén cháo gà bồi bổ.

      « Làm xong sủi cảo chưa ? »

      « Sắp xong chưa, dâu, mình em phải chịu người cực khổ rồi. »

      « sao, nhanh bưng ra . »

      “Chị dâu, vất vả cho chị rồi.”

      sao sao, khó khăn lắm các mới đến cùng nhau.”

      “Nhiều như vậy chúng tôi làm sao ăn hết.”

      “Đừng lo, nếu ăn hết, ngoài kia còn có túi, đưa về cho em nấu lại cũng được.” Đám người này lần này cũng khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi, ngày đường xa kịp về nhà, tới đây cũng là vì náo nhiệt, vui vẻ tân hôn, rất cảm động.

      Tình chiến hữu, tham gia quân nhân thể hiểu được, nhưng vẫn khiến hâm mộ.

      Ăn xong sủi cảo, đám người biết điều xin phép cáo từ.

      Diệp Vũ biết Tiêu Triệt nhất định sắp xếp khách sạn ổn thỏa, sáng sớm ngày mai đa số bọn họ đều phải về đơn vị, ra đến khách sạn cũng chỉ ngủ được mấy phút đầu.

      Quân nhân!

      Sau khi Tiêu Triệt đưa chiến hữu về, quay lại xem, dọn dẹp gần xong, khỏi cảm thấy có lỗi, “Để em vất vả rồi.”

      sao, trước kia ba em bọn họ cũng thường như vậy.” có nhiều kinh nghiệm lắm, lúc mẹ ở nhà, là người phụ trách chiêu đãi các chú các bác.

      “Có dâu đúng là tốt!”

      « tắm chút, cả người toàn mùi rượu, hôi chết. »

      « Chúng ta tắm với nhau. » Tiêu Triệt lôi dâu vào phòng tắm, mặt dày mày dạn đòi tắm uyên ương, trong lúc đó luôn luôn phóng túng.

      Thời kỳ tân hôn trăng mật là gì ?

      Đó chính là hận được hai người phải dính chung chỗ, chỉ được ở chung với dâu tới sáu ngày, khẳng định phải dính.

      Ôm dâu trở về phòng ngủ, vừa lúc trời tối, thiếu tá nọ giống như chưa dùng hết tinh lực.

      « Đừng…đừng như vậy… » Diệp Vũ đẩy , « phải ngày mai còn có người tới sao ? »

      Tiêu Triệt đỏ mắt đè tay , « Tiếp lần nữa rồi nghỉ ngơi. »

      Diệp Vũ chỉ có thể làm xong với .

      Ngày hôm sau, Diệp Vũ dường như có cách nào bò dậy, cứng rắn cắn răng nghiến lợi xuống giường, cảm thấy tay chân đều phải của mình, thực rất đau.

      Đúng là cầm thú !

      Tiêu Triệt rất có mắt nhìn gánh chịu hậu quả, đến siêu thị quét sạch vòng, xách về đống lớn thức ăn, đơn giản là qua xử lý đảm bảo cho dâu lúc nấu ăn cần quá phí sức lực.

      Sau đó chân chó bế dâu ngồi ghế salon xoa bóp giúp .

      Diệp Vũ mặc kệ , mắt nhắm mắt mở ngủ gà ngủ gật.

      « dâu, có phải em quá khiêm tốn hay ? »

      « Hả ? »

      « Tay chân vụng về, phân biệt nổi ngũ cốc, còn có thể bày biện món ăn như vậy ? »

      « Món ăn gia đình mà thôi. » Diệp Vũ đặc biệt thản nhiên .

      « dâu em đừng khiêm tốn như thế, sức chịu đựng của rất lớn, sợ em đâu. » dụ dỗ .

      « Em đâu có khiêm tốn, dì Hai em mới là đầu bếp chuyên nghiệp, tài nghệ của em cũng chỉ là việc nhà thôi. » Hiềm nỗi là có tài, làm gì có lòng tự tin ?

      « … » dâu, em đúng là quá mạnh mẽ mà, thể tìm được điểm nào bình thường cả ?

      Đúng, nhớ tới, vừa rồi ở trong xe thấy bằng lái xe, A, vốn là rất khó ?
      « dâu, em có việc gì thi bằng lái xe hạng A làm gì, lãng phí. » Lúc trước em nhàn rỗi cũng cần lăn qua lăn lại như thế chứ ?

      đến đây càng thêm tức, Diệp Vũ nghiến răng , « Đây phải do em nguyện ý. Năm đó cậu Cả tìm hiệu trưởng trường lái xe thương lượng, thi được bằng A cho em tốt nghiệp, có kiểu cửa sau như vậy sao ? Hả ? »

      « … » Ba mẹ vợ bình thường tuyệt vời rồi, đến người cậu kia cũng thể ngờ là khác người như vậy.

      « Nữ trưởng tôn hai bên nội ngoại phải cho người làm mà. » Từ đến lớn, hai chữ ‘tấm gương’ chính là kẻ địch số của .

      « dâu vất vả rồi. © .» tại chân thực cảm nhận được lúc này rất trâu bò. © .Lúc đầu điều tra ràng nên cảm thấy chơi đùa rất tốt, ngờ bên trong còn chua cay rất như vậy. © .Tuổi xuân của vợ lại thê thảm như vậy.

      « Vận khí của em đúng là đen đủi. © .» Diệp Vũ thầm thở dài, cho rằng gả cho quân nhân đơn giản chỉ cần sống qua ngày là được rồi, nào ngờ lại trúng phải ông chủ lớn, ra khỏi hang hùm lại chui trúng vào miệng sói. © .Vân khí này là sao…

      « Đúng là quá tốt. » cho là về việc gặp gỡ nhà mẹ, hớn hở gật đầu.

      « Lúc đầu nếu biết bối cảnh nhà như vậy, đời này dù cho chỉ còn lại người, em cũng vội vàng kết hôn như vậy. © .Em chết chắc rồi. © .»

      « … » dâu vậy quả là đả kích người.

      « Chỉ là tiền lì xì của ba mẹ chồng ít, em rất thích. © .»

      dâu này thấy tiền là sáng mắt, dáng vẻ rất giống con buôn, rất hám giàu có phải ?

      « Nhìn thấy tiền em liền tha thứ cho . »

      « … » Tha thứ kiểu này sao có vẻ như làm cho người ta thoải mái vậy ?

      Đúng lúc chuông cửa vang lên.

      Nếu chuông cửa vang, thiếu tá kia chừng bị dâu của mình tàn phá thành cái dạng gì rồi.

      Quả nhiên chiến hữu vẫn là đáng tin nhất !

      So với ba mẹ và dâu đáng tin hơn nhiều.

      Ba mẹ có việc gì làm hay sao mà cầm nhiều tiền đập vào người vợ như vậy ? Lòng lập tức nghiêng về phía bọn họ, trong mắt còn nữa, chơi trò níu kéo nữa.

      Tối qua còn nghe dâu thầm gì mà ôm chân ba mẹ chồng, sống cuộc sống gia đình yên ổn, quả nhiên là bị thiên vị mà !

      dâu, em phải làm ràng chuyện này, ôm chân ông xã mới có được cuộc sống tốt đẹp.

      Diệp Vũ lúc ấy trả lời thế nào ?

      trèo lên người , cực kỳ tảng lờ buông câu, « Em có thể ôm ai, cả ngày ở nhà, ôm chân bàn còn thực tế hơn. »

      Điều này cũng quá thực tế…

      dâu nhà thực tế rất nhiệt tình chiêu đãi chiến hữu của , vô cùng kiên nhẫn, vô cùng phối hợp, quả nhiên là vợ hiền mẹ đảm gương mẫu.

      Chỉ cần sau khi về đơn vị, người nào cũng hâm mộ , sau đó vây lấy – hậu quả di chứng của việc ước ao ghen tị.

      Bọn họ biết vợ hiền mẹ đảm của chỉ cần có cơ hội là đả kích trái tim này của , quả rất hư hỏng.

      Chẳng qua, dâu của mình vẫn là tốt nhất, hư hỏng cũng tốt.

      Thiếu tá nọ đột nhiên nhớ tới lúc các chiến hữu của mình dâu mình thuần khiết như tuyết núi, nhất thời kích động máu xông lên não.

      Thuần khiết sao ?

      Cơ thể dâu thuần khiết, nhưng tâm hồn tuyệt đối là đen tối. © .Bây giờ cơ thể cũng bị làm cho thuần tiết rồi, cái từ thuần khiết quả có quan hệ gì với nữa.
      tart_trung thích bài này.

    4. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 18

      Eo đau lưng mỏi đến chết mà!

      Quá phóng túng quả nên.

      “Biến, cho gần thêm nữa.” Diệp Vũ khóc ra nước mắt, người này còn thường xuyên ở đơn vị về được, nếu có muốn sống hay ?

      dâu , dậy ăn canh, hầm cách thủy riêng cho em đây.”

      chỉ cần tiếp tục đến gần em…em uống nước cũng có thể sống trường thọ.”

      dâu đừng ngủ nướng nữa, nhanh dậy , chúng ta còn phải về nhà chúc tết ba mẹ vợ nữa.”

      “Em bò được tới đấy sao?”

      “Hãy để tiểu nhân giúp lão phật gia đứng dậy thay quần áo.” Thiếu tá nọ tỏ ý rất tích cực.

      “Còn sờ loạn em trở mặt.”

      dâu của mình mình có thể tùy tiện sờ, bây giờ em chính là người của quân nhân.”

      “Đại biểu quốc gia, đại biểu của Đảng khinh thường .”

      “Có khinh thường thêm nữa cũng phải sờ.”

      “…” có thể xin thêm thời gian thực nghĩa vụ quân ?

      “Được rồi, lên xe rồi ngủ tiếp, lái xe em yên tâm.”

      xác định có chiến hữu nào trở lại chứ?” tỏ ý hoài nghi.

      “Về sau nếu còn cơ hội mời lại.”

      “A…”

      thôi dâu , chúng ta về nhà mẹ đẻ.”

      Diệp Vũ xuất vạch đen, thiếu tá nọ hoàn toàn biết kháng nghị, trực tiếp ôm mang theo hành lý vào thang máy.

      Vạch đen!

      ràng bị người khác vây xem.

      Mặc dù sống chung chung cư cũng biết, nhưng bị vây xem đúng là tốt lắm.

      “Cơ thể vợ tôi được tốt.” Thiếu tá nọ mở mắt với những người tò mò.

      đúng, cũng tính là dối, quả thoải mái, nhưng thoải mái hoàn toàn là do gây ra, xấu hổ mở miệng.

      Diệp Vũ vừa lên xe liền bọc ổ đằng sau xe, bọc chăn kín mít, hai mắt nhắm nghiền, rất buồn ngủ.

      Tiêu Triệt nhanh chóng mở máy điều hòa khí, lại đắp chăn cẩn thận cho , sau đó lái xe ra khỏi chung cư. © .Lái xe lên đường cao tốc, chạy thẳng về thành phố A chỗ ba mẹ vợ.

      Dọc đường , vợ cũng tỉnh dậy lần, ngủ lộn đầu như con heo con.

      Lúc họ về đến nhà qua thời gian ăn cơm.

      Chẳng qua, mẹ Diệp đặc biệt giữ lại cho bọn họ ít.

      “Nha đầu Diệp Vũ này đúng là được cưng chiều, nếu về sau con bảo ban được nó đâu.”

      Đây mà là mẹ ruột sao? Diệp Vũ lần nữa hoài nghi. Làm gì có mẹ ruột nào như vậy, đến cả mẹ kế cũng đối xử ràng như vậy.

      dâu lấy về là để cưng chiều.” Lời xấu của ba mẹ vợ thực ra cũng giảm tránh nửa, nếu nhất định gây ấn tượng tốt. © .Đây là căn cứ tất cả kinh nghiệm của những chiến hữu thân thiết kết hôn.

      Ba Diệp tỏ ý rất hài lòng, “Con đúng là người con ngoan, luôn duy trì hình tượng quân nhân tốt, gia đình cần lo lắng, Tiểu Vũ nhà chúng ta cũng phải bị bó buộc.”

      Mẹ Diệp phụ họa, “ sai, Tiểu Vũ có thể tìm được vùng đất tốt như vậy, con cần phải lo lắng việc nó trông nhà tốt.”

      Diệp Vũ thầm hối hận, thời gian trưởng thành năm đó vì sao phản nghịch?

      Tiêu Triệt liếc dâu cái, trong lòng thầm cười, “Cuối cùng Diệp Vũ gả cho con phải chịu uất ức rồi.”

      uất ức lớn, nhưng dám kêu uất ức, nếu nhất định bị mất hình tượng cải trắng trừu tượng. © .Nhưng ra rất uất ức.

      Cơm nước xong, Tiêu Triệt theo ba vợ tới bàn cờ chơi cờ.

      Diệp Vũ vùi đầu vào dọn dẹp khắc phục hậu quả, Thái hậu nhà phụ giúp.

      “Con , cảm giác tân hôn thế nào?”

      ra gì.”

      “Lễ mừng năm mới ở nhà chồng cảm thấy ổn ?”

      Diệp Vũ hai mắt lóe sáng, “Bao lì xì rất áp lực.”

      Mẹ Diệp vỗ vỗ đầu con cái, dùng sức kha khá, “ tim phổi cũng được, nhưng đừng để bản thân mình phải chịu thiệt.”

      “Mẹ.”

      “Nuôi con hai mươi mấy năm, đầu năm ở nhà mừng năm mới, mẹ con rất yên tâm, mát mày mát mặt.”

      “Mẹ, mẹ đừng diễn quá, quá giả dối.”

      “Các con tính khi nào có con?”

      “Thuận theo tự nhiên, con ép buộc.”

      “Con …”

      Diệp Vũ lập tức rùng mình cái, liền lùi lại hai bước, phòng bị nhìn mẹ, “Có chuyện gì mẹ cứ , đừng dọa người như vậy, con mẹ rất nhát gan.”

      Mẹ Diệp từ từ vỗ vai con , “Hai mẹ con mình thỏa hiệp chút. © .Con xem, mẹ con cũng sắp đến tuổi về hưu rồi, sinh con rồi ném cho ta thôi.”

      linh tinh nhiều thế, chỉ cần câu, mang hay mang?”

      Diệp Vũ đen mặt lắc đầu, “Mẹ, đừng ỷ mình là người mạnh mẽ, cháu ngoại mẹ trước mắt vẫn chưa tính đến, mẹ cần phải giành chỗ trước.”

      “Cái này gọi là ra tay trước chiếm được lợi thế, bên nội cũng là độc đinh, cái này cũng hiếm lạ.”

      “Cũng thấy mẹ làm như thế.” Diệp Vũ rất có ý kiến với chuyện lần này.

      “Năm đó tượng hiếm lạ như con quá nhiều, đến lượt người khác coi trọng người mẹ hiếm lạ này. © .Đây là muốn bù đắp cháu cho ông ngoại.”

      “Cũng vậy. Mẹ cho con rồi nhưng quân hôn được phép. © .Người nào sinh hai bị chịu phạt. Con muốn sinh hai.”

      “Gia đình chúng ta sợ phạt.”

      “Nhưng con rể ngài sợ.”

      “Quả nhiên mọi khó khăn thể cầu toàn được.”

      “Thực ra cũng có thể được, tương lai sinh xong con về để ngài đền bù là được.” Diệp Vũ trưng vẻ ‘hy sinh vĩ đại’.

      Mẹ Diệp hai lời đánh cái.

      “Con này từ lúc nào có vẻ như vậy, ràng trước kia rất khéo léo lanh lợi dường như rất hoàn hảo mà.”

      Đó là trước kia có khả năng phản kháng mấy người, hiền lành con bị mấy người hành hạ đến chết rồi, Diệp Vũ yên lặng oán thầm.

      “Mẹ, con ngài bản chất vẫn hoàn hảo.” Diệp Vũ biện bạch.

      “…” biết khiêm tốn.

      “Khiêm tốn quá chính là kiêu ngạo, con luôn luôn kiêu ngạo.”

      Mẹ Diệp cảm thấy chuyện với con thể bồi dưỡng thêm chút khí thương nào, nó chỉ là đứa phá hỏng bầu khí.

      Vợ chồng Diệp Vũ ở lại chỗ ba mẹ, mà rất thức thời về cái ổ của Diệp Vũ.

      “Mẹ riêng gì với em vậy?”

      “Hỏi chuyện con cái.”

      “Em kích động mẹ à?”

      “Em là người lương thiện hiếu thuận, có thể kích động được người nào cơ chứ.” Diệp Vũ rất uất ức.

      “Em luôn là người kích thích người khác cũng biết.” Đây cũng là nguyên nhân vì sao bị hành hạ. © . ra phải do bạn bè của có tài, mà là dâu của có thể kích động người, còn là kiểu thờ ơ xấu gia đình thuận tiện kích động người khác.

      “Mẹ em muốn chăm cháu ngoại, đến lúc đó chúng ta trộm sinh hai đứa có được ?”

      “Bà xã, là quân nhân, còn là sĩ quan, muốn làm gương tốt.”

      “Vậy em sinh xong đứa, ly hôn với sinh đứa thứ hai.”

      “…” có thể bóp chết ? Có thể ?

      “Aii, ra muốn ôm chân ba mẹ chồng, suy nghĩ sinh hai cũng là chủ ý tốt.”

      Có nên ác độc như vậy hay ? !

      đặt vòng.”

      lợi hại!”

      Sau khi đỗ xe ở bãi đỗ xe, Tiêu Triệt xuống xe khóa kỹ cửa xe, sau đó ôm lấy Diệp Vũ.

      “Đừng lộn xộn, tự em có thể .”

      nặng lắm, chút lòng thành.”

      Diệp Vũ nhìn quanh giờ này trong khu cũng ít người, nên cũng làm kiêu. ra mặc dù tầng bốn cao, bò lên cũng rất mệt, có người nguyện ý cũng lười.”

      “Có chồng là tốt.”

      “Có vợ cũng tệ.”

      Hai người vừa vừa bò lên tầng bốn, mở cửa phòng.

      “Đột nhiên có cảm giác dường như trải qua mấy đời người.”

      “Mẹ tới đây giúp em dọn dẹp qua ?”

      “Chắc chắn rồi. © .Mẹ biết em qua năm về, làm sao quét dọn cái ổ của em cho sạch cơ chứ.” Diệp Vũ cởi áo khoác ngoài, ngồi vào ghế salon ôm gối ôm vào trong ngực, bắt đầu mở tivi.

      Lễ mừng năm mới, có việc gì đổi kênh xem tiết mục cuối năm cũng là niềm vui thú.

      Tiêu Triệt vào bếp nấu nước, thuận tiện mở nước nóng để tắm.

      Chờ nước sôi, bưng ly trà hoa cho dâu.

      “Tốt quá, phục vụ dường như rất quen tay.” Diệp Vũ cười như cười nhìn .

      Tiêu Triệt kéo , thuận tiện ngồi lên ghế, sau đó ôm vào trong ngực, “Dĩ nhiên, phục vụ dâu phải là chồng thuần thục, nếu dâu than phiền chuyện giao nộp thuế.”

      “À… ?” đẩy bàn tay quấy rối của .

      “Quân đội chính là cái miếu hòa thượng, có thể đói ?” miệng chuyện, tay cũng nhàn rỗi, di chuyển mò mẩm đến nơi.

      Diệp Vũ đấm , “Đừng làm loạn, phòng khách đủ ấm áp.”

      “Trước tiên nên đè nén tức giận, lát nữa nhiệt độ tăng, làm em bị lạnh đâu.” Dùng sức gạt quần của , đỡ hông giúp dạng chân đến nơi nóng bỏng của mình.

      “A…” Diệp Vũ sợ hãi kêu, “Người ta muốn xem tivi…”

      “Em xem của em làm của .” bắt đầu hướng về trước, toàn lực ứng phó.

      Diệp Vũ giống như cưỡi mây lướt gió qua những cơn sóng mãnh liệt, biết từ lúc nào bị cởi sạch, hai tòa trắng mượt bị giày xéo qua giày xéo lại.

      Vô cùng hưng phấn, Tiêu Triệt đè người thảm tấn công thần tốc.

      tivi người dẫn chương trình vẫn cười vui vẻ.

      thảm Diệp Vũ bị ăn thịt ngừng rên rỉ, hoàn toàn biết đêm nay là đêm nào.

      Ăn bữa khin khít, ôm dâu vào phòng tắm nước nóng, sau đó cầm chăn che lại, cơ thể hai người trần truồng ngồi ghế salon xem tivi.

      Thiếu tá nọ phục vụ dâu uống trà ăn vặt, đậu phộng hạt dưa được đút tới miệng, dĩ nhiên phúc lợi của vẫn là muốn làm gì làm dâu của mình ở trong chăn, dù sao cũng mặc quần áo.

      Hắc hắc !

      Lúc thiếu tá nào đó mãnh liệt quấy nhiễu, Diệp Vũ xem tivi lòng dạ tan nát.

      còn quấy rối nữa về nhà mình mà ngủ.” giận, bao lâu rồi được ngồi xem tivi nghiêm túc, vất vả nghĩ xem xem năm nay tiết mục cuối năm có gì đặc sắc hay , nhưng vẫn còn có kẻ quấy rối.

      “Tiết mục cuối năm có gì hay để xem ?”

      “Chị đây là theo đuổi cái mới.”

      “Là gì ?”

      “Nhân dân cả nước giả vờ ngây ngốc, như vậy gọi là cái mới, hiểu ?”

      Tiêu Triệt buồn cười chôn mặt ở vai .

      “Cười cọng lông.”

      dâu, ra em rất thích hợp diễn hài.”

      “Xích sang bên.”

      dâu.”

      “Chuyện gì ?”

      “Em xem ngày đó chúng ta động phòng rất cố gắng, sao em lại có gì nhỉ ?”

      “Cút.”

      “Nhân dịp được nghỉ phép chúng ta nên cố gắng thêm chút, lúc có mặt em có thai, vậy em có thêm người bạn là con mình.”

      “Cảm giác nhìn thấy em nhàn hạ nảy sinh ghen tị.”

      “Có để cố gắng ?”

      “…” Tên Tiêu Triệt khốn kiếp, thế nhưng dám quyến rũ , lập tức có nguyên tắc lắc đầu, ”Cố gắng lên.”

      Thủ trưởng trong nhà chuẩn tấu, thiếu tá kia lập tức vùi đầu vào vòng chiến nóng bỏng.

      chút …khốn kiếp…”

      dâu, em…”

      “…” Diệp Vũ ôm cổ .

      , dâu ?”

      “Ừ.”

      ?”

      “Ừ.”

      “…” Tiêu Triệt cảm giác mình hưng phấn như uống thuốc lắc.

      Thiếu tá kia hưng phấn, Diệp Vũ liền gánh tội.

      Gì kia, mọi việc cũng nên có chừng mực chứ, nhất là việc giường chiếu. Diệp Vũ cảm thấy sức khỏe thể đem ra so sánh với đồng chí giải phóng quân được, ràng là công trình bã đậu.
      tart_trung thích bài này.

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 19

      “Họp lớp? Ai ăn no rửng mỡ có việc gì làm tổ chức đấy?” Đây là phản ứng đầu tiên của Diệp Vũ khi nhận được điện thoại thông báo của bạn học nào đó. © .Họp lớp cũng chọn vào ngày 14 ở thành phố XX, hôm sau chính là Tết nguyên tiêu, gây rối gì vậy.

      “Thế đấy, dù cậu có ăn no rửng mỡ cũng làm chuyện này.”

      “Dĩ nhiên, tớ ăn no trực tiếp hoạt động tiêu cơm luôn.”

      “Cậu bớt nhảm , rốt cuộc có ? Hai lần trước cậu đều .”

      “Trước kia tớ ở thành phố XX, chẳng nhẽ chạy đoạn đường xa đến thành phố XX tham gia họp lớp sao? Quay lại sao?”

      “Mấy người bạn mời chúng ta đến dự buổi họp lớp cũng chỉ có ý tốt, cần tức giận.”

      “Các cậu thành đôi với nhau còn có ý tốt gọi tớ tới trêu đùa sao?”

      “Cậu ngu ngốc, chúng tớ gọi cậu tới phải muốn cậu bồi dưỡng tình bạn sao?”

      “Biến, đám bạn học bốn năm còn bồi dưỡng được tình cảm, ăn bữa cơm liền có thể bồi dưỡng tình cảm, còn có thể có chuyện này sao?”

      có tình cảm có thể có tình đêm.”

      “Đúng là Đảng ưu ái cậu nha.”

      đến Đảng, nhớ tới hai vạch sao nhà cậu, cuộc sống tân hôn thế nào?”

      ở đơn vị, tớ ở nhà, thể nghiệm cuộc sống.”

      “Lúc đầu nghĩ tới, cậu phải là tìm quan quân, chính là làm quả phụ.”

      “Nghe giọng điệu cậu như vậy giống như vui sướng khi thấy tớ gặp họa, chừng còn có thể xem cậu như đàn chị của nhóm rồi.”

      “Bà chị vui sướng đấy, sao?”

      “Cúp điện thoại của cậu.”

      “Đừng, hai ta rất lâu rồi nấu cháo điện thoại.”

      “Chị trăm lần được.”

      “Cút.”

      có việc gì tớ lăn đây.”

      “Lễ mừng năm mới mà người kia nhà cậu nghỉ phép à?”

      “Hôm qua mới quay lại đơn vị, với tớ về nhà gặp mặt đầu năm.”

      “Coi như tệ, để cậu đơn.”

      “Trong cái rủi có cái nay, dù sao lúc đầu tìm quân nhân tớ nghĩ tới chuyện này, cho nên cũng cảm thấy mất mát.”

      “Vậy ngày mai cậu tới họp lớp phải có người đồng hành sao?”

      “Cậu còn có ý kiến gì hay sao?”

      “Cậu cần phải giả bộ với chị. Họp lớp thể so sánh với công việc, chồng và con cái. © . mình cậu tới mình là được.”

      “Chẳng nhẽ tớ còn phải mướn hai vệ sĩ đến, mình tớ đơn phương độc mã mới khí thế.”

      “Đấy chính là bạo lực.”

      “Tớ so với cậu còn thục nữ hơn nhiều.”

      “Dù sao cậu phải .”

      “Trình Lam và vương Thiến sao?”

      “Hai ấy chắc chắn , tứ đại mỹ nữ chúng ta còn thiếu lão nhân gia cậu sao, phải tiểu nhân mời ngài đến đây sao?”

      “Chuẩn tấu.”

      “Khách sạn XX, tầng hai, đừng nhầm địa chỉ, nếu tớ đến đón cậu?”

      cần, tớ tìm được địa chỉ, lái xe tìm được.”

      “Được, sáng mai nhất định phải tới, dám cho mấy chị leo cây cẩn thận da của cậu.”

      “Cậu đừng học chị Phượng đùa giỡn hung ác như vậy có được , đầu năm nay chị Phượng cũng nhất định là bà nội Hai, cũng có thể là chị La Ngọc Phượng.”

      http://www.nguoiduatin.vn/chuyen-gai-e- ... 32691.html

      (La Ngọc Phượng – sn 1985, cao 1m46, xấu xí mà đưa ra những cầu rất khắt khe trong việc tìm bạn trai, kiểu là ‘Bạch mã hoàng tử’ bằng việc phát tờ rơi… Để biết thêm chi tiết, có thể liên hệ với bác gúc gờ )

      “…” Bạch Tinh Oánh lập tức thông minh nhanh chóng cúp điện thoại.

      Điện thoại vừa ngắt, Diệp Vũ liền úp cả người bàn cơm.

      Ngày hôm qua là lễ tình nhân (14/2 dương), thiếu tá nào đó chút tế bào lãng mạn nào cũng chỉ biết ở nhà ôm đến phát chán, sáng sớm hôm nay trời còn chưa sáng quay về đơn vị báo danh.

      Mấy hôm nay để cho dính lấy người quen, trong nhà thình lình bớt kẻ bám dính dễ thích ứng.

      Đưa tay vỗ vỗ gáy, ngờ tên kia xin nghỉ , lần nghỉ này bổ sung đủ cả thời gian nghỉ kết hôn.

      Ngày kia là Tết nguyên tiêu thăm ông ngoại, ngày mai tham gia họp lớp?

      Được rồi, năm này tìm được lí do gì từ chối ba bạn học, chỉ có thể xuất đầu lộ diện thôi.

      Đứng dậy muốn đưa chén bát đến bồn rửa, nhưng vừa đứng lên cảm thấy đau chân mỏi lưng, chỉ có thể đặt mông ngồi lại ghế.

      Tên Tiêu Triệt khốn kiếp, tốt nhất là sống luôn ở đơn vị đừng nghỉ phép, quá giày vò người, cơ thể mềm yếu này của thiếu chút nữa bị hủy trong tay .

      vẫn nên thành đến giường nằm thôi. © .Hôm nay phải nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai mới có thể mang bộ mặt của người bình thường họp lớp được.

      muốn .

      Diệp Vũ còn chưa về phòng ngủ, điện thoại di động lại vang lên bài hát Trư Bát Giới vui vẻ cõng vợ.

      “Có chuyện gì vậy Vương Thiến?”

      “Nghe ngày mai cậu tham gia họp lớp?”

      được à?”

      “Được, quá được, tớ vừa nghe vậy vội vàng gọi điện tới cho cậu thông báo chút.”

      “Có chuyện gì à?”

      “Nhớ tên Phùng Đức Chiêu ?”

      “Liên quan gì?”

      “Nghe người đó vẫn còn hết lòng với cậu, cuồng dại đổi.”

      trọng tâm, bớt nhảm.”

      “Nghe cậu tham gia, vô cùng sung sức ngừng hỏi tớ tình trạng gần đây của cậu. © .Cậu xem tớ có nên giấu giếm hay ?”

      “Giấu giếm .”

      “Nhất quyết làm theo.”

      “Cậu quyết định là được rồi, còn chuyện tào lao.”

      “Chạy theo hình thức phải là sai, đồng chí hai vạch sao của chúng ta quay lại đơn vị phải tìm người bạn tốt hơn chứ sao ?”

      “Có bản lĩnh lần sau cậu trước mặt .”

      , người nào biết ‘đơn vị là căn cứ lớn, mọi người đều là bạn tốt’”

      “I phục YOU.”

      , nhanh thay đổi . © .Cậu sao có thể thoát khỏi quần chúng nhân dân để đâm đầu vào cái hố sâu như vậy ? Ngoại tình cũng phải gánh chịu hậu quả của pháp luật. © .Quá đáng sợ.”

      “Chị thèm với người có lễ tiết, quá thấp kém.”

      ai có lễ tiết ?”

      “Cậu.”

      “Chị đây thèm chấp cậu, sáng mai nhớ đến, chị mãnh liệt cầu tới xem trò vui.”

      thèm với cậu, cúp.”

      Điện thoại bên nay vừa ngắt, bên kia điện thoại gọi tới, vừa nhìn vào màn hình điện thoại, Diệp Vũ cũng mất bình tĩnh.

      Ba người họ thương lượng với nhau đúng ? Thay nhau ra trận như vậy.

      “Trình Lam.”

      “Hi, thế nào, hai người họ vừa nhắc tới cậu xong.”

      phải cậu cũng định thông báo gì đó chứ ?”

      “Tớ đâu có nhàm chán như hai người đó được. © .Ngày mai có quần áo và phụ kiện ? Hay cần phải có chị đây mua với cậu nhé ?”

      “Ngài làm ơn nghỉ ngơi , trang phục ra ngoài của tớ vẫn có.”

      “Lúc nào cậu cũng chú ý đến bề ngoài, sợ bạn học khinh thường khả năng của cậu à ?”



      “Mắc mớ gì tới cậu, tớ cũng sống qua ngày với các cậu.”

      “Chân lý !”

      nhảm, lời chị luôn là chân lý.”

      muốn cho cậu đấm.”

      “Có bản lĩnh cậu cứ vươn tay đến đây .” Tâm trạng Diệp Vũ rất tốt, leo lên giường, chui vào trong chăn, tiếp tục nấu cháo điện thoại với bạn học.

      “Tớ duỗi tới, ngày mai tớ gặp được cậu cậu nên cẩn thận.”

      “Ai sợ ai ?”

      “Nghe Tinh Oánh bảo, lễ mừng năm mới cậu mình qua nhà bọn họ à ?”

      sao, ba mẹ chồng tớ rất dễ tính. Tớ còn kiếm được hai bao lì xì lớn đấy.” ra cho các cậu hâm mộ đến chết luôn, vì hòa bình xã hội bà chị này cố gắng khiêm tốn .

      “Đương nhiên phải như thế rồi, từ lúc kết hôn đến giờ ở nhà cũng tới nửa tháng, cậu cũng vậy, gả cho quân nhân thôi.”

      “Cầu người được người, ra vô cùng tốt.”

      biết trong đầu cậu cả ngày muốn cái gì, quân nhân thế hệ bây giờ phải như quân nhân thế hệ trước đâu, vô cùng thủ đoạn, cũng phải họ có Tiểu Tam ở bên ngoài.”

      “Đoán chừng người ấy nhà tớ cũng có thời gian ngủ cơ.”

      “…” Diệp Vũ càng ngày càng khiến người khác nghẹn họng nổi lời.

      “Tớ thấy năm ấy cũng chỉ nghỉ phép được tháng, tớ lo lắng ấy nên quấy rầy tiểu Tam thực tế hơn chút.”

      “…” Trình Lam rốt cuộc khó khăn lắm mới tìm lại được giọng của mình, “Lúc đầu cậu chịu gả cho ta có phải là do ta có ngày nghỉ hay hả ?”

      “Aii, chân tướng việc sao có thể tùy tiện ra ngoài như vậy được.”

      “MD, bà chị bực tức thay cho thiếu tá, thầm than sao người này lại có thể xui xẻo cưới được nàng dâu như thế biết.”

      “Cậu rốt cuộc đứng về bên ấy sao ?”

      “Chị vĩnh viễn đứng về phía chính diện.”

      “Đừng giả bộ, bụng đen tối còn giả vờ chính nghĩa.”

      mà, tớ .” Trình Lam nghiêm chỉnh , “Tớ hâm mộ cậu, vẫn làm mọi việc gọn gàng dứt khoát như vậy, chưa bao giờ để mình phải hối hận.”

      “Cậu rốt cuộc khen hay mắng tớ vậy ?” Diệp Vũ tỏ ý hoài nghi.

      “Khen cậu chứ sao, bốn người chúng ta, là cậu chui vào nấm mồ hôn nhân trước, nhớ tới thể sụt sùi, cậu cũng là bạn trai hay , trực tiếp lĩnh giấy chứng nhận, đủ chấn động.”

      “Nhanh chóng , ra cũng có nhiều chuyện xảy ra, Tiêu Triệt đuổi theo ở phía sau đòi dẫn tớ lĩnh giấy chứng nhận, thực ra lúc ấy tớ muốn đổi ý rồi.”

      Trình Lam ở đầu dây điện thoại bên kia bắt đầu cười ha ha.

      “Đừng có vui mừng khi người khác gặp họa.”

      “Cậu đừng nữa, thiếu tá hổ là quân nhân, dám dùng đến sức mạnh rốt cuộc cũng bắt được tòa lô-cốt cậu rồi.”

      ai là tòa lô-cốt ?”

      “Cậu đấy.”

      “Còn gì nữa ? đúng tớ cúp đây, tớ chỉ muốn ngủ giấc ngon trước.”

      “Ngày hôm qua làm gì ? phải cậu làm gì có lỗi với giải phóng quân chứ ?”

      “Biến, hôm qua ấy ở nhà nghỉ phép.”

      “Bộ đội đặc chủng thể lực tệ, haha.”

      “Cúp.” Diệp Vũ lần này trực tiếp ngắt điện thoại, bạn bè đúng là đáng tin cậy.

      Vừa mới nằm xuống hơn mười giờ tối.

      Diệp Vũ dậy tắm rửa sạch , lại ăn chút gì đó, ra sofa ngoài phòng khách cầm điều khiển đổi kênh truyền hình chơi.

      Vừa xem vừa ăn cho no căng, có cảm xúc viết văn nên ngồi sofa tiêu hao thể lực thôi.

      Đầu óc ra có chút trống rỗng, thậm chí có lúc nghĩ tới thiếu tá nào đó.

      Ngược lại vừa nghĩ, điều này cũng là bình thường, phòng ngủ là phòng cưới của bọn họ, ảnh cưới treo tường, trong phòng ít nhiều có đồ đạc chứng minh tồn tại của . © . vừa về đơn vị, trong đầu nhất thời gạt bỏ được hình ảnh của cũng là chuyện bình thường.

      Dù sao cũng ngủ được, tivi cũng có gì xem, đầu óc lúc này trở nên rất hỗn loạn. Ngày mai tham gia họp lớp Diệp Vũ định đến tủ quần áo tìm quần áo mặc ngày mai.

      Chọn tới chọn lui cả nửa ngày, cuối cùng vẫn chọn áo lông thoải mái nhất, phải kiểu mới nhất, nhưng thích. © .Lại chọn tiếp cái quần và đôi giày phù hợp nhất, vậy coi như chuẩn bị xong quần áo và phụ kiện ra ngoài ngày mai.

      Diệp Vũ ở nhà mình qua lại trong phòng, vẫn quyết định vào phòng ngủ đếm bánh rán, vẫn nên ngủ, thiếu tá nọ thể về trong thời gian ngắn được.

      muốn nghĩ đến càng nghĩ đến, trong đầu xuất những hình ảnh hàng ngày như đoạn phim.

      đột nhiên nhớ tới từng ly từng tý những gì xảy ra lúc hai người gặp nhau.

      Lúc ấy bỗng nhiên sao đầu óc mình có thể bảo giả làm bạn trai mình kia chứ ? Sau đó ném mình vào trong hố rồi.

      Quả nhiên là ‘trời gây nghiệp chướng vẫn có thể sống, tự gây nghiệp chướng thể sống’.

      Quả nhiên là người xưa lừa gạt mình !

      Lần nghỉ phép trở về kéo lĩnh giấy chứng nhận cũng có cảm giác gì, quay lại đơn vị còn để ý làm gì, hoàn toàn chịu ảnh hưởng.

      Lần này ở nhà nghỉ phép thời gian dài, suốt ngày cứ bám dính lấy , làm cho bỗng nhiên cảm thấy bi ai.

      Cảm giác giống như có người rắp tâm cố ý.

      phải bị người khác lập mưu tính kế chứ ?

      Diệp Vũ cảm giác người này căn bản là phúc hắc.
      tart_trung thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :